Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2132 : Vạn Thế Ngươi Hôm Nay Hẳn Phải Chết!

    trước sau   



Chưofkbơhvlgng 2117: Vạxlfvn Thếrugp, ngưofkbơhvlgi hôetcim nay hẳpaxln phảsdlji chếrugpt!
Hoàcawlng Tiểuzfiu Long từoaqt Chu Thiêqczkn đcyoliệpwkrn đcyoli ra.

Kim Giáizdtc Tiểuzfiu Ngưofkbu cùcawlng Thưofkbơhvlgng Mụhbyrc Đagkeiềutirn gặzxilp Hoàcawlng Tiểuzfiu Long đcyoli ra, tranh thủrbkg thờyhkri gian nghêqczknh đcyolówwgen tiếrugpp lấxfmhy.

“Tiểuzfiu Long, thếrugpcawlo?” Kim Giáizdtc Tiểuzfiu Ngưofkbu khẩsdljn trưofkbơhvlgng hỏcjjni.

Hoàcawlng Tiểuzfiu Long lạxlfvnh nhạxlfvt nówwgei: “Giếrugpt Vạxlfvn Thếrugpcawl đcyolrbkg!” Mặzxilc dùcawlwwgei lạxlfvnh nhạxlfvt, nhưofkbng làcawl ngữwwge khíetci kiêqczkn đcyolhbyrnh.

Kim Giáizdtc Tiểuzfiu Ngưofkbu cùcawlng Thưofkbơhvlgng Mụhbyrc Đagkeiềutirn nghe vậyhkry ngẩsdljn ngơhvlg, Chưofkb Thiêqczkn phíetcia dưofkbmludi, đcyolếrugpn nay khôetcing ngưofkbyhkri nàcawlo dáizdtm nówwgei có thêqczk̉ giếrugpt Vạxlfvn Thếrugp, Hoàcawlng Tiểuzfiu Long màcawlwwgei, đcyoluzfi bọpwkrn hắrovjn nhấxfmht thờyhkri khôetcing cáizdtch nàcawlo hoàcawln hồhnuhn.


Thẳpaxlng đcyolếrugpn Hoàcawlng Tiểuzfiu Long bay ra ngoàcawli hứwwgea xa, hai ngưofkbyhkri mớmludi phảsdljn ứwwgeng đcyolưofkbpwkrc, đcyoluổzvvwi theo sáizdtt.



.

.

Chưofkb Thiêqczkn chi thàcawlnh.

Vạxlfvn Nhạxlfvc nhìsweln xem dầxrmcn dầxrmcn tốzcxvi xuốzcxvng sắrovjc trờyhkri, nhưofkbmludng màcawly, tiếrugpp qua mộukiht giờyhkr, sắrovjc trờyhkri liềutirn hoàcawln toàcawln tốzcxvi xuốzcxvng, Hoàcawlng Tiểuzfiu Long lạxlfvi còchcgn chưofkba tưofkb̀ng xuâlucq́t hiêqczḳn!
izdtn Ngụhbyrc Quỷchcgofkbơhvlgng cưofkbyhkri tràcawlo phúxrmcng nówwgei: “Cáizdti kia Hoàcawlng Tiểuzfiu Long khôetcing phảsdlji làcawl dọpwkra đcyolếrugpn khôetcing dáizdtm xuấxfmht hiệpwkrn đcyoli, lúxrmcc trưofkbmludc chẳpaxlng qua làcawl lộukih ra hưofkb thếrugp, miệpwkrng cọpwkrp gan thỏcjjn thôetcii!”

Luâlucqn Chuyểuzfin lãgumio quáizdti cưofkbyhkri nówwgei: “Cówwge Vạxlfvn Thếrugp đcyolxlfvi nhâlucqn tọpwkra trấxfmhn, Hoàcawlng Tiểuzfiu Long còchcgn khôetcing cówwge tớmludi gầxrmcn Chưofkb Thiêqczkn chi thàcawlnh, chỉbrzm sợpwkr đcyolutiru dọpwkra đcyolếrugpn run châlucqn, nówwgei khôetcing chừoaqtng hiệpwkrn tạxlfvi ởpwkr đcyolâlucqu hẻrbkgo láizdtnh xoa châlucqn đcyolâlucqu!”
izdtc đcyolxlfvi Giớmludi Chủrbkg nghe vậyhkry, khôetcing khỏcjjni cưofkbyhkri lêqczkn ha hảsdlj.

“Phụhbyr thâlucqn đcyolxlfvi nhâlucqn, nếrugpu làcawl Hoàcawlng Tiểuzfiu Long thậyhkrt khôetcing dáizdtm xuấxfmht hiệpwkrn, vậyhkry làcawlm sao bâlucqy giờyhkr?” Vạxlfvn Nhạxlfvc nhưofkbmludng màcawly, xin chỉbrzm thịhbyr Vạxlfvn Thếrugp.

Vạxlfvn Thếrugp hai mắrovjt nhảsdljy lêqczkn xanh đcyolyhkrm hỏcjjna diễxzrpm, vung tay lêqczkn: “Đagkeem Hồhnuhng Môetcing tiểuzfiu lãgumio đcyolxrmcu cùcawlng hắrovjc áizdtm áizdtp lêqczkn đcyolếrugpn!”
Vạxlfvn Nhạxlfvc truyềutirn lệpwkrnh xuốzcxvng, rấxfmht nhanh, liềutirn cówwge ngưofkbyhkri đcyolem Hồhnuhng Môetcing Chi Vưofkbơhvlgng cùcawlng Hắrovjc Ábtxam Chi Vưofkbơhvlgng từoaqtqczkn ngoàcawli đcyolxlfvi đcyoliệpwkrn bắrovjt giữwwge lấxfmhy trêqczkn đcyolxlfvi đcyoliệpwkrn, Chưofkb Thiêqczkn chi thàcawlnh thủrbkg vệpwkr giốzcxvng néjobbm ráizdtc rưofkbpwkri mộukiht dạxlfvng đcyolem hai ngưofkbyhkri néjobbm tớmludi mặzxilt đcyolxfmht, bởpwkri vìswel hai ngưofkbyhkri lựchcgc lưofkbpwkrng bịhbyr giam cầxrmcm, ngãgumi đcyolêqczḱn mắrovjt mũrugpi sưofkbng bầxrmcm.

Trảsdlji qua hơhvlgn mưofkbyhkri mộukiht tháizdtng tra tấxfmhn, Hồhnuhng Môetcing Chi Vưofkbơhvlgng hai ngưofkbyhkri sớmludm đcyolãgumi hoàcawln toàcawln thay đcyolzvvwi, toàcawln thâlucqn vếrugpt máizdtu, tówwgec rốzcxvi tung, hai mắrovjt hãgumim sâlucqu, hai ngưofkbyhkri mặzxilc dùcawlchcgn khôetcing cówwge đcyolqczkn, nhưofkbng làcawl đcyolãgumipwkrcawlo bêqczkn bờyhkr biêqczkn giớmludi sắrovjp sụhbyrp đcyolzvvw.

Rấxfmht nhiềutiru Giớmludi Chủrbkg nhìsweln thấxfmhy Hồhnuhng Môetcing Chi Vưofkbơhvlgng cùcawlng Hắrovjc Ábtxam Chi Vưofkbơhvlgng thảsdljm trạxlfvng, khôetcing khỏcjjni trong lòchcgng lạxlfvnh run, ngay cảsdlj Hồhnuhng Môetcing Chi Vưofkbơhvlgng cùcawlng Hắrovjc Ábtxam Chi Vưofkbơhvlgng loạxlfvi nàcawly Vạxlfvn Giớmludi báizdt chủrbkg đcyolutiru còchcgn bịhbyr tra tấxfmhn nhưofkb vậyhkry, nếrugpu làcawl bọpwkrn hắrovjn?
Vạxlfvn Thếrugp quéjobbt qua đcyoláizdtm ngưofkbyhkri, vung tay lêqczkn, hai thanh lưofkbrqpei dao cắrovjm vàcawlo đcyolxlfvi đcyoliệpwkrn trêqczkn mặzxilt đcyolxfmht, hai thanh lưofkbrqpei dao nàcawly phíetcia trêqczkn màcawlu xanh sẫoaqtm nhưofkbhvlgn, thâlucqn đcyolao ẩsdljn ẩsdljn cówwge thêqczkofkbơhvlgng tiếrugpng nghẹecren ngàcawlo.

“Đagkeâlucqy làcawl Thíetci Hồhnuhn Nhậyhkrn, chíetcinh làcawl ta dùcawlng Thiêqczkn Lộukih chỗpwkrlucqu mộukiht loạxlfvi Bíetci Hồhnuhn Tinh Thiếrugpt luyệpwkrn chếrugpcawl thàcawlnh, cắrovjt chéjobbm ởpwkr trêqczkn ngưofkbyhkri, Thíetci Hồhnuhn lựchcgc lưofkbpwkrng thẩsdljm thấxfmhu tiếrugpn thểuzfi nộukihi, cówwge thểuzfi cắrovjt chéjobbm thầxrmcn hồhnuhn, chíetcinh làcawl Chúxrmca Tểuzfirugpng khówwgewwge thểuzfi chịhbyru đcyolchcgng!” Vạxlfvn Thếrugp lạxlfvnh nhạxlfvt nówwgei: “Ai nguyệpwkrn ýfbax đcyoli lêqczkn, đcyolem Hồhnuhng Môetcing tiểuzfiu lãgumio đcyolxrmcu hai ngưofkbyhkri thịhbyrt cho ta cắrovjt bỏcjjn?” Đagkeăcawlng bởpwkri: admin




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.