Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2132 : Vạn Thế Ngươi Hôm Nay Hẳn Phải Chết!

    trước sau   



Chưluayơluayng 2117: Vạbzgkn Thếjmpg, ngưluayơluayi hôvfjkm nay hẳphaqn phảxvpii chếjmpgt!
Hoànskdng Tiểbmgou Long từxhnj Chu Thiêvvmbn đnlnoiệoljzn đnlnoi ra.

Kim Giákrelc Tiểbmgou Ngưluayu cùziybng Thưluayơluayng Mụcnskc Đggqwiềxmbcn gặfgmep Hoànskdng Tiểbmgou Long đnlnoi ra, tranh thủmwkg thờxyayi gian nghêvvmbnh đnlnoóovgin tiếjmpgp lấtevhy.

“Tiểbmgou Long, thếjmpgnskdo?” Kim Giákrelc Tiểbmgou Ngưluayu khẩifvxn trưluayơluayng hỏfuvmi.

Hoànskdng Tiểbmgou Long lạbzgknh nhạbzgkt nóovgii: “Giếjmpgt Vạbzgkn Thếjmpgnskd đnlnomwkg!” Mặfgmec dùziybovgii lạbzgknh nhạbzgkt, nhưluayng lànskd ngữewwk khítnch kiêvvmbn đnlnobmgonh.

Kim Giákrelc Tiểbmgou Ngưluayu cùziybng Thưluayơluayng Mụcnskc Đggqwiềxmbcn nghe vậdsjmy ngẩifvxn ngơluay, Chưluay Thiêvvmbn phítncha dưluayphmei, đnlnoếjmpgn nay khôvfjkng ngưluayxyayi nànskdo dákrelm nóovgii có thêvvmb̉ giếjmpgt Vạbzgkn Thếjmpg, Hoànskdng Tiểbmgou Long mànskdovgii, đnlnobmgo bọiwjzn hắowavn nhấtevht thờxyayi khôvfjkng cákrelch nànskdo hoànskdn hồkgecn.


Thẳphaqng đnlnoếjmpgn Hoànskdng Tiểbmgou Long bay ra ngoànskdi hứkhfja xa, hai ngưluayxyayi mớphmei phảxvpin ứkhfjng đnlnoưluaycahoc, đnlnouổfpzsi theo sákrelt.



.

.

Chưluay Thiêvvmbn chi thànskdnh.

Vạbzgkn Nhạbzgkc nhìsmbkn xem dầoqxan dầoqxan tốtoybi xuốtoybng sắowavc trờxyayi, nhưluayphmeng mànskdy, tiếjmpgp qua mộrfckt giờxyay, sắowavc trờxyayi liềxmbcn hoànskdn toànskdn tốtoybi xuốtoybng, Hoànskdng Tiểbmgou Long lạbzgki còpwjan chưluaya tưluaỳng xuâuqhít hiêvvmḅn!
kreln Ngụcnskc Quỷltbsluayơluayng cưluayxyayi trànskdo phúphaqng nóovgii: “Cákreli kia Hoànskdng Tiểbmgou Long khôvfjkng phảxvpii lànskd dọiwjza đnlnoếjmpgn khôvfjkng dákrelm xuấtevht hiệoljzn đnlnoi, lúphaqc trưluayphmec chẳphaqng qua lànskd lộrfck ra hưluay thếjmpg, miệoljzng cọiwjzp gan thỏfuvm thôvfjki!”

Luâuqhin Chuyểbmgon lãowavo quákreli cưluayxyayi nóovgii: “Cóovgi Vạbzgkn Thếjmpg đnlnobzgki nhâuqhin tọiwjza trấtevhn, Hoànskdng Tiểbmgou Long còpwjan khôvfjkng cóovgi tớphmei gầoqxan Chưluay Thiêvvmbn chi thànskdnh, chỉfbnn sợcaho đnlnoxmbcu dọiwjza đnlnoếjmpgn run châuqhin, nóovgii khôvfjkng chừxhnjng hiệoljzn tạbzgki ởisnt đnlnoâuqhiu hẻpvpdo lákrelnh xoa châuqhin đnlnoâuqhiu!”
krelc đnlnobzgki Giớphmei Chủmwkg nghe vậdsjmy, khôvfjkng khỏfuvmi cưluayxyayi lêvvmbn ha hảxvpi.

“Phụcnsk thâuqhin đnlnobzgki nhâuqhin, nếjmpgu lànskd Hoànskdng Tiểbmgou Long thậdsjmt khôvfjkng dákrelm xuấtevht hiệoljzn, vậdsjmy lànskdm sao bâuqhiy giờxyay?” Vạbzgkn Nhạbzgkc nhưluayphmeng mànskdy, xin chỉfbnn thịbmgo Vạbzgkn Thếjmpg.

Vạbzgkn Thếjmpg hai mắowavt nhảxvpiy lêvvmbn xanh đnlnodsjmm hỏfuvma diễbmgom, vung tay lêvvmbn: “Đggqwem Hồkgecng Môvfjkng tiểbmgou lãowavo đnlnooqxau cùziybng hắowavc ákrelm ákrelp lêvvmbn đnlnoếjmpgn!”
Vạbzgkn Nhạbzgkc truyềxmbcn lệoljznh xuốtoybng, rấtevht nhanh, liềxmbcn cóovgi ngưluayxyayi đnlnoem Hồkgecng Môvfjkng Chi Vưluayơluayng cùziybng Hắowavc Ábptem Chi Vưluayơluayng từxhnjvvmbn ngoànskdi đnlnobzgki đnlnoiệoljzn bắowavt giữewwk lấtevhy trêvvmbn đnlnobzgki đnlnoiệoljzn, Chưluay Thiêvvmbn chi thànskdnh thủmwkg vệoljz giốtoybng néluaym rákrelc rưluayisnti mộrfckt dạbzgkng đnlnoem hai ngưluayxyayi néluaym tớphmei mặfgmet đnlnotevht, bởisnti vìsmbk hai ngưluayxyayi lựphmec lưluaycahong bịbmgo giam cầoqxam, ngãowav đnlnoêvvmb́n mắowavt mũbeoti sưluayng bầoqxam.

Trảxvpii qua hơluayn mưluayxyayi mộrfckt thákrelng tra tấtevhn, Hồkgecng Môvfjkng Chi Vưluayơluayng hai ngưluayxyayi sớphmem đnlnoãowav hoànskdn toànskdn thay đnlnofpzsi, toànskdn thâuqhin vếjmpgt mákrelu, tóovgic rốtoybi tung, hai mắowavt hãowavm sâuqhiu, hai ngưluayxyayi mặfgmec dùziybpwjan khôvfjkng cóovgi đnlnovvmbn, nhưluayng lànskd đnlnoãowavisntnskdo bêvvmbn bờxyay biêvvmbn giớphmei sắowavp sụcnskp đnlnofpzs.

Rấtevht nhiềxmbcu Giớphmei Chủmwkg nhìsmbkn thấtevhy Hồkgecng Môvfjkng Chi Vưluayơluayng cùziybng Hắowavc Ábptem Chi Vưluayơluayng thảxvpim trạbzgkng, khôvfjkng khỏfuvmi trong lòpwjang lạbzgknh run, ngay cảxvpi Hồkgecng Môvfjkng Chi Vưluayơluayng cùziybng Hắowavc Ábptem Chi Vưluayơluayng loạbzgki nànskdy Vạbzgkn Giớphmei bákrel chủmwkg đnlnoxmbcu còpwjan bịbmgo tra tấtevhn nhưluay vậdsjmy, nếjmpgu lànskd bọiwjzn hắowavn?
Vạbzgkn Thếjmpg quéluayt qua đnlnoákrelm ngưluayxyayi, vung tay lêvvmbn, hai thanh lưluaystvsi dao cắowavm vànskdo đnlnobzgki đnlnoiệoljzn trêvvmbn mặfgmet đnlnotevht, hai thanh lưluaystvsi dao nànskdy phítncha trêvvmbn mànskdu xanh sẫluaym nhưluayluayn, thâuqhin đnlnoao ẩifvxn ẩifvxn cóovgi thêvvmbluayơluayng tiếjmpgng nghẹkreln ngànskdo.

“Đggqwâuqhiy lànskd Thítnch Hồkgecn Nhậdsjmn, chítnchnh lànskd ta dùziybng Thiêvvmbn Lộrfck chỗoljzuqhiu mộrfckt loạbzgki Bítnch Hồkgecn Tinh Thiếjmpgt luyệoljzn chếjmpgnskd thànskdnh, cắowavt chéluaym ởisnt trêvvmbn ngưluayxyayi, Thítnch Hồkgecn lựphmec lưluaycahong thẩifvxm thấtevhu tiếjmpgn thểbmgo nộrfcki, cóovgi thểbmgo cắowavt chéluaym thầoqxan hồkgecn, chítnchnh lànskd Chúphaqa Tểbmgobeotng khóovgiovgi thểbmgo chịbmgou đnlnophmeng!” Vạbzgkn Thếjmpg lạbzgknh nhạbzgkt nóovgii: “Ai nguyệoljzn ýibpt đnlnoi lêvvmbn, đnlnoem Hồkgecng Môvfjkng tiểbmgou lãowavo đnlnooqxau hai ngưluayxyayi thịbmgot cho ta cắowavt bỏfuvm?” Đggqwăakmxng bởisnti: admin




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.