“Đgjpc ưejjq ờlmrm ng Tinh Khanh? Khôneew ng phảpsxo i Đgjpc ưejjq ờlmrm ng Tinh Khanh sao?” Đgjpc ôneew ng Phùgjpc ng Lưejjq u khẽpivh giậrjjl t mìiccj nh. Anh vừpvmd a tỉmolu nh ngủyqnd đoivs ãhglw bịjamf ngưejjq ờlmrm i ta chỉmolu vàwgmq o mặdefh t màwgmq mắpcyn ng, vìiccj vậrjjl y sắpcyn c mặdefh t tốeedm i sầufho m xuốeedm ng. Ngoàwgmq i Đgjpc ưejjq ờlmrm ng Tinh Khanh thìiccj anh đoivs ềdefh u cópepn dáfzzz ng vẻxnbd lạyqnd nh nhưejjq băzkqg ng đoivs ốeedm i vớneew i ngưejjq ờlmrm i ngoàwgmq i, lậrjjl p tứlmrm c lêyqnd n tiếhlqq ng châhudn m chọhglw c: “Côneew làwgmq ai? Tôneew i biếhlqq t côneew sao?”
“Anh…” Phưejjq ơlico ng Minh tứlmrm c giậrjjl n đoivs ếhlqq n mứlmrm c khôneew ng nópepn i ra lờlmrm i, lúuyoz c nàwgmq y côneew ấpivh y mớneew i nhớneew ra chuyệtjry n Đgjpc ôneew ng Phùgjpc ng Lưejjq u mấpivh t tríkasj nhớneew . Lúuyoz c nãhglw y vừpvmd a nhìiccj n thấpivh y Đgjpc ôneew ng Phùgjpc ng Lưejjq u, côneew ấpivh y quáfzzz kíkasj ch đoivs ộhglw ng, cho rằgjpc ng anh vẫfzzz n giốeedm ng nhưejjq trưejjq ớneew c, lạyqnd i dùgjpc ng sứlmrm c mạyqnd nh ézruk p buộhglw c Đgjpc ưejjq ờlmrm ng Tinh Khanh, nhụufho c nhãhglw Đgjpc ưejjq ờlmrm ng Tinh Khanh…
Phưejjq ơlico ng Minh còdfwl n đoivs ang cảpsxo m thấpivh y hôneew m nay bảpsxo n thâhudn n tớneew i thậrjjl t đoivs úuyoz ng lúuyoz c, nếhlqq u khôneew ng bạyqnd n thâhudn n củyqnd a côneew bịjamf ngưejjq ờlmrm i ta bắpcyn t nạyqnd t côneew cũftat ng khôneew ng biếhlqq t.
Nhớneew đoivs ếhlqq n chuyệtjry n Đgjpc ôneew ng Phùgjpc ng Lưejjq u mấpivh t tríkasj nhớneew , Phưejjq ơlico ng Minh cópepn chúuyoz t sữpjsb ng sờlmrm , nhưejjq ng nhìiccj n dáfzzz ng vẻxnbd lạyqnd nh nhạyqnd t khinh thưejjq ờlmrm ng ngưejjq ờlmrm i kháfzzz c củyqnd a Đgjpc ôneew ng Phùgjpc ng Lưejjq u, Phưejjq ơlico ng Minh lạyqnd i tứlmrm c giậrjjl n vôneew cùgjpc ng.
Phưejjq ơlico ng Minh khôneew ng chúuyoz t nghĩreiv ngợetcj i, nhanh miệtjry ng nópepn i: “Đgjpc ôneew ng Phùgjpc ng Lưejjq u! Anh đoivs ừpvmd ng tưejjq ởoivs ng rằgjpc ng anh mấpivh t tríkasj nhớneew thìiccj …”
“Phưejjq ơlico ng Minh!” Nghe thấpivh y Phưejjq ơlico ng Minh đoivs ịjamf nh nópepn i chuyệtjry n sáfzzz u năzkqg m trưejjq ớneew c ra, Đgjpc ưejjq ờlmrm ng Tinh Khanh vộhglw i vàwgmq ng cắpcyn t ngang, sau đoivs ópepn khôneew ng thèbsxd m quan tâhudn m đoivs ếhlqq n vẻxnbd mặdefh t nghi ngờlmrm củyqnd a Đgjpc ôneew ng Phùgjpc ng Lưejjq u, côneew vộhglw i vãhglw kézruk o Phưejjq ơlico ng Minh vàwgmq o trong phòdfwl ng.
Đgjpc ópepn ng cửjamf a lạyqnd i, Đgjpc ưejjq ờlmrm ng Tinh Khanh tráfzzz ch cứlmrm Phưejjq ơlico ng Minh: “Vừpvmd a rồjamf i cậrjjl u kíkasj ch đoivs ộhglw ng quáfzzz đoivs ấpivh y! Cậrjjl u đoivs ừpvmd ng nópepn i ra chuyệtjry n mấpivh t tríkasj nhớneew củyqnd a anh ta… Nếhlqq u cậrjjl u nópepn i ra, anh ta sẽpivh nghi ngờlmrm vìiccj sao cậrjjl u lạyqnd i biếhlqq t nhiềdefh u chuyệtjry n nhưejjq vậrjjl y, đoivs ếhlqq n lúuyoz c đoivs ópepn thìiccj cảpsxo hai chúuyoz ng ta đoivs ềdefh u sẽpivh bịjamf bạyqnd i lộhglw , nhấpivh t đoivs ịjamf nh anh ta sẽpivh khôneew ng bỏlsks qua cho tớneew đoivs âhudn u!”
“Cậrjjl u đoivs ừpvmd ng nópepn i vớneew i tớneew mấpivh y chuyệtjry n nàwgmq y!” Phưejjq ơlico ng Minh dùgjpc biếhlqq t chíkasj nh mìiccj nh lỡlico miệtjry ng, nhưejjq ng đoivs ầufho u ópepn c vẫfzzz n rấpivh t tỉmolu nh táfzzz o, côneew ấpivh y tứlmrm c giậrjjl n nhìiccj n Đgjpc ưejjq ờlmrm ng Tinh Khanh: “Cậrjjl u thàwgmq nh thậrjjl t nópepn i cho tớneew biếhlqq t đoivs i, vìiccj sao Đgjpc ôneew ng Phùgjpc ng Lưejjq u lạyqnd i ởoivs trong nhàwgmq củyqnd a cậrjjl u, rốeedm t cuộhglw c anh ta cópepn làwgmq m gìiccj cậrjjl u khôneew ng?”
Cáfzzz i gìiccj phảpsxo i đoivs ếhlqq n cũftat ng đoivs ếhlqq n, Đgjpc ưejjq ờlmrm ng Tinh Khanh híkasj t sâhudn u mộhglw t hơlico i, cốeedm gắpcyn ng giữpjsb bìiccj nh tĩreiv nh, nghiêyqnd m túuyoz c nópepn i vớneew i Phưejjq ơlico ng Minh: “Mọhglw i chuyệtjry n khôneew ng nhưejjq cậrjjl u nghĩreiv đoivs âhudn u! Hôneew m qua tớneew vàwgmq anh ta tăzkqg ng ca nêyqnd n vềdefh muộhglw n, hơlico n nữpjsb a gầufho n đoivs âhudn y Đgjpc ôneew ng Phùgjpc ng Lưejjq u quáfzzz mệtjry t mỏlsks i, nhàwgmq củyqnd a tớneew lạyqnd i gầufho n côneew ng ty cho nêyqnd n Đgjpc ôneew ng Phùgjpc ng Lưejjq u đoivs ãhglw đoivs ềdefh nghịjamf đoivs ếhlqq n nhàwgmq củyqnd a tớneew ngủyqnd mộhglw t đoivs êyqnd m. Tớneew vàwgmq anh ta hoàwgmq n toàwgmq n trong sạyqnd ch, anh ta cũftat ng khôneew ng ézruk p buộhglw c tớneew làwgmq m gìiccj cảpsxo !”
Nghe Đgjpc ưejjq ờlmrm ng Tinh Khanh nópepn i vậrjjl y, tuy Phưejjq ơlico ng Minh tin tưejjq ởoivs ng, nhưejjq ng vẫfzzz n khôneew ng nhịjamf n đoivs ưejjq ợetcj c màwgmq nópepn i: “Tớneew thấpivh y rõxdpb ràwgmq ng làwgmq anh ta cópepn ýftat đoivs ồjamf xấpivh u vớneew i cậrjjl u! Nếhlqq u khôneew ng thìiccj gầufho n đoivs âhudn y nhiềdefh u kháfzzz ch sạyqnd n nhưejjq vậrjjl y, sao anh ta cứlmrm nhấpivh t đoivs ịjamf nh phảpsxo i đoivs ếhlqq n căzkqg n nhàwgmq nhỏlsks xíkasj u nhưejjq ổraiw chópepn củyqnd a cậrjjl u qua đoivs êyqnd m chứlmrm ?”
Nghe đoivs ưejjq ợetcj c bạyqnd n thâhudn n tốeedm t nhấpivh t củyqnd a mìiccj nh mắpcyn ng nhàwgmq mìiccj nh nhỏlsks xíkasj u nhưejjq ổraiw chópepn …
Đgjpc ưejjq ờlmrm ng Tinh Khanh rấpivh t muốeedm n cãhglw i lạyqnd i, nhưejjq ng bâhudn y giờlmrm khôneew ng phảpsxo i lúuyoz c tranh cãhglw i, côneew đoivs àwgmq nh phảpsxo i nhịjamf n xuốeedm ng, giảpsxo i thíkasj ch cho Phưejjq ơlico ng Minh: “Khôneew ng còdfwl n cáfzzz ch nàwgmq o kháfzzz c, lúuyoz c ấpivh y anh ta còdfwl n hơlico i sốeedm t, tớneew sợetcj anh ấpivh y ởoivs kháfzzz ch sạyqnd n, đoivs êyqnd m hôneew m khuya khoắpcyn t pháfzzz t sốeedm t cũftat ng khôneew ng ai biếhlqq t, vìiccj vậrjjl y đoivs ãhglw đoivs ồjamf ng ýftat đoivs ểpivh anh ấpivh y ngủyqnd ởoivs nhàwgmq tớneew mộhglw t đoivs êyqnd m. Tớneew vàwgmq anh ta thậrjjl t sựdefh khôneew ng xảpsxo y ra chuyệtjry n gìiccj cảpsxo , cậrjjl u phảpsxo i tin tớneew !”
Đgjpc ưejjq ờlmrm ng Tinh Khanh cảpsxo m thấpivh y bảpsxo n thâhudn n vìiccj muốeedm n Phưejjq ơlico ng Minh hếhlqq t hiểpivh u lầufho m màwgmq lưejjq ơlico ng tâhudn m cũftat ng khôneew ng cầufho n nữpjsb a, chuyệtjry n Đgjpc ôneew ng Phùgjpc ng Lưejjq u bịjamf sốeedm t nàwgmq y làwgmq do côneew bịjamf a ra…
Nhưejjq ng cũftat ng khôneew ng còdfwl n cáfzzz ch nàwgmq o, nếhlqq u nhưejjq côneew khôneew ng lừpvmd a gạyqnd t Phưejjq ơlico ng Minh, dựdefh a vàwgmq o tíkasj nh cáfzzz ch củyqnd a Phưejjq ơlico ng Minh, côneew ấpivh y hoàwgmq n toàwgmq n cópepn thểpivh chạyqnd y đoivs ếhlqq n trưejjq ớneew c mặdefh t Đgjpc ôneew ng Phùgjpc ng Lưejjq u tranh cãhglw i. Côneew khôneew ng muốeedm n mọhglw i chuyệtjry n vừpvmd a êyqnd m đoivs ẹuwlj p lạyqnd i bịjamf khơlico i dậrjjl y, cuộhglw c sốeedm ng sópepn ng giópepn nhưejjq vậrjjl y thậrjjl t sựdefh khiếhlqq n ngưejjq ờlmrm i ta rấpivh t đoivs au đoivs ầufho u!
Vìiccj vậrjjl y Đgjpc ưejjq ờlmrm ng Tinh Khanh thàwgmq lừpvmd a gạyqnd t Phưejjq ơlico ng Minh, cũftat ng khôneew ng muốeedm n đoivs ểpivh cho Phưejjq ơlico ng Minh tứlmrm c giậrjjl n.
Nghe đoivs ưejjq ợetcj c lờlmrm i củyqnd a Đgjpc ưejjq ờlmrm ng Tinh Khanh, Phưejjq ơlico ng Minh cũftat ng hoàwgmq n toàwgmq n tin tưejjq ởoivs ng, nhưejjq ng vẫfzzz n cứlmrm ng miệtjry ng nópepn i: “Cậrjjl u đoivs úuyoz ng làwgmq tốeedm t bụufho ng, khôneew ng sợetcj dẫfzzz n sópepn i vàwgmq o nhàwgmq sao? Sau nàwgmq y khôneew ng đoivs ưejjq ợetcj c nhưejjq vậrjjl y nữpjsb a! Lầufho n sau mặdefh c kệtjry anh ta nópepn i gìiccj , cho dùgjpc anh ta bệtjry nh chếhlqq t thìiccj cậrjjl u cũftat ng khôneew ng đoivs ưejjq ợetcj c đoivs ểpivh ýftat đoivs ếhlqq n anh ta! Đgjpc ểpivh anh ta chếhlqq t giữpjsb a đoivs ưejjq ờlmrm ng cũftat ng đoivs ưejjq ợetcj c, cũftat ng coi nhưejjq giúuyoz p thếhlqq giớneew i nàwgmq y bớneew t đoivs i mộhglw t ngưejjq ờlmrm i xấpivh u!”
“Đgjpc ưejjq ợetcj c, đoivs ưejjq ợetcj c… Tớneew biếhlqq t rồjamf i, tớneew thềdefh , sau nàwgmq y tớneew cũftat ng khôneew ng dáfzzz m nữpjsb a. Cậrjjl u rộhglw ng lưejjq ợetcj ng nhưejjq vậrjjl y, đoivs ừpvmd ng tứlmrm c giậrjjl n nữpjsb a đoivs ưejjq ợetcj c khôneew ng?” Đgjpc ưejjq ờlmrm ng Tinh Khanh làwgmq m nũftat ng vớneew i Phưejjq ơlico ng Minh, nópepn i bằgjpc ng giọhglw ng nịjamf nh nọhglw t.
Nghe vậrjjl y, Phưejjq ơlico ng Minh cũftat ng thảpsxo lỏlsks ng hơlico n, nhẹuwlj giọhglw ng hừpvmd vàwgmq i tiếhlqq ng, giọhglw ng đoivs iệtjry u miễntjb n cưejjq ỡlico ng: “Lầufho n nàwgmq y coi nhưejjq tha cho cậrjjl u, ai bảpsxo o cậrjjl u khôneew ng biếhlqq t đoivs iểpivh m dừpvmd ng chứlmrm ? Cậrjjl u cho ai vàwgmq o nhàwgmq cũftat ng đoivs ưejjq ợetcj c, nhưejjq ng Đgjpc ôneew ng Phùgjpc ng Lưejjq u thìiccj khôneew ng. Cậrjjl u cũftat ng khôneew ng thửjamf nhìiccj n xem anh ta làwgmq ai…”
Thấpivh y Phưejjq ơlico ng Minh vẫfzzz n muốeedm n mắpcyn ng tiếhlqq p, Đgjpc ưejjq ờlmrm ng Tinh Khanh vộhglw i vàwgmq ng cắpcyn t ngang, vừpvmd a mởoivs cửjamf a vừpvmd a nópepn i: “Đgjpc ưejjq ợetcj c rồjamf i, cậrjjl u tha cho tớneew đoivs i, tai tớneew sắpcyn p bịjamf cậrjjl u mắpcyn ng đoivs ếhlqq n thủyqnd ng rồjamf i đoivs âhudn y nàwgmq y…”
Nópepn i xong, Đgjpc ưejjq ờlmrm ng Tinh Khanh lạyqnd i nhỏlsks giọhglw ng nópepn i thêyqnd m mộhglw t câhudn u: “Láfzzz t nữpjsb a gặdefh p Đgjpc ôneew ng Phùgjpc ng Lưejjq u, cậrjjl u đoivs ừpvmd ng nópepn i lung tung nữpjsb a, cậrjjl u cho tớneew chúuyoz t thờlmrm i gian, tớneew đoivs uổraiw i anh ta đoivs i, sau đoivs ópepn hai chúuyoz ng ta cùgjpc ng đoivs i ăzkqg n sáfzzz ng, đoivs ưejjq ợetcj c khôneew ng?”
Nghe giọhglw ng đoivs iệtjry u nịjamf nh nọhglw t củyqnd a Đgjpc ưejjq ờlmrm ng Tinh Khanh, sựdefh tứlmrm c giậrjjl n củyqnd a Phưejjq ơlico ng Minh cũftat ng nguôneew i dầufho n, côneew ấpivh y dừpvmd ng bưejjq ớneew c, đoivs ứlmrm ng ởoivs cửjamf a phòdfwl ng củyqnd a Đgjpc ưejjq ờlmrm ng Tinh Khanh, khôneew ng vui nópepn i: “Tớneew khôneew ng ra ngoàwgmq i cùgjpc ng cậrjjl u đoivs âhudn u, tráfzzz nh cho lúuyoz c gặdefh p mặdefh t Đgjpc ôneew ng Phùgjpc ng Lưejjq u tớneew lạyqnd i khôneew ng kiềdefh m chếhlqq đoivs ưejjq ợetcj c. Cậrjjl u nhanh đoivs i đoivs i, tớneew ởoivs trong phòdfwl ng chờlmrm cậrjjl u.”
“Cảpsxo m ơlico n bạyqnd n yêyqnd u!” Đgjpc ưejjq ờlmrm ng Tinh Khanh cảpsxo m kíkasj ch, gửjamf i mộhglw t nụufho hôneew n giópepn cho Phưejjq ơlico ng Minh, bịjamf Phưejjq ơlico ng Minh nhíkasj u màwgmq y ghézruk t bỏlsks , làwgmq m đoivs ộhglw ng táfzzz c nhưejjq nézruk m xuốeedm ng đoivs ấpivh t.
Đgjpc ưejjq ờlmrm ng Tinh Khanh vừpvmd a cưejjq ờlmrm i, vừpvmd a đoivs i vềdefh phíkasj a phòdfwl ng kháfzzz ch.
Khi đoivs ếhlqq n phòdfwl ng kháfzzz ch, Đgjpc ưejjq ờlmrm ng Tinh Khanh lạyqnd i khôneew ng cưejjq ờlmrm i đoivs ưejjq ợetcj c nữpjsb a, bởoivs i vìiccj côneew đoivs ãhglw thấpivh y Đgjpc ôneew ng Phùgjpc ng Lưejjq u ăzkqg n mặdefh c chỉmolu nh tềdefh , đoivs ứlmrm ng cạyqnd nh ghếhlqq sofa đoivs eo thắpcyn t lưejjq ng.
Đgjpc ưejjq ờlmrm ng Tinh Khanh dựdefh a vàwgmq o tưejjq ờlmrm ng, im lặdefh ng nhìiccj n dáfzzz ng vẻxnbd củyqnd a Đgjpc ôneew ng Phùgjpc ng Lưejjq u, thầufho m nghĩreiv trong lòdfwl ng đoivs âhudn y đoivs úuyoz ng làwgmq thếhlqq giớneew i chỉmolu nhìiccj n vàwgmq o mặdefh t, chỉmolu cầufho n làwgmq ngưejjq ờlmrm i đoivs ẹuwlj p trai thìiccj cho dùgjpc làwgmq m gìiccj cũftat ng khiếhlqq n ngưejjq ờlmrm i ta thấpivh y đoivs ẹuwlj p mắpcyn t.
Đgjpc ôneew ng Phùgjpc ng Lưejjq u sửjamf a sang quầufho n áfzzz o xong, nhìiccj n thấpivh y Đgjpc ưejjq ờlmrm ng Tinh Khanh đoivs ứlmrm ng mộhglw t bêyqnd n, anh hỏlsks i côneew : “Em an ủyqnd i đoivs ưejjq ợetcj c bạyqnd n mìiccj nh rồjamf i hảpsxo ?”
“Ừgjpc m…” Thấpivh y dáfzzz ng vẻxnbd khôneew ng thèbsxd m đoivs ểpivh ýftat chúuyoz t nàwgmq o củyqnd a Đgjpc ôneew ng Phùgjpc ng Lưejjq u, trong lòdfwl ng Đgjpc ưejjq ờlmrm ng Tinh Khanh cópepn chúuyoz t bốeedm i rốeedm i. Côneew cứlmrm nghĩreiv rằgjpc ng Đgjpc ôneew ng Phùgjpc ng Lưejjq u sẽpivh tra hỏlsks i côneew Phưejjq ơlico ng Minh làwgmq ai, vìiccj sao lạyqnd i nópepn i mấpivh y lờlmrm i kia vớneew i anh…
Đgjpc âhudn y làwgmq lầufho n đoivs ầufho u tiêyqnd n Đgjpc ưejjq ờlmrm ng Tinh Khanh cảpsxo m kíkasj ch Đgjpc ôneew ng Phùgjpc ng Lưejjq u nhưejjq vậrjjl y, côneew đoivs i đoivs ếhlqq n gầufho n Đgjpc ôneew ng Phùgjpc ng Lưejjq u, nhẹuwlj nhàwgmq ng nópepn i vớneew i anh: “Tổraiw ng giáfzzz m đoivs ốeedm c… Anh cópepn muốeedm n đoivs i làwgmq m trưejjq ớneew c khôneew ng? Tôneew i vàwgmq bạyqnd n tôneew i còdfwl n cópepn việtjry c, cópepn lẽpivh sẽpivh đoivs ếhlqq n côneew ng ty muộhglw n mộhglw t chúuyoz t…”
“Em khôneew ng đoivs i ăzkqg n sáfzzz ng vớneew i anh sao?” Đgjpc ôneew ng Phùgjpc ng Lưejjq u nhíkasj u màwgmq y nhìiccj n Đgjpc ưejjq ờlmrm ng Tinh Khanh.
“Khôneew ng đoivs ưejjq ợetcj c!” Đgjpc ưejjq ờlmrm ng Tinh Khanh khôneew ng chúuyoz t nghĩreiv ngợetcj i, lậrjjl p tứlmrm c từpvmd chốeedm i, sau đoivs ópepn châhudn m chọhglw c: “Tổraiw ng giáfzzz m đoivs ốeedm c cũftat ng đoivs âhudn u phảpsxo i trẻxnbd con, chẳjnby ng lẽpivh bữpjsb a sáfzzz ng cũftat ng cầufho n cópepn ngưejjq ờlmrm i hầufho u hạyqnd sao?”
Đgjpc ôneew ng Phùgjpc ng Lưejjq u nhếhlqq ch môneew i cưejjq ờlmrm i, anh nhìiccj n chằgjpc m chằgjpc m vàwgmq o bờlmrm môneew i căzkqg ng mọhglw ng củyqnd a Đgjpc ưejjq ờlmrm ng Tinh Khanh, nópepn i mộhglw t câhudn u đoivs ầufho y ẩaxea n ýftat : “Chẳjnby ng phảpsxo i em đoivs ãhglw sớneew m biếhlqq t anh khôneew ng phảpsxo i làwgmq trẻxnbd con hay sao?”
“Đgjpc ưejjq ợetcj c rồjamf i, đoivs ừpvmd ng nópepn i linh tinh nữpjsb a!” Phưejjq ơlico ng Minh vẫfzzz n chờlmrm côneew trong phòdfwl ng, Đgjpc ưejjq ờlmrm ng Tinh Khanh cũftat ng khôneew ng rảpsxo nh rỗrhky i đoivs ểpivh dâhudn y dưejjq a vớneew i Đgjpc ôneew ng Phùgjpc ng Lưejjq u. Côneew đoivs ẩaxea y Đgjpc ôneew ng Phùgjpc ng Lưejjq u ra ngoàwgmq i, tứlmrm c giậrjjl n nópepn i: “Anh mau đoivs i đoivs i, cópepn chuyệtjry n gìiccj chờlmrm tôneew i đoivs i làwgmq m rồjamf i nópepn i sau.”
“Anh…” Phư
Phư
Nhớ
Phư
“Phư
Đ
“Cậ
Cá
Nghe Đ
Nghe đ
Đ
Đ
Như
Vì
Nghe đ
“Đ
Nghe vậ
Thấ
Nó
Nghe giọ
“Cả
Đ
Khi đ
Đ
Đ
“Ừ
Đ
“Em khô
“Khô
Đ
“Đ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.