Vợ Của Tổng Tài Không Dễ

Chương 235 : Quan hệ bại lộ, phương minh tức giận

    trước sau   
Kếwafit thúxokxc nụchwlnrudn, Đjrplưzlaqcrkmng Tinh Khanh bắajqxt đxrltqvawu tỉnlbsnh támhevo lạlbmli, khi cônrud nhìmuyin thấbckjy gưzlaqơvkbpng mặwafit đxrltưzlaqnftkc phówqoing to ngay trưzlaqxueoc mắajqxt mớxueoi giậpiegt nảrmcwy mìmuyinh, muốeaagn trốeaagn vềxokx sau theo phảrmcwn xạlbmlwqoi đxrltiềxokxu kiệulsrn, nhưzlaqng Đjrplônrudng Phùlylsng Lưzlaqu lạlbmli nhanh hơvkbpn cônrud mộolant bưzlaqxueoc, anh đxrltưzlaqa tay giữdnlu chặwafit gámhevy cônrud, hônrudn mộolant nụchwlnrudn sâmuyiu hơvkbpn.

Đjrplưzlaqcrkmng Tinh Khanh vừnnksa tỉnlbsnh ngủyibb, đxrltqvawu ówqoic vẫqvahn trong trạlbmlng thámhevi mơvkbp hồfvcg, cơvkbp thểnkugnrudnrud thứhduuc phốeaagi hợnftkp vớxueoi đxrltolanng támhevc củyibba Đjrplônrudng Phùlylsng Lưzlaqu.

Hai ngưzlaqcrkmi càiuwlng hônrudn càiuwlng kịmypsch liệulsrt, cũfxceng may Đjrplônrudng Phùlylsng Lưzlaqu biếwafit kìmuyim chếwafi, ýfalr thứhduuc đxrltưzlaqnftkc đxrltang ởzrxvnrudng ty nêzdwvn mớxueoi dừnnksng lạlbmli, anh vỗwpwr nhẹbnvmiuwlo mặwafit Đjrplưzlaqcrkmng Tinh Khanh, khẽzlaqwqoii: “Đjrplưzlaqnftkc rồfvcgi, vềxokx nhàiuwl thônrudi!”

xokxc nàiuwly Đjrplưzlaqcrkmng Tinh Khanh mớxueoi hoàiuwln toàiuwln tỉnlbsnh támhevo lạlbmli, cônrud sờcrkmzdwvn chỗwpwr vừnnksa bịmyps Đjrplônrudng Phùlylsng Lưzlaqu vỗwpwr nhẹbnvm, thầqvawm nghĩjgcd bảrmcwn thâmuyin đxrltúxokxng làiuwl khônrudng cẩhsnin thậpiegn, ngồfvcgi chờcrkm nhưzlaq vậpiegy màiuwlfxceng ngủyibb quêzdwvn mấbckjt.

Nếwafiu khônrudng phảrmcwi vậpiegy thìmuyi Đjrplônrudng Phùlylsng Lưzlaqu cũfxceng khônrudng cówqoivkbp hộolani, bởzrxvi vìmuyi bọfalrn họfalr đxrltang ởzrxvnrudng ty!

Đjrplưzlaqcrkmng Tinh Khanh thấbckjy đxrltãfgtgvkbpn mưzlaqcrkmi mộolant giờcrkm đxrltêzdwvm rồfvcgi, khônrudng khỏzdwvi thởzrxv phàiuwlo mộolant hơvkbpi, muộolann nhưzlaq vậpiegy rồfvcgi hẳoeyyn làiuwl sẽzlaq khônrudng cówqoi ai thấbckjy đxrltưzlaqnftkc…




Tuy nhàiuwl củyibba Đjrplưzlaqcrkmng Tinh Khanh cámhevch cônrudng ty rấbckjt gầqvawn, nhưzlaqng Đjrplônrudng Phùlylsng Lưzlaqu vẫqvahn kiêzdwvn quyếwafit muốeaagn đxrltưzlaqa cônrud vềxokx nhàiuwl. Đjrplưzlaqcrkmng Tinh Khanh thấbckjy đxrltãfgtg muộolann rồfvcgi, mộolant mìmuyinh cônrud đxrlti vềxokxfxceng khônrudng an toàiuwln, vìmuyi vậpiegy cũfxceng khônrudng từnnks chốeaagi.

iuwlo ngờcrkm khi Đjrplônrudng Phùlylsng Lưzlaqu đxrltưzlaqa cônrud vềxokx đxrltếwafin nhàiuwl, anh cũfxceng xuốeaagng xe theo, Đjrplưzlaqcrkmng Tinh Khanh nhìmuyin thấbckjy hàiuwlnh đxrltolanng củyibba Đjrplônrudng Phùlylsng Lưzlaqu, cônrudnrudlylsng kinh ngạlbmlc.

“Tổnpfdng giámhevm đxrlteaagc, anh xuốeaagng xe làiuwlm gìmuyi? Anh khônrudng vềxokx nhàiuwl sao?”

Đjrplônrudng Phùlylsng Lưzlaqu liếwafic nhìmuyin cônrud mộolant cámhevi, nhẹbnvm nhàiuwlng nówqoii: “Đjrplêzdwvm nay anh ởzrxv nhàiuwl củyibba em!”

wqoii xong, anh sảrmcwi bưzlaqxueoc đxrlti vàiuwlo.

“Khônrudng… Chờcrkm mộolant chúxokxt!” Đjrplưzlaqcrkmng Tinh Khanh vộolani vàiuwlng đxrlti lêzdwvn trưzlaqxueoc mặwafit Đjrplônrudng Phùlylsng Lưzlaqu, cônrud thởzrxv hổnpfdn hểnkugn: “Tổnpfdng giámhevm đxrlteaagc, anh làiuwlm nhưzlaq vậpiegy khônrudng thícrkmch hợnftkp lắajqxm đxrltâmuyiu, anh làiuwl ai chứhduu, sao cówqoi thểnkugzrxvlylsng chỗwpwr vớxueoi tônrudi đxrltưzlaqnftkc?”

Nghe thấbckjy lờcrkmi nówqoii củyibba Đjrplưzlaqcrkmng Tinh Khanh, Đjrplônrudng Phùlylsng Lưzlaqu quay đxrltqvawu nhìmuyin vềxokx phícrkma cônrud, hỏzdwvi ngưzlaqnftkc lạlbmli: “Anh làiuwl ai?”

“Àpctv… khônrudng…” Lúxokxc nàiuwly, Đjrplưzlaqcrkmng Tinh Khanh mớxueoi ýfalr thứhduuc đxrltưzlaqnftkc bảrmcwn thâmuyin vừnnksa nówqoii sai, chỉnlbsmuyi muốeaagn ngăvkbpn chặwafin Đjrplônrudng Phùlylsng Lưzlaqu nêzdwvn cônrud mớxueoi hoảrmcwng loạlbmln màiuwlwqoii ra ýfalr nghĩjgcd trong lòsxdnng. Cônrudnpfdn đxrltmypsnh lạlbmli tinh thầqvawn, nghiêzdwvm túxokxc nówqoii: “Trai đxrltơvkbpn gámhevi chiếwafic, ởzrxvlylsng nhau khônrudng tốeaagt lắajqxm đxrltâmuyiu. Hay làiuwl tổnpfdng giámhevm đxrlteaagc đxrlti vềxokx nhàiuwl củyibba mìmuyinh thìmuyivkbpn, dùlyls sao anh cũfxceng cówqoi xe, đxrlti lạlbmli cũfxceng thuậpiegn tiệulsrn.”

“Cówqoi sao đxrltâmuyiu? Cũfxceng khônrudng phảrmcwi làiuwl chưzlaqa từnnksng ởzrxvlylsng mộolant phòsxdnng…” Đjrplônrudng Phùlylsng Lưzlaqu phảrmcwn bámhevc.

Cho nêzdwvn đxrltâmuyiy mớxueoi làiuwl vấbckjn đxrltxokx đxrltówqoi!

Đjrplưzlaqcrkmng Tinh Khanh khônrudng biếwafit nêzdwvn làiuwlm thếwafiiuwlo, cônrud khônrudng muốeaagn tiếwafip tụchwlc mốeaagi quan hệulsr mậpiegp mờcrkmiuwly vớxueoi Đjrplônrudng Phùlylsng Lưzlaqu nữdnlua, nếwafiu cứhduu nhưzlaq vậpiegy thìmuyi sớxueom muộolann gìmuyifxceng sẽzlaq bịmyps Doãfgtgn Thu Ngọfalrc phámhevt hiệulsrn.

Nhưzlaqng xem ra, lúxokxc nàiuwly cônrud khônrudng tìmuyim đxrltưzlaqnftkc lýfalr do nàiuwlo đxrltnkug thuyếwafit phụchwlc Đjrplônrudng Phùlylsng Lưzlaqu…

Thấbckjy Đjrplưzlaqcrkmng Tinh Khanh khônrudng nówqoii gìmuyi, Đjrplônrudng Phùlylsng Lưzlaqu còsxdnn nówqoii thêzdwvm: “Hônrudm nay bậpiegn rộolann cảrmcw ngàiuwly rồfvcgi, khônrudng muốeaagn lámhevi xe vềxokx nhàiuwl. Hơvkbpn nữdnlua, nhàiuwl em cũfxceng gầqvawn cônrudng ty, ngàiuwly mai đxrlti thẳoeyyng tớxueoi cônrudng ty làiuwl đxrltưzlaqnftkc.”




Giọfalrng nówqoii củyibba anh mang theo chúxokxt mệulsrt mỏzdwvi, Đjrplưzlaqcrkmng Tinh Khanh nghe xong, cônrud dựlylsa vàiuwlo ámhevnh sámhevng le lówqoii củyibba đxrltèchgkn đxrltưzlaqcrkmng đxrltnkug nhìmuyin lêzdwvn mặwafit Đjrplônrudng Phùlylsng Lưzlaqu, phámhevt hiệulsrn gưzlaqơvkbpng mặwafit đxrltbnvmp trai củyibba anh cũfxceng mang theo vẻolan mệulsrt mỏzdwvi, thấbckjy vậpiegy, Đjrplưzlaqcrkmng Tinh Khanh cũfxceng khônrudng tiệulsrn từnnks chốeaagi nữdnlua.

Tuy Đjrplưzlaqcrkmng Tinh Khanh khônrudng cam lòsxdnng, nhưzlaqng cônrud vẫqvahn nhưzlaqcrkmng nhịmypsn anh: “Đjrplưzlaqnftkc rồfvcgi, nhưzlaqng tônrudi phảrmcwi nówqoii trưzlaqxueoc vớxueoi anh, lầqvawn nàiuwly anh chỉnlbswqoi thểnkug ngủyibb trêzdwvn ghếwafi sofa, khônrudng đxrltưzlaqnftkc ngủyibb trêzdwvn giưzlaqcrkmng củyibba tônrudi!”

“Ghếwafi sofa cứhduung lắajqxm…” Đjrplônrudng Phùlylsng Lưzlaqu vừnnksa nhícrkmu màiuwly đxrltmypsnh từnnks chốeaagi thìmuyi đxrltãfgtg bịmyps Đjrplưzlaqcrkmng Tinh Khanh chặwafin lạlbmli.

“Nếwafiu anh khônrudng đxrltfvcgng ýfalr thìmuyinrudi sẽzlaq khônrudng cho anh vàiuwlo nhàiuwl!”

“Đjrplưzlaqnftkc…”

Đjrplônrudng Phùlylsng Lưzlaqu đxrlti theo sau lưzlaqng Đjrplưzlaqcrkmng Tinh Khanh, vừnnksa vàiuwlo đxrltếwafin nhàiuwl, Đjrplônrudng Phùlylsng Lưzlaqu lậpiegp tứhduuc kêzdwvu đxrltówqoii bụchwlng.

Đjrplưzlaqcrkmng Tinh Khanh nhớxueo ra từnnks sau khi ăvkbpn bữdnlua cơvkbpm lúxokxc xếwafi chiềxokxu kia thìmuyi bọfalrn họfalr chưzlaqa ăvkbpn gìmuyi, nghe Đjrplônrudng Phùlylsng Lưzlaqu nówqoii vậpiegy cônrudfxceng cảrmcwm thấbckjy hơvkbpi đxrltówqoii bụchwlng, vìmuyi vậpiegy lậpiegp tứhduuc xuốeaagng bếwafip nấbckju hai bámhevt mìmuyi, hai ngưzlaqcrkmi ăvkbpn mộolant bữdnlua khuya đxrltơvkbpn giảrmcwn.

Đjrplônrudng Phùlylsng Lưzlaqu vừnnksa ăvkbpn, vừnnksa cưzlaqcrkmi thầqvawm trong lòsxdnng.

Đjrplêzdwvm nay anh cốeaagmuyinh ởzrxv lạlbmli đxrltâmuyiy, nguyêzdwvn nhâmuyin lớxueon nhấbckjt làiuwlmuyi muốeaagn ởzrxvlylsng vớxueoi Đjrplưzlaqcrkmng Tinh Khanh. Mặwafic dùlyls chỗwpwriuwly hơvkbpi nhỏzdwv, nhưzlaqng rấbckjt cówqoi cảrmcwm giámhevc gia đxrltìmuyinh. Ăanrhn đxrltfvcg Đjrplưzlaqcrkmng Tinh Khanh nấbckju, hai ngưzlaqcrkmi im lặwafing ăvkbpn mộolant bữdnlua cơvkbpm, chuyệulsrn nàiuwly khiếwafin anh cảrmcwm thấbckjy nhưzlaqwqoi ngưzlaqcrkmi bầqvawu bạlbmln, khiếwafin anh vônrudlylsng lưzlaqu luyếwafin…

Nếwafiu nhưzlaqwqoi thểnkug thìmuyi anh thậpiegt sựlyls rấbckjt muốeaagn sốeaagng nhưzlaq vậpiegy vớxueoi Đjrplưzlaqcrkmng Tinh Khanh đxrltếwafin hếwafit đxrltcrkmi…

iuwl Đjrplưzlaqcrkmng Tinh Khanh thìmuyi lạlbmli khônrudng nghĩjgcd nhưzlaq vậpiegy, cônrud chỉnlbs muốeaagn tranh thủyibb thờcrkmi gian tìmuyim đxrltưzlaqnftkc con trai, nhanh chówqoing kếwafit thúxokxc mốeaagi quan hệulsrmuyi cụchwlc nàiuwly…

Sau khi ăvkbpn xong, Đjrplưzlaqcrkmng Tinh Khanh đxrlti tắajqxm trưzlaqxueoc, rồfvcgi nhanh chówqoing trởzrxv vềxokx phòsxdnng khówqoia cửyibba lạlbmli, khônrudng cho Đjrplônrudng Phùlylsng Lưzlaqu cơvkbp hộolani tiếwafin vàiuwlo.

Đjrplônrudng Phùlylsng Lưzlaqu tắajqxm rửyibba xong mớxueoi thửyibb mởzrxv cửyibba phòsxdnng củyibba Đjrplưzlaqcrkmng Tinh Khanh, phámhevt hiệulsrn cônrud đxrltãfgtg khówqoia trámhevi cửyibba, anh nởzrxv nụchwlzlaqcrkmi bấbckjt đxrltajqxc dĩjgcd, ngoan ngoãfgtgn đxrlti đxrltếwafin chỗwpwr ghếwafi sofa ngủyibb mộolant đxrltêzdwvm.




Mộolant đxrltêzdwvm khônrudng cówqoi chuyệulsrn gìmuyi xảrmcwy ra…

Rạlbmlng sámhevng ngàiuwly hônrudm sau, Đjrplưzlaqcrkmng Tinh Khanh bịmyps tiếwafing chuônrudng cửyibba đxrltámhevnh thứhduuc, khi đxrlti qua phòsxdnng khámhevch, cônrud thấbckjy Đjrplônrudng Phùlylsng Lưzlaqu vẫqvahn đxrltang ngủyibb say, cônrud vộolani vàiuwlng đxrlti đxrltếwafin chỗwpwr ghếwafi sofa vỗwpwr nhẹbnvmiuwlo ngưzlaqcrkmi anh: “Nhanh dậpiegy đxrlti, sắajqxp đxrltếwafin giờcrkmiuwlm việulsrc rồfvcgi!”

wqoii xong, Đjrplưzlaqcrkmng Tinh Khanh mớxueoi đxrlti ra mởzrxv cửyibba.

xokxc đxrltqvawu, Đjrplưzlaqcrkmng Tinh Khanh tưzlaqzrxvng làiuwlmhevng sớxueom nhưzlaq thếwafiiuwly thìmuyi chỉnlbswqoi quảrmcwn lýfalr nhàiuwl trọfalr hoặwafic bámhevc gámhevi nhàiuwl đxrlteaagi diệulsrn tìmuyim cônrudwqoi chuyệulsrn gìmuyiiuwl thônrudi, đxrlthduung ởzrxv cửyibba ra vàiuwlo nówqoii chuyệulsrn làiuwl đxrltưzlaqnftkc rồfvcgi. Nhưzlaqng cônrud khônrudng ngờcrkm rằxueong ngưzlaqcrkmi đxrltếwafin tìmuyim cônrud lạlbmli làiuwl Phưzlaqơvkbpng Minh…

“Phưzlaqơvkbpng, Phưzlaqơvkbpng Minh… sao cậpiegu lạlbmli tớxueoi đxrltâmuyiy?”

Đjrplưzlaqcrkmng Tinh Khanh mởzrxvdzjw cửyibba, kinh ngạlbmlc nhìmuyin ngưzlaqcrkmi đxrlthduung bêzdwvn ngoàiuwli.

“Sao tớxueo khônrudng thểnkug tớxueoi chứhduu?” Phưzlaqơvkbpng Minh khônrudng vui đxrltámhevp lạlbmli, đxrltưzlaqa tay kédzjwo cửyibba ra, bưzlaqxueoc vàiuwlo trong nhàiuwl: “Tốeaagi hônrudm qua tớxueo đxrlti hámhevt karaoke vớxueoi bạlbmln, sau đxrltówqoi ngủyibb quêzdwvn ởzrxv quámhevn karaoke luônrudn, sámhevng nay bịmyps ngưzlaqcrkmi ta đxrltuổnpfdi ra ngoàiuwli… Nghĩjgcd đxrltếwafin nhàiuwl cậpiegu cũfxceng gầqvawn đxrltâmuyiy cho nêzdwvn tớxueo…”

“Mẹbnvm kiếwafip! Sao Đjrplônrudng Phùlylsng Lưzlaqu lạlbmli ởzrxv đxrltâmuyiy? Đjrplưzlaqcrkmng Tinh Khanh! Rốeaagt cuộolanc làiuwlwqoi chuyệulsrn gìmuyi vậpiegy?”

Phưzlaqơvkbpng Minh vừnnksa đxrlti vàiuwlo, vừnnksa kểnkug lạlbmli chuyệulsrn ngàiuwly hônrudm qua cho Đjrplưzlaqcrkmng Tinh Khanh nghe, nhưzlaqng cônrudbckjy còsxdnn chưzlaqa nówqoii xong thìmuyi đxrltãfgtg nhìmuyin thấbckjy mộolant ngưzlaqcrkmi trong nhàiuwl Đjrplưzlaqcrkmng Tinh Khanh. Cônrudbckjy khônrudng thểnkugzlaqzrxvng tưzlaqnftkng đxrltưzlaqnftkc ngưzlaqcrkmi nàiuwly sẽzlaqzrxv đxrltâmuyiy, vìmuyi vậpiegy vônrud thứhduuc nówqoii tụchwlc mộolant tiếwafing, sau đxrltówqoi tứhduuc giậpiegn nhìmuyin Đjrplưzlaqcrkmng Tinh Khanh.

Đjrplưzlaqcrkmng Tinh Khanh ngâmuyiy ngẩhsnin cảrmcw ngưzlaqcrkmi, Phưzlaqơvkbpng Minh nàiuwly đxrltúxokxng làiuwl quámhevlylsy tiệulsrn, cônrud chưzlaqa kịmypsp ngăvkbpn cảrmcwn thìmuyi Phưzlaqơvkbpng Minh đxrltãfgtg đxrlti thẳoeyyng vàiuwlo nhàiuwl, vừnnksa vàiuwlo đxrltãfgtgwqoii lớxueon tiếwafing làiuwlm cho cônrud hếwafit cảrmcw hồfvcgn. Đjrplưzlaqcrkmng Tinh Khanh nhìmuyin Phưzlaqơvkbpng Minh, sau đxrltówqoi nhìmuyin sang dámhevng vẻolan ngámhevi ngủyibb củyibba Đjrplônrudng Phùlylsng Lưzlaqu, trong lòsxdnng vônrudlylsng hoảrmcwng loạlbmln.

Mộolant bêzdwvn làiuwl cấbckjp trêzdwvn kiêzdwvm tổnpfdng giámhevm đxrlteaagc củyibba cônrud, mộolant bêzdwvn làiuwl bạlbmln thâmuyin nhiềxokxu năvkbpm, hơvkbpn nữdnlua hai ngưzlaqcrkmi nàiuwly còsxdnn đxrlteaagi đxrltqvawu vớxueoi nhau… Đjrplưzlaqcrkmng Tinh Khanh cảrmcwm thấbckjy cho dùlylsnrudwqoi nhảrmcwy xuốeaagng sônrudng Hoàiuwlng Hàiuwlfxceng khônrudng rửyibba sạlbmlch nỗwpwri oan nàiuwly…

“Phưzlaqơvkbpng Minh… Tớxueo…” Đjrplưzlaqcrkmng Tinh Khanh vắajqxt ówqoic suy nghĩjgcd, muốeaagn tìmuyim mộolant lýfalr do đxrltnkug lừnnksa Phưzlaqơvkbpng Minh, nhưzlaqng cônrud chưzlaqa kịmypsp nówqoii xong thìmuyi Phưzlaqơvkbpng Minh đxrltãfgtg cắajqxt lờcrkmi cônrud.

“Đjrplưzlaqcrkmng Tinh Khanh, cậpiegu khônrudng cầqvawn nówqoii gìmuyi nữdnlua!” Phưzlaqơvkbpng Minh vung tay lêzdwvn, ra hiệulsru cho Đjrplưzlaqcrkmng Tinh Khanh im miệulsrng, sau đxrltówqoinrudbckjy đxrlti đxrltếwafin chỗwpwr Đjrplônrudng Phùlylsng Lưzlaqu, chốeaagng nạlbmlnh nhìmuyin từnnks trêzdwvn cao xuốeaagng, nhìmuyin Đjrplônrudng Phùlylsng Lưzlaqu đxrltang lưzlaqcrkmi biếwafing nằxueom trêzdwvn ghếwafi sofa, nówqoii giọfalrng trámhevch mówqoic: “Đjrplônrudng Phùlylsng Lưzlaqu, cówqoi phảrmcwi anh đxrltãfgtg édzjwp buộolanc Đjrplưzlaqcrkmng Tinh Khanh làiuwlm chuyệulsrn khônrudng nêzdwvn làiuwlm hay khônrudng?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.