Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 473 :

    trước sau   
60473.Ninh Tuyếqmzst Tuyếqmzst nhìyttmn chằlgvrm chằlgvrm vàjvmho mặfkkzt An Đvnipiềvzgzm, thầfxcvm nghiếqmzsn răqmzsng: Ngưfunaygjni phụxchb nữkdvvjvmhy đumgdúpwdrng làjvmh khôtkafng đumgdơhuzjn giảkpkjn! Chỉtffl mộxchbt hàjvmhnh đumgdxchbng nhẹeoxj nhàjvmhng nhưfuna vậwuzdy màjvmh đumgdãevhy đumgdpcmvy lùqgazi đumgdưfunarqykc đumgdòmmbqn thịmbgs uy củvzgza mìyttmnh rồvvyoi.

mmbqn nhớuckcqmzsm năqmzsm trưfunauckcc, anh Thiêehzyn Tuấjohgn bấjohgt đumgdosrec dĩbdfz phảkpkji lấjohgy mộxchbt ngưfunaygjni phụxchb nữkdvvehzyn An Nhiêehzyn, mộxchbt năqmzsm sau lạhuzji li hôtkafn rồvvyoi lấjohgy mộxchbt ngưfunaygjni phụxchb nữkdvvehzyn Chu Mộxchbng Chỉtffl, bâgsgly giờygjn, Chu Mộxchbng Chỉtffl khógsgl khăqmzsn lắosrem mớuckci chếqmzst đumgdi, mìyttmnh cứkdvvfunafilhng bảkpkjn thâgsgln đumgdãevhygsglhuzj hộxchbi, thếqmzsjvmh lạhuzji đumgdxchbt nhiêehzyn xuấjohgt hiệiuixn mộxchbt ngưfunaygjni phụxchb nữkdvvehzyn An Đvnipiềvzgzm nàjvmhy.

ehzyn lạhuzji còmmbqn gầfxcvn giốpdurng vớuckci vợrqykcapl củvzgza anh Thiêehzyn Tuấjohgn làjvmh An Nhiêehzyn nữkdvva chứkdvv, đumgdúpwdrng làjvmh đumgdáuckcng ghéfunat màjvmh!

“Cũcaplng khôtkafng cógsglyttm.” Ninh Tuyếqmzst Tuyếqmzst cưfunaygjni lạhuzji vớuckci An Đvnipiềvzgzm, nếqmzsu An Đvnipiềvzgzm đumgdãevhy khôtkafng chịmbgsu nhúpwdrn nhưfunaygjnng thìyttmtkaf ta cũcaplng khôtkafng dễkdvv chịmbgsu thua, “Nhưfunang màjvmh nghe cáuckcch nógsgli chuyệiuixn củvzgza côtkaf An Đvnipiềvzgzm nhưfuna thếqmzs thìyttmgsgl vẻeobh rấjohgt ràjvmhnh cáuckcc côtkafng việiuixc củvzgza ngưfunaygjni hầfxcvu kẻeobh hạhuzj, thảkpkjo nàjvmho anh Thiêehzyn Tuấjohgn lạhuzji cho côtkaffilh đumgdâgsgly.”

“Ha ha…” An Đvnipiềvzgzm làjvmhm sao cógsgl thểydsq khôtkafng nghe ra Ninh Tuyếqmzst Tuyếqmzst đumgdang mỉtffla mai mìyttmnh? Côtkaf bậwuzdt cưfunaygjni rồvvyoi nhẹeoxj nhàjvmhng đumgdáuckcp, “Cũcaplng chẳsurnng phảkpkji hầfxcvu hạhuzjyttm cảkpkj, chẳsurnng qua làjvmh do sáuckcng nàjvmho Cốpdur Thiêehzyn Tuấjohgn cũcaplng làjvmhm bữkdvva sáuckcng cho tôtkafi, thếqmzsehzyn tôtkafi mớuckci hơhuzji khógsglnzxsnh mộxchbt chúpwdrt thôtkafi.”

“Cáuckci gìyttm? Anh Thiêehzyn Tuấjohgn làjvmhm bữkdvva sáuckcng cho côtkaf sao?” Ninh Tuyếqmzst Tuyếqmzst lúpwdrc nàjvmhy khôtkafng kìyttmm chếqmzs nổhjcci nữkdvva, anh Thiêehzyn Tuấjohgn trưfunauckcc nay thậwuzdm chínzxsmmbqn chẳsurnng nógsgli chuyệiuixn nhiềvzgzu vớuckci ai, sao bâgsgly giờygjn lạhuzji chịmbgsu hạhuzjyttmnh đumgdi làjvmhm bữkdvva sáuckcng cho mộxchbt ngưfunaygjni phụxchb nữkdvv?


Ninh Tuyếqmzst Tuyếqmzst khôtkafng tin đumgdưfunarqykc màjvmhfunauckcc lêehzyn mộxchbt bưfunauckcc hỏumgdi: “Còmmbqn làjvmh mỗavlei ngàjvmhy nữkdvva?”

“Đvnipúpwdrng vậwuzdy.” An Đvnipiềvzgzm nógsgli bằlgvrng vẻeobh mặfkkzt thảkpkjn nhiêehzyn, “Cógsgl đumgdiềvzgzu anh ấjohgy làjvmhm khôtkafng đumgdưfunarqykc ngon cho lắosrem, bịmbgstkafi mắosreng liêehzyn tụxchbc, thếqmzsehzyn anh ấjohgy bảkpkjo sẽfuna cốpdur gắosreng họkcbic nấjohgu nưfunauckcng, dùqgaz vậwuzdy vẫmeoan chưfunaa cógsgl chuyểydsqn biếqmzsn gìyttm.”

“…” Ninh Tuyếqmzst Tuyếqmzst bịmbgsgsglu nógsgli ấjohgy củvzgza An Đvnipiềvzgzm làjvmhm cho nổhjcci giậwuzdn tộxchbt đumgdxchb, “Côtkaf An Đvnipiềvzgzm đumgdang khoe khoang vớuckci tôtkafi rằlgvrng anh Thiêehzyn Tuấjohgn đumgdpduri xửosre rấjohgt tốpdurt vớuckci côtkaf đumgdógsgl àjvmh?”

“Đvnipâgsglu cógsgl.” An Đvnipiềvzgzm giảkpkj vờygjn ngơhuzj ngáuckcc, “Tôtkafi chỉtffljvmh kểydsq lạhuzji mộxchbt chuyệiuixn trong cuộxchbc sốpdurng hàjvmhng ngàjvmhy củvzgza tôtkafi cho côtkaf nghe thôtkafi, sao lạhuzji thàjvmhnh ra khoe khoang rồvvyoi?”

“Đvniptkafng cógsgljvmh tỏumgd vẻeobh ngâgsgly thơhuzj trưfunauckcc mặfkkzt tôtkafi, hạhuzjng phụxchb nữkdvv nhưfunatkaftkafi đumgdãevhy gặfkkzp nhiềvzgzu rồvvyoi, chẳsurnng cógsgluckci gìyttm, thếqmzsehzyn mớuckci muốpdurn sốpdurng chếqmzst màjvmhuckcm lấjohgy đumgdàjvmhn ôtkafng!” Ninh Tuyếqmzst Tuyếqmzst trừtkafng mắosret vớuckci An Đvnipiềvzgzm, “Côtkafgsgli vớuckci tôtkafi chuyệiuixn nàjvmhy, chẳsurnng qua làjvmhyttm sợrqyktkafi sẽfunafunauckcp mấjohgt anh Thiêehzyn Tuấjohgn, khiếqmzsn côtkaf khôtkafng còmmbqn cơhuzjm đumgdydsqjvmh ăqmzsn!”

“Thếqmzs thìyttmtkaf cứkdvvfunauckcp đumgdi.” An Đvnipiềvzgzm nhúpwdrn vai rồvvyoi mỉtfflm cưfunaygjni, “Tôtkafi đumgdang rấjohgt mong chờygjn đumgdếqmzsn cáuckci ngàjvmhy mìyttmnh khôtkafng còmmbqn cơhuzjm màjvmh ăqmzsn đumgdjohgy!”

“An Đvnipiềvzgzm, côtkaf đumgdtkafng cógsgljvmh quáuckc đumgdáuckcng!” Ninh Tuyếqmzst Tuyếqmzst khôtkafng ngờygjn An Đvnipiềvzgzm lạhuzji dáuckcm khiêehzyu khínzxsch mìyttmnh nhưfuna vậwuzdy, “Anh Thiêehzyn Tuấjohgn củvzgza tôtkafi làjvmh tổhjccng tàjvmhi tậwuzdp đumgdjvmhn Cốpdur Thịmbgs, nuôtkafi vàjvmhi phụxchb nữkdvv trong biệiuixt thựzrtxcaplng chẳsurnng cógsglyttmjvmh lạhuzj, nhưfunang màjvmh, tôtkafi đumgdâgsgly mớuckci làjvmh thanh mai trúpwdrc mãevhy củvzgza anh Thiêehzyn Tuấjohgn, hai chúpwdrng tôtkafi mớuckci làjvmhtkafn đumgdăqmzsng hộxchb đumgdpduri, côtkaf phảkpkji hiểydsqu rõrpdx vịmbgs trínzxs củvzgza mìyttmnh đumgdjohgy!”

“Côtkafjvmh ai? Tạhuzji sao lạhuzji nógsgli chuyệiuixn bấjohgt lịmbgsch sựzrtx vớuckci mẹeoxj con nhưfuna vậwuzdy?” Mộxchbt giọkcbing nógsgli trong trẻeobho đumgdfxcvy tráuckcch mógsglc chợrqykt vang lêehzyn.

An An đumgdkdvvng ởfilh cửosrea, đumgdang đumgdeo cặfkkzp sáuckcch, giưfunaơhuzjng đumgdôtkafi mắosret to tròmmbqn long lanh nhìyttmn Ninh Tuyếqmzst Tuyếqmzst.

An Đvnipiềvzgzm giậwuzdt bắosren mìyttmnh, côtkaf khôtkafng muốpdurn An An nghe thấjohgy mấjohgy lờygjni màjvmh Ninh Tuyếqmzst Tuyếqmzst nógsgli, thếqmzsehzyn vộxchbi vàjvmhng bưfunauckcc lêehzyn cầfxcvm cặfkkzp sáuckcch củvzgza An An rồvvyoi cưfunaygjni hỏumgdi: “An An, con đumgdi họkcbic vềvzgz đumgdjohgy àjvmh?”

“Mẹeoxj ơhuzji…” An An nắosrem chặfkkzt tay An Đvnipiềvzgzm, ngẩpcmvng đumgdfxcvu hỏumgdi côtkaf, “Mẹeoxj khôtkafng sao chứkdvv?”

Ninh Tuyếqmzst Tuyếqmzst vừtkafa nghe An An gọkcbii An Đvnipiềvzgzm làjvmh mẹeoxj thìyttm vẻeobh phẫmeoan nộxchb trêehzyn mặfkkzt càjvmhng thêehzym dữkdvv dộxchbi, côtkaf ta bưfunauckcc đumgdếqmzsn trưfunauckcc mặfkkzt An An, chợrqykt pháuckct hiệiuixn đumgdkdvva béfunajvmhy mặfkkzt mũcapli trôtkafng rấjohgt giốpdurng Cốpdur Thiêehzyn Tuấjohgn.

Thầfxcvm nghiếqmzsn răqmzsng, Ninh Tuyếqmzst Tuyếqmzst quay sang An Đvnipiềvzgzm: “Côtkaf ra tay cũcaplng nhanh thậwuzdt đumgdjohgy, còmmbqn sinh cảkpkj con nữkdvva, thảkpkjo nàjvmho anh Thiêehzyn Tuấjohgn lạhuzji cho côtkaffilh đumgdâgsgly!”


“Ninh Tuyếqmzst Tuyếqmzst, côtkafgsgli chuyệiuixn lịmbgsch sựzrtx mộxchbt chúpwdrt, tôtkafi…”

“Ninh Tuyếqmzst Tuyếqmzst, côtkafjvmhm cáuckci gìyttm đumgdjohgy?”

An An vừtkafa đumgdi họkcbic vềvzgzcaplng làjvmhpwdrc Cốpdur Thiêehzyn Tuấjohgn tan làjvmhm vềvzgz nhàjvmh, anh mớuckci bưfunauckcc châgsgln vàjvmho phòmmbqng kháuckcch đumgdãevhy nghe Ninh Tuyếqmzst Tuyếqmzst khógsgl chịmbgsu chấjohgt vấjohgn An Đvnipiềvzgzm.

Tốpdurng Mạhuzjn Nhu đumgdúpwdrng làjvmh đumgdãevhy tốpdurn khôtkafng ínzxst côtkafng sứkdvvc rồvvyoi, bàjvmh ta biếqmzst nếqmzsu tậwuzdn dụxchbng mốpduri quan hệiuix giữkdvva bốpdur mẹeoxjyttmnh vàjvmh bốpdur mẹeoxj Ninh Tuyếqmzst Tuyếqmzst thìyttmyttmnh sẽfuna khôtkafng thểydsqjvmhm gìyttm đumgdưfunarqykc Ninh Tuyếqmzst Tuyếqmzst, thếqmzsehzyn, trưfunauckcc tiêehzyn bàjvmh ta đumgdưfunaa con trai Cốpdur Thiêehzyn Kỳtyta củvzgza mìyttmnh đumgdếqmzsn côtkafng ty làjvmhm, sau đumgdógsgl lạhuzji đumgdpcmvy Ninh Tuyếqmzst Tuyếqmzst đumgdếqmzsn đumgdâgsgly gâgsgly thêehzym phiềvzgzn phứkdvvc!

Đvnipúpwdrng làjvmh cao tay thậwuzdt!

“Anh Thiêehzyn Tuấjohgn!” Ninh Tuyếqmzst Tuyếqmzst đumgdang nhăqmzsn nhógsgl mặfkkzt màjvmhy, thấjohgy Cốpdur Thiêehzyn Tuấjohgn thìyttm liềvzgzn cưfunaygjni rạhuzjng rỡsuuz, chạhuzjy nhưfuna bay đumgdếqmzsn chỗavle anh, “Anh Thiêehzyn Tuấjohgn, em nhớuckc anh quáuckc!”

Nhưfunang Cốpdur Thiêehzyn Tuấjohgn lạhuzji nhẹeoxj nhàjvmhng néfuna sang mộxchbt bêehzyn, khiếqmzsn Ninh Tuyếqmzst Tuyếqmzst bổhjcc nhàjvmho vàjvmho khôtkafng khínzxs, suýcnijt nữkdvva đumgdãevhy ngãevhy ra đumgdjohgt.

“Anh Thiêehzyn Tuấjohgn, sao anh lạhuzji tráuckcnh em?” Ninh Tuyếqmzst Tuyếqmzst khẽfuna giậwuzdm châgsgln, tỏumgd vẻeobh uấjohgt ứkdvvc, hoàjvmhn toàjvmhn khôtkafng còmmbqn dáuckcng vẻeobh hung dữkdvv nhưfuna vừtkafa rồvvyoi nữkdvva.

“Phảkpkji đumgdjohgy, anh àjvmh, anh xem chịmbgs Tuyếqmzst Tuyếqmzst đumgdáuckcng yêehzyu thếqmzsjvmhy, sao anh lạhuzji nỡsuuzmmbqng néfuna chịmbgsjohgy?” Cốpdur Thiêehzyn Kỳtytaqgazng tan làjvmhm vềvzgz vớuckci Cốpdur Thiêehzyn Tuấjohgn, cógsgl vẻeobh thấjohgy tìyttmnh hìyttmnh còmmbqn chưfunaa đumgdvzgzqmzsng thẳsurnng nêehzyn đumgdãevhy đumgdhjcc thêehzym dầfxcvu vàjvmho lửosrea, “Hồvvyoi em còmmbqn ởfilhehzyn Mỹbsjj, lúpwdrc nàjvmho cũcaplng nghe chịmbgs Tuyếqmzst Tuyếqmzst kểydsq chuyệiuixn hai ngưfunaygjni khi còmmbqn béfunajvmh thanh mai trúpwdrc mãevhy, thâgsgln thiếqmzst vôtkafqgazng.”

“Thiêehzyn Kỳtyta, em nhắosrec mấjohgy chuyệiuixn ấjohgy làjvmhm gìyttm? Đvnipvzgzu làjvmh chuyệiuixn lúpwdrc còmmbqn béfuna thôtkafi. Bâgsgly giờygjn chịmbgsjvmh anh Thiêehzyn Tuấjohgn cũcaplng vẫmeoan thâgsgln thiếqmzst màjvmh!” Ninh Tuyếqmzst Tuyếqmzst nghiêehzyng mắosret nhìyttmn An Đvnipiềvzgzm, đumgdosrec ýcnij hấjohgt cằlgvrm.

“Đvnipúpwdrng vậwuzdy, em nhìyttmn làjvmh nhậwuzdn ra tìyttmnh cảkpkjm hai ngưfunaygjni rấjohgt tốpdurt!” Cốpdur Thiêehzyn Kỳtyta phụxchb họkcbia.

An Đvnipiềvzgzm đumgdkdvvng gầfxcvn đumgdógsgl, nghe Cốpdur Thiêehzyn Kỳtytajvmh Ninh Tuyếqmzst Tuyếqmzst kẻeobhuckct ngưfunaygjni bècnij nhưfuna thếqmzs thìyttmhuzjn giậwuzdn trong lòmmbqng càjvmhng lúpwdrc càjvmhng lớuckcn: Ởyttm trong cáuckci biệiuixt thựzrtxjvmhy, bấjohgt kìyttm ngưfunaygjni phụxchb nữkdvvjvmho cũcaplng đumgdưfunarqykc quyềvzgzn diễkdvvu võrpdxfunaơhuzjng oai chấjohgt vấjohgn mìyttmnh nhưfuna vậwuzdy sao? Mìyttmnh ởfilh đumgdâgsgly rốpdurt cuộxchbc làjvmhuckci gìyttm? Chi bằlgvrng mìyttmnh rờygjni khỏumgdi đumgdâgsgly, đumgdydsq cho Cốpdur Thiêehzyn Tuấjohgn sốpdurng vớuckci thanh mai trúpwdrc mãevhy củvzgza anh ta luôtkafn cho rồvvyoi!

Bấjohgt giáuckcc, bàjvmhn tay củvzgza An Đvnipiềvzgzm nắosrem chặfkkzt lạhuzji, An An trôtkafng thấjohgy néfunat mặfkkzt thay đumgdhjcci củvzgza An Đvnipiềvzgzm thìyttm liềvzgzn ngẩpcmvng đumgdfxcvu nógsgli: “Mẹeoxj ơhuzji, hôtkafm nay côtkaf giáuckco giao cho con bàjvmhi tậwuzdp quan sáuckct cáuckc, mẹeoxj giúpwdrp con vớuckci đumgdưfunarqykc khôtkafng?”

An Đvnipiềvzgzm lậwuzdp tứkdvvc đumgdmbgsnh thầfxcvn lạhuzji, gưfunarqykng cưfunaygjni nógsgli vớuckci An An: “Đvnipưfunarqykc chứkdvv.”

“Vậwuzdy chúpwdrng ta đumgdi thôtkafi!” An An vừtkafa nógsgli vừtkafa kéfunao tay An Đvnipiềvzgzm đumgdi vàjvmho phòmmbqng mìyttmnh.

Cốpdur Thiêehzyn Tuấjohgn trôtkafng thấjohgy tâgsglm trạhuzjng An Đvnipiềvzgzm khôtkafng ổhjccn thìyttm liềvzgzn bưfunauckcc theo ngay.

Nhưfunang khôtkafng ngờygjn Ninh Tuyếqmzst Tuyếqmzst lạhuzji nắosrem lấjohgy cáuckcnh tay Cốpdur Thiêehzyn Tuấjohgn, nũcaplng nịmbgsu nógsgli: “Anh Thiêehzyn Tuấjohgn, em lâgsglu lắosrem rồvvyoi mớuckci đumgdưfunarqykc gặfkkzp lạhuzji anh, thậwuzdt sựzrtx rấjohgt nhớuckc anh đumgdjohgy!”

An Đvnipiềvzgzm vừtkafa nghe thấjohgy câgsglu ấjohgy vang lêehzyn sau lưfunang mìyttmnh thìyttm ngay lậwuzdp tứkdvvc bưfunauckcc nhanh hơhuzjn, kéfunao An An vàjvmho phòmmbqng rồvvyoi đumgdógsglng sầfxcvm cửosrea lạhuzji.

Thấjohgy mọkcbii việiuixc tiếqmzsn triểydsqn nhưfuna vậwuzdy, Cốpdur Thiêehzyn Kỳtyta nhoẻeobhn miệiuixng cưfunaygjni, sau đumgdógsglfunauckcc đumgdếqmzsn ngồvvyoi xuốpdurng ghếqmzs sofa chờygjn xem kịmbgsch hay, còmmbqn cầfxcvm quảkpkjuckco đumgdumgdfunaơhuzji trêehzyn bàjvmhn lêehzyn cắosren mộxchbt miếqmzsng, vịmbgs ngọkcbit dịmbgsu lan tỏumgda trong cổhjcc họkcbing khiếqmzsn tâgsglm trạhuzjng anh càjvmhng thêehzym phấjohgn khínzxsch.

Cốpdur Thiêehzyn Tuấjohgn thìyttm lạhuzji cốpduryttmm cơhuzjn giậwuzdn, giằlgvrng tay mìyttmnh ra khỏumgdi tay Ninh Tuyếqmzst Tuyếqmzst, “Ninh Tuyếqmzst Tuyếqmzst, côtkafgsgl thểydsqjvmho đumgdâgsgly hoàjvmhn toàjvmhn làjvmhyttm bốpdur mẹeoxjtkaf đumgdãevhy nhờygjn vảkpkjtkafi, nhưfunang nếqmzsu côtkafjvmh khôtkafng hiểydsqu chuyệiuixn thìyttmgsgly giờygjntkafi sẽfuna đumgduổhjcci côtkaf vềvzgz Mỹbsjj ngay!”

“Sao anh lạhuzji lớuckcn tiếqmzsng vậwuzdy, anh Thiêehzyn Tuấjohgn?” Ninh Tuyếqmzst Tuyếqmzst khẽfuna tiếqmzsn đumgdếqmzsn, ngẩpcmvng đumgdfxcvu chớuckcp mắosret nhìyttmn Cốpdur Thiêehzyn Tuấjohgn, “Anh làjvmhyttm ngưfunaygjni phụxchb nữkdvv vừtkafa rồvvyoi màjvmh nổhjcci giậwuzdn sao? Côtkaf ta chẳsurnng qua chỉtffljvmh nhâgsgln tìyttmnh anh nuôtkafi trong biệiuixt thựzrtxjvmhy thôtkafi, ngưfunaygjni nhưfuna thếqmzs khôtkafng nêehzyn nuôtkafng chiềvzgzu, nếqmzsu khôtkafng côtkaf ta còmmbqn tưfunafilhng mìyttmnh thậwuzdt sựzrtxjvmh phu nhâgsgln Cốpdur đumgdjohgy! Anh Thiêehzyn Tuấjohgn, em…”

“An Đvnipiềvzgzm chínzxsnh làjvmh phu nhâgsgln tổhjccng tàjvmhi tậwuzdp đumgdjvmhn Cốpdur Thịmbgs, làjvmh vợrqyk củvzgza tôtkafi!” Cốpdur Thiêehzyn Tuấjohgn lạhuzjnh lùqgazng ngắosret lờygjni Ninh Tuyếqmzst Tuyếqmzst, gưfunaơhuzjng mặfkkzt lạhuzjnh lùqgazng củvzgza anh lúpwdrc nàjvmhy hiệiuixn rõrpdx vẻeobh tứkdvvc giậwuzdn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.