Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 457 :

    trước sau   
60457.Cốjvwy Thiêzstgn Kỳhmfk liềujptn quay lạzstgi nófgsdi vớfcpgi Chu Hámrqin Khanh: “Anh Chu nófgsdi đmrqii.”

“Cậhmfku Cốjvwy, cậhmfku cũixyrng biếgkodt mụnfgxc đmrqiípatvch ban đmrqithwwu tônfgxi đmrqiếgkodn tìykubm Leonard làqyqm muốjvwyn lấuobey lạzstgi tro cốjvwyt củqyqma Mộxlakng Chỉmdge, bâzqmjy giờnqaz chúflrwng ta đmrqiãpffs hợnbkcp támrqic vớfcpgi nhau rồukcii, cho nêzstgn…”

Chu Hámrqin Khanh nhìykubn Cốjvwy Thiêzstgn Kỳhmfk, cảeuchm thấuobey lờnqazi mìykubnh nófgsdi đmrqiãpffs rấuobet rõknlfqyqmng rồukcii, đmrqiófgsdqyqm muốjvwyn lấuobey lạzstgi tro cốjvwyt củqyqma Chu Mộxlakng Chỉmdge.

“Àijnd, thìykub ra làqyqm chuyệeokqn nàqyqmy!” Cốjvwy Thiêzstgn Kỳhmfk nhưknlfixyrng chợnbkct nhớfcpg ra, dámrqing vẻgskm hiểflrwu chuyệeokqn, nhưknlfng khônfgxng trảeuch lờnqazi ngay màqyqm đmrqihvxlng yêzstgn ngẫbigvm nghĩbyhb.

“Cậhmfku Cốjvwyfgsdykub xin cứhvxlfgsdi thẳefknng ra.” Chu Hámrqin Khanh nhậhmfkn ra Cốjvwy Thiêzstgn Kỳhmfkfgsd vẻgskm sẽvbbj khônfgxng dễsjkmqyqmng giao tro cốjvwyt cho mìykubnh.

“Thậhmfkt ra, anh Chu àqyqm, tônfgxi vẫbigvn còzbgcn trẻgskmzstgn cófgsdflrwc làqyqmm việeokqc chưknlfa đmrqiưknlfnbkcc chu đmrqiámrqio, vậhmfky nêzstgn muốjvwyn nófgsdi mộxlakt câzqmju nàqyqmy, mong anh đmrqiyabvng đmrqiflrw bụnfgxng.” Cốjvwy Thiêzstgn Kỳhmfk ngậhmfkp ngừyabvng mộxlakt lúflrwc rồukcii trịvydjnh trọdfzlng nófgsdi, “Anh xem, dùlwevykub chuyệeokqn tônfgxi muốjvwyn lấuobey Cốjvwy Thịvydjixyrng làqyqm mộxlakt chuyệeokqn lớfcpgn, tônfgxi biếgkodt tro cốjvwyt củqyqma Chu Mộxlakng Chỉmdge rấuobet quan trọdfzlng vớfcpgi anh, cũixyrng mong anh hiểflrwu làqyqm Cốjvwy Thịvydj rấuobet quan trọdfzlng vớfcpgi tônfgxi, cho nêzstgn…”


Cốjvwy Thiêzstgn Kỳhmfkfgsdi đmrqiếgkodn đmrqiâzqmjy, giọdfzlng nófgsdi chợnbkct trởehekzstgn kiêzstgn đmrqivydjnh chắgdaqc nịvydjch: “Cho nêzstgn tônfgxi mong trưknlffcpgc khi sựhmfk thàqyqmnh thìykub tro cốjvwyt củqyqma Chu Mộxlakng Chỉmdge cứhvxl tạzstgm thờnqazi đmrqiflrwehek chỗykubnfgxi, chờnqaz sau khi xong việeokqc rồukcii, chúflrwng tônfgxi nhấuobet đmrqivydjnh sẽvbbj giao lạzstgi nguyêzstgn vẹdsgbn cho anh.”

Ápffsnh mắgdaqt Chu Hámrqin Khanh lófgsde lêzstgn ámrqinh nhìykubn sắgdaqc nhọdfzln, tâzqmjm trạzstgng kìykub vọdfzlng lậhmfkp tứhvxlc trởehekzstgn hụnfgxt hẫbigvng, cay đmrqigdaqng vàqyqm đmrqiau khổmrqi: Mìykubnh thậhmfkt vônfgx dụnfgxng, khônfgxng thểflrwqyqmo lấuobey lạzstgi tro cốjvwyt củqyqma Mộxlakng Chỉmdge đmrqiưknlfnbkcc!

Nhưknlfng sau khi suy nghĩbyhbbyhb, anh ta cảeuchm thấuobey lờnqazi Cốjvwy Thiêzstgn Kỳhmfkfgsdi cũixyrng rấuobet cófgsdpatv, làqyqmykub nghĩbyhb chu toàqyqmn nêzstgn mớfcpgi nófgsdi nhưknlf vậhmfky, hơaljyn nữppbma tìykubnh cảeuchnh hiệeokqn giờnqaz củqyqma mìykubnh thìykub ngoàqyqmi việeokqc nhậhmfkn lờnqazi Cốjvwy Thiêzstgn Kỳhmfk ra cũixyrng khônfgxng còzbgcn cámrqich nàqyqmo khámrqic.

“Cũixyrng đmrqiưknlfnbkcc.” Chu Hámrqin Khanh cuốjvwyi cùlwevng gậhmfkt đmrqithwwu, “Nhưknlfng cófgsd thểflrw cho tônfgxi nhìykubn tro cốjvwyt Mộxlakng Chỉmdge mộxlakt chúflrwt đmrqiưknlfnbkcc khônfgxng?”

Cốjvwy Thiêzstgn Kỳhmfk thấuobey dámrqing vẻgskm đmrqiau khổmrqi củqyqma Chu Hámrqin Khanh thìykub trầthwwm ngâzqmjm mộxlakt lúflrwc rồukcii nófgsdi: “Đgdaqưknlfnbkcc, lámrqit nữppbma tônfgxi sẽvbbj bảeucho Sởehekqyqm dẫbigvn anh đmrqii.”

“Cảeuchm ơaljyn cậhmfku.” Chu Hámrqin Khanh cảeuchm kípatvch.

“Đgdaqyabvng khámrqich sámrqio.” Cốjvwy Thiêzstgn Kỳhmfk lắgdaqc đmrqithwwu rồukcii chắgdaqp tay bưknlffcpgc đmrqii.

Thậhmfkt ra, con ngưknlfnqazi Chu Hámrqin Khanh đmrqiámrqing đmrqiflrw cho ngưknlfnqazi ta bộxlaki phụnfgxc, chỉmdge tiếgkodc anh ta đmrqiãpffszstgu sai ngưknlfnqazi, thếgkodzstgn đmrqinqazi nàqyqmy chắgdaqc chắgdaqn khônfgxng thểflrwfgsd kếgkodt cụnfgxc tốjvwyt.

Cốjvwy Thiêzstgn Kỳhmfk vừyabva cảeuchm khámrqii vừyabva bưknlffcpgc ra khỏdzzgi căhgzcn hộxlak, nhấuobec châzqmjn đmrqii ra ngoàqyqmi cửtjkga.

flrwc nàqyqmy, Thẩugcdm Sởehekqyqm chợnbkct đmrqiuổmrqii theo sau lưknlfng: “Thiêzstgn Kỳhmfk, cậhmfku khoan đmrqii đmrqiãpffs.”

“Còzbgcn chuyệeokqn gìykub sao?” Cốjvwy Thiêzstgn Kỳhmfk dừyabvng lạzstgi hỏdzzgi.

Thẩugcdm Sởehekqyqm vộxlaki chạzstgy đmrqiếgkodn trưknlffcpgc mặbmaqt Cốjvwy Thiêzstgn Kỳhmfk, cúflrwi đmrqithwwu ngưknlfnbkcng ngùlwevng nófgsdi: “Thiêzstgn Kỳhmfk, cậhmfku xem, bâzqmjy giờnqazixyrng tốjvwyi rồukcii, cófgsd muốjvwyn ởehek lạzstgi dùlwevng cơaljym tốjvwyi vớfcpgi mìykubnh khônfgxng?”

“Khônfgxng cầthwwn đmrqiâzqmju.” Cốjvwy Thiêzstgn Kỳhmfk chưknlfa nghĩbyhbqyqm đmrqiãpffs từyabv chốjvwyi ngay, “Mìykubnh phảeuchi vềujpt, cậhmfku trônfgxng chừyabvng Chu Hámrqin Khanh cho cẩugcdn thậhmfkn đmrqiuobey.”


“Làqyqmykub An Đgdaqiềujptm sao?” Thẩugcdm Sởehekqyqm khônfgxng kìykubm đmrqiưknlfnbkcc màqyqm thốjvwyt ra, giọdfzlng nófgsdi cófgsdaljyi run rẩugcdy vàqyqmpatvch đmrqixlakng, “Làqyqmykub An Đgdaqiềujptm nêzstgn cậhmfku mớfcpgi muốjvwyn mau chófgsdng vềujpt nhàqyqm sao?”

Ápffsnh mắgdaqt Cốjvwy Thiêzstgn Kỳhmfkfgsdaljyi dao đmrqixlakng, nhưknlfng vẫbigvn nhìykubn Thẩugcdm Sởehekqyqm bằycoxng vẻgskm mặbmaqt khônfgxng cảeuchm xúflrwc: “Tônfgxi làqyqmm việeokqc khônfgxng cầthwwn phảeuchi giảeuchi thípatvch vớfcpgi cậhmfku.”

“Mìykubnh…” Thẩugcdm Sởehekqyqm lậhmfkp tứhvxlc sữppbmng ngưknlfnqazi.

zqmju nófgsdi lạzstgnh băhgzcng ấuobey củqyqma Cốjvwy Thiêzstgn Kỳhmfk khiếgkodn cônfgx cảeuchm thấuobey toàqyqmn thâzqmjn cứhvxlng đmrqinqaz: An Đgdaqiềujptm, An Đgdaqiềujptm, lạzstgi làqyqm An Đgdaqiềujptm! Cônfgx ta rốjvwyt cuộxlakc tốjvwyt ởehek chỗykubqyqmo?

Thẩugcdm Sởehekqyqm bấuobeu chặbmaqt mófgsdng vàqyqmo lòzbgcng bàqyqmn tay, cốjvwy gắgdaqng hípatvt thởehekzqmju mấuobey lầthwwn mớfcpgi miễsjkmn cưknlfoimjng cưknlfnqazi đmrqiưknlfnbkcc vớfcpgi Cốjvwy Thiêzstgn Kỳhmfk: “Thiêzstgn… Thiêzstgn Kỳhmfk, mìykubnh khônfgxng phảeuchi cófgsd ýipne đmrqiófgsd, mìykubnh…”

“Thẩugcdm Sởehekqyqm,” Cốjvwy Thiêzstgn Kỳhmfk hoàqyqmn toàqyqmn khônfgxng cho Thẩugcdm Sởehekqyqmaljy hộxlaki giảeuchi thípatvch, thẳefknng thừyabvng ngắgdaqt lờnqazi cônfgx, “Tônfgxi khônfgxng quan tâzqmjm ýipne củqyqma cậhmfku làqyqmykub, nhưknlfng cậhmfku phảeuchi nhớfcpg chuyệeokqn cậhmfku đmrqiãpffs hứhvxla vớfcpgi tônfgxi trưknlffcpgc khi cậhmfku rờnqazi Mỹcycm.”

Thẩugcdm Sởehekqyqmpatvm mônfgxi, cưknlfnqazi chua chámrqit: “Ừlwev, mìykubnh biếgkodt rồukcii, chúflrwng ta chỉmdgeqyqm quan hệeokq hợnbkcp támrqic vàqyqm bạzstgn bèmdge, ngoàqyqmi đmrqiiềujptu nàqyqmy ra thìykub khônfgxng còzbgcn quan hệeokqykub nữppbma, nếgkodu làqyqmm trámrqii lạzstgi thìykub sẽvbbj phảeuchi vềujpt Mỹcycm.”

“Cậhmfku còzbgcn nhớfcpgqyqm tốjvwyt.” Cốjvwy Thiêzstgn Kỳhmfkknlfnqazm Thẩugcdm Sởehekqyqm rồukcii quay ngưknlfnqazi tiếgkodp tụnfgxc bưknlffcpgc đmrqii.

Thẩugcdm Sởehekqyqm lậhmfkp tứhvxlc bưknlffcpgc lêzstgn, nhưknlfng ngay sau đmrqiófgsd lạzstgi khựhmfkng lạzstgi, nhìykubn theo bófgsdng dámrqing củqyqma Cốjvwy Thiêzstgn Kỳhmfk, đmrqiônfgxi mắgdaqt đmrqiámrqing thưknlfơaljyng dầthwwn trởehekzstgn băhgzcng giámrqi: Cốjvwy Thiêzstgn Kỳhmfk, khi cậhmfku còzbgcn chưknlfa đmrqiưknlfnbkcc ởehekzstgn An Đgdaqiềujptm thìykub luônfgxn cưknlfnqazi vớfcpgi mìykubnh, nhưknlfng bâzqmjy giờnqaz thìykub chỉmdgefgsdi chuyệeokqn mộxlakt câzqmju vớfcpgi mìykubnh, cậhmfku cũixyrng thấuobey phiềujptn nữppbma!

An Đgdaqiềujptm sẽvbbj khônfgxng bao giờnqazehekzstgn cậhmfku đmrqiâzqmju! Khônfgxng bao giờnqaz!

Thẩugcdm Sởehekqyqm nghiếgkodn răhgzcng, lùlwevi lạzstgi đmrqiófgsdng cửtjkga thậhmfkt mạzstgnh.

Chu Hámrqin Khanh từyabvpffsy vẫbigvn ngồukcii đmrqinbkci trong phòzbgcng, lúflrwc nàqyqmy liềujptn bưknlffcpgc lêzstgn nófgsdi vớfcpgi Thẩugcdm Sởehekqyqm: “Cônfgx Thẩugcdm, khônfgxng biếgkodt khi nàqyqmo cônfgx mớfcpgi cófgsd thờnqazi gian đmrqiưknlfa tônfgxi đmrqii thăhgzcm tro cốjvwyt củqyqma Mộxlakng Chỉmdge?”

Thẩugcdm Sởehekqyqm đmrqiang đmrqihvxlng quay lưknlfng lạzstgi vớfcpgi Chu Hámrqin Khanh, vẻgskm mặbmaqt cay nghiệeokqt, sau khi hípatvt thởehekzqmju vàqyqmi cámrqii mớfcpgi nhoẻgskmn miệeokqng cưknlfnqazi, quay lạzstgi nófgsdi: “Đgdaqưknlfnbkcc rồukcii, anh Chu, mờnqazi anh theo tônfgxi!”


Thẩugcdm Sởehekqyqmfgsdi xong lạzstgi mởehek cửtjkga bưknlffcpgc ra ngoàqyqmi.

Chu Hámrqin Khanh liềujptn gậhmfkt đmrqithwwu bưknlffcpgc theo.

Tro cốjvwyt củqyqma Chu Mộxlakng Chỉmdge đmrqiưknlfnbkcc đmrqibmaqt ởehek mộxlakt khu riêzstgng biệeokqt trong mộxlakt nhàqyqm tang lễsjkmehek thàqyqmnh phốjvwy H, cófgsd ngưknlfnqazi chăhgzcm nom riêzstgng. Khi Thẩugcdm Sởehekqyqm vừyabva dẫbigvn Chu Hámrqin Khanh vàqyqmo căhgzcn phòzbgcng ấuobey thìykub liềujptn bưknlffcpgc ra ngay: Cámrqii chốjvwyn âzqmjm u đmrqiámrqing sợnbkcqyqmy khônfgxng nêzstgn ởehekzqmju.

zbgcn Chu Hámrqin Khanh ngay khoảeuchnh khắgdaqc bưknlffcpgc vàqyqmo thìykub cảeuch ngưknlfnqazi nhưknlf mấuobet hếgkodt sứhvxlc lựhmfkc, hai châzqmjn mềujptm nhũixyrn.

ixyr tro cốjvwyt đmrqiưknlfnbkcc đmrqiflrw trêzstgn bàqyqmn, bêzstgn cạzstgnh làqyqm mấuobey đmrqiĩbyhba hoa quảeuchqyqm hai cámrqii lưknlfknlfơaljyng.

“Thụnfgxp” mộxlakt tiếgkodng, Chu Hámrqin Khanh quỳhmfk mọdfzlp trưknlffcpgc hũixyr cốjvwyt, từyabv từyabvflrwi đmrqithwwu, nưknlffcpgc mắgdaqt bắgdaqt đmrqithwwu tuônfgxn ra từyabv hai mắgdaqt đmrqiang nhắgdaqm chặbmaqt.

“Mộxlakng Chỉmdge…” Chu Hámrqin Khanh tuy đmrqiãpffs biếgkodt chuyệeokqn rồukcii, nhưknlfng khi thậhmfkt sựhmfk phảeuchi đmrqijvwyi diệeokqn vớfcpgi hũixyr tro cốjvwyt nàqyqmy thìykub trong lòzbgcng khônfgxng khỏdzzgi xófgsdt xa cùlwevng cựhmfkc. Hìykubnh ảeuchnh Mộxlakng Chỉmdge xinh đmrqidsgbp, dung mạzstgo nhưknlf hoa nhưknlf ngọdfzlc vẫbigvn luônfgxn khắgdaqc rõknlf trong đmrqithwwu anh ta, vậhmfky màqyqmzqmjy giờnqaz lạzstgi hófgsda thàqyqmnh mộxlakt đmrqijvwyng tro khônfgxng còzbgcn chúflrwt sinh khípatv!

Chu Hámrqin Khanh đmrqiưknlfa tay ônfgxm lồukcing ngựhmfkc đmrqiang đmrqiau nhófgsdi củqyqma mìykubnh, từyabv từyabv mởehek mắgdaqt ra: “Mộxlakng Chỉmdge, em hãpffsy cốjvwy chờnqaz anh, sau khi anh trảeuch thùlwev cho em xong thìykub sẽvbbj đmrqiếgkodn bêzstgn em, bấuobet luậhmfkn sốjvwyng chếgkodt anh cũixyrng đmrqiujptu sẽvbbj luônfgxn ởehekzstgn cạzstgnh em, mãpffsi mãpffsi ởehekzstgn cạzstgnh em!”

Mặbmaqt trờnqazi dầthwwn lặbmaqn xuốjvwyng, màqyqmn đmrqiêzstgm bắgdaqt đmrqithwwu phủqyqmzstgn thàqyqmnh phốjvwy H, cơaljyn giófgsd đmrqithwwu hạzstg nhèmdge nhẹdsgb thổmrqii qua nhữppbmng nhàqyqmnh câzqmjy, khiếgkodn lámrqizqmjy kêzstgu lêzstgn xàqyqmo xạzstgc.

Khi Cốjvwy Thiêzstgn Kỳhmfk vềujpt đmrqiếgkodn biệeokqt thựhmfk thìykub trônfgxng thấuobey An Đgdaqiềujptm đmrqiang đmrqihvxlng xoay lưknlfng lạzstgi vớfcpgi mìykubnh, mởehek ngăhgzcn kémdgeo tìykubm kiếgkodm gìykub đmrqiófgsd.

Cốjvwy Thiêzstgn Kỳhmfk mỉmdgem cưknlfnqazi rồukcii nhẹdsgb nhàqyqmng bưknlffcpgc đmrqiếgkodn chỗykub An Đgdaqiềujptm.

Rồukcii anh đmrqiưknlfa tay ra bịvydjt mắgdaqt An Đgdaqiềujptm, cốjvwyykubnh nófgsdi vớfcpgi cônfgx bằycoxng giọdfzlng ồukcim ồukcim: “Đgdaqhvxlng yêzstgn, biệeokqt thựhmfkqyqmy đmrqiãpffs bịvydj ngưknlfnqazi củqyqma tônfgxi bao vâzqmjy rồukcii.”

Ai ngờnqaz An Đgdaqiềujptm chẳefknng hềujptfgsd phảeuchn ứhvxlng gìykub, chỉmdge thởehekqyqmi nófgsdi: “Cốjvwy Thiêzstgn Kỳhmfk, em suốjvwyt ngàqyqmy bảeucho chịvydj đmrqiyabvng gọdfzli em làqyqm thằycoxng nhófgsdc nàqyqmy thằycoxng nhófgsdc nọdfzl, nhưknlfng em xem em trẻgskm con chưknlfa, lớfcpgn vậhmfky rồukcii màqyqmzbgcn chơaljyi tròzbgcqyqmy!”

“Sao chịvydj đmrqimrqin ra đmrqiưknlfnbkcc làqyqm em?” Cốjvwy Thiêzstgn Kỳhmfk khẽvbbj thu tay lạzstgi.

“Trong biệeokqt thựhmfkqyqmy, ngưknlfnqazi cófgsd thểflrwqyqmm cámrqii tròzbgcqyqmy ngoàqyqmi em ra thìykubzbgcn ai?” An Đgdaqiềujptm chốjvwyng nạzstgnh quay ngưknlfnqazi lạzstgi, “Chịvydjlwevng đmrqithwwu gốjvwyi đmrqiflrw nghĩbyhbixyrng biếgkodt đmrqiófgsdqyqm em rồukcii.”

“Ồycox, thìykub ra đmrqithwwu gốjvwyi củqyqma Nhiêzstgn Nhiêzstgn lạzstgi thônfgxng minh nhưknlf vậhmfky.” Cốjvwy Thiêzstgn Kỳhmfk thong dong ngồukcii xuốjvwyng nhìykubn An Đgdaqiềujptm, nhoẻgskmn miệeokqng cưknlfnqazi nófgsdi: “Chỉmdge tiếgkodc đmrqithwwu ófgsdc chịvydj lạzstgi khônfgxng thônfgxng minh đmrqiưknlfnbkcc nhưknlf thếgkod.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.