Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 457 :

    trước sau   
60457.Cốblak Thiêxlucn Kỳkiip liềdakzn quay lạtyqli nógrhni vớslxfi Chu Hákeifn Khanh: “Anh Chu nógrhni đsomvi.”

“Cậgrhnu Cốblak, cậgrhnu cũywsdng biếgkcft mụudazc đsomvípumsch ban đsomvnbkpu tôslnoi đsomvếgkcfn tìjdqbm Leonard làrgve muốblakn lấywsdy lạtyqli tro cốblakt củzfsva Mộepucng Chỉkeif, bâfvlxy giờtyql chúfbxxng ta đsomvãcymj hợfofep tákeifc vớslxfi nhau rồooagi, cho nêxlucn…”

Chu Hákeifn Khanh nhìjdqbn Cốblak Thiêxlucn Kỳkiip, cảomsum thấywsdy lờtyqli mìjdqbnh nógrhni đsomvãcymj rấywsdt rõnpuxrgveng rồooagi, đsomvógrhnrgve muốblakn lấywsdy lạtyqli tro cốblakt củzfsva Chu Mộepucng Chỉkeif.

“Àogpw, thìjdqb ra làrgve chuyệrgven nàrgvey!” Cốblak Thiêxlucn Kỳkiip nhưhziwywsdng chợfofet nhớslxf ra, dákeifng vẻblak hiểlietu chuyệrgven, nhưhziwng khôslnong trảomsu lờtyqli ngay màrgve đsomvrloong yêxlucn ngẫcymjm nghĩliet.

“Cậgrhnu Cốblakgrhnjdqb xin cứrloogrhni thẳbjqong ra.” Chu Hákeifn Khanh nhậgrhnn ra Cốblak Thiêxlucn Kỳkiipgrhn vẻblak sẽdhnr khôslnong dễzwvmrgveng giao tro cốblakt cho mìjdqbnh.

“Thậgrhnt ra, anh Chu àrgve, tôslnoi vẫcymjn còcymjn trẻblakxlucn cógrhnfbxxc làrgvem việrgvec chưhziwa đsomvưhziwfofec chu đsomvákeifo, vậgrhny nêxlucn muốblakn nógrhni mộepuct câfvlxu nàrgvey, mong anh đsomvmmsmng đsomvliet bụudazng.” Cốblak Thiêxlucn Kỳkiip ngậgrhnp ngừmmsmng mộepuct lúfbxxc rồooagi trịliwpnh trọfugang nógrhni, “Anh xem, dùcoitjdqb chuyệrgven tôslnoi muốblakn lấywsdy Cốblak Thịliwpywsdng làrgve mộepuct chuyệrgven lớslxfn, tôslnoi biếgkcft tro cốblakt củzfsva Chu Mộepucng Chỉkeif rấywsdt quan trọfugang vớslxfi anh, cũywsdng mong anh hiểlietu làrgve Cốblak Thịliwp rấywsdt quan trọfugang vớslxfi tôslnoi, cho nêxlucn…”


Cốblak Thiêxlucn Kỳkiipgrhni đsomvếgkcfn đsomvâfvlxy, giọfugang nógrhni chợfofet trởnpuxxlucn kiêxlucn đsomvliwpnh chắqogwc nịliwpch: “Cho nêxlucn tôslnoi mong trưhziwslxfc khi sựliet thàrgvenh thìjdqb tro cốblakt củzfsva Chu Mộepucng Chỉkeif cứrloo tạtyqlm thờtyqli đsomvlietnpux chỗhmoqslnoi, chờtyql sau khi xong việrgvec rồooagi, chúfbxxng tôslnoi nhấywsdt đsomvliwpnh sẽdhnr giao lạtyqli nguyêxlucn vẹkeifn cho anh.”

Ákiipnh mắqogwt Chu Hákeifn Khanh lógrhne lêxlucn ákeifnh nhìjdqbn sắqogwc nhọfugan, tâfvlxm trạtyqlng kìjdqb vọfugang lậgrhnp tứrlooc trởnpuxxlucn hụudazt hẫcymjng, cay đsomvqogwng vàrgve đsomvau khổpuyv: Mìjdqbnh thậgrhnt vôslno dụudazng, khôslnong thểlietrgveo lấywsdy lạtyqli tro cốblakt củzfsva Mộepucng Chỉkeif đsomvưhziwfofec!

Nhưhziwng sau khi suy nghĩlietliet, anh ta cảomsum thấywsdy lờtyqli Cốblak Thiêxlucn Kỳkiipgrhni cũywsdng rấywsdt cógrhnpums, làrgvejdqb nghĩliet chu toàrgven nêxlucn mớslxfi nógrhni nhưhziw vậgrhny, hơslxfn nữqnmda tìjdqbnh cảomsunh hiệrgven giờtyql củzfsva mìjdqbnh thìjdqb ngoàrgvei việrgvec nhậgrhnn lờtyqli Cốblak Thiêxlucn Kỳkiip ra cũywsdng khôslnong còcymjn cákeifch nàrgveo khákeifc.

“Cũywsdng đsomvưhziwfofec.” Chu Hákeifn Khanh cuốblaki cùcoitng gậgrhnt đsomvnbkpu, “Nhưhziwng cógrhn thểliet cho tôslnoi nhìjdqbn tro cốblakt Mộepucng Chỉkeif mộepuct chúfbxxt đsomvưhziwfofec khôslnong?”

Cốblak Thiêxlucn Kỳkiip thấywsdy dákeifng vẻblak đsomvau khổpuyv củzfsva Chu Hákeifn Khanh thìjdqb trầnbkpm ngâfvlxm mộepuct lúfbxxc rồooagi nógrhni: “Đkeifưhziwfofec, lákeift nữqnmda tôslnoi sẽdhnr bảomsuo Sởnpuxrgve dẫcymjn anh đsomvi.”

“Cảomsum ơslxfn cậgrhnu.” Chu Hákeifn Khanh cảomsum kípumsch.

“Đkeifmmsmng khákeifch sákeifo.” Cốblak Thiêxlucn Kỳkiip lắqogwc đsomvnbkpu rồooagi chắqogwp tay bưhziwslxfc đsomvi.

Thậgrhnt ra, con ngưhziwtyqli Chu Hákeifn Khanh đsomvákeifng đsomvliet cho ngưhziwtyqli ta bộepuci phụudazc, chỉkeif tiếgkcfc anh ta đsomvãcymjxlucu sai ngưhziwtyqli, thếgkcfxlucn đsomvtyqli nàrgvey chắqogwc chắqogwn khôslnong thểlietgrhn kếgkcft cụudazc tốblakt.

Cốblak Thiêxlucn Kỳkiip vừmmsma cảomsum khákeifi vừmmsma bưhziwslxfc ra khỏqnmdi căjhhin hộepuc, nhấywsdc châfvlxn đsomvi ra ngoàrgvei cửxzrqa.

fbxxc nàrgvey, Thẩgkcfm Sởnpuxrgve chợfofet đsomvuổpuyvi theo sau lưhziwng: “Thiêxlucn Kỳkiip, cậgrhnu khoan đsomvi đsomvãcymj.”

“Còcymjn chuyệrgven gìjdqb sao?” Cốblak Thiêxlucn Kỳkiip dừmmsmng lạtyqli hỏqnmdi.

Thẩgkcfm Sởnpuxrgve vộepuci chạtyqly đsomvếgkcfn trưhziwslxfc mặqfmit Cốblak Thiêxlucn Kỳkiip, cúfbxxi đsomvnbkpu ngưhziwfofeng ngùcoitng nógrhni: “Thiêxlucn Kỳkiip, cậgrhnu xem, bâfvlxy giờtyqlywsdng tốblaki rồooagi, cógrhn muốblakn ởnpux lạtyqli dùcoitng cơslxfm tốblaki vớslxfi mìjdqbnh khôslnong?”

“Khôslnong cầnbkpn đsomvâfvlxu.” Cốblak Thiêxlucn Kỳkiip chưhziwa nghĩlietrgve đsomvãcymj từmmsm chốblaki ngay, “Mìjdqbnh phảomsui vềdakz, cậgrhnu trôslnong chừmmsmng Chu Hákeifn Khanh cho cẩgkcfn thậgrhnn đsomvywsdy.”


“Làrgvejdqb An Đkeifiềdakzm sao?” Thẩgkcfm Sởnpuxrgve khôslnong kìjdqbm đsomvưhziwfofec màrgve thốblakt ra, giọfugang nógrhni cógrhnslxfi run rẩgkcfy vàrgvepumsch đsomvepucng, “Làrgvejdqb An Đkeifiềdakzm nêxlucn cậgrhnu mớslxfi muốblakn mau chógrhnng vềdakz nhàrgve sao?”

Ákiipnh mắqogwt Cốblak Thiêxlucn Kỳkiipgrhnslxfi dao đsomvepucng, nhưhziwng vẫcymjn nhìjdqbn Thẩgkcfm Sởnpuxrgve bằxypjng vẻblak mặqfmit khôslnong cảomsum xúfbxxc: “Tôslnoi làrgvem việrgvec khôslnong cầnbkpn phảomsui giảomsui thípumsch vớslxfi cậgrhnu.”

“Mìjdqbnh…” Thẩgkcfm Sởnpuxrgve lậgrhnp tứrlooc sữqnmdng ngưhziwtyqli.

fvlxu nógrhni lạtyqlnh băjhhing ấywsdy củzfsva Cốblak Thiêxlucn Kỳkiip khiếgkcfn côslno cảomsum thấywsdy toàrgven thâfvlxn cứrloong đsomvtyql: An Đkeifiềdakzm, An Đkeifiềdakzm, lạtyqli làrgve An Đkeifiềdakzm! Côslno ta rốblakt cuộepucc tốblakt ởnpux chỗhmoqrgveo?

Thẩgkcfm Sởnpuxrgve bấywsdu chặqfmit mógrhnng vàrgveo lòcymjng bàrgven tay, cốblak gắqogwng hípumst thởnpuxfvlxu mấywsdy lầnbkpn mớslxfi miễzwvmn cưhziwkjfyng cưhziwtyqli đsomvưhziwfofec vớslxfi Cốblak Thiêxlucn Kỳkiip: “Thiêxlucn… Thiêxlucn Kỳkiip, mìjdqbnh khôslnong phảomsui cógrhn ývoec đsomvógrhn, mìjdqbnh…”

“Thẩgkcfm Sởnpuxrgve,” Cốblak Thiêxlucn Kỳkiip hoàrgven toàrgven khôslnong cho Thẩgkcfm Sởnpuxrgveslxf hộepuci giảomsui thípumsch, thẳbjqong thừmmsmng ngắqogwt lờtyqli côslno, “Tôslnoi khôslnong quan tâfvlxm ývoec củzfsva cậgrhnu làrgvejdqb, nhưhziwng cậgrhnu phảomsui nhớslxf chuyệrgven cậgrhnu đsomvãcymj hứrlooa vớslxfi tôslnoi trưhziwslxfc khi cậgrhnu rờtyqli Mỹzzmt.”

Thẩgkcfm Sởnpuxrgvepumsm môslnoi, cưhziwtyqli chua chákeift: “Ừqnmd, mìjdqbnh biếgkcft rồooagi, chúfbxxng ta chỉkeifrgve quan hệrgve hợfofep tákeifc vàrgve bạtyqln bètiho, ngoàrgvei đsomviềdakzu nàrgvey ra thìjdqb khôslnong còcymjn quan hệrgvejdqb nữqnmda, nếgkcfu làrgvem trákeifi lạtyqli thìjdqb sẽdhnr phảomsui vềdakz Mỹzzmt.”

“Cậgrhnu còcymjn nhớslxfrgve tốblakt.” Cốblak Thiêxlucn Kỳkiiphziwtyqlm Thẩgkcfm Sởnpuxrgve rồooagi quay ngưhziwtyqli tiếgkcfp tụudazc bưhziwslxfc đsomvi.

Thẩgkcfm Sởnpuxrgve lậgrhnp tứrlooc bưhziwslxfc lêxlucn, nhưhziwng ngay sau đsomvógrhn lạtyqli khựlietng lạtyqli, nhìjdqbn theo bógrhnng dákeifng củzfsva Cốblak Thiêxlucn Kỳkiip, đsomvôslnoi mắqogwt đsomvákeifng thưhziwơslxfng dầnbkpn trởnpuxxlucn băjhhing giákeif: Cốblak Thiêxlucn Kỳkiip, khi cậgrhnu còcymjn chưhziwa đsomvưhziwfofec ởnpuxxlucn An Đkeifiềdakzm thìjdqb luôslnon cưhziwtyqli vớslxfi mìjdqbnh, nhưhziwng bâfvlxy giờtyql thìjdqb chỉkeifgrhni chuyệrgven mộepuct câfvlxu vớslxfi mìjdqbnh, cậgrhnu cũywsdng thấywsdy phiềdakzn nữqnmda!

An Đkeifiềdakzm sẽdhnr khôslnong bao giờtyqlnpuxxlucn cậgrhnu đsomvâfvlxu! Khôslnong bao giờtyql!

Thẩgkcfm Sởnpuxrgve nghiếgkcfn răjhhing, lùcoiti lạtyqli đsomvógrhnng cửxzrqa thậgrhnt mạtyqlnh.

Chu Hákeifn Khanh từmmsmcymjy vẫcymjn ngồooagi đsomvfofei trong phòcymjng, lúfbxxc nàrgvey liềdakzn bưhziwslxfc lêxlucn nógrhni vớslxfi Thẩgkcfm Sởnpuxrgve: “Côslno Thẩgkcfm, khôslnong biếgkcft khi nàrgveo côslno mớslxfi cógrhn thờtyqli gian đsomvưhziwa tôslnoi đsomvi thăjhhim tro cốblakt củzfsva Mộepucng Chỉkeif?”

Thẩgkcfm Sởnpuxrgve đsomvang đsomvrloong quay lưhziwng lạtyqli vớslxfi Chu Hákeifn Khanh, vẻblak mặqfmit cay nghiệrgvet, sau khi hípumst thởnpuxfvlxu vàrgvei cákeifi mớslxfi nhoẻblakn miệrgveng cưhziwtyqli, quay lạtyqli nógrhni: “Đkeifưhziwfofec rồooagi, anh Chu, mờtyqli anh theo tôslnoi!”


Thẩgkcfm Sởnpuxrgvegrhni xong lạtyqli mởnpux cửxzrqa bưhziwslxfc ra ngoàrgvei.

Chu Hákeifn Khanh liềdakzn gậgrhnt đsomvnbkpu bưhziwslxfc theo.

Tro cốblakt củzfsva Chu Mộepucng Chỉkeif đsomvưhziwfofec đsomvqfmit ởnpux mộepuct khu riêxlucng biệrgvet trong mộepuct nhàrgve tang lễzwvmnpux thàrgvenh phốblak H, cógrhn ngưhziwtyqli chăjhhim nom riêxlucng. Khi Thẩgkcfm Sởnpuxrgve vừmmsma dẫcymjn Chu Hákeifn Khanh vàrgveo căjhhin phòcymjng ấywsdy thìjdqb liềdakzn bưhziwslxfc ra ngay: Cákeifi chốblakn âfvlxm u đsomvákeifng sợfofergvey khôslnong nêxlucn ởnpuxfvlxu.

cymjn Chu Hákeifn Khanh ngay khoảomsunh khắqogwc bưhziwslxfc vàrgveo thìjdqb cảomsu ngưhziwtyqli nhưhziw mấywsdt hếgkcft sứrlooc lựlietc, hai châfvlxn mềdakzm nhũywsdn.

ywsd tro cốblakt đsomvưhziwfofec đsomvliet trêxlucn bàrgven, bêxlucn cạtyqlnh làrgve mấywsdy đsomvĩlieta hoa quảomsurgve hai cákeifi lưhziwhziwơslxfng.

“Thụudazp” mộepuct tiếgkcfng, Chu Hákeifn Khanh quỳkiip mọfugap trưhziwslxfc hũywsd cốblakt, từmmsm từmmsmfbxxi đsomvnbkpu, nưhziwslxfc mắqogwt bắqogwt đsomvnbkpu tuôslnon ra từmmsm hai mắqogwt đsomvang nhắqogwm chặqfmit.

“Mộepucng Chỉkeif…” Chu Hákeifn Khanh tuy đsomvãcymj biếgkcft chuyệrgven rồooagi, nhưhziwng khi thậgrhnt sựliet phảomsui đsomvblaki diệrgven vớslxfi hũywsd tro cốblakt nàrgvey thìjdqb trong lòcymjng khôslnong khỏqnmdi xógrhnt xa cùcoitng cựlietc. Hìjdqbnh ảomsunh Mộepucng Chỉkeif xinh đsomvkeifp, dung mạtyqlo nhưhziw hoa nhưhziw ngọfugac vẫcymjn luôslnon khắqogwc rõnpux trong đsomvnbkpu anh ta, vậgrhny màrgvefvlxy giờtyql lạtyqli hógrhna thàrgvenh mộepuct đsomvblakng tro khôslnong còcymjn chúfbxxt sinh khípums!

Chu Hákeifn Khanh đsomvưhziwa tay ôslnom lồooagng ngựlietc đsomvang đsomvau nhógrhni củzfsva mìjdqbnh, từmmsm từmmsm mởnpux mắqogwt ra: “Mộepucng Chỉkeif, em hãcymjy cốblak chờtyql anh, sau khi anh trảomsu thùcoit cho em xong thìjdqb sẽdhnr đsomvếgkcfn bêxlucn em, bấywsdt luậgrhnn sốblakng chếgkcft anh cũywsdng đsomvdakzu sẽdhnr luôslnon ởnpuxxlucn cạtyqlnh em, mãcymji mãcymji ởnpuxxlucn cạtyqlnh em!”

Mặqfmit trờtyqli dầnbkpn lặqfmin xuốblakng, màrgven đsomvêxlucm bắqogwt đsomvnbkpu phủzfsvxlucn thàrgvenh phốblak H, cơslxfn giógrhn đsomvnbkpu hạtyql nhètiho nhẹkeif thổpuyvi qua nhữqnmdng nhàrgvenh câfvlxy, khiếgkcfn lákeiffvlxy kêxlucu lêxlucn xàrgveo xạtyqlc.

Khi Cốblak Thiêxlucn Kỳkiip vềdakz đsomvếgkcfn biệrgvet thựliet thìjdqb trôslnong thấywsdy An Đkeifiềdakzm đsomvang đsomvrloong xoay lưhziwng lạtyqli vớslxfi mìjdqbnh, mởnpux ngăjhhin kéokcno tìjdqbm kiếgkcfm gìjdqb đsomvógrhn.

Cốblak Thiêxlucn Kỳkiip mỉkeifm cưhziwtyqli rồooagi nhẹkeif nhàrgveng bưhziwslxfc đsomvếgkcfn chỗhmoq An Đkeifiềdakzm.

Rồooagi anh đsomvưhziwa tay ra bịliwpt mắqogwt An Đkeifiềdakzm, cốblakjdqbnh nógrhni vớslxfi côslno bằxypjng giọfugang ồooagm ồooagm: “Đkeifrloong yêxlucn, biệrgvet thựlietrgvey đsomvãcymj bịliwp ngưhziwtyqli củzfsva tôslnoi bao vâfvlxy rồooagi.”

Ai ngờtyql An Đkeifiềdakzm chẳbjqong hềdakzgrhn phảomsun ứrloong gìjdqb, chỉkeif thởnpuxrgvei nógrhni: “Cốblak Thiêxlucn Kỳkiip, em suốblakt ngàrgvey bảomsuo chịliwp đsomvmmsmng gọfugai em làrgve thằxypjng nhógrhnc nàrgvey thằxypjng nhógrhnc nọfuga, nhưhziwng em xem em trẻblak con chưhziwa, lớslxfn vậgrhny rồooagi màrgvecymjn chơslxfi tròcymjrgvey!”

“Sao chịliwp đsomvkeifn ra đsomvưhziwfofec làrgve em?” Cốblak Thiêxlucn Kỳkiip khẽdhnr thu tay lạtyqli.

“Trong biệrgvet thựlietrgvey, ngưhziwtyqli cógrhn thểlietrgvem cákeifi tròcymjrgvey ngoàrgvei em ra thìjdqbcymjn ai?” An Đkeifiềdakzm chốblakng nạtyqlnh quay ngưhziwtyqli lạtyqli, “Chịliwpcoitng đsomvnbkpu gốblaki đsomvliet nghĩlietywsdng biếgkcft đsomvógrhnrgve em rồooagi.”

“Ồfofe, thìjdqb ra đsomvnbkpu gốblaki củzfsva Nhiêxlucn Nhiêxlucn lạtyqli thôslnong minh nhưhziw vậgrhny.” Cốblak Thiêxlucn Kỳkiip thong dong ngồooagi xuốblakng nhìjdqbn An Đkeifiềdakzm, nhoẻblakn miệrgveng cưhziwtyqli nógrhni: “Chỉkeif tiếgkcfc đsomvnbkpu ógrhnc chịliwp lạtyqli khôslnong thôslnong minh đsomvưhziwfofec nhưhziw thếgkcf.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.