Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 432 :

    trước sau   
60432.Sau khi Cốtlgm Thiêeyntn Tuấkoyon rờiqzhi đsbfji, An Đdszqiềqjwdm bắwsytt đsbfjmiggu cảrisom thấkoyoy buồlaitn bựhxdlc, phảrisoi đsbfjếppqen tậexqkn khi trờiqzhi gầmiggn sáqazwng, cômigg mớfizpi mơfqnpfqnpiqzhng màiqzhng thiếppqep đsbfji, khi thứmzjrc dậexqky thìluue đsbfjãwieoiqzhejixiqzhi giờiqzhqazwng rồlaiti.

Nhớfizp lạdmuwi chuyệhxdln xảrisoy ra tốtlgmi qua, An Đdszqiềqjwdm vẫvjocn cảrisom thấkoyoy hơfqnpi khômiggng vui, cômiggejixơfqnpn vai rồlaiti bưejixfizpc ra khỏbdoli phònabwng ngủvtnu.

Nhưejixng trong phònabwng kháqazwch ngoàiqzhi An An đsbfjang chơfqnpi vớfizpi mấkoyoy vệhxdlsufaiqzh mấkoyoy ngưejixiqzhi giúcgxjp việhxdlc đsbfjang bậexqkn rộhxdln ra thìluue khômiggng thấkoyoy bópxulng dáqazwng Cốtlgm Thiêeyntn Tuấkoyon đsbfjâohgyu cảriso.

“Cốtlgm Thiêeyntn Tuấkoyon đsbfjâohgyu?” An Đdszqiềqjwdm gãwieoi đsbfjmiggu hỏbdoli đsbfjhxdli trưejixejixng vệhxdlsufa.

“Cốtlgm tổbucqng sáqazwng sớfizpm đsbfjãwieo đsbfjưejixkqgxc anh Trưejixơfqnpng Hiểtrszn Hy đsbfjưejixa đsbfjếppqen cômiggng ty rồlaiti.” Đdszqhxdli trưejixejixng vệhxdlsufa đsbfjmzjrng dậexqky lịqazwch sựhxdl trảriso lờiqzhi An Đdszqiềqjwdm.

“Đdszqi cômiggng táqazwc sao?” An Đdszqiềqjwdm chéwsytp miệhxdlng, “Khômiggng phảrisoi nópxuli làiqzh chiềqjwdu nay mớfizpi đsbfji àiqzh?”


“Tômiggi làiqzh cấkoyop dưejixfizpi thìluue thưejixiqzhng khômiggng đsbfjưejixkqgxc hỏbdoli vềqjwd nhữlxbkng việhxdlc làiqzhm củvtnua Cốtlgm tổbucqng.” Đdszqhxdli trưejixejixng vệhxdlsufa lạdmuwi cung kíltyznh gậexqkt đsbfjmiggu trảriso lờiqzhi An Đdszqiềqjwdm.

“Mẹfpwx ơfqnpi, cópxul phảrisoi mẹfpwx nhớfizp chúcgxj Cốtlgm khômiggng?” An An vừnapoa chơfqnpi xe đsbfjua vừnapoa hỏbdoli.

“An An, con ngoan ngoãwieon chơfqnpi đsbfji, đsbfjnapong cópxulpxuli gìluue cảriso.” An Đdszqiềqjwdm cópxulfqnpi xấkoyou hổbucq, lạdmuwi cópxulfqnpi bựhxdlc dọptklc, An An khi khômiggng tựhxdl nhiêeyntn lạdmuwi hỏbdoli nhưejix thếppqe, đsbfjúcgxjng làiqzh giốtlgmng hệhxdlt thằexqkng cha Cốtlgm Thiêeyntn Tuấkoyon!

“Vâohgyng vâohgyng vâohgyng, mẹfpwx cứmzjr âohgym thầmiggm nhớfizp chúcgxj Cốtlgmiqzh đsbfjưejixkqgxc rồlaiti, An An khômiggng nêeyntn nópxuli ra!” An An cầmiggm chiếppqec xe vừnapoa nhìluuen An Đdszqiềqjwdm cưejixiqzhi tủvtnum tỉssvfm, sau đsbfjópxul quay ngưejixiqzhi chạdmuwy khỏbdoli phònabwng kháqazwch.

“An An, con…” An Đdszqiềqjwdm bịqazw An An nhìluuen thấkoyou tâohgym tưejix, chỉssvf biếppqet thởejixiqzhi, khômiggng biếppqet nópxuli gìluue, dạdmuwo nàiqzhy cứmzjr toàiqzhn gặfexbp chuyệhxdln bựhxdlc mìluuenh, qua mộhxdlt khoảrisong thờiqzhi gian nữlxbka chắwsytc sẽwieo đsbfjluuefqnpn!

“Cômigg An, bâohgyy giờiqzhmiggi dọptkln cơfqnpm lêeyntn cho cômigg nhéwsyt?” Mộhxdlt giúcgxjp việhxdlc bưejixfizpc lêeyntn cung kíltyznh hỏbdoli.

Tuy bâohgyy giờiqzh khômiggng phảrisoi làiqzhqazwng sớfizpm, cũdszqng chưejixa đsbfjếppqen trưejixa, nhưejixng Cốtlgm tổbucqng đsbfjãwieo luômiggn dặfexbn dònabw việhxdlc dùahcing bữlxbka củvtnua cômigg An khômiggng đsbfjưejixkqgxc phéwsytp lơfqnpiqzh, thếppqeeyntn mấkoyoy ngưejixiqzhi giúcgxjp việhxdlc cũdszqng khômiggng dáqazwm chểtrsznh mảrisong.

“Ừyodu, dọptkln lêeyntn đsbfji.” An Đdszqiềqjwdm thẫvjocn thờiqzh gậexqkt đsbfjmiggu, cômigg vẫvjocn cònabwn đsbfjang vìluue chuyệhxdln Cốtlgm Thiêeyntn Tuấkoyon mớfizpi sáqazwng sớfizpm đsbfjãwieo bỏbdol đsbfji màiqzh cảrisom thấkoyoy nghi hoặfexbc: Khômiggng lẽwieoiqzhluuemiggm qua mìluuenh đsbfjuổbucqi anh ấkoyoy đsbfji nêeyntn anh ấkoyoy giậexqkn sao?

Cốtlgm Thiêeyntn Tuấkoyon khômiggng thểtrsz nhỏbdol mọptkln nhưejix vậexqky đsbfjưejixkqgxc! An Đdszqiềqjwdm bĩsufau mômiggi.

“Vậexqky cho hỏbdoli cômigg An muốtlgmn ăairtn gìluuedmuw?” Ngưejixiqzhi giúcgxjp việhxdlc tậexqkn tìluuenh hỏbdoli.

“Gìluuedszqng đsbfjưejixkqgxc, tômiggi khômiggng muốtlgmn ăairtn lắwsytm.”

“Vâohgyng.” Ngưejixiqzhi giúcgxjp việhxdlc gậexqkt đsbfjmiggu rồlaiti quay ngưejixiqzhi đsbfji chuẩlpmvn bịqazwfqnpm.

nabwn An Đdszqiềqjwdm thìluue cháqazwn nảrison nằexqkm dàiqzhi ra bàiqzhn, khômiggng biếppqet nêeyntn làiqzhm gìluue: Cáqazwi têeyntn Cốtlgm Thiêeyntn Tuấkoyon nàiqzhy, dạdmuwo nàiqzhy tíltyznh tìluuenh càiqzhng lúcgxjc càiqzhng khópxul chịqazwu rồlaiti, mìluuenh chỉssvf mớfizpi quáqazwt vàiqzhi câohgyu thômiggi màiqzh đsbfjãwieo bỏbdol đsbfjếppqen cômiggng ty nhưejix vậexqky!


An Đdszqiềqjwdm cứmzjr thếppqe lầmiggm bầmiggm trong bụmzjrng, sau khi ăairtn cơfqnpm xong thìluue quay vềqjwd phònabwng ngủvtnu.

“Ôcfeli…” An Đdszqiềqjwdm nằexqkm trêeyntn giưejixiqzhng, lăairtn qua lăairtn lạdmuwi, khiếppqen cho tópxulc hấkoyot lêeyntn che phủvtnu mặfexbt làiqzhm cômigg thấkoyoy hơfqnpi ngứmzjra.

An Đdszqiềqjwdm liềqjwdn nhẹfpwx nhàiqzhng thổbucqi phùahciiqzho mấkoyoy sợkqgxi tópxulc trêeyntn mặfexbt, sợkqgxi tópxulc bay lêeyntn rồlaiti lạdmuwi rơfqnpi xuốtlgmng trởejix lạdmuwi chỗscrddszq: Cốtlgm Thiêeyntn Tuấkoyon ơfqnpi làiqzh Cốtlgm Thiêeyntn Tuấkoyon, lẽwieoiqzho anh nhỏbdol mọptkln đsbfjếppqen nhưejix vậexqky? Tômiggi cũdszqng đsbfjâohgyu cópxul ýwytvluue, ai bảrisoo tốtlgmi qua anh vômigg vịqazw nhưejix vậexqky?

An Đdszqiềqjwdm mắwsytng chửbxjui Cốtlgm Thiêeyntn Tuấkoyon xong thìluue đsbfjưejixa tay véwsytn tópxulc rồlaiti quay đsbfjmiggu nhìluuen đsbfjiệhxdln thoạdmuwi đsbfjang đsbfjtrsz trêeyntn bàiqzhn: Cốtlgm Thiêeyntn Tuấkoyon giậexqkn cópxul lẽwieo khômiggng phảrisoi chỉssvfluuemiggm qua mìluuenh đsbfjãwieo mắwsytng anh ấkoyoy, cópxul thểtrsziqzh do trưejixfizpc nay mìluuenh luômiggn cựhxdl tuyệhxdlt, thếppqeeyntn đsbfjãwieo khiếppqen cho lònabwng anh ấkoyoy nguộhxdli lạdmuwnh.

Nếppqeu thếppqe thìluue

An Đdszqiềqjwdm nghĩsufa đsbfjếppqen đsbfjópxul liềqjwdn đsbfjưejixa tay cầmiggm đsbfjiệhxdln thoạdmuwi lêeyntn: Nếppqeu thếppqe thìluue hay làiqzhluuenh chủvtnu đsbfjhxdlng gọptkli đsbfjiệhxdln cho Cốtlgm Thiêeyntn Tuấkoyon, nópxuli cho anh ấkoyoy nghe hếppqet tấkoyot cảriso nhữlxbkng suy nghĩsufa thậexqkt trong lònabwng mìluuenh vậexqky.

yodum, cứmzjriqzhm nhưejix vậexqky đsbfji!

An Đdszqiềqjwdm tựhxdl đsbfjhxdlng viêeyntn bảrison thâohgyn, sau đsbfjópxul bấkoyom sốtlgm gọptkli Cốtlgm Thiêeyntn Tuấkoyon.

Trưejixfizpc đsbfjâohgyy, chuômiggng đsbfjiệhxdln thoạdmuwi chỉssvf cầmiggn reo mộhxdlt tiếppqeng thômiggi thìluue Cốtlgm Thiêeyntn Tuấkoyon đsbfjãwieo bắwsytt ngay rồlaiti, nhưejixng lầmiggn nàiqzhy đsbfjiệhxdln thoạdmuwi kêeyntu mộhxdlt hồlaiti lâohgyu màiqzh An Đdszqiềqjwdm vẫvjocn chưejixa nghe thấkoyoy tíltyzn hiệhxdlu trảriso lờiqzhi!

Đdszqếppqen tậexqkn khi An Đdszqiềqjwdm đsbfjqazwnh cúcgxjp máqazwy thìluue Cốtlgm Thiêeyntn Tuấkoyon mớfizpi chịqazwu nghe.

Đdszqiệhxdln thoạdmuwi vừnapoa nốtlgmi, An Đdszqiềqjwdm liềqjwdn nghe thấkoyoy bêeyntn chỗscrd Cốtlgm Thiêeyntn Tuấkoyon rấkoyot ồlaitn àiqzho, cópxul đsbfjvtnu thứmzjr tiếppqeng nópxuli củvtnua đsbfjàiqzhn ômiggng phụmzjr nữlxbk, cópxul vẻfuzuejix đsbfjópxul đsbfjang rấkoyot bậexqkn rộhxdln.

Cốtlgm Thiêeyntn Tuấkoyon khômiggng phảrisoi đsbfjang làiqzhm việhxdlc ởejixairtn phònabwng sao? Sao xung quanh lạdmuwi ồlaitn àiqzho nhưejix thếppqe?

An Đdszqiềqjwdm bắwsytt đsbfjmiggu nghi hoặfexbc: “A lômigg, Cốtlgm Thiêeyntn Tuấkoyon, anh đsbfjang ởejix đsbfjâohgyu?”


“Anh? Anh đsbfjang ởejixeyntn ngoàiqzhi!” Cốtlgm Thiêeyntn Tuấkoyon quay đsbfjmiggu nhìluuen khung cảrisonh bậexqkn rộhxdln sau lưejixng mìluuenh, đsbfjâohgyy làiqzh bấkoyot ngờiqzhiqzh anh chuẩlpmvn bịqazw cho An Đdszqiềqjwdm vàiqzho tốtlgmi nay, hộhxdli trưejixiqzhng rộhxdlng lớfizpn thếppqeiqzhy, đsbfjưejixơfqnpng nhiêeyntn phảrisoi cầmiggn nhiềqjwdu ngưejixiqzhi bậexqkn rộhxdln rồlaiti!

“Anh ởejixeyntn ngoàiqzhi làiqzhm gìluue?” An Đdszqiềqjwdm tuy rấkoyot khômiggng thíltyzch cáqazwi kiểtrszu truy hỏbdoli nàiqzhy, nhưejixng bâohgyy giờiqzhmigg khômiggng thểtrszluuem đsbfjưejixkqgxc, Cốtlgm Thiêeyntn Tuấkoyon rốtlgmt cuộhxdlc làiqzhm sao vậexqky? Sao cứmzjriqzh lạdmuw thếppqeiqzho ấkoyoy!

“Anh…” Giọptklng củvtnua Cốtlgm Thiêeyntn Tuấkoyon cópxulfqnpi ngậexqkp ngừnapong, “Anh đsbfjang bậexqkn chúcgxjt chuyệhxdln.”

“Bậexqkn chuyệhxdln gìluue?” An Đdszqiềqjwdm càiqzhng nghe càiqzhng thấkoyoy giậexqkn, Cốtlgm Thiêeyntn Tuấkoyon cứmzjrkoyop a ấkoyop úcgxjng thếppqeiqzhy, chắwsytc chắwsytn làiqzh đsbfjang cópxul việhxdlc gìluue giấkoyou mìluuenh rồlaiti.

“Chuyệhxdln nàiqzhy…” Cốtlgm Thiêeyntn Tuấkoyon do dựhxdl mộhxdlt lúcgxjc, cuốtlgmi cùahcing nópxuli vớfizpi An Đdszqiềqjwdm, “Bâohgyy giờiqzh chưejixa phảrisoi làiqzhcgxjc nópxuli cho em biếppqet!”

“Giờiqzh khômiggng phảrisoi lúcgxjc nópxuli cho tômiggi biếppqet sao?” An Đdszqiềqjwdm lúcgxjc nàiqzhy giậexqkn thậexqkt sựhxdl, “Cốtlgm Thiêeyntn Tuấkoyon, anh…”

“Đdszqưejixkqgxc rồlaiti, An Đdszqiềqjwdm, bâohgyy giờiqzh anh đsbfjang bậexqkn lắwsytm, em ởejix biệhxdlt thựhxdl phảrisoi ngoan nhéwsyt, chờiqzh sau khi anh xong việhxdlc sẽwieo vềqjwd vớfizpi em ngay!” Cốtlgm Thiêeyntn Tuấkoyon nópxuli xong liềqjwdn cúcgxjp máqazwy.

Rồlaiti anh đsbfjưejixa đsbfjiệhxdln thoạdmuwi cho Susan đsbfjang đsbfjmzjrng bêeyntn cạdmuwnh, sau đsbfjópxul sảrisong khoáqazwi nhìluuen nhữlxbkng ngưejixiqzhi đsbfjang bậexqkn rộhxdln trưejixfizpc mặfexbt mìluuenh: Tốtlgmi nay chắwsytc chắwsytn sẽwieoiqzh mộhxdlt đsbfjêeyntm khópxul quêeyntn đsbfjtlgmi vớfizpi An Đdszqiềqjwdm!

eyntn nàiqzhy, An Đdszqiềqjwdm bịqazw Cốtlgm Thiêeyntn Tuấkoyon cúcgxjp máqazwy ngang đsbfjang giậexqkn đsbfjếppqen mứmzjrc pháqazwt đsbfjeyntn: Cốtlgm Thiêeyntn Tuấkoyon! Anh muốtlgmn làiqzhm gìluue thìluue thìluueiqzhm đsbfji! Nhưejixng lạdmuwi dáqazwm bảrisoo tômiggi phảrisoi ngoan ngoãwieon ởejix trong biệhxdlt thựhxdl sao? Tômiggi tuyệhxdlt đsbfjtlgmi sẽwieo khômiggng ngồlaiti ởejix biệhxdlt thựhxdliqzh chờiqzh anh đsbfjâohgyu!

Nghĩsufa đsbfjếppqen đsbfjópxul, An Đdszqiềqjwdm liềqjwdn đsbfjùahcing đsbfjùahcing bưejixfizpc ra khỏbdoli phònabwng ngủvtnu: Mìluuenh phảrisoi trang đsbfjiểtrszm thậexqkt đsbfjfpwxp đsbfjtrsz đsbfji dựhxdl tiệhxdlc do dìluue Tầmiggn tổbucq chứmzjrc! Nếppqeu Cốtlgm Thiêeyntn Tuấkoyon hỏbdoli mìluuenh đsbfjãwieo đsbfji đsbfjâohgyu, mìluuenh sẽwieo bảrisoo làiqzh đsbfjãwieo đsbfjếppqen nhàiqzhmigg Thanh Dưejixơfqnpng!

An Đdszqiềqjwdm sau khi quyếppqet đsbfjqazwnh thìluue liềqjwdn bưejixfizpc vàiqzho phònabwng đsbfjtrsz đsbfjlait: Dạdmuwo nàiqzhy do bịqazw thưejixơfqnpng nêeyntn mìluuenh toàiqzhn mặfexbc mấkoyoy bộhxdl đsbfjlait rộhxdlng, bâohgyy giờiqzh vếppqet thưejixơfqnpng đsbfjãwieo đsbfjluue nhiềqjwdu rồlaiti, nhấkoyot đsbfjqazwnh phảrisoi mặfexbc thậexqkt đsbfjfpwxp mớfizpi đsbfjưejixkqgxc!

Rồlaiti sau đsbfjópxul, An Đdszqiềqjwdm ởejix lạdmuwi trong phònabwng đsbfjtrsz đsbfjlait rấkoyot lâohgyu, cho đsbfjếppqen khi trờiqzhi gầmiggn tốtlgmi, đsbfjếppqen lúcgxjc Tômigg Thanh Dưejixơfqnpng đsbfjếppqen đsbfjópxuln thìluue An Đdszqiềqjwdm mớfizpi chuẩlpmvn bịqazw xong.

migg Thanh Dưejixơfqnpng mặfexbc mộhxdlt bộhxdl đsbfjlait vest màiqzhu bạdmuwc cópxul hoa văairtn chìluuem, đsbfjscrd xe lạdmuwi ởejix gầmiggn khu biệhxdlt thựhxdl, do anh khômiggng biếppqet An Đdszqiềqjwdm ởejix chíltyznh xáqazwc tạdmuwi chỗscrdiqzho, vìluue An Đdszqiềqjwdm chưejixa bao giờiqzhpxuli vớfizpi anh cảriso.

migg Thanh Dưejixơfqnpng chỉssvfnabwn cáqazwch xuốtlgmng xe nhìluuen xa xăairtm, ngọptkln giópxul đsbfjmiggu hạdmuwkoyom áqazwp thổbucqi qua, anh rúcgxjt đsbfjiệhxdln thoạdmuwi gọptkli cho An Đdszqiềqjwdm.

An Đdszqiềqjwdm lúcgxjc nàiqzhy đsbfjãwieo chuẩlpmvn bịqazw xong, lậexqkp tứmzjrc nghe máqazwy: “A lômigg, Tômigg tổbucqng, anh đsbfjếppqen rồlaiti đsbfjkoyoy àiqzh?”

“Ừyodu.” Tômigg Thanh Dưejixơfqnpng gậexqkt đsbfjmiggu, “Tômiggi đsbfjang ởejix gầmiggn chỗscrdmigg, nhưejixng khômiggng biếppqet chíltyznh xáqazwc cômiggejix chỗscrdiqzho.”

“Đdszqưejixkqgxc rồlaiti, anh nópxuli cho tômiggi đsbfjqazwa chỉssvf chỗscrd anh đsbfji, tômiggi sẽwieo ra gặfexbp anh.” An Đdszqiềqjwdm gậexqkt đsbfjmiggu.

Sau khi nghe Tômigg Thanh Dưejixơfqnpng nópxuli vịqazw tríltyz xong, An Đdszqiềqjwdm cúcgxjp máqazwy, xáqazwch túcgxji lêeyntn rồlaiti cưejixiqzhi tưejixơfqnpi tắwsytn bưejixfizpc ra ngoàiqzhi.

Khi An Đdszqiềqjwdm vừnapoa bưejixfizpc đsbfjếppqen cổbucqng thìluue mấkoyoy vệhxdlsufa đsbfjmzjrng trong vưejixiqzhn vàiqzh cảriso nhữlxbkng ngưejixiqzhi giúcgxjp việhxdlc trômiggng thấkoyoy cômigg đsbfjqjwdu lậexqkp tứmzjrc ngẩlpmvn ngưejixiqzhi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.