Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 412 :

    trước sau   
60412.Khi An Đhadniềwagjm mởnujm mắibunt ra thìiyha đfoyaãhomezohg chậjnocp choạnkemng tốnnszi, áwqzjnh tàzohgljecơnoxzng chiếaqktu nghiêtyysng lêtyysn giưljecpidwng, khiếaqktn xung quanh đfoyaưljecbpolc bao phủmper bởnujmi mộsrzkt màzohgu cam dịwagju mắibunt.

Vếaqktt thưljecơnoxzng trêtyysn ngưljecpidwi cũmrgnng khôhadnng còqokdn đfoyaau mấqdyey nữaqkta, An Đhadniềwagjm khẽqokd chớtelbp mắibunt, quay đfoyamperu sang mộsrzkt bêtyysn…

“Cốnnsz Thiêtyysn Tuấqdyen?” Khi An Đhadniềwagjm trôhadnng thấqdyey gưljecơnoxzng mặigndt đfoyawmmvp trai củmpera Cốnnsz Thiêtyysn Tuấqdyen đfoyaang kềwagjwqzjt ngay mặigndt mìiyhanh thìiyha đfoyaãhome giậjnoct bắibunn mìiyhanh, côhadn cửmrgn đfoyasrzkng tay, đfoyawagjnh ngồpmdmi dậjnocy thìiyha pháwqzjt hiệhsvxn tay mìiyhanh đfoyaãhome bịwagj Cốnnsz Thiêtyysn Tuấqdyen giữaqkt chặigndt rồpmdmi.

“An Đhadniềwagjm, vếaqktt thưljecơnoxzng trêtyysn ngưljecpidwi em còqokdn chưljeca khỏnkemi hẳxpyzn, em nêtyysn nằmymym nghỉwmmv ngơnoxzi đfoyai.” Giọxpyzng nóirqpi dịwagju dàzohgng củmpera Cốnnsz Thiêtyysn Tuấqdyen khiếaqktn An Đhadniềwagjm cảjogvm thấqdyey nhưljec muốnnszn tan chảjogvy ra.

“Anh tráwqzjnh xa tôhadni mộsrzkt chúhjdtt thìiyhahadni sẽqokd khỏnkemi ngay.” An Đhadniềwagjm lưljecpidwm Cốnnsz Thiêtyysn Tuấqdyen rồpmdmi quay mặigndt sang bêtyysn kia, kếaqktt quảjogv lạnkemi trôhadnng thấqdyey gưljecơnoxzng mặigndt áwqzjp sáwqzjt củmpera An An.

“An An…” An Đhadniềwagjm sa sầmperm nénoxzt mặigndt, chắibunc chắibunn làzohg do mìiyhanh bịwagj thưljecơnoxzng nặigndng quáwqzjtyysn cảjogvm giáwqzjc xúhjdtc giáwqzjc đfoyawagju mấqdyet đfoyai sựhsvx nhạnkemy bénoxzn, An An ngồpmdmi bêtyysn giưljecpidwng nhìiyhan mìiyhanh lâzejlu nhưljec vậjnocy rồpmdmi màzohgiyhanh cũmrgnng khôhadnng nhậjnocn ra!


“Mẹwmmv, mẹwmmv tỉwmmvnh rồpmdmi!” An An giưljecơnoxzng đfoyaôhadni mắibunt to tròqokdn long lanh ngâzejly thơnoxz nhìiyhan An Đhadniềwagjm, đfoyaưljeca bàzohgn tay nhỏnkem nắibunm chặigndt tay côhadn.

“Ừaqkt, tỉwmmvnh rồpmdmi.” An Đhadniềwagjm gậjnoct đfoyamperu, cảjogvm thấqdyey cáwqzji đfoyaiệhsvxu bộsrzkzohgy củmpera An An chắibunc chắibunn làzohg bắibunt chưljectelbc Cốnnsz Thiêtyysn Tuấqdyen rồpmdmi.

“An An, con ra ngoàzohgi chơnoxzi đfoyai, chúhjdtirqp chuyệhsvxn muốnnszn nóirqpi vớtelbi mẹwmmv con.” Cốnnsz Thiêtyysn Tuấqdyen nghiêtyysm túhjdtc nhìiyhan An An, anh bâzejly giờpidw đfoyaang nhớtelb An Đhadniềwagjm đfoyaếaqktn pháwqzjt đfoyatyysn lêtyysn đfoyaưljecbpolc, nhưljecng An An lạnkemi ởnujm ngay cạnkemnh, thậjnoct sựhsvx khôhadnng tiệhsvxn đfoyahxzgzohgm mộsrzkt sốnnsz chuyệhsvxn.

“Khôhadnng may rồpmdmi, chúhjdt Cốnnsz, con cũmrgnng cóirqp chuyệhsvxn muốnnszn nóirqpi vớtelbi mẹwmmv con, hay làzohg chúhjdt ra ngoàzohgi trưljectelbc đfoyai.” An An nắibunm chặigndt tay An Đhadniềwagjm, sốnnszng chếaqktt cũmrgnng khôhadnng buôhadnng, cậjnocu cũmrgnng đfoyaãhomezejlu lắibunm rồpmdmi khôhadnng đfoyaưljecbpolc gặigndp mẹwmmv, bâzejly giờpidw mẹwmmv vừhxzga tỉwmmvnh lạnkemi, chúhjdt Cốnnsz lạnkemi đfoyauổzohgi cậjnocu đfoyai sao? Đhadnhxzgng hòqokdng!

“An An, chúhjdt nhớtelbzohg con rấqdyet thísclzch xe hơnoxzi đfoyaiềwagju khiểhxzgn, nếaqktu bâzejly giờpidw con ra ngoàzohgi, ngàzohgy mai con muốnnszn bao nhiêtyysu chiếaqktc, chúhjdt sẽqokd mua cho con bấqdyey nhiêtyysu.” Cốnnsz Thiêtyysn Tuấqdyen bắibunt đfoyamperu lấqdyey đfoyapmdm chơnoxzi ra dụjbsg An An.

“Chúhjdt Cốnnsz, chúhjdtirqp mua cho con 100 chiếaqktc thìiyha con cũmrgnng khôhadnng thètyysm!” An An nhăwagjn mặigndt, “Ngưljecbpolc lạnkemi làzohg chúhjdt đfoyaqdyey, cóirqp phảjogvi làzohgtyysn đfoyaếaqktn côhadnng ty làzohgm việhsvxc khôhadnng? Chúhjdt mau đfoyai đfoyai, đfoyahxzg con nóirqpi chuyệhsvxn vớtelbi mẹwmmv!”

“Khôhadnng, chuyệhsvxn ởnujmhadnng ty chúhjdtzohgm xong hếaqktt rồpmdmi.” Cốnnsz Thiêtyysn Tuấqdyen khôhadnng ngờpidw An An lạnkemi dáwqzjm giàzohgnh An Đhadniềwagjm vớtelbi mìiyhanh nhưljec vậjnocy, thếaqkttyysn phảjogvi ra tuyệhsvxt chiêtyysu, “An An, bàzohgi tậjnocp côhadn giáwqzjo giao, con đfoyaãhomezohgm xong chưljeca? Còqokdn bénoxz thìiyha phảjogvi lo họxpyzc hàzohgnh chứtnri!”

“Đhadnưljecơnoxzng nhiêtyysn làzohgzohgm xong rồpmdmi!” An An đfoyaibunc ýnkemirqpi, “Mấqdyey bàzohgi cấqdyep đfoyasrzk mẫthbtu giáwqzjo thìiyha ai màzohg chẳxpyzng làzohgm đfoyaưljecbpolc?”

“Vậjnocy con đfoyai chuẩtasgn bịwagjzohgi mớtelbi đfoyai, còqokdn bénoxz thìiyha khôhadnng nêtyysn thua ởnujm vạnkemch xuấqdyet pháwqzjt, nếaqktu khôhadnng sau nàzohgy làzohgm sao thàzohgnh côhadnng đfoyaưljecbpolc nhưljec chúhjdt?” Cốnnsz Thiêtyysn Tuấqdyen vìiyha muốnnszn đfoyaưljecbpolc ởnujm riêtyysng vớtelbi An Đhadniềwagjm màzohg bắibunt đfoyamperu mặigndt dàzohgy.

“Nhưljecng chúhjdt Cốnnszzohg ngưljecpidwi lớtelbn thìiyha phảjogvi chúhjdt ýnkem đfoyaếaqktn sựhsvx nghiệhsvxp chứtnri, vậjnocy nêtyysn chúhjdt mau vềwagjhadnng ty đfoyai!” Đhadnmperu óirqpc củmpera An An cũmrgnng linh hoạnkemt khôhadnng kénoxzm, chớtelbp mắibunt đfoyaãhome đfoyaáwqzj quảjogvirqpng sang cho Cốnnsz Thiêtyysn Tuấqdyen.

“Đhadnúhjdtng làzohg nhưljec vậjnocy, nhưljecng màzohg An An àzohg…”

“Đhadnmper rồpmdmi!” An Đhadniềwagjm ngắibunt lờpidwi Cốnnsz Thiêtyysn Tuấqdyen, khôhadnng thểhxzg ngờpidwiyhanh vừhxzga mớtelbi tỉwmmvnh lạnkemi làzohg đfoyaãhome nghe ísclz énoxzo bêtyysn tai rồpmdmi.

hadnqokdn tưljecnujmng mìiyhanh vàzohg An An vớtelbi Cốnnsz Thiêtyysn Tuấqdyen sau khi trảjogvi qua sinh li tửmrgn biệhsvxt, bâzejly giờpidw gặigndp lạnkemi nhau thìiyha sẽqokd rấqdyet cảjogvm đfoyasrzkng, sẽqokdljectelbc mắibunt lưljecng tròqokdng màzohg nhìiyhan nhau! Cho dùutse khôhadnng nưljectelbc mắibunt lưljecng tròqokdng đfoyai nữaqkta thìiyhamrgnng phảjogvi làzohg nhữaqktng lờpidwi an ủmperi dịwagju dàzohgng chứtnri.


Nhưljecng màzohg, bâzejly giờpidw hai cha con ngồpmdmi trêtyysn giưljecpidwng nàzohgy lạnkemi cãhomei cọxpyz qua lạnkemi nhưljec thếaqktzohgy làzohg sao?

“Anh!” An Đhadniềwagjm nóirqpi vớtelbi Cốnnsz Thiêtyysn Tuấqdyen, “Ngưljecpidwi lớtelbn màzohg lạnkemi đfoyai cãhomei nhau vớtelbi trẻfoya con àzohg? Anh ra ngoàzohgi đfoyai!”

“Anh…” Cốnnsz Thiêtyysn Tuấqdyen mấqdyep máwqzjy môhadni, đfoyaưljecpidwng đfoyaưljecpidwng làzohg mộsrzkt tổzohgng tàzohgi báwqzj đfoyankemo màzohgzejly giờpidw khôhadnng nóirqpi đfoyaưljecbpolc gìiyha, sau khi khôhadnng cam tâzejlm nhìiyhan An Đhadniềwagjm mộsrzkt lúhjdtc lâzejlu, Cốnnsz Thiêtyysn Tuấqdyen đfoyaàzohgnh phảjogvi đfoyatnring dậjnocy.

An An lậjnocp tứtnric đfoyaibunc ýnkem, cưljecpidwi thísclzch thúhjdt: “Chúhjdt Cốnnsz ơnoxzi, tạnkemm biệhsvxt nhénoxz!”

“Mưljecpidwi phúhjdtt thôhadni!” Cốnnsz Thiêtyysn Tuấqdyen nhìiyhan An An, nóirqpi chắibunc nịwagjch, “An An, chúhjdt chỉwmmv cho con chiếaqktm An Đhadniềwagjm trong thờpidwi gian mưljecpidwi phúhjdtt thôhadni, nhiềwagju hơnoxzn mộsrzkt giâzejly cũmrgnng khôhadnng đfoyaưljecbpolc!”

“Hứtnri!” An An hoàzohgn toàzohgn chẳxpyzng quan tâzejlm, lètyysljecevsai chọxpyzc quêtyys Cốnnsz Thiêtyysn Tuấqdyen.

“…” Cốnnsz Thiêtyysn Tuấqdyen cạnkemn lờpidwi nhìiyhan An An rồpmdmi khôhadnng cam lòqokdng màzohg quay ngưljecpidwi bưljectelbc ra cửmrgna.

Cốnnsz Thiêtyysn Tuấqdyen vừhxzga đfoyaóirqpng cửmrgna lạnkemi, An An liềwagjn mau chóirqpng lao vàzohgo lòqokdng An Đhadniềwagjm: “Mẹwmmv ơnoxzi, con nhớtelb mẹwmmv quáwqzj!”

“Chậjnocc…” An Đhadniềwagjm bấqdyet giáwqzjc cau màzohgy, vếaqktt thưljecơnoxzng củmpera côhadn chỉwmmv vừhxzga mớtelbi tạnkemm làzohgnh lạnkemi, bâzejly giờpidw bịwagj An An đfoyasrzkng vàzohgo, hìiyhanh nhưljec lạnkemi ráwqzjch ra mộsrzkt chúhjdtt rồpmdmi.

Nhưljecng An Đhadniềwagjm cốnnsz nhịwagjn khôhadnng nóirqpi ra, cũmrgnng khôhadnng tỏnkem vẻfoyazohg bịwagj đfoyaau, bởnujmi vìiyhahadn biếaqktt, nếaqktu côhadntyysu đfoyaau thìiyha An An sẽqokd buồpmdmn lắibunm.

Đhadnâzejly cóirqp lẽqokdzohg “nỗiybti đfoyaau hạnkemnh phúhjdtc”.

Thếaqktzohg, An Đhadniềwagjm cốnnszljecbpolng cưljecpidwi, xoa đfoyamperu An An nóirqpi: “Mẹwmmvmrgnng nhớtelb An An lắibunm!”

“Mẹwmmv ơnoxzi, sao mẹwmmv đfoyai lâzejlu quáwqzj vậjnocy?” An An nằmymym trong lòqokdng An Đhadniềwagjm khẽqokdirqpi, “Mấqdyey hôhadnm trưljectelbc chúhjdt Cốnnszirqpi vớtelbi con làzohg mẹwmmv đfoyai côhadnng táwqzjc, nhưljecng con biếaqktt chúhjdtqdyey gạnkemt con, bởnujmi vìiyha mẹwmmv cho dùutseirqpzohgm gìiyha thìiyhamrgnng sẽqokdirqpi vớtelbi An An, cho nêtyysn mẹwmmv àzohg, mấqdyey ngàzohgy qua mẹwmmv rốnnszt cuộsrzkc đfoyaãhome đfoyai đfoyaâzejlu vậjnocy?”


“Đhadnâzejlu cóirqp, chúhjdt Cốnnsz đfoyaâzejlu cóirqp gạnkemt con, mẹwmmv thậjnoct sựhsvx đfoyai côhadnng táwqzjc màzohg.” An Đhadniềwagjm vénoxzo cáwqzji máwqzj xinh xinh củmpera An An, “Do mẹwmmv đfoyai vộsrzki quáwqzjtyysn khôhadnng kịwagjp báwqzjo cho con biếaqktt, nhưljecng mẹwmmv đfoyajogvm bảjogvo sau nàzohgy sẽqokd khôhadnng nhưljec vậjnocy nữaqkta!”

“Vậjnocy tốnnszt rồpmdmi!” An An tin lờpidwi An Đhadniềwagjm, vui vẻfoya gậjnoct đfoyamperu.

“Nhưljecng màzohg mẹwmmv àzohg, mấqdyey vếaqktt sẹwmmvo trêtyysn mặigndt mẹwmmvzohg sao vậjnocy?” An An vừhxzga nóirqpi vừhxzga chỉwmmvzohgo mấqdyey vếaqktt thưljecơnoxzng trêtyysn mặigndt An Đhadniềwagjm.

“Cáwqzji nàzohgy… cáwqzji nàzohgy…” An Đhadniềwagjm cưljecpidwi ngưljecbpolng ngậjnocp, “Cáwqzji nàzohgy làzohg do mẹwmmv bấqdyet cẩtasgn vấqdyep ngãhometyysn mớtelbi bịwagj đfoyaqdyey, xấqdyeu lắibunm àzohg?”

“Khôhadnng xấqdyeu khôhadnng xấqdyeu.” An An lắibunc đfoyamperu nguầmpery nguậjnocy, đfoyaưljeca tay ra chỉwmmvzohgo mấqdyey vếaqktt sẹwmmvo trêtyysn mặigndt An Đhadniềwagjm nóirqpi, “Mẹwmmv xem, cáwqzji nàzohgy thìiyha giốnnszng ngọxpyzn cỏnkem, cáwqzji nàzohgy lạnkemi giốnnszng láwqzj trúhjdtc! Đhadnáwqzjng yêtyysu lắibunm!”

Nghe An An nóirqpi nhưljec vậjnocy, An Đhadniềwagjm liềwagjn vui vẻfoya bậjnoct cưljecpidwi, An An đfoyaúhjdtng làzohg giỏnkemi, biếaqktt nóirqpi mấqdyey lờpidwi nàzohgy đfoyahxzg dỗiybthadn vui!

Thấqdyey con trai hiểhxzgu chuyệhsvxn nhưljec vậjnocy, An Đhadniềwagjm thấqdyey rấqdyet an ủmperi.

Trong lúhjdtc hai mẹwmmv con An Đhadniềwagjm đfoyaang nóirqpi chuyệhsvxn cưljecpidwi đfoyaùutsea vui vẻfoya thìiyha cửmrgna phòqokdng chợbpolt bậjnoct mởnujm, Cốnnsz Thiêtyysn Tuấqdyen ngay sau đfoyaóirqpljectelbc nhanh vàzohgo.

“Còqokdn 20 giâzejly nữaqkta làzohg hếaqktt mưljecpidwi phúhjdtt rồpmdmi, An An.” Cốnnsz Thiêtyysn Tuấqdyen vừhxzga nóirqpi vừhxzga đfoyai đfoyaếaqktn bêtyysn giưljecpidwng.

Anh thấqdyey An An đfoyaang nằmymym trong lòqokdng An Đhadniềwagjm thìiyha liềwagjn đfoyaưljeca tay bếaqkt An An ra.

An Đhadniềwagjm còqokdn chưljeca kịwagjp ngăwagjn lạnkemi thìiyha Cốnnsz Thiêtyysn Tuấqdyen đfoyaãhome mau chóirqpng bếaqkt An An đfoyaang vung tay múhjdta châzejln đfoyaigndt ra ngoàzohgi cửmrgna rồpmdmi đfoyaóirqpng cửmrgna lạnkemi.

“Áyhib! Chúhjdt Cốnnsz, mau mởnujm cửmrgna, con phảjogvi…”

An An chỉwmmv mớtelbi nóirqpi đfoyaếaqktn đfoyaóirqp thìiyha đfoyasrzkt nhiêtyysn im bặigndt.

Cốnnsz Thiêtyysn Tuấqdyen đfoyatnring bêtyysn cửmrgna nởnujm nụjbsgljecpidwi đfoyaibunc ýnkem: Cáwqzji thằmymyng nhóirqpc An An nàzohgy dáwqzjm đfoyaqdyeu vớtelbi mìiyhanh! Chắibunc bâzejly giờpidwirqp đfoyaãhome đfoyaưljecbpolc đfoyaáwqzjm vệhsvxselq bếaqkt đfoyai chơnoxzi rồpmdmi!

“Cốnnsz Thiêtyysn Tuấqdyen, anh làzohgm cáwqzji gìiyha thếaqkt?” An Đhadniềwagjm trừhxzgng mắibunt quáwqzjt, “An An đfoyaâzejlu?”

“An An đfoyai chơnoxzi rồpmdmi.” Cốnnsz Thiêtyysn Tuấqdyen bưljectelbc đfoyaếaqktn trưljectelbc mặigndt An Đhadniềwagjm rồpmdmi đfoyaưljeca tay cởnujmi cúhjdtc áwqzjo côhadn ra.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.