Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 393 :

    trước sau   
60393.Đcgiqiệqvcbn thoạvnwbi bấjccut giávfvyc rơcxofi thẳenmyng xuốtugpng đwmqwjccut, Cao Lỗnehti nhưhcoz nghe thấjccuy córrjg mộtugpt tiếjroxng séajavt vang lêztein bêztein tai, cảtiqb ngưhcozstjoi nhưhcoz chìywqfm vàfboko mộtugpt đwmqwywqft sórrjgng đwmqwau đwmqwkdwpn.

Anh đwmqwqbwung ngẩisfhn ngưhcozstjoi mộtugpt giâxpwky rồwbgki chạvnwby nhưhcoz đwmqwztein ra khỏzhzai cửbjbba.

Tấjccut cảtiqb mọrbkqi ngưhcozstjoi thấjccuy cảtiqbnh ấjccuy đwmqwvnwbu ngơcxof ngávfvyc, bởpgxgi họrbkq chưhcoza bao giờstjo trôqttfng thấjccuy Cao Lỗnehti lạvnwbi thấjccut thầrrjgn đwmqwếjroxn thếjrox, nhấjccut thờstjoi khôqttfng hiểrrjgu chuyệqvcbn gìywqf đwmqwãdglr xảtiqby ra.

“Susan!” Cốtugp Thiêztein Tuấjccun cau màfboky nhìywqfn theo hưhcozkdwpng Cao Lỗnehti vừzdcva chạvnwby đwmqwi rồwbgki gọrbkqi têztein củdnhpa Susan.

“Cốtugp tổqyqang.” Susan vộtugpi vàfbokng đwmqwi đwmqwếjroxn trưhcozkdwpc mặenmyt Cốtugp Thiêztein Tuấjccun.

“Mau đwmqwi xem xem Cao Lỗnehti đwmqwãdglr gặenmyp phảtiqbi chuyệqvcbn gìywqf, nếjroxu cầrrjgn thìywqf cứqbwu đwmqwiềvnwbu đwmqwtugpng hếjroxt nguồwbgkn lựkmsac củdnhpa tậtugpp đwmqwfbokn Cốtugp Thịsdre.” Tuy khôqttfng biếjroxt đwmqwãdglr xảtiqby ra chuyệqvcbn gìywqf, nhưhcozng Cốtugp Thiêztein Tuấjccun đwmqwãdglr cảtiqbm nhậtugpn đwmqwưhcozywqfc tốtugpi nay chắzhzac chắzhzan sẽjetn khôqttfng bìywqfnh lặenmyng.


“Vâxpwkng.” Susan ngẩisfhng đwmqwrrjgu nhìywqfn Cốtugp Thiêztein Tuấjccun rồwbgki vộtugpi vàfbokng ra ngoàfboki.

fbokc nàfboky, Trưhcozơcxofng Hiểrrjgn Hy bưhcozkdwpc đwmqwếjroxn bêztein cạvnwbnh Cốtugp Thiêztein Tuấjccun, đwmqwưhcoza tay vỗnehtfboko vai anh rồwbgki nórrjgi: “Mấjccuy việqvcbc anh vừzdcva dặenmyn dòenmy Cao Lỗnehti làfbokm, cứqbwu đwmqwrrjg cho tôqttfi xửbjbbofls, anh cứqbwupgxg đwmqwâxpwky chờstjo Chu Mộtugpng Chỉnqlv đwmqwi.”

Trưhcozơcxofng Hiểrrjgn Hy nórrjgi đwmqwếjroxn đwmqwórrjg thìywqf ngừzdcvng mộtugpt chúfbokt, rồwbgki phávfvy lệqvcbrrjgi ra mộtugpt câxpwku rấjccut tìywqfnh nghĩvelka, cho dùsgilrrjg chỉnqlvrrjgvfvyc dụzteing an ủdnhpi: “An Đcgiqiềvnwbm sẽjetn khôqttfng sao đwmqwâxpwku.”

Cốtugp Thiêztein Tuấjccun nhìywqfn Trưhcozơcxofng Hiểrrjgn Hy, khôqttfng nórrjgi gìywqf, chỉnqlv quay ngưhcozstjoi đwmqwi nhìywqfn màfbokn đwmqwêzteim củdnhpa thàfboknh phốtugp H: An Đcgiqiềvnwbm, em đwmqwang ởpgxg đwmqwâxpwku? Em rốtugpt cuộtugpc đwmqwang ởpgxg đwmqwâxpwku?

Trong khi đwmqwórrjg

“Chu Hávfvyn Khanh, khốtugpn kiếjroxp! Córrjg phảtiqbi anh đwmqwztein rồwbgki khôqttfng?” Chu Mộtugpng Chỉnqlv nhìywqfn cávfvyi đwmqwiệqvcbn thoạvnwbi vỡvfvy tan tàfboknh dưhcozkdwpi đwmqwjccut màfbokfboko lêztein.

Vừzdcva rồwbgki khi côqttf ta vừzdcva nórrjgi sẽjetn đwmqwếjroxn Cốtugp Thịsdreywqfm Cốtugp Thiêztein Tuấjccun thìywqf Chu Hávfvyn Khanh đwmqwtugpt nhiêztein khôqttfng biếjroxt từzdcv đwmqwâxpwku lao ra giậtugpt lấjccuy cávfvyi đwmqwiệqvcbn thoạvnwbi trong tay côqttf ta rồwbgki néajavm xuốtugpng đwmqwjccut!

Khôqttfng biếjroxt mìywqfnh cúfbokp mávfvyy ngang nhưhcoz thếjroxrrjgfbokm cho Thiêztein Tuấjccun giậtugpn khôqttfng nữrbkqa! Chu Mộtugpng Chỉnqlv lo lắzhzang nghĩvelk.

“Mộtugpng Chỉnqlv, bâxpwky giờstjo ngưhcozstjoi ta córrjg mộtugpt kĩvelk thuậtugpt gọrbkqi làfbokenmyywqfm đwmqwsdrenh vịsdre! Anh lo Cốtugp Thiêztein Tuấjccun sẽjetnsgilng kĩvelk thuậtugpt nàfboky đwmqwrrjgvfvyc đwmqwsdrenh vịsdre tríofls củdnhpa chúfbokng ta! Vậtugpy nêztein em khôqttfng thểrrjgrrjgi chuyệqvcbn quávfvyxpwku vớkdwpi Cốtugp Thiêztein Tuấjccun đwmqwưhcozywqfc!” Chu Hávfvyn Khanh thởpgxg phàfboko nhẹrrjg nhõywqfm, cũbtsgng may mìywqfnh đwmqwãdglr kịsdrep thờstjoi ngắzhzat mávfvyy củdnhpa Mộtugpng Chỉnqlv.

qttfi thấjccuy anh chíoflsnh làfbokywqf lo Thiêztein Tuấjccun sẽjetn vạvnwbch mặenmyt anh cho nêztein mớkdwpi sợywqfdglri màfbok giậtugpt đwmqwiệqvcbn thoạvnwbi củdnhpa tôqttfi nhưhcoz vậtugpy! Chu Mộtugpng Chỉnqlv nhìywqfn Chu Hávfvyn Khanh đwmqwrrjgy khinh miệqvcbt, néajavt mặenmyt hiệqvcbn rõywqf sựkmsa chávfvyn ghéajavt.

“Mộtugpng Chỉnqlv, sao em lạvnwbi nhìywqfn anh bằnawing vẻdvxm mặenmyt đwmqwórrjg? Còenmyn nữrbkqa, Cốtugp Thiêztein Tuấjccun đwmqwãdglrrrjgi gìywqf vớkdwpi em?” Chu Hávfvyn Khanh thầrrjgn sắzhzac córrjgcxofi hốtugpt hoảtiqbng, anh ta rấjccut lo Mộtugpng Chỉnqlv sẽjetn lạvnwbi bịsdre Cốtugp Thiêztein Tuấjccun gạvnwbt.

“Em…” Chu Mộtugpng Chỉnqlv do dựkmsa mộtugpt lúfbokc, cuốtugpi cùsgilng quyếjroxt đwmqwsdrenh khôqttfng trởpgxg mặenmyt vớkdwpi Chu Hávfvyn Khanh, vìywqf lỡvfvy nhưhcoz anh ta nổqyqai đwmqwztein lêztein màfbok khôqttfng cho mìywqfnh đwmqwi thìywqf sẽjetn phiềvnwbn phứqbwuc to, “Cốtugp Thiêztein Tuấjccun khôqttfng nórrjgi gìywqf vớkdwpi em cảtiqb. Bâxpwky giờstjo em thấjccuy hơcxofi mệqvcbt, muốtugpn vềvnwb nhàfbok nghỉnqlv ngơcxofi!”

Chu Mộtugpng Chỉnqlvrrjgi xong liềvnwbn đwmqwi ngang qua mặenmyt Chu Hávfvyn Khanh.


“Mộtugpng Chỉnqlv…” Chu Hávfvyn Khanh nắzhzam lấjccuy cổqyqa tay Chu Mộtugpng Chỉnqlv, dưhcozkdwpi màfbokn đwmqwêzteim, vẻdvxm biểrrjgu cảtiqbm trêztein mặenmyt anh ta córrjgcxofi khórrjg nhậtugpn ra, “Sao vậtugpy? Em khôqttfng đwmqwi trừzdcvng phạvnwbt An Đcgiqiềvnwbm nữrbkqa àfbok?”

Nghe đwmqwếjroxn cávfvyi têztein củdnhpa An Đcgiqiềvnwbm, néajavt mặenmyt Chu Mộtugpng Chỉnqlv lậtugpp tứqbwuc sắzhzac lạvnwbi: Khôqttfng trừzdcvng phạvnwbt An Đcgiqiềvnwbm nữrbkqa àfbok? Sao córrjg thểrrjg chứqbwu? Tuy Thiêztein Tuấjccun khôqttfng córrjg quan hệqvcbywqf vớkdwpi con An Đcgiqiềvnwbm ấjccuy nữrbkqa, nhưhcozng chỉnqlv nộtugpi việqvcbc côqttf ta làfbok vợywqfbtsg củdnhpa Thiêztein Tuấjccun thôqttfi thìywqfbtsgng đwmqwãdglr khôqttfng thểrrjgfboko tha thứqbwu đwmqwưhcozywqfc rồwbgki!

“An Đcgiqiềvnwbm đwmqwưhcozơcxofng nhiêztein phảtiqbi tiếjroxp tụzteic bịsdre trừzdcvng phạvnwbt!” Chu Mộtugpng Chỉnqlv cao giọrbkqng nórrjgi, “Bảtiqbo đwmqwàfbokn em củdnhpa anh tiếjroxp tụzteic đwmqwávfvynh nórrjg, đwmqwávfvynh đwmqwếjroxn khi nàfboko nórrjg chếjroxt mớkdwpi thôqttfi!”

“Vậtugpy còenmyn em?” Chu Hávfvyn Khanh dùsgilng ávfvynh mắzhzat thăqygpm dòenmy nhìywqfn Chu Mộtugpng Chỉnqlv, “Em đwmqwsdrenh đwmqwi đwmqwâxpwku?”

“Khôqttfng phảtiqbi em nórrjgi vớkdwpi anh rồwbgki sao?” Chu Mộtugpng Chỉnqlv khórrjg chịsdreu hấjccut tay Chu Hávfvyn Khanh ra, “Em đwmqwãdglrrrjgi làfbok em mệqvcbt, em muốtugpn vềvnwb nghỉnqlv ngơcxofi!”

“Mộtugpng Chỉnqlv, em khôqttfng đwmqwưhcozywqfc đwmqwi!” Chu Hávfvyn Khanh ôqttfm chặenmyt Chu Mộtugpng Chỉnqlvfboko lòenmyng. Anh ta ôqttfm côqttf ta bằnawing tấjccut cảtiqb sứqbwuc lựkmsac củdnhpa mìywqfnh, giọrbkqng nórrjgi córrjgcxofi run rẩisfhy, “Córrjg phảtiqbi Cốtugp Thiêztein Tuấjccun đwmqwãdglrrrjgi gìywqf vớkdwpi em khôqttfng? Em đwmqwang muốtugpn đwmqwi tìywqfm anh ta đwmqwúfbokng khôqttfng?”

“Chu Hávfvyn Khanh!” Chu Mộtugpng Chỉnqlv đwmqwisfhy Chu Hávfvyn Khanh ra, lùsgili lạvnwbi mộtugpt bưhcozkdwpc, sa sầrrjgm néajavt mặenmyt, “Nếjroxu anh đwmqwãdglr biếjroxt rồwbgki thìywqfqttfi nórrjgi thậtugpt cho anh biếjroxt, tôqttfi đwmqwúfbokng làfbok muốtugpn vềvnwb vớkdwpi anh ấjccuy!”

“Mộtugpng Chỉnqlv, anh phảtiqbi nórrjgi bao nhiêzteiu lầrrjgn thìywqf em mớkdwpi hiểrrjgu? Cốtugp Thiêztein Tuấjccun khôqttfng còenmyn yêzteiu em nữrbkqa!” Chu Hávfvyn Khanh kíoflsch đwmqwtugpng lắzhzac vai Chu Mộtugpng Chỉnqlv, “Em đwmqwzdcvng córrjg u mêztei khôqttfng tỉnqlvnh nhưhcoz vậtugpy nữrbkqa!”

“Bốtugpp” mộtugpt tiếjroxng, Chu Mộtugpng Chỉnqlv vung tay távfvyt vàfboko mặenmyt Chu Hávfvyn Khanh.

Chu Hávfvyn Hanh đwmqwưhcoza tay sờstjoztein cávfvyi mávfvyhcozng vùsgil củdnhpa mìywqfnh, khôqttfng tin đwmqwưhcozywqfc màfbok nhìywqfn Chu Mộtugpng Chỉnqlv: Mộtugpng Chỉnqlv… sao córrjg thểrrjg dễaraffbokng ra tay vớkdwpi mìywqfnh nhưhcoz vậtugpy?

enmyn Chu Mộtugpng Chỉnqlv thìywqf hoàfbokn toàfbokn khôqttfng vìywqf vẻdvxm mặenmyt thấjccut thầrrjgn củdnhpa Chu Hávfvyn Khanh màfbok tỏzhza ra ávfvyy návfvyy, côqttf ta trừzdcvng mắzhzat quávfvyt: “Chu Hávfvyn Khanh, nểrrjgywqfnh trưhcozkdwpc đwmqwâxpwky anh đwmqwãdglr từzdcvng làfbokm rấjccut nhiềvnwbu việqvcbc cho tôqttfi, tôqttfi sẽjetn khôqttfng tíoflsnh sổqyqa chuyệqvcbn anh phávfvy hoạvnwbi tìywqfnh cảtiqbm củdnhpa tôqttfi vàfbok Thiêztein Tuấjccun, nhưhcozng anh cũbtsgng đwmqwzdcvng vìywqf thếjroxfbok lấjccun tớkdwpi!”

“Mộtugpng Chỉnqlv! Em đwmqwang nórrjgi gìywqf vậtugpy?” Chu Hávfvyn Khanh ngơcxof ngávfvyc nhìywqfn Chu Mộtugpng Chỉnqlv, “Anh phávfvy hoạvnwbi tìywqfnh cảtiqbm củdnhpa em vàfbok Cốtugp Thiêztein Tuấjccun? Sao em lạvnwbi nórrjgi nhưhcoz vậtugpy?”

“Chuyệqvcbn anh đwmqwãdglrfbokm thìywqf tựkmsa trong lòenmyng anh biếjroxt rõywqf!” Chu Mộtugpng Chỉnqlv khôqttfng muốtugpn giảtiqbi thíoflsch nhiềvnwbu vớkdwpi Chu Hávfvyn Khanh, côqttf ta lạvnwbnh lùsgilng hừzdcv mộtugpt tiếjroxng rồwbgki bưhcozkdwpc thẳenmyng đwmqwi, bâxpwky giờstjoqttf ta chỉnqlv muốtugpn trang đwmqwiểrrjgm thậtugpt đwmqwrrjgp rồwbgki đwmqwi tìywqfm Cốtugp Thiêztein Tuấjccun!


Chu Hávfvyn Khanh nhìywqfn theo bórrjgng dávfvyng tuyệqvcbt tìywqfnh củdnhpa Chu Mộtugpng Chỉnqlv, nỗnehti đwmqwau trong lòenmyng càfbokng lúfbokc càfbokng dữrbkq dộtugpi: Tạvnwbi sao? Tạvnwbi sao? Tấjccut cảtiqb sựkmsa nhẫaoojn nhịsdren vàfbok hi sinh mìywqfnh bỏzhza ra bao nhiêzteiu năqygpm nay lạvnwbi khôqttfng bằnawing mộtugpt cúfbok đwmqwiệqvcbn thoạvnwbi củdnhpa Cốtugp Thiêztein Tuấjccun sao? Mộtugpng Chỉnqlv, tạvnwbi sao em lạvnwbi u mêztei đwmqwếjroxn nhưhcoz vậtugpy, tạvnwbi sao?

rrjgng Chu Mộtugpng Chỉnqlvfbokng lúfbokc càfbokng rờstjoi xa, ávfvynh trăqygpng trêztein cao chiếjroxu rọrbkqi xuốtugpng bórrjgng dávfvyng yêzteiu kiềvnwbu ấjccuy, càfbokng làfbokm cho nórrjg thêzteim xa vờstjoi.

Chu Hávfvyn Khanh híoflst mộtugpt hơcxofi thậtugpt sâxpwku, ávfvynh mắzhzat dầrrjgn dầrrjgn quắzhzac lạvnwbi: Bâxpwky giờstjo nếjroxu Chu Mộtugpng Chỉnqlvfbok đwmqwếjroxn chỗneht củdnhpa Cốtugp Thiêztein Tuấjccun thìywqf sẽjetn nhưhcozcxofi vàfboko vựkmsac sâxpwku vạvnwbn kiếjroxp bấjccut phụzteic! Vậtugpy nêztein, cho dùsgilrrjg bịsdre Mộtugpng Chỉnqlv hiểrrjgu lầrrjgm thìywqf anh ta cũbtsgng tuyệqvcbt đwmqwtugpi khôqttfng thểrrjg đwmqwrrjgqttf ta phạvnwbm tiếjroxp sai lầrrjgm nữrbkqa!

Chu Hávfvyn Khanh trừzdcvng mắzhzat nhìywqfn theo bórrjgng Chu Mộtugpng Chỉnqlv rồwbgki vừzdcva yêzteiu vừzdcva hậtugpn màfbokhcozkdwpc nhanh vềvnwb phíoflsa trưhcozkdwpc.

“Ávfvy!” Chu Mộtugpng Chỉnqlv vừzdcva bưhcozkdwpc đwmqwếjroxn cửbjbba thìywqf chợywqft cảtiqbm thấjccuy hai châxpwkn khôqttfng còenmyn chạvnwbm đwmqwjccut nữrbkqa, liềvnwbn hốtugpt hoảtiqbng kêzteiu lêztein, khi phảtiqbn ứqbwung lạvnwbi thìywqf mớkdwpi biếjroxt Chu Hávfvyn Khanh đwmqwãdglr ôqttfm côqttf ta từzdcv phíoflsa sau màfbok nhấjccuc lêztein.

“Chu Hávfvyn Khanh, córrjg phảtiqbi anh bịsdre đwmqwztein khôqttfng? Mau thảtiqbqttfi xuốtugpng! Thảtiqbqttfi xuốtugpng!” Chu Mộtugpng Chỉnqlv vừzdcva đwmqwávfvynh vừzdcva đwmqwávfvy, tórrjgc đwmqwqttfi ngựkmsaa sau đwmqwrrjgu do vùsgilng vẫaoojy quávfvy mạvnwbnh màfbok bung cảtiqb ra.

Chu Hávfvyn Khanh vẫaoojn lạvnwbnh lùsgilng ôqttfm Chu Mộtugpng Chỉnqlvfboko phòenmyng khávfvych, lưhcozkdwpt mắzhzat nhìywqfn mộtugpt lưhcozywqft trong phòenmyng rồwbgki khôqttfng nểrrjg nang gìywqffbokajavm phịsdrech Chu Mộtugpng Chỉnqlvztein ghếjrox sofa!

Chu Mộtugpng Chỉnqlv vộtugpi vàfbokng đwmqwqbwung dậtugpy, đwmqwrrjgu tórrjgc rũbtsghcozywqfi, trỏzhza ngórrjgn tay thẳenmyng vàfboko mặenmyt Chu Hávfvyn Khanh màfbok quávfvyt: “Chu Hávfvyn Khanh, anh dávfvym đwmqwtugpi xửbjbb vớkdwpi tôqttfi nhưhcoz vậtugpy, anh đwmqwi chếjroxt đwmqwi!”

“Bịsdrech” mộtugpt tiếjroxng, cávfvynh tay rắzhzan chắzhzac củdnhpa Chu Hávfvyn Khanh đwmqwisfhy Chu Mộtugpng Chỉnqlv ngãdglr xuốtugpng ghếjrox sofa.

“Anh đwmqwi chếjroxt sao?” Trêztein mặenmyt Chu Hávfvyn Khanh hiệqvcbn lêztein nụzteihcozstjoi thấjccut vọrbkqng phẫaoojn nộtugp, “Nếjroxu khôqttfng nhờstjo anh liềvnwbu mạvnwbng bảtiqbo vệqvcb em thìywqf em đwmqwãdglr chếjroxt mấjccuy lầrrjgn từzdcvxpwku rồwbgki!”

“Đcgiqórrjgfbok do anh tựkmsa nguyệqvcbn!” Chu Mộtugpng Chỉnqlv khôqttfng hềvnwb biếjroxt đwmqwiềvnwbu, “Sao hảtiqb? Bâxpwky giờstjo muốtugpn kểrrjgqttfng vớkdwpi tôqttfi sao? Tôqttfi cho anh biếjroxt, đwmqwzdcvng hòenmyng!”

“Đcgiqzdcvng hòenmyng?” Chu Hávfvyn Khanh cưhcozstjoi chua chávfvyt, “Anh phảtiqbi lấjccuy lạvnwbi hếjroxt từzdcv em!”

“Chu Hávfvyn Khanh, anh dávfvym sao?” Chu Mộtugpng Chỉnqlv nghiếjroxn răqygpng, khôqttfng tin đwmqwưhcozywqfc mộtugpt Chu Hávfvyn Khanh luôqttfn nghe lờstjoi mìywqfnh bâxpwky giờstjo lạvnwbi dávfvym đwmqwtugpi xửbjbb vớkdwpi mìywqfnh nhưhcoz vậtugpy!

“Em nghĩvelk anh córrjgvfvym khôqttfng?” Chu Hávfvyn Khanh vừzdcva dứqbwut lờstjoi lậtugpp tứqbwuc đwmqwưhcoza tay kềvnwbm hai tay Chu Mộtugpng Chỉnqlv lạvnwbi, sau đwmqwórrjg đwmqwưhcoza tay còenmyn lạvnwbi kéajavo dâxpwky kéajavo ávfvyo da củdnhpa Chu Mộtugpng Chỉnqlv.

Chu Mộtugpng Chỉnqlvqygpm phẫaoojn gàfboko lêztein: “Chu Hávfvyn Khanh, anh mau dừzdcvng lạvnwbi, córrjg nghe thấjccuy khôqttfng?”

Nhưhcozng Chu Hávfvyn Khanh hoàfbokn toàfbokn khôqttfng đwmqwrrjgxpwkm đwmqwếjroxn lờstjoi uy hiếjroxp củdnhpa Chu Mộtugpng Chỉnqlv.

“Têztein khốtugpn kiếjroxp!” Chu Mộtugpng Chỉnqlv vừzdcva mắzhzang chửbjbbi vừzdcva kẹrrjgp chặenmyt hai châxpwkn giữrbkq tay củdnhpa Chu Hávfvyn Khanh lạvnwbi, khôqttfng cho anh ta đwmqwtugpng đwmqwtugpy.

Quávfvy đwmqwávfvyng, thậtugpt sựkmsa quávfvy đwmqwávfvyng!

Từzdcvfbokc quen Chu Hávfvyn Khanh đwmqwếjroxn nay, anh ta chưhcoza bao giờstjo to gan thếjroxfboky vớkdwpi mìywqfnh! Chắzhzac chắzhzan làfbok do thávfvyi đwmqwtugp củdnhpa mìywqfnh vớkdwpi anh ta quávfvy tốtugpt mớkdwpi khiếjroxn anh ta to gan nhưhcoz vậtugpy!

Chu Mộtugpng Chỉnqlv thởpgxg phìywqf phòenmy rồwbgki giơcxof đwmqwôqttfi châxpwkn mang giàfboky cao górrjgt bảtiqby phâxpwkn củdnhpa mìywqfnh đwmqwávfvy thẳenmyng vàfboko hạvnwb bộtugp củdnhpa Chu Hávfvyn Khanh!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.