Cốhhko Thiêohrl n Tuấdacl n nhắghhz m mắghhz t, hídpzm t mộhvct t hơtrlf i thậcuao t sâxmlq u rồresl i lạpuqg i đoula ưziun a đoula iệgduc n thoạpuqg i lêohrl n tai.
Nếbibh u làooeq lúrcyw c trưziun ớhhko c thìjsdd Cốhhko Thiêohrl n Tuấdacl n nhấdacl t đoula ịjsdd nh sẽlora cófbdc thểomnc tiếbibh p tụohrl c bìjsdd nh tĩewsp nh nófbdc i chuyệgduc n vớhhko i Chu Mộhvct ng Chỉresl , nhưziun ng bâxmlq y giờfdmu ngưziun ờfdmu i đoula ang chưziun a rõamyp sốhhko ng chếbibh t kia lạpuqg i làooeq An Đnolo iềiobx m, ngưziun ờfdmu i phụohrl nữxmlq màooeq anh yêohrl u nhấdacl t.
Thếbibh nêohrl n, bấdacl t giázvmf c, giọgqci ng củnolo a Cốhhko Thiêohrl n Tuấdacl n chợcejl t trởrwfe nêohrl n run rẩbnbv y, anh nhắghhz m mắghhz t suy nghĩewsp mộhvct t lázvmf t rồresl i mớhhko i trảfnnx lờfdmu i: “Chuyệgduc n nàooeq y đoula úrcyw ng làooeq quázvmf nhảfnnx m nhídpzm màooeq ! Mấdacl y ngàooeq y nay, anh luôdpzm n tădpzm ng ca ởrwfe vădpzm n phòvrmz ng, vừfjut a xong việgduc c làooeq liềiobx n gọgqci i đoula iệgduc n cho em ngay, sao cófbdc thểomnc ởrwfe vớhhko i An Đnolo iềiobx m, bảfnnx o vệgduc côdpzm ta đoula ưziun ợcejl c?”
“Anh nófbdc i dốhhko i!” Chu Mộhvct ng Chỉresl phẫqgix n nộhvct gàooeq o lêohrl n, “Anh rõamyp ràooeq ng đoula ãjhea làooeq m nhưziun thếbibh , bâxmlq y giờfdmu lạpuqg i còvrmz n gạpuqg t tôdpzm i!”
“Mộhvct ng Chỉresl , em tậcuao n mắghhz t nhìjsdd n thấdacl y sao?”
“Tôdpzm i…” Chu Mộhvct ng Chỉresl ngẩbnbv n ngưziun ờfdmu i: Hìjsdd nh nhưziun mìjsdd nh khôdpzm ng hềiobx tậcuao n mắghhz t nhìjsdd n thấdacl y gìjsdd cảfnnx , nhữxmlq ng đoula iềiobx u đoula ófbdc đoula ềiobx u làooeq do Chu Házvmf n Khanh đoula ãjhea nófbdc i vớhhko i mìjsdd nh! Nếbibh u Chu Házvmf n Khanh đoula ãjhea bịjsdd a chuyệgduc n gạpuqg t mìjsdd nh, vậcuao y thìjsdd …”
“Mộhvct ng Chỉresl , nhữxmlq ng chuyệgduc n nhảfnnx m nhídpzm nàooeq y làooeq do ai nófbdc i vớhhko i em vậcuao y? Ngưziun ờfdmu i đoula ófbdc chắghhz c chắghhz n đoula ang muốhhko n pházvmf hoạpuqg i tìjsdd nh cảfnnx m củnolo a chúrcyw ng ta!” Cốhhko Thiêohrl n Tuấdacl n khựlwwc ng lạpuqg i mộhvct t chúrcyw t, sau đoula ófbdc hỏuxkf i, “Làooeq Chu Házvmf n Khanh đoula ãjhea nófbdc i vớhhko i em đoula úrcyw ng khôdpzm ng? Vệgduc sĩewsp trong biệgduc t thựlwwc nófbdc i, chídpzm nh anh ta đoula ãjhea đoula ưziun a em đoula ếbibh n bệgduc nh việgduc n, khôdpzm ng phảfnnx i anh ta đoula ãjhea vềiobx quêohrl rồresl i sao? Sao đoula ộhvct t nhiêohrl n lạpuqg i xuấdacl t hiệgduc n ởrwfe biệgduc t thựlwwc ?”
“Lúrcyw c đoula ầfbdc u, anh nểomnc tìjsdd nh anh ta đoula ãjhea giúrcyw p đoula ưziun a em đoula ếbibh n bệgduc nh việgduc n nêohrl n khôdpzm ng muốhhko n truy cứvrmz u chuyệgduc n anh ta đoula ộhvct t nhiêohrl n xuấdacl t hiệgduc n ởrwfe bệgduc nh việgduc n. Nhưziun ng màooeq bâxmlq y giờfdmu nghĩewsp lạpuqg i, xem ra anh đoula ãjhea hoàooeq n toàooeq n nhìjsdd n lầfbdc m anh ta rồresl i!” Cốhhko Thiêohrl n Tuấdacl n bắghhz t đoula ầfbdc u dầfbdc n dầfbdc n dẫqgix n dắghhz t Chu Mộhvct ng Chỉresl nghi ngờfdmu Chu Házvmf n Khanh, “Anh còvrmz n tưziun ởrwfe ng làooeq , Chu Házvmf n Khanh chỉresl muốhhko n âxmlq m thầfbdc m yêohrl u em thôdpzm i, nhưziun ng khôdpzm ng ngờfdmu , anh ta vìjsdd muốhhko n cófbdc đoula ưziun ợcejl c em màooeq lạpuqg i khôdpzm ng từfjut thủnolo đoula oạpuqg n vu khốhhko ng anh nhưziun vậcuao y!”
Chu Mộhvct ng Chỉresl lúrcyw c nàooeq y mớhhko i hoàooeq n toàooeq n giậcuao t mìjsdd nh. Thậcuao t ra, lúrcyw c đoula ầfbdc u, khi Chu Házvmf n Khanh nófbdc i vớhhko i côdpzm ta rằpafi ng Cốhhko Thiêohrl n Tuấdacl n đoula ãjhea ngoạpuqg i tìjsdd nh, Chu Mộhvct ng Chỉresl đoula ãjhea cófbdc hơtrlf i nghi ngờfdmu đoula ộhvct ng cơtrlf củnolo a Chu Házvmf n Khanh rồresl i, lúrcyw c đoula ófbdc thậcuao m chídpzm còvrmz n hỏuxkf i thẳzksq ng, nhưziun ng sau đoula ófbdc , Chu Mộhvct ng Chỉresl lạpuqg i bịjsdd dázvmf ng vẻbymx đoula au lòvrmz ng củnolo a Chu Házvmf n Khanh làooeq m cho cảfnnx m đoula ộhvct ng, thếbibh nêohrl n mớhhko i tin anh ta!
Song bâxmlq y giờfdmu nghĩewsp kĩewsp lạpuqg i, cũeizm ng khôdpzm ng loạpuqg i trừfjut chuyệgduc n khảfnnx nădpzm ng đoula ófbdc ng kịjsdd ch củnolo a Chu Házvmf n Khanh quázvmf tốhhko t! Vìjsdd dùsvmu gìjsdd anh ta cũeizm ng đoula ãjhea đoula ófbdc ng vai anh họgqci củnolo a côdpzm ta trưziun ớhhko c mặijbf t Cốhhko Thiêohrl n Tuấdacl n suốhhko t bốhhko n nădpzm m qua kia màooeq !
Chu Mộhvct ng Chỉresl nhìjsdd n sang Chu Házvmf n Khanh, bấdacl t giázvmf c lùsvmu i lạpuqg i mộhvct t bưziun ớhhko c, ázvmf nh mắghhz t tràooeq n ngậcuao p sựlwwc nghi hoặijbf c.
Chu Házvmf n Khanh đoula ứvrmz ng đoula ốhhko i diệgduc n lậcuao p tứvrmz c pházvmf t giázvmf c ra vẻbymx bấdacl t thưziun ờfdmu ng củnolo a Chu Mộhvct ng Chỉresl , liềiobx n bưziun ớhhko c lêohrl n hỏuxkf i: “Mộhvct ng Chỉresl , em sao vậcuao y? Cốhhko Thiêohrl n Tuấdacl n đoula ãjhea nófbdc i gìjsdd vớhhko i em?”
“Khôdpzm ng cófbdc gìjsdd , Cốhhko Thiêohrl n Tuấdacl n khôdpzm ng nófbdc i gìjsdd vớhhko i em cảfnnx !” Chu Mộhvct ng Chỉresl vộhvct i vàooeq ng đoula ịjsdd nh thầfbdc n lạpuqg i, lắghhz c đoula ầfbdc u phủnolo nhậcuao n.
“Nhưziun ng màooeq …”
“Házvmf n Khanh, anh ởrwfe đoula âxmlq y trôdpzm ng chừfjut ng bọgqci n chúrcyw ng, em ra ngoàooeq i mộhvct t chúrcyw t sẽlora quay lạpuqg i ngay.” Chu Mộhvct ng Chỉresl còvrmz n chưziun a đoula ợcejl i Chu Házvmf n Khanh nófbdc i hếbibh t đoula ãjhea cầfbdc m đoula iệgduc n thoạpuqg i chạpuqg y ra khỏuxkf i tầfbdc ng hầfbdc m.
Giófbdc đoula êohrl m thổvvxl i qua tófbdc c Chu Mộhvct ng Chỉresl , khiếbibh n tófbdc c lấdacl t phấdacl t đoula ậcuao p vàooeq o đoula ôdpzm i môdpzm i đoula ỏuxkf chófbdc t củnolo a côdpzm ta: “Thiêohrl n Tuấdacl n, em hỏuxkf i lạpuqg i anh mộhvct t lầfbdc n cuốhhko i, anh thậcuao t sựlwwc khôdpzm ng gạpuqg t em chứvrmz ?”
“Mộhvct ng Chỉresl , bao nhiêohrl u nădpzm m qua anh đoula ốhhko i xửomnc vớhhko i em ra sao, em còvrmz n chưziun a rõamyp sao?” Cốhhko Thiêohrl n Tuấdacl n hỏuxkf i lạpuqg i.
Chu Mộhvct ng Chỉresl nuốhhko t nưziun ớhhko c bọgqci t, nhữxmlq ng kỉresl niệgduc m tốhhko t đoula ẹbibh p vềiobx Cốhhko Thiêohrl n Tuấdacl n chợcejl t ùsvmu a vềiobx trong đoula ầfbdc u côdpzm ta, nhữxmlq ng mófbdc n trang sứvrmz c vàooeq túrcyw i xázvmf ch hàooeq ng hiệgduc u đoula ắghhz t tiềiobx n, nhữxmlq ng lờfdmu i nófbdc i dịjsdd u dàooeq ng ngọgqci t ngàooeq o, Chu Mộhvct ng Chỉresl đoula ềiobx u vôdpzm cùsvmu ng trâxmlq n quýsjmv .
Đnolo úrcyw ng vậcuao y, Thiêohrl n Tuấdacl n khôdpzm ng thểomnc nàooeq o gạpuqg t mìjsdd nh đoula ưziun ợcejl c! Chu Mộhvct ng Chỉresl nhìjsdd n chằpafi m chằpafi m vàooeq o chiếbibh c đoula iệgduc n thoạpuqg i trong tay, đoula ộhvct t nhiêohrl n bậcuao t cưziun ờfdmu i: Tấdacl t cảfnnx chuyệgduc n nàooeq y đoula ềiobx u làooeq do Chu Házvmf n Khanh đoula ãjhea lừfjut a mìjsdd nh!
Thiêohrl n Tuấdacl n trưziun ớhhko c nay khôdpzm ng bao giờfdmu gạpuqg t mìjsdd nh! Mìjsdd nh vẫqgix n làooeq ngưziun ờfdmu i vợcejl màooeq anh ấdacl y yêohrl u nhấdacl t! Mìjsdd nh vẫqgix n làooeq Cốhhko phu nhâxmlq n dưziun ớhhko i mộhvct t ngưziun ờfdmu i màooeq trêohrl n vạpuqg n ngưziun ờfdmu i!
“Mộhvct ng Chỉresl ? Mộhvct ng Chỉresl ? Em nófbdc i gìjsdd đoula i! Em đoula ang ởrwfe đoula âxmlq u? Anh đoula i đoula ófbdc n em!” Cốhhko Thiêohrl n Tuấdacl n ởrwfe đoula ầfbdc u dâxmlq y bêohrl n kia lo lắghhz ng hỏuxkf i han, “Em đoula ừfjut ng khôdpzm ng nófbdc i lờfdmu i nàooeq o màooeq mấdacl t tídpzm ch nhưziun vậcuao y, làooeq m anh lo lắghhz ng quázvmf !”
“Thiêohrl n Tuấdacl n, em sẽlora vềiobx ngay, bâxmlq y giờfdmu em sẽlora đoula ếbibh n Cốhhko Thịjsdd tìjsdd m anh!” Chu Mộhvct ng Chỉresl kídpzm ch đoula ộhvct ng rơtrlf m rớhhko m nưziun ớhhko c mắghhz t, “Dạpuqg o gầfbdc n đoula âxmlq y xảfnnx y ra quázvmf nhiềiobx u chuyệgduc n, khiếbibh n em hiểomnc u lầfbdc m anh, em sẽlora đoula ếbibh n xin lỗhvct i anh.”
Nghe Chu Mộhvct ng Chỉresl nófbdc i sẽlora đoula ếbibh n đoula âxmlq y, Cốhhko Thiêohrl n Tuấdacl n khẽlora cau màooeq y, sau đoula ófbdc tiếbibh p tụohrl c dịjsdd u dàooeq ng nófbdc i: “Anh khôdpzm ng cầfbdc n lờfdmu i xin lỗhvct i, Mộhvct ng Chỉresl , chỉresl cầfbdc n em vềiobx bêohrl n cạpuqg nh anh làooeq đoula ưziun ợcejl c rồresl i.”
Lúrcyw c nàooeq y, ázvmf nh mắghhz t củnolo a Cao Lỗhvct i vàooeq Trưziun ơtrlf ng Hiểomnc n Hy cũeizm ng dầfbdc n dầfbdc n sázvmf ng lêohrl n: Chỉresl cầfbdc n cốhhko thêohrl m mộhvct t phúrcyw t nữxmlq a, chỉresl mộhvct t phúrcyw t nữxmlq a thôdpzm i thìjsdd cázvmf c cao thủnolo mázvmf y tídpzm nh sẽlora tra ra đoula ưziun ợcejl c vịjsdd trídpzm cụohrl thểomnc củnolo a Chu Mộhvct ng Chỉresl !
Tídpzm n hiệgduc u trêohrl n màooeq n hìjsdd nh mázvmf y tídpzm nh đoula ang nhấdacl p nházvmf y, tấdacl t cảfnnx mọgqci i ngưziun ờfdmu i đoula ềiobx u tậcuao p trung nhìjsdd n vàooeq o màooeq n hìjsdd nh đoula ểomnc chờfdmu kếbibh t quảfnnx , ai nấdacl y cũeizm ng đoula ềiobx u chuẩbnbv n bịjsdd tinh thầfbdc n đoula ểomnc lêohrl n đoula ưziun ờfdmu ng giảfnnx i cứvrmz u.
Sắghhz p cófbdc kếbibh t quảfnnx rồresl i!
Còvrmz n 30 giâxmlq y nữxmlq a…
Còvrmz n 20 giâxmlq y nữxmlq a…
Còvrmz n 10 giâxmlq y nữxmlq a…
Nhưziun ng đoula ộhvct t nhiêohrl n, tídpzm n hiệgduc u trêohrl n màooeq n hìjsdd nh chợcejl t tắghhz t ngófbdc m! Đnolo iềiobx u nàooeq y cófbdc nghĩewsp a làooeq , vịjsdd trídpzm cụohrl thểomnc củnolo a An Đnolo iềiobx m cuốhhko i cùsvmu ng đoula ãjhea khôdpzm ng tra ra đoula ưziun ợcejl c, tấdacl t cảfnnx nhữxmlq ng cốhhko gắghhz ng từfjut nãjhea y đoula ếbibh n giờfdmu đoula ềiobx u thàooeq nh côdpzm ng cốhhko c!
Mọgqci i ngưziun ờfdmu i ngay lậcuao p tứvrmz c cảfnnx m thấdacl y mázvmf u củnolo a mìjsdd nh nhưziun đoula ôdpzm ng cứvrmz ng lạpuqg i, tấdacl t cảfnnx ázvmf nh mắghhz t đoula ang đoula ầfbdc y kìjsdd vọgqci ng đoula ềiobx u chuyểomnc n thàooeq nh sửomnc ng sốhhko t: Sao lạpuqg i thếbibh nàooeq y chứvrmz ? Chu Mộhvct ng Chỉresl sao đoula ộhvct t nhiêohrl n lạpuqg i cúrcyw p mázvmf y?
Lúrcyw c nàooeq y, bêohrl n cửomnc a sổvvxl vang lêohrl n tiếbibh ng nófbdc i hốhhko t hoảfnnx ng củnolo a Cốhhko Thiêohrl n Tuấdacl n: “A lôdpzm ? A lôdpzm ? Mộhvct ng Chỉresl ! Mộhvct ng Chỉresl ! Em cófbdc đoula ang nghe khôdpzm ng? Trảfnnx lờfdmu i anh đoula i!”
Nhưziun ng cho dùsvmu Cốhhko Thiêohrl n Tuấdacl n cófbdc nófbdc i gìjsdd thìjsdd đoula ầfbdc u dâxmlq y bêohrl n kia cũeizm ng chỉresl vang lêohrl n nhữxmlq ng tiếbibh ng túrcyw t túrcyw t.
Mọgqci i việgduc c vốhhko n đoula ang tiếbibh n triểomnc n thuậcuao n lợcejl i, Chu Mộhvct ng Chỉresl sao đoula ộhvct t nhiêohrl n lạpuqg i ngắghhz t liêohrl n lạpuqg c vớhhko i mìjsdd nh?
Áccix nh mắghhz t Cốhhko Thiêohrl n Tuấdacl n lạpuqg nh lùsvmu ng nhìjsdd n vàooeq o đoula iệgduc n thoạpuqg i, gâxmlq n xanh trêohrl n bàooeq n tay nổvvxl i lêohrl n rõamyp rệgduc t, anh nhắghhz m mắghhz t lạpuqg i hídpzm t mộhvct t hơtrlf i, cuốhhko i cùsvmu ng khôdpzm ng nhịjsdd n nổvvxl i nữxmlq a.
“Rắghhz c” mộhvct t tiếbibh ng, chiếbibh c đoula iệgduc n thoạpuqg i bịjsdd népnix m mạpuqg nh xuốhhko ng đoula ấdacl t, vỡcdqr tan tàooeq nh.
Cốhhko Thiêohrl n Tuấdacl n cúrcyw i đoula ầfbdc u, đoula ấdacl m tay vàooeq o tưziun ờfdmu ng, khôdpzm ng nófbdc i tiếbibh ng nàooeq o, lúrcyw c nàooeq y đoula âxmlq y anh cảfnnx m thấdacl y tim đoula au nhưziun bịjsdd ai xépnix názvmf t ra vậcuao y, trưziun ớhhko c nay chưziun a bao giờfdmu cảfnnx m thấdacl y bấdacl t lựlwwc c thếbibh nàooeq y.
Cảfnnx m giázvmf c mấdacl t đoula i ngưziun ờfdmu i mìjsdd nh yêohrl u màooeq lạpuqg i khôdpzm ng làooeq m đoula ưziun ợcejl c gìjsdd ấdacl y giốhhko ng hệgduc t nhưziun mộhvct t tấdacl m lưziun ớhhko i vôdpzm hìjsdd nh quấdacl n chặijbf t lấdacl y Cốhhko Thiêohrl n Tuấdacl n, khiếbibh n anh thấdacl y mìjsdd nh lúrcyw c nàooeq y chỉresl giốhhko ng nhưziun mộhvct t cázvmf i xázvmf c tuy vỏuxkf ngoàooeq i hoàooeq n chỉresl nh, nhưziun ng mázvmf u thịjsdd t bêohrl n trong thìjsdd đoula ãjhea tan názvmf t vìjsdd đoula ázvmf nh mấdacl t An Đnolo iềiobx m rồresl i.
Tấdacl t cảfnnx mọgqci i ngưziun ờfdmu i sau khi ngẩbnbv n ngưziun ờfdmu i mấdacl t mấdacl y giâxmlq y thìjsdd đoula ềiobx u cảfnnx m thấdacl y vôdpzm cùsvmu ng tiếbibh c nuốhhko i, chỉresl cầfbdc n nófbdc i chuyệgduc n thêohrl m mưziun ờfdmu i giâxmlq y nữxmlq a thôdpzm i làooeq đoula ãjhea cófbdc thểomnc tìjsdd m ra vịjsdd trídpzm củnolo a An Đnolo iềiobx m rồresl i!
Nhưziun ng thậcuao t tiếbibh c, bâxmlq y giờfdmu chỉresl còvrmz n cázvmf ch giădpzm ng lưziun ớhhko i trêohrl n mộhvct t diệgduc n tídpzm ch lớhhko n ởrwfe phídpzm a nam khu Cao Tâxmlq n thàooeq nh phốhhko H, mong làooeq An Đnolo iềiobx m sẽlora khôdpzm ng bịjsdd đoula ưziun a đoula i nơtrlf i kházvmf c, cũeizm ng mong An Đnolo iềiobx m cófbdc thểomnc cầfbdc m cựlwwc đoula ưziun ợcejl c đoula ếbibh n lúrcyw c họgqci tìjsdd m đoula ưziun ợcejl c côdpzm .
Cao Lỗhvct i vàooeq Trưziun ơtrlf ng Hiểomnc n Hy đoula ưziun a mắghhz t nhìjsdd n nhau, sau đoula ófbdc đoula àooeq nh phảfnnx i lặijbf ng lẽlora bưziun ớhhko c đoula ếbibh n sau lưziun ng Cốhhko Thiêohrl n Tuấdacl n, chờfdmu chỉresl thịjsdd củnolo a anh.
Cốhhko Thiêohrl n Tuấdacl n nuốhhko t nưziun ớhhko c bọgqci t rồresl i quay ngưziun ờfdmu i lạpuqg i, mặijbf t khôdpzm ng cảfnnx m xúrcyw c nófbdc i vớhhko i Cao Lỗhvct i: “Bâxmlq y giờfdmu tậcuao p trung tấdacl t cảfnnx mọgqci i ngưziun ờfdmu i lạpuqg i, đoula ếbibh n phídpzm a nam khu Cao Tâxmlq n thàooeq nh phốhhko H, tiếbibh n hàooeq nh tìjsdd m kiếbibh m diệgduc n rộhvct ng. Vừfjut a rồresl i Chu Mộhvct ng Chỉresl cófbdc nófbdc i, cófbdc thểomnc sázvmf ng mai côdpzm ta sẽlora đoula ếbibh n Cốhhko Thịjsdd , anh mau đoula i bázvmf o vớhhko i cảfnnx nh sázvmf t, còvrmz n tôdpzm i sẽlora ởrwfe đoula âxmlq y đoula ợcejl i côdpzm ta!”
“Vâxmlq ng.” Cao Lỗhvct i gậcuao t đoula ầfbdc u, nhưziun ng vừfjut a đoula ịjsdd nh quay ngưziun ờfdmu i đoula i làooeq m nhiệgduc m vụohrl thìjsdd đoula iệgduc n thoạpuqg i củnolo a anh chợcejl t vang lêohrl n.
Làooeq Doanh Doanh gọgqci i đoula ếbibh n…
Cao Lỗhvct i do dựlwwc mộhvct t lúrcyw c rồresl i đoula i sang mộhvct t gófbdc c nghe mázvmf y: “Doanh Doanh, giờfdmu anh đoula ang ởrwfe côdpzm ng ty, em…”
“A lôdpzm ? Anh làooeq ngưziun ờfdmu i nhàooeq củnolo a Khưziun u Doanh Doanh đoula úrcyw ng khôdpzm ng? Chúrcyw ng tôdpzm i gọgqci i từfjut bệgduc nh việgduc n, Khưziun u Doanh Doanh hai tiếbibh ng trưziun ớhhko c bịjsdd mộhvct t ngưziun ờfdmu i lạpuqg tấdacl n côdpzm ng, phầfbdc n đoula ầfbdc u bịjsdd ngoạpuqg i thưziun ơtrlf ng, hai mắghhz t tổvvxl n thưziun ơtrlf ng nghiêohrl m trọgqci ng. Chúrcyw ng tôdpzm i tìjsdd m thấdacl y đoula iệgduc n thoạpuqg i trong túrcyw i củnolo a côdpzm ấdacl y, ngưziun ờfdmu i đoula ưziun ợcejl c liêohrl n lạpuqg c gầfbdc n nhấdacl t làooeq anh, bâxmlq y giờfdmu côdpzm ấdacl y đoula ang đoula ưziun ợcejl c phẫqgix u thuậcuao t, anh vui lòvrmz ng đoula ếbibh n bệgduc nh việgduc n XX ngay.”
Nế
Thế
“Anh nó
“Mộ
“Tô
“Mộ
“Lú
Chu Mộ
Song bâ
Chu Mộ
Chu Há
“Khô
“Như
“Há
Gió
“Mộ
Chu Mộ
Đ
Thiê
“Mộ
“Thiê
Nghe Chu Mộ
Lú
Tí
Sắ
Cò
Cò
Cò
Như
Mọ
Lú
Như
Mọ
Á
“Rắ
Cố
Cả
Tấ
Như
Cao Lỗ
Cố
“Vâ
Là
Cao Lỗ
“A lô
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.