Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 392 :

    trước sau   
Cốzazh Thiêtfgzn Tuấpadsn nhắjdsdm mắjdsdt, híaawkt mộqlimt hơlysui thậanmft sâerxku rồlvobi lạsvgxi đelvwưllaja đelvwiệhofcn thoạsvgxi lêtfgzn tai.

Nếurwau làtbmezazhc trưllajtpfwc thìnogi Cốzazh Thiêtfgzn Tuấpadsn nhấpadst đelvwvphinh sẽtbmegaqu thểlvob tiếurwap tụtsgcc bìnoginh tĩovaanh nógaqui chuyệhofcn vớtpfwi Chu Mộqlimng Chỉanjm, nhưllajng bâerxky giờcpza ngưllajcpzai đelvwang chưllaja rõlcjy sốzazhng chếurwat kia lạsvgxi làtbme An Đhzxoiềlcjym, ngưllajcpzai phụtsgc nữxkbitbme anh yêtfgzu nhấpadst.

Thếurwatfgzn, bấpadst giávuadc, giọlfamng củyfjja Cốzazh Thiêtfgzn Tuấpadsn chợwwrtt trởztwltfgzn run rẩzbfzy, anh nhắjdsdm mắjdsdt suy nghĩovaa mộqlimt lávuadt rồlvobi mớtpfwi trảhofc lờcpzai: “Chuyệhofcn nàtbmey đelvwúzazhng làtbme quávuad nhảhofcm nhíaawktbme! Mấpadsy ngàtbmey nay, anh luôjvssn tăpadsng ca ởztwlpadsn phòokctng, vừaymaa xong việhofcc làtbme liềlcjyn gọlfami đelvwiệhofcn cho em ngay, sao cógaqu thểlvobztwl vớtpfwi An Đhzxoiềlcjym, bảhofco vệhofcjvss ta đelvwưllajwwrtc?”

“Anh nógaqui dốzazhi!” Chu Mộqlimng Chỉanjm phẫztwln nộqlimtbmeo lêtfgzn, “Anh rõlcjytbmeng đelvwãjvjatbmem nhưllaj thếurwa, bâerxky giờcpza lạsvgxi còokctn gạsvgxt tôjvssi!”

“Mộqlimng Chỉanjm, em tậanmfn mắjdsdt nhìnogin thấpadsy sao?”

“Tôjvssi…” Chu Mộqlimng Chỉanjm ngẩzbfzn ngưllajcpzai: Hìnoginh nhưllajnoginh khôjvssng hềlcjy tậanmfn mắjdsdt nhìnogin thấpadsy gìnogi cảhofc, nhữxkbing đelvwiềlcjyu đelvwógaqu đelvwlcjyu làtbme do Chu Hávuadn Khanh đelvwãjvjagaqui vớtpfwi mìnoginh! Nếurwau Chu Hávuadn Khanh đelvwãjvja bịvphia chuyệhofcn gạsvgxt mìnoginh, vậanmfy thìnogi…”


“Mộqlimng Chỉanjm, nhữxkbing chuyệhofcn nhảhofcm nhíaawktbmey làtbme do ai nógaqui vớtpfwi em vậanmfy? Ngưllajcpzai đelvwógaqu chắjdsdc chắjdsdn đelvwang muốzazhn phávuad hoạsvgxi tìnoginh cảhofcm củyfjja chúzazhng ta!” Cốzazh Thiêtfgzn Tuấpadsn khựgnmcng lạsvgxi mộqlimt chúzazht, sau đelvwógaqu hỏjdpji, “Làtbme Chu Hávuadn Khanh đelvwãjvjagaqui vớtpfwi em đelvwúzazhng khôjvssng? Vệhofcovaa trong biệhofct thựgnmcgaqui, chíaawknh anh ta đelvwãjvja đelvwưllaja em đelvwếurwan bệhofcnh việhofcn, khôjvssng phảhofci anh ta đelvwãjvja vềlcjy quêtfgz rồlvobi sao? Sao đelvwqlimt nhiêtfgzn lạsvgxi xuấpadst hiệhofcn ởztwl biệhofct thựgnmc?”

“Lúzazhc đelvwjcwvu, anh nểlvobnoginh anh ta đelvwãjvja giúzazhp đelvwưllaja em đelvwếurwan bệhofcnh việhofcn nêtfgzn khôjvssng muốzazhn truy cứqlimu chuyệhofcn anh ta đelvwqlimt nhiêtfgzn xuấpadst hiệhofcn ởztwl bệhofcnh việhofcn. Nhưllajng màtbmeerxky giờcpza nghĩovaa lạsvgxi, xem ra anh đelvwãjvja hoàtbmen toàtbmen nhìnogin lầjcwvm anh ta rồlvobi!” Cốzazh Thiêtfgzn Tuấpadsn bắjdsdt đelvwjcwvu dầjcwvn dầjcwvn dẫztwln dắjdsdt Chu Mộqlimng Chỉanjm nghi ngờcpza Chu Hávuadn Khanh, “Anh còokctn tưllajztwlng làtbme, Chu Hávuadn Khanh chỉanjm muốzazhn âerxkm thầjcwvm yêtfgzu em thôjvssi, nhưllajng khôjvssng ngờcpza, anh ta vìnogi muốzazhn cógaqu đelvwưllajwwrtc em màtbme lạsvgxi khôjvssng từayma thủyfjj đelvwoạsvgxn vu khốzazhng anh nhưllaj vậanmfy!”

Chu Mộqlimng Chỉanjmzazhc nàtbmey mớtpfwi hoàtbmen toàtbmen giậanmft mìnoginh. Thậanmft ra, lúzazhc đelvwjcwvu, khi Chu Hávuadn Khanh nógaqui vớtpfwi côjvss ta rằjcwvng Cốzazh Thiêtfgzn Tuấpadsn đelvwãjvja ngoạsvgxi tìnoginh, Chu Mộqlimng Chỉanjm đelvwãjvjagaqulysui nghi ngờcpza đelvwqlimng cơlysu củyfjja Chu Hávuadn Khanh rồlvobi, lúzazhc đelvwógaqu thậanmfm chíaawkokctn hỏjdpji thẳcfqyng, nhưllajng sau đelvwógaqu, Chu Mộqlimng Chỉanjm lạsvgxi bịvphivuadng vẻjvss đelvwau lòokctng củyfjja Chu Hávuadn Khanh làtbmem cho cảhofcm đelvwqlimng, thếurwatfgzn mớtpfwi tin anh ta!

Song bâerxky giờcpza nghĩovaaovaa lạsvgxi, cũuksung khôjvssng loạsvgxi trừayma chuyệhofcn khảhofcpadsng đelvwógaqung kịvphich củyfjja Chu Hávuadn Khanh quávuad tốzazht! Vìnogiuksunogi anh ta cũuksung đelvwãjvja đelvwógaqung vai anh họlfam củyfjja côjvss ta trưllajtpfwc mặqsuht Cốzazh Thiêtfgzn Tuấpadsn suốzazht bốzazhn năpadsm qua kia màtbme!

Chu Mộqlimng Chỉanjm nhìnogin sang Chu Hávuadn Khanh, bấpadst giávuadc lùuksui lạsvgxi mộqlimt bưllajtpfwc, ávuadnh mắjdsdt tràtbmen ngậanmfp sựgnmc nghi hoặqsuhc.

Chu Hávuadn Khanh đelvwqlimng đelvwzazhi diệhofcn lậanmfp tứqlimc phávuadt giávuadc ra vẻjvss bấpadst thưllajcpzang củyfjja Chu Mộqlimng Chỉanjm, liềlcjyn bưllajtpfwc lêtfgzn hỏjdpji: “Mộqlimng Chỉanjm, em sao vậanmfy? Cốzazh Thiêtfgzn Tuấpadsn đelvwãjvjagaqui gìnogi vớtpfwi em?”

“Khôjvssng cógaqunogi, Cốzazh Thiêtfgzn Tuấpadsn khôjvssng nógaqui gìnogi vớtpfwi em cảhofc!” Chu Mộqlimng Chỉanjm vộqlimi vàtbmeng đelvwvphinh thầjcwvn lạsvgxi, lắjdsdc đelvwjcwvu phủyfjj nhậanmfn.

“Nhưllajng màtbme…”

“Hávuadn Khanh, anh ởztwl đelvwâerxky trôjvssng chừaymang bọlfamn chúzazhng, em ra ngoàtbmei mộqlimt chúzazht sẽtbme quay lạsvgxi ngay.” Chu Mộqlimng Chỉanjmokctn chưllaja đelvwwwrti Chu Hávuadn Khanh nógaqui hếurwat đelvwãjvja cầjcwvm đelvwiệhofcn thoạsvgxi chạsvgxy ra khỏjdpji tầjcwvng hầjcwvm.

Giógaqu đelvwêtfgzm thổdjgmi qua tógaquc Chu Mộqlimng Chỉanjm, khiếurwan tógaquc lấpadst phấpadst đelvwanmfp vàtbmeo đelvwôjvssi môjvssi đelvwjdpj chógaqut củyfjja côjvss ta: “Thiêtfgzn Tuấpadsn, em hỏjdpji lạsvgxi anh mộqlimt lầjcwvn cuốzazhi, anh thậanmft sựgnmc khôjvssng gạsvgxt em chứqlim?”

“Mộqlimng Chỉanjm, bao nhiêtfgzu năpadsm qua anh đelvwzazhi xửqols vớtpfwi em ra sao, em còokctn chưllaja rõlcjy sao?” Cốzazh Thiêtfgzn Tuấpadsn hỏjdpji lạsvgxi.

Chu Mộqlimng Chỉanjm nuốzazht nưllajtpfwc bọlfamt, nhữxkbing kỉanjm niệhofcm tốzazht đelvwtsgcp vềlcjy Cốzazh Thiêtfgzn Tuấpadsn chợwwrtt ùuksua vềlcjy trong đelvwjcwvu côjvss ta, nhữxkbing mógaqun trang sứqlimc vàtbmezazhi xávuadch hàtbmeng hiệhofcu đelvwjdsdt tiềlcjyn, nhữxkbing lờcpzai nógaqui dịvphiu dàtbmeng ngọlfamt ngàtbmeo, Chu Mộqlimng Chỉanjm đelvwlcjyu vôjvssuksung trâerxkn quýqols.

Đhzxoúzazhng vậanmfy, Thiêtfgzn Tuấpadsn khôjvssng thểlvobtbmeo gạsvgxt mìnoginh đelvwưllajwwrtc! Chu Mộqlimng Chỉanjm nhìnogin chằjcwvm chằjcwvm vàtbmeo chiếurwac đelvwiệhofcn thoạsvgxi trong tay, đelvwqlimt nhiêtfgzn bậanmft cưllajcpzai: Tấpadst cảhofc chuyệhofcn nàtbmey đelvwlcjyu làtbme do Chu Hávuadn Khanh đelvwãjvja lừaymaa mìnoginh!


Thiêtfgzn Tuấpadsn trưllajtpfwc nay khôjvssng bao giờcpza gạsvgxt mìnoginh! Mìnoginh vẫztwln làtbme ngưllajcpzai vợwwrttbme anh ấpadsy yêtfgzu nhấpadst! Mìnoginh vẫztwln làtbme Cốzazh phu nhâerxkn dưllajtpfwi mộqlimt ngưllajcpzai màtbme trêtfgzn vạsvgxn ngưllajcpzai!

“Mộqlimng Chỉanjm? Mộqlimng Chỉanjm? Em nógaqui gìnogi đelvwi! Em đelvwang ởztwl đelvwâerxku? Anh đelvwi đelvwógaqun em!” Cốzazh Thiêtfgzn Tuấpadsn ởztwl đelvwjcwvu dâerxky bêtfgzn kia lo lắjdsdng hỏjdpji han, “Em đelvwaymang khôjvssng nógaqui lờcpzai nàtbmeo màtbme mấpadst tíaawkch nhưllaj vậanmfy, làtbmem anh lo lắjdsdng quávuad!”

“Thiêtfgzn Tuấpadsn, em sẽtbme vềlcjy ngay, bâerxky giờcpza em sẽtbme đelvwếurwan Cốzazh Thịvphinogim anh!” Chu Mộqlimng Chỉanjmaawkch đelvwqlimng rơlysum rớtpfwm nưllajtpfwc mắjdsdt, “Dạsvgxo gầjcwvn đelvwâerxky xảhofcy ra quávuad nhiềlcjyu chuyệhofcn, khiếurwan em hiểlvobu lầjcwvm anh, em sẽtbme đelvwếurwan xin lỗxkbii anh.”

Nghe Chu Mộqlimng Chỉanjmgaqui sẽtbme đelvwếurwan đelvwâerxky, Cốzazh Thiêtfgzn Tuấpadsn khẽtbme cau màtbmey, sau đelvwógaqu tiếurwap tụtsgcc dịvphiu dàtbmeng nógaqui: “Anh khôjvssng cầjcwvn lờcpzai xin lỗxkbii, Mộqlimng Chỉanjm, chỉanjm cầjcwvn em vềlcjytfgzn cạsvgxnh anh làtbme đelvwưllajwwrtc rồlvobi.”

zazhc nàtbmey, ávuadnh mắjdsdt củyfjja Cao Lỗxkbii vàtbme Trưllajơlysung Hiểlvobn Hy cũuksung dầjcwvn dầjcwvn sávuadng lêtfgzn: Chỉanjm cầjcwvn cốzazh thêtfgzm mộqlimt phúzazht nữxkbia, chỉanjm mộqlimt phúzazht nữxkbia thôjvssi thìnogivuadc cao thủyfjjvuady tíaawknh sẽtbme tra ra đelvwưllajwwrtc vịvphi tríaawk cụtsgc thểlvob củyfjja Chu Mộqlimng Chỉanjm!

aawkn hiệhofcu trêtfgzn màtbmen hìnoginh mávuady tíaawknh đelvwang nhấpadsp nhávuady, tấpadst cảhofc mọlfami ngưllajcpzai đelvwlcjyu tậanmfp trung nhìnogin vàtbmeo màtbmen hìnoginh đelvwlvob chờcpza kếurwat quảhofc, ai nấpadsy cũuksung đelvwlcjyu chuẩzbfzn bịvphi tinh thầjcwvn đelvwlvobtfgzn đelvwưllajcpzang giảhofci cứqlimu.

Sắjdsdp cógaqu kếurwat quảhofc rồlvobi!

okctn 30 giâerxky nữxkbia…

okctn 20 giâerxky nữxkbia…

okctn 10 giâerxky nữxkbia…

Nhưllajng đelvwqlimt nhiêtfgzn, tíaawkn hiệhofcu trêtfgzn màtbmen hìnoginh chợwwrtt tắjdsdt ngógaqum! Đhzxoiềlcjyu nàtbmey cógaqu nghĩovaaa làtbme, vịvphi tríaawk cụtsgc thểlvob củyfjja An Đhzxoiềlcjym cuốzazhi cùuksung đelvwãjvja khôjvssng tra ra đelvwưllajwwrtc, tấpadst cảhofc nhữxkbing cốzazh gắjdsdng từaymajvjay đelvwếurwan giờcpza đelvwlcjyu thàtbmenh côjvssng cốzazhc!

Mọlfami ngưllajcpzai ngay lậanmfp tứqlimc cảhofcm thấpadsy mávuadu củyfjja mìnoginh nhưllaj đelvwôjvssng cứqlimng lạsvgxi, tấpadst cảhofc ávuadnh mắjdsdt đelvwang đelvwjcwvy kìnogi vọlfamng đelvwlcjyu chuyểlvobn thàtbmenh sửqolsng sốzazht: Sao lạsvgxi thếurwatbmey chứqlim? Chu Mộqlimng Chỉanjm sao đelvwqlimt nhiêtfgzn lạsvgxi cúzazhp mávuady?

zazhc nàtbmey, bêtfgzn cửqolsa sổdjgm vang lêtfgzn tiếurwang nógaqui hốzazht hoảhofcng củyfjja Cốzazh Thiêtfgzn Tuấpadsn: “A lôjvss? A lôjvss? Mộqlimng Chỉanjm! Mộqlimng Chỉanjm! Em cógaqu đelvwang nghe khôjvssng? Trảhofc lờcpzai anh đelvwi!”


Nhưllajng cho dùuksu Cốzazh Thiêtfgzn Tuấpadsn cógaqugaqui gìnogi thìnogi đelvwjcwvu dâerxky bêtfgzn kia cũuksung chỉanjm vang lêtfgzn nhữxkbing tiếurwang túzazht túzazht.

Mọlfami việhofcc vốzazhn đelvwang tiếurwan triểlvobn thuậanmfn lợwwrti, Chu Mộqlimng Chỉanjm sao đelvwqlimt nhiêtfgzn lạsvgxi ngắjdsdt liêtfgzn lạsvgxc vớtpfwi mìnoginh?

Ázbfznh mắjdsdt Cốzazh Thiêtfgzn Tuấpadsn lạsvgxnh lùuksung nhìnogin vàtbmeo đelvwiệhofcn thoạsvgxi, gâerxkn xanh trêtfgzn bàtbmen tay nổdjgmi lêtfgzn rõlcjy rệhofct, anh nhắjdsdm mắjdsdt lạsvgxi híaawkt mộqlimt hơlysui, cuốzazhi cùuksung khôjvssng nhịvphin nổdjgmi nữxkbia.

“Rắjdsdc” mộqlimt tiếurwang, chiếurwac đelvwiệhofcn thoạsvgxi bịvphikmobm mạsvgxnh xuốzazhng đelvwpadst, vỡqsuh tan tàtbmenh.

Cốzazh Thiêtfgzn Tuấpadsn cúzazhi đelvwjcwvu, đelvwpadsm tay vàtbmeo tưllajcpzang, khôjvssng nógaqui tiếurwang nàtbmeo, lúzazhc nàtbmey đelvwâerxky anh cảhofcm thấpadsy tim đelvwau nhưllaj bịvphi ai xékmobvuadt ra vậanmfy, trưllajtpfwc nay chưllaja bao giờcpza cảhofcm thấpadsy bấpadst lựgnmcc thếurwatbmey.

Cảhofcm giávuadc mấpadst đelvwi ngưllajcpzai mìnoginh yêtfgzu màtbme lạsvgxi khôjvssng làtbmem đelvwưllajwwrtc gìnogipadsy giốzazhng hệhofct nhưllaj mộqlimt tấpadsm lưllajtpfwi vôjvssnoginh quấpadsn chặqsuht lấpadsy Cốzazh Thiêtfgzn Tuấpadsn, khiếurwan anh thấpadsy mìnoginh lúzazhc nàtbmey chỉanjm giốzazhng nhưllaj mộqlimt cávuadi xávuadc tuy vỏjdpj ngoàtbmei hoàtbmen chỉanjmnh, nhưllajng mávuadu thịvphit bêtfgzn trong thìnogi đelvwãjvja tan návuadt vìnogi đelvwávuadnh mấpadst An Đhzxoiềlcjym rồlvobi.

Tấpadst cảhofc mọlfami ngưllajcpzai sau khi ngẩzbfzn ngưllajcpzai mấpadst mấpadsy giâerxky thìnogi đelvwlcjyu cảhofcm thấpadsy vôjvssuksung tiếurwac nuốzazhi, chỉanjm cầjcwvn nógaqui chuyệhofcn thêtfgzm mưllajcpzai giâerxky nữxkbia thôjvssi làtbme đelvwãjvjagaqu thểlvobnogim ra vịvphi tríaawk củyfjja An Đhzxoiềlcjym rồlvobi!

Nhưllajng thậanmft tiếurwac, bâerxky giờcpza chỉanjmokctn cávuadch giăpadsng lưllajtpfwi trêtfgzn mộqlimt diệhofcn tíaawkch lớtpfwn ởztwl phíaawka nam khu Cao Tâerxkn thàtbmenh phốzazh H, mong làtbme An Đhzxoiềlcjym sẽtbme khôjvssng bịvphi đelvwưllaja đelvwi nơlysui khávuadc, cũuksung mong An Đhzxoiềlcjym cógaqu thểlvob cầjcwvm cựgnmc đelvwưllajwwrtc đelvwếurwan lúzazhc họlfamnogim đelvwưllajwwrtc côjvss.

Cao Lỗxkbii vàtbme Trưllajơlysung Hiểlvobn Hy đelvwưllaja mắjdsdt nhìnogin nhau, sau đelvwógaqu đelvwàtbmenh phảhofci lặqsuhng lẽtbmellajtpfwc đelvwếurwan sau lưllajng Cốzazh Thiêtfgzn Tuấpadsn, chờcpza chỉanjm thịvphi củyfjja anh.

Cốzazh Thiêtfgzn Tuấpadsn nuốzazht nưllajtpfwc bọlfamt rồlvobi quay ngưllajcpzai lạsvgxi, mặqsuht khôjvssng cảhofcm xúzazhc nógaqui vớtpfwi Cao Lỗxkbii: “Bâerxky giờcpza tậanmfp trung tấpadst cảhofc mọlfami ngưllajcpzai lạsvgxi, đelvwếurwan phíaawka nam khu Cao Tâerxkn thàtbmenh phốzazh H, tiếurwan hàtbmenh tìnogim kiếurwam diệhofcn rộqlimng. Vừaymaa rồlvobi Chu Mộqlimng Chỉanjmgaqugaqui, cógaqu thểlvobvuadng mai côjvss ta sẽtbme đelvwếurwan Cốzazh Thịvphi, anh mau đelvwi bávuado vớtpfwi cảhofcnh sávuadt, còokctn tôjvssi sẽtbmeztwl đelvwâerxky đelvwwwrti côjvss ta!”

“Vâerxkng.” Cao Lỗxkbii gậanmft đelvwjcwvu, nhưllajng vừaymaa đelvwvphinh quay ngưllajcpzai đelvwi làtbmem nhiệhofcm vụtsgc thìnogi đelvwiệhofcn thoạsvgxi củyfjja anh chợwwrtt vang lêtfgzn.

tbme Doanh Doanh gọlfami đelvwếurwan…

Cao Lỗxkbii do dựgnmc mộqlimt lúzazhc rồlvobi đelvwi sang mộqlimt gógaquc nghe mávuady: “Doanh Doanh, giờcpza anh đelvwang ởztwljvssng ty, em…”

“A lôjvss? Anh làtbme ngưllajcpzai nhàtbme củyfjja Khưllaju Doanh Doanh đelvwúzazhng khôjvssng? Chúzazhng tôjvssi gọlfami từayma bệhofcnh việhofcn, Khưllaju Doanh Doanh hai tiếurwang trưllajtpfwc bịvphi mộqlimt ngưllajcpzai lạsvgx tấpadsn côjvssng, phầjcwvn đelvwjcwvu bịvphi ngoạsvgxi thưllajơlysung, hai mắjdsdt tổdjgmn thưllajơlysung nghiêtfgzm trọlfamng. Chúzazhng tôjvssi tìnogim thấpadsy đelvwiệhofcn thoạsvgxi trong túzazhi củyfjja côjvsspadsy, ngưllajcpzai đelvwưllajwwrtc liêtfgzn lạsvgxc gầjcwvn nhấpadst làtbme anh, bâerxky giờcpzajvsspadsy đelvwang đelvwưllajwwrtc phẫztwlu thuậanmft, anh vui lòokctng đelvwếurwan bệhofcnh việhofcn XX ngay.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.