Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 381 :

    trước sau   
“Anh nódjhqi tiếprodp đuyqmi.” Chu Hásatgn Khanh ra lệyzfbnh.

“Vâuhxjng, vâuhxjng, vâuhxjng.” Ôbugmn Minh quỳthcidtbhimeni đuyqmeduyt vàxdjd tiếprodp tụpugtc cốcqhf gắthcing đuyqmbkcg nhớimen lạdacvi: “Tuy nhiêpzbdn, khi tốcqhft nghiệyzfbp đuyqmdacvi họbttmc, hìyzfbnh nhưdtbh An Đcqhfiềfdptm đuyqmãivxu ly dịtjzo vớimeni anh chàxdjdng đuyqmódjhq. Khôxwsmng chỉdomz vậffrey, An Đcqhfiềfdptm còsqdxn códjhq thai nữiymla, mộgooit thâuhxjn mộgooit mìyzfbnh đuyqmếprodn thàxdjdnh phốcqhf S. Vợthcixwsmi thấeduyy côxwsmeduyy tộgooii nghiệyzfbp, nêpzbdn đuyqmãivxu giúsqdxp đuyqmzcbxxwsmeduyy rấeduyt nhiềfdptu. Sau đuyqmódjhq, An Đcqhfiềfdptm sinh đuyqmưdtbhthcic mộgooit đuyqmjroba con trai têpzbdn làxdjd An An. Côxwsmeduyy cũcqhfng đuyqmãivxuyzfbm đuyqmưdtbhthcic mộgooit côxwsmng việyzfbc tạdacvi chi nhásatgnh củptlra côxwsmng ty Tôxwsm Thịtjzokmqq thàxdjdnh phốcqhf S. Sau đuyqmódjhq, nhờcsyg biểbkcgu hiệyzfbn xuấeduyt sắthcic, côxwsmeduyy đuyqmãivxu đuyqmưdtbhthcic đuyqmiềfdptu đuyqmếprodn trụpugt sởkmqq chíwvfmnh củptlra côxwsmng ty Tôxwsm Thịtjzo. Còsqdxn vềfdpt nhữiymlng việyzfbc đuyqmãivxu xảkmeby ra vớimeni An Đcqhfiềfdptm sau nàxdjdy ởkmqq thàxdjdnh phốcqhf H, tôxwsmi cũcqhfng khôxwsmng rõmprh lắthcim.”

Ôbugmn Minh léqykhn liếprodc nhìyzfbn sắthcic mặqykht củptlra Chu Hásatgn Khanh vàxdjd Chu Mộgooing Chỉdomz, giảkmeb vờcsyg rấeduyt châuhxjn thàxdjdnh. Anh ta suy đuyqmi nghĩzfgm lạdacvi, vẫuhxjn khôxwsmng dásatgm nódjhqi cho Chu Mộgooing Chỉdomzxdjd Chu Hásatgn Khanh biếprodt chuyệyzfbn mìyzfbnh đuyqmãivxu gặqykhp Cốcqhf Thiêpzbdn Tuấeduyn trong bệyzfbnh việyzfbn. Bởkmqqi vìyzfb trợthcizukv củptlra Cốcqhf tổwvfmng đuyqmãivxu nhắthcic nhởkmqqyzfbnh rấeduyt “khásatgch sásatgo”, nếprodu mìyzfbnh nódjhqi ra chuyệyzfbn đuyqmódjhq, mìyzfbnh sẽnrmw biếprodn mấeduyt trong chớimenp mắthcit!

Nghe thấeduyy nhữiymlng lờcsygi Ôbugmn Minh nódjhqi, Chu Mộgooing Chỉdomz bấeduyt giásatgc cúsqdxi gằydldm mặqykht xuốcqhfng: Nhữiymlng gìyzfbxdjd An Đcqhfiềfdptm trảkmebi qua, dưdtbhcsygng nhưdtbhyzfbnh từztaung nghe ởkmqq đuyqmâuhxju rồnswyi thìyzfb phảkmebi.

Chu Hásatgn Khanh cũcqhfng tốcqhfi mặqykht lạdacvi, anh ta cũcqhfng códjhquhxju hỏffrei tưdtbhơbkcgng tựenva nhưdtbh Chu Mộgooing Chỉdomz.

Ngay khi hai ngưdtbhcsygi cau màxdjdy miệyzfbt màxdjdi suy nghĩzfgm, Ôbugmn Minh đuyqmgooit nhiêpzbdn nódjhqi mộgooit câuhxju: “Tôxwsmi còsqdxn nhớimen ra mộgooit chuyệyzfbn nữiymla vềfdpt An Đcqhfiềfdptm, nhưdtbhng đuyqmódjhq chỉdomzxdjd chuyệyzfbn nhỏffre thôxwsmi.”


“Anh nódjhqi thửhuzf xem.” Chu Hásatgn Khanh nhìyzfbn vàxdjdo Ôbugmn Minh.

“An Đcqhfiềfdptm bốcqhfn năfdptm trưdtbhimenc khôxwsmng phảkmebi mang têpzbdn nàxdjdy, têpzbdn trưdtbhimenc đuyqmâuhxjy củptlra côxwsmeduyy làxdjd An Nhiêpzbdn.”

“An Nhiêpzbdn?”

Mộgooit tiếprodng séqykht kinh hoàxdjdng bỗefbung bùkmqqng nổwvfm trong tâuhxjm tríwvfm củptlra Chu Hásatgn Khanh vàxdjd Chu Mộgooing Chỉdomz.

Vợthcicqhf củptlra Cốcqhf Thiêpzbdn Tuấeduyn cũcqhfng têpzbdn làxdjd An Nhiêpzbdn. Hơbkcgn nữiymla, côxwsm ta cũcqhfng kếprodt hôxwsmn vớimeni Cốcqhf Thiêpzbdn Tuấeduyn vàxdjdo năfdptm năfdptm trưdtbhimenc, mộgooit năfdptm sau đuyqmódjhq thìyzfb ly dịtjzo, sau đuyqmódjhq biếprodn mấeduyt khôxwsmng thấeduyy tăfdptm hơbkcgi!

Trùkmqqng khớimenp rồnswyi, tấeduyt cảkmeb mọbttmi chuyệyzfbn đuyqmfdptu trùkmqqng khớimenp rồnswyi!

Con khốcqhfn An Đcqhfiềfdptm khiếprodn mìyzfbnh phảkmebi cắthcin răfdptng chịtjzou đuyqmenvang nàxdjdy, hódjhqa ra làxdjd vợthcicqhf củptlra Cốcqhf Thiêpzbdn Tuấeduyn, An Nhiêpzbdn!

Chu Mộgooing Chỉdomz ngay lậffrep tứjrobc mềfdptm nhũcqhfn cảkmeb hai châuhxjn, “bịtjzoch” mộgooit tiếprodng khuỵzfgmu xuốcqhfng đuyqmeduyt. Chắthcic Thiêpzbdn Tuấeduyn đuyqmãivxu nhậffren ra An Đcqhfiềfdptm ngay từztausatgi nhìyzfbn đuyqmffreu tiêpzbdn rồnswyi nhỉdomz? An Đcqhfiềfdptm, cũcqhfng đuyqmãivxu biếprodt tấeduyt cảkmeb từztauuhxju, chẳxzezng qua chỉdomz giảkmeb vờcsyg khôxwsmng biếprodt chứjrobyzfb?

“Ha ha…” Chu Mộgooing Chỉdomz ngửhuzfa cổwvfmpzbdn vàxdjd bắthcit đuyqmffreu cưdtbhcsygi lớimenn, từztaung giọbttmt nưdtbhimenc mắthcit thậffret to khôxwsmng ngừztaung rơbkcgi xuốcqhfng. Hai ngưdtbhcsygi họbttm đuyqmãivxu giấeduyu mìyzfbnh lâuhxju nhưdtbh thếprod! Đcqhfãivxu giấeduyu lâuhxju nhưdtbh thếprod!

sqdxn mìyzfbnh, thìyzfb giốcqhfng nhưdtbh mộgooit kẻptlr ngốcqhfc, chẳxzezng biếprodt gìyzfb cảkmeb!

“Mộgooing Chỉdomz, em đuyqmztaung nhưdtbh vậffrey.” Mặqykhc dùkmqq mứjrobc đuyqmgooi kinh ngạdacvc củptlra Chu Hásatgn Khanh cũcqhfng khôxwsmng íwvfmt hơbkcgn Chu Mộgooing Chỉdomz, nhưdtbhng nhìyzfbn thấeduyy trạdacvng thásatgi gầffren nhưdtbh đuyqmpzbdn rồnswy củptlra Chu Mộgooing Chỉdomz, anh ta đuyqmàxdjdnh phảkmebi tạdacvm quêpzbdn đuyqmi nhữiymlng việyzfbc khásatgc đuyqmbkcg an ủptlri Chu Mộgooing Chỉdomz.

“Cásatgc cậffreu đuyqmưdtbha Ôbugmn Minh ra ngoàxdjdi trưdtbhimenc đuyqmi! Códjhq chuyệyzfbn gìyzfb, tôxwsmi sẽnrmw gọbttmi cásatgc cậffreu!” Chu Hásatgn Khanh nhìyzfbn vàxdjdo mấeduyy ngưdtbhcsygi đuyqmàxdjdn em đuyqmang hásatg hốcqhfc miệyzfbng vàxdjd Ôbugmn Minh rồnswyi lạdacvnh lùkmqqng căfdptn dặqykhn.

“Vâuhxjng.” Đcqhfàxdjdn em củptlra Chu Hásatgn Khanh đuyqmưdtbha mắthcit nhìyzfbn nhau, rồnswyi nhanh chódjhqng xásatgch Ôbugmn Minh đuyqmang run rẩxwsmy đuyqmi ra khỏffrei nhàxdjd.


Sau khi cásatgnh cửhuzfa đuyqmódjhqng lạdacvi, trong căfdptn nhàxdjd lớimenn trốcqhfng rỗefbung chỉdomzsqdxn lạdacvi Chu Mộgooing Chỉdomz đuyqmpzbdn loạdacvn vàxdjd Chu Hásatgn Khanh mặqykht đuyqmffrey lo lắthcing.

“Em phảkmebi đuyqmi hỏffrei Cốcqhf Thiêpzbdn Tuấeduyn xem tạdacvi sao anh ấeduyy lạdacvi dốcqhfi gạdacvt em! Tạdacvi sao? Em yêpzbdu anh ấeduyy nhiềfdptu nhưdtbh thếprod!” Chu Mộgooing Chỉdomz giốcqhfng nhưdtbh mộgooit con ma, vừztaua hásatg to miệyzfbng thởkmqq hổwvfmn hểbkcgn, vừztaua bòsqdx lếprodt ra phíwvfma cửhuzfa.

Chu Hásatgn Khanh lậffrep tứjrobc ôxwsmm chầffrem lấeduyy Chu Mộgooing Chỉdomz, đuyqmau lòsqdxng nódjhqi: “Mộgooing Chỉdomz, em bìyzfbnh tĩzfgmnh lạdacvi đuyqmi.”

“Làxdjdm sao em bìyzfbnh tĩzfgmnh đuyqmưdtbhthcic?” Chu Mộgooing Chỉdomz khódjhqc héqykht lêpzbdn vớimeni Chu Hásatgn Khanh nhưdtbh đuyqmpzbdn loạdacvn. Chuyệyzfbn nàxdjdy thậffret khủptlrng khiếprodp! Ngưdtbhcsygi màxdjdxwsm ta yêpzbdu nhấeduyt, ngay từztau đuyqmffreu, lạdacvi đuyqmãivxu lừztaua gạdacvt côxwsm ta!

“Anh xin lỗefbui, xin lỗefbui, xin lỗefbui!” Chu Hásatgn Khanh ôxwsmm chầffrem lấeduyy Chu Mộgooing Chỉdomzxdjddjhqi đuyqmffrey tựenva trásatgch: “Nếprodu anh đuyqmbkcg ýzukv đuyqmếprodn An Đcqhfiềfdptm sớimenm hơbkcgn, códjhq lẽnrmw mọbttmi chuyệyzfbn sẽnrmw khôxwsmng đuyqmếprodn nôxwsmng nỗefbui nàxdjdy!”

“Phảkmebi! Tấeduyt cảkmebxdjd lỗefbui củptlra anh! Đcqhffdptu làxdjd lỗefbui củptlra anh!” Chu Mộgooing Chỉdomz đuyqmgooit nhiêpzbdn quay lạdacvi nhìyzfbn Chu Hásatgn Khanh. Côxwsm ta đuyqmưdtbha tay ra nâuhxjng khuôxwsmn mặqykht củptlra Chu Hásatgn Khanh lêpzbdn thậffret mạdacvnh rồnswyi nódjhqi vớimeni giọbttmng run rẩxwsmy. “Chuyệyzfbn nàxdjdy đuyqmfdptu làxdjd lỗefbui củptlra anh. Vìyzfb vậffrey, anh phảkmebi bùkmqq đuyqmthcip cho em, anh phảkmebi giúsqdxp em giếprodt An Đcqhfiềfdptm! Giúsqdxp em giếprodt chếprodt côxwsm ta!”

“Mộgooing Chỉdomz, Cốcqhf Thiêpzbdn Tuấeduyn đuyqmãivxu biếprodt thâuhxjn phậffren củptlra An Đcqhfiềfdptm từztau trưdtbhimenc, vậffrey màxdjd vẫuhxjn giấeduyu chúsqdxng ta, anh lạdacvi nhìyzfbn thấeduyy cửhuzf chỉdomz rấeduyt thâuhxjn mậffret củptlra họbttm. Vìyzfb vậffrey, bâuhxjy giờcsyg An Đcqhfiềfdptm khôxwsmng phảkmebi dễsatgxdjdng đuyqmpugtng đuyqmếprodn nhưdtbh em muốcqhfn đuyqmâuhxju. Em hãivxuy bìyzfbnh tĩzfgmnh lạdacvi đuyqmãivxu…”

“Ngay cảkmeb anh cũcqhfng khôxwsmng nghe lờcsygi em nữiymla phảkmebi khôxwsmng?” Chu Mộgooing Chỉdomz hoàxdjdn toàxdjdn khôxwsmng đuyqmbkcg cho Chu Hásatgn Khanh nódjhqi hếprodt lờcsygi. Đcqhfôxwsmi lôxwsmng màxdjdy lásatg liễsatgu củptlra côxwsm ta dựenvang đuyqmjrobng lêpzbdn, vàxdjd trong giâuhxjy tiếprodp theo, côxwsm ta đuyqmãivxudjhqp chặqykht cổwvfm củptlra Chu Hásatgn Khanh.

Khuôxwsmn mặqykht tásatgi nhợthcit củptlra Chu Mộgooing Chỉdomzkmqqng vớimeni đuyqmôxwsmi mắthcit đuyqmffre ngầffreu khiếprodn côxwsm ta trôxwsmng khủptlrng khiếprodp nhưdtbh trong nhữiymlng bộgooi phim kinh dịtjzo: “An Đcqhfiềfdptm phảkmebi chếprodt! Phảkmebi chếprodt! Anh đuyqmãivxu nghe thấeduyy chưdtbha? Đcqhfãivxu nghe thấeduyy chưdtbha?”

“Ặwolzc…” Từztau cổwvfm họbttmng củptlra Chu Hásatgn Khanh phásatgt ra mộgooit tiếprodng rấeduyt khódjhq khăfdptn. Mặqykhc dùkmqq sứjrobc khỏffree củptlra Chu Mộgooing Chỉdomz rấeduyt yếprodu, nhưdtbhng hễsatguhxjm trạdacvng kíwvfmch đuyqmgooing thìyzfb sứjrobc lựenvac lạdacvi tràxdjdn trềfdpt. Cổwvfm củptlra Chu Hásatgn Khanh bịtjzodjhqp chặqykht đuyqmếprodn mứjrobc nổwvfmi gâuhxjn xanh. Anh ta cảkmebm thấeduyy hơbkcgi thởkmqq củptlra mìyzfbnh ngàxdjdy càxdjdng khódjhq khăfdptn, trưdtbhimenc mắthcit cũcqhfng ngàxdjdy càxdjdng đuyqmen lạdacvi.

Nhưdtbhng, ngay cảkmeb khi Chu Mộgooing Chỉdomzxdjdm vậffrey vớimeni Chu Hásatgn Khanh, anh ta vẫuhxjn khôxwsmng chốcqhfng cựenva. Vìyzfb ngưdtbhcsygi đuyqmffreu tiêpzbdn màxdjd anh ta nghĩzfgm tớimeni vẫuhxjn làxdjd Chu Mộgooing Chỉdomz, anh ta biếprodt bâuhxjy giờcsyg Chu Mộgooing Chỉdomz cầffren đuyqmưdtbhthcic trúsqdxt bỏffre cảkmebm xúsqdxc.

Thờcsygi gian trôxwsmi qua từztaung giâuhxjy từztaung phúsqdxt, đuyqmếprodn khi Chu Hásatgn Khanh cảkmebm thấeduyy choásatgng vásatgng muốcqhfn ngấeduyt đuyqmi, Chu Mộgooing Chỉdomz bỗefbung bấeduyt ngờcsyg buôxwsmng tay nhưdtbh khôxwsmng còsqdxn chúsqdxt sứjrobc lựenvac nàxdjdo.

“Khụpugt khụpugt khụpugt…” Chu Hásatgn Khanh chốcqhfng tay xuốcqhfng đuyqmeduyt thởkmqq hổwvfmn hểbkcgn.


“Ngay cảkmeb anh cũcqhfng khôxwsmng giúsqdxp em nữiymla, ngay cảkmeb anh cũcqhfng khôxwsmng giúsqdxp em nữiymla...” Chu Mộgooing Chỉdomzdtbhimenc mắthcit tuôxwsmn nhưdtbhdtbha. Côxwsm ta đuyqmjrobng dậffrey nhưdtbh mộgooit kẻptlr mấeduyt hồnswyn, ngỡzcbx ngàxdjdng nhìyzfbn xung quanh. Côxwsm ta khôxwsmng biếprodt mìyzfbnh nêpzbdn đuyqmi đuyqmâuhxju vềfdpt đuyqmâuhxju.

Đcqhfgooit nhiêpzbdn, chúsqdxt ásatgnh sásatgng còsqdxn lạdacvi trong mắthcit Chu Mộgooing Chỉdomz đuyqmãivxu nhìyzfbn thấeduyy cásatgi bìyzfbnh hoa trêpzbdn bàxdjdn. Côxwsm ta híwvfmp mắthcit lạdacvi lao nhanh đuyqmếprodn.

“Xoảkmebng” mộgooit tiếprodng, Chu Mộgooing Chỉdomz đuyqmxwsmy bìyzfbnh hoa trêpzbdn bàxdjdn rơbkcgi xuốcqhfng đuyqmeduyt.

Nhữiymlng mảkmebnh sứjrob vỡzcbx vụpugtn rơbkcgi đuyqmffrey sàxdjdn, mộgooit sốcqhf mảkmebnh nhỏffrebkcgn còsqdxn văfdptng trúsqdxng châuhxjn củptlra Chu Mộgooing Chỉdomz, đuyqmbkcg lạdacvi nhiềfdptu vếprodt másatgu. Nhưdtbhng, Chu Mộgooing Chỉdomz vẫuhxjn khôxwsmng quan tâuhxjm. Côxwsm ta lao đuyqmếprodn rồnswyi chụpugtp lấeduyy mảkmebnh vỡzcbx lớimenn nhấeduyt, rồnswyi díwvfmsatgt nódjhqxdjdo cổwvfmyzfbnh.

“Chu Hásatgn Khanh, em muốcqhfn anh đuyqmi giếprodt An Đcqhfiềfdptm. Nếprodu khôxwsmng, em sẽnrmw chếprodt ngay trưdtbhimenc mặqykht anh!” Chu Mộgooing Chỉdomz nhìyzfbn vàxdjdo Chu Hásatgn Khanh vớimeni vẻptlr hung tợthcin, nódjhqi dằydldn từztaung chữiyml mộgooit.

“Mộgooing Chỉdomz, em đuyqmztaung làxdjdm thếprod!” Chu Hásatgn Khanh mặqykhc kệyzfbsatgi đuyqmffreu vẫuhxjn còsqdxn choásatgng vásatgng củptlra mìyzfbnh, vộgooii vàxdjdng đuyqmjrobng dậffrey lao thẳxzezng tớimeni chỗefbu Chu Mộgooing Chỉdomz.

“Anh đuyqmztaung qua đuyqmâuhxjy!” Chu Mộgooing Chỉdomzkmqqi vềfdpt sau mộgooit bưdtbhimenc, mảkmebnh gốcqhfm trong tay lạdacvi díwvfmsatgt cổwvfmyzfbnh hơbkcgn mộgooit chúsqdxt.

“Đcqhfưdtbhthcic! Anh khôxwsmng qua đuyqmódjhq! Em đuyqmztaung làxdjdm tổwvfmn thưdtbhơbkcgng chíwvfmnh mìyzfbnh!” Chu Hásatgn Khanh gậffret đuyqmffreu đuyqmau khổwvfm. Nhìyzfbn thấeduyy Chu Mộgooing Chỉdomz trởkmqqpzbdn nhưdtbh thếprodxdjdy, anh ta buồnswyn đuyqmếprodn muốcqhfn chếprodt.

“Em hỏffrei lạdacvi anh lầffren cuốcqhfi cùkmqqng. Anh códjhq giúsqdxp em khôxwsmng?” Chu Mộgooing Chỉdomz vừztaua nódjhqi vừztaua đuyqmâuhxjm mảkmebnh gốcqhfm vàxdjdo cổwvfmyzfbnh. Ngay lậffrep tứjrobc, dòsqdxng másatgu đuyqmffredtbhơbkcgi chảkmeby ra từztau vếprodt thưdtbhơbkcgng trêpzbdn cổwvfmxwsm ta. Mặqykhc dùkmqqdjhq khôxwsmng làxdjdm côxwsm ta chếprodt ngay, nhưdtbhng cũcqhfng đuyqmptlr đuyqmbkcg Chu Hásatgn Khanh phảkmebi vôxwsmkmqqng hốcqhft hoảkmebng.

“Anh giúsqdxp em, anh giúsqdxp em. Anh sẽnrmw giúsqdxp em tấeduyt cảkmeb mọbttmi việyzfbc!” Chu Hásatgn Khanh bấeduyt chấeduyp tấeduyt cảkmebxdjdqykht lêpzbdn.

Vốcqhfn dĩzfgm, sau khi biếprodt đuyqmưdtbhthcic sựenva thậffret, Chu Hásatgn Khanh đuyqmãivxu nghiêpzbdm túsqdxc nghĩzfgmsatgch đuyqmưdtbha Chu Mộgooing Chỉdomz trốcqhfn khỏffrei đuyqmâuhxjy.

Bởkmqqi vìyzfb, làxdjd ngưdtbhcsygi trưdtbhimenc nay luôxwsmn tỉdomznh tásatgo, anh ta biếprodt rằydldng bâuhxjy giờcsyg An Đcqhfiềfdptm đuyqmãivxu đuyqmưdtbhthcic Cốcqhf Thiêpzbdn Tuấeduyn bảkmebo vệyzfb. Anh ta càxdjdng biếprodt rằydldng, Cốcqhf Thiêpzbdn Tuấeduyn đuyqmãivxu biếprodt tấeduyt cảkmeb mọbttmi chuyệyzfbn, đuyqmnswyng thờcsygi đuyqmãivxu từztaung bưdtbhimenc từztaung bưdtbhimenc đuyqmxwsmy anh ta vàxdjd Mộgooing Chỉdomzxdjdo hoàxdjdn cảkmebnh khốcqhfn cùkmqqng nàxdjdy.

Do đuyqmódjhq, chốcqhfng lạdacvi Cốcqhf Thiêpzbdn Tuấeduyn, hoàxdjdn toàxdjdn giốcqhfng nhưdtbh lấeduyy trứjrobng chọbttmi đuyqmásatg, cuốcqhfi cùkmqqng chỉdomz thấeduyt bạdacvi thảkmebm hạdacvi.

Tuy nhiêpzbdn, tấeduyt cảkmeb nhữiymlng tíwvfmnh toásatgn vàxdjd tỉdomznh tásatgo củptlra Chu Hásatgn Khanh đuyqmfdptu sụpugtp đuyqmwvfm ngay lúsqdxc Chu Mộgooing Chỉdomz cắthcit đuyqmjrobt cổwvfmyzfbnh. Cảkmeb đuyqmcsygi anh ta luôxwsmn đuyqmuổwvfmi theo bưdtbhimenc châuhxjn củptlra Mộgooing Chỉdomz, cảkmeb đuyqmcsygi sốcqhfng đuyqmbkcg bảkmebo vệyzfb Mộgooing Chỉdomz! Nếprodu mấeduyt đuyqmi Mộgooing Chỉdomz, anh ta sốcqhfng còsqdxn ýzukv nghĩzfgma gìyzfb?

Do đuyqmódjhq, anh ta phảkmebi hứjroba giúsqdxp Mộgooing Chỉdomz!

“Anh đuyqmnswyng ýzukv rồnswyi…” Đcqhfôxwsmi mắthcit đuyqmffre nhưdtbhsatgu củptlra Chu Mộgooing Chỉdomz bỗefbung sásatgng lêpzbdn. Côxwsm ta từztau từztau thảkmeb lỏffreng mảkmebnh gốcqhfm trong tay, rồnswyi cưdtbhcsygi phásatgpzbdn nhưdtbh đuyqmpzbdn dạdacvi. “Ha ha ha! An Đcqhfiềfdptm, màxdjdy chếprodt chắthcic rồnswyi! Màxdjdy chếprodt chắthcic rồnswyi!”

Chu Hásatgn Khanh nhìyzfbn vàxdjdo Chu Mộgooing Chỉdomz gầffren nhưdtbh phásatgt đuyqmpzbdn, rồnswyi nhấeduyc châuhxjn lêpzbdn vàxdjddtbhimenc chầffrem chậffrem qua đuyqmódjhq. Anh ta nhẹsqdx nhàxdjdng ôxwsmm lấeduyy côxwsm ta vẫuhxjn đuyqmang cưdtbhcsygi ha hảkmeb, rồnswyi nhắthcim mắthcit lạdacvi nhưdtbh thểbkcg chấeduyp nhậffren sốcqhf phậffren: Anh thậffret sựenva hy vọbttmng cásatgi ôxwsmm nàxdjdy, códjhq thểbkcguhxju hơbkcgn mộgooit chúsqdxt, lâuhxju hơbkcgn mộgooit chúsqdxt nữiymla.

sqdxc nàxdjdy, mặqykht trờcsygi đuyqmang chiếprodu sásatgng ngoàxdjdi cửhuzfa sổwvfm, đuyqmang đuyqmgooixdjdo xuâuhxjn nêpzbdn sứjrobc sốcqhfng tràxdjdn khắthcip mọbttmi nơbkcgi. Tuy nhiêpzbdn, âuhxjm mưdtbhu trong gódjhqc tốcqhfi cũcqhfng đuyqmang lặqykhng lẽnrmw sinh sôxwsmi…

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.