Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 364 :

    trước sau   
 Trong văqhscn phògcbhng rộvuybng rãdsebi sáfnmmng đthgtègcbhn…

 Cốxvmr Thiêrppmn Tuấfheln mặupxtc áfnmmo sơulxg mi trắeiyzng cao cấfhelp, hai cúhqfkc áfnmmo trêrppmn cùoujmng đthgtưbofnbagrc cởdpski ra, lộvuybbofnnfxmc da màrppmu trưbofnnfxmc ngựbagrc, anh nhắeiyzm mắeiyzt lạghzri, vẻfqjo mặupxtt hữbxtgng hờgiho.

 Cao Lỗquwai đthgtaijong trưbofnnfxmc bàrppmn làrppmm việdpskc, giọaijong đthgtiệdpsku vui vẻfqjo: “Cốxvmr tổvihxng, tiếpfqwp theo chúhqfkng ta phảpaqvi làrppmm gìfhel đthgtâbxtgy?”

 “Tạghzrm khôbagrng cóenqc việdpskc gìfhel nữbxtga,” Cốxvmr Thiêrppmn Tuấfheln mởdpsk mắeiyzt ra, nhàrppmn hạghzr nhìfheln xấfhelp tàrppmi liệdpsku, “Tiếpfqwp đthgtếpfqwn, phảpaqvi xem Chu Minh Phong thôbagri.”

 “Vâbxtgng.” Cao Lỗquwai hiểvrhyu ýulxg gậypzht đthgtbzphu, nhớnfxm lạghzri ngàrppmy Chu Háfnmmn Khanh rờgihoi khỏfkypi…

  Sau khi Cao Lỗquwai đthgtưbofna Chu Háfnmmn Khanh ra sâbxtgn bay thìfhelenqci mìfhelnh rờgihoi khỏfkypi rồbzphi, sau đthgtóenqc trốxvmrn ởdpskenqcc khuấfhelt.




 Quảpaqv nhiêrppmn giốxvmrng nhưbofn Cốxvmr tổvihxng nóenqci vậypzhy, Chu Háfnmmn Khanh khôbagrng hềwsnk đthgtếpfqwn thàrppmnh phốxvmr ban đthgtbzphu, màrppm đthgtbagri Cao Lỗquwai đthgti rồbzphi, đthgtvihxi tấfhelm véthgt kháfnmmc đthgti đthgtếpfqwn thàrppmnh phốxvmr A cáfnmmch xa thàrppmnh phốxvmr H.

 Đghzrưbofnơulxgng nhiêrppmn làrppm Cao Lỗquwai cũzwqfng lẳpamung lặupxtng đthgti theo, mấfhely ngàrppmy đthgtbzphu, Chu Háfnmmn Khanh khôbagrng hềwsnkenqc biểvrhyu hiệdpskn gìfhel đthgtupxtc biệdpskt, anh ta trởdpsk vềwsnk thịhkkw trấfheln nhỏfkyp, ởdpskrppmn bốxvmr mẹlcdc anh mỗquwai ngàrppmy, sau đthgtóenqc đthgti dạghzro, cuộvuybc sốxvmrng rấfhelt nhàrppmn nhãdseb.

 Nhưbofnng mộvuybt tuầbzphn sau đthgtóenqc, mộvuybt ngưbofngihoi kháfnmmc xuấfhelt hiệdpskn khiếpfqwn Cao Lỗquwai chúhqfk ýulxg đthgtếpfqwn.

 Chiềwsnku hôbagrm đthgtóenqc, Chu Háfnmmn Khanh đthgtaijong ởdpskbxtgn nhàrppm mộvuybt mìfhelnh, do thàrppmnh phốxvmr H vàrppm thàrppmnh phốxvmr A cáfnmmch nhau rấfhelt xa, nêrppmn thàrppmnh phốxvmr H đthgtãdseb nởdpsk rộvuyb hoa xuâbxtgn rồbzphi màrppm mọaijoi ngõszyi ngáfnmmch ởdpsk thàrppmnh phốxvmr A vẫfnmmn cògcbhn lạghzrnh lẽajlpo.

 Chu Háfnmmn Khanh nhìfheln câbxtgy đthgtàrppmo chưbofna nởdpsk thởdpskrppmi: “Khôbagrng biếpfqwt lúhqfkc nàrppmy Mộvuybng Chỉbzphdpsk thàrppmnh phốxvmr H thếpfqwrppmo rồbzphi...”

 Chu Háfnmmn Khanh từdseb từdsebhqfki đthgtbzphu xuốxvmrng, cảpaqvm thấfhely khóenqc chịhkkwu trong lògcbhng, nhớnfxmrppmfhelnh cũzwqfng đthgtãdseb rờgihoi khỏfkypi thàrppmnh phốxvmr H hơulxgn mộvuybt tuầbzphn rồbzphi, mộvuybt tuầbzphn nay, rấfhelt nhiềwsnku lầbzphn Chu Háfnmmn Khanh đthgtãdseb kiềwsnkm chếpfqw khôbagrng liêrppmn lạghzrc vớnfxmi Chu Mộvuybng Chỉbzph.

 Vàrppm Chu Mộvuybng Chỉbzph, cũzwqfng khôbagrng liêrppmn lạghzrc vớnfxmi anh ta.

 Đghzrâbxtgy cũzwqfng làrppm lầbzphn đthgtbzphu tiêrppmn hai ngưbofngihoi khôbagrng gặupxtp mặupxtt nhau lâbxtgu nhưbofn vậypzhy. Sựbagr chia xa đthgtvuybt ngộvuybt nàrppmy, dùoujm rằhkkwng Chu Háfnmmn Khanh đthgtãdseb chuẩbzphn bịhkkwbxtgm lýulxg từdseb trưbofnnfxmc nhưbofnng trong lògcbhng vẫfnmmn khôbagrng vui.

 “Háfnmmn Khanh, con lạghzri đthgtang nghĩdfunfhel đthgtfhely?” Mẹlcdc củnnoma Chu Háfnmmn Khanh cầbzphm mộvuybt chiếpfqwc áfnmmo khoáfnmmc, vừdseba nóenqci vừdseba khoáfnmmc lêrppmn ngưbofngihoi Chu Háfnmmn Khanh.

 “Con khôbagrng lạghzrnh.” Chu Háfnmmn Khanh lắeiyzc đthgtbzphu, gạghzrt chiếpfqwc áfnmmo xuốxvmrng đthgtưbofna cho mẹlcdcfhelnh, “Cũzwqfng khôbagrng cóenqc nghĩdfunfhel đthgtâbxtgu ạghzr.”

 “Mẹlcdcrppm mẹlcdc củnnoma con màrppm, mẹlcdc biếpfqwt con đthgtang nghĩdfunfhel.” Mẹlcdc củnnoma Chu Háfnmmn Khanh thởdpskrppmi nóenqci, “Háfnmmn Khanh, nóenqci thậypzht nhéthgt, trưbofnnfxmc đthgtâbxtgy mẹlcdc rấfhelt khôbagrng thírppmch con béthgt Mộvuybng Chỉbzph đthgtóenqc, cóenqc mộvuybt gia đthgtìfhelnh nhưbofn vậypzhy thìfhel phẩbzphm hạghzrnh tốxvmrt thếpfqwrppmo đthgtưbofnbagrc chứaijo? Chỉbzphrppm con thírppmch nêrppmn mẹlcdc mớnfxmi đthgtbzphng ýulxg thôbagri, nhưbofnng lầbzphn nàrppmy, mẹlcdc thựbagrc khôbagrng ngờgiho, con lạghzri đthgtvuybt ngộvuybt quay vềwsnk, lạghzri cògcbhn vềwsnk mộvuybt mìfhelnh!”

 Nóenqci đthgtếpfqwn đthgtâbxtgy, mẹlcdc củnnoma Chu Háfnmmn Khanh tứaijoc giậypzhn hỏfkypi: “Háfnmmn Khanh, con nóenqci thậypzht đthgti, cóenqc phảpaqvi làrppm Chu Mộvuybng Chỉbzphfhelm đthgtưbofnbagrc đthgtghzri gia rồbzphi khôbagrng cầbzphn con nữbxtga phảpaqvi khôbagrng?”

  “Mẹlcdc àrppm, mẹlcdc đthgtdsebng nóenqci nhưbofn vậypzhy?” Chu Háfnmmn Khanh vốxvmrn đthgtang rấfhelt buồbzphn, giờgiho bịhkkw mẹlcdcfhelnh nóenqci nhưbofn vậypzhy thìfhelrppmng thêrppmm phiềwsnkn nãdsebo




 “Háfnmmn Khanh àrppm, sao con cứaijo cốxvmr chấfhelp khôbagrng chịhkkwu tỉbzphnh ngộvuyb vậypzhy? Vôbagrrppmn côbagrfnmmi cho con chọaijon thếpfqw kia? Con hàrppm tấfhelt chỉbzph thírppmch Chu Mộvuybng Chỉbzph đthgtóenqc? Bâbxtgy giờgiho con cũzwqfng khôbagrng cògcbhn nhỏfkyp, mẹlcdcrppm bốxvmr con cògcbhn đthgtang đthgtbagri bồbzphng cháfnmmu đthgtâbxtgy!”

 “Đghzrưbofnbagrc rồbzphi!” Chu Háfnmmn Khanh ngắeiyzt lờgihoi củnnoma mẹlcdc rồbzphi nóenqci, “Con ra ngoàrppmi đthgti mộvuybt chúhqfkt, mẹlcdcrppmm gìfhelrppmm đthgti nhéthgt.”

 Chu Háfnmmn Khanh nóenqci xong thìfhel đthgti thẳpamung ra khỏfkypi cửbagra, mặupxtc kệdpsk mẹlcdcdpsk phírppma sau gọaijoi to.

 Nhưbofnng Chu Háfnmmn Khanh vừdseba bưbofnnfxmc ra khỏfkypi cửbagra thìfhel thấfhely mộvuybt ôbagrng giàrppm nghègcbho túhqfkng vôbagroujmng đthgtaijong trưbofnnfxmc cửbagra nhàrppmfhelnh.

 Ôypzhng giàrppm đthgtóenqc mặupxtc bộvuyb đthgtbzph vảpaqvi bốxvmrrppmu đthgten, mộvuybt sốxvmr chỗquwa đthgtãdseb sờgihon bạghzrc màrppmu, lưbofnng hơulxgi khom, râbxtgu ria khắeiyzp mặupxtt, tóenqcc bạghzrc phơulxgi rốxvmri rắeiyzm, cóenqc vẻfqjo nhưbofn đthgtãdseb nửbagra tháfnmmng trờgihoi khôbagrng tắeiyzm rửbagra, da dẻfqjo trêrppmn mặupxtt nhăqhscn nheo khôbagrng sứaijoc sốxvmrng, vừdseba nhìfheln làrppm biếpfqwt do nghiệdpskn rưbofnbagru nhiềwsnku năqhscm nêrppmn mớnfxmi nhưbofn vậypzhy rồbzphi.

 Ôypzhng giàrppm nhìfheln qua Chu Háfnmmn Khanh, bỗquwang dưbofnng mắeiyzt sáfnmmng rựbagrc hôbagrrppmn: “Chu Háfnmmn Khanh?”

 Ôypzhng giàrppmrppmy chírppmnh làrppm ôbagrng bốxvmr vừdseba ra tùoujm củnnoma Chu Mộvuybng Chỉbzph, Chu Minh Phong, lúhqfkc cògcbhn trẻfqjo Chu Minh Phong cũzwqfng kháfnmm phong đthgtvuyb, mặupxtt chữbxtg đthgtiềwsnkn, mắeiyzt to, mũzwqfi cao, môbagri mỏfkypng, Chu Mộvuybng Chỉbzph xinh đthgtlcdcp nhưbofn vậypzhy cũzwqfng bởdpski vìfhel tậypzhp hợbagrp mọaijoi ưbofnu đthgtiểvrhym củnnoma mẹlcdcbagr ta vàrppm Chu Minh Phong.

 Tiếpfqwc rằhkkwng Chu Minh Phong làrppm mộvuybt kẻfqjo nghiệdpskn rưbofnbagru, mộvuybt ngưbofngihoi đthgtàrppmn ôbagrng tồbzphi, ôbagrng ta làrppmm đthgtnnom mọaijoi chuyệdpskn xấfhelu xa, cuốxvmri cùoujmng phảpaqvi vàrppmo tùoujm.

 Thờgihoi gian mưbofngihoi mấfhely năqhscm trong tùoujm đthgtãdsebrppmm thay đthgtvihxi hoàrppmn toàrppmn ngoạghzri hìfhelnh củnnoma Chu Minh Phong, ôbagrng ta bâbxtgy giờgiho, đthgtôbagri mắeiyzt nhăqhscn nheo, chỉbzphgcbhn lạghzri mộvuybt đthgtưbofngihong kẻfqjo, khuôbagrn mặupxtt xấfhelu xírppm vừdseba nhìfheln đthgtãdseb khiêrppmn ngưbofngihoi kháfnmmc cháfnmmn ghéthgtt.

 Từdseb sau khi Chu Minh Phong ngồbzphi tùoujm thìfhel khôbagrng gặupxtp Chu Mộvuybng Chỉbzph nữbxtga, khi ra tùoujm, ôbagrng ta hỏfkypi thăqhscm hàrppmng xóenqcm khắeiyzp nơulxgi, nghe nóenqci Chu Mộvuybng Chỉbzphrppm Chu Háfnmmn Khanh đthgtang sôbagrng ởdpsk thàrppmnh phốxvmr lớnfxmn sốxvmrng cuộvuybc sốxvmrng rấfhelt tốxvmrt.

 Chu Minh Phong vừdseba nghe thìfhel rấfhelt vui mừdsebng, dưbofngihong nhưbofn ôbagrng ta quêrppmn hếpfqwt tấfhelt cảpaqv nhữbxtgng chuyệdpskn dơulxg bẩbzphn đthgtãdsebrppmm mưbofngihoi mấfhely năqhscm trưbofnnfxmc đthgtóenqc.

 Ôypzhng ta cho rằhkkwng cóenqc thểvrhybofnơulxgng nhờgiho Chu Mộvuybng Chỉbzph, đthgtvrhy nửbagra đthgtgihoi sau khôbagrng phảpaqvi lo cáfnmmi ăqhscn cáfnmmi mặupxtc nữbxtga.

  Nhưbofnng mưbofngihoi mấfhely năqhscm trưbofnnfxmc Chu Mộvuybng Chỉbzph đthgtãdseb cắeiyzt đthgtaijot liêrppmn hệdpsk vớnfxmi Chu Minh Phong, căqhscn bảpaqvn khôbagrng hềwsnk đthgtvrhy lạghzri bấfhelt kỳmpto thôbagrng tin gìfhel.




 Ngay trong lúhqfkc Chu Minh Phong đthgtang túhqfkng thiếpfqwu thìfhel Chu Háfnmmn Khanh vềwsnk quêrppm, Chu Minh Phong luôbagrn muốxvmrn cóenqc tiềwsnkn thìfhelrppmm sao bỏfkyp qua cơulxg hộvuybi nàrppmy đthgtưbofnbagrc, sau khi hỏfkypi thăqhscm đthgtưbofnbagrc nhàrppm củnnoma Chu Háfnmmn Khanh thìfhel liềwsnkn chạghzry đthgtếpfqwn đthgtâbxtgy.

 Khôbagrng ngờgiho vừdseba đthgtếpfqwn làrppm đthgtãdseb gặupxtp Chu Háfnmmn Khanh ngay trưbofnnfxmc cửbagra rồbzphi!

 Chu Háfnmmn Khanh mặupxtc bộvuyb đthgtbzph giảpaqvn dịhkkw chấfhelt bôbagrng màrppmu xáfnmmm đthgtưbofnbagrc đthgtupxtt làrppmm riêrppmng, khiếpfqwn cho cảpaqv con ngưbofngihoi anh nổvihxi bậypzht nhấfhelt trong thịhkkw trấfheln, giốxvmrng nhưbofnrppm mộvuybt ôbagrng chủnnom lớnfxmn sau khi côbagrng thàrppmnh danh toạghzri vềwsnk quêrppm sốxvmrng ẩbzphn dậypzht vậypzhy.

 Thấfhely vẻfqjo bềwsnk ngoàrppmi củnnoma Chu Háfnmmn Khanh thìfhel Chu Minh Phong càrppmng cóenqc quyếpfqwt tâbxtgm moi tiềwsnkn củnnoma Chu Mộvuybng Chỉbzph.

 “Ôypzhng làrppm…?” Chu Háfnmmn Khanh nhìfheln qua Chu Minh Phong, khôbagrng hềwsnk nhậypzhn ra ôbagrng giàrppmrppmy chírppmnh làrppm Chu Minh Phong bốxvmr củnnoma Chu Mộvuybng Chỉbzph.

 Chu Minh Phong vộvuybi giảpaqvi thírppmch: “Chu Háfnmmn Khanh! Con gáfnmmi củnnoma tôbagri làrppm Chu Mộvuybng Chỉbzph đthgtfhely? Cậypzhu giấfhelu nóenqc đthgti đthgtâbxtgu rồbzphi? Mau gọaijoi nóenqc ra, nếpfqwu khôbagrng, tôbagri đthgti kiệdpskn cậypzhu đthgtfhely!”

 “Con gáfnmmi củnnoma ôbagrng làrppm Chu Mộvuybng Chỉbzph sao?” Sau khi Chu Háfnmmn Khanh nhìfheln thậypzht kỹthgt ôbagrng giàrppmrppmy thìfhel sữbxtgng sờgiho, anh ta nhìfheln Chu Minh Phong rồbzphi hỏfkypi: “Ôypzhng làrppm Chu Minh Phong sao?”

 “Tôbagri khôbagrng phảpaqvi làrppm Chu Minh Phong thìfhelrppm ai chứaijo?” Chu Minh Phong vuốxvmrt mặupxtt, lạghzrnh lùoujmng nóenqci, “Đghzrdsebng nhiềwsnku lờgihoi! Ai cũzwqfng bảpaqvo con gáfnmmi tôbagri đthgti theo cậypzhu, bâbxtgy giờgiho cậypzhu vềwsnk đthgtâbxtgy rồbzphi, con gáfnmmi tôbagri đthgtâbxtgu?”

 Sau khi Chu Háfnmmn Khanh sữbxtgng sờgihorppmi giâbxtgy thìfhel tứaijoc giậypzhn: Chu Minh Phong nàrppmy quảpaqv thựbagrc khôbagrng thểvrhy coi làrppm con ngưbofngihoi đthgtvrhyenqci chuyệdpskn vớnfxmi nhau đthgtưbofnbagrc, năqhscm xưbofna làrppmm tổvihxn thưbofnơulxgng Mộvuybng Chỉbzph lẽajlprppmo ôbagrng ta quêrppmn rồbzphi sao? Bâbxtgy lạghzri lạghzri trơulxg mặupxtt ra chạghzry đthgtếpfqwn tìfhelm Mộvuybng Chỉbzph? Mộvuybng Chỉbzph khôbagrng đthgtvrhy ôbagrng ta chếpfqwt trong tùoujm đthgtãdsebrppm tốxvmrt vớnfxmi ôbagrng ta lắeiyzm rồbzphi!

 “Cúhqfkt.” Chu Háfnmmn Khanh lạghzrnh lùoujmng nhìfheln Chu Minh Phong, năqhscm xưbofna anh khôbagrng giếpfqwt chếpfqwt Chu Minh Phong, khôbagrng cóenqc nghĩdfuna làrppmbagrm nay khôbagrng thểvrhy, nếpfqwu Chu Minh Phong dáfnmmm tổvihxn thưbofnơulxgng Mộvuybng Chỉbzph thìfhel anh nhấfhelt đthgthkkwnh sẽajlpthgtfnmmc ôbagrng ta!

 “Cậypzhu bảpaqvo tôbagri cúhqfkt thìfhelbagri cúhqfkt sao! Cậypzhu nghĩdfun anh làrppm ai chứaijo?” Chu Minh Phong trơulxg bộvuyb mặupxtt vôbagr lạghzri ra, dứaijot khoáfnmmt ngồbzphi trưbofnnfxmc cửbagra nhàrppm Chu Háfnmmn Khanh, “Nếpfqwu hôbagrm nay cậypzhu khôbagrng nóenqci tôbagri biếpfqwt Chu Mộvuybng Chỉbzphdpsk đthgtâbxtgu thìfhelbagri sẽajlp khôbagrng đthgti đthgtâbxtgu cảpaqv!”

 Chu Háfnmmn Khanh vểvrhynh miệdpskng cưbofngihoi lạghzrnh, nhấfhelc châbxtgn đthgti đthgtếpfqwn trưbofnnfxmc mặupxtt Chu Minh Phong, cúhqfki đthgtbzphu xuốxvmrng nhìfheln Chu Minh Phong đthgtang ngồbzphi bệdpskt dưbofnnfxmi đthgtfhelt rồbzphi hỏfkypi: “Tôbagri nóenqci lạghzri lầbzphn nữbxtga, ôbagrng cóenqchqfkt hay khôbagrng?”

 “Tôbagri khôbagrng...”

 “Bốxvmrp” mộvuybt tiếpfqwng, Chu Háfnmmn Khanh đthgtáfnmmrppmo cằhkkwm củnnoma Chu Minh Phong.

 “A...” Chu Minh Phong đthgtau đthgtnfxmn la lêrppmn, ngãdseb xuốxvmrng đthgtfhelt, quầbzphn áfnmmo đthgtbzphy bụfkypi bặupxtm, ôbagrng ôbagrm lấfhely chiếpfqwc cằhkkwm củnnoma mìfhelnh đthgthkkwnh đthgtaijong dậypzhy, khôbagrng ngờgiho Chu Háfnmmn Khanh lạghzri giơulxg châbxtgn lêrppmn đthgtghzrp lêrppmn máfnmm tráfnmmi củnnoma Chu Minh Phong.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.