Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ

Chương 388 : Kết cục bất ngờ (2)

    trước sau   
‘Đrkcwiiteng, xin đoyraiiteng nhậiiten lầltuum em!’ Liêjfssn Kiềhsxlu thìzggw thàcwizo. Côzhfb thậiitet sựtkcu rấtzctt sợrwzm trảibgki qua đoyraêjfssm qua sựtkcuzggwnh càcwizng trởrgkjjfssn tồhlngi tệptby.

Nghe côzhfbvodbi vậiitey Hoàcwizng Phủiqpt Ngạphfsn Tưzhfbrhzhc khẽqrwa nhíoamvu màcwizy, hắcwizn đoyraăddvfm đoyraăddvfm nhìzggwn côzhfb sau đoyraóvodb đoyraưzhfba tay vékiqko nhẹdnbf chóvodbp mũohyqi côzhfb.

‘Ai ui, đoyraau!’ Liêjfssn Kiềhsxlu bấtzctt mãgmojn lêjfssn tiếxxvgng.

‘Nha đoyraltuuu em nha, làcwizm gìzggwcwiz yếxxvgu ớrhzht vậiitey chứkpfm, anh đoyraâjfssu cóvodb mạphfsnh tay lắcwizm đoyraâjfssu?’ Hoàcwizng Phủiqpt Ngạphfsn Tưzhfbrhzhc thấtzcty vẻdnbf mặbwmtt nhăddvfn nhóvodb củiqpta côzhfb, buồhlngn cưzhfbiarii buôzhfbng tay ra nhìzggwn côzhfbvodbi.

‘Ngạphfsn Tưzhfbrhzhc …’ Liêjfssn Kiềhsxlu sữhkyvng ngưzhfbiarii, chẳajxhng lẽqrwa hắcwizn …

‘Anh làcwiz ai?’


Lầltuun nàcwizy làcwiz Hoàcwizng Phủiqpt Ngạphfsn Tưzhfbrhzhc hỏbwmti.

Hảibgk???

Liêjfssn Kiềhsxlu giậiitet mìzggwnh, gưzhfbơtzctng mặbwmtt chợrwzmt táqyizi mékiqkt.

zhfb bỗwzhdng thấtzcty mặbwmtt mìzggwnh bịbwmtcwizn tay to củiqpta hắcwizn nâjfssng lêjfssn, hắcwizn nháqyizy mắcwizt: ‘Anh làcwiz ai em cóvodb biếxxvgt khôzhfbng?’

‘Biếxxvgt … biếxxvgt …’ Liêjfssn Kiềhsxlu lắcwizp bắcwizp trảibgk lờiarii, lầltuun nàcwizy côzhfb bịbwmt dọuimwa đoyraếxxvgn giậiitet mìzggwnh, trờiarii ạphfs, chắcwizc khôzhfbng phảibgki làcwiz mấtzctt tríoamv nhớrhzh chứkpfm? ‘Anh làcwiz Ngạphfsn Tưzhfbrhzhc …’ Côzhfb run giọuimwng nóvodbi.

‘Ngoàcwizi đoyraiềhsxlu nàcwizy ra?’ Hoàcwizng Phủiqpt Ngạphfsn Tưzhfbrhzhc cau màcwizy, áqyiznh mắcwizt đoyraltuuy vẻdnbf dọuimwa dẫbwmtm nhìzggwn côzhfb khôzhfbng chớrhzhp.

‘Ngoàcwizi … ngoàcwizi đoyraiềhsxlu nàcwizy hảibgk? Làcwiz … làcwiz …’ Côzhfb lắcwizp bắcwizp nửecaaa ngàcwizy vẫbwmtn chưzhfba dáqyizm nóvodbi tiếxxvgp, trong lòyofang cựtkcuc kỳdots sợrwzm nghe thấtzcty mộqyizt câjfssu phủiqpt đoyrabwmtnh củiqpta hắcwizn..

Hoàcwizng Phủiqpt Ngạphfsn Tưzhfbrhzhc thấtzcty côzhfbtzctp a ấtzctp úiaring thậiitet lâjfssu, trong đoyraáqyizy mắcwizt xẹdnbft qua mộqyizt chúiarit khôzhfbng vui, hắcwizn cúiarii thấtzctp đoyraltuuu, đoyraôzhfbi môzhfbi lửecaaa nóvodbng đoyraáqyizp xuốjfssng gòyofa ngựtkcuc đoyraltuuy đoyrabwmtn củiqpta côzhfb, lậiitep tứkpfmc nơtzcti đoyraóvodb xuấtzctt hiệptbyn mộqyizt dấtzctu hôzhfbn đoyrabwmtecaang, Liêjfssn Kiềhsxlu khôzhfbng kìzggwm đoyraưzhfbrwzmc khẽqrwajfssn mộqyizt tiếxxvgng.

Hoàcwizng Phủiqpt Ngạphfsn Tưzhfbrhzhc đoyracwizc ýzhfb nhìzggwn thàcwiznh quảibgk củiqpta mìzggwnh cùddvfng biểzttiu tìzggwnh củiqpta côzhfb, đoyraôzhfbi mắcwizt đoyraiềhsxlm tĩecaanh xẹdnbft qua mộqyizt ýzhfbzhfbiarii tàcwiz mịbwmt … ‘Vợrwzmjfssu củiqpta anh, mớrhzhi sáqyizng sớrhzhm đoyraãgmojvodb hứkpfmng thúiari chơtzcti tròyofa mấtzctt tríoamv nhớrhzh vớrhzhi anh sao? Đrkcwưzhfbrwzmc thôzhfbi, đoyraztti anh dùddvfng hàcwiznh đoyraqyizng gợrwzmi lạphfsi tríoamv nhớrhzh củiqpta em nha!’ Nóvodbi xong hắcwizn cúiarii đoyraltuuu, vùddvfi mặbwmtt vàcwizo gáqyizy côzhfb, tham lam cắcwizn múiarit vùddvfng gáqyizy trắcwizng nhưzhfb tuyếxxvgt củiqpta côzhfb.

???

‘… Ngạphfsn Tưzhfbrhzhc …’ Liêjfssn Kiềhsxlu chợrwzmt thékiqkt lêjfssn, côzhfb vộqyizi vàcwizng đoyravodby hắcwizn ra …

‘Sao vậiitey?’ Hoàcwizng Phủiqpt Ngạphfsn Tưzhfbrhzhc ngơtzct ngáqyizc, hắcwizn quảibgk thựtkcuc bịbwmt phảibgkn ứkpfmng củiqpta côzhfbcwizm cho hồhlng đoyrahlng, nhìzggwn côzhfb bằrgkjng áqyiznh mắcwizt khóvodb hiểzttiu.

Trong mắcwizt Liêjfssn Kiềhsxlu chỉivlivodb kinh ngạphfsc vàcwiz mừiiteng rỡxkwv: ‘Anh … anh vừiitea nóvodbi gìzggw?’


Hoàcwizng Phủiqpt Ngạphfsn Tưzhfbrhzhc tứkpfmc cưzhfbiarii nhìzggwn côzhfbvodbi: ‘Anh nóvodbi em chơtzcti tròyofa mấtzctt tríoamv nhớrhzh vớrhzhi anh.’

‘Khôzhfbng phảibgki câjfssu đoyraóvodb, câjfssu trưzhfbrhzhc kìzggwa!’

‘Câjfssu trưzhfbrhzhc?’ Hắcwizn nhưzhfbrhzhng màcwizy, ‘Đrkcwâjfssu cóvodb!’

Liêjfssn Kiềhsxlu sốjfsst ruộqyizt nhắcwizc lạphfsi: ‘Anh vừiitea mớrhzhi nóvodbi em làcwizzggw củiqpta anh?’

Trờiarii ạphfs, chẳajxhng lẽqrwa Giáqyizng Đrkcwltuuu Thuậiitet thậiitet sựtkcu đoyraưzhfbrwzmc pháqyiz giảibgki rồhlngi sao?

Ngay lậiitep tứkpfmc mặbwmtt côzhfb bịbwmtjfssng lêjfssn, đoyraôzhfbi môzhfbi phấtzctn hồhlngng bịbwmt hắcwizn hung hăddvfng hôzhfbn xuốjfssng, nụhksyzhfbn nhưzhfb trừiiteng phạphfst.

‘Ưxtezmm … đoyraáqyizng ghékiqkt!’

‘Chúiaring ta … vềhsxl mặbwmtt pháqyizp luậiitet màcwizvodbi làcwiz quan hệptby vợrwzm chồhlngng. Em làcwiz ngưzhfbiarii vợrwzmcwiz Hoàcwizng Phủiqpt Ngạphfsn Tưzhfbrhzhc đoyraưzhfbiaring đoyraưzhfbiaring chíoamvnh chíoamvnh cưzhfbrhzhi vềhsxl. Chỉivlicwiz … còyofan thiếxxvgu mộqyizt hôzhfbn lễexld chíoamvnh thứkpfmc màcwiz thôzhfbi.’

‘Em … Ngạphfsn Tưzhfbrhzhc …’ Liêjfssn Kiềhsxlu kíoamvch đoyraqyizng đoyraếxxvgn sắcwizp khóvodbc lêjfssn, cảibgk ngưzhfbiarii đoyrahsxlu pháqyizt run, côzhfb mừiiteng rỡxkwvyofang tay qua cổzhfb hắcwizn nhưzhfb muốjfssn tìzggwm mộqyizt đoyraiểzttim tựtkcua.

Thậiitet tốjfsst quáqyiz! Rốjfsst cuộqyizc hắcwizn đoyraãgmoj khôzhfbi phụhksyc lạphfsi tríoamv nhớrhzh rồhlngi! Tấtzctt cảibgk thậiitet giốjfssng nhưzhfb mộqyizt giấtzctc mộqyizng.

‘Trờiarii ạphfs!’ Hoàcwizng Phủiqpt Ngạphfsn Tưzhfbrhzhc bịbwmt phảibgkn ứkpfmng củiqpta côzhfbcwizm cho sợrwzmgmoji, sau đoyraóvodb trêjfssn gưzhfbơtzctng mặbwmtt anh tuấtzctn chợrwzmt hiệptbyn lêjfssn nụhksyzhfbiarii …

‘Khôzhfbng ngờiari nha đoyraltuuu em bìzggwnh thưzhfbiaring trôzhfbng cóvodb vẻdnbf khôzhfbng lo khôzhfbng nghĩecaa, thìzggw ra làcwiz nghe đoyraếxxvgn hôzhfbn lễexldohyqng nôzhfbn nóvodbng đoyraếxxvgn vậiitey!’

‘Ngạphfsn Tưzhfbrhzhc …’ Liêjfssn Kiềhsxlu quảibgk thậiitet nóvodbi khôzhfbng nêjfssn lờiarii, nưzhfbrhzhc mắcwizt vìzggw mừiiteng rỡxkwv quáqyiz đoyraqyiz khôzhfbng kìzggwm đoyraưzhfbrwzmc màcwizcwizo rạphfst rơtzcti.


‘Nha đoyraltuuu, đoyraang yêjfssn đoyraang làcwiznh sao tựtkcuzhfbng lạphfsi khóvodbc?’ Hoàcwizng Phủiqpt Ngạphfsn Tưzhfbrhzhc thấtzcty nưzhfbrhzhc mắcwizt khôzhfbng ngừiiteng rơtzcti trêjfssn máqyizzhfb, nhấtzctt thờiarii hoang mang, vộqyizi giúiarip côzhfb lau đoyrai nưzhfbrhzhc mắcwizt, sủiqptng nịbwmtch dỗwzhdcwiznh: ‘Đrkcwưzhfbrwzmc rồhlngi đoyraưzhfbrwzmc rồhlngi, đoyrahsxlu tạphfsi anh khôzhfbng tốjfsst. Anh khôzhfbng nêjfssn nóvodbi em khôzhfbng lo khôzhfbng nghĩecaa, anh nhậiiten lỗwzhdi đoyraưzhfbrwzmc khôzhfbng?’

Phìzggwiii…

Liêjfssn Kiềhsxlu bịbwmt lờiarii nóvodbi củiqpta hắcwizn làcwizm cho bậiitet cưzhfbiarii, côzhfbddvfi mặbwmtt vàcwizo hõxdgtm vai hắcwizn, nóvodbi mộqyizt câjfssu từiite tậiiten đoyraáqyizy lòyofang: ‘Ôcmjfng xãgmoj, cóvodb thểztti trởrgkj thàcwiznh Liêjfssn Kiềhsxlu củiqpta anh thậiitet tốjfsst, em thậiitet hạphfsnh phúiaric!’

zhfb biếxxvgt hắcwizn hoàcwizn toàcwizn khôzhfbng nhớrhzhzggw vềhsxl nhữhkyvng chuyệptbyn xảibgky ra mấtzcty ngàcwizy nay nhưzhfbng côzhfb nhớrhzh rấtzctt rõxdgt. Chíoamvnh vìzggw vậiitey côzhfb biếxxvgt, cóvodb đoyraưzhfbrwzmc ngàcwizy hôzhfbm nay làcwiz mộqyizt niềhsxlm hạphfsnh phúiaric lớrhzhn đoyraếxxvgn thếxxvgcwizo, phảibgki trảibgk giáqyiz bao nhiêjfssu nưzhfbrhzhc mắcwizt cùddvfng khổzhfbjfssm.

Lờiarii củiqpta côzhfb khiếxxvgn cho lòyofang Hoàcwizng Phủiqpt Ngạphfsn Tưzhfbrhzhc mềhsxlm nhũohyqn …

‘Nha đoyraltuuu, kêjfssu lạphfsi lầltuun nữhkyva!’

Giọuimwng trầltuum thấtzctp hắcwizn ra lệptbynh.

‘Ôcmjfng xãgmoj …’ Liêjfssn Kiềhsxlu khôzhfbng chúiarit che dấtzctu tìzggwnh cảibgkm củiqpta mìzggwnh, ngọuimwt ngàcwizo kêjfssu, sau đoyraóvodbqyiz lấtzcty cổzhfb hắcwizn, ‘Ôcmjfng xãgmoj, ôzhfbng xãgmoj, ôzhfbng xãgmoj …’ Côzhfbjfssu mộqyizt tràcwizng, chỉivli hậiiten khôzhfbng thểztti đoyraem cáqyizch xưzhfbng hôzhfbcwizy màcwiz nhữhkyvng ngàcwizy trưzhfbrhzhc khôzhfbng gọuimwi, gọuimwi bùddvf mộqyizt lầltuun.

Liềhsxln sau đoyraóvodb, tiếxxvgng kêjfssu đoyraãgmoj bịbwmt nuốjfsst mấtzctt trong nụhksyzhfbn củiqpta hắcwizn, thâjfssm tìzggwnh màcwizqyiz đoyraphfso đoyraoạphfst lấtzcty từiiteng chúiarit ngọuimwt ngàcwizo từiitezhfbi côzhfb. Tuy hắcwizn khôzhfbng biếxxvgt sáqyizng nay Liêjfssn Kiềhsxlu bịbwmtoamvch đoyraqyizng bởrgkji đoyraiềhsxlu gìzggwcwizvodb nhữhkyvng hàcwiznh đoyraqyizng lạphfsddvfng nhưzhfb vậiitey nhưzhfbng … hắcwizn rấtzctt thíoamvch mộqyizt Liêjfssn Kiềhsxlu hoàcwizn toàcwizn khôzhfbng dấtzctu diếxxvgm tìzggwnh cảibgkm nhưzhfb vậiitey. Từiiteng hàcwiznh đoyraqyizng từiiteng lờiarii nóvodbi củiqpta côzhfb đoyrahsxlu khiếxxvgn tim hắcwizn mềhsxlm đoyrai, càcwizng thêjfssm trâjfssn trọuimwng vàcwizjfssu thưzhfbơtzctng.

Từiite khi kếxxvgt hôzhfbn đoyraếxxvgn nay đoyraâjfssy làcwiz lầltuun thứkpfm hai côzhfb chủiqpt đoyraqyizng gọuimwi hắcwizn làcwiz “ôzhfbng xãgmoj”. Lầltuun đoyraltuuu tiêjfssn chíoamvnh làcwizrgkj buổzhfbi dạphfs tiệptbyc chếxxvgt tiệptbyt đoyraóvodb! Còyofan lầltuun nàcwizy …

‘Lạphfsi gọuimwi anh mộqyizt lầltuun!’ Hoàcwizng Phủiqpt Ngạphfsn Tưzhfbrhzhc quyếxxvgn luyếxxvgn khôzhfbng nỡxkwv rờiarii môzhfbi côzhfb, hắcwizn nhẹdnbfzggw tráqyizn mìzggwnh lêjfssn tráqyizn côzhfb, áqyiznh mắcwizt dầltuun trởrgkjjfssn lửecaaa nóvodbng, bàcwizn tay bắcwizt đoyraltuuu “hạphfsnh kiểzttim xấtzctu” dờiarii xuốjfssng dưzhfbrhzhi, ýzhfb đoyrahlng rấtzctt rõxdgtcwizng.

‘Đrkcwiiteng màcwiz, tốjfssi qua đoyraãgmoj nhiềhsxlu lầltuun nhưzhfb vậiitey. Em … em … mệptbyt quáqyiz!’ Liêjfssn Kiềhsxlu ngưzhfbrwzmng ngùddvfng vùddvfi mặbwmtt vàcwizo gốjfssi. Côzhfb thậiitet mệptbyt muốjfssn chếxxvgt rồhlngi.

Thậiitet ra côzhfb nghĩecaa hoàcwizi cũohyqng khôzhfbng hiểzttiu, chẳajxhng lẽqrwa ngưzhfbiarii đoyraàcwizn ôzhfbng nàcwizo cũohyqng nhưzhfb hắcwizn tinh lựtkcuc dồhlngi dàcwizo vậiitey sao? Mỗwzhdi lầltuun hắcwizn đoyrahsxlu làcwizm côzhfb mệptbyt đoyraếxxvgn bấtzctt tỉivlinh nhâjfssn sựtkcuyofan thủiqpt phạphfsm thìzggw tinh thầltuun sáqyizng láqyizng, hàcwizo hứkpfmng đoyraếxxvgn côzhfbng ty làcwizm việptbyc. Haizz, chẳajxhng lẽqrwa đoyraâjfssy làcwiz sựtkcu kháqyizc biệptbyt cơtzct bảibgkn giữhkyva nam vàcwiz nữhkyv sao? Phảibgki vậiitey khôzhfbng?

Đrkcwang bịbwmt dụhksyc hỏbwmta thiêjfssu đoyrajfsst, Hoàcwizng Phủiqpt Ngạphfsn Tưzhfbrhzhc nhấtzctt thờiarii khôzhfbng nhớrhzh ra tốjfssi hôzhfbm qua đoyraãgmoj xảibgky ra chuyệptbyn gìzggw, nghe côzhfbvodbi vậiitey, hắcwizn nhìzggwn lạphfsi mộqyizt vòyofang xung quanh, trong lòyofang khôzhfbng khỏbwmti rầltuuu rĩecaa. Hai ngưzhfbiarii bọuimwn họuimw sao lạphfsi chạphfsy đoyraếxxvgn phòyofang dàcwiznh cho kháqyizch ngủiqpt chứkpfm? Chỉivlivodb đoyraiềhsxlu … cảibgkm giáqyizc nghi hoặbwmtc nàcwizy rấtzctt nhanh đoyraãgmoj bịbwmtkiqkm ra sau đoyraltuuu bởrgkji vìzggwzhfbrhzhi thâjfssn, côzhfb vợrwzm nhỏbwmt củiqpta hắcwizn quáqyizjfssu kiềhsxlu, trong lòyofang chợrwzmt dâjfssng lêjfssn mộqyizt cảibgkm giáqyizc thỏbwmta mãgmojn cùddvfng kiêjfssu ngạphfso.

Hắcwizn cưzhfbiarii khẽqrwa, đoyraáqyizy mắcwizt tràcwizn đoyraltuuy sựtkcu sủiqptng nịbwmtch chỉivlicwiznh cho riêjfssng côzhfb, ‘Đrkcwhsxlu làcwiz anh sai, vậiitey đoyraztti cho anh tậiiten tâjfssm lấtzcty lòyofang em đoyrai!’ Môzhfbi nởrgkj nụhksyzhfbiarii xấtzctu xa, trong lúiaric Liêjfssn Kiềhsxlu còyofan chưzhfba phảibgkn ứkpfmng kịbwmtp hắcwizn đoyraãgmojiarii đoyraltuuu xuốjfssng. Đrkcwôzhfbi môzhfbi lửecaaa nóvodbng từiitezhfbi côzhfb mộqyizt đoyraưzhfbiaring hôzhfbn xuốjfssng, dọuimwc theo vàcwiznh tai xinh đoyradnbfp, chiếxxvgc gáqyizy trắcwizng nõxdgtn sau đoyraóvodbcwizzhfbơtzctng quai xanh, tiếxxvgp tụhksyc bừiitea bãgmoji nhấtzctm nháqyizp nơtzcti gòyofa ngựtkcuc mềhsxlm mạphfsi trắcwizng noãgmojn chọuimwc cho thâjfssn thểztti mềhsxlm mạphfsi củiqpta côzhfb run lêjfssn từiiteng trậiiten.

Cảibgkm giáqyizc đoyraưzhfbrwzmc đoyraôzhfbi tay nhưzhfbvodb đoyraiệptbyn củiqpta hắcwizn đoyraang dao đoyraqyizng trêjfssn nhữhkyvng bộqyiz vịbwmt mẫbwmtn cảibgkm củiqpta mìzggwnh, Liêjfssn Kiềhsxlu khôzhfbng ngừiiteng vặbwmtn vẹdnbfo, cổzhfb họuimwng kìzggwm khôzhfbng đoyraưzhfbrwzmc pháqyizt ra mộqyizt tiếxxvgng rêjfssn rỉivlijfss ngưzhfbiarii. Nghe thấtzcty thanh âjfssm nhưzhfb thốjfssng khổzhfb lạphfsi giốjfssng nhưzhfb vui thíoamvch củiqpta côzhfb, hắcwizn hưzhfbng phấtzctn khóvodbvodb thểztti tựtkcu kềhsxlm chếxxvg khiếxxvgn cho trong phòyofang lầltuun nữhkyva mộqyizt mảibgknh xuâjfssn sắcwizc.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.