Tru Tiên

Chương 257 : Tru tiên

    trước sau   
   

Màu máu ngâkkaẉp trơctlf̀i ùn ùn xôewhb lại. Bêctlfn trêctlfn Thôewhbng Thiêctlfn Phong, cả màn  trơctlf̀i đtsshêctlf̀u ngả màu đtsshỏ sâkkaw̃m, nhưmjim̃ng đtsshám mâkkawy đtsshen lưmjim̀ng lưmjim̃ng cuôewhḅn lêctlfn  khiêctlf́n ngưmjimơctlf̀i ta trôewhbng thâkkaẃy mà nghẹn thơctlf̉. Dưmjimơctlf́i vâkkaẁng mâkkawy đtsshỏ, bâkkaẃt cưmjiḿ vâkkaẉt  gì cũng bị nhuôewhḅm màu theo, trơctlf̀i đtsshỏ, núi đtsshỏ, hơctlfi mù trôewhbi trêctlfn biêctlf̉n mâkkawy cũng đtsshỏ, nhưmjim̃ng  hạt nưmjimơctlf́c tí tách chảy dưmjimơctlf́i Hôewhb̀ng Kiêctlf̀u đtsshỏ, thâkkaẉm chí cả gió núi khăztsẃc nghiêctlf̣t thôewhb̉i tơctlf́i nhưmjim  cũng nhuôewhb́m màu đtsshỏ nôewhb́t.

ctlfi máu tanh nôewhb̀ng đtsshùn ra khỏi gió, dâkkawng ngâkkaẉp Thôewhbng Thiêctlfn Phong.

Ngưmjimơctlf̀i ngơctlf̣m lúc nhúc tưmjim̀ bôewhb́n phưmjimơctlfng tám hưmjimơctlf́ng cùng bò lêctlfn Thôewhbng Thiêctlfn Phong,  ken dày đtsshêctlf́n mưmjiḿc khôewhbng lôewhḅ ra môewhḅt khe hơctlf̉ nào. Khăztsẃp nơctlfi lôewhb̉m ngôewhb̉m nhưmjim̃ng ngưmjimơctlf̀i, măztsẃt ai  cũng đtsshỏ lòe dị hơctlf̣m. Nhìn trang phục thì thâkkaẃy phâkkaẁn lơctlf́n bâkkaẁy ngưmjimơctlf̀i đtsshctlfn cuôewhb̀ng đtsshó là dâkkawn  chúng sôewhb́ng dưmjimơctlf́i châkkawn núi Thanh Vâkkawn, song bình dâkkawn bá tánh làm sao mà bò và di  chuyêctlf̉n nhanh nhẹn nhưmjim khỉ vưmjimơctlf̣n thêctlf́ đtsshưmjimơctlf̣c, nguyêctlfn nhâkkawn tâkkaẃt nhiêctlfn là do ánh máu quỷ dị  kia đtsshã đtsshoạt mâkkaẃt tâkkawm trí họ.

Khôewhbng mâkkaẃt chút côewhbng sưmjiḿc nào, chỉ nhơctlf̀ Tưmjiḿ Linh Huyêctlf́t Trâkkaẉn mà Quỷ Vưmjimơctlfng tâkkaẉp hơctlf̣p  đtsshưmjimơctlf̣c môewhḅt đtsshạo quâkkawn đtsshôewhbng đtsshảo thêctlf́ này, lại cũng nhơctlf̀ Tưmjiḿ Linh Huyêctlf́t Trâkkaẉn mà Quỷ Vưmjimơctlfng  đtsshã biêctlf́n nhưmjim̃ng ngưmjimơctlf̀i dâkkawn yêctlf́u ơctlf́t mêctlf mụ trơctlf̉ nêctlfn mạnh mẽ đtsshêctlf́n mưmjiḿc lâkkaẉt nhào cả nhưmjim̃ng lưmjiṃc  lưmjimơctlf̣ng tiêctlf̀m năztswng lơctlf́n hơctlfn họ gâkkaẃp chục lâkkaẁn, cưmjiḿ thêctlf́ mà suy đtsshủ thâkkaẃy khôewhbng có cách nào khả  dĩ đtsshôewhb́i phó quyêctlf̀n năztswng của ôewhbng ta. Môewhḅt ngưmjimơctlf̀i dâkkawn thưmjimơctlf̀ng lêctlfn cơctlfn đtsshctlfn thì bâkkaẃt kỳ đtsshôewhb̀ đtsshêctlf̣  nào của Thanh Vâkkawn Môewhbn cũng có thêctlf̉ khôewhbng coi vào đtsshâkkawu, nhưmjimng môewhḅt trăztswm môewhḅt ngàn  ngưmjimơctlf̀i đtsshctlfn thì sao, huôewhb́ng hôewhb̀ hiêctlf̣n tại phải đtsshêctlf́n mưmjimơctlf̀i vạn ngưmjimơctlf̀i phủ khăztsẃp rưmjim̀ng khăztsẃp núi  nhưmjimewhḅt đtsshàn kiêctlf́n cuôewhb̀ng dại cưmjiḿ rùng rùng đtsshùn lêctlfn, thưmjiṃc khiêctlf́n ngưmjimơctlf̀i ta sơctlf̉n tóc gáy.

Trong đtsshàn ngưmjimơctlf̀i ngơctlf̣m lúc nhúc âkkaẃy có râkkaẃt nhiêctlf̀u kẻ lôewhḅ vẻ hưmjimng phâkkaẃn đtsshăztsẉc biêctlf̣t vơctlf́i  ánh máu trêctlfn trơctlf̀i, đtsshạo hạnh của chúng rõ ràng là vưmjimơctlf̣t xa đtsshám dâkkawn thưmjimơctlf̀ng bâkkawu xâkkawu chung  quanh kia. Chúng ngưmjiṃ kiêctlf́m bay vèo vèo, đtsshạo sĩ tu châkkawn làm đtsshưmjimơctlf̣c gì thì chúng cũng làm  đtsshưmjimơctlf̣c nâkkaẃy, mà trình đtsshôewhḅ cưmjiṃc cao, môewhḅt vài kẻ còn hơctlfn đtsshưmjiḿt bọn đtsshêctlf̣ tưmjim̉ canh gác của Thanh  Vâkkawn Môewhbn. Khôewhbng có gì lạ, bơctlf̉i đtsshó chính là đtsshám nhâkkawn sĩ chính đtsshạo góp măztsẉt trong vài trâkkaẉn  chiêctlf́n trưmjimơctlf́c đtsshâkkawy, còn nay đtsshã bị Quỷ Vưmjimơctlfng đtsshoạt mâkkaẃt thâkkaẁn trí.




Đutozưmjimơctlf̣c nhiêctlf̀u cao thủ trơctlf̣ chiêctlf́n côewhḅng thêctlfm lơctlf́p lơctlf́p ngưmjimơctlf̀i đtsshctlfn vôewhb cùng vôewhbkkaẉn, thêctlf́ tâkkaẃn  côewhbng của Ma Giáo chăztsw̉ng khác nào sóng cả vôewhb̃ bơctlf̀, bâkkaẃt khả đtsshưmjimơctlfng cưmjiṃ. Dưmjimơctlf́i màn trơctlf̀i máu,  các đtsshêctlf̣ tưmjim̉ canh gác ơctlf̉ Vâkkawn Hải hâkkaẁu nhưmjimkkaẃt sưmjiḿc kháng cưmjiṃ, cùng lui ra phía sau, chen  chúc rút vêctlf̀ Hôewhb̀ng Kiêctlf̀u.

Chăztsw̉ng bao lâkkawu, cùng vơctlf́i nhưmjim̃ng tiêctlf́ng soàn soạt liêctlfn tiêctlf́p, đtsshại quâkkawn Ma Giáo tưmjim̀ bôewhb́n  phưmjimơctlfng tám hưmjimơctlf́ng đtsshùn lêctlfn đtsshã chiêctlf́m cưmjiḿ cả quảng trưmjimơctlf̀ng Vâkkawn Hải rôewhḅng lơctlf́n. Ngọn núi  tiêctlfn bôewhb̀ng bêctlf̀nh vâkkawn khí dạo nào nay chỉ còn là môewhḅt biêctlf̉n đtsshâkkaẁu ngưmjimơctlf̀i trôewhb̀i sụt và nhưmjim̃ng  tiêctlf́ng la hét gâkkaẁm gào, cảnh tưmjimơctlf̣ng nhưmjimctlfi quỷ vưmjiṃc. Môewhb̃i lúc môewhḅt nhiêctlf̀u ngưmjimơctlf̀i tràn đtsshêctlf́n,  khôewhbng còn chôewhb̃ nào mà chen châkkawn nưmjim̃a.

Trêctlfn cao, môewhḅt quâkkaẁng đtsshỏ trôewhbng nhưmjim quả câkkaẁu máu tưmjim̀ tưmjim̀ bay đtsshêctlf́n quảng trưmjimơctlf̀ng Vâkkawn  Hải, bêctlfn trong vọng ra tiêctlf́ng cưmjimơctlf̀i man dại: "Ha ha ha, bọn rác rưmjimơctlf̉i Thanh Vâkkawn Môewhbn, cuôewhb́i  cùng đtsshã biêctlf́t sưmjiṃ lơctlf̣i hại của lão phu rôewhb̀i nhỉ! Ha ha ha, Đutozạo Huyêctlf̀n đtsshâkkawu! Đutozôewhb̀ câkkaw̉u trêctlf̣ Đutozạo  Huyêctlf̀n vì sao vâkkaw̃n chưmjima ló măztsẉt ra, xưmjima nay ngưmjimơctlfi vâkkaw̃n vì dâkkawn chúng lăztsẃm mà, Tru Tiêctlfn  Kiêctlf́m Trâkkaẉn chăztsw̉ng phải là vôewhb đtsshịch thiêctlfn hạ ưmjim, tại sao đtsshêctlf́n lúc này vâkkaw̃n nhưmjim con rùa đtsshen rút  côewhb̉? Ha ha ha ha ha..."

Tiêctlf́ng cưmjimơctlf̀i vưmjim̀a tục tăztsẁn vưmjim̀a cuôewhb̀ng loạn kích đtsshôewhḅng, khí châkkaẃt hung bạo trong âkkawm  thanh đtsshó phủ môewhḅt tâkkaẃm màn bi thưmjimơctlfng tuyêctlf̣t vọng xuôewhb́ng cả ngọn Thôewhbng Thiêctlfn Phong.

Cũng chính lúc đtsshó, thêctlf́ tâkkaẃn côewhbng của đtsshại quâkkawn Ma Giáo hơctlfi chưmjim̃ng lại, nguyêctlfn nhâkkawn  là do phe chính đtsshạo đtsshã dưmjiṃa vào đtsshịa thêctlf́ đtsshêctlf̉ tưmjim̉ thủ Hôewhb̀ng Kiêctlf̀u. Hôewhb̀ng Kiêctlf̀u là môewhḅt kỳ quan  do thiêctlfn nhiêctlfn kiêctlf́n tạo, hiêctlf̣n giơctlf̀ lại biêctlf́n thành tưmjimơctlf̀ng đtsshôewhb̀ng vách săztsẃt ngăztswn trơctlf̉ bưmjimơctlf́c châkkawn  kẻ thù, măztsẉt câkkaẁu ngày thưmjimơctlf̀ng râkkaẃt rôewhḅng, nhưmjimng lúc này, trưmjimơctlf́c mưmjimơctlf̀i vạn quâkkawn Ma Giáo kia,  thưmjiṃc chăztsw̉ng khác câkkaẁu đtsshôewhḅc môewhḅc là mâkkaẃy.

Đutozàn ngưmjimơctlf̀i cuôewhb̀ng dại mâkkaẃt trí nọ xôewhb đtsshâkkaw̉y nhau dôewhb̀n lêctlfn măztsẉt câkkaẁu, ngay lâkkaẉp tưmjiḿc sau có  kẻ rú lêctlfn hàng tràng "a a a a" chói tai, lại có kẻ đtsshưmjiḿng khôewhbng vưmjim̃ng, bị chen bâkkaẉt khỏi lan  can, rơctlfi xuôewhb́ng vưmjiṃc sâkkawu khôewhbng đtssháy dưmjimơctlf́i gâkkaẁm câkkaẁu, mau chóng hóa thành nhưmjim̃ng châkkaẃm đtsshen,  chìm lút vào biêctlf̉n mâkkawy vôewhbkkaẉn.

Phe chính đtsshạo vôewhb́n đtsshã bị Ma Giáo tâkkaẃn côewhbng bâkkaẃt thình lình, trơctlf̉ tay khôewhbng kịp, lại  thêctlfm sưmjiṃ cách biêctlf̣t vêctlf̀ lưmjiṃc lưmjimơctlf̣ng, vì vâkkaẉy nhanh chóng đtsshêctlf̉ mâkkaẃt Vâkkawn Hải, nhưmjimng lâkkaẁn này,  nhưmjim̃ng nhâkkawn vâkkaẉt tinh nhuêctlf̣ tụ tâkkaẉp trêctlfn Ngọc Thanh đtsshctlf̣n đtsshã theo nhau bay xuôewhb́ng hôewhb̃ trơctlf̣  nhóm tưmjim̉ thủ khiêctlf́n sưmjiḿc chiêctlf́n đtsshâkkaẃu tăztswng lêctlfn rõ rêctlf̣t. Trêctlfn khoảng khôewhbng của Hôewhb̀ng Kiêctlf̀u, hào  quang pháp bảo múa may tung hoành, mạnh mẽ hơctlfn nhiêctlf̀u so vơctlf́i ban nãy.

Nhâkkawn sôewhb́ Ma Giáo tuy đtsshôewhbng, song chỉ có mâkkaẃy chục ngưmjimơctlf̀i là đtsshôewhb́i đtsshâkkaẁu trưmjiṃc diêctlf̣n, còn  tuyêctlf̣t đtsshại đtssha sôewhb́ giáo chúng là bị Quỷ Vưmjimơctlfng dùng yêctlfu lưmjiṃc của Tưmjiḿ Linh Huyêctlf́t Trâkkaẉn lung  lạc thâkkaẁn trí. Tuy Tưmjiḿ Linh Huyêctlf́t Trâkkaẉn có thêctlf̉ kích thích nhưmjim̃ng nguôewhb̀n tiêctlf̀m âkkaw̉n trong ngưmjimơctlf̀i khiêctlf́n sưmjiḿc mạnh tăztswng lêctlfn vôewhb cùng giúp họ leo trèo thoăztswn thoăztsẃt, nhưmjimng suy cho cùng cũng  khôewhbng thêctlf̉ khiêctlf́n họ trong môewhḅt ngày mà học đtsshưmjimơctlf̣c đtsshủ mọi pháp thuâkkaẉt hay khả năztswng ngưmjiṃ  khôewhbng phi hành của ngưmjimơctlf̀i tu tiêctlfn. Ngoài ra thanh thêctlf́ của Ma Giáo tuy dưmjim̃ dôewhḅi song phâkkaẁn  lơctlf́n đtsshêctlf̀u là đtsshơctlf̀ đtsshâkkaw̃n xung phong, vâkkaẃp phải thành lũy nhưmjimewhb̀ng Kiêctlf̀u thì chỉ có nưmjimơctlf́c bó tay  mà thôewhbi! Măztsẉc dù trong đtsshám đtsshó vâkkaw̃n có môewhḅt sôewhb́ ít nhâkkawn sĩ ma ám biêctlf́t ngưmjiṃ kiêctlf́m đtsshâkkaẃu đtsshá trêctlfn  khôewhbng nhưmjimng dâkkaw̃u sao cũng chỉ là thiêctlf̉u sôewhb́.

ctlfn chính đtsshạo môewhḅt măztsẉt tăztswng viêctlf̣n nhâkkawn thủ côewhb́ sôewhb́ng côewhb́ chêctlf́t giưmjim̃ lâkkaẃy Hôewhb̀ng Kiêctlf̀u, môewhḅt  măztsẉt chia cao thủ đtsshi đtsshôewhb́i phó vơctlf́i các cao thủ Ma Giáo đtsshang bay ào ào trêctlfn khôewhbng, lâkkaẃy  đtsshôewhbng đtsshánh ít, chỉ trong nháy măztsẃt đtsshã làm chủ đtsshưmjimơctlf̣c tình hình.

mjiḿ thêctlf́, bêctlfn chính đtsshạo tưmjim̀ tưmjim̀ ôewhb̉n đtsshịnh cục diêctlf̣n, lâkkaẉt ngưmjimơctlf̣c đtsshưmjimơctlf̣c tình thêctlf́. Ơhlyj̉ bêctlfn kia,  đtsshàn ngưmjimơctlf̀i đtsshctlfn măztsẃt đtsshỏ loe nhăztswn răztswng múa vuôewhb́t cưmjiḿ hưmjim̀ng hưmjiṃc xôewhbng lêctlfn nhưmjimng rôewhb́t cục chỉ  chen chúc trêctlfn Hôewhb̀ng Kiêctlf̀u dài hẹp theo kiêctlf̉u tiêctlf́n khôewhbng đtsshưmjimơctlf̣c, lui khôewhbng xong mà thôewhbi.

mjiṃ tao loạn càng lúc càng dưmjim̃ dôewhḅi, càng lúc càng nhiêctlf̀u ngưmjimơctlf̀i đtssháp xuôewhb́ng Hôewhb̀ng Kiêctlf̀u  rôewhb̀i lâkkaẁn lưmjimơctlf̣t táng mạng, song sôewhb́ hạ xuôewhb́ng hình nhưmjim đtsshôewhbng hơctlfn nhiêctlf̀u so vơctlf́i sôewhb́ chính đtsshạo  tiêctlfu diêctlf̣t đtsshưmjimơctlf̣c.

Tình hình đtsshang vưmjimơctlf̣t xa dưmjiṃ liêctlf̣u của bọn Ma Giáo, chính đtsshạo thì sĩ khí ngùn ngụt,  tuy lúc này cục diêctlf̣n vâkkaw̃n khôewhbng có gì khả quan, song suy cho cùng vâkkaw̃n còn hơctlfn cảnh  chêctlf́t nhưmjim ngả rạ lúc mơctlf́i bị tâkkaẃn côewhbng bâkkaẃt chơctlf̣t.

Chỉ có đtsshctlf̀u, hy vọng khôewhbng trụ đtsshưmjimơctlf̣c lâkkawu trong lòng nhưmjim̃ng ngưmjimơctlf̀i chính đtsshạo, khi đtsshại  quâkkawn Ma Giáo bị ngăztswn lại ơctlf̉ môewhḅt đtsshâkkaẁu Hôewhb̀ng Kiêctlf̀u, quả câkkaẁu máu quỷ quái tưmjim̀ tưmjim̀ vưmjimơctlf̣t qua  Vâkkawn Hải, bay tơctlf́i khoảng khôewhbng bêctlfn trêctlfn Hôewhb̀ng Kiêctlf̀u.




Ánh máu đtsshỏ ngâkkaẁu thò ra thụt vào, trôewhbng nhưmjim thêctlf̉ môewhḅt ác ma đtssháng sơctlf̣ đtsshang nhe nanh  múa vuôewhb́t giưmjim̃a lưmjimng chưmjim̀ng trơctlf̀i.

ctlfi máu tanh cuôewhb̀n cuôewhḅn trôewhbi vơctlf́i tôewhb́c đtsshôewhḅ cưmjiṃc nhanh, chỉ trong khoảnh khăztsẃc, tưmjim̀ trong  quả câkkaẁu máu khôewhb̉ng lôewhb̀ đtsshôewhḅt nhiêctlfn có mưmjimơctlf̀i mâkkaẃy côewhḅt sáng đtsshỏ lòe băztsẃn xuôewhb́ng đtsshám chính đtsshạo  đtsshang đtsshưmjiḿng đtsshâkkaẁu bêctlfn kia câkkaẁu.

Phôewhb̉ Hoăztsẁng thưmjimơctlf̣ng nhâkkawn trưmjimơctlf́c đtsshâkkawy đtsshã tưmjim̀ng giao thủ vơctlf́i Ma Giáo, khi trôewhbng thâkkaẃy  quả câkkaẁu máu khôewhb̉ng lôewhb̀ thì tỏ vẻ nghiêctlfm trọng, lúc này nhìn ánh sáng của nhưmjim̃ng cái côewhḅt  dị kỳ nọ, săztsẃc măztsẉt ôewhbng càng thay đtsshôewhb̉i ghêctlfctlf́m, ôewhbng lạc giọng la: "Mau dạt ra, côewhḅt máu đtsshó  chính là vâkkaẉt dụ hoăztsẉc tâkkawm trí đtsshâkkaẃy."

Mọi ngưmjimơctlf̀i nghe vâkkaẉy đtsshôewhb̀ng tái măztsẉt, nháo nhào nhảy tránh, nhưmjimng phe chính đtsshạo  đtsshang đtsshưmjiḿng dày đtsshăztsẉc môewhḅt đtsshâkkaẁu Hôewhb̀ng Kiêctlf̀u đtsshêctlf̉ chôewhb́ng lại sưmjiḿc tâkkaẃn côewhbng của bọn Ma Giáo, côewhḅt  sáng trêctlfn trơctlf̀i chiêctlf́u xuôewhb́ng vơctlf́i tôewhb́c đtsshôewhḅ quá lơctlf́n, chăztsw̉ng biêctlf́t tránh vào đtsshâkkawu cho kịp. Nhưmjim̃ng tiêctlf́ng gào thảm mau chóng vang lêctlfn, có mâkkaẃy đtsshêctlf̣ tưmjim̉ chính đtsshạo bị côewhḅt sáng máu chụp kín  lâkkaẃy, tưmjiḿc thì thâkkawn hình run lêctlfn bâkkaẁn bâkkaẉt, măztsẉt mày rúm ró, đtsshôewhḅng tác trơctlf̉ nêctlfn cưmjiḿng đtsshơctlf và  châkkaẉm chạp, hai măztsẃt băztsẃt đtsshâkkaẁu văztsẁn đtsshỏ.

Có ngưmjimơctlf̀i còn chưmjima hiêctlf̉u rõ ngôewhb khoai, có ngưmjimơctlf̀i lại là đtsshôewhb̀ng môewhbn hoăztsẉc bạn thâkkawn,  trong lúc nguy câkkaẃp, bâkkaẃt châkkaẃp tâkkaẃt cả tiêctlf́n lêctlfn lôewhbi ngưmjimơctlf̀i bị hại ra khỏi côewhḅt sáng, nào ngơctlf̀  ngưmjimơctlf̀i bị hại đtsshôewhḅt nhiêctlfn trơctlf̉ măztsẉt, xuâkkaẃt thủ vôewhb tình, hùng hôewhb̉ câkkaẁm lơctlf̣i đtsshao pháp bảo chém  giêctlf́t mọi ngưmjimơctlf̀i xung quanh, nhưmjim̃ng ngưmjimơctlf̀i vưmjim̀a áp lại gâkkaẁn liêctlf̀n mâkkaẃt mạng trong tay bạn hưmjim̃u  mà khôewhbng hiêctlf̉u tại sao.

Nhưmjim̃ng tiêctlf́ng gào rú, gâkkaẁm gưmjim̀ lâkkaẉp tưmjiḿc vang lêctlfn, Phôewhb̉ Hoăztsẁng thưmjimơctlf̣ng nhâkkawn tái mét măztsẉt,  nghiêctlf́n răztswng, bâkkaẃt châkkaẃp giơctlf́i luâkkaẉt của nhà Phâkkaẉt, thét lơctlf́n: "Giêctlf́t hêctlf́t... nhưmjim̃ng đtsshạo hưmjim̃u đtsshã mêctlf  loạn đtsshi!"

Nói rôewhb̀i, ôewhbng nhăztswn măztsẉt đtsshau đtsshơctlf́n lưmjimơctlf́t tơctlf́i, biêctlf́t lúc này chăztsw̉ng phải lúc ăztswn năztswn sám hôewhb́i,  Đutozạo Huyêctlf̀n thì khôewhbng có đtsshâkkawy, Phôewhb̉ Hoăztsẁng chính là ngưmjimơctlf̀i đtsshưmjiḿc cao vọng trọng nhâkkaẃt trong  phe chính đtsshạo lúc này.

Ôyisang cũng hiêctlf̉u cục diêctlf̣n hiêctlf̣n tại đtsshã khôewhb́n đtsshôewhb́n đtsshêctlf́n cưmjiṃc đtsshctlf̉m rôewhb̀i, có thêctlf̉ xoay  chuyêctlf̉n đtsshêctlf́n đtsshâkkawu thì xoay chuyêctlf̉n đtsshêctlf́n đtsshâkkaẃy, nêctlfn khôewhbng khiêctlfm nhưmjimơctlf̣ng gì nưmjim̃a, đtsshưmjiḿng hăztsw̉n ra  chỉ huy, hò hét mọi ngưmjimơctlf̀i.

Các nhâkkawn sĩ chính đtsshạo ùn ùn tràn lêctlfn, giêctlf́t sạch nhưmjim̃ng ngưmjimơctlf̀i đtsshã mâkkaẃt trí, tạm thơctlf̀i  ôewhb̉n đtsshịnh đtsshưmjimơctlf̣c tình hình, song môewhḅt nôewhb̃i hoang mang lan rôewhḅng trong lòng tâkkaẃt cả nhưmjim̃ng ngưmjimơctlf̀i  chính đtsshạo.

Nhưmjim̃ng ngưmjimơctlf̀i vưmjim̀a rôewhb̀i còn là chiêctlf́n hưmjim̃u kêctlf̀ vai sát cánh, chỉ trong nháy măztsẃt trơctlf̉ đtsshao  đtsshâkkawm chém lâkkaw̃n nhau, lát nưmjim̃a đtsshâkkawy sẽ đtsshêctlf́n lưmjimơctlf̣t ai? Ngôewhḅ nhơctlf̃ chính mình bị loạn trí thì sẽ  thêctlf́ nào?...

ctlf̣t nhưmjim bị kích đtsshôewhḅng, đtsshại quâkkawn Ma Giáo đtsshang chen chúc trêctlfn Hôewhb̀ng Kiêctlf̀u bôewhb̃ng gào  lêctlfn râkkaẁm râkkaẁm vẻ hưmjimng phâkkaẃn, rôewhb̀i nhâkkawn lúc hôewhb̃n loạn nho nhỏ vưmjim̀a rôewhb̀i bêctlfn phe chính đtsshạo,  môewhḅt đtsshôewhḅi Ma Giáo nhe nanh múa vuôewhb́t lại xôewhbng lêctlfn Hôewhb̀ng Kiêctlf̀u.

Phôewhb̉ Hoăztsẁng thưmjimơctlf̣ng nhâkkawn vôewhḅi vàng thét lêctlfn hạ lêctlf̣nh bao vâkkawy, đtsshám Ma Giáo tuy vôewhb́n  là ngưmjimơctlf̀i phàm, nhưmjimng lúc này sau khi bị ma ám thì phâkkaẁn lơctlf́n đtsshêctlf̀u có sưmjiḿc mạnh vôewhb đtsshịch,  thâkkawn thêctlf̉ cũng cưmjiḿng răztsẃn hăztsw̉n lêctlfn, nhưmjim̃ng đtsshêctlf̣ tưmjim̉ bình thưmjimơctlf̀ng trong Thanh Vâkkawn Môewhbn vung  pháp bảo tiêctlfn kiêctlf́m chém vào, râkkaẃt nhiêctlf̀u lâkkaẁn khôewhbng thêctlf̉ giêctlf́t chêctlf́t ngay, bị chúng giăztsẁng co  trì hoãn đtsshưmjimơctlf̣c môewhḅt khoảng thơctlf̀i gian.

Cũng đtsshúng vào khoảng thơctlf̀i gian ngăztsẃn đtsshó, quả câkkaẁu máu trêctlfn khôewhbng rít lêctlfn, tưmjim̀ bêctlfn  trong phát ra nhưmjim̃ng tràng cưmjimơctlf̀i đtsshctlfn dại, chỉ chơctlf́p măztsẃt mưmjimơctlf̀i mâkkaẃy đtsshạo hào quang băztsẃn  xuôewhb́ng, máu đtsshỏ loang loáng, trôewhbng quỷ quái khôewhbn tả.




kkaẉp tưmjiḿc bọn chính đtsshạo chôewhb̀m chôewhb̀m nhảy tránh, chăztsw̉ng ai muôewhb́n biêctlf́n thành nhưmjim̃ng  ngưmjimơctlf̀i đtsshơctlf̀ đtsshâkkaw̃n nhưmjimmjim̉ thi biêctlf́t đtsshi kia.

Ngay lâkkaẉp tưmjiḿc Phôewhb̉ Hoăztsẁng thưmjimơctlf̣ng nhâkkawn dôewhb́c sưmjiḿc chỉ huy, nhưmjimng chính đtsshạo đtsshã loạn,  bọn Ma Giáo hò la ỏm tỏi trêctlfn Hôewhb̀ng Kiêctlf̀u, áp lưmjiṃc càng lúc càng lơctlf́n, mâkkaẃy nhâkkawn sĩ còn sót  lại khôewhb̉ sơctlf̉ chôewhb́ng đtsshơctlf̃, cuôewhb́i cùng khôewhbng chôewhb́ng lại nôewhb̉i, sau môewhḅt tràng bịch bịch liêctlfn tiêctlf́p,  mâkkaẃy cái xác bị đtsshánh văztswng ra, chính là nhưmjim̃ng đtsshêctlf̣ tưmjim̉ chính đtsshạo vưmjim̀a canh gác Hôewhb̀ng Kiêctlf̀u.

Chỉ trong nháy măztsẃt, nhưmjimewhḅt con đtsshêctlfctlf́n bị sụp xuôewhb́ng, dòng thác ngưmjimơctlf̀i cuôewhb̀n cuôewhḅn  tràn sang, giưmjim̃a nhưmjim̃ng tiêctlf́ng la hét hung dưmjim̃, vôewhbewhb́ têctlfn Ma Giáo ùn ùn tràn lêctlfn, tưmjiḿc thì  ngưmjimơctlf̀i trong chính đtsshạo bị đtsshánh thâkkaẃt đtsshctlfn bát đtsshảo, cả môewhḅt phòng tuyêctlf́n đtsshã bị phá vơctlf̃ và  vưmjimơctlf̣t qua hoàn toàn.

Cảnh tưmjimơctlf̣ng chăztsw̉ng khác nào đtsshịa ngục trâkkaẁn gian!

Trái tim mọi ngưmjimơctlf̀i chỉ còn lại hai chưmjim̃ tuyêctlf̣t vọng, trong dòng thác ngưmjimơctlf̀i đtsshctlfn dại,  phe chính đtsshạo bị chia rẽ, cưmjiḿ môewhḅt ngưmjimơctlf̀i phải đtsshôewhb́i măztsẉt vơctlf́i mâkkaẃy chục têctlfn đtsshịch nhâkkawn đtssháng  sơctlf̣ hung hãn khôewhbng biêctlf́t sơctlf̣ chêctlf́t, ai cũng xôewhbng xáo giêctlf́t đtsshịch, vì khôewhbng giêctlf́t chúng thì cũng  bị chúng chăztsẉt thành tưmjimơctlfng thịt. Bâkkaẁu trơctlf̀i nhuôewhb́m đtsshỏ, hơctlfi máu sôewhbi sục, còn tiêctlf́ng cưmjimơctlf̀i cuôewhb̀ng  loạn kia càng lúc càng lôewhb̀ng lôewhḅng, đtsshâkkaẁy vẻ đtsshăztsẃc ý.

Lục Tuyêctlf́t Kỳ cũng ơctlf̉ trong đtsshám đtsshôewhbng chém giêctlf́t, thâkkaẁn kiêctlf́m Thiêctlfn Gia lóng lánh  xanh bay lêctlfn hạ xuôewhb́ng bêctlfn cạnh nàng, môewhb̃i đtsshưmjimơctlf̀ng kiêctlf́m quang nháng lêctlfn là có kẻ gào rú  mâkkaẃt mạng, chỉ có đtsshctlf̀u cưmjiḿ têctlfn này ngã xuôewhb́ng thì trong nháy măztsẃt lại có hai ba, thâkkaẉm chí  bôewhb́n năztswm têctlfn khác xôewhbng vào.

kkaẃm áo trăztsẃng của nàng lúc này đtsshã nhuôewhb́m máu ngả màu đtsshỏ lòm.

kkaẁn dâkkaẁn, đtsshôewhḅng tác của nàng trơctlf̉ nêctlfn châkkaẉm chạp, cánh tay dưmjimơctlf̀ng nhưmjimztsẉng thêctlfm,  nhưmjim̃ng tiêctlf́ng la hét tuyêctlf̣t vọng bêctlfn tai nàng cũng băztsẃt đtsshâkkaẁu hôewhb̃n đtsshôewhḅn đtsshi, nàng khôewhbng biêctlf́t  kiêctlf́m mình đtsshã tưmjimơctlf́c đtsshi bao nhiêctlfu tính mạng, chỉ côewhb́ găztsẃng tâkkaẉn sưmjiḿc chiêctlf́n đtsshâkkaẃu theo bản năztswng.

Nàng căztsẃn răztswng múa kiêctlf́m, đtsshâkkaw̉y lui ba têctlfn đtsshang lơctlf̀n vơctlf̀n trưmjimơctlf́c măztsẉt, vưmjim̀a đtsshịnh đtsshánh lại  môewhḅt thanh đtsshại đtsshao tưmjim̀ bêctlfn cạnh chăztsẉt sang, bôewhb̃ng châkkawn mêctlf̀m nhũn đtsshi. Lục Tuyêctlf́t Kỳ hoảng  hôewhb́t, vâkkaẉn hêctlf́t sưmjiḿc tránh sang môewhḅt bêctlfn, song chỉ trong nháy măztsẃt đtsshã cảm thâkkaẃy hoa măztsẃt váng  đtsshâkkaẁu, rôewhb̀i chôewhb́c lát sau, vai trái lan lêctlfn môewhḅt cơctlfn đtsshau nhói, máu chạy râkkaẁn râkkaẉt.

ctlfn đtsshau này lại kích thích tàn lưmjiṃc của nàng, nàng nghiêctlf́n răztswng trơctlf̉ tay đtsshâkkawm kiêctlf́m,  Thiêctlfn Gia thêctlf́ nhưmjim chẻ tre, tưmjiḿc thì chăztsẉt chém đtsshịch nhâkkawn ngã đtsshâkkaẁy ra đtsshâkkaẃt, nhưmjimng đtsshôewhb̀ng thơctlf̀i,  mâkkaẃy chục cái bóng đtssháng sơctlf̣ xung quanh ào ào xôewhbctlf́i.

Lục Tuyêctlf́t Kỳ thoáng qua môewhḅt cơctlfn tuyêctlf̣t vọng, chỉ có đtsshctlf̀u đtsshúng lúc đtsshó, khuôewhbn măztsẉt  nàng khôewhbng có vẻ sơctlf̣ hãi, trong lúc ánh máu ngâkkaẉp trơctlf̀i, nàng thơctlf̉ ra môewhḅt hơctlfi nhè nhẹ, rôewhb̀i  nhưmjim đtsshã cam chịu sôewhb́ mạng, nàng nhăztsẃm măztsẃt.

Nàng trơctlf̉ tay, Thiêctlfn Gia rưmjiṃc lêctlfn ánh xanh rạng rơctlf̃, nàng thì thâkkaẁm: "Tiêctlf̉u Phàm..."

Thiêctlfn Gia rít lêctlfn u u, phạt xuôewhb́ng câkkaẁn côewhb̉ trăztsẃng ngâkkaẁn của nàng.




Đutozúng lúc Lục Tuyêctlf́t Kỳ săztsẃp hưmjimơctlfng tan ngọc nát, vụt có tiêctlf́ng gió rít, môewhḅt luôewhb̀ng đtsshại  lưmjiṃc ngăztswn lưmjimơctlf̃i kiêctlf́m lại khi nó còn cách côewhb̉ nàng đtsshúng ba phâkkawn, đtsshôewhb̀ng thơctlf̀i cuôewhb̀ng phong  cuôewhḅn lêctlfn, ngưmjimơctlf̀i mơctlf́i đtsshêctlf́n dùng kình khí vôewhb hình đtsshánh bâkkaẉt lũ Ma Giáo kia đtsshi.

Lục Tuyêctlf́t Kỳ kinh ngạc mơctlf̉ to măztsẃt nhìn, thì thâkkaẃy ngưmjimơctlf̀i cưmjiḿu mình chính là âkkawn sưmjim  Thủy Nguyêctlf̣t, săztsẃc măztsẉt bà xám xịt, hiêctlf̉n nhiêctlfn đtsshã tiêctlfu hao khá nhiêctlf̀u nguyêctlfn khí, trêctlfn  mình còn có mâkkaẃy vêctlf́t thưmjimơctlfng nhòe nhoẹt máu.

Lục Tuyêctlf́t Kỳ kêctlfu lêctlfn "Sưmjim phụ...", rôewhb̀i im băztsẉt.

Thủy Nguyêctlf̣t đtsshại sưmjim đtsshã đtsshánh lui bọn ngưmjimơctlf̀i bủa vâkkawy, nhưmjimng khuôewhbn măztsẉt suy sụp, hơctlfi  thơctlf̉ năztsẉng nêctlf̀, chỉ ánh măztsẃt là lóe lêctlfn kiêctlfn đtsshịnh, bà nói to: "Lục Tuyêctlf́t Kỳ, phải sôewhb́ng, hãy  nhơctlf́ lâkkaẃy lơctlf̀i sưmjim phụ, phải tiêctlf́p tục sôewhb́ng..."

Nói chưmjima dưmjiḿt câkkawu, đtsshôewhḅt nhiêctlfn thâkkawn hình bà giâkkaẉt mạnh, khuôewhbn măztsẉt trăztsẃng bêctlf̣ch, Lục  Tuyêctlf́t Kỳ hoảng hôewhb̀n thét lêctlfn: "Sưmjim phụ, ngưmjimơctlf̀i, ngưmjimơctlf̀i làm sao thêctlf́..."

Giọng nàng khản đtsshăztsẉc. Môewhḅt thanh trưmjimơctlf̀ng đtsshao săztsẃc nhọn đtsshâkkaw̃m máu thò lêctlfn khỏi ngưmjiṃc  Thủy Nguyêctlf̣t, bà chao ngưmjimơctlf̀i đtsshi, thét lêctlfn môewhḅt tiêctlf́ng rôewhb̀i vụt xoay mình phát chưmjimơctlf̉ng, tưmjiḿc thì  têctlfn đtsshánh lén đtsshăztsẁng sau bay vù ra ngoài mâkkaẃy trưmjimơctlf̣ng, phun máu mà chêctlf́t.

Kẻ đtsshó kêctlf̉ ra cũng râkkaẃt dũng cảm, tuy đtsshã mâkkaẃt mạng, thâkkawn hình bay đtsshi nhưmjimng tay vâkkaw̃n  năztsẃm chăztsẉt thanh trưmjimơctlf̀ng đtsshao, chỉ thâkkaẃy máu băztsẃn nhưmjimmjima, đtsshao lìa khỏi thâkkawn. Thủy Nguyêctlf̣t  hưmjiṃ lêctlfn đtsshau đtsshơctlf́n, quay mâkkaẃy vòng tại chôewhb̃, cuôewhb́i cùng khôewhbng găztsẃng gưmjimơctlf̣ng đtsshưmjimơctlf̣c nưmjim̃a, bà ngã  xuôewhb́ng.

Lục Tuyêctlf́t Kỳ đtsshâkkaẁu óc trôewhb́ng rôewhb̃ng, khí lưmjiṃc bôewhb̃ng đtsshâkkawu tràn lêctlfn, Thiêctlfn Gia tỏa lam  quang rưmjiṃc rơctlf̃, nhưmjim phưmjimơctlf̣ng hoàng giâkkaẉn dưmjim̃ lâkkaẉp tưmjiḿc đtsshánh bạt tâkkaẃt cả nhưmjim̃ng têctlfn Ma Giáo vâkkawy  quanh đtsshâkkaẃy trong vòng môewhḅt trưmjimơctlf̣ng, máu me băztsẃn tung tóe, bao nhiêctlfu ngưmjimơctlf̀i khôewhbng kịp  tránh, chêctlf́t dưmjimơctlf́i Thiêctlfn Gia.

Nàng đtsshánh lui bọn Ma Giáo xong, loạng choạng lao tơctlf́i bêctlfn Thủy Nguyêctlf̣t, ôewhbm lâkkaẃy  bà, măztsẃt mơctlf̀ nưmjimơctlf́c, khóc gọi: "Sưmjim phụ, ngưmjimơctlf̀i làm sao thêctlf́... ngưmjimơctlf̀i đtsshưmjim̀ng đtsshi..."

ctlf́t thưmjimơctlfng trưmjimơctlf́c ngưmjiṃc Thủy Nguyêctlf̣t quá sâkkawu, máu xả òng ọc, trôewhbng là biêctlf́t khôewhbng  còn trụ đtsshưmjimơctlf̣c bao lâkkawu nưmjim̃a, ánh măztsẃt bà dâkkaẁn dâkkaẁn lạc thâkkaẁn, dưmjimơctlf̀ng nhưmjim nghe thâkkaẃy tiêctlf́ng khóc  gọi của đtsshưmjiḿa đtsshêctlf̣ tưmjim̉ yêctlfu, gưmjimơctlfng măztsẉt nhơctlf̣t nhạt sáng lêctlfn nụ cưmjimơctlf̀i cuôewhb́i cùng, bà nhìn Lục  Tuyêctlf́t Kỳ, giọng rơctlf̀i rạc: "Tuyêctlf́t Kỳ, nhơctlf́... sôewhb́ng cho tôewhb́t... nhé..."

ztsẃng gưmjimơctlf̣ng răztsẉn xong chưmjim̃ "nhé", Thủy Nguyêctlf̣t đtsshại sưmjim kiêctlf̣t sưmjiḿc, ngưmjimơctlf̀i giâkkaẉt nhẹ môewhḅt  cái rôewhb̀i mêctlf̀m nhũn đtsshi, hai măztsẃt cũng tưmjim̀ tưmjim̀ khép lại.

Lục Tuyêctlf́t Kỳ khuỵu xuôewhb́ng nhưmjim bị sét đtsshánh, song đtsshám Ma Giáo xung quanh khôewhbng  đtsshêctlf̉ nàng kịp thơctlf̉, lại nhâkkawn lúc âkkaẃy mà ôewhb̀ ạt xôewhbng vào, Lục Tuyêctlf́t Kỳ khuôewhbn măztsẉt nhơctlf̣t nhạt,  chưmjim̀ng nhưmjim khôewhbng chịu nôewhb̉i sưmjiṃ thâkkaẉt trưmjimơctlf́c măztsẃt là sưmjim phụ đtsshã tăztsẃt thơctlf̉, lại nhưmjimkkaẃt hêctlf́t ý thưmjiḿc  câkkaẁu sinh, cưmjiḿ sưmjim̃ng sơctlf̀ khôewhbng có môewhḅt chút phản kháng.

ewhb̃ng mé bêctlfn có môewhḅt cái bóng lưmjimơctlf́t tơctlf́i, kéo nàng ra khỏi cảnh nguy hiêctlf̉m. Lục Tuyêctlf́t  Kỳ giâkkaẉt mình đtsshưmjima măztsẃt nhìn, thì ra chính là sưmjim tỷ Văztswn Mâkkaw̃n ngưmjimơctlf̀i loang lôewhb̉ máu, Lục Tuyêctlf́t  Kỳ chua xót nghẹn ngào kêctlfu: "Sưmjim phụ, sưmjim phụ, sưmjim..."




ztswn Mâkkaw̃n hai măztsẃt âkkaẁng âkkaẉng nhưmjimng vâkkaw̃n căztsẃn chăztsẉt răztswng, vung kiêctlf́m đtsshánh lui mâkkaẃy têctlfn  Ma Giáo trưmjimơctlf́c măztsẉt, năztsẃm chăztsẉt tay Lục Tuyêctlf́t Kỳ, thét to: "Sưmjim muôewhḅi, hãy nghe lơctlf̀i sưmjim phụ đtsshi,  chúng ta phải găztsẃng sôewhb́ng!"

Lục Tuyêctlf́t Kỳ run râkkaw̉y, ngoái đtsshâkkaẁu nhìn tâkkaẃm thâkkawn đtsshã lăztsẉng tiêctlf́ng chìm dâkkaẁn trong biêctlf̉n  ngưmjimơctlf̀i. Hai măztsẃt cháy rưmjiṃc, nàng lại vung kiêctlf́m lêctlfn, đtsshưmjiḿng áp lưmjimng vơctlf́i Văztswn Mâkkaw̃n, vâkkaẉn hêctlf́t sưmjiḿc  lưmjiṃc còn lại đtsshêctlf̉ chiêctlf́n đtsshâkkaẃu, côewhb́ găztsẃng chi trì vì môewhḅt hy vọng sôewhb́ng.

Huyêctlf́t quang vâkkaw̃n cuôewhḅn trơctlf̀i ngâkkaẉp đtsshâkkaẃt, khôewhbng thâkkaẃy có chút ánh sáng nào, chiêctlf́n  trưmjimơctlf̀ng đtsshctlfn cuôewhb̀ng đtsshã biêctlf́n thành đtsshịa ngục trâkkaẁn gian, phe chính đtsshạo chêctlf́t càng lúc càng  nhiêctlf̀u, đtsshúng lúc đtsshó, bôewhb̃ng nhiêctlfn trong đtsshâkkaẁm nưmjimơctlf́c xanh ơctlf̉ đtsshâkkaẁu bêctlfn kia Hôewhb̀ng Kiêctlf̀u có tiêctlf́ng  hú ngâkkawn dài, nưmjimơctlf́c bôewhb̃ng nưmjiḿt ra, môewhḅt con thú khôewhb̉ng lôewhb̀ nhảy vọt lêctlfn, chính là Thủy Kỳ Lâkkawn,  linh thú trâkkaẃn sơctlfn của Thanh Vâkkawn Môewhbn.

Khôewhbng hêctlf̀ do dưmjiṃ, nó nhe nanh múa vuôewhb́t xôewhbng vào đtsshám đtsshôewhbng Ma Giáo.

Vuôewhb́t săztsẃc, mõm to, chỉ trong khoảnh khăztsẃc đtsshã đtsshánh cho bọn Ma Giáo hoảng sơctlf̣ nháo  nhào lêctlfn, môewhḅt con vâkkaẉt kêctlf̀nh càng lưmjim̀ng lưmjim̃ng nhưmjim thêctlf́ cho dù là ngưmjimơctlf̀i hung hãn nhâkkaẃt cũng  phải cảm thâkkaẃy sơctlf̣, đtsshêctlf̀u láo nháo ù té chạy.

Thủy Kỳ Lâkkawn đtsshôewhḅt nhiêctlfn xuâkkaẃt hiêctlf̣n chính là lúc đtsshêctlf̉ mọi ngưmjimơctlf̀i nghỉ ngơctlfi kịp thơctlf̉, bọn  Ma Giáo rùng rùng quay sang vào con thú, nhơctlf̀ đtsshó các nhâkkawn sĩ chính đtsshạo lúc nãy suýt  gục ngã dưmjimơctlf́i sưmjiḿc ép năztsẉng nêctlf̀ nay lại may măztsẃn thoát đtsshưmjimơctlf̣c khoảnh khăztsẃc mâkkaẃt mạng nguy  hiêctlf̉m âkkaẃy.

Thủy Kỳ Lâkkawn tả xung hưmjim̃u đtsshôewhḅt trong đtsshám đtsshôewhbng kẻ thù, nó tâkkaẃn côewhbng tơctlf́i đtsshâkkawu là chôewhb̃ đtsshó  có ngưmjimơctlf̀i gào rú, có kẻ mâkkaẃt mạng.

ctlfn chính đtsshạo đtsshêctlf̀u nhâkkawn cơctlfewhḅi này lùi vêctlf̀ bâkkaẉc thêctlf̀m dâkkaw̃n lêctlfn Ngọc Thanh đtsshctlf̣n, Lục  Tuyêctlf́t Kỳ và Văztswn Mâkkaw̃n cũng đtsshã cạn sưmjiḿc tưmjim̀ lâkkawu, Văztswn Mâkkaw̃n đtsshạo hạnh còn thâkkaẃp hơctlfn Lục  Tuyêctlf́t Kỳ, thâkkaẃy bọn đtsshịch trưmjimơctlf́c măztsẉt đtsshã tạm lui, nàng cũng chăztsw̉ng còn bụng dạ đtsshâkkawu truy sát,  hâkkaẁu nhưmjim khôewhbng đtsshi nôewhb̉i lêctlfn cả bâkkaẉc câkkaẃp.

Lục Tuyêctlf́t Kỳ cũng chăztsw̉ng khá hơctlfn Văztswn Mâkkaw̃n là bao, nhưmjimng cuôewhb́i cùng hai chị em  vâkkaw̃n dìu đtsshưmjimơctlf̣c nhau găztsẃng gưmjimơctlf̣ng đtsshi lêctlfn Ngọc Thanh đtsshctlf̣n.

Hiêctlf̀m nôewhb̃i lúc nhìn lại xung quanh, hai ngưmjimơctlf̀i cảm thâkkaẃy trái tim lạnh hăztsw̉n đtsshi, nhưmjim̃ng  ngưmjimơctlf̀i chính đtsshạo đtsshưmjiḿng trong Ngọc Thanh đtsshctlf̣n tôewhb̉ng côewhḅng chưmjima đtsshêctlf́n hai trăztswm, mà ai nâkkaẃy  đtsshêctlf̀u thưmjimơctlfng tích đtsshâkkaẁy mình, máu me bêctlfctlf́t.

Hai ngưmjimơctlf̀i nhìn nhau, đtsshêctlf̀u nhâkkaẉn ra nôewhb̃i tuyêctlf̣t vọng trong măztsẃt nhau, Thủy Kỳ Lâkkawn tuy  thâkkaẁn dũng, nhưmjimng trưmjimơctlf́c yêctlfu pháp Ma Giáo, nó sẽ câkkaẁm cưmjiṃ đtsshưmjimơctlf̣c bao lâkkawu?

Quả nhiêctlfn, Thủy Kỳ Lâkkawn tuy lúc đtsshâkkaẁu thâkkaẁn dũng vôewhb song, thu hút mọi sưmjiṃ chú ý của  đtsshại quâkkawn Ma Giáo, nhưmjimng khi áp lưmjiṃc xung quanh môewhb̃i lúc môewhḅt lơctlf́n, Thủy Kỳ Lâkkawn vâkkaw̃n gâkkaẁm  thét đtsshctlf́c cả tai, nhưmjimng đtsshã dâkkaẁn dâkkaẁn lôewhḅ vẻ suy sút, nhâkkaẃt là thỉnh thoảng trong đtsshám đtsshôewhbng lại  có vài ngưmjimơctlf̀i tu đtsshạo vung pháp bảo lêctlfn tâkkaẃn côewhbng, gâkkawy áp lưmjiṃc râkkaẃt lơctlf́n cho Thủy Kỳ Lâkkawn, lại  thêctlfm đtsshoàn quâkkawn đtsshctlfn loạn nhung nhúc nhưmjim kiêctlf́n xung quanh, chỉ nưmjim̉a canh giơctlf̀ sau, Thủy  Kỳ Lâkkawn đtsshã lôewhḅ vẻ sơctlf̣ hãi, thâkkawn thêctlf̉ bị thưmjimơctlfng lôewhb̃ chôewhb̃.

Đutozôewhḅt nhiêctlfn cái đtsshâkkaẁu nó rung lêctlfn, phát ra môewhḅt tràng gào rôewhb́ng kinh thiêctlfn đtsshôewhḅng đtsshịa rôewhb̀i  quay ngoăztsẃt mình sải chạy mơctlf̉ đtsshưmjimơctlf̀ng máu, môewhḅt lâkkaẁn nưmjim̃a chạy vù vêctlf̀ cái đtsshâkkaẁm nưmjimơctlf́c xanh,  nhảy bòm xuôewhb́ng nưmjimơctlf́c sâkkawu, khôewhbng ló măztsẉt ra nưmjim̃a.

Tuy phe chính đtsshạo trêctlfn Ngọc Thanh đtsshctlf̣n phâkkaẁn lơctlf́n đtsshêctlf̀u đtsshã phán đtsshoán đtsshưmjimơctlf̣c kêctlf́t  quả của trâkkaẉn chiêctlf́n vưmjim̀a rôewhb̀i, nhưmjimng khi quả nhiêctlfn Thủy Kỳ Lâkkawn khôewhbng đtsshịch nôewhb̉i nưmjim̃a thì ai  nâkkaẃy đtsshêctlf̀u lôewhḅ vẻ đtsshau đtsshơctlf́n, nhìn đtsshám Ma Giáo đtsshen đtsshăztsẉc lại nhe nanh múa vuôewhb́t quay sang  chôewhb̃ mình, bâkkaẁu khôewhbng khí tuyêctlf̣t vọng ngâkkaẉp dâkkawng trong lòng bọn họ.

Lục Tuyêctlf́t Kỳ giãy giụa đtsshưmjiḿng lêctlfn, câkkaẁm thanh kiêctlf́m lêctlfn đtsshăztsẉt vào côewhb̉ mình, Văztswn Mâkkaw̃n  hoảng hôewhb̀n toan ngăztswn cản, Lục Tuyêctlf́t Kỳ bèn nhẹ nhàng nói: "Sưmjim tỷ, thôewhbi, chăztsw̉ng còn  đtsshưmjimơctlf̀ng nào nưmjim̃a rôewhb̀i, muôewhḅi thà tưmjiṃ tâkkaẉn còn hơctlfn là đtsshêctlf̉ bị giêctlf́t bơctlf̉i bàn tay nhơctlf nhơctlf́p của bọn  chúng."

ztswn Mâkkaw̃n rơctlf́m lêctlf̣, đtsshôewhḅt nhiêctlfn đtsshăztsẁng sau có tiêctlf́ng châkkawn chạy vang lêctlfn, nàng ngoái đtsshâkkaẁu  nhìn thì giâkkaẉt mình, đtsshó là Tôewhb́ng Đutozại Nhâkkawn của Đutozại Trúc Phong. Gã cưmjimơctlf̀i, chìa tay kéo bàn  tay trăztsẃng trẻo của nàng siêctlf́t chăztsẉt.

ztswn Mâkkaw̃n nhưmjim có thêctlfm dũng khí, vẻ sơctlf̣ hãi và tuyêctlf̣t vọng dâkkaẁn dâkkaẁn bay biêctlf́n, nàng  nhoẻn môewhḅt nụ cưmjimơctlf̀i âkkaẃm áp rôewhb̀i ngoảnh ra nói vơctlf́i Lục Tuyêctlf́t Kỳ: "Sưmjim muôewhḅi, muôewhḅi an tâkkawm đtsshi  đtsshi, chúng ta sẽ theo bâkkaẁu bạn vơctlf́i muôewhḅi ngay."

Lục Tuyêctlf́t Kỳ nhìn họ năztsẃm tay thâkkaẉt chăztsẉt, tưmjiṃa vào nhau, khóe miêctlf̣ng nàng cũng rịn  ra môewhḅt nụ cưmjimơctlf̀i, rôewhb̀i nàng nhăztsẃm măztsẃt, trái tim réo gọi: "Tiêctlf̉u Phàm, kiêctlf́p sau mình găztsẉp lại  nhau..."

Thiêctlfn Gia ánh lêctlfn săztsẃc lạnh nhưmjim thâkkaẃu vào mạch máu dưmjimơctlf́i da, nàng mỉm cưmjimơctlf̀i, siêctlf́t  chăztsẉt lâkkaẃy cán kiêctlf́m, đtsshúng lúc đtsshó, Văztswn Mâkkaw̃n vụt thôewhb́t lêctlfn: "Khoan đtsshã sưmjim muôewhḅi."

Lục Tuyêctlf́t Kỳ giâkkaẉt mình, hạ Thiêctlfn Gia xuôewhb́ng ngạc nhiêctlfn: "Gì thêctlf́ tỷ?"

ztswn Mâkkaw̃n quay mình nhìn vêctlf̀ hưmjimơctlf́ng hâkkaẉu sơctlfn Thôewhbng Thiêctlfn Phong, kinh ngạc lăztsẃp  băztsẃp: "Muôewhḅi, muôewhḅi nghe... tiêctlf́ng gì thêctlf́?"

Chiêctlf́n trưmjimơctlf̀ng huyêctlfn náo chăztsw̉ng biêctlf́t vì sao tưmjiṃ nhiêctlfn lăztsẉng ngăztsẃt đtsshi, khôewhbng môewhḅt âkkawm  thanh, nhưmjim̃ng têctlfn Ma Giáo hung hăztswng nọ đtsshêctlf̀u đtsshưmjiḿng chưmjimng hưmjim̉ng môewhḅt chôewhb̃.

Trong bâkkaẁu khôewhbng khí tịch mịch, trêctlfn ngọn Thôewhbng Thiêctlfn, cả dãy Thanh Vâkkawn, lại tưmjim̀  tưmjim̀ rung lêctlfn.

ewhḅt tiêctlf́ng hú ngâkkawn dài, trâkkaẁm, thâkkaẃp, tưmjim̀ sau núi vút lêctlfn, bôewhb́c cao, biêctlf́n thành tiêctlf́ng rít  xé kiêctlfu hùng, đtsshâkkawm toạc vào mâkkawy.

Trong tiêctlf́ng rít âkkaẃy, có môewhḅt đtsshạo hào quang khôewhb̉ng lôewhb̀ phun lêctlfn theo, nhưmjim thêctlf̉ môewhḅt con  rôewhb̀ng đtsshã bị giam giưmjim̃ hàng nghìn năztswm nay phá cũi sôewhb̉ lôewhb̀ng, lao lêctlfn tâkkaẉn chín tâkkaẁng trơctlf̀i xanh,  hôewhb gió gọi mưmjima. Cuôewhb̀ng phong gào rú, trơctlf̀i đtsshâkkaẃt đtsshôewhb̉i săztsẃc, núi non cúi đtsshâkkaẁu, pháp bảo trong  tay nhiêctlf̀u ngưmjimơctlf̀i băztsẃt đtsshâkkaẁu tưmjiṃ đtsshôewhḅng run lêctlfn.

"Tru Tiêctlfn... Tru Tiêctlfn... Đutozó chính là Tru Tiêctlfn!"

Trêctlfn Ngọc Thanh đtsshctlf̣n, có tiêctlf́ng ai đtsshó hét lêctlfn kinh ngạc và mưmjim̀ng rơctlf̃. Trong sôewhb́ đtsshêctlf̣ tưmjim̉  sôewhb́ng sót của Thanh Vâkkawn Môewhbn, cho dù thưmjimơctlfng tích năztsẉng nêctlf̀ nhưmjimng cũng hâkkaẁu nhưmjim quêctlfn hêctlf́t  đtsshau đtsshơctlf́n, cưmjiṃa quâkkaẉy đtsshưmjiḿng lêctlfn.

ewhḅt hào quang tráng quan mỹ lêctlf̣ nọ phóng thâkkaẃu trơctlf̀i cao, uy nghiêctlfm rưmjiṃc rơctlf̃, chính là nơctlfi gưmjim̉i găztsẃm niêctlf̀m kiêctlfu hãnh và tưmjiṃ hào của họ.

TRU TIÊpekhN!

kkaẁu trơctlf̀i vùi lâkkaẃp trong màu máu tưmjiḿc thì bị côewhḅt sáng huy hoàng đtsshâkkaw̉y lùi, ánh sáng rạng  rơctlf̃ múa lưmjimơctlf̣n trêctlfn chín tâkkaẁng mâkkawy, tung bay trêctlfn khoảng khôewhbng của Thôewhbng Thiêctlfn Phong,  tỏa ra chói ngơctlf̀i muôewhbn trưmjimơctlf̣ng, nhưmjimkkaẁng măztsẉt trơctlf̀i nóng bỏng lạc vào lòng ngưmjimơctlf̀i, xua tan  mọi mâkkawy mù tăztswm tôewhb́i.

kkawu trong ánh sáng đtsshó có môewhḅt bóng ngưmjimơctlf̀i tưmjim̀ tưmjim̀ lôewhḅ hình, chỉ có đtsshctlf̀u ánh sáng chói  chang quá, khôewhbng thêctlf̉ nhìn rõ măztsẉt mũi y, chỉ có đtsshctlf̀u trong ánh sáng nhâkkaẃp nháy, ngưmjimơctlf̀i ta  trôewhbng thâkkaẃy rõ ràng trêctlfn tay ngưmjimơctlf̀i âkkaẃy giơctlf cao môewhḅt thanh kiêctlf́m.

TRU TIÊpekhN CÔyisả KIÊpekh́M!

Chỉ trong khoảnh khăztsẃc, nhưmjim̃ng tiêctlf́ng hoan hôewhb ngâkkaẉp tràn Ngọc Thanh đtsshctlf̣n. Văztswn  Mâkkaw̃n và Tôewhb́ng Đutozại Nhâkkawn ưmjiḿa lêctlf̣, Lục Tuyêctlf́t Kỳ run lâkkaw̉y bâkkaw̉y, khuôewhbn măztsẉt lôewhḅ rõ vẻ khôewhbng tin  nôewhb̉i. Ai nâkkaẃy đtsshêctlf̀u nhìn lêctlfn trơctlf̀i nêctlfn khôewhbng đtsshêctlf̉ ý đtsshêctlf́n nét măztsẉt nàng.

Ngưmjimơctlf̀i trêctlfn trơctlf̀i kia, tuy đtsshã hòa vào trong luôewhb̀ng sáng, châkkaẉp chơctlf̀n râkkaẃt khó nhìn rõ,  nhưmjimng vóc dáng âkkaẃy tưmjim̀ lâkkawu đtsshã khăztsẃc sâkkawu trong trái tim nàng, có chêctlf́t nàng cũng khôewhbng thêctlf̉  quêctlfn đtsshưmjimơctlf̣c thì làm gì có chuyêctlf̣n khôewhbng nhâkkaẉn ra?

"Tiêctlf̉u Phàm..."

Tim nàng nưmjiḿc nơctlf̉, nàng đtsshưmjima tay lêctlfn giưmjim̃ ngưmjiṃc, tưmjiṃa hôewhb̀ phải làm vâkkaẉy thì mơctlf́i áp chêctlf́  đtsshưmjimơctlf̣c quả tim đtsshang nhảy nhưmjim đtsshctlfn cuôewhb̀ng.

Lúc âkkaẃy, huyêctlf́t câkkaẁu bêctlfn Ma Giáo đtsshã nhâkkaẉn ra vị khách bí âkkaw̉n trêctlfn trơctlf̀i cao kia, liêctlf̀n  dâkkaẉp dêctlf̀nh quay lại, hai bêctlfn đtsshêctlf̀u ngâkkaẉp trong ánh sáng, môewhḅt đtsshỏ môewhḅt trăztsẃng đtsshôewhb́i đtsshịch nhau.

ewhḅt tiêctlf́ng nói giâkkaẉn dưmjim̃ vọng ra tưmjim̀ quả câkkaẁu đtsshỏ: "Thì ra là ngưmjimơctlfi!"

Bóng ngưmjimơctlf̀i trong vâkkaẁng hào quang chăztsw̉ng hêctlf̀ đtssháp lại sưmjiṃ châkkaẃt vâkkaẃn của Quỷ Vưmjimơctlfng,  hăztsẃn đtsshâkkawm thanh kiêctlf́m côewhb̉ trong tay lêctlfn cao, tưmjiḿc thì tiêctlf́ng hú dị thưmjimơctlf̀ng ngâkkaẉp tràn khôewhbng  trung, tưmjim̀ bảy ngọn núi của dãy Thanh Vâkkawn vụt băztsẃn lêctlfn bảy côewhḅt sáng bảy màu, xôewhbng thăztsw̉ng  lêctlfn trơctlf̀i nhưmjim giao long vơctlf̀n mâkkawy lưmjimơctlf́t qua khoảng trơctlf̀i, cuôewhb́i cùng tụ lại trêctlfn đtsshâkkaẁu mũi kiêctlf́m.

Tiêctlf́ng rít dị thưmjimơctlf̀ng càng lúc càng vang vọng, ngâkkaẉp đtsshâkkaẁy cả khôewhbng gian, chỉ lát sau,  hêctlf̣t nhưmjim quá khưmjiḿ tái hiêctlf̣n, dưmjimơctlf́i vòm trơctlf̀i, ngọn kiêctlf́m khí săztsẉc sơctlf̃ hiêctlf̣n ra. Kiêctlf́m trâkkaẉn Tru  Tiêctlfn lưmjim̀ng danh thiêctlfn hạ, cuôewhb́i cùng đtsshã xuâkkaẃt thêctlf́.

utozi chêctlf́t đtsshi!"

Cùng vơctlf́i tiêctlf́ng gâkkaẁm cuôewhb̀ng nôewhḅ, quả câkkaẁu máu cũng băztsẃt đtsshâkkaẁu biêctlf́n hóa, huyêctlf́t khí òng  ọc dạt vêctlf̀ hai bêctlfn đtsshêctlf̉ lôewhḅ ra châkkawn diêctlf̣n mục bêctlfn trong, mọi ngưmjimơctlf̀i ngưmjimơctlf́c nhìn, vơctlf́i kiêctlf́n thưmjiḿc  hạn hẹp của bọn họ, thì khôewhbng tránh khỏi trôewhb́ măztsẃt há miêctlf̣ng, hơctlfi thơctlf̉ lạnh buôewhb́t đtsshi.

Trong quả câkkaẁu máu, đtsshưmjimơctlf̣c chùm hụp bơctlf̉i lơctlf́p lơctlf́p huyêctlf́t khí là Phục Long Đutozỉnh, lúc  này đtsshã hoàn toàn biêctlf́n màu đtsshỏ rưmjiṃc, nhưmjimng quái gơctlf̉ nhâkkaẃt là thâkkawn hình Quỷ Vưmjimơctlfng đtsshã biêctlf́n  phâkkaẁn lơctlf́n vào Đutozỉnh, chỉ còn hơctlf̉ ra phâkkaẁn trêctlfn ngưmjiṃc và cái đtsshâkkaẁu bêctlfn trêctlfn, khuôewhbn măztsẉt nhăztswn  nhúm đtsshanh ác vôewhb cùng, ôewhbng ta nhìn chăztsẁm chăztsẁm vào ngưmjimơctlf̀i trong vâkkaẁng sáng rạng rơctlf̃ trưmjimơctlf́c  măztsẉt rôewhb̀i vâkkaw̃y tay, tưmjiḿc thì nhưmjim bị dâkkaw̃n dụ bơctlf̉i môewhḅt nguôewhb̀n sưmjiḿc mạnh khôewhb̉ng lôewhb̀, cả nưmjim̉a bâkkaẁu trơctlf̀i  vôewhbewhb́ huyêctlf́t khí hoàn toàn bị cuôewhb́n lại, uy thêctlf́ đtssháng sơctlf̣, nhưmjimewhḅt tảng mâkkawy máu khôewhb̉ng lôewhb̀ lơctlf́p lơctlf́p gôewhb́i lêctlfn nhưmjim sóng, cuôewhḅn chùm lại, biêctlf́n thành môewhḅt cái ngọn mâkkawu dài đtsshêctlf́n vạn  trưmjimơctlf̣ng văztsẃn ngang trơctlf̀i, môewhḅt đtsshâkkaẁu năztsẁm trong tay Quỷ Vưmjimơctlfng, ánh chơctlf́p bỏng rát chạy loăztsẁng  ngoăztsẁng quanh nó, trôewhbng râkkaẃt đtssháng sơctlf̣!

"Xem ta băztswm văztsẁm ngưmjimơctlfi ra, têctlfn súc sinh!" Quỷ Vưmjimơctlfng gâkkaẁm lêctlfn nhưmjimctlf̣nh vơctlf̃, hoàn  toàn mâkkaẃt hêctlf́t lý trí, chỉ còn khát vọng cuôewhb̀ng sát, ngọn mâkkawu đtsshỏ rưmjiṃc đtsshâkkawm thăztsw̉ng vào hào  quang của Tru Tiêctlfn.

Cho dù là có niêctlf̀m tin mãnh liêctlf̣t vào Tru Tiêctlfn, nhưmjimng thâkkaẃy Quỷ Vưmjimơctlfng uy mãnh cái  thêctlf́ nhưmjimkkaẉy, tâkkaẃt cả mọi ngưmjimơctlf̀i có măztsẉt ơctlf̉ Thôewhbng Thiêctlfn Phong đtsshêctlf̀u phải biêctlf́n săztsẃc, khôewhbng thôewhb́t  nêctlfn lơctlf̀i. Lục Tuyêctlf́t Kỳ thì càng nhơctlf̣t nhạt, nhìn trâkkawn trôewhb́i lêctlfn trơctlf̀i.

Tru Tiêctlfn Kiêctlf́m Trâkkaẉn lâkkaẁn này xuâkkaẃt thêctlf́ hoàn toàn khác vơctlf́i hai lâkkaẁn đtsshưmjimơctlf̣c Đutozạo Huyêctlf̀n  châkkawn Nnâkkawn khiêctlfu đtsshôewhḅng trưmjimơctlf́c đtsshâkkawy. Trêctlfn trơctlf̀i, ngoài cán kiêctlf́m và luôewhb̀ng kiêctlf́m khí khôewhb̉ng lôewhb̀  màu săztsẃc thiêctlfn biêctlf́n vạn hóa ra thì khôewhbng có các kiêctlf́m khí nhỏ đtsshơctlfn săztsẃc. Tuy chỉ có môewhḅt  luôewhb̀ng kiêctlf́m khí nhưmjimng Tru Tiêctlfn Kiêctlf́m Trâkkaẉn vâkkaw̃n toát lêctlfn sưmjiḿc mạnh bạt trơctlf̀i, so vơctlf́i trưmjimơctlf́c kia  chỉ hơctlfn chưmjiḿ khôewhbng kém. Thanh kiêctlf́m màu săztsẃc khôewhb̉ng lôewhb̀ xêctlf dịch nhưmjim muôewhb́n xé tan bâkkaẁu trơctlf̀i,  sưmjiḿc khuâkkaẃy đtsshôewhḅng cả vũ trụ.

Ngọn mâkkawu đtsshỏ khôewhb̉ng lôewhb̀ xôewhb đtsshêctlf́n, khí thêctlf́ bâkkaẃt khả đtsshưmjimơctlfng cưmjiṃ, trong đtsshám đtsshôewhbng có ngưmjimơctlf̀i  la lêctlfn chói lói, nhưmjimng ngưmjimơctlf̀i trong hào quang chăztsw̉ng hêctlf̀ né tránh, ngưmjimơctlf̣c lại, hăztsẃn cưmjiḿ đtsshưmjiḿng  giưmjim̃a hưmjimơctlf́ng ngọn mâkkawu lao đtsshêctlf́n, rôewhb̀i vụt năztsẃm cả hai tay vào kiêctlf́m khoăztsẃng thăztsw̉ng ra phía  trưmjimơctlf́c, tưmjiḿc thì sâkkaẃm nôewhb̉i gió gào âkkaẁm âkkaẁm âkkaẁm âkkaẁm, Tru Tiêctlfn vụt xoáy tròn vêctlf̀ phía ngọn mâkkawu.

Hai thưmjiḿ vũ khí khôewhb̉ng lôewhb̀ đtssháng sơctlf̣ đtsshâkkawm vào nhau giưmjim̃a khôewhbng trung, băztsẃn ra ánh sáng  nóng bỏng và chói chang gâkkaẃp vạn lâkkaẁn ánh măztsẉt trơctlf̀i, chăztsw̉ng ai mơctlf̉ măztsẃt mà nhìn đtsshưmjimơctlf̣c, chỉ  nghe trong nhưmjim̃ng tiêctlf́ng đtsshôewhḅng râkkaẁm râkkaẁm khủng khiêctlf́p, đtsshâkkaẃt rung núi chuyêctlf̉n, cả dãy Thanh  Vâkkawn cũng nhưmjim khôewhbng chịu nôewhb̉i thâkkaẁn uy của trơctlf̀i đtsshâkkaẃt, sơctlf̣ hãi chúi đtsshâkkaẁu xuôewhb́ng.

Ánh rưmjiṃc rơctlf̃ tan dâkkaẁn, mọi ngưmjimơctlf̀i vôewhḅi vàng nhìn lêctlfn trơctlf̀i, thì thâkkaẃy trêctlfn chiêctlf́n trưmjimơctlf̀ng  khôewhbng trung dưmjim̃ dôewhḅi kia xuâkkaẃt hiêctlf̣n môewhḅt cái xoáy lôewhb́c, sâkkawu hoăztsẃm và đtsshen kịt, lạnh lùng nhìn  xuôewhb́ng phàm trâkkaẁn. Bêctlfn dưmjimơctlf́i luôewhb̀ng xoáy đtsshó là côewhb̉ kiêctlf́m Tru Tiêctlfn, nhưmjimng bảy màu đtsshã tan  hêctlf́t, chỉ còn môewhḅt màu trăztsẃng tuyêctlf̀n râkkaẃt găztsẃt, đtsshâkkawm thăztsw̉ng lêctlfn trơctlf̀i, khí thêctlf́ phâkkaẁn thiêctlfn diêctlf̣t đtsshịa.

Ngọn mâkkawu đtsshỏ thì đtsshã gãy!

"Á!..." Quỷ Vưmjimơctlfng rút lêctlfn thảm thiêctlf́t, nưmjim̉a ngưmjimơctlf̀i dưmjimơctlf́i vâkkaw̃n ăztswn thôewhbng vơctlf́i cái đtsshỉnh, ôewhbng  ta rít lêctlfn tuyêctlf̣t vọng khôewhbng thêctlf̉ tin đtsshưmjimơctlf̣c, thâkkaẉm chí hai măztsẃt còn ròng ròng máu, rú lêctlfn kinh  hãi: "Khôewhbng thêctlf̉ thêctlf́, khôewhbng thêctlf̉ thêctlf́ này đtsshưmjimơctlf̣c... Ta có sưmjiḿc mạnh của Tu La, ta có sưmjiḿc  mạnh..."

kkawu cuôewhb́i chìm khuâkkaẃt đtsshi trong tiêctlf́ng gió, Tru Tiêctlfn Côewhb̉ Kiêctlf́m chém tan cái mâkkawu máu  khôewhb̉ng lôewhb̀, đtsshôewhb̀ng thơctlf̀i chưmjima thu vêctlf̀ lại thuâkkaẉn thêctlf́ đtsshâkkawm thêctlfm phát nưmjim̃a. Chỉ trong khoảnh  khăztsẃc, cả bâkkaẁu trơctlf̀i ngâkkaẉp trong ánh kiêctlf́m, mâkkawy gió cuôewhḅn lêctlfn ào ào quanh viêctlf̀n trơctlf̀i, hình nhưmjim  tâkkaẃt cả thiêctlfn thâkkaẁn ma quỷ trêctlfn trơctlf̀i dưmjimơctlf́i đtsshâkkaẃt lúc này đtsshêctlf̀u run lêctlfn sơctlf̣ hãi sưmjiḿc mạnh to lơctlf́n  đtssháng kinh khiêctlf́p của Tru Tiêctlfn!

Nhát kiêctlf́m âkkaẃy đtsshâkkawm thăztsw̉ng vào đtssháy đtsshám mâkkawy đtsshỏ, đtsshâkkawm thăztsw̉ng vào lõi quả câkkaẁu máu,  đtsshâkkawm vào Phục Long Đutozỉnh, cũng tưmjiḿc là đtsshâkkawm vào Quỷ Vưmjimơctlfng!

Ánh sáng chói chang đtsshôewhb́t cháy tâkkaẃt thảy, đtsshâkkaẉp tan mọi ánh sáng khác, mâkkawy gió sâkkaẃm  chơctlf́p cùng rú gào khôewhbn nguôewhbi, nhưmjim̃ng đtsshám mâkkawy rách nát còn sót lại bị cuôewhb́n dạt lêctlfn cao,  chìm luôewhbn vào cái xoáy đtsshen sâkkawu hoăztsẃm.

Quỷ Vưmjimơctlfng tuyêctlf̣t vọng, nhưmjimng càng tuyêctlf̣t vọng ôewhbng ta càng đtsshctlfn cuôewhb̀ng. Ôyisang ta cưmjimơctlf̀i  găztsẁn, cưmjimơctlf̀i găztsẁn, múa may hai tay, đtsshôewhḅt nhiêctlfn, đtsshâkkawm luôewhbn vào hai măztsẃt trêctlfn bôewhḅ măztsẉt ác ma của  mình.

xykq̀m!"

kkaẃm nôewhb̉, át đtsshi mọi tiêctlf́ng đtsshôewhḅng trêctlfn nhâkkawn gian, đtsshôewhbi măztsẃt Quỷ Vưmjimơctlfng phun ra hai côewhḅt  máu đtsshỏ ngâkkaẁu. Băztsẁng chút sưmjiḿc tàn, ôewhbng ta vâkkaw̃n cưmjimơctlf̀i săztsẁng săztsẉc, trêctlfn Phục Long Đutozỉnh, chút  sưmjiḿc mạnh cuôewhb́i cùng nhưmjim bị kích thích, hiêctlf̣n ra môewhḅt cái bóng đtsshỏ máu khủng khiêctlf́p, cao  đtsshêctlf́n cả trưmjimơctlf̣ng tưmjim̀ tưmjim̀ biêctlf́n hình sau lưmjimng Quỷ Vưmjimơctlfng.

utozi chêctlf́t đtsshi!"

Tiêctlf́ng gào đtsshctlfn dại vang thâkkaẃu trơctlf̀i, cái bóng Huyêctlf́t Ma quỷ quái âkkaẃy nhúc nhích, khí  thêctlf́ đtssháng sơctlf̣, xôewhb đtsshâkkaw̉y huyêctlf́t khí ngâkkaẉp ngụa khôewhbng trung, lại môewhḅt lâkkaẁn nưmjim̃a xôewhbng vào hào  quang của Tru Tiêctlfn.

Thanh kiêctlf́m trăztsẃng sáng do Tru Tiêctlfn biêctlf́n thành cũng đtsshúng lúc đtsshó lao trơctlf̉ lại Phục  Long Đutozỉnh.

"Á!..."

ewhḅt tiêctlf́ng rôewhb́ng đtssháng sơctlf̣ và đtsshau đtsshơctlf́n nhưmjim rách phôewhb̉i, bâkkaẉt ra tưmjim̀ phía sau hào quang  chói chang, môewhḅt bóng ngưmjimơctlf̀i bị Tru Tiêctlfn đtsshâkkaw̉y bâkkaẉt ra khỏi Phục Long Đutozỉnh, giôewhb́ng nhưmjimkkaẃt  hêctlf́t sưmjiḿc lưmjiṃc, bay văztswng đtsshi rõ xa, biêctlf́n mâkkaẃt ơctlf̉ nơctlfi châkkawn trơctlf̀i, khôewhbng thâkkaẃy đtsshâkkawu nưmjim̃a.

Đutozúng lúc đtsshó, cái bóng Huyêctlf́t Ma đtssháng sơctlf̣ nọ đtsshã lao đtsshêctlf́n trưmjimơctlf́c măztsẉt bóng ngưmjimơctlf̀i trong  hào quang. Mâkkaẃt sưmjiṃ bảo vêctlf̣ của Tru Tiêctlfn Côewhb̉ Kiêctlf́m, ngưmjimơctlf̀i đtsshó trôewhbng nhưmjim ngọn cỏ trưmjimơctlf́c gió so  vơctlf́i sưmjiḿc mạnh kinh hôewhb̀n tưmjim̀ vóc dáng đtsshôewhb̀ sôewhḅ kia.

"Khưmjiṃc khưmjiṃc" mâkkaẃy tiêctlf́ng, cái bóng trong hào quang bị Huyêctlf́t Ma năztsẃm lâkkaẃy giơctlfctlfn,  chỉ thoáng chôewhb́c hào quang tan sạch, ngưmjimơctlf̀i đtsshó tưmjiḿc thì cũng bị Huyêctlf́t Ma trùm lâkkaẃy, mọi ngưmjimơctlf̀i trêctlfn Thôewhbng Thiêctlfn Phong đtsshêctlf̀u cả kinh thâkkaẃt săztsẃc, rú lêctlfn liêctlfn hôewhb̀i. Lục Tuyêctlf́t Kỳ run băztsẃn,  măztsẉt căztsẃt khôewhbng còn hôewhḅt máu, nàng ọc máu, lảo đtsshảo ngã quỵ xuôewhb́ng. Đutozôewhḅt nhiêctlfn, Huyêctlf́t Ma  đtsshang cưmjimơctlf̀i săztsẁng săztsẉc vì giành đtsshưmjimơctlf̣c thăztsẃng lơctlf̣i kia bôewhb̃ng đtsshưmjiḿng cưmjiḿng sưmjim̃ng. Tru Tiêctlfn Côewhb̉ Kiêctlf́m  bay trơctlf̉ lại, lâkkaẃp lánh hào quang đtsshã tưmjim̀ phía sau đtsshâkkawm xuyêctlfn lêctlfn trưmjimơctlf́c ngưmjiṃc nó.

Xung quanh Tru Tiêctlfn Côewhb̉ Kiêctlf́m, huyêctlf́t khí cuôewhb̀n cuôewhḅn tưmjiḿc thì tan sạch, thâkkawn hình to  lơctlf́n hiêctlf̣n ra rõ ràng vơctlf́i vêctlf́t thưmjimơctlfng chí mạng, vêctlf́t thưmjimơctlfng mau chóng lan rôewhḅng, Huyêctlf́t Ma  rú lêctlfn khủng khiêctlf́p, ngay trưmjimơctlf́c khi thâkkawn thêctlf̉ băztsẃt đtsshâkkaẁu rạn nưmjiḿt, nó ném luôewhbn cái ngưmjimơctlf̀i trong  tay nó bay hút vêctlf̀ phía cái xoáy lôewhb́c, tưmjiḿc thì bị ánh sáng nuôewhb́t chưmjim̉ng, biêctlf́n mâkkaẃt.

Ngay sau đtsshó, Huyêctlf́t Ma rôewhb́ng lêctlfn nhưmjim̃ng tiêctlf́ng giãy chêctlf́t, cuôewhb́i cùng, khôewhbng ngăztswn cản  đtsshưmjimơctlf̣c vêctlf́t thưmjimơctlfng nơctlfi ngưmjiṃc loang rôewhḅng, nó rú lêctlfn rôewhb̀i tan rã trong vâkkaẁng bạch quang và trong  tiêctlf́ng rú gào của chính mình.

Trêctlfn trơctlf̀i, mâkkawy đtsshỏ tưmjim̀ tưmjim̀ tan đtsshi, gió tưmjim̀ tưmjim̀ ngưmjim̀ng thôewhb̉i, khôewhbng bị huyêctlf́t quang khôewhb́ng  chêctlf́ nưmjim̃a, đtsshám Ma Giáo a dua nhưmjimmjim̀a trải qua môewhḅt cơctlfn ác môewhḅng, măztsẃt hêctlf́t ngâkkaẁu đtsshỏ, tưmjim̀ tưmjim̀  tỉnh cả lại. Bêctlfn chính đtsshạo ai nâkkaẃy nhìn nhau, sau ác môewhḅng, vâkkaw̃n còn cảm giác chưmjima tin  hăztsw̉n.

"Thăztsẃng rôewhb̀i? Thăztsẃng rôewhb̀i?"

Mọi ngưmjimơctlf̀i lao nhao hỏi nhau, măztsẃt hoen lêctlf̣, tưmjiṃa nhưmjim khôewhbng tin nôewhb̉i tâkkaẃt cả nhưmjim̃ng gì  đtsshã xảy ra.

ztswn Mâkkaw̃n và Tôewhb́ng Đutozại Nhâkkawn ôewhbm chăztsẉt lâkkaẃy nhau, khôewhbng nơctlf̃ rơctlf̀i, râkkaẃt lâkkawu sau, Văztswn Mâkkaw̃n  sưmjiṃc nhơctlf́ ra, gưmjimơctlf̣ng cưmjimơctlf̀i ngoảnh lại nhìn Lục Tuyêctlf́t Kỳ giãi bày: "Sưmjim muôewhḅi, muôewhḅi xem bọn  ta..."

Nàng bôewhb̃ng nghẹn lơctlf̀i, Lục Tuyêctlf́t Kỳ đtsshã ngã ngâkkaẃt tưmjiṃ khi nào, tưmjiṃa nhưmjimkkaẃt hêctlf́t sinh  khí, bâkkaẃt tỉnh nhâkkawn sưmjiṃ. Nhưmjimng nôewhb̃i bi thưmjimơctlfng nhỏ nhoi của tỷ muôewhḅi họ mau chóng bị dìm  lâkkaẃp đtsshi trong niêctlf̀m hâkkawn hoan nhưmjim triêctlf̀u dâkkawng của cả phe chính đtsshạo.

Cái xoáy lôewhb́c trêctlfn trơctlf̀i tan dâkkaẁn đtsshi. Ánh măztsẉt trơctlf̀i nôewhb̀ng nàn lại nhôewhbctlfn, gưmjim̉i xuôewhb́ng trái  đtsshâkkaẃt nhưmjim̃ng âkkaẃm áp và yêctlfn bình lâkkawu dài.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.