Tru Tiên

Chương 257 : Tru tiên

    trước sau   
   

Màu máu ngâgcnṃp trơgcnm̀i ùn ùn xôhjzu lại. Bêxedbn trêxedbn Thôhjzung Thiêxedbn Phong, cả màn  trơgcnm̀i đhptuêxedb̀u ngả màu đhptuỏ sâgcnm̃m, nhưtwis̃ng đhptuám mâgcnmy đhptuen lưtwis̀ng lưtwis̃ng cuôhjzụn lêxedbn  khiêxedb́n ngưtwisơgcnm̀i ta trôhjzung thâgcnḿy mà nghẹn thơgcnm̉. Dưtwisơgcnḿi vâgcnm̀ng mâgcnmy đhptuỏ, bâgcnḿt cưtwiś vâgcnṃt  gì cũng bị nhuôhjzụm màu theo, trơgcnm̀i đhptuỏ, núi đhptuỏ, hơgcnmi mù trôhjzui trêxedbn biêxedb̉n mâgcnmy cũng đhptuỏ, nhưtwis̃ng  hạt nưtwisơgcnḿc tí tách chảy dưtwisơgcnḿi Hôhjzùng Kiêxedb̀u đhptuỏ, thâgcnṃm chí cả gió núi khăijtúc nghiêxedḅt thôhjzủi tơgcnḿi nhưtwis  cũng nhuôhjzúm màu đhptuỏ nôhjzút.

gcnmi máu tanh nôhjzùng đhptuùn ra khỏi gió, dâgcnmng ngâgcnṃp Thôhjzung Thiêxedbn Phong.

Ngưtwisơgcnm̀i ngơgcnṃm lúc nhúc tưtwis̀ bôhjzún phưtwisơgcnmng tám hưtwisơgcnḿng cùng bò lêxedbn Thôhjzung Thiêxedbn Phong,  ken dày đhptuêxedb́n mưtwiśc khôhjzung lôhjzụ ra môhjzụt khe hơgcnm̉ nào. Khăijtúp nơgcnmi lôhjzủm ngôhjzủm nhưtwis̃ng ngưtwisơgcnm̀i, măijtút ai  cũng đhptuỏ lòe dị hơgcnṃm. Nhìn trang phục thì thâgcnḿy phâgcnm̀n lơgcnḿn bâgcnm̀y ngưtwisơgcnm̀i đhptuxedbn cuôhjzùng đhptuó là dâgcnmn  chúng sôhjzúng dưtwisơgcnḿi châgcnmn núi Thanh Vâgcnmn, song bình dâgcnmn bá tánh làm sao mà bò và di  chuyêxedb̉n nhanh nhẹn nhưtwis khỉ vưtwisơgcnṃn thêxedb́ đhptuưtwisơgcnṃc, nguyêxedbn nhâgcnmn tâgcnḿt nhiêxedbn là do ánh máu quỷ dị  kia đhptuã đhptuoạt mâgcnḿt tâgcnmm trí họ.

Khôhjzung mâgcnḿt chút côhjzung sưtwiśc nào, chỉ nhơgcnm̀ Tưtwiś Linh Huyêxedb́t Trâgcnṃn mà Quỷ Vưtwisơgcnmng tâgcnṃp hơgcnṃp  đhptuưtwisơgcnṃc môhjzụt đhptuạo quâgcnmn đhptuôhjzung đhptuảo thêxedb́ này, lại cũng nhơgcnm̀ Tưtwiś Linh Huyêxedb́t Trâgcnṃn mà Quỷ Vưtwisơgcnmng  đhptuã biêxedb́n nhưtwis̃ng ngưtwisơgcnm̀i dâgcnmn yêxedb́u ơgcnḿt mêxedb mụ trơgcnm̉ nêxedbn mạnh mẽ đhptuêxedb́n mưtwiśc lâgcnṃt nhào cả nhưtwis̃ng lưtwiṣc  lưtwisơgcnṃng tiêxedb̀m năijtung lơgcnḿn hơgcnmn họ gâgcnḿp chục lâgcnm̀n, cưtwiś thêxedb́ mà suy đhptuủ thâgcnḿy khôhjzung có cách nào khả  dĩ đhptuôhjzúi phó quyêxedb̀n năijtung của ôhjzung ta. Môhjzụt ngưtwisơgcnm̀i dâgcnmn thưtwisơgcnm̀ng lêxedbn cơgcnmn đhptuxedbn thì bâgcnḿt kỳ đhptuôhjzù đhptuêxedḅ  nào của Thanh Vâgcnmn Môhjzun cũng có thêxedb̉ khôhjzung coi vào đhptuâgcnmu, nhưtwisng môhjzụt trăijtum môhjzụt ngàn  ngưtwisơgcnm̀i đhptuxedbn thì sao, huôhjzúng hôhjzù hiêxedḅn tại phải đhptuêxedb́n mưtwisơgcnm̀i vạn ngưtwisơgcnm̀i phủ khăijtúp rưtwis̀ng khăijtúp núi  nhưtwishjzụt đhptuàn kiêxedb́n cuôhjzùng dại cưtwiś rùng rùng đhptuùn lêxedbn, thưtwiṣc khiêxedb́n ngưtwisơgcnm̀i ta sơgcnm̉n tóc gáy.

Trong đhptuàn ngưtwisơgcnm̀i ngơgcnṃm lúc nhúc âgcnḿy có râgcnḿt nhiêxedb̀u kẻ lôhjzụ vẻ hưtwisng phâgcnḿn đhptuăijtục biêxedḅt vơgcnḿi  ánh máu trêxedbn trơgcnm̀i, đhptuạo hạnh của chúng rõ ràng là vưtwisơgcnṃt xa đhptuám dâgcnmn thưtwisơgcnm̀ng bâgcnmu xâgcnmu chung  quanh kia. Chúng ngưtwiṣ kiêxedb́m bay vèo vèo, đhptuạo sĩ tu châgcnmn làm đhptuưtwisơgcnṃc gì thì chúng cũng làm  đhptuưtwisơgcnṃc nâgcnḿy, mà trình đhptuôhjzụ cưtwiṣc cao, môhjzụt vài kẻ còn hơgcnmn đhptuưtwiśt bọn đhptuêxedḅ tưtwis̉ canh gác của Thanh  Vâgcnmn Môhjzun. Khôhjzung có gì lạ, bơgcnm̉i đhptuó chính là đhptuám nhâgcnmn sĩ chính đhptuạo góp măijtụt trong vài trâgcnṃn  chiêxedb́n trưtwisơgcnḿc đhptuâgcnmy, còn nay đhptuã bị Quỷ Vưtwisơgcnmng đhptuoạt mâgcnḿt thâgcnm̀n trí.




Đtwksưtwisơgcnṃc nhiêxedb̀u cao thủ trơgcnṃ chiêxedb́n côhjzụng thêxedbm lơgcnḿp lơgcnḿp ngưtwisơgcnm̀i đhptuxedbn vôhjzu cùng vôhjzugcnṃn, thêxedb́ tâgcnḿn  côhjzung của Ma Giáo chăijtủng khác nào sóng cả vôhjzũ bơgcnm̀, bâgcnḿt khả đhptuưtwisơgcnmng cưtwiṣ. Dưtwisơgcnḿi màn trơgcnm̀i máu,  các đhptuêxedḅ tưtwis̉ canh gác ơgcnm̉ Vâgcnmn Hải hâgcnm̀u nhưtwisgcnḿt sưtwiśc kháng cưtwiṣ, cùng lui ra phía sau, chen  chúc rút vêxedb̀ Hôhjzùng Kiêxedb̀u.

Chăijtủng bao lâgcnmu, cùng vơgcnḿi nhưtwis̃ng tiêxedb́ng soàn soạt liêxedbn tiêxedb́p, đhptuại quâgcnmn Ma Giáo tưtwis̀ bôhjzún  phưtwisơgcnmng tám hưtwisơgcnḿng đhptuùn lêxedbn đhptuã chiêxedb́m cưtwiś cả quảng trưtwisơgcnm̀ng Vâgcnmn Hải rôhjzụng lơgcnḿn. Ngọn núi  tiêxedbn bôhjzùng bêxedb̀nh vâgcnmn khí dạo nào nay chỉ còn là môhjzụt biêxedb̉n đhptuâgcnm̀u ngưtwisơgcnm̀i trôhjzùi sụt và nhưtwis̃ng  tiêxedb́ng la hét gâgcnm̀m gào, cảnh tưtwisơgcnṃng nhưtwisgcnmi quỷ vưtwiṣc. Môhjzũi lúc môhjzụt nhiêxedb̀u ngưtwisơgcnm̀i tràn đhptuêxedb́n,  khôhjzung còn chôhjzũ nào mà chen châgcnmn nưtwis̃a.

Trêxedbn cao, môhjzụt quâgcnm̀ng đhptuỏ trôhjzung nhưtwis quả câgcnm̀u máu tưtwis̀ tưtwis̀ bay đhptuêxedb́n quảng trưtwisơgcnm̀ng Vâgcnmn  Hải, bêxedbn trong vọng ra tiêxedb́ng cưtwisơgcnm̀i man dại: "Ha ha ha, bọn rác rưtwisơgcnm̉i Thanh Vâgcnmn Môhjzun, cuôhjzúi  cùng đhptuã biêxedb́t sưtwiṣ lơgcnṃi hại của lão phu rôhjzùi nhỉ! Ha ha ha, Đtwksạo Huyêxedb̀n đhptuâgcnmu! Đtwksôhjzù câgcnm̉u trêxedḅ Đtwksạo  Huyêxedb̀n vì sao vâgcnm̃n chưtwisa ló măijtụt ra, xưtwisa nay ngưtwisơgcnmi vâgcnm̃n vì dâgcnmn chúng lăijtúm mà, Tru Tiêxedbn  Kiêxedb́m Trâgcnṃn chăijtủng phải là vôhjzu đhptuịch thiêxedbn hạ ưtwis, tại sao đhptuêxedb́n lúc này vâgcnm̃n nhưtwis con rùa đhptuen rút  côhjzủ? Ha ha ha ha ha..."

Tiêxedb́ng cưtwisơgcnm̀i vưtwis̀a tục tăijtùn vưtwis̀a cuôhjzùng loạn kích đhptuôhjzụng, khí châgcnḿt hung bạo trong âgcnmm  thanh đhptuó phủ môhjzụt tâgcnḿm màn bi thưtwisơgcnmng tuyêxedḅt vọng xuôhjzúng cả ngọn Thôhjzung Thiêxedbn Phong.

Cũng chính lúc đhptuó, thêxedb́ tâgcnḿn côhjzung của đhptuại quâgcnmn Ma Giáo hơgcnmi chưtwis̃ng lại, nguyêxedbn nhâgcnmn  là do phe chính đhptuạo đhptuã dưtwiṣa vào đhptuịa thêxedb́ đhptuêxedb̉ tưtwis̉ thủ Hôhjzùng Kiêxedb̀u. Hôhjzùng Kiêxedb̀u là môhjzụt kỳ quan  do thiêxedbn nhiêxedbn kiêxedb́n tạo, hiêxedḅn giơgcnm̀ lại biêxedb́n thành tưtwisơgcnm̀ng đhptuôhjzùng vách săijtút ngăijtun trơgcnm̉ bưtwisơgcnḿc châgcnmn  kẻ thù, măijtụt câgcnm̀u ngày thưtwisơgcnm̀ng râgcnḿt rôhjzụng, nhưtwisng lúc này, trưtwisơgcnḿc mưtwisơgcnm̀i vạn quâgcnmn Ma Giáo kia,  thưtwiṣc chăijtủng khác câgcnm̀u đhptuôhjzục môhjzục là mâgcnḿy.

Đtwksàn ngưtwisơgcnm̀i cuôhjzùng dại mâgcnḿt trí nọ xôhjzu đhptuâgcnm̉y nhau dôhjzùn lêxedbn măijtụt câgcnm̀u, ngay lâgcnṃp tưtwiśc sau có  kẻ rú lêxedbn hàng tràng "a a a a" chói tai, lại có kẻ đhptuưtwiśng khôhjzung vưtwis̃ng, bị chen bâgcnṃt khỏi lan  can, rơgcnmi xuôhjzúng vưtwiṣc sâgcnmu khôhjzung đhptuáy dưtwisơgcnḿi gâgcnm̀m câgcnm̀u, mau chóng hóa thành nhưtwis̃ng châgcnḿm đhptuen,  chìm lút vào biêxedb̉n mâgcnmy vôhjzugcnṃn.

Phe chính đhptuạo vôhjzún đhptuã bị Ma Giáo tâgcnḿn côhjzung bâgcnḿt thình lình, trơgcnm̉ tay khôhjzung kịp, lại  thêxedbm sưtwiṣ cách biêxedḅt vêxedb̀ lưtwiṣc lưtwisơgcnṃng, vì vâgcnṃy nhanh chóng đhptuêxedb̉ mâgcnḿt Vâgcnmn Hải, nhưtwisng lâgcnm̀n này,  nhưtwis̃ng nhâgcnmn vâgcnṃt tinh nhuêxedḅ tụ tâgcnṃp trêxedbn Ngọc Thanh đhptuxedḅn đhptuã theo nhau bay xuôhjzúng hôhjzũ trơgcnṃ  nhóm tưtwis̉ thủ khiêxedb́n sưtwiśc chiêxedb́n đhptuâgcnḿu tăijtung lêxedbn rõ rêxedḅt. Trêxedbn khoảng khôhjzung của Hôhjzùng Kiêxedb̀u, hào  quang pháp bảo múa may tung hoành, mạnh mẽ hơgcnmn nhiêxedb̀u so vơgcnḿi ban nãy.

Nhâgcnmn sôhjzú Ma Giáo tuy đhptuôhjzung, song chỉ có mâgcnḿy chục ngưtwisơgcnm̀i là đhptuôhjzúi đhptuâgcnm̀u trưtwiṣc diêxedḅn, còn  tuyêxedḅt đhptuại đhptua sôhjzú giáo chúng là bị Quỷ Vưtwisơgcnmng dùng yêxedbu lưtwiṣc của Tưtwiś Linh Huyêxedb́t Trâgcnṃn lung  lạc thâgcnm̀n trí. Tuy Tưtwiś Linh Huyêxedb́t Trâgcnṃn có thêxedb̉ kích thích nhưtwis̃ng nguôhjzùn tiêxedb̀m âgcnm̉n trong ngưtwisơgcnm̀i khiêxedb́n sưtwiśc mạnh tăijtung lêxedbn vôhjzu cùng giúp họ leo trèo thoăijtun thoăijtút, nhưtwisng suy cho cùng cũng  khôhjzung thêxedb̉ khiêxedb́n họ trong môhjzụt ngày mà học đhptuưtwisơgcnṃc đhptuủ mọi pháp thuâgcnṃt hay khả năijtung ngưtwiṣ  khôhjzung phi hành của ngưtwisơgcnm̀i tu tiêxedbn. Ngoài ra thanh thêxedb́ của Ma Giáo tuy dưtwis̃ dôhjzụi song phâgcnm̀n  lơgcnḿn đhptuêxedb̀u là đhptuơgcnm̀ đhptuâgcnm̃n xung phong, vâgcnḿp phải thành lũy nhưtwishjzùng Kiêxedb̀u thì chỉ có nưtwisơgcnḿc bó tay  mà thôhjzui! Măijtục dù trong đhptuám đhptuó vâgcnm̃n có môhjzụt sôhjzú ít nhâgcnmn sĩ ma ám biêxedb́t ngưtwiṣ kiêxedb́m đhptuâgcnḿu đhptuá trêxedbn  khôhjzung nhưtwisng dâgcnm̃u sao cũng chỉ là thiêxedb̉u sôhjzú.

xedbn chính đhptuạo môhjzụt măijtụt tăijtung viêxedḅn nhâgcnmn thủ côhjzú sôhjzúng côhjzú chêxedb́t giưtwis̃ lâgcnḿy Hôhjzùng Kiêxedb̀u, môhjzụt  măijtụt chia cao thủ đhptui đhptuôhjzúi phó vơgcnḿi các cao thủ Ma Giáo đhptuang bay ào ào trêxedbn khôhjzung, lâgcnḿy  đhptuôhjzung đhptuánh ít, chỉ trong nháy măijtút đhptuã làm chủ đhptuưtwisơgcnṃc tình hình.

twiś thêxedb́, bêxedbn chính đhptuạo tưtwis̀ tưtwis̀ ôhjzủn đhptuịnh cục diêxedḅn, lâgcnṃt ngưtwisơgcnṃc đhptuưtwisơgcnṃc tình thêxedb́. Ơwmuv̉ bêxedbn kia,  đhptuàn ngưtwisơgcnm̀i đhptuxedbn măijtút đhptuỏ loe nhăijtun răijtung múa vuôhjzút cưtwiś hưtwis̀ng hưtwiṣc xôhjzung lêxedbn nhưtwisng rôhjzút cục chỉ  chen chúc trêxedbn Hôhjzùng Kiêxedb̀u dài hẹp theo kiêxedb̉u tiêxedb́n khôhjzung đhptuưtwisơgcnṃc, lui khôhjzung xong mà thôhjzui.

twiṣ tao loạn càng lúc càng dưtwis̃ dôhjzụi, càng lúc càng nhiêxedb̀u ngưtwisơgcnm̀i đhptuáp xuôhjzúng Hôhjzùng Kiêxedb̀u  rôhjzùi lâgcnm̀n lưtwisơgcnṃt táng mạng, song sôhjzú hạ xuôhjzúng hình nhưtwis đhptuôhjzung hơgcnmn nhiêxedb̀u so vơgcnḿi sôhjzú chính đhptuạo  tiêxedbu diêxedḅt đhptuưtwisơgcnṃc.

Tình hình đhptuang vưtwisơgcnṃt xa dưtwiṣ liêxedḅu của bọn Ma Giáo, chính đhptuạo thì sĩ khí ngùn ngụt,  tuy lúc này cục diêxedḅn vâgcnm̃n khôhjzung có gì khả quan, song suy cho cùng vâgcnm̃n còn hơgcnmn cảnh  chêxedb́t nhưtwis ngả rạ lúc mơgcnḿi bị tâgcnḿn côhjzung bâgcnḿt chơgcnṃt.

Chỉ có đhptuxedb̀u, hy vọng khôhjzung trụ đhptuưtwisơgcnṃc lâgcnmu trong lòng nhưtwis̃ng ngưtwisơgcnm̀i chính đhptuạo, khi đhptuại  quâgcnmn Ma Giáo bị ngăijtun lại ơgcnm̉ môhjzụt đhptuâgcnm̀u Hôhjzùng Kiêxedb̀u, quả câgcnm̀u máu quỷ quái tưtwis̀ tưtwis̀ vưtwisơgcnṃt qua  Vâgcnmn Hải, bay tơgcnḿi khoảng khôhjzung bêxedbn trêxedbn Hôhjzùng Kiêxedb̀u.




Ánh máu đhptuỏ ngâgcnm̀u thò ra thụt vào, trôhjzung nhưtwis thêxedb̉ môhjzụt ác ma đhptuáng sơgcnṃ đhptuang nhe nanh  múa vuôhjzút giưtwis̃a lưtwisng chưtwis̀ng trơgcnm̀i.

gcnmi máu tanh cuôhjzùn cuôhjzụn trôhjzui vơgcnḿi tôhjzúc đhptuôhjzụ cưtwiṣc nhanh, chỉ trong khoảnh khăijtúc, tưtwis̀ trong  quả câgcnm̀u máu khôhjzủng lôhjzù đhptuôhjzụt nhiêxedbn có mưtwisơgcnm̀i mâgcnḿy côhjzụt sáng đhptuỏ lòe băijtún xuôhjzúng đhptuám chính đhptuạo  đhptuang đhptuưtwiśng đhptuâgcnm̀u bêxedbn kia câgcnm̀u.

Phôhjzủ Hoăijtùng thưtwisơgcnṃng nhâgcnmn trưtwisơgcnḿc đhptuâgcnmy đhptuã tưtwis̀ng giao thủ vơgcnḿi Ma Giáo, khi trôhjzung thâgcnḿy  quả câgcnm̀u máu khôhjzủng lôhjzù thì tỏ vẻ nghiêxedbm trọng, lúc này nhìn ánh sáng của nhưtwis̃ng cái côhjzụt  dị kỳ nọ, săijtúc măijtụt ôhjzung càng thay đhptuôhjzủi ghêxedbgcnḿm, ôhjzung lạc giọng la: "Mau dạt ra, côhjzụt máu đhptuó  chính là vâgcnṃt dụ hoăijtục tâgcnmm trí đhptuâgcnḿy."

Mọi ngưtwisơgcnm̀i nghe vâgcnṃy đhptuôhjzùng tái măijtụt, nháo nhào nhảy tránh, nhưtwisng phe chính đhptuạo  đhptuang đhptuưtwiśng dày đhptuăijtục môhjzụt đhptuâgcnm̀u Hôhjzùng Kiêxedb̀u đhptuêxedb̉ chôhjzúng lại sưtwiśc tâgcnḿn côhjzung của bọn Ma Giáo, côhjzụt  sáng trêxedbn trơgcnm̀i chiêxedb́u xuôhjzúng vơgcnḿi tôhjzúc đhptuôhjzụ quá lơgcnḿn, chăijtủng biêxedb́t tránh vào đhptuâgcnmu cho kịp. Nhưtwis̃ng tiêxedb́ng gào thảm mau chóng vang lêxedbn, có mâgcnḿy đhptuêxedḅ tưtwis̉ chính đhptuạo bị côhjzụt sáng máu chụp kín  lâgcnḿy, tưtwiśc thì thâgcnmn hình run lêxedbn bâgcnm̀n bâgcnṃt, măijtụt mày rúm ró, đhptuôhjzụng tác trơgcnm̉ nêxedbn cưtwiśng đhptuơgcnm và  châgcnṃm chạp, hai măijtút băijtút đhptuâgcnm̀u văijtùn đhptuỏ.

Có ngưtwisơgcnm̀i còn chưtwisa hiêxedb̉u rõ ngôhjzu khoai, có ngưtwisơgcnm̀i lại là đhptuôhjzùng môhjzun hoăijtục bạn thâgcnmn,  trong lúc nguy câgcnḿp, bâgcnḿt châgcnḿp tâgcnḿt cả tiêxedb́n lêxedbn lôhjzui ngưtwisơgcnm̀i bị hại ra khỏi côhjzụt sáng, nào ngơgcnm̀  ngưtwisơgcnm̀i bị hại đhptuôhjzụt nhiêxedbn trơgcnm̉ măijtụt, xuâgcnḿt thủ vôhjzu tình, hùng hôhjzủ câgcnm̀m lơgcnṃi đhptuao pháp bảo chém  giêxedb́t mọi ngưtwisơgcnm̀i xung quanh, nhưtwis̃ng ngưtwisơgcnm̀i vưtwis̀a áp lại gâgcnm̀n liêxedb̀n mâgcnḿt mạng trong tay bạn hưtwis̃u  mà khôhjzung hiêxedb̉u tại sao.

Nhưtwis̃ng tiêxedb́ng gào rú, gâgcnm̀m gưtwis̀ lâgcnṃp tưtwiśc vang lêxedbn, Phôhjzủ Hoăijtùng thưtwisơgcnṃng nhâgcnmn tái mét măijtụt,  nghiêxedb́n răijtung, bâgcnḿt châgcnḿp giơgcnḿi luâgcnṃt của nhà Phâgcnṃt, thét lơgcnḿn: "Giêxedb́t hêxedb́t... nhưtwis̃ng đhptuạo hưtwis̃u đhptuã mêxedb  loạn đhptui!"

Nói rôhjzùi, ôhjzung nhăijtun măijtụt đhptuau đhptuơgcnḿn lưtwisơgcnḿt tơgcnḿi, biêxedb́t lúc này chăijtủng phải lúc ăijtun năijtun sám hôhjzúi,  Đtwksạo Huyêxedb̀n thì khôhjzung có đhptuâgcnmy, Phôhjzủ Hoăijtùng chính là ngưtwisơgcnm̀i đhptuưtwiśc cao vọng trọng nhâgcnḿt trong  phe chính đhptuạo lúc này.

Ôldcxng cũng hiêxedb̉u cục diêxedḅn hiêxedḅn tại đhptuã khôhjzún đhptuôhjzún đhptuêxedb́n cưtwiṣc đhptuxedb̉m rôhjzùi, có thêxedb̉ xoay  chuyêxedb̉n đhptuêxedb́n đhptuâgcnmu thì xoay chuyêxedb̉n đhptuêxedb́n đhptuâgcnḿy, nêxedbn khôhjzung khiêxedbm nhưtwisơgcnṃng gì nưtwis̃a, đhptuưtwiśng hăijtủn ra  chỉ huy, hò hét mọi ngưtwisơgcnm̀i.

Các nhâgcnmn sĩ chính đhptuạo ùn ùn tràn lêxedbn, giêxedb́t sạch nhưtwis̃ng ngưtwisơgcnm̀i đhptuã mâgcnḿt trí, tạm thơgcnm̀i  ôhjzủn đhptuịnh đhptuưtwisơgcnṃc tình hình, song môhjzụt nôhjzũi hoang mang lan rôhjzụng trong lòng tâgcnḿt cả nhưtwis̃ng ngưtwisơgcnm̀i  chính đhptuạo.

Nhưtwis̃ng ngưtwisơgcnm̀i vưtwis̀a rôhjzùi còn là chiêxedb́n hưtwis̃u kêxedb̀ vai sát cánh, chỉ trong nháy măijtút trơgcnm̉ đhptuao  đhptuâgcnmm chém lâgcnm̃n nhau, lát nưtwis̃a đhptuâgcnmy sẽ đhptuêxedb́n lưtwisơgcnṃt ai? Ngôhjzụ nhơgcnm̃ chính mình bị loạn trí thì sẽ  thêxedb́ nào?...

xedḅt nhưtwis bị kích đhptuôhjzụng, đhptuại quâgcnmn Ma Giáo đhptuang chen chúc trêxedbn Hôhjzùng Kiêxedb̀u bôhjzũng gào  lêxedbn râgcnm̀m râgcnm̀m vẻ hưtwisng phâgcnḿn, rôhjzùi nhâgcnmn lúc hôhjzũn loạn nho nhỏ vưtwis̀a rôhjzùi bêxedbn phe chính đhptuạo,  môhjzụt đhptuôhjzụi Ma Giáo nhe nanh múa vuôhjzút lại xôhjzung lêxedbn Hôhjzùng Kiêxedb̀u.

Phôhjzủ Hoăijtùng thưtwisơgcnṃng nhâgcnmn vôhjzụi vàng thét lêxedbn hạ lêxedḅnh bao vâgcnmy, đhptuám Ma Giáo tuy vôhjzún  là ngưtwisơgcnm̀i phàm, nhưtwisng lúc này sau khi bị ma ám thì phâgcnm̀n lơgcnḿn đhptuêxedb̀u có sưtwiśc mạnh vôhjzu đhptuịch,  thâgcnmn thêxedb̉ cũng cưtwiśng răijtún hăijtủn lêxedbn, nhưtwis̃ng đhptuêxedḅ tưtwis̉ bình thưtwisơgcnm̀ng trong Thanh Vâgcnmn Môhjzun vung  pháp bảo tiêxedbn kiêxedb́m chém vào, râgcnḿt nhiêxedb̀u lâgcnm̀n khôhjzung thêxedb̉ giêxedb́t chêxedb́t ngay, bị chúng giăijtùng co  trì hoãn đhptuưtwisơgcnṃc môhjzụt khoảng thơgcnm̀i gian.

Cũng đhptuúng vào khoảng thơgcnm̀i gian ngăijtún đhptuó, quả câgcnm̀u máu trêxedbn khôhjzung rít lêxedbn, tưtwis̀ bêxedbn  trong phát ra nhưtwis̃ng tràng cưtwisơgcnm̀i đhptuxedbn dại, chỉ chơgcnḿp măijtút mưtwisơgcnm̀i mâgcnḿy đhptuạo hào quang băijtún  xuôhjzúng, máu đhptuỏ loang loáng, trôhjzung quỷ quái khôhjzun tả.




gcnṃp tưtwiśc bọn chính đhptuạo chôhjzùm chôhjzùm nhảy tránh, chăijtủng ai muôhjzún biêxedb́n thành nhưtwis̃ng  ngưtwisơgcnm̀i đhptuơgcnm̀ đhptuâgcnm̃n nhưtwistwis̉ thi biêxedb́t đhptui kia.

Ngay lâgcnṃp tưtwiśc Phôhjzủ Hoăijtùng thưtwisơgcnṃng nhâgcnmn dôhjzúc sưtwiśc chỉ huy, nhưtwisng chính đhptuạo đhptuã loạn,  bọn Ma Giáo hò la ỏm tỏi trêxedbn Hôhjzùng Kiêxedb̀u, áp lưtwiṣc càng lúc càng lơgcnḿn, mâgcnḿy nhâgcnmn sĩ còn sót  lại khôhjzủ sơgcnm̉ chôhjzúng đhptuơgcnm̃, cuôhjzúi cùng khôhjzung chôhjzúng lại nôhjzủi, sau môhjzụt tràng bịch bịch liêxedbn tiêxedb́p,  mâgcnḿy cái xác bị đhptuánh văijtung ra, chính là nhưtwis̃ng đhptuêxedḅ tưtwis̉ chính đhptuạo vưtwis̀a canh gác Hôhjzùng Kiêxedb̀u.

Chỉ trong nháy măijtút, nhưtwishjzụt con đhptuêxedbgcnḿn bị sụp xuôhjzúng, dòng thác ngưtwisơgcnm̀i cuôhjzùn cuôhjzụn  tràn sang, giưtwis̃a nhưtwis̃ng tiêxedb́ng la hét hung dưtwis̃, vôhjzuhjzú têxedbn Ma Giáo ùn ùn tràn lêxedbn, tưtwiśc thì  ngưtwisơgcnm̀i trong chính đhptuạo bị đhptuánh thâgcnḿt đhptuxedbn bát đhptuảo, cả môhjzụt phòng tuyêxedb́n đhptuã bị phá vơgcnm̃ và  vưtwisơgcnṃt qua hoàn toàn.

Cảnh tưtwisơgcnṃng chăijtủng khác nào đhptuịa ngục trâgcnm̀n gian!

Trái tim mọi ngưtwisơgcnm̀i chỉ còn lại hai chưtwis̃ tuyêxedḅt vọng, trong dòng thác ngưtwisơgcnm̀i đhptuxedbn dại,  phe chính đhptuạo bị chia rẽ, cưtwiś môhjzụt ngưtwisơgcnm̀i phải đhptuôhjzúi măijtụt vơgcnḿi mâgcnḿy chục têxedbn đhptuịch nhâgcnmn đhptuáng  sơgcnṃ hung hãn khôhjzung biêxedb́t sơgcnṃ chêxedb́t, ai cũng xôhjzung xáo giêxedb́t đhptuịch, vì khôhjzung giêxedb́t chúng thì cũng  bị chúng chăijtụt thành tưtwisơgcnmng thịt. Bâgcnm̀u trơgcnm̀i nhuôhjzúm đhptuỏ, hơgcnmi máu sôhjzui sục, còn tiêxedb́ng cưtwisơgcnm̀i cuôhjzùng  loạn kia càng lúc càng lôhjzùng lôhjzụng, đhptuâgcnm̀y vẻ đhptuăijtúc ý.

Lục Tuyêxedb́t Kỳ cũng ơgcnm̉ trong đhptuám đhptuôhjzung chém giêxedb́t, thâgcnm̀n kiêxedb́m Thiêxedbn Gia lóng lánh  xanh bay lêxedbn hạ xuôhjzúng bêxedbn cạnh nàng, môhjzũi đhptuưtwisơgcnm̀ng kiêxedb́m quang nháng lêxedbn là có kẻ gào rú  mâgcnḿt mạng, chỉ có đhptuxedb̀u cưtwiś têxedbn này ngã xuôhjzúng thì trong nháy măijtút lại có hai ba, thâgcnṃm chí  bôhjzún năijtum têxedbn khác xôhjzung vào.

gcnḿm áo trăijtúng của nàng lúc này đhptuã nhuôhjzúm máu ngả màu đhptuỏ lòm.

gcnm̀n dâgcnm̀n, đhptuôhjzụng tác của nàng trơgcnm̉ nêxedbn châgcnṃm chạp, cánh tay dưtwisơgcnm̀ng nhưtwisijtụng thêxedbm,  nhưtwis̃ng tiêxedb́ng la hét tuyêxedḅt vọng bêxedbn tai nàng cũng băijtút đhptuâgcnm̀u hôhjzũn đhptuôhjzụn đhptui, nàng khôhjzung biêxedb́t  kiêxedb́m mình đhptuã tưtwisơgcnḿc đhptui bao nhiêxedbu tính mạng, chỉ côhjzú găijtúng tâgcnṃn sưtwiśc chiêxedb́n đhptuâgcnḿu theo bản năijtung.

Nàng căijtún răijtung múa kiêxedb́m, đhptuâgcnm̉y lui ba têxedbn đhptuang lơgcnm̀n vơgcnm̀n trưtwisơgcnḿc măijtụt, vưtwis̀a đhptuịnh đhptuánh lại  môhjzụt thanh đhptuại đhptuao tưtwis̀ bêxedbn cạnh chăijtụt sang, bôhjzũng châgcnmn mêxedb̀m nhũn đhptui. Lục Tuyêxedb́t Kỳ hoảng  hôhjzút, vâgcnṃn hêxedb́t sưtwiśc tránh sang môhjzụt bêxedbn, song chỉ trong nháy măijtút đhptuã cảm thâgcnḿy hoa măijtút váng  đhptuâgcnm̀u, rôhjzùi chôhjzúc lát sau, vai trái lan lêxedbn môhjzụt cơgcnmn đhptuau nhói, máu chạy râgcnm̀n râgcnṃt.

gcnmn đhptuau này lại kích thích tàn lưtwiṣc của nàng, nàng nghiêxedb́n răijtung trơgcnm̉ tay đhptuâgcnmm kiêxedb́m,  Thiêxedbn Gia thêxedb́ nhưtwis chẻ tre, tưtwiśc thì chăijtụt chém đhptuịch nhâgcnmn ngã đhptuâgcnm̀y ra đhptuâgcnḿt, nhưtwisng đhptuôhjzùng thơgcnm̀i,  mâgcnḿy chục cái bóng đhptuáng sơgcnṃ xung quanh ào ào xôhjzugcnḿi.

Lục Tuyêxedb́t Kỳ thoáng qua môhjzụt cơgcnmn tuyêxedḅt vọng, chỉ có đhptuxedb̀u đhptuúng lúc đhptuó, khuôhjzun măijtụt  nàng khôhjzung có vẻ sơgcnṃ hãi, trong lúc ánh máu ngâgcnṃp trơgcnm̀i, nàng thơgcnm̉ ra môhjzụt hơgcnmi nhè nhẹ, rôhjzùi  nhưtwis đhptuã cam chịu sôhjzú mạng, nàng nhăijtúm măijtút.

Nàng trơgcnm̉ tay, Thiêxedbn Gia rưtwiṣc lêxedbn ánh xanh rạng rơgcnm̃, nàng thì thâgcnm̀m: "Tiêxedb̉u Phàm..."

Thiêxedbn Gia rít lêxedbn u u, phạt xuôhjzúng câgcnm̀n côhjzủ trăijtúng ngâgcnm̀n của nàng.




Đtwksúng lúc Lục Tuyêxedb́t Kỳ săijtúp hưtwisơgcnmng tan ngọc nát, vụt có tiêxedb́ng gió rít, môhjzụt luôhjzùng đhptuại  lưtwiṣc ngăijtun lưtwisơgcnm̃i kiêxedb́m lại khi nó còn cách côhjzủ nàng đhptuúng ba phâgcnmn, đhptuôhjzùng thơgcnm̀i cuôhjzùng phong  cuôhjzụn lêxedbn, ngưtwisơgcnm̀i mơgcnḿi đhptuêxedb́n dùng kình khí vôhjzu hình đhptuánh bâgcnṃt lũ Ma Giáo kia đhptui.

Lục Tuyêxedb́t Kỳ kinh ngạc mơgcnm̉ to măijtút nhìn, thì thâgcnḿy ngưtwisơgcnm̀i cưtwiśu mình chính là âgcnmn sưtwis  Thủy Nguyêxedḅt, săijtúc măijtụt bà xám xịt, hiêxedb̉n nhiêxedbn đhptuã tiêxedbu hao khá nhiêxedb̀u nguyêxedbn khí, trêxedbn  mình còn có mâgcnḿy vêxedb́t thưtwisơgcnmng nhòe nhoẹt máu.

Lục Tuyêxedb́t Kỳ kêxedbu lêxedbn "Sưtwis phụ...", rôhjzùi im băijtụt.

Thủy Nguyêxedḅt đhptuại sưtwis đhptuã đhptuánh lui bọn ngưtwisơgcnm̀i bủa vâgcnmy, nhưtwisng khuôhjzun măijtụt suy sụp, hơgcnmi  thơgcnm̉ năijtụng nêxedb̀, chỉ ánh măijtút là lóe lêxedbn kiêxedbn đhptuịnh, bà nói to: "Lục Tuyêxedb́t Kỳ, phải sôhjzúng, hãy  nhơgcnḿ lâgcnḿy lơgcnm̀i sưtwis phụ, phải tiêxedb́p tục sôhjzúng..."

Nói chưtwisa dưtwiśt câgcnmu, đhptuôhjzụt nhiêxedbn thâgcnmn hình bà giâgcnṃt mạnh, khuôhjzun măijtụt trăijtúng bêxedḅch, Lục  Tuyêxedb́t Kỳ hoảng hôhjzùn thét lêxedbn: "Sưtwis phụ, ngưtwisơgcnm̀i, ngưtwisơgcnm̀i làm sao thêxedb́..."

Giọng nàng khản đhptuăijtục. Môhjzụt thanh trưtwisơgcnm̀ng đhptuao săijtúc nhọn đhptuâgcnm̃m máu thò lêxedbn khỏi ngưtwiṣc  Thủy Nguyêxedḅt, bà chao ngưtwisơgcnm̀i đhptui, thét lêxedbn môhjzụt tiêxedb́ng rôhjzùi vụt xoay mình phát chưtwisơgcnm̉ng, tưtwiśc thì  têxedbn đhptuánh lén đhptuăijtùng sau bay vù ra ngoài mâgcnḿy trưtwisơgcnṃng, phun máu mà chêxedb́t.

Kẻ đhptuó kêxedb̉ ra cũng râgcnḿt dũng cảm, tuy đhptuã mâgcnḿt mạng, thâgcnmn hình bay đhptui nhưtwisng tay vâgcnm̃n  năijtúm chăijtụt thanh trưtwisơgcnm̀ng đhptuao, chỉ thâgcnḿy máu băijtún nhưtwistwisa, đhptuao lìa khỏi thâgcnmn. Thủy Nguyêxedḅt  hưtwiṣ lêxedbn đhptuau đhptuơgcnḿn, quay mâgcnḿy vòng tại chôhjzũ, cuôhjzúi cùng khôhjzung găijtúng gưtwisơgcnṃng đhptuưtwisơgcnṃc nưtwis̃a, bà ngã  xuôhjzúng.

Lục Tuyêxedb́t Kỳ đhptuâgcnm̀u óc trôhjzúng rôhjzũng, khí lưtwiṣc bôhjzũng đhptuâgcnmu tràn lêxedbn, Thiêxedbn Gia tỏa lam  quang rưtwiṣc rơgcnm̃, nhưtwis phưtwisơgcnṃng hoàng giâgcnṃn dưtwis̃ lâgcnṃp tưtwiśc đhptuánh bạt tâgcnḿt cả nhưtwis̃ng têxedbn Ma Giáo vâgcnmy  quanh đhptuâgcnḿy trong vòng môhjzụt trưtwisơgcnṃng, máu me băijtún tung tóe, bao nhiêxedbu ngưtwisơgcnm̀i khôhjzung kịp  tránh, chêxedb́t dưtwisơgcnḿi Thiêxedbn Gia.

Nàng đhptuánh lui bọn Ma Giáo xong, loạng choạng lao tơgcnḿi bêxedbn Thủy Nguyêxedḅt, ôhjzum lâgcnḿy  bà, măijtút mơgcnm̀ nưtwisơgcnḿc, khóc gọi: "Sưtwis phụ, ngưtwisơgcnm̀i làm sao thêxedb́... ngưtwisơgcnm̀i đhptuưtwis̀ng đhptui..."

xedb́t thưtwisơgcnmng trưtwisơgcnḿc ngưtwiṣc Thủy Nguyêxedḅt quá sâgcnmu, máu xả òng ọc, trôhjzung là biêxedb́t khôhjzung  còn trụ đhptuưtwisơgcnṃc bao lâgcnmu nưtwis̃a, ánh măijtút bà dâgcnm̀n dâgcnm̀n lạc thâgcnm̀n, dưtwisơgcnm̀ng nhưtwis nghe thâgcnḿy tiêxedb́ng khóc  gọi của đhptuưtwiśa đhptuêxedḅ tưtwis̉ yêxedbu, gưtwisơgcnmng măijtụt nhơgcnṃt nhạt sáng lêxedbn nụ cưtwisơgcnm̀i cuôhjzúi cùng, bà nhìn Lục  Tuyêxedb́t Kỳ, giọng rơgcnm̀i rạc: "Tuyêxedb́t Kỳ, nhơgcnḿ... sôhjzúng cho tôhjzút... nhé..."

ijtúng gưtwisơgcnṃng răijtụn xong chưtwis̃ "nhé", Thủy Nguyêxedḅt đhptuại sưtwis kiêxedḅt sưtwiśc, ngưtwisơgcnm̀i giâgcnṃt nhẹ môhjzụt  cái rôhjzùi mêxedb̀m nhũn đhptui, hai măijtút cũng tưtwis̀ tưtwis̀ khép lại.

Lục Tuyêxedb́t Kỳ khuỵu xuôhjzúng nhưtwis bị sét đhptuánh, song đhptuám Ma Giáo xung quanh khôhjzung  đhptuêxedb̉ nàng kịp thơgcnm̉, lại nhâgcnmn lúc âgcnḿy mà ôhjzù ạt xôhjzung vào, Lục Tuyêxedb́t Kỳ khuôhjzun măijtụt nhơgcnṃt nhạt,  chưtwis̀ng nhưtwis khôhjzung chịu nôhjzủi sưtwiṣ thâgcnṃt trưtwisơgcnḿc măijtút là sưtwis phụ đhptuã tăijtút thơgcnm̉, lại nhưtwisgcnḿt hêxedb́t ý thưtwiśc  câgcnm̀u sinh, cưtwiś sưtwis̃ng sơgcnm̀ khôhjzung có môhjzụt chút phản kháng.

hjzũng mé bêxedbn có môhjzụt cái bóng lưtwisơgcnḿt tơgcnḿi, kéo nàng ra khỏi cảnh nguy hiêxedb̉m. Lục Tuyêxedb́t  Kỳ giâgcnṃt mình đhptuưtwisa măijtút nhìn, thì ra chính là sưtwis tỷ Văijtun Mâgcnm̃n ngưtwisơgcnm̀i loang lôhjzủ máu, Lục Tuyêxedb́t  Kỳ chua xót nghẹn ngào kêxedbu: "Sưtwis phụ, sưtwis phụ, sưtwis..."




ijtun Mâgcnm̃n hai măijtút âgcnm̀ng âgcnṃng nhưtwisng vâgcnm̃n căijtún chăijtụt răijtung, vung kiêxedb́m đhptuánh lui mâgcnḿy têxedbn  Ma Giáo trưtwisơgcnḿc măijtụt, năijtúm chăijtụt tay Lục Tuyêxedb́t Kỳ, thét to: "Sưtwis muôhjzụi, hãy nghe lơgcnm̀i sưtwis phụ đhptui,  chúng ta phải găijtúng sôhjzúng!"

Lục Tuyêxedb́t Kỳ run râgcnm̉y, ngoái đhptuâgcnm̀u nhìn tâgcnḿm thâgcnmn đhptuã lăijtụng tiêxedb́ng chìm dâgcnm̀n trong biêxedb̉n  ngưtwisơgcnm̀i. Hai măijtút cháy rưtwiṣc, nàng lại vung kiêxedb́m lêxedbn, đhptuưtwiśng áp lưtwisng vơgcnḿi Văijtun Mâgcnm̃n, vâgcnṃn hêxedb́t sưtwiśc  lưtwiṣc còn lại đhptuêxedb̉ chiêxedb́n đhptuâgcnḿu, côhjzú găijtúng chi trì vì môhjzụt hy vọng sôhjzúng.

Huyêxedb́t quang vâgcnm̃n cuôhjzụn trơgcnm̀i ngâgcnṃp đhptuâgcnḿt, khôhjzung thâgcnḿy có chút ánh sáng nào, chiêxedb́n  trưtwisơgcnm̀ng đhptuxedbn cuôhjzùng đhptuã biêxedb́n thành đhptuịa ngục trâgcnm̀n gian, phe chính đhptuạo chêxedb́t càng lúc càng  nhiêxedb̀u, đhptuúng lúc đhptuó, bôhjzũng nhiêxedbn trong đhptuâgcnm̀m nưtwisơgcnḿc xanh ơgcnm̉ đhptuâgcnm̀u bêxedbn kia Hôhjzùng Kiêxedb̀u có tiêxedb́ng  hú ngâgcnmn dài, nưtwisơgcnḿc bôhjzũng nưtwiśt ra, môhjzụt con thú khôhjzủng lôhjzù nhảy vọt lêxedbn, chính là Thủy Kỳ Lâgcnmn,  linh thú trâgcnḿn sơgcnmn của Thanh Vâgcnmn Môhjzun.

Khôhjzung hêxedb̀ do dưtwiṣ, nó nhe nanh múa vuôhjzút xôhjzung vào đhptuám đhptuôhjzung Ma Giáo.

Vuôhjzút săijtúc, mõm to, chỉ trong khoảnh khăijtúc đhptuã đhptuánh cho bọn Ma Giáo hoảng sơgcnṃ nháo  nhào lêxedbn, môhjzụt con vâgcnṃt kêxedb̀nh càng lưtwis̀ng lưtwis̃ng nhưtwis thêxedb́ cho dù là ngưtwisơgcnm̀i hung hãn nhâgcnḿt cũng  phải cảm thâgcnḿy sơgcnṃ, đhptuêxedb̀u láo nháo ù té chạy.

Thủy Kỳ Lâgcnmn đhptuôhjzụt nhiêxedbn xuâgcnḿt hiêxedḅn chính là lúc đhptuêxedb̉ mọi ngưtwisơgcnm̀i nghỉ ngơgcnmi kịp thơgcnm̉, bọn  Ma Giáo rùng rùng quay sang vào con thú, nhơgcnm̀ đhptuó các nhâgcnmn sĩ chính đhptuạo lúc nãy suýt  gục ngã dưtwisơgcnḿi sưtwiśc ép năijtụng nêxedb̀ nay lại may măijtún thoát đhptuưtwisơgcnṃc khoảnh khăijtúc mâgcnḿt mạng nguy  hiêxedb̉m âgcnḿy.

Thủy Kỳ Lâgcnmn tả xung hưtwis̃u đhptuôhjzụt trong đhptuám đhptuôhjzung kẻ thù, nó tâgcnḿn côhjzung tơgcnḿi đhptuâgcnmu là chôhjzũ đhptuó  có ngưtwisơgcnm̀i gào rú, có kẻ mâgcnḿt mạng.

xedbn chính đhptuạo đhptuêxedb̀u nhâgcnmn cơgcnmhjzụi này lùi vêxedb̀ bâgcnṃc thêxedb̀m dâgcnm̃n lêxedbn Ngọc Thanh đhptuxedḅn, Lục  Tuyêxedb́t Kỳ và Văijtun Mâgcnm̃n cũng đhptuã cạn sưtwiśc tưtwis̀ lâgcnmu, Văijtun Mâgcnm̃n đhptuạo hạnh còn thâgcnḿp hơgcnmn Lục  Tuyêxedb́t Kỳ, thâgcnḿy bọn đhptuịch trưtwisơgcnḿc măijtụt đhptuã tạm lui, nàng cũng chăijtủng còn bụng dạ đhptuâgcnmu truy sát,  hâgcnm̀u nhưtwis khôhjzung đhptui nôhjzủi lêxedbn cả bâgcnṃc câgcnḿp.

Lục Tuyêxedb́t Kỳ cũng chăijtủng khá hơgcnmn Văijtun Mâgcnm̃n là bao, nhưtwisng cuôhjzúi cùng hai chị em  vâgcnm̃n dìu đhptuưtwisơgcnṃc nhau găijtúng gưtwisơgcnṃng đhptui lêxedbn Ngọc Thanh đhptuxedḅn.

Hiêxedb̀m nôhjzũi lúc nhìn lại xung quanh, hai ngưtwisơgcnm̀i cảm thâgcnḿy trái tim lạnh hăijtủn đhptui, nhưtwis̃ng  ngưtwisơgcnm̀i chính đhptuạo đhptuưtwiśng trong Ngọc Thanh đhptuxedḅn tôhjzủng côhjzụng chưtwisa đhptuêxedb́n hai trăijtum, mà ai nâgcnḿy  đhptuêxedb̀u thưtwisơgcnmng tích đhptuâgcnm̀y mình, máu me bêxedbxedb́t.

Hai ngưtwisơgcnm̀i nhìn nhau, đhptuêxedb̀u nhâgcnṃn ra nôhjzũi tuyêxedḅt vọng trong măijtút nhau, Thủy Kỳ Lâgcnmn tuy  thâgcnm̀n dũng, nhưtwisng trưtwisơgcnḿc yêxedbu pháp Ma Giáo, nó sẽ câgcnm̀m cưtwiṣ đhptuưtwisơgcnṃc bao lâgcnmu?

Quả nhiêxedbn, Thủy Kỳ Lâgcnmn tuy lúc đhptuâgcnm̀u thâgcnm̀n dũng vôhjzu song, thu hút mọi sưtwiṣ chú ý của  đhptuại quâgcnmn Ma Giáo, nhưtwisng khi áp lưtwiṣc xung quanh môhjzũi lúc môhjzụt lơgcnḿn, Thủy Kỳ Lâgcnmn vâgcnm̃n gâgcnm̀m  thét đhptuxedb́c cả tai, nhưtwisng đhptuã dâgcnm̀n dâgcnm̀n lôhjzụ vẻ suy sút, nhâgcnḿt là thỉnh thoảng trong đhptuám đhptuôhjzung lại  có vài ngưtwisơgcnm̀i tu đhptuạo vung pháp bảo lêxedbn tâgcnḿn côhjzung, gâgcnmy áp lưtwiṣc râgcnḿt lơgcnḿn cho Thủy Kỳ Lâgcnmn, lại  thêxedbm đhptuoàn quâgcnmn đhptuxedbn loạn nhung nhúc nhưtwis kiêxedb́n xung quanh, chỉ nưtwis̉a canh giơgcnm̀ sau, Thủy  Kỳ Lâgcnmn đhptuã lôhjzụ vẻ sơgcnṃ hãi, thâgcnmn thêxedb̉ bị thưtwisơgcnmng lôhjzũ chôhjzũ.

Đtwksôhjzụt nhiêxedbn cái đhptuâgcnm̀u nó rung lêxedbn, phát ra môhjzụt tràng gào rôhjzúng kinh thiêxedbn đhptuôhjzụng đhptuịa rôhjzùi  quay ngoăijtút mình sải chạy mơgcnm̉ đhptuưtwisơgcnm̀ng máu, môhjzụt lâgcnm̀n nưtwis̃a chạy vù vêxedb̀ cái đhptuâgcnm̀m nưtwisơgcnḿc xanh,  nhảy bòm xuôhjzúng nưtwisơgcnḿc sâgcnmu, khôhjzung ló măijtụt ra nưtwis̃a.

Tuy phe chính đhptuạo trêxedbn Ngọc Thanh đhptuxedḅn phâgcnm̀n lơgcnḿn đhptuêxedb̀u đhptuã phán đhptuoán đhptuưtwisơgcnṃc kêxedb́t  quả của trâgcnṃn chiêxedb́n vưtwis̀a rôhjzùi, nhưtwisng khi quả nhiêxedbn Thủy Kỳ Lâgcnmn khôhjzung đhptuịch nôhjzủi nưtwis̃a thì ai  nâgcnḿy đhptuêxedb̀u lôhjzụ vẻ đhptuau đhptuơgcnḿn, nhìn đhptuám Ma Giáo đhptuen đhptuăijtục lại nhe nanh múa vuôhjzút quay sang  chôhjzũ mình, bâgcnm̀u khôhjzung khí tuyêxedḅt vọng ngâgcnṃp dâgcnmng trong lòng bọn họ.

Lục Tuyêxedb́t Kỳ giãy giụa đhptuưtwiśng lêxedbn, câgcnm̀m thanh kiêxedb́m lêxedbn đhptuăijtụt vào côhjzủ mình, Văijtun Mâgcnm̃n  hoảng hôhjzùn toan ngăijtun cản, Lục Tuyêxedb́t Kỳ bèn nhẹ nhàng nói: "Sưtwis tỷ, thôhjzui, chăijtủng còn  đhptuưtwisơgcnm̀ng nào nưtwis̃a rôhjzùi, muôhjzụi thà tưtwiṣ tâgcnṃn còn hơgcnmn là đhptuêxedb̉ bị giêxedb́t bơgcnm̉i bàn tay nhơgcnm nhơgcnḿp của bọn  chúng."

ijtun Mâgcnm̃n rơgcnḿm lêxedḅ, đhptuôhjzụt nhiêxedbn đhptuăijtùng sau có tiêxedb́ng châgcnmn chạy vang lêxedbn, nàng ngoái đhptuâgcnm̀u  nhìn thì giâgcnṃt mình, đhptuó là Tôhjzúng Đtwksại Nhâgcnmn của Đtwksại Trúc Phong. Gã cưtwisơgcnm̀i, chìa tay kéo bàn  tay trăijtúng trẻo của nàng siêxedb́t chăijtụt.

ijtun Mâgcnm̃n nhưtwis có thêxedbm dũng khí, vẻ sơgcnṃ hãi và tuyêxedḅt vọng dâgcnm̀n dâgcnm̀n bay biêxedb́n, nàng  nhoẻn môhjzụt nụ cưtwisơgcnm̀i âgcnḿm áp rôhjzùi ngoảnh ra nói vơgcnḿi Lục Tuyêxedb́t Kỳ: "Sưtwis muôhjzụi, muôhjzụi an tâgcnmm đhptui  đhptui, chúng ta sẽ theo bâgcnm̀u bạn vơgcnḿi muôhjzụi ngay."

Lục Tuyêxedb́t Kỳ nhìn họ năijtúm tay thâgcnṃt chăijtụt, tưtwiṣa vào nhau, khóe miêxedḅng nàng cũng rịn  ra môhjzụt nụ cưtwisơgcnm̀i, rôhjzùi nàng nhăijtúm măijtút, trái tim réo gọi: "Tiêxedb̉u Phàm, kiêxedb́p sau mình găijtụp lại  nhau..."

Thiêxedbn Gia ánh lêxedbn săijtúc lạnh nhưtwis thâgcnḿu vào mạch máu dưtwisơgcnḿi da, nàng mỉm cưtwisơgcnm̀i, siêxedb́t  chăijtụt lâgcnḿy cán kiêxedb́m, đhptuúng lúc đhptuó, Văijtun Mâgcnm̃n vụt thôhjzút lêxedbn: "Khoan đhptuã sưtwis muôhjzụi."

Lục Tuyêxedb́t Kỳ giâgcnṃt mình, hạ Thiêxedbn Gia xuôhjzúng ngạc nhiêxedbn: "Gì thêxedb́ tỷ?"

ijtun Mâgcnm̃n quay mình nhìn vêxedb̀ hưtwisơgcnḿng hâgcnṃu sơgcnmn Thôhjzung Thiêxedbn Phong, kinh ngạc lăijtúp  băijtúp: "Muôhjzụi, muôhjzụi nghe... tiêxedb́ng gì thêxedb́?"

Chiêxedb́n trưtwisơgcnm̀ng huyêxedbn náo chăijtủng biêxedb́t vì sao tưtwiṣ nhiêxedbn lăijtụng ngăijtút đhptui, khôhjzung môhjzụt âgcnmm  thanh, nhưtwis̃ng têxedbn Ma Giáo hung hăijtung nọ đhptuêxedb̀u đhptuưtwiśng chưtwisng hưtwis̉ng môhjzụt chôhjzũ.

Trong bâgcnm̀u khôhjzung khí tịch mịch, trêxedbn ngọn Thôhjzung Thiêxedbn, cả dãy Thanh Vâgcnmn, lại tưtwis̀  tưtwis̀ rung lêxedbn.

hjzụt tiêxedb́ng hú ngâgcnmn dài, trâgcnm̀m, thâgcnḿp, tưtwis̀ sau núi vút lêxedbn, bôhjzúc cao, biêxedb́n thành tiêxedb́ng rít  xé kiêxedbu hùng, đhptuâgcnmm toạc vào mâgcnmy.

Trong tiêxedb́ng rít âgcnḿy, có môhjzụt đhptuạo hào quang khôhjzủng lôhjzù phun lêxedbn theo, nhưtwis thêxedb̉ môhjzụt con  rôhjzùng đhptuã bị giam giưtwis̃ hàng nghìn năijtum nay phá cũi sôhjzủ lôhjzùng, lao lêxedbn tâgcnṃn chín tâgcnm̀ng trơgcnm̀i xanh,  hôhjzu gió gọi mưtwisa. Cuôhjzùng phong gào rú, trơgcnm̀i đhptuâgcnḿt đhptuôhjzủi săijtúc, núi non cúi đhptuâgcnm̀u, pháp bảo trong  tay nhiêxedb̀u ngưtwisơgcnm̀i băijtút đhptuâgcnm̀u tưtwiṣ đhptuôhjzụng run lêxedbn.

"Tru Tiêxedbn... Tru Tiêxedbn... Đtwksó chính là Tru Tiêxedbn!"

Trêxedbn Ngọc Thanh đhptuxedḅn, có tiêxedb́ng ai đhptuó hét lêxedbn kinh ngạc và mưtwis̀ng rơgcnm̃. Trong sôhjzú đhptuêxedḅ tưtwis̉  sôhjzúng sót của Thanh Vâgcnmn Môhjzun, cho dù thưtwisơgcnmng tích năijtụng nêxedb̀ nhưtwisng cũng hâgcnm̀u nhưtwis quêxedbn hêxedb́t  đhptuau đhptuơgcnḿn, cưtwiṣa quâgcnṃy đhptuưtwiśng lêxedbn.

hjzụt hào quang tráng quan mỹ lêxedḅ nọ phóng thâgcnḿu trơgcnm̀i cao, uy nghiêxedbm rưtwiṣc rơgcnm̃, chính là nơgcnmi gưtwis̉i găijtúm niêxedb̀m kiêxedbu hãnh và tưtwiṣ hào của họ.

TRU TIÊxedbN!

gcnm̀u trơgcnm̀i vùi lâgcnḿp trong màu máu tưtwiśc thì bị côhjzụt sáng huy hoàng đhptuâgcnm̉y lùi, ánh sáng rạng  rơgcnm̃ múa lưtwisơgcnṃn trêxedbn chín tâgcnm̀ng mâgcnmy, tung bay trêxedbn khoảng khôhjzung của Thôhjzung Thiêxedbn Phong,  tỏa ra chói ngơgcnm̀i muôhjzun trưtwisơgcnṃng, nhưtwisgcnm̀ng măijtụt trơgcnm̀i nóng bỏng lạc vào lòng ngưtwisơgcnm̀i, xua tan  mọi mâgcnmy mù tăijtum tôhjzúi.

gcnmu trong ánh sáng đhptuó có môhjzụt bóng ngưtwisơgcnm̀i tưtwis̀ tưtwis̀ lôhjzụ hình, chỉ có đhptuxedb̀u ánh sáng chói  chang quá, khôhjzung thêxedb̉ nhìn rõ măijtụt mũi y, chỉ có đhptuxedb̀u trong ánh sáng nhâgcnḿp nháy, ngưtwisơgcnm̀i ta  trôhjzung thâgcnḿy rõ ràng trêxedbn tay ngưtwisơgcnm̀i âgcnḿy giơgcnm cao môhjzụt thanh kiêxedb́m.

TRU TIÊxedbN CÔldcx̉ KIÊxedb́M!

Chỉ trong khoảnh khăijtúc, nhưtwis̃ng tiêxedb́ng hoan hôhjzu ngâgcnṃp tràn Ngọc Thanh đhptuxedḅn. Văijtun  Mâgcnm̃n và Tôhjzúng Đtwksại Nhâgcnmn ưtwiśa lêxedḅ, Lục Tuyêxedb́t Kỳ run lâgcnm̉y bâgcnm̉y, khuôhjzun măijtụt lôhjzụ rõ vẻ khôhjzung tin  nôhjzủi. Ai nâgcnḿy đhptuêxedb̀u nhìn lêxedbn trơgcnm̀i nêxedbn khôhjzung đhptuêxedb̉ ý đhptuêxedb́n nét măijtụt nàng.

Ngưtwisơgcnm̀i trêxedbn trơgcnm̀i kia, tuy đhptuã hòa vào trong luôhjzùng sáng, châgcnṃp chơgcnm̀n râgcnḿt khó nhìn rõ,  nhưtwisng vóc dáng âgcnḿy tưtwis̀ lâgcnmu đhptuã khăijtúc sâgcnmu trong trái tim nàng, có chêxedb́t nàng cũng khôhjzung thêxedb̉  quêxedbn đhptuưtwisơgcnṃc thì làm gì có chuyêxedḅn khôhjzung nhâgcnṃn ra?

"Tiêxedb̉u Phàm..."

Tim nàng nưtwiśc nơgcnm̉, nàng đhptuưtwisa tay lêxedbn giưtwis̃ ngưtwiṣc, tưtwiṣa hôhjzù phải làm vâgcnṃy thì mơgcnḿi áp chêxedb́  đhptuưtwisơgcnṃc quả tim đhptuang nhảy nhưtwis đhptuxedbn cuôhjzùng.

Lúc âgcnḿy, huyêxedb́t câgcnm̀u bêxedbn Ma Giáo đhptuã nhâgcnṃn ra vị khách bí âgcnm̉n trêxedbn trơgcnm̀i cao kia, liêxedb̀n  dâgcnṃp dêxedb̀nh quay lại, hai bêxedbn đhptuêxedb̀u ngâgcnṃp trong ánh sáng, môhjzụt đhptuỏ môhjzụt trăijtúng đhptuôhjzúi đhptuịch nhau.

hjzụt tiêxedb́ng nói giâgcnṃn dưtwis̃ vọng ra tưtwis̀ quả câgcnm̀u đhptuỏ: "Thì ra là ngưtwisơgcnmi!"

Bóng ngưtwisơgcnm̀i trong vâgcnm̀ng hào quang chăijtủng hêxedb̀ đhptuáp lại sưtwiṣ châgcnḿt vâgcnḿn của Quỷ Vưtwisơgcnmng,  hăijtún đhptuâgcnmm thanh kiêxedb́m côhjzủ trong tay lêxedbn cao, tưtwiśc thì tiêxedb́ng hú dị thưtwisơgcnm̀ng ngâgcnṃp tràn khôhjzung  trung, tưtwis̀ bảy ngọn núi của dãy Thanh Vâgcnmn vụt băijtún lêxedbn bảy côhjzụt sáng bảy màu, xôhjzung thăijtủng  lêxedbn trơgcnm̀i nhưtwis giao long vơgcnm̀n mâgcnmy lưtwisơgcnḿt qua khoảng trơgcnm̀i, cuôhjzúi cùng tụ lại trêxedbn đhptuâgcnm̀u mũi kiêxedb́m.

Tiêxedb́ng rít dị thưtwisơgcnm̀ng càng lúc càng vang vọng, ngâgcnṃp đhptuâgcnm̀y cả khôhjzung gian, chỉ lát sau,  hêxedḅt nhưtwis quá khưtwiś tái hiêxedḅn, dưtwisơgcnḿi vòm trơgcnm̀i, ngọn kiêxedb́m khí săijtục sơgcnm̃ hiêxedḅn ra. Kiêxedb́m trâgcnṃn Tru  Tiêxedbn lưtwis̀ng danh thiêxedbn hạ, cuôhjzúi cùng đhptuã xuâgcnḿt thêxedb́.

twksi chêxedb́t đhptui!"

Cùng vơgcnḿi tiêxedb́ng gâgcnm̀m cuôhjzùng nôhjzụ, quả câgcnm̀u máu cũng băijtút đhptuâgcnm̀u biêxedb́n hóa, huyêxedb́t khí òng  ọc dạt vêxedb̀ hai bêxedbn đhptuêxedb̉ lôhjzụ ra châgcnmn diêxedḅn mục bêxedbn trong, mọi ngưtwisơgcnm̀i ngưtwisơgcnḿc nhìn, vơgcnḿi kiêxedb́n thưtwiśc  hạn hẹp của bọn họ, thì khôhjzung tránh khỏi trôhjzú măijtút há miêxedḅng, hơgcnmi thơgcnm̉ lạnh buôhjzút đhptui.

Trong quả câgcnm̀u máu, đhptuưtwisơgcnṃc chùm hụp bơgcnm̉i lơgcnḿp lơgcnḿp huyêxedb́t khí là Phục Long Đtwksỉnh, lúc  này đhptuã hoàn toàn biêxedb́n màu đhptuỏ rưtwiṣc, nhưtwisng quái gơgcnm̉ nhâgcnḿt là thâgcnmn hình Quỷ Vưtwisơgcnmng đhptuã biêxedb́n  phâgcnm̀n lơgcnḿn vào Đtwksỉnh, chỉ còn hơgcnm̉ ra phâgcnm̀n trêxedbn ngưtwiṣc và cái đhptuâgcnm̀u bêxedbn trêxedbn, khuôhjzun măijtụt nhăijtun  nhúm đhptuanh ác vôhjzu cùng, ôhjzung ta nhìn chăijtùm chăijtùm vào ngưtwisơgcnm̀i trong vâgcnm̀ng sáng rạng rơgcnm̃ trưtwisơgcnḿc  măijtụt rôhjzùi vâgcnm̃y tay, tưtwiśc thì nhưtwis bị dâgcnm̃n dụ bơgcnm̉i môhjzụt nguôhjzùn sưtwiśc mạnh khôhjzủng lôhjzù, cả nưtwis̉a bâgcnm̀u trơgcnm̀i  vôhjzuhjzú huyêxedb́t khí hoàn toàn bị cuôhjzún lại, uy thêxedb́ đhptuáng sơgcnṃ, nhưtwishjzụt tảng mâgcnmy máu khôhjzủng lôhjzù lơgcnḿp lơgcnḿp gôhjzúi lêxedbn nhưtwis sóng, cuôhjzụn chùm lại, biêxedb́n thành môhjzụt cái ngọn mâgcnmu dài đhptuêxedb́n vạn  trưtwisơgcnṃng văijtún ngang trơgcnm̀i, môhjzụt đhptuâgcnm̀u năijtùm trong tay Quỷ Vưtwisơgcnmng, ánh chơgcnḿp bỏng rát chạy loăijtùng  ngoăijtùng quanh nó, trôhjzung râgcnḿt đhptuáng sơgcnṃ!

"Xem ta băijtum văijtùm ngưtwisơgcnmi ra, têxedbn súc sinh!" Quỷ Vưtwisơgcnmng gâgcnm̀m lêxedbn nhưtwisxedḅnh vơgcnm̃, hoàn  toàn mâgcnḿt hêxedb́t lý trí, chỉ còn khát vọng cuôhjzùng sát, ngọn mâgcnmu đhptuỏ rưtwiṣc đhptuâgcnmm thăijtủng vào hào  quang của Tru Tiêxedbn.

Cho dù là có niêxedb̀m tin mãnh liêxedḅt vào Tru Tiêxedbn, nhưtwisng thâgcnḿy Quỷ Vưtwisơgcnmng uy mãnh cái  thêxedb́ nhưtwisgcnṃy, tâgcnḿt cả mọi ngưtwisơgcnm̀i có măijtụt ơgcnm̉ Thôhjzung Thiêxedbn Phong đhptuêxedb̀u phải biêxedb́n săijtúc, khôhjzung thôhjzút  nêxedbn lơgcnm̀i. Lục Tuyêxedb́t Kỳ thì càng nhơgcnṃt nhạt, nhìn trâgcnmn trôhjzúi lêxedbn trơgcnm̀i.

Tru Tiêxedbn Kiêxedb́m Trâgcnṃn lâgcnm̀n này xuâgcnḿt thêxedb́ hoàn toàn khác vơgcnḿi hai lâgcnm̀n đhptuưtwisơgcnṃc Đtwksạo Huyêxedb̀n  châgcnmn Nnâgcnmn khiêxedbu đhptuôhjzụng trưtwisơgcnḿc đhptuâgcnmy. Trêxedbn trơgcnm̀i, ngoài cán kiêxedb́m và luôhjzùng kiêxedb́m khí khôhjzủng lôhjzù  màu săijtúc thiêxedbn biêxedb́n vạn hóa ra thì khôhjzung có các kiêxedb́m khí nhỏ đhptuơgcnmn săijtúc. Tuy chỉ có môhjzụt  luôhjzùng kiêxedb́m khí nhưtwisng Tru Tiêxedbn Kiêxedb́m Trâgcnṃn vâgcnm̃n toát lêxedbn sưtwiśc mạnh bạt trơgcnm̀i, so vơgcnḿi trưtwisơgcnḿc kia  chỉ hơgcnmn chưtwiś khôhjzung kém. Thanh kiêxedb́m màu săijtúc khôhjzủng lôhjzù xêxedb dịch nhưtwis muôhjzún xé tan bâgcnm̀u trơgcnm̀i,  sưtwiśc khuâgcnḿy đhptuôhjzụng cả vũ trụ.

Ngọn mâgcnmu đhptuỏ khôhjzủng lôhjzù xôhjzu đhptuêxedb́n, khí thêxedb́ bâgcnḿt khả đhptuưtwisơgcnmng cưtwiṣ, trong đhptuám đhptuôhjzung có ngưtwisơgcnm̀i  la lêxedbn chói lói, nhưtwisng ngưtwisơgcnm̀i trong hào quang chăijtủng hêxedb̀ né tránh, ngưtwisơgcnṃc lại, hăijtún cưtwiś đhptuưtwiśng  giưtwis̃a hưtwisơgcnḿng ngọn mâgcnmu lao đhptuêxedb́n, rôhjzùi vụt năijtúm cả hai tay vào kiêxedb́m khoăijtúng thăijtủng ra phía  trưtwisơgcnḿc, tưtwiśc thì sâgcnḿm nôhjzủi gió gào âgcnm̀m âgcnm̀m âgcnm̀m âgcnm̀m, Tru Tiêxedbn vụt xoáy tròn vêxedb̀ phía ngọn mâgcnmu.

Hai thưtwiś vũ khí khôhjzủng lôhjzù đhptuáng sơgcnṃ đhptuâgcnmm vào nhau giưtwis̃a khôhjzung trung, băijtún ra ánh sáng  nóng bỏng và chói chang gâgcnḿp vạn lâgcnm̀n ánh măijtụt trơgcnm̀i, chăijtủng ai mơgcnm̉ măijtút mà nhìn đhptuưtwisơgcnṃc, chỉ  nghe trong nhưtwis̃ng tiêxedb́ng đhptuôhjzụng râgcnm̀m râgcnm̀m khủng khiêxedb́p, đhptuâgcnḿt rung núi chuyêxedb̉n, cả dãy Thanh  Vâgcnmn cũng nhưtwis khôhjzung chịu nôhjzủi thâgcnm̀n uy của trơgcnm̀i đhptuâgcnḿt, sơgcnṃ hãi chúi đhptuâgcnm̀u xuôhjzúng.

Ánh rưtwiṣc rơgcnm̃ tan dâgcnm̀n, mọi ngưtwisơgcnm̀i vôhjzụi vàng nhìn lêxedbn trơgcnm̀i, thì thâgcnḿy trêxedbn chiêxedb́n trưtwisơgcnm̀ng  khôhjzung trung dưtwis̃ dôhjzụi kia xuâgcnḿt hiêxedḅn môhjzụt cái xoáy lôhjzúc, sâgcnmu hoăijtúm và đhptuen kịt, lạnh lùng nhìn  xuôhjzúng phàm trâgcnm̀n. Bêxedbn dưtwisơgcnḿi luôhjzùng xoáy đhptuó là côhjzủ kiêxedb́m Tru Tiêxedbn, nhưtwisng bảy màu đhptuã tan  hêxedb́t, chỉ còn môhjzụt màu trăijtúng tuyêxedb̀n râgcnḿt găijtút, đhptuâgcnmm thăijtủng lêxedbn trơgcnm̀i, khí thêxedb́ phâgcnm̀n thiêxedbn diêxedḅt đhptuịa.

Ngọn mâgcnmu đhptuỏ thì đhptuã gãy!

"Á!..." Quỷ Vưtwisơgcnmng rút lêxedbn thảm thiêxedb́t, nưtwis̉a ngưtwisơgcnm̀i dưtwisơgcnḿi vâgcnm̃n ăijtun thôhjzung vơgcnḿi cái đhptuỉnh, ôhjzung  ta rít lêxedbn tuyêxedḅt vọng khôhjzung thêxedb̉ tin đhptuưtwisơgcnṃc, thâgcnṃm chí hai măijtút còn ròng ròng máu, rú lêxedbn kinh  hãi: "Khôhjzung thêxedb̉ thêxedb́, khôhjzung thêxedb̉ thêxedb́ này đhptuưtwisơgcnṃc... Ta có sưtwiśc mạnh của Tu La, ta có sưtwiśc  mạnh..."

gcnmu cuôhjzúi chìm khuâgcnḿt đhptui trong tiêxedb́ng gió, Tru Tiêxedbn Côhjzủ Kiêxedb́m chém tan cái mâgcnmu máu  khôhjzủng lôhjzù, đhptuôhjzùng thơgcnm̀i chưtwisa thu vêxedb̀ lại thuâgcnṃn thêxedb́ đhptuâgcnmm thêxedbm phát nưtwis̃a. Chỉ trong khoảnh  khăijtúc, cả bâgcnm̀u trơgcnm̀i ngâgcnṃp trong ánh kiêxedb́m, mâgcnmy gió cuôhjzụn lêxedbn ào ào quanh viêxedb̀n trơgcnm̀i, hình nhưtwis  tâgcnḿt cả thiêxedbn thâgcnm̀n ma quỷ trêxedbn trơgcnm̀i dưtwisơgcnḿi đhptuâgcnḿt lúc này đhptuêxedb̀u run lêxedbn sơgcnṃ hãi sưtwiśc mạnh to lơgcnḿn  đhptuáng kinh khiêxedb́p của Tru Tiêxedbn!

Nhát kiêxedb́m âgcnḿy đhptuâgcnmm thăijtủng vào đhptuáy đhptuám mâgcnmy đhptuỏ, đhptuâgcnmm thăijtủng vào lõi quả câgcnm̀u máu,  đhptuâgcnmm vào Phục Long Đtwksỉnh, cũng tưtwiśc là đhptuâgcnmm vào Quỷ Vưtwisơgcnmng!

Ánh sáng chói chang đhptuôhjzút cháy tâgcnḿt thảy, đhptuâgcnṃp tan mọi ánh sáng khác, mâgcnmy gió sâgcnḿm  chơgcnḿp cùng rú gào khôhjzun nguôhjzui, nhưtwis̃ng đhptuám mâgcnmy rách nát còn sót lại bị cuôhjzún dạt lêxedbn cao,  chìm luôhjzun vào cái xoáy đhptuen sâgcnmu hoăijtúm.

Quỷ Vưtwisơgcnmng tuyêxedḅt vọng, nhưtwisng càng tuyêxedḅt vọng ôhjzung ta càng đhptuxedbn cuôhjzùng. Ôldcxng ta cưtwisơgcnm̀i  găijtùn, cưtwisơgcnm̀i găijtùn, múa may hai tay, đhptuôhjzụt nhiêxedbn, đhptuâgcnmm luôhjzun vào hai măijtút trêxedbn bôhjzụ măijtụt ác ma của  mình.

yjuj̀m!"

gcnḿm nôhjzủ, át đhptui mọi tiêxedb́ng đhptuôhjzụng trêxedbn nhâgcnmn gian, đhptuôhjzui măijtút Quỷ Vưtwisơgcnmng phun ra hai côhjzụt  máu đhptuỏ ngâgcnm̀u. Băijtùng chút sưtwiśc tàn, ôhjzung ta vâgcnm̃n cưtwisơgcnm̀i săijtùng săijtục, trêxedbn Phục Long Đtwksỉnh, chút  sưtwiśc mạnh cuôhjzúi cùng nhưtwis bị kích thích, hiêxedḅn ra môhjzụt cái bóng đhptuỏ máu khủng khiêxedb́p, cao  đhptuêxedb́n cả trưtwisơgcnṃng tưtwis̀ tưtwis̀ biêxedb́n hình sau lưtwisng Quỷ Vưtwisơgcnmng.

twksi chêxedb́t đhptui!"

Tiêxedb́ng gào đhptuxedbn dại vang thâgcnḿu trơgcnm̀i, cái bóng Huyêxedb́t Ma quỷ quái âgcnḿy nhúc nhích, khí  thêxedb́ đhptuáng sơgcnṃ, xôhjzu đhptuâgcnm̉y huyêxedb́t khí ngâgcnṃp ngụa khôhjzung trung, lại môhjzụt lâgcnm̀n nưtwis̃a xôhjzung vào hào  quang của Tru Tiêxedbn.

Thanh kiêxedb́m trăijtúng sáng do Tru Tiêxedbn biêxedb́n thành cũng đhptuúng lúc đhptuó lao trơgcnm̉ lại Phục  Long Đtwksỉnh.

"Á!..."

hjzụt tiêxedb́ng rôhjzúng đhptuáng sơgcnṃ và đhptuau đhptuơgcnḿn nhưtwis rách phôhjzủi, bâgcnṃt ra tưtwis̀ phía sau hào quang  chói chang, môhjzụt bóng ngưtwisơgcnm̀i bị Tru Tiêxedbn đhptuâgcnm̉y bâgcnṃt ra khỏi Phục Long Đtwksỉnh, giôhjzúng nhưtwisgcnḿt  hêxedb́t sưtwiśc lưtwiṣc, bay văijtung đhptui rõ xa, biêxedb́n mâgcnḿt ơgcnm̉ nơgcnmi châgcnmn trơgcnm̀i, khôhjzung thâgcnḿy đhptuâgcnmu nưtwis̃a.

Đtwksúng lúc đhptuó, cái bóng Huyêxedb́t Ma đhptuáng sơgcnṃ nọ đhptuã lao đhptuêxedb́n trưtwisơgcnḿc măijtụt bóng ngưtwisơgcnm̀i trong  hào quang. Mâgcnḿt sưtwiṣ bảo vêxedḅ của Tru Tiêxedbn Côhjzủ Kiêxedb́m, ngưtwisơgcnm̀i đhptuó trôhjzung nhưtwis ngọn cỏ trưtwisơgcnḿc gió so  vơgcnḿi sưtwiśc mạnh kinh hôhjzùn tưtwis̀ vóc dáng đhptuôhjzù sôhjzụ kia.

"Khưtwiṣc khưtwiṣc" mâgcnḿy tiêxedb́ng, cái bóng trong hào quang bị Huyêxedb́t Ma năijtúm lâgcnḿy giơgcnmxedbn,  chỉ thoáng chôhjzúc hào quang tan sạch, ngưtwisơgcnm̀i đhptuó tưtwiśc thì cũng bị Huyêxedb́t Ma trùm lâgcnḿy, mọi ngưtwisơgcnm̀i trêxedbn Thôhjzung Thiêxedbn Phong đhptuêxedb̀u cả kinh thâgcnḿt săijtúc, rú lêxedbn liêxedbn hôhjzùi. Lục Tuyêxedb́t Kỳ run băijtún,  măijtụt căijtút khôhjzung còn hôhjzụt máu, nàng ọc máu, lảo đhptuảo ngã quỵ xuôhjzúng. Đtwksôhjzụt nhiêxedbn, Huyêxedb́t Ma  đhptuang cưtwisơgcnm̀i săijtùng săijtục vì giành đhptuưtwisơgcnṃc thăijtúng lơgcnṃi kia bôhjzũng đhptuưtwiśng cưtwiśng sưtwis̃ng. Tru Tiêxedbn Côhjzủ Kiêxedb́m  bay trơgcnm̉ lại, lâgcnḿp lánh hào quang đhptuã tưtwis̀ phía sau đhptuâgcnmm xuyêxedbn lêxedbn trưtwisơgcnḿc ngưtwiṣc nó.

Xung quanh Tru Tiêxedbn Côhjzủ Kiêxedb́m, huyêxedb́t khí cuôhjzùn cuôhjzụn tưtwiśc thì tan sạch, thâgcnmn hình to  lơgcnḿn hiêxedḅn ra rõ ràng vơgcnḿi vêxedb́t thưtwisơgcnmng chí mạng, vêxedb́t thưtwisơgcnmng mau chóng lan rôhjzụng, Huyêxedb́t Ma  rú lêxedbn khủng khiêxedb́p, ngay trưtwisơgcnḿc khi thâgcnmn thêxedb̉ băijtút đhptuâgcnm̀u rạn nưtwiśt, nó ném luôhjzun cái ngưtwisơgcnm̀i trong  tay nó bay hút vêxedb̀ phía cái xoáy lôhjzúc, tưtwiśc thì bị ánh sáng nuôhjzút chưtwis̉ng, biêxedb́n mâgcnḿt.

Ngay sau đhptuó, Huyêxedb́t Ma rôhjzúng lêxedbn nhưtwis̃ng tiêxedb́ng giãy chêxedb́t, cuôhjzúi cùng, khôhjzung ngăijtun cản  đhptuưtwisơgcnṃc vêxedb́t thưtwisơgcnmng nơgcnmi ngưtwiṣc loang rôhjzụng, nó rú lêxedbn rôhjzùi tan rã trong vâgcnm̀ng bạch quang và trong  tiêxedb́ng rú gào của chính mình.

Trêxedbn trơgcnm̀i, mâgcnmy đhptuỏ tưtwis̀ tưtwis̀ tan đhptui, gió tưtwis̀ tưtwis̀ ngưtwis̀ng thôhjzủi, khôhjzung bị huyêxedb́t quang khôhjzúng  chêxedb́ nưtwis̃a, đhptuám Ma Giáo a dua nhưtwistwis̀a trải qua môhjzụt cơgcnmn ác môhjzụng, măijtút hêxedb́t ngâgcnm̀u đhptuỏ, tưtwis̀ tưtwis̀  tỉnh cả lại. Bêxedbn chính đhptuạo ai nâgcnḿy nhìn nhau, sau ác môhjzụng, vâgcnm̃n còn cảm giác chưtwisa tin  hăijtủn.

"Thăijtúng rôhjzùi? Thăijtúng rôhjzùi?"

Mọi ngưtwisơgcnm̀i lao nhao hỏi nhau, măijtút hoen lêxedḅ, tưtwiṣa nhưtwis khôhjzung tin nôhjzủi tâgcnḿt cả nhưtwis̃ng gì  đhptuã xảy ra.

ijtun Mâgcnm̃n và Tôhjzúng Đtwksại Nhâgcnmn ôhjzum chăijtụt lâgcnḿy nhau, khôhjzung nơgcnm̃ rơgcnm̀i, râgcnḿt lâgcnmu sau, Văijtun Mâgcnm̃n  sưtwiṣc nhơgcnḿ ra, gưtwisơgcnṃng cưtwisơgcnm̀i ngoảnh lại nhìn Lục Tuyêxedb́t Kỳ giãi bày: "Sưtwis muôhjzụi, muôhjzụi xem bọn  ta..."

Nàng bôhjzũng nghẹn lơgcnm̀i, Lục Tuyêxedb́t Kỳ đhptuã ngã ngâgcnḿt tưtwiṣ khi nào, tưtwiṣa nhưtwisgcnḿt hêxedb́t sinh  khí, bâgcnḿt tỉnh nhâgcnmn sưtwiṣ. Nhưtwisng nôhjzũi bi thưtwisơgcnmng nhỏ nhoi của tỷ muôhjzụi họ mau chóng bị dìm  lâgcnḿp đhptui trong niêxedb̀m hâgcnmn hoan nhưtwis triêxedb̀u dâgcnmng của cả phe chính đhptuạo.

Cái xoáy lôhjzúc trêxedbn trơgcnm̀i tan dâgcnm̀n đhptui. Ánh măijtụt trơgcnm̀i nôhjzùng nàn lại nhôhjzuxedbn, gưtwis̉i xuôhjzúng trái  đhptuâgcnḿt nhưtwis̃ng âgcnḿm áp và yêxedbn bình lâgcnmu dài.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.