Tru Tiên

Chương 257 : Tru tiên

    trước sau   
   

Màu máu ngâczsṿp trơdcxq̀i ùn ùn xôsnso lại. Bêyifvn trêyifvn Thôsnsong Thiêyifvn Phong, cả màn  trơdcxq̀i đakypêyifv̀u ngả màu đakypỏ sâczsṽm, nhưsnhr̃ng đakypám mâczsvy đakypen lưsnhr̀ng lưsnhr̃ng cuôsnsọn lêyifvn  khiêyifv́n ngưsnhrơdcxq̀i ta trôsnsong thâczsv́y mà nghẹn thơdcxq̉. Dưsnhrơdcxq́i vâczsv̀ng mâczsvy đakypỏ, bâczsv́t cưsnhŕ vâczsṿt  gì cũng bị nhuôsnsọm màu theo, trơdcxq̀i đakypỏ, núi đakypỏ, hơdcxqi mù trôsnsoi trêyifvn biêyifv̉n mâczsvy cũng đakypỏ, nhưsnhr̃ng  hạt nưsnhrơdcxq́c tí tách chảy dưsnhrơdcxq́i Hôsnsòng Kiêyifv̀u đakypỏ, thâczsṿm chí cả gió núi khănvnf́c nghiêyifṿt thôsnsỏi tơdcxq́i nhưsnhr  cũng nhuôsnsóm màu đakypỏ nôsnsót.

dcxqi máu tanh nôsnsòng đakypùn ra khỏi gió, dâczsvng ngâczsṿp Thôsnsong Thiêyifvn Phong.

Ngưsnhrơdcxq̀i ngơdcxq̣m lúc nhúc tưsnhr̀ bôsnsón phưsnhrơdcxqng tám hưsnhrơdcxq́ng cùng bò lêyifvn Thôsnsong Thiêyifvn Phong,  ken dày đakypêyifv́n mưsnhŕc khôsnsong lôsnsọ ra môsnsọt khe hơdcxq̉ nào. Khănvnf́p nơdcxqi lôsnsỏm ngôsnsỏm nhưsnhr̃ng ngưsnhrơdcxq̀i, mănvnf́t ai  cũng đakypỏ lòe dị hơdcxq̣m. Nhìn trang phục thì thâczsv́y phâczsv̀n lơdcxq́n bâczsv̀y ngưsnhrơdcxq̀i đakypyifvn cuôsnsòng đakypó là dâczsvn  chúng sôsnsóng dưsnhrơdcxq́i châczsvn núi Thanh Vâczsvn, song bình dâczsvn bá tánh làm sao mà bò và di  chuyêyifv̉n nhanh nhẹn nhưsnhr khỉ vưsnhrơdcxq̣n thêyifv́ đakypưsnhrơdcxq̣c, nguyêyifvn nhâczsvn tâczsv́t nhiêyifvn là do ánh máu quỷ dị  kia đakypã đakypoạt mâczsv́t tâczsvm trí họ.

Khôsnsong mâczsv́t chút côsnsong sưsnhŕc nào, chỉ nhơdcxq̀ Tưsnhŕ Linh Huyêyifv́t Trâczsṿn mà Quỷ Vưsnhrơdcxqng tâczsṿp hơdcxq̣p  đakypưsnhrơdcxq̣c môsnsọt đakypạo quâczsvn đakypôsnsong đakypảo thêyifv́ này, lại cũng nhơdcxq̀ Tưsnhŕ Linh Huyêyifv́t Trâczsṿn mà Quỷ Vưsnhrơdcxqng  đakypã biêyifv́n nhưsnhr̃ng ngưsnhrơdcxq̀i dâczsvn yêyifv́u ơdcxq́t mêyifv mụ trơdcxq̉ nêyifvn mạnh mẽ đakypêyifv́n mưsnhŕc lâczsṿt nhào cả nhưsnhr̃ng lưsnhṛc  lưsnhrơdcxq̣ng tiêyifv̀m nănvnfng lơdcxq́n hơdcxqn họ gâczsv́p chục lâczsv̀n, cưsnhŕ thêyifv́ mà suy đakypủ thâczsv́y khôsnsong có cách nào khả  dĩ đakypôsnsói phó quyêyifv̀n nănvnfng của ôsnsong ta. Môsnsọt ngưsnhrơdcxq̀i dâczsvn thưsnhrơdcxq̀ng lêyifvn cơdcxqn đakypyifvn thì bâczsv́t kỳ đakypôsnsò đakypêyifṿ  nào của Thanh Vâczsvn Môsnson cũng có thêyifv̉ khôsnsong coi vào đakypâczsvu, nhưsnhrng môsnsọt trănvnfm môsnsọt ngàn  ngưsnhrơdcxq̀i đakypyifvn thì sao, huôsnsóng hôsnsò hiêyifṿn tại phải đakypêyifv́n mưsnhrơdcxq̀i vạn ngưsnhrơdcxq̀i phủ khănvnf́p rưsnhr̀ng khănvnf́p núi  nhưsnhrsnsọt đakypàn kiêyifv́n cuôsnsòng dại cưsnhŕ rùng rùng đakypùn lêyifvn, thưsnhṛc khiêyifv́n ngưsnhrơdcxq̀i ta sơdcxq̉n tóc gáy.

Trong đakypàn ngưsnhrơdcxq̀i ngơdcxq̣m lúc nhúc âczsv́y có râczsv́t nhiêyifv̀u kẻ lôsnsọ vẻ hưsnhrng phâczsv́n đakypănvnf̣c biêyifṿt vơdcxq́i  ánh máu trêyifvn trơdcxq̀i, đakypạo hạnh của chúng rõ ràng là vưsnhrơdcxq̣t xa đakypám dâczsvn thưsnhrơdcxq̀ng bâczsvu xâczsvu chung  quanh kia. Chúng ngưsnhṛ kiêyifv́m bay vèo vèo, đakypạo sĩ tu châczsvn làm đakypưsnhrơdcxq̣c gì thì chúng cũng làm  đakypưsnhrơdcxq̣c nâczsv́y, mà trình đakypôsnsọ cưsnhṛc cao, môsnsọt vài kẻ còn hơdcxqn đakypưsnhŕt bọn đakypêyifṿ tưsnhr̉ canh gác của Thanh  Vâczsvn Môsnson. Khôsnsong có gì lạ, bơdcxq̉i đakypó chính là đakypám nhâczsvn sĩ chính đakypạo góp mănvnf̣t trong vài trâczsṿn  chiêyifv́n trưsnhrơdcxq́c đakypâczsvy, còn nay đakypã bị Quỷ Vưsnhrơdcxqng đakypoạt mâczsv́t thâczsv̀n trí.




Đjjetưsnhrơdcxq̣c nhiêyifv̀u cao thủ trơdcxq̣ chiêyifv́n côsnsọng thêyifvm lơdcxq́p lơdcxq́p ngưsnhrơdcxq̀i đakypyifvn vôsnso cùng vôsnsoczsṿn, thêyifv́ tâczsv́n  côsnsong của Ma Giáo chănvnf̉ng khác nào sóng cả vôsnsõ bơdcxq̀, bâczsv́t khả đakypưsnhrơdcxqng cưsnhṛ. Dưsnhrơdcxq́i màn trơdcxq̀i máu,  các đakypêyifṿ tưsnhr̉ canh gác ơdcxq̉ Vâczsvn Hải hâczsv̀u nhưsnhrczsv́t sưsnhŕc kháng cưsnhṛ, cùng lui ra phía sau, chen  chúc rút vêyifv̀ Hôsnsòng Kiêyifv̀u.

Chănvnf̉ng bao lâczsvu, cùng vơdcxq́i nhưsnhr̃ng tiêyifv́ng soàn soạt liêyifvn tiêyifv́p, đakypại quâczsvn Ma Giáo tưsnhr̀ bôsnsón  phưsnhrơdcxqng tám hưsnhrơdcxq́ng đakypùn lêyifvn đakypã chiêyifv́m cưsnhŕ cả quảng trưsnhrơdcxq̀ng Vâczsvn Hải rôsnsọng lơdcxq́n. Ngọn núi  tiêyifvn bôsnsòng bêyifv̀nh vâczsvn khí dạo nào nay chỉ còn là môsnsọt biêyifv̉n đakypâczsv̀u ngưsnhrơdcxq̀i trôsnsòi sụt và nhưsnhr̃ng  tiêyifv́ng la hét gâczsv̀m gào, cảnh tưsnhrơdcxq̣ng nhưsnhrdcxqi quỷ vưsnhṛc. Môsnsõi lúc môsnsọt nhiêyifv̀u ngưsnhrơdcxq̀i tràn đakypêyifv́n,  khôsnsong còn chôsnsõ nào mà chen châczsvn nưsnhr̃a.

Trêyifvn cao, môsnsọt quâczsv̀ng đakypỏ trôsnsong nhưsnhr quả câczsv̀u máu tưsnhr̀ tưsnhr̀ bay đakypêyifv́n quảng trưsnhrơdcxq̀ng Vâczsvn  Hải, bêyifvn trong vọng ra tiêyifv́ng cưsnhrơdcxq̀i man dại: "Ha ha ha, bọn rác rưsnhrơdcxq̉i Thanh Vâczsvn Môsnson, cuôsnsói  cùng đakypã biêyifv́t sưsnhṛ lơdcxq̣i hại của lão phu rôsnsòi nhỉ! Ha ha ha, Đjjetạo Huyêyifv̀n đakypâczsvu! Đjjetôsnsò câczsv̉u trêyifṿ Đjjetạo  Huyêyifv̀n vì sao vâczsṽn chưsnhra ló mănvnf̣t ra, xưsnhra nay ngưsnhrơdcxqi vâczsṽn vì dâczsvn chúng lănvnf́m mà, Tru Tiêyifvn  Kiêyifv́m Trâczsṿn chănvnf̉ng phải là vôsnso đakypịch thiêyifvn hạ ưsnhr, tại sao đakypêyifv́n lúc này vâczsṽn nhưsnhr con rùa đakypen rút  côsnsỏ? Ha ha ha ha ha..."

Tiêyifv́ng cưsnhrơdcxq̀i vưsnhr̀a tục tănvnf̀n vưsnhr̀a cuôsnsòng loạn kích đakypôsnsọng, khí châczsv́t hung bạo trong âczsvm  thanh đakypó phủ môsnsọt tâczsv́m màn bi thưsnhrơdcxqng tuyêyifṿt vọng xuôsnsóng cả ngọn Thôsnsong Thiêyifvn Phong.

Cũng chính lúc đakypó, thêyifv́ tâczsv́n côsnsong của đakypại quâczsvn Ma Giáo hơdcxqi chưsnhr̃ng lại, nguyêyifvn nhâczsvn  là do phe chính đakypạo đakypã dưsnhṛa vào đakypịa thêyifv́ đakypêyifv̉ tưsnhr̉ thủ Hôsnsòng Kiêyifv̀u. Hôsnsòng Kiêyifv̀u là môsnsọt kỳ quan  do thiêyifvn nhiêyifvn kiêyifv́n tạo, hiêyifṿn giơdcxq̀ lại biêyifv́n thành tưsnhrơdcxq̀ng đakypôsnsòng vách sănvnf́t ngănvnfn trơdcxq̉ bưsnhrơdcxq́c châczsvn  kẻ thù, mănvnf̣t câczsv̀u ngày thưsnhrơdcxq̀ng râczsv́t rôsnsọng, nhưsnhrng lúc này, trưsnhrơdcxq́c mưsnhrơdcxq̀i vạn quâczsvn Ma Giáo kia,  thưsnhṛc chănvnf̉ng khác câczsv̀u đakypôsnsọc môsnsọc là mâczsv́y.

Đjjetàn ngưsnhrơdcxq̀i cuôsnsòng dại mâczsv́t trí nọ xôsnso đakypâczsv̉y nhau dôsnsòn lêyifvn mănvnf̣t câczsv̀u, ngay lâczsṿp tưsnhŕc sau có  kẻ rú lêyifvn hàng tràng "a a a a" chói tai, lại có kẻ đakypưsnhŕng khôsnsong vưsnhr̃ng, bị chen bâczsṿt khỏi lan  can, rơdcxqi xuôsnsóng vưsnhṛc sâczsvu khôsnsong đakypáy dưsnhrơdcxq́i gâczsv̀m câczsv̀u, mau chóng hóa thành nhưsnhr̃ng châczsv́m đakypen,  chìm lút vào biêyifv̉n mâczsvy vôsnsoczsṿn.

Phe chính đakypạo vôsnsón đakypã bị Ma Giáo tâczsv́n côsnsong bâczsv́t thình lình, trơdcxq̉ tay khôsnsong kịp, lại  thêyifvm sưsnhṛ cách biêyifṿt vêyifv̀ lưsnhṛc lưsnhrơdcxq̣ng, vì vâczsṿy nhanh chóng đakypêyifv̉ mâczsv́t Vâczsvn Hải, nhưsnhrng lâczsv̀n này,  nhưsnhr̃ng nhâczsvn vâczsṿt tinh nhuêyifṿ tụ tâczsṿp trêyifvn Ngọc Thanh đakypyifṿn đakypã theo nhau bay xuôsnsóng hôsnsõ trơdcxq̣  nhóm tưsnhr̉ thủ khiêyifv́n sưsnhŕc chiêyifv́n đakypâczsv́u tănvnfng lêyifvn rõ rêyifṿt. Trêyifvn khoảng khôsnsong của Hôsnsòng Kiêyifv̀u, hào  quang pháp bảo múa may tung hoành, mạnh mẽ hơdcxqn nhiêyifv̀u so vơdcxq́i ban nãy.

Nhâczsvn sôsnsó Ma Giáo tuy đakypôsnsong, song chỉ có mâczsv́y chục ngưsnhrơdcxq̀i là đakypôsnsói đakypâczsv̀u trưsnhṛc diêyifṿn, còn  tuyêyifṿt đakypại đakypa sôsnsó giáo chúng là bị Quỷ Vưsnhrơdcxqng dùng yêyifvu lưsnhṛc của Tưsnhŕ Linh Huyêyifv́t Trâczsṿn lung  lạc thâczsv̀n trí. Tuy Tưsnhŕ Linh Huyêyifv́t Trâczsṿn có thêyifv̉ kích thích nhưsnhr̃ng nguôsnsòn tiêyifv̀m âczsv̉n trong ngưsnhrơdcxq̀i khiêyifv́n sưsnhŕc mạnh tănvnfng lêyifvn vôsnso cùng giúp họ leo trèo thoănvnfn thoănvnf́t, nhưsnhrng suy cho cùng cũng  khôsnsong thêyifv̉ khiêyifv́n họ trong môsnsọt ngày mà học đakypưsnhrơdcxq̣c đakypủ mọi pháp thuâczsṿt hay khả nănvnfng ngưsnhṛ  khôsnsong phi hành của ngưsnhrơdcxq̀i tu tiêyifvn. Ngoài ra thanh thêyifv́ của Ma Giáo tuy dưsnhr̃ dôsnsọi song phâczsv̀n  lơdcxq́n đakypêyifv̀u là đakypơdcxq̀ đakypâczsṽn xung phong, vâczsv́p phải thành lũy nhưsnhrsnsòng Kiêyifv̀u thì chỉ có nưsnhrơdcxq́c bó tay  mà thôsnsoi! Mănvnf̣c dù trong đakypám đakypó vâczsṽn có môsnsọt sôsnsó ít nhâczsvn sĩ ma ám biêyifv́t ngưsnhṛ kiêyifv́m đakypâczsv́u đakypá trêyifvn  khôsnsong nhưsnhrng dâczsṽu sao cũng chỉ là thiêyifv̉u sôsnsó.

yifvn chính đakypạo môsnsọt mănvnf̣t tănvnfng viêyifṿn nhâczsvn thủ côsnsó sôsnsóng côsnsó chêyifv́t giưsnhr̃ lâczsv́y Hôsnsòng Kiêyifv̀u, môsnsọt  mănvnf̣t chia cao thủ đakypi đakypôsnsói phó vơdcxq́i các cao thủ Ma Giáo đakypang bay ào ào trêyifvn khôsnsong, lâczsv́y  đakypôsnsong đakypánh ít, chỉ trong nháy mănvnf́t đakypã làm chủ đakypưsnhrơdcxq̣c tình hình.

snhŕ thêyifv́, bêyifvn chính đakypạo tưsnhr̀ tưsnhr̀ ôsnsỏn đakypịnh cục diêyifṿn, lâczsṿt ngưsnhrơdcxq̣c đakypưsnhrơdcxq̣c tình thêyifv́. Ơakyp̉ bêyifvn kia,  đakypàn ngưsnhrơdcxq̀i đakypyifvn mănvnf́t đakypỏ loe nhănvnfn rănvnfng múa vuôsnsót cưsnhŕ hưsnhr̀ng hưsnhṛc xôsnsong lêyifvn nhưsnhrng rôsnsót cục chỉ  chen chúc trêyifvn Hôsnsòng Kiêyifv̀u dài hẹp theo kiêyifv̉u tiêyifv́n khôsnsong đakypưsnhrơdcxq̣c, lui khôsnsong xong mà thôsnsoi.

snhṛ tao loạn càng lúc càng dưsnhr̃ dôsnsọi, càng lúc càng nhiêyifv̀u ngưsnhrơdcxq̀i đakypáp xuôsnsóng Hôsnsòng Kiêyifv̀u  rôsnsòi lâczsv̀n lưsnhrơdcxq̣t táng mạng, song sôsnsó hạ xuôsnsóng hình nhưsnhr đakypôsnsong hơdcxqn nhiêyifv̀u so vơdcxq́i sôsnsó chính đakypạo  tiêyifvu diêyifṿt đakypưsnhrơdcxq̣c.

Tình hình đakypang vưsnhrơdcxq̣t xa dưsnhṛ liêyifṿu của bọn Ma Giáo, chính đakypạo thì sĩ khí ngùn ngụt,  tuy lúc này cục diêyifṿn vâczsṽn khôsnsong có gì khả quan, song suy cho cùng vâczsṽn còn hơdcxqn cảnh  chêyifv́t nhưsnhr ngả rạ lúc mơdcxq́i bị tâczsv́n côsnsong bâczsv́t chơdcxq̣t.

Chỉ có đakypyifv̀u, hy vọng khôsnsong trụ đakypưsnhrơdcxq̣c lâczsvu trong lòng nhưsnhr̃ng ngưsnhrơdcxq̀i chính đakypạo, khi đakypại  quâczsvn Ma Giáo bị ngănvnfn lại ơdcxq̉ môsnsọt đakypâczsv̀u Hôsnsòng Kiêyifv̀u, quả câczsv̀u máu quỷ quái tưsnhr̀ tưsnhr̀ vưsnhrơdcxq̣t qua  Vâczsvn Hải, bay tơdcxq́i khoảng khôsnsong bêyifvn trêyifvn Hôsnsòng Kiêyifv̀u.




Ánh máu đakypỏ ngâczsv̀u thò ra thụt vào, trôsnsong nhưsnhr thêyifv̉ môsnsọt ác ma đakypáng sơdcxq̣ đakypang nhe nanh  múa vuôsnsót giưsnhr̃a lưsnhrng chưsnhr̀ng trơdcxq̀i.

dcxqi máu tanh cuôsnsòn cuôsnsọn trôsnsoi vơdcxq́i tôsnsóc đakypôsnsọ cưsnhṛc nhanh, chỉ trong khoảnh khănvnf́c, tưsnhr̀ trong  quả câczsv̀u máu khôsnsỏng lôsnsò đakypôsnsọt nhiêyifvn có mưsnhrơdcxq̀i mâczsv́y côsnsọt sáng đakypỏ lòe bănvnf́n xuôsnsóng đakypám chính đakypạo  đakypang đakypưsnhŕng đakypâczsv̀u bêyifvn kia câczsv̀u.

Phôsnsỏ Hoănvnf̀ng thưsnhrơdcxq̣ng nhâczsvn trưsnhrơdcxq́c đakypâczsvy đakypã tưsnhr̀ng giao thủ vơdcxq́i Ma Giáo, khi trôsnsong thâczsv́y  quả câczsv̀u máu khôsnsỏng lôsnsò thì tỏ vẻ nghiêyifvm trọng, lúc này nhìn ánh sáng của nhưsnhr̃ng cái côsnsọt  dị kỳ nọ, sănvnf́c mănvnf̣t ôsnsong càng thay đakypôsnsỏi ghêyifvdcxq́m, ôsnsong lạc giọng la: "Mau dạt ra, côsnsọt máu đakypó  chính là vâczsṿt dụ hoănvnf̣c tâczsvm trí đakypâczsv́y."

Mọi ngưsnhrơdcxq̀i nghe vâczsṿy đakypôsnsòng tái mănvnf̣t, nháo nhào nhảy tránh, nhưsnhrng phe chính đakypạo  đakypang đakypưsnhŕng dày đakypănvnf̣c môsnsọt đakypâczsv̀u Hôsnsòng Kiêyifv̀u đakypêyifv̉ chôsnsóng lại sưsnhŕc tâczsv́n côsnsong của bọn Ma Giáo, côsnsọt  sáng trêyifvn trơdcxq̀i chiêyifv́u xuôsnsóng vơdcxq́i tôsnsóc đakypôsnsọ quá lơdcxq́n, chănvnf̉ng biêyifv́t tránh vào đakypâczsvu cho kịp. Nhưsnhr̃ng tiêyifv́ng gào thảm mau chóng vang lêyifvn, có mâczsv́y đakypêyifṿ tưsnhr̉ chính đakypạo bị côsnsọt sáng máu chụp kín  lâczsv́y, tưsnhŕc thì thâczsvn hình run lêyifvn bâczsv̀n bâczsṿt, mănvnf̣t mày rúm ró, đakypôsnsọng tác trơdcxq̉ nêyifvn cưsnhŕng đakypơdcxq và  châczsṿm chạp, hai mănvnf́t bănvnf́t đakypâczsv̀u vănvnf̀n đakypỏ.

Có ngưsnhrơdcxq̀i còn chưsnhra hiêyifv̉u rõ ngôsnso khoai, có ngưsnhrơdcxq̀i lại là đakypôsnsòng môsnson hoănvnf̣c bạn thâczsvn,  trong lúc nguy câczsv́p, bâczsv́t châczsv́p tâczsv́t cả tiêyifv́n lêyifvn lôsnsoi ngưsnhrơdcxq̀i bị hại ra khỏi côsnsọt sáng, nào ngơdcxq̀  ngưsnhrơdcxq̀i bị hại đakypôsnsọt nhiêyifvn trơdcxq̉ mănvnf̣t, xuâczsv́t thủ vôsnso tình, hùng hôsnsỏ câczsv̀m lơdcxq̣i đakypao pháp bảo chém  giêyifv́t mọi ngưsnhrơdcxq̀i xung quanh, nhưsnhr̃ng ngưsnhrơdcxq̀i vưsnhr̀a áp lại gâczsv̀n liêyifv̀n mâczsv́t mạng trong tay bạn hưsnhr̃u  mà khôsnsong hiêyifv̉u tại sao.

Nhưsnhr̃ng tiêyifv́ng gào rú, gâczsv̀m gưsnhr̀ lâczsṿp tưsnhŕc vang lêyifvn, Phôsnsỏ Hoănvnf̀ng thưsnhrơdcxq̣ng nhâczsvn tái mét mănvnf̣t,  nghiêyifv́n rănvnfng, bâczsv́t châczsv́p giơdcxq́i luâczsṿt của nhà Phâczsṿt, thét lơdcxq́n: "Giêyifv́t hêyifv́t... nhưsnhr̃ng đakypạo hưsnhr̃u đakypã mêyifv  loạn đakypi!"

Nói rôsnsòi, ôsnsong nhănvnfn mănvnf̣t đakypau đakypơdcxq́n lưsnhrơdcxq́t tơdcxq́i, biêyifv́t lúc này chănvnf̉ng phải lúc ănvnfn nănvnfn sám hôsnsói,  Đjjetạo Huyêyifv̀n thì khôsnsong có đakypâczsvy, Phôsnsỏ Hoănvnf̀ng chính là ngưsnhrơdcxq̀i đakypưsnhŕc cao vọng trọng nhâczsv́t trong  phe chính đakypạo lúc này.

Ômlccng cũng hiêyifv̉u cục diêyifṿn hiêyifṿn tại đakypã khôsnsón đakypôsnsón đakypêyifv́n cưsnhṛc đakypyifv̉m rôsnsòi, có thêyifv̉ xoay  chuyêyifv̉n đakypêyifv́n đakypâczsvu thì xoay chuyêyifv̉n đakypêyifv́n đakypâczsv́y, nêyifvn khôsnsong khiêyifvm nhưsnhrơdcxq̣ng gì nưsnhr̃a, đakypưsnhŕng hănvnf̉n ra  chỉ huy, hò hét mọi ngưsnhrơdcxq̀i.

Các nhâczsvn sĩ chính đakypạo ùn ùn tràn lêyifvn, giêyifv́t sạch nhưsnhr̃ng ngưsnhrơdcxq̀i đakypã mâczsv́t trí, tạm thơdcxq̀i  ôsnsỏn đakypịnh đakypưsnhrơdcxq̣c tình hình, song môsnsọt nôsnsõi hoang mang lan rôsnsọng trong lòng tâczsv́t cả nhưsnhr̃ng ngưsnhrơdcxq̀i  chính đakypạo.

Nhưsnhr̃ng ngưsnhrơdcxq̀i vưsnhr̀a rôsnsòi còn là chiêyifv́n hưsnhr̃u kêyifv̀ vai sát cánh, chỉ trong nháy mănvnf́t trơdcxq̉ đakypao  đakypâczsvm chém lâczsṽn nhau, lát nưsnhr̃a đakypâczsvy sẽ đakypêyifv́n lưsnhrơdcxq̣t ai? Ngôsnsọ nhơdcxq̃ chính mình bị loạn trí thì sẽ  thêyifv́ nào?...

yifṿt nhưsnhr bị kích đakypôsnsọng, đakypại quâczsvn Ma Giáo đakypang chen chúc trêyifvn Hôsnsòng Kiêyifv̀u bôsnsõng gào  lêyifvn râczsv̀m râczsv̀m vẻ hưsnhrng phâczsv́n, rôsnsòi nhâczsvn lúc hôsnsõn loạn nho nhỏ vưsnhr̀a rôsnsòi bêyifvn phe chính đakypạo,  môsnsọt đakypôsnsọi Ma Giáo nhe nanh múa vuôsnsót lại xôsnsong lêyifvn Hôsnsòng Kiêyifv̀u.

Phôsnsỏ Hoănvnf̀ng thưsnhrơdcxq̣ng nhâczsvn vôsnsọi vàng thét lêyifvn hạ lêyifṿnh bao vâczsvy, đakypám Ma Giáo tuy vôsnsón  là ngưsnhrơdcxq̀i phàm, nhưsnhrng lúc này sau khi bị ma ám thì phâczsv̀n lơdcxq́n đakypêyifv̀u có sưsnhŕc mạnh vôsnso đakypịch,  thâczsvn thêyifv̉ cũng cưsnhŕng rănvnf́n hănvnf̉n lêyifvn, nhưsnhr̃ng đakypêyifṿ tưsnhr̉ bình thưsnhrơdcxq̀ng trong Thanh Vâczsvn Môsnson vung  pháp bảo tiêyifvn kiêyifv́m chém vào, râczsv́t nhiêyifv̀u lâczsv̀n khôsnsong thêyifv̉ giêyifv́t chêyifv́t ngay, bị chúng giănvnf̀ng co  trì hoãn đakypưsnhrơdcxq̣c môsnsọt khoảng thơdcxq̀i gian.

Cũng đakypúng vào khoảng thơdcxq̀i gian ngănvnf́n đakypó, quả câczsv̀u máu trêyifvn khôsnsong rít lêyifvn, tưsnhr̀ bêyifvn  trong phát ra nhưsnhr̃ng tràng cưsnhrơdcxq̀i đakypyifvn dại, chỉ chơdcxq́p mănvnf́t mưsnhrơdcxq̀i mâczsv́y đakypạo hào quang bănvnf́n  xuôsnsóng, máu đakypỏ loang loáng, trôsnsong quỷ quái khôsnson tả.




czsṿp tưsnhŕc bọn chính đakypạo chôsnsòm chôsnsòm nhảy tránh, chănvnf̉ng ai muôsnsón biêyifv́n thành nhưsnhr̃ng  ngưsnhrơdcxq̀i đakypơdcxq̀ đakypâczsṽn nhưsnhrsnhr̉ thi biêyifv́t đakypi kia.

Ngay lâczsṿp tưsnhŕc Phôsnsỏ Hoănvnf̀ng thưsnhrơdcxq̣ng nhâczsvn dôsnsóc sưsnhŕc chỉ huy, nhưsnhrng chính đakypạo đakypã loạn,  bọn Ma Giáo hò la ỏm tỏi trêyifvn Hôsnsòng Kiêyifv̀u, áp lưsnhṛc càng lúc càng lơdcxq́n, mâczsv́y nhâczsvn sĩ còn sót  lại khôsnsỏ sơdcxq̉ chôsnsóng đakypơdcxq̃, cuôsnsói cùng khôsnsong chôsnsóng lại nôsnsỏi, sau môsnsọt tràng bịch bịch liêyifvn tiêyifv́p,  mâczsv́y cái xác bị đakypánh vănvnfng ra, chính là nhưsnhr̃ng đakypêyifṿ tưsnhr̉ chính đakypạo vưsnhr̀a canh gác Hôsnsòng Kiêyifv̀u.

Chỉ trong nháy mănvnf́t, nhưsnhrsnsọt con đakypêyifvdcxq́n bị sụp xuôsnsóng, dòng thác ngưsnhrơdcxq̀i cuôsnsòn cuôsnsọn  tràn sang, giưsnhr̃a nhưsnhr̃ng tiêyifv́ng la hét hung dưsnhr̃, vôsnsosnsó têyifvn Ma Giáo ùn ùn tràn lêyifvn, tưsnhŕc thì  ngưsnhrơdcxq̀i trong chính đakypạo bị đakypánh thâczsv́t đakypyifvn bát đakypảo, cả môsnsọt phòng tuyêyifv́n đakypã bị phá vơdcxq̃ và  vưsnhrơdcxq̣t qua hoàn toàn.

Cảnh tưsnhrơdcxq̣ng chănvnf̉ng khác nào đakypịa ngục trâczsv̀n gian!

Trái tim mọi ngưsnhrơdcxq̀i chỉ còn lại hai chưsnhr̃ tuyêyifṿt vọng, trong dòng thác ngưsnhrơdcxq̀i đakypyifvn dại,  phe chính đakypạo bị chia rẽ, cưsnhŕ môsnsọt ngưsnhrơdcxq̀i phải đakypôsnsói mănvnf̣t vơdcxq́i mâczsv́y chục têyifvn đakypịch nhâczsvn đakypáng  sơdcxq̣ hung hãn khôsnsong biêyifv́t sơdcxq̣ chêyifv́t, ai cũng xôsnsong xáo giêyifv́t đakypịch, vì khôsnsong giêyifv́t chúng thì cũng  bị chúng chănvnf̣t thành tưsnhrơdcxqng thịt. Bâczsv̀u trơdcxq̀i nhuôsnsóm đakypỏ, hơdcxqi máu sôsnsoi sục, còn tiêyifv́ng cưsnhrơdcxq̀i cuôsnsòng  loạn kia càng lúc càng lôsnsòng lôsnsọng, đakypâczsv̀y vẻ đakypănvnf́c ý.

Lục Tuyêyifv́t Kỳ cũng ơdcxq̉ trong đakypám đakypôsnsong chém giêyifv́t, thâczsv̀n kiêyifv́m Thiêyifvn Gia lóng lánh  xanh bay lêyifvn hạ xuôsnsóng bêyifvn cạnh nàng, môsnsõi đakypưsnhrơdcxq̀ng kiêyifv́m quang nháng lêyifvn là có kẻ gào rú  mâczsv́t mạng, chỉ có đakypyifv̀u cưsnhŕ têyifvn này ngã xuôsnsóng thì trong nháy mănvnf́t lại có hai ba, thâczsṿm chí  bôsnsón nănvnfm têyifvn khác xôsnsong vào.

czsv́m áo trănvnf́ng của nàng lúc này đakypã nhuôsnsóm máu ngả màu đakypỏ lòm.

czsv̀n dâczsv̀n, đakypôsnsọng tác của nàng trơdcxq̉ nêyifvn châczsṿm chạp, cánh tay dưsnhrơdcxq̀ng nhưsnhrnvnf̣ng thêyifvm,  nhưsnhr̃ng tiêyifv́ng la hét tuyêyifṿt vọng bêyifvn tai nàng cũng bănvnf́t đakypâczsv̀u hôsnsõn đakypôsnsọn đakypi, nàng khôsnsong biêyifv́t  kiêyifv́m mình đakypã tưsnhrơdcxq́c đakypi bao nhiêyifvu tính mạng, chỉ côsnsó gănvnf́ng tâczsṿn sưsnhŕc chiêyifv́n đakypâczsv́u theo bản nănvnfng.

Nàng cănvnf́n rănvnfng múa kiêyifv́m, đakypâczsv̉y lui ba têyifvn đakypang lơdcxq̀n vơdcxq̀n trưsnhrơdcxq́c mănvnf̣t, vưsnhr̀a đakypịnh đakypánh lại  môsnsọt thanh đakypại đakypao tưsnhr̀ bêyifvn cạnh chănvnf̣t sang, bôsnsõng châczsvn mêyifv̀m nhũn đakypi. Lục Tuyêyifv́t Kỳ hoảng  hôsnsót, vâczsṿn hêyifv́t sưsnhŕc tránh sang môsnsọt bêyifvn, song chỉ trong nháy mănvnf́t đakypã cảm thâczsv́y hoa mănvnf́t váng  đakypâczsv̀u, rôsnsòi chôsnsóc lát sau, vai trái lan lêyifvn môsnsọt cơdcxqn đakypau nhói, máu chạy râczsv̀n râczsṿt.

dcxqn đakypau này lại kích thích tàn lưsnhṛc của nàng, nàng nghiêyifv́n rănvnfng trơdcxq̉ tay đakypâczsvm kiêyifv́m,  Thiêyifvn Gia thêyifv́ nhưsnhr chẻ tre, tưsnhŕc thì chănvnf̣t chém đakypịch nhâczsvn ngã đakypâczsv̀y ra đakypâczsv́t, nhưsnhrng đakypôsnsòng thơdcxq̀i,  mâczsv́y chục cái bóng đakypáng sơdcxq̣ xung quanh ào ào xôsnsodcxq́i.

Lục Tuyêyifv́t Kỳ thoáng qua môsnsọt cơdcxqn tuyêyifṿt vọng, chỉ có đakypyifv̀u đakypúng lúc đakypó, khuôsnson mănvnf̣t  nàng khôsnsong có vẻ sơdcxq̣ hãi, trong lúc ánh máu ngâczsṿp trơdcxq̀i, nàng thơdcxq̉ ra môsnsọt hơdcxqi nhè nhẹ, rôsnsòi  nhưsnhr đakypã cam chịu sôsnsó mạng, nàng nhănvnf́m mănvnf́t.

Nàng trơdcxq̉ tay, Thiêyifvn Gia rưsnhṛc lêyifvn ánh xanh rạng rơdcxq̃, nàng thì thâczsv̀m: "Tiêyifv̉u Phàm..."

Thiêyifvn Gia rít lêyifvn u u, phạt xuôsnsóng câczsv̀n côsnsỏ trănvnf́ng ngâczsv̀n của nàng.




Đjjetúng lúc Lục Tuyêyifv́t Kỳ sănvnf́p hưsnhrơdcxqng tan ngọc nát, vụt có tiêyifv́ng gió rít, môsnsọt luôsnsòng đakypại  lưsnhṛc ngănvnfn lưsnhrơdcxq̃i kiêyifv́m lại khi nó còn cách côsnsỏ nàng đakypúng ba phâczsvn, đakypôsnsòng thơdcxq̀i cuôsnsòng phong  cuôsnsọn lêyifvn, ngưsnhrơdcxq̀i mơdcxq́i đakypêyifv́n dùng kình khí vôsnso hình đakypánh bâczsṿt lũ Ma Giáo kia đakypi.

Lục Tuyêyifv́t Kỳ kinh ngạc mơdcxq̉ to mănvnf́t nhìn, thì thâczsv́y ngưsnhrơdcxq̀i cưsnhŕu mình chính là âczsvn sưsnhr  Thủy Nguyêyifṿt, sănvnf́c mănvnf̣t bà xám xịt, hiêyifv̉n nhiêyifvn đakypã tiêyifvu hao khá nhiêyifv̀u nguyêyifvn khí, trêyifvn  mình còn có mâczsv́y vêyifv́t thưsnhrơdcxqng nhòe nhoẹt máu.

Lục Tuyêyifv́t Kỳ kêyifvu lêyifvn "Sưsnhr phụ...", rôsnsòi im bănvnf̣t.

Thủy Nguyêyifṿt đakypại sưsnhr đakypã đakypánh lui bọn ngưsnhrơdcxq̀i bủa vâczsvy, nhưsnhrng khuôsnson mănvnf̣t suy sụp, hơdcxqi  thơdcxq̉ nănvnf̣ng nêyifv̀, chỉ ánh mănvnf́t là lóe lêyifvn kiêyifvn đakypịnh, bà nói to: "Lục Tuyêyifv́t Kỳ, phải sôsnsóng, hãy  nhơdcxq́ lâczsv́y lơdcxq̀i sưsnhr phụ, phải tiêyifv́p tục sôsnsóng..."

Nói chưsnhra dưsnhŕt câczsvu, đakypôsnsọt nhiêyifvn thâczsvn hình bà giâczsṿt mạnh, khuôsnson mănvnf̣t trănvnf́ng bêyifṿch, Lục  Tuyêyifv́t Kỳ hoảng hôsnsòn thét lêyifvn: "Sưsnhr phụ, ngưsnhrơdcxq̀i, ngưsnhrơdcxq̀i làm sao thêyifv́..."

Giọng nàng khản đakypănvnf̣c. Môsnsọt thanh trưsnhrơdcxq̀ng đakypao sănvnf́c nhọn đakypâczsṽm máu thò lêyifvn khỏi ngưsnhṛc  Thủy Nguyêyifṿt, bà chao ngưsnhrơdcxq̀i đakypi, thét lêyifvn môsnsọt tiêyifv́ng rôsnsòi vụt xoay mình phát chưsnhrơdcxq̉ng, tưsnhŕc thì  têyifvn đakypánh lén đakypănvnf̀ng sau bay vù ra ngoài mâczsv́y trưsnhrơdcxq̣ng, phun máu mà chêyifv́t.

Kẻ đakypó kêyifv̉ ra cũng râczsv́t dũng cảm, tuy đakypã mâczsv́t mạng, thâczsvn hình bay đakypi nhưsnhrng tay vâczsṽn  nănvnf́m chănvnf̣t thanh trưsnhrơdcxq̀ng đakypao, chỉ thâczsv́y máu bănvnf́n nhưsnhrsnhra, đakypao lìa khỏi thâczsvn. Thủy Nguyêyifṿt  hưsnhṛ lêyifvn đakypau đakypơdcxq́n, quay mâczsv́y vòng tại chôsnsõ, cuôsnsói cùng khôsnsong gănvnf́ng gưsnhrơdcxq̣ng đakypưsnhrơdcxq̣c nưsnhr̃a, bà ngã  xuôsnsóng.

Lục Tuyêyifv́t Kỳ đakypâczsv̀u óc trôsnsóng rôsnsõng, khí lưsnhṛc bôsnsõng đakypâczsvu tràn lêyifvn, Thiêyifvn Gia tỏa lam  quang rưsnhṛc rơdcxq̃, nhưsnhr phưsnhrơdcxq̣ng hoàng giâczsṿn dưsnhr̃ lâczsṿp tưsnhŕc đakypánh bạt tâczsv́t cả nhưsnhr̃ng têyifvn Ma Giáo vâczsvy  quanh đakypâczsv́y trong vòng môsnsọt trưsnhrơdcxq̣ng, máu me bănvnf́n tung tóe, bao nhiêyifvu ngưsnhrơdcxq̀i khôsnsong kịp  tránh, chêyifv́t dưsnhrơdcxq́i Thiêyifvn Gia.

Nàng đakypánh lui bọn Ma Giáo xong, loạng choạng lao tơdcxq́i bêyifvn Thủy Nguyêyifṿt, ôsnsom lâczsv́y  bà, mănvnf́t mơdcxq̀ nưsnhrơdcxq́c, khóc gọi: "Sưsnhr phụ, ngưsnhrơdcxq̀i làm sao thêyifv́... ngưsnhrơdcxq̀i đakypưsnhr̀ng đakypi..."

yifv́t thưsnhrơdcxqng trưsnhrơdcxq́c ngưsnhṛc Thủy Nguyêyifṿt quá sâczsvu, máu xả òng ọc, trôsnsong là biêyifv́t khôsnsong  còn trụ đakypưsnhrơdcxq̣c bao lâczsvu nưsnhr̃a, ánh mănvnf́t bà dâczsv̀n dâczsv̀n lạc thâczsv̀n, dưsnhrơdcxq̀ng nhưsnhr nghe thâczsv́y tiêyifv́ng khóc  gọi của đakypưsnhŕa đakypêyifṿ tưsnhr̉ yêyifvu, gưsnhrơdcxqng mănvnf̣t nhơdcxq̣t nhạt sáng lêyifvn nụ cưsnhrơdcxq̀i cuôsnsói cùng, bà nhìn Lục  Tuyêyifv́t Kỳ, giọng rơdcxq̀i rạc: "Tuyêyifv́t Kỳ, nhơdcxq́... sôsnsóng cho tôsnsót... nhé..."

nvnf́ng gưsnhrơdcxq̣ng rănvnf̣n xong chưsnhr̃ "nhé", Thủy Nguyêyifṿt đakypại sưsnhr kiêyifṿt sưsnhŕc, ngưsnhrơdcxq̀i giâczsṿt nhẹ môsnsọt  cái rôsnsòi mêyifv̀m nhũn đakypi, hai mănvnf́t cũng tưsnhr̀ tưsnhr̀ khép lại.

Lục Tuyêyifv́t Kỳ khuỵu xuôsnsóng nhưsnhr bị sét đakypánh, song đakypám Ma Giáo xung quanh khôsnsong  đakypêyifv̉ nàng kịp thơdcxq̉, lại nhâczsvn lúc âczsv́y mà ôsnsò ạt xôsnsong vào, Lục Tuyêyifv́t Kỳ khuôsnson mănvnf̣t nhơdcxq̣t nhạt,  chưsnhr̀ng nhưsnhr khôsnsong chịu nôsnsỏi sưsnhṛ thâczsṿt trưsnhrơdcxq́c mănvnf́t là sưsnhr phụ đakypã tănvnf́t thơdcxq̉, lại nhưsnhrczsv́t hêyifv́t ý thưsnhŕc  câczsv̀u sinh, cưsnhŕ sưsnhr̃ng sơdcxq̀ khôsnsong có môsnsọt chút phản kháng.

snsõng mé bêyifvn có môsnsọt cái bóng lưsnhrơdcxq́t tơdcxq́i, kéo nàng ra khỏi cảnh nguy hiêyifv̉m. Lục Tuyêyifv́t  Kỳ giâczsṿt mình đakypưsnhra mănvnf́t nhìn, thì ra chính là sưsnhr tỷ Vănvnfn Mâczsṽn ngưsnhrơdcxq̀i loang lôsnsỏ máu, Lục Tuyêyifv́t  Kỳ chua xót nghẹn ngào kêyifvu: "Sưsnhr phụ, sưsnhr phụ, sưsnhr..."




nvnfn Mâczsṽn hai mănvnf́t âczsv̀ng âczsṿng nhưsnhrng vâczsṽn cănvnf́n chănvnf̣t rănvnfng, vung kiêyifv́m đakypánh lui mâczsv́y têyifvn  Ma Giáo trưsnhrơdcxq́c mănvnf̣t, nănvnf́m chănvnf̣t tay Lục Tuyêyifv́t Kỳ, thét to: "Sưsnhr muôsnsọi, hãy nghe lơdcxq̀i sưsnhr phụ đakypi,  chúng ta phải gănvnf́ng sôsnsóng!"

Lục Tuyêyifv́t Kỳ run râczsv̉y, ngoái đakypâczsv̀u nhìn tâczsv́m thâczsvn đakypã lănvnf̣ng tiêyifv́ng chìm dâczsv̀n trong biêyifv̉n  ngưsnhrơdcxq̀i. Hai mănvnf́t cháy rưsnhṛc, nàng lại vung kiêyifv́m lêyifvn, đakypưsnhŕng áp lưsnhrng vơdcxq́i Vănvnfn Mâczsṽn, vâczsṿn hêyifv́t sưsnhŕc  lưsnhṛc còn lại đakypêyifv̉ chiêyifv́n đakypâczsv́u, côsnsó gănvnf́ng chi trì vì môsnsọt hy vọng sôsnsóng.

Huyêyifv́t quang vâczsṽn cuôsnsọn trơdcxq̀i ngâczsṿp đakypâczsv́t, khôsnsong thâczsv́y có chút ánh sáng nào, chiêyifv́n  trưsnhrơdcxq̀ng đakypyifvn cuôsnsòng đakypã biêyifv́n thành đakypịa ngục trâczsv̀n gian, phe chính đakypạo chêyifv́t càng lúc càng  nhiêyifv̀u, đakypúng lúc đakypó, bôsnsõng nhiêyifvn trong đakypâczsv̀m nưsnhrơdcxq́c xanh ơdcxq̉ đakypâczsv̀u bêyifvn kia Hôsnsòng Kiêyifv̀u có tiêyifv́ng  hú ngâczsvn dài, nưsnhrơdcxq́c bôsnsõng nưsnhŕt ra, môsnsọt con thú khôsnsỏng lôsnsò nhảy vọt lêyifvn, chính là Thủy Kỳ Lâczsvn,  linh thú trâczsv́n sơdcxqn của Thanh Vâczsvn Môsnson.

Khôsnsong hêyifv̀ do dưsnhṛ, nó nhe nanh múa vuôsnsót xôsnsong vào đakypám đakypôsnsong Ma Giáo.

Vuôsnsót sănvnf́c, mõm to, chỉ trong khoảnh khănvnf́c đakypã đakypánh cho bọn Ma Giáo hoảng sơdcxq̣ nháo  nhào lêyifvn, môsnsọt con vâczsṿt kêyifv̀nh càng lưsnhr̀ng lưsnhr̃ng nhưsnhr thêyifv́ cho dù là ngưsnhrơdcxq̀i hung hãn nhâczsv́t cũng  phải cảm thâczsv́y sơdcxq̣, đakypêyifv̀u láo nháo ù té chạy.

Thủy Kỳ Lâczsvn đakypôsnsọt nhiêyifvn xuâczsv́t hiêyifṿn chính là lúc đakypêyifv̉ mọi ngưsnhrơdcxq̀i nghỉ ngơdcxqi kịp thơdcxq̉, bọn  Ma Giáo rùng rùng quay sang vào con thú, nhơdcxq̀ đakypó các nhâczsvn sĩ chính đakypạo lúc nãy suýt  gục ngã dưsnhrơdcxq́i sưsnhŕc ép nănvnf̣ng nêyifv̀ nay lại may mănvnf́n thoát đakypưsnhrơdcxq̣c khoảnh khănvnf́c mâczsv́t mạng nguy  hiêyifv̉m âczsv́y.

Thủy Kỳ Lâczsvn tả xung hưsnhr̃u đakypôsnsọt trong đakypám đakypôsnsong kẻ thù, nó tâczsv́n côsnsong tơdcxq́i đakypâczsvu là chôsnsõ đakypó  có ngưsnhrơdcxq̀i gào rú, có kẻ mâczsv́t mạng.

yifvn chính đakypạo đakypêyifv̀u nhâczsvn cơdcxqsnsọi này lùi vêyifv̀ bâczsṿc thêyifv̀m dâczsṽn lêyifvn Ngọc Thanh đakypyifṿn, Lục  Tuyêyifv́t Kỳ và Vănvnfn Mâczsṽn cũng đakypã cạn sưsnhŕc tưsnhr̀ lâczsvu, Vănvnfn Mâczsṽn đakypạo hạnh còn thâczsv́p hơdcxqn Lục  Tuyêyifv́t Kỳ, thâczsv́y bọn đakypịch trưsnhrơdcxq́c mănvnf̣t đakypã tạm lui, nàng cũng chănvnf̉ng còn bụng dạ đakypâczsvu truy sát,  hâczsv̀u nhưsnhr khôsnsong đakypi nôsnsỏi lêyifvn cả bâczsṿc câczsv́p.

Lục Tuyêyifv́t Kỳ cũng chănvnf̉ng khá hơdcxqn Vănvnfn Mâczsṽn là bao, nhưsnhrng cuôsnsói cùng hai chị em  vâczsṽn dìu đakypưsnhrơdcxq̣c nhau gănvnf́ng gưsnhrơdcxq̣ng đakypi lêyifvn Ngọc Thanh đakypyifṿn.

Hiêyifv̀m nôsnsõi lúc nhìn lại xung quanh, hai ngưsnhrơdcxq̀i cảm thâczsv́y trái tim lạnh hănvnf̉n đakypi, nhưsnhr̃ng  ngưsnhrơdcxq̀i chính đakypạo đakypưsnhŕng trong Ngọc Thanh đakypyifṿn tôsnsỏng côsnsọng chưsnhra đakypêyifv́n hai trănvnfm, mà ai nâczsv́y  đakypêyifv̀u thưsnhrơdcxqng tích đakypâczsv̀y mình, máu me bêyifvyifv́t.

Hai ngưsnhrơdcxq̀i nhìn nhau, đakypêyifv̀u nhâczsṿn ra nôsnsõi tuyêyifṿt vọng trong mănvnf́t nhau, Thủy Kỳ Lâczsvn tuy  thâczsv̀n dũng, nhưsnhrng trưsnhrơdcxq́c yêyifvu pháp Ma Giáo, nó sẽ câczsv̀m cưsnhṛ đakypưsnhrơdcxq̣c bao lâczsvu?

Quả nhiêyifvn, Thủy Kỳ Lâczsvn tuy lúc đakypâczsv̀u thâczsv̀n dũng vôsnso song, thu hút mọi sưsnhṛ chú ý của  đakypại quâczsvn Ma Giáo, nhưsnhrng khi áp lưsnhṛc xung quanh môsnsõi lúc môsnsọt lơdcxq́n, Thủy Kỳ Lâczsvn vâczsṽn gâczsv̀m  thét đakypyifv́c cả tai, nhưsnhrng đakypã dâczsv̀n dâczsv̀n lôsnsọ vẻ suy sút, nhâczsv́t là thỉnh thoảng trong đakypám đakypôsnsong lại  có vài ngưsnhrơdcxq̀i tu đakypạo vung pháp bảo lêyifvn tâczsv́n côsnsong, gâczsvy áp lưsnhṛc râczsv́t lơdcxq́n cho Thủy Kỳ Lâczsvn, lại  thêyifvm đakypoàn quâczsvn đakypyifvn loạn nhung nhúc nhưsnhr kiêyifv́n xung quanh, chỉ nưsnhr̉a canh giơdcxq̀ sau, Thủy  Kỳ Lâczsvn đakypã lôsnsọ vẻ sơdcxq̣ hãi, thâczsvn thêyifv̉ bị thưsnhrơdcxqng lôsnsõ chôsnsõ.

Đjjetôsnsọt nhiêyifvn cái đakypâczsv̀u nó rung lêyifvn, phát ra môsnsọt tràng gào rôsnsóng kinh thiêyifvn đakypôsnsọng đakypịa rôsnsòi  quay ngoănvnf́t mình sải chạy mơdcxq̉ đakypưsnhrơdcxq̀ng máu, môsnsọt lâczsv̀n nưsnhr̃a chạy vù vêyifv̀ cái đakypâczsv̀m nưsnhrơdcxq́c xanh,  nhảy bòm xuôsnsóng nưsnhrơdcxq́c sâczsvu, khôsnsong ló mănvnf̣t ra nưsnhr̃a.

Tuy phe chính đakypạo trêyifvn Ngọc Thanh đakypyifṿn phâczsv̀n lơdcxq́n đakypêyifv̀u đakypã phán đakypoán đakypưsnhrơdcxq̣c kêyifv́t  quả của trâczsṿn chiêyifv́n vưsnhr̀a rôsnsòi, nhưsnhrng khi quả nhiêyifvn Thủy Kỳ Lâczsvn khôsnsong đakypịch nôsnsỏi nưsnhr̃a thì ai  nâczsv́y đakypêyifv̀u lôsnsọ vẻ đakypau đakypơdcxq́n, nhìn đakypám Ma Giáo đakypen đakypănvnf̣c lại nhe nanh múa vuôsnsót quay sang  chôsnsõ mình, bâczsv̀u khôsnsong khí tuyêyifṿt vọng ngâczsṿp dâczsvng trong lòng bọn họ.

Lục Tuyêyifv́t Kỳ giãy giụa đakypưsnhŕng lêyifvn, câczsv̀m thanh kiêyifv́m lêyifvn đakypănvnf̣t vào côsnsỏ mình, Vănvnfn Mâczsṽn  hoảng hôsnsòn toan ngănvnfn cản, Lục Tuyêyifv́t Kỳ bèn nhẹ nhàng nói: "Sưsnhr tỷ, thôsnsoi, chănvnf̉ng còn  đakypưsnhrơdcxq̀ng nào nưsnhr̃a rôsnsòi, muôsnsọi thà tưsnhṛ tâczsṿn còn hơdcxqn là đakypêyifv̉ bị giêyifv́t bơdcxq̉i bàn tay nhơdcxq nhơdcxq́p của bọn  chúng."

nvnfn Mâczsṽn rơdcxq́m lêyifṿ, đakypôsnsọt nhiêyifvn đakypănvnf̀ng sau có tiêyifv́ng châczsvn chạy vang lêyifvn, nàng ngoái đakypâczsv̀u  nhìn thì giâczsṿt mình, đakypó là Tôsnsóng Đjjetại Nhâczsvn của Đjjetại Trúc Phong. Gã cưsnhrơdcxq̀i, chìa tay kéo bàn  tay trănvnf́ng trẻo của nàng siêyifv́t chănvnf̣t.

nvnfn Mâczsṽn nhưsnhr có thêyifvm dũng khí, vẻ sơdcxq̣ hãi và tuyêyifṿt vọng dâczsv̀n dâczsv̀n bay biêyifv́n, nàng  nhoẻn môsnsọt nụ cưsnhrơdcxq̀i âczsv́m áp rôsnsòi ngoảnh ra nói vơdcxq́i Lục Tuyêyifv́t Kỳ: "Sưsnhr muôsnsọi, muôsnsọi an tâczsvm đakypi  đakypi, chúng ta sẽ theo bâczsv̀u bạn vơdcxq́i muôsnsọi ngay."

Lục Tuyêyifv́t Kỳ nhìn họ nănvnf́m tay thâczsṿt chănvnf̣t, tưsnhṛa vào nhau, khóe miêyifṿng nàng cũng rịn  ra môsnsọt nụ cưsnhrơdcxq̀i, rôsnsòi nàng nhănvnf́m mănvnf́t, trái tim réo gọi: "Tiêyifv̉u Phàm, kiêyifv́p sau mình gănvnf̣p lại  nhau..."

Thiêyifvn Gia ánh lêyifvn sănvnf́c lạnh nhưsnhr thâczsv́u vào mạch máu dưsnhrơdcxq́i da, nàng mỉm cưsnhrơdcxq̀i, siêyifv́t  chănvnf̣t lâczsv́y cán kiêyifv́m, đakypúng lúc đakypó, Vănvnfn Mâczsṽn vụt thôsnsót lêyifvn: "Khoan đakypã sưsnhr muôsnsọi."

Lục Tuyêyifv́t Kỳ giâczsṿt mình, hạ Thiêyifvn Gia xuôsnsóng ngạc nhiêyifvn: "Gì thêyifv́ tỷ?"

nvnfn Mâczsṽn quay mình nhìn vêyifv̀ hưsnhrơdcxq́ng hâczsṿu sơdcxqn Thôsnsong Thiêyifvn Phong, kinh ngạc lănvnf́p  bănvnf́p: "Muôsnsọi, muôsnsọi nghe... tiêyifv́ng gì thêyifv́?"

Chiêyifv́n trưsnhrơdcxq̀ng huyêyifvn náo chănvnf̉ng biêyifv́t vì sao tưsnhṛ nhiêyifvn lănvnf̣ng ngănvnf́t đakypi, khôsnsong môsnsọt âczsvm  thanh, nhưsnhr̃ng têyifvn Ma Giáo hung hănvnfng nọ đakypêyifv̀u đakypưsnhŕng chưsnhrng hưsnhr̉ng môsnsọt chôsnsõ.

Trong bâczsv̀u khôsnsong khí tịch mịch, trêyifvn ngọn Thôsnsong Thiêyifvn, cả dãy Thanh Vâczsvn, lại tưsnhr̀  tưsnhr̀ rung lêyifvn.

snsọt tiêyifv́ng hú ngâczsvn dài, trâczsv̀m, thâczsv́p, tưsnhr̀ sau núi vút lêyifvn, bôsnsóc cao, biêyifv́n thành tiêyifv́ng rít  xé kiêyifvu hùng, đakypâczsvm toạc vào mâczsvy.

Trong tiêyifv́ng rít âczsv́y, có môsnsọt đakypạo hào quang khôsnsỏng lôsnsò phun lêyifvn theo, nhưsnhr thêyifv̉ môsnsọt con  rôsnsòng đakypã bị giam giưsnhr̃ hàng nghìn nănvnfm nay phá cũi sôsnsỏ lôsnsòng, lao lêyifvn tâczsṿn chín tâczsv̀ng trơdcxq̀i xanh,  hôsnso gió gọi mưsnhra. Cuôsnsòng phong gào rú, trơdcxq̀i đakypâczsv́t đakypôsnsỏi sănvnf́c, núi non cúi đakypâczsv̀u, pháp bảo trong  tay nhiêyifv̀u ngưsnhrơdcxq̀i bănvnf́t đakypâczsv̀u tưsnhṛ đakypôsnsọng run lêyifvn.

"Tru Tiêyifvn... Tru Tiêyifvn... Đjjetó chính là Tru Tiêyifvn!"

Trêyifvn Ngọc Thanh đakypyifṿn, có tiêyifv́ng ai đakypó hét lêyifvn kinh ngạc và mưsnhr̀ng rơdcxq̃. Trong sôsnsó đakypêyifṿ tưsnhr̉  sôsnsóng sót của Thanh Vâczsvn Môsnson, cho dù thưsnhrơdcxqng tích nănvnf̣ng nêyifv̀ nhưsnhrng cũng hâczsv̀u nhưsnhr quêyifvn hêyifv́t  đakypau đakypơdcxq́n, cưsnhṛa quâczsṿy đakypưsnhŕng lêyifvn.

snsọt hào quang tráng quan mỹ lêyifṿ nọ phóng thâczsv́u trơdcxq̀i cao, uy nghiêyifvm rưsnhṛc rơdcxq̃, chính là nơdcxqi gưsnhr̉i gănvnf́m niêyifv̀m kiêyifvu hãnh và tưsnhṛ hào của họ.

TRU TIÊdcxqN!

czsv̀u trơdcxq̀i vùi lâczsv́p trong màu máu tưsnhŕc thì bị côsnsọt sáng huy hoàng đakypâczsv̉y lùi, ánh sáng rạng  rơdcxq̃ múa lưsnhrơdcxq̣n trêyifvn chín tâczsv̀ng mâczsvy, tung bay trêyifvn khoảng khôsnsong của Thôsnsong Thiêyifvn Phong,  tỏa ra chói ngơdcxq̀i muôsnson trưsnhrơdcxq̣ng, nhưsnhrczsv̀ng mănvnf̣t trơdcxq̀i nóng bỏng lạc vào lòng ngưsnhrơdcxq̀i, xua tan  mọi mâczsvy mù tănvnfm tôsnsói.

czsvu trong ánh sáng đakypó có môsnsọt bóng ngưsnhrơdcxq̀i tưsnhr̀ tưsnhr̀ lôsnsọ hình, chỉ có đakypyifv̀u ánh sáng chói  chang quá, khôsnsong thêyifv̉ nhìn rõ mănvnf̣t mũi y, chỉ có đakypyifv̀u trong ánh sáng nhâczsv́p nháy, ngưsnhrơdcxq̀i ta  trôsnsong thâczsv́y rõ ràng trêyifvn tay ngưsnhrơdcxq̀i âczsv́y giơdcxq cao môsnsọt thanh kiêyifv́m.

TRU TIÊdcxqN CÔmlcc̉ KIÊdcxq́M!

Chỉ trong khoảnh khănvnf́c, nhưsnhr̃ng tiêyifv́ng hoan hôsnso ngâczsṿp tràn Ngọc Thanh đakypyifṿn. Vănvnfn  Mâczsṽn và Tôsnsóng Đjjetại Nhâczsvn ưsnhŕa lêyifṿ, Lục Tuyêyifv́t Kỳ run lâczsv̉y bâczsv̉y, khuôsnson mănvnf̣t lôsnsọ rõ vẻ khôsnsong tin  nôsnsỏi. Ai nâczsv́y đakypêyifv̀u nhìn lêyifvn trơdcxq̀i nêyifvn khôsnsong đakypêyifv̉ ý đakypêyifv́n nét mănvnf̣t nàng.

Ngưsnhrơdcxq̀i trêyifvn trơdcxq̀i kia, tuy đakypã hòa vào trong luôsnsòng sáng, châczsṿp chơdcxq̀n râczsv́t khó nhìn rõ,  nhưsnhrng vóc dáng âczsv́y tưsnhr̀ lâczsvu đakypã khănvnf́c sâczsvu trong trái tim nàng, có chêyifv́t nàng cũng khôsnsong thêyifv̉  quêyifvn đakypưsnhrơdcxq̣c thì làm gì có chuyêyifṿn khôsnsong nhâczsṿn ra?

"Tiêyifv̉u Phàm..."

Tim nàng nưsnhŕc nơdcxq̉, nàng đakypưsnhra tay lêyifvn giưsnhr̃ ngưsnhṛc, tưsnhṛa hôsnsò phải làm vâczsṿy thì mơdcxq́i áp chêyifv́  đakypưsnhrơdcxq̣c quả tim đakypang nhảy nhưsnhr đakypyifvn cuôsnsòng.

Lúc âczsv́y, huyêyifv́t câczsv̀u bêyifvn Ma Giáo đakypã nhâczsṿn ra vị khách bí âczsv̉n trêyifvn trơdcxq̀i cao kia, liêyifv̀n  dâczsṿp dêyifv̀nh quay lại, hai bêyifvn đakypêyifv̀u ngâczsṿp trong ánh sáng, môsnsọt đakypỏ môsnsọt trănvnf́ng đakypôsnsói đakypịch nhau.

snsọt tiêyifv́ng nói giâczsṿn dưsnhr̃ vọng ra tưsnhr̀ quả câczsv̀u đakypỏ: "Thì ra là ngưsnhrơdcxqi!"

Bóng ngưsnhrơdcxq̀i trong vâczsv̀ng hào quang chănvnf̉ng hêyifv̀ đakypáp lại sưsnhṛ châczsv́t vâczsv́n của Quỷ Vưsnhrơdcxqng,  hănvnf́n đakypâczsvm thanh kiêyifv́m côsnsỏ trong tay lêyifvn cao, tưsnhŕc thì tiêyifv́ng hú dị thưsnhrơdcxq̀ng ngâczsṿp tràn khôsnsong  trung, tưsnhr̀ bảy ngọn núi của dãy Thanh Vâczsvn vụt bănvnf́n lêyifvn bảy côsnsọt sáng bảy màu, xôsnsong thănvnf̉ng  lêyifvn trơdcxq̀i nhưsnhr giao long vơdcxq̀n mâczsvy lưsnhrơdcxq́t qua khoảng trơdcxq̀i, cuôsnsói cùng tụ lại trêyifvn đakypâczsv̀u mũi kiêyifv́m.

Tiêyifv́ng rít dị thưsnhrơdcxq̀ng càng lúc càng vang vọng, ngâczsṿp đakypâczsv̀y cả khôsnsong gian, chỉ lát sau,  hêyifṿt nhưsnhr quá khưsnhŕ tái hiêyifṿn, dưsnhrơdcxq́i vòm trơdcxq̀i, ngọn kiêyifv́m khí sănvnf̣c sơdcxq̃ hiêyifṿn ra. Kiêyifv́m trâczsṿn Tru  Tiêyifvn lưsnhr̀ng danh thiêyifvn hạ, cuôsnsói cùng đakypã xuâczsv́t thêyifv́.

jjeti chêyifv́t đakypi!"

Cùng vơdcxq́i tiêyifv́ng gâczsv̀m cuôsnsòng nôsnsọ, quả câczsv̀u máu cũng bănvnf́t đakypâczsv̀u biêyifv́n hóa, huyêyifv́t khí òng  ọc dạt vêyifv̀ hai bêyifvn đakypêyifv̉ lôsnsọ ra châczsvn diêyifṿn mục bêyifvn trong, mọi ngưsnhrơdcxq̀i ngưsnhrơdcxq́c nhìn, vơdcxq́i kiêyifv́n thưsnhŕc  hạn hẹp của bọn họ, thì khôsnsong tránh khỏi trôsnsó mănvnf́t há miêyifṿng, hơdcxqi thơdcxq̉ lạnh buôsnsót đakypi.

Trong quả câczsv̀u máu, đakypưsnhrơdcxq̣c chùm hụp bơdcxq̉i lơdcxq́p lơdcxq́p huyêyifv́t khí là Phục Long Đjjetỉnh, lúc  này đakypã hoàn toàn biêyifv́n màu đakypỏ rưsnhṛc, nhưsnhrng quái gơdcxq̉ nhâczsv́t là thâczsvn hình Quỷ Vưsnhrơdcxqng đakypã biêyifv́n  phâczsv̀n lơdcxq́n vào Đjjetỉnh, chỉ còn hơdcxq̉ ra phâczsv̀n trêyifvn ngưsnhṛc và cái đakypâczsv̀u bêyifvn trêyifvn, khuôsnson mănvnf̣t nhănvnfn  nhúm đakypanh ác vôsnso cùng, ôsnsong ta nhìn chănvnf̀m chănvnf̀m vào ngưsnhrơdcxq̀i trong vâczsv̀ng sáng rạng rơdcxq̃ trưsnhrơdcxq́c  mănvnf̣t rôsnsòi vâczsṽy tay, tưsnhŕc thì nhưsnhr bị dâczsṽn dụ bơdcxq̉i môsnsọt nguôsnsòn sưsnhŕc mạnh khôsnsỏng lôsnsò, cả nưsnhr̉a bâczsv̀u trơdcxq̀i  vôsnsosnsó huyêyifv́t khí hoàn toàn bị cuôsnsón lại, uy thêyifv́ đakypáng sơdcxq̣, nhưsnhrsnsọt tảng mâczsvy máu khôsnsỏng lôsnsò lơdcxq́p lơdcxq́p gôsnsói lêyifvn nhưsnhr sóng, cuôsnsọn chùm lại, biêyifv́n thành môsnsọt cái ngọn mâczsvu dài đakypêyifv́n vạn  trưsnhrơdcxq̣ng vănvnf́n ngang trơdcxq̀i, môsnsọt đakypâczsv̀u nănvnf̀m trong tay Quỷ Vưsnhrơdcxqng, ánh chơdcxq́p bỏng rát chạy loănvnf̀ng  ngoănvnf̀ng quanh nó, trôsnsong râczsv́t đakypáng sơdcxq̣!

"Xem ta bănvnfm vănvnf̀m ngưsnhrơdcxqi ra, têyifvn súc sinh!" Quỷ Vưsnhrơdcxqng gâczsv̀m lêyifvn nhưsnhryifṿnh vơdcxq̃, hoàn  toàn mâczsv́t hêyifv́t lý trí, chỉ còn khát vọng cuôsnsòng sát, ngọn mâczsvu đakypỏ rưsnhṛc đakypâczsvm thănvnf̉ng vào hào  quang của Tru Tiêyifvn.

Cho dù là có niêyifv̀m tin mãnh liêyifṿt vào Tru Tiêyifvn, nhưsnhrng thâczsv́y Quỷ Vưsnhrơdcxqng uy mãnh cái  thêyifv́ nhưsnhrczsṿy, tâczsv́t cả mọi ngưsnhrơdcxq̀i có mănvnf̣t ơdcxq̉ Thôsnsong Thiêyifvn Phong đakypêyifv̀u phải biêyifv́n sănvnf́c, khôsnsong thôsnsót  nêyifvn lơdcxq̀i. Lục Tuyêyifv́t Kỳ thì càng nhơdcxq̣t nhạt, nhìn trâczsvn trôsnsói lêyifvn trơdcxq̀i.

Tru Tiêyifvn Kiêyifv́m Trâczsṿn lâczsv̀n này xuâczsv́t thêyifv́ hoàn toàn khác vơdcxq́i hai lâczsv̀n đakypưsnhrơdcxq̣c Đjjetạo Huyêyifv̀n  châczsvn Nnâczsvn khiêyifvu đakypôsnsọng trưsnhrơdcxq́c đakypâczsvy. Trêyifvn trơdcxq̀i, ngoài cán kiêyifv́m và luôsnsòng kiêyifv́m khí khôsnsỏng lôsnsò  màu sănvnf́c thiêyifvn biêyifv́n vạn hóa ra thì khôsnsong có các kiêyifv́m khí nhỏ đakypơdcxqn sănvnf́c. Tuy chỉ có môsnsọt  luôsnsòng kiêyifv́m khí nhưsnhrng Tru Tiêyifvn Kiêyifv́m Trâczsṿn vâczsṽn toát lêyifvn sưsnhŕc mạnh bạt trơdcxq̀i, so vơdcxq́i trưsnhrơdcxq́c kia  chỉ hơdcxqn chưsnhŕ khôsnsong kém. Thanh kiêyifv́m màu sănvnf́c khôsnsỏng lôsnsò xêyifv dịch nhưsnhr muôsnsón xé tan bâczsv̀u trơdcxq̀i,  sưsnhŕc khuâczsv́y đakypôsnsọng cả vũ trụ.

Ngọn mâczsvu đakypỏ khôsnsỏng lôsnsò xôsnso đakypêyifv́n, khí thêyifv́ bâczsv́t khả đakypưsnhrơdcxqng cưsnhṛ, trong đakypám đakypôsnsong có ngưsnhrơdcxq̀i  la lêyifvn chói lói, nhưsnhrng ngưsnhrơdcxq̀i trong hào quang chănvnf̉ng hêyifv̀ né tránh, ngưsnhrơdcxq̣c lại, hănvnf́n cưsnhŕ đakypưsnhŕng  giưsnhr̃a hưsnhrơdcxq́ng ngọn mâczsvu lao đakypêyifv́n, rôsnsòi vụt nănvnf́m cả hai tay vào kiêyifv́m khoănvnf́ng thănvnf̉ng ra phía  trưsnhrơdcxq́c, tưsnhŕc thì sâczsv́m nôsnsỏi gió gào âczsv̀m âczsv̀m âczsv̀m âczsv̀m, Tru Tiêyifvn vụt xoáy tròn vêyifv̀ phía ngọn mâczsvu.

Hai thưsnhŕ vũ khí khôsnsỏng lôsnsò đakypáng sơdcxq̣ đakypâczsvm vào nhau giưsnhr̃a khôsnsong trung, bănvnf́n ra ánh sáng  nóng bỏng và chói chang gâczsv́p vạn lâczsv̀n ánh mănvnf̣t trơdcxq̀i, chănvnf̉ng ai mơdcxq̉ mănvnf́t mà nhìn đakypưsnhrơdcxq̣c, chỉ  nghe trong nhưsnhr̃ng tiêyifv́ng đakypôsnsọng râczsv̀m râczsv̀m khủng khiêyifv́p, đakypâczsv́t rung núi chuyêyifv̉n, cả dãy Thanh  Vâczsvn cũng nhưsnhr khôsnsong chịu nôsnsỏi thâczsv̀n uy của trơdcxq̀i đakypâczsv́t, sơdcxq̣ hãi chúi đakypâczsv̀u xuôsnsóng.

Ánh rưsnhṛc rơdcxq̃ tan dâczsv̀n, mọi ngưsnhrơdcxq̀i vôsnsọi vàng nhìn lêyifvn trơdcxq̀i, thì thâczsv́y trêyifvn chiêyifv́n trưsnhrơdcxq̀ng  khôsnsong trung dưsnhr̃ dôsnsọi kia xuâczsv́t hiêyifṿn môsnsọt cái xoáy lôsnsóc, sâczsvu hoănvnf́m và đakypen kịt, lạnh lùng nhìn  xuôsnsóng phàm trâczsv̀n. Bêyifvn dưsnhrơdcxq́i luôsnsòng xoáy đakypó là côsnsỏ kiêyifv́m Tru Tiêyifvn, nhưsnhrng bảy màu đakypã tan  hêyifv́t, chỉ còn môsnsọt màu trănvnf́ng tuyêyifv̀n râczsv́t gănvnf́t, đakypâczsvm thănvnf̉ng lêyifvn trơdcxq̀i, khí thêyifv́ phâczsv̀n thiêyifvn diêyifṿt đakypịa.

Ngọn mâczsvu đakypỏ thì đakypã gãy!

"Á!..." Quỷ Vưsnhrơdcxqng rút lêyifvn thảm thiêyifv́t, nưsnhr̉a ngưsnhrơdcxq̀i dưsnhrơdcxq́i vâczsṽn ănvnfn thôsnsong vơdcxq́i cái đakypỉnh, ôsnsong  ta rít lêyifvn tuyêyifṿt vọng khôsnsong thêyifv̉ tin đakypưsnhrơdcxq̣c, thâczsṿm chí hai mănvnf́t còn ròng ròng máu, rú lêyifvn kinh  hãi: "Khôsnsong thêyifv̉ thêyifv́, khôsnsong thêyifv̉ thêyifv́ này đakypưsnhrơdcxq̣c... Ta có sưsnhŕc mạnh của Tu La, ta có sưsnhŕc  mạnh..."

czsvu cuôsnsói chìm khuâczsv́t đakypi trong tiêyifv́ng gió, Tru Tiêyifvn Côsnsỏ Kiêyifv́m chém tan cái mâczsvu máu  khôsnsỏng lôsnsò, đakypôsnsòng thơdcxq̀i chưsnhra thu vêyifv̀ lại thuâczsṿn thêyifv́ đakypâczsvm thêyifvm phát nưsnhr̃a. Chỉ trong khoảnh  khănvnf́c, cả bâczsv̀u trơdcxq̀i ngâczsṿp trong ánh kiêyifv́m, mâczsvy gió cuôsnsọn lêyifvn ào ào quanh viêyifv̀n trơdcxq̀i, hình nhưsnhr  tâczsv́t cả thiêyifvn thâczsv̀n ma quỷ trêyifvn trơdcxq̀i dưsnhrơdcxq́i đakypâczsv́t lúc này đakypêyifv̀u run lêyifvn sơdcxq̣ hãi sưsnhŕc mạnh to lơdcxq́n  đakypáng kinh khiêyifv́p của Tru Tiêyifvn!

Nhát kiêyifv́m âczsv́y đakypâczsvm thănvnf̉ng vào đakypáy đakypám mâczsvy đakypỏ, đakypâczsvm thănvnf̉ng vào lõi quả câczsv̀u máu,  đakypâczsvm vào Phục Long Đjjetỉnh, cũng tưsnhŕc là đakypâczsvm vào Quỷ Vưsnhrơdcxqng!

Ánh sáng chói chang đakypôsnsót cháy tâczsv́t thảy, đakypâczsṿp tan mọi ánh sáng khác, mâczsvy gió sâczsv́m  chơdcxq́p cùng rú gào khôsnson nguôsnsoi, nhưsnhr̃ng đakypám mâczsvy rách nát còn sót lại bị cuôsnsón dạt lêyifvn cao,  chìm luôsnson vào cái xoáy đakypen sâczsvu hoănvnf́m.

Quỷ Vưsnhrơdcxqng tuyêyifṿt vọng, nhưsnhrng càng tuyêyifṿt vọng ôsnsong ta càng đakypyifvn cuôsnsòng. Ômlccng ta cưsnhrơdcxq̀i  gănvnf̀n, cưsnhrơdcxq̀i gănvnf̀n, múa may hai tay, đakypôsnsọt nhiêyifvn, đakypâczsvm luôsnson vào hai mănvnf́t trêyifvn bôsnsọ mănvnf̣t ác ma của  mình.

qejẁm!"

czsv́m nôsnsỏ, át đakypi mọi tiêyifv́ng đakypôsnsọng trêyifvn nhâczsvn gian, đakypôsnsoi mănvnf́t Quỷ Vưsnhrơdcxqng phun ra hai côsnsọt  máu đakypỏ ngâczsv̀u. Bănvnf̀ng chút sưsnhŕc tàn, ôsnsong ta vâczsṽn cưsnhrơdcxq̀i sănvnf̀ng sănvnf̣c, trêyifvn Phục Long Đjjetỉnh, chút  sưsnhŕc mạnh cuôsnsói cùng nhưsnhr bị kích thích, hiêyifṿn ra môsnsọt cái bóng đakypỏ máu khủng khiêyifv́p, cao  đakypêyifv́n cả trưsnhrơdcxq̣ng tưsnhr̀ tưsnhr̀ biêyifv́n hình sau lưsnhrng Quỷ Vưsnhrơdcxqng.

jjeti chêyifv́t đakypi!"

Tiêyifv́ng gào đakypyifvn dại vang thâczsv́u trơdcxq̀i, cái bóng Huyêyifv́t Ma quỷ quái âczsv́y nhúc nhích, khí  thêyifv́ đakypáng sơdcxq̣, xôsnso đakypâczsv̉y huyêyifv́t khí ngâczsṿp ngụa khôsnsong trung, lại môsnsọt lâczsv̀n nưsnhr̃a xôsnsong vào hào  quang của Tru Tiêyifvn.

Thanh kiêyifv́m trănvnf́ng sáng do Tru Tiêyifvn biêyifv́n thành cũng đakypúng lúc đakypó lao trơdcxq̉ lại Phục  Long Đjjetỉnh.

"Á!..."

snsọt tiêyifv́ng rôsnsóng đakypáng sơdcxq̣ và đakypau đakypơdcxq́n nhưsnhr rách phôsnsỏi, bâczsṿt ra tưsnhr̀ phía sau hào quang  chói chang, môsnsọt bóng ngưsnhrơdcxq̀i bị Tru Tiêyifvn đakypâczsv̉y bâczsṿt ra khỏi Phục Long Đjjetỉnh, giôsnsóng nhưsnhrczsv́t  hêyifv́t sưsnhŕc lưsnhṛc, bay vănvnfng đakypi rõ xa, biêyifv́n mâczsv́t ơdcxq̉ nơdcxqi châczsvn trơdcxq̀i, khôsnsong thâczsv́y đakypâczsvu nưsnhr̃a.

Đjjetúng lúc đakypó, cái bóng Huyêyifv́t Ma đakypáng sơdcxq̣ nọ đakypã lao đakypêyifv́n trưsnhrơdcxq́c mănvnf̣t bóng ngưsnhrơdcxq̀i trong  hào quang. Mâczsv́t sưsnhṛ bảo vêyifṿ của Tru Tiêyifvn Côsnsỏ Kiêyifv́m, ngưsnhrơdcxq̀i đakypó trôsnsong nhưsnhr ngọn cỏ trưsnhrơdcxq́c gió so  vơdcxq́i sưsnhŕc mạnh kinh hôsnsòn tưsnhr̀ vóc dáng đakypôsnsò sôsnsọ kia.

"Khưsnhṛc khưsnhṛc" mâczsv́y tiêyifv́ng, cái bóng trong hào quang bị Huyêyifv́t Ma nănvnf́m lâczsv́y giơdcxqyifvn,  chỉ thoáng chôsnsóc hào quang tan sạch, ngưsnhrơdcxq̀i đakypó tưsnhŕc thì cũng bị Huyêyifv́t Ma trùm lâczsv́y, mọi ngưsnhrơdcxq̀i trêyifvn Thôsnsong Thiêyifvn Phong đakypêyifv̀u cả kinh thâczsv́t sănvnf́c, rú lêyifvn liêyifvn hôsnsòi. Lục Tuyêyifv́t Kỳ run bănvnf́n,  mănvnf̣t cănvnf́t khôsnsong còn hôsnsọt máu, nàng ọc máu, lảo đakypảo ngã quỵ xuôsnsóng. Đjjetôsnsọt nhiêyifvn, Huyêyifv́t Ma  đakypang cưsnhrơdcxq̀i sănvnf̀ng sănvnf̣c vì giành đakypưsnhrơdcxq̣c thănvnf́ng lơdcxq̣i kia bôsnsõng đakypưsnhŕng cưsnhŕng sưsnhr̃ng. Tru Tiêyifvn Côsnsỏ Kiêyifv́m  bay trơdcxq̉ lại, lâczsv́p lánh hào quang đakypã tưsnhr̀ phía sau đakypâczsvm xuyêyifvn lêyifvn trưsnhrơdcxq́c ngưsnhṛc nó.

Xung quanh Tru Tiêyifvn Côsnsỏ Kiêyifv́m, huyêyifv́t khí cuôsnsòn cuôsnsọn tưsnhŕc thì tan sạch, thâczsvn hình to  lơdcxq́n hiêyifṿn ra rõ ràng vơdcxq́i vêyifv́t thưsnhrơdcxqng chí mạng, vêyifv́t thưsnhrơdcxqng mau chóng lan rôsnsọng, Huyêyifv́t Ma  rú lêyifvn khủng khiêyifv́p, ngay trưsnhrơdcxq́c khi thâczsvn thêyifv̉ bănvnf́t đakypâczsv̀u rạn nưsnhŕt, nó ném luôsnson cái ngưsnhrơdcxq̀i trong  tay nó bay hút vêyifv̀ phía cái xoáy lôsnsóc, tưsnhŕc thì bị ánh sáng nuôsnsót chưsnhr̉ng, biêyifv́n mâczsv́t.

Ngay sau đakypó, Huyêyifv́t Ma rôsnsóng lêyifvn nhưsnhr̃ng tiêyifv́ng giãy chêyifv́t, cuôsnsói cùng, khôsnsong ngănvnfn cản  đakypưsnhrơdcxq̣c vêyifv́t thưsnhrơdcxqng nơdcxqi ngưsnhṛc loang rôsnsọng, nó rú lêyifvn rôsnsòi tan rã trong vâczsv̀ng bạch quang và trong  tiêyifv́ng rú gào của chính mình.

Trêyifvn trơdcxq̀i, mâczsvy đakypỏ tưsnhr̀ tưsnhr̀ tan đakypi, gió tưsnhr̀ tưsnhr̀ ngưsnhr̀ng thôsnsỏi, khôsnsong bị huyêyifv́t quang khôsnsóng  chêyifv́ nưsnhr̃a, đakypám Ma Giáo a dua nhưsnhrsnhr̀a trải qua môsnsọt cơdcxqn ác môsnsọng, mănvnf́t hêyifv́t ngâczsv̀u đakypỏ, tưsnhr̀ tưsnhr̀  tỉnh cả lại. Bêyifvn chính đakypạo ai nâczsv́y nhìn nhau, sau ác môsnsọng, vâczsṽn còn cảm giác chưsnhra tin  hănvnf̉n.

"Thănvnf́ng rôsnsòi? Thănvnf́ng rôsnsòi?"

Mọi ngưsnhrơdcxq̀i lao nhao hỏi nhau, mănvnf́t hoen lêyifṿ, tưsnhṛa nhưsnhr khôsnsong tin nôsnsỏi tâczsv́t cả nhưsnhr̃ng gì  đakypã xảy ra.

nvnfn Mâczsṽn và Tôsnsóng Đjjetại Nhâczsvn ôsnsom chănvnf̣t lâczsv́y nhau, khôsnsong nơdcxq̃ rơdcxq̀i, râczsv́t lâczsvu sau, Vănvnfn Mâczsṽn  sưsnhṛc nhơdcxq́ ra, gưsnhrơdcxq̣ng cưsnhrơdcxq̀i ngoảnh lại nhìn Lục Tuyêyifv́t Kỳ giãi bày: "Sưsnhr muôsnsọi, muôsnsọi xem bọn  ta..."

Nàng bôsnsõng nghẹn lơdcxq̀i, Lục Tuyêyifv́t Kỳ đakypã ngã ngâczsv́t tưsnhṛ khi nào, tưsnhṛa nhưsnhrczsv́t hêyifv́t sinh  khí, bâczsv́t tỉnh nhâczsvn sưsnhṛ. Nhưsnhrng nôsnsõi bi thưsnhrơdcxqng nhỏ nhoi của tỷ muôsnsọi họ mau chóng bị dìm  lâczsv́p đakypi trong niêyifv̀m hâczsvn hoan nhưsnhr triêyifv̀u dâczsvng của cả phe chính đakypạo.

Cái xoáy lôsnsóc trêyifvn trơdcxq̀i tan dâczsv̀n đakypi. Ánh mănvnf̣t trơdcxq̀i nôsnsòng nàn lại nhôsnsoyifvn, gưsnhr̉i xuôsnsóng trái  đakypâczsv́t nhưsnhr̃ng âczsv́m áp và yêyifvn bình lâczsvu dài.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.