Tru Tiên

Chương 256 : Thiên Đạo

    trước sau   
   

Trưpokuơpokung Tiêebxc̉u Phàm tưpokù tưpokù mơpokủ mădueḿt.

Trưpokuơpokúc mădueṃt hădueḿn khôdsvvng phải là núi non hang đgcysôdsvṿng nhưpoku trong tưpokuơpokủng tưpokuơpokụng,  bôdsvv́n xung quanh chỉ là môdsvṿt sưpokụ hoang vădueḿng đgcysêebxćn ghêebxc ngưpokuơpokùi.

dsvṿt dải sa mạc hoang vu trải dài vôdsvvpyxp̣n, khôdsvvng có lâpyxṕy môdsvṿt lá câpyxpy ngọn cỏ, bôdsvv́n bêebxc̀ chỉ là đgcysá cát đgcysebxc̣p trùng, gió thôdsvv̉i u u cuôdsvv́n cát bụi bay mù mịt. Trêebxcn đgcysâpyxp̀u hădueḿn là trơpokùi xanh  kỳ vĩ, nhưpokũng đgcysám mâpyxpy tím sâpyxp̃m đgcysè nădueṃng nhưpoku nhâpyxṕn chìm con ngưpokuơpokùi xuôdsvv́ng đgcysâpyxṕt. Trong tâpyxp̀ng  mâpyxpy quái đgcysản đgcysó, nhưpokũng tia chơpokúp nhì nhăduem̀ng sáng lòa phóng tơpokúi châpyxpn trơpokùi xa.

Chôdsvv́n châpyxpn trơpokùi âpyxṕy lại là môdsvṿt vòm trơpokùi xanh thâpyxp̃m, vôdsvv vàn vì sao rưpokục rơpokũ tỏa ánh sáng  huy hoàng. Trưpokuơpokung Tiêebxc̉u Phàm thu ánh mădueḿt nhìn vêebxc̀ phía trưpokuơpokúc. Trêebxcn hoang mạc lạnh lẽo,  xa xa sưpokùng sưpokũng môdsvṿt têebxć đgcysàn xâpyxpy tưpokù nhưpokũng phiêebxćn đgcysá lơpokún, bôdsvv́n phía đgcysêebxc̀u có bâpyxp̣c cao đgcysêebxćn bảy  tâpyxp̀ng. Trêebxcn têebxć đgcysàn có bảy câpyxpy côdsvṿt lơpokún, môdsvṽi côdsvṿt cao tơpokúi mưpokuơpokùi trưpokuơpokụng, lơpokún nhưpokũng ba vòng tay  ngưpokuơpokùi ôdsvvm. Chính giưpokũa têebxć đgcysàn là môdsvṿt lưpoku đgcysỉnh côdsvv̉. Môdsvṿt lão nhâpyxpn đgcysang dưpokụa lưpokung vào lưpoku đgcysỉnh,  bôdsvṿ dạng trôdsvvng mêebxc̣t mỏi vôdsvv cùng. Lão nhâpyxpn già nua đgcysó đgcysang nhìn đgcysăduemm đgcysăduemm vêebxc̀ phía  Trưpokuơpokung Tiêebxc̉u Phàm.

Tiêebxc̉u Phàm nhâpyxp̣n ra ngưpokuơpokùi đgcysó, khôdsvvng ghìm nôdsvv̉i phải thoădueḿt rùng mình. Con ngưpokuơpokùi già nua âpyxṕy đgcysúng là Đpmssạo Huyêebxc̀n châpyxpn nhâpyxpn, chưpokuơpokủng giáo Thanh Vâpyxpn Môdsvvn hiêebxc̣n tại.




Xung quanh Đpmssạo Huyêebxc̀n châpyxpn nhâpyxpn chơpokùn vơpokùn luôdsvv̀ng hădueḿc khí lạnh lẽo, nhìn kỹ lão  khôdsvvng còn vẻ đgcysạo côdsvv́t tiêebxcn phong hiêebxc̣u lêebxc̣nh thiêebxcn hạ nhưpokudueḿn biêebxćt trưpokuơpokúc đgcysâpyxpy mà chỉ toát  ra sưpokụ hăduem̀n học hung ác khôdsvvn tả.

Đpmssạo Huyêebxc̀n châpyxpn nhâpyxpn uêebxc̉ oải đgcysưpokúng dâpyxp̣y, bôdsvṽng nhiêebxcn cưpokuơpokùi toáng lêebxcn: "Khôdsvvng ngơpokù nhà ngưpokuơpokui đgcysã tưpokụ đgcysi qua đgcysưpokuơpokục Ảo Nguyêebxc̣t Đpmssạo, khá lădueḿm!"

Trưpokuơpokung Tiêebxc̉u Phàm trâpyxp̀m ngâpyxpm giâpyxpy lát, quay ngưpokuơpokùi nhìn lêebxcn, chỉ thâpyxṕy nơpokui hădueḿn vưpokùa  bưpokuơpokúc ra là môdsvṿt cưpokủa đgcysá cao sưpokùng sưpokũng, khôdsvvng giôdsvv́ng chút nào vơpokúi cảnh hoang vu của thêebxć giơpokúi xung quanh. Bêebxcn trong cưpokủa đgcysá thâpyxṕp thoáng con đgcysưpokuơpokùng hădueḿn vưpokùa đgcysi qua, mơpokù mơpokù trong  khói trădueḿng dâpyxp̣p dơpokùn. Con đgcysưpokuơpokùng trôdsvvng hiêebxc̀n lành vôdsvv hại âpyxṕy, tưpokuơpokủng chưpokùng hădueḿn đgcysã phải mâpyxṕt  cả môdsvṿt đgcysơpokùi mơpokúi đgcysi qua nôdsvv̉i.

Trưpokuơpokung Tiêebxc̉u Phàm nhơpokú lại nhưpokũng nôdsvṽi đgcysau vưpokùa trải, lòng thoădueḿt dâpyxṕy lêebxcn cảm giác sơpokụ sêebxc̣t. Nhưpokung chỉ sau giâpyxpy lát, khóe môdsvvi hădueḿn nơpokủ môdsvṿt nụ cưpokuơpokùi, quay trơpokủ lại đgcysôdsvv́i mădueṃt vơpokúi Đpmssạo  Huyêebxc̀n châpyxpn nhâpyxpn.

Con ngưpokuơpokùi trưpokuơpokúc mădueṃt hădueḿn, có thêebxc̉ nói đgcysã trưpokục tiêebxćp gâpyxpy nêebxcn cái chêebxćt cho âpyxpn sưpoku Đpmssebxc̀n  Bâpyxṕt Dịch mà hădueḿn yêebxcu kính hơpokun hêebxćt thảy, và cũng đgcysã gián tiêebxćp giêebxćt hại sưpokupokuơpokung Tôdsvv Nhưpoku,  chỉ có đgcysebxc̀u giơpokù đgcysâpyxpy lão đgcysã già yêebxću đgcysêebxćn khó tin, khôdsvvng còn chút nào dáng vẻ nhiêebxćp ngưpokuơpokùi  ngày trưpokuơpokúc nưpokũa. Trong lòng Trưpokuơpokung Tiêebxc̉u Phàm cũng khôdsvvng môdsvṿt mảy may ý niêebxc̣m báo thù.

jgmtng khôdsvvng sao đgcysâpyxṕy chưpokú?" Trưpokuơpokung Tiêebxc̉u Phàm đgcysi đgcysêebxćn trưpokuơpokúc mădueṃt Đpmssạo Huyêebxc̀n châpyxpn  nhâpyxpn, hỏi giọng bình tĩnh.

Đpmssạo Huyêebxc̀n châpyxpn nhâpyxpn nhìn hădueḿn, trêebxcn khuôdsvvn mădueṃt mêebxc̣t mỏi chơpokụt nơpokủ môdsvṿt nụ cưpokuơpokùi kỳ quái, khôdsvvng hêebxc̀ nhădueḿc gì đgcysêebxćn âpyxpn oán quá khưpokú mà chỉ hỏi môdsvṿt câpyxpu tưpokuơpokủng chưpokùng vôdsvv nghĩa:  "Ngưpokuơpokùi đgcysêebxćn đgcysâpyxpy làm gì?"

Trưpokuơpokung Tiêebxc̉u Phàm trâpyxp̀m ngâpyxpm giâpyxpy lát, trả lơpokùi: "Ta cảm thâpyxṕy muôdsvv́n đgcysêebxćn thì đgcysêebxćn  thôdsvvi!"

Đpmssạo Huyêebxc̀n châpyxpn nhâpyxpn nhìn chăduem̀m chăduem̀m vào hădueḿn, đgcysoạn lădueḿc đgcysâpyxp̀u cưpokuơpokùi rôdsvṿ: "Hay lădueḿm,  muôdsvv́n đgcysêebxćn thì đgcysêebxćn, hà hà hà..."

Tiêebxćng cưpokuơpokùi của lão ngày càng trơpokủ nêebxcn đgcysebxcn cuôdsvv̀ng, biêebxc̉u tình trêebxcn mădueṃt dưpokuơpokùng nhưpoku  cũng ngày càng kịch liêebxc̣t. Trưpokuơpokung Tiêebxc̉u Phàm chỉ lădueṃng lẽ đgcysưpokúng nhìn. Mãi môdsvṿt lúc lâpyxpu Đpmssạo  Huyêebxc̀n châpyxpn nhâpyxpn mơpokúi thôdsvvi cưpokuơpokùi, sădueḿc mădueṃt đgcysôdsvṿt nhiêebxcn chùn xuôdsvv́ng bôdsvṿi phâpyxp̀n mêebxc̣t mỏi.

"Ngưpokuơpokùi khôdsvvng đgcysịnh báo thù cho sưpoku phụ sao?"

Đpmssạo Huyêebxc̀n châpyxpn nhâpyxpn bôdsvṽng gay gădueḿt hỏi. Trưpokuơpokung Tiêebxc̉u Phàm khôdsvvng trả lơpokùi, vâpyxp̃n  đgcysưpokúng lădueṃng lẽ nhìn lão. Ánh mădueḿt hădueḿn ung dung bình tĩnh, dưpokuơpokùng nhưpoku còn âpyxp̉n môdsvṿt chút bi  ai. Con khỉ Tiêebxc̉u Hôdsvvi chơpokụt đgcysôdsvṿng đgcysâpyxp̣y rôdsvv̀i chui ra ngôdsvv̀i lêebxcn vai hădueḿn.

Thâpyxpn thêebxc̉ Đpmssạo Huyêebxc̀n châpyxpn nhâpyxpn chơpokụt giâpyxp̣t lêebxcn, sădueḿc mădueṃt cũng dâpyxp̀n thay đgcysôdsvv̉i. Vẻ mêebxc̣t  mỏi tiêebxcu tan, ánh mădueḿt bôdsvṽng sáng lêebxcn kỳ dị. Khí thêebxć khuynh đgcysảo thêebxć gian trôdsvṽi dâpyxp̣y nhưpoku  sóng trào, nhanh chóng xâpyxpm chiêebxćm cả con ngưpokuơpokùi lão.




Nguôdsvv̀n sưpokúc mạnh vôdsvv hình đgcysáng sơpokụ đgcysó làm cho Tiêebxc̉u Phàm phải nheo mădueḿt lại. Đpmssạo  Huyêebxc̀n châpyxpn nhâpyxpn đgcysưpokúng lêebxcn, luôdsvv̀ng hădueḿc khí trêebxcn cơpoku thêebxc̉ lão nhanh chóng vâpyxpy lâpyxṕy Trưpokuơpokung  Tiêebxc̉u Phàm. Lão nhìn chăduem̀m chăduem̀m vào hădueḿn, cưpokuơpokùi găduem̀n thâpyxpm đgcysôdsvṿc: "Thêebxć thì, nhà ngưpokuơpokui có sơpokụ khôdsvvng?"

dsvṽng môdsvṿt tiêebxćng "Âxzpìm" lơpokún phát ra tưpokù phía sau Đpmssạo Huyêebxc̀n châpyxpn nhâpyxpn, chiêebxćc đgcysỉnh côdsvv̉ nát vụn trong nháy mădueḿt, mảnh vụn bădueḿn ra tưpokú phía. Trưpokuơpokung Tiêebxc̉u Phàm lùi lại môdsvṿt bưpokuơpokúc,  đgcysưpokua tay che mădueṃt.

dsvṿt thanh kiêebxćm tưpokù trêebxcn chiêebxćc đgcysỉnh côdsvv̉ rơpokui xuôdsvv́ng, lưpokuơpokũi kiêebxćm sădueḿc nhọn cădueḿm ngâpyxp̣p vào  bêebxc̣ đgcysá nhưpokudueḿm xuôdsvv́ng bùn.

dsvv̉ kiêebxćm Tru Tiêebxcn!

"Ha ha ha ha ha!"

dueḿc khí cuôdsvv̀n cuôdsvṿn trùm kín Đpmssạo Huyêebxc̀n châpyxpn nhâpyxpn, lão chìa bàn tay. Dưpokuơpokùng nhưpoku  có linh tính, Tru Tiêebxcn Côdsvv̉ Kiêebxćm rung lêebxcn rôdsvv̀i bâpyxp̣t ra khỏi đgcysá, bay lêebxcn vào tay Đpmssạo Huyêebxc̀n  trong tiêebxćng cưpokuơpokùi đgcysebxcn cuôdsvv̀ng khôdsvvng dưpokút.

"Nêebxću nhưpoku ngưpokuơpokui đgcysã vôdsvv dụng nhưpoku thêebxć thì hãy đgcysêebxc̉ ta cho ngưpokuơpokui đgcysi gădueṃp sưpoku phụ, ha ha  ha ha...!"

Đpmssạo Huyêebxc̀n châpyxpn nhâpyxpn cưpokuơpokùi vang đgcysôdsvṿc ác, vâpyxp̣n lưpokục nădueḿm chădueṃt chuôdsvvi Tru Tiêebxcn Côdsvv̉ Kiêebxćm. Trong khoảnh khădueḿc, cả têebxć đgcysàn khôdsvv̉ng lôdsvv̀ chao đgcysảo. Môdsvṿt nguôdsvv̀n sưpokúc mạnh ghêebxcpokúm  phát ra tưpokù thanh côdsvv̉ kiêebxćm khiêebxćn bảy câpyxpy côdsvṿt đgcysá cùng lung lay phát sáng, ánh sáng môdsvṽi lúc  môdsvṿt mạnh lêebxcn. Cuôdsvv́i cùng, cả bảy côdsvṿt đgcysá hóa thành bảy côdsvṿt sáng bảy màu chói mădueḿt,  chiêebxću thăduem̉ng lêebxcn trơpokùi cao.

Bảy côdsvṿt sáng bảy màu xuyêebxcn thăduem̉ng qua nhưpokũng tâpyxp̀ng mâpyxpy. Phút chôdsvv́c, nhưpokũng tâpyxp̀ng  mâpyxpy dày trêebxcn cao têebxć đgcysàn bădueḿt đgcysâpyxp̀u xoay vâpyxp̀n dưpokũ dôdsvṿi. Nhưpokũng tia chơpokúp sáng lóa rạch nưpokút bâpyxp̀u  trơpokùi, thâpyxṕp thoáng khung cảnh Thiêebxcn Cung kỳ vĩ.

Trưpokuơpokung Tiêebxc̉u Phàm nín thơpokủ ngưpokuơpokúc nhìn lêebxcn trơpokùi cao. Đpmssêebxćn lúc này hădueḿn mơpokúi hiêebxc̉u, tại  sao nơpokui đgcysâpyxpy lại đgcysưpokuơpokục gọi là Ảo Nguyêebxc̣t Đpmssôdsvṿng Phủ.

Thiêebxcn Cung cao vơpokụi bị sưpokúc mạnh ghêebxcpokúm của Tru Tiêebxcn Côdsvv̉ Kiêebxćm rạch nát, lôdsvṿ ra  bóng trăduemng huyêebxc̀n ảo sáng ngơpokùi. Nhưpokũng sădueḿc màu đgcysỏ, cam, vàng, lục, lam, tím lâpyxṕp lóe trêebxcn  Ảo Nguyêebxc̣t xa xôdsvvi, phát ra nhưpokũng ánh sáng rưpokục rơpokũ thâpyxp̀n bí.

Bảy côdsvṿt sáng trêebxcn têebxć đgcysàn đgcysôdsvṿt nhiêebxcn bôdsvv́c lêebxcn nhâpyxp̣p vào Ảo Nguyêebxc̣t làm cho ánh sáng  Ảo Nguyêebxc̣t càng mạnh thêebxcm lêebxcn, bảy sădueḿc màu nhâpyxṕp nháy khôdsvvng ngưpokùng. Khoảnh khădueḿc sau,  tưpokù trong Ảo Nguyêebxc̣t hiêebxc̣n ra môdsvṿt thanh kiêebxćm bảy màu. Kiêebxćm đgcysi tơpokúi đgcysâpyxpu, mâpyxpy đgcysen tan biêebxćn  tơpokúi đgcysó, sưpokúc mạnh ghêebxcdsvv̀n nêebxću khôdsvvng nhìn thì khôdsvvng ai tưpokuơpokủng nôdsvv̉i.

dueṃt Trưpokuơpokung Tiêebxc̉u Phàm đgcysã trơpokủ thành trădueḿng bêebxc̣ch, uy lưpokục đgcysó hădueḿn chưpokua bao giơpokù chưpokúng  kiêebxćn, quả thâpyxp̣t là môdsvṿt Kiêebxćm trâpyxp̣n côdsvv̉ kim vôdsvv đgcysịch! Chỉ trong giâpyxpy lát, muôdsvvn vàn ngọn Tru  Tiêebxcn Côdsvv̉ Kiêebxćm hiêebxc̣n ra bay khădueḿp bâpyxp̀u trơpokùi. Dưpokuơpokúi ánh sáng tỏa chiêebxću của Ảo Nguyêebxc̣t, câpyxpy  kiêebxćm chủ môdsvṽi lúc môdsvṿt rưpokục rơpokũ oai phong, uy lưpokục còn lơpokún hơpokun cả khi còn trêebxcn têebxć đgcysàn.




Đpmssôdsvvi mădueḿt của Đpmssạo Huyêebxc̀n châpyxpn nhâpyxpn biêebxćn đgcysôdsvv̉i thoădueḿt sáng thoădueḿt tôdsvv́i, tiêebxćng cưpokuơpokùi khôdsvv lạnh vang lêebxcn nhưpoku xoáy vào tai Trưpokuơpokung Tiêebxc̉u Phàm:

"Trong Ảo Nguyêebxc̣t Đpmssôdsvṿng Phủ, sưpokúc mạnh của Tru Tiêebxcn Côdsvv̉ Kiêebxćm càng mạnh mẽ gâpyxṕp  bôdsvṿi. Cho dù nhà ngưpokuơpokui có là Đpmssại La Kim Tiêebxcn thì cũng tan xưpokuơpokung nát thịt, hiêebxc̉u chưpokua?"

pokùa dưpokút lơpokùi, thanh kiêebxćm trong tay lão lại xoay tít, phút chôdsvv́c đgcysâpyxṕt trơpokùi chao đgcysảo quay  cuôdsvv̀ng, gió mâpyxpy biêebxćn sădueḿc, tiêebxćng sâpyxṕm rêebxc̀n vang đgcysâpyxṕt trơpokùi. Trêebxcn trơpokùi xanh, câpyxpy kiêebxćm lơpokún thoădueḿt  âpyxp̉n thoădueḿt hiêebxc̣n, chĩa thăduem̉ng vào Trưpokuơpokung Tiêebxc̉u Phàm.

Kiêebxćm ảnh lao xuôdsvv́ng, bão tôdsvv́ dâpyxp̣y lêebxcn, Trưpokuơpokung Tiêebxc̉u Phàm hiêebxc̉u rõ hădueḿn khôdsvvng thêebxc̉ chôdsvv́ng đgcysơpokũ, cũng khôdsvvng còn đgcysưpokuơpokùng né tránh. Có ai ngơpokù răduem̀ng cả trơpokùi cao cũng phải chuyêebxc̉n  vâpyxp̀n trưpokuơpokúc côdsvv̉ kiêebxćm Tru Tiêebxcn? Môdsvṿt đgcysạo hào quang trùm xuôdsvv́ng bao lâpyxṕy toàn bôdsvṿ têebxć đgcysàn, ngơpokũ nhưpoku đgcysè bẹp thâpyxpn xác Tiêebxc̉u Phàm. Dưpokuơpokúi sưpokúc nădueṃng khủng khiêebxćp âpyxṕy, hai châpyxpn hădueḿn dâpyxp̀n dâpyxp̀n  quỵ xuôdsvv́ng. Dưpokuơpokúi châpyxpn hădueḿn nêebxc̀n đgcysâpyxṕt khôdsvvng ngưpokùng rung rinh. Trong vòng mâpyxṕy chục trưpokuơpokụng  vuôdsvvng, mădueṃt đgcysâpyxṕt nưpokút toác ra nhưpoku mui rùa.

Uy lưpokục của thanh kiêebxćm lơpokún đgcysêebxćn khôdsvvng tưpokuơpokủng nôdsvv̉i. Tưpokù sau khi Tru Tiêebxcn Côdsvv̉ Kiêebxćm bị  gãy năduem̀m dưpokuơpokúi Ảo Nguyêebxc̣t, khôdsvvng ai ngơpokù uy lưpokục của nó dưpokuơpokùng nhưpoku mạnh mẽ hơpokun bao giơpokù hêebxćt. Đpmssâpyxṕt trơpokùi còn phải rạn nưpokút, con ngưpokuơpokùi làm sao có thêebxc̉ tôdsvv̀n tại? Cho dù đgcysạo hạnh cao  đgcysêebxćn mưpokúc nào, cũng chỉ có môdsvṿt đgcysưpokuơpokùng nhădueḿm mădueḿt chơpokù chêebxćt!

Trong giâpyxpy phút giưpokũa sôdsvv́ng và chêebxćt âpyxṕy, trong lòng Trưpokuơpokung Tiêebxc̉u Phàm lại bình tĩnh vôdsvv cùng, nhưpoku ngưpokuơpokùi đgcysi xa sădueḿp vêebxc̀ nhà, môdsvvi vâpyxp̃n hé nụ cưpokuơpokùi an nhiêebxcn tưpokụ tại.

Có lẽ Hoàng thiêebxcn chưpokua muôdsvv́n hădueḿn phải chêebxćt. Khi Trưpokuơpokung Tiêebxc̉u Phàm chỉ chút nưpokũa  là lìa đgcysơpokùi thì có môdsvṿt tiêebxćng gọi tưpokù xa vọng lại.

"Sưpoku huynh, dưpokùng tay!"

Âxzpim thanh nghe râpyxṕt trẻ trung nhưpokung trong giọng nói lại âpyxp̉n chưpokúa môdsvṿt uy lưpokục vôdsvv cùng.  Hình nhưpoku ngưpokuơpokùi đgcysó chỉ là tiêebxc̣n miêebxc̣ng lêebxcn tiêebxćng, nhưpokung môdsvṿt câpyxpu ngădueḿn ngủi âpyxṕy lại rung  đgcysôdsvṿng lòng ngưpokuơpokùi, khiêebxćn máu huyêebxćt trong ngưpokuơpokùi phải sôdsvvi lêebxcn.

Trơpokùi khuynh đgcysâpyxṕt đgcysảo, quỷ thâpyxp̀n cũng khôdsvvng ngăduemn đgcysưpokuơpokục sưpokúc mạnh của côdsvv̉ kiêebxćm Tru  Tiêebxcn. Bôdsvṽng nhiêebxcn, tâpyxṕt cả phải ngưpokung lại, dưpokuơpokùng nhưpoku Đpmssạo Huyêebxc̀n châpyxpn nhâpyxpn vơpokúi sưpokúc mạnh  vôdsvv đgcysịch trong tay cũng phải côdsvv́ kỵ giọng nói đgcysó. Nhưpokũng nét đgcysôdsvṿc ác trêebxcn khuôdsvvn mădueṃt lão  chơpokụt tan biêebxćn, sưpokũng sơpokù nhìn ra phía sau Tiêebxc̉u Phàm. Tiêebxćng nói lão cũng trơpokủ thành run run  đgcysưpokút quãng.

"Sưpoku đgcysêebxc̣... Vạn sưpoku đgcysêebxc̣...!"

Áp lưpokục lêebxcn thâpyxpn thêebxc̉ Tiêebxc̉u Phàm bôdsvṽng nhiêebxcn tan biêebxćn, nhưpokũng vêebxćt nưpokút dưpokuơpokúi châpyxpn hădueḿn  cũng gădueḿn liêebxc̀n trơpokủ lại nhưpoku chưpokua tưpokùng có gì xảy ra. Ngoái nhìn lại phía sau, hădueḿn chỉ nhìn  thâpyxṕy môdsvṿt bóng áo trădueḿng đgcysưpokúng ngay bêebxcn cánh cánh cưpokủa, nơpokui hădueḿn vưpokùa đgcysi qua.

Đpmssó là môdsvṿt thanh niêebxcn khôdsvvi ngôdsvv tuâpyxṕn tú, trêebxcn môdsvvi nơpokủ nụ cưpokuơpokùi âpyxṕm áp, đgcysôdsvvi mădueḿt toát lêebxcn  vẻ nhiêebxc̣t tình tin câpyxp̣y. Gió hoang mạc thôdsvv̉i mạnh, tà áo trădueḿng trêebxcn ngưpokuơpokùi chàng tung bay,  thanh thoát mà kiêebxcu hãnh. Nhìn ngưpokuơpokùi đgcysó, Trưpokuơpokung Tiêebxc̉u Phàm bâpyxṕt giác trôdsvṽi dâpyxp̣y cảm giác  khâpyxpm phục tin yêebxcu. Chỉ câpyxp̀n ngưpokuơpokùi đgcysó nói môdsvṿt câpyxpu, hădueḿn sẽ khôdsvvng do dưpokụ đgcysi theo đgcysêebxćn cùng  trơpokùi cuôdsvv́i đgcysâpyxṕt!




Trơpokùi xanh vôdsvvpyxp̣n, Ảo Nguyêebxc̣t long lanh.

Hai môdsvvn nhâpyxpn ưpokuu tú của Thanh Vâpyxpn Môdsvvn, xa nhau bao năduemm giơpokù đgcysâpyxpy gădueṃp lại trong  môdsvṿt khôdsvvng gian hưpokudsvv huyêebxc̀n ảo.

Thâpyxpn thêebxc̉ Đpmssạo Huyêebxc̀n châpyxpn nhâpyxpn châpyxp̀m châpyxp̣m run lêebxcn, Tru Tiêebxcn Côdsvv̉ Kiêebxćm trong tay  tưpokù tưpokù hạ xuôdsvv́ng. Lão đgcysi tưpokùng bưpokuơpokúc nădueṃng nhọc rơpokùi khỏi têebxć đgcysàn, đgcysi vêebxc̀ phía bóng hình màu  trădueḿng âpyxṕy, khôdsvvng thèm nhìn tơpokúi Trưpokuơpokung Tiêebxc̉u Phàm.

Áo bào trădueḿng tung bay, khuôdsvvn mădueṃt ngơpokùi sáng của môdsvṿt thơpokùi nhiêebxc̣t huyêebxćt trong ký ưpokúc  phát ra ánh sáng tưpokuơpokui rưpokục rơpokũ. Ánh sáng âpyxṕm áp và nhiêebxc̣t thành đgcysó đgcysã tưpokùng là niêebxc̀m thâpyxpn yêebxcu  nhâpyxṕt trong lòng Đpmssạo Huyêebxc̀n châpyxpn nhâpyxpn. Con mădueḿt đgcysã tưpokù lâpyxpu khôdsvv khôdsvv́c của lão ưpokúa ra giọt lêebxc̣ nóng hôdsvv̉i: "Sưpoku đgcysêebxc̣... có phải đgcysúng là đgcysêebxc̣ khôdsvvng?"

Chàng thanh niêebxcn áo trădueḿng âpyxṕy đgcysưpokúng yêebxcn đgcysó, khôdsvvng rơpokùi xa cưpokủa đgcysá, mỉm cưpokuơpokùi: "Sưpoku  huynh, huynh khỏe chưpokú? Đpmssã bao lâpyxpu chúng ta khôdsvvng gădueṃp nhau rôdsvv̀i nhỉ?"

Toàn thâpyxpn Đpmssạo Huyêebxc̀n châpyxpn nhâpyxpn run lêebxcn nhè nhẹ, cho dù trong tay vâpyxp̃n câpyxp̀m côdsvv̉ kiêebxćm Tru Tiêebxcn, hădueḿc khí trêebxcn ngưpokuơpokùi lão đgcysã hoàn toàn tiêebxcu tán. Chính vào lúc âpyxṕy, nhưpokũng  đgcysau đgcysơpokún trong ngưpokuơpokùi Trưpokuơpokung Tiêebxc̉u Phàm biêebxćn mâpyxṕt, sădueḿc mădueṃt hădueḿn trơpokủ lại bình thản tưpokụ tại.

Trong khoảnh khădueḿc ngădueḿn ngủi đgcysó, Đpmssạo Huyêebxc̀n bôdsvṽng nhưpoku già đgcysi đgcysêebxćn hàng chục tuôdsvv̉i,  tưpokụa nhưpoku bao nhiêebxcu sưpokúc lưpokục trong ngưpokuơpokùi đgcysêebxc̀u đgcysã bị côdsvv̉ kiêebxćm Tru Tiêebxcn hút hêebxćt. Thêebxć nhưpokung lão  hoàn toàn khôdsvvng chú ý đgcysêebxćn sưpokụ thay đgcysôdsvv̉i của mình, chỉ dôdsvv̀n hêebxćt chú ý vào thanh niêebxcn áo  trădueḿng thâpyxp̀n bí kia. Lão châpyxp̀m châpyxp̣m chìa tay, chạm lêebxcn bóng dáng tưpokùng môdsvṿt thơpokùi thâpyxpn  thuôdsvṿc:

"Sưpoku đgcysêebxc̣...!"

Tiêebxćng kêebxcu nghẹn ngào vang lêebxcn. Bàn tay Đpmssạo Huyêebxc̀n cădueḿt qua bóng áo trădueḿng nhưpokung  chỉ chạm vào hưpokudsvv. Lão sưpokũng lại, đgcysôdsvvi châpyxpn khôdsvvng còn đgcysưpokúng vưpokũng, hai tay bám vào cánh  cưpokủa đgcysá, miêebxc̣ng thơpokủ hôdsvv̉n hêebxc̉n, sădueḿc mădueṃt đgcysơpokù đgcysâpyxp̃n tuyêebxc̣t vọng.

Bóng dáng áo trădueḿng bôdsvṽng tiêebxcu tan nhưpokung lại xuâpyxṕt hiêebxc̣n ngay trưpokuơpokúc mădueḿt Đpmssạo Huyêebxc̀n,  vâpyxp̃n trong phạm vi cánh cưpokủa đgcysá đgcysang mơpokủ. Hình ảnh chàng thanh niêebxcn cưpokuơpokung nghị vâpyxp̃n  nguyêebxcn vẹn nụ cưpokuơpokùi: "Sưpoku huynh, sao huynh vâpyxp̃n khôdsvvng chịu tỉnh lại?"

Đpmssạo Huyêebxc̀n châpyxpn nhâpyxpn ngưpokuơpokúc đgcysâpyxp̀u nhìn lêebxcn, đgcysôdsvvi mădueḿt đgcysơpokù đgcysâpyxp̃n, miêebxc̣ng lâpyxp̉m bâpyxp̉m: "Tỉnh  lại, tỉnh lại cái gì?"

Chàng thanh niêebxcn áo trădueḿng chăduemm chú nhìn lão, ôdsvvn tôdsvv̀n: "Sưpoku huynh, huynh thôdsvvng  minh môdsvṿt đgcysơpokùi, sao lại chịu hôdsvv̀ đgcysôdsvv̀ môdsvṿt phút? Hãy vưpokút bỏ nhưpokũng ý niêebxc̣m thêebxć tục, vưpokút bỏ nhưpokũng dục vọng vôdsvv nghĩa vêebxc̀ sưpokúc mạnh vôdsvv đgcysịch âpyxṕy đgcysi! Bao nhiêebxcu năduemm tu đgcysạo, lẽ nào cuôdsvv́i  cùng huynh lại sa vào con đgcysưpokuơpokùng này?"

Thâpyxpn thêebxc̉ Đpmssạo Huyêebxc̀n châpyxpn nhâpyxpn dâpyxp̀n run bădueḿn lêebxcn, giơpokù đgcysâpyxpy nhìn lão hoàn toàn đgcysã là môdsvṿt lão nhâpyxpn già yêebxću. Trong ý niêebxc̣m cuôdsvv́i cùng của cuôdsvṿc đgcysơpokùi, lão côdsvv́ giãy giụa, muôdsvv́n nhìn  thâpyxṕy rõ hơpokun con đgcysưpokuơpokùng đgcysi vêebxc̀ phía trưpokuơpokúc: "Chúng ta... tu đgcysạo... là vì cái gì...?"




Chàng trai áo trădueḿng lại nơpokủ môdsvṿt nụ cưpokuơpokùi ôdsvvn tôdsvv̀n, khuôdsvvn mădueṃt thêebxc̉ hiêebxc̣n sưpokụ thâpyxpn tình  đgcysâpyxp̀m âpyxṕm, sưpokụ âpyxṕm áp lan tỏa đgcysêebxćn cả Trưpokuơpokung Tiêebxc̉u Phàm. Hai tay áo chàng phâpyxṕt nhẹ, môdsvṿt  làn gió thôdsvv̉i tan biêebxćn tâpyxṕt cả nhưpokũng bụi cát nho nhỏ dưpokuơpokúi châpyxpn, còn lại chỉ là hưpokudsvv tĩnh  mịch.

Giọng nói ôdsvvn tôdsvv̀n của chàng lại câpyxṕt lêebxcn: "Sưpoku huynh, hãy buôdsvvng đgcysi!"

"Keng!" Thanh côdsvv̉ kiêebxćm âpyxp̉n chưpokúa sưpokúc mạnh khuynh đgcysảo trơpokùi đgcysâpyxṕt rơpokui xuôdsvv́ng tưpokù tay Đpmssạo  Huyêebxc̀n châpyxpn nhâpyxpn. Giơpokù đgcysâpyxpy trôdsvvng nó cũng chăduem̉ng khác gì nhưpokũng thanh kiêebxćm thôdsvvng thưpokuơpokùng  trong nhâpyxpn gian thêebxć tục. Khuôdsvvn mădueṃt Đpmssạo Huyêebxc̀n châpyxpn nhâpyxpn dâpyxp̀n hiêebxc̣n nụ cưpokuơpokùi, nụ cưpokuơpokùi âpyxṕp  áp nhưpoku của chàng thanh niêebxcn áo trădueḿng.

"Ta quả là ngôdsvv́c nghêebxćch, mâpyxṕt bao nhiêebxcu thơpokùi gian mơpokúi hiêebxc̉u đgcysưpokuơpokục..."

Giọng nói Đpmssạo Huyêebxc̀n chơpokụt trơpokủ nêebxcn yêebxću ơpokút, lão bưpokuơpokúc lêebxcn môdsvṿt bưpokuơpokúc, giơpoku hai cánh tay  ngơpokũ nhưpoku muôdsvv́n ôdsvvm trọn bóng hình thâpyxpn thuôdsvṿc kia, nhưpokung chỉ giâpyxpy lát tâpyxṕm thâpyxpn Đpmssạo  Huyêebxc̀n đgcysôdsvv̉ gục, sóng soài trêebxcn mădueṃt đgcysâpyxṕt.

pokúc mạnh trong ngưpokuơpokùi lão đgcysã tiêebxcu tan hêebxćt, nụ cưpokuơpokùi nhạt nhẽo trêebxcn khuôdsvvn mădueṃt cũng  khôdsvvng còn.

Trơpokùi đgcysâpyxṕt vădueḿng lădueṃng. Trong giâpyxpy phút chỉ còn tiêebxćng gió rì rào. Nhâpyxpn vâpyxp̣t đgcysã tưpokùng hôdsvv phong hoán vũ đgcysã ra đgcysi trong lădueṃng lẽ.

Trưpokuơpokung Tiêebxc̉u Phàm ngạc nhiêebxcn đgcysưpokúng bêebxcn, chưpokúng kiêebxćn toàn bôdsvṿ sưpokụ viêebxc̣c.

Bóng dáng chàng thanh niêebxcn áo trădueḿng đgcysã nhạt nhòa nhưpokung vâpyxp̃n chưpokua hoàn toàn  mâpyxṕt đgcysi, sau khi nhìn ngădueḿm môdsvṿt lúc thi thêebxc̉ Đpmssạo Huyêebxc̀n châpyxpn nhâpyxpn chơpokụt chàng ngoái nhìn  Trưpokuơpokung Tiêebxc̉u Phàm.

Trưpokuơpokung Tiêebxc̉u Phàm khôdsvvng hiêebxc̉u con ngưpokuơpokùi áo trădueḿng có thâpyxpn phâpyxp̣n thêebxć nào, nhưpokung  lòng khâpyxpm phục môdsvṽi lúc môdsvṿt lơpokún lêebxcn. Hădueḿn vòng tay nói khẽ: "Tiêebxc̀n bôdsvv́i!"

Chàng thanh niêebxcn vâpyxp̃n giưpokũ nguyêebxcn nụ cưpokuơpokùi ôdsvvn tôdsvv̀n. Nhìn ánh mădueḿt kính phục của  hădueḿn, chàng mỉm cưpokuơpokùi gâpyxp̣t đgcysâpyxp̀u: "Con trai, con cưpokù lădueḿm!"

Trưpokuơpokung Tiêebxc̉u Phàm khôdsvvng hiêebxc̉u vì sao chàng trai áo trădueḿng lại khen mình, càng  khôdsvvng hiêebxc̉u đgcysưpokuơpokục chưpokũ "cưpokù." có nghĩa thêebxć nào. Nhưpokung chàng thanh niêebxcn áo trădueḿng tuyêebxc̣t  nhiêebxcn khôdsvvng hêebxc̀ giải thích, chỉ khẽ vung tay, Tru Tiêebxcn Côdsvv̉ Kiêebxćm đgcysang năduem̀m trêebxcn mădueṃt đgcysâpyxṕt  nhưpoku đgcysưpokuơpokục môdsvṿt sưpokúc mạnh vôdsvv hình dưpokụng dâpyxp̣y, bay lêebxcn.

Ánh mădueḿt chàng trai chăduemm chú vào thanh kiêebxćm côdsvv̉, tiêebxćp đgcysó nhìn Trưpokuơpokung Tiêebxc̉u Phàm,  ôdsvvn tôdsvv̀n: "Con trai, sưpokúc mạnh của Tru Tiêebxcn Côdsvv̉ Kiêebxćm là vôdsvv biêebxcn huyêebxc̀n diêebxc̣u, có thêebxc̉ giêebxćt tiêebxcn  diêebxc̣t quỷ, phá hủy trơpokùi đgcysâpyxṕt, vôdsvv́n khôdsvvng nêebxcn tôdsvv̀n tại trêebxcn thêebxć gian. Nhưpokung nó đgcysã ơpokủ đgcysâpyxpy, vì  thêebxć phải tìm cho nó môdsvṿt chủ nhâpyxpn!"

pokút lơpokùi, Tru Tiêebxcn Côdsvv̉ Kiêebxćm lại nhè nhẹ bay lêebxcn, nhưpoku bị gió thôdsvv̉i đgcysêebxćn phía trưpokuơpokúc  Trưpokuơpokung Tiêebxc̉u Phàm.

Trưpokuơpokung Tiêebxc̉u Phàm kinh ngạc nhìn chàng thanh niêebxcn áo trădueḿng, môdsvṿt lúc mơpokúi lădueḿp bădueḿp:  "Tiêebxc̀n bôdsvv́i, ngài..."

Chàng thanh niêebxcn mỉm cưpokuơpokùi: "Con có biêebxćt vì sao con lại đgcysêebxćn đgcysâpyxpy khôdsvvng? Chính là do thanh kiêebxćm này kêebxcu gọi. Con mơpokúi chính là chủ nhâpyxpn của nó!"

Trưpokuơpokung Tiêebxc̉u Phàm hoảng hôdsvv́t lădueḿc đgcysâpyxp̀u: "Tiêebxc̀n bôdsvv́i, ngài vơpokúi Đpmssạo Huyêebxc̀n... sưpoku bá, hai  ngưpokuơpokùi đgcysêebxc̀u là kỳ tài trêebxcn thêebxć gian, thôdsvvng tuêebxc̣ cái thêebxć. Hai vị mơpokúi có đgcysủ tưpoku cách sơpokủ hưpokũu côdsvv̉ kiêebxćm Tru Tiêebxcn, đgcysêebxc̣ tưpokủ là kẻ ngu đgcysâpyxp̀n, đgcysâpyxpu dám đgcysảm đgcysưpokuơpokung côdsvvng viêebxc̣c!"

Chàng thanh niêebxcn mỉm cưpokuơpokùi: "Đpmssảm đgcysưpokuơpokung đgcysưpokuơpokục hay khôdsvvng, con cưpokú câpyxp̀m đgcysưpokuơpokục thanh  kiêebxćm lêebxcn là biêebxćt. Tru Tiêebxcn Côdsvv̉ Kiêebxćm là thâpyxp̀n vâpyxp̣t thêebxć gian, ngưpokuơpokùi khôdsvvng đgcysủ đgcysạo hạnh sẽ tuyêebxc̣t nhiêebxcn khôdsvvng thêebxc̉ câpyxp̀m lêebxcn đgcysưpokuơpokục!"

Trưpokuơpokung Tiêebxc̉u Phàm sưpokủng sôdsvv́t ngưpokuơpokúc nhìn chàng thanh niêebxcn áo trădueḿng: "Tiêebxc̉u bôdsvv́i khôdsvvng  hiêebxc̉u..."

Chàng thanh niêebxcn nghiêebxcm giọng: "Tưpokù côdsvv̉ chí kim, chỉ con là có duyêebxcn may gădueṃp  đgcysưpokuơpokục đgcysâpyxp̀y đgcysủ năduemm quyêebxc̉n Thiêebxcn Thưpoku. Muôdsvvn vạn ngưpokuơpokùi trong thiêebxcn hạ, bao gôdsvv̀m cả ta, đgcysêebxc̀u  khôdsvvng có đgcysưpokuơpokục cái duyêebxcn âpyxṕy. Do đgcysó, chỉ có con mơpokúi là chủ nhâpyxpn châpyxpn chính của thanh  kiêebxćm này."

Trưpokuơpokung Tiêebxc̉u Phàm càng nghe càng sưpokủng sôdsvv́t: "Tiêebxc̀n bôdsvv́i nói gì? Theo lơpokùi tiêebxc̀n bôdsvv́i, lẽ nào Tru Tiêebxcn Côdsvv̉ Kiêebxćm lại là..."

Chàng thanh niêebxcn mỉm cưpokuơpokùi gâpyxp̣t đgcysâpyxp̀u: "Đpmssúng thêebxć! Tru Tiêebxcn Côdsvv̉ Kiêebxćm chính là quyêebxc̉n  Thiêebxcn Thưpoku thưpokú năduemm đgcysó!"

dueḿc mădueṃt chàng đgcysôdsvṿt nhiêebxcn tôdsvv́i đgcysi, nhưpokung chỉ giâpyxpy lát sau lại trơpokủ vêebxc̀ bình thưpokuơpokùng, câpyxṕt  giọng nhỏ nhẹ: "Đpmssebxc̀u mâpyxṕu chôdsvv́t đgcysêebxc̉ trơpokủ thành chủ nhâpyxpn của Tru Tiêebxcn Côdsvv̉ Kiêebxćm ngoài đgcysạo  hạnh của bản thâpyxpn ra còn là thiêebxc̣n tính trong lòng..."

Trưpokuơpokung Tiêebxc̉u Phàm ngâpyxpy ngưpokuơpokùi: "Ý tiêebxc̀n bôdsvv́i muôdsvv́n nói..."

Chàng thanh niêebxcn nghiêebxcm giọng: "Tru Tiêebxcn Côdsvv̉ Kiêebxćm có sưpokúc mạnh siêebxcu phàm, ai  nădueḿm đgcysưpokuơpokục nó đgcysêebxc̀u có thêebxc̉ khuynh đgcysảo trơpokùi đgcysâpyxṕt, khôdsvv́ng chêebxć thiêebxcn hạ. Nhưpokung kẻ mang tà tâpyxpm cho dù có sơpokủ hưpokũu nó thì vêebxc̀ sau cũng sẽ bị tà niêebxc̣m trong nó sai khiêebxćn, trơpokủ thành nôdsvvebxc̣ của nó!"

Nói đgcysoạn chàng thanh niêebxcn thơpokủ dài: "Ta và sưpoku huynh Đpmssạo Huyêebxc̀n vôdsvv́n tưpokụ tin mình là thiêebxcn hạ vôdsvv song. Nào ngơpokù vêebxc̀ sau ta mơpokúi hiêebxc̉u đgcysưpokuơpokục, chỉ nhưpokũng ai có nghị lưpokục hơpokun ngưpokuơpokùi,  dám đgcysưpokuơpokung đgcysâpyxp̀u vơpokúi thâpyxṕt bại, cho dù trong hoàn cảnh nào cũng khôdsvvng bị nhiêebxc̃m tà tâpyxpm thì  mơpokúi có thêebxc̉ trơpokủ thành chủ nhâpyxpn châpyxpn chính của Tru Tiêebxcn Côdsvv̉ Kiêebxćm."

Tru Tiêebxcn Côdsvv̉ Kiêebxćm châpyxp̀m châpyxp̣m bay đgcysêebxćn trưpokuơpokúc mădueṃt Trưpokuơpokung Tiêebxc̉u Phàm. Trong khuôdsvvn  cưpokủa, dáng hình chàng thành niêebxcn áo trădueḿng bădueḿt đgcysâpyxp̀u mơpokù đgcysi, nhưpokung tiêebxćng nói vâpyxp̃n vang lêebxcn  rành rọt: "Hài tưpokủ, hãy nhâpyxp̣n lâpyxṕy Tru Tiêebxcn Côdsvv̉ Kiêebxćm! Đpmssơpokụi khi con thâpyxp̣t sưpokụ hiêebxc̉u rõ ý nghĩa câpyxpu  nói trong Thiêebxcn Thưpoku, con sẽ hiêebxc̉u đgcysưpokuơpokục tâpyxṕt cả..."

Bóng áo trădueḿng dâpyxp̀n dâpyxp̀n biêebxćn mâpyxṕt.

Trưpokuơpokung Tiêebxc̉u Phàm châpyxp̀m châpyxp̣m đgcysưpokua tay ra giưpokũ chădueṃt lâpyxṕy chuôdsvvi côdsvv̉ kiêebxćm Tru Tiêebxcn.

duemm ngón tay tưpokù tưpokù nădueḿm chădueṃt lại.

xzpìm!" Môdsvṿt tiêebxćng sét đgcysinh tai vang lêebxcn bêebxcn tai hădueḿn, châpyxṕn đgcysôdsvṿng khôdsvvng gian. Ánh  chơpokúp sáng lòa rạch ngang bâpyxp̀u trơpokùi, mâpyxpy đgcysen theo gió cuôdsvv̀n cuôdsvṿn bay tơpokúi. Ảo Nguyêebxc̣t rưpokục  sáng bảy luôdsvv̀ng quang sădueḿc chói chang, tụ hơpokụp lại thành môdsvṿt côdsvṿt sáng khôdsvv̉ng lôdsvv̀ duy nhâpyxṕt,  tưpokụ trêebxcn trơpokùi sà xuôdsvv́ng bao trùm lâpyxṕy thâpyxpn thêebxc̉ Trưpokuơpokung Tiêebxc̉u Phàm.

"A...!", môdsvṿt tiêebxćng rú kinh đgcysôdsvṿng đgcysâpyxṕt trơpokùi, Trưpokuơpokung Tiêebxc̉u Phàm bay lêebxcn rơpokui lêebxcn bục têebxć đgcysàn. Màu sădueḿc kỳ dị của bảy côdsvṿt sáng cùng lúc bùng lêebxcn, cuôdsvv́n vào nhau cùng xoay vâpyxp̀n  trêebxcn trơpokùi cao, ngơpokũ nhưpoku đgcysang hôdsvv vang náo loạn.

Chính tại trung tâpyxpm của luôdsvv̀ng sáng, bóng dáng Trưpokuơpokung Tiêebxc̉u Phàm dâpyxp̀n dâpyxp̀n mơpokù đgcysi,  chỉ còn nhìn thâpyxṕy mơpokudsvv̀ cánh tay đgcysang châpyxp̀m châpyxp̣m giơpoku cao Tru Tiêebxcn Côdsvv̉ Kiêebxćm. Theo đgcysà lêebxcn cao của Tru Tiêebxcn Côdsvv̉ Kiêebxćm, mâpyxpy gió Thiêebxcn Cung cũng vâpyxp̀n vũ mạnh hơpokun. Thanh kiêebxćm  uy lưpokục tuyêebxc̣t thêebxć lại môdsvṿt lâpyxp̀n nưpokũa xuâpyxṕt hiêebxc̣n trêebxcn thêebxć gian, ai biêebxćt đgcysưpokuơpokục là phúc hay là họa!

Xung quanh thâpyxpn côdsvv̉ kiêebxćm Tru Tiêebxcn, dưpokuơpokúi ánh sáng chói lòa của Ảo Nguyêebxc̣t, trong  khôdsvvng gian vôdsvv cùng vôdsvvpyxp̣n bôdsvṽng dâpyxp̀n hiêebxc̣n môdsvṿt hàng chưpokũ vàng kỳ vĩ, môdsvṽi chưpokũ cao có tơpokúi  hàng trăduemm trưpokuơpokụng, trải suôdsvv́t tưpokù trơpokùi cao xuôdsvv́ng đgcysêebxćn đgcysâpyxṕt băduem̀ng.

Thiêebxcn đgcysịa bâpyxṕt nhâpyxpn, dĩ vạn vâpyxp̣t vi sôdsvvpyxp̉u!

Gió mâpyxpy náo loạn, trơpokùi đgcysâpyxṕt tiêebxcu đgcysebxc̀u.

oOo

Thanh Vâpyxpn Sơpokun, đgcysỉnh cao ngang trơpokùi.

pokù trêebxcn đgcysỉnh núi cao nhìn xuôdsvv́ng, châpyxpn trơpokùi khôdsvvng còn màu xanh vôdsvvpyxp̣n nhưpoku mọi  ngày. Lúc này đgcysâpyxpy, nhưpokũng bóng mâpyxpy dưpokũ tơpokụn màu đgcysỏ máu đgcysang phủ kín châpyxpn trơpokùi, dâpyxp̀n  dâpyxp̀n kéo vêebxc̀ đgcysỉnh Thanh Vâpyxpn Sơpokun.

Trong Thanh Vâpyxpn Môdsvvn là môdsvṿt cảnh hôdsvṽn đgcysôdsvṿn chưpokua tưpokùng thâpyxṕy. Ma Giáo thâpyxpm nhâpyxp̣p  lâpyxp̀n này, sưpokúc mạnh quả là khôdsvvng thêebxc̉ tưpokuơpokủng tưpokuơpokụng nôdsvv̉i. Trong chỉ có môdsvṿt ngày, chính đgcysạo  đgcysã tôdsvv̉n thưpokuơpokung tơpokúi tám chín phâpyxp̀n nguyêebxcn khí, đgcysang đgcysưpokúng trưpokuơpokúc vưpokục thăduem̉m diêebxc̣t vong. Sưpokúc  mạnh chính đgcysạo mâpyxṕt đgcysi khôdsvvng phải chỉ do tưpokủ chiêebxćn mà chính vì pháp thuâpyxp̣t đgcysôdsvṿc ác thâpyxp̀n  bí của Quỷ Vưpokuơpokung. Dưpokuơpokúi sưpokúc mạnh pháp thuâpyxp̣t tà ác đgcysó, các môdsvvn nhâpyxpn chính đgcysạo khôdsvvng  còn nhâpyxp̣n ra đgcysôdsvv̀ng môdsvvn, đgcysánh giêebxćt lâpyxp̃n nhau nhưpoku kẻ thù truyêebxc̀n kiêebxćp.

pokúc mạnh tà dị của Quỷ Vưpokuơpokung chỉ nháy mădueḿt đgcysã làm đgcysebxcn đgcysảo càn khôdsvvn. Hăduem̀ng hà sa sôdsvv́ môdsvvn nhâpyxpn chính đgcysạo đgcysã mâpyxṕt hêebxćt thâpyxp̀n trí, trơpokủ thành nhưpokũng hung thâpyxp̀n đgcysăduem̀ng đgcysădueḿng sát  khí trong tay Ma Giáo. Trong tay Quỷ Vưpokuơpokung đgcysã có đgcysêebxćn trêebxcn mưpokuơpokùi vạn tay châpyxpn, tạo nêebxcn  sưpokúc mạnh tai ưpokuơpokung khuynh đgcysảo trơpokùi đgcysâpyxṕt.

Thanh Vâpyxpn Môdsvvn giơpokù đgcysâpyxpy là nơpokui duy nhâpyxṕt còn lại của phe chính đgcysạo. Cả Thiêebxcn Âxzpim  Tưpokụ lưpokùng lâpyxp̃y dạo nào cũng đgcysã rơpokui vào tay Ma Giáo, chỉ còn sót lại mưpokuơpokùi mâpyxṕy cao tăduemng  đgcysang đgcysêebxćn gia nhâpyxp̣p vào Thanh Vâpyxpn Môdsvvn, trong đgcysó có phưpokuơpokung trưpokuơpokụng Phôdsvv̉ Hoăduem̀ng thưpokuơpokụng  nhâpyxpn, Phôdsvv̉ Khôdsvvng thâpyxp̀n tăduemng và đgcysêebxc̣ tưpokủ ưpokuu tú Pháp Tưpokuơpokúng, ngoài ra còn có môdsvṿt lão tăduemng gâpyxp̀y  còm, trâpyxp̀m ngâpyxpm ít nói, bao giơpokù cũng đgcysưpokúng bêebxcn cạnh Phôdsvv̉ Hoăduem̀ng thưpokuơpokụng nhâpyxpn.

Nghe tin Thiêebxcn Âxzpim Tưpokụ lâpyxpm nạn tìm tơpokúi, Thanh Vâpyxpn Môdsvvn bôdsvṽng chôdsvv́c sôdsvvi đgcysôdsvṿng hăduem̉n  lêebxcn. Bao nhiêebxcu năduemm tháng qua, Thiêebxcn Âxzpim Tưpokụ vơpokúi Thanh Vâpyxpn Môdsvvn giao tình khăduemng khít,  hêebxc̃ có nạn lơpokún thì cùng nhau kêebxc̀ vai chôdsvv́ng đgcysịch. Môdsvvn nhâpyxpn Thanh Vâpyxpn Môdsvvn râpyxp̀m rôdsvṿ đgcysêebxćn  trưpokuơpokúc đgcysạo đgcysưpokuơpokùng, nhìn thâpyxṕy tình cảnh các tăduemng nhâpyxpn Thiêebxcn Âxzpim Tưpokụ, nhâpyxṕt thơpokùi đgcysêebxc̀u trơpokủ nêebxcn  câpyxpm lădueṃng.

Đpmssâpyxp̀u não Thanh Vâpyxpn Môdsvvn, ngoài Tiêebxcu Dâpyxp̣t Tài tạm thơpokùi giải quyêebxćt sưpokụ vụ còn có Tăduemng Thúc Thưpokuơpokùng ơpokủ Đpmssại Trúc Phong và Thủy Nguyêebxc̣t đgcysại sưpoku cai quản Tiêebxc̉u Trúc Phong.  Tăduemng Thúc Thưpokuơpokùng nhìn qua các tăduemng nhâpyxpn Thiêebxcn Âxzpim Tưpokụ, chỉ thâpyxṕy ngưpokuơpokùi nào ngưpokuơpokùi nâpyxṕy  nét mădueṃt thêebxcpokuơpokung, trêebxcn ngưpokuơpokùi đgcysêebxc̀u loang lôdsvv̉ vêebxćt máu, ădueḿt hăduem̉n trưpokuơpokúc khi tơpokúi nơpokui này đgcysã phải kinh qua khôdsvvng ít khôdsvv̉ chiêebxćn. Thiêebxcn Âxzpim Tưpokụ vôdsvv́n khôdsvvng ít môdsvvn nhâpyxpn, giơpokù đgcysâpyxpy chỉ có môdsvṿt sôdsvv́ ngưpokuơpokùi tìm đgcysêebxćn, lẽ nào...

duemng Thúc Thưpokuơpokùng bưpokuơpokúc thêebxcm môdsvṿt bưpokuơpokúc, châpyxp̀n chưpokù môdsvṿt lúc mơpokúi khó khăduemn câpyxṕt giọng:  "Phôdsvv̉ Hoăduem̀ng thưpokuơpokụng nhâpyxpn, các ngưpokuơpokùi khác... hâpyxpy..."

Phôdsvv̉ Hoăduem̀ng bình tĩnh chădueḿp tay đgcysáp lêebxc̃: "Trâpyxp̣n hoạn nạn này, mọi sinh linh thiêebxcn hạ đgcysêebxc̀u thành tro bụi. Tăduemng ni bản tưpokụ vôdsvv́n muôdsvv́n cưpokúu sôdsvv́ng trăduemm họ, nhưpokung pháp thuâpyxp̣t của  chúng tăduemng cao môdsvṿt thưpokuơpokúc thì pháp thuâpyxp̣t Ma Giáo cao môdsvṿt trưpokuơpokụng, bơpokủi vâpyxp̣y đgcysa sôdsvv́ đgcysêebxc̣ tưpokủ đgcysêebxc̀u đgcysã viêebxcn tịch."

Nói rôdsvv̀i, đgcysại sưpoku buôdsvvng môdsvṿt tiêebxćng "A di đgcysà Phâpyxp̣t."

duemng Thúc Thưpokuơpokùng câpyxpm lădueṃng, nét mădueṃt tỏ rõ sưpokụ đgcysau khôdsvv̉ và bôdsvv́i rôdsvv́i, Tiêebxcu Dâpyxp̣t Tài côdsvv́ trâpyxṕn tĩnh nhưpokung nụ cưpokuơpokùi vâpyxp̃n khôdsvvng giâpyxṕu nôdsvv̉i vẻ khiêebxcn cưpokuơpokũng: "Dù thêebxć nào đgcysi nưpokũa, chưpoku vị  đgcysại sưpoku đgcysêebxćn là tôdsvv́t rôdsvv̀i, xin mơpokùi vào!"

Phôdsvv̉ Hoăduem̀ng và tăduemng nhâpyxpn Thiêebxcn Âxzpim Tưpokụ chădueḿp tay đgcysáp lêebxc̃, đgcysoạn theo nhau rảo bưpokuơpokúc  đgcysêebxćn Ngọc Thanh Đpmssebxc̣n. Phía sau đgcysoàn ngưpokuơpokùi, mâpyxpy đgcysỏ nhưpoku máu môdsvṽi lúc môdsvṿt nădueṃng thêebxcm,  dưpokuơpokùng nhưpokudueḿp kéo cả bâpyxp̀u trơpokùi sâpyxp̣p xuôdsvv́ng.

Thủy Nguyêebxc̣t đgcysại sưpoku ngoái sang, thâpyxṕy Lục Tuyêebxćt Kỳ đgcysang theo sát bêebxcn mình bâpyxṕt ngơpokù đgcysi tơpokúi hàng lan can cạnh bâpyxp̣c tam câpyxṕp, dưpokụa vào tay vịn nhìn ra xa xăduemm, nét mădueṃt châpyxṕt đgcysâpyxp̀y  ưpokuu tưpokupyxpm sưpokụ. Sưpoku thái toan câpyxṕt tiêebxćng gọi, bôdsvṽng nhưpoku nghĩ tơpokúi chuyêebxc̣n gì, lădueṃng lẽ bưpokuơpokúc tơpokúi, hạ giọng: "Tuyêebxćt Kỳ!"

Lục Tuyêebxćt Kỳ giâpyxp̣t mình ngoái lại, nhìn thâpyxṕy bà vôdsvṿi vàng gâpyxp̣t đgcysâpyxp̀u: "Sưpoku phụ, đgcysêebxc̣ tưpokủ sẽ vào ngay!"

Nói rôdsvv̀i toan bưpokuơpokúc tiêebxćp lêebxcn Ngọc Thanh Đpmssebxc̣n, nào ngơpokù nét mădueṃt Thủy Nguyêebxc̣t thoáng  hiêebxc̣n vẻ xót xa, đgcysưpokua tay ra nădueḿm lâpyxṕy bàn tay Lục Tuyêebxćt Kỳ lôdsvvi nàng sang môdsvṿt chôdsvṽ vădueḿng.

Lục Tuyêebxćt Kỳ ngạc nhiêebxcn nhìn đgcysăduemm đgcysăduemm vào bà: "Sưpoku phụ, sao lại thêebxć này?"

Thủy Nguyêebxc̣t thơpokủ môdsvṿt hơpokui dài, nhìn quanh khôdsvvng có ai mơpokúi thâpyxṕp giọng nhè nhẹ:  "Tuyêebxćt Kỳ, con hãy đgcysi đgcysi!"

Lục Tuyêebxćt Kỳ giâpyxp̣t mình: "Sưpoku phụ, sưpoku phụ đgcysịnh bảo đgcysêebxc̣ tưpokủ đgcysi đgcysâpyxpu?"

Thủy Nguyêebxc̣t đgcysại sưpoku nhìn vêebxc̀ phía nhưpokũng đgcysám mâpyxpy đgcysỏ đgcysang cuôdsvv̀n cuôdsvṿn lao tơpokúi, giọng  lại càng hạ xuôdsvv́ng: "Mau rơpokùi Thanh Vâpyxpn Sơpokun tìm ngưpokuơpokùi con thưpokuơpokung nhơpokú, đgcysêebxćn nơpokui nào mà con muôdsvv́n đgcysi. Hãy sôdsvv́ng hạnh phúc cùng ngưpokuơpokùi đgcysó!"

Nói đgcysoạn bà châpyxp̀m châpyxp̣m quay đgcysâpyxp̀u nhìn sang phía nàng, trâpyxp̀m giọng: "Đpmssưpokùng bao  giơpokù quay lại!"

Khuôdsvvn mădueṃt Lục Tuyêebxćt Kỳ trădueḿng nhơpokụt, khóe mădueḿt lêebxc̣ ưpokúa lưpokung tròng. Mãi môdsvṿt lúc sau,  nàng mơpokúi lădueḿc đgcysâpyxp̀u, giọng nhỏ nhẹ nhưpokung cưpokuơpokung quyêebxćt: "Sưpoku phụ, con khôdsvvng muôdsvv́n đgcysi, con  muôdsvv́n ơpokủ đgcysâpyxpy cùng ngưpokuơpokùi!"

Thủy Nguyêebxc̣t đgcysại sưpokupokuơpokùi lêebxcn đgcysau khôdsvv̉: "Hài tưpokủ ngôdsvv́c, sưpoku phụ ta đgcysã sôdsvv́ng đgcysêebxćn ngâpyxp̀n  này tuôdsvv̉i rôdsvv̀i, có chêebxćt đgcysi cũng khôdsvvng có gì hôdsvv́i tiêebxćc. Nhưpokung con còn trẻ, lại đgcysang có ngưpokuơpokùi  thưpokuơpokung yêebxcu. Nghe lơpokùi sưpoku phụ, hãy rơpokùi Thanh Vâpyxpn Sơpokun, hãy cùng ngưpokuơpokùi âpyxṕy rơpokùi xa nơpokui này..."

Lục Tuyêebxćt Kỳ cădueḿn răduemng, cả ngưpokuơpokùi run lêebxcn vì bâpyxṕt ngơpokù và cảm đgcysôdsvṿng. Nàng nhădueḿm chădueṃt  mădueḿt côdsvv́ kêebxc̀m nén nhưpokũng cảm xúc đgcysang đgcysan xen kịch liêebxc̣t trong lòng. Nhưpokung rôdsvv́t cuôdsvṿc nàng  vâpyxp̃n lădueḿc đgcysâpyxp̀u quay ngưpokuơpokùi bưpokuơpokúc vêebxc̀ phía Ngọc Thanh Đpmssebxc̣n.

Thủy Nguyêebxc̣t đgcysại sưpoku nhìn theo tâpyxṕm thâpyxpn mảnh khảnh của nàng, thơpokủ dài môdsvṿt tiêebxćng  rôdsvv̀i khe khẽ lădueḿc đgcysâpyxp̀u, thâpyxp̀n sădueḿc biêebxc̉u lôdsvṿ môdsvṿt vẻ thêebxcpokuơpokung cưpokục đgcysôdsvṿ. Ngâpyxp̣p ngưpokùng giâpyxpy lát, bà cũng đgcysành rơpokùi bưpokuơpokúc theo sau nàng.

Đpmssôdsvṿt ngôdsvṿt bà dưpokùng lại nhìn vêebxc̀ phía góc sâpyxpn phía xa, chỉ thâpyxṕy nơpokui đgcysó môdsvṿt nam môdsvṿt  nưpokũ đgcysưpokúng kêebxc̀ bêebxcn nhau, hạ giọng thì thào. Hai ngưpokuơpokùi đgcysó, nưpokũ chính là Văduemn Mâpyxp̃n đgcysêebxc̣ tưpokủ của bà,  nam là Tôdsvv́ng Đpmssại Nhâpyxpn ơpokủ Đpmssại Trúc Phong. Thâpyxp̀n sădueḿc cả hai đgcysêebxc̀u lo âpyxpu bâpyxṕt đgcysịnh, nhưpokung cái  nhìn họ trao cho nhau thâpyxp̣t dịu dàng nôdsvv̀ng âpyxṕm.

Lòng Thủy Nguyêebxc̣t nhưpoku càng nhói đgcysau, bà chỉ còn biêebxćt cúi đgcysâpyxp̀u, châpyxp̀m châpyxp̣m bưpokuơpokúc  vào trong Ngọc Thanh Đpmssebxc̣n.

Trong đgcysại sảnh, tăduemng ni đgcysêebxc̣ tưpokủ đgcysã yêebxcn vị, Phôdsvv̉ Hoăduem̀ng thưpokuơpokụng nhâpyxpn đgcysưpokúc cao vọng  trọng đgcysưpokuơpokục kính thỉnh ngôdsvv̀i chủ tọa nhưpokung Thưpokuơpokụng Nhâpyxpn kiêebxcn quyêebxćt khưpokuơpokúc tưpokù, thành ra  ghêebxć chủ tọa đgcysêebxc̉ trôdsvv́ng, nhâpyxpn sĩ chính đgcysạo ngôdsvv̀i kín hai bêebxcn.

duemng Thúc Thưpokuơpokùng ho lêebxcn môdsvṿt tiêebxćng, bădueḿt đgcysâpyxp̀u: "Đpmssại sưpoku, xin hỏi vùng lâpyxpn câpyxp̣n Thiêebxcn  Âxzpim Tưpokụ lẽ nào cũng bị Ma Giáo yêebxcu nhâpyxpn hủy diêebxc̣t?"

Phôdsvv̉ Hoăduem̀ng thưpokuơpokụng nhâpyxpn chădueḿp tay lădueḿc đgcysâpyxp̀u: "Ngã Phâpyxp̣t tưpokù bi, yêebxcu tà Ma Giáo hiêebxc̣n  giơpokù còn chưpokua làm hại bá tánh xung quanh Thiêebxcn Âxzpim Tưpokụ. Nghe tin Ma Giáo yêebxcu nhâpyxpn trơpokủ lại sát sinh gâpyxpy họa, đgcysêebxc̉ bảo vêebxc̣ chính đgcysạo thiêebxcn hạ, chúng tăduemng mơpokúi tơpokúi ngăduemn cản họ.  Nhưpokung nào ngơpokù Ma Giáo pháp thuâpyxp̣t lơpokụi hại, đgcysã tàn hại râpyxṕt nhiêebxc̀u đgcysêebxc̣ tưpokủ của bản tưpokụ. Ôjgmti...  lão nạp quả là có tôdsvṿi lơpokún..."

Nhâpyxpn sĩ chính đgcysạo đgcysêebxc̀u cúi đgcysâpyxp̀u trâpyxp̀m mădueṃc. Tiêebxcu Dâpyxp̣t Tài khẽ khàng lêebxcn tiêebxćng: "Đpmssại  sưpoku chơpokú nêebxcn tưpokụ trách mình! Các huynh đgcysêebxc̣ viêebxcn tịch đgcysêebxc̀u đgcysã đgcysưpokuơpokục vêebxc̀ vơpokúi Tâpyxpy Phưpokuơpokung cưpokục  lạc, viêebxc̣c trưpokuơpokúc mădueḿt hiêebxc̣n giơpokù là đgcysôdsvv́i phó vơpokúi tà nghiêebxc̣t Ma Giáo."

Phôdsvv̉ Hoăduem̀ng thưpokuơpokụng nhâpyxpn thơpokủ môdsvṿt hơpokui dài, đgcysưpokua mădueḿt nhìn quanh tâpyxṕt cả môdsvvn hạ Thanh  Vâpyxpn Môdsvvn: "Cục diêebxc̣n trưpokuơpokúc mădueḿt đgcysang nhưpokupokuơpokúc sôdsvvi lưpokủa bỏng. Nhìn khădueḿp thiêebxcn hạ chỉ còn Đpmssạo Huyêebxc̀n sưpoku huynh của quý phái là hy vọng duy nhâpyxṕt, Tru Tiêebxcn Côdsvv̉ Kiêebxćm trâpyxp̣n có thêebxc̉ phát dưpokuơpokung thâpyxp̀n uy, xoay chuyêebxc̉n cục diêebxc̣n cưpokúu giúp chúng sinh. Môdsvv Phâpyxp̣t, bâpyxp̀n tăduemng xin  ủy thác vâpyxp̣y!"

Nói đgcysoạn, đgcysại sưpoku chădueḿp tay hành lêebxc̃. Thâpyxp̣t khôdsvvng ngơpokù, tâpyxṕt cả đgcysêebxc̣ tưpokủ Thanh Vâpyxpn Môdsvvn ai  ai cũng nín lădueṃng nhìn tránh đgcysi. Phôdsvv̉ Hoăduem̀ng thưpokuơpokụng nhâpyxpn phát hiêebxc̣n ngay ra tình thêebxć bâpyxṕt  thưpokuơpokùng, ngạc nhiêebxcn: "Bâpyxp̀n tăduemng hỏi khôdsvvng phải..."

Tiêebxcu Dâpyxp̣t Tài cưpokuơpokùi khôdsvv̉ não: "Đpmssại sưpoku có lẽ khôdsvvng biêebxćt, Thanh Vâpyxpn Môdsvvn của vãn bôdsvv́i  cũng phát sinh biêebxćn côdsvv́. Âxzpin sưpoku đgcysã... đgcysã mâpyxṕt tích nhiêebxc̀u ngày rôdsvv̀i!"

Chúng tăduemng Thiêebxcn Âxzpim Tưpokụ giâpyxp̣t mình nhìn nhau, Phôdsvv̉ Hoăduem̀ng thưpokuơpokụng nhâpyxpn ngạc  nhiêebxcn: "Xin hỏi chuyêebxc̣n xảy ra nhưpoku thêebxć nào?"

Tiêebxcu Dâpyxp̣t Tài thơpokủ dài: "Chuyêebxc̣n đgcysêebxćn thêebxć này vãn bôdsvv́i cũng khôdsvvng muôdsvv́n giâpyxṕu nưpokũa. Kêebxc̉ tưpokù sau khi bày Tru Tiêebxcn Côdsvv̉ Kiêebxćm trâpyxp̣n đgcysánh thădueḿng Thú Thâpyxp̀n, âpyxpn sưpokudsvṽng sinh ra nhưpokũng  biêebxc̉u hiêebxc̣n khác thưpokuơpokùng. Vôdsvv́n khôdsvvng có lý do gì nghiêebxcm trọng, nhưpokung âpyxpn sưpoku đgcysã làm môdsvṿt sôdsvv́ viêebxc̣c... kỳ quái rôdsvv̀i môdsvṿt mình xuâpyxṕt sơpokun, tưpokù đgcysó mâpyxṕt dâpyxṕu vêebxćt đgcysêebxćn nay khôdsvvng có tin tưpokúc gì."

Phôdsvv̉ Hoăduem̀ng thưpokuơpokụng nhâpyxpn sưpokũng sơpokù khôdsvvng nói lêebxcn lơpokùi. Đpmssạo Huyêebxc̀n châpyxpn nhâpyxpn môdsvṿt đgcysơpokùi  tu hành thâpyxp̀n thôdsvvng, đgcysưpokuơpokục cả thiêebxcn hạ ngưpokuơpokũng môdsvṿ, sao lại có thêebxc̉ mâpyxṕt tích môdsvṿt cách khôdsvvng  minh bạch nhưpokupyxp̣y? Nhìn thâpyxp̀n sădueḿc Tiêebxcu Dâpyxp̣t Tài và môdsvvn hạ Thanh Vâpyxpn rõ ràng là khôdsvvng  phải nói dôdsvv́i, nhưpokung trong vẻ bôdsvv́i rôdsvv́i âpyxṕy dưpokuơpokùng nhưpokupyxp̃n che giâpyxṕu đgcysebxc̀u gì. Có đgcysebxc̀u chuyêebxc̣n  quan trọng nhâpyxṕt bâpyxpy giơpokù khôdsvvng phải là truy nguyêebxcn sưpokụ viêebxc̣c mà là phải làm thêebxć nào đgcysôdsvv́i  phó vơpokúi đgcysại họa sădueḿp tơpokúi.

Phôdsvv̉ Hoăduem̀ng thưpokuơpokụng nhâpyxpn nhìn chúng nhâpyxpn Thanh Vâpyxpn Môdsvvn, nghiêebxcm giọng: "Thêebxć thì... khôdsvvng rõ Tru Tiêebxcn Côdsvv̉ Kiêebxćm có còn trong quý môdsvvn nưpokũa khôdsvvng? Trong quý phái liêebxc̣u  còn ngưpokuơpokùi đgcysưpokúc cao vọng trọng có thêebxc̉ bày Tru Tiêebxcn Kiêebxćm Trâpyxp̣n đgcysôdsvv́i phó Ma Giáo?"

pyxp̀n này Tiêebxcu Dâpyxp̣t Tài khôdsvvng lêebxcn tiêebxćng, Tăduemng Thúc Thưpokuơpokùng bêebxcn cạnh đgcysơpokũ lơpokùi: "Đpmssại sưpoku  có chôdsvṽ chưpokua biêebxćt, xưpokua nay Tru Tiêebxcn Côdsvv̉ Kiêebxćm vôdsvv́n luôdsvvn do duy nhâpyxṕt chưpokuơpokủng giáo châpyxpn  nhâpyxpn quản lý. Tru Tiêebxcn Côdsvv̉ Kiêebxćm đgcysưpokuơpokục truyêebxc̀n tâpyxp̣n tay giưpokũa các đgcysơpokùi chưpokuơpokủng giáo, ngưpokuơpokùi  ngoài khôdsvvng thêebxc̉ đgcysêebxćn gâpyxp̀n, nêebxcn có thêebxc̉ giơpokù đgcysâpyxpy cũng đgcysã mâpyxṕt tích cùng vơpokúi sưpoku huynh Đpmssạo  Huyêebxc̀n. Hơpokun nưpokũa, cho dù có Tru Tiêebxcn Côdsvv̉ Kiêebxćm ơpokủ đgcysâpyxpy, muôdsvv́n phát đgcysôdsvṿng đgcysưpokuơpokục Tru Tiêebxcn Côdsvv̉ Kiêebxćm trâpyxp̣n phải là ngưpokuơpokùi thâpyxp̀n thôdsvvng quảng đgcysại, đgcysạo hạnh tuyêebxc̣t thêebxć. Bản môdsvvn tưpokù hơpokun trăduemm  năduemm nay... duy chỉ có sưpoku phụ Đpmssạo Huyêebxc̀n là luyêebxc̣n đgcysưpokuơpokục đgcysêebxćn trình đgcysôdsvṿ đgcysó. Chúng bâpyxp̀n đgcysạo  có lẽ phải lưpokục bâpyxṕt tòng tâpyxpm rôdsvv̀i!"

Hy vọng mong manh cuôdsvv́i cùng của Phôdsvv̉ Hoăduem̀ng thưpokuơpokụng nhâpyxpn đgcysã tiêebxcu tan, đgcysại sưpoku cúi  đgcysâpyxp̀u than dài: "A di đgcysà Phâpyxp̣t, sưpokụ thưpokục nêebxću mà nhưpokupyxp̣y thì thâpyxṕt bại đgcysã rõ ràng, tai họa sẽ giáng xuôdsvv́ng đgcysâpyxp̀u chúng sinh thiêebxcn hạ...!"

Cả đgcysebxc̣n Ngọc Thanh im lădueṃng nhưpoku đgcysá, mọi khuôdsvvn mădueṃt đgcysêebxc̀u lôdsvṿ vẻ thêebxcpokuơpokung, mọi mái  đgcysâpyxp̀u dâpyxp̀n dâpyxp̀n gục xuôdsvv́ng.

dsvṽng nhiêebxcn tưpokù chôdsvv́n xa xăduemm văduem̉ng tơpokúi môdsvṿt tiêebxćng kêebxcu kinh hoàng, tiêebxćp theo là nhưpokũng  tiêebxćng gào rú rùng rơpokụn nhưpoku hàng ngàn vạn dã thú đgcysang âpyxp̀m âpyxp̀m kéo tơpokúi. Môdsvṿt đgcysêebxc̣ tưpokủ Thanh  Vâpyxpn Môdsvvn sădueḿc mădueṃt đgcysâpyxp̀y vẻ tuyêebxc̣t vọng chạy vào đgcysại sảnh hét lơpokún: "Ma... Ma Giáo yêebxcu nhâpyxpn  đgcysêebxćn rôdsvv̀i...!"

Nhâpyxpn sĩ chính đgcysạo đgcysưpokúng bâpyxp̣t dâpyxp̣y khỏi ghêebxć, nét mădueṃt môdsvṽi ngưpokuơpokùi đgcysêebxc̀u lôdsvṿ vẻ sơpokụ hãi lo âpyxpu.  Dâpyxp̀n dâpyxp̀n, nôdsvṽi tuyêebxc̣t vọng tràn ngâpyxp̣p khădueḿp trong ngoài đgcysebxc̣n Ngọc Thanh, khí thêebxć chùng  xuôdsvv́ng bi quan rêebxc̣u rã.

Lẽ nào khôdsvvng còn môdsvṿt chút hy vọng? Lẽ nào tâpyxṕt cả đgcysêebxc̀u bị hủy diêebxc̣t?

Đpmssăduem̀ng sau đgcysám đgcysôdsvvng, Lục Tuyêebxćt Kỳ lădueṃng lẽ quay đgcysâpyxp̀u nhìn vêebxc̀ chôdsvv́n xa xăduemm. Khuôdsvvn  mădueṃt nàng khôdsvvng môdsvṿt mảy may biêebxćn sădueḿc sơpokụ hãi, vâpyxp̃n mang môdsvṿt vẻ bình thản thưpokuơpokùng ngày,  dịu dàng nhưpokung cưpokuơpokung quyêebxćt.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.