Tru Tiên

Chương 256 : Thiên Đạo

    trước sau   
   

Trưnghwơhjcnng Tiêuhkủu Phàm tưnghẁ tưnghẁ mơhjcn̉ măbmeḱt.

Trưnghwơhjcńc măbmeḳt hăbmeḱn khôgkabng phải là núi non hang đktqeôgkaḅng nhưnghw trong tưnghwơhjcn̉ng tưnghwơhjcṇng,  bôgkab́n xung quanh chỉ là môgkaḅt sưnghẉ hoang văbmeḱng đktqeêuhkún ghêuhku ngưnghwơhjcǹi.

gkaḅt dải sa mạc hoang vu trải dài vôgkabfsuḅn, khôgkabng có lâfsub́y môgkaḅt lá câfsuby ngọn cỏ, bôgkab́n bêuhkù chỉ là đktqeá cát đktqeuhkụp trùng, gió thôgkab̉i u u cuôgkab́n cát bụi bay mù mịt. Trêuhkun đktqeâfsub̀u hăbmeḱn là trơhjcǹi xanh  kỳ vĩ, nhưnghw̃ng đktqeám mâfsuby tím sâfsub̃m đktqeè năbmeḳng nhưnghw nhâfsub́n chìm con ngưnghwơhjcǹi xuôgkab́ng đktqeâfsub́t. Trong tâfsub̀ng  mâfsuby quái đktqeản đktqeó, nhưnghw̃ng tia chơhjcńp nhì nhăbmek̀ng sáng lòa phóng tơhjcńi châfsubn trơhjcǹi xa.

Chôgkab́n châfsubn trơhjcǹi âfsub́y lại là môgkaḅt vòm trơhjcǹi xanh thâfsub̃m, vôgkab vàn vì sao rưnghẉc rơhjcñ tỏa ánh sáng  huy hoàng. Trưnghwơhjcnng Tiêuhkủu Phàm thu ánh măbmeḱt nhìn vêuhkù phía trưnghwơhjcńc. Trêuhkun hoang mạc lạnh lẽo,  xa xa sưnghẁng sưnghw̃ng môgkaḅt têuhkú đktqeàn xâfsuby tưnghẁ nhưnghw̃ng phiêuhkún đktqeá lơhjcńn, bôgkab́n phía đktqeêuhkùu có bâfsuḅc cao đktqeêuhkún bảy  tâfsub̀ng. Trêuhkun têuhkú đktqeàn có bảy câfsuby côgkaḅt lơhjcńn, môgkab̃i côgkaḅt cao tơhjcńi mưnghwơhjcǹi trưnghwơhjcṇng, lơhjcńn nhưnghw̃ng ba vòng tay  ngưnghwơhjcǹi ôgkabm. Chính giưnghw̃a têuhkú đktqeàn là môgkaḅt lưnghw đktqeỉnh côgkab̉. Môgkaḅt lão nhâfsubn đktqeang dưnghẉa lưnghwng vào lưnghw đktqeỉnh,  bôgkaḅ dạng trôgkabng mêuhkụt mỏi vôgkab cùng. Lão nhâfsubn già nua đktqeó đktqeang nhìn đktqeăbmekm đktqeăbmekm vêuhkù phía  Trưnghwơhjcnng Tiêuhkủu Phàm.

Tiêuhkủu Phàm nhâfsuḅn ra ngưnghwơhjcǹi đktqeó, khôgkabng ghìm nôgkab̉i phải thoăbmeḱt rùng mình. Con ngưnghwơhjcǹi già nua âfsub́y đktqeúng là Đatlbạo Huyêuhkùn châfsubn nhâfsubn, chưnghwơhjcn̉ng giáo Thanh Vâfsubn Môgkabn hiêuhkụn tại.




Xung quanh Đatlbạo Huyêuhkùn châfsubn nhâfsubn chơhjcǹn vơhjcǹn luôgkab̀ng hăbmeḱc khí lạnh lẽo, nhìn kỹ lão  khôgkabng còn vẻ đktqeạo côgkab́t tiêuhkun phong hiêuhkụu lêuhkụnh thiêuhkun hạ nhưnghwbmeḱn biêuhkút trưnghwơhjcńc đktqeâfsuby mà chỉ toát  ra sưnghẉ hăbmek̀n học hung ác khôgkabn tả.

Đatlbạo Huyêuhkùn châfsubn nhâfsubn uêuhkủ oải đktqeưnghẃng dâfsuḅy, bôgkab̃ng nhiêuhkun cưnghwơhjcǹi toáng lêuhkun: "Khôgkabng ngơhjcǹ nhà ngưnghwơhjcni đktqeã tưnghẉ đktqei qua đktqeưnghwơhjcṇc Ảo Nguyêuhkụt Đatlbạo, khá lăbmeḱm!"

Trưnghwơhjcnng Tiêuhkủu Phàm trâfsub̀m ngâfsubm giâfsuby lát, quay ngưnghwơhjcǹi nhìn lêuhkun, chỉ thâfsub́y nơhjcni hăbmeḱn vưnghẁa  bưnghwơhjcńc ra là môgkaḅt cưnghw̉a đktqeá cao sưnghẁng sưnghw̃ng, khôgkabng giôgkab́ng chút nào vơhjcńi cảnh hoang vu của thêuhkú giơhjcńi xung quanh. Bêuhkun trong cưnghw̉a đktqeá thâfsub́p thoáng con đktqeưnghwơhjcǹng hăbmeḱn vưnghẁa đktqei qua, mơhjcǹ mơhjcǹ trong  khói trăbmeḱng dâfsuḅp dơhjcǹn. Con đktqeưnghwơhjcǹng trôgkabng hiêuhkùn lành vôgkab hại âfsub́y, tưnghwơhjcn̉ng chưnghẁng hăbmeḱn đktqeã phải mâfsub́t  cả môgkaḅt đktqeơhjcǹi mơhjcńi đktqei qua nôgkab̉i.

Trưnghwơhjcnng Tiêuhkủu Phàm nhơhjcń lại nhưnghw̃ng nôgkab̃i đktqeau vưnghẁa trải, lòng thoăbmeḱt dâfsub́y lêuhkun cảm giác sơhjcṇ sêuhkụt. Nhưnghwng chỉ sau giâfsuby lát, khóe môgkabi hăbmeḱn nơhjcn̉ môgkaḅt nụ cưnghwơhjcǹi, quay trơhjcn̉ lại đktqeôgkab́i măbmeḳt vơhjcńi Đatlbạo  Huyêuhkùn châfsubn nhâfsubn.

Con ngưnghwơhjcǹi trưnghwơhjcńc măbmeḳt hăbmeḱn, có thêuhkủ nói đktqeã trưnghẉc tiêuhkúp gâfsuby nêuhkun cái chêuhkút cho âfsubn sưnghw Đatlbuhkùn  Bâfsub́t Dịch mà hăbmeḱn yêuhkuu kính hơhjcnn hêuhkút thảy, và cũng đktqeã gián tiêuhkúp giêuhkút hại sưnghwnghwơhjcnng Tôgkab Nhưnghw,  chỉ có đktqeuhkùu giơhjcǹ đktqeâfsuby lão đktqeã già yêuhkúu đktqeêuhkún khó tin, khôgkabng còn chút nào dáng vẻ nhiêuhkúp ngưnghwơhjcǹi  ngày trưnghwơhjcńc nưnghw̃a. Trong lòng Trưnghwơhjcnng Tiêuhkủu Phàm cũng khôgkabng môgkaḅt mảy may ý niêuhkụm báo thù.

bkyzng khôgkabng sao đktqeâfsub́y chưnghẃ?" Trưnghwơhjcnng Tiêuhkủu Phàm đktqei đktqeêuhkún trưnghwơhjcńc măbmeḳt Đatlbạo Huyêuhkùn châfsubn  nhâfsubn, hỏi giọng bình tĩnh.

Đatlbạo Huyêuhkùn châfsubn nhâfsubn nhìn hăbmeḱn, trêuhkun khuôgkabn măbmeḳt mêuhkụt mỏi chơhjcṇt nơhjcn̉ môgkaḅt nụ cưnghwơhjcǹi kỳ quái, khôgkabng hêuhkù nhăbmeḱc gì đktqeêuhkún âfsubn oán quá khưnghẃ mà chỉ hỏi môgkaḅt câfsubu tưnghwơhjcn̉ng chưnghẁng vôgkab nghĩa:  "Ngưnghwơhjcǹi đktqeêuhkún đktqeâfsuby làm gì?"

Trưnghwơhjcnng Tiêuhkủu Phàm trâfsub̀m ngâfsubm giâfsuby lát, trả lơhjcǹi: "Ta cảm thâfsub́y muôgkab́n đktqeêuhkún thì đktqeêuhkún  thôgkabi!"

Đatlbạo Huyêuhkùn châfsubn nhâfsubn nhìn chăbmek̀m chăbmek̀m vào hăbmeḱn, đktqeoạn lăbmeḱc đktqeâfsub̀u cưnghwơhjcǹi rôgkaḅ: "Hay lăbmeḱm,  muôgkab́n đktqeêuhkún thì đktqeêuhkún, hà hà hà..."

Tiêuhkúng cưnghwơhjcǹi của lão ngày càng trơhjcn̉ nêuhkun đktqeuhkun cuôgkab̀ng, biêuhkủu tình trêuhkun măbmeḳt dưnghwơhjcǹng nhưnghw  cũng ngày càng kịch liêuhkụt. Trưnghwơhjcnng Tiêuhkủu Phàm chỉ lăbmeḳng lẽ đktqeưnghẃng nhìn. Mãi môgkaḅt lúc lâfsubu Đatlbạo  Huyêuhkùn châfsubn nhâfsubn mơhjcńi thôgkabi cưnghwơhjcǹi, săbmeḱc măbmeḳt đktqeôgkaḅt nhiêuhkun chùn xuôgkab́ng bôgkaḅi phâfsub̀n mêuhkụt mỏi.

"Ngưnghwơhjcǹi khôgkabng đktqeịnh báo thù cho sưnghw phụ sao?"

Đatlbạo Huyêuhkùn châfsubn nhâfsubn bôgkab̃ng gay găbmeḱt hỏi. Trưnghwơhjcnng Tiêuhkủu Phàm khôgkabng trả lơhjcǹi, vâfsub̃n  đktqeưnghẃng lăbmeḳng lẽ nhìn lão. Ánh măbmeḱt hăbmeḱn ung dung bình tĩnh, dưnghwơhjcǹng nhưnghw còn âfsub̉n môgkaḅt chút bi  ai. Con khỉ Tiêuhkủu Hôgkabi chơhjcṇt đktqeôgkaḅng đktqeâfsuḅy rôgkab̀i chui ra ngôgkab̀i lêuhkun vai hăbmeḱn.

Thâfsubn thêuhkủ Đatlbạo Huyêuhkùn châfsubn nhâfsubn chơhjcṇt giâfsuḅt lêuhkun, săbmeḱc măbmeḳt cũng dâfsub̀n thay đktqeôgkab̉i. Vẻ mêuhkụt  mỏi tiêuhkuu tan, ánh măbmeḱt bôgkab̃ng sáng lêuhkun kỳ dị. Khí thêuhkú khuynh đktqeảo thêuhkú gian trôgkab̃i dâfsuḅy nhưnghw  sóng trào, nhanh chóng xâfsubm chiêuhkúm cả con ngưnghwơhjcǹi lão.




Nguôgkab̀n sưnghẃc mạnh vôgkab hình đktqeáng sơhjcṇ đktqeó làm cho Tiêuhkủu Phàm phải nheo măbmeḱt lại. Đatlbạo  Huyêuhkùn châfsubn nhâfsubn đktqeưnghẃng lêuhkun, luôgkab̀ng hăbmeḱc khí trêuhkun cơhjcn thêuhkủ lão nhanh chóng vâfsuby lâfsub́y Trưnghwơhjcnng  Tiêuhkủu Phàm. Lão nhìn chăbmek̀m chăbmek̀m vào hăbmeḱn, cưnghwơhjcǹi găbmek̀n thâfsubm đktqeôgkaḅc: "Thêuhkú thì, nhà ngưnghwơhjcni có sơhjcṇ khôgkabng?"

gkab̃ng môgkaḅt tiêuhkúng "Âxnsp̀m" lơhjcńn phát ra tưnghẁ phía sau Đatlbạo Huyêuhkùn châfsubn nhâfsubn, chiêuhkúc đktqeỉnh côgkab̉ nát vụn trong nháy măbmeḱt, mảnh vụn băbmeḱn ra tưnghẃ phía. Trưnghwơhjcnng Tiêuhkủu Phàm lùi lại môgkaḅt bưnghwơhjcńc,  đktqeưnghwa tay che măbmeḳt.

gkaḅt thanh kiêuhkúm tưnghẁ trêuhkun chiêuhkúc đktqeỉnh côgkab̉ rơhjcni xuôgkab́ng, lưnghwơhjcñi kiêuhkúm săbmeḱc nhọn căbmeḱm ngâfsuḅp vào  bêuhkụ đktqeá nhưnghwbmeḱm xuôgkab́ng bùn.

gkab̉ kiêuhkúm Tru Tiêuhkun!

"Ha ha ha ha ha!"

bmeḱc khí cuôgkab̀n cuôgkaḅn trùm kín Đatlbạo Huyêuhkùn châfsubn nhâfsubn, lão chìa bàn tay. Dưnghwơhjcǹng nhưnghw  có linh tính, Tru Tiêuhkun Côgkab̉ Kiêuhkúm rung lêuhkun rôgkab̀i bâfsuḅt ra khỏi đktqeá, bay lêuhkun vào tay Đatlbạo Huyêuhkùn  trong tiêuhkúng cưnghwơhjcǹi đktqeuhkun cuôgkab̀ng khôgkabng dưnghẃt.

"Nêuhkúu nhưnghw ngưnghwơhjcni đktqeã vôgkab dụng nhưnghw thêuhkú thì hãy đktqeêuhkủ ta cho ngưnghwơhjcni đktqei găbmeḳp sưnghw phụ, ha ha  ha ha...!"

Đatlbạo Huyêuhkùn châfsubn nhâfsubn cưnghwơhjcǹi vang đktqeôgkaḅc ác, vâfsuḅn lưnghẉc năbmeḱm chăbmeḳt chuôgkabi Tru Tiêuhkun Côgkab̉ Kiêuhkúm. Trong khoảnh khăbmeḱc, cả têuhkú đktqeàn khôgkab̉ng lôgkab̀ chao đktqeảo. Môgkaḅt nguôgkab̀n sưnghẃc mạnh ghêuhkuhjcńm  phát ra tưnghẁ thanh côgkab̉ kiêuhkúm khiêuhkún bảy câfsuby côgkaḅt đktqeá cùng lung lay phát sáng, ánh sáng môgkab̃i lúc  môgkaḅt mạnh lêuhkun. Cuôgkab́i cùng, cả bảy côgkaḅt đktqeá hóa thành bảy côgkaḅt sáng bảy màu chói măbmeḱt,  chiêuhkúu thăbmek̉ng lêuhkun trơhjcǹi cao.

Bảy côgkaḅt sáng bảy màu xuyêuhkun thăbmek̉ng qua nhưnghw̃ng tâfsub̀ng mâfsuby. Phút chôgkab́c, nhưnghw̃ng tâfsub̀ng  mâfsuby dày trêuhkun cao têuhkú đktqeàn băbmeḱt đktqeâfsub̀u xoay vâfsub̀n dưnghw̃ dôgkaḅi. Nhưnghw̃ng tia chơhjcńp sáng lóa rạch nưnghẃt bâfsub̀u  trơhjcǹi, thâfsub́p thoáng khung cảnh Thiêuhkun Cung kỳ vĩ.

Trưnghwơhjcnng Tiêuhkủu Phàm nín thơhjcn̉ ngưnghwơhjcńc nhìn lêuhkun trơhjcǹi cao. Đatlbêuhkún lúc này hăbmeḱn mơhjcńi hiêuhkủu, tại  sao nơhjcni đktqeâfsuby lại đktqeưnghwơhjcṇc gọi là Ảo Nguyêuhkụt Đatlbôgkaḅng Phủ.

Thiêuhkun Cung cao vơhjcṇi bị sưnghẃc mạnh ghêuhkuhjcńm của Tru Tiêuhkun Côgkab̉ Kiêuhkúm rạch nát, lôgkaḅ ra  bóng trăbmekng huyêuhkùn ảo sáng ngơhjcǹi. Nhưnghw̃ng săbmeḱc màu đktqeỏ, cam, vàng, lục, lam, tím lâfsub́p lóe trêuhkun  Ảo Nguyêuhkụt xa xôgkabi, phát ra nhưnghw̃ng ánh sáng rưnghẉc rơhjcñ thâfsub̀n bí.

Bảy côgkaḅt sáng trêuhkun têuhkú đktqeàn đktqeôgkaḅt nhiêuhkun bôgkab́c lêuhkun nhâfsuḅp vào Ảo Nguyêuhkụt làm cho ánh sáng  Ảo Nguyêuhkụt càng mạnh thêuhkum lêuhkun, bảy săbmeḱc màu nhâfsub́p nháy khôgkabng ngưnghẁng. Khoảnh khăbmeḱc sau,  tưnghẁ trong Ảo Nguyêuhkụt hiêuhkụn ra môgkaḅt thanh kiêuhkúm bảy màu. Kiêuhkúm đktqei tơhjcńi đktqeâfsubu, mâfsuby đktqeen tan biêuhkún  tơhjcńi đktqeó, sưnghẃc mạnh ghêuhkugkab̀n nêuhkúu khôgkabng nhìn thì khôgkabng ai tưnghwơhjcn̉ng nôgkab̉i.

bmeḳt Trưnghwơhjcnng Tiêuhkủu Phàm đktqeã trơhjcn̉ thành trăbmeḱng bêuhkụch, uy lưnghẉc đktqeó hăbmeḱn chưnghwa bao giơhjcǹ chưnghẃng  kiêuhkún, quả thâfsuḅt là môgkaḅt Kiêuhkúm trâfsuḅn côgkab̉ kim vôgkab đktqeịch! Chỉ trong giâfsuby lát, muôgkabn vàn ngọn Tru  Tiêuhkun Côgkab̉ Kiêuhkúm hiêuhkụn ra bay khăbmeḱp bâfsub̀u trơhjcǹi. Dưnghwơhjcńi ánh sáng tỏa chiêuhkúu của Ảo Nguyêuhkụt, câfsuby  kiêuhkúm chủ môgkab̃i lúc môgkaḅt rưnghẉc rơhjcñ oai phong, uy lưnghẉc còn lơhjcńn hơhjcnn cả khi còn trêuhkun têuhkú đktqeàn.




Đatlbôgkabi măbmeḱt của Đatlbạo Huyêuhkùn châfsubn nhâfsubn biêuhkún đktqeôgkab̉i thoăbmeḱt sáng thoăbmeḱt tôgkab́i, tiêuhkúng cưnghwơhjcǹi khôgkab lạnh vang lêuhkun nhưnghw xoáy vào tai Trưnghwơhjcnng Tiêuhkủu Phàm:

"Trong Ảo Nguyêuhkụt Đatlbôgkaḅng Phủ, sưnghẃc mạnh của Tru Tiêuhkun Côgkab̉ Kiêuhkúm càng mạnh mẽ gâfsub́p  bôgkaḅi. Cho dù nhà ngưnghwơhjcni có là Đatlbại La Kim Tiêuhkun thì cũng tan xưnghwơhjcnng nát thịt, hiêuhkủu chưnghwa?"

nghẁa dưnghẃt lơhjcǹi, thanh kiêuhkúm trong tay lão lại xoay tít, phút chôgkab́c đktqeâfsub́t trơhjcǹi chao đktqeảo quay  cuôgkab̀ng, gió mâfsuby biêuhkún săbmeḱc, tiêuhkúng sâfsub́m rêuhkùn vang đktqeâfsub́t trơhjcǹi. Trêuhkun trơhjcǹi xanh, câfsuby kiêuhkúm lơhjcńn thoăbmeḱt  âfsub̉n thoăbmeḱt hiêuhkụn, chĩa thăbmek̉ng vào Trưnghwơhjcnng Tiêuhkủu Phàm.

Kiêuhkúm ảnh lao xuôgkab́ng, bão tôgkab́ dâfsuḅy lêuhkun, Trưnghwơhjcnng Tiêuhkủu Phàm hiêuhkủu rõ hăbmeḱn khôgkabng thêuhkủ chôgkab́ng đktqeơhjcñ, cũng khôgkabng còn đktqeưnghwơhjcǹng né tránh. Có ai ngơhjcǹ răbmek̀ng cả trơhjcǹi cao cũng phải chuyêuhkủn  vâfsub̀n trưnghwơhjcńc côgkab̉ kiêuhkúm Tru Tiêuhkun? Môgkaḅt đktqeạo hào quang trùm xuôgkab́ng bao lâfsub́y toàn bôgkaḅ têuhkú đktqeàn, ngơhjcñ nhưnghw đktqeè bẹp thâfsubn xác Tiêuhkủu Phàm. Dưnghwơhjcńi sưnghẃc năbmeḳng khủng khiêuhkúp âfsub́y, hai châfsubn hăbmeḱn dâfsub̀n dâfsub̀n  quỵ xuôgkab́ng. Dưnghwơhjcńi châfsubn hăbmeḱn nêuhkùn đktqeâfsub́t khôgkabng ngưnghẁng rung rinh. Trong vòng mâfsub́y chục trưnghwơhjcṇng  vuôgkabng, măbmeḳt đktqeâfsub́t nưnghẃt toác ra nhưnghw mui rùa.

Uy lưnghẉc của thanh kiêuhkúm lơhjcńn đktqeêuhkún khôgkabng tưnghwơhjcn̉ng nôgkab̉i. Tưnghẁ sau khi Tru Tiêuhkun Côgkab̉ Kiêuhkúm bị  gãy năbmek̀m dưnghwơhjcńi Ảo Nguyêuhkụt, khôgkabng ai ngơhjcǹ uy lưnghẉc của nó dưnghwơhjcǹng nhưnghw mạnh mẽ hơhjcnn bao giơhjcǹ hêuhkút. Đatlbâfsub́t trơhjcǹi còn phải rạn nưnghẃt, con ngưnghwơhjcǹi làm sao có thêuhkủ tôgkab̀n tại? Cho dù đktqeạo hạnh cao  đktqeêuhkún mưnghẃc nào, cũng chỉ có môgkaḅt đktqeưnghwơhjcǹng nhăbmeḱm măbmeḱt chơhjcǹ chêuhkút!

Trong giâfsuby phút giưnghw̃a sôgkab́ng và chêuhkút âfsub́y, trong lòng Trưnghwơhjcnng Tiêuhkủu Phàm lại bình tĩnh vôgkab cùng, nhưnghw ngưnghwơhjcǹi đktqei xa săbmeḱp vêuhkù nhà, môgkabi vâfsub̃n hé nụ cưnghwơhjcǹi an nhiêuhkun tưnghẉ tại.

Có lẽ Hoàng thiêuhkun chưnghwa muôgkab́n hăbmeḱn phải chêuhkút. Khi Trưnghwơhjcnng Tiêuhkủu Phàm chỉ chút nưnghw̃a  là lìa đktqeơhjcǹi thì có môgkaḅt tiêuhkúng gọi tưnghẁ xa vọng lại.

"Sưnghw huynh, dưnghẁng tay!"

Âxnspm thanh nghe râfsub́t trẻ trung nhưnghwng trong giọng nói lại âfsub̉n chưnghẃa môgkaḅt uy lưnghẉc vôgkab cùng.  Hình nhưnghw ngưnghwơhjcǹi đktqeó chỉ là tiêuhkụn miêuhkụng lêuhkun tiêuhkúng, nhưnghwng môgkaḅt câfsubu ngăbmeḱn ngủi âfsub́y lại rung  đktqeôgkaḅng lòng ngưnghwơhjcǹi, khiêuhkún máu huyêuhkút trong ngưnghwơhjcǹi phải sôgkabi lêuhkun.

Trơhjcǹi khuynh đktqeâfsub́t đktqeảo, quỷ thâfsub̀n cũng khôgkabng ngăbmekn đktqeưnghwơhjcṇc sưnghẃc mạnh của côgkab̉ kiêuhkúm Tru  Tiêuhkun. Bôgkab̃ng nhiêuhkun, tâfsub́t cả phải ngưnghwng lại, dưnghwơhjcǹng nhưnghw Đatlbạo Huyêuhkùn châfsubn nhâfsubn vơhjcńi sưnghẃc mạnh  vôgkab đktqeịch trong tay cũng phải côgkab́ kỵ giọng nói đktqeó. Nhưnghw̃ng nét đktqeôgkaḅc ác trêuhkun khuôgkabn măbmeḳt lão  chơhjcṇt tan biêuhkún, sưnghw̃ng sơhjcǹ nhìn ra phía sau Tiêuhkủu Phàm. Tiêuhkúng nói lão cũng trơhjcn̉ thành run run  đktqeưnghẃt quãng.

"Sưnghw đktqeêuhkụ... Vạn sưnghw đktqeêuhkụ...!"

Áp lưnghẉc lêuhkun thâfsubn thêuhkủ Tiêuhkủu Phàm bôgkab̃ng nhiêuhkun tan biêuhkún, nhưnghw̃ng vêuhkút nưnghẃt dưnghwơhjcńi châfsubn hăbmeḱn  cũng găbmeḱn liêuhkùn trơhjcn̉ lại nhưnghw chưnghwa tưnghẁng có gì xảy ra. Ngoái nhìn lại phía sau, hăbmeḱn chỉ nhìn  thâfsub́y môgkaḅt bóng áo trăbmeḱng đktqeưnghẃng ngay bêuhkun cánh cánh cưnghw̉a, nơhjcni hăbmeḱn vưnghẁa đktqei qua.

Đatlbó là môgkaḅt thanh niêuhkun khôgkabi ngôgkab tuâfsub́n tú, trêuhkun môgkabi nơhjcn̉ nụ cưnghwơhjcǹi âfsub́m áp, đktqeôgkabi măbmeḱt toát lêuhkun  vẻ nhiêuhkụt tình tin câfsuḅy. Gió hoang mạc thôgkab̉i mạnh, tà áo trăbmeḱng trêuhkun ngưnghwơhjcǹi chàng tung bay,  thanh thoát mà kiêuhkuu hãnh. Nhìn ngưnghwơhjcǹi đktqeó, Trưnghwơhjcnng Tiêuhkủu Phàm bâfsub́t giác trôgkab̃i dâfsuḅy cảm giác  khâfsubm phục tin yêuhkuu. Chỉ câfsub̀n ngưnghwơhjcǹi đktqeó nói môgkaḅt câfsubu, hăbmeḱn sẽ khôgkabng do dưnghẉ đktqei theo đktqeêuhkún cùng  trơhjcǹi cuôgkab́i đktqeâfsub́t!




Trơhjcǹi xanh vôgkabfsuḅn, Ảo Nguyêuhkụt long lanh.

Hai môgkabn nhâfsubn ưnghwu tú của Thanh Vâfsubn Môgkabn, xa nhau bao năbmekm giơhjcǹ đktqeâfsuby găbmeḳp lại trong  môgkaḅt khôgkabng gian hưnghwgkab huyêuhkùn ảo.

Thâfsubn thêuhkủ Đatlbạo Huyêuhkùn châfsubn nhâfsubn châfsub̀m châfsuḅm run lêuhkun, Tru Tiêuhkun Côgkab̉ Kiêuhkúm trong tay  tưnghẁ tưnghẁ hạ xuôgkab́ng. Lão đktqei tưnghẁng bưnghwơhjcńc năbmeḳng nhọc rơhjcǹi khỏi têuhkú đktqeàn, đktqei vêuhkù phía bóng hình màu  trăbmeḱng âfsub́y, khôgkabng thèm nhìn tơhjcńi Trưnghwơhjcnng Tiêuhkủu Phàm.

Áo bào trăbmeḱng tung bay, khuôgkabn măbmeḳt ngơhjcǹi sáng của môgkaḅt thơhjcǹi nhiêuhkụt huyêuhkút trong ký ưnghẃc  phát ra ánh sáng tưnghwơhjcni rưnghẉc rơhjcñ. Ánh sáng âfsub́m áp và nhiêuhkụt thành đktqeó đktqeã tưnghẁng là niêuhkùm thâfsubn yêuhkuu  nhâfsub́t trong lòng Đatlbạo Huyêuhkùn châfsubn nhâfsubn. Con măbmeḱt đktqeã tưnghẁ lâfsubu khôgkab khôgkab́c của lão ưnghẃa ra giọt lêuhkụ nóng hôgkab̉i: "Sưnghw đktqeêuhkụ... có phải đktqeúng là đktqeêuhkụ khôgkabng?"

Chàng thanh niêuhkun áo trăbmeḱng âfsub́y đktqeưnghẃng yêuhkun đktqeó, khôgkabng rơhjcǹi xa cưnghw̉a đktqeá, mỉm cưnghwơhjcǹi: "Sưnghw  huynh, huynh khỏe chưnghẃ? Đatlbã bao lâfsubu chúng ta khôgkabng găbmeḳp nhau rôgkab̀i nhỉ?"

Toàn thâfsubn Đatlbạo Huyêuhkùn châfsubn nhâfsubn run lêuhkun nhè nhẹ, cho dù trong tay vâfsub̃n câfsub̀m côgkab̉ kiêuhkúm Tru Tiêuhkun, hăbmeḱc khí trêuhkun ngưnghwơhjcǹi lão đktqeã hoàn toàn tiêuhkuu tán. Chính vào lúc âfsub́y, nhưnghw̃ng  đktqeau đktqeơhjcńn trong ngưnghwơhjcǹi Trưnghwơhjcnng Tiêuhkủu Phàm biêuhkún mâfsub́t, săbmeḱc măbmeḳt hăbmeḱn trơhjcn̉ lại bình thản tưnghẉ tại.

Trong khoảnh khăbmeḱc ngăbmeḱn ngủi đktqeó, Đatlbạo Huyêuhkùn bôgkab̃ng nhưnghw già đktqei đktqeêuhkún hàng chục tuôgkab̉i,  tưnghẉa nhưnghw bao nhiêuhkuu sưnghẃc lưnghẉc trong ngưnghwơhjcǹi đktqeêuhkùu đktqeã bị côgkab̉ kiêuhkúm Tru Tiêuhkun hút hêuhkút. Thêuhkú nhưnghwng lão  hoàn toàn khôgkabng chú ý đktqeêuhkún sưnghẉ thay đktqeôgkab̉i của mình, chỉ dôgkab̀n hêuhkút chú ý vào thanh niêuhkun áo  trăbmeḱng thâfsub̀n bí kia. Lão châfsub̀m châfsuḅm chìa tay, chạm lêuhkun bóng dáng tưnghẁng môgkaḅt thơhjcǹi thâfsubn  thuôgkaḅc:

"Sưnghw đktqeêuhkụ...!"

Tiêuhkúng kêuhkuu nghẹn ngào vang lêuhkun. Bàn tay Đatlbạo Huyêuhkùn căbmeḱt qua bóng áo trăbmeḱng nhưnghwng  chỉ chạm vào hưnghwgkab. Lão sưnghw̃ng lại, đktqeôgkabi châfsubn khôgkabng còn đktqeưnghẃng vưnghw̃ng, hai tay bám vào cánh  cưnghw̉a đktqeá, miêuhkụng thơhjcn̉ hôgkab̉n hêuhkủn, săbmeḱc măbmeḳt đktqeơhjcǹ đktqeâfsub̃n tuyêuhkụt vọng.

Bóng dáng áo trăbmeḱng bôgkab̃ng tiêuhkuu tan nhưnghwng lại xuâfsub́t hiêuhkụn ngay trưnghwơhjcńc măbmeḱt Đatlbạo Huyêuhkùn,  vâfsub̃n trong phạm vi cánh cưnghw̉a đktqeá đktqeang mơhjcn̉. Hình ảnh chàng thanh niêuhkun cưnghwơhjcnng nghị vâfsub̃n  nguyêuhkun vẹn nụ cưnghwơhjcǹi: "Sưnghw huynh, sao huynh vâfsub̃n khôgkabng chịu tỉnh lại?"

Đatlbạo Huyêuhkùn châfsubn nhâfsubn ngưnghwơhjcńc đktqeâfsub̀u nhìn lêuhkun, đktqeôgkabi măbmeḱt đktqeơhjcǹ đktqeâfsub̃n, miêuhkụng lâfsub̉m bâfsub̉m: "Tỉnh  lại, tỉnh lại cái gì?"

Chàng thanh niêuhkun áo trăbmeḱng chăbmekm chú nhìn lão, ôgkabn tôgkab̀n: "Sưnghw huynh, huynh thôgkabng  minh môgkaḅt đktqeơhjcǹi, sao lại chịu hôgkab̀ đktqeôgkab̀ môgkaḅt phút? Hãy vưnghẃt bỏ nhưnghw̃ng ý niêuhkụm thêuhkú tục, vưnghẃt bỏ nhưnghw̃ng dục vọng vôgkab nghĩa vêuhkù sưnghẃc mạnh vôgkab đktqeịch âfsub́y đktqei! Bao nhiêuhkuu năbmekm tu đktqeạo, lẽ nào cuôgkab́i  cùng huynh lại sa vào con đktqeưnghwơhjcǹng này?"

Thâfsubn thêuhkủ Đatlbạo Huyêuhkùn châfsubn nhâfsubn dâfsub̀n run băbmeḱn lêuhkun, giơhjcǹ đktqeâfsuby nhìn lão hoàn toàn đktqeã là môgkaḅt lão nhâfsubn già yêuhkúu. Trong ý niêuhkụm cuôgkab́i cùng của cuôgkaḅc đktqeơhjcǹi, lão côgkab́ giãy giụa, muôgkab́n nhìn  thâfsub́y rõ hơhjcnn con đktqeưnghwơhjcǹng đktqei vêuhkù phía trưnghwơhjcńc: "Chúng ta... tu đktqeạo... là vì cái gì...?"




Chàng trai áo trăbmeḱng lại nơhjcn̉ môgkaḅt nụ cưnghwơhjcǹi ôgkabn tôgkab̀n, khuôgkabn măbmeḳt thêuhkủ hiêuhkụn sưnghẉ thâfsubn tình  đktqeâfsub̀m âfsub́m, sưnghẉ âfsub́m áp lan tỏa đktqeêuhkún cả Trưnghwơhjcnng Tiêuhkủu Phàm. Hai tay áo chàng phâfsub́t nhẹ, môgkaḅt  làn gió thôgkab̉i tan biêuhkún tâfsub́t cả nhưnghw̃ng bụi cát nho nhỏ dưnghwơhjcńi châfsubn, còn lại chỉ là hưnghwgkab tĩnh  mịch.

Giọng nói ôgkabn tôgkab̀n của chàng lại câfsub́t lêuhkun: "Sưnghw huynh, hãy buôgkabng đktqei!"

"Keng!" Thanh côgkab̉ kiêuhkúm âfsub̉n chưnghẃa sưnghẃc mạnh khuynh đktqeảo trơhjcǹi đktqeâfsub́t rơhjcni xuôgkab́ng tưnghẁ tay Đatlbạo  Huyêuhkùn châfsubn nhâfsubn. Giơhjcǹ đktqeâfsuby trôgkabng nó cũng chăbmek̉ng khác gì nhưnghw̃ng thanh kiêuhkúm thôgkabng thưnghwơhjcǹng  trong nhâfsubn gian thêuhkú tục. Khuôgkabn măbmeḳt Đatlbạo Huyêuhkùn châfsubn nhâfsubn dâfsub̀n hiêuhkụn nụ cưnghwơhjcǹi, nụ cưnghwơhjcǹi âfsub́p  áp nhưnghw của chàng thanh niêuhkun áo trăbmeḱng.

"Ta quả là ngôgkab́c nghêuhkúch, mâfsub́t bao nhiêuhkuu thơhjcǹi gian mơhjcńi hiêuhkủu đktqeưnghwơhjcṇc..."

Giọng nói Đatlbạo Huyêuhkùn chơhjcṇt trơhjcn̉ nêuhkun yêuhkúu ơhjcńt, lão bưnghwơhjcńc lêuhkun môgkaḅt bưnghwơhjcńc, giơhjcn hai cánh tay  ngơhjcñ nhưnghw muôgkab́n ôgkabm trọn bóng hình thâfsubn thuôgkaḅc kia, nhưnghwng chỉ giâfsuby lát tâfsub́m thâfsubn Đatlbạo  Huyêuhkùn đktqeôgkab̉ gục, sóng soài trêuhkun măbmeḳt đktqeâfsub́t.

nghẃc mạnh trong ngưnghwơhjcǹi lão đktqeã tiêuhkuu tan hêuhkút, nụ cưnghwơhjcǹi nhạt nhẽo trêuhkun khuôgkabn măbmeḳt cũng  khôgkabng còn.

Trơhjcǹi đktqeâfsub́t văbmeḱng lăbmeḳng. Trong giâfsuby phút chỉ còn tiêuhkúng gió rì rào. Nhâfsubn vâfsuḅt đktqeã tưnghẁng hôgkab phong hoán vũ đktqeã ra đktqei trong lăbmeḳng lẽ.

Trưnghwơhjcnng Tiêuhkủu Phàm ngạc nhiêuhkun đktqeưnghẃng bêuhkun, chưnghẃng kiêuhkún toàn bôgkaḅ sưnghẉ viêuhkục.

Bóng dáng chàng thanh niêuhkun áo trăbmeḱng đktqeã nhạt nhòa nhưnghwng vâfsub̃n chưnghwa hoàn toàn  mâfsub́t đktqei, sau khi nhìn ngăbmeḱm môgkaḅt lúc thi thêuhkủ Đatlbạo Huyêuhkùn châfsubn nhâfsubn chơhjcṇt chàng ngoái nhìn  Trưnghwơhjcnng Tiêuhkủu Phàm.

Trưnghwơhjcnng Tiêuhkủu Phàm khôgkabng hiêuhkủu con ngưnghwơhjcǹi áo trăbmeḱng có thâfsubn phâfsuḅn thêuhkú nào, nhưnghwng  lòng khâfsubm phục môgkab̃i lúc môgkaḅt lơhjcńn lêuhkun. Hăbmeḱn vòng tay nói khẽ: "Tiêuhkùn bôgkab́i!"

Chàng thanh niêuhkun vâfsub̃n giưnghw̃ nguyêuhkun nụ cưnghwơhjcǹi ôgkabn tôgkab̀n. Nhìn ánh măbmeḱt kính phục của  hăbmeḱn, chàng mỉm cưnghwơhjcǹi gâfsuḅt đktqeâfsub̀u: "Con trai, con cưnghẁ lăbmeḱm!"

Trưnghwơhjcnng Tiêuhkủu Phàm khôgkabng hiêuhkủu vì sao chàng trai áo trăbmeḱng lại khen mình, càng  khôgkabng hiêuhkủu đktqeưnghwơhjcṇc chưnghw̃ "cưnghẁ." có nghĩa thêuhkú nào. Nhưnghwng chàng thanh niêuhkun áo trăbmeḱng tuyêuhkụt  nhiêuhkun khôgkabng hêuhkù giải thích, chỉ khẽ vung tay, Tru Tiêuhkun Côgkab̉ Kiêuhkúm đktqeang năbmek̀m trêuhkun măbmeḳt đktqeâfsub́t  nhưnghw đktqeưnghwơhjcṇc môgkaḅt sưnghẃc mạnh vôgkab hình dưnghẉng dâfsuḅy, bay lêuhkun.

Ánh măbmeḱt chàng trai chăbmekm chú vào thanh kiêuhkúm côgkab̉, tiêuhkúp đktqeó nhìn Trưnghwơhjcnng Tiêuhkủu Phàm,  ôgkabn tôgkab̀n: "Con trai, sưnghẃc mạnh của Tru Tiêuhkun Côgkab̉ Kiêuhkúm là vôgkab biêuhkun huyêuhkùn diêuhkụu, có thêuhkủ giêuhkút tiêuhkun  diêuhkụt quỷ, phá hủy trơhjcǹi đktqeâfsub́t, vôgkab́n khôgkabng nêuhkun tôgkab̀n tại trêuhkun thêuhkú gian. Nhưnghwng nó đktqeã ơhjcn̉ đktqeâfsuby, vì  thêuhkú phải tìm cho nó môgkaḅt chủ nhâfsubn!"

nghẃt lơhjcǹi, Tru Tiêuhkun Côgkab̉ Kiêuhkúm lại nhè nhẹ bay lêuhkun, nhưnghw bị gió thôgkab̉i đktqeêuhkún phía trưnghwơhjcńc  Trưnghwơhjcnng Tiêuhkủu Phàm.

Trưnghwơhjcnng Tiêuhkủu Phàm kinh ngạc nhìn chàng thanh niêuhkun áo trăbmeḱng, môgkaḅt lúc mơhjcńi lăbmeḱp băbmeḱp:  "Tiêuhkùn bôgkab́i, ngài..."

Chàng thanh niêuhkun mỉm cưnghwơhjcǹi: "Con có biêuhkút vì sao con lại đktqeêuhkún đktqeâfsuby khôgkabng? Chính là do thanh kiêuhkúm này kêuhkuu gọi. Con mơhjcńi chính là chủ nhâfsubn của nó!"

Trưnghwơhjcnng Tiêuhkủu Phàm hoảng hôgkab́t lăbmeḱc đktqeâfsub̀u: "Tiêuhkùn bôgkab́i, ngài vơhjcńi Đatlbạo Huyêuhkùn... sưnghw bá, hai  ngưnghwơhjcǹi đktqeêuhkùu là kỳ tài trêuhkun thêuhkú gian, thôgkabng tuêuhkụ cái thêuhkú. Hai vị mơhjcńi có đktqeủ tưnghw cách sơhjcn̉ hưnghw̃u côgkab̉ kiêuhkúm Tru Tiêuhkun, đktqeêuhkụ tưnghw̉ là kẻ ngu đktqeâfsub̀n, đktqeâfsubu dám đktqeảm đktqeưnghwơhjcnng côgkabng viêuhkục!"

Chàng thanh niêuhkun mỉm cưnghwơhjcǹi: "Đatlbảm đktqeưnghwơhjcnng đktqeưnghwơhjcṇc hay khôgkabng, con cưnghẃ câfsub̀m đktqeưnghwơhjcṇc thanh  kiêuhkúm lêuhkun là biêuhkút. Tru Tiêuhkun Côgkab̉ Kiêuhkúm là thâfsub̀n vâfsuḅt thêuhkú gian, ngưnghwơhjcǹi khôgkabng đktqeủ đktqeạo hạnh sẽ tuyêuhkụt nhiêuhkun khôgkabng thêuhkủ câfsub̀m lêuhkun đktqeưnghwơhjcṇc!"

Trưnghwơhjcnng Tiêuhkủu Phàm sưnghw̉ng sôgkab́t ngưnghwơhjcńc nhìn chàng thanh niêuhkun áo trăbmeḱng: "Tiêuhkủu bôgkab́i khôgkabng  hiêuhkủu..."

Chàng thanh niêuhkun nghiêuhkum giọng: "Tưnghẁ côgkab̉ chí kim, chỉ con là có duyêuhkun may găbmeḳp  đktqeưnghwơhjcṇc đktqeâfsub̀y đktqeủ năbmekm quyêuhkủn Thiêuhkun Thưnghw. Muôgkabn vạn ngưnghwơhjcǹi trong thiêuhkun hạ, bao gôgkab̀m cả ta, đktqeêuhkùu  khôgkabng có đktqeưnghwơhjcṇc cái duyêuhkun âfsub́y. Do đktqeó, chỉ có con mơhjcńi là chủ nhâfsubn châfsubn chính của thanh  kiêuhkúm này."

Trưnghwơhjcnng Tiêuhkủu Phàm càng nghe càng sưnghw̉ng sôgkab́t: "Tiêuhkùn bôgkab́i nói gì? Theo lơhjcǹi tiêuhkùn bôgkab́i, lẽ nào Tru Tiêuhkun Côgkab̉ Kiêuhkúm lại là..."

Chàng thanh niêuhkun mỉm cưnghwơhjcǹi gâfsuḅt đktqeâfsub̀u: "Đatlbúng thêuhkú! Tru Tiêuhkun Côgkab̉ Kiêuhkúm chính là quyêuhkủn  Thiêuhkun Thưnghw thưnghẃ năbmekm đktqeó!"

bmeḱc măbmeḳt chàng đktqeôgkaḅt nhiêuhkun tôgkab́i đktqei, nhưnghwng chỉ giâfsuby lát sau lại trơhjcn̉ vêuhkù bình thưnghwơhjcǹng, câfsub́t  giọng nhỏ nhẹ: "Đatlbuhkùu mâfsub́u chôgkab́t đktqeêuhkủ trơhjcn̉ thành chủ nhâfsubn của Tru Tiêuhkun Côgkab̉ Kiêuhkúm ngoài đktqeạo  hạnh của bản thâfsubn ra còn là thiêuhkụn tính trong lòng..."

Trưnghwơhjcnng Tiêuhkủu Phàm ngâfsuby ngưnghwơhjcǹi: "Ý tiêuhkùn bôgkab́i muôgkab́n nói..."

Chàng thanh niêuhkun nghiêuhkum giọng: "Tru Tiêuhkun Côgkab̉ Kiêuhkúm có sưnghẃc mạnh siêuhkuu phàm, ai  năbmeḱm đktqeưnghwơhjcṇc nó đktqeêuhkùu có thêuhkủ khuynh đktqeảo trơhjcǹi đktqeâfsub́t, khôgkab́ng chêuhkú thiêuhkun hạ. Nhưnghwng kẻ mang tà tâfsubm cho dù có sơhjcn̉ hưnghw̃u nó thì vêuhkù sau cũng sẽ bị tà niêuhkụm trong nó sai khiêuhkún, trơhjcn̉ thành nôgkabuhkụ của nó!"

Nói đktqeoạn chàng thanh niêuhkun thơhjcn̉ dài: "Ta và sưnghw huynh Đatlbạo Huyêuhkùn vôgkab́n tưnghẉ tin mình là thiêuhkun hạ vôgkab song. Nào ngơhjcǹ vêuhkù sau ta mơhjcńi hiêuhkủu đktqeưnghwơhjcṇc, chỉ nhưnghw̃ng ai có nghị lưnghẉc hơhjcnn ngưnghwơhjcǹi,  dám đktqeưnghwơhjcnng đktqeâfsub̀u vơhjcńi thâfsub́t bại, cho dù trong hoàn cảnh nào cũng khôgkabng bị nhiêuhkũm tà tâfsubm thì  mơhjcńi có thêuhkủ trơhjcn̉ thành chủ nhâfsubn châfsubn chính của Tru Tiêuhkun Côgkab̉ Kiêuhkúm."

Tru Tiêuhkun Côgkab̉ Kiêuhkúm châfsub̀m châfsuḅm bay đktqeêuhkún trưnghwơhjcńc măbmeḳt Trưnghwơhjcnng Tiêuhkủu Phàm. Trong khuôgkabn  cưnghw̉a, dáng hình chàng thành niêuhkun áo trăbmeḱng băbmeḱt đktqeâfsub̀u mơhjcǹ đktqei, nhưnghwng tiêuhkúng nói vâfsub̃n vang lêuhkun  rành rọt: "Hài tưnghw̉, hãy nhâfsuḅn lâfsub́y Tru Tiêuhkun Côgkab̉ Kiêuhkúm! Đatlbơhjcṇi khi con thâfsuḅt sưnghẉ hiêuhkủu rõ ý nghĩa câfsubu  nói trong Thiêuhkun Thưnghw, con sẽ hiêuhkủu đktqeưnghwơhjcṇc tâfsub́t cả..."

Bóng áo trăbmeḱng dâfsub̀n dâfsub̀n biêuhkún mâfsub́t.

Trưnghwơhjcnng Tiêuhkủu Phàm châfsub̀m châfsuḅm đktqeưnghwa tay ra giưnghw̃ chăbmeḳt lâfsub́y chuôgkabi côgkab̉ kiêuhkúm Tru Tiêuhkun.

bmekm ngón tay tưnghẁ tưnghẁ năbmeḱm chăbmeḳt lại.

xnsp̀m!" Môgkaḅt tiêuhkúng sét đktqeinh tai vang lêuhkun bêuhkun tai hăbmeḱn, châfsub́n đktqeôgkaḅng khôgkabng gian. Ánh  chơhjcńp sáng lòa rạch ngang bâfsub̀u trơhjcǹi, mâfsuby đktqeen theo gió cuôgkab̀n cuôgkaḅn bay tơhjcńi. Ảo Nguyêuhkụt rưnghẉc  sáng bảy luôgkab̀ng quang săbmeḱc chói chang, tụ hơhjcṇp lại thành môgkaḅt côgkaḅt sáng khôgkab̉ng lôgkab̀ duy nhâfsub́t,  tưnghẉ trêuhkun trơhjcǹi sà xuôgkab́ng bao trùm lâfsub́y thâfsubn thêuhkủ Trưnghwơhjcnng Tiêuhkủu Phàm.

"A...!", môgkaḅt tiêuhkúng rú kinh đktqeôgkaḅng đktqeâfsub́t trơhjcǹi, Trưnghwơhjcnng Tiêuhkủu Phàm bay lêuhkun rơhjcni lêuhkun bục têuhkú đktqeàn. Màu săbmeḱc kỳ dị của bảy côgkaḅt sáng cùng lúc bùng lêuhkun, cuôgkab́n vào nhau cùng xoay vâfsub̀n  trêuhkun trơhjcǹi cao, ngơhjcñ nhưnghw đktqeang hôgkab vang náo loạn.

Chính tại trung tâfsubm của luôgkab̀ng sáng, bóng dáng Trưnghwơhjcnng Tiêuhkủu Phàm dâfsub̀n dâfsub̀n mơhjcǹ đktqei,  chỉ còn nhìn thâfsub́y mơhjcngkab̀ cánh tay đktqeang châfsub̀m châfsuḅm giơhjcn cao Tru Tiêuhkun Côgkab̉ Kiêuhkúm. Theo đktqeà lêuhkun cao của Tru Tiêuhkun Côgkab̉ Kiêuhkúm, mâfsuby gió Thiêuhkun Cung cũng vâfsub̀n vũ mạnh hơhjcnn. Thanh kiêuhkúm  uy lưnghẉc tuyêuhkụt thêuhkú lại môgkaḅt lâfsub̀n nưnghw̃a xuâfsub́t hiêuhkụn trêuhkun thêuhkú gian, ai biêuhkút đktqeưnghwơhjcṇc là phúc hay là họa!

Xung quanh thâfsubn côgkab̉ kiêuhkúm Tru Tiêuhkun, dưnghwơhjcńi ánh sáng chói lòa của Ảo Nguyêuhkụt, trong  khôgkabng gian vôgkab cùng vôgkabfsuḅn bôgkab̃ng dâfsub̀n hiêuhkụn môgkaḅt hàng chưnghw̃ vàng kỳ vĩ, môgkab̃i chưnghw̃ cao có tơhjcńi  hàng trăbmekm trưnghwơhjcṇng, trải suôgkab́t tưnghẁ trơhjcǹi cao xuôgkab́ng đktqeêuhkún đktqeâfsub́t băbmek̀ng.

Thiêuhkun đktqeịa bâfsub́t nhâfsubn, dĩ vạn vâfsuḅt vi sôgkabfsub̉u!

Gió mâfsuby náo loạn, trơhjcǹi đktqeâfsub́t tiêuhkuu đktqeuhkùu.

oOo

Thanh Vâfsubn Sơhjcnn, đktqeỉnh cao ngang trơhjcǹi.

nghẁ trêuhkun đktqeỉnh núi cao nhìn xuôgkab́ng, châfsubn trơhjcǹi khôgkabng còn màu xanh vôgkabfsuḅn nhưnghw mọi  ngày. Lúc này đktqeâfsuby, nhưnghw̃ng bóng mâfsuby dưnghw̃ tơhjcṇn màu đktqeỏ máu đktqeang phủ kín châfsubn trơhjcǹi, dâfsub̀n  dâfsub̀n kéo vêuhkù đktqeỉnh Thanh Vâfsubn Sơhjcnn.

Trong Thanh Vâfsubn Môgkabn là môgkaḅt cảnh hôgkab̃n đktqeôgkaḅn chưnghwa tưnghẁng thâfsub́y. Ma Giáo thâfsubm nhâfsuḅp  lâfsub̀n này, sưnghẃc mạnh quả là khôgkabng thêuhkủ tưnghwơhjcn̉ng tưnghwơhjcṇng nôgkab̉i. Trong chỉ có môgkaḅt ngày, chính đktqeạo  đktqeã tôgkab̉n thưnghwơhjcnng tơhjcńi tám chín phâfsub̀n nguyêuhkun khí, đktqeang đktqeưnghẃng trưnghwơhjcńc vưnghẉc thăbmek̉m diêuhkụt vong. Sưnghẃc  mạnh chính đktqeạo mâfsub́t đktqei khôgkabng phải chỉ do tưnghw̉ chiêuhkún mà chính vì pháp thuâfsuḅt đktqeôgkaḅc ác thâfsub̀n  bí của Quỷ Vưnghwơhjcnng. Dưnghwơhjcńi sưnghẃc mạnh pháp thuâfsuḅt tà ác đktqeó, các môgkabn nhâfsubn chính đktqeạo khôgkabng  còn nhâfsuḅn ra đktqeôgkab̀ng môgkabn, đktqeánh giêuhkút lâfsub̃n nhau nhưnghw kẻ thù truyêuhkùn kiêuhkúp.

nghẃc mạnh tà dị của Quỷ Vưnghwơhjcnng chỉ nháy măbmeḱt đktqeã làm đktqeuhkun đktqeảo càn khôgkabn. Hăbmek̀ng hà sa sôgkab́ môgkabn nhâfsubn chính đktqeạo đktqeã mâfsub́t hêuhkút thâfsub̀n trí, trơhjcn̉ thành nhưnghw̃ng hung thâfsub̀n đktqeăbmek̀ng đktqeăbmeḱng sát  khí trong tay Ma Giáo. Trong tay Quỷ Vưnghwơhjcnng đktqeã có đktqeêuhkún trêuhkun mưnghwơhjcǹi vạn tay châfsubn, tạo nêuhkun  sưnghẃc mạnh tai ưnghwơhjcnng khuynh đktqeảo trơhjcǹi đktqeâfsub́t.

Thanh Vâfsubn Môgkabn giơhjcǹ đktqeâfsuby là nơhjcni duy nhâfsub́t còn lại của phe chính đktqeạo. Cả Thiêuhkun Âxnspm  Tưnghẉ lưnghẁng lâfsub̃y dạo nào cũng đktqeã rơhjcni vào tay Ma Giáo, chỉ còn sót lại mưnghwơhjcǹi mâfsub́y cao tăbmekng  đktqeang đktqeêuhkún gia nhâfsuḅp vào Thanh Vâfsubn Môgkabn, trong đktqeó có phưnghwơhjcnng trưnghwơhjcṇng Phôgkab̉ Hoăbmek̀ng thưnghwơhjcṇng  nhâfsubn, Phôgkab̉ Khôgkabng thâfsub̀n tăbmekng và đktqeêuhkụ tưnghw̉ ưnghwu tú Pháp Tưnghwơhjcńng, ngoài ra còn có môgkaḅt lão tăbmekng gâfsub̀y  còm, trâfsub̀m ngâfsubm ít nói, bao giơhjcǹ cũng đktqeưnghẃng bêuhkun cạnh Phôgkab̉ Hoăbmek̀ng thưnghwơhjcṇng nhâfsubn.

Nghe tin Thiêuhkun Âxnspm Tưnghẉ lâfsubm nạn tìm tơhjcńi, Thanh Vâfsubn Môgkabn bôgkab̃ng chôgkab́c sôgkabi đktqeôgkaḅng hăbmek̉n  lêuhkun. Bao nhiêuhkuu năbmekm tháng qua, Thiêuhkun Âxnspm Tưnghẉ vơhjcńi Thanh Vâfsubn Môgkabn giao tình khăbmekng khít,  hêuhkũ có nạn lơhjcńn thì cùng nhau kêuhkù vai chôgkab́ng đktqeịch. Môgkabn nhâfsubn Thanh Vâfsubn Môgkabn râfsub̀m rôgkaḅ đktqeêuhkún  trưnghwơhjcńc đktqeạo đktqeưnghwơhjcǹng, nhìn thâfsub́y tình cảnh các tăbmekng nhâfsubn Thiêuhkun Âxnspm Tưnghẉ, nhâfsub́t thơhjcǹi đktqeêuhkùu trơhjcn̉ nêuhkun  câfsubm lăbmeḳng.

Đatlbâfsub̀u não Thanh Vâfsubn Môgkabn, ngoài Tiêuhkuu Dâfsuḅt Tài tạm thơhjcǹi giải quyêuhkút sưnghẉ vụ còn có Tăbmekng Thúc Thưnghwơhjcǹng ơhjcn̉ Đatlbại Trúc Phong và Thủy Nguyêuhkụt đktqeại sưnghw cai quản Tiêuhkủu Trúc Phong.  Tăbmekng Thúc Thưnghwơhjcǹng nhìn qua các tăbmekng nhâfsubn Thiêuhkun Âxnspm Tưnghẉ, chỉ thâfsub́y ngưnghwơhjcǹi nào ngưnghwơhjcǹi nâfsub́y  nét măbmeḳt thêuhkunghwơhjcnng, trêuhkun ngưnghwơhjcǹi đktqeêuhkùu loang lôgkab̉ vêuhkút máu, ăbmeḱt hăbmek̉n trưnghwơhjcńc khi tơhjcńi nơhjcni này đktqeã phải kinh qua khôgkabng ít khôgkab̉ chiêuhkún. Thiêuhkun Âxnspm Tưnghẉ vôgkab́n khôgkabng ít môgkabn nhâfsubn, giơhjcǹ đktqeâfsuby chỉ có môgkaḅt sôgkab́ ngưnghwơhjcǹi tìm đktqeêuhkún, lẽ nào...

bmekng Thúc Thưnghwơhjcǹng bưnghwơhjcńc thêuhkum môgkaḅt bưnghwơhjcńc, châfsub̀n chưnghẁ môgkaḅt lúc mơhjcńi khó khăbmekn câfsub́t giọng:  "Phôgkab̉ Hoăbmek̀ng thưnghwơhjcṇng nhâfsubn, các ngưnghwơhjcǹi khác... hâfsuby..."

Phôgkab̉ Hoăbmek̀ng bình tĩnh chăbmeḱp tay đktqeáp lêuhkũ: "Trâfsuḅn hoạn nạn này, mọi sinh linh thiêuhkun hạ đktqeêuhkùu thành tro bụi. Tăbmekng ni bản tưnghẉ vôgkab́n muôgkab́n cưnghẃu sôgkab́ng trăbmekm họ, nhưnghwng pháp thuâfsuḅt của  chúng tăbmekng cao môgkaḅt thưnghwơhjcńc thì pháp thuâfsuḅt Ma Giáo cao môgkaḅt trưnghwơhjcṇng, bơhjcn̉i vâfsuḅy đktqea sôgkab́ đktqeêuhkụ tưnghw̉ đktqeêuhkùu đktqeã viêuhkun tịch."

Nói rôgkab̀i, đktqeại sưnghw buôgkabng môgkaḅt tiêuhkúng "A di đktqeà Phâfsuḅt."

bmekng Thúc Thưnghwơhjcǹng câfsubm lăbmeḳng, nét măbmeḳt tỏ rõ sưnghẉ đktqeau khôgkab̉ và bôgkab́i rôgkab́i, Tiêuhkuu Dâfsuḅt Tài côgkab́ trâfsub́n tĩnh nhưnghwng nụ cưnghwơhjcǹi vâfsub̃n khôgkabng giâfsub́u nôgkab̉i vẻ khiêuhkun cưnghwơhjcñng: "Dù thêuhkú nào đktqei nưnghw̃a, chưnghw vị  đktqeại sưnghw đktqeêuhkún là tôgkab́t rôgkab̀i, xin mơhjcǹi vào!"

Phôgkab̉ Hoăbmek̀ng và tăbmekng nhâfsubn Thiêuhkun Âxnspm Tưnghẉ chăbmeḱp tay đktqeáp lêuhkũ, đktqeoạn theo nhau rảo bưnghwơhjcńc  đktqeêuhkún Ngọc Thanh Đatlbuhkụn. Phía sau đktqeoàn ngưnghwơhjcǹi, mâfsuby đktqeỏ nhưnghw máu môgkab̃i lúc môgkaḅt năbmeḳng thêuhkum,  dưnghwơhjcǹng nhưnghwbmeḱp kéo cả bâfsub̀u trơhjcǹi sâfsuḅp xuôgkab́ng.

Thủy Nguyêuhkụt đktqeại sưnghw ngoái sang, thâfsub́y Lục Tuyêuhkút Kỳ đktqeang theo sát bêuhkun mình bâfsub́t ngơhjcǹ đktqei tơhjcńi hàng lan can cạnh bâfsuḅc tam câfsub́p, dưnghẉa vào tay vịn nhìn ra xa xăbmekm, nét măbmeḳt châfsub́t đktqeâfsub̀y  ưnghwu tưnghwfsubm sưnghẉ. Sưnghw thái toan câfsub́t tiêuhkúng gọi, bôgkab̃ng nhưnghw nghĩ tơhjcńi chuyêuhkụn gì, lăbmeḳng lẽ bưnghwơhjcńc tơhjcńi, hạ giọng: "Tuyêuhkút Kỳ!"

Lục Tuyêuhkút Kỳ giâfsuḅt mình ngoái lại, nhìn thâfsub́y bà vôgkaḅi vàng gâfsuḅt đktqeâfsub̀u: "Sưnghw phụ, đktqeêuhkụ tưnghw̉ sẽ vào ngay!"

Nói rôgkab̀i toan bưnghwơhjcńc tiêuhkúp lêuhkun Ngọc Thanh Đatlbuhkụn, nào ngơhjcǹ nét măbmeḳt Thủy Nguyêuhkụt thoáng  hiêuhkụn vẻ xót xa, đktqeưnghwa tay ra năbmeḱm lâfsub́y bàn tay Lục Tuyêuhkút Kỳ lôgkabi nàng sang môgkaḅt chôgkab̃ văbmeḱng.

Lục Tuyêuhkút Kỳ ngạc nhiêuhkun nhìn đktqeăbmekm đktqeăbmekm vào bà: "Sưnghw phụ, sao lại thêuhkú này?"

Thủy Nguyêuhkụt thơhjcn̉ môgkaḅt hơhjcni dài, nhìn quanh khôgkabng có ai mơhjcńi thâfsub́p giọng nhè nhẹ:  "Tuyêuhkút Kỳ, con hãy đktqei đktqei!"

Lục Tuyêuhkút Kỳ giâfsuḅt mình: "Sưnghw phụ, sưnghw phụ đktqeịnh bảo đktqeêuhkụ tưnghw̉ đktqei đktqeâfsubu?"

Thủy Nguyêuhkụt đktqeại sưnghw nhìn vêuhkù phía nhưnghw̃ng đktqeám mâfsuby đktqeỏ đktqeang cuôgkab̀n cuôgkaḅn lao tơhjcńi, giọng  lại càng hạ xuôgkab́ng: "Mau rơhjcǹi Thanh Vâfsubn Sơhjcnn tìm ngưnghwơhjcǹi con thưnghwơhjcnng nhơhjcń, đktqeêuhkún nơhjcni nào mà con muôgkab́n đktqei. Hãy sôgkab́ng hạnh phúc cùng ngưnghwơhjcǹi đktqeó!"

Nói đktqeoạn bà châfsub̀m châfsuḅm quay đktqeâfsub̀u nhìn sang phía nàng, trâfsub̀m giọng: "Đatlbưnghẁng bao  giơhjcǹ quay lại!"

Khuôgkabn măbmeḳt Lục Tuyêuhkút Kỳ trăbmeḱng nhơhjcṇt, khóe măbmeḱt lêuhkụ ưnghẃa lưnghwng tròng. Mãi môgkaḅt lúc sau,  nàng mơhjcńi lăbmeḱc đktqeâfsub̀u, giọng nhỏ nhẹ nhưnghwng cưnghwơhjcnng quyêuhkút: "Sưnghw phụ, con khôgkabng muôgkab́n đktqei, con  muôgkab́n ơhjcn̉ đktqeâfsuby cùng ngưnghwơhjcǹi!"

Thủy Nguyêuhkụt đktqeại sưnghwnghwơhjcǹi lêuhkun đktqeau khôgkab̉: "Hài tưnghw̉ ngôgkab́c, sưnghw phụ ta đktqeã sôgkab́ng đktqeêuhkún ngâfsub̀n  này tuôgkab̉i rôgkab̀i, có chêuhkút đktqei cũng khôgkabng có gì hôgkab́i tiêuhkúc. Nhưnghwng con còn trẻ, lại đktqeang có ngưnghwơhjcǹi  thưnghwơhjcnng yêuhkuu. Nghe lơhjcǹi sưnghw phụ, hãy rơhjcǹi Thanh Vâfsubn Sơhjcnn, hãy cùng ngưnghwơhjcǹi âfsub́y rơhjcǹi xa nơhjcni này..."

Lục Tuyêuhkút Kỳ căbmeḱn răbmekng, cả ngưnghwơhjcǹi run lêuhkun vì bâfsub́t ngơhjcǹ và cảm đktqeôgkaḅng. Nàng nhăbmeḱm chăbmeḳt  măbmeḱt côgkab́ kêuhkùm nén nhưnghw̃ng cảm xúc đktqeang đktqean xen kịch liêuhkụt trong lòng. Nhưnghwng rôgkab́t cuôgkaḅc nàng  vâfsub̃n lăbmeḱc đktqeâfsub̀u quay ngưnghwơhjcǹi bưnghwơhjcńc vêuhkù phía Ngọc Thanh Đatlbuhkụn.

Thủy Nguyêuhkụt đktqeại sưnghw nhìn theo tâfsub́m thâfsubn mảnh khảnh của nàng, thơhjcn̉ dài môgkaḅt tiêuhkúng  rôgkab̀i khe khẽ lăbmeḱc đktqeâfsub̀u, thâfsub̀n săbmeḱc biêuhkủu lôgkaḅ môgkaḅt vẻ thêuhkunghwơhjcnng cưnghẉc đktqeôgkaḅ. Ngâfsuḅp ngưnghẁng giâfsuby lát, bà cũng đktqeành rơhjcǹi bưnghwơhjcńc theo sau nàng.

Đatlbôgkaḅt ngôgkaḅt bà dưnghẁng lại nhìn vêuhkù phía góc sâfsubn phía xa, chỉ thâfsub́y nơhjcni đktqeó môgkaḅt nam môgkaḅt  nưnghw̃ đktqeưnghẃng kêuhkù bêuhkun nhau, hạ giọng thì thào. Hai ngưnghwơhjcǹi đktqeó, nưnghw̃ chính là Văbmekn Mâfsub̃n đktqeêuhkụ tưnghw̉ của bà,  nam là Tôgkab́ng Đatlbại Nhâfsubn ơhjcn̉ Đatlbại Trúc Phong. Thâfsub̀n săbmeḱc cả hai đktqeêuhkùu lo âfsubu bâfsub́t đktqeịnh, nhưnghwng cái  nhìn họ trao cho nhau thâfsuḅt dịu dàng nôgkab̀ng âfsub́m.

Lòng Thủy Nguyêuhkụt nhưnghw càng nhói đktqeau, bà chỉ còn biêuhkút cúi đktqeâfsub̀u, châfsub̀m châfsuḅm bưnghwơhjcńc  vào trong Ngọc Thanh Đatlbuhkụn.

Trong đktqeại sảnh, tăbmekng ni đktqeêuhkụ tưnghw̉ đktqeã yêuhkun vị, Phôgkab̉ Hoăbmek̀ng thưnghwơhjcṇng nhâfsubn đktqeưnghẃc cao vọng  trọng đktqeưnghwơhjcṇc kính thỉnh ngôgkab̀i chủ tọa nhưnghwng Thưnghwơhjcṇng Nhâfsubn kiêuhkun quyêuhkút khưnghwơhjcńc tưnghẁ, thành ra  ghêuhkú chủ tọa đktqeêuhkủ trôgkab́ng, nhâfsubn sĩ chính đktqeạo ngôgkab̀i kín hai bêuhkun.

bmekng Thúc Thưnghwơhjcǹng ho lêuhkun môgkaḅt tiêuhkúng, băbmeḱt đktqeâfsub̀u: "Đatlbại sưnghw, xin hỏi vùng lâfsubn câfsuḅn Thiêuhkun  Âxnspm Tưnghẉ lẽ nào cũng bị Ma Giáo yêuhkuu nhâfsubn hủy diêuhkụt?"

Phôgkab̉ Hoăbmek̀ng thưnghwơhjcṇng nhâfsubn chăbmeḱp tay lăbmeḱc đktqeâfsub̀u: "Ngã Phâfsuḅt tưnghẁ bi, yêuhkuu tà Ma Giáo hiêuhkụn  giơhjcǹ còn chưnghwa làm hại bá tánh xung quanh Thiêuhkun Âxnspm Tưnghẉ. Nghe tin Ma Giáo yêuhkuu nhâfsubn trơhjcn̉ lại sát sinh gâfsuby họa, đktqeêuhkủ bảo vêuhkụ chính đktqeạo thiêuhkun hạ, chúng tăbmekng mơhjcńi tơhjcńi ngăbmekn cản họ.  Nhưnghwng nào ngơhjcǹ Ma Giáo pháp thuâfsuḅt lơhjcṇi hại, đktqeã tàn hại râfsub́t nhiêuhkùu đktqeêuhkụ tưnghw̉ của bản tưnghẉ. Ôbkyzi...  lão nạp quả là có tôgkaḅi lơhjcńn..."

Nhâfsubn sĩ chính đktqeạo đktqeêuhkùu cúi đktqeâfsub̀u trâfsub̀m măbmeḳc. Tiêuhkuu Dâfsuḅt Tài khẽ khàng lêuhkun tiêuhkúng: "Đatlbại  sưnghw chơhjcń nêuhkun tưnghẉ trách mình! Các huynh đktqeêuhkụ viêuhkun tịch đktqeêuhkùu đktqeã đktqeưnghwơhjcṇc vêuhkù vơhjcńi Tâfsuby Phưnghwơhjcnng cưnghẉc  lạc, viêuhkục trưnghwơhjcńc măbmeḱt hiêuhkụn giơhjcǹ là đktqeôgkab́i phó vơhjcńi tà nghiêuhkụt Ma Giáo."

Phôgkab̉ Hoăbmek̀ng thưnghwơhjcṇng nhâfsubn thơhjcn̉ môgkaḅt hơhjcni dài, đktqeưnghwa măbmeḱt nhìn quanh tâfsub́t cả môgkabn hạ Thanh  Vâfsubn Môgkabn: "Cục diêuhkụn trưnghwơhjcńc măbmeḱt đktqeang nhưnghwnghwơhjcńc sôgkabi lưnghw̉a bỏng. Nhìn khăbmeḱp thiêuhkun hạ chỉ còn Đatlbạo Huyêuhkùn sưnghw huynh của quý phái là hy vọng duy nhâfsub́t, Tru Tiêuhkun Côgkab̉ Kiêuhkúm trâfsuḅn có thêuhkủ phát dưnghwơhjcnng thâfsub̀n uy, xoay chuyêuhkủn cục diêuhkụn cưnghẃu giúp chúng sinh. Môgkab Phâfsuḅt, bâfsub̀n tăbmekng xin  ủy thác vâfsuḅy!"

Nói đktqeoạn, đktqeại sưnghw chăbmeḱp tay hành lêuhkũ. Thâfsuḅt khôgkabng ngơhjcǹ, tâfsub́t cả đktqeêuhkụ tưnghw̉ Thanh Vâfsubn Môgkabn ai  ai cũng nín lăbmeḳng nhìn tránh đktqei. Phôgkab̉ Hoăbmek̀ng thưnghwơhjcṇng nhâfsubn phát hiêuhkụn ngay ra tình thêuhkú bâfsub́t  thưnghwơhjcǹng, ngạc nhiêuhkun: "Bâfsub̀n tăbmekng hỏi khôgkabng phải..."

Tiêuhkuu Dâfsuḅt Tài cưnghwơhjcǹi khôgkab̉ não: "Đatlbại sưnghw có lẽ khôgkabng biêuhkút, Thanh Vâfsubn Môgkabn của vãn bôgkab́i  cũng phát sinh biêuhkún côgkab́. Âxnspn sưnghw đktqeã... đktqeã mâfsub́t tích nhiêuhkùu ngày rôgkab̀i!"

Chúng tăbmekng Thiêuhkun Âxnspm Tưnghẉ giâfsuḅt mình nhìn nhau, Phôgkab̉ Hoăbmek̀ng thưnghwơhjcṇng nhâfsubn ngạc  nhiêuhkun: "Xin hỏi chuyêuhkụn xảy ra nhưnghw thêuhkú nào?"

Tiêuhkuu Dâfsuḅt Tài thơhjcn̉ dài: "Chuyêuhkụn đktqeêuhkún thêuhkú này vãn bôgkab́i cũng khôgkabng muôgkab́n giâfsub́u nưnghw̃a. Kêuhkủ tưnghẁ sau khi bày Tru Tiêuhkun Côgkab̉ Kiêuhkúm trâfsuḅn đktqeánh thăbmeḱng Thú Thâfsub̀n, âfsubn sưnghwgkab̃ng sinh ra nhưnghw̃ng  biêuhkủu hiêuhkụn khác thưnghwơhjcǹng. Vôgkab́n khôgkabng có lý do gì nghiêuhkum trọng, nhưnghwng âfsubn sưnghw đktqeã làm môgkaḅt sôgkab́ viêuhkục... kỳ quái rôgkab̀i môgkaḅt mình xuâfsub́t sơhjcnn, tưnghẁ đktqeó mâfsub́t dâfsub́u vêuhkút đktqeêuhkún nay khôgkabng có tin tưnghẃc gì."

Phôgkab̉ Hoăbmek̀ng thưnghwơhjcṇng nhâfsubn sưnghw̃ng sơhjcǹ khôgkabng nói lêuhkun lơhjcǹi. Đatlbạo Huyêuhkùn châfsubn nhâfsubn môgkaḅt đktqeơhjcǹi  tu hành thâfsub̀n thôgkabng, đktqeưnghwơhjcṇc cả thiêuhkun hạ ngưnghwơhjcñng môgkaḅ, sao lại có thêuhkủ mâfsub́t tích môgkaḅt cách khôgkabng  minh bạch nhưnghwfsuḅy? Nhìn thâfsub̀n săbmeḱc Tiêuhkuu Dâfsuḅt Tài và môgkabn hạ Thanh Vâfsubn rõ ràng là khôgkabng  phải nói dôgkab́i, nhưnghwng trong vẻ bôgkab́i rôgkab́i âfsub́y dưnghwơhjcǹng nhưnghwfsub̃n che giâfsub́u đktqeuhkùu gì. Có đktqeuhkùu chuyêuhkụn  quan trọng nhâfsub́t bâfsuby giơhjcǹ khôgkabng phải là truy nguyêuhkun sưnghẉ viêuhkục mà là phải làm thêuhkú nào đktqeôgkab́i  phó vơhjcńi đktqeại họa săbmeḱp tơhjcńi.

Phôgkab̉ Hoăbmek̀ng thưnghwơhjcṇng nhâfsubn nhìn chúng nhâfsubn Thanh Vâfsubn Môgkabn, nghiêuhkum giọng: "Thêuhkú thì... khôgkabng rõ Tru Tiêuhkun Côgkab̉ Kiêuhkúm có còn trong quý môgkabn nưnghw̃a khôgkabng? Trong quý phái liêuhkụu  còn ngưnghwơhjcǹi đktqeưnghẃc cao vọng trọng có thêuhkủ bày Tru Tiêuhkun Kiêuhkúm Trâfsuḅn đktqeôgkab́i phó Ma Giáo?"

fsub̀n này Tiêuhkuu Dâfsuḅt Tài khôgkabng lêuhkun tiêuhkúng, Tăbmekng Thúc Thưnghwơhjcǹng bêuhkun cạnh đktqeơhjcñ lơhjcǹi: "Đatlbại sưnghw  có chôgkab̃ chưnghwa biêuhkút, xưnghwa nay Tru Tiêuhkun Côgkab̉ Kiêuhkúm vôgkab́n luôgkabn do duy nhâfsub́t chưnghwơhjcn̉ng giáo châfsubn  nhâfsubn quản lý. Tru Tiêuhkun Côgkab̉ Kiêuhkúm đktqeưnghwơhjcṇc truyêuhkùn tâfsuḅn tay giưnghw̃a các đktqeơhjcǹi chưnghwơhjcn̉ng giáo, ngưnghwơhjcǹi  ngoài khôgkabng thêuhkủ đktqeêuhkún gâfsub̀n, nêuhkun có thêuhkủ giơhjcǹ đktqeâfsuby cũng đktqeã mâfsub́t tích cùng vơhjcńi sưnghw huynh Đatlbạo  Huyêuhkùn. Hơhjcnn nưnghw̃a, cho dù có Tru Tiêuhkun Côgkab̉ Kiêuhkúm ơhjcn̉ đktqeâfsuby, muôgkab́n phát đktqeôgkaḅng đktqeưnghwơhjcṇc Tru Tiêuhkun Côgkab̉ Kiêuhkúm trâfsuḅn phải là ngưnghwơhjcǹi thâfsub̀n thôgkabng quảng đktqeại, đktqeạo hạnh tuyêuhkụt thêuhkú. Bản môgkabn tưnghẁ hơhjcnn trăbmekm  năbmekm nay... duy chỉ có sưnghw phụ Đatlbạo Huyêuhkùn là luyêuhkụn đktqeưnghwơhjcṇc đktqeêuhkún trình đktqeôgkaḅ đktqeó. Chúng bâfsub̀n đktqeạo  có lẽ phải lưnghẉc bâfsub́t tòng tâfsubm rôgkab̀i!"

Hy vọng mong manh cuôgkab́i cùng của Phôgkab̉ Hoăbmek̀ng thưnghwơhjcṇng nhâfsubn đktqeã tiêuhkuu tan, đktqeại sưnghw cúi  đktqeâfsub̀u than dài: "A di đktqeà Phâfsuḅt, sưnghẉ thưnghẉc nêuhkúu mà nhưnghwfsuḅy thì thâfsub́t bại đktqeã rõ ràng, tai họa sẽ giáng xuôgkab́ng đktqeâfsub̀u chúng sinh thiêuhkun hạ...!"

Cả đktqeuhkụn Ngọc Thanh im lăbmeḳng nhưnghw đktqeá, mọi khuôgkabn măbmeḳt đktqeêuhkùu lôgkaḅ vẻ thêuhkunghwơhjcnng, mọi mái  đktqeâfsub̀u dâfsub̀n dâfsub̀n gục xuôgkab́ng.

gkab̃ng nhiêuhkun tưnghẁ chôgkab́n xa xăbmekm văbmek̉ng tơhjcńi môgkaḅt tiêuhkúng kêuhkuu kinh hoàng, tiêuhkúp theo là nhưnghw̃ng  tiêuhkúng gào rú rùng rơhjcṇn nhưnghw hàng ngàn vạn dã thú đktqeang âfsub̀m âfsub̀m kéo tơhjcńi. Môgkaḅt đktqeêuhkụ tưnghw̉ Thanh  Vâfsubn Môgkabn săbmeḱc măbmeḳt đktqeâfsub̀y vẻ tuyêuhkụt vọng chạy vào đktqeại sảnh hét lơhjcńn: "Ma... Ma Giáo yêuhkuu nhâfsubn  đktqeêuhkún rôgkab̀i...!"

Nhâfsubn sĩ chính đktqeạo đktqeưnghẃng bâfsuḅt dâfsuḅy khỏi ghêuhkú, nét măbmeḳt môgkab̃i ngưnghwơhjcǹi đktqeêuhkùu lôgkaḅ vẻ sơhjcṇ hãi lo âfsubu.  Dâfsub̀n dâfsub̀n, nôgkab̃i tuyêuhkụt vọng tràn ngâfsuḅp khăbmeḱp trong ngoài đktqeuhkụn Ngọc Thanh, khí thêuhkú chùng  xuôgkab́ng bi quan rêuhkụu rã.

Lẽ nào khôgkabng còn môgkaḅt chút hy vọng? Lẽ nào tâfsub́t cả đktqeêuhkùu bị hủy diêuhkụt?

Đatlbăbmek̀ng sau đktqeám đktqeôgkabng, Lục Tuyêuhkút Kỳ lăbmeḳng lẽ quay đktqeâfsub̀u nhìn vêuhkù chôgkab́n xa xăbmekm. Khuôgkabn  măbmeḳt nàng khôgkabng môgkaḅt mảy may biêuhkún săbmeḱc sơhjcṇ hãi, vâfsub̃n mang môgkaḅt vẻ bình thản thưnghwơhjcǹng ngày,  dịu dàng nhưnghwng cưnghwơhjcnng quyêuhkút.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.