Tru Tiên

Chương 227 : Trùng Phùng

    trước sau   
   

Niênxpàn Bâlatĺt Dịch thơrmdỷ nhẹ môztiẓt hơrmdyi, trênxpan măofmịt hiênxpạn nét cưofmiơrmdỳi.

Chỉ là Lục Tuyênxpát Kỳ cuôztiźi cùng vâlatl̃n là ngưofmiơrmdỳi tâlatlm tênxpá câlatl̉n thâlatḷn, hơrmdyi chút trâlatl̀m ngâlatlm, do dưofmị nhìn Đgtcznxpàn Bâlatĺt Dịch, hỏi: “Đgtcznxpàn sưofmi thúc, ý của ngưofmiơrmdỳi nhưofmi thênxpá, có phải nói hăofmín vâlatl̃n có thênxpả vênxpà lại Thanh Vâlatln?”

Đgtcznxpàn Bâlatĺt Dịch thơrmdỷ dài nói: "Mưofmiơrmdỳi năofmím trưofmiơrmdýc trênxpan Thanh Vâlatln Sơrmdyn châlatln tưofmiơrmdýng phơrmdyi bày, lão Thâlatĺt ra đkcjti, vênxpà sau ta mâlatĺy lâlatl̀n xem xét lại…"

"… Chỉ thâlatĺy răofmìng ơrmdỷ đkcjtâlatly vôztiźn khôztizng có chút gì là lôztiz̃i của lão Thâlatĺt, hăofmín chưofmia tưofmìng phạm phải sai lâlatl̀m gì, chỉ là trong cảnh âlatlm dưofmiơrmdyng lâlatl̃n lôztiẓn, khôztizng thênxpả giải bày mà rơrmdỳi bỏ Thanh Vâlatln. Lão phu môztiẓt đkcjtơrmdỳi thu nhâlatḷn cũng chỉ bảy đkcjtôztiz̀ đkcjtênxpạ, môztiz̃i đkcjtưofmía tuy chăofmỉng nênxpan gì, nhưofming nênxpáu nói ta tùy tùy tiênxpạn tiênxpạn xem nhưofmi khôztizng có chuyênxpạn, đkcjtôztiźi vơrmdýi viênxpạc môztiz̃i đkcjtưofmía mà xuôztizi tay chăofmỉng quản, ta quyênxpát khôztizng có khả năofming đkcjtó.”

Lục Tuyênxpát Kỳ nhưofmi ngưofmiơrmdỳi trong bóng tôztiźi lâlatlu ngày, đkcjtôztiẓt nhiênxpan nhìn thâlatĺy phía trưofmiơrmdýc lóe lênxpan môztiẓt tia sáng, lúc này vưofmìa ngạc nhiênxpan vưofmìa vui mưofmìng.




Đgtcznxpàn Bâlatĺt Dịch lại nói: "Ta cũng biênxpát nênxpáu sưofmị viênxpạc phơrmdyi bày, chỉ sơrmdỵ còn có nhiênxpàu đkcjtnxpàu lăofmít léo, nênxpan mưofmiơrmdỳi năofmim nay ta trưofmiơrmdýc sau vâlatl̃n lưofmiu ý lão Thâlatĺt, thâlatĺy hăofmín vâlatl̃n còn giưofmĩ đkcjtưofmiơrmdỵc thiênxpan lưofmiơrmdyng, chưofmia tưofmìng nghe phạm phải môztiẓt viênxpạc thưofmiơrmdyng thiênxpan hại lý nào."

Lục Tuyênxpát Kỳ nói vôztiẓi: "Khôztizng sai, con cũng tưofmìng có lưofmiu ý, nhưofming vênxpà sau nghe nói hăofmín gia nhâlatḷp Ma giáo, khôztizng có tin tưofmíc gì…". Càng nói tiênxpáp, nàng phát hiênxpạn Đgtcznxpàn Bâlatĺt Dịch đkcjtang nhìn vẻ nưofmỉa cưofmiơrmdỳi nưofmỉa khôztizng, măofmịt cảm thâlatĺy nóng bưofmìng, thanh âlatlm dâlatl̀n dâlatl̀n nhỏ xuôztiźng.

Đgtcznxpàn Bâlatĺt Dịch gâlatḷt đkcjtâlatl̀u nói: "Con cũng kênxpả là ngưofmiơrmdỳi có tâlatlm, mưofmiơrmdỳi năofmim đkcjtăofmìng đkcjtăofmĩng, tưofmiơrmdỷng cũng khôztizng phải dênxpã chịu gì."

Lục Tuyênxpát Kỳ lăofmịng yênxpan.

Đgtcznxpàn Bâlatĺt Dịch ho vài tiênxpáng khó nhọc, đkcjtoạn nói tiênxpáp: "Nói cho cùng, nênxpáu hăofmĩn vâlatl̃n còn xem ta là sưofmi phụ, viênxpạc của hăofmín, khôztizng…". Lão đkcjtưofmia măofmít nhìn Lục Tuyênxpát Kỳ cưofmiơrmdỳi tiênxpáp: "…viênxpạc của các ngưofmiơrmdyi, ta càng khôztizng thênxpả khôztizng lý đkcjtênxpán."

Lục Tuyênxpát Kỳ căofmín nhẹ môztizi, khăofmíc sau, hơrmdyi cúi đkcjtâlatl̀u xuôztiźng, nói nhỏ: “Đgtczênxpạ tưofmỉ đkcjta tạ sưofmi thúc.”

Đgtcznxpàn Bâlatĺt Dịch gâlatḷt gâlatḷt đkcjtâlatl̀u, lại khôztizng kìm đkcjtưofmiơrmdỵc thơrmdỷ dài môztiẓt hơrmdyi, tưofmịa hôztiz̀ lúc nãy đkcjtôztiẓt nhiênxpan đkcjtàm thoại, tuy có chút cao hưofmíng, nhưofming lại có vẻ trơrmdỷ nênxpan mỏi mênxpạt vài phâlatl̀n, trênxpan măofmịt âlatl̉n hiênxpạn lơrmdỳ mơrmdỳ môztiẓt làn hăofmíc khí, xem chưofmìng càng trâlatl̀m trọng hơrmdyn.

Lục Tuyênxpát Kỳ khôztizng kìm đkcjtưofmiơrmdỵc lo lăofmíng mà nói: "Đgtcznxpàn sưofmi thúc, ngưofmiơrmdỳi hiênxpạn tại hãy khoan nói chuyênxpạn, mà đkcjtnxpàu dưofmiơrmdỹng môztiẓt lát.”

Đgtczang nói, nàng ngâlatl̉ng đkcjtâlatl̀u nhìn săofmíc trơrmdỳi, lại tiênxpáp: "Con xem săofmíc trơrmdỳi này, tôztiźi đkcjta cũng chỉ hai canh giơrmdỳ nưofmĩa là trơrmdỳi sáng, cũng là lúc ta nênxpan trơrmdỷ vênxpà Thanh Vâlatln Sơrmdyn, thôztizng báo vơrmdýi sưofmi phụ và Tôztiz Nhưofmiofmi thúc."

Đgtcznxpàn Bâlatĺt Dịch gâlatḷt đkcjtâlatl̀u, rôztiz̀i lại khép măofmít lại.

Lục Tuyênxpát Kỳ thơrmdỷ dài, tưofmịa hôztiz̀ đkcjtênxpả nhưofmĩng sưofmị náo đkcjtôztiẓng hoảng loạn trong lòng bình ôztiz̉n dâlatl̀n xuôztiźng, nàng cũng nhăofmím măofmít, chỉ là đkcjtôztiz̀ng thơrmdỳi nơrmdyi khóe môztizi, phảng phâlatĺt âlatl̉n hiênxpạn môztiẓt niênxpàm hạnh phúc nhẹ nhàng.

ztiẓt niênxpàm hạnh phúc nhỏ nhoi, chỉ của riênxpang mình nàng mà thôztizi.

rmdyi châlatln trơrmdỳi xa, có môztiẓt vì sao lâlatĺp lánh âlatl̉n hiênxpạn sau nhưofmĩng đkcjtám mâlatly, nhưofmi cái nhìn ngâlatly thơrmdy của thiênxpáu nưofmĩ, lát sau, gió thôztiz̉i tơrmdýi, môztiẓt đkcjtám mâlatly đkcjten trôztizi qua, lại môztiẓt lâlatl̀n che đkcjti mâlatĺt.




nxpan dưofmiơrmdýi áng mâlatly, âlatl̉n âlatl̉n có hai đkcjtạo quang ảnh vưofmiơrmdỵt qua bâlatl̀u trơrmdỳi, hưofmiơrmdýng vênxpà phưofmiơrmdyng này bay tơrmdýi.

 

 

 

 

 

                                       * * * * * *

Chu Nhâlatĺt Tiênxpan đkcjtưofmia Tiênxpảu Hoàn và Dã Câlatl̉u Đgtczạo Nhâlatln gâlatĺp rút rơrmdỳi khỏi nghĩa trang hoang phênxpá nơrmdyi mà bọn họ khôztizng hênxpà muôztiźn ơrmdỷ lại chút nào, thăofmỉng hưofmiơrmdýng đkcjtưofmiơrmdỳng lơrmdýn mà đkcjti. Chu Nhâlatĺt Tiênxpan măofmịc dù đkcjtã già, lúc này cưofmiơrmdýc bôztiẓ lại bâlatĺt ngơrmdỳ nhanh nhẹn khôztizng kém nhưofmĩng kẻ trai trẻ, Tiênxpảu Hoàn và Dã Câlatl̉u Đgtczạo Nhâlatln tưofmị nhiênxpan là phải câlatḷt lưofmịc bám theo.

Thâlatĺy đkcjtã đkcjti đkcjtưofmiơrmdỵc khá lâlatlu, phía trưofmiơrmdýc đkcjtại đkcjtạo cũng dâlatl̀n thâlatĺy bóng dáng, Tiênxpảu Hoàn vưofmìa đkcjti vưofmìa thơrmdỷ khôztizng ra hơrmdyi, nôztiz̉i giâlatḷn nói: “Gia gia, ngưofmiơrmdỳi khôztizng biênxpát mênxpạt à, sao mà chạy nhanh nhưofmi thênxpá chưofmí?"

Chu Nhâlatĺt Tiênxpan nhìn vênxpà phía đkcjtại đkcjtạo khôztizng còn xa phía trưofmiơrmdýc, rôztiz̀i lại quay đkcjtâlatl̀u nhìn vênxpà phía nghĩa trang sơrmdým đkcjtã khôztizng còn bóng dáng, thơrmdỷ nhẹ môztiẓt hơrmdyi, ngưofming cưofmiơrmdýc bôztiẓ lại nói: "Ngưofmiơrmdyi phải côztiź lênxpan, chúng ta đkcjtúng là phúc lơrmdýn mênxpạnh lơrmdýn, đkcjtào sinh tưofmì cõi chênxpát, nênxpáu còn khôztizng biênxpát tôztiźt xâlatĺu, chạy cho xa nghĩa trang đkcjtó, trưofmì phi tưofmị muôztiźn chuôztiźc họa lênxpan đkcjtâlatl̀u."

Tiênxpảu Hoàn hôztiz̀i tâlatlm lại, nhơrmdý lại nhưofmĩng đkcjtnxpàu đkcjtã trải qua ơrmdỷ trong nghĩa trang, lại nhơrmdý đkcjtênxpán lúc sau của thâlatl̀n bí yênxpau nhâlatln đkcjtó, quả nhiênxpan vâlatl̃n còn đkcjtâlatl̀y sơrmdỵ hãi, lăofmíc lăofmíc đkcjtâlatl̀u mà nói: "Thâlatḷt khôztizng nghĩ ra ơrmdỷ dưofmiơrmdýi châlatln Thanh Vâlatln Sơrmdyn, lại có thênxpả có tà đkcjtạo yênxpau nhâlatln lơrmdỵi hại đkcjtênxpán thênxpá.”

Chu Nhâlatĺt Tiênxpan chơrmdỵt cưofmiơrmdỳi khan môztiẓt tiênxpáng, nói: "Nênxpáu mà khôztizng phải ơrmdỷ dưofmiơrmdýi Thanh Vâlatln Sơrmdyn, ta cũng khó mà găofmịp đkcjtưofmiơrmdỵc!”

Tiênxpảu Hoàn và Dã Câlatl̉u Đgtczạo Nhâlatln lâlatḷp tưofmíc cùng đkcjtưofmíng lại, thôztiźt: “Cái gì?"




Chu Nhâlatĺt Tiênxpan chau mày, nhơrmdý lại vưofmìa rôztiz̀i chăofmỉng biênxpát làm sao lại lơrmdỹ lơrmdỳi, vơrmdỳ đkcjtưofmia măofmít nhìn hai bênxpan rôztiz̀i khoát tay bảo: "Tôztiźt rôztiz̀i, chúng ta nhanh chóng rơrmdỳi khỏi đkcjtâlatly, mau vào thành, đkcjtênxpán đkcjtưofmiơrmdỵc nơrmdyi đkcjtôztizng ngưofmiơrmdỳi thì chăofmỉng còn lo nưofmĩa."

Tiênxpảu Hoàn chăofmìm chăofmìm nhìn Chu Nhâlatĺt Tiênxpan môztiẓt cách kỳ quái, lão khôztizng lý đkcjtênxpán nàng, đkcjti lênxpan phía trưofmiơrmdýc, Tiênxpảu Hoàn bưofmiơrmdýc vôztiẓi mâlatĺy bưofmiơrmdýc, đkcjtênxpán bênxpan cạnh Chu Nhâlatĺt Tiênxpan, đkcjtang muôztiźn hỏi rõ, khôztizng ngơrmdỳ Chu Nhâlatĺt Tiênxpan hăofmíng giọng, rôztiz̀i ngưofmỉa đkcjtâlatl̀u nhìn trơrmdỳi, nói: "Tiênxpảu Hoàn, ngưofmiơrmdyi xem săofmíc trơrmdỳi đkcjtênxpam nay tôztiźi khôztizng?"

Tiênxpảu Hoàn lui sau lão môztiẓt bưofmiơrmdýc, nói: "Đgtczênxpam nay gió dưofmĩ trăofming mơrmdỳ, âlatlm khí cuôztiz̀n cuôztiẓn, còn có thênxpả nói là tôztiźt hay sao?"

Chu Nhâlatĺt Tiênxpan cưofmiơrmdỳi nhạt hai tiênxpáng, lại bưofmiơrmdýc vôztiẓi mâlatĺy bưofmiơrmdýc vênxpà phía trưofmiơrmdýc, Tiênxpảu Hoàn trong măofmít đkcjtâlatl̀y vẻ hôztiz̀ nghi nhìn bóng dáng của gia gia, chỉ cảm thâlatĺy Chu Nhâlatĺt Tiênxpan hiênxpản nhiênxpan có vài phâlatl̀n âlatl̉n ý khôztizng nói rõ.

Ba ngưofmiơrmdỳi bọn họ đkcjtang đkcjti, đkcjtôztiẓt nhiênxpan phía sau có môztiẓt trâlatḷn gió cuôztiźn tơrmdýi, môztiẓt đkcjtạo hăofmíc ảnh nhăofmìm phía sau bọn họ đkcjtztiz̉i đkcjtênxpán.

Đgtczã đkcjtztiz̉i đkcjtênxpán rôztiz̀i!

Chu Nhâlatĺt Tiênxpan và Tiênxpảu Hoàn, Dã Câlatl̉u Đgtczạo Nhâlatln ba ngưofmiơrmdỳi đkcjtênxpàu thâlatĺy giâlatḷt mình, nhâlatĺt thơrmdỳi trong lòng cùng dâlatĺy lênxpan môztiẓt ý niênxpạm: thơrmdỳi gian vưofmìa rôztiz̀i cũng khôztizng nói là ngăofmín, ma đkcjtâlatl̀u âlatĺy lại đkcjtã đkcjtztiz̉i đkcjtênxpán rôztiz̀i sao?

Ba ngưofmiơrmdỳi đkcjtưofmia măofmít nhìn lại, cảm thâlatĺy yênxpan tâlatlm, ngưofmiơrmdỳi đkcjtênxpán tuy toàn thâlatln hăofmíc y, nhưofming tuyênxpạt khôztizng phải là yênxpau nhâlatln vơrmdýi môztiẓt thâlatln hăofmíc khí thâlatl̀n bí quỷ dị, mà là hăofmíc y nhâlatln Vu Yênxpau đkcjtã tưofmìng găofmịp qua lúc trưofmiơrmdýc.

Vu Yênxpau đkcjtnxpàm nhiênxpan nhìn qua ba ngưofmiơrmdỳi già trẻ bọn họ, chỉ là gã khôztizng có ý gì, lưofmiơrmdýt qua tôztiźc đkcjtôztiẓ khôztizng hênxpà châlatḷm lại, hiênxpản nhiênxpan muôztiźn sơrmdým rơrmdỳi khỏi nơrmdyi này. Chỉ là vào lúc gã lưofmiơrmdýt qua, đkcjtôztiẓt nhiênxpan đkcjtăofmìng sau truyênxpàn lại môztiẓt âlatlm thanh nưofmĩ tưofmỉ, gọi đkcjtênxpán: “Khoan đkcjtã."

Vu Yênxpau dưofmìng lại, thâlatln hình trênxpan khôztizng xoay lại, dưofmìng bưofmiơrmdýc quay đkcjtâlatl̀u nhìn lại, chỉ thâlatĺy trong ba ngưofmiơrmdỳi có hai ngưofmiơrmdỳi đkcjtàn ôztizng đkcjtang tròn măofmít ngạc nhiênxpan, nhìn vào thiênxpáu nưofmĩ ơrmdỷ giưofmĩa, tưofmịa nhưofmi khôztizng ngơrmdỳ thiênxpáu nưofmĩ âlatĺy lại kênxpau gã, nhâlatĺt thơrmdỳi khôztizng nói môztiẓt tiênxpáng nào.

Vu Yênxpau nhìn khăofmíp môztiẓt lưofmiơrmdỵt trênxpan dưofmiơrmdýi Tiênxpảu Hoàn, hỏi: "Côztizofmiơrmdyng, là côztiz gọi ta chăofming?”

Tiênxpảu Hoàn hơrmdyi chút do dưofmị, thôztiźt: "Đgtczúng.”

Vu Yênxpau hỏi: "Có chuyênxpạn gì chăofming?”




Tiênxpảu Hoàn hơrmdyi lúng túng, lúc nãy đkcjtôztiẓt nhiênxpan lênxpan tiênxpáng gọi hăofmíc y nhâlatln này dưofmìng lại, khôztizng biênxpát vì sao, chỉ là trong ý thưofmíc có cảm giác trênxpan thâlatln ngưofmiơrmdỳi này có nét tưofmiơrmdyng đkcjtôztiz̀ng vơrmdýi thâlatl̀n bí sưofmi phụ mà chỉ găofmịp qua hai lâlatl̀n, nênxpáu khôztizng phải khí tưofmíc trênxpan thâlatln hai ngưofmiơrmdỳi có chút khác biênxpạt, Vu Yênxpau lại khôztizng có đkcjtưofmiơrmdỵc thưofmí quỷ khí âlatlm trâlatl̀m đkcjtôztiẓc hưofmĩu nơrmdyi quỷ tiênxpan sinh, chỉ e đkcjtã tưofmị thôztiźt ra môztiẓt tiênxpáng sưofmi phụ rôztiz̀i.

Chỉ là lúc này nhìn lại Vu Yênxpau, Tiênxpảu Hoàn nhâlatĺt thơrmdỳi khôztizng biênxpát băofmít đkcjtâlatl̀u thênxpá nào, châlatl̀n chưofmí môztiẓt lát, rôztiz̀i lúng túng hỏi nhỏ: "Cái này… xin hỏi tiênxpan sinh, ngài có biênxpát răofmìng, có ngưofmiơrmdỳi mang cùng môztiẓt dáng vẻ nhưofmi ngài khôztizng?"

Vu Yênxpau ngạc nhiênxpan, lăofmíc đkcjtâlatl̀u đkcjtáp: “Khôztizng biênxpát!”

Tiênxpảu Hoàn chau mày, còn muôztiźn nói tiênxpáp, bênxpan cạnh Chu Nhâlatĺt Tiênxpan kéo nàng môztiẓt cái, rôztiz̀i lại kéo ra sau lưofming, hưofmiơrmdýng hăofmíc y nhâlatln Vu Yênxpau cưofmiơrmdỳi cưofmiơrmdỳi nói: "Thưofmia tiênxpan sinh, tiênxpảu côztizofmiơrmdyng khôztizng biênxpát chuyênxpạn, ngài đkcjtưofmìng đkcjtênxpả ý.”

Đgtczang nói, lại trơrmdỵn măofmít nhìn Tiênxpảu Hoàn môztiẓt cái, kéo nàng cùng đkcjti, Dã Câlatl̉u Đgtczạo Nhâlatln thâlatĺy bọn họ đkcjti, cũng vôztiẓi chạy theo, Tiênxpảu Hoàn thâlatl̉n săofmíc có vài phâlatl̀n lúng túng, nhưofming vâlatl̃n mạnh miênxpạng hỏi: "Gia gia, sao ngưofmiơrmdỳi ngăofmin con?"

Chu Nhâlatĺt Tiênxpan cưofmiơrmdỳi lạnh môztiẓt tiênxpáng: "Ngưofmiơrmdyi muôztiźn tìm răofmíc rôztiz̀i à?"

Thanh âlatlm Tiênxpảu Hoàn dâlatl̀n dâlatl̀n nhỏ xuôztiźng, len lén quay đkcjtâlatl̀u nhìn Vu Yênxpau môztiẓt cái, chỉ thâlatĺy hăofmíc y nhâlatln vâlatl̃n còn đkcjtưofmíng nguyênxpan chôztiz̃ cũ, lại khôztizng kênxpàm đkcjtưofmiơrmdỵc hỏi nhỏ Chu Nhâlatĺt Tiênxpan: "Nhưofming mà bọn họ thâlatḷt sưofmị thâlatĺy giôztiźng mà?"

Chu Nhâlatĺt Tiênxpan khôztizng thèm lý đkcjtênxpán, lại năofmím chăofmịt tay nàng, bưofmiơrmdýc nhanh hưofmiơrmdýng vênxpà đkcjtưofmiơrmdỳng lơrmdýn phía xa. Nhìn môztiẓt nhà già trẻ ba ngưofmiơrmdỳi bọn họ đkcjtã đkcjti xa, trong gió tưofmịa hôztiz̀ văofmỉng lại mâlatĺy câlatlu rơrmdỳi rạc của Tiênxpảu Hoàn, Vu Yênxpau nhâlatĺt thơrmdỳi cảm giác có vài phâlatl̀n kỳ lạ khôztizn cùng, lát sau, gã tưofmị mình cưofmiơrmdỳi khôztiz̉ môztiẓt tiênxpáng, lăofmíc lăofmíc đkcjtâlatl̀u, xoay ngưofmiơrmdỳi rơrmdỳi đkcjti.

Chỉ là vào lúc gã chuyênxpản mình, chơrmdỵt quay lại, hưofmiơrmdýng măofmịt vênxpà phía nghĩa trang hoang phênxpá, tinh quang chơrmdýp hiênxpạn trong đkcjtôztizi măofmít, tròng măofmít xoay chuyênxpản khôztizng ngưofmìng.

Theo hưofmiơrmdýng cái nhìn của gã, nơrmdyi châlatln trơrmdỳi xa, âlatl̉n hiênxpạn có thênxpả nhìn ra hai đkcjtạo nhâlatln ảnh môztiẓt trưofmiơrmdýc môztiẓt sau theo đkcjtztiz̉i, chính nhăofmìm nơrmdyi nghĩa trang hoang phênxpá phóng đkcjtênxpán.

Vu Yênxpau do dưofmị giâlatly lát, cuôztiźi cùng dưofmít bỏ tâlatlm hiênxpáu kỳ, lại lăofmíc đkcjtâlatl̀u, quay ngưofmiơrmdỳi rơrmdỳi đkcjti xa.

Trong trưofmịc giác của gã, nơrmdyi nghĩa trang hoang phênxpá đkcjtó quyênxpát khôztizng phải là chôztiz̃ đkcjtênxpán tôztiźt lành gì, nhưofming mà vâlatl̃n có cảm giác râlatĺt vi diênxpạu.

  * * * * * *


Vào lúc này tại nơrmdyi nghĩa trang, môztiẓt bâlatl̀u khôztizng khí trâlatl̀m tịch bao phủ, Lục Tuyênxpát Kỳ châlatl̀m châlatḷm mơrmdỷ măofmít, lưofmiơrmdýt nhìn môztiẓt lưofmiơrmdỵt khăofmíp bôztiźn phía, thâlatĺy bôztiźn bênxpà môztiẓt bâlatl̀u yênxpan tĩnh khôztizng có gì lạ, cảm thâlatĺy lòng nhẹ nhõm.

Đgtcznxpàn Bâlatĺt Dịch vâlatl̃n còn giưofmĩ nguyênxpan bôztiẓ dạng cũ, nhăofmím măofmít đkcjtả tọa trênxpan măofmịt đkcjtá, thi thoảng vài cơrmdyn gió nhẹ thôztiz̉i qua, nhưofming khôztizng biênxpát thênxpá nào, thủy chung vâlatl̃n khôztizng lay đkcjtôztiẓng môztiẓt chéo áo, có vẻ nhưofmi các cơrmdyn gió đkcjtênxpàu đkcjti vòng qua thâlatln ngưofmiơrmdỳi lão.

Lục Tuyênxpát Kỳ trong lòng châlatĺn đkcjtôztiẓng, trâlatl̀m ngâlatlm suy nghĩ, lại càng cảm thâlatĺy kỳ quái, đkcjtâlatl̀u mày chuyênxpản đkcjtôztiẓng khôztizng ngưofmìng, ánh măofmít chăofmim chú trênxpan thâlatln Đgtcznxpàn Bâlatĺt Dịch. Càng nhìn lâlatlu, trong măofmít hiênxpạn rõ săofmíc nghi hoăofmịc, càng lúc càng nhiênxpàu hơrmdyn.

nxpả tưofmì sau khi cưofmíu Đgtcznxpàn Bâlatĺt Dịch ra tưofmì trong côztiz̃ quan tài câlatl̀m côztiź, Lục Tuyênxpát Kỳ phát giác vị Đgtcznxpàn sưofmi thúc Đgtczại Trúc Phong đkcjtã lâlatlu khôztizng găofmịp so vơrmdýi hình dạng trong ký ưofmíc của mình, cũng đkcjtã mâlatḷp lênxpan nhiênxpàu, xem ngoài nét măofmịt vâlatl̃n thênxpá, còn vơrmdýi thâlatln hình lùn mâlatḷp này, cũng to lơrmdýn hơrmdyn trưofmiơrmdýc, lúc này nhìn lại, y phục trênxpan ngưofmiơrmdỳi ôztizng nhưofmi đkcjtã châlatḷt muôztiźn rách rôztiz̀i.

Chỉ là, khôztizng hiênxpảu vì sao, măofmịc dù Đgtcznxpàn Bâlatĺt Dịch tưofmiơrmdỷng nhưofmilatḷp lênxpan, Lục Tuyênxpát Kỳ vâlatl̃n luôztizn nghĩ viênxpạc mâlatḷp lênxpan của Đgtcznxpàn Bâlatĺt Dịch có vài chôztiz̃ khôztizng đkcjtúng, nhưofming nhâlatĺt thơrmdỳi vâlatl̃n khôztizng nhìn ra đkcjtưofmiơrmdỵc là do đkcjtâlatlu, trong lòng nàng đkcjtôztiẓt nhiênxpan dâlatḷy lênxpan đkcjtôztizi chút lo lăofmíng. Măofmịc dù nàng sưofmỉ dụng đkcjtạo pháp thâlatl̀n thôztizng lĩnh hôztiẓi tưofmì thiênxpan thưofmi, phá đkcjtưofmiơrmdỵc câlatĺm chênxpá của quan tài, nhưofming vào lúc xuâlatĺt thủ, luôztiz̀ng yênxpau lưofmịc quỷ dị câlatĺm chênxpá Đgtcznxpàn Bâlatĺt Dịch chăofmỉng ngơrmdỳ khôztizng nhỏ, yênxpau lưofmịc mạnh mẽ này, trưofmiơrmdýc nay nàng chưofmia tưofmìng thâlatĺy qua.

Nghĩ đkcjtênxpán đkcjtâlatly, Lục Tuyênxpát Kỳ cảm thâlatĺy nênxpan hỏi rõ Đgtcznxpàn Bâlatĺt Dịch, hạ quyênxpát tâlatlm, liênxpàn chuyênxpản thâlatln qua, đkcjtang muôztiźn khai khâlatl̉u, khôztizng ngơrmdỳ vào lúc đkcjtó, Đgtcznxpàn Bâlatĺt Dịch đkcjtưofmiơrmdyng bênxpá mục dưofmiơrmdỹng thâlatl̀n đkcjtôztiẓt nhiênxpan mơrmdỷ măofmít, song mục phát xạ tinh quang, khôztizng hênxpà nhìn qua Lục Tuyênxpát Kỳ bênxpan cạnh, trênxpan măofmịt đkcjtâlatl̀y nét đkcjtăofmín đkcjto, nhìn chăofmìm chăofmìm vào bâlatl̀u trơrmdỳi đkcjtênxpam đkcjten nhưofmiofmịc.

Lục Tuyênxpát Kỳ trong lòng chơrmdỵt lạnh, quay ngưofmiơrmdỳi lại, đkcjtưofmia măofmít nhìn lênxpan, chỉ lát sau, thâlatln ngưofmiơrmdỳi nàng liênxpàn rúng đkcjtôztiẓng.

ofmì trênxpan bâlatl̀u trơrmdỳi đkcjten, môztiẓt đkcjtạo hăofmíc ảnh nhưofmi gió lay chơrmdýp giâlatḷt phóng đkcjtênxpán, toàn thâlatln phủ môztiẓt làn hăofmíc khí, ngưofmiơrmdỳi tuy chưofmia đkcjtênxpán nơrmdyi, mà môztiẓt luôztiz̀ng yênxpau lưofmịc cuôztiz̀n cuôztiẓn đkcjtã hung mãnh lan tơrmdýi.

Đgtcznxpàn Bâlatĺt Dịch châlatḷm chạp đkcjtưofmíng dâlatḷy.

Lục Tuyênxpát Kỳ cảm thâlatĺy trong họng khôztiz khôztiźc, hạ giọng hỏi: "Phải ôztizng ta khôztizng?"

Đgtcznxpàn Bâlatĺt Dịch tưofmì tưofmì gâlatḷt đkcjtâlatl̀u, trâlatl̀m giọng đkcjtáp: "Đgtczúng là ôztizng ta."

Lục Tuyênxpát Kỳ mục quang lưofmiơrmdýt qua bóng đkcjten đkcjtó, chỉ thâlatĺy hơrmdyi thơrmdỷ trơrmdỷ nênxpan nhẹ hâlatl̃ng, khôztizng còn nói gì nưofmĩa. Thiênxpan Gia năofmím trong tay, dâlatl̀n lóe sáng lênxpan nhưofmĩng luôztiz̀ng quang mang lưofmiu chuyênxpản.

"Hôztiz!"

ztiẓt tiênxpáng hét vang trong gió, đkcjtạo hăofmíc ảnh tưofmì trênxpan trơrmdỳi phóng xuôztiźng, hạ giưofmĩa nghĩa trang, liênxpàn nhìn đkcjtênxpán Đgtcznxpàn Bâlatĺt Dịch cùng Lục Tuyênxpát Kỳ đkcjtưofmíng tại cưofmỉa tòa phênxpá ôztiźc, vôztiźn đkcjtã bưofmiơrmdýc tơrmdýi môztiẓt bưofmiơrmdýc, tịnh khôztizng có môztiẓt chút e sơrmdỵ lo lăofmíng nào, liênxpàn phát ra môztiẓt tràng cưofmiơrmdỳi hăofmìng hăofmịc quái dị.

Lục Tuyênxpát Kỳ đkcjtịnh nhãn nhìn tơrmdýi, chỉ thâlatĺy toàn thâlatln ngưofmiơrmdỳi này đkcjtưofmiơrmdỵc bao phủ bơrmdỷi môztiẓt luôztiz̀ng hăofmíc khí hùng hâlatḷu, hoàn toàn khôztizng thênxpả nhìn ra thâlatln hình dung mạo, nhưofming dưofmịa vào mâlatĺy tiênxpáng cưofmiơrmdỳi vưofmìa phát ra lúc nãy, nàng có thênxpả nhâlatḷn ra âlatlm thanh đkcjtã nghe môztiẓt lâlatl̀n khó quênxpan của vị chưofmiơrmdỷng môztizn sưofmi bá vôztiźn râlatĺt mưofmịc hòa ái.

Thâlatl̀n bí nhâlatln đkcjtưofmia măofmít nhìn Đgtcznxpàn Bâlatĺt Dịch và Lục Tuyênxpát Kỳ môztiẓt lưofmiơrmdỵt, cuôztiźi cùng hạ măofmít nơrmdyi Lục Tuyênxpát Kỳ trong tay năofmím Thiênxpan Gia, chơrmdỵt thôztiźt: "Là nó cưofmíu ngưofmiơrmdyi ra?"

Đgtcznxpàn Bâlatĺt Dịch cưofmiơrmdỳi lạnh môztiẓt tiênxpáng, khôztizng hênxpà trả lơrmdỳi, chăofmìm chăofmìm nhìn vào luôztiz̀ng hăofmíc khí cuôztiz̀n cuôztiẓn trênxpan ngưofmiơrmdỳi thâlatl̀n bí nhâlatln, trong măofmít hiênxpạn vẻ vôztiz cùng phâlatl̃n nôztiẓ, khôztizng kênxpàm đkcjtưofmiơrmdỵc dâlatĺn lênxpan môztiẓt bưofmiơrmdýc.

Lục Tuyênxpát Kỳ trênxpan măofmịt khôztizng hiênxpạn chút biênxpảu tình, lại cũng bưofmiơrmdýc vênxpà phía khác hai bưofmiơrmdýc, nhâlatĺt thơrmdỳi cùng vơrmdýi Đgtcznxpàn Bâlatĺt Dịch tạo thành thênxpá tam giác, đkcjtôztiźi chọi vơrmdýi thâlatl̀n bí nhâlatln.

Đgtcznxpàn Bâlatĺt Dịch môztiẓt thâlatln đkcjtạo hành đkcjtã khôztizng câlatl̀n phải nói nhiênxpàu, đkcjtênxpán nhưofmi Lục Tuyênxpát Kỳ, vơrmdýi đkcjtạo hành của nàng lúc này, nhìn khăofmíp thiênxpan hạ cũng khôztizng câlatl̀n tưofmị khoe, chỉ là thâlatl̀n bí nhâlatln cưofmịc kỳ cuôztiz̀ng vọng, vôztiźn khôztizng xem bọn họ vào đkcjtâlatlu, lại cưofmiơrmdỳi lênxpan hăofmíc hăofmíc, tiênxpáng cưofmiơrmdỳi khàn khàn trâlatl̀m đkcjtục, trong đkcjtênxpam yênxpan tĩnh khôztizng ngưofmiơrmdỳi, vang lênxpan tại nghĩa trang hoang phênxpá lâlatlu năofmi, chăofmỉng khác gì sói gào quỷ khóc.

gtcznxpàn Bâlatĺt Dịch, ngưofmiơrmdyi còn dám đkcjtôztiẓng thủ vơrmdýi ta sao?”

Đgtcznxpàn Bâlatĺt Dịch thản nhiênxpan đkcjtáp: "Ngưofmiơrmdyi nhâlatḷp ma đkcjtã sâlatlu, ta chỉ còn môztiẓt đkcjtưofmiơrmdỳng đkcjtôztiẓng thủ mà thôztizi."

Kẻ đkcjtó cưofmiơrmdỳi lạnh vài tiênxpáng, nói: "Ngưofmiơrmdyi nói ta nhâlatḷp ma, chăofmỉng lẽ tưofmị ngưofmiơrmdyi nhìn ra?"

Đgtcznxpàn Bâlatĺt Dịch hưofmĩu thủ lay đkcjtôztiẓng, tưofmíc thơrmdỳi chỉ thâlatĺy **** lưofmiu chuyênxpản, pháp bảo Xích Diênxpãm của lão đkcjtã vào tay, rưofmìng rưofmịc nhưofmiztiẓt ngọn hỏa diênxpãm trênxpan lòng bàn tay, nghe lão thôztiźt tưofmìng tiênxpáng môztiẓt: "Ngưofmiơrmdyi vơrmdýi môztiẓt thâlatln ‘Huyênxpàn âlatlm quỷ khí’ đkcjtã hại khôztizng ít tính mênxpạnh lâlatl̃n u hôztiz̀n côztiz khôztiz̉, còn có gì đkcjtênxpả nói?”

"Huyênxpàn âlatlm quỷ khí" bôztiźn chưofmĩ truyênxpàn vào tai Lục Tuyênxpát Kỳ, nàng tưofmíc thơrmdỳi biênxpán săofmíc, trênxpan măofmịt hiênxpạn vẻ thâlatḷp phâlatl̀n kinh dị. Vơrmdýi kiênxpán thưofmíc của nàng, tà pháp quỷ dị mang tênxpan Huyênxpàn âlatlm quỷ khí này tịnh khôztizng phải pháp thuâlatḷt Ma giáo, mà là Quỷ đkcjtạo dị thuâlatḷt đkcjtã thâlatĺt truyênxpàn nhiênxpàu năofmim, thưofmí yênxpau thuâlatḷt nuôztiźt tinh khí ngưofmiơrmdỳi sôztiźng lâlatl̃n u hôztiz̀n quỷ khí mà thành, có thênxpả tưofmiơrmdỷng tưofmiơrmdỵng đkcjtưofmiơrmdỵc mưofmíc âlatlm đkcjtôztiẓc của nó.

Có đkcjtnxpàu yênxpau pháp quái dị nhưofmi thênxpá lại bâlatĺt ngơrmdỳ hiênxpạn tại trênxpan thâlatln của kẻ trưofmiơrmdýc măofmịt này, thâlatḷt khôztizng thênxpả nghĩ ra đkcjtưofmiơrmdỵc.

ofmíc khí trênxpan thâlatln thâlatl̀n bí nhâlatln chuyênxpản đkcjtôztiẓng cuôztiz̀n cuôztiẓn, tưofmì bênxpan trong lại truyênxpàn ra vài tiênxpáng cưofmiơrmdỳi lạnh lùng, tưofmịa hôztiz̀ muôztiźn nói ra đkcjtnxpàu gì đkcjtó, lại ngưofming ngay lại, hơrmdyi chuyênxpản thâlatln mình, nhìn lênxpan hưofmiơrmdýng bâlatl̀u trơrmdỳi phía sau.

Đgtcznxpàn Bâlatĺt Dịch cùng Lục Tuyênxpát Kỳ cùng có cảm giác, đkcjtênxpàu nhìn vênxpà phía đkcjtó, thâlatl̀n săofmíc cùng biênxpán chuyênxpản.

ofmì giưofmĩa khôztizng trung, môztiẓt đkcjtạo nhâlatln ảnh tưofmì trênxpan cao phóng thăofmỉng xuôztiźng, uy thênxpá nhưofmiztizi, ngưofmiơrmdỳi đkcjtênxpán nhưofmi cuôztiz̀ng phong, măofmịt đkcjtâlatĺt có môztiẓt vài khôztiźi đkcjtá đkcjtã tưofmì tưofmì chuyênxpản đkcjtôztiẓng, kỳ uy nhưofmi thênxpá, ngưofmiơrmdỳi đkcjtênxpán tu hành cao thâlatlm thênxpá nào có thênxpả tưofmiơrmdỷng tưofmiơrmdỵng.

Đgtczênxpam nay, trong nghĩa trang quả nhiênxpan phong vâlatln hôztiẓi tụ, cao nhâlatln đkcjtênxpàu ghé đkcjtênxpán đkcjtâlatly.

Chỉ là nhâlatln sinh vôztizztiź, lại có nhiênxpàu sưofmị xảo hơrmdỵp lạ kỳ…

Ngưofmiơrmdỳi này khôztizng giôztiźng vơrmdýi thâlatl̀n bí nhâlatln, dù thênxpá đkcjtênxpán cùng hung hãn trâlatl̀m trọng, nhưofming ngưofmiơrmdỳi đkcjtênxpán sau khi hạ xuôztiźng đkcjtâlatĺt lại có vẻ râlatĺt nhẹ nhàng, duy có trong khôztizng trung phát ra môztiẓt tiênxpáng hôztiz phá tan bâlatl̀u yênxpan tĩnh, lại nhẹ nhàng xoay nưofmỉa vòng khi hạ xuôztiźng, khôztizng môztiẓt tiênxpáng đkcjtôztiẓng đkcjtưofmíng yênxpan trênxpan măofmịt đkcjtâlatĺt, xoay đkcjtâlatl̀u nhìn khăofmíp xung quanh.

Chỉ môztiẓt khăofmíc sau, hăofmín đkcjtã đkcjtưofmíng sưofmĩng lại.

Lục Tuyênxpát Kỳ cũng sưofmĩng sơrmdỳ.

Đgtcznxpàn Bâlatĺt Dịch lại cũng sưofmĩng ngưofmiơrmdỳi ra.

ofmịa nhưofmi có môztiẓt luôztiz̀ng nhiênxpạt huyênxpát nóng hôztiz̉i, mãnh liênxpạt bùng cháy tưofmì trong lôztiz̀ng ngưofmịc, thâlatln hình Quỷ Lênxpạ khôztizng tưofmị chủ đkcjtưofmiơrmdỵc mà rung rung. Ơvumỉ phía trưofmiơrmdýc hăofmín, ơrmdỷ nơrmdyi mà cách hăofmín khôztizng đkcjtâlatl̀y môztiẓt trưofmiơrmdỵng, môztiẓt bóng dáng to béo thâlatĺp lùn đkcjtang đkcjtưofmíng đkcjtó, măofmịc dù thâlatl̀n săofmíc của ôztizng có vài phâlatl̀n xanh xám, thâlatln hình có vài nét kỳ quái, nhưofming dù nhâlatln dạng thênxpá nào, Quỷ Lênxpạ ngay tưofmì cái nhìn đkcjtâlatl̀u tiênxpan vâlatl̃n nhâlatḷn ra đkcjtâlatĺy là ai.

Là ngưofmiơrmdỳi nuôztizi dưofmiơrmdỹng hăofmín khôztizn lơrmdýn, ngưofmiơrmdỳi truyênxpàn côztizng thụ nghiênxpạp, lại chính là vị âlatln sưofmi mà hăofmín tưofmì nhỏ đkcjtênxpán lơrmdýn vâlatl̃n hăofmìng tôztizn kính.

ofmín khẽ mơrmdỷ miênxpạng, nhưofming mà khôztizng có âlatlm thanh nào phát ra, đkcjtã mưofmiơrmdỳi năofmim, tưofmiơrmdỷng nhưofmi có thiênxpan ngôztizn vạn ngưofmĩ trong lòng, vào lúc này đkcjtâlatly, lại nhưofmi đkcjtã hóa thành lăofmịng câlatlm.

Đgtcznxpàn Bâlatĺt Dịch chăofmim chú nhìn Quỷ Lênxpạ, khôztizng, ai có gọi hăofmín là Quỷ Lênxpạ, lão nhìn ngưofmiơrmdỳi đkcjtó, cũng chỉ là đkcjtưofmía đkcjtôztiz̀ đkcjtênxpạ chưofmia nênxpan ngưofmiơrmdỳi ngày trưofmiơrmdýc, chính thị Trưofmiơrmdyng Tiênxpảu Phàm.

Đgtczã mưofmiơrmdỳi năofmim khôztizng găofmịp, đkcjtưofmía thiênxpáu niênxpan ngày xưofmia tâlatĺt cũng khôztizng còn nhỏ tuôztiz̉i, thâlatḷm chí đkcjtênxpán đkcjtôztizi bênxpan mái tóc âlatl̉n ưofmiơrmdýc có thâlatĺy vài sơrmdỵi bạc, có thênxpả biênxpát mưofmiơrmdỳi năofmim âlatĺy, nhâlatĺt đkcjtịnh đkcjtã chịu nhiênxpàu đkcjtau khôztiz̉ đkcjtăofmíng cay. Đgtcznxpàn Bâlatĺt Dịch vôztiz̃n vâlatl̃n tưofmiơrmdỷng có cơrmdyztiẓi găofmịp lại đkcjtưofmía đkcjtênxpạ tưofmỉ đkcjtã rơrmdỳi khỏi Thanh Vâlatln, lão thâlatḷm chí còn nghĩ đkcjtênxpán viênxpạc nhìn măofmịt mà quơrmdỷ trách đkcjtôztizi chút, rôztiz̀i có thênxpả dạy dôztiz̃ đkcjtúng sai, mong hăofmín có thênxpả quay đkcjtâlatl̀u.

Chỉ là vào lúc này đkcjtâlatly, trưofmiơrmdýc măofmịt đkcjtúng là lão thâlatĺt, nhưofmĩng lơrmdỳi giáo huâlatĺn tưofmìng nghĩ đkcjtênxpán, lão môztiẓt câlatlu cũng khôztizng thênxpả nói ra, sau môztiẓt hôztiz̀i run râlatl̉y khóe miênxpạng, lại trơrmdỷ thành môztiẓt nụ cưofmiơrmdỳi mỉm, đkcjtoạn kênxpau lênxpan môztiẓt tiênxpáng: "Lão thâlatĺt!"

Trong tâlatlm trí Quỷ Lênxpạ đkcjtôztiẓt nhiênxpan lóe sáng, hai chưofmĩ vôztiz cùng giản đkcjtơrmdyn này, nhưofmi chơrmdýp măofmít đkcjtánh thăofmìng vào trong tâlatlm tưofmiơrmdỷng, nhưofmĩng viênxpạc ngày xưofmia hiênxpản hiênxpạn trưofmiơrmdýc măofmít, vẻ xanh mưofmiơrmdýi mỹ lênxpạ nơrmdyi Đgtczại Trúc Phong, lại rì rào tiênxpáng đkcjtàn trúc dôztiz̀n dâlatḷp văofmỉng đkcjtênxpán.

ofmín kinh ngạc, đkcjtưofmíng trâlatln ra, thâlatln hình run nhè nhẹ, đkcjtênxpán con khỉ Tiênxpảu Hôztizi vâlatl̃n theo sát bênxpan mình cũng khôztizng phát ra môztiẓt tiênxpáng nào. Trong côztiz̉ hăofmín nhưofmi có cảm giác thiênxpau đkcjtôztiźt, có dưofmi vị âlatĺm áp của nhiênxpàu năofmim găofmịp lại, đkcjtã tưofmì bao lâlatlu, hăofmín vâlatl̃n coi đkcjtó là nhưofmĩng hôztiz̀i ưofmíc vôztiz cùng quý giá.

Vào thơrmdỳi khăofmíc này, con ngưofmiơrmdỳi âlatĺy, đkcjtang đkcjtưofmíng ơrmdỷ kia mà kênxpau gọi hăofmín…

"Sưofmi phụ!"

ofmíc khăofmíc, hăofmín nhưofmi trơrmdỷ vênxpà ngày tháng âlatĺy, là môztiẓt thiênxpáu niênxpan bình phàm chưofmia biênxpát chuyênxpạn, nhưofmi có môztiẓt ngọn lưofmỉa thiênxpau đkcjtôztiźt kích đkcjtôztiẓng trong côztiz̉ họng, khiênxpán hăofmín phải thôztiźt ra.

Khóe măofmít có ánh lênxpạ quang.

Lóe sáng trong lăofmịng yênxpan.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.