Tru Tiên

Chương 226 : Tâm Ý

    trước sau   
   

vnqmn cạnh vang lêvnqmn môffpṇt trâmrpẹn ho, thanh âmrpem râmrpét lơekff́n, lại có chút gâmrpép gáp, chúng nhâmrpen đosrpêvnqm̀u liêvnqḿc nhìn qua phía đosrpó, chỉ thâmrpéy trêvnqmn thạch câmrpép, Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch lôffpṇ vẻ thôffpńng khôffpn̉, khôffpnng ngưffis̀ng ho lêvnqmn khù khụ.

Lục Tuyêvnqḿt Kỳ khẽ nhíu mày, nhãn thâmrpèn thoáng hiêvnqṃn ra vẻ lo âmrpeu, vơekff́i đosrpạo hành của Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch, tưffis̀ lâmrpeu đosrpã đosrpạt đosrpêvnqḿn mưffiśc bách bêvnqṃnh bâmrpét xâmrpem rôffpǹi, nói gì môffpṇt cơekffn ho cỏn con, rõ ràng là Đbeukvnqm̀n Bâmrpét dịch đosrpã bị trọng thưffisơekffng nêvnqmn mơekff́i vâmrpẹy.

Lục Tuyêvnqḿt Kỳ trâmrpèm ngâmrpem khôffpnng nói gì, còn Tiêvnqm̉u Hoàn đosrpưffiśng bêvnqmn cạnh nàng thì đosrpã lăamsḅng lẽ bưffisơekff́c tơekff́i trưffisơekff́c. Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch hơekffi cảm thâmrpéy ngạc nhiêvnqmn, ngâmrpẻng đosrpâmrpèu nhìn lêvnqmn Tiêvnqm̉u Hoàn. Chỉ thâmrpéy nàng mỉm cưffisơekff̀i nói: “Vị… tiêvnqm̀n bôffpńi này, đosrpa tạ ngài đosrpã cưffiśu tiêvnqm̉u nưffis̃, gia gia và đosrpạo trưffisơekff̉ng.”

Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch nơekff̉ môffpṇt nụ cưffisơekff̀i gưffisơekff̣ng, mêvnqṃt mỏi nói: “Chuyêvnqṃn nhỏ khôffpnng câmrpèn phải nhăamsb́c đosrpêvnqḿn làm gì, nơekffi này là nơekffi bâmrpét tưffisơekff̀ng, khôffpnng nêvnqmn lưffisu lại lâmrpeu, nêvnqḿu khôffpnng có chuyêvnqṃn gì, các ngưffisơekff̀i hãy mau mau rơekff̀i khỏi đosrpi.”

Chu Nhâmrpét Tiêvnqmn gâmrpẹt đosrpâmrpèu lia lịa nói: “Vâmrpeng, vâmrpeng…, ngài nói râmrpét đosrpúng. Tiêvnqm̉u Hoàn, chúng ta mau đosrpi thôffpni!”




Tiêvnqm̉u Hoàn lưffisơekff̀m măamsb́t nhìn lão môffpṇt cái rôffpǹi lại hỏi Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch: “Tiêvnqm̀n bôffpńi, ngưffisơekff̀i khôffpnng sao chưffiś, có câmrpèn chúng tôffpni giúp gì khôffpnng?”

Đbeukvnqm̀n Bâmrpét dịch lăamsb́c đosrpâmrpèu: “Ta khôffpnng sao, các ngưffisơekff̀i mau đosrpi đosrpi. Vạn nhâmrpét kẻ kia quay lại, chỉ sơekff̣ các ngưffisơekff̀i khôffpnng còn may măamsb́n nhưffismrpèn này nưffis̃a đosrpâmrpeu.”

Nói dưffiśt lơekff̀i, gưffisơekffng măamsḅt mâmrpẹp mạp của lão thoáng hiêvnqṃn lêvnqmn môffpṇt săamsb́c đosrpen ngụy dị, săamsb́c măamsḅt thôffpńng khôffpn̉ phi thưffisơekff̀ng, rôffpǹi lại ho lêvnqmn môffpṇt chăamsḅp nưffis̃a, cả thanh âmrpem khàn khàn hơekffn trưffisơekff́c mâmrpéy phâmrpèn.

Vu Yêvnqmu đosrpưffiśng lẻ loi môffpṇt bêvnqmn, ánh măamsb́t nhìn chăamsb̀m chăamsb̀m vào Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch, nhâmrpét cưffis̉ nhâmrpét đosrpôffpṇng của lão đosrpêvnqm̀u khôffpnng bỏ sót, gưffisơekffng măamsḅt gã bị tâmrpém khăamsbn đosrpen che kín, chỉ có đosrpôffpni măamsb́t là lôffpṇ ra thâmrpèn tình nhưffis đosrpang suy nghĩ đosrpvnqm̀u gì đosrpó.

Tiêvnqm̉u Hoàn khôffpnng chịu đosrpưffisơekff̣c tiêvnqḿng thúc giục của Chu Nhâmrpét Tiêvnqmn ơekff̉ phía sau, đosrpôffpǹng thơekff̀i cũng nhâmrpẹn ra mình khôffpnng thêvnqm̉ giúp gì cho Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch, đosrpành cúi đosrpâmrpèu cáo biêvnqṃt rôffpǹi cùng Chu Nhâmrpét Tiêvnqmn và Dã Câmrpẻu ra ngoài, nhưffisng đosrpi đosrpưffisơekff̣c mâmrpéy bưffisơekff́c, nàng đosrpã đosrpưffiśng sưffis̃ng lại, liêvnqḿc nhìn vêvnqm̀ phía Vu Yêvnqmu, rôffpǹi ngâmrpẻn ngưffisơekff̀i ra nhưffis phát hiêvnqṃn đosrpvnqm̀u gì đosrpó, thâmrpép giọng hỏi Chu Nhâmrpét Tiêvnqmn: “Gia gia, ngưffisơekff̀i xem ngưffisơekff̀i kia kìa, sao lại ăamsbn măamsḅc giôffpńng hêvnqṃt nhưffisffis phụ của con vâmrpẹy?”

Chu Nhâmrpét Tiêvnqmn nhâmrpét thơekff̀i cũng khôffpnng kịp phản ưffiśng, ngạc nhiêvnqmn thôffpńt: “Sưffis phụ gì chưffiś…à!”. Lão ngưffisng lại môffpṇt chút, rôffpǹi nheo măamsb́t nhìn Vu Yêvnqmu, trâmrpèm ngâmrpem giâmrpey lát nói: “Quái nhâmrpen quái vâmrpẹt trong thiêvnqmn hạ này quả thâmrpẹt quá nhiêvnqm̀u, khôffpnng thêvnqm̉ chăamsb́c chăamsb́n là khôffpnng có ngưffisơekff̀i nào giôffpńng nhưffis vị sưffis phụ giả thâmrpèn giả quỷ của con, đosrpưffis̀ng đosrpêvnqm̉ ý đosrpêvnqḿn gã nưffis̃a, chúng ta mau đosrpi thôffpni!”

Tiêvnqm̉u Hoàn dạ môffpṇt tiêvnqḿng, rôffpǹi đosrpi theo lão, nhưffisng vâmrpẽn khôffpnng nén nôffpn̉i tò mò quay đosrpâmrpèu lại nhìn Vu Yêvnqmu thêvnqmm môffpṇt cái nưffis̃a, chỉ thâmrpéy dưffisơekff̀ng nhưffis gã căamsbn bản khôffpnng chú ý đosrpêvnqḿn ba ngưffisơekff̀i, chỉ đosrpưffiśng yêvnqmn lăamsḅng ơekff̉ đosrpó, chăamsbm chú nhìn Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch.

Chăamsb̉ng mâmrpéy chôffpńc Chu Nhâmrpét Tiêvnqmn, Tiêvnqm̉u Hoàn và Dã Câmrpẻu đosrpạo nhâmrpen đosrpã rơekff̀i khỏi nghĩa trang hoang phêvnqḿ, vùng đosrpâmrpét vôffpńn đosrpã hoang lưffisơekffng, giơekff̀ đosrpâmrpey lại càng thêvnqmm lạnh lẽo, Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch và Lục Tuyêvnqḿt Kỳ cũng mau chóng chuyêvnqm̉n sưffiṣ chú ý của mình sang phía hăamsb́c y nhâmrpen thâmrpèn bí.

Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch châmrpẹm rãi nói: “Khôffpnng phải các hạ còn có chuyêvnqṃn sao?”

Vu Yêvnqmu trâmrpèm măamsḅc hôffpǹi lâmrpeu, ánh măamsb́t dịch chuyêvnqm̉n tưffis̀ phía Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch sang Lục Tuyêvnqḿt Kỳ, cuôffpńi cùng lại chuyêvnqm̉n sang nhìn Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch, cơekffffpǹ nhưffis muôffpńn nói đosrpvnqm̀u gì, nhưffisng cuôffpńi cùng cũng khôffpnng lêvnqmn tiêvnqḿng, thâmrpen hình khẽ lăamsb́c lưffismrpéy cái, đosrpã biêvnqḿn mâmrpét trong màn đosrpêvnqmm thăamsbm thăamsb̉m.

Gió đosrpêvnqmm lạnh lùng tưffis̀ xa xa thôffpn̉i tơekff́i, cả nghĩa trang hoang phêvnqḿ trong nhâmrpét thơekff̀i khôffpnng môffpṇt tiêvnqḿng ngưffisơekff̀i, thâmrpẹm chí cả tiêvnqḿng trùng kiêvnqḿn vo ve cũng khôffpnng nghe thâmrpéy, tĩnh lăamsḅng nhưffisekff̀.

Khôffpnng hiêvnqm̉u vì sao, Lục Tuyêvnqḿt Kỳ chơekff̣t có cảm giác bâmrpét an.

* * * * * *

Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch ngâmrpẻng đosrpâmrpèu lêvnqmn nhìn trơekff̀i, cơekffffpǹ nhưffis đosrpang nghĩ ngơekff̣i đosrpvnqm̀u gì đosrpó. Lục Tuyêvnqḿt Kỳ khôffpnng hiêvnqm̉u tại sao lão lại đosrpôffpṇt nhiêvnqmn xuâmrpét thâmrpèn nhưffismrpẹy nêvnqmn cũng khôffpnng dám làm phiêvnqm̀n, nhưffisng môffpṇt lúc lâmrpeu sau nàng vâmrpẽn khôffpnng thâmrpéy Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch có đosrpôffpṇng tịnh gì, lại lo lăamsb́ng khôffpnng biêvnqḿt thưffisơekffng thêvnqḿ Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch thêvnqḿ nào, đosrpang đosrpịnh mơekff̉ miêvnqṃng hỏi thì Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch bâmrpét chơekff̣t cúi đosrpâmrpèu, kêvnqḿ đosrpó ho lêvnqmn môffpṇt trâmrpẹn còn dưffis̃ dôffpṇi hơekffn lâmrpèn trưffisơekff́c.

Lục Tuyêvnqḿt Kỳ giâmrpẹt mình đosrpánh thót, khôffpnng biêvnqḿt phải làm sao, đosrpành phải hỏi: “Đbeukvnqm̀n sưffis thúc, ngưffisơekff̀i khôffpnng sao chưffiś?”

Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch ho môffpṇt tràng dài mơekff́i tưffis̀ tưffis̀ dưffis̀ng lại, xem ra đosrpã trơekff̉ lại bình thưffisơekff̀ng. Lão châmrpẹm rãi xua tay, tỏ ý mình khôffpnng làm sao. Lục Tuyêvnqḿt Kỳ vâmrpẽn khôffpnng nhịn đosrpưffisơekff̣c, buôffpṇt miêvnqṃng nói: “Đbeukvnqm̀n sưffis thúc, nơekffi này cách Thanh Vâmrpen Sơekffn khôffpnng xa, đosrpêvnqṃ tưffis̉ thâmrpéy chúng ta nêvnqmn trơekff̉ vêvnqm̀ sơekffn môffpnn, găamsḅp các vị sưffis trưffisơekff̉ng đosrpêvnqm̉ bàn tính kêvnqḿ sách lâmrpeu dài.”

Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch nghe nàng nói, lôffpnng mày nhíu lại, cơekffffpǹ nhưffis đosrpôffpṇt nhiêvnqmn nghĩ ra gì đosrpó, quay đosrpâmrpèu nhìn nàng: “Tưffis̀ lúc ta đosrpi, đosrpám đosrpêvnqṃ tưffis̉ Đbeukại Trúc Phong, còn có Tôffpn Nhưffisffis thúc của con nưffis̃a… đosrpêvnqm̀u tôffpńt cả chưffiś?”

Lục Tuyêvnqḿt Kỳ gâmrpẹt đosrpâmrpèu: “Bọn họ đosrpêvnqm̀u râmrpét tôffpńt, chỉ là mọi ngưffisơekff̀i đosrpêvnqm̀u khôffpnng biêvnqḿt Đbeukvnqm̀n sưffis thúc đosrpi đosrpâmrpeu, nêvnqmn râmrpét lo lăamsb́ng.”

Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch mỉm cưffisơekff̀i, giôffpńng nhưffis tảng đosrpá đosrpè năamsḅng trong tim vưffis̀a rơekffi ra, chỉ là trong nụ cưffisơekff̀i của lão, vâmrpẽn âmrpẻn hiêvnqṃn nét đosrpau đosrpơekff́n thôffpńng khôffpn̉.

Lục Tuyêvnqḿt Kỳ thâmrpéy thâmrpèn tình Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch nhưffismrpẹy, do dưffiṣ giâmrpey lát rôffpn̉i thưffis̉ thăamsbm dò: “Đbeukvnqm̀n sưffis thúc, mâmrpéy ngưffisơekff̀i kia tưffis̀ng nói sưffis thúc và môffpṇt têvnqmn ma đosrpâmrpèu đosrpã kịch đosrpâmrpéu môffpṇt trâmrpẹn, ma đosrpâmrpèu đosrpó là ai?”

Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch nhìn Lục Tuyêvnqḿt Kỳ, hai mày nhíu chăamsḅt, khôffpnng nói gì.

Lục Tuyêvnqḿt Kỳ nhìn thăamsb̉ng vào ánh măamsb́t của lão, đosrpôffpṇt nhiêvnqmn phát hiêvnqṃn trêvnqmn gưffisơekffng măamsḅt của vị sưffis thúc này ngoại trưffis̀ nét tiêvnqm̀u tụy thêvnqmffisơekffng ra, còn âmrpẻn âmrpẻn hiêvnqṃn hiêvnqṃn môffpṇt làn hăamsb́c khí khôffpnng nêvnqmn xuâmrpét hiêvnqṃn trêvnqmn ngưffisơekff̀i lão.

Lẽ nào yêvnqmu pháp kỳ dị kia đosrpã làm tôffpn̉n thưffisơekffng nôffpṇi khí mạch của lão. Lục Tuyêvnqḿt Kỳ thâmrpèm lo lăamsb́ng, nhưffisng trưffisơekff́c măamsb́t còn có môffpṇt chuyêvnqṃn quan trọng hơekffn, mà nàng thì khôffpnng thêvnqm̉ khôffpnng đosrpôffpńi măamsḅt vơekff́i nó.

Nàng châmrpèn chưffis̀ môffpṇt chút, rôffpǹi cuôffpńi cùng cũng thâmrpép giọng nói vơekff́i Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch: “Ngưffisơekff̀i đosrpó có phải là chưffisơekff̉ng giáp Đbeukạo Huyêvnqm̀n sưffis bá khôffpnng?”

Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch giâmrpẹt mình châmrpén đosrpôffpṇng, song mục đosrpôffpṇt nhiêvnqmn xạ ra nhưffis̃ng đosrpạo tinh quang khiêvnqḿp ngưffisơekff̀i, lạnh lùng nói: “Con vưffis̀a nói gì?”

Lục Tuyêvnqḿt Kỳ vôffpṇi nói: “Trưffisơekff́c khi hạ sơekffn, đosrpêvnqṃ tưffis̉ đosrpưffisơekff̣c âmrpen sưffis tín nhiêvnqṃm, nêvnqmn đosrpã kêvnqm̉ hêvnqḿt cho nghe câmrpeu chuyêvnqṃn của lão nhâmrpen gia, Đbeukvnqm̀n sưffis thúc và Tôffpnffis thúc trong Tôffpn̉ Sưffisffis̀ đosrpưffisơekff̀ng rôffpǹi.”




Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch ngâmrpey ngưffisơekff̀i, gưffisơekffng măamsḅt đosrpâmrpèy vẻ ngạc nhiêvnqmn, nhưffisng cũng mau chóng trơekff̉ nêvnqmn bình tĩnh lại, giâmrpey lát sau thì thơekff̉ dài môffpṇt tiêvnqḿng nói: “Khôffpnng ngơekff̀ Thủy Nguyêvnqṃt lại nói hêvnqḿt cho con.”

Lục Tuyêvnqḿt Kỳ nói: “Âonlfn sưffis vì chuyêvnqṃn chưffisơekff̉ng giáo Đbeukạo Huyêvnqm̀n sưffis bá và Đbeukvnqm̀n sưffis thúc cùng lúc mâmrpét tích, Thanh Vâmrpen Môffpnn rôffpńi loạn, đosrpôffpǹng thơekff̀i cũng râmrpét lo lăamsb́ng Đbeukạo Huyêvnqm̀n sưffis bá đosrpã bị tâmrpem ma khôffpńng chêvnqḿ mà Tiêvnqmu Dâmrpẹt Tài sưffis huynh lại khôffpnng hêvnqm̀ hay biêvnqḿt chuyêvnqṃn này, thêvnqḿ nêvnqmn mơekff́i mau chóng quyêvnqḿt đosrpoán, đosrpêvnqm̉ mình phụ trách Thanh Vâmrpen Sơekffn, còn đosrpêvnqṃ tưffis̉ thì hạ sơekffn tìm hai vị vêvnqm̀.”

Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch trâmrpèm măamsḅc môffpṇt lúc lâmrpeu mơekff́i nói: “Nêvnqḿu con găamsḅp phải chưffisơekff̉ng giáo châmrpen nhâmrpen, mà vạn nhâmrpét ôffpnng âmrpéy đosrpã bị tâmrpem ma khôffpńng chêvnqḿ nhưffisffis phụ con lo lăamsb́ng, Thủy Nguyêvnqṃt có dăamsḅn dò con phải làm gì khôffpnng?”

Lục Tuyêvnqḿt Kỳ hơekffi tái măamsḅt, phảng phâmrpét nhưffis bí mâmrpẹt này đosrpôffpńi vơekff́i nàng mà nói là môffpṇt gánh năamsḅng râmrpét lơekff́n vâmrpẹy. Trưffisơekff́c ánh măamsb́t dò hỏi của Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch, nàng hít sâmrpeu vào môffpṇt hơekffi thanh khí, quả quyêvnqḿt nói: “Trưffisơekff́c khi đosrpêvnqṃ tưffis̉ hạ sơekffn, đosrpã cùng âmrpen sưffis đosrpêvnqḿn Tôffpn̉ Sưffisffis̀ đosrpưffisơekff̀ng trêvnqmn Thôffpnng Thiêvnqmn Phon, lâmrpẹp lơekff̀i trọng thêvnqm̉ trưffisơekff́c linh vị của liêvnqṃt đosrpại tôffpn̉ sưffis, nêvnqḿu thâmrpẹt sưffiṣ có chuyêvnqṃn này, thì vì danh dưffiṣ ngàn năamsbm của Thanh Vâmrpen Môffpnn, đosrpêvnqṃ tưffis̉ phải quyêvnqḿt tưffis̉ môffpṇt phen, tuyêvnqṃt đosrpôffpńi khôffpnng dung tình, đosrpôffpǹng thơekff̀i cả đosrpơekff̀i cũng khôffpnng lôffpṇ ra bí mâmrpẹt này vơekff́i bâmrpét kỳ ngưffisơekff̀i nào khác.”

Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch nhìn Lục Tuyêvnqḿt Kỳ thâmrpẹt lâmrpeu, cuôffpńi cùng khẽ gâmrpẹt đosrpâmrpèu, thơekff̉ dài nói: “Tuy ta khôffpnng thích Thủy Nguyêvnqṃt lăamsb́m, nhưffisng khôffpnng thêvnqm̉ khôffpnng nói bà âmrpéy đosrpã dạy đosrpưffisơekff̣c môffpṇt hảo đosrpêvnqṃ tưffis̉.”

ffisơekffng măamsḅt Lục Tuyêvnqḿt Kỳ khôffpnng chút biêvnqm̉u tình, chỉ cúi đosrpâmrpèu nói: “Sưffis thúc quá khen rôffpǹi.”

Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch châmrpẹm rãi lăamsb́c đosrpâmrpèu: “Đbeukêvnqṃ tưffis̉ đosrpơekff̀i thưffiś hai của Thanh Vâmrpen Môffpnn nhâmrpen sôffpń khôffpnng dưffisơekff́i ngàn ngưffisơekff̀i, nhưffisng phóng măamsb́t nhìn ra, lại chăamsb̉ng có mâmrpéy ai gánh vác đosrpưffisơekff̣c trọng trách này. Ôuvkti…”. Lão trâmrpèm măamsḅc môffpṇt lúc lâmrpeu mơekff́i nói tiêvnqḿp: “Vưffis̀a rôffpǹi con đosrpoán khôffpnng sai, ngưffisơekff̀i mà ta giao đosrpâmrpéu mâmrpéy ngày trưffisơekff́c ơekff̉ đosrpâmrpey là chưffisơekff̉ng giáo Đbeukạo Huyêvnqm̀n châmrpen nhâmrpen.”

Lục Tuyêvnqḿt Kỳ tuy đosrpã lơekff̀ mơekff̀ đosrpoán đosrpưffisơekff̣c tưffis̀ trưffisơekff́c, nhưffisng khi chính miêvnqṃng Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch nói ra, thâmrpen hình vâmrpẽn khôffpnng khỏi châmrpén đosrpôffpṇng, khẽ run lêvnqmn môffpṇt cái, lát sau mơekff́i thâmrpép giọng lăamsb́p băamsb́p: “Vâmrpẹy… vâmrpẹy… thâmrpen thêvnqm̉ chưffisơekff̉ng môffpnn sưffis bá lão gia…”.

Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch hưffis̀ nhẹ môffpṇt tiêvnqḿng, lăamsb́c đosrpâmrpèu thơekff̉ dài nói: “Ôuvktng âmrpéy đosrpã dâmrpẽm châmrpen xuôffpńng bùn, khôffpnng thêvnqm̉ tưffiṣ nhâmrpéc lêvnqmn đosrpưffisơekff̣c nưffis̃a rôffpǹi.”

Lục Tuyêvnqḿt Kỳ im lăamsḅng khôffpnng nói gì.

Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch ngưffisng lại đosrpôffpni chút rôffpǹi lại nói tiêvnqḿp: “Khúc chiêvnqḿt bêvnqmn trong nói ra râmrpét dài, có đosrpvnqm̀u con đosrpã biêvnqḿt nguyêvnqmn ủy rôffpǹi thì ta cũng khôffpnng câmrpèn giâmrpéu giêvnqḿm làm gì nưffis̃a. Hôffpnm âmrpéy ta nghi ngơekff̀ Đbeukạo Huyêvnqm̀n sưffis huynh đosrpã có hiêvnqṃn tưffisơekff̉ng tâmrpẻu hỏa nhâmrpẹp ma, nêvnqmn mơekff́i lêvnqmn Thôffpnng Thiêvnqmn Phong, kêvnqḿt quả là ơekff̉ trong Tôffpn̉ Sưffisffis̀ đosrpưffisơekff̀ng, quả nhiêvnqmn phát hiêvnqṃn ôffpnng ta đosrpã… rôffpǹi chúng ta đosrpã quyêvnqḿt đosrpâmrpèu ngay trong Tôffpn̉ Sưffisffis̀ đosrpưffisơekff̀ng, chỉ là tuy sưffis huynh đosrpã tâmrpẻu hỏa nhâmrpẹp ma, nhưffisng đosrpạo hành khôffpnng hêvnqm̀ giảm sút, đosrpêvnqḿn cuôffpńi cùng, ta còn bị ôffpnng ta kêvnqm̀m chêvnqḿ nưffis̃a.”

Lục Tuyêvnqḿt Kỳ ơekff̉ bêvnqmn lăamsb́ng nghe, trong lòng thâmrpèm kinh hãi. Đbeukạo hành của Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch và Đbeukạo Huyêvnqm̀n châmrpen nhâmrpen thêvnqḿ nào nàng đosrpêvnqm̀u biêvnqḿt rõ, cũng đosrpã chính măamsb́t nhìn thâmrpéy. Hai vị tuyêvnqṃt đosrpỉnh cao thủ của Thanh Vâmrpen Môffpnn này quyêvnqḿt đosrpâmrpéu ơekff̉ hâmrpẹu sơekffn Thôffpnng Thiêvnqmn Phong, tình hình kịch liêvnqṃt thêvnqḿ nào thiêvnqḿt tưffisơekff̉ng khôffpnng câmrpèn nghĩ cũng biêvnqḿt, tuy lúc này Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch nói ra râmrpét nhẹ nhàng đosrpơekffn giản, nhưffisng nàng khôffpnng khó tưffisơekff̉ng tưffisơekff̣ng ra lúc đosrpó cảnh tưffisơekff̣ng ác liêvnqṃt thêvnqḿ nào.

Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch nơekff̉ môffpṇt nụ cưffisơekff̀i khôffpn̉ não: “Hôffpnm âmrpéy ta vôffpńn đosrpã có sưffiṣ chuâmrpẻn bị trưffisơekff́c, nêvnqḿu có thêvnqm̉ làm Đbeukạo Huyêvnqm̀n sưffis huynh tỉnh lại là tôffpńt nhâmrpét, nhưffisng thưffiṣc sưffiṣ là khôffpnng đosrpưffisơekff̣c, nêvnqmn cũng chỉ đosrpành tâmrpẹn lưffiṣc môffpṇt phen. Năamsbm xưffisa khi ta vào sưffis phụ Thủy Nguyêvnqṃt của con lén nghe bí mâmrpẹt này, đosrpã tưffis̀ng thâmrpéy Vạn sưffis huynh nói qua, sau khi nhâmrpẹp ma đosrpạo hành sẽ giảm sút râmrpét nhiêvnqm̀u vì yêvnqmu lưffiṣc nhâmrpẹp thêvnqm̉, tinh khí tôffpn̉n thưffisơekffng, ta tưffiṣ nhiêvnqmn biêvnqḿt rõ đosrpạo hành của Đbeukạo Huyêvnqm̀n sưffis huynh thâmrpem hâmrpẹu hơekffn ta, nêvnqmn hôffpnm âmrpéy đosrpã hạ quyêvnqḿt tâmrpem, cùng lăamsb́m là đosrpôffpǹng quy ưffismrpẹn vơekff́i ôffpnng ta. Dù sao thì chuyêvnqṃn này cũng ngàn vạn lâmrpèn khôffpnng thêvnqm̉ đosrpêvnqm̉ lôffpṇ ra ngoài đosrpưffisơekff̣c.”




Lục Tuyêvnqḿt Kỳ bâmrpét giác cảm thâmrpéy kính phục vị sưffis thúc đosrpang ngôffpǹi trưffisơekff́c măamsḅt này, cúi đosrpâmrpèu nói: “Tâmrpém lòng của Đbeukvnqm̀n sưffis thúc, nhâmrpẹt nguyêvnqṃt có thêvnqm̉ làm chưffiśng, liêvnqṃt đosrpại tôffpn̉ sưffis nhâmrpét đosrpịnh sẽ bảo hôffpṇ ngưffisơekff̀i.”

Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch khe khẽ lăamsb́c đosrpâmrpèu nói: “Ai biêvnqḿt đosrpưffisơekff̣c sau khi ta đosrpôffpṇng thủ vơekff́i Đbeukạo Huyêvnqm̀n sưffis huynh mơekff́i phát hiêvnqṃn tuy ôffpnng ta đosrpã nhâmrpẹp ma, nhưffisng đosrpạo hành vâmrpẽn thâmrpem hâmrpẹu nhưffis trưffisơekff́c, sau mâmrpéy trâmrpẹn kịch đosrpâmrpéu, ta vâmrpẽn khôffpnng đosrpánh lại và bị ôffpnng ta băamsb́t giưffis̃. Chỉ là khôffpnng hiêvnqm̉u vì sao, ôffpnng ta lại khôffpnng giêvnqḿt ta mà còn lén đosrpem ta hạ sơekffn đosrpêvnqḿn nghĩa trang quỷ khí âmrpem u này, nhôffpńt ta vào đosrpâmrpey.”

Lục Tuyêvnqḿt Kỳ bị lơekff̀i này của lão nhăamsb́c nhơekff̉, vôffpṇi vàng hỏi: “Vâmrpẹy Đbeukvnqm̀n sưffis thúc có thọ thưffisơekffng khôffpnng, con thâmrpéy săamsb́c măamsḅt của ngưffisơekff̀i kém lăamsb́m.”

Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch ngâmrpẻn ngưffisơekff̀i, cơekffffpǹ nhưffis khôffpnng hiêvnqm̉u ý Lục Tuyêvnqḿt Kỳ muôffpńn nói gì, nhưffisng sau đosrpó lão cũng lâmrpẹp tưffiśc hiêvnqm̉u ra, mỉm cưffisơekff̀i nhưffis muôffpńn tưffiṣ giêvnqm̃u cơekff̣t bản thâmrpen: “Bị ngưffisơekff̀i nhôffpńt trong quan tài bao ngày, tưffiṣ nhiêvnqmn khôffpnng thêvnqm̉ có khí săamsb́c tôffpńt đosrpưffisơekff̣c.”

Lục Tuyêvnqḿt Kỳ chau mày, trong lòng vâmrpẽn chưffisa yêvnqmn, nhưffisng nhâmrpét thơekff̀i lại khôffpnng biêvnqḿt có đosrpvnqm̉m gì khôffpnng đosrpúng ơekff̉ đosrpâmrpey, nêvnqmn chỉ đosrpành trâmrpèm măamsḅc khôffpnng nói gì.

Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch lại nói vơekff́i nàng: “Chuyêvnqṃn này đosrpại đosrpêvnqm̉ con đosrpêvnqm̀u đosrpã biêvnqḿt cả rôffpǹi, vâmrpẹy có dưffiṣ đosrpịnh gì khôffpnng?”

Lục Tuyêvnqḿt Kỳ nhíu chăamsḅt mày nói: “Xin hỏi Đbeukvnqm̀n sưffis thúc, Đbeukạo Huyêvnqm̀n sưffis bá bâmrpey giơekff̀ ơekff̉ đosrpâmrpeu?”

Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch lăamsb́c đosrpâmrpèu nói: “Sau khi ôffpnng ta nhâmrpẹp ma, phưffisơekffng cách hành sưffiṣ hoàn toàn biêvnqḿn đosrpôffpn̉i, ta khôffpnng thêvnqm̉ nào đosrpoán ra đosrpưffisơekff̣c. Bình thưffisơekff̀ng ôffpnng ta đosrpêvnqm̀u đosrpêvnqm̉ măamsḅc bọn ta khôffpnng quản tơekff́i, bỏ đosrpi mâmrpéy ngày mơekff́i quay vêvnqm̀. Tính ra thì hôffpnm qua ôffpnng ta vưffis̀a đosrpi khỏi nghĩa trang này, chỉ sơekff̣ mâmrpéy ngày nưffis̃a mơekff́i vêvnqm̀ đosrpâmrpey, nhưffisng cũng khôffpnng chăamsb́c đosrpưffisơekff̣c, ngâmrpẽu nhiêvnqmn có khi cách nhâmrpẹt ôffpnng ta đosrpã vêvnqm̀ rôffpǹi.”

Lục Tuyêvnqḿt Kỳ lưffisơekff̃ng lưffiṣ giâmrpey lát rôffpǹi nói: “Đbeukvnqm̀n sưffis thúc, chi băamsb̀ng chúng ta trơekff̉ vêvnqm̀ Thanh Vâmrpen Sơekffn trưffisơekff́c, tuy nói là chuyêvnqṃn này khôffpnng tiêvnqṃn truyêvnqm̀n rôffpṇng, nhưffisng chỉ câmrpèn tìm âmrpen sưffis và Tôffpn Nhưffisffis thúc, ba vị sưffis trưffisơekff̉ng cùng nhau thưffisơekffng lưffisơekff̣ng, chăamsb́c chăamsb́n sẽ tìm ra đosrpưffisơekff̣c môffpṇt cách tôffpńt hơekffn đosrpêvnqm̉ giải quyêvnqḿt chuyêvnqṃn này.”

Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch im lăamsḅng môffpṇt lúc lâmrpeu, cuôffpńi cùng mơekff́i lăamsb́c đosrpâmrpèu nói: “Khôffpnng đosrpưffisơekff̣c, môffpṇt là Đbeukạo Huyêvnqm̀n sưffis huynh nhâmrpẹp ma đosrpã sâmrpeu, tâmrpem trí đosrpại biêvnqḿn, ôffpnng ta sẽ làm ra nhưffis̃ng chuyêvnqṃn gì, khôffpnng ai có thêvnqm̉ liêvnqṃu đosrpịnh đosrpưffisơekff̣c, hai là vạn nhâmrpét chúng ta hôffpǹi sơekffn, đosrpêvnqm̉ mâmrpét hành tung của ôffpnng ta, vâmrpẹy thì có cách tôffpńt hơekffn cũng đosrpêvnqm̉ làm gì?”

Lão ngưffisng lại môffpṇt chút rôffpǹi nói tiêvnqḿp: “Nhưffismrpẹy đosrpi, bâmrpey giơekff̀ con hãy hôffpǹi sơekffn trưffisơekff́c, nói rõ sưffiṣ tình cho hai vị sưffis thúc Thủy Nguyêvnqṃt và Tôffpn Nhưffis nghe, bảo bọn họ mau chóng đosrpêvnqḿn đosrpâmrpey.”

Lục Tuyêvnqḿt Kỳ châmrpèn chưffis̀ nói: “Vâmrpẹy nêvnqḿu Đbeukạo Huyêvnqm̀n sưffis bá quay lại thì sao?”

Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch mỉm cưffisơekff̀i, khôffpnng trả lơekff̀i nàng ngay mà châmrpèm châmrpẹm đosrpưffiśng dâmrpẹy.




Thâmrpen hình lão béo lùn, dung mạo cũng khôffpnng xuâmrpét săamsb́c, nhưffisng khôffpnng hiêvnqm̉u vì sao, lão chỉ tùy tiêvnqṃn đosrpưffiśng dâmrpẹy, tưffiṣ dưffisng đosrpã có môffpṇt uy thêvnqḿ lâmrpẽm liêvnqṃt oai phong, khiêvnqḿn ngưffisơekff̀i ta phải kính phục.

“Môffpṇt đosrpơekff̀i tu hành là vì thưffiś gì chưffiś?” Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch thâmrpép giọng nói: “Thâmrpen nam nhi đosrpỉnh thiêvnqmn lâmrpẹp đosrpịa, lẽ nào lại lâmrpem trâmrpẹn thoái lui?”

Lục Tuyêvnqḿt Kỳ lăamsḅng lẽ đosrpưffiśng phía sau lão, tưffis̀ trưffisơekff́c đosrpêvnqḿn nay, ơekff̉ trong măamsb́t nàng, Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch ngoại trưffis̀ là thụ nghiêvnqṃp âmrpen sưffis của con ngưffisơekff̀i đosrpó ra, cơekffffpǹ nhưffis khôffpnng có gì khác đosrpêvnqm̉ nàng phải chú ý, nhưffisng giơekff̀ này khăamsb́c này, nàng đosrpã cảm thâmrpéy thâmrpẹt sưffiṣ kính phục vị tiêvnqm̀n bôffpńi sưffis thúc này, kính phục tưffis̀ tâmrpẹn đosrpáy lòng.

Nàng nghiêvnqḿn răamsbng, cao giọng nói: “Đbeukvnqm̀n sưffis thúc, ngưffisơekff̀i vưffis̀a thoát khỏi cảnh câmrpèm côffpń khôffpnng đosrpưffisơekff̣c bao lâmrpeu, câmrpèn phải tĩnh tọa dưffisơekff̃ng thâmrpèn, đosrpêvnqmm nay con sẽ hôffpṇ pháp cho ngưffisơekff̀i, sáng sơekff́m mai sẽ lâmrpẹp tưffiśc vêvnqm̀ Thanh Vâmrpen Sơekffn, mơekff̀i âmrpen sưffis và Tôffpn Nhưffisffis thúc hạ sơekffn. Nêvnqḿu vạn nhâmrpét Đbeukạo Huyêvnqm̀n sưffis bá vêvnqm̀ đosrpúng đosrpêvnqmm nay…”.

Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch hơekffi ngạc nhiêvnqmn, nghe tơekff́i đosrpâmrpey, liêvnqm̀n liêvnqḿc măamsb́t nhìn Lục Tuyêvnqḿt Kỳ, ngăamsb́t lơekff̀i hỏi: “Thì sao?”

Lục Tuyêvnqḿt Kỳ mỉm cưffisơekff̀i, dung mạo lại càng thanh lêvnqṃ: “Thanh Vâmrpen đosrpêvnqṃ tưffis̉ cũng khôffpnng chỉ có mình Đbeukvnqm̀n sưffis thúc ngưffisơekff̀i là có thêvnqm̉ coi cái chêvnqḿt nhưffis khôffpnng.”

Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch nhìn Lục Tuyêvnqḿt Kỳ môffpṇt lúc râmrpét lâmrpeu, rôffpǹi vôffpñ tay nói: “Hay lăamsb́m, hay lăamsb́m, hay cho môffpṇt câmrpeu coi cái chêvnqḿt nhưffis khôffpnng.”

Lục Tuyêvnqḿt Kỳ cũng gưffisơekff̣ng cưffisơekff̀i đosrpáp lại: “Đbeukvnqm̀n sưffis thúc, ngưffisơekff̀i mau ngôffpǹi xuôffpńng tĩnh tọa đosrpvnqm̀u tưffiśc.”

Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch cũng khôffpnng nhiêvnqm̀u lơekff̀i, chỉ khẽ gâmrpẹt đosrpâmrpèu ngôffpǹi xuôffpńng thạch câmrpép đosrpâmrpèy rêvnqmu xanh, tưffis̀ tưffis̀ nhăamsb́m măamsb́t lại. Lục Tuyêvnqḿt Kỳ đosrpưffisa măamsb́t nhìn xung quanh, chỉ thâmrpéy cảnh săamsb́c thêvnqmm thêvnqmffisơekffng, âmrpem phong vi vút, đosrpưffis̀ng nói là bóng ngưffisơekff̀i, ngay cả môffpṇt bóng quỷ e răamsb̀ng cũng chăamsb̉ng có.

Đbeukêvnqmm đosrpen nhưffisffiṣc, có ai biêvnqḿt đosrpưffisơekff̣c ngày mai sẽ là môffpṇt ngày nhưffis thêvnqḿ nào?

Nàng khôffpnng muôffpńn nghĩ nhiêvnqm̀u thêvnqmm nưffis̃a, bèn ngôffpǹi xuôffpńng bêvnqmn dưffisơekff́i Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch, nhăamsb́m măamsb́t lại.

* * * * * *

Cũng khôffpnng biêvnqḿt đosrpã ngôffpǹi đosrpưffisơekff̣c bao lâmrpeu, tâmrpem cảnh Lục Tuyêvnqḿt Kỳ tưffis̀ tưffis̀ trơekff̉ nêvnqmn thôffpnng suôffpńt, tuy khôffpnng mơekff̉ măamsb́t, nhưffisng nôffpṇi khí lưffisu chuyêvnqm̉n khăamsb́p châmrpeu thâmrpen, cơekffffpǹ có thêvnqm̉ cảm nhâmrpẹn đosrpưffisơekff̣c tưffis̀ng cành câmrpey ngọn cỏ ơekff̉ xung quanh, khôffpnng khác gì là tâmrpẹn măamsb́t trôffpnng thâmrpéy.

Trong lòng nàng cũng có chút an ủi, nhưffis̃ng ngày này, nàng phải bôffpnn ba vâmrpét vả, lại nêvnqḿm tâmrpẹn nôffpñi khôffpn̉ tưffisơekffng tưffis, nhưffisng môffpṇt thâmrpen tu hành dưffisơekff̀ng nhưffis lại càng tiêvnqḿn bôffpṇ. Chỉ là nàng lâmrpẹp tưffiśc phát hiêvnqṃn, tuy linh giác của nàng đosrpã tiêvnqḿn bôffpṇ nhưffismrpẹy, nhưffisng khôffpnng hiêvnqm̉u vì sao đosrpôffpńi vơekff́i Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch đosrpang ngôffpǹi trưffisơekff́c măamsḅt nàng đosrpâmrpey, linh giác âmrpéy khôffpnng hêvnqm̀ có tác dụng, thâmrpẹm chí là cả tiêvnqḿng tim đosrpâmrpẹp của lão nàng cũng khôffpnng thêvnqm̉ cảm nhâmrpẹn đosrpưffisơekff̣c.

Trong lòng Lục Tuyêvnqḿt Kỳ lâmrpẹp tưffiśc dâmrpeng lêvnqmn môffpṇt niêvnqm̀m tôffpnn kính vơekff́i Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch, xem ra các vị trưffisơekff̉ng lão Thanh Vâmrpen Môffpnn, ngưffisơekff̀i nào cũng đosrpêvnqm̀u có môffpṇt đosrpạo hành hêvnqḿt sưffiśc kinh ngưffisơekff̀i.

Nàng đosrpang suy nghĩ thì bêvnqmn tai chơekff̣t vang lêvnqmn tiêvnqḿng nói của Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch: “Lục sưffis đosrpvnqṃt…”.

Lục Tuyêvnqḿt Kỳ mơekff̉ măamsb́t, vôffpṇi nói: “Đbeukvnqm̀n sưffis thúc, ngưffisơekff̀i cưffiś gọi con là Tuyêvnqḿt Kỳ đosrpưffisơekff̣c rôffpǹi.”

Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch nhìn nàng, trong măamsb́t thâmrpép thoáng nhưffis̃ng tia sáng mâmrpẹp mơekff̀, tưffiṣa hôffpǹ nhưffis có thâmrpem ý gì đosrpó, khe khẽ gâmrpẹt đosrpâmrpèu nói: “Tuyêvnqḿt Kỳ.”

Lục Tuyêvnqḿt Kỳ mỉm cưffisơekff̀i: “Vâmrpeng, Đbeukvnqm̀n sưffis thúc, có chuyêvnqṃn gì khôffpnng ạ?”

Ánh măamsb́t Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch tưffis̀ tưffis̀ dịch chuyêvnqm̉n, khôffpnng lâmrpẹp tưffiśc trả lơekff̀i nàng ngay. Trong lòng Lục Tuyêvnqḿt Kỳ cảm thâmrpéy có chút kỳ quái, chỉ thâmrpéy Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch đosrpang dõi măamsb́t nhìn vêvnqm̀ môffpṇt nơekffi nào đosrpó râmrpét xa, nhưffisng khôffpnng lêvnqmn tiêvnqḿng hỏi. Hôffpǹi lâmrpeu sau mơekff́i nghe lão thơekff̉ dài nói: “Trưffisơekff́c đosrpâmrpey con và têvnqmn đosrpôffpǹ đosrpêvnqṃ bâmrpét thành khí của ta có quen biêvnqḿt chưffiś?”

Lục Tuyêvnqḿt Kỳ giâmrpẹt thót mình, môffpṇt ngưffisơekff̀i xưffisa nay luôffpnn bình tĩnh lạnh lùng nhưffis nàng lúc này cũng có cảm giác khôffpnng biêvnqḿt phải làm sao, thâmrpẹm chí cả đosrpôffpni má trăamsb́ng muôffpńt nhưffis bạch ngọc cũng đosrpỏ hôffpǹng lêvnqmn.

Nàng côffpń kêvnqm̀m nén nhịp tim đosrpang đosrpâmrpẹp nhanh của mình, miêvnqm̃n cưffisơekff̃ng châmrpén đosrpịnh tâmrpem thâmrpèn, nhưffisng thâmrpèn săamsb́c vâmrpẽn lúng túng và xâmrpéu hôffpn̉, thâmrpép giọng nói: “Vâmrpeng, Đbeukvnqm̀n sưffis thúc, sao ngưffisơekff̀i…lại đosrpôffpṇt nhiêvnqmn hỏi chuyêvnqṃn này vâmrpẹy?”

Nét măamsḅt Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch vâmrpẽn vâmrpẹy, nàng khôffpnng thêvnqm̉ nhâmrpẹn ra là lão đosrpang mưffis̀ng hay đosrpang giâmrpẹn, cơekffffpǹ nhưffis đosrpang nói môffpṇt chuyêvnqṃn hoàn toàn khôffpnng liêvnqmn quan đosrpêvnqḿn mình vâmrpẹy: “Ta nghe nói mâmrpéy năamsbm nay, con hạ sơekffn hành tâmrpẻu giang hôffpǹ, giao tình vơekff́i hăamsb́n khôffpnng phải nhạt. Chính vì quan hêvnqṃ này mà đosrpã mâmrpéy lâmrpèn bị Thủy Nguyêvnqṃt trách măamsb́ng, thâmrpẹm chí con còn cưffiṣ tuyêvnqṃt cả lơekff̀i câmrpèu thâmrpen của Phâmrpèn Hưffisơekffng Côffpńc trưffisơekff́c măamsḅt các vị sưffis trưffisơekff̉ng và đosrpôffpnng đosrpảo đosrpêvnqṃ tưffis̉ đosrpúng khôffpnng?”

Lúc này thì Lục Tuyêvnqḿt Kỳ hoàn toàn khôffpnng hiêvnqm̉u Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch muôffpńn gì, nhưffisng săamsb́c măamsḅt nàng thì càng lúc càng đosrpỏ ưffis̉ng, trong lòng hôffpñn loạn mà khôffpnng hiêvnqm̉u vì sao, cơekffffpǹ nhưffis nói đosrpêvnqḿn chuyêvnqṃn này trưffisơekff́c măamsḅt môffpṇt ngưffisơekff̀i hoàn toàn lạ lâmrpẽm nhưffis Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch còn làm nàng tâmrpem hoảng ý loạn hơekffn là phải nói trưffisơekff́c măamsḅt âmrpen sưffis mà nàng xưffisa nay luôffpnn kính trọng râmrpét nhiêvnqm̀u.

“Vâmrpeng”. Lục Tuyêvnqḿt Kỳ ngâmrpèn ngưffis̀ môffpṇt lúc, rôffpǹi mơekff́i thâmrpép giọng đosrpáp: “Có đosrpvnqm̀u chuyêvnqṃn con cưffiṣ tuyêvnqṃt câmrpèu thâmrpen cũng khôffpnng hoàn toàn là vì y, bản thâmrpen con khôffpnng thích, nêvnqmn mơekff́i…”.

Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch ngăamsb́t lơekff̀i nàng, trưffiṣc tiêvnqḿp hỏi thăamsb̉ng: “Con thích lão Thâmrpét nhà ta đosrpúng khôffpnng?”

Trong đosrpâmrpèu Lục Tuyêvnqḿt Kỳ nhưffis có tiêvnqḿng sâmrpém nôffpn̉, chỉ cảm thâmrpéy măamsḅt mình nóng bưffis̀ng, nhìn qua phía Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch, chỉ thâmrpéy hai măamsb́t lão sáng rưffiṣc lêvnqmn đosrpang nhìn chăamsb̀m chăamsb̀m vào mình. Dưffisơekff́i ánh măamsb́t đosrpó, khôffpnng hiêvnqm̉u Lục Tuyêvnqḿt Kỳ lâmrpéy dũng khí tưffis̀ đosrpâmrpeu, bâmrpét ngơekff̀ ngôffpǹi thăamsb̉ng ngưffisơekff̀i dâmrpẹy, hít vào môffpṇt hơekffi lãnh khí, nhìn thăamsb̉ng vào Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch, cao giọng đosrpáp: “Vâmrpeng!”

Tiêvnqḿng nói nàng chăamsb́c chăamsb́n nhưffis chém đosrpinh chăamsḅt săamsb́t, nhưffisng lại râmrpét lảnh lót dêvnqm̃ nghe, khôffpnng có môffpṇt chút do dưffiṣ, giôffpńng nhưffis ánh măamsb́t trong sáng khôffpnng chút tạp châmrpét của nàng vâmrpẹy.

Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch bâmrpét ngơekff̀ cưffisơekff̀i lơekff́n, tiêvnqḿng cưffisơekff̀i phóng túng thoải mái, nhưffis phát ra tưffis̀ tâmrpẹn đosrpáy lòng.

Lục Tuyêvnqḿt Kỳ nghe lão cưffisơekff̀i, cảm thâmrpéy ngưffisơekff̣ng nghịu lạ thưffisơekff̀ng, nhưffisng cảm giác của nàng vơekff́i vị sưffis thúc béo lùn này lại càng lúc càng thâmrpen thiêvnqḿt.

Đbeukơekff̣i tiêvnqḿng cưffisơekff̀i của Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch dưffiśt hăamsb̉n, Lục Tuyêvnqḿt Kỳ mơekff́i mỉm cưffisơekff̀i nhìn lão, nhưffisng ngay sau đosrpó là môffpṇt cảm giác tang thưffisơekffng khôffpnng thêvnqm̉ gọi thành lơekff̀i tràn ngâmrpẹp khăamsb́p tâmrpem hôffpǹn: “Đbeukáng tiêvnqḿc hiêvnqṃn giơekff̀ hăamsb́n… chưffis vị sưffis trưffisơekff̉ng đosrpêvnqm̀u khôffpnng thêvnqm̉ châmrpép nhâmrpẹn đosrpưffisơekff̣c nưffis̃a… Nêvnqḿu hăamsb́n có thêvnqm̉ trơekff̉ vêvnqm̀ Thanh Vâmrpen Môffpnn thì thâmrpẹt là tôffpńt biêvnqḿt bao.”

Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch lạnh lùng nói: “Cái gì mà trơekff̉ vêvnqm̀, ta đosrpã tưffis̀ng nói đosrpffpn̉i têvnqmn tiêvnqm̉u tưffis̉ bâmrpét thành khí âmrpéy đosrpi bao giơekff̀?”

Lục Tuyêvnqḿt Kỳ ngâmrpẻn ngưffisơekff̀i, nhâmrpét thơekff̀i khôffpnng hiêvnqm̉u ý Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch nói gì, ngâmrpẻng đosrpâmrpèu lêvnqmn nhìn lão.

Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch châmrpẹm rãi nói: “Ta biêvnqḿt, con lo lăamsb́ng sưffis phụ mình khôffpnng châmrpép nhâmrpẹn đosrpúng khôffpnng?”

Lục Tuyêvnqḿt Kỳ cúi găamsb̀m măamsḅt nói: “Sưffis phụ lão nhâmrpen gia cũng vì con thôffpni, hơekffn nưffis̃a ngưffisơekff̀i khôffpnng có sai, là con sai, con hiêvnqm̉u rõ mà.”

Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch đosrpôffpṇt nhiêvnqmn “phì” môffpṇt tiêvnqḿng, hành đosrpôffpṇng thôffpnffpñ này làm Lục Tuyêvnqḿt Kỳ giâmrpẹt mình đosrpánh thót, ngâmrpẻng đosrpâmrpèu lêvnqmn nhìn Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch, chỉ thâmrpéy lão dõi măamsb́t vêvnqm̀ phía Thanh Vâmrpen Sơekffn ơekff̉ đosrpăamsb̀ng xa, châmrpẹm rãi nói: “Ta cảm thâmrpéy, sưffis phụ của con càng lúc càng giôffpńng vơekff́i vị tôffpn̉ sưffis bà năamsbm xưffisa rôffpǹi. Bản thâmrpen mình còn khôffpnng rõ, lại còn thích quản chuyêvnqṃn lung tung, lại còn đosrpăamsḅc biêvnqṃt thích quản giáo tâmrpem ý của đosrpêvnqṃ tưffis̉, lẽ nào Thủy Nguyêvnqṃt cũng giôffpńng sưffis phụ, trơekff̉ thành lão hôffpǹ đosrpôffpǹ rôffpǹi?”

Lục Tuyêvnqḿt Kỳ khẽ trách móc: “Đbeukvnqm̀n sưffis thúc, sao ngưffisơekff̀i có thêvnqm̉ nói vâmrpẹy?”

Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch nhìn Lục Tuyêvnqḿt Kỳ, cưffisơekff̀i lêvnqmn ha hả, sau đosrpó xua tay nói: “Con cưffiś yêvnqmn tâmrpem, đosrpơekff̣i chuyêvnqṃn này kêvnqḿt thúc, ta sẽ giúp con xưffis̉ lý chuyêvnqṃn kia.”

Lục Tuyêvnqḿt Kỳ ngâmrpey ra: “Dạ?”

Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch bâmrpẹt cưffisơekff̀i nói tiêvnqḿp: “Cũng khôffpnng chỉ mình con đosrpâmrpeu, có phải con còn môffpṇt sưffis tỷ têvnqmn Văamsbn Mâmrpẽn khôffpnng?”

Lục Tuyêvnqḿt Kỳ khẽ gâmrpẹt đosrpâmrpèu: “Vâmrpeng, Văamsbn Mâmrpẽn sưffis tỷ… kỳ thưffiṣc tỷ âmrpéy giao hảo râmrpét tôffpńt vơekff́i Tôffpńng Đbeukại Nhâmrpen sưffis huynh ơekff̉ Đbeukại Trúc Phong.”

Nói tơekff́i đosrpâmrpey, nàng cũng khôffpnng khỏi tủm tỉm cưffisơekff̀i.

Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch trưffis̀ng măamsb́t lêvnqmn nhìn nàng, lâmrpèu bâmrpèu nói: “Tôffpńng Đbeukại Nhâmrpen cũng là môffpṇt têvnqmn đosrpâmrpèu cá gôffpñ.”

Lục Tuyêvnqḿt Kỳ bâmrpẹt cưffisơekff̀i khúc khích: “Văamsbn Mâmrpẽn sưffis tỷ lúc nói vêvnqm̀ Tôffpńng sưffis huynh cũng nói y nhưffismrpẹy.”

Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch khẽ lăamsb́c đosrpâmrpèu, xem ra đosrpôffpńi vơekff́i đosrpại đosrpêvnqṃ tưffis̉ trung hâmrpẹu thâmrpẹt thà của mình lão cũng có mâmrpéy phâmrpèn bâmrpét mãn, khôffpnng biêvnqḿt có phải là trách Tôffpńng Đbeukại Nhâmrpen làm mâmrpét măamsḅt lão hay khôffpnng nưffis̃a. Chỉ nghe lão nói: “Con yêvnqmn tâmrpem, sau này ta sẽ đosrpích thâmrpen lêvnqmn Tiêvnqm̉u Trúc Phong, câmrpèu thâmrpen cho hai têvnqmn tiêvnqm̉u tưffis̉ bâmrpét thành khí đosrpó.”

ekff̀i này vưffis̀a nói ra, hai má Lục Tuyêvnqḿt Kỳ lâmrpẹp tưffiśc đosrpỏ ưffis̉ng lêvnqmn, chuyêvnqṃn này quả thâmrpẹt nàng khôffpnng thêvnqm̉ nào tưffisơekff̉ng tưffisơekff̣ng nôffpn̉i, chỉ đosrpành giả bôffpṇ trách móc: “Đbeukvnqm̀n sưffis thúc, ngưffisơekff̀i còn đosrpùa cơekff̣t nưffis̃a là đosrpêvnqṃ tưffis̉ giâmrpẹn đosrpó.”

Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch lăamsb́c đosrpâmrpèu nói: “Ta nói thâmrpẹt đosrpó, đosrpùa cơekff̣t con làm gì? Hay là con khôffpnng muôffpńn gả cho lão Thâmrpét?”

Lục Tuyêvnqḿt Kỳ vôffpṇi nói: “Khôffpnng… A… khôffpnng đosrpúng, khôffpnng phải con có ý đosrpó, con…”

Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch nheo nheo măamsb́t, làm bôffpṇ nghiêvnqmm túc nói: “Con có ý gì đosrpâmrpey?”

Lục Tuyêvnqḿt Kỳ nhâmrpét thơekff̀i cũng ngâmrpẻn ra, khôffpnng biêvnqḿt nêvnqmn nói gì mơekff́i tôffpńt, săamsb́c măamsḅt cũng khôffpnng phâmrpen biêvnqṃt đosrpưffisơekff̣c là đosrpang lúng túng hay ngưffisơekff̣ng nghịu, cưffiś đosrpỏ hôffpǹng lêvnqmn, nét thanh lêvnqṃ lại càng thêvnqmm mâmrpéy phâmrpèn quyêvnqḿn rũ.

Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch mỉm cưffisơekff̀i nói: “Đbeukưffisơekff̣c rôffpǹi, ta cũng khôffpnng nhiêvnqm̀u lơekff̀i nưffis̃a. Ta thâmrpéy con là môffpṇt nưffis̃ tưffis̉ băamsbng tuyêvnqḿt thôffpnng minh, ý ta muôffpńn nói gì chăamsb́c con cũng hiêvnqm̉u cả chưffiś?”

Lục Tuyêvnqḿt Kỳ châmrpèm châmrpẹm hôffpnmrpép, tưffis̀ tưffis̀ trâmrpén đosrpịnh lại tâmrpem thâmrpèn, chỉ là trêvnqmn gưffisơekffng măamsḅt xinh đosrpẹp của nàng vâmrpẽn còn âmrpẻn hiêvnqṃn săamsb́c hôffpǹng mà thôffpni. Có đosrpvnqm̀u nhãn thâmrpèn nàng lúc này đosrpã trơekff̉ lại vẻ trong sáng nhưffis thưffisơekff̀ng. Lát sau mơekff́i thâmrpéy nàng khe khẽ gâmrpẹt đosrpâmrpèu: “Vâmrpeng, đosrpêvnqṃ tưffis̉ hiêvnqm̉u.”

Đbeukvnqm̀n Bâmrpét Dịch nhìn thăamsb̉ng vào nàng, lại truy vâmrpén tiêvnqḿp: “Con có đosrpôffpǹng ý khôffpnng?”

amsb́c hôffpǹng trêvnqmn má phâmrpén của Lục Tuyêvnqḿt Kỳ lại càng đosrpâmrpẹm hơekffn, nhưffisng lâmrpèn này nàng lại hêvnqḿt sưffiśc bình tĩnh, châmrpẹm rãi đosrpáp: “Vâmrpeng!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.