Bê
vnqmn cạnh vang lê
vnqmn mô
ffpṇt trâ
mrpẹn ho, thanh â
mrpem râ
mrpét lơ
ekff́n, lại có chút gâ
mrpép gáp, chúng nhâ
mrpen đ
osrpê
vnqm̀u liê
vnqḿc nhìn qua phía đ
osrpó, chỉ thâ
mrpéy trê
vnqmn thạch câ
mrpép, Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch lô
ffpṇ vẻ thô
ffpńng khô
ffpn̉, khô
ffpnng ngư
ffis̀ng ho lê
vnqmn khù khụ.
Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ khẽ nhíu mày, nhãn thâ
mrpèn thoáng hiê
vnqṃn ra vẻ lo â
mrpeu, vơ
ekff́i đ
osrpạo hành của Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch, tư
ffis̀ lâ
mrpeu đ
osrpã đ
osrpạt đ
osrpê
vnqḿn mư
ffiśc bách bê
vnqṃnh bâ
mrpét xâ
mrpem rô
ffpǹi, nói gì mô
ffpṇt cơ
ekffn ho cỏn con, rõ ràng là Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét dịch đ
osrpã bị trọng thư
ffisơ
ekffng nê
vnqmn mơ
ekff́i vâ
mrpẹy.
Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ trâ
mrpèm ngâ
mrpem khô
ffpnng nói gì, còn Tiê
vnqm̉u Hoàn đ
osrpư
ffiśng bê
vnqmn cạnh nàng thì đ
osrpã lă
amsḅng lẽ bư
ffisơ
ekff́c tơ
ekff́i trư
ffisơ
ekff́c. Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch hơ
ekffi cảm thâ
mrpéy ngạc nhiê
vnqmn, ngâ
mrpẻng đ
osrpâ
mrpèu nhìn lê
vnqmn Tiê
vnqm̉u Hoàn. Chỉ thâ
mrpéy nàng mỉm cư
ffisơ
ekff̀i nói: “Vị… tiê
vnqm̀n bô
ffpńi này, đ
osrpa tạ ngài đ
osrpã cư
ffiśu tiê
vnqm̉u nư
ffis̃, gia gia và đ
osrpạo trư
ffisơ
ekff̉ng.”
Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch nơ
ekff̉ mô
ffpṇt nụ cư
ffisơ
ekff̀i gư
ffisơ
ekff̣ng, mê
vnqṃt mỏi nói: “Chuyê
vnqṃn nhỏ khô
ffpnng câ
mrpèn phải nhă
amsb́c đ
osrpê
vnqḿn làm gì, nơ
ekffi này là nơ
ekffi bâ
mrpét tư
ffisơ
ekff̀ng, khô
ffpnng nê
vnqmn lư
ffisu lại lâ
mrpeu, nê
vnqḿu khô
ffpnng có chuyê
vnqṃn gì, các ngư
ffisơ
ekff̀i hãy mau mau rơ
ekff̀i khỏi đ
osrpi.”
Chu Nhâ
mrpét Tiê
vnqmn gâ
mrpẹt đ
osrpâ
mrpèu lia lịa nói: “Vâ
mrpeng, vâ
mrpeng…, ngài nói râ
mrpét đ
osrpúng. Tiê
vnqm̉u Hoàn, chúng ta mau đ
osrpi thô
ffpni!”
Tiê
vnqm̉u Hoàn lư
ffisơ
ekff̀m mă
amsb́t nhìn lão mô
ffpṇt cái rô
ffpǹi lại hỏi Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch: “Tiê
vnqm̀n bô
ffpńi, ngư
ffisơ
ekff̀i khô
ffpnng sao chư
ffiś, có câ
mrpèn chúng tô
ffpni giúp gì khô
ffpnng?”
Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét dịch lă
amsb́c đ
osrpâ
mrpèu: “Ta khô
ffpnng sao, các ngư
ffisơ
ekff̀i mau đ
osrpi đ
osrpi. Vạn nhâ
mrpét kẻ kia quay lại, chỉ sơ
ekff̣ các ngư
ffisơ
ekff̀i khô
ffpnng còn may mă
amsb́n như
ffis lâ
mrpèn này nư
ffis̃a đ
osrpâ
mrpeu.”
Nói dư
ffiśt lơ
ekff̀i, gư
ffisơ
ekffng mă
amsḅt mâ
mrpẹp mạp của lão thoáng hiê
vnqṃn lê
vnqmn mô
ffpṇt să
amsb́c đ
osrpen ngụy dị, să
amsb́c mă
amsḅt thô
ffpńng khô
ffpn̉ phi thư
ffisơ
ekff̀ng, rô
ffpǹi lại ho lê
vnqmn mô
ffpṇt chă
amsḅp nư
ffis̃a, cả thanh â
mrpem khàn khàn hơ
ekffn trư
ffisơ
ekff́c mâ
mrpéy phâ
mrpèn.
Vu Yê
vnqmu đ
osrpư
ffiśng lẻ loi mô
ffpṇt bê
vnqmn, ánh mă
amsb́t nhìn chă
amsb̀m chă
amsb̀m vào Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch, nhâ
mrpét cư
ffis̉ nhâ
mrpét đ
osrpô
ffpṇng của lão đ
osrpê
vnqm̀u khô
ffpnng bỏ sót, gư
ffisơ
ekffng mă
amsḅt gã bị tâ
mrpém khă
amsbn đ
osrpen che kín, chỉ có đ
osrpô
ffpni mă
amsb́t là lô
ffpṇ ra thâ
mrpèn tình như
ffis đ
osrpang suy nghĩ đ
osrpiê
vnqm̀u gì đ
osrpó.
Tiê
vnqm̉u Hoàn khô
ffpnng chịu đ
osrpư
ffisơ
ekff̣c tiê
vnqḿng thúc giục của Chu Nhâ
mrpét Tiê
vnqmn ơ
ekff̉ phía sau, đ
osrpô
ffpǹng thơ
ekff̀i cũng nhâ
mrpẹn ra mình khô
ffpnng thê
vnqm̉ giúp gì cho Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch, đ
osrpành cúi đ
osrpâ
mrpèu cáo biê
vnqṃt rô
ffpǹi cùng Chu Nhâ
mrpét Tiê
vnqmn và Dã Câ
mrpẻu ra ngoài, như
ffisng đ
osrpi đ
osrpư
ffisơ
ekff̣c mâ
mrpéy bư
ffisơ
ekff́c, nàng đ
osrpã đ
osrpư
ffiśng sư
ffis̃ng lại, liê
vnqḿc nhìn vê
vnqm̀ phía Vu Yê
vnqmu, rô
ffpǹi ngâ
mrpẻn ngư
ffisơ
ekff̀i ra như
ffis phát hiê
vnqṃn đ
osrpiê
vnqm̀u gì đ
osrpó, thâ
mrpép giọng hỏi Chu Nhâ
mrpét Tiê
vnqmn: “Gia gia, ngư
ffisơ
ekff̀i xem ngư
ffisơ
ekff̀i kia kìa, sao lại ă
amsbn mă
amsḅc giô
ffpńng hê
vnqṃt như
ffis sư
ffis phụ của con vâ
mrpẹy?”
Chu Nhâ
mrpét Tiê
vnqmn nhâ
mrpét thơ
ekff̀i cũng khô
ffpnng kịp phản ư
ffiśng, ngạc nhiê
vnqmn thô
ffpńt: “Sư
ffis phụ gì chư
ffiś…à!”. Lão ngư
ffisng lại mô
ffpṇt chút, rô
ffpǹi nheo mă
amsb́t nhìn Vu Yê
vnqmu, trâ
mrpèm ngâ
mrpem giâ
mrpey lát nói: “Quái nhâ
mrpen quái vâ
mrpẹt trong thiê
vnqmn hạ này quả thâ
mrpẹt quá nhiê
vnqm̀u, khô
ffpnng thê
vnqm̉ chă
amsb́c chă
amsb́n là khô
ffpnng có ngư
ffisơ
ekff̀i nào giô
ffpńng như
ffis vị sư
ffis phụ giả thâ
mrpèn giả quỷ của con, đ
osrpư
ffis̀ng đ
osrpê
vnqm̉ ý đ
osrpê
vnqḿn gã nư
ffis̃a, chúng ta mau đ
osrpi thô
ffpni!”
Tiê
vnqm̉u Hoàn dạ mô
ffpṇt tiê
vnqḿng, rô
ffpǹi đ
osrpi theo lão, như
ffisng vâ
mrpẽn khô
ffpnng nén nô
ffpn̉i tò mò quay đ
osrpâ
mrpèu lại nhìn Vu Yê
vnqmu thê
vnqmm mô
ffpṇt cái nư
ffis̃a, chỉ thâ
mrpéy dư
ffisơ
ekff̀ng như
ffis gã că
amsbn bản khô
ffpnng chú ý đ
osrpê
vnqḿn ba ngư
ffisơ
ekff̀i, chỉ đ
osrpư
ffiśng yê
vnqmn lă
amsḅng ơ
ekff̉ đ
osrpó, chă
amsbm chú nhìn Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch.
Chă
amsb̉ng mâ
mrpéy chô
ffpńc Chu Nhâ
mrpét Tiê
vnqmn, Tiê
vnqm̉u Hoàn và Dã Câ
mrpẻu đ
osrpạo nhâ
mrpen đ
osrpã rơ
ekff̀i khỏi nghĩa trang hoang phê
vnqḿ, vùng đ
osrpâ
mrpét vô
ffpńn đ
osrpã hoang lư
ffisơ
ekffng, giơ
ekff̀ đ
osrpâ
mrpey lại càng thê
vnqmm lạnh lẽo, Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch và Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ cũng mau chóng chuyê
vnqm̉n sư
ffiṣ chú ý của mình sang phía hă
amsb́c y nhâ
mrpen thâ
mrpèn bí.
Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch châ
mrpẹm rãi nói: “Khô
ffpnng phải các hạ còn có chuyê
vnqṃn sao?”
Vu Yê
vnqmu trâ
mrpèm mă
amsḅc hô
ffpǹi lâ
mrpeu, ánh mă
amsb́t dịch chuyê
vnqm̉n tư
ffis̀ phía Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch sang Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ, cuô
ffpńi cùng lại chuyê
vnqm̉n sang nhìn Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch, cơ
ekff hô
ffpǹ như
ffis muô
ffpńn nói đ
osrpiê
vnqm̀u gì, như
ffisng cuô
ffpńi cùng cũng khô
ffpnng lê
vnqmn tiê
vnqḿng, thâ
mrpen hình khẽ lă
amsb́c lư
ffis mâ
mrpéy cái, đ
osrpã biê
vnqḿn mâ
mrpét trong màn đ
osrpê
vnqmm thă
amsbm thă
amsb̉m.
Gió đ
osrpê
vnqmm lạnh lùng tư
ffis̀ xa xa thô
ffpn̉i tơ
ekff́i, cả nghĩa trang hoang phê
vnqḿ trong nhâ
mrpét thơ
ekff̀i khô
ffpnng mô
ffpṇt tiê
vnqḿng ngư
ffisơ
ekff̀i, thâ
mrpẹm chí cả tiê
vnqḿng trùng kiê
vnqḿn vo ve cũng khô
ffpnng nghe thâ
mrpéy, tĩnh lă
amsḅng như
ffis tơ
ekff̀.
Khô
ffpnng hiê
vnqm̉u vì sao, Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ chơ
ekff̣t có cảm giác bâ
mrpét an.
* * * * * *
Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch ngâ
mrpẻng đ
osrpâ
mrpèu lê
vnqmn nhìn trơ
ekff̀i, cơ
ekff hô
ffpǹ như
ffis đ
osrpang nghĩ ngơ
ekff̣i đ
osrpiê
vnqm̀u gì đ
osrpó. Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ khô
ffpnng hiê
vnqm̉u tại sao lão lại đ
osrpô
ffpṇt nhiê
vnqmn xuâ
mrpét thâ
mrpèn như
ffis vâ
mrpẹy nê
vnqmn cũng khô
ffpnng dám làm phiê
vnqm̀n, như
ffisng mô
ffpṇt lúc lâ
mrpeu sau nàng vâ
mrpẽn khô
ffpnng thâ
mrpéy Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch có đ
osrpô
ffpṇng tịnh gì, lại lo lă
amsb́ng khô
ffpnng biê
vnqḿt thư
ffisơ
ekffng thê
vnqḿ Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch thê
vnqḿ nào, đ
osrpang đ
osrpịnh mơ
ekff̉ miê
vnqṃng hỏi thì Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch bâ
mrpét chơ
ekff̣t cúi đ
osrpâ
mrpèu, kê
vnqḿ đ
osrpó ho lê
vnqmn mô
ffpṇt trâ
mrpẹn còn dư
ffis̃ dô
ffpṇi hơ
ekffn lâ
mrpèn trư
ffisơ
ekff́c.
Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ giâ
mrpẹt mình đ
osrpánh thót, khô
ffpnng biê
vnqḿt phải làm sao, đ
osrpành phải hỏi: “Đ
beukiê
vnqm̀n sư
ffis thúc, ngư
ffisơ
ekff̀i khô
ffpnng sao chư
ffiś?”
Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch ho mô
ffpṇt tràng dài mơ
ekff́i tư
ffis̀ tư
ffis̀ dư
ffis̀ng lại, xem ra đ
osrpã trơ
ekff̉ lại bình thư
ffisơ
ekff̀ng. Lão châ
mrpẹm rãi xua tay, tỏ ý mình khô
ffpnng làm sao. Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ vâ
mrpẽn khô
ffpnng nhịn đ
osrpư
ffisơ
ekff̣c, buô
ffpṇt miê
vnqṃng nói: “Đ
beukiê
vnqm̀n sư
ffis thúc, nơ
ekffi này cách Thanh Vâ
mrpen Sơ
ekffn khô
ffpnng xa, đ
osrpê
vnqṃ tư
ffis̉ thâ
mrpéy chúng ta nê
vnqmn trơ
ekff̉ vê
vnqm̀ sơ
ekffn mô
ffpnn, gă
amsḅp các vị sư
ffis trư
ffisơ
ekff̉ng đ
osrpê
vnqm̉ bàn tính kê
vnqḿ sách lâ
mrpeu dài.”
Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch nghe nàng nói, lô
ffpnng mày nhíu lại, cơ
ekff hô
ffpǹ như
ffis đ
osrpô
ffpṇt nhiê
vnqmn nghĩ ra gì đ
osrpó, quay đ
osrpâ
mrpèu nhìn nàng: “Tư
ffis̀ lúc ta đ
osrpi, đ
osrpám đ
osrpê
vnqṃ tư
ffis̉ Đ
beukại Trúc Phong, còn có Tô
ffpn Như
ffis sư
ffis thúc của con nư
ffis̃a… đ
osrpê
vnqm̀u tô
ffpńt cả chư
ffiś?”
Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ gâ
mrpẹt đ
osrpâ
mrpèu: “Bọn họ đ
osrpê
vnqm̀u râ
mrpét tô
ffpńt, chỉ là mọi ngư
ffisơ
ekff̀i đ
osrpê
vnqm̀u khô
ffpnng biê
vnqḿt Đ
beukiê
vnqm̀n sư
ffis thúc đ
osrpi đ
osrpâ
mrpeu, nê
vnqmn râ
mrpét lo lă
amsb́ng.”
Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch mỉm cư
ffisơ
ekff̀i, giô
ffpńng như
ffis tảng đ
osrpá đ
osrpè nă
amsḅng trong tim vư
ffis̀a rơ
ekffi ra, chỉ là trong nụ cư
ffisơ
ekff̀i của lão, vâ
mrpẽn â
mrpẻn hiê
vnqṃn nét đ
osrpau đ
osrpơ
ekff́n thô
ffpńng khô
ffpn̉.
Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ thâ
mrpéy thâ
mrpèn tình Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch như
ffis vâ
mrpẹy, do dư
ffiṣ giâ
mrpey lát rô
ffpn̉i thư
ffis̉ thă
amsbm dò: “Đ
beukiê
vnqm̀n sư
ffis thúc, mâ
mrpéy ngư
ffisơ
ekff̀i kia tư
ffis̀ng nói sư
ffis thúc và mô
ffpṇt tê
vnqmn ma đ
osrpâ
mrpèu đ
osrpã kịch đ
osrpâ
mrpéu mô
ffpṇt trâ
mrpẹn, ma đ
osrpâ
mrpèu đ
osrpó là ai?”
Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch nhìn Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ, hai mày nhíu chă
amsḅt, khô
ffpnng nói gì.
Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ nhìn thă
amsb̉ng vào ánh mă
amsb́t của lão, đ
osrpô
ffpṇt nhiê
vnqmn phát hiê
vnqṃn trê
vnqmn gư
ffisơ
ekffng mă
amsḅt của vị sư
ffis thúc này ngoại trư
ffis̀ nét tiê
vnqm̀u tụy thê
vnqm lư
ffisơ
ekffng ra, còn â
mrpẻn â
mrpẻn hiê
vnqṃn hiê
vnqṃn mô
ffpṇt làn hă
amsb́c khí khô
ffpnng nê
vnqmn xuâ
mrpét hiê
vnqṃn trê
vnqmn ngư
ffisơ
ekff̀i lão.
Lẽ nào yê
vnqmu pháp kỳ dị kia đ
osrpã làm tô
ffpn̉n thư
ffisơ
ekffng nô
ffpṇi khí mạch của lão. Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ thâ
mrpèm lo lă
amsb́ng, như
ffisng trư
ffisơ
ekff́c mă
amsb́t còn có mô
ffpṇt chuyê
vnqṃn quan trọng hơ
ekffn, mà nàng thì khô
ffpnng thê
vnqm̉ khô
ffpnng đ
osrpô
ffpńi mă
amsḅt vơ
ekff́i nó.
Nàng châ
mrpèn chư
ffis̀ mô
ffpṇt chút, rô
ffpǹi cuô
ffpńi cùng cũng thâ
mrpép giọng nói vơ
ekff́i Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch: “Ngư
ffisơ
ekff̀i đ
osrpó có phải là chư
ffisơ
ekff̉ng giáp Đ
beukạo Huyê
vnqm̀n sư
ffis bá khô
ffpnng?”
Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch giâ
mrpẹt mình châ
mrpén đ
osrpô
ffpṇng, song mục đ
osrpô
ffpṇt nhiê
vnqmn xạ ra như
ffis̃ng đ
osrpạo tinh quang khiê
vnqḿp ngư
ffisơ
ekff̀i, lạnh lùng nói: “Con vư
ffis̀a nói gì?”
Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ vô
ffpṇi nói: “Trư
ffisơ
ekff́c khi hạ sơ
ekffn, đ
osrpê
vnqṃ tư
ffis̉ đ
osrpư
ffisơ
ekff̣c â
mrpen sư
ffis tín nhiê
vnqṃm, nê
vnqmn đ
osrpã kê
vnqm̉ hê
vnqḿt cho nghe câ
mrpeu chuyê
vnqṃn của lão nhâ
mrpen gia, Đ
beukiê
vnqm̀n sư
ffis thúc và Tô
ffpn sư
ffis thúc trong Tô
ffpn̉ Sư
ffis tư
ffis̀ đ
osrpư
ffisơ
ekff̀ng rô
ffpǹi.”
Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch ngâ
mrpey ngư
ffisơ
ekff̀i, gư
ffisơ
ekffng mă
amsḅt đ
osrpâ
mrpèy vẻ ngạc nhiê
vnqmn, như
ffisng cũng mau chóng trơ
ekff̉ nê
vnqmn bình tĩnh lại, giâ
mrpey lát sau thì thơ
ekff̉ dài mô
ffpṇt tiê
vnqḿng nói: “Khô
ffpnng ngơ
ekff̀ Thủy Nguyê
vnqṃt lại nói hê
vnqḿt cho con.”
Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ nói: “Â
onlfn sư
ffis vì chuyê
vnqṃn chư
ffisơ
ekff̉ng giáo Đ
beukạo Huyê
vnqm̀n sư
ffis bá và Đ
beukiê
vnqm̀n sư
ffis thúc cùng lúc mâ
mrpét tích, Thanh Vâ
mrpen Mô
ffpnn rô
ffpńi loạn, đ
osrpô
ffpǹng thơ
ekff̀i cũng râ
mrpét lo lă
amsb́ng Đ
beukạo Huyê
vnqm̀n sư
ffis bá đ
osrpã bị tâ
mrpem ma khô
ffpńng chê
vnqḿ mà Tiê
vnqmu Dâ
mrpẹt Tài sư
ffis huynh lại khô
ffpnng hê
vnqm̀ hay biê
vnqḿt chuyê
vnqṃn này, thê
vnqḿ nê
vnqmn mơ
ekff́i mau chóng quyê
vnqḿt đ
osrpoán, đ
osrpê
vnqm̉ mình phụ trách Thanh Vâ
mrpen Sơ
ekffn, còn đ
osrpê
vnqṃ tư
ffis̉ thì hạ sơ
ekffn tìm hai vị vê
vnqm̀.”
Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch trâ
mrpèm mă
amsḅc mô
ffpṇt lúc lâ
mrpeu mơ
ekff́i nói: “Nê
vnqḿu con gă
amsḅp phải chư
ffisơ
ekff̉ng giáo châ
mrpen nhâ
mrpen, mà vạn nhâ
mrpét ô
ffpnng â
mrpéy đ
osrpã bị tâ
mrpem ma khô
ffpńng chê
vnqḿ như
ffis sư
ffis phụ con lo lă
amsb́ng, Thủy Nguyê
vnqṃt có dă
amsḅn dò con phải làm gì khô
ffpnng?”
Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ hơ
ekffi tái mă
amsḅt, phảng phâ
mrpét như
ffis bí mâ
mrpẹt này đ
osrpô
ffpńi vơ
ekff́i nàng mà nói là mô
ffpṇt gánh nă
amsḅng râ
mrpét lơ
ekff́n vâ
mrpẹy. Trư
ffisơ
ekff́c ánh mă
amsb́t dò hỏi của Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch, nàng hít sâ
mrpeu vào mô
ffpṇt hơ
ekffi thanh khí, quả quyê
vnqḿt nói: “Trư
ffisơ
ekff́c khi đ
osrpê
vnqṃ tư
ffis̉ hạ sơ
ekffn, đ
osrpã cùng â
mrpen sư
ffis đ
osrpê
vnqḿn Tô
ffpn̉ Sư
ffis tư
ffis̀ đ
osrpư
ffisơ
ekff̀ng trê
vnqmn Thô
ffpnng Thiê
vnqmn Phon, lâ
mrpẹp lơ
ekff̀i trọng thê
vnqm̉ trư
ffisơ
ekff́c linh vị của liê
vnqṃt đ
osrpại tô
ffpn̉ sư
ffis, nê
vnqḿu thâ
mrpẹt sư
ffiṣ có chuyê
vnqṃn này, thì vì danh dư
ffiṣ ngàn nă
amsbm của Thanh Vâ
mrpen Mô
ffpnn, đ
osrpê
vnqṃ tư
ffis̉ phải quyê
vnqḿt tư
ffis̉ mô
ffpṇt phen, tuyê
vnqṃt đ
osrpô
ffpńi khô
ffpnng dung tình, đ
osrpô
ffpǹng thơ
ekff̀i cả đ
osrpơ
ekff̀i cũng khô
ffpnng lô
ffpṇ ra bí mâ
mrpẹt này vơ
ekff́i bâ
mrpét kỳ ngư
ffisơ
ekff̀i nào khác.”
Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch nhìn Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ thâ
mrpẹt lâ
mrpeu, cuô
ffpńi cùng khẽ gâ
mrpẹt đ
osrpâ
mrpèu, thơ
ekff̉ dài nói: “Tuy ta khô
ffpnng thích Thủy Nguyê
vnqṃt lă
amsb́m, như
ffisng khô
ffpnng thê
vnqm̉ khô
ffpnng nói bà â
mrpéy đ
osrpã dạy đ
osrpư
ffisơ
ekff̣c mô
ffpṇt hảo đ
osrpê
vnqṃ tư
ffis̉.”
Gư
ffisơ
ekffng mă
amsḅt Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ khô
ffpnng chút biê
vnqm̉u tình, chỉ cúi đ
osrpâ
mrpèu nói: “Sư
ffis thúc quá khen rô
ffpǹi.”
Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch châ
mrpẹm rãi lă
amsb́c đ
osrpâ
mrpèu: “Đ
beukê
vnqṃ tư
ffis̉ đ
osrpơ
ekff̀i thư
ffiś hai của Thanh Vâ
mrpen Mô
ffpnn nhâ
mrpen sô
ffpń khô
ffpnng dư
ffisơ
ekff́i ngàn ngư
ffisơ
ekff̀i, như
ffisng phóng mă
amsb́t nhìn ra, lại chă
amsb̉ng có mâ
mrpéy ai gánh vác đ
osrpư
ffisơ
ekff̣c trọng trách này. Ô
uvkti…”. Lão trâ
mrpèm mă
amsḅc mô
ffpṇt lúc lâ
mrpeu mơ
ekff́i nói tiê
vnqḿp: “Vư
ffis̀a rô
ffpǹi con đ
osrpoán khô
ffpnng sai, ngư
ffisơ
ekff̀i mà ta giao đ
osrpâ
mrpéu mâ
mrpéy ngày trư
ffisơ
ekff́c ơ
ekff̉ đ
osrpâ
mrpey là chư
ffisơ
ekff̉ng giáo Đ
beukạo Huyê
vnqm̀n châ
mrpen nhâ
mrpen.”
Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ tuy đ
osrpã lơ
ekff̀ mơ
ekff̀ đ
osrpoán đ
osrpư
ffisơ
ekff̣c tư
ffis̀ trư
ffisơ
ekff́c, như
ffisng khi chính miê
vnqṃng Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch nói ra, thâ
mrpen hình vâ
mrpẽn khô
ffpnng khỏi châ
mrpén đ
osrpô
ffpṇng, khẽ run lê
vnqmn mô
ffpṇt cái, lát sau mơ
ekff́i thâ
mrpép giọng lă
amsb́p bă
amsb́p: “Vâ
mrpẹy… vâ
mrpẹy… thâ
mrpen thê
vnqm̉ chư
ffisơ
ekff̉ng mô
ffpnn sư
ffis bá lão gia…”.
Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch hư
ffis̀ nhẹ mô
ffpṇt tiê
vnqḿng, lă
amsb́c đ
osrpâ
mrpèu thơ
ekff̉ dài nói: “Ô
uvktng â
mrpéy đ
osrpã dâ
mrpẽm châ
mrpen xuô
ffpńng bùn, khô
ffpnng thê
vnqm̉ tư
ffiṣ nhâ
mrpéc lê
vnqmn đ
osrpư
ffisơ
ekff̣c nư
ffis̃a rô
ffpǹi.”
Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ im lă
amsḅng khô
ffpnng nói gì.
Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch ngư
ffisng lại đ
osrpô
ffpni chút rô
ffpǹi lại nói tiê
vnqḿp: “Khúc chiê
vnqḿt bê
vnqmn trong nói ra râ
mrpét dài, có đ
osrpiê
vnqm̀u con đ
osrpã biê
vnqḿt nguyê
vnqmn ủy rô
ffpǹi thì ta cũng khô
ffpnng câ
mrpèn giâ
mrpéu giê
vnqḿm làm gì nư
ffis̃a. Hô
ffpnm â
mrpéy ta nghi ngơ
ekff̀ Đ
beukạo Huyê
vnqm̀n sư
ffis huynh đ
osrpã có hiê
vnqṃn tư
ffisơ
ekff̉ng tâ
mrpẻu hỏa nhâ
mrpẹp ma, nê
vnqmn mơ
ekff́i lê
vnqmn Thô
ffpnng Thiê
vnqmn Phong, kê
vnqḿt quả là ơ
ekff̉ trong Tô
ffpn̉ Sư
ffis tư
ffis̀ đ
osrpư
ffisơ
ekff̀ng, quả nhiê
vnqmn phát hiê
vnqṃn ô
ffpnng ta đ
osrpã… rô
ffpǹi chúng ta đ
osrpã quyê
vnqḿt đ
osrpâ
mrpèu ngay trong Tô
ffpn̉ Sư
ffis tư
ffis̀ đ
osrpư
ffisơ
ekff̀ng, chỉ là tuy sư
ffis huynh đ
osrpã tâ
mrpẻu hỏa nhâ
mrpẹp ma, như
ffisng đ
osrpạo hành khô
ffpnng hê
vnqm̀ giảm sút, đ
osrpê
vnqḿn cuô
ffpńi cùng, ta còn bị ô
ffpnng ta kê
vnqm̀m chê
vnqḿ nư
ffis̃a.”
Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ ơ
ekff̉ bê
vnqmn lă
amsb́ng nghe, trong lòng thâ
mrpèm kinh hãi. Đ
beukạo hành của Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch và Đ
beukạo Huyê
vnqm̀n châ
mrpen nhâ
mrpen thê
vnqḿ nào nàng đ
osrpê
vnqm̀u biê
vnqḿt rõ, cũng đ
osrpã chính mă
amsb́t nhìn thâ
mrpéy. Hai vị tuyê
vnqṃt đ
osrpỉnh cao thủ của Thanh Vâ
mrpen Mô
ffpnn này quyê
vnqḿt đ
osrpâ
mrpéu ơ
ekff̉ hâ
mrpẹu sơ
ekffn Thô
ffpnng Thiê
vnqmn Phong, tình hình kịch liê
vnqṃt thê
vnqḿ nào thiê
vnqḿt tư
ffisơ
ekff̉ng khô
ffpnng câ
mrpèn nghĩ cũng biê
vnqḿt, tuy lúc này Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch nói ra râ
mrpét nhẹ nhàng đ
osrpơ
ekffn giản, như
ffisng nàng khô
ffpnng khó tư
ffisơ
ekff̉ng tư
ffisơ
ekff̣ng ra lúc đ
osrpó cảnh tư
ffisơ
ekff̣ng ác liê
vnqṃt thê
vnqḿ nào.
Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch nơ
ekff̉ mô
ffpṇt nụ cư
ffisơ
ekff̀i khô
ffpn̉ não: “Hô
ffpnm â
mrpéy ta vô
ffpńn đ
osrpã có sư
ffiṣ chuâ
mrpẻn bị trư
ffisơ
ekff́c, nê
vnqḿu có thê
vnqm̉ làm Đ
beukạo Huyê
vnqm̀n sư
ffis huynh tỉnh lại là tô
ffpńt nhâ
mrpét, như
ffisng thư
ffiṣc sư
ffiṣ là khô
ffpnng đ
osrpư
ffisơ
ekff̣c, nê
vnqmn cũng chỉ đ
osrpành tâ
mrpẹn lư
ffiṣc mô
ffpṇt phen. Nă
amsbm xư
ffisa khi ta vào sư
ffis phụ Thủy Nguyê
vnqṃt của con lén nghe bí mâ
mrpẹt này, đ
osrpã tư
ffis̀ng thâ
mrpéy Vạn sư
ffis huynh nói qua, sau khi nhâ
mrpẹp ma đ
osrpạo hành sẽ giảm sút râ
mrpét nhiê
vnqm̀u vì yê
vnqmu lư
ffiṣc nhâ
mrpẹp thê
vnqm̉, tinh khí tô
ffpn̉n thư
ffisơ
ekffng, ta tư
ffiṣ nhiê
vnqmn biê
vnqḿt rõ đ
osrpạo hành của Đ
beukạo Huyê
vnqm̀n sư
ffis huynh thâ
mrpem hâ
mrpẹu hơ
ekffn ta, nê
vnqmn hô
ffpnm â
mrpéy đ
osrpã hạ quyê
vnqḿt tâ
mrpem, cùng lă
amsb́m là đ
osrpô
ffpǹng quy ư
ffis tâ
mrpẹn vơ
ekff́i ô
ffpnng ta. Dù sao thì chuyê
vnqṃn này cũng ngàn vạn lâ
mrpèn khô
ffpnng thê
vnqm̉ đ
osrpê
vnqm̉ lô
ffpṇ ra ngoài đ
osrpư
ffisơ
ekff̣c.”
Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ bâ
mrpét giác cảm thâ
mrpéy kính phục vị sư
ffis thúc đ
osrpang ngô
ffpǹi trư
ffisơ
ekff́c mă
amsḅt này, cúi đ
osrpâ
mrpèu nói: “Tâ
mrpém lòng của Đ
beukiê
vnqm̀n sư
ffis thúc, nhâ
mrpẹt nguyê
vnqṃt có thê
vnqm̉ làm chư
ffiśng, liê
vnqṃt đ
osrpại tô
ffpn̉ sư
ffis nhâ
mrpét đ
osrpịnh sẽ bảo hô
ffpṇ ngư
ffisơ
ekff̀i.”
Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch khe khẽ lă
amsb́c đ
osrpâ
mrpèu nói: “Ai biê
vnqḿt đ
osrpư
ffisơ
ekff̣c sau khi ta đ
osrpô
ffpṇng thủ vơ
ekff́i Đ
beukạo Huyê
vnqm̀n sư
ffis huynh mơ
ekff́i phát hiê
vnqṃn tuy ô
ffpnng ta đ
osrpã nhâ
mrpẹp ma, như
ffisng đ
osrpạo hành vâ
mrpẽn thâ
mrpem hâ
mrpẹu như
ffis trư
ffisơ
ekff́c, sau mâ
mrpéy trâ
mrpẹn kịch đ
osrpâ
mrpéu, ta vâ
mrpẽn khô
ffpnng đ
osrpánh lại và bị ô
ffpnng ta bă
amsb́t giư
ffis̃. Chỉ là khô
ffpnng hiê
vnqm̉u vì sao, ô
ffpnng ta lại khô
ffpnng giê
vnqḿt ta mà còn lén đ
osrpem ta hạ sơ
ekffn đ
osrpê
vnqḿn nghĩa trang quỷ khí â
mrpem u này, nhô
ffpńt ta vào đ
osrpâ
mrpey.”
Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ bị lơ
ekff̀i này của lão nhă
amsb́c nhơ
ekff̉, vô
ffpṇi vàng hỏi: “Vâ
mrpẹy Đ
beukiê
vnqm̀n sư
ffis thúc có thọ thư
ffisơ
ekffng khô
ffpnng, con thâ
mrpéy să
amsb́c mă
amsḅt của ngư
ffisơ
ekff̀i kém lă
amsb́m.”
Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch ngâ
mrpẻn ngư
ffisơ
ekff̀i, cơ
ekff hô
ffpǹ như
ffis khô
ffpnng hiê
vnqm̉u ý Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ muô
ffpńn nói gì, như
ffisng sau đ
osrpó lão cũng lâ
mrpẹp tư
ffiśc hiê
vnqm̉u ra, mỉm cư
ffisơ
ekff̀i như
ffis muô
ffpńn tư
ffiṣ giê
vnqm̃u cơ
ekff̣t bản thâ
mrpen: “Bị ngư
ffisơ
ekff̀i nhô
ffpńt trong quan tài bao ngày, tư
ffiṣ nhiê
vnqmn khô
ffpnng thê
vnqm̉ có khí să
amsb́c tô
ffpńt đ
osrpư
ffisơ
ekff̣c.”
Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ chau mày, trong lòng vâ
mrpẽn chư
ffisa yê
vnqmn, như
ffisng nhâ
mrpét thơ
ekff̀i lại khô
ffpnng biê
vnqḿt có đ
osrpiê
vnqm̉m gì khô
ffpnng đ
osrpúng ơ
ekff̉ đ
osrpâ
mrpey, nê
vnqmn chỉ đ
osrpành trâ
mrpèm mă
amsḅc khô
ffpnng nói gì.
Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch lại nói vơ
ekff́i nàng: “Chuyê
vnqṃn này đ
osrpại đ
osrpê
vnqm̉ con đ
osrpê
vnqm̀u đ
osrpã biê
vnqḿt cả rô
ffpǹi, vâ
mrpẹy có dư
ffiṣ đ
osrpịnh gì khô
ffpnng?”
Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ nhíu chă
amsḅt mày nói: “Xin hỏi Đ
beukiê
vnqm̀n sư
ffis thúc, Đ
beukạo Huyê
vnqm̀n sư
ffis bá bâ
mrpey giơ
ekff̀ ơ
ekff̉ đ
osrpâ
mrpeu?”
Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch lă
amsb́c đ
osrpâ
mrpèu nói: “Sau khi ô
ffpnng ta nhâ
mrpẹp ma, phư
ffisơ
ekffng cách hành sư
ffiṣ hoàn toàn biê
vnqḿn đ
osrpô
ffpn̉i, ta khô
ffpnng thê
vnqm̉ nào đ
osrpoán ra đ
osrpư
ffisơ
ekff̣c. Bình thư
ffisơ
ekff̀ng ô
ffpnng ta đ
osrpê
vnqm̀u đ
osrpê
vnqm̉ mă
amsḅc bọn ta khô
ffpnng quản tơ
ekff́i, bỏ đ
osrpi mâ
mrpéy ngày mơ
ekff́i quay vê
vnqm̀. Tính ra thì hô
ffpnm qua ô
ffpnng ta vư
ffis̀a đ
osrpi khỏi nghĩa trang này, chỉ sơ
ekff̣ mâ
mrpéy ngày nư
ffis̃a mơ
ekff́i vê
vnqm̀ đ
osrpâ
mrpey, như
ffisng cũng khô
ffpnng chă
amsb́c đ
osrpư
ffisơ
ekff̣c, ngâ
mrpẽu nhiê
vnqmn có khi cách nhâ
mrpẹt ô
ffpnng ta đ
osrpã vê
vnqm̀ rô
ffpǹi.”
Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ lư
ffisơ
ekff̃ng lư
ffiṣ giâ
mrpey lát rô
ffpǹi nói: “Đ
beukiê
vnqm̀n sư
ffis thúc, chi bă
amsb̀ng chúng ta trơ
ekff̉ vê
vnqm̀ Thanh Vâ
mrpen Sơ
ekffn trư
ffisơ
ekff́c, tuy nói là chuyê
vnqṃn này khô
ffpnng tiê
vnqṃn truyê
vnqm̀n rô
ffpṇng, như
ffisng chỉ câ
mrpèn tìm â
mrpen sư
ffis và Tô
ffpn Như
ffis sư
ffis thúc, ba vị sư
ffis trư
ffisơ
ekff̉ng cùng nhau thư
ffisơ
ekffng lư
ffisơ
ekff̣ng, chă
amsb́c chă
amsb́n sẽ tìm ra đ
osrpư
ffisơ
ekff̣c mô
ffpṇt cách tô
ffpńt hơ
ekffn đ
osrpê
vnqm̉ giải quyê
vnqḿt chuyê
vnqṃn này.”
Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch im lă
amsḅng mô
ffpṇt lúc lâ
mrpeu, cuô
ffpńi cùng mơ
ekff́i lă
amsb́c đ
osrpâ
mrpèu nói: “Khô
ffpnng đ
osrpư
ffisơ
ekff̣c, mô
ffpṇt là Đ
beukạo Huyê
vnqm̀n sư
ffis huynh nhâ
mrpẹp ma đ
osrpã sâ
mrpeu, tâ
mrpem trí đ
osrpại biê
vnqḿn, ô
ffpnng ta sẽ làm ra như
ffis̃ng chuyê
vnqṃn gì, khô
ffpnng ai có thê
vnqm̉ liê
vnqṃu đ
osrpịnh đ
osrpư
ffisơ
ekff̣c, hai là vạn nhâ
mrpét chúng ta hô
ffpǹi sơ
ekffn, đ
osrpê
vnqm̉ mâ
mrpét hành tung của ô
ffpnng ta, vâ
mrpẹy thì có cách tô
ffpńt hơ
ekffn cũng đ
osrpê
vnqm̉ làm gì?”
Lão ngư
ffisng lại mô
ffpṇt chút rô
ffpǹi nói tiê
vnqḿp: “Như
ffis vâ
mrpẹy đ
osrpi, bâ
mrpey giơ
ekff̀ con hãy hô
ffpǹi sơ
ekffn trư
ffisơ
ekff́c, nói rõ sư
ffiṣ tình cho hai vị sư
ffis thúc Thủy Nguyê
vnqṃt và Tô
ffpn Như
ffis nghe, bảo bọn họ mau chóng đ
osrpê
vnqḿn đ
osrpâ
mrpey.”
Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ châ
mrpèn chư
ffis̀ nói: “Vâ
mrpẹy nê
vnqḿu Đ
beukạo Huyê
vnqm̀n sư
ffis bá quay lại thì sao?”
Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch mỉm cư
ffisơ
ekff̀i, khô
ffpnng trả lơ
ekff̀i nàng ngay mà châ
mrpèm châ
mrpẹm đ
osrpư
ffiśng dâ
mrpẹy.
Thâ
mrpen hình lão béo lùn, dung mạo cũng khô
ffpnng xuâ
mrpét să
amsb́c, như
ffisng khô
ffpnng hiê
vnqm̉u vì sao, lão chỉ tùy tiê
vnqṃn đ
osrpư
ffiśng dâ
mrpẹy, tư
ffiṣ dư
ffisng đ
osrpã có mô
ffpṇt uy thê
vnqḿ lâ
mrpẽm liê
vnqṃt oai phong, khiê
vnqḿn ngư
ffisơ
ekff̀i ta phải kính phục.
“Mô
ffpṇt đ
osrpơ
ekff̀i tu hành là vì thư
ffiś gì chư
ffiś?” Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch thâ
mrpép giọng nói: “Thâ
mrpen nam nhi đ
osrpỉnh thiê
vnqmn lâ
mrpẹp đ
osrpịa, lẽ nào lại lâ
mrpem trâ
mrpẹn thoái lui?”
Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ lă
amsḅng lẽ đ
osrpư
ffiśng phía sau lão, tư
ffis̀ trư
ffisơ
ekff́c đ
osrpê
vnqḿn nay, ơ
ekff̉ trong mă
amsb́t nàng, Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch ngoại trư
ffis̀ là thụ nghiê
vnqṃp â
mrpen sư
ffis của con ngư
ffisơ
ekff̀i đ
osrpó ra, cơ
ekff hô
ffpǹ như
ffis khô
ffpnng có gì khác đ
osrpê
vnqm̉ nàng phải chú ý, như
ffisng giơ
ekff̀ này khă
amsb́c này, nàng đ
osrpã cảm thâ
mrpéy thâ
mrpẹt sư
ffiṣ kính phục vị tiê
vnqm̀n bô
ffpńi sư
ffis thúc này, kính phục tư
ffis̀ tâ
mrpẹn đ
osrpáy lòng.
Nàng nghiê
vnqḿn ră
amsbng, cao giọng nói: “Đ
beukiê
vnqm̀n sư
ffis thúc, ngư
ffisơ
ekff̀i vư
ffis̀a thoát khỏi cảnh câ
mrpèm cô
ffpń khô
ffpnng đ
osrpư
ffisơ
ekff̣c bao lâ
mrpeu, câ
mrpèn phải tĩnh tọa dư
ffisơ
ekff̃ng thâ
mrpèn, đ
osrpê
vnqmm nay con sẽ hô
ffpṇ pháp cho ngư
ffisơ
ekff̀i, sáng sơ
ekff́m mai sẽ lâ
mrpẹp tư
ffiśc vê
vnqm̀ Thanh Vâ
mrpen Sơ
ekffn, mơ
ekff̀i â
mrpen sư
ffis và Tô
ffpn Như
ffis sư
ffis thúc hạ sơ
ekffn. Nê
vnqḿu vạn nhâ
mrpét Đ
beukạo Huyê
vnqm̀n sư
ffis bá vê
vnqm̀ đ
osrpúng đ
osrpê
vnqmm nay…”.
Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch hơ
ekffi ngạc nhiê
vnqmn, nghe tơ
ekff́i đ
osrpâ
mrpey, liê
vnqm̀n liê
vnqḿc mă
amsb́t nhìn Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ, ngă
amsb́t lơ
ekff̀i hỏi: “Thì sao?”
Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ mỉm cư
ffisơ
ekff̀i, dung mạo lại càng thanh lê
vnqṃ: “Thanh Vâ
mrpen đ
osrpê
vnqṃ tư
ffis̉ cũng khô
ffpnng chỉ có mình Đ
beukiê
vnqm̀n sư
ffis thúc ngư
ffisơ
ekff̀i là có thê
vnqm̉ coi cái chê
vnqḿt như
ffis khô
ffpnng.”
Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch nhìn Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ mô
ffpṇt lúc râ
mrpét lâ
mrpeu, rô
ffpǹi vô
ffpñ tay nói: “Hay lă
amsb́m, hay lă
amsb́m, hay cho mô
ffpṇt câ
mrpeu coi cái chê
vnqḿt như
ffis khô
ffpnng.”
Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ cũng gư
ffisơ
ekff̣ng cư
ffisơ
ekff̀i đ
osrpáp lại: “Đ
beukiê
vnqm̀n sư
ffis thúc, ngư
ffisơ
ekff̀i mau ngô
ffpǹi xuô
ffpńng tĩnh tọa đ
osrpiê
vnqm̀u tư
ffiśc.”
Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch cũng khô
ffpnng nhiê
vnqm̀u lơ
ekff̀i, chỉ khẽ gâ
mrpẹt đ
osrpâ
mrpèu ngô
ffpǹi xuô
ffpńng thạch câ
mrpép đ
osrpâ
mrpèy rê
vnqmu xanh, tư
ffis̀ tư
ffis̀ nhă
amsb́m mă
amsb́t lại. Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ đ
osrpư
ffisa mă
amsb́t nhìn xung quanh, chỉ thâ
mrpéy cảnh să
amsb́c thê
vnqmm thê
vnqm lư
ffisơ
ekffng, â
mrpem phong vi vút, đ
osrpư
ffis̀ng nói là bóng ngư
ffisơ
ekff̀i, ngay cả mô
ffpṇt bóng quỷ e ră
amsb̀ng cũng chă
amsb̉ng có.
Đ
beukê
vnqmm đ
osrpen như
ffis mư
ffiṣc, có ai biê
vnqḿt đ
osrpư
ffisơ
ekff̣c ngày mai sẽ là mô
ffpṇt ngày như
ffis thê
vnqḿ nào?
Nàng khô
ffpnng muô
ffpńn nghĩ nhiê
vnqm̀u thê
vnqmm nư
ffis̃a, bèn ngô
ffpǹi xuô
ffpńng bê
vnqmn dư
ffisơ
ekff́i Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch, nhă
amsb́m mă
amsb́t lại.
* * * * * *
Cũng khô
ffpnng biê
vnqḿt đ
osrpã ngô
ffpǹi đ
osrpư
ffisơ
ekff̣c bao lâ
mrpeu, tâ
mrpem cảnh Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ tư
ffis̀ tư
ffis̀ trơ
ekff̉ nê
vnqmn thô
ffpnng suô
ffpńt, tuy khô
ffpnng mơ
ekff̉ mă
amsb́t, như
ffisng nô
ffpṇi khí lư
ffisu chuyê
vnqm̉n khă
amsb́p châ
mrpeu thâ
mrpen, cơ
ekff hô
ffpǹ có thê
vnqm̉ cảm nhâ
mrpẹn đ
osrpư
ffisơ
ekff̣c tư
ffis̀ng cành câ
mrpey ngọn cỏ ơ
ekff̉ xung quanh, khô
ffpnng khác gì là tâ
mrpẹn mă
amsb́t trô
ffpnng thâ
mrpéy.
Trong lòng nàng cũng có chút an ủi, như
ffis̃ng ngày này, nàng phải bô
ffpnn ba vâ
mrpét vả, lại nê
vnqḿm tâ
mrpẹn nô
ffpñi khô
ffpn̉ tư
ffisơ
ekffng tư
ffis, như
ffisng mô
ffpṇt thâ
mrpen tu hành dư
ffisơ
ekff̀ng như
ffis lại càng tiê
vnqḿn bô
ffpṇ. Chỉ là nàng lâ
mrpẹp tư
ffiśc phát hiê
vnqṃn, tuy linh giác của nàng đ
osrpã tiê
vnqḿn bô
ffpṇ như
ffis vâ
mrpẹy, như
ffisng khô
ffpnng hiê
vnqm̉u vì sao đ
osrpô
ffpńi vơ
ekff́i Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch đ
osrpang ngô
ffpǹi trư
ffisơ
ekff́c mă
amsḅt nàng đ
osrpâ
mrpey, linh giác â
mrpéy khô
ffpnng hê
vnqm̀ có tác dụng, thâ
mrpẹm chí là cả tiê
vnqḿng tim đ
osrpâ
mrpẹp của lão nàng cũng khô
ffpnng thê
vnqm̉ cảm nhâ
mrpẹn đ
osrpư
ffisơ
ekff̣c.
Trong lòng Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ lâ
mrpẹp tư
ffiśc dâ
mrpeng lê
vnqmn mô
ffpṇt niê
vnqm̀m tô
ffpnn kính vơ
ekff́i Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch, xem ra các vị trư
ffisơ
ekff̉ng lão Thanh Vâ
mrpen Mô
ffpnn, ngư
ffisơ
ekff̀i nào cũng đ
osrpê
vnqm̀u có mô
ffpṇt đ
osrpạo hành hê
vnqḿt sư
ffiśc kinh ngư
ffisơ
ekff̀i.
Nàng đ
osrpang suy nghĩ thì bê
vnqmn tai chơ
ekff̣t vang lê
vnqmn tiê
vnqḿng nói của Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch: “Lục sư
ffis đ
osrpiê
vnqṃt…”.
Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ mơ
ekff̉ mă
amsb́t, vô
ffpṇi nói: “Đ
beukiê
vnqm̀n sư
ffis thúc, ngư
ffisơ
ekff̀i cư
ffiś gọi con là Tuyê
vnqḿt Kỳ đ
osrpư
ffisơ
ekff̣c rô
ffpǹi.”
Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch nhìn nàng, trong mă
amsb́t thâ
mrpép thoáng như
ffis̃ng tia sáng mâ
mrpẹp mơ
ekff̀, tư
ffiṣa hô
ffpǹ như
ffis có thâ
mrpem ý gì đ
osrpó, khe khẽ gâ
mrpẹt đ
osrpâ
mrpèu nói: “Tuyê
vnqḿt Kỳ.”
Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ mỉm cư
ffisơ
ekff̀i: “Vâ
mrpeng, Đ
beukiê
vnqm̀n sư
ffis thúc, có chuyê
vnqṃn gì khô
ffpnng ạ?”
Ánh mă
amsb́t Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch tư
ffis̀ tư
ffis̀ dịch chuyê
vnqm̉n, khô
ffpnng lâ
mrpẹp tư
ffiśc trả lơ
ekff̀i nàng ngay. Trong lòng Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ cảm thâ
mrpéy có chút kỳ quái, chỉ thâ
mrpéy Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch đ
osrpang dõi mă
amsb́t nhìn vê
vnqm̀ mô
ffpṇt nơ
ekffi nào đ
osrpó râ
mrpét xa, như
ffisng khô
ffpnng lê
vnqmn tiê
vnqḿng hỏi. Hô
ffpǹi lâ
mrpeu sau mơ
ekff́i nghe lão thơ
ekff̉ dài nói: “Trư
ffisơ
ekff́c đ
osrpâ
mrpey con và tê
vnqmn đ
osrpô
ffpǹ đ
osrpê
vnqṃ bâ
mrpét thành khí của ta có quen biê
vnqḿt chư
ffiś?”
Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ giâ
mrpẹt thót mình, mô
ffpṇt ngư
ffisơ
ekff̀i xư
ffisa nay luô
ffpnn bình tĩnh lạnh lùng như
ffis nàng lúc này cũng có cảm giác khô
ffpnng biê
vnqḿt phải làm sao, thâ
mrpẹm chí cả đ
osrpô
ffpni má tră
amsb́ng muô
ffpńt như
ffis bạch ngọc cũng đ
osrpỏ hô
ffpǹng lê
vnqmn.
Nàng cô
ffpń kê
vnqm̀m nén nhịp tim đ
osrpang đ
osrpâ
mrpẹp nhanh của mình, miê
vnqm̃n cư
ffisơ
ekff̃ng châ
mrpén đ
osrpịnh tâ
mrpem thâ
mrpèn, như
ffisng thâ
mrpèn să
amsb́c vâ
mrpẽn lúng túng và xâ
mrpéu hô
ffpn̉, thâ
mrpép giọng nói: “Vâ
mrpeng, Đ
beukiê
vnqm̀n sư
ffis thúc, sao ngư
ffisơ
ekff̀i…lại đ
osrpô
ffpṇt nhiê
vnqmn hỏi chuyê
vnqṃn này vâ
mrpẹy?”
Nét mă
amsḅt Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch vâ
mrpẽn vâ
mrpẹy, nàng khô
ffpnng thê
vnqm̉ nhâ
mrpẹn ra là lão đ
osrpang mư
ffis̀ng hay đ
osrpang giâ
mrpẹn, cơ
ekff hô
ffpǹ như
ffis đ
osrpang nói mô
ffpṇt chuyê
vnqṃn hoàn toàn khô
ffpnng liê
vnqmn quan đ
osrpê
vnqḿn mình vâ
mrpẹy: “Ta nghe nói mâ
mrpéy nă
amsbm nay, con hạ sơ
ekffn hành tâ
mrpẻu giang hô
ffpǹ, giao tình vơ
ekff́i hă
amsb́n khô
ffpnng phải nhạt. Chính vì quan hê
vnqṃ này mà đ
osrpã mâ
mrpéy lâ
mrpèn bị Thủy Nguyê
vnqṃt trách mă
amsb́ng, thâ
mrpẹm chí con còn cư
ffiṣ tuyê
vnqṃt cả lơ
ekff̀i câ
mrpèu thâ
mrpen của Phâ
mrpèn Hư
ffisơ
ekffng Cô
ffpńc trư
ffisơ
ekff́c mă
amsḅt các vị sư
ffis trư
ffisơ
ekff̉ng và đ
osrpô
ffpnng đ
osrpảo đ
osrpê
vnqṃ tư
ffis̉ đ
osrpúng khô
ffpnng?”
Lúc này thì Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ hoàn toàn khô
ffpnng hiê
vnqm̉u Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch muô
ffpńn gì, như
ffisng să
amsb́c mă
amsḅt nàng thì càng lúc càng đ
osrpỏ ư
ffis̉ng, trong lòng hô
ffpñn loạn mà khô
ffpnng hiê
vnqm̉u vì sao, cơ
ekff hô
ffpǹ như
ffis nói đ
osrpê
vnqḿn chuyê
vnqṃn này trư
ffisơ
ekff́c mă
amsḅt mô
ffpṇt ngư
ffisơ
ekff̀i hoàn toàn lạ lâ
mrpẽm như
ffis Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch còn làm nàng tâ
mrpem hoảng ý loạn hơ
ekffn là phải nói trư
ffisơ
ekff́c mă
amsḅt â
mrpen sư
ffis mà nàng xư
ffisa nay luô
ffpnn kính trọng râ
mrpét nhiê
vnqm̀u.
“Vâ
mrpeng”. Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ ngâ
mrpèn ngư
ffis̀ mô
ffpṇt lúc, rô
ffpǹi mơ
ekff́i thâ
mrpép giọng đ
osrpáp: “Có đ
osrpiê
vnqm̀u chuyê
vnqṃn con cư
ffiṣ tuyê
vnqṃt câ
mrpèu thâ
mrpen cũng khô
ffpnng hoàn toàn là vì y, bản thâ
mrpen con khô
ffpnng thích, nê
vnqmn mơ
ekff́i…”.
Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch ngă
amsb́t lơ
ekff̀i nàng, trư
ffiṣc tiê
vnqḿp hỏi thă
amsb̉ng: “Con thích lão Thâ
mrpét nhà ta đ
osrpúng khô
ffpnng?”
Trong đ
osrpâ
mrpèu Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ như
ffis có tiê
vnqḿng sâ
mrpém nô
ffpn̉, chỉ cảm thâ
mrpéy mă
amsḅt mình nóng bư
ffis̀ng, nhìn qua phía Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch, chỉ thâ
mrpéy hai mă
amsb́t lão sáng rư
ffiṣc lê
vnqmn đ
osrpang nhìn chă
amsb̀m chă
amsb̀m vào mình. Dư
ffisơ
ekff́i ánh mă
amsb́t đ
osrpó, khô
ffpnng hiê
vnqm̉u Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ lâ
mrpéy dũng khí tư
ffis̀ đ
osrpâ
mrpeu, bâ
mrpét ngơ
ekff̀ ngô
ffpǹi thă
amsb̉ng ngư
ffisơ
ekff̀i dâ
mrpẹy, hít vào mô
ffpṇt hơ
ekffi lãnh khí, nhìn thă
amsb̉ng vào Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch, cao giọng đ
osrpáp: “Vâ
mrpeng!”
Tiê
vnqḿng nói nàng chă
amsb́c chă
amsb́n như
ffis chém đ
osrpinh chă
amsḅt să
amsb́t, như
ffisng lại râ
mrpét lảnh lót dê
vnqm̃ nghe, khô
ffpnng có mô
ffpṇt chút do dư
ffiṣ, giô
ffpńng như
ffis ánh mă
amsb́t trong sáng khô
ffpnng chút tạp châ
mrpét của nàng vâ
mrpẹy.
Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch bâ
mrpét ngơ
ekff̀ cư
ffisơ
ekff̀i lơ
ekff́n, tiê
vnqḿng cư
ffisơ
ekff̀i phóng túng thoải mái, như
ffis phát ra tư
ffis̀ tâ
mrpẹn đ
osrpáy lòng.
Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ nghe lão cư
ffisơ
ekff̀i, cảm thâ
mrpéy ngư
ffisơ
ekff̣ng nghịu lạ thư
ffisơ
ekff̀ng, như
ffisng cảm giác của nàng vơ
ekff́i vị sư
ffis thúc béo lùn này lại càng lúc càng thâ
mrpen thiê
vnqḿt.
Đ
beukơ
ekff̣i tiê
vnqḿng cư
ffisơ
ekff̀i của Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch dư
ffiśt hă
amsb̉n, Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ mơ
ekff́i mỉm cư
ffisơ
ekff̀i nhìn lão, như
ffisng ngay sau đ
osrpó là mô
ffpṇt cảm giác tang thư
ffisơ
ekffng khô
ffpnng thê
vnqm̉ gọi thành lơ
ekff̀i tràn ngâ
mrpẹp khă
amsb́p tâ
mrpem hô
ffpǹn: “Đ
beukáng tiê
vnqḿc hiê
vnqṃn giơ
ekff̀ hă
amsb́n… chư
ffis vị sư
ffis trư
ffisơ
ekff̉ng đ
osrpê
vnqm̀u khô
ffpnng thê
vnqm̉ châ
mrpép nhâ
mrpẹn đ
osrpư
ffisơ
ekff̣c nư
ffis̃a… Nê
vnqḿu hă
amsb́n có thê
vnqm̉ trơ
ekff̉ vê
vnqm̀ Thanh Vâ
mrpen Mô
ffpnn thì thâ
mrpẹt là tô
ffpńt biê
vnqḿt bao.”
Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch lạnh lùng nói: “Cái gì mà trơ
ekff̉ vê
vnqm̀, ta đ
osrpã tư
ffis̀ng nói đ
osrpuô
ffpn̉i tê
vnqmn tiê
vnqm̉u tư
ffis̉ bâ
mrpét thành khí â
mrpéy đ
osrpi bao giơ
ekff̀?”
Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ ngâ
mrpẻn ngư
ffisơ
ekff̀i, nhâ
mrpét thơ
ekff̀i khô
ffpnng hiê
vnqm̉u ý Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch nói gì, ngâ
mrpẻng đ
osrpâ
mrpèu lê
vnqmn nhìn lão.
Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch châ
mrpẹm rãi nói: “Ta biê
vnqḿt, con lo lă
amsb́ng sư
ffis phụ mình khô
ffpnng châ
mrpép nhâ
mrpẹn đ
osrpúng khô
ffpnng?”
Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ cúi gă
amsb̀m mă
amsḅt nói: “Sư
ffis phụ lão nhâ
mrpen gia cũng vì con thô
ffpni, hơ
ekffn nư
ffis̃a ngư
ffisơ
ekff̀i khô
ffpnng có sai, là con sai, con hiê
vnqm̉u rõ mà.”
Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch đ
osrpô
ffpṇt nhiê
vnqmn “phì” mô
ffpṇt tiê
vnqḿng, hành đ
osrpô
ffpṇng thô
ffpn lô
ffpñ này làm Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ giâ
mrpẹt mình đ
osrpánh thót, ngâ
mrpẻng đ
osrpâ
mrpèu lê
vnqmn nhìn Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch, chỉ thâ
mrpéy lão dõi mă
amsb́t vê
vnqm̀ phía Thanh Vâ
mrpen Sơ
ekffn ơ
ekff̉ đ
osrpă
amsb̀ng xa, châ
mrpẹm rãi nói: “Ta cảm thâ
mrpéy, sư
ffis phụ của con càng lúc càng giô
ffpńng vơ
ekff́i vị tô
ffpn̉ sư
ffis bà nă
amsbm xư
ffisa rô
ffpǹi. Bản thâ
mrpen mình còn khô
ffpnng rõ, lại còn thích quản chuyê
vnqṃn lung tung, lại còn đ
osrpă
amsḅc biê
vnqṃt thích quản giáo tâ
mrpem ý của đ
osrpê
vnqṃ tư
ffis̉, lẽ nào Thủy Nguyê
vnqṃt cũng giô
ffpńng sư
ffis phụ, trơ
ekff̉ thành lão hô
ffpǹ đ
osrpô
ffpǹ rô
ffpǹi?”
Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ khẽ trách móc: “Đ
beukiê
vnqm̀n sư
ffis thúc, sao ngư
ffisơ
ekff̀i có thê
vnqm̉ nói vâ
mrpẹy?”
Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch nhìn Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ, cư
ffisơ
ekff̀i lê
vnqmn ha hả, sau đ
osrpó xua tay nói: “Con cư
ffiś yê
vnqmn tâ
mrpem, đ
osrpơ
ekff̣i chuyê
vnqṃn này kê
vnqḿt thúc, ta sẽ giúp con xư
ffis̉ lý chuyê
vnqṃn kia.”
Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ ngâ
mrpey ra: “Dạ?”
Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch bâ
mrpẹt cư
ffisơ
ekff̀i nói tiê
vnqḿp: “Cũng khô
ffpnng chỉ mình con đ
osrpâ
mrpeu, có phải con còn mô
ffpṇt sư
ffis tỷ tê
vnqmn Vă
amsbn Mâ
mrpẽn khô
ffpnng?”
Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ khẽ gâ
mrpẹt đ
osrpâ
mrpèu: “Vâ
mrpeng, Vă
amsbn Mâ
mrpẽn sư
ffis tỷ… kỳ thư
ffiṣc tỷ â
mrpéy giao hảo râ
mrpét tô
ffpńt vơ
ekff́i Tô
ffpńng Đ
beukại Nhâ
mrpen sư
ffis huynh ơ
ekff̉ Đ
beukại Trúc Phong.”
Nói tơ
ekff́i đ
osrpâ
mrpey, nàng cũng khô
ffpnng khỏi tủm tỉm cư
ffisơ
ekff̀i.
Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch trư
ffis̀ng mă
amsb́t lê
vnqmn nhìn nàng, lâ
mrpèu bâ
mrpèu nói: “Tô
ffpńng Đ
beukại Nhâ
mrpen cũng là mô
ffpṇt tê
vnqmn đ
osrpâ
mrpèu cá gô
ffpñ.”
Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ bâ
mrpẹt cư
ffisơ
ekff̀i khúc khích: “Vă
amsbn Mâ
mrpẽn sư
ffis tỷ lúc nói vê
vnqm̀ Tô
ffpńng sư
ffis huynh cũng nói y như
ffis vâ
mrpẹy.”
Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch khẽ lă
amsb́c đ
osrpâ
mrpèu, xem ra đ
osrpô
ffpńi vơ
ekff́i đ
osrpại đ
osrpê
vnqṃ tư
ffis̉ trung hâ
mrpẹu thâ
mrpẹt thà của mình lão cũng có mâ
mrpéy phâ
mrpèn bâ
mrpét mãn, khô
ffpnng biê
vnqḿt có phải là trách Tô
ffpńng Đ
beukại Nhâ
mrpen làm mâ
mrpét mă
amsḅt lão hay khô
ffpnng nư
ffis̃a. Chỉ nghe lão nói: “Con yê
vnqmn tâ
mrpem, sau này ta sẽ đ
osrpích thâ
mrpen lê
vnqmn Tiê
vnqm̉u Trúc Phong, câ
mrpèu thâ
mrpen cho hai tê
vnqmn tiê
vnqm̉u tư
ffis̉ bâ
mrpét thành khí đ
osrpó.”
Lơ
ekff̀i này vư
ffis̀a nói ra, hai má Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ lâ
mrpẹp tư
ffiśc đ
osrpỏ ư
ffis̉ng lê
vnqmn, chuyê
vnqṃn này quả thâ
mrpẹt nàng khô
ffpnng thê
vnqm̉ nào tư
ffisơ
ekff̉ng tư
ffisơ
ekff̣ng nô
ffpn̉i, chỉ đ
osrpành giả bô
ffpṇ trách móc: “Đ
beukiê
vnqm̀n sư
ffis thúc, ngư
ffisơ
ekff̀i còn đ
osrpùa cơ
ekff̣t nư
ffis̃a là đ
osrpê
vnqṃ tư
ffis̉ giâ
mrpẹn đ
osrpó.”
Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch lă
amsb́c đ
osrpâ
mrpèu nói: “Ta nói thâ
mrpẹt đ
osrpó, đ
osrpùa cơ
ekff̣t con làm gì? Hay là con khô
ffpnng muô
ffpńn gả cho lão Thâ
mrpét?”
Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ vô
ffpṇi nói: “Khô
ffpnng… A… khô
ffpnng đ
osrpúng, khô
ffpnng phải con có ý đ
osrpó, con…”
Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch nheo nheo mă
amsb́t, làm bô
ffpṇ nghiê
vnqmm túc nói: “Con có ý gì đ
osrpâ
mrpey?”
Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ nhâ
mrpét thơ
ekff̀i cũng ngâ
mrpẻn ra, khô
ffpnng biê
vnqḿt nê
vnqmn nói gì mơ
ekff́i tô
ffpńt, să
amsb́c mă
amsḅt cũng khô
ffpnng phâ
mrpen biê
vnqṃt đ
osrpư
ffisơ
ekff̣c là đ
osrpang lúng túng hay ngư
ffisơ
ekff̣ng nghịu, cư
ffiś đ
osrpỏ hô
ffpǹng lê
vnqmn, nét thanh lê
vnqṃ lại càng thê
vnqmm mâ
mrpéy phâ
mrpèn quyê
vnqḿn rũ.
Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch mỉm cư
ffisơ
ekff̀i nói: “Đ
beukư
ffisơ
ekff̣c rô
ffpǹi, ta cũng khô
ffpnng nhiê
vnqm̀u lơ
ekff̀i nư
ffis̃a. Ta thâ
mrpéy con là mô
ffpṇt nư
ffis̃ tư
ffis̉ bă
amsbng tuyê
vnqḿt thô
ffpnng minh, ý ta muô
ffpńn nói gì chă
amsb́c con cũng hiê
vnqm̉u cả chư
ffiś?”
Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ châ
mrpèm châ
mrpẹm hô
ffpn hâ
mrpép, tư
ffis̀ tư
ffis̀ trâ
mrpén đ
osrpịnh lại tâ
mrpem thâ
mrpèn, chỉ là trê
vnqmn gư
ffisơ
ekffng mă
amsḅt xinh đ
osrpẹp của nàng vâ
mrpẽn còn â
mrpẻn hiê
vnqṃn să
amsb́c hô
ffpǹng mà thô
ffpni. Có đ
osrpiê
vnqm̀u nhãn thâ
mrpèn nàng lúc này đ
osrpã trơ
ekff̉ lại vẻ trong sáng như
ffis thư
ffisơ
ekff̀ng. Lát sau mơ
ekff́i thâ
mrpéy nàng khe khẽ gâ
mrpẹt đ
osrpâ
mrpèu: “Vâ
mrpeng, đ
osrpê
vnqṃ tư
ffis̉ hiê
vnqm̉u.”
Đ
beukiê
vnqm̀n Bâ
mrpét Dịch nhìn thă
amsb̉ng vào nàng, lại truy vâ
mrpén tiê
vnqḿp: “Con có đ
osrpô
ffpǹng ý khô
ffpnng?”
Să
amsb́c hô
ffpǹng trê
vnqmn má phâ
mrpén của Lục Tuyê
vnqḿt Kỳ lại càng đ
osrpâ
mrpẹm hơ
ekffn, như
ffisng lâ
mrpèn này nàng lại hê
vnqḿt sư
ffiśc bình tĩnh, châ
mrpẹm rãi đ
osrpáp: “Vâ
mrpeng!”
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.