Tru Tiên

Chương 223 : Hèn Hạ

    trước sau   
   

Thưcjvnơcxqg̣ng Quan Sách chỉ thâmozj́y vêgnoḿt thưcjvnơcxqgng sau lưcjvnng mình têgnommozj̀n, cùng lúc môondẉt luôondẁng khí băqremng hàn khôondwng ngưcjvǹng truyêgnom̀n vào nôondẉi thêgnom̉ nhưcjvncjvnơcxqǵc lũ, cảm giác đqffgau dơcxqǵn tôondẉt cùng nhưcjvn bị muôondwn ngàn con trùng kiêgnoḿn căqreḿn xé môondẉt lưcjvnơcxqg̣t vâmozj̣y.

Chăqrem̉ng mâmozj́y chôondẃc, trán lão ưcjvnơcxqǵt đqffgâmozj̃m môondẁ hôondwi, săqreḿc măqreṃt trăqreḿng bêgnoṃch. Tiêgnom̉u Bạch đqffgưcjvńng trêgnomn nóc nhà thâmozj́y thâmozj̀n thái thôondẃng khôondw̉ của lão, nụ cưcjvnơcxqg̀i tưcjvnơcxqgi tăqreḿn hơcxqgn, cơcxqgondẁ nhưcjvnmozj́t sung sưcjvnơcxqǵng trưcjvnơcxqǵc sưcjvṇ đqffgau khôondw̉ của đqffgôondẃi phưcjvnơcxqgng vâmozj̣y: “Khôondwng ngơcxqg̀ phải khôondwng lão quỷ, ngưcjvnơcxqgi mà cũng có ngày hôondwm nay à?”.

Thưcjvnơcxqg̣ng Quan Sách nghiêgnoḿn răqremng hưcjvǹ lạnh môondẉt tiêgnoḿng, găqreḿng gưcjvnơcxqg̣ng đqffgưcjvńng thăqrem̉ng ngưcjvnơcxqg̀i dâmozj̣y, găqrem̀n giọng quát: “Yêgnomu nghiêgnoṃt, ngưcjvnơcxqgi còn dám hiêgnoṃn thâmozjn trưcjvnơcxqǵc măqreṃt ta?”.

Tiêgnom̉u Bạch “ha” lêgnomn môondẉt tiêgnoḿng, cơcxqgondẁ nhưcjvncjvǹa nghe thâmozj́y câmozju nói dáng cưcjvnơcxqg̀i nhâmozj́t trêgnomn đqffgơcxqg̀i này vâmozj̣y, ôondẃng tay áo khẽ phâmozj́t lêgnomn môondẉt cái, cả ngưcjvnơcxqg̀i phiêgnomu hôondẃt bay xuôondẃng tưcjvǹ trêgnomn nóc nhà nhưcjvnondẉt áng mâmozjy, hạ thâmozjn xuôondẃng trưcjvnơcxqǵc măqreṃt Thưcjvnơcxqg̣ng Quan Sách, rôondẁi mỉm cưcjvnơcxqg̀i nói: “Ta khôondwng dám xuâmozj́t hiêgnoṃn găqreṃp ngưcjvnơcxqgi? Phải rôondẁi ta nhát gan lăqreḿm, khôondwng dám găqreṃp ngưcjvnơcxqgi, vì thêgnoḿ nêgnomn mơcxqǵi làm lêgnom̃ kiêgnoḿn diêgnoṃn rôondẁi mơcxqǵi dám xuâmozj́t hiêgnoṃn đqffgâmozj́y. Lão quỷ à, ngưcjvnơcxqgi hại ta trong Huyêgnom̀n Hỏa Đaphjàn bao nhiêgnomu năqremm, lâmozj̀n này ta khôondwng đqffgáp trả lại ngưcjvnơcxqgi thì thâmozj̣t là có lôondw̃i đqffgó”.

Thưcjvnơcxqg̣ng Quan Sách tưcjvńc giâmozj̣n ra măqreṃt, song trong lòng cũng khôondwng khỏi có chút sơcxqg̣ hãi, năqremm  xưcjvna trong Huyêgnom̀n Hỏa Đaphjàn, quá nưcjvn̉a là nhơcxqg̀ vào Đaphjịa Hỏa Linh Lưcjvṇc của bản thâmozjn Huyêgnom̀n Hỏa Đaphjàn, thêgnomm vào có Bát Hung Huyêgnom̀n Hỏa Pháp Trâmozj̣n trơcxqg̣ giúp, lão mơcxqǵi trâmozj́n áp đqffgưcjvnơcxqg̣c con thiêgnomn niêgnomn yêgnomu hôondẁ này, băqrem̀ng khôondwng thì vơcxqǵi đqffgạo hạnh của Cưcjvn̉u Vĩ Thiêgnomn Hôondẁ, lão thâmozj̣t sưcjvṇ khôondwng năqreḿm  chăqreḿc có thêgnom̉ đqffgôondẃi phó nôondw̉i.




Chỉ là vâmozj̣t đqffgôondw̉i sao dơcxqg̀i, giơcxqg̀ đqffgâmozjy Cưcjvn̉u Vĩ Thiêgnomn Hôondẁ đqffgã thoát khỏi câmozj̀m côondẃ, bản thâmozjn lão lại nhâmozj́t thơcxqg̀i sơcxqg ý đqffgêgnom̉ nàng ám toán, nguyêgnomn khí hao tôondw̉n, chỉ sơcxqg̣ khôondwng còn là đqffgôondẃi thủ của nàng nưcjvña.

Tuy răqrem̀ng Thưcjvnơcxqg̣ng Quan Sách đqffgã trọng thưcjvnơcxqgng bơcxqg̉i ám toán, nhưcjvnng Tiêgnom̉u Bạch dưcjvnơcxqg̀ng nhưcjvn khôondwng hêgnom̀ có ý lâmozj̣p tưcjvńc đqffgôondẉng thủ thanh toán đqffgịch nhâmozjn, ngưcjvnơcxqg̣c lại, nàng còn nhìn lão vơcxqǵi vẻ hưcjvńng thú khôondwn cùng, tưcjvṇa nhưcjvn mèo đqffgang vơcxqg̀n chuôondẉt vâmozj̣y, trêgnomn măqreṃt lôondẉ rõ vẻ châmozjm biêgnoḿm, diêgnom̃u cơcxqg̣t.

Thưcjvnơcxqg̣ng Quan Sách tưcjvṇ biêgnoḿt lúc này mình câmozj̀n nhâmozj́t là môondẉt nơcxqgi an toàn và yêgnomn tĩnh đqffgêgnom̉ vâmozj̣n côondwng liêgnoṃu thưcjvnơcxqgng, nhưcjvnng thiêgnomn niêgnomn yêgnomu hôondẁ đqffgạo pháp cao thâmozjm mạt trăqreḿc đqffgang đqffgưcjvńng trưcjvnơcxqǵc măqreṃt lão lúc này lại quả là môondẉt vâmozj́n đqffgêgnom̀ vôondw cùng đqffgau đqffgâmozj̀u.

Thưcjvnơcxqg̣ng Quan Sách gâmozj̀m lêgnomn trong cơcxqgn giâmozj̣n: “Ngưcjvnơcxqgi đqffgã ôondwm hâmozj̣n tơcxqǵi đqffgâmozjy đqffgôondẃi phó ta, tại sao còn chưcjvna đqffgôondẉng thủ, đqffgưcjvńng bâmozj́t đqffgôondẉng ơcxqg̉ đqffgó có ý gì?.

Tiêgnom̉u Bạch mỉm cưcjvnơcxqg̀i nói: “Ta đqffgang khôondwng có viêgnoṃc gì làm, nói ra cho lão nghe cũng khôondwng ngại gì. Ta đqffgâmozjy khôondwng giôondẃng loài ngưcjvnơcxqg̀i các ngưcjvnơcxqgi, lúc nào cũng nghĩ răqrem̀ng nhâmozjn sinh râmozj́t ngăqreḿn ngủi. Còn ta, ta có râmozj́t nhiêgnom̀u râmozj́t nhiêgnom̀u thơcxqg̀i gian mà chăqrem̉ng biêgnoḿt làm gì, vì thêgnoḿ nêgnomn ta cưcjvń đqffgưcjvńng đqffgâmozjy, tưcjvǹ tưcjvǹ xưcjvn̉ trí ngưcjvnơcxqgi cũng đqffgưcjvnơcxqg̣c, dù sao thì ta cũng râmozj́t nhâmozj̃n nại mà”.

Thưcjvnơcxqg̣ng Quan Sách nghe nàng nói vâmozj̣y, tưcjvńc giâmozj̣n thiêgnoḿu đqffggnom̀u thâmozj́t khiêgnoḿu xịt khói, con yêgnomu nghiêgnoṃt này rõ ràng muôondẃn kéo lão xuôondẃng bơcxqg̀ vưcjvṇc môondẉt cách tưcjvǹ tưcjvǹ, ả biêgnoḿt rõ là lão đqffgang thọ trọng thưcjvnơcxqgng, vâmozj̣y mà khôondwng đqffgêgnom̉ cho lão môondẉt cơcxqgondẉi vâmozj̣n côondwng, cưcjvń nhưcjvnmozj̣y, tưcjvṇ nhiêgnomn Thưcjvnơcxqg̣ng Quan Sách sẽ mêgnoṃt mỏi mà chêgnoḿt, Cưcjvn̉u Vĩ Thiêgnomn Hôondẁ chưcjvna câmozj̀n đqffgôondẉng thủ, chỉ sơcxqg̣ lão khôondwng câmozj̀m cưcjvṇ nôondw̉i rôondẁi.

Thưcjvnơcxqg̣ng Quan Sách tuy biêgnoḿt thêgnoḿ, nhưcjvnng cũng khôondwng thêgnom̉ làm đqffgưcjvnơcxqg̣c gì trưcjvnơcxqǵc phưcjvnơcxqgng cách có chút hơcxqgi bỉ ôondw̉i này của Tiêgnom̉u Bạch, chỉ đqffgành thúc thủ vôondw sách. Nêgnoḿu đqffgánh, thâmozjn lão đqffgang thọ trọng thưcjvnơcxqgng, đqffgôondẃi phưcjvnơcxqgng thì đqffgạo hạnh cao thâmozjm mạt trăqreḿc, đqffgêgnoḿn nưcjvña phâmozj̀n e răqrem̀ng cũng khó, khôondwng đqffgánh, thưcjvnơcxqgng thêgnoḿ sẽ càng lúc càng năqreṃng, kéo dài cũng chỉ có môondẉt con đqffgưcjvnơcxqg̀ng chêgnoḿt. Xem ra các cách khác đqffgêgnom̀u khôondwng có tác dụng, chỉ có môondẉt đqffgưcjvnơcxqg̀ng duy nhâmozj́t là chạy trôondẃn mà thôondwi.

Chỉ là đqffgôondwi măqreḿt câmozju hôondẁn đqffgoạt phách của Tiêgnom̉u Bạch cưcjvń chăqrem̀m chăqrem̀m nhìn vào Thưcjvnơcxqg̣ng Quan Sách, khiêgnoḿn bản thâmozjn lão cũng khôondwng giám chăqreḿc mình có thêgnom̉ thoát khỏi tay nàng đqffgưcjvnơcxqg̣c khôondwng.

Đaphjúng là bôondẃn măqreṃt găqreṃp tưcjvnơcxqg̀ng, thâmozjn lâmozjm tuyêgnoṃt cảnh.

cjvnơcxqgng măqreṃt Thưcjvnơcxqg̣ng Quan Sách xám  xịt lại, nhưcjvñng thâmozj̀n tình phâmozj̃n nôondẉ, khôondw̉ não, sơcxqg̣ hãi, lo lăqreḿng lâmozj̀n lưcjvnơcxqg̣t lưcjvnơcxqǵt qua, Tiêgnom̉u Bạch thâmozj́y vâmozj̣y, trong lòng lâmozj́y làm  cao hưcjvńng.

Nàng bị ngưcjvnơcxqg̀i của Phâmozj̀n Hưcjvnơcxqgng Côondẃc câmozj̀m côondẃ trong Huyêgnom̀n Hỏa Đaphjàn tưcjvǹng âmozj́y năqremm, nêgnoḿu khôondwng phải Quỷ Lêgnoṃ vôondw ý giải trưcjvǹ phong âmozj́n, thâmozj̣t sưcjvṇ khôondwng biêgnoḿt là có phải là sẽ phải ơcxqg̉ nơcxqgi quỷ quái âmozj́y suôondẃt cả đqffgơcxqg̀i hay khôondwng. Nôondw̃i khôondw̉ này thâmozj̣t sưcjvṇ khó có thêgnom̉ nói vơcxqǵi ngưcjvnơcxqg̀i khác, vì vâmozj̣y mà trong long Tiêgnom̉u Bạch vôondw cùng thôondẃng hâmozj̣n ngưcjvnơcxqg̀i của Phâmozj̀n Hưcjvnơcxqgng Côondẃc, đqffgăqreṃc biêgnoṃt là Thưcjvnơcxqg̣ng Quan Sách, tuy nói là ngày trưcjvnơcxqǵc khi nàng cùng Quỷ Lêgnoṃ thoát thâmozjn, đqffgã thâmozj́u triêgnoṃt đqffgưcjvnơcxqg̣c khôondwng ít, đqffgôondẁng thơcxqg̀i cũng khôondwng có ý quay đqffgâmozj̀u lại tìm Phâmozj̀n Hưcjvnơcxqgng Côondẃc tính sôondw̉, nhưcjvnng lâmozj̀n này coi nhưcjvn là Thưcjvnơcxqg̣ng Quan Sách tưcjvṇ đqffgôondẉng dâmozjng đqffgêgnoḿn trưcjvnơcxqǵc măqreṃt nàng, làm sao nàng giả bôondẉ khôondwng nhìn thâmozj́y cho đqffgưcjvnơcxqg̣c?

cjvǹ bi, làm chuyêgnoṃn tôondẃt cho ngưcjvnơcxqg̀i, đqffgó đqffgêgnom̀u là nhưcjvñng viêgnoṃc làm lúc Cưcjvn̉u Vĩ Thiêgnomn Hôondẁ có tâmozjm trạng tôondẃt, nhưcjvnng trưcjvnơcxqǵc nay nàng chưcjvna tưcjvǹng khôondwng nhơcxqǵ chuyêgnoṃn sai trái của ngưcjvnơcxqg̀i khác, tâmozjm đqffgịa cũng khôondwng quảng đqffgại nhưcjvnondẁ Tát hay La Hán gì.

Nghĩ tơcxqǵi đqffgâmozjy, Tiêgnom̉u Bạch cũng khôondwng khỏi đqffgăqreḿc ý bâmozj̣t cưcjvnơcxqg̀i, oán khí tích tụ bao nhiêgnomu năqremm nay, đqffgêgnomm nay dưcjvnơcxqg̀ng nhưcjvn đqffgã đqffgưcjvnơcxqg̣c phát tiêgnoḿt ra hêgnoḿt, thâmozj̣t sưcjvṇ vôondw cùng thôondẃng khoái.




mozjm trạng của Thưcjvnơcxqg̣ng Quan Sách tưcjvṇ nhiêgnomn khôondwng thêgnom̉ tôondẃt nhưcjvn Tiêgnom̉u Bạch, ngưcjvnơcxqg̣c lại, dưcjvnơcxqg̀ng nhưcjvn thưcjvnơcxqgng thêgnoḿ của lão đqffgã đqffgêgnoḿn hôondẁi khôondwng thêgnom̉ áp chêgnoḿ, toàn thâmozjn băqreḿt đqffgâmozj̀u run lêgnomn câmozj̀m câmozj̣p, ma lưcjvṇc của Âorvnm Mị tăqremng lêgnomn gâmozj́p bôondẉi, ánh sáng màu lam nhàn nhạt băqreḿt đqffgâmozj̀u che phủ phâmozj̀n lưcjvnng lão.

Tiêgnom̉u Bạch càng cưcjvnơcxqg̀i lơcxqǵn hơcxqgn, hôondwmozj́p Thưcjvnơcxqg̣ng Quan Sách càng lúc càng gâmozj́p, đqffgôondẉt nhiêgnomn, lão găqreḿng gưcjvnơcxqg̣ng bưcjvnơcxqǵc liêgnom̀n mâmozj́y bưcjvnơcxqǵc mâmozj́y bưcjvnơcxqǵc vêgnom̀ phía Tiêgnom̉u Bạch. Tiêgnom̉u Bạch thâmozj́y vâmozj̣y thì khẽ chau mày lại, ngưcjvnng thâmozj̀n giơcxqǵi bị, Thưcjvnơcxqg̣ng Quan Sách tuy đqffgã bị trọng thưcjvnơcxqgng, nhưcjvnng môondẉt thâmozjn tu hành của lão nói cho cùng cũng khôondwng thêgnom̉ xem thưcjvnơcxqg̀ng đqffgưcjvnơcxqg̣c, ngay cả Tiêgnom̉u Bạch cũng khôondwng dám quá sơcxqg ý.

Chỉ là môondẉt chuyêgnoṃn khôondwng thêgnom̉ tưcjvnơcxqg̉ng tưcjvnơcxqg̣ng đqffgưcjvnơcxqg̣c đqffgã xảy ra.

Chỉ thâmozj́y Thưcjvnơcxqg̣ng Quan Sách đqffgâmozj̀y vẻ thôondẃng khôondw̉, gâmozjn xanh nôondw̉i lêgnomn khăqreḿp măqreṃt, thoạt nhìn thì giôondẃng nhưcjvn thưcjvnơcxqgng thêgnoḿ đqffgại phát, cơcxqgondẁ nhưcjvn đqffgã đqffgêgnoḿn mưcjvńc khôondwng thêgnom̉ chịu đqffgưcjvṇng đqffgưcjvnơcxqg̣c nưcjvña, hai măqreḿt trăqreḿng dã, gưcjvnơcxqgng măqreṃt đqffgau đqffgơcxqǵn lôondẉ vẻ sơcxqg̣ hãi, quỳ phục xuôondẃng trưcjvnơcxqǵc măqreṃt Tiêgnom̉u Bạch, câmozj̀u xin thảm thiêgnoḿt: “Hôondẁ tiêgnomn côondw, hãy tha lão phu môondẉt mạng!”.

gnoḿu nói là Thưcjvnơcxqg̣ng Quan Sách xuâmozj́t thủ ra môondẉt chiêgnomu diêgnoṃu pháp kinh thiêgnomn đqffgôondẉng đqffgịa, Tiêgnom̉u Bạch chăqreḿc chăqreḿn cũng ngưcjvnng thâmozj̀n tiêgnoḿp chiêgnomu, hoăqreṃc giả lão đqffgôondẉt nhiêgnomn quát lêgnomn môondẉt tiéng, sau đqffgó bêgnomn cạnh liêgnom̀n xuâmozj́t hiêgnoṃn năqremm ba chục cao thủ Phâmozj̀n Hưcjvnơcxqgng Côondẃc, Tiêgnom̉u Bạch cũng châmozj́p nhâmozj̣n đqffgưcjvnơcxqg̣c hiêgnoṃn thưcjvṇc này.

Nhưcjvnng lão đqffgôondẉt nhiêgnomn quỳ phục xuôondẃng xin tha mạng, khiêgnoḿn âmozj́n tưcjvnơcxqg̣ng trưcjvnơcxqǵc đqffgâmozjy của Tiêgnom̉u Bạch vêgnom̀ lão hoàn toàn sụp đqffgôondw̉, nhâmozj́t thơcxqg̀i cũng phải ngâmozjy ngưcjvnơcxqg̀i ra, khôondwng biêgnoḿt nêgnomn làm gì vơcxqǵi lão nưcjvña.

Chỉ là khôondwng đqffgâmozj̀y môondẉt cái nháy măqreḿt, Tiêgnom̉u Bạch đqffgã lâmozj̣p tưcjvńc tỉnh ra, có đqffggnom̀u Thưcjvnơcxqg̣ng Quan Sách trăqremm phưcjvnơcxqgng ngàn kêgnoḿ, thâmozj̣m chí khôondwng tiêgnoḿc cả danh dưcjvṇ cũng chính là vì môondẉt thoáng ngâmozjy ngưcjvnơcxqg̀i này của nàng.

Trong sát na ngăqreḿn ngủi, Thưcjvnơcxqg̣ng Quan Sách vưcjvǹa rôondẁi còn hôondwmozj́p khó khăqremn, bâmozj́t ngơcxqg̀ thay đqffgôondw̉i hoàn toàn, gưcjvnơcxqgng măqreṃt sát khí bưcjvǹng bưcjvǹng, nhưcjvñng biêgnom̉u tình của đqffgau đqffgơcxqǵn đqffgã biêgnoḿn mâmozj́t khôondwng vêgnoḿt tích, thâmozj̣m chí cả vòng sáng màu lam sau lưcjvnng lão cũng bị áp chêgnoḿ môondẉt cách nhanh chóng. Cưcjvn̉u Hàn Ngưcjvnng Băqremng Thích ngâmozjn quang sáng ngơcxqg̀i, bay lêgnomn tưcjvǹ tay lão nhưcjvn kinh long đqffgăqrem̀ng khôondwng, lao vút tơcxqǵi trưcjvnơcxqǵc ngưcjvṇc Tiêgnom̉u Bạch.

Tiêgnom̉u Bạch tưcjvńc giâmozj̣n quát lêgnomn môondẉt tiêgnoḿng lanh lảnh, thâmozjn hình nhanh nhẹn lưcjvnơcxqǵt vêgnom̀ phía sau, cùng lúc ôondẃng tay áo phâmozj́t lêgnomn, chăqreṃn ngay trưcjvnơcxqǵc ngưcjvṇc, hình thành môondẉt bưcjvńc tưcjvnơcxqg̀ng băqrem̀ng vải. Nhưcjvnng Thưcjvnơcxqg̣ng Quan Sách đqffgã đqffgãnh cưcjvnơcxqg̣c tâmozj́t cả tu hành cả đqffgơcxqg̀i vào chiêgnomu sát thủ này, uy lưcjvṇc khôondwng phải tâmozj̀m thưcjvnơcxqg̀ng, chỉ nghe tiêgnoḿng “xoẹt, xoẹt” liêgnomn tiêgnoḿp vang lêgnomn, ôondẃng tay của Tiêgnom̉u Bạch lâmozj̣p tưcjvńc Cưcjvn̉u Hàn Ngưcjvnng Băqremng Thích căqreḿt thành nhưcjvñng mảnh vụn, rôondẁi hóa luôondwn thành nhưcjvñng miêgnoḿng băqremng, rơcxqgi xuôondẃng đqffgâmozj́t vơcxqg̃ tan tành.

Tia sáng màu ngâmozjn bạch vâmozj̃n khôondwng hêgnom̀ có dâmozj́u hiêgnoṃu dưcjvǹng lại, tiêgnoḿp tục băqreḿn vêgnom̀ phía Tiêgnom̉u Bạch, thâmozjn hình nàng vâmozj̃n liêgnomn tiêgnoḿp thoái hâmozj̣u, nhưcjvnng thêgnoḿ lùi trong lúc gâmozj́p gáp, bâmozj́t luâmozj̣n thêgnoḿ nào cũng khôondwng thêgnom̉ nhanh băqrem̀ng môondẉt kích trí mạng đqffgã tụ lưcjvṇc tưcjvǹ lâmozju của Thưcjvnơcxqg̣ng Quan Sách. Măqreḿt thâmozj́y luôondẁng ngâmozjn quang đqffgoạt mạng săqreḿp xuyêgnomn qua ngưcjvnơcxqg̀i mình, săqreḿc măqreṃt Tiêgnom̉u Bạch trăqreḿng bêgnoṃch lại, nhưcjvnng hoàn toàn khôondwng hêgnom̀ kinh hoảng, chỉ thâmozj́y song thủ của nàng hơcxqg̣p lại trưcjvnơcxqǵc ngưcjvṇc, giao nhau gâmozj̣p lại, tạo thành môondẉt thủ thêgnoḿ râmozj́t côondw̉ quái.

“ù…”.

ondẉt tiêgnoḿng hú dài thâmozj̀n bí đqffgôondẉt nhiêgnomn vang lêgnomn tưcjvǹ nơcxqgi nào đqffgó, tiêgnoḿng hú thêgnomcjvnơcxqgng côondw ngạo, u tĩnh lạnh lùng, mang ngưcjvnơcxqg̀i ta vào môondẉt khôondwng gian tâmozjm tưcjvnơcxqg̉ng thâmozj̀n bí. Trong đqffgêgnomm thâmozju, giưcjvña nơcxqgi hoang sơcxqgn, môondẉt con bạch hôondẁ đqffgang hú lêgnomn vơcxqǵi ánh trăqremng…

Trong nháy măqreḿt, ánh sáng của Cưcjvn̉u Hàn Băqremng Ngưcjvnng Thích đqffgã bao trùm lâmozj́y Tiêgnom̉u Bạch.




Thưcjvnơcxqg̣ng Quan Sách phản kích đqffgăqreḿc thủ tưcjvǹ trong tuyêgnoṃt đqffgịa, nhưcjvnng lão hoàn toàn khôondwng có vẻ gì là đqffgăqreḿc ý, ngưcjvnơcxqg̣c lại còn nghiêgnoḿn răqremng kèn kẹt, tưcjvṇa nhưcjvnmozj́t cam, bâmozj́t nguyêgnoṃn vâmozj̣y. Chỉ là dù sao lão cũng khôondwng phải là ngưcjvnơcxqg̀i tâmozj̀m thưcjvnơcxqg̀ng, sau khi tính toán thiêgnoṃt hơcxqgn, lâmozj̣p tưcjvńc đqffgảo ngưcjvnơcxqg̀i bay ngưcjvnơcxqg̣c vêgnom̀ sau khôondwng do dưcjvṇ. Sau mâmozj́y lưcjvnơcxqg̣t nhâmozj́p nhôondw, thâmozjn ảnh màu xám của lão biêgnoḿn mâmozj́t trong vùng hoang văqreḿng bêgnomn ngoài nghĩa trang.

Vòng sáng ngâmozjn săqreḿc đqffgã tưcjvǹ tưcjvǹ tan biêgnoḿn, trêgnomn măqreṃt đqffgâmozj́t có mâmozj́y vêgnoḿt máu, song Tiêgnom̉u Bạch thì khôondwng thâmozj́y đqffgâmozju nưcjvña.

Giưcjvña khôondwng trung, tiêgnoḿng hú thâmozj̀n bí cao ngạo kia vâmozj̃n văqremng văqrem̉ng, hôondẁi lâmozju sau mơcxqǵi tan biêgnoḿn vào hưcjvnondw, cùng lúc đqffgó, thâmozjn hình yêgnom̉u đqffggnoṃu của Tiêgnom̉u Bạch bâmozj́t ngơcxqg̀ xuâmozj́t hiêgnoṃn trêgnomn khôondwng, rôondẁi tưcjvǹ tưcjvǹ hạ xuôondẃng.

Nàng cúi đqffgâmozj̀u, nhìn vêgnoḿt máu trêgnomn măqreṃt đqffgâmozj́t, răqremng ngọc khẽ căqreḿn vào môondwi, trêgnomn măqreṃt đqffgâmozj̀y vẽ phâmozj̃n nôondẉ. Vưcjvǹa rôondẁi nàng nhâmozj́t thơcxqg̀i sơcxqg ý, khôondwng ngơcxqg̀ Thưcjvnơcxqg̣ng Quan Sách vì giưcjvñ mạng sôondẃng mà cam nguyêgnoṃn làm kẻ hèn nhát, nghĩ ra phưcjvnơcxqgng cách bỉ ôondw̉i nhưcjvn thêgnoḿ, ngưcjvnơcxqg̣c lại còn bị gã ám toán, suýt chút nưcjvña là mâmozj́t mạng.

Có đqffggnom̀u may là nàng khôondwng phải ngưcjvnơcxqg̀i thưcjvnơcxqg̀ng, mà là Cưcjvn̉u Vĩ Thiêgnomn Hôondẁ.

cjvn̉u Vĩ Hôondẁ Ly!

gnomn cũng khôondwng đqffgêgnoḿn nôondw̃i!

* * * * * *

Làn gió đqffgêgnomm âmozjm lạnh tưcjvǹ đqffgâmozju thôondw̉i tơcxqǵi lưcjvnơcxqǵt qua măqreṃt Tiêgnom̉u Bạch đqffgem theo môondẉt chút hàn ý.

Tiêgnom̉u Bạch đqffgưcjvńng giưcjvnũa đqffgình viêgnoṃn, đqffgịnh thâmozj̀n, rôondẁi châmozj̀m châmozj̣m quay ngưcjvnơcxqg̀i, nhìn vào trong căqremn phòng nhỏ tôondẃi tăqremm kia.

Nàng tưcjvǹ tưcjvǹ đqffgi vêgnom̀ phía âmozj́y.

qremn phòng âmozj́y vâmozj̃n tôondẃi om và yêgnomn lăqreṃng nhưcjvn trưcjvnơcxqǵc, cơcxqgondẁ nhưcjvnondẉt trâmozj̣n ác đqffgâmozj́u kinh tâmozjm đqffgôondẉng phách vưcjvǹa rôondẁi chưcjvna tưcjvǹng xảy ra vâmozj̣y.

Nàng đqffgưcjvńng trưcjvnơcxqǵc cưcjvn̉a căqremn phòng âmozj́y, dưcjvnơcxqǵi bâmozj̀u trơcxqg̀i sao ảm đqffgạm, thâmozjn ảnh nàng có vẻ phiêgnomu phiêgnomu hôondẃt hôondẃt, có thêgnomm mâmozj́y phâmozj̀n ngụy dị. Có đqffggnom̀u hiêgnom̉n nhiêgnomn Tiêgnom̉u Bạch chăqrem̉ng hêgnom̀ cảm thâmozj́y sơcxqg̣ hãi khôondwng khí này nhưcjvn nhưcjvñng ngưcjvnơcxqg̀i bình thưcjvnơcxqg̀ng, nàng vôondẃn là lão tôondw̉ tôondwng của nhưcjvñng thưcjvń tà ma yêgnomu đqffgạo này, nêgnoḿu muôondẃn giả thâmozj̀n giả quỷ, đqffgưcjvǹng nói là ngưcjvnơcxqg̀i, cho dù là quỷ ma thưcjvṇc sưcjvṇ có đqffgêgnoḿn, cũng vị tâmozj́t đqffgã hơcxqgn đqffgưcjvnơcxqg̣c nàng, kẻ nào bị dọa khiêgnoḿp bỏ chạy còn chưcjvna biêgnoḿt là ai?




Lúc này đqffgôondwi măqreḿt trong sáng của Tiêgnom̉u Bạch đqffgã đqffgảo quanh căqremn phòng nhỏ môondẉt vòng, nàng đqffgăqreṃc biêgnoṃt chú ý đqffgêgnoḿn mâmozj́y chiêgnoḿc quan tài đqffgăqreṃt giưcjvña phòng, nhìn đqffgêgnoḿn mâmozj́y lưcjvnơcxqg̣t, trong măqreḿt thoáng hiêgnoṃn lêgnomn vẻ nghi hoăqreṃc. Có đqffggnom̀u đqffgêgnoḿn cuôondẃi cùng, ánh măqreḿt Tiêgnom̉u Bạch cũng dưcjvǹng lại trêgnomn môondẉt côondw̃ quan tài đqffgăqreṃt trong góc.

“Ra đqffgi, ta biêgnoḿt ngưcjvnơcxqgi ơcxqg̉ trong đqffgó!”.

Tiêgnom̉u Bạch khôondwng bưcjvnơcxqǵc tơcxqǵi, chỉ đqffgưcjvńng yêgnomn đqffgó, châmozj̣m rãi câmozj́t tiêgnoḿng.

Khôondwng ai trả lơcxqg̀i, khôondwng gian im lăqreṃng nhưcjvncxqg̀.

Vu Yêgnomu đqffgang ơcxqg̉ trong quan tài mà khôondwng thêgnom̉ cưcjvn̉ đqffgôondẉng, khôondwng biêgnoḿt là đqffgang có tâmozjm trạng gì. Gã tưcjvnơcxqg̉ng răqrem̀ng mình có thêgnom̉ dùng kêgnoḿ che trơcxqg̀i qua biêgnom̉n, âmozj̉n náu trong quan tài, khôondwng ngơcxqg̀ trưcjvnơcxqǵc sau bị Thưcjvnơcxqg̣ng Quan Sách và Tiêgnom̉u Bạch phát hiêgnoṃn, thâmozj̣m chí trong quan tài khôondwng ngơcxqg̀ còn có môondẉt ngưcjvnơcxqg̀i sôondẃng khác ơcxqg̉ đqffgó tưcjvǹ trưcjvnơcxqǵc, còn gã thì khôondwng hêgnom̀ phát hiêgnoṃn. Chăqreḿc hăqrem̉n trong lòng gã lúc này phải cảm thâmozj́y mình thâmozj́t bại lăqreḿm…

Tiêgnom̉u Bạch khẽ chau mày, bưcjvnơcxqǵc vêgnom̀ phía trưcjvnơcxqǵc môondẉt bưcjvnơcxqǵc, nhưcjvnng lâmozj̣p tưcjvńc dưcjvǹng lại, cùng lúc liêgnoḿc măqreḿt vêgnom̀ phía tôondẃi tăqremm nhâmozj́t của gian phòng nhỏ, vẻ nghi hoăqreṃc trong đqffgôondwi măqreḿt xinh đqffgẹp càng lôondẉ rõ, cơcxqgondẁ nhưcjvn trong bóng tôondẃi có thưcjvń gì đqffgó, khiêgnoḿn nàng cảm thâmozj́y e ngại, khôondwng giám khinh cưcjvñ vọng đqffgôondẉng tiêgnoḿn lêgnomn phía trưcjvnơcxqǵc.

Tiêgnom̉u Bạch trâmozj̀m măqreṃc hôondẁi lâmozju, rôondẁi lại nói: “ta biêgnoḿt thâmozjn phâmozj̣n của ngưcjvnơcxqgi, hôondwm đqffgó trong Sâmozjn Ma Côondw̉ Đaphjôondẉng, chăqreḿc hăqrem̉n ngưcjvnơcxqgi cũng đqffgã thâmozj́y ta rôondẁi. Nêgnoḿu nhưcjvnmozj̣y, chúng ta cũng coi nhưcjvn chăqrem̉ng có cưcjvǹu hâmozj̣n gì, ta chỉ muôondẃn thỉnh giáo ngưcjvnơcxqgi môondẉt chuyêgnoṃn mà thôondwi”.

Thanh âmozjm của nàng vang vang trong phòng, âmozjm phong bêgnomn ngoài vâmozj̃n thôondw̉i vù vù, lôondw̃ hôondw̉ng lơcxqǵn lúc nãy Thưcjvnơcxqg̣ng Quan Sách đqffgụng vơcxqg̃, lúc này cơcxqgondẁ nhưcjvn cũng mang tơcxqǵi khôondwng ít hàn khí.

Giâmozjy lát sau, đqffgôondẉt nhiêgnomn có tiêgnoḿng Vu Yêgnomu vang lêgnomn trong quan tài: “Khôondwng sai, ta nhâmozj̣n ra ngưcjvnơcxqgi, ngưcjvnơcxqgi muôondẃn hỏi chuyêgnoṃn gì?”.

Tiêgnom̉u Bạch nhưcjvnơcxqǵng mày, nhìn chăqrem̀m chăqrem̀m vào quan tài: “Lẽ nào ngưcjvnơcxqgi khôondwng thêgnom̉ ra ngoài nói chuyêgnoṃn sao?”.

Vu Yêgnomu im lăqreṃng giâmozjy lát, sau đqffgó châmozj̣m rãi đqffgáp: “Ta thích thêgnoḿ này hơcxqgn, ngưcjvnơcxqgi có gì thì cưcjvń hỏi đqffgi”.

Tiêgnom̉u Bạch hưcjvǹ nhẹ môondẉt tiêgnoḿng: “Đaphjưcjvnơcxqg̣c, ta cũng khôondwng hoang phí thơcxqg̀i gian nưcjvña, ta muôondẃn hỏi ngưcjvnơcxqgi, Thiêgnomn Hỏa sinh ra vì cái gì?”.

cxqg̀i này vưcjvǹa ra khỏi miêgnoṃng nàng, Vu Yêgnomu lâmozj̣p tưcjvńc giâmozj̣t mình kinh ngạc, môondẉt lúc lâmozju sau mơcxqǵi trâmozj̀m giọng hỏi lại: “Ngưcjvnơcxqgi hỏi chuyêgnoṃn này làm gì?”.




Tiêgnom̉u Bạch nhạt giọng đqffgáp: “Hôondwm âmozj́y chủ nhâmozjn của ngưcjvnơcxqgi đqffgã đqffgáp ưcjvńng ta môondẉt chuyêgnoṃn, nhưcjvnng chưcjvna làm thì đqffgã chêgnoḿt rôondẁi, ta khó khăqremn lăqreḿm mơcxqǵi biêgnoḿt đqffgưcjvnơcxqg̣c thì ra vâmozj̃n còn có môondẉt con cá lọt lưcjvnơcxqǵi là ngưcjvnơcxqgi, tưcjvṇ nhiêgnomn phải hỏi cho rõ ràng rôondẁi”.

Vu Yêgnomu hưcjvǹ nhẹ môondẉt tiêgnoḿng: “Hăqreḿn khôondwng phải chủ nhâmozjn của ta, chỉ có Vu Nưcjvñ Nưcjvnơcxqgng Nưcjvnơcxqgng mơcxqǵi là chủ nhâmozjn của ta thôondwi”.

Tiêgnom̉u Bạch bĩu môondwi nói: “Vâmozj̣y nhưcjvñng năqremm nay ngưcjvnơcxqgi làm cái gì?”.

Vu Yêgnomu trâmozj̀m măqreṃc khôondwng đqffgáp, hôondẁi lâmozju sau mơcxqǵi lêgnomn tiêgnoḿng: “Viêgnoṃc làm của ta, khôondwng câmozj̀n thiêgnomnhạ phải hiêgnom̉u”.

Tiêgnom̉u Bạch băqreḿt đqffgâmozj̀u mâmozj́t kiêgnomn nhâmozj̃n: “Thôondwi đqffgưcjvnơcxqg̣c rôondẁi, đqffgạo lý của ngưcjvnơcxqgi ta cũng chăqrem̉ng muôondẃn nghe làm gì, cũng chăqrem̉ng muôondẃn quản làm gì, ta chỉ muôondẃn biêgnoḿt chuyêgnoṃn ta hỏi, ngưcjvnơcxqgi rôondẃt cuôondẉc có chịu nói khôondwng?”.

Vu Yêgnomu lại trâmozj̀m măqreṃc hôondẁi lâmozju, cuôondẃi cùng mơcxqǵi châmozj̣m rãi nói: “Nam Cưcjvnơcxqgng Ngũ Tôondẉc là hâmozj̣u nhâmozjn của Vu Tôondẉc, chuyêgnoṃn này chăqreḿc ngưcjvnơcxqgi biêgnoḿt chưcjvń?”.

Tiêgnom̉u Bạch chau mày: “Thì sao?”.

Vu Yêgnomu câmozj́t giọng đqffgêgnom̀u đqffgêgnom̀u: “Bí mâmozj̣t của Vu Tôondẉc, chỉ có hâmozj̣u nhâmozjn của Vu tôondẉc kêgnoḿ tục. Lơcxqg̀i ta đqffgã tâmozj̣n, ngưcjvnơcxqgi đqffgưcjvǹng hỏi thêgnomm làm gì”.

Tiêgnom̉u Bạch lâmozj̉m bâmozj̉m đqffgọc lại hai câmozju lạ lùng này của Vu Yêgnomu mâmozj́y lưcjvnơcxqg̣t, nhưcjvnng săqreḿc măqreṃt cũng khôondwng có gì thay đqffgôondw̉i, chỉ lãnh đqffgạm hưcjvǹ nhẹ môondẉt tiêgnoḿng: “Giả thâmozj̀n, giả quỷ”.

Nói đqffgoạn, cơcxqgondẁ nhưcjvn đqffgã hạ quyêgnoḿt tâmozjm, sải bưcjvnơcxqǵc đqffgi tơcxqǵi côondw̃ quan tài mà Vu Yêgnomu đqffgang năqrem̀m bêgnomn trong, căqremn phòng này khôondwng lơcxqǵn lăqreḿm, mâmozj́y côondw̃ quan tài năqrem̀m ngang ngưcjvn̉a, đqffgi vài bưcjvnơcxqǵc đqffgã găqreṃp môondẉt côondw̃, đqffgi thêgnomm hai ba bưcjvnơcxqǵc nưcjvña là tơcxqǵi chôondw̃ quan tài Vu Yêgnomu đqffgang năqrem̀m.

Trong bóng tôondẃi, cơcxqgondẁ nhưcjvn có thưcjvń gì đqffgó đqffgang nhúc nhích, nhìn chăqrem̀m chăqrem̀m vào thâmozjn ảnh Tiêgnom̉u Bạch.

Trêgnomn măqreṃt Tiêgnom̉u Bạch khôondwng chút biêgnom̉u tình, vâmozj̃n châmozj̣m rãi tiêgnoḿn vêgnom̀ phía trưcjvnơcxqǵc, nhưcjvnng đqffgúng vào lúc nàng nhâmozj́c châmozjn câmozj́t bưcjvnơcxqǵc, thì đqffgôondẉt nhiêgnomn lăqreḿc mạnh thâmozjn hình môondẉt cái, đqffgã lưcjvnơcxqǵt đqffgi nhưcjvnondẉt tia chơcxqǵp, hưcjvñu thủ bâmozj́t ngơcxqg̀ vung lêgnomn, năqremm ngón tay thon dài, chôondẉp vào côondw̃ quan tài lơcxqǵn bêgnomn cạnh.

“âmozj̀m!”. Môondẉt tiêgnoḿng nôondw̉ lơcxqǵn vang lêgnomn, côondw̃ quan tài lơcxqǵn gâmozj́p mâmozj́y lâmozj̀n Tiêgnom̉u Bạch khôondwng ngơcxqg̀ bị ngón tay nhỏ nhăqreḿn của nàng nhâmozj́c bôondw̉ng hăqrem̉n lêgnomn.

cjvṇ viêgnoṃc xảy ra tiêgnoḿp theo lại càng làm ngưcjvnơcxqg̀i ta kinh hôondẁn bạt vía, Tiêgnom̉u Bạch lâmozj̣p tưcjvńc phóng ra bêgnomn ngoài, năqremm ngón tay vâmozj̃n năqreḿm chăqreṃt côondw̃ quan tài, kéo theo nó ra ngoài.

ondw̃ quan tài lơcxqǵn phát ra môondẉt tiêgnoḿng nôondw̉ “ì ùng” giưcjvña khôondwng trung, tiêgnoḿng “kịch kịch” vang lêgnomn liêgnomn hôondẁi, môondẉt bóng mơcxqg̀ che phủ toàn bôondẉ thâmozjn thêgnom̉ yêgnomu kiêgnom̀u yêgnom̉u đqffggnoṃu của Tiêgnom̉u Bạch, nhìn tưcjvǹ bêgnomn ngoài vào thâmozj̣t vôondw cùng ngụy dị.

Thâmozj̣m chí cả Vu Yêgnomu năqrem̀m trong quan tài ơcxqg̉ góc tưcjvnơcxqg̀ng cũng bị hành đqffgôondẉng bâmozj́t ngơcxqg̀ này của Tiêgnom̉u Bạch làm cho ngâmozj̉n ra.

Bóng tôondẃi trong phòng dưcjvnơcxqg̀ng nhưcjvn cũng bị Tiêgnom̉u Bạch làm cho kinh đqffgôondẉng, khôondwng khí lưcjvnu đqffgôondẉng môondẉt cách kịch liêgnoṃt, phat ra nhưcjvñng tiêgnoḿng sì sì đqffgáng sơcxqg̣.

Chỉ thâmozj́y Tiêgnom̉u Bạch hạ thâmozjn xuôondẃng giưcjvña đqffgình viêgnoṃn, khôondwng chút châmozj̀n chưcjvǹ, vâmozj̣n côondwng lưcjvṇc toàn thâmozjn, ngũ chỉ sáng rưcjvṇc lêgnomn môondẉt thưcjvń ánh sáng trăqreḿng nhàn nhạt, cánh tay phải vung lêgnomn, côondw̃ quan tài to lơcxqǵn nhưcjvn bị môondẉt luôondẁng sưcjvńc mạnh khôondw̉ng lôondẁ đqffggnom̀u khiêgnom̉n, đqffgâmozj̣p bình xuôondẃng phiêgnoḿn đqffgá.

“Râmozj̀m!”. Tiêgnoḿng nôondw̉ vang khăqreḿp gâmozj̀n xa, khiêgnoḿn lơcxqǵp bui đqffgâmozj́t dày bay lêgnomn mù mịt nhưcjvncxqgi nưcjvnơcxqǵc, cả côondw̃ quan tài to lơcxqǵn vơcxqg̃ tan thành nhiêgnom̀u mãnh, khăqreḿp nơcxqgi đqffgêgnom̀u là vụn gôondw̃.

Tiêgnom̉u Bạch sơcxqǵm đqffgã nép mình vào môondẉt bêgnomn, nàng tưcjvṇ nhiêgnomn khôondwng thèm coi nhưcjvñng miêgnoḿng vụn gôondw̃ săqreḿc kia vào đqffgâmozju, nhưcjvnng lại khôondwng thêgnom̉ chịu đqffgưcjvṇng đqffgưcjvnơcxqg̣c đqffgám bụi bâmozj̉n mù mịt kia. Đaphjôondẉt nhiêgnomn, trong màn bụi vang lêgnomn môondẉt trâmozj̣n ho giưcjvñ dôondẉi, trong chôondẃc lát, chỉ thâmozj́y môondẉt bóng ngưcjvnơcxqg̀i lảo đqffgảo lăqremn ra, toàn thâmozjn y phục rách be rách bét, măqreṃt mũi đqffgâmozj̀y bùn đqffgâmozj́t, dáng vẻ thảm hại vôondw cùng.

Trong gian phòng nhỏ, Vu Yêgnomu cảm thâmozj́y toàn thâmozjn lạnh toát, hai măqreḿt trơcxqg̣n tròn, trong nhưcjvñng quan tài khác, khôondwng ngơcxqg̀ cũng vâmozj̃n còn ngưcjvnơcxqg̀i… nhâmozj́t thơcxqg̀i gã chỉ thâmozj́y xung quang mình quỷ khí âmozjm trâmozj̀m, cơcxqgondẁ nhưcjvnmozj́t cưcjvń thưcjvń gì cũng hêgnoḿt sưcjvńc đqffgáng nghi vâmozj̣y.

Trong lúc vôondw ý, gã lại phát giác trong ánh măqreḿt ngưcjvnơcxqg̀i béo mâmozj̣p năqrem̀m cùng quan tài vơcxqǵi mình cơcxqgondẁ nhưcjvn có mâmozj́y phâmozj̀n giêgnom̃u cơcxqg̣t, đqffgôondẁng thơcxqg̀i cũng có cả mâmozj́y phâmozj̀n an ủi.

gnomn ngoài đqffgình viêgnoṃn, bụi đqffgâmozj́t tưcjvǹ tưcjvǹ lăqreḿng xuôondẃng, ngưcjvnơcxqg̀i vưcjvǹa lăqremn ra tưcjvǹ trong quan tài lảo đqffgảo bò sang môondẉt bêgnomn, há miêgnoṃng hít lâmozj́y hít đqffgêgnom̉. Tiêgnom̉u Bạch đqffgưcjvna tay ra phía trưcjvnơcxqǵc, môondẉt làn sưcjvnơcxqgng vụ đqffgảo chuyêgnom̉n trưcjvnơcxqǵc măqreṃt nàng, cuôondẃn đqffgi nhưcjvñng bụi đqffgâmozj́t còn sót lại. Sau đqffgó Tiêgnom̉u Bạch mơcxqǵi châmozj̣m rãi đqffgi lại gâmozj̀n ngưcjvnơcxqg̀i kia.

Chỉ thâmozj́y y quay đqffgâmozj̀u lại, cưcjvnơcxqg̀i khan môondẉt tiêgnoḿng.

Tiêgnom̉u Bạch nhìn kỹ lại, đqffgôondẉt nhiêgnomn ngâmozj̃n ngưcjvnơcxqg̀i ra, thâmozj́t thanh thôondẃt lêgnomn: “Sao lại là lão?”.

Ngưcjvnơcxqg̀i kia cưcjvnơcxqg̀i khôondw̉ môondẉt tiêgnoḿng, cơcxqgondẁ nhưcjvn có chút lúng túng, đqffgưcjvna tay lau bụi đqffgâmozj́t trêgnomn măqreṃt, cưcjvnơcxqg̀i khan nói: “Tưcjvṇ nhiêgnomn là bản đqffgại tiêgnomn nhâmozjn ta rôondẁi…”.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.