Thư
cjvnơ
cxqg̣ng Quan Sách chỉ thâ
mozj́y vê
gnoḿt thư
cjvnơ
cxqgng sau lư
cjvnng mình tê
gnom râ
mozj̀n, cùng lúc mô
ondẉt luô
ondẁng khí bă
qremng hàn khô
ondwng ngư
cjvǹng truyê
gnom̀n vào nô
ondẉi thê
gnom̉ như
cjvn nư
cjvnơ
cxqǵc lũ, cảm giác đ
qffgau dơ
cxqǵn tô
ondẉt cùng như
cjvn bị muô
ondwn ngàn con trùng kiê
gnoḿn că
qreḿn xé mô
ondẉt lư
cjvnơ
cxqg̣t vâ
mozj̣y.
Chă
qrem̉ng mâ
mozj́y chô
ondẃc, trán lão ư
cjvnơ
cxqǵt đ
qffgâ
mozj̃m mô
ondẁ hô
ondwi, să
qreḿc mă
qreṃt tră
qreḿng bê
gnoṃch. Tiê
gnom̉u Bạch đ
qffgư
cjvńng trê
gnomn nóc nhà thâ
mozj́y thâ
mozj̀n thái thô
ondẃng khô
ondw̉ của lão, nụ cư
cjvnơ
cxqg̀i tư
cjvnơ
cxqgi tă
qreḿn hơ
cxqgn, cơ
cxqg hô
ondẁ như
cjvn râ
mozj́t sung sư
cjvnơ
cxqǵng trư
cjvnơ
cxqǵc sư
cjvṇ đ
qffgau khô
ondw̉ của đ
qffgô
ondẃi phư
cjvnơ
cxqgng vâ
mozj̣y: “Khô
ondwng ngơ
cxqg̀ phải khô
ondwng lão quỷ, ngư
cjvnơ
cxqgi mà cũng có ngày hô
ondwm nay à?”.
Thư
cjvnơ
cxqg̣ng Quan Sách nghiê
gnoḿn ră
qremng hư
cjvǹ lạnh mô
ondẉt tiê
gnoḿng, gă
qreḿng gư
cjvnơ
cxqg̣ng đ
qffgư
cjvńng thă
qrem̉ng ngư
cjvnơ
cxqg̀i dâ
mozj̣y, gă
qrem̀n giọng quát: “Yê
gnomu nghiê
gnoṃt, ngư
cjvnơ
cxqgi còn dám hiê
gnoṃn thâ
mozjn trư
cjvnơ
cxqǵc mă
qreṃt ta?”.
Tiê
gnom̉u Bạch “ha” lê
gnomn mô
ondẉt tiê
gnoḿng, cơ
cxqg hô
ondẁ như
cjvn vư
cjvǹa nghe thâ
mozj́y câ
mozju nói dáng cư
cjvnơ
cxqg̀i nhâ
mozj́t trê
gnomn đ
qffgơ
cxqg̀i này vâ
mozj̣y, ô
ondẃng tay áo khẽ phâ
mozj́t lê
gnomn mô
ondẉt cái, cả ngư
cjvnơ
cxqg̀i phiê
gnomu hô
ondẃt bay xuô
ondẃng tư
cjvǹ trê
gnomn nóc nhà như
cjvn mô
ondẉt áng mâ
mozjy, hạ thâ
mozjn xuô
ondẃng trư
cjvnơ
cxqǵc mă
qreṃt Thư
cjvnơ
cxqg̣ng Quan Sách, rô
ondẁi mỉm cư
cjvnơ
cxqg̀i nói: “Ta khô
ondwng dám xuâ
mozj́t hiê
gnoṃn gă
qreṃp ngư
cjvnơ
cxqgi? Phải rô
ondẁi ta nhát gan lă
qreḿm, khô
ondwng dám gă
qreṃp ngư
cjvnơ
cxqgi, vì thê
gnoḿ nê
gnomn mơ
cxqǵi làm lê
gnom̃ kiê
gnoḿn diê
gnoṃn rô
ondẁi mơ
cxqǵi dám xuâ
mozj́t hiê
gnoṃn đ
qffgâ
mozj́y. Lão quỷ à, ngư
cjvnơ
cxqgi hại ta trong Huyê
gnom̀n Hỏa Đ
aphjàn bao nhiê
gnomu nă
qremm, lâ
mozj̀n này ta khô
ondwng đ
qffgáp trả lại ngư
cjvnơ
cxqgi thì thâ
mozj̣t là có lô
ondw̃i đ
qffgó”.
Thư
cjvnơ
cxqg̣ng Quan Sách tư
cjvńc giâ
mozj̣n ra mă
qreṃt, song trong lòng cũng khô
ondwng khỏi có chút sơ
cxqg̣ hãi, nă
qremm xư
cjvna trong Huyê
gnom̀n Hỏa Đ
aphjàn, quá nư
cjvn̉a là nhơ
cxqg̀ vào Đ
aphjịa Hỏa Linh Lư
cjvṇc của bản thâ
mozjn Huyê
gnom̀n Hỏa Đ
aphjàn, thê
gnomm vào có Bát Hung Huyê
gnom̀n Hỏa Pháp Trâ
mozj̣n trơ
cxqg̣ giúp, lão mơ
cxqǵi trâ
mozj́n áp đ
qffgư
cjvnơ
cxqg̣c con thiê
gnomn niê
gnomn yê
gnomu hô
ondẁ này, bă
qrem̀ng khô
ondwng thì vơ
cxqǵi đ
qffgạo hạnh của Cư
cjvn̉u Vĩ Thiê
gnomn Hô
ondẁ, lão thâ
mozj̣t sư
cjvṇ khô
ondwng nă
qreḿm chă
qreḿc có thê
gnom̉ đ
qffgô
ondẃi phó nô
ondw̉i.
Chỉ là vâ
mozj̣t đ
qffgô
ondw̉i sao dơ
cxqg̀i, giơ
cxqg̀ đ
qffgâ
mozjy Cư
cjvn̉u Vĩ Thiê
gnomn Hô
ondẁ đ
qffgã thoát khỏi câ
mozj̀m cô
ondẃ, bản thâ
mozjn lão lại nhâ
mozj́t thơ
cxqg̀i sơ
cxqg ý đ
qffgê
gnom̉ nàng ám toán, nguyê
gnomn khí hao tô
ondw̉n, chỉ sơ
cxqg̣ khô
ondwng còn là đ
qffgô
ondẃi thủ của nàng nư
cjvña.
Tuy ră
qrem̀ng Thư
cjvnơ
cxqg̣ng Quan Sách đ
qffgã trọng thư
cjvnơ
cxqgng bơ
cxqg̉i ám toán, như
cjvnng Tiê
gnom̉u Bạch dư
cjvnơ
cxqg̀ng như
cjvn khô
ondwng hê
gnom̀ có ý lâ
mozj̣p tư
cjvńc đ
qffgô
ondẉng thủ thanh toán đ
qffgịch nhâ
mozjn, ngư
cjvnơ
cxqg̣c lại, nàng còn nhìn lão vơ
cxqǵi vẻ hư
cjvńng thú khô
ondwn cùng, tư
cjvṇa như
cjvn mèo đ
qffgang vơ
cxqg̀n chuô
ondẉt vâ
mozj̣y, trê
gnomn mă
qreṃt lô
ondẉ rõ vẻ châ
mozjm biê
gnoḿm, diê
gnom̃u cơ
cxqg̣t.
Thư
cjvnơ
cxqg̣ng Quan Sách tư
cjvṇ biê
gnoḿt lúc này mình câ
mozj̀n nhâ
mozj́t là mô
ondẉt nơ
cxqgi an toàn và yê
gnomn tĩnh đ
qffgê
gnom̉ vâ
mozj̣n cô
ondwng liê
gnoṃu thư
cjvnơ
cxqgng, như
cjvnng thiê
gnomn niê
gnomn yê
gnomu hô
ondẁ đ
qffgạo pháp cao thâ
mozjm mạt tră
qreḿc đ
qffgang đ
qffgư
cjvńng trư
cjvnơ
cxqǵc mă
qreṃt lão lúc này lại quả là mô
ondẉt vâ
mozj́n đ
qffgê
gnom̀ vô
ondw cùng đ
qffgau đ
qffgâ
mozj̀u.
Thư
cjvnơ
cxqg̣ng Quan Sách gâ
mozj̀m lê
gnomn trong cơ
cxqgn giâ
mozj̣n: “Ngư
cjvnơ
cxqgi đ
qffgã ô
ondwm hâ
mozj̣n tơ
cxqǵi đ
qffgâ
mozjy đ
qffgô
ondẃi phó ta, tại sao còn chư
cjvna đ
qffgô
ondẉng thủ, đ
qffgư
cjvńng bâ
mozj́t đ
qffgô
ondẉng ơ
cxqg̉ đ
qffgó có ý gì?.
Tiê
gnom̉u Bạch mỉm cư
cjvnơ
cxqg̀i nói: “Ta đ
qffgang khô
ondwng có viê
gnoṃc gì làm, nói ra cho lão nghe cũng khô
ondwng ngại gì. Ta đ
qffgâ
mozjy khô
ondwng giô
ondẃng loài ngư
cjvnơ
cxqg̀i các ngư
cjvnơ
cxqgi, lúc nào cũng nghĩ ră
qrem̀ng nhâ
mozjn sinh râ
mozj́t ngă
qreḿn ngủi. Còn ta, ta có râ
mozj́t nhiê
gnom̀u râ
mozj́t nhiê
gnom̀u thơ
cxqg̀i gian mà chă
qrem̉ng biê
gnoḿt làm gì, vì thê
gnoḿ nê
gnomn ta cư
cjvń đ
qffgư
cjvńng đ
qffgâ
mozjy, tư
cjvǹ tư
cjvǹ xư
cjvn̉ trí ngư
cjvnơ
cxqgi cũng đ
qffgư
cjvnơ
cxqg̣c, dù sao thì ta cũng râ
mozj́t nhâ
mozj̃n nại mà”.
Thư
cjvnơ
cxqg̣ng Quan Sách nghe nàng nói vâ
mozj̣y, tư
cjvńc giâ
mozj̣n thiê
gnoḿu đ
qffgiê
gnom̀u thâ
mozj́t khiê
gnoḿu xịt khói, con yê
gnomu nghiê
gnoṃt này rõ ràng muô
ondẃn kéo lão xuô
ondẃng bơ
cxqg̀ vư
cjvṇc mô
ondẉt cách tư
cjvǹ tư
cjvǹ, ả biê
gnoḿt rõ là lão đ
qffgang thọ trọng thư
cjvnơ
cxqgng, vâ
mozj̣y mà khô
ondwng đ
qffgê
gnom̉ cho lão mô
ondẉt cơ
cxqg hô
ondẉi vâ
mozj̣n cô
ondwng, cư
cjvń như
cjvn vâ
mozj̣y, tư
cjvṇ nhiê
gnomn Thư
cjvnơ
cxqg̣ng Quan Sách sẽ mê
gnoṃt mỏi mà chê
gnoḿt, Cư
cjvn̉u Vĩ Thiê
gnomn Hô
ondẁ chư
cjvna câ
mozj̀n đ
qffgô
ondẉng thủ, chỉ sơ
cxqg̣ lão khô
ondwng câ
mozj̀m cư
cjvṇ nô
ondw̉i rô
ondẁi.
Thư
cjvnơ
cxqg̣ng Quan Sách tuy biê
gnoḿt thê
gnoḿ, như
cjvnng cũng khô
ondwng thê
gnom̉ làm đ
qffgư
cjvnơ
cxqg̣c gì trư
cjvnơ
cxqǵc phư
cjvnơ
cxqgng cách có chút hơ
cxqgi bỉ ô
ondw̉i này của Tiê
gnom̉u Bạch, chỉ đ
qffgành thúc thủ vô
ondw sách. Nê
gnoḿu đ
qffgánh, thâ
mozjn lão đ
qffgang thọ trọng thư
cjvnơ
cxqgng, đ
qffgô
ondẃi phư
cjvnơ
cxqgng thì đ
qffgạo hạnh cao thâ
mozjm mạt tră
qreḿc, đ
qffgê
gnoḿn nư
cjvña phâ
mozj̀n e ră
qrem̀ng cũng khó, khô
ondwng đ
qffgánh, thư
cjvnơ
cxqgng thê
gnoḿ sẽ càng lúc càng nă
qreṃng, kéo dài cũng chỉ có mô
ondẉt con đ
qffgư
cjvnơ
cxqg̀ng chê
gnoḿt. Xem ra các cách khác đ
qffgê
gnom̀u khô
ondwng có tác dụng, chỉ có mô
ondẉt đ
qffgư
cjvnơ
cxqg̀ng duy nhâ
mozj́t là chạy trô
ondẃn mà thô
ondwi.
Chỉ là đ
qffgô
ondwi mă
qreḿt câ
mozju hô
ondẁn đ
qffgoạt phách của Tiê
gnom̉u Bạch cư
cjvń chă
qrem̀m chă
qrem̀m nhìn vào Thư
cjvnơ
cxqg̣ng Quan Sách, khiê
gnoḿn bản thâ
mozjn lão cũng khô
ondwng giám chă
qreḿc mình có thê
gnom̉ thoát khỏi tay nàng đ
qffgư
cjvnơ
cxqg̣c khô
ondwng.
Đ
aphjúng là bô
ondẃn mă
qreṃt gă
qreṃp tư
cjvnơ
cxqg̀ng, thâ
mozjn lâ
mozjm tuyê
gnoṃt cảnh.
Gư
cjvnơ
cxqgng mă
qreṃt Thư
cjvnơ
cxqg̣ng Quan Sách xám xịt lại, như
cjvñng thâ
mozj̀n tình phâ
mozj̃n nô
ondẉ, khô
ondw̉ não, sơ
cxqg̣ hãi, lo lă
qreḿng lâ
mozj̀n lư
cjvnơ
cxqg̣t lư
cjvnơ
cxqǵt qua, Tiê
gnom̉u Bạch thâ
mozj́y vâ
mozj̣y, trong lòng lâ
mozj́y làm cao hư
cjvńng.
Nàng bị ngư
cjvnơ
cxqg̀i của Phâ
mozj̀n Hư
cjvnơ
cxqgng Cô
ondẃc câ
mozj̀m cô
ondẃ trong Huyê
gnom̀n Hỏa Đ
aphjàn tư
cjvǹng â
mozj́y nă
qremm, nê
gnoḿu khô
ondwng phải Quỷ Lê
gnoṃ vô
ondw ý giải trư
cjvǹ phong â
mozj́n, thâ
mozj̣t sư
cjvṇ khô
ondwng biê
gnoḿt là có phải là sẽ phải ơ
cxqg̉ nơ
cxqgi quỷ quái â
mozj́y suô
ondẃt cả đ
qffgơ
cxqg̀i hay khô
ondwng. Nô
ondw̃i khô
ondw̉ này thâ
mozj̣t sư
cjvṇ khó có thê
gnom̉ nói vơ
cxqǵi ngư
cjvnơ
cxqg̀i khác, vì vâ
mozj̣y mà trong long Tiê
gnom̉u Bạch vô
ondw cùng thô
ondẃng hâ
mozj̣n ngư
cjvnơ
cxqg̀i của Phâ
mozj̀n Hư
cjvnơ
cxqgng Cô
ondẃc, đ
qffgă
qreṃc biê
gnoṃt là Thư
cjvnơ
cxqg̣ng Quan Sách, tuy nói là ngày trư
cjvnơ
cxqǵc khi nàng cùng Quỷ Lê
gnoṃ thoát thâ
mozjn, đ
qffgã thâ
mozj́u triê
gnoṃt đ
qffgư
cjvnơ
cxqg̣c khô
ondwng ít, đ
qffgô
ondẁng thơ
cxqg̀i cũng khô
ondwng có ý quay đ
qffgâ
mozj̀u lại tìm Phâ
mozj̀n Hư
cjvnơ
cxqgng Cô
ondẃc tính sô
ondw̉, như
cjvnng lâ
mozj̀n này coi như
cjvn là Thư
cjvnơ
cxqg̣ng Quan Sách tư
cjvṇ đ
qffgô
ondẉng dâ
mozjng đ
qffgê
gnoḿn trư
cjvnơ
cxqǵc mă
qreṃt nàng, làm sao nàng giả bô
ondẉ khô
ondwng nhìn thâ
mozj́y cho đ
qffgư
cjvnơ
cxqg̣c?
Tư
cjvǹ bi, làm chuyê
gnoṃn tô
ondẃt cho ngư
cjvnơ
cxqg̀i, đ
qffgó đ
qffgê
gnom̀u là như
cjvñng viê
gnoṃc làm lúc Cư
cjvn̉u Vĩ Thiê
gnomn Hô
ondẁ có tâ
mozjm trạng tô
ondẃt, như
cjvnng trư
cjvnơ
cxqǵc nay nàng chư
cjvna tư
cjvǹng khô
ondwng nhơ
cxqǵ chuyê
gnoṃn sai trái của ngư
cjvnơ
cxqg̀i khác, tâ
mozjm đ
qffgịa cũng khô
ondwng quảng đ
qffgại như
cjvn Bô
ondẁ Tát hay La Hán gì.
Nghĩ tơ
cxqǵi đ
qffgâ
mozjy, Tiê
gnom̉u Bạch cũng khô
ondwng khỏi đ
qffgă
qreḿc ý bâ
mozj̣t cư
cjvnơ
cxqg̀i, oán khí tích tụ bao nhiê
gnomu nă
qremm nay, đ
qffgê
gnomm nay dư
cjvnơ
cxqg̀ng như
cjvn đ
qffgã đ
qffgư
cjvnơ
cxqg̣c phát tiê
gnoḿt ra hê
gnoḿt, thâ
mozj̣t sư
cjvṇ vô
ondw cùng thô
ondẃng khoái.
Tâ
mozjm trạng của Thư
cjvnơ
cxqg̣ng Quan Sách tư
cjvṇ nhiê
gnomn khô
ondwng thê
gnom̉ tô
ondẃt như
cjvn Tiê
gnom̉u Bạch, ngư
cjvnơ
cxqg̣c lại, dư
cjvnơ
cxqg̀ng như
cjvn thư
cjvnơ
cxqgng thê
gnoḿ của lão đ
qffgã đ
qffgê
gnoḿn hô
ondẁi khô
ondwng thê
gnom̉ áp chê
gnoḿ, toàn thâ
mozjn bă
qreḿt đ
qffgâ
mozj̀u run lê
gnomn câ
mozj̀m câ
mozj̣p, ma lư
cjvṇc của Â
orvnm Mị tă
qremng lê
gnomn gâ
mozj́p bô
ondẉi, ánh sáng màu lam nhàn nhạt bă
qreḿt đ
qffgâ
mozj̀u che phủ phâ
mozj̀n lư
cjvnng lão.
Tiê
gnom̉u Bạch càng cư
cjvnơ
cxqg̀i lơ
cxqǵn hơ
cxqgn, hô
ondw hâ
mozj́p Thư
cjvnơ
cxqg̣ng Quan Sách càng lúc càng gâ
mozj́p, đ
qffgô
ondẉt nhiê
gnomn, lão gă
qreḿng gư
cjvnơ
cxqg̣ng bư
cjvnơ
cxqǵc liê
gnom̀n mâ
mozj́y bư
cjvnơ
cxqǵc mâ
mozj́y bư
cjvnơ
cxqǵc vê
gnom̀ phía Tiê
gnom̉u Bạch. Tiê
gnom̉u Bạch thâ
mozj́y vâ
mozj̣y thì khẽ chau mày lại, ngư
cjvnng thâ
mozj̀n giơ
cxqǵi bị, Thư
cjvnơ
cxqg̣ng Quan Sách tuy đ
qffgã bị trọng thư
cjvnơ
cxqgng, như
cjvnng mô
ondẉt thâ
mozjn tu hành của lão nói cho cùng cũng khô
ondwng thê
gnom̉ xem thư
cjvnơ
cxqg̀ng đ
qffgư
cjvnơ
cxqg̣c, ngay cả Tiê
gnom̉u Bạch cũng khô
ondwng dám quá sơ
cxqg ý.
Chỉ là mô
ondẉt chuyê
gnoṃn khô
ondwng thê
gnom̉ tư
cjvnơ
cxqg̉ng tư
cjvnơ
cxqg̣ng đ
qffgư
cjvnơ
cxqg̣c đ
qffgã xảy ra.
Chỉ thâ
mozj́y Thư
cjvnơ
cxqg̣ng Quan Sách đ
qffgâ
mozj̀y vẻ thô
ondẃng khô
ondw̉, gâ
mozjn xanh nô
ondw̉i lê
gnomn khă
qreḿp mă
qreṃt, thoạt nhìn thì giô
ondẃng như
cjvn thư
cjvnơ
cxqgng thê
gnoḿ đ
qffgại phát, cơ
cxqg hô
ondẁ như
cjvn đ
qffgã đ
qffgê
gnoḿn mư
cjvńc khô
ondwng thê
gnom̉ chịu đ
qffgư
cjvṇng đ
qffgư
cjvnơ
cxqg̣c nư
cjvña, hai mă
qreḿt tră
qreḿng dã, gư
cjvnơ
cxqgng mă
qreṃt đ
qffgau đ
qffgơ
cxqǵn lô
ondẉ vẻ sơ
cxqg̣ hãi, quỳ phục xuô
ondẃng trư
cjvnơ
cxqǵc mă
qreṃt Tiê
gnom̉u Bạch, câ
mozj̀u xin thảm thiê
gnoḿt: “Hô
ondẁ tiê
gnomn cô
ondw, hãy tha lão phu mô
ondẉt mạng!”.
Nê
gnoḿu nói là Thư
cjvnơ
cxqg̣ng Quan Sách xuâ
mozj́t thủ ra mô
ondẉt chiê
gnomu diê
gnoṃu pháp kinh thiê
gnomn đ
qffgô
ondẉng đ
qffgịa, Tiê
gnom̉u Bạch chă
qreḿc chă
qreḿn cũng ngư
cjvnng thâ
mozj̀n tiê
gnoḿp chiê
gnomu, hoă
qreṃc giả lão đ
qffgô
ondẉt nhiê
gnomn quát lê
gnomn mô
ondẉt tiéng, sau đ
qffgó bê
gnomn cạnh liê
gnom̀n xuâ
mozj́t hiê
gnoṃn nă
qremm ba chục cao thủ Phâ
mozj̀n Hư
cjvnơ
cxqgng Cô
ondẃc, Tiê
gnom̉u Bạch cũng châ
mozj́p nhâ
mozj̣n đ
qffgư
cjvnơ
cxqg̣c hiê
gnoṃn thư
cjvṇc này.
Như
cjvnng lão đ
qffgô
ondẉt nhiê
gnomn quỳ phục xuô
ondẃng xin tha mạng, khiê
gnoḿn â
mozj́n tư
cjvnơ
cxqg̣ng trư
cjvnơ
cxqǵc đ
qffgâ
mozjy của Tiê
gnom̉u Bạch vê
gnom̀ lão hoàn toàn sụp đ
qffgô
ondw̉, nhâ
mozj́t thơ
cxqg̀i cũng phải ngâ
mozjy ngư
cjvnơ
cxqg̀i ra, khô
ondwng biê
gnoḿt nê
gnomn làm gì vơ
cxqǵi lão nư
cjvña.
Chỉ là khô
ondwng đ
qffgâ
mozj̀y mô
ondẉt cái nháy mă
qreḿt, Tiê
gnom̉u Bạch đ
qffgã lâ
mozj̣p tư
cjvńc tỉnh ra, có đ
qffgiê
gnom̀u Thư
cjvnơ
cxqg̣ng Quan Sách tră
qremm phư
cjvnơ
cxqgng ngàn kê
gnoḿ, thâ
mozj̣m chí khô
ondwng tiê
gnoḿc cả danh dư
cjvṇ cũng chính là vì mô
ondẉt thoáng ngâ
mozjy ngư
cjvnơ
cxqg̀i này của nàng.
Trong sát na ngă
qreḿn ngủi, Thư
cjvnơ
cxqg̣ng Quan Sách vư
cjvǹa rô
ondẁi còn hô
ondw hâ
mozj́p khó khă
qremn, bâ
mozj́t ngơ
cxqg̀ thay đ
qffgô
ondw̉i hoàn toàn, gư
cjvnơ
cxqgng mă
qreṃt sát khí bư
cjvǹng bư
cjvǹng, như
cjvñng biê
gnom̉u tình của đ
qffgau đ
qffgơ
cxqǵn đ
qffgã biê
gnoḿn mâ
mozj́t khô
ondwng vê
gnoḿt tích, thâ
mozj̣m chí cả vòng sáng màu lam sau lư
cjvnng lão cũng bị áp chê
gnoḿ mô
ondẉt cách nhanh chóng. Cư
cjvn̉u Hàn Ngư
cjvnng Bă
qremng Thích ngâ
mozjn quang sáng ngơ
cxqg̀i, bay lê
gnomn tư
cjvǹ tay lão như
cjvn kinh long đ
qffgă
qrem̀ng khô
ondwng, lao vút tơ
cxqǵi trư
cjvnơ
cxqǵc ngư
cjvṇc Tiê
gnom̉u Bạch.
Tiê
gnom̉u Bạch tư
cjvńc giâ
mozj̣n quát lê
gnomn mô
ondẉt tiê
gnoḿng lanh lảnh, thâ
mozjn hình nhanh nhẹn lư
cjvnơ
cxqǵt vê
gnom̀ phía sau, cùng lúc ô
ondẃng tay áo phâ
mozj́t lê
gnomn, chă
qreṃn ngay trư
cjvnơ
cxqǵc ngư
cjvṇc, hình thành mô
ondẉt bư
cjvńc tư
cjvnơ
cxqg̀ng bă
qrem̀ng vải. Như
cjvnng Thư
cjvnơ
cxqg̣ng Quan Sách đ
qffgã đ
qffgãnh cư
cjvnơ
cxqg̣c tâ
mozj́t cả tu hành cả đ
qffgơ
cxqg̀i vào chiê
gnomu sát thủ này, uy lư
cjvṇc khô
ondwng phải tâ
mozj̀m thư
cjvnơ
cxqg̀ng, chỉ nghe tiê
gnoḿng “xoẹt, xoẹt” liê
gnomn tiê
gnoḿp vang lê
gnomn, ô
ondẃng tay của Tiê
gnom̉u Bạch lâ
mozj̣p tư
cjvńc Cư
cjvn̉u Hàn Ngư
cjvnng Bă
qremng Thích că
qreḿt thành như
cjvñng mảnh vụn, rô
ondẁi hóa luô
ondwn thành như
cjvñng miê
gnoḿng bă
qremng, rơ
cxqgi xuô
ondẃng đ
qffgâ
mozj́t vơ
cxqg̃ tan tành.
Tia sáng màu ngâ
mozjn bạch vâ
mozj̃n khô
ondwng hê
gnom̀ có dâ
mozj́u hiê
gnoṃu dư
cjvǹng lại, tiê
gnoḿp tục bă
qreḿn vê
gnom̀ phía Tiê
gnom̉u Bạch, thâ
mozjn hình nàng vâ
mozj̃n liê
gnomn tiê
gnoḿp thoái hâ
mozj̣u, như
cjvnng thê
gnoḿ lùi trong lúc gâ
mozj́p gáp, bâ
mozj́t luâ
mozj̣n thê
gnoḿ nào cũng khô
ondwng thê
gnom̉ nhanh bă
qrem̀ng mô
ondẉt kích trí mạng đ
qffgã tụ lư
cjvṇc tư
cjvǹ lâ
mozju của Thư
cjvnơ
cxqg̣ng Quan Sách. Mă
qreḿt thâ
mozj́y luô
ondẁng ngâ
mozjn quang đ
qffgoạt mạng să
qreḿp xuyê
gnomn qua ngư
cjvnơ
cxqg̀i mình, să
qreḿc mă
qreṃt Tiê
gnom̉u Bạch tră
qreḿng bê
gnoṃch lại, như
cjvnng hoàn toàn khô
ondwng hê
gnom̀ kinh hoảng, chỉ thâ
mozj́y song thủ của nàng hơ
cxqg̣p lại trư
cjvnơ
cxqǵc ngư
cjvṇc, giao nhau gâ
mozj̣p lại, tạo thành mô
ondẉt thủ thê
gnoḿ râ
mozj́t cô
ondw̉ quái.
“ù…”.
Mô
ondẉt tiê
gnoḿng hú dài thâ
mozj̀n bí đ
qffgô
ondẉt nhiê
gnomn vang lê
gnomn tư
cjvǹ nơ
cxqgi nào đ
qffgó, tiê
gnoḿng hú thê
gnom lư
cjvnơ
cxqgng cô
ondw ngạo, u tĩnh lạnh lùng, mang ngư
cjvnơ
cxqg̀i ta vào mô
ondẉt khô
ondwng gian tâ
mozjm tư
cjvnơ
cxqg̉ng thâ
mozj̀n bí. Trong đ
qffgê
gnomm thâ
mozju, giư
cjvña nơ
cxqgi hoang sơ
cxqgn, mô
ondẉt con bạch hô
ondẁ đ
qffgang hú lê
gnomn vơ
cxqǵi ánh tră
qremng…
Trong nháy mă
qreḿt, ánh sáng của Cư
cjvn̉u Hàn Bă
qremng Ngư
cjvnng Thích đ
qffgã bao trùm lâ
mozj́y Tiê
gnom̉u Bạch.
Thư
cjvnơ
cxqg̣ng Quan Sách phản kích đ
qffgă
qreḿc thủ tư
cjvǹ trong tuyê
gnoṃt đ
qffgịa, như
cjvnng lão hoàn toàn khô
ondwng có vẻ gì là đ
qffgă
qreḿc ý, ngư
cjvnơ
cxqg̣c lại còn nghiê
gnoḿn ră
qremng kèn kẹt, tư
cjvṇa như
cjvn bâ
mozj́t cam, bâ
mozj́t nguyê
gnoṃn vâ
mozj̣y. Chỉ là dù sao lão cũng khô
ondwng phải là ngư
cjvnơ
cxqg̀i tâ
mozj̀m thư
cjvnơ
cxqg̀ng, sau khi tính toán thiê
gnoṃt hơ
cxqgn, lâ
mozj̣p tư
cjvńc đ
qffgảo ngư
cjvnơ
cxqg̀i bay ngư
cjvnơ
cxqg̣c vê
gnom̀ sau khô
ondwng do dư
cjvṇ. Sau mâ
mozj́y lư
cjvnơ
cxqg̣t nhâ
mozj́p nhô
ondw, thâ
mozjn ảnh màu xám của lão biê
gnoḿn mâ
mozj́t trong vùng hoang vă
qreḿng bê
gnomn ngoài nghĩa trang.
Vòng sáng ngâ
mozjn să
qreḿc đ
qffgã tư
cjvǹ tư
cjvǹ tan biê
gnoḿn, trê
gnomn mă
qreṃt đ
qffgâ
mozj́t có mâ
mozj́y vê
gnoḿt máu, song Tiê
gnom̉u Bạch thì khô
ondwng thâ
mozj́y đ
qffgâ
mozju nư
cjvña.
Giư
cjvña khô
ondwng trung, tiê
gnoḿng hú thâ
mozj̀n bí cao ngạo kia vâ
mozj̃n vă
qremng vă
qrem̉ng, hô
ondẁi lâ
mozju sau mơ
cxqǵi tan biê
gnoḿn vào hư
cjvn vô
ondw, cùng lúc đ
qffgó, thâ
mozjn hình yê
gnom̉u đ
qffgiê
gnoṃu của Tiê
gnom̉u Bạch bâ
mozj́t ngơ
cxqg̀ xuâ
mozj́t hiê
gnoṃn trê
gnomn khô
ondwng, rô
ondẁi tư
cjvǹ tư
cjvǹ hạ xuô
ondẃng.
Nàng cúi đ
qffgâ
mozj̀u, nhìn vê
gnoḿt máu trê
gnomn mă
qreṃt đ
qffgâ
mozj́t, ră
qremng ngọc khẽ că
qreḿn vào mô
ondwi, trê
gnomn mă
qreṃt đ
qffgâ
mozj̀y vẽ phâ
mozj̃n nô
ondẉ. Vư
cjvǹa rô
ondẁi nàng nhâ
mozj́t thơ
cxqg̀i sơ
cxqg ý, khô
ondwng ngơ
cxqg̀ Thư
cjvnơ
cxqg̣ng Quan Sách vì giư
cjvñ mạng sô
ondẃng mà cam nguyê
gnoṃn làm kẻ hèn nhát, nghĩ ra phư
cjvnơ
cxqgng cách bỉ ô
ondw̉i như
cjvn thê
gnoḿ, ngư
cjvnơ
cxqg̣c lại còn bị gã ám toán, suýt chút nư
cjvña là mâ
mozj́t mạng.
Có đ
qffgiê
gnom̀u may là nàng khô
ondwng phải ngư
cjvnơ
cxqg̀i thư
cjvnơ
cxqg̀ng, mà là Cư
cjvn̉u Vĩ Thiê
gnomn Hô
ondẁ.
Cư
cjvn̉u Vĩ Hô
ondẁ Ly!
Nê
gnomn cũng khô
ondwng đ
qffgê
gnoḿn nô
ondw̃i!
* * * * * *
Làn gió đ
qffgê
gnomm â
mozjm lạnh tư
cjvǹ đ
qffgâ
mozju thô
ondw̉i tơ
cxqǵi lư
cjvnơ
cxqǵt qua mă
qreṃt Tiê
gnom̉u Bạch đ
qffgem theo mô
ondẉt chút hàn ý.
Tiê
gnom̉u Bạch đ
qffgư
cjvńng giư
cjvnũa đ
qffgình viê
gnoṃn, đ
qffgịnh thâ
mozj̀n, rô
ondẁi châ
mozj̀m châ
mozj̣m quay ngư
cjvnơ
cxqg̀i, nhìn vào trong că
qremn phòng nhỏ tô
ondẃi tă
qremm kia.
Nàng tư
cjvǹ tư
cjvǹ đ
qffgi vê
gnom̀ phía â
mozj́y.
Că
qremn phòng â
mozj́y vâ
mozj̃n tô
ondẃi om và yê
gnomn lă
qreṃng như
cjvn trư
cjvnơ
cxqǵc, cơ
cxqg hô
ondẁ như
cjvn mô
ondẉt trâ
mozj̣n ác đ
qffgâ
mozj́u kinh tâ
mozjm đ
qffgô
ondẉng phách vư
cjvǹa rô
ondẁi chư
cjvna tư
cjvǹng xảy ra vâ
mozj̣y.
Nàng đ
qffgư
cjvńng trư
cjvnơ
cxqǵc cư
cjvn̉a că
qremn phòng â
mozj́y, dư
cjvnơ
cxqǵi bâ
mozj̀u trơ
cxqg̀i sao ảm đ
qffgạm, thâ
mozjn ảnh nàng có vẻ phiê
gnomu phiê
gnomu hô
ondẃt hô
ondẃt, có thê
gnomm mâ
mozj́y phâ
mozj̀n ngụy dị. Có đ
qffgiê
gnom̀u hiê
gnom̉n nhiê
gnomn Tiê
gnom̉u Bạch chă
qrem̉ng hê
gnom̀ cảm thâ
mozj́y sơ
cxqg̣ hãi khô
ondwng khí này như
cjvn như
cjvñng ngư
cjvnơ
cxqg̀i bình thư
cjvnơ
cxqg̀ng, nàng vô
ondẃn là lão tô
ondw̉ tô
ondwng của như
cjvñng thư
cjvń tà ma yê
gnomu đ
qffgạo này, nê
gnoḿu muô
ondẃn giả thâ
mozj̀n giả quỷ, đ
qffgư
cjvǹng nói là ngư
cjvnơ
cxqg̀i, cho dù là quỷ ma thư
cjvṇc sư
cjvṇ có đ
qffgê
gnoḿn, cũng vị tâ
mozj́t đ
qffgã hơ
cxqgn đ
qffgư
cjvnơ
cxqg̣c nàng, kẻ nào bị dọa khiê
gnoḿp bỏ chạy còn chư
cjvna biê
gnoḿt là ai?
Lúc này đ
qffgô
ondwi mă
qreḿt trong sáng của Tiê
gnom̉u Bạch đ
qffgã đ
qffgảo quanh că
qremn phòng nhỏ mô
ondẉt vòng, nàng đ
qffgă
qreṃc biê
gnoṃt chú ý đ
qffgê
gnoḿn mâ
mozj́y chiê
gnoḿc quan tài đ
qffgă
qreṃt giư
cjvña phòng, nhìn đ
qffgê
gnoḿn mâ
mozj́y lư
cjvnơ
cxqg̣t, trong mă
qreḿt thoáng hiê
gnoṃn lê
gnomn vẻ nghi hoă
qreṃc. Có đ
qffgiê
gnom̀u đ
qffgê
gnoḿn cuô
ondẃi cùng, ánh mă
qreḿt Tiê
gnom̉u Bạch cũng dư
cjvǹng lại trê
gnomn mô
ondẉt cô
ondw̃ quan tài đ
qffgă
qreṃt trong góc.
“Ra đ
qffgi, ta biê
gnoḿt ngư
cjvnơ
cxqgi ơ
cxqg̉ trong đ
qffgó!”.
Tiê
gnom̉u Bạch khô
ondwng bư
cjvnơ
cxqǵc tơ
cxqǵi, chỉ đ
qffgư
cjvńng yê
gnomn đ
qffgó, châ
mozj̣m rãi câ
mozj́t tiê
gnoḿng.
Khô
ondwng ai trả lơ
cxqg̀i, khô
ondwng gian im lă
qreṃng như
cjvn tơ
cxqg̀.
Vu Yê
gnomu đ
qffgang ơ
cxqg̉ trong quan tài mà khô
ondwng thê
gnom̉ cư
cjvn̉ đ
qffgô
ondẉng, khô
ondwng biê
gnoḿt là đ
qffgang có tâ
mozjm trạng gì. Gã tư
cjvnơ
cxqg̉ng ră
qrem̀ng mình có thê
gnom̉ dùng kê
gnoḿ che trơ
cxqg̀i qua biê
gnom̉n, â
mozj̉n náu trong quan tài, khô
ondwng ngơ
cxqg̀ trư
cjvnơ
cxqǵc sau bị Thư
cjvnơ
cxqg̣ng Quan Sách và Tiê
gnom̉u Bạch phát hiê
gnoṃn, thâ
mozj̣m chí trong quan tài khô
ondwng ngơ
cxqg̀ còn có mô
ondẉt ngư
cjvnơ
cxqg̀i sô
ondẃng khác ơ
cxqg̉ đ
qffgó tư
cjvǹ trư
cjvnơ
cxqǵc, còn gã thì khô
ondwng hê
gnom̀ phát hiê
gnoṃn. Chă
qreḿc hă
qrem̉n trong lòng gã lúc này phải cảm thâ
mozj́y mình thâ
mozj́t bại lă
qreḿm…
Tiê
gnom̉u Bạch khẽ chau mày, bư
cjvnơ
cxqǵc vê
gnom̀ phía trư
cjvnơ
cxqǵc mô
ondẉt bư
cjvnơ
cxqǵc, như
cjvnng lâ
mozj̣p tư
cjvńc dư
cjvǹng lại, cùng lúc liê
gnoḿc mă
qreḿt vê
gnom̀ phía tô
ondẃi tă
qremm nhâ
mozj́t của gian phòng nhỏ, vẻ nghi hoă
qreṃc trong đ
qffgô
ondwi mă
qreḿt xinh đ
qffgẹp càng lô
ondẉ rõ, cơ
cxqg hô
ondẁ như
cjvn trong bóng tô
ondẃi có thư
cjvń gì đ
qffgó, khiê
gnoḿn nàng cảm thâ
mozj́y e ngại, khô
ondwng giám khinh cư
cjvñ vọng đ
qffgô
ondẉng tiê
gnoḿn lê
gnomn phía trư
cjvnơ
cxqǵc.
Tiê
gnom̉u Bạch trâ
mozj̀m mă
qreṃc hô
ondẁi lâ
mozju, rô
ondẁi lại nói: “ta biê
gnoḿt thâ
mozjn phâ
mozj̣n của ngư
cjvnơ
cxqgi, hô
ondwm đ
qffgó trong Sâ
mozjn Ma Cô
ondw̉ Đ
aphjô
ondẉng, chă
qreḿc hă
qrem̉n ngư
cjvnơ
cxqgi cũng đ
qffgã thâ
mozj́y ta rô
ondẁi. Nê
gnoḿu như
cjvn vâ
mozj̣y, chúng ta cũng coi như
cjvn chă
qrem̉ng có cư
cjvǹu hâ
mozj̣n gì, ta chỉ muô
ondẃn thỉnh giáo ngư
cjvnơ
cxqgi mô
ondẉt chuyê
gnoṃn mà thô
ondwi”.
Thanh â
mozjm của nàng vang vang trong phòng, â
mozjm phong bê
gnomn ngoài vâ
mozj̃n thô
ondw̉i vù vù, lô
ondw̃ hô
ondw̉ng lơ
cxqǵn lúc nãy Thư
cjvnơ
cxqg̣ng Quan Sách đ
qffgụng vơ
cxqg̃, lúc này cơ
cxqg hô
ondẁ như
cjvn cũng mang tơ
cxqǵi khô
ondwng ít hàn khí.
Giâ
mozjy lát sau, đ
qffgô
ondẉt nhiê
gnomn có tiê
gnoḿng Vu Yê
gnomu vang lê
gnomn trong quan tài: “Khô
ondwng sai, ta nhâ
mozj̣n ra ngư
cjvnơ
cxqgi, ngư
cjvnơ
cxqgi muô
ondẃn hỏi chuyê
gnoṃn gì?”.
Tiê
gnom̉u Bạch như
cjvnơ
cxqǵng mày, nhìn chă
qrem̀m chă
qrem̀m vào quan tài: “Lẽ nào ngư
cjvnơ
cxqgi khô
ondwng thê
gnom̉ ra ngoài nói chuyê
gnoṃn sao?”.
Vu Yê
gnomu im lă
qreṃng giâ
mozjy lát, sau đ
qffgó châ
mozj̣m rãi đ
qffgáp: “Ta thích thê
gnoḿ này hơ
cxqgn, ngư
cjvnơ
cxqgi có gì thì cư
cjvń hỏi đ
qffgi”.
Tiê
gnom̉u Bạch hư
cjvǹ nhẹ mô
ondẉt tiê
gnoḿng: “Đ
aphjư
cjvnơ
cxqg̣c, ta cũng khô
ondwng hoang phí thơ
cxqg̀i gian nư
cjvña, ta muô
ondẃn hỏi ngư
cjvnơ
cxqgi, Thiê
gnomn Hỏa sinh ra vì cái gì?”.
Lơ
cxqg̀i này vư
cjvǹa ra khỏi miê
gnoṃng nàng, Vu Yê
gnomu lâ
mozj̣p tư
cjvńc giâ
mozj̣t mình kinh ngạc, mô
ondẉt lúc lâ
mozju sau mơ
cxqǵi trâ
mozj̀m giọng hỏi lại: “Ngư
cjvnơ
cxqgi hỏi chuyê
gnoṃn này làm gì?”.
Tiê
gnom̉u Bạch nhạt giọng đ
qffgáp: “Hô
ondwm â
mozj́y chủ nhâ
mozjn của ngư
cjvnơ
cxqgi đ
qffgã đ
qffgáp ư
cjvńng ta mô
ondẉt chuyê
gnoṃn, như
cjvnng chư
cjvna làm thì đ
qffgã chê
gnoḿt rô
ondẁi, ta khó khă
qremn lă
qreḿm mơ
cxqǵi biê
gnoḿt đ
qffgư
cjvnơ
cxqg̣c thì ra vâ
mozj̃n còn có mô
ondẉt con cá lọt lư
cjvnơ
cxqǵi là ngư
cjvnơ
cxqgi, tư
cjvṇ nhiê
gnomn phải hỏi cho rõ ràng rô
ondẁi”.
Vu Yê
gnomu hư
cjvǹ nhẹ mô
ondẉt tiê
gnoḿng: “Hă
qreḿn khô
ondwng phải chủ nhâ
mozjn của ta, chỉ có Vu Nư
cjvñ Nư
cjvnơ
cxqgng Nư
cjvnơ
cxqgng mơ
cxqǵi là chủ nhâ
mozjn của ta thô
ondwi”.
Tiê
gnom̉u Bạch bĩu mô
ondwi nói: “Vâ
mozj̣y như
cjvñng nă
qremm nay ngư
cjvnơ
cxqgi làm cái gì?”.
Vu Yê
gnomu trâ
mozj̀m mă
qreṃc khô
ondwng đ
qffgáp, hô
ondẁi lâ
mozju sau mơ
cxqǵi lê
gnomn tiê
gnoḿng: “Viê
gnoṃc làm của ta, khô
ondwng câ
mozj̀n thiê
gnomnhạ phải hiê
gnom̉u”.
Tiê
gnom̉u Bạch bă
qreḿt đ
qffgâ
mozj̀u mâ
mozj́t kiê
gnomn nhâ
mozj̃n: “Thô
ondwi đ
qffgư
cjvnơ
cxqg̣c rô
ondẁi, đ
qffgạo lý của ngư
cjvnơ
cxqgi ta cũng chă
qrem̉ng muô
ondẃn nghe làm gì, cũng chă
qrem̉ng muô
ondẃn quản làm gì, ta chỉ muô
ondẃn biê
gnoḿt chuyê
gnoṃn ta hỏi, ngư
cjvnơ
cxqgi rô
ondẃt cuô
ondẉc có chịu nói khô
ondwng?”.
Vu Yê
gnomu lại trâ
mozj̀m mă
qreṃc hô
ondẁi lâ
mozju, cuô
ondẃi cùng mơ
cxqǵi châ
mozj̣m rãi nói: “Nam Cư
cjvnơ
cxqgng Ngũ Tô
ondẉc là hâ
mozj̣u nhâ
mozjn của Vu Tô
ondẉc, chuyê
gnoṃn này chă
qreḿc ngư
cjvnơ
cxqgi biê
gnoḿt chư
cjvń?”.
Tiê
gnom̉u Bạch chau mày: “Thì sao?”.
Vu Yê
gnomu câ
mozj́t giọng đ
qffgê
gnom̀u đ
qffgê
gnom̀u: “Bí mâ
mozj̣t của Vu Tô
ondẉc, chỉ có hâ
mozj̣u nhâ
mozjn của Vu tô
ondẉc kê
gnoḿ tục. Lơ
cxqg̀i ta đ
qffgã tâ
mozj̣n, ngư
cjvnơ
cxqgi đ
qffgư
cjvǹng hỏi thê
gnomm làm gì”.
Tiê
gnom̉u Bạch lâ
mozj̉m bâ
mozj̉m đ
qffgọc lại hai câ
mozju lạ lùng này của Vu Yê
gnomu mâ
mozj́y lư
cjvnơ
cxqg̣t, như
cjvnng să
qreḿc mă
qreṃt cũng khô
ondwng có gì thay đ
qffgô
ondw̉i, chỉ lãnh đ
qffgạm hư
cjvǹ nhẹ mô
ondẉt tiê
gnoḿng: “Giả thâ
mozj̀n, giả quỷ”.
Nói đ
qffgoạn, cơ
cxqg hô
ondẁ như
cjvn đ
qffgã hạ quyê
gnoḿt tâ
mozjm, sải bư
cjvnơ
cxqǵc đ
qffgi tơ
cxqǵi cô
ondw̃ quan tài mà Vu Yê
gnomu đ
qffgang nă
qrem̀m bê
gnomn trong, că
qremn phòng này khô
ondwng lơ
cxqǵn lă
qreḿm, mâ
mozj́y cô
ondw̃ quan tài nă
qrem̀m ngang ngư
cjvn̉a, đ
qffgi vài bư
cjvnơ
cxqǵc đ
qffgã gă
qreṃp mô
ondẉt cô
ondw̃, đ
qffgi thê
gnomm hai ba bư
cjvnơ
cxqǵc nư
cjvña là tơ
cxqǵi chô
ondw̃ quan tài Vu Yê
gnomu đ
qffgang nă
qrem̀m.
Trong bóng tô
ondẃi, cơ
cxqg hô
ondẁ như
cjvn có thư
cjvń gì đ
qffgó đ
qffgang nhúc nhích, nhìn chă
qrem̀m chă
qrem̀m vào thâ
mozjn ảnh Tiê
gnom̉u Bạch.
Trê
gnomn mă
qreṃt Tiê
gnom̉u Bạch khô
ondwng chút biê
gnom̉u tình, vâ
mozj̃n châ
mozj̣m rãi tiê
gnoḿn vê
gnom̀ phía trư
cjvnơ
cxqǵc, như
cjvnng đ
qffgúng vào lúc nàng nhâ
mozj́c châ
mozjn câ
mozj́t bư
cjvnơ
cxqǵc, thì đ
qffgô
ondẉt nhiê
gnomn lă
qreḿc mạnh thâ
mozjn hình mô
ondẉt cái, đ
qffgã lư
cjvnơ
cxqǵt đ
qffgi như
cjvn mô
ondẉt tia chơ
cxqǵp, hư
cjvñu thủ bâ
mozj́t ngơ
cxqg̀ vung lê
gnomn, nă
qremm ngón tay thon dài, chô
ondẉp vào cô
ondw̃ quan tài lơ
cxqǵn bê
gnomn cạnh.
“â
mozj̀m!”. Mô
ondẉt tiê
gnoḿng nô
ondw̉ lơ
cxqǵn vang lê
gnomn, cô
ondw̃ quan tài lơ
cxqǵn gâ
mozj́p mâ
mozj́y lâ
mozj̀n Tiê
gnom̉u Bạch khô
ondwng ngơ
cxqg̀ bị ngón tay nhỏ nhă
qreḿn của nàng nhâ
mozj́c bô
ondw̉ng hă
qrem̉n lê
gnomn.
Sư
cjvṇ viê
gnoṃc xảy ra tiê
gnoḿp theo lại càng làm ngư
cjvnơ
cxqg̀i ta kinh hô
ondẁn bạt vía, Tiê
gnom̉u Bạch lâ
mozj̣p tư
cjvńc phóng ra bê
gnomn ngoài, nă
qremm ngón tay vâ
mozj̃n nă
qreḿm chă
qreṃt cô
ondw̃ quan tài, kéo theo nó ra ngoài.
Cô
ondw̃ quan tài lơ
cxqǵn phát ra mô
ondẉt tiê
gnoḿng nô
ondw̉ “ì ùng” giư
cjvña khô
ondwng trung, tiê
gnoḿng “kịch kịch” vang lê
gnomn liê
gnomn hô
ondẁi, mô
ondẉt bóng mơ
cxqg̀ che phủ toàn bô
ondẉ thâ
mozjn thê
gnom̉ yê
gnomu kiê
gnom̀u yê
gnom̉u đ
qffgiê
gnoṃu của Tiê
gnom̉u Bạch, nhìn tư
cjvǹ bê
gnomn ngoài vào thâ
mozj̣t vô
ondw cùng ngụy dị.
Thâ
mozj̣m chí cả Vu Yê
gnomu nă
qrem̀m trong quan tài ơ
cxqg̉ góc tư
cjvnơ
cxqg̀ng cũng bị hành đ
qffgô
ondẉng bâ
mozj́t ngơ
cxqg̀ này của Tiê
gnom̉u Bạch làm cho ngâ
mozj̉n ra.
Bóng tô
ondẃi trong phòng dư
cjvnơ
cxqg̀ng như
cjvn cũng bị Tiê
gnom̉u Bạch làm cho kinh đ
qffgô
ondẉng, khô
ondwng khí lư
cjvnu đ
qffgô
ondẉng mô
ondẉt cách kịch liê
gnoṃt, phat ra như
cjvñng tiê
gnoḿng sì sì đ
qffgáng sơ
cxqg̣.
Chỉ thâ
mozj́y Tiê
gnom̉u Bạch hạ thâ
mozjn xuô
ondẃng giư
cjvña đ
qffgình viê
gnoṃn, khô
ondwng chút châ
mozj̀n chư
cjvǹ, vâ
mozj̣n cô
ondwng lư
cjvṇc toàn thâ
mozjn, ngũ chỉ sáng rư
cjvṇc lê
gnomn mô
ondẉt thư
cjvń ánh sáng tră
qreḿng nhàn nhạt, cánh tay phải vung lê
gnomn, cô
ondw̃ quan tài to lơ
cxqǵn như
cjvn bị mô
ondẉt luô
ondẁng sư
cjvńc mạnh khô
ondw̉ng lô
ondẁ đ
qffgiê
gnom̀u khiê
gnom̉n, đ
qffgâ
mozj̣p bình xuô
ondẃng phiê
gnoḿn đ
qffgá.
“Râ
mozj̀m!”. Tiê
gnoḿng nô
ondw̉ vang khă
qreḿp gâ
mozj̀n xa, khiê
gnoḿn lơ
cxqǵp bui đ
qffgâ
mozj́t dày bay lê
gnomn mù mịt như
cjvn hơ
cxqgi nư
cjvnơ
cxqǵc, cả cô
ondw̃ quan tài to lơ
cxqǵn vơ
cxqg̃ tan thành nhiê
gnom̀u mãnh, khă
qreḿp nơ
cxqgi đ
qffgê
gnom̀u là vụn gô
ondw̃.
Tiê
gnom̉u Bạch sơ
cxqǵm đ
qffgã nép mình vào mô
ondẉt bê
gnomn, nàng tư
cjvṇ nhiê
gnomn khô
ondwng thèm coi như
cjvñng miê
gnoḿng vụn gô
ondw̃ să
qreḿc kia vào đ
qffgâ
mozju, như
cjvnng lại khô
ondwng thê
gnom̉ chịu đ
qffgư
cjvṇng đ
qffgư
cjvnơ
cxqg̣c đ
qffgám bụi bâ
mozj̉n mù mịt kia. Đ
aphjô
ondẉt nhiê
gnomn, trong màn bụi vang lê
gnomn mô
ondẉt trâ
mozj̣n ho giư
cjvñ dô
ondẉi, trong chô
ondẃc lát, chỉ thâ
mozj́y mô
ondẉt bóng ngư
cjvnơ
cxqg̀i lảo đ
qffgảo lă
qremn ra, toàn thâ
mozjn y phục rách be rách bét, mă
qreṃt mũi đ
qffgâ
mozj̀y bùn đ
qffgâ
mozj́t, dáng vẻ thảm hại vô
ondw cùng.
Trong gian phòng nhỏ, Vu Yê
gnomu cảm thâ
mozj́y toàn thâ
mozjn lạnh toát, hai mă
qreḿt trơ
cxqg̣n tròn, trong như
cjvñng quan tài khác, khô
ondwng ngơ
cxqg̀ cũng vâ
mozj̃n còn ngư
cjvnơ
cxqg̀i… nhâ
mozj́t thơ
cxqg̀i gã chỉ thâ
mozj́y xung quang mình quỷ khí â
mozjm trâ
mozj̀m, cơ
cxqg hô
ondẁ như
cjvn bâ
mozj́t cư
cjvń thư
cjvń gì cũng hê
gnoḿt sư
cjvńc đ
qffgáng nghi vâ
mozj̣y.
Trong lúc vô
ondw ý, gã lại phát giác trong ánh mă
qreḿt ngư
cjvnơ
cxqg̀i béo mâ
mozj̣p nă
qrem̀m cùng quan tài vơ
cxqǵi mình cơ
cxqg hô
ondẁ như
cjvn có mâ
mozj́y phâ
mozj̀n giê
gnom̃u cơ
cxqg̣t, đ
qffgô
ondẁng thơ
cxqg̀i cũng có cả mâ
mozj́y phâ
mozj̀n an ủi.
Bê
gnomn ngoài đ
qffgình viê
gnoṃn, bụi đ
qffgâ
mozj́t tư
cjvǹ tư
cjvǹ lă
qreḿng xuô
ondẃng, ngư
cjvnơ
cxqg̀i vư
cjvǹa lă
qremn ra tư
cjvǹ trong quan tài lảo đ
qffgảo bò sang mô
ondẉt bê
gnomn, há miê
gnoṃng hít lâ
mozj́y hít đ
qffgê
gnom̉. Tiê
gnom̉u Bạch đ
qffgư
cjvna tay ra phía trư
cjvnơ
cxqǵc, mô
ondẉt làn sư
cjvnơ
cxqgng vụ đ
qffgảo chuyê
gnom̉n trư
cjvnơ
cxqǵc mă
qreṃt nàng, cuô
ondẃn đ
qffgi như
cjvñng bụi đ
qffgâ
mozj́t còn sót lại. Sau đ
qffgó Tiê
gnom̉u Bạch mơ
cxqǵi châ
mozj̣m rãi đ
qffgi lại gâ
mozj̀n ngư
cjvnơ
cxqg̀i kia.
Chỉ thâ
mozj́y y quay đ
qffgâ
mozj̀u lại, cư
cjvnơ
cxqg̀i khan mô
ondẉt tiê
gnoḿng.
Tiê
gnom̉u Bạch nhìn kỹ lại, đ
qffgô
ondẉt nhiê
gnomn ngâ
mozj̃n ngư
cjvnơ
cxqg̀i ra, thâ
mozj́t thanh thô
ondẃt lê
gnomn: “Sao lại là lão?”.
Ngư
cjvnơ
cxqg̀i kia cư
cjvnơ
cxqg̀i khô
ondw̉ mô
ondẉt tiê
gnoḿng, cơ
cxqg hô
ondẁ như
cjvn có chút lúng túng, đ
qffgư
cjvna tay lau bụi đ
qffgâ
mozj́t trê
gnomn mă
qreṃt, cư
cjvnơ
cxqg̀i khan nói: “Tư
cjvṇ nhiê
gnomn là bản đ
qffgại tiê
gnomn nhâ
mozjn ta rô
ondẁi…”.
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.