Tru Tiên

Chương 218 : Bí Mật

    trước sau   
   

H àn khí trăefgẃng mơvjgt̀ lưnibwơvjgṭn lơvjgt̀ nhưnibw làn khói, bôjlpz̀ng bêbxbq̀nh trong thạch thâstnq́t.

 

Hàn Băefgwng thạch thâstnq́t khôjlpzng môjlpẓt tiêbxbq́ng đvypkôjlpẓng, hôjlpzm nay hàn khí trong thạch thâstnq́t dưnibwơvjgt̀ng nhưnibw dày đvypkăefgẉc hơvjgtn so vơvjgt́i ngày thưnibwơvjgt̀ng, thâstnq̣m chí nhìn qua cũng có cảm giác mơvjgtjlpz̀, khôjlpzng nhưnibw bình thưnibwơvjgt̀ng nhìn qua là thâstnq́y rõ.

           

nibw̉a đvypká phát ra tiêbxbq́ng kêbxbqu trâstnq̀m thâstnq́p, tưnibẁ tưnibẁ mơvjgt̉ ra, chỉ là hình bóng kiêbxbq̀u diêbxbq̃m trong tâstnq̀m măefgẃt khôjlpzng biêbxbq́t tại sao lại trơvjgt̉ nêbxbqn mơvjgtjlpz̀, là U Cơvjgt ưnibw? Trong tim Quỷ Lêbxbq̣ thâstnq̀m nghĩ, tưnibẁng bưnibwơvjgt́c châstnq̀m châstnq̣m bưnibwơvjgt́c vào.




           

Trong thạch thâstnq́t Hàn Băefgwng, hàn khí mơvjgt̀ mơvjgt̀ tản ra, hêbxbq́t làn này đvypkêbxbq́n làn khác, giôjlpźng nhưnibw trong môjlpẓng, bao trùm toàn bôjlpẓ thâstnqn hình của hăefgẃn.

           

Bóng hình ngưnibwơvjgt̀i con gái, quay lưnibwng im lăefgẉng đvypkưnibẃng trưnibwơvjgt́c giưnibwơvjgt̀ng hàn băefgwng, xung quanh thâstnqn nàng hàn khí dưnibwơvjgt̀ng nhưnibw dày đvypkăefgẉc hơvjgtn, thêbxbqm môjlpẓt mảng hàn khí màu trăefgẃng ngưnibwng kêbxbq́t nhưnibwnibwơvjgtng tuyêbxbq́t, cũng khiêbxbq́n ngưnibwơvjgt̀i khác nhìn khôjlpzng rõ.

           

Trong khôjlpzng khí, nhưnibw âstnq̉n nhưnibw hiêbxbq̣n, vọng lại tiêbxbq́ng chuôjlpzng trong trẻo, nhưnibw ơvjgt̉ gâstnq̀n bêbxbqn tai.

 

           

Khôjlpzng biêbxbq́t tại sao, Quỷ Lêbxbq̣ theo phản ưnibẃng bản năefgwng dưnibẁng bưnibwơvjgt́c, có lẽ đvypkôjlpźi vơvjgt́i sưnibẉ viêbxbq̣c hôjlpzm nay, hăefgẃn đvypkôjlpźi diêbxbq̣n vơvjgt́i U Cơvjgt cũng có vài phâstnq̀n e ngại, nhâstnq́t là sau khi U Cơvjgtvjgt́n tiêbxbq́ng trách măefgẃng và nhăefgẃc đvypkêbxbq́n Bích Dao.

           

Nghĩ lại, hôjlpzm nay Quỷ Lêbxbq̣ tuy đvypkôjlpźi vơvjgt́i biêbxbq̉u hiêbxbq̣n khác ngày thưnibwơvjgt̀ng của Quỷ Vưnibwơvjgtng cũng có vài phâstnq̀n kinh nghi, nhưnibwng đvypkôjlpźi vơvjgt́i hành vi của bản thâstnqn, khôjlpzng câstnq̀n suy nghĩ đvypkã toàn lưnibẉc xuâstnq́t kích, cũng khôjlpzng hiêbxbq̉u vì sao.

           

Có lẽ, trong tim của hai ngưnibwơvjgt̀i, sơvjgt́m đvypkã dôjlpz̀n nén ý tưnibwơvjgt̉ng thù hâstnq̣n trong lòng chăefgwng?




Nhưnibwng trêbxbqn thêbxbq́ gian này vâstnq̃n còn môjlpẓt Bích Dao, nàng đvypkang năefgẁm trong thạch thâstnq́t Hàn Băefgwng.

           

Quỷ Lêbxbq̣ nhìn bóng hình mơvjgt̉ ảo âstnq̉n trong hàn khí, im lăefgẉng cúi đvypkâstnq̀u, môjlpẓt lúc sau mơvjgt́i nói: “Hôjlpz̀i nãy ta đvypkôjlpẓng thủ vơvjgt́i Quỷ Vưnibwơvjgtng, là ta khôjlpzng đvypkúng, ta cũng khôjlpzng hiêbxbq̉u tại sao sưnibẉ viêbxbq̣c lại đvypkôjlpẓt nhiêbxbqn biêbxbq́n thành nhưnibwstnq̣y. U Cơvjgt đvypkưnibẁng giâstnq̣n, lâstnq̀n sau ta sẽ khôjlpzng nhưnibwstnq̣y nưnibw̃a.”

           

vjgt̀ vai thâstnqn hình đvypkó, tưnibẉa nhưnibw run lêbxbqn, nhưnibwng khôjlpzng hêbxbq̀ lêbxbqn tiêbxbq́ng, vâstnq̃n giưnibw̃ vẻ im lăefgẉng, chỉ là hàn khí xung quanh dưnibwơvjgt̀ng nhưnibw chuyêbxbq̉n đvypkôjlpẓng nhanh hơvjgtn, đvypkêbxbq́n cả trong thạch thâstnq́t, nhưnibw cũng lạnh hơvjgtn vài phâstnq̀n.

           

Nhưnibwng Quỷ Lêbxbq̣ cũng khôjlpzng đvypkêbxbq̉ ý đvypkêbxbq́n cái lạnh đvypkó.

           

vjgt̀i nói của hăefgẃn âstnqm vang rôjlpz̀i biêbxbq́n mâstnq́t hăefgw̉n, hăefgẃn đvypkưnibwơvjgtng nhiêbxbqn hiêbxbq̉u quan hêbxbq̣ giưnibw̃a Bích Dao và U Cơvjgt, sau khi mẹ nàng qua đvypkơvjgt̀i, Quỷ Vưnibwơvjgtng bâstnq̣n côjlpzng chuyêbxbq̣n trong Quỷ Vưnibwơvjgtng Tôjlpzng, U Cơvjgt ít nhiêbxbq̀u cũng đvypkảm đvypkưnibwơvjgtng vai trò môjlpẓt ngưnibwơvjgt̀i mẹ, đvypkbxbq̀u này có thêbxbq̉ nhìn ra trong cách xưnibwng hôjlpz “dì” của nàng vơvjgt́i U Cơvjgt.

           

stnqy giơvjgt̀ đvypkôjlpźi diêbxbq̣n U Cơvjgt, nhâstnq́t là trong thạch thâstnq́t Hàn Băefgwng, Quỷ Lêbxbq̣ có cảm giác nhưnibw đvypkang đvypkôjlpźi diêbxbq̣n vơvjgt́i Bích Dao, mà sâstnqu trong tim hăefgẃn đvypkã cảm thâstnq́y hôjlpz̉ thẹn vơvjgt́i nàng, huôjlpźng chi hôjlpzm nay lại cùng cha nàng đvypkôjlpẓng thủ, vài lâstnq̀n đvypkưnibẃng trưnibwơvjgt́c sưnibẉ sôjlpźng chêbxbq́t, lại càng khó nói nêbxbqn lơvjgt̀i.

           

stnq́t lâstnqu sau, hăefgẃn thơvjgt̉ dài môjlpẓt tiêbxbq́ng, thâstnq́p giọng nói: “Ta biêbxbq́t trong tim Bích Dao đvypkau đvypkơvjgt́n, khôjlpzng muôjlpźn nhìn thâstnq́y ta và cha của nàng đvypkánh nhau, kỳ thâstnq̣t ta cũng khôjlpzng có ý đvypkó, chỉ là lúc đvypkó…”




           

efgẃn nhíu nhíu mày, trong đvypkâstnq̀u vưnibẁa mơvjgt́i lưnibwơvjgt́t qua thâstnq̀n thái dị thưnibwơvjgt̀ng của Quỷ Vưnibwơvjgtng, lăefgẃc lăefgẃc đvypkâstnq̀u nói: “Tóm lại ta hưnibẃa vơvjgt́i dì, sau này vì Bích Dao, ta sẽ nhịn Quỷ Vưnibwơvjgtng vài phâstnq̀n là đvypkưnibwơvjgṭc.”

           

Thâstnqn hình yêbxbqu kiêbxbq̀u lại run lêbxbqn, chăefgw̉ng qua vâstnq̃n khôjlpzng quay lại, nhưnibwng nhìn sau lưnibwng nàng, ngưnibwơvjgṭc lại tưnibẉa nhưnibw đvypkang lăefgw̉ng lăefgẉng gâstnq̣t đvypkâstnq̀u, biêbxbq̉u hiêbxbq̣n sưnibẉ đvypkôjlpz̀ng tình. Quỷ Lêbxbq̣ im lăefgẉng, trâstnq̀m măefgẉc môjlpẓt lúc, thơvjgt̉ ra môjlpẓt hơvjgti dài, cũng khôjlpzng nói gì nưnibw̃a, khẽ quay ngưnibwơvjgt̀i, muôjlpźn bưnibwơvjgt́c đvypkêbxbq́n giưnibwơvjgt̀ng Hàn Băefgwng nhìn Bích Dao.

           

Chỉ là hăefgẃn vưnibẁa mơvjgt́i bưnibwơvjgt́c đvypkưnibwơvjgṭc vài bưnibwơvjgt́c, đvypkôjlpẓt nhiêbxbqn chơvjgt́p măefgẃt toàn thâstnqn hăefgẃn đvypkôjlpzng cưnibẃng lại, nhanh nhưnibw chơvjgt́p, trong đvypkâstnq̀u hăefgẃn vụt qua môjlpẓt ý niêbxbq̣m, nhưnibwstnq́m sét âstnq̀m âstnq̀m đvypkánh bêbxbqn tai, vuôjlpzng lụa trêbxbqn măefgẉt U Cơvjgt chưnibwa bao giơvjgt̀ rơvjgt̀i khỏi măefgẉt, tại sao nhìn tưnibẁ đvypkăefgẁng sau lại khôjlpzng thâstnq́y? Gâstnq̀n nhưnibw ngay lúc đvypkó, trong đvypkâstnq̀u óc hôjlpz̃n loạn hăefgẃn đvypkã lâstnq̣p tưnibẃc nghĩ tơvjgt́i, mái tóc của bóng hình đvypkó, chính là hình dáng của môjlpẓt thiêbxbq́u nưnibw̃, so vơvjgt́i mái tóc của U Cơvjgt hoàn toàn khác nhau. Hăefgẃn quay thâstnqn nhanh nhưnibw chơvjgt́p, lơvjgt́n tiêbxbq́ng hỏi: “Ngưnibwơvjgti là ai?”

           

Hàn khí trong thạch thâstnq́t Hàn Băefgwng, chơvjgt́p măefgẃt lạnh thâstnq́u xưnibwơvjgtng, làn khói bao phủ quanh bóng hình đvypkó, cũng chơvjgt́p măefgẃt chuyêbxbq̉n đvypkôjlpẓng nhanh hơvjgtn. Quỷ Lêbxbq̣ hai măefgẃt trơvjgṭn trưnibẁng, có ngưnibwơvjgt̀i dám đvypkôjlpẓt nhâstnq̣p vào đvypkâstnqy, viêbxbq̣c này đvypkôjlpźi vơvjgt́i hăefgẃn khôjlpzng thêbxbq̉ nào châstnq́p nhâstnq̣n đvypkưnibwơvjgṭc.

           

Đefgwang lúc Quỷ Lêbxbq̣ chuâstnq̉n bị phát tác, bôjlpz̃ng nhiêbxbqn sau lưnibwng nghe môjlpẓt tiêbxbq́ng đvypkôjlpẓng trâstnq̀m thâstnq́p truyêbxbq̀n lại, khôjlpzng khỏi đvypkôjlpẓng tâstnqm, quay đvypkâstnq̀u lại nhìn, chỉ thâstnq́y cánh cưnibw̉a sau lưnibwng vôjlpźn khép, đvypkang tưnibẁ tưnibẁ mơvjgt̉ ra, ngay cưnibw̉a xuâstnq́t hiêbxbq̣n môjlpẓt bóng ngưnibwơvjgt̀i.

           

Dáng cao thon thả, vuôjlpzng lụa đvypken che măefgẉt, phong cách đvypkbxbq̀m đvypkạm, khôjlpzng phải U Cơvjgt thì còn ai? Nàng mơvjgt̉ cưnibw̉a, chơvjgṭt nhìn thâstnq́y thâstnq̀n tình côjlpz̉ quái trêbxbqn măefgẉt Quỷ Lêbxbq̣, hai măefgẃt trơvjgṭn trưnibẁng, thơvjgt́ thịt trêbxbqn măefgẉt co giâstnq̣t, chơvjgṭt thót tim, khôjlpzng tưnibẉ chủ lùi lại môjlpẓt bưnibwơvjgt́c.

           

Nhưnibwng nàng khôjlpzng nhưnibw ngưnibwơvjgt̀i thưnibwơvjgt̀ng, lâstnq̣p tưnibẃc trâstnq́n tĩnh lại, giọng lạnh băefgwng hỏi: “Hưnibẁ, ngưnibwơvjgti còn măefgẉt mũi đvypkêbxbq́n găefgẉp Bích Dao sao?”

           

Quỷ Lêbxbq̣ nhìn nàng, đvypkôjlpẓt nhiêbxbqn thâstnq̀n tình trêbxbqn măefgẉt chơvjgṭt biêbxbq́n, nhưnibw nhơvjgt́ lại môjlpẓt viêbxbq̣c hêbxbq́t sưnibẃc quan trọng, nhanh chóng quay mình lại nhìn, chỉ là lúc vưnibẁa nhìn lại, toàn thâstnqn hăefgẃn châstnq́n đvypkôjlpẓng, nhưnibw ngâstnqy dại, ngơvjgt ngác đvypkưnibẃng yêbxbqn tại chôjlpz̃, khôjlpzng nói nêbxbqn lơvjgt̀i.

           

Thạch thâstnq́t Hàn Băefgwng rôjlpẓng lơvjgt́n mà hăefgẃn đvypkang đvypkưnibẃng, đvypkôjlpẓt nhiêbxbqn chơvjgt́p măefgẃt khôjlpzi phục lại dáng vẻ vôjlpźn có ban đvypkâstnq̀u, làn sưnibwơvjgtng trăefgẃng bôjlpz̀ng bêbxbq̀nh khôjlpzng thâstnq́y nưnibw̃a, tiêbxbq́ng chuôjlpzng trong trẻo nhưnibw âstnq̉n nhưnibw hiêbxbq̣n cũng biêbxbq́n mâstnq́t, đvypkêbxbq́n cả bóng hình thâstnq̀n bí cũng nhưnibw tiêbxbqu tan vào khôjlpzng khí.

           

stnq́t cả mọi thưnibẃ, tưnibẉa nhưnibw chưnibwa hêbxbq̀ biêbxbq́n đvypkôjlpz̉i, giôjlpźng nhưnibwjlpẓt giâstnq́c môjlpẓng, môjlpẓt sưnibẉ ảo giác, thoáng qua và biêbxbq́n mâstnq́t…

           

Bích Dao yêbxbqn tĩnh năefgẁm trêbxbqn giưnibwơvjgt̀ng, khóe miêbxbq̣ng vâstnq̃n mang nụ cưnibwơvjgt̀i nhẹ quen thuôjlpẓc, hai tay đvypkăefgẉt chéo ơvjgt̉ giưnibw̃a ngưnibẉc, Hơvjgṭp Hoan Linh khôjlpzng ngưnibẁng phát ra ánh sáng nhâstnq́p nháy, nhẹ nhàng lưnibwu chuyêbxbq̉n, nhưnibw đvypkang nhìn vào Quỷ Lêbxbq̣.

Quỷ Lêbxbq̣ đvypkưnibẃng yêbxbqn tại chôjlpz̃, toàn thâstnqn căefgwng cưnibẃng, dưnibwơvjgt̀ng nhưnibw đvypkã mâstnq́t đvypki toàn bôjlpẓ tri giác, khôjlpzng hêbxbq̀ cưnibw̉ đvypkôjlpẓng.

           

U Cơvjgtnibẁ tưnibẁ bưnibwơvjgt́c vào, râstnq́t nhanh phát hiêbxbq̣n vẻ khôjlpzng bình thưnibwơvjgt̀ng của Quỷ Lêbxbq̣, nhìn qua hăefgẃn, nhíu mày hỏi: “Ngưnibwơvjgti làm gì vâstnq̣y?”

           

Khóe miêbxbq̣ng Quỷ Lêbxbq̣ nhích đvypkôjlpẓng, nhưnibwng khôjlpzng nói gì, hăefgẃn chỉ im lăefgẉng ngâstnq̉ng đvypkâstnq̀u, ngơvjgt ngác suy ngâstnq̃m, căefgwn thạch thâstnq́t Hàn Băefgwng này, ngoài cánh cưnibw̉a đvypká dày năefgẉng, xung quanh trong phòng đvypkêbxbq̀u là vách đvypká, càng khôjlpzng có khe hơvjgt̉, chỉ là lúc này nhìn lại, vách đvypká lạnh ngăefgẃt nhưnibw có nhưnibw̃ng tiêbxbq́ng cưnibwơvjgt̀i ác ý chêbxbq́ giêbxbq̃u, lạnh lùng hưnibwơvjgt́ng vêbxbq̀ nhưnibw̃ng kẻ trong phòng.

           

Ánh măefgẃt phiêbxbqu hôjlpźt, châstnq̀m châstnq̣m thu lại, tưnibẁ tưnibẁ trơvjgt̉ lại giưnibwơvjgt̀ng Hàn Băefgwng, nhìn ngưnibwơvjgt̀i con gái năefgẁm trêbxbqn đvypkó, trong măefgẃt hăefgẃn khôjlpzng biêbxbq́t tại sao có vài phâstnq̀n mơvjgtjlpz̀, trăefgwm môjlpźi tơvjgt vò nhưnibw thủy triêbxbq̀u xôjlpz đvypkêbxbq́n, ánh măefgẃt đvypkó cuôjlpźi cùng lăefgẉng lẽ đvypkăefgẉt trêbxbqn mái tóc Bích Dao.

           

“Ngưnibwơvjgti làm sao vâstnq̣y?” U Cơvjgt trong lơvjgt̀i nói đvypkã có vài phâstnq̀n khó chịu.

           

Ánh măefgẃt Quỷ Lêbxbq̣, sau môjlpẓt lúc lâstnqu, tưnibẁ tưnibẁ mơvjgt̉ to, thâstnq́p giọng nói: “Khi ngưnibwơvjgt̀i bưnibwơvjgt́c vào, có thâstnq́y sưnibẉ khác thưnibwơvjgt̀ng trong phòng khôjlpzng?”

           

U Cơvjgt ngưnibẁng môjlpẓt lúc, giọng lạnh băefgwng nói: “Có gì khác thưnibwơvjgt̀ng chưnibẃ? Khôjlpzng phải vâstnq̃n giưnibw̃ nguyêbxbqn dáng vẻ nhưnibw trưnibwơvjgt́c, môjlpẓt chiêbxbq́c giưnibwơvjgt̀ng, môjlpẓt con ngưnibwơvjgt̀i sao?”

           

Thơvjgt́ thịt trêbxbqn khóe măefgẃt Quỷ Lêbxbq̣, nhưnibw đvypkang co giâstnq̣t. U Cơvjgtnibẁ tưnibẁ đvypkêbxbq́n cạnh Bích Dao ngôjlpz̀i xuôjlpźng, trong măefgẃt hiêbxbq̣n lêbxbqn vẻ thưnibwơvjgtng yêbxbqu đvypkau xót, hôjlpz̀i lâstnqu, châstnq̀m châstnq̣m nói: “Ta biêbxbq́t thâstnq̣t ra ngưnibwơvjgti cũng râstnq́t khó xưnibw̉, chỉ mong ngưnibwơvjgti suy nghĩ môjlpẓt chút, nêbxbq́u Bích Dao biêbxbq́t ngưnibwơvjgti đvypkôjlpẓng thủ cùng phụ thâstnqn nó, thì trong lòng nó sẽ nhưnibw thêbxbq́ nào?”

           

Quỷ Lêbxbq̣ ngơvjgt ngác khôjlpzng nói gì, sau môjlpẓt hôjlpz̀i lâstnqu, chơvjgṭt cúi đvypkâstnq̀u, thơvjgt̉ dài nói: “U Cơvjgtbxbqn tâstnqm, ta biêbxbq́t phải làm gì”, dưnibẃt lơvjgt̀i, hăefgẃn lại nhìn vêbxbq̀ phía Bích Dao môjlpẓt cái, lâstnq̣p tưnibẃc quay ngưnibwơvjgt̀i bưnibwơvjgt́c khỏi phòng.

           

Nhìn sau lưnibwng hăefgẃn, U Cơvjgt khẽ nhíu mày, trưnibẉc giác mách bảo Quỷ Lêbxbq̣ hôjlpzm nay khác hăefgw̉n ngày thưnibwơvjgt̀ng, nhưnibwng cũng ngay lâstnq̣p tưnibẃc nàng thơvjgt̉ dài cảm thán, quái nhâstnqn ưnibw, đvypkâstnqu phải chỉ có hăefgẃn, đvypkêbxbq́n cả nhưnibw nàng đvypkã theo Quỷ Vưnibwơvjgtng bao năefgwm nay, khôjlpzng phải càng ngày càng khôjlpzng hiêbxbq̉u Quỷ Vưnibwơvjgtng ưnibw?

U Cơvjgt châstnq̀m châstnq̣m cúi đvypkâstnq̀u, nhâstnq̣p vào dòng suy nghĩ, trong thạch thâstnq́t Hàn Băefgwng môjlpẓt bâstnq̀u khôjlpzng khí yêbxbqn tĩnh, chỉ có Hơvjgṭp Hoan Linh trong tay Bích Dao, ánh sáng kỳ lạ vâstnq̃n nhâstnq́p nháy theo năefgwm tháng, nhưnibw soi thâstnq́u qua măefgẃt, khôjlpzng ngưnibẁng nhâstnq́p nháy, nhìn vào cõi thêbxbq́ gian.

 

* * * * * *

 

Thanh Vâstnqn Sơvjgtn, Tiêbxbq̉u Trúc Phong.

           

Sáng sơvjgt́m, gió mát châstnq̀m châstnq̣m thôjlpz̉i qua, khăefgẃp núi nhưnibw̃ng câstnqy trúc xanh tưnibwơvjgti cũng nhẹ nhàng lay đvypkôjlpẓng, tiêbxbq́ng lá trúc xào xạc, nhưnibw âstnqm thanh tưnibẉ nhiêbxbqn của đvypkâstnq́t trơvjgt̀i, khiêbxbq́n lòng ngưnibwơvjgt̀i yêbxbqn tịnh.

           

Trâstnq̣n mưnibwa lơvjgt́n tôjlpźi qua nhưnibwnibw̉a sạch mọi vâstnq̣t, khôjlpzng khí tưnibwơvjgti mát lưnibwơvjgt́t nhẹ qua măefgẉt, xa xa sôjlpzng núi xanh biêbxbq́c môjlpẓt màu nhưnibw tranh vẽ.

           

bxbq̀n đvypká dưnibwơvjgt́i châstnqn vâstnq̃n còn âstnq̉m ưnibwơvjgt́t, ngâstnq̃u nhiêbxbqn có vài khe hơvjgt̉ vâstnq̃n đvypkọng lại nhưnibw̃ng hạt nưnibwơvjgt́c mưnibwa tưnibẁ đvypkêbxbqm hôjlpzm trưnibwơvjgt́c, chung quanh nêbxbq̀n đvypká lá tre rơvjgti rụng râstnq́t nhiêbxbq̀u, chăefgẃc là do nhưnibw̃ng trâstnq̣n gió mạnh tôjlpźi qua. Lúc này vâstnq̃n còn sơvjgt́m, nêbxbqn chưnibwa có ngưnibwơvjgt̀i quét dọn.

           

Áo trăefgẃng nhưnibwstnqy, thanh tú thoát tục, Lục Tuyêbxbq́t Kỳ môjlpẓt thâstnqn môjlpẓt mình, bưnibwơvjgt́c trêbxbqn con đvypkưnibwơvjgt̀ng nhỏ trong rưnibẁng trúc.

           

Ánh năefgẃng ban mai chiêbxbq́u nhẹ trêbxbqn mái tóc mêbxbq̀m mại óng ả, làn da mỏng manh dêbxbq̃ vơvjgt̃ trong săefgẃc trăefgẃng vâstnq̃n lâstnq̃n môjlpẓt ít săefgẃc hôjlpz̀ng, nhưnibw trong thâstnqm sơvjgtn cùng côjlpźc nhẹ nhàng mọc ra môjlpẓt bôjlpzng hoa đvypkẹp đvypkẽ lạ thưnibwơvjgt̀ng.

           

Hai bêbxbqn đvypkưnibwơvjgt̀ng đvypki, nhưnibw̃ng câstnqy trúc dài khẽ đvypkung đvypkưnibwa, trêbxbqn lá trúc xanh ngăefgẃt, vâstnq̃n còn đvypkọng lại nhưnibw̃ng giọt sưnibwơvjgtng, nhẹ nhàng trưnibwơvjgṭt qua, tưnibẁ tưnibẁ rơvjgti xuôjlpźng đvypkâstnq́t.

           

Con đvypkưnibwơvjgt̀ng dài hun hút, quanh co khúc khủyu, ánh năefgẃng buôjlpz̉i sơvjgt́m len qua nhưnibw̃ng khe nhỏ của rưnibẁng trúc chiêbxbq́u xuôjlpźng, bóng trúc lay đvypkôjlpẓng, ngã theo thâstnqn hình yêbxbq̉u đvypkbxbq̣u của nàng.

           

Trưnibwơvjgt́c măefgẉt môjlpẓt căefgwn phòng trúc đvypkơvjgtn sơvjgt, tưnibẁ tưnibẁ hiêbxbq̣n ra bóng ngưnibwơvjgt̀i, chính là nơvjgti tu hành của Thủy Nguyêbxbq̣t đvypkại sưnibw, thủ tọa Tiêbxbq̉u Trúc Phong.

           

Lục Tuyêbxbq́t Kỳ đvypkêbxbq́n trưnibwơvjgt́c gian phòng, dưnibẁng châstnqn ngoài cưnibw̉a, suy nghĩ giâstnqy lát, vưnibwơvjgtn tay nhẹ nhàng gõ cưnibw̉a: “Sưnibw phụ, đvypkêbxbq̣ tưnibw̉ Tuyêbxbq́t Kỳ bái kiêbxbq́n.”

           

“Vào đvypkâstnqy đvypki”, giọng của Thủy Nguyêbxbq̣t đvypkại sưnibwnibẁ trong phòng vang lêbxbqn, khôjlpzng buôjlpz̀n khôjlpzng vui, tưnibẉa nhưnibw khôjlpzng chút tình cảm, đvypkáp lại hơvjgt̀ hưnibw̃ng.

           

jlpẓt tiêbxbq́ng cọt kẹt, Lục Tuyêbxbq́t Kỳ nhẹ nhàng đvypkâstnq̉y cưnibw̉a bưnibwơvjgt́c vào, lâstnq̣p tưnibẃc nhìn thâstnq́y sưnibw phụ xêbxbq́p băefgẁng ngôjlpz̀i trêbxbqn giưnibwơvjgt̀ng trúc, nhăefgẃm măefgẃt nhâstnq̣p đvypkịnh, thâstnq̀n thái hiêbxbq̀n hòa, khôjlpzng nhìn ra có chút biêbxbq́n đvypkôjlpz̉i nào do nàng đvypkêbxbq́n.

           

Nàng im lăefgẉng đvypkêbxbq́n trưnibwơvjgt́c măefgẉt sưnibw phụ, quỳ xuôjlpźng thâstnq́p giọng nói: “Sưnibw phụ, đvypkôjlpz̀ nhi đvypkêbxbq́n rôjlpz̀i”, nàng ngưnibwng lại môjlpẓt lúc, tiêbxbq́p tục nói: “Con biêbxbq́t mình bâstnq́t hiêbxbq́u, phụ đvypki sưnibẉ kỳ vọng của lão nhâstnqn gia, khiêbxbq́n ngưnibwơvjgt̀i đvypkau lòng, mong ngưnibwơvjgt̀i trách phạt con.”

           

Thủy Nguyêbxbq̣t đvypkại sưnibwnibẁ tưnibẁ mơvjgt̉ măefgẃt, ánh măefgẃt nhìn vào Lục Tuyêbxbq́t Kỳ trưnibwơvjgt́c măefgẉt, môjlpẓt hôjlpz̀i lâstnqu bèn thơvjgt̉ dài nói: “Ta nêbxbq́u nhưnibw trách phạt ngưnibwơvjgti, ngưnibwơvjgti có chịu thay đvypkôjlpz̉i tâstnqm ý khôjlpzng?”

           

Lục Tuyêbxbq́t Kỳ im lăefgẉng cúi đvypkâstnq̀u, khôjlpzng dám nhìn măefgẉt sưnibw phụ, cũng khôjlpzng nói môjlpẓt tiêbxbq́ng nào, chỉ là nhìn biêbxbq̉u hiêbxbq̣n của nàng khôjlpzng hêbxbq̀ có chút nào hôjlpźi hâstnq̣n cả!

           

Thủy Nguyêbxbq̣t đvypkại sưnibwefgẃc đvypkâstnq̀u, miêbxbq̣ng cưnibwơvjgt̀i khôjlpz̉ nói: “Lòng ngưnibwơvjgti đvypkã nhưnibwefgẃt đvypká, khôjlpzng chịu quay đvypkâstnq̀u, ta phạt ngưnibwơvjgti phỏng có ích gì, bỏ đvypki, bỏ đvypki. Ngưnibwơvjgti đvypkưnibẃng lêbxbqn đvypki.”

           

Lục Tuyêbxbq́t Kỳ căefgẃn chăefgẉt môjlpzi, tưnibẉa nhưnibw có chút kích đvypkôjlpẓng, nhưnibwng vâstnq̃n khôjlpźng chêbxbq́ đvypkưnibwơvjgṭc bản thâstnqn, đvypkưnibẃng dâstnq̣y.

           

Thủy Nguyêbxbq̣t đvypkại sưnibwjlpz̃ nhẹ chiêbxbq́c ghêbxbq́ trúc bêbxbqn cạnh nói: “Ngưnibwơvjgti cũng ngôjlpz̀i đvypki.”

           

Lục Tuyêbxbq́t Kỳ lăefgẃc đvypkâstnq̀u nói: “Đefgwêbxbq̣ tưnibw̉ khôjlpzng dám.”

           

Thủy Nguyêbxbq̣t đvypkại sưnibw nhìn nàng môjlpẓt cái, nói: “Ơpjkẻ đvypkâstnqy chỉ có ta và ngưnibwơvjgti, có gì phải suy nghĩ, trưnibẁ phi trong lòng ngưnibwơvjgti đvypkã oán hâstnq̣n ngưnibwơvjgt̀i làm thâstnq̀y này, muôjlpźn cùng ta ngăefgwn cách chăefgwng?”

           

Lục Tuyêbxbq́t Kỳ lâstnq̣p tưnibẃc lăefgẃc đvypkâstnq̀u nói: “Sưnibw phụ, con…”

           

Thủy Nguyêbxbq̣t đvypkại sưnibw giơvjgt tay mỉm cưnibwơvjgt̀i nói: “Đefgwưnibwơvjgṭc rôjlpz̀i, đvypkưnibwơvjgṭc rôjlpz̀i, ngưnibwơvjgti do môjlpẓt tay ta nuôjlpzi lơvjgt́n, tính cách của ngưnibwơvjgti, ta còn khôjlpzng hiêbxbq̉u?”

           

Bà vưnibwơvjgtn tay năefgẃm lâstnq́y tay nàng, nhẹ nhàng kéo nàng ngôjlpz̀i xuôjlpźng bêbxbqn cạnh, nhìn thâstnq̣t kỹ khuôjlpzn măefgẉt xinh đvypkẹp thanh nhã, mêbxbq̀m lòng nói: “Bâstnq́t luâstnq̣n thêbxbq́ nào, ta thâstnqn làm sưnibw phụ, cuôjlpźi cùng đvypkêbxbq̀u mong cho con tôjlpźt, con nhơvjgt́ lâstnq́y đvypkbxbq̀u này.”

           

Khóe môjlpzi nàng đvypkôjlpẓng đvypkâstnq̣y, nhỏ giọng nói: “Con biêbxbq́t rôjlpz̀i, thâstnq̣t ra đvypkêbxbq̀u là lôjlpz̃i của đvypkêbxbq̣ tưnibw̉…”

           

Thủy Nguyêbxbq̣t đvypkại sưnibwefgẃc đvypkâstnq̀u nói: “Thôjlpzi, viêbxbq̣c đvypkêbxbq́n lúc này, chúng ta khôjlpzng câstnq̀n tranh luâstnq̣n ai đvypkúng ai sai, hỏi thêbxbq́ gian, tình là gì? Tuyêbxbq́t chảy ra thành sôjlpzng… Tuy trăefgwm núi ngàn sôjlpzng, nhưnibwng có mâstnq́y ai có thêbxbq̉ thâstnq̣t sưnibẉ bêbxbqn nhau đvypkêbxbq́n trọn đvypkơvjgt̀i?”

           

Nói đvypkêbxbq́n đvypkâstnqy, tưnibẉa nhưnibw Thủy Nguyêbxbq̣t đvypkại sưnibw cũng đvypkang nói đvypkêbxbq́n tâstnqm sưnibẉ của chính mình, nhâstnq́t thơvjgt̀i ngơvjgt ngác xuâstnq́t thâstnq̀n.

           

Lục Tuyêbxbq́t Kỳ khôjlpzng dám kinh đvypkôjlpẓng sưnibw phụ, chỉ cảm thâstnq́y bàn tay đvypkang năefgẃm tay nàng, hơvjgti âstnq́m tưnibẁ lòng bàn tay truyêbxbq̀n đvypkêbxbq́n, tưnibẉa nhưnibw quen thuôjlpẓc lâstnqu rôjlpz̀i.

           

Khôjlpzng biêbxbq́t qua bao lâstnqu, Thủy Nguyêbxbq̣t đvypkại sưnibw chơvjgṭt run lêbxbqn, tưnibẁ trạng thái xuâstnq́t thâstnq̀n tỉnh lại, cưnibwơvjgt̀i khôjlpz̉ môjlpẓt tiêbxbq́ng, tưnibẉa nhưnibwnibwơvjgt̀i chính mình, lâstnq̣p tưnibẃc nói vơvjgt́i Tuyêbxbq́t Kỳ: “Ôdxugi, nhưnibw̃ng viêbxbq̣c này khi khác hãy nói, ta tôjlpźi qua sai Văefgwn Mâstnq̃n đvypkêbxbq́n gọi con, tâstnq́t cả mọi viêbxbq̣c, nó đvypkã nói hêbxbq́t vơvjgt́i con chưnibwa?”

           

Tuyêbxbq́t Kỳ lăefgẃc đvypkâstnq̀u nói: “Sưnibw tỷ khôjlpzng nói, chỉ nói vơvjgt́i con sáng nay đvypkêbxbq́n găefgẉp sưnibw phụ, có chuyêbxbq̣n gì, sưnibw phụ sẽ nói vơvjgt́i con sau.”

           

Thủy Nguyêbxbq̣t đvypkại sưnibwefgẉng lẽ lăefgẃc đvypkâstnq̀u nói: “Thâstnq̣t ra, con nha đvypkâstnq̀u Văefgwn Mâstnq̃n có biêbxbq́t chút ít, nhưnibwng khôjlpzng nhiêbxbq̀u, đvypkêbxbq̉ ta nói vơvjgt́i ngưnibwơvjgti vâstnq̣y.”

           

Lục Tuyêbxbq́t Kỳ trong lòng châstnq́n đvypkôjlpẓng nhẹ, trêbxbqn măefgẉt Thủy Nguyêbxbq̣t đvypkại sưnibw có vài phâstnq̀n năefgẉng nêbxbq̀, dưnibwơvjgt̀ng nhưnibw có viêbxbq̣c gì khó khăefgwn đvypkang giưnibw̃ trong lòng, nàng kêbxbq̀m khôjlpzng đvypkưnibwơvjgṭc hỏi: “Sưnibw phụ, có viêbxbq̣c gì khó khăefgwn, nêbxbq́u câstnq̀n đvypkêbxbq̣ tưnibw̉, ngưnibwơvjgt̀i cưnibẃ viêbxbq̣c sai bảo, đvypkêbxbq̣ tưnibw̉ nhâstnq́t đvypkịnh sẽ côjlpź găefgẃng hêbxbq́t mình.”

           

Thủy Nguyêbxbq̣t đvypkại sưnibwstnq̣t đvypkâstnq̀u, mỉm cưnibwơvjgt̀i nói: “Ta đvypkưnibwơvjgtng nhiêbxbqn tin con, chỉ là trưnibwơvjgt́c măefgẃt đvypkích thưnibẉc có môjlpẓt viêbxbq̣c lơvjgt́n, lại liêbxbqn quan đvypkêbxbq́n khí sôjlpź của Thanh Vâstnqn Sơvjgtn chúng ta, nhưnibwng viêbxbq̣c này lại khôjlpzng thêbxbq̉ đvypkêbxbq̉ nhiêbxbq̀u ngưnibwơvjgt̀i biêbxbq́t, kêbxbq̉ cả đvypkêbxbq̣ tưnibw̉ trong môjlpzn phái, ta nghĩ đvypki nghĩ lại, trong đvypkám đvypkêbxbq̣ tưnibw̉, chỉ có con, đvypkạo hạnh, năefgwng lưnibẉc là tôjlpźt nhâstnq́t. Vì thêbxbq́ mơvjgt́i cho gọi con lại.”

           

Lục Tuyêbxbq́t Kỳ nhíu mày môjlpẓt cái, hơvjgti kinh ngạc hỏi: “Sưnibw phụ, khôjlpzng lẽ bôjlpz̉n môjlpzn đvypkã phát sinh chuyêbxbq̣n gì to lơvjgt́n sao?’”

           

Thủy Nguyêbxbq̣t đvypkại sưnibwnibwơvjgt̀i khôjlpz̉ môjlpẓt tiêbxbq́ng, hỏi: “Ai nói khôjlpzng lơvjgt́n chưnibẃ?”

           

Tuyêbxbq́t Kỳ hỏi: “Đefgwã xảy ra chuyêbxbq̣n gì vâstnq̣y sưnibw phụ?”

           

Thủy Nguyêbxbq̣t đvypkại sưnibw trâstnq̀m lăefgẉng giâstnqy lát, tưnibẉa nhưnibw cũng đvypkang câstnqn nhăefgẃc, sau đvypkó tưnibẁ tưnibẁ nói: “Chưnibwơvjgt̉ng môjlpzn sưnibw bá của ngưnibwơvjgti, cả Đefgwbxbq̀n sưnibw bá Đefgwbxbq̀n Bâstnq́t Dịch của Đefgwại Trúc Phong, cách đvypkâstnqy mâstnq́y ngày, cùng mâstnq́t tích rôjlpz̀i.”

           

Lục Tuyêbxbq́t Kỳ toàn thâstnqn châstnq́n đvypkôjlpẓng hỏi: “Cả hai ngưnibwơvjgt̀i cùng mâstnq́t tích à?”

           

Thủy Nguyêbxbq̣t đvypkại sưnibw lãnh đvypkạm nói: “Hôjlpzm đvypkó đvypkêbxbq̣ tưnibw̉ của Chưnibwỏng môjlpzn đvypkã thâstnq́y Đefgwbxbq̀n Bâstnq́t Dịch đvypkêbxbq́n Thôjlpzng Thiêbxbqn Phong, đvypkôjlpz̀ng thơvjgt̀i đvypki thăefgw̉ng ra sau Tôjlpz̉ sưnibwnibẁ đvypkưnibwơvjgt̀ng, trong khoảng thơvjgt̀i gian gâstnq̀n đvypkâstnqy, ai ai cũng biêbxbq́t Chưnibwơvjgt̉ng môjlpzn sưnibw huynh hâstnq̀u nhưnibw đvypkêbxbq̀u ơvjgt̉ trong tưnibẁ đvypkưnibwơvjgt̀ng, và tưnibẁ đvypkó vêbxbq̀ sau, khôjlpzng còn ai trôjlpzng thâstnq́y cả hai ngưnibwơvjgt̀i bọn họ.”

           

Lục Tuyêbxbq́t Kỳ nhíu chăefgẉt mày, hiêbxbq̉n nhiêbxbqn mưnibwơvjgt̀i phâstnq̀n kinh ngạc.

           

Thủy Nguyêbxbq̣t đvypkại sưnibwnibwơvjgt̃ng thâstnq̀n môjlpẓt lát, lại nói: “Sau khi phát sinh sưnibẉ viêbxbq̣c này, bơvjgt̉i vì can hêbxbq̣ râstnq́t lơvjgt́n, Tiêbxbqu Dâstnq̣t Tài chủ sưnibẉ hiêbxbq̣n nay của Thôjlpzng Thiêbxbqn Phong mơvjgt́i khôjlpzng dám che giâstnq́u, nhưnibwng bâstnq́t luâstnq̣n thêbxbq́ nào cũng khôjlpzng thêbxbq̉ côjlpzng khai vơvjgt́i mọi ngưnibwơvjgt̀i, chỉ là bí mâstnq̣t cho nhưnibw̃ng ngưnibwơvjgt̀i chủ sưnibẉ trong sáu mạch còn lại biêbxbq́t. Sau khi sưnibẉ viêbxbq̣c xảy ra ta cũng xem xét qua Tôjlpz̉ sưnibwnibẁ đvypkưnibwơvjgt̀ng, nhưnibwng khôjlpzng nghĩ là ơvjgt̉ đvypkó lại…”

           

Lục Tuyêbxbq́t Kỳ ngơvjgt ngác hỏi: “Tôjlpz̉ sưnibwnibẁ đvypkưnibwơvjgt̀ng làm sao vâstnq̣y?”

Thủy Nguyêbxbq̣t đvypkại sưnibw khẽ lăefgẃc đvypkâstnq̀u, nói: “Tôjlpz̉ sưnibwnibẁ đvypkưnibwơvjgt̀ng hâstnq̀u nhưnibw bị phá hủy hêbxbq́t, nhìn qua cũng biêbxbq́t là do tranh đvypkâstnq́u pháp lưnibẉc kịch liêbxbq̣t mà bị phá hủy.”

           

“Cái gì?” Lục Tuyêbxbq́t Kỳ thâstnq́t thanh kêbxbqu lêbxbqn.

           

Thủy Nguyêbxbq̣t đvypkại sưnibwnibwơvjgt̀i lạnh môjlpẓt tiêbxbq́ng, nói: “Tôjlpz̉ sưnibwnibẁ đvypkưnibwơvjgt̀ng vôjlpźn là nơvjgti chúng ta cúng bái các vị tôjlpz̉ sưnibw, hai ngưnibwơvjgt̀i đvypkó dám trong cảnh trang nghiêbxbqm mà đvypkôjlpẓng thủ, thâstnq̣t là khôjlpzng có phép tăefgẃc gì nưnibw̃a rôjlpz̀i. Vơvjgt́i lại còn có chuyêbxbq̣n nghiêbxbqm trọng hơvjgtn.”

           

Lục Tuyêbxbq́t Kỳ còn chưnibwa hêbxbq́t giâstnq̣t mình, lại thêbxbqm phâstnq̀n kinh ngạc, thâstnq̣t khôjlpzng nghĩ ra chuyêbxbq̣n gì có thêbxbq̉ nghiêbxbqm trọng hơvjgtn chuyêbxbq̣n phá hủy Tôjlpz̉ sưnibwnibẁ đvypkưnibwơvjgt̀ng, khôjlpzng nhịn nôjlpz̉i gâstnq́p gáp hỏi: “Vâstnq̃n còn chuyêbxbq̣n gì nưnibw̃a ưnibw?”

           

“Hôjlpzm qua Tiêbxbqu Dâstnq̣t Tài hâstnq́p tâstnq́p chạy đvypkêbxbq́n chôjlpz̃ ta.” Thủy Nguyêbxbq̣t đvypkại sưnibw thâstnq̀n săefgẃc trơvjgt̉ nêbxbqn nghiêbxbqm trọng, trong măefgẃt càng thêbxbqm mâstnq́y phâstnq̀n lo lăefgẃng, tưnibẁ tưnibẁ nói: “Căefgwn cưnibẃ theo hăefgẃn nói, tưnibẁ sau khi Đefgwạo Huyêbxbq̀n sưnibw huynh mâstnq́t tích, hăefgẃn ra sưnibẃc truy tìm nguyêbxbqn nhâstnqn, chơvjgṭt nghĩ đvypkêbxbq́n nhưnibw̃ng vâstnq̣t sưnibw phụ hăefgẃn lưnibwu lại, xem xem có phát hiêbxbq̣n gì khôjlpzng, khôjlpzng ngơvjgt̀ lâstnq̀n tìm kiêbxbq́m này, lại phát hiêbxbq̣n ra môjlpẓt viêbxbq̣c đvypkại sưnibẉ.”

           

Thủy Nguyêbxbq̣t đvypkại sưnibw nhăefgẃm măefgẃt, tưnibẉa nhưnibw có vài phâstnq̀n mêbxbq̣t mỏi, thôjlpzng báo: “Tiêbxbqu Dâstnq̣t Tài phát hiêbxbq̣n Tru Tiêbxbqn côjlpz̉ kiêbxbq́m của bôjlpz̉n môjlpzn cũng khôjlpzng thâstnq́y đvypkâstnqu nưnibw̃a.”

           

Lục Tuyêbxbq́t Kỳ ngạc nhiêbxbqn khôjlpzng nói nêbxbqn lơvjgt̀i.

           

Thủy Nguyêbxbq̣t đvypkại sưnibwvjgt̉ măefgẃt, nói: “Ta biêbxbq́t ngưnibwơvjgti là môjlpẓt ngưnibwơvjgt̀i thôjlpzng minh, tưnibẉ nhiêbxbqn hiêbxbq̉u đvypkưnibwơvjgṭc can hêbxbq̣ và biêbxbq́n hóa trong đvypkó, tuy nói Tru Tiêbxbqn côjlpz̉ kiêbxbq́m đvypkã bị hủy hoại, nhưnibwng viêbxbq̣c này quan hêbxbq̣ râstnq́t lơvjgt́n, vả lại viêbxbq̣c thâstnq̀n kiêbxbq́m bị hủy hoại đvypka sôjlpź ngưnibwơvjgt̀i ngoài đvypkêbxbq̀u khôjlpzng biêbxbq́t, nêbxbq́u đvypkêbxbq̉ lọt ra ngoài, chỉ sơvjgṭ phiêbxbq̀n phưnibẃc càng lơvjgt́n. Lại nói trong Tru Tiêbxbqn côjlpz̉ kiêbxbq́m, thâstnq̣t ra vâstnq̃n còn môjlpẓt bí mâstnq̣t đvypkôjlpẓng trơvjgt̀i, quan hêbxbq̣ càng lơvjgt́n hơvjgtn, tưnibẁ trưnibwơvjgt́c đvypkêbxbq́n giơvjgt̀ chỉ có ta, Đefgwạo Huyêbxbq̀n sưnibw huynh và cưnibẉc ít ngưnibwơvjgt̀i biêbxbq́t, nêbxbq́u lơvjgt̃ đvypkêbxbq̉ lôjlpẓ ra, hâstnq̣u quả khôjlpzng biêbxbq́t dưnibwơvjgt̀ng nào.”

           

Lục Tuyêbxbq́t Kỳ kinh hãi, hỏi: “Tru Tiêbxbqn côjlpz̉ kiêbxbq́m ngoại trưnibẁ là thâstnq̀n vâstnq̣t của bôjlpz̉n môjlpzn ra, khôjlpzng lẽ vâstnq̃n còn bí mâstnq̣t gì sao?”

           

Thủy Nguyêbxbq̣t đvypkại sưnibwefgw̉ng lăefgẉng, râstnq́t lâstnqu khôjlpzng nói câstnqu nào, Lục Tuyêbxbq́t Kỳ cũng khôjlpzng dám mơvjgt̉ miêbxbq̣ng, buôjlpzng tay đvypkưnibẃng thăefgw̉ng môjlpẓt bêbxbqn, lúc sau nhẹ giọng nói: “Đefgwêbxbq̣ tưnibw̉ vôjlpzbxbq̃, hôjlpz̀i nãy thâstnq́t lêbxbq̃ vơvjgt́i ngưnibwơvjgt̀i.”

           

Thủy Nguyêbxbq̣t đvypkại sưnibwefgẉng lẽ lăefgẃc đvypkâstnq̀u, môjlpẓt lúc sau mơvjgt́i nói: “Sưnibw phụ khôjlpzng có ý trách ngưnibwơvjgti, chỉ là viêbxbq̣c này can hêbxbq̣ cưnibẉc lơvjgt́n, ngọn nguôjlpz̀n lại cưnibẉc kỳ phưnibẃc tạp…”

           

Bà nói đvypkêbxbq́n đvypkâstnqy, lại ngưnibẁng môjlpẓt lúc, nhưnibw đvypkang trâstnq̀m măefgẉc đvypkăefgẃn đvypko, sau môjlpẓt lúc mơvjgt́i nói: “Viêbxbq̣c này thâstnq̣t ra theo đvypkạo lý mà nói, đvypkêbxbq́n ta thủ tọa môjlpẓt nhánh Tiêbxbq̉u Trúc Phong, cũng khôjlpzng hiêbxbq̉u rõ, là do trâstnq̣n đvypkại loạn trăefgwm năefgwm trưnibwơvjgt́c, bọn ta mâstnq́y ngưnibwơvjgt̀i mơvjgt́i biêbxbq́t môjlpẓt vài phâstnq̀n nôjlpẓi tình.”

           

Lục Tuyêbxbq́t Kỳ ngạc nhiêbxbqn hỏi: “Mâstnq́y ngưnibwơvjgt̀i? Bí mâstnq̣t trọng đvypkại này, ngoài sưnibw phụ ra, vâstnq̃n còn có ngưnibwơvjgt̀i biêbxbq́t?”

           

Thủy Nguyêbxbq̣t đvypkại sưnibw đvypkbxbq̀m đvypkạm nói: “Năefgwm đvypkó trong trưnibwơvjgt̀ng đvypkại loạn, nhưnibw̃ng ngưnibwơvjgt̀i tham gia vào sưnibẉ viêbxbq̣c đvypkó tính lại có năefgwm ngưnibwơvjgt̀i, trưnibẁ ta ra, còn có Đefgwạo Huyêbxbq̀n sưnibw huynh, Đefgwbxbq̀n Bâstnq́t Dịch, Tôjlpź nhưnibwnibw muôjlpẓi…”

           

Lục Tuyêbxbq́t Kỳ đvypkang lăefgẃng nghe, đvypkôjlpẓt nhiêbxbqn Thủy Nguyêbxbq̣t đvypkại sưnibwnibẁng lại, trong lòng im lăefgẉng tính toán, nhịn khôjlpzng đvypkưnibwơvjgṭc, hỏi: “Chỉ mơvjgt́i có bôjlpźn ngưnibwơvjgt̀i, vâstnq̃n còn môjlpẓt ngưnibwơvjgt̀i nưnibw̃a là ai?”

           

Thủy Nguyêbxbq̣t đvypkại sưnibw thơvjgt̉ dài môjlpẓt tiêbxbq́ng, trêbxbqn măefgẉt vụt qua vài nét thưnibwơvjgtng cảm, nói: “Là môjlpẓt vị sưnibw bá của ngưnibwơvjgti, têbxbqn là Vạn Nhâstnq́t Kiêbxbq́m.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.