Tru Tiên

Chương 218 : Bí Mật

    trước sau   
   

H àn khí trădlnźng mơumsl̀ lưcwnuơumsḷn lơumsl̀ nhưcwnu làn khói, bôynhh̀ng bêwgwl̀nh trong thạch thâipuṕt.

 

Hàn Bădlnzng thạch thâipuṕt khôynhhng môynhḥt tiêwgwĺng đnjlkôynhḥng, hôynhhm nay hàn khí trong thạch thâipuṕt dưcwnuơumsl̀ng nhưcwnu dày đnjlkădlnẓc hơumsln so vơumsĺi ngày thưcwnuơumsl̀ng, thâipup̣m chí nhìn qua cũng có cảm giác mơumslynhh̀, khôynhhng nhưcwnu bình thưcwnuơumsl̀ng nhìn qua là thâipuṕy rõ.

           

cwnủa đnjlká phát ra tiêwgwĺng kêwgwlu trâipup̀m thâipuṕp, tưcwnù tưcwnù mơumsl̉ ra, chỉ là hình bóng kiêwgwl̀u diêwgwl̃m trong tâipup̀m mădlnźt khôynhhng biêwgwĺt tại sao lại trơumsl̉ nêwgwln mơumslynhh̀, là U Cơumsl ưcwnu? Trong tim Quỷ Lêwgwḷ thâipup̀m nghĩ, tưcwnùng bưcwnuơumsĺc châipup̀m châipup̣m bưcwnuơumsĺc vào.




           

Trong thạch thâipuṕt Hàn Bădlnzng, hàn khí mơumsl̀ mơumsl̀ tản ra, hêwgwĺt làn này đnjlkêwgwĺn làn khác, giôynhh́ng nhưcwnu trong môynhḥng, bao trùm toàn bôynhḥ thâipupn hình của hădlnźn.

           

Bóng hình ngưcwnuơumsl̀i con gái, quay lưcwnung im lădlnẓng đnjlkưcwnúng trưcwnuơumsĺc giưcwnuơumsl̀ng hàn bădlnzng, xung quanh thâipupn nàng hàn khí dưcwnuơumsl̀ng nhưcwnu dày đnjlkădlnẓc hơumsln, thêwgwlm môynhḥt mảng hàn khí màu trădlnźng ngưcwnung kêwgwĺt nhưcwnucwnuơumslng tuyêwgwĺt, cũng khiêwgwĺn ngưcwnuơumsl̀i khác nhìn khôynhhng rõ.

           

Trong khôynhhng khí, nhưcwnu âipup̉n nhưcwnu hiêwgwḷn, vọng lại tiêwgwĺng chuôynhhng trong trẻo, nhưcwnu ơumsl̉ gâipup̀n bêwgwln tai.

 

           

Khôynhhng biêwgwĺt tại sao, Quỷ Lêwgwḷ theo phản ưcwnúng bản nădlnzng dưcwnùng bưcwnuơumsĺc, có lẽ đnjlkôynhh́i vơumsĺi sưcwnụ viêwgwḷc hôynhhm nay, hădlnźn đnjlkôynhh́i diêwgwḷn vơumsĺi U Cơumsl cũng có vài phâipup̀n e ngại, nhâipuṕt là sau khi U Cơumslumsĺn tiêwgwĺng trách mădlnźng và nhădlnźc đnjlkêwgwĺn Bích Dao.

           

Nghĩ lại, hôynhhm nay Quỷ Lêwgwḷ tuy đnjlkôynhh́i vơumsĺi biêwgwl̉u hiêwgwḷn khác ngày thưcwnuơumsl̀ng của Quỷ Vưcwnuơumslng cũng có vài phâipup̀n kinh nghi, nhưcwnung đnjlkôynhh́i vơumsĺi hành vi của bản thâipupn, khôynhhng câipup̀n suy nghĩ đnjlkã toàn lưcwnục xuâipuṕt kích, cũng khôynhhng hiêwgwl̉u vì sao.

           

Có lẽ, trong tim của hai ngưcwnuơumsl̀i, sơumsĺm đnjlkã dôynhh̀n nén ý tưcwnuơumsl̉ng thù hâipup̣n trong lòng chădlnzng?




Nhưcwnung trêwgwln thêwgwĺ gian này vâipup̃n còn môynhḥt Bích Dao, nàng đnjlkang nădlnz̀m trong thạch thâipuṕt Hàn Bădlnzng.

           

Quỷ Lêwgwḷ nhìn bóng hình mơumsl̉ ảo âipup̉n trong hàn khí, im lădlnẓng cúi đnjlkâipup̀u, môynhḥt lúc sau mơumsĺi nói: “Hôynhh̀i nãy ta đnjlkôynhḥng thủ vơumsĺi Quỷ Vưcwnuơumslng, là ta khôynhhng đnjlkúng, ta cũng khôynhhng hiêwgwl̉u tại sao sưcwnụ viêwgwḷc lại đnjlkôynhḥt nhiêwgwln biêwgwĺn thành nhưcwnuipup̣y. U Cơumsl đnjlkưcwnùng giâipup̣n, lâipup̀n sau ta sẽ khôynhhng nhưcwnuipup̣y nưcwnũa.”

           

umsl̀ vai thâipupn hình đnjlkó, tưcwnụa nhưcwnu run lêwgwln, nhưcwnung khôynhhng hêwgwl̀ lêwgwln tiêwgwĺng, vâipup̃n giưcwnũ vẻ im lădlnẓng, chỉ là hàn khí xung quanh dưcwnuơumsl̀ng nhưcwnu chuyêwgwl̉n đnjlkôynhḥng nhanh hơumsln, đnjlkêwgwĺn cả trong thạch thâipuṕt, nhưcwnu cũng lạnh hơumsln vài phâipup̀n.

           

Nhưcwnung Quỷ Lêwgwḷ cũng khôynhhng đnjlkêwgwl̉ ý đnjlkêwgwĺn cái lạnh đnjlkó.

           

umsl̀i nói của hădlnźn âipupm vang rôynhh̀i biêwgwĺn mâipuṕt hădlnz̉n, hădlnźn đnjlkưcwnuơumslng nhiêwgwln hiêwgwl̉u quan hêwgwḷ giưcwnũa Bích Dao và U Cơumsl, sau khi mẹ nàng qua đnjlkơumsl̀i, Quỷ Vưcwnuơumslng bâipup̣n côynhhng chuyêwgwḷn trong Quỷ Vưcwnuơumslng Tôynhhng, U Cơumsl ít nhiêwgwl̀u cũng đnjlkảm đnjlkưcwnuơumslng vai trò môynhḥt ngưcwnuơumsl̀i mẹ, đnjlkwgwl̀u này có thêwgwl̉ nhìn ra trong cách xưcwnung hôynhh “dì” của nàng vơumsĺi U Cơumsl.

           

ipupy giơumsl̀ đnjlkôynhh́i diêwgwḷn U Cơumsl, nhâipuṕt là trong thạch thâipuṕt Hàn Bădlnzng, Quỷ Lêwgwḷ có cảm giác nhưcwnu đnjlkang đnjlkôynhh́i diêwgwḷn vơumsĺi Bích Dao, mà sâipupu trong tim hădlnźn đnjlkã cảm thâipuṕy hôynhh̉ thẹn vơumsĺi nàng, huôynhh́ng chi hôynhhm nay lại cùng cha nàng đnjlkôynhḥng thủ, vài lâipup̀n đnjlkưcwnúng trưcwnuơumsĺc sưcwnụ sôynhh́ng chêwgwĺt, lại càng khó nói nêwgwln lơumsl̀i.

           

ipuṕt lâipupu sau, hădlnźn thơumsl̉ dài môynhḥt tiêwgwĺng, thâipuṕp giọng nói: “Ta biêwgwĺt trong tim Bích Dao đnjlkau đnjlkơumsĺn, khôynhhng muôynhh́n nhìn thâipuṕy ta và cha của nàng đnjlkánh nhau, kỳ thâipup̣t ta cũng khôynhhng có ý đnjlkó, chỉ là lúc đnjlkó…”




           

dlnźn nhíu nhíu mày, trong đnjlkâipup̀u vưcwnùa mơumsĺi lưcwnuơumsĺt qua thâipup̀n thái dị thưcwnuơumsl̀ng của Quỷ Vưcwnuơumslng, lădlnźc lădlnźc đnjlkâipup̀u nói: “Tóm lại ta hưcwnúa vơumsĺi dì, sau này vì Bích Dao, ta sẽ nhịn Quỷ Vưcwnuơumslng vài phâipup̀n là đnjlkưcwnuơumsḷc.”

           

Thâipupn hình yêwgwlu kiêwgwl̀u lại run lêwgwln, chădlnz̉ng qua vâipup̃n khôynhhng quay lại, nhưcwnung nhìn sau lưcwnung nàng, ngưcwnuơumsḷc lại tưcwnụa nhưcwnu đnjlkang lădlnz̉ng lădlnẓng gâipup̣t đnjlkâipup̀u, biêwgwl̉u hiêwgwḷn sưcwnụ đnjlkôynhh̀ng tình. Quỷ Lêwgwḷ im lădlnẓng, trâipup̀m mădlnẓc môynhḥt lúc, thơumsl̉ ra môynhḥt hơumsli dài, cũng khôynhhng nói gì nưcwnũa, khẽ quay ngưcwnuơumsl̀i, muôynhh́n bưcwnuơumsĺc đnjlkêwgwĺn giưcwnuơumsl̀ng Hàn Bădlnzng nhìn Bích Dao.

           

Chỉ là hădlnźn vưcwnùa mơumsĺi bưcwnuơumsĺc đnjlkưcwnuơumsḷc vài bưcwnuơumsĺc, đnjlkôynhḥt nhiêwgwln chơumsĺp mădlnźt toàn thâipupn hădlnźn đnjlkôynhhng cưcwnúng lại, nhanh nhưcwnu chơumsĺp, trong đnjlkâipup̀u hădlnźn vụt qua môynhḥt ý niêwgwḷm, nhưcwnuipuṕm sét âipup̀m âipup̀m đnjlkánh bêwgwln tai, vuôynhhng lụa trêwgwln mădlnẓt U Cơumsl chưcwnua bao giơumsl̀ rơumsl̀i khỏi mădlnẓt, tại sao nhìn tưcwnù đnjlkădlnz̀ng sau lại khôynhhng thâipuṕy? Gâipup̀n nhưcwnu ngay lúc đnjlkó, trong đnjlkâipup̀u óc hôynhh̃n loạn hădlnźn đnjlkã lâipup̣p tưcwnúc nghĩ tơumsĺi, mái tóc của bóng hình đnjlkó, chính là hình dáng của môynhḥt thiêwgwĺu nưcwnũ, so vơumsĺi mái tóc của U Cơumsl hoàn toàn khác nhau. Hădlnźn quay thâipupn nhanh nhưcwnu chơumsĺp, lơumsĺn tiêwgwĺng hỏi: “Ngưcwnuơumsli là ai?”

           

Hàn khí trong thạch thâipuṕt Hàn Bădlnzng, chơumsĺp mădlnźt lạnh thâipuṕu xưcwnuơumslng, làn khói bao phủ quanh bóng hình đnjlkó, cũng chơumsĺp mădlnźt chuyêwgwl̉n đnjlkôynhḥng nhanh hơumsln. Quỷ Lêwgwḷ hai mădlnźt trơumsḷn trưcwnùng, có ngưcwnuơumsl̀i dám đnjlkôynhḥt nhâipup̣p vào đnjlkâipupy, viêwgwḷc này đnjlkôynhh́i vơumsĺi hădlnźn khôynhhng thêwgwl̉ nào châipuṕp nhâipup̣n đnjlkưcwnuơumsḷc.

           

Đokigang lúc Quỷ Lêwgwḷ chuâipup̉n bị phát tác, bôynhh̃ng nhiêwgwln sau lưcwnung nghe môynhḥt tiêwgwĺng đnjlkôynhḥng trâipup̀m thâipuṕp truyêwgwl̀n lại, khôynhhng khỏi đnjlkôynhḥng tâipupm, quay đnjlkâipup̀u lại nhìn, chỉ thâipuṕy cánh cưcwnủa sau lưcwnung vôynhh́n khép, đnjlkang tưcwnù tưcwnù mơumsl̉ ra, ngay cưcwnủa xuâipuṕt hiêwgwḷn môynhḥt bóng ngưcwnuơumsl̀i.

           

Dáng cao thon thả, vuôynhhng lụa đnjlken che mădlnẓt, phong cách đnjlkwgwl̀m đnjlkạm, khôynhhng phải U Cơumsl thì còn ai? Nàng mơumsl̉ cưcwnủa, chơumsḷt nhìn thâipuṕy thâipup̀n tình côynhh̉ quái trêwgwln mădlnẓt Quỷ Lêwgwḷ, hai mădlnźt trơumsḷn trưcwnùng, thơumsĺ thịt trêwgwln mădlnẓt co giâipup̣t, chơumsḷt thót tim, khôynhhng tưcwnụ chủ lùi lại môynhḥt bưcwnuơumsĺc.

           

Nhưcwnung nàng khôynhhng nhưcwnu ngưcwnuơumsl̀i thưcwnuơumsl̀ng, lâipup̣p tưcwnúc trâipuṕn tĩnh lại, giọng lạnh bădlnzng hỏi: “Hưcwnù, ngưcwnuơumsli còn mădlnẓt mũi đnjlkêwgwĺn gădlnẓp Bích Dao sao?”

           

Quỷ Lêwgwḷ nhìn nàng, đnjlkôynhḥt nhiêwgwln thâipup̀n tình trêwgwln mădlnẓt chơumsḷt biêwgwĺn, nhưcwnu nhơumsĺ lại môynhḥt viêwgwḷc hêwgwĺt sưcwnúc quan trọng, nhanh chóng quay mình lại nhìn, chỉ là lúc vưcwnùa nhìn lại, toàn thâipupn hădlnźn châipuṕn đnjlkôynhḥng, nhưcwnu ngâipupy dại, ngơumsl ngác đnjlkưcwnúng yêwgwln tại chôynhh̃, khôynhhng nói nêwgwln lơumsl̀i.

           

Thạch thâipuṕt Hàn Bădlnzng rôynhḥng lơumsĺn mà hădlnźn đnjlkang đnjlkưcwnúng, đnjlkôynhḥt nhiêwgwln chơumsĺp mădlnźt khôynhhi phục lại dáng vẻ vôynhh́n có ban đnjlkâipup̀u, làn sưcwnuơumslng trădlnźng bôynhh̀ng bêwgwl̀nh khôynhhng thâipuṕy nưcwnũa, tiêwgwĺng chuôynhhng trong trẻo nhưcwnu âipup̉n nhưcwnu hiêwgwḷn cũng biêwgwĺn mâipuṕt, đnjlkêwgwĺn cả bóng hình thâipup̀n bí cũng nhưcwnu tiêwgwlu tan vào khôynhhng khí.

           

ipuṕt cả mọi thưcwnú, tưcwnụa nhưcwnu chưcwnua hêwgwl̀ biêwgwĺn đnjlkôynhh̉i, giôynhh́ng nhưcwnuynhḥt giâipuṕc môynhḥng, môynhḥt sưcwnụ ảo giác, thoáng qua và biêwgwĺn mâipuṕt…

           

Bích Dao yêwgwln tĩnh nădlnz̀m trêwgwln giưcwnuơumsl̀ng, khóe miêwgwḷng vâipup̃n mang nụ cưcwnuơumsl̀i nhẹ quen thuôynhḥc, hai tay đnjlkădlnẓt chéo ơumsl̉ giưcwnũa ngưcwnục, Hơumsḷp Hoan Linh khôynhhng ngưcwnùng phát ra ánh sáng nhâipuṕp nháy, nhẹ nhàng lưcwnuu chuyêwgwl̉n, nhưcwnu đnjlkang nhìn vào Quỷ Lêwgwḷ.

Quỷ Lêwgwḷ đnjlkưcwnúng yêwgwln tại chôynhh̃, toàn thâipupn cădlnzng cưcwnúng, dưcwnuơumsl̀ng nhưcwnu đnjlkã mâipuṕt đnjlki toàn bôynhḥ tri giác, khôynhhng hêwgwl̀ cưcwnủ đnjlkôynhḥng.

           

U Cơumslcwnù tưcwnù bưcwnuơumsĺc vào, râipuṕt nhanh phát hiêwgwḷn vẻ khôynhhng bình thưcwnuơumsl̀ng của Quỷ Lêwgwḷ, nhìn qua hădlnźn, nhíu mày hỏi: “Ngưcwnuơumsli làm gì vâipup̣y?”

           

Khóe miêwgwḷng Quỷ Lêwgwḷ nhích đnjlkôynhḥng, nhưcwnung khôynhhng nói gì, hădlnźn chỉ im lădlnẓng ngâipup̉ng đnjlkâipup̀u, ngơumsl ngác suy ngâipup̃m, cădlnzn thạch thâipuṕt Hàn Bădlnzng này, ngoài cánh cưcwnủa đnjlká dày nădlnẓng, xung quanh trong phòng đnjlkêwgwl̀u là vách đnjlká, càng khôynhhng có khe hơumsl̉, chỉ là lúc này nhìn lại, vách đnjlká lạnh ngădlnźt nhưcwnu có nhưcwnũng tiêwgwĺng cưcwnuơumsl̀i ác ý chêwgwĺ giêwgwl̃u, lạnh lùng hưcwnuơumsĺng vêwgwl̀ nhưcwnũng kẻ trong phòng.

           

Ánh mădlnźt phiêwgwlu hôynhh́t, châipup̀m châipup̣m thu lại, tưcwnù tưcwnù trơumsl̉ lại giưcwnuơumsl̀ng Hàn Bădlnzng, nhìn ngưcwnuơumsl̀i con gái nădlnz̀m trêwgwln đnjlkó, trong mădlnźt hădlnźn khôynhhng biêwgwĺt tại sao có vài phâipup̀n mơumslynhh̀, trădlnzm môynhh́i tơumsl vò nhưcwnu thủy triêwgwl̀u xôynhh đnjlkêwgwĺn, ánh mădlnźt đnjlkó cuôynhh́i cùng lădlnẓng lẽ đnjlkădlnẓt trêwgwln mái tóc Bích Dao.

           

“Ngưcwnuơumsli làm sao vâipup̣y?” U Cơumsl trong lơumsl̀i nói đnjlkã có vài phâipup̀n khó chịu.

           

Ánh mădlnźt Quỷ Lêwgwḷ, sau môynhḥt lúc lâipupu, tưcwnù tưcwnù mơumsl̉ to, thâipuṕp giọng nói: “Khi ngưcwnuơumsl̀i bưcwnuơumsĺc vào, có thâipuṕy sưcwnụ khác thưcwnuơumsl̀ng trong phòng khôynhhng?”

           

U Cơumsl ngưcwnùng môynhḥt lúc, giọng lạnh bădlnzng nói: “Có gì khác thưcwnuơumsl̀ng chưcwnú? Khôynhhng phải vâipup̃n giưcwnũ nguyêwgwln dáng vẻ nhưcwnu trưcwnuơumsĺc, môynhḥt chiêwgwĺc giưcwnuơumsl̀ng, môynhḥt con ngưcwnuơumsl̀i sao?”

           

Thơumsĺ thịt trêwgwln khóe mădlnźt Quỷ Lêwgwḷ, nhưcwnu đnjlkang co giâipup̣t. U Cơumslcwnù tưcwnù đnjlkêwgwĺn cạnh Bích Dao ngôynhh̀i xuôynhh́ng, trong mădlnźt hiêwgwḷn lêwgwln vẻ thưcwnuơumslng yêwgwlu đnjlkau xót, hôynhh̀i lâipupu, châipup̀m châipup̣m nói: “Ta biêwgwĺt thâipup̣t ra ngưcwnuơumsli cũng râipuṕt khó xưcwnủ, chỉ mong ngưcwnuơumsli suy nghĩ môynhḥt chút, nêwgwĺu Bích Dao biêwgwĺt ngưcwnuơumsli đnjlkôynhḥng thủ cùng phụ thâipupn nó, thì trong lòng nó sẽ nhưcwnu thêwgwĺ nào?”

           

Quỷ Lêwgwḷ ngơumsl ngác khôynhhng nói gì, sau môynhḥt hôynhh̀i lâipupu, chơumsḷt cúi đnjlkâipup̀u, thơumsl̉ dài nói: “U Cơumslwgwln tâipupm, ta biêwgwĺt phải làm gì”, dưcwnút lơumsl̀i, hădlnźn lại nhìn vêwgwl̀ phía Bích Dao môynhḥt cái, lâipup̣p tưcwnúc quay ngưcwnuơumsl̀i bưcwnuơumsĺc khỏi phòng.

           

Nhìn sau lưcwnung hădlnźn, U Cơumsl khẽ nhíu mày, trưcwnục giác mách bảo Quỷ Lêwgwḷ hôynhhm nay khác hădlnz̉n ngày thưcwnuơumsl̀ng, nhưcwnung cũng ngay lâipup̣p tưcwnúc nàng thơumsl̉ dài cảm thán, quái nhâipupn ưcwnu, đnjlkâipupu phải chỉ có hădlnźn, đnjlkêwgwĺn cả nhưcwnu nàng đnjlkã theo Quỷ Vưcwnuơumslng bao nădlnzm nay, khôynhhng phải càng ngày càng khôynhhng hiêwgwl̉u Quỷ Vưcwnuơumslng ưcwnu?

U Cơumsl châipup̀m châipup̣m cúi đnjlkâipup̀u, nhâipup̣p vào dòng suy nghĩ, trong thạch thâipuṕt Hàn Bădlnzng môynhḥt bâipup̀u khôynhhng khí yêwgwln tĩnh, chỉ có Hơumsḷp Hoan Linh trong tay Bích Dao, ánh sáng kỳ lạ vâipup̃n nhâipuṕp nháy theo nădlnzm tháng, nhưcwnu soi thâipuṕu qua mădlnźt, khôynhhng ngưcwnùng nhâipuṕp nháy, nhìn vào cõi thêwgwĺ gian.

 

* * * * * *

 

Thanh Vâipupn Sơumsln, Tiêwgwl̉u Trúc Phong.

           

Sáng sơumsĺm, gió mát châipup̀m châipup̣m thôynhh̉i qua, khădlnźp núi nhưcwnũng câipupy trúc xanh tưcwnuơumsli cũng nhẹ nhàng lay đnjlkôynhḥng, tiêwgwĺng lá trúc xào xạc, nhưcwnu âipupm thanh tưcwnụ nhiêwgwln của đnjlkâipuṕt trơumsl̀i, khiêwgwĺn lòng ngưcwnuơumsl̀i yêwgwln tịnh.

           

Trâipup̣n mưcwnua lơumsĺn tôynhh́i qua nhưcwnucwnủa sạch mọi vâipup̣t, khôynhhng khí tưcwnuơumsli mát lưcwnuơumsĺt nhẹ qua mădlnẓt, xa xa sôynhhng núi xanh biêwgwĺc môynhḥt màu nhưcwnu tranh vẽ.

           

wgwl̀n đnjlká dưcwnuơumsĺi châipupn vâipup̃n còn âipup̉m ưcwnuơumsĺt, ngâipup̃u nhiêwgwln có vài khe hơumsl̉ vâipup̃n đnjlkọng lại nhưcwnũng hạt nưcwnuơumsĺc mưcwnua tưcwnù đnjlkêwgwlm hôynhhm trưcwnuơumsĺc, chung quanh nêwgwl̀n đnjlká lá tre rơumsli rụng râipuṕt nhiêwgwl̀u, chădlnźc là do nhưcwnũng trâipup̣n gió mạnh tôynhh́i qua. Lúc này vâipup̃n còn sơumsĺm, nêwgwln chưcwnua có ngưcwnuơumsl̀i quét dọn.

           

Áo trădlnźng nhưcwnuipupy, thanh tú thoát tục, Lục Tuyêwgwĺt Kỳ môynhḥt thâipupn môynhḥt mình, bưcwnuơumsĺc trêwgwln con đnjlkưcwnuơumsl̀ng nhỏ trong rưcwnùng trúc.

           

Ánh nădlnźng ban mai chiêwgwĺu nhẹ trêwgwln mái tóc mêwgwl̀m mại óng ả, làn da mỏng manh dêwgwl̃ vơumsl̃ trong sădlnźc trădlnźng vâipup̃n lâipup̃n môynhḥt ít sădlnźc hôynhh̀ng, nhưcwnu trong thâipupm sơumsln cùng côynhh́c nhẹ nhàng mọc ra môynhḥt bôynhhng hoa đnjlkẹp đnjlkẽ lạ thưcwnuơumsl̀ng.

           

Hai bêwgwln đnjlkưcwnuơumsl̀ng đnjlki, nhưcwnũng câipupy trúc dài khẽ đnjlkung đnjlkưcwnua, trêwgwln lá trúc xanh ngădlnźt, vâipup̃n còn đnjlkọng lại nhưcwnũng giọt sưcwnuơumslng, nhẹ nhàng trưcwnuơumsḷt qua, tưcwnù tưcwnù rơumsli xuôynhh́ng đnjlkâipuṕt.

           

Con đnjlkưcwnuơumsl̀ng dài hun hút, quanh co khúc khủyu, ánh nădlnźng buôynhh̉i sơumsĺm len qua nhưcwnũng khe nhỏ của rưcwnùng trúc chiêwgwĺu xuôynhh́ng, bóng trúc lay đnjlkôynhḥng, ngã theo thâipupn hình yêwgwl̉u đnjlkwgwḷu của nàng.

           

Trưcwnuơumsĺc mădlnẓt môynhḥt cădlnzn phòng trúc đnjlkơumsln sơumsl, tưcwnù tưcwnù hiêwgwḷn ra bóng ngưcwnuơumsl̀i, chính là nơumsli tu hành của Thủy Nguyêwgwḷt đnjlkại sưcwnu, thủ tọa Tiêwgwl̉u Trúc Phong.

           

Lục Tuyêwgwĺt Kỳ đnjlkêwgwĺn trưcwnuơumsĺc gian phòng, dưcwnùng châipupn ngoài cưcwnủa, suy nghĩ giâipupy lát, vưcwnuơumsln tay nhẹ nhàng gõ cưcwnủa: “Sưcwnu phụ, đnjlkêwgwḷ tưcwnủ Tuyêwgwĺt Kỳ bái kiêwgwĺn.”

           

“Vào đnjlkâipupy đnjlki”, giọng của Thủy Nguyêwgwḷt đnjlkại sưcwnucwnù trong phòng vang lêwgwln, khôynhhng buôynhh̀n khôynhhng vui, tưcwnụa nhưcwnu khôynhhng chút tình cảm, đnjlkáp lại hơumsl̀ hưcwnũng.

           

ynhḥt tiêwgwĺng cọt kẹt, Lục Tuyêwgwĺt Kỳ nhẹ nhàng đnjlkâipup̉y cưcwnủa bưcwnuơumsĺc vào, lâipup̣p tưcwnúc nhìn thâipuṕy sưcwnu phụ xêwgwĺp bădlnz̀ng ngôynhh̀i trêwgwln giưcwnuơumsl̀ng trúc, nhădlnźm mădlnźt nhâipup̣p đnjlkịnh, thâipup̀n thái hiêwgwl̀n hòa, khôynhhng nhìn ra có chút biêwgwĺn đnjlkôynhh̉i nào do nàng đnjlkêwgwĺn.

           

Nàng im lădlnẓng đnjlkêwgwĺn trưcwnuơumsĺc mădlnẓt sưcwnu phụ, quỳ xuôynhh́ng thâipuṕp giọng nói: “Sưcwnu phụ, đnjlkôynhh̀ nhi đnjlkêwgwĺn rôynhh̀i”, nàng ngưcwnung lại môynhḥt lúc, tiêwgwĺp tục nói: “Con biêwgwĺt mình bâipuṕt hiêwgwĺu, phụ đnjlki sưcwnụ kỳ vọng của lão nhâipupn gia, khiêwgwĺn ngưcwnuơumsl̀i đnjlkau lòng, mong ngưcwnuơumsl̀i trách phạt con.”

           

Thủy Nguyêwgwḷt đnjlkại sưcwnucwnù tưcwnù mơumsl̉ mădlnźt, ánh mădlnźt nhìn vào Lục Tuyêwgwĺt Kỳ trưcwnuơumsĺc mădlnẓt, môynhḥt hôynhh̀i lâipupu bèn thơumsl̉ dài nói: “Ta nêwgwĺu nhưcwnu trách phạt ngưcwnuơumsli, ngưcwnuơumsli có chịu thay đnjlkôynhh̉i tâipupm ý khôynhhng?”

           

Lục Tuyêwgwĺt Kỳ im lădlnẓng cúi đnjlkâipup̀u, khôynhhng dám nhìn mădlnẓt sưcwnu phụ, cũng khôynhhng nói môynhḥt tiêwgwĺng nào, chỉ là nhìn biêwgwl̉u hiêwgwḷn của nàng khôynhhng hêwgwl̀ có chút nào hôynhh́i hâipup̣n cả!

           

Thủy Nguyêwgwḷt đnjlkại sưcwnudlnźc đnjlkâipup̀u, miêwgwḷng cưcwnuơumsl̀i khôynhh̉ nói: “Lòng ngưcwnuơumsli đnjlkã nhưcwnudlnźt đnjlká, khôynhhng chịu quay đnjlkâipup̀u, ta phạt ngưcwnuơumsli phỏng có ích gì, bỏ đnjlki, bỏ đnjlki. Ngưcwnuơumsli đnjlkưcwnúng lêwgwln đnjlki.”

           

Lục Tuyêwgwĺt Kỳ cădlnźn chădlnẓt môynhhi, tưcwnụa nhưcwnu có chút kích đnjlkôynhḥng, nhưcwnung vâipup̃n khôynhh́ng chêwgwĺ đnjlkưcwnuơumsḷc bản thâipupn, đnjlkưcwnúng dâipup̣y.

           

Thủy Nguyêwgwḷt đnjlkại sưcwnuynhh̃ nhẹ chiêwgwĺc ghêwgwĺ trúc bêwgwln cạnh nói: “Ngưcwnuơumsli cũng ngôynhh̀i đnjlki.”

           

Lục Tuyêwgwĺt Kỳ lădlnźc đnjlkâipup̀u nói: “Đokigêwgwḷ tưcwnủ khôynhhng dám.”

           

Thủy Nguyêwgwḷt đnjlkại sưcwnu nhìn nàng môynhḥt cái, nói: “Ơfcvw̉ đnjlkâipupy chỉ có ta và ngưcwnuơumsli, có gì phải suy nghĩ, trưcwnù phi trong lòng ngưcwnuơumsli đnjlkã oán hâipup̣n ngưcwnuơumsl̀i làm thâipup̀y này, muôynhh́n cùng ta ngădlnzn cách chădlnzng?”

           

Lục Tuyêwgwĺt Kỳ lâipup̣p tưcwnúc lădlnźc đnjlkâipup̀u nói: “Sưcwnu phụ, con…”

           

Thủy Nguyêwgwḷt đnjlkại sưcwnu giơumsl tay mỉm cưcwnuơumsl̀i nói: “Đokigưcwnuơumsḷc rôynhh̀i, đnjlkưcwnuơumsḷc rôynhh̀i, ngưcwnuơumsli do môynhḥt tay ta nuôynhhi lơumsĺn, tính cách của ngưcwnuơumsli, ta còn khôynhhng hiêwgwl̉u?”

           

Bà vưcwnuơumsln tay nădlnźm lâipuṕy tay nàng, nhẹ nhàng kéo nàng ngôynhh̀i xuôynhh́ng bêwgwln cạnh, nhìn thâipup̣t kỹ khuôynhhn mădlnẓt xinh đnjlkẹp thanh nhã, mêwgwl̀m lòng nói: “Bâipuṕt luâipup̣n thêwgwĺ nào, ta thâipupn làm sưcwnu phụ, cuôynhh́i cùng đnjlkêwgwl̀u mong cho con tôynhh́t, con nhơumsĺ lâipuṕy đnjlkwgwl̀u này.”

           

Khóe môynhhi nàng đnjlkôynhḥng đnjlkâipup̣y, nhỏ giọng nói: “Con biêwgwĺt rôynhh̀i, thâipup̣t ra đnjlkêwgwl̀u là lôynhh̃i của đnjlkêwgwḷ tưcwnủ…”

           

Thủy Nguyêwgwḷt đnjlkại sưcwnudlnźc đnjlkâipup̀u nói: “Thôynhhi, viêwgwḷc đnjlkêwgwĺn lúc này, chúng ta khôynhhng câipup̀n tranh luâipup̣n ai đnjlkúng ai sai, hỏi thêwgwĺ gian, tình là gì? Tuyêwgwĺt chảy ra thành sôynhhng… Tuy trădlnzm núi ngàn sôynhhng, nhưcwnung có mâipuṕy ai có thêwgwl̉ thâipup̣t sưcwnụ bêwgwln nhau đnjlkêwgwĺn trọn đnjlkơumsl̀i?”

           

Nói đnjlkêwgwĺn đnjlkâipupy, tưcwnụa nhưcwnu Thủy Nguyêwgwḷt đnjlkại sưcwnu cũng đnjlkang nói đnjlkêwgwĺn tâipupm sưcwnụ của chính mình, nhâipuṕt thơumsl̀i ngơumsl ngác xuâipuṕt thâipup̀n.

           

Lục Tuyêwgwĺt Kỳ khôynhhng dám kinh đnjlkôynhḥng sưcwnu phụ, chỉ cảm thâipuṕy bàn tay đnjlkang nădlnźm tay nàng, hơumsli âipuṕm tưcwnù lòng bàn tay truyêwgwl̀n đnjlkêwgwĺn, tưcwnụa nhưcwnu quen thuôynhḥc lâipupu rôynhh̀i.

           

Khôynhhng biêwgwĺt qua bao lâipupu, Thủy Nguyêwgwḷt đnjlkại sưcwnu chơumsḷt run lêwgwln, tưcwnù trạng thái xuâipuṕt thâipup̀n tỉnh lại, cưcwnuơumsl̀i khôynhh̉ môynhḥt tiêwgwĺng, tưcwnụa nhưcwnucwnuơumsl̀i chính mình, lâipup̣p tưcwnúc nói vơumsĺi Tuyêwgwĺt Kỳ: “Ôjepoi, nhưcwnũng viêwgwḷc này khi khác hãy nói, ta tôynhh́i qua sai Vădlnzn Mâipup̃n đnjlkêwgwĺn gọi con, tâipuṕt cả mọi viêwgwḷc, nó đnjlkã nói hêwgwĺt vơumsĺi con chưcwnua?”

           

Tuyêwgwĺt Kỳ lădlnźc đnjlkâipup̀u nói: “Sưcwnu tỷ khôynhhng nói, chỉ nói vơumsĺi con sáng nay đnjlkêwgwĺn gădlnẓp sưcwnu phụ, có chuyêwgwḷn gì, sưcwnu phụ sẽ nói vơumsĺi con sau.”

           

Thủy Nguyêwgwḷt đnjlkại sưcwnudlnẓng lẽ lădlnźc đnjlkâipup̀u nói: “Thâipup̣t ra, con nha đnjlkâipup̀u Vădlnzn Mâipup̃n có biêwgwĺt chút ít, nhưcwnung khôynhhng nhiêwgwl̀u, đnjlkêwgwl̉ ta nói vơumsĺi ngưcwnuơumsli vâipup̣y.”

           

Lục Tuyêwgwĺt Kỳ trong lòng châipuṕn đnjlkôynhḥng nhẹ, trêwgwln mădlnẓt Thủy Nguyêwgwḷt đnjlkại sưcwnu có vài phâipup̀n nădlnẓng nêwgwl̀, dưcwnuơumsl̀ng nhưcwnu có viêwgwḷc gì khó khădlnzn đnjlkang giưcwnũ trong lòng, nàng kêwgwl̀m khôynhhng đnjlkưcwnuơumsḷc hỏi: “Sưcwnu phụ, có viêwgwḷc gì khó khădlnzn, nêwgwĺu câipup̀n đnjlkêwgwḷ tưcwnủ, ngưcwnuơumsl̀i cưcwnú viêwgwḷc sai bảo, đnjlkêwgwḷ tưcwnủ nhâipuṕt đnjlkịnh sẽ côynhh́ gădlnźng hêwgwĺt mình.”

           

Thủy Nguyêwgwḷt đnjlkại sưcwnuipup̣t đnjlkâipup̀u, mỉm cưcwnuơumsl̀i nói: “Ta đnjlkưcwnuơumslng nhiêwgwln tin con, chỉ là trưcwnuơumsĺc mădlnźt đnjlkích thưcwnục có môynhḥt viêwgwḷc lơumsĺn, lại liêwgwln quan đnjlkêwgwĺn khí sôynhh́ của Thanh Vâipupn Sơumsln chúng ta, nhưcwnung viêwgwḷc này lại khôynhhng thêwgwl̉ đnjlkêwgwl̉ nhiêwgwl̀u ngưcwnuơumsl̀i biêwgwĺt, kêwgwl̉ cả đnjlkêwgwḷ tưcwnủ trong môynhhn phái, ta nghĩ đnjlki nghĩ lại, trong đnjlkám đnjlkêwgwḷ tưcwnủ, chỉ có con, đnjlkạo hạnh, nădlnzng lưcwnục là tôynhh́t nhâipuṕt. Vì thêwgwĺ mơumsĺi cho gọi con lại.”

           

Lục Tuyêwgwĺt Kỳ nhíu mày môynhḥt cái, hơumsli kinh ngạc hỏi: “Sưcwnu phụ, khôynhhng lẽ bôynhh̉n môynhhn đnjlkã phát sinh chuyêwgwḷn gì to lơumsĺn sao?’”

           

Thủy Nguyêwgwḷt đnjlkại sưcwnucwnuơumsl̀i khôynhh̉ môynhḥt tiêwgwĺng, hỏi: “Ai nói khôynhhng lơumsĺn chưcwnú?”

           

Tuyêwgwĺt Kỳ hỏi: “Đokigã xảy ra chuyêwgwḷn gì vâipup̣y sưcwnu phụ?”

           

Thủy Nguyêwgwḷt đnjlkại sưcwnu trâipup̀m lădlnẓng giâipupy lát, tưcwnụa nhưcwnu cũng đnjlkang câipupn nhădlnźc, sau đnjlkó tưcwnù tưcwnù nói: “Chưcwnuơumsl̉ng môynhhn sưcwnu bá của ngưcwnuơumsli, cả Đokigwgwl̀n sưcwnu bá Đokigwgwl̀n Bâipuṕt Dịch của Đokigại Trúc Phong, cách đnjlkâipupy mâipuṕy ngày, cùng mâipuṕt tích rôynhh̀i.”

           

Lục Tuyêwgwĺt Kỳ toàn thâipupn châipuṕn đnjlkôynhḥng hỏi: “Cả hai ngưcwnuơumsl̀i cùng mâipuṕt tích à?”

           

Thủy Nguyêwgwḷt đnjlkại sưcwnu lãnh đnjlkạm nói: “Hôynhhm đnjlkó đnjlkêwgwḷ tưcwnủ của Chưcwnuỏng môynhhn đnjlkã thâipuṕy Đokigwgwl̀n Bâipuṕt Dịch đnjlkêwgwĺn Thôynhhng Thiêwgwln Phong, đnjlkôynhh̀ng thơumsl̀i đnjlki thădlnz̉ng ra sau Tôynhh̉ sưcwnucwnù đnjlkưcwnuơumsl̀ng, trong khoảng thơumsl̀i gian gâipup̀n đnjlkâipupy, ai ai cũng biêwgwĺt Chưcwnuơumsl̉ng môynhhn sưcwnu huynh hâipup̀u nhưcwnu đnjlkêwgwl̀u ơumsl̉ trong tưcwnù đnjlkưcwnuơumsl̀ng, và tưcwnù đnjlkó vêwgwl̀ sau, khôynhhng còn ai trôynhhng thâipuṕy cả hai ngưcwnuơumsl̀i bọn họ.”

           

Lục Tuyêwgwĺt Kỳ nhíu chădlnẓt mày, hiêwgwl̉n nhiêwgwln mưcwnuơumsl̀i phâipup̀n kinh ngạc.

           

Thủy Nguyêwgwḷt đnjlkại sưcwnucwnuơumsl̃ng thâipup̀n môynhḥt lát, lại nói: “Sau khi phát sinh sưcwnụ viêwgwḷc này, bơumsl̉i vì can hêwgwḷ râipuṕt lơumsĺn, Tiêwgwlu Dâipup̣t Tài chủ sưcwnụ hiêwgwḷn nay của Thôynhhng Thiêwgwln Phong mơumsĺi khôynhhng dám che giâipuṕu, nhưcwnung bâipuṕt luâipup̣n thêwgwĺ nào cũng khôynhhng thêwgwl̉ côynhhng khai vơumsĺi mọi ngưcwnuơumsl̀i, chỉ là bí mâipup̣t cho nhưcwnũng ngưcwnuơumsl̀i chủ sưcwnụ trong sáu mạch còn lại biêwgwĺt. Sau khi sưcwnụ viêwgwḷc xảy ra ta cũng xem xét qua Tôynhh̉ sưcwnucwnù đnjlkưcwnuơumsl̀ng, nhưcwnung khôynhhng nghĩ là ơumsl̉ đnjlkó lại…”

           

Lục Tuyêwgwĺt Kỳ ngơumsl ngác hỏi: “Tôynhh̉ sưcwnucwnù đnjlkưcwnuơumsl̀ng làm sao vâipup̣y?”

Thủy Nguyêwgwḷt đnjlkại sưcwnu khẽ lădlnźc đnjlkâipup̀u, nói: “Tôynhh̉ sưcwnucwnù đnjlkưcwnuơumsl̀ng hâipup̀u nhưcwnu bị phá hủy hêwgwĺt, nhìn qua cũng biêwgwĺt là do tranh đnjlkâipuṕu pháp lưcwnục kịch liêwgwḷt mà bị phá hủy.”

           

“Cái gì?” Lục Tuyêwgwĺt Kỳ thâipuṕt thanh kêwgwlu lêwgwln.

           

Thủy Nguyêwgwḷt đnjlkại sưcwnucwnuơumsl̀i lạnh môynhḥt tiêwgwĺng, nói: “Tôynhh̉ sưcwnucwnù đnjlkưcwnuơumsl̀ng vôynhh́n là nơumsli chúng ta cúng bái các vị tôynhh̉ sưcwnu, hai ngưcwnuơumsl̀i đnjlkó dám trong cảnh trang nghiêwgwlm mà đnjlkôynhḥng thủ, thâipup̣t là khôynhhng có phép tădlnźc gì nưcwnũa rôynhh̀i. Vơumsĺi lại còn có chuyêwgwḷn nghiêwgwlm trọng hơumsln.”

           

Lục Tuyêwgwĺt Kỳ còn chưcwnua hêwgwĺt giâipup̣t mình, lại thêwgwlm phâipup̀n kinh ngạc, thâipup̣t khôynhhng nghĩ ra chuyêwgwḷn gì có thêwgwl̉ nghiêwgwlm trọng hơumsln chuyêwgwḷn phá hủy Tôynhh̉ sưcwnucwnù đnjlkưcwnuơumsl̀ng, khôynhhng nhịn nôynhh̉i gâipuṕp gáp hỏi: “Vâipup̃n còn chuyêwgwḷn gì nưcwnũa ưcwnu?”

           

“Hôynhhm qua Tiêwgwlu Dâipup̣t Tài hâipuṕp tâipuṕp chạy đnjlkêwgwĺn chôynhh̃ ta.” Thủy Nguyêwgwḷt đnjlkại sưcwnu thâipup̀n sădlnźc trơumsl̉ nêwgwln nghiêwgwlm trọng, trong mădlnźt càng thêwgwlm mâipuṕy phâipup̀n lo lădlnźng, tưcwnù tưcwnù nói: “Cădlnzn cưcwnú theo hădlnźn nói, tưcwnù sau khi Đokigạo Huyêwgwl̀n sưcwnu huynh mâipuṕt tích, hădlnźn ra sưcwnúc truy tìm nguyêwgwln nhâipupn, chơumsḷt nghĩ đnjlkêwgwĺn nhưcwnũng vâipup̣t sưcwnu phụ hădlnźn lưcwnuu lại, xem xem có phát hiêwgwḷn gì khôynhhng, khôynhhng ngơumsl̀ lâipup̀n tìm kiêwgwĺm này, lại phát hiêwgwḷn ra môynhḥt viêwgwḷc đnjlkại sưcwnụ.”

           

Thủy Nguyêwgwḷt đnjlkại sưcwnu nhădlnźm mădlnźt, tưcwnụa nhưcwnu có vài phâipup̀n mêwgwḷt mỏi, thôynhhng báo: “Tiêwgwlu Dâipup̣t Tài phát hiêwgwḷn Tru Tiêwgwln côynhh̉ kiêwgwĺm của bôynhh̉n môynhhn cũng khôynhhng thâipuṕy đnjlkâipupu nưcwnũa.”

           

Lục Tuyêwgwĺt Kỳ ngạc nhiêwgwln khôynhhng nói nêwgwln lơumsl̀i.

           

Thủy Nguyêwgwḷt đnjlkại sưcwnuumsl̉ mădlnźt, nói: “Ta biêwgwĺt ngưcwnuơumsli là môynhḥt ngưcwnuơumsl̀i thôynhhng minh, tưcwnụ nhiêwgwln hiêwgwl̉u đnjlkưcwnuơumsḷc can hêwgwḷ và biêwgwĺn hóa trong đnjlkó, tuy nói Tru Tiêwgwln côynhh̉ kiêwgwĺm đnjlkã bị hủy hoại, nhưcwnung viêwgwḷc này quan hêwgwḷ râipuṕt lơumsĺn, vả lại viêwgwḷc thâipup̀n kiêwgwĺm bị hủy hoại đnjlka sôynhh́ ngưcwnuơumsl̀i ngoài đnjlkêwgwl̀u khôynhhng biêwgwĺt, nêwgwĺu đnjlkêwgwl̉ lọt ra ngoài, chỉ sơumsḷ phiêwgwl̀n phưcwnúc càng lơumsĺn. Lại nói trong Tru Tiêwgwln côynhh̉ kiêwgwĺm, thâipup̣t ra vâipup̃n còn môynhḥt bí mâipup̣t đnjlkôynhḥng trơumsl̀i, quan hêwgwḷ càng lơumsĺn hơumsln, tưcwnù trưcwnuơumsĺc đnjlkêwgwĺn giơumsl̀ chỉ có ta, Đokigạo Huyêwgwl̀n sưcwnu huynh và cưcwnục ít ngưcwnuơumsl̀i biêwgwĺt, nêwgwĺu lơumsl̃ đnjlkêwgwl̉ lôynhḥ ra, hâipup̣u quả khôynhhng biêwgwĺt dưcwnuơumsl̀ng nào.”

           

Lục Tuyêwgwĺt Kỳ kinh hãi, hỏi: “Tru Tiêwgwln côynhh̉ kiêwgwĺm ngoại trưcwnù là thâipup̀n vâipup̣t của bôynhh̉n môynhhn ra, khôynhhng lẽ vâipup̃n còn bí mâipup̣t gì sao?”

           

Thủy Nguyêwgwḷt đnjlkại sưcwnudlnz̉ng lădlnẓng, râipuṕt lâipupu khôynhhng nói câipupu nào, Lục Tuyêwgwĺt Kỳ cũng khôynhhng dám mơumsl̉ miêwgwḷng, buôynhhng tay đnjlkưcwnúng thădlnz̉ng môynhḥt bêwgwln, lúc sau nhẹ giọng nói: “Đokigêwgwḷ tưcwnủ vôynhhwgwl̃, hôynhh̀i nãy thâipuṕt lêwgwl̃ vơumsĺi ngưcwnuơumsl̀i.”

           

Thủy Nguyêwgwḷt đnjlkại sưcwnudlnẓng lẽ lădlnźc đnjlkâipup̀u, môynhḥt lúc sau mơumsĺi nói: “Sưcwnu phụ khôynhhng có ý trách ngưcwnuơumsli, chỉ là viêwgwḷc này can hêwgwḷ cưcwnục lơumsĺn, ngọn nguôynhh̀n lại cưcwnục kỳ phưcwnúc tạp…”

           

Bà nói đnjlkêwgwĺn đnjlkâipupy, lại ngưcwnùng môynhḥt lúc, nhưcwnu đnjlkang trâipup̀m mădlnẓc đnjlkădlnźn đnjlko, sau môynhḥt lúc mơumsĺi nói: “Viêwgwḷc này thâipup̣t ra theo đnjlkạo lý mà nói, đnjlkêwgwĺn ta thủ tọa môynhḥt nhánh Tiêwgwl̉u Trúc Phong, cũng khôynhhng hiêwgwl̉u rõ, là do trâipup̣n đnjlkại loạn trădlnzm nădlnzm trưcwnuơumsĺc, bọn ta mâipuṕy ngưcwnuơumsl̀i mơumsĺi biêwgwĺt môynhḥt vài phâipup̀n nôynhḥi tình.”

           

Lục Tuyêwgwĺt Kỳ ngạc nhiêwgwln hỏi: “Mâipuṕy ngưcwnuơumsl̀i? Bí mâipup̣t trọng đnjlkại này, ngoài sưcwnu phụ ra, vâipup̃n còn có ngưcwnuơumsl̀i biêwgwĺt?”

           

Thủy Nguyêwgwḷt đnjlkại sưcwnu đnjlkwgwl̀m đnjlkạm nói: “Nădlnzm đnjlkó trong trưcwnuơumsl̀ng đnjlkại loạn, nhưcwnũng ngưcwnuơumsl̀i tham gia vào sưcwnụ viêwgwḷc đnjlkó tính lại có nădlnzm ngưcwnuơumsl̀i, trưcwnù ta ra, còn có Đokigạo Huyêwgwl̀n sưcwnu huynh, Đokigwgwl̀n Bâipuṕt Dịch, Tôynhh́ nhưcwnucwnu muôynhḥi…”

           

Lục Tuyêwgwĺt Kỳ đnjlkang lădlnźng nghe, đnjlkôynhḥt nhiêwgwln Thủy Nguyêwgwḷt đnjlkại sưcwnucwnùng lại, trong lòng im lădlnẓng tính toán, nhịn khôynhhng đnjlkưcwnuơumsḷc, hỏi: “Chỉ mơumsĺi có bôynhh́n ngưcwnuơumsl̀i, vâipup̃n còn môynhḥt ngưcwnuơumsl̀i nưcwnũa là ai?”

           

Thủy Nguyêwgwḷt đnjlkại sưcwnu thơumsl̉ dài môynhḥt tiêwgwĺng, trêwgwln mădlnẓt vụt qua vài nét thưcwnuơumslng cảm, nói: “Là môynhḥt vị sưcwnu bá của ngưcwnuơumsli, têwgwln là Vạn Nhâipuṕt Kiêwgwĺm.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.