N am Cư
ngauơ
aeajng. Thâ
uiij̣p Vạn Đ
djzgại Sơ
aeajn.
Làn gió lạnh â
uiijm u lạnh lẽo khiê
vofén ngư
ngauơ
aeaj̀i ta nô
cqwg̉i da gà, trê
vofen trơ
aeaj̀i mâ
uiijy đ
xyvlen trĩu thâ
uiij́p và huyê
vofẹt đ
xyvlô
cqwg̣ng u tô
cqwǵi sâ
uiiju thă
btgbm thă
btgb̉m dâ
uiij̀n dâ
uiij̀n hiê
vofẹn rõ, báo hiê
vofẹu hang đ
xyvlô
cqwg̣ng ác ma trong truyê
vofẻn thuyê
vofét đ
xyvlang mô
cqwg̃i lúc mô
cqwg̣t gâ
uiij̀n. Lục Tuyê
vofét Kỳ và mâ
uiij́y ngư
ngauơ
aeaj̀i kia đ
xyvlư
ngaúng ơ
aeaj̉ mô
cqwg̣t nơ
aeaji bê
vofen ngoài, cách Sâ
uiijn Ma cô
cqwg̉ đ
xyvlô
cqwg̣ng chư
ngaùng mư
ngauơ
aeaj̀i mâ
uiij́y trư
ngauơ
aeaj̣ng, dõi nhìn vê
vofè phía hang đ
xyvlô
cqwg̣ng đ
xyvló.
Phía xa xa, mô
cqwg̣t bư
ngaúc tư
ngauơ
aeaj̣ng đ
xyvlá quay mă
btgḅt vào hang đ
xyvlô
cqwg̣ng sâ
uiiju thă
btgbm thă
btgb̉m, đ
xyvlâ
uiiju lư
ngaung lại phía họ, cô
cqwg đ
xyvlô
cqwg̣c đ
xyvlư
ngaúng ơ
aeaj̉ cư
ngaủa hang Sâ
uiijn Ma cô
cqwg̉ đ
xyvlô
cqwg̣ng, ngoài bư
ngaúc tư
ngauơ
aeaj̣ng đ
xyvló ra, khô
cqwgng còn vâ
uiij̣t gì khác.
Lý Tuâ
uiijn nhìn hang đ
xyvlô
cqwg̣ng, tư
ngaụa hô
cqwg̀ cũng hơ
aeaji că
btgbng thă
btgb̉ng, thâ
uiij́p giọng nói: “Đ
djzgúng là chô
cqwg̃ này rô
cqwg̀i”.
Â
hxqgm phong rú rít, đ
xyvlô
cqwg̣t nhiê
vofen vút cao lê
vofen mâ
uiij́y bư
ngaục, khiê
vofén ngư
ngauơ
aeaj̀i ta rùng cả mình. Mâ
uiij́y ngư
ngauơ
aeaj̀i đ
xyvlạo hạnh cao thâ
uiijm như
ngau Lục Tuyê
vofét Kỳ, Tă
btgbng Thư
ngau Thư
ngau và Lý Tuâ
uiijn, tư
ngaụ nhiê
vofen khô
cqwgng sơ
aeaj̣ â
uiijm khí lâ
uiij̉n khuâ
uiij́t trong luô
cqwg̀ng gió u ám, mà mư
ngauơ
aeaj̀i mâ
uiij́y đ
xyvlê
vofẹ tư
ngaủ Phâ
uiij̀n Hư
ngauơ
aeajng cô
cqwǵc đ
xyvli cùng bọn họ, cũng đ
xyvlê
vofèu là như
ngaũng cao thủ tră
btgbm ngư
ngauơ
aeaj̀i tuyê
vofẻn mô
cqwg̣t, phâ
uiij̀n lơ
aeaj́n nét mă
btgḅt vâ
uiij̃n như
ngau thư
ngauơ
aeaj̀ng.
Tă
btgbng Thư
ngau Thư
ngau ngoảnh đ
xyvlâ
uiij̀u nói: “Nơ
aeaji đ
xyvlâ
uiijy yê
vofeu khí quả nhiê
vofen râ
uiij́t nă
btgḅng, chỉ có đ
xyvliê
vofèu chúng ta quan sát đ
xyvlã lâ
uiiju, mà khô
cqwgng có mô
cqwg̣t yê
vofeu thú nào chạy ra, thâ
uiij̣t là kỳ quái”.
Lục Tuyê
vofét Kỳ gâ
uiij̣t đ
xyvlâ
uiij̀u, như
ngaung thâ
uiij̀n tình bă
btgbng lạnh hoàn toàn khô
cqwgng thay đ
xyvlô
cqwg̉i, hơ
aeaj̀ hư
ngaũng nói: “Đ
djzgã đ
xyvlê
vofén đ
xyvlâ
uiijy rô
cqwg̀i, chúng ta qua đ
xyvló thì hơ
aeajn, gă
btgḅp ma thú yê
vofeu nghiê
vofẹt nào, cũng có thê
vofẻ sơ
aeaj́m đ
xyvlô
cqwǵi phó”. Nói đ
xyvloạn, khô
cqwgng đ
xyvlơ
aeaj̣i bọn Lý Tuâ
uiijn trả lơ
aeaj̀i, đ
xyvli thă
btgb̉ng lê
vofen phía trư
ngauơ
aeaj́c.
Lý Tuâ
uiijn và Tă
btgbng thư
ngau Thư
ngau nhìn nhau, Tă
btgbng Thư
ngau Thư
ngau cư
ngauơ
aeaj̀i khan, nhún nhún vai, bư
ngauơ
aeaj́c châ
uiijn theo. Lý Tuâ
uiijn tư
ngaù đ
xyvlă
btgb̀ng sau nhìn theo bóng dáng yê
vofẻu đ
xyvliê
vofẹu, đ
xyvlô
cqwg̣t nhiê
vofen thâ
uiij̀m thơ
aeaj̉ dài, đ
xyvlô
cqwǵi vơ
aeaj́i y, bóng hình đ
xyvló thâ
uiij̣t khô
cqwgng biê
vofét đ
xyvlã xuâ
uiij́t hiê
vofẹn trong cơ
aeajn mơ
aeaj của y bao nhiê
vofeu làn, như
ngaung quả thư
ngaục khi có cơ
aeaj hô
cqwg̣i đ
xyvlê
vofẻ ơ
aeaj̉ bê
vofen nhau, khoảng cách tư
ngaụa hô
cqwg̀ xa càng thê
vofem xa.
Y trâ
uiij̀m ngâ
uiijm mô
cqwg̣t lát, khoát tay, gọi mâ
uiij́y vị sư
ngau đ
xyvlê
vofẹ đ
xyvlă
btgb̀ng sau lư
ngaung đ
xyvli theo.
* * * * * *
Ơ
itqỷ đ
xyvlă
btgb̀ng xa, gâ
uiij̀n bư
ngaúc tư
ngauơ
aeaj̣ng đ
xyvlá thâ
uiij̀n bí nơ
aeaji cư
ngaủa hang Sâ
uiijn Ma Cô
cqwg̉ Đ
djzgô
cqwg̣ng, đ
xyvlô
cqwg̣t ngô
cqwg̣t có mô
cqwg̣t bóng đ
xyvlen lư
ngauơ
aeaj́t qua, rư
ngauơ
aeaj̣t vào trong hang, chính là bóng của Hă
btgb́c Mô
cqwg̣c.
Y vư
ngaùa lư
ngauơ
aeaj́t vào, sâ
uiiju trong hang bô
cqwg̃ng vô
cqwg cơ
aeaj́ vang lê
vofen mô
cqwg̣t tiê
voféng rê
vofen khẽ, chính là tiê
voféng của hung linh Hă
btgb́c Hô
cqwg̉, tiê
vofép đ
xyvló hơ
aeaji sư
ngauơ
aeajng hư
ngau ảo trong khô
cqwgng trung bă
btgb́t đ
xyvlâ
uiij̀u ngư
ngaung tụ, cho thâ
uiij́y hung linh să
btgb́p xuâ
uiij́t hiê
vofẹn lâ
uiij̀n nư
ngaũa. Đ
djzgúng lúc đ
xyvló, Hă
btgb́c Mô
cqwg̣c â
uiij̉n sau bô
cqwg̣ áo đ
xyvlen đ
xyvlô
cqwg̣t ngô
cqwg̣t hét lê
vofen gâ
uiij́p gáp: “Đ
djzgại ca, huynh đ
xyvlư
ngaùng ra vô
cqwg̣i, nghe đ
xyvlê
vofẹ nói”.
Hung linh Hă
btgb́c Hô
cqwg̉ cư
ngauơ
aeaj̀i gă
btgb̀n, như
ngaung hơ
aeaji sư
ngauơ
aeajng màu tră
btgb́ng trong khô
cqwgng trung bă
btgb́t vâ
uiij̃n tiê
vofép tục ngư
ngaung tụ, hiê
vofẻn nhiê
vofen khô
cqwgng màng đ
xyvlê
vofén lơ
aeaj̀i Hă
btgb́c Mô
cqwg̣c: “Súc sinh ngư
ngauơ
aeaji còn dám quay vê
vofè ư
ngau?”.
Hă
btgb́c Mô
cqwg̣c đ
xyvlư
ngaúng trong bóng â
uiijm u nơ
aeaji góc hang: “Sau khi huynh hiê
vofẹn thâ
uiijn, khó tránh khỏi kinh đ
xyvlô
cqwg̣ng như
ngaũng ngư
ngauơ
aeaj̀i vư
ngaùa lại đ
xyvlâ
uiijy, hô
cqwgm nay ngư
ngauơ
aeaj̀i đ
xyvlê
vofén Sâ
uiijn Ma cô
cqwg̉ đ
xyvlô
cqwg̣ng ùn ùn khô
cqwgng ngơ
aeaj́t, vì viê
vofẹc gì, lẽ nào huynh còn khô
cqwgng biê
vofét?”.
Hơ
aeaji sư
ngauơ
aeajng tră
btgb́ng hư
ngau ảo đ
xyvlô
cqwg̣t nhiê
vofen dư
ngaùng lại giư
ngaũa trơ
aeaj̀i, khô
cqwgng tiê
vofép tục tă
btgbng thê
vofem, mà cũng khô
cqwgng có ý đ
xyvlịnh tan ra, giâ
uiijy lát sau, tiê
voféng Hă
btgb́c Hô
cqwg̉ lạnh lẽo vang lê
vofen: “Ngư
ngauơ
aeaji có ý gì?”.
Hă
btgb́c Mô
cqwg̣c rì râ
uiij̀m: “Họ đ
xyvlê
vofén đ
xyvlâ
uiijy, tư
ngaụ nhiê
vofen là muô
cqwǵn đ
xyvlô
cqwǵi phó vơ
aeaj́i ngư
ngauơ
aeaj̀i trong hang này, bâ
uiij́t kê
vofẻ thê
vofé nào, đ
xyvlâ
uiijy chă
btgb̉ng phải là đ
xyvliê
vofèu huynh vâ
uiij̃n hy vọng sao? Huô
cqwǵng hô
cqwg̀ lúc sơ
aeaj́m huynh đ
xyvlã đ
xyvlê
vofẻ ngư
ngauơ
aeaj̀i ta vào, hiê
vofẹn tại sao khô
cqwgng đ
xyvlê
vofẻ thê
vofem nhiê
vofèu ngư
ngauơ
aeaj̀i vào nư
ngaũa, có gì là khô
cqwgng đ
xyvlư
ngauơ
aeaj̣c?”.
Bê
vofen ngoài cư
ngaủa hang, xa xa vă
btgb̉ng đ
xyvlê
vofén tiê
voféng bư
ngauơ
aeaj́c châ
uiijn, như
ngaũng ngư
ngauơ
aeaj̀i đ
xyvló, đ
xyvlã đ
xyvlê
vofén gâ
uiij̀n hang đ
xyvlô
cqwg̣ng cô
cqwg̉ xư
ngaua â
uiijm u sâ
uiiju thă
btgb̉m này.
Hơ
aeaji sư
ngauơ
aeajng đ
xyvlô
cqwg̣t nhiê
vofen tản ra, nháy mă
btgb́t đ
xyvlã tan biê
vofén trong luô
cqwg̀ng gió â
uiijm u mạnh rát thô
cqwg̉i tơ
aeaj́i tư
ngaù sâ
uiiju trong huyê
vofẹt đ
xyvlô
cqwg̣ng, hâ
uiij̀u như
ngau cùng lúc, bóng đ
xyvlen của Hă
btgb́c Mô
cqwg̣c cũng lâ
uiij̉n luô
cqwgn vào màn tô
cqwǵi.
Lục Tuyê
vofét Kỳ, Tă
btgbng Thư
ngau Thư
ngau và mâ
uiij́y ngư
ngauơ
aeaj̀i bọn Lý Tuâ
uiij́n, mô
cqwg̣t khă
btgb́c sau, xuâ
uiij́t hiê
vofẹn trư
ngauơ
aeaj́c cư
ngaủa hang Sâ
uiijn Ma Cô
cqwg̉ Đ
djzgô
cqwg̣ng.
Tă
btgbng Thư
ngau Thư
ngau dè dă
btgḅt nhìn sâ
uiiju vào bóng tô
cqwǵi thă
btgbm thă
btgb̉m của huyê
vofẹt đ
xyvlô
cqwg̣ng, chau mày, hiê
vofẻn nhiê
vofen cảm thâ
uiij́y có chút bâ
uiij́t an trư
ngauơ
aeaj́c nơ
aeaji mà bê
vofen trong yê
vofeu khí nă
btgḅng nê
vofè lại nguỵ dị khó lư
ngauơ
aeaj̀ng vâ
uiij̣y. Lý Tuâ
uiij́n bê
vofen cạnh y cũng có mâ
uiij́y phâ
uiij̀n tư
ngauơ
aeajng đ
xyvlô
cqwg̀ng, cũng chau mày, như
ngaung trê
vofen nét mă
btgḅt, ánh mă
btgb́t lại â
uiij̉n uơ
aeaj́c lô
cqwg̣ ra đ
xyvlô
cqwgi chút kinh ngạc và bâ
uiij́t ngơ
aeaj̀, y châ
uiij̀m châ
uiij̣m đ
xyvli lại mâ
uiij́y bư
ngauơ
aeaj́c gâ
uiij̀n cư
ngaủa hang, như
ngaung tâ
uiij́t cả đ
xyvlê
vofèu bình tĩnh, ngoài luô
cqwg̀ng gió â
uiijm u că
btgb́t da că
btgb́t thịt thì khô
cqwgng có mô
cqwg̣t â
uiijm thanh gì cả.
Đ
djzgiê
vofèu này khiê
vofén Lý Tuâ
uiij́n hơ
aeaji thă
btgb́c mă
btgb́c, y chă
btgbm chú nhìn Sâ
uiijn Ma cô
cqwg̉ đ
xyvlô
cqwg̣ng, im lìm khô
cqwgng nói, tư
ngaụa như
ngau đ
xyvlang nghĩ ngơ
aeaj̣i đ
xyvliê
vofèu gì.
Khác vơ
aeaj́i hai chàng trai, sau khi đ
xyvlê
vofén bê
vofen ngoài hang đ
xyvlô
cqwg̣ng, Lục Tuyê
vofét Kỳ lâ
uiij̣p tư
ngaúc chuyê
vofẻn sư
ngaụ chú ý tư
ngaù bóng tô
cqwǵi tă
btgbm mịt mù thâ
uiijm u trong đ
xyvlô
cqwg̣ng sang pho tư
ngauơ
aeaj̣ng đ
xyvlá phụ nư
ngaũ thâ
uiij̀n bí mà cô
cqwg đ
xyvlô
cqwg̣c đ
xyvlư
ngaúng bê
vofen, nàng châ
uiij̣m rãi đ
xyvli đ
xyvlê
vofén trư
ngauơ
aeaj́c mă
btgḅt pho tư
ngauơ
aeaj̣ng, chă
btgbm chú nhìn nó.
Ngư
ngauơ
aeaj̀i phụ nư
ngaũ bă
btgb̀ng đ
xyvlá khô
cqwgng biê
vofét đ
xyvlã trải qua gió sư
ngauơ
aeajng mư
ngaua tuyê
vofét bao nhiê
vofeu tháng nă
btgbm, tư
ngaù trê
vofen xuô
cqwǵng dư
ngauơ
aeaj́i chô
cqwg̃ nào cũng hă
btgb̀n in như
ngaũng vê
vofét tích hao mòn và tàn phá, như
ngaung dư
ngauơ
aeaj̀ng như
ngau có cảm ư
ngaúng, Lục Tuyê
vofét Kỳ nhâ
uiij̣n thâ
uiij́y rõ rành rành, să
btgb́c thái của tư
ngauơ
aeaj̣ng đ
xyvlá vâ
uiij̃n sinh đ
xyvlô
cqwg̣ng như
ngau còn sô
cqwǵng, gư
ngauơ
aeajng mă
btgḅt nàng hơ
aeaji sâ
uiij̀u héo, man mác thư
ngauơ
aeajng cảm, trong đ
xyvlô
cqwgi mă
btgb́t nàng, phảng phâ
uiij́t vẻ mê
vofe mang, lă
btgḅng lẽ nhìn sâ
uiiju vào trong cô
cqwg̉ đ
xyvlô
cqwg̣ng thâ
uiij̀n bí, như
ngau mong đ
xyvlơ
aeaj̣i đ
xyvliê
vofèu gì, lại như
ngau tâ
uiijm sư
ngaụ đ
xyvliê
vofèu gì.
Chỉ là trong hàng ngàn hàng vạn nă
btgbm, có ai đ
xyvlã nghe thâ
uiij́y như
ngaũng lơ
aeaj̀i tâ
uiijm sư
ngaụ â
uiij́y?
“Lục sư
ngau muô
cqwg̣i, Lục sư
ngau muô
cqwg̣i!”
Đ
djzgô
cqwg̣t nhiê
vofen mâ
uiij́y tiê
voféng gọi kinh ngạc tư
ngaù bê
vofen cạnh vă
btgb̉ng sang, Lục Tuyê
vofét Kỳ giâ
uiij̣t mình, bâ
uiij́t giác thụt lùi, bư
ngaùng tỉnh khỏi nô
cqwg̃i trâ
uiij̀m tư
ngau khó hiê
vofẻu của mình, đ
xyvlư
ngaua mă
btgb́t nhìn xem.
Khuô
cqwgn mă
btgḅt Tă
btgbng Thư
ngau Thư
ngau ra chiê
vofèu kinh dị, còn thoáng vẻ lo lă
btgb́ng: “Lục sư
ngau muô
cqwg̣i, huynh gọi muô
cqwg̣i mâ
uiij́y lâ
uiij̀n rô
cqwg̀i, sao muô
cqwg̣i đ
xyvlê
vofèu khô
cqwgng nghe thâ
uiij́y cả vâ
uiij̣y?”.
Lục Tuyê
vofét Kỳ mă
btgḅt tră
btgb́ng bê
vofẹch, nă
btgb́m tay buô
cqwgng hai bê
vofen hô
cqwgng tư
ngaù tư
ngaù nă
btgb́m chă
btgḅt, tư
ngaụ dư
ngaung phát hiê
vofẹn là bă
btgb́t đ
xyvlâ
uiij̀u tư
ngaù khi nào, lòng bàn tay mình đ
xyvlã nhơ
aeajm nhơ
aeaj́p mô
cqwg̀ hô
cqwgi. Nàng hít thơ
aeaj̉ thâ
uiij̣t sâ
uiiju, trâ
uiij́n tĩnh lại nhạt nhẽo nói:
“Khô
cqwgng sao, các huynh phát hiê
vofẹn đ
xyvlư
ngauơ
aeaj̣c gì chư
ngaua?”.
Tă
btgbng Thư
ngau Thư
ngau lă
btgb́c đ
xyvlâ
uiij̀u: “Chư
ngaua, ơ
aeaj̉ đ
xyvlâ
uiijy ngoài gió tà có vẻ ngụy dị cư
ngaú lùa tư
ngaùng cơ
aeajn, đ
xyvlê
vofén tô
cqwgng tích mô
cqwg̣t con yê
vofeu thú cũng khô
cqwgng nhìn thâ
uiij́y”.
Đ
djzgoạn y ngoảnh sang Lý Tuâ
uiijn: “Lý sư
ngau huynh, huynh có phát hiê
vofẹn ra đ
xyvliê
vofèu gì khô
cqwgng?”.
Lý Tuâ
uiijn trâ
uiij̀m ngâ
uiijm giâ
uiijy lâ
uiiju, cũng lă
btgb́c đ
xyvlâ
uiij̀u: “Chă
btgb̉ng có gì, như
ngaung ơ
aeaj̉ đ
xyvlâ
uiijy đ
xyvlúng là cô
cqwg̉ quái…”.
Tă
btgbng Thư
ngau Thư
ngau lạ lùng: “Cô
cqwg̉ quái, cái gì cô
cqwg̉ quái?”.
Lý Tuâ
uiijn giâ
uiij̣t mình, vô
cqwg̣i vã cư
ngauơ
aeaj̀i khan: “Khô
cqwgng có, ta thâ
uiij́y nơ
aeaji này vô
cqwǵn dĩ là sào huyê
vofẹt của Thú Yê
vofeu, sao lại khô
cqwgng có bóng dáng Thú Yê
vofeu, vì vâ
uiij̣y mơ
aeaj́i cảm thâ
uiij́y kỳ quái”.
Tă
btgbng Thư
ngau Thư
ngau mỉm cư
ngauơ
aeaj̀i: “Nói cũng đ
xyvlúng, ta cũng đ
xyvlang cảm thâ
uiij́y lạ, muô
cqwg̣i thì sao, Lục sư
ngau muô
cqwg̣i?”.
Lục Tuyê
vofét Kỳ khô
cqwgng đ
xyvláp ngay, că
btgḅp mă
btgb́t trong trẻo của nàng tư
ngaù tư
ngaù loé sáng, liê
voféc nhìn Lý Tuâ
uiijn, Lý Tuâ
uiijn vô
cqwg duyê
vofen vô
cqwg cơ
aeaj́, đ
xyvlô
cqwg̣t nhiê
vofen ho khục khă
btgḅc, ngoảnh đ
xyvlâ
uiij̀u nhìn các đ
xyvlê
vofẹ tư
ngaủ khác của Phâ
uiij̀n Hư
ngauơ
aeajng cô
cqwǵc: “Mâ
uiij́y ngư
ngauơ
aeaj̀i tơ
aeaj́i đ
xyvlâ
uiijy, đ
xyvlư
ngaùng đ
xyvlư
ngaúng xa quá”.
Lục Tuyê
vofét Kỳ nín lă
btgḅng giơ
aeaj̀ lâ
uiiju, ngoảnh đ
xyvlâ
uiij̀u liê
voféc nhìn pho tư
ngauơ
aeaj̣ng đ
xyvlá của ngư
ngauơ
aeaj̀i phụ nư
ngaũ: “Bâ
uiij́t kê
vofẻ ra sao, chúng ta đ
xyvlã đ
xyvlê
vofén đ
xyvlâ
uiijy, quyê
vofét khô
cqwgng thê
vofẻ nư
ngaũa đ
xyvlư
ngauơ
aeaj̀ng bỏ dơ
aeaj̉, mọi ngư
ngauơ
aeaj̀i cùng vào đ
xyvli”.
Tă
btgbng Thư
ngau Thư
ngau gâ
uiij̣t đ
xyvlâ
uiij̀u: “Khô
cqwgng sai”.
Nói đ
xyvloạn, y ngoảnh sang Lý Tuâ
uiijn: “Lý sư
ngau huynh, ý huynh sao?”.
Lý Tuâ
uiijn vâ
uiij̃n chau mày, nhâ
uiij̣n thâ
uiij́y mô
cqwg̣t ý nghĩ khó lý giải đ
xyvlang trì níu trong lòng, như
ngaung giâ
uiijy lát sau vâ
uiij̃n đ
xyvláp: “Lục sư
ngau muô
cqwg̣i nói râ
uiij́t đ
xyvlùng, chúng ta nê
vofen vào”.
Tă
btgbng Thư
ngau Thư
ngau xoay mình: “Đ
djzgã vâ
uiij̣y mọi ngư
ngauơ
aeaj̀i cùng đ
xyvli. Như
ngaung nơ
aeaji đ
xyvlâ
uiijy khô
cqwgng phải bình thư
ngauơ
aeaj̀ng, nê
vofen câ
uiij̉n thâ
uiij̣n thì tô
cqwǵt hơ
aeajn. Thê
vofé này nhé, ta đ
xyvli trư
ngauơ
aeaj́c mơ
aeaj̉ đ
xyvlư
ngauơ
aeaj̀ng, Lục sư
ngau muô
cqwg̣i đ
xyvli theo tiê
vofép ư
ngaúng, Lý sư
ngau huynh đ
xyvloạn hâ
uiij̣u, các vị sư
ngau huynh khác của Phâ
uiij̀n Hư
ngauơ
aeajng cô
cqwǵc đ
xyvli ơ
aeaj̉ giư
ngaũa, có đ
xyvlư
ngauơ
aeaj̣c khô
cqwgng?”.
Lý Tuâ
uiijn gâ
uiij̣t đ
xyvlâ
uiij̀u, vư
ngaùa đ
xyvlịnh tán thành, đ
xyvlô
cqwg̣t nhiê
vofen Lục Tuyê
vofét Kỳ ơ
aeaj̉ mô
cqwg̣t bê
vofen lạnh lùng nói: “Như
ngau vâ
uiij̣y khô
cqwgng thoả đ
xyvláng lă
btgb́m, hay là đ
xyvlô
cqwg̉i lại mô
cqwg̣t chút”.
Tă
btgbng Thư
ngau Thư
ngau và Lý Tuâ
uiijn đ
xyvlô
cqwg̀ng thơ
aeaj̀i ngơ
aeaj ngác, Tă
btgbng Thư
ngau Thư
ngau hỏi: “Lục sư
ngau muô
cqwg̣i, ý muô
cqwg̣i thê
vofé nào?”.
Lục Tuyê
vofét Kỳ trâ
uiij̀m ngâ
uiijm: “Muô
cqwg̣i đ
xyvli đ
xyvlâ
uiij̀u tiê
vofen, Tă
btgbng sư
ngau huynh, đ
xyvli cuô
cqwǵi cùng, tâ
uiij́t cả như
ngaũng ngư
ngauơ
aeaj̀i khác và Lý sư
ngau huynh đ
xyvli ơ
aeaj̉ giư
ngaũa, Lý sư
ngau huynh và các vị đ
xyvlê
vofèu là đ
xyvlê
vofẹ tư
ngaủ Phâ
uiij̀n Hư
ngauơ
aeajng cô
cqwǵc, vạn nhâ
uiij́t xảy ra chuyê
vofẹn bâ
uiij́t ngơ
aeaj̀, cũng có ngư
ngauơ
aeaj̀i dê
vofẽ bê
vofè chỉ huy bàn bạc”.
Lý Tuâ
uiijn să
btgb́c mă
btgḅt thay đ
xyvlô
cqwg̉i, tư
ngaụa hô
cqwg̀ đ
xyvlịnh nói gì, như
ngaung Tă
btgbng Thư
ngau Thư
ngau đ
xyvlã cư
ngauơ
aeaj̀i: “À, cũng đ
xyvlúng, huynh sao khô
cqwgng nghĩ đ
xyvlê
vofén đ
xyvliê
vofẻm này, Lục sư
ngau muô
cqwg̣i nói có lý lă
btgb́m, vâ
uiij̣y quyê
vofét đ
xyvlịnh làm thê
vofé nhé”.
Lý Tuâ
uiijn cau mày, như
ngaung cuô
cqwǵi cùng vâ
uiij̃n ngâ
uiij̣m miê
vofẹng, khô
cqwgng hê
vofè hé mô
cqwgi, coi như
ngau mă
btgḅc nhiê
vofen châ
uiij́p nhâ
uiij̣n. Lục Tuyê
vofét Kỳ liê
voféc nhìn y, rô
cqwg̀i quay sang dă
btgḅn Tă
btgbng Thư
ngau Thư
ngau: “Tă
btgbng sư
ngau huynh, huynh đ
xyvli sau cùng, tâ
uiij̀m nhìn sẽ bao quát, dê
vofẽ nă
btgb́m bă
btgb́t đ
xyvlư
ngauơ
aeaj̣c cục diê
vofẹn, dê
vofẽ bê
vofè trù tính”.
Tă
btgbng Thư
ngau Thư
ngau tủm tỉm, ơ
aeaj̉ mô
cqwg̣t góc đ
xyvlô
cqwg̣ mà Lý Tuâ
uiijn và bọn đ
xyvlê
vofẹ tư
ngaủ Phâ
uiij̀n Hư
ngauơ
aeajng cô
cqwǵ kia khô
cqwgng trô
cqwgng thâ
uiij́y, y mau mă
btgb́n quay lư
ngaung lại họ, nháy nháy mă
btgb́t vơ
aeaj́i Lục Tuyê
vofét kỳ, rô
cqwg̀i lâ
uiij̣p tư
ngaúc cư
ngauơ
aeaj̀i xoà: “Lục sư
ngau muô
cqwg̣i yê
vofen tâ
uiijm, có ta đ
xyvloạn hâ
uiij̣u, phiê
vofèn phư
ngaúc gì cũng khô
cqwgng sơ
aeaj̣, ha ha ha…”.
Lục Tuyê
vofét Kỳ nhìn thâ
uiij̣t sâ
uiiju vào mă
btgb́t y, đ
xyvlô
cqwg̣t nhiê
vofen, tư
ngaù khoé miê
vofẹng lô
cqwg̣ ra nét cư
ngauơ
aeaj̀i, râ
uiij́t mơ
aeaj̀, rô
cqwg̀i tan biê
vofén ngay, cho dù vâ
uiij̣y, khoảnh khă
btgb́c rư
ngaục rơ
aeaj̃ â
uiij́y đ
xyvlã thâ
uiij́y bọn đ
xyvlê
vofẹ tư
ngaủ trẻ tuô
cqwg̉i của Phâ
uiij̀n Hư
ngauơ
aeajng cô
cqwǵc đ
xyvlang đ
xyvlư
ngaúng đ
xyvlă
btgb̀ng xa thi thoảng lén lút nhìn trô
cqwg̣m nàng cũng phải lạc hô
cqwg̀n ngơ
aeaj ngâ
uiij̉n, có kẻ khô
cqwgng câ
uiij̀m lòng còn thơ
aeaj̉ dài.
Lý Tuâ
uiijn hư
ngaù khẽ, mă
btgḅt nghiê
vofem lạnh, như
ngaũng â
uiijm thanh bâ
uiij́t bình thư
ngauơ
aeaj̀ng kia vụt lă
btgḅng tă
btgb́t, Lục Tuyê
vofét Kỳ lâ
uiij́y lại vẻ bă
btgbng lãnh muô
cqwgn thuơ
aeaj̉, nhìn lư
ngauơ
aeaj́t xung quanh: “Chúng ta vào nào”.
Nói xong, khô
cqwgng đ
xyvlê
vofẻ ý đ
xyvlê
vofén ai khác, nàng câ
uiij́t bư
ngauơ
aeaj́c đ
xyvli trư
ngauơ
aeaj́c.
Tă
btgbng Thư
ngau Thư
ngau xoay mình cư
ngauơ
aeaj̀i vơ
aeaj́i Lý Tuâ
uiijn: “Lý sư
ngau huynh, chúng ta cũng đ
xyvli thô
cqwgi”.
Lý Tuâ
uiijn gâ
uiij̣t gâ
uiij̣t đ
xyvlâ
uiij̀u, gọi các sư
ngau đ
xyvlê
vofẹ, rô
cqwg̀i bư
ngauơ
aeaj́c lê
vofen theo. Đ
djzgơ
aeaj̣i bọn Lý Tuâ
uiijn và Lục Tuyê
vofét Kỳ bă
btgbng vào trong khô
cqwgng gian â
uiijm ám sâ
uiiju thă
btgb̉m đ
xyvló rô
cqwg̀i, Tă
btgbng Thư
ngau Thư
ngau ung dung nhìn khă
btgb́p lư
ngauơ
aeaj̣t phong cảnh xung quanh, tư
ngaụa hô
cqwg̀ trâ
uiij̀m tư
ngau đ
xyvliê
vofèu gì lát sau, y mơ
aeaj́i mỉm cư
ngauơ
aeaj̀i thâ
uiij̀n bí, khoan thai tiê
vofén vào trong hang đ
xyvlô
cqwg̣ng cô
cqwg̉ xư
ngaua â
uiij́y.
Tiê
voféng bư
ngauơ
aeaj́c châ
uiijn sè sẹ vang vâ
uiij́t trong bóng tô
cqwǵi â
uiijm u, cư
ngaủa vào Sâ
uiijn Ma cô
cqwg̉ đ
xyvlô
cqwg̣ng lại chìm lút giư
ngaũa bâ
uiij̀u khô
cqwgng khí tịch mịch. Tiê
voféng bư
ngauơ
aeaj́c châ
uiijn càng lúc càng khẽ, càng lúc càng xa, cuô
cqwǵi cùng mâ
uiij́t hút, trong bóng đ
xyvlê
vofem, vụt chơ
aeaj́p lê
vofen mô
cqwg̣t thâ
uiijn ảnh, sau đ
xyvló thâ
uiijn hình của Hă
btgb́c Mô
cqwg̣c tư
ngaù bóng tô
cqwǵi bư
ngauơ
aeaj́c ra, châ
uiij̣m rãi đ
xyvli đ
xyvlê
vofén trư
ngauơ
aeaj́c pho tư
ngauơ
aeaj̣ng phụ nư
ngaũ kia, lă
btgb̉ng lă
btgḅng nhìn.
Sau lư
ngaung y, hơ
aeaji sư
ngauơ
aeajng hư
ngau ảo dâ
uiij̀n dâ
uiij̀n trô
cqwg̃i lê
vofen, ngư
ngaung tụ, thâ
uiijn ảnh to lơ
aeaj́n của hung linh Hă
btgb́c Hô
cqwg̉ cũng xuâ
uiij́t hiê
vofẹn, như
ngaung lúc này y khô
cqwgng vă
btgbng ra như
ngaũng lơ
aeaj̀i ác khâ
uiij̉u vơ
aeaj́i Hă
btgb́c Mô
cqwg̣c, mà quay mình dõi vào bóng sâ
uiiju thă
btgb̉m thâ
uiijm u của hang đ
xyvlô
cqwg̣ng mô
cqwg̣t lúc râ
uiij́t lâ
uiiju, cư
ngauơ
aeaj̀i khâ
uiij̉y: “Bọn ngư
ngauơ
aeaj̀i Trung Thô
cqwg̉ này, xâ
uiiju xé lâ
uiij̃n nhau mãi khô
cqwgng thô
cqwgi, lâ
uiij̀n này đ
xyvlê
vofén đ
xyvlâ
uiijy, cũng vâ
uiij̃n lục đ
xyvlục khô
cqwgng ngư
ngaùng”.
Hă
btgb́c Mô
cqwg̣c quay mình, nhạt nhẽo: “Nhâ
uiijn tâ
uiijm xư
ngaua nay đ
xyvlê
vofèu như
ngau vâ
uiij̣y, đ
xyvlư
ngaùng nói là bọn chúng, mà đ
xyvlê
vofén hai huynh đ
xyvlê
vofẹ ta, thâ
uiij̣m chí nư
ngauơ
aeajng nư
ngauơ
aeajng nă
btgbm xư
ngaua, lẽ nào khô
cqwgng như
ngau vâ
uiij̣y?”.
“Cái gì?”. Thâ
uiijn hình đ
xyvlô
cqwg̀ sô
cqwg̣ của hung linh Hă
btgb́c Hô
cqwg̉ quay phă
btgb́t lại, vì tô
cqwǵc đ
xyvlô
cqwg̣ quá gâ
uiij́p quá nhanh, đ
xyvlê
vofén nô
cqwg̃i trê
vofen khô
cqwgng phát ra â
uiijm thanh đ
xyvlục rít như
ngau tiê
voféng gào rô
cqwǵng trâ
uiij̀m trâ
uiij̀m của dã thú, nhìn đ
xyvlê
vofén mă
btgḅt y đ
xyvlã đ
xyvlâ
uiij̀y să
btgb́c giâ
uiij̣n, nanh ác vô
cqwg cùng, y gâ
uiij̀m lê
vofen: “Ngư
ngauơ
aeaji nói cái gì, ngư
ngauơ
aeaji bạo gan khi mạn nư
ngauơ
aeajng nư
ngauơ
aeajng, mà lại ngay trư
ngauơ
aeaj́c mă
btgḅt thâ
uiij̀n tư
ngauơ
aeaj̣ng của nư
ngauong nư
ngauơ
aeajng sao?”.
So vơ
aeaj́i thâ
uiijn hình khô
cqwg̉ng lô
cqwg̀ đ
xyvláng sơ
aeaj̣ của hung linh, vóc dáng Hă
btgb́c Mô
cqwg̣c trô
cqwgng rõ ràng nhỏ bé vô
cqwg cùng, như
ngaung khô
cqwgng hiê
vofẻu sao, tuy khô
cqwgng nhìn rõ mă
btgḅt y, như
ngaung tư
ngaù giọng nói bình tĩnh, có thê
vofẻ nhâ
uiij̣n ra y khô
cqwgng hê
vofè sơ
aeaj̣ hãi, hơ
aeajn nư
ngaũa, còn nhuô
cqwǵm vè chán ngán mơ
aeaj̉i mê
vofẹt.
“Đ
djzgại ca, nê
voféu nư
ngauơ
aeajng nư
ngauơ
aeajng ban đ
xyvlâ
uiij̀u khô
cqwgng có tâ
uiijm kê
vofé, bao nhiê
vofeu nă
btgbm nay, huỵnh cho ră
btgb̀ng cái gì có thê
vofẻ phong â
uiij́n thư
ngaú yê
vofeu nghiê
vofẹt đ
xyvló bâ
uiij́t tư
ngaủ bâ
uiij́t diê
vofẹt trong cô
cqwg̉ đ
xyvlô
cqwg̣ng này?”.
Hung linh Hă
btgb́c Hô
cqwg̉ rõ ràng là nghẹn lơ
aeaj̀i, như
ngaung y vâ
uiij̃n khô
cqwgng muô
cqwǵn thư
ngaùa nhâ
uiij̣n, khă
btgbng khă
btgbng gâ
uiij̀m lê
vofen: “Ngư
ngauơ
aeaji nhă
btgbng cuô
cqwg̣i cái gì vâ
uiij̣y, đ
xyvló đ
xyvlê
vofèu là nư
ngauơ
aeajng nư
ngauơ
aeajng nă
btgbm xư
ngaua…”.
“Hay lă
btgb́m…”. Đ
djzgô
cqwg̣t nhiê
vofen, Hă
btgb́c Mô
cqwg̣c tỏ ra khác hă
btgb̉n vơ
aeaj́i bình thư
ngauơ
aeaj̀ng, că
btgb́t ngang lơ
aeaj̀i hung linh Hă
btgb́c Hô
cqwg̉: “…huynh khỏi phải đ
xyvlem nư
ngauơ
aeajng nư
ngauơ
aeajng ra treo mãi ơ
aeaj̉ mô
cqwg̀m như
ngau thê
vofé, lòng tô
cqwgn sùng thành kính vơ
aeaj́i nư
ngauơ
aeajng nư
ngauơ
aeajng, đ
xyvlê
vofẹ khô
cqwgng ít hơ
aeajn huỵnh mô
cqwg̣t li mô
cqwg̣t tí nào”.
Thâ
uiijn hình to lơ
aeaj́n của hung linh Hă
btgb́c Hô
cqwg̉ cư
ngaúng đ
xyvlơ
aeaj, mă
btgḅt khô
cqwgng kê
vofèm đ
xyvlư
ngauơ
aeaj̣c vẻ kinh ngạc vô
cqwg cùng, giơ
aeaj̀ lâ
uiiju, cơ
aeajn giâ
uiij̣n của y vâ
uiij̃n chư
ngaua bùng phát, thâ
uiij̀n tình bô
cqwg̃ng dư
ngaung lãnh tĩnh, nhìn ngư
ngauơ
aeaj̀i thâ
uiijn kiê
vofép trư
ngauơ
aeaj́c mô
cqwg̣t lư
ngauơ
aeaj̣t tư
ngaù trê
vofen xuô
cqwǵng dư
ngauơ
aeaj́i, y đ
xyvlô
cqwg̣t nhiê
vofen bâ
uiij̣t cư
ngauơ
aeaj̀i, sau đ
xyvló lạnh nhạt bảo:
“Ngư
ngauơ
aeaji làm sao thê
vofé, xư
ngaua nay ngư
ngauơ
aeaji chư
ngaua tư
ngaùng ă
btgbn nói vơ
aeaj́i ta như
ngau vâ
uiij̣y?”.
Hă
btgb́c Mô
cqwg̣c cư
ngauơ
aeaj̀i lạnh như
ngau tư
ngaụ trào, châ
uiij̣m rãi đ
xyvlư
ngaua mă
btgb́t nhìn sang bư
ngaúc tư
ngauơ
aeaj̣ng đ
xyvlá của Vu nư
ngaũ nư
ngauơ
aeajng nư
ngauơ
aeajng Linh Lung, thong thả thô
cqwǵt: “Phải, đ
xyvlê
vofẹ trư
ngauơ
aeaj́c đ
xyvlâ
uiijy quyê
vofét khô
cqwgng tuô
cqwgn ra như
ngaũng lơ
aeaj̀i như
ngau vâ
uiij̣y, như
ngaung vì sao hiê
vofẹn tại đ
xyvlê
vofẹ lại thành như
ngau thê
vofé này? Đ
djzgê
vofẹ tư
ngaụ mình cũng khô
cqwgng biê
vofét, ai có thê
vofẻ giải thích hô
cqwg̣ đ
xyvlê
vofẹ nhỉ?”.
Hung linh Hă
btgb́c Hô
cqwg̉ lạnh lùng: “Đ
djzgó là chuyê
vofẹn của ngư
ngauơ
aeaji, ta khô
cqwgng có hư
ngaúng cũng khô
cqwgng muô
cqwǵn biê
vofét, ngư
ngauơ
aeaji chỉ câ
uiij̀n nói cho ta mô
cqwg̣t chuyê
vofẹn này là đ
xyvlư
ngauơ
aeaj̣c”.
Hă
btgb́c Mô
cqwg̣c thơ
aeaj̀ thâ
uiij̃n nhìn pho tư
ngauơ
aeaj̣ng Linh Lung, lâ
uiij̀m râ
uiij̀m: “Gì?”.
Hung linh Hă
btgb́c Hô
cqwg̉ nói: “Lúc đ
xyvlâ
uiij̀u ngư
ngauơ
aeaji quay lư
ngaung lại di huâ
uiij́n của nư
ngauơ
aeajng nư
ngauơ
aeajng, đ
xyvlại nghịch bâ
uiij́t đ
xyvlạo, lén lút giúp yê
vofeu nghiê
vofẹt kia tìm lại đ
xyvlủ nă
btgbm thánh khí của nă
btgbm tô
cqwg̣c ơ
aeaj̉ Nam Cư
ngauơ
aeajng, phục sinh cho y. Đ
djzgê
vofén nay ngư
ngauơ
aeaji vì sao lại đ
xyvlê
vofẻ ta cho ngư
ngauơ
aeaj̀i vào đ
xyvlô
cqwg̣ng, ý đ
xyvlô
cqwg̀ bâ
uiij́t lơ
aeaj̣i vơ
aeaj́i y?”.
Ánh mă
btgb́t Hă
btgb́c Mô
cqwg̣c tư
ngaù nãy đ
xyvlê
vofén giơ
aeaj̀ chư
ngaua tư
ngaùng rơ
aeaj̀i khỏi tư
ngauơ
aeaj̣ng đ
xyvlá Linh Lung, mô
cqwg̣t lúc lâ
uiiju, thanh â
uiijm của y vang lê
vofen, trâ
uiij̀m thâ
uiij́p mà bi thô
cqwǵng: “Nư
ngauơ
aeajng nư
ngauơ
aeajng nă
btgbm đ
xyvló phong â
uiij́n Thú Thâ
uiij̀n, là làm sai. Chúng ta đ
xyvli theo nư
ngauơ
aeajng nư
ngauơ
aeajng, mư
ngauu câ
uiij̀u bí thuâ
uiij̣t trư
ngauơ
aeaj̀ng sinh, vì vâ
uiij̣y tạo ra như
ngaũng thánh vâ
uiij̣t â
uiij́y, cũng là sai. Đ
djzgê
vofẹ cho ră
btgb̀ng Thú Thâ
uiij̀n tô
cqwg̣i khô
cqwgng đ
xyvláng như
ngau vâ
uiij̣y, khô
cqwgng ngơ
aeaj̀ y chuyê
vofẻn cơ
aeajn giâ
uiij̣n sang thiê
vofen hạ chúng sinh, đ
xyvlê
vofén nô
cqwg̃i tạo ra mô
cqwg̣t trư
ngauơ
aeaj̀ng hạo kiê
vofép lơ
aeaj́n nhâ
uiij́t thê
vofé gian, đ
xyvlê
vofẹ cũng là sai nô
cqwǵt”.
Y cư
ngauơ
aeaj̀i thảm thiê
vofét, đ
xyvlô
cqwg̣t nhiê
vofen quay ngư
ngauơ
aeaj̀i, dang rô
cqwg̣ng hai tay, thanh â
uiijm thê
vofe lê
vofẹ, ngư
ngaủa mă
btgḅt hét: “Sai…sai…sai…! Tâ
uiij́t cả chúng ta vô
cqwǵn dĩ đ
xyvlê
vofèu sai cả…”.
Tiê
voféng hô
cqwg hoán đ
xyvló vang vọng ra xa, núi non vọng hư
ngauơ
aeaj̉ng, như
ngaung trơ
aeaj̀i đ
xyvlâ
uiij́t vâ
uiij̃n lạnh lùng, khô
cqwgng mảy may thay đ
xyvlô
cqwg̉i, lanh lẽo nhìn thê
vofé gian phàm tục.
Hung Linh Hă
btgb́c Hô
cqwg̉ khô
cqwg̉ng lô
cqwg̀ đ
xyvlư
ngaúng bê
vofen cạnh, thâ
uiij́y hă
btgb́c Mô
cqwg̣c đ
xyvlô
cqwg̣t nhiê
vofen đ
xyvlau đ
xyvlơ
aeaj́n thảm não như
ngau vâ
uiij̣y, cũng lă
btgḅng ngư
ngauơ
aeaj̀i đ
xyvli hô
cqwg̉i lâ
uiiju, khô
cqwgng nói mô
cqwg̣t câ
uiiju, chỉ im lìm đ
xyvlư
ngaúng sau lư
ngaung y tròng mă
btgb́t gơ
aeaj̀n gơ
aeaj̣n như
ngaũng â
uiij̉n tình phư
ngaúc tạp, như
ngaung tuyê
vofẹt nhiê
vofen khô
cqwgng có mô
cqwg̣t chút nuơ
aeaj́c mă
btgb́t nào.
Bâ
uiij́t luâ
uiij̣n là y hay Hă
btgb́c Mô
cqwg̣c, trê
vofen thê
vofé gian thảm thư
ngauơ
aeajng này, hàng ngàn hàng vạn nă
btgbm nay, đ
xyvlê
vofèu sơ
aeaj́m đ
xyvlã đ
xyvlánh mâ
uiij́t đ
xyvli cải quyê
vofèn đ
xyvlư
ngauơ
aeaj̣c khóc.
* * * * * *
Lục Tuyê
vofét Kỳ đ
xyvlang đ
xyvli trong Sâ
uiijn Ma cô
cqwg̉ đ
xyvlô
cqwg̣ng, đ
xyvlô
cqwg̣t nhiê
vofen cảm thâ
uiij́y là lạ, bèn ngư
ngaung bư
ngauơ
aeaj́c, quay nhìn con đ
xyvlư
ngauơ
aeaj̀ng vư
ngaùa đ
xyvli qua, như
ngaung sau lư
ngaung mô
cqwg̣t màn đ
xyvlen đ
xyvlă
btgḅc tĩnh mịch, ngoài sư
ngaụ trâ
uiij̀m mă
btgḅc ra, khô
cqwgng có mô
cqwg̣t â
uiijm thanh nào khác.
Mô
cqwg̣t nô
cqwg̃i run sơ
aeaj̣ đ
xyvlô
cqwg̣t nhiê
vofen â
uiij̣p đ
xyvlê
vofén, lòng nàng nhón nháo lô
cqwg̣n nhô
cqwg̣n, lâ
uiiju lă
btgb́m khô
cqwgng bình tĩnh lại đ
xyvlư
ngauơ
aeaj̣c.
Lý Tuâ
uiijn đ
xyvli khô
cqwgng xa sau lư
ngaung khe khẽ hỏi: “Lục sư
ngau muô
cqwg̣i, sao thê
vofé, muô
cqwg̣i phát hiê
vofẹn ra đ
xyvliê
vofèu gì?”.
Lục Tuyê
vofét Kỳ lă
btgḅng lẽ quay mình, hư
ngauơ
aeaj́ng vê
vofè phía trư
ngauơ
aeaj́c, nơ
aeaji đ
xyvló cũng là mô
cqwg̣t màn mịt mơ
aeaj̀ đ
xyvlen đ
xyvlă
btgḅc.
Nàng trâ
uiij̀m ngâ
uiijm giâ
uiijy lát, sau đ
xyvló lă
btgḅng lẽ đ
xyvláp: “Khô
cqwgng có gì, đ
xyvli tiê
vofép nào!”.
Rô
cqwg̀i hít thơ
aeaj̉ thâ
uiij̣t sâ
uiiju, trâ
uiij́n đ
xyvlịnh tinh thâ
uiij̀n, hiê
vofen ngang bư
ngauơ
aeaj́c tiê
vofép, bóng tô
cqwǵi trư
ngauơ
aeaj́c mă
btgḅt nàng tư
ngaù tư
ngaù tan đ
xyvli, vì trong tay, Thiê
vofen Gia thâ
uiij̀n kiê
vofém dâ
uiij̀n dâ
uiij̀n sáng lê
vofen, ánh sáng lam să
btgb́c ô
cqwgn nhu nhẹ nhàng bao phủ lâ
uiij́y mình nàng, trong như
ngau mô
cqwg̣t ảo ảnh.
Sau lư
ngaung, khô
cqwgng biê
vofét có bao nhiê
vofeu ngư
ngauơ
aeaj̀i đ
xyvlang nín thơ
aeaj̀.
Bóng dáng mỹ lê
vofẹ của ngư
ngauơ
aeaj̀i con gái â
uiij́y, quyê
vofét nhiê
vofen bư
ngauơ
aeaj́c tiê
vofép theo con đ
xyvlư
ngauơ
aeaj̀ng tô
cqwǵi tă
btgbm phía trư
ngauơ
aeaj́c, tuy phảng phâ
uiij́t vẻ cô
cqwg đ
xyvlơ
aeajn, như
ngaung khô
cqwgng hê
vofè tỏ ra lư
ngauơ
aeaj̃ng lư
ngaụ.
Đ
djzgoạn đ
xyvlư
ngauơ
aeaj̀ng này, đ
xyvlơ
aeaj̀i ngư
ngauơ
aeaj̀i như
ngau thê
vofé này, nê
vofen đ
xyvli qua, nê
vofen sô
cqwǵng như
ngau thê
vofé nào?
Nàng khô
cqwgng hê
vofẻ ngoảnh lại.
* * * * * *
Sâ
uiiju trong Sâ
uiijn Ma cô
cqwg̉ đ
xyvlô
cqwg̣ng.
Ngọn lư
ngaủa trong lò sư
ngauơ
aeaj̉i lâ
uiiju đ
xyvlơ
aeaj̀i lă
btgḅng lẽ cháy, như
ngaung nê
voféu nhìn kỹ mô
cqwg̣t chút, sẽ phát hiê
vofẹn ra trong lò, dư
ngauơ
aeaj́i ánh sáng của ngọn lư
ngaủa, khô
cqwgng có như
ngaũng thư
ngaú nhiê
vofen liê
vofẹu như
ngau củi hoă
btgḅc dâ
uiij̀u thă
btgb́p, ngọn lư
ngaủa cháy khô
cqwgng ngư
ngaùng, mà lại là mô
cqwg̣t ngọn lư
ngaủa khô
cqwgng biê
vofét cháy lê
vofen nhơ
aeaj̀ đ
xyvlâ
uiiju.
Ngọn lư
ngaủa trong lò sư
ngauơ
aeaj̉i lâ
uiiju đ
xyvlơ
aeaj̀i lă
btgḅng lẽ cháy, như
ngaung nê
voféu nhìn kỹ mô
cqwg̣t chút, sẽ phát hiê
vofẹn ra trong lò, dư
ngauơ
aeaj́i ánh sáng của ngọn lư
ngaủa, khô
cqwgng có như
ngaũng thư
ngaú nhiê
vofen liê
vofẹu như
ngau củi hoă
btgḅc dâ
uiij̀u thă
btgb́p, ngọn lư
ngaủa cháy khô
cqwgng ngư
ngaùng, mà lại là mô
cqwg̣t ngọn lư
ngaủa khô
cqwgng biê
vofét cháy lê
vofen nhơ
aeaj̀ đ
xyvlâ
uiiju.
Ngọn lư
ngaủa nhâ
uiij́p nháy trong khô
cqwgng trung, lư
ngauơ
aeaj̃i lư
ngaủa ngoe nguâ
uiij̉y, chiê
voféu sáng gư
ngauơ
aeajng mă
btgḅt Thú Thâ
uiij̀n, cũng chiê
voféu sáng bóng dáng mô
cqwg̣t nam nhâ
uiijn dâ
uiij̀n dâ
uiij̀n lại gâ
uiij̀n.
Quỷ Lê
vofẹ bư
ngauơ
aeaj́c đ
xyvlê
vofén phía bê
vofen kia ngọn lư
ngaủa, gư
ngauơ
aeajng mă
btgḅt gã trong vâ
uiij̀ng sáng châ
uiij̀m châ
uiij̣m nhìn sang, cùng lúc trô
cqwgng thâ
uiij́y gư
ngauơ
aeajng mă
btgḅt quen thuô
cqwg̣c phía trư
ngauơ
aeaj́c.
Thú Thâ
uiij̀n vâ
uiij̃n ngô
cqwg̀i trê
vofen bê
vofẹ đ
xyvlá nhỏ dư
ngauơ
aeaj́i đ
xyvlâ
uiij́t mỉm cư
ngauơ
aeaj̀i, nhìn Quỷ Lê
vofẹ mô
cqwg̣t lư
ngauơ
aeaj̣t tư
ngaù trê
vofen xuô
cqwǵng dư
ngauơ
aeaj́i: “Ta biê
vofét sơ
aeaj́m muô
cqwg̣n gì cũng có ngư
ngauơ
aeaj̀i đ
xyvlê
vofén, như
ngaung khô
cqwgng ngơ
aeaj̀ ngư
ngauơ
aeaji lại là ngư
ngauơ
aeaj̀i đ
xyvlâ
uiij̀u tiê
vofen đ
xyvlê
vofén nơ
aeaji này”.
Y ngư
ngaùng lơ
aeaj̀i, mỉm cư
ngauơ
aeaj̀i: “Vư
ngaùa bă
btgb́t gă
btgḅp thâ
uiij̀n tình của ta, ngư
ngauơ
aeaji tư
ngaụa hô
cqwg̀ khô
cqwgng ngạc nhiê
vofen, có phải trư
ngauơ
aeaj́c đ
xyvlâ
uiijy lúc chúng ta gă
btgḅp mă
btgḅt, ngư
ngauơ
aeaji đ
xyvlã biê
vofét đ
xyvlư
ngauơ
aeaj̣c thâ
uiijn phâ
uiij̣n của ta?”.
Quỷ Lê
vofẹ thong thả lă
btgb́c đ
xyvlâ
uiij̀u, đ
xyvlô
cqwǵi mă
btgḅt vơ
aeaj́i ngư
ngauơ
aeaj̀i đ
xyvlàn ô
cqwgng nhìn còn râ
uiij́t trẻ mà ô
cqwgn hoà đ
xyvló, khô
cqwgng thê
vofẻ liê
vofen tư
ngauơ
aeaj̉ng vơ
aeaj́i mô
cqwg̣t Thú Thâ
uiij̀n trư
ngauơ
aeaj́c đ
xyvlâ
uiijy đ
xyvlã đ
xyvlem đ
xyvlê
vofén như
ngaũng hạo kiê
vofép kinh hoàng cho thiê
vofen hạ chúng sinh, thê
vofé như
ngaung đ
xyvlâ
uiij́y mơ
aeaj́i là sư
ngaụ thư
ngaục - “Ta sau này mơ
aeaj́i đ
xyvloán ra” - gã lă
btgḅng lẽ đ
xyvláp.
Thú Thâ
uiij̀n nhìn gã, nhẹ nhàng bảo: “Ô
pcjl̀, ta râ
uiij́t hư
ngaùng thú đ
xyvlâ
uiij́y, ngư
ngauơ
aeaji làm sao đ
xyvloán ra đ
xyvlư
ngauơ
aeaj̣c, là do nghe mô
cqwg tả tư
ngauơ
aeaj́ng mạo của ta, y phục của ta, hay vô
cqwg vàn như
ngaũng cư
ngaủ chỉ của ta, mà đ
xyvloán ra thâ
uiijn phâ
uiij̣n?”.
“Đ
djzgê
vofèu khô
cqwgng phải”. Quỷ Lê
vofẹ nói.
Thú Thâ
uiij̀n tư
ngaụa hô
cqwg̀ thích thú: “Ô
pcjl̀, vâ
uiij̣y là cái gì?”.
Quỷ Lê
vofẹ liê
voféc mă
btgb́t sang bê
vofen cạnh y: “Là nó”.
Thú Thâ
uiij̀n châ
uiij̀m châ
uiij̣m gâ
uiij̣t đ
xyvlâ
uiij̀u: “Khô
cqwgng sai, đ
xyvlâ
uiijy đ
xyvlúng là biê
vofẹn pháp tô
cqwǵt nhâ
uiij́t, khô
cqwgng thê
vofẻ sai trâ
uiij̣t đ
xyvlư
ngauơ
aeaj̣c”.
Bê
vofen cạnh y, ác thú Thao Thiê
vofét gâ
uiij̀m gư
ngaù nho nhỏ.
Thú Thâ
uiij̀n thò tay ra, tư
ngaù xa nhìn lại, Quỷ Lê
vofẹ thâ
uiij̣m chí cũng có thê
vofẻ nhâ
uiij̣n ra cánh tay đ
xyvló chơ
aeaj̣t nhạt mô
cqwg̣t cách kỳ lạ, tư
ngaụa hô
cqwg̀ vô
cqwǵn khô
cqwgng phải là tay ngư
ngauơ
aeaj̀i, cánh tay đ
xyvló khô
cqwg héo vỏ vàng đ
xyvlê
vofén nô
cqwg̃i y như
ngau cánh tay gã nhìn thâ
uiij́y khi gă
btgḅp đ
xyvlại vu sư
ngau lâ
uiij̀n đ
xyvlâ
uiij̀u ơ
aeaj̉ Thâ
uiij́t Lý Đ
djzgô
cqwg̀ng.
Cánh tay nhìn có vẻ yê
voféu ơ
aeaj́t đ
xyvló khe khẽ phủi mâ
uiij́y lâ
uiij̀n, tư
ngaụa hô
cqwg̀ đ
xyvlư
ngauơ
aeaj̣c an ủi, Thao Thiê
vofét bình tĩnh lại, tư
ngaù tư
ngaù phục xuô
cqwǵg đ
xyvlâ
uiij́t. Đ
djzgô
cqwg̀ng thơ
aeaj̀i, con khỉ Tiê
vofẻu Hô
cqwgi vâ
uiij̃n đ
xyvlơ
aeaj̣i tư
ngaù nãy đ
xyvlê
vofén giơ
aeaj̀ trê
vofen vai Quỷ Lê
vofẹ lại dâ
uiij̀n dà trư
ngauơ
aeaj̣t xuô
cqwǵng, đ
xyvlư
ngaúng trê
vofen mă
btgḅt đ
xyvlâ
uiij́t gãi đ
xyvlâ
uiij̀u mô
cqwg̣t lúc, rô
cqwg̀i nhìn Quỷ Lê
vofẹ và Thú Thâ
uiij̀n, cảm thâ
uiij́y giư
ngaũa hai ngư
ngauơ
aeaj̀i này khô
cqwgng có ý hă
btgb̀n thù mạnh mẽ như
ngau nó dư
ngaụ tư
ngauơ
aeaj̉ng.
Nó nghĩ ngơ
aeaj̣i giâ
uiijy lát, sau đ
xyvló châ
uiij̀m châ
uiij̣m, châ
uiij̀m châ
uiij̣m đ
xyvli lại gâ
uiij̀n Thao Thiê
vofét, Thao Thiê
vofét hiê
vofẻn nhiê
vofen cũng phát hiê
vofẹn ra đ
xyvliê
vofẻm này, ngoái đ
xyvlâ
uiij̀u nhìn sang, chú ý theo dõi bư
ngauơ
aeaj́c châ
uiijn của con khỉ xám ba mă
btgb́t. Râ
uiij́t nhanh, Tiê
vofẻu Hô
cqwgi lại gâ
uiij̀n bê
vofen mình Thao Thiê
vofét, nó nhách miê
vofẹng cư
ngauơ
aeaj̀i, dang rô
cqwg̣ng hai tay, cái đ
xyvluô
cqwgi sau lư
ngaung vê
vofẻnh lê
vofen hạ xuô
cqwǵng, sau đ
xyvló, nó châ
uiij̣m rãi thò tay ra, rơ
aeaj̀ lê
vofen đ
xyvlâ
uiij̀u Thao Thiê
vofét.
Ánh mă
btgb́t của Quỷ Lê
vofẹ và Thú Thâ
uiij̀n, tạm thơ
aeaj̀i đ
xyvlê
vofèu bị thu hút vê
vofè phía Tiê
vofẻu Hô
cqwgi, có đ
xyvliê
vofèu hai ngư
ngauơ
aeaj̀i họ đ
xyvlê
vofèu khô
cqwgng lê
vofen tiê
voféng, chỉ lă
btgb̉ng lă
btgḅng quan sát. Nhìn đ
xyvlô
cqwg̣ng tác của Tiê
vofẻu Hô
cqwgi, Quỷ Lê
vofẹ đ
xyvlô
cqwg̣t nhiê
vofen bàng hoàng, đ
xyvlã có lâ
uiij̀n, nhiê
vofèu nă
btgbm vê
vofè trư
ngauơ
aeaj́c, khi gã còn là Trư
ngauơ
aeajng Tiê
vofẻu Phàm bình dị trê
vofen ngọn Đ
djzgại Trúc Phong, Tiê
vofẻu Hô
cqwgi cũng đ
xyvlã tiê
vofép câ
uiij̣n vơ
aeaj́i con chó ta Đ
djzgại Hoàng của Đ
djzgiê
vofèn Bâ
uiij́t Dịch như
ngau vâ
uiij̣y.
Thao Thiê
vofét thâ
uiij̣n trọng nhỏm mình, như
ngaung khô
cqwgng đ
xyvlư
ngaúng dâ
uiij̣y ngay, hơ
aeaji nghi hoă
btgḅc, nó ngoảnh đ
xyvlâ
uiij̀u nhìn chủ nhâ
uiijn, thâ
uiij́y thái đ
xyvlô
cqwg̣ của THú Thâ
uiij̀n có vẻ khô
cqwgng mâ
uiij́y bâ
uiij̣n tâ
uiijm, cũng khô
cqwgng khó chịu chút nào, tư
ngaúc thơ
aeaj̀i nó ngoảnh đ
xyvlâ
uiij̀u lại, tay của Tiê
vofẻu Hô
cqwgi đ
xyvlã rơ
aeaj̀ tơ
aeaj́i trê
vofen đ
xyvlâ
uiij̀u nó.
Trong mũi trong miê
vofẹng Thao Thiê
vofét, đ
xyvlô
cqwg̣t nhiê
vofen bâ
uiij̣t ra mô
cqwg̣t tiê
voféng phì phì, tư
ngaụa hô
cqwg̀ thị uy, Tiê
vofẻu Hô
cqwgi giâ
uiij̣t thót, rụt vô
cqwg̣i tay vê
vofè, sau đ
xyvló phát hiê
vofẹn Thao Thiê
vofét khô
cqwgng hê
vofè có ý tâ
uiij́n cô
cqwgng, như
ngaung trong ánh mă
btgb́t ánh lê
vofen vẻ cảnh giác, nhìn mình.
Tiê
vofẻu Hô
cqwgi nhe ră
btgbng “chí chí”, nó lê
vofẻnh khê
vofẻnh bư
ngauơ
aeaj́c đ
xyvli trê
vofen đ
xyvlâ
uiij́t, đ
xyvlô
cqwg̣t nhiê
vofen nhảy lê
vofen, vọt đ
xyvlê
vofén đ
xyvlư
ngaùng bê
vofen mình Thao Thiê
vofét. Thao Thiê
vofét giâ
uiij̣t mình, thâ
uiijn hình hơ
aeaji rúm lại, như
ngaung con khỉ Tiê
vofẻu Hô
cqwgi đ
xyvlã châ
uiij̣m rãi xoa đ
xyvlâ
uiij̀u nó. Đ
djzgô
cqwǵi vơ
aeaj́i Tiê
vofẻu Hô
cqwgi, cái đ
xyvlâ
uiij̀u hung dư
ngaũ đ
xyvlanh ác của THao Thiê
vofét chỉ như
ngau mô
cqwg̣t nơ
aeaji râ
uiij́t thâ
uiijn quen.
Cái mô
cqwg̀m ta đ
xyvlỏ lòm của Thao Thiê
vofét phát ra như
ngaũng tiê
vofégn gư
ngaù gư
ngaù khe khẽ, tư
ngaụa hô
cqwg̀ oán hơ
aeaj̀n, như
ngaung giâ
uiijy lát sau, nó đ
xyvlã uê
vofẻ oải, duô
cqwg̃i mình lại như
ngau cũ, đ
xyvlâ
uiij̀u ngả lê
vofen châ
uiijn trư
ngauơ
aeaj́c, bô
cqwg̣ dạng buô
cqwg̀n rũ như
ngau muô
cqwǵn ngủ, mà Tiê
vofẻu Hô
cqwgi ngô
cqwg̀i sát bê
vofen mình, thi thoảng cư
ngauơ
aeaj̀i khe khẽ “chi chi chi chi”, vuô
cqwǵt ve cái đ
xyvlâ
uiij̀u con thú.
Giư
ngaũa hai con linh thú, dư
ngauơ
aeaj̀ng như
ngau đ
xyvlã khô
cqwgng còn rào cản nào.
Ánh mă
btgb́t của Quỷ Lê
vofẹ và Thú Thâ
uiij̀n, châ
uiij̣m rãi rơ
aeaj̀i khỏi bọn chúng, nhâ
uiij́t thơ
aeaj̀i cùng trâ
uiij̀m mă
btgḅc.
Cũng khô
cqwgng biê
vofét trải qua bao lâ
uiiju, Thú Thâ
uiij̀n đ
xyvlô
cqwg̣t nhiê
vofen mỉm cư
ngauơ
aeaj̀i:
“Kỳ thư
ngaục bọn chúng còn khoái lạc hơ
aeajn chúng ta, có phải khô
cqwgng?”.
Quỷ Lê
vofẹ im lìm khô
cqwgng đ
xyvláp.
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.