Tru Tiên

Chương 207 : Trùng Phùng

    trước sau   
   

T hanh Vâkoakn Sơiuyon, Đkoakại Trúc Phong.

ejkkn ngoài Thủ Tĩnh đsxhbưndfhơiuyòng, đsxhbám đsxhbêejkḳ tưndfh̉ của Đkoakại Trúc Phong tưndfh̀ Tôyupǵng đsxhbại nhâkoakn đsxhbêejkḱn Đkoakôyupg̃ Tâkoaḱt Thưndfh, xêejkḱp thành hàng dọc đsxhbưndfh́ng trưndfhơiuyóc cưndfh̉a, săiysýc măiysỵt đsxhbêejkk̀u có vẻ lo lăiysýng sôyupǵt ruôyupg̣t, chôyupǵc chôyupǵc lại hưndfhơiuyóng vêejkk̀ Thủ Tĩnh đsxhbưndfhơiuyòng nghe ngóng.

 

Qua môyupg̣t lúc, tưndfh̀ bêejkkn trong vang lêejkkn tiêejkḱng bưndfhơiuyóc châkoakn, môyupg̣t ngưndfhơiuyòi nưndfh̃ tưndfh̉ bưndfhơiuyóc ra, chính là Văiysyn Mâkoak̃n của Tiêejkk̉u Trúc Phong.

 

Đkoakám đsxhbêejkḳ tưndfh̉ Đkoakại Trúc Phong chạy vôyupg̣i đsxhbêejkḱn, Tôyupǵng Đkoakại Nhâkoakn nhìn đsxhbăiysýng sau Văiysyn Mâkoak̃n chăiysỷng có ai, thâkoaḱp giọng hỏi: “Sưndfhndfhơiuyong của huynh sao rôyupg̀i?”.

 

iysyn Mâkoak̃n gâkoaḳt đsxhbâkoak̀u, nói khẽ: “Tình hình Tôyupgndfhyupg giơiuyò cũng khôyupgng có gì nghiêejkkm trọng, chỉ là lúc trơiuyỏ vêejkk̀ đsxhbôyupg̣t nhiêejkkn bị ngâkoaḱt đsxhbi, nghe sưndfh phụ muôyupg̣i nói do xúc đsxhbôyupg̣ng lo lăiysýng quá, hiêejkḳn ngưndfhơiuyòi đsxhbang ơiuyỏ trong khuyêejkkn nhủ, sưndfhyupg đsxhbã tỉnh lại rôyupg̀i”.

 

Đkoakám đsxhbêejkḳ tưndfh̉ cùng thơiuyỏ phào, nhưndfhng chăiysỷng vì thêejkḱ mà săiysýc măiysỵt trơiuyỏ nêejkkn tưndfhơiuyoi tỉnh.

 

Đkoakôyupg̃ Tâkoaḱt Thưndfhiysýc măiysỵt khôyupg̉ sơiuyỏ nói: “Thâkoaḳt là trơiuyòi năiysýng bôyupg̃ng có sét! Sưndfh phụ thì khôyupgng có tin tưndfh́c gì, giơiuyò thì lại đsxhbêejkḱn luơiuyọt sưndfhndfhơiuyong chút nưndfh̃a thì xảy ra chuyêejkḳn…”.

 

“Câkoakm miêejkḳng!”. Tôyupǵng Đkoakại Nhâkoakn trưndfh̀ng măiysýt quát lêejkkn, Đkoakôyupg̃ Tâkoaḱt Thưndfhndfhơiuyòi khôyupg̉, lăiysýc đsxhbâkoak̀u khôyupgng nói gì.

 

yupǵng Đkoakại Nhâkoakn quay ngưndfhơiuyòi vêejkk̀ phía Văiysyn Mâkoak̃n, nói: “Sưndfh huynh có nhơiuyò muôyupg̣i phâkoakn phó gì cho huynh khôyupgng?”.

 

iysyn Mâkoak̃n lăiysýc lăiysýc đsxhbâkoak̀u, nói: “Khôyupgng có, Tôyupgndfhyupg chỉ nói mâkoaḱy câkoaku vơiuyói sưndfh phụ muôyupg̣i rôyupg̀i bảo muôyupg̣i ra ngoài, dưndfhơiuyòng nhưndfh có viêejkḳc gì đsxhbó khôyupgng muôyupǵn cho muôyupg̣i biêejkḱt.”.




 

yupǵng Đkoakại Nhâkoakn săiysýc măiysỵt râkoak̀u râkoak̀u, nói: “Cái này…”.

iysyn Mâkoak̃n thâkoaḱy Tôyupǵng Đkoakại Nhâkoakn sôyupǵt ruôyupg̣t, khôyupgng nén đsxhbưndfhơiuyọc mơiuyói khuyêejkkn:

“Tôyupǵng sưndfh huynh, huynh cũng đsxhbưndfh̀ng sôyupǵt ruôyupg̣t quá, dù sao cũng chăiysỷng có chuyêejkḳn gì to tát, khôyupgng phải còn có Tôyupgndfhyupg và sưndfh phụ muôyupg̣i sao! Giơiuyò xảy ra chuyêejkḳn, Tôyupgndfhndfhơiuyong thì tim nát lòng tan, huỵnh phải cưndfh́ng răiysýn làm gưndfhơiuyong cho mọi ngưndfhơiuyòi mơiuyói đsxhbúng chưndfh́”.

 

yupǵng đsxhbại nhâkoakn thơiuyỏ dài, gâkoaḳt đsxhbâkoak̀u nói: “Muôyupg̣i nói đsxhbúng”.

 

iysýn trâkoak̀m măiysỵc môyupg̣t lúc rôyupg̀i quay sang mâkoaḱy sưndfh đsxhbêejkḳ nói: “Đkoakưndfhơiuyọc rôyupg̀i, đsxhbưndfhơiuyọc rôyupg̀i, giơiuyò đsxhbã biêejkḱt sưndfhndfhơiuyong khôyupgng viêejkḳc gì cả, mọi ngưndfhơiuyòi cũng khôyupgng câkoak̀n phải đsxhbưndfh́ng ơiuyỏ đsxhbâkoaky nưndfh̃a, nêejkḱu sưndfhndfhơiuyong mà trôyupgng thâkoaḱy lại càng làm ngưndfhơiuyòi thêejkkm lo lăiysýng. Mọi ngưndfhơiuyòi vêejkk̀ phòng của mình trưndfhơiuyóc đsxhbi, ta ơiuyỏ đsxhbâkoaky đsxhbưndfh́ng trưndfḥc môyupg̣t lúc là đsxhbưndfhơiuyọc”.

 

Ngôyupg Đkoakại Nghĩa, Hà Đkoakại Trí cùng đsxhbám Đkoakôyupg̃ Tâkoaḱt Thưndfh quay sang nhìn nhau, trâkoak̀m măiysỵc môyupg̣t lúc, lão nhị Ngôyupg Đkoakại Nghĩa gâkoaḳt đsxhbâkoak̀u nói: “Nhưndfhkoaḳy cũng đsxhbưndfhơiuyọc, chúng ta nghe theo lơiuyòi đsxhbại sưndfh huynh”.

 

Nói xong, hăiysýn quay vêejkk̀ Tôyupǵng Đkoakại Nghĩa nói: “Đkoakại sưndfh huynh, môyupg̣t lúc nưndfh̃a đsxhbêejkḳ sẽ trưndfḥc thay cho huynh!”.

 

yupǵng Đkoakại Nhâkoakn đsxhbang đsxhbịnh lăiysýc đsxhbâkoak̀u bảo thôyupgi, Hà Đkoakại Trí vôyupg̃ vôyupg̃ vai hăiysýn nói: “Đkoakại sưndfh huynh, huynh lêejkḳnh cho chúng đsxhbêejkḳ vêejkk̀ nghỉ ngơiuyoi, huynh cũng phải tưndfḥ mình bơiuyót lo nghĩ, sưndfhndfhơiuyong cũng khôyupgng muôyupǵn huynh nhưndfh thêejkḱ này đsxhbâkoaku!”.

 

yupǵng Đkoakại Nhâkoakn cưndfhơiuyòi trưndfh̀ môyupg̣t cái, gâkoaḳt gâkoaḳt đsxhbâkoak̀u. Đkoakám ngưndfhơiuyòi cũng dâkoak̀n dâkoak̀n tản đsxhbi, chỉ còn Tôyupǵng đsxhbại Nhâkoakn và Văiysyn Mâkoak̃n đsxhbang đsxhbưndfh́ng bêejkkn ngoài Thủ Tĩnh đsxhbưndfhơiuyòng, nhâkoaḱt thơiuyòi yêejkkn lăiysỵng.

 

yupǵn măiysýt nhìn nhau, khuôyupgn măiysỵt Văiysyn Mâkoak̃n khẽ ưndfh̉ng hôyupg̀ng, tưndfh̀ tưndfh̀ cúi xuôyupǵng, Tôyupǵng Đkoakại Nhâkoakn đsxhbăiysỳng hăiysýng hai tiêejkḱng, tưndfḥ nhiêejkkn cảm thâkoaḱy hôyupg̀i hôyupg̣p, côyupǵ găiysýng đsxhbịnh thâkoak̀n lại, gưndfhơiuyọng cưndfhơiuyòi hai tiêejkḱng nói: “Văiysyn… sưndfh muôyupg̣i, khôyupgng phải là muôyupg̣i cùng vơiuyói Lục Tuyêejkḱt Kỳ cùng đsxhbi Nam Cưndfhơiuyong sao, sao giơiuyò đsxhbã vêejkk̀ rôyupg̀i?”.

 

iysyn Mâkoak̃n lăiysýc đsxhbâkoak̀u: “Muôyupg̣i đsxhbi Nam Cưndfhơiuyong rôyupg̀i, cũng khôyupgng đsxhbịnh vôyupg̣i vêejkk̀ sơiuyóm nhưndfh thêejkḱ này đsxhbâkoaku, nhưndfhng lúc đsxhbó có mâkoaḱy chuyêejkḳn kỳ lạ xảy ra, muôyupg̣i và Lục Tuyêejkḱt Kỳ sau khi bàn bạc, cảm thâkoaḱy viêejkḳc này khôyupgng thêejkk̉ xem thưndfhơiuyòng, liêejkk̀n vôyupg̣i vêejkk̀ trưndfhơiuyóc báo vơiuyói sưndfh phụ cùng các vị trưndfhơiuyỏng lão, Lục sưndfh muôyupg̣i thì vâkoak̃n còn lưndfhu lại đsxhbó đsxhbêejkk̉ theo dõi”.

 

yupǵng Đkoakại Nhâkoakn sưndfh̃ng ngưndfhơiuyòi hỏi: “Viêejkḳc gì mà quan trọng đsxhbêejkḱn vâkoaḳy?”.

 

iysyn Mâkoak̃n nhìn tưndfh́ phía, rôyupg̀i tiêejkḱn lại ghé vào tai Tôyupǵng Đkoakại Nhâkoakn nói nhỏ vài câkoaku, khôyupgng đsxhbơiuyọi nàng nói hêejkḱt, Tôyupǵng Đkoakại Nhâkoakn săiysýc măiysỵt đsxhbôyupg̣t biêejkḱn.

 

iysyn Mâkoak̃n nói xong liêejkk̀n lùi lại đsxhbưndfh́ng trưndfhơiuyóc măiysỵt nhìn thăiysỷng vào măiysỵt Tôyupǵng Đkoakại Nhâkoakn nói khẽ: “Giơiuyò thì huynh biêejkḱt vì sao muôyupg̣i lại vôyupg̣i vàng trơiuyỏ vêejkk̀ rôyupg̀i chưndfh́”.




 

yupǵng Đkoakại Nhâkoakn săiysýc măiysỵt thay đsxhbôyupg̉i bâkoaḱt đsxhbinh, qua môyupg̣t lúc mơiuyói lăiysýp băiysýp nói: “Viêejkḳc này…thâkoaḳt là tin xâkoaḱu đsxhbêejkḱn liêejkkn tục hà!”.

 

iysyn Mâkoak̃n trâkoak̀m măiysỵc môyupg̣t hôyupg̀i lâkoaku rôyupg̀i nói nhỏ: “Ai… nói khôyupgng phải chưndfh́! Muôyupg̣i cũng cảm thâkoaḱy viêejkḳc này bâkoaḱt thưndfhơiuyòng, lại thêejkkm lúc muôyupg̣i vêejkk̀, bản môyupgn lại xảy ra chuyêejkḳn lơiuyón nhưndfhkoaḳy… ai da!”.

 

Nàng thơiuyỏ dài môyupg̣t tiêejkḱng cũng khôyupgng nói gì nưndfh̃a, rôyupg̀i đsxhbưndfh́ng bêejkkn cạnh Tôyupǵng Đkoakại Nhâkoakn, đsxhbôyupg̣t nhiêejkkn cảm thâkoaḱy môyupg̣t bơiuyò vai gâkoak̀y guôyupg̣c mà lại âkoaḱm áp lạ thưndfhơiuyòng, dăiysỳn khôyupgng đsxhbưndfhơiuyọc lòng mình liêejkk̀n tưndfh̀ tưndfh̀ đsxhbưndfh́ng sát lại.

 

iysyn Mâkoak̃n cuôyupǵi đsxhbâkoak̀u trâkoak̀m măiysỵc, nhưndfh khôyupgng có cảm giác gì cả, nhưndfhng khoé miêejkḳng khẽ đsxhbôyupg̣ng đsxhbâkoaḳy, có đsxhbejkk̀u nàng chăiysỷng nói gì cả, chỉ an tĩnh đsxhbưndfh́ng đsxhbó.

 

Bóng hình hai ngưndfhơiuyòi, cưndfh́ trải dài nhưndfhkoaḳt bêejkkn ngoài Thủ Tĩnh đsxhbưndfhơiuyòng của Đkoakại Trúc Phong.

 

ndfh̀ xa nhìn lại, rưndfh̀ng trúc của Đkoakại Trúc Phong xanh rì xào xạc, nhưndfh̃ng bóng xanh mát của rưndfh̀ng câkoaky đsxhbưndfhơiuyọc ánh măiysỵt trơiuyòi chiêejkḱu rọi, trơiuyòi cao vơiuyòi vơiuyọi khôyupgng môyupg̣t đsxhbám mâkoaḱy, cảnh săiysýc vôyupg cùng sảng khoái, măiysỵt trơiuyòi âkoaḱm áp nhìn xuôyupǵng nhâkoakn gian.

 

* * * * * *

 

koaḳu viêejkkn Thủ Tĩnh đsxhbưndfhơiuyòng, bêejkkn trong tĩnh phòng, hai nưndfh̃ tưndfh̉ đsxhbang ngôyupg̀i nhìn nhau.

 

Thuỷ Nguyêejkḳt đsxhbại sưndfh trâkoak̀m măiysỵc hôyupg̀i lâkoaku nói: “Sưndfh muôyupg̣i, hay là muôyupg̣i năiysỳm xuôyupǵng nghỉ môyupg̣t lát đsxhbi!”.

 

yupg Nhưndfhiysýc đsxhbâkoak̀u, măiysỵc dù nhìn bà măiysỵt đsxhbâkoak̀y vẻ mêejkḳt mỏi, thêejkḱ nhưndfhng giọng nói thì cưndfhơiuyong quyêejkḱt: “Muôyupg̣i khôyupgng đsxhbi, thì cho dù có năiysỳm xuôyupǵng cũng khôyupgng ngủ đsxhbưndfhơiuyọc”.

 

Thuỷ Nguyêejkḳt thơiuyỏ dài, nói: “Sưndfh muôyupg̣i, muôyupg̣i khôyupgng phải lo lăiysýng nhưndfhkoaḳy, nhưndfh lúc nãy ta nói vơiuyói muôyupg̣i, dù nói thêejkḱ nào đsxhbi nưndfh̃a, Đkoakejkk̀n Bâkoaḱt Dịch và chưndfhơiuyỏng môyupgn sưndfh huynh cùng lúc mâkoaḱt tích, muôyupg̣i khôyupgng biêejkḱt đsxhbưndfhơiuyọc bọn họ găiysỵp phải chuyêejkḳn gì…ngoài ý, càng khôyupgng thêejkk̉ nghĩ ngơiuyọi lung tung, măiysỵc dù nói Đkoakạo Huyêejkk̀n sưndfh huynh gâkoak̀n đsxhbâkoaky có vẻ bâkoaḱt an, nhưndfhng đsxhbạo hạnh của huynh âkoaḱy râkoaḱt cao, vưndfhơiuyọt xa sưndfḥ biêejkḱt của chúng ta, đsxhbịnh lưndfḥc cũng nhưndfhkoaḳy, Đkoakejkk̀n Bâkoaḱt Dịch lại là sưndfh đsxhbêejkḳ lâkoaku năiysym, huynh âkoaḱy cũng khôyupgng làm gì quá đsxhbâkoaku”.

 

yupg Nhưndfh trâkoak̀m măiysỵc ánh măiysýt đsxhbỏ hoe.

 

Thuỷ Nguỵêejkkt đsxhbại sưndfhiysýc lăiysýc đsxhbâkoak̀u, đsxhbưndfh́ng dâkoaḳy, đsxhbị lại trong phòng, hiêejkk̉n nhiêejkkn trong lòng cũng rôyupǵi bơiuyòi. trưndfhơiuyóc măiysýt Thanh Vâkoakn môyupgn loạn hêejkḱt cả lêejkkn, đsxhbêejkḱn đsxhbám đsxhbêejkḳ tưndfh̉ bình thưndfhơiuyòng cũng nhìn ra, càng khôyupgng phải nói đsxhbêejkḱn nhưndfh̃ng nhâkoakn vâkoaḳt trưndfhơiuyỏng lão biêejkḱt rõ đsxhbưndfhơiuyọc nôyupg̣i tình bêejkkn trong.

yupg Nhưndfh miêejkk̃n cưndfhơiuyõng cưndfhơiuyòi môyupg̣t tiêejkḱng, côyupǵ găiysýng nói: “Sưndfh tỷ, sao đsxhbôyupg̣t nhiêejkkn hôyupgm nay tỷ lại lêejkkn Thôyupgng Thiêejkkn Phong vâkoaḳy?”.

 

Thuỷ Nguyêejkḳt đsxhbại sưndfh buôyupg̀n bã đsxhbáp: “Còn khôyupgng phải là viêejkḳc dính tơiuyói lão Vâkoakn Dịch Lam của Phâkoak̀n Hưndfhơiuyong côyupǵc sao, vôyupǵn dĩ ta muôyupǵn tìm chưndfhơiuyỏng môyupgn sưndfh huynh thưndfhơiuyong nghị, ai ngơiuyò đsxhbêejkḱn nơiuyoi thì đsxhbã xảy ra chuyêejkḳn, đsxhbêejkḱn cuôyupǵi cùng đsxhbưndfhơiuyòng đsxhbưndfhơiuyòng là môyupgn chủ của môyupg̣t danh môyupgn cũng khôyupgng thâkoaḱy tôyupgng tích đsxhbâkoaku cả”.

 

yupg Nhưndfh nhíu mày: “Phâkoak̀n Hưndfhơiuyong Côyupǵc chủ Vâkoakn Dịch Lam? Lão thì liêejkkn quan gì đsxhbêejkḱn Thanh Vâkoakn Môyupgn chúng ta?”.

 

Thuỷ Nguyêejkḳt đsxhbại sưndfhndfhơiuyòi lạnh môyupg̣t tiêejkḱng nói: “Lục Tuyêejkḱt Kỳ và Văiysyn Mâkoak̃n đsxhbi Nam Cưndfhơiuyong truy tìm tôyupgng tích của Thú Thâkoak̀n, muôyupg̣i biêejkḱt chưndfh́?”.

 

yupg Nhưndfhkoaḳt đsxhbâkoak̀u: “Biêejkḱt! Vưndfh̀a nãy muôyupg̣i còn thâkoaḱy kỳ là tại sao lại thâkoaḱy Văiysyn Mâkoak̃n vêejkk̀ sơiuyóm vâkoaḳy, lại đsxhbi theo tỷ, thêejkḱ Lục Tuyêejkḱt Kỳ cũng vêejkk̀ rôyupg̀i chưndfh́?”.

 

Thuỷ Nguyêejkḳt đsxhbại sưndfhiysýc đsxhbâkoak̀u: “Tuyêejkḱt Kỳ vâkoak̃n ơiuyỏ đsxhbó, lâkoak̀n này hai đsxhbưndfh́a chúng thưndfhơiuyong nghị đsxhbêejkk̉ Văiysyn Mâkoak̃n vêejkk̀ trưndfhơiuyóc bâkoak̉m báo”.

 

yupg Nhưndfh hỏi: “Xảy ra chuyêejkḳn gì vâkoaḳy?”.

Thuỷ Nguyêejkḳt nói: “Bọn chúng đsxhbi Nam Cưndfhơiuyong bái kiêejkḱn Vâkoakn Dịch Lam, lão đsxhbôyupg̣t nhiêejkkn hỏi bọn chúng, Tru Tiêejkkn côyupg̉ kiêejkḱm của Thanh Vâkoakn sơiuyon chúng ta có phải là bị gãy rôyupg̀i khôyupgng?”.

 

yupg Nhưndfhiysýc măiysỵt đsxhbại biêejkḱn, kinh ngạc nói: “Cái gì?”.

 

Thuỷ Nguyêejkḳt đsxhbại sưndfhndfhơiuyòi khâkoak̉y: “Muôyupg̣i ngạc nhiêejkkn hả? Lúc ta mơiuyói nghe tin, cũng bị châkoaḱn đsxhbôyupg̣ng nhưndfh muôyupg̣i vâkoaḳy, Vâkoakn Dịch Lam lúc đsxhbó cách xa ngàn dăiysỵm, làm sao có thêejkk̉ biêejkḱt bí mâkoaḳt to lơiuyón này? Hôyupgm đsxhbó Đkoakạo Huyêejkk̀n sưndfh huynh cùng chúng ta và mâkoaḱy đsxhbêejkḳ tưndfh̉ có măiysỵt đsxhbã râkoaḱt kín đsxhbáo, đsxhbêejkk̀ phòng viêejkḳc này lôyupg̣ ra, muôyupg̣i còn nhơiuyó chưndfh́?”.

 

yupg Nhưndfh trâkoak̀m măiysỵc hôyupg̀i lâkoaku, trong măiysýt có phâkoak̀n lo lăiysýng thêejkkm, nói: “Đkoakúng là viêejkḳc xâkoaḱu truyêejkk̀n ngàn dăiysỵm”.

 

Thuỷ Nguyêejkḳt đsxhbại sưndfh đsxhbi đsxhbi lại lại nói: “Mà khôyupgng biêejkḱt muôyupg̣i có nghĩ qua chưndfha, Vâkoakn Dịch Lam tại sao mà lại nói đsxhbejkk̀u đsxhbó vơiuyói đsxhbám tiêejkk̉u bôyupǵi chưndfh́?”.

 

yupg Nhưndfhkoaḳt đsxhbâkoak̀u: “Muôyupg̣i cũng đsxhbang nghĩ đsxhbêejkḱn đsxhbejkk̀u đsxhbó, nêejkḱu nhưndfh nói vì lòng tôyupǵt thì lão càng khôyupgng nêejkkn nhăiysýc đsxhbêejkḱn đsxhbejkk̀u đsxhbó, mà phải giúp chúng ta giưndfh́ bí mâkoaḳt mơiuyói phải, nêejkḱu nhưndfh khôyupgng phải nhưndfhkoaḳy mà là lão đsxhbang mưndfhu đsxhbôyupg̀ gì đsxhbó, thì đsxhbáng lẽ phải thâkoakm tàng bâkoaḱt lôyupg̣, chơiuyò đsxhbúng thơiuyòi cơiuyo thì mơiuyói đsxhbúng là viêejkḳc mà môyupg̣t nhâkoakn vâkoaḳt nhưndfh lão nêejkkn làm chưndfh́”.

 

“Khôyupgng sai”. Thuỷ Nguyêejkḳt đsxhbai sưndfh ho lêejkkn môyupg̣t tiêejkḱng nói: “Vâkoaḱn đsxhbêejkk̀ chính là ơiuyỏ chôyupg̃ này, lão Vâkoakn Dịch Lam này nhìn thì tưndfhơiuyỏng là lão hâkoakm làm viêejkḳc hôyupg̀ đsxhbôyupg̀, nhưndfhng ta nghĩ ngưndfhơiuyòi này tuyêejkḳt khôyupgng đsxhbơiuyon giản nhưndfhkoaḳy, mà là môyupg̣t lão yêejkku tinh, thêejkḱ nhưndfhng cuôyupǵi cùng lão muôyupǵn làm gì thưndfḥc sưndfḥ khiêejkḱn ngưndfhơiuyòi ta nghĩ khôyupgng thôyupgng”.

 

yupg Nhưndfh trâkoak̀m tưndfhyupg̣t hôyupg̀i, rôyupg̀i đsxhbôyupg̣t nhiêejkkn đsxhbưndfha tay lêejkkn dụi dụi măiysýt, săiysýc diêejkḳn lôyupg̣ rõ vẻ khôyupg̉ sơiuyỏ.

 

Thuỷ Nguyêejkḳt đsxhbại sưndfh ngạc nhiêejkkn, liêejkk̀n chạy vôyupg̣i đsxhbêejkḱn bêejkkn cạnh, tưndfḥ trách mình: “Coi ta kìa, vôyupǵn dĩ trong lòng muôyupg̣i đsxhbã rôyupǵi bơiuyòi rôyupg̀i, ta lại nói vơiuyói muôyupg̣i nhưndfh̃ng chuyêejkḳn này làm gì chưndfh́, đsxhbưndfhơiuyọc rôyupg̀i khôyupgng nói nưndfh̃a, khôyupgng nói nưndfh̃a…”.

 

yupg Nhưndfhndfhơiuyọng cưndfhơiuyòi: “Âjchc̀yyy…Nêejkḱu là lúc trưndfhơiuyóc, có chưndfhơiuyỏng môyupgn sưndfh huynh chủ trì đsxhbại cục, chúng ta cũng chăiysỷng sơiuyọ mâkoaḱy chuyêejkḳn này, nhưndfhng giơiuyò Thanh Vâkoakn môyupgn tưndfḥ có nôyupg̣i loạn, bêejkkn ngoài thì lại nhiêejkk̃u nhưndfhơiuyong, khôyupgng biêejkḱt bao nhiêejkku đsxhbịch nhâkoakn măiysýt hôyupg̉ dòm ngó, thâkoaḳt khôyupgng biêejkḱt làm sao cho đsxhbưndfhơiuyọc bâkoaky giơiuyò….”.

 

Thuỷ Nguyêejkḳt đsxhbại sưndfh nhíu mày, rôyupg̀i ôyupgn tôyupg̀n nói: “Sưndfh muôyupg̣i đsxhbưndfh̀ng nói nưndfh̃a, muôyupg̣i xem, muôyupg̣i đsxhbã mêejkḳt đsxhbêejkḱn thêejkḱ nào rôyupg̀i. Khôyupgng phải là đsxhbã nói vơiuyói muôyupg̣i rôyupg̀i sao, chưndfhơiuyỏng môyupgn sưndfh huynh măiysỵc dù mâkoaḱy ngày nay tính tình côyupg̉ quái, khôyupgng giôyupǵng ngày thưndfhơiuyòng, thêejkḱ nhưndfhng đsxhbạo hạnh huynh âkoaḱy cao thâkoakm, tâkoakm chí kiêejkkn đsxhbịnh, chúng ta khôyupgng câkoak̀n phải sơiuyọ gì cả”.

 

yupg Nhưndfhiysýc đsxhbâkoak̀u, thuâkoaḳn miêejkḳng nói: “Sưndfh tỷ, tỷ khôyupgng hiêejkk̉u, chưndfhơiuyỏng môyupgn sưndfh huynh măiysỵc dù đsxhbạo hạnh cao thâkoakm, nhưndfhng Tru Tiêejkkn côyupg̉ kiêejkḱm hung hãn phản phêejkḳ chi khí găiysỵp mạnh thêejkkm mạnh, chỉ sơiuyọ đsxhbạo hạnh huynh âkoaḱy càng cao thì nhâkoaḳp ma càng sâkoaku…”.

 

Thuỷ Nguyêejkḳt đsxhbai sưndfhndfh̃ng ngưndfhơiuyòi, nói: “Muôyupg̣i nói gì?”.

 

yupg Nhưndfh giâkoaḳt mình, giơiuyò mơiuyói phát hiêejkḳn mình lơiuyõ lơiuyòi, tưndfḥ nhiêejkkn á khâkoak̉u khôyupgng nói gì, Thuỷ Nguyêejkḳt đsxhbại sưndfh nhíu mày, nhìn thăiysỷng vào Tôyupg Nhưndfh, nghiêejkkm trọng hỏi: “Sưndfh muôyupg̣i, cuôyupǵi cùng thì côyupg̉ kiêejkḱm Tru Tiêejkkn còn có bí mâkoaḳt gì, muôyupg̣i biêejkḱt đsxhbejkk̀u gì, mau mau nói cho ta nghe”.

 

yupg Nhưndfh trâkoak̀m tưndfhyupg̀i lâkoaku, thơiuyỏ dài nói: “Dù sao sưndfḥ viêejkḳc cũng đsxhbêejkḱn nưndfhơiuyóc này, sơiuyóm muôyupg̣n gì cũng khôyupgng giâkoaḱu đsxhbưndfhơiuyọc sưndfh tỷ, đsxhbêejkk̉ muôyupg̣i nói cho tỷ nghe! Thưndfḥc ra, viêejkḳc này xảy ra đsxhbã hơiuyon trăiysym năiysym trưndfhơiuyóc…”.

 

* * * * * *

 

Nam Cưndfhơiuyong Thâkoaḳp Vạn Đkoakại Sơiuyon, tâkoaḳn sâkoaku trong Sâkoakn Ma Côyupg̉ Đkoakôyupg̣ng.

 

ndfh̉u biêejkḳt trùng phùng, nhưndfh̃ng lơiuyòi hỏi han ban đsxhbâkoak̀u đsxhbã hêejkḱt, Tiêejkk̉u Bạch và Quỷ Lêejkḳ đsxhbêejkk̀u trôyupg̃i lêejkkn môyupg̣t cảm giác chăiysỷng nói nêejkkn lơiuyòi, chỉ có Tiêejkk̉u Hôyupgi đsxhbang bám trêejkkn vai, dưndfhơiuyòng nhưndfh là vui mưndfh̀ng khi thâkoaḱy Tiêejkk̉u Bạch, nhe hàm răiysyng cưndfhơiuyòi mãi khôyupgng thôyupgi.

 

Quỷ Lêejkḳ đsxhbôyupg̣t nhiêejkkn sưndfh̃ng lại, dưndfhơiuyòng nhưndfh nghĩ ra đsxhbejkk̀u gì,  quay đsxhbâkoak̀u vêejkk̀ phía sau, chỉ thâkoaḱy môyupg̣t màu tôyupǵi om; bâkoaḱt giác nheo nheo mày, nói vơiuyói Tiêejkk̉u Bạch: “Ngưndfhơiuyòi con gái đsxhbi cùng ta, ngưndfhơiuyoi đsxhbã làm gì rôyupg̀i”.

 

Tiêejkk̉u Bạch hưndfh̀ môyupg̣t tiêejkḱng nói: “Ta nào có thêejkk̉ làm gì côyupg ta? Ngưndfhơiuyoi lo lăiysýng nhiêejkk̀u quá đsxhbâkoaḱy!”.

 

Quỷ Lêejkḳ thoáng trâkoak̀m măiysỵc, lăiysýc lăiysýc đsxhbâkoak̀u, vôyupǵn khôyupgng muôyupǵn viêejkḳc này thêejkkm răiysýc rôyupǵi, mơiuyói hỏi: “Đkoakúng rôyupg̀i, sao ngưndfhơiuyoi lại ơiuyỏ đsxhbâkoaky? Hôyupgm ngưndfhơiuyoi bỏ đsxhbi, ta nhâkoaḱt mưndfḥc chăiysỷng có tin tưndfh́c gì cả, lâkoak̀n này đsxhbêejkḱn Nam Cưndfhơiuyong, cũng đsxhbịnh dò hỏi, nhưndfhng cũng chăiysỷng làm cách nào tìm thâkoaḱy”.

 

Tiêejkk̉u Bạch cưndfhơiuyòi cưndfhơiuyòi, thâkoakn hình dưndfhơiuyòng nhưndfhyupǵn éo dưndfhơiuyói thanh săiysýc u ám, đsxhbâkoak̀y vẻ quyêejkḱn rũ khiêejkku cảm: “Lúc ta ra đsxhbi, khôyupgng phải nói vơiuyói ngưndfhơiuyoi rôyupg̀i sao, là ta muôyupǵn đsxhbi tìm “Bát Hung Huyêejkk̀n Hoả Trâkoaḳn” vêejkk̀ cho ngưndfhơiuyoi”.

 

Quỷ Lêejkḳ nói: “Ta nhơiuyó, do vâkoaḳy ta cũng đsxhbêejkḱn qua Huyêejkk̀n Hoả Đkoakàm của Phâkoak̀n Hưndfhơiuyong côyupǵc, nhưndfhng chăiysỷng phát hiêejkḳn ra đsxhbejkk̀u gì. Đkoakúng rôyupg̀i, ngưndfhơiuyoi còn chưndfha nói ngưndfhơiuyoi đsxhbêejkḱn Sâkoakn Ma Côyupg̉ Đkoakôyupg̣ng này đsxhbêejkk̉ làm gì?”.

 

Tiêejkk̉u Bạch nheo mày nói: “Ta đsxhbêejkḱn đsxhbâkoaky, tâkoaḱt nhiêejkkn là vì trâkoaḳn pháp đsxhbó, còn nhâkoakn tiêejkḳn đsxhbêejkḱn thăiysym lão băiysỳng hưndfh̃u”.

 

Quỷ Lêejkḳ nhìn nàng, trâkoak̀m giọng nói: “Chăiysỷng lẽ ngưndfhơiuyoi nói nơiuyoi đsxhbâkoaky…”.

 

Tiêejkk̉u Bạch gâkoaḳt đsxhbâkoak̀u: “Khôyupgng sai, tưndfh̀ khi pháp trâkoaḳn ơiuyỏ Huyêejkk̀n Hoả Đkoakàm ơiuyỏ Phâkoak̀n Hưndfhơiuyong côyupǵc bị huỷ, thêejkḱ gian chỉ còn có nơiuyoi đsxhbâkoaky là còn lưndfhu giưndfh̃ hoàn toàn Bát Hung Huyêejkk̀n Hoả Trâkoaḳn. Ngoài ra, ngưndfhơiuyòi bạn cũ của ta giơiuyò cũng ơiuyỏ đsxhbâkoaky!”.

 

Quỷ Lêejkḳ săiysýc măiysỵt biêejkḱn đsxhbôyupg̉i, tưndfh̀ tưndfh̀ nói: “Ngưndfhơiuyoi nói ngưndfhơiuyòi bạn cũ, có phải là…”.

 

Tiêejkk̉u Bạch mỉm cưndfhơiuyòi nói: “Chính là ngưndfhơiuyòi mà các ngưndfhơiuyoi gọi là Thú Yêejkku chi vưndfhơiuyong, Thú Thâkoak̀n”.

 

Quỷ Lêejkḳ trong đsxhbâkoak̀u măiysỵc dù nghĩ đsxhbêejkḱn nhiêejkk̀u đsxhbejkk̀u nhưndfhng khi nghe Tiêejkk̉u Bạch nói ra, nhâkoaḱt thơiuyòi sưndfh̃ng ngưndfhơiuyòi lại, khôyupgng biêejkḱt nói đsxhbejkk̀u gì mơiuyói phải.

 

yupg̣t lúc lâkoaku sau, Quỷ Lêejkḳ tưndfh̀ tưndfh̀ nói: “Ngưndfhơiuyoi và hăiysýn sao lại có thêejkk̉ có giao tình vơiuyói nhau?”.

 

Tiêejkk̉u Bạch nhìn hăiysýn, săiysýc măiysỵt mang môyupg̣t nụ cưndfhơiuyòi âkoaḱm áp, nhưndfhng ánh măiysýt lái sâkoaku thăiysỷm nhưndfhyupg̀ nuơiuyóc, mang theo vài phâkoak̀n chêejkkndfhơiuyòi: “Ngưndfhơiuyoi chăiysỷng lẽ khôyupgng biêejkḱt, ta là môyupg̣t lão yêejkku tinh, niêejkkn kỷ cũng lơiuyón, tưndfḥ nhiêejkkn biêejkḱt nhiêejkk̀u viêejkḳc, quen biêejkḱt các quái vâkoaḳt cũng nhiêejkk̀u”.

 

Quỷ Lêejkḳ trâkoak̀m măiysỵc, Tiêejkk̉u Bạch nhìn hăiysýn nói: “Vâkoaḳy ngưndfhơiuyoi thì sao? Ngưndfhơiuyoi đsxhbêejkḱn đsxhbâkoaky làm gì? Vưndfh̀a rôyupg̀i ngưndfhơiuyoi nói Quỷ Vưndfhơiuyong lêejkḳnh cho ngưndfhơiuyòi còn gái kia đsxhbưndfha ngưndfhơiuyoi đsxhbêejkḱn đsxhbâkoaky, ngưndfhơiuyoi lại muôyupǵn làm trò quỷ gì đsxhbâkoaky?”.

 

Quỷ Lêejkḳ lăiysýc đsxhbâkoak̀u nói: “Quỷ Vưndfhơiuyong tôyupgng chủ phái ta tơiuyói đsxhbâkoaky, chăiysỷng phải là truy diêejkḳt Thú Thâkoak̀n”.

 

Tiêejkk̉u Bạch sưndfh̃ng ngưndfhơiuyòi: “Khôyupgng phải giêejkḱt y, vâkoaḳy muôyupǵn ngưndfhơiuyoi vạn dăiysỵm xa xôyupgi tơiuyói đsxhbâkoaky làm gì?”.

 

Quỷ Lêejkḳ nói: “Tôyupgng chủ muôyupǵn ta thu phục quái thú Thao Thiêejkḱt bêejkkn cạnh y, mang vêejkk̀”.

 

“Thao Thiêejkḱt?”.

 

Tiêejkk̉u Bạch lại sưndfh̃ng ngưndfhơiuyòi, khuôyupgn măiysỵt nhưndfh suy nghĩ, tưndfḥ mình nói: “Quái lạ, tưndfh̀ bao giơiuyò lão lại có hưndfh́ng thú vơiuyói Thao Thiêejkḱt chưndfh́?”.

 

Quỷ Lêejkḳ nói: “Đkoakejkk̀u này ta cũng khôyupgng biêejkḱt, mà lêejkḳnh của tôyupgng chủ, ta cưndfh́ thêejkḱ mà làm”.

 

Tiêejkk̉u Bạch hưndfh̀ môyupg̣t tiêejkḱng nói: “Thao Thiêejkḱt là linh thú khôyupgng rơiuyòi của Thú Thâkoak̀n, ngưndfhơiuyoi muôyupǵn thu nó, chăiysýc chăiysýn phải bưndfhơiuyóc qua ải Thú Thâkoak̀n, chăiysỷng lẽ ngưndfhơiuyoi chăiysýc chăiysýn sẽ thăiysýng đsxhbưndfhơiuyọc y sao? Hay là ngưndfhơiuyoi cũng cho răiysỳng, sau khi y thụ thưndfhơiuyong, muôyupǵn ném đsxhbá xuôyupǵng giêejkḱng?”.

 

Quỷ Lêejkḳ nhìn Tiêejkk̉u Bạch khôyupgng nóigì, liêejkk̀n sau đsxhbó mỉm cưndfhơiuyòi, bưndfhơiuyóc dài qua Tiêejkk̉u Bạch, hưndfhơiuyóng vêejkk̀ nơiuyoi hăiysýc ám thâkoakm sâkoaku mà bưndfhơiuyóc tơiuyói.

 

Tiêejkk̉u Bạch mỉm cưndfhơiuyòi, bưndfhơiuyóc theo hăiysýn nói: “Ngưndfhơiuyoi vâkoaḳy là ý gì?”.

 

Tiêejkk̉u Hôyupgi đsxhbang bám trêejkkn vai Quỷ Lêejkḳ nhìn Tiêejkk̉u Bạch. Tiêejkk̉u Bạch đsxhbón lâkoaḱy con khỉ, ôyupgm vào trong lòng, xoa xoa đsxhbâkoak̀u nó, trong măiysýt bâkoaḱt giác có vài phâkoak̀n thâkoakn thiêejkḱt, quay đsxhbâkoak̀u lại nhìn Quỷ Lêejkḳ.

 

Quỷ Lêejkḳ nhẹ nhàng nói: “Ngưndfhơiuyoi biêejkḱt khôyupgng, tôyupgng chủ phâkoakn phó cho ta viêejkḳc gì, chỉ khôyupgng quá đsxhbáng, ta đsxhbêejkk̀u đsxhbi làm cả”.

 

Tiêejkk̉u Bạch hưndfh́ môyupg̣t tiêejkḱng: “Ngưndfhơiuyoi đsxhbã khi nào nghĩ, nhưndfh̃ng viêejkḳc ngưndfhơiuyoi làm, có khiêejkḱn lòng ngưndfhơiuyoi nhẹ bơiuyót khôyupgng, nhưndfh̃ng viêejkḳc mâkoaḱy năiysym nay ngưndfhơiuyoi làm, chỉ sơiuyọ chăiysýc gì Bích Dao đsxhbã hài lòng đsxhbã muôyupǵn”.

ndfhơiuyóc châkoakn Quỷ Lêejkḳ đsxhbôyupg̣t ngôyupg̣t dưndfh̀ng lại, cả ngưndfhơiuyòi nhưndfhndfh̃ng sơiuyò. Tiêejkk̉u Bạch chau mày, cũng dưndfh̀ng lại, tuyêejkḳt khôyupgng nhìn Quỷ Lêejkḳ, mà chỉ cuôyupǵi xuôyupǵng nhìn Tiêejkk̉u Hôyupgi, nhè nhẹ vuôyupǵt đsxhbâkoak̀u nó. Con măiysýt thưndfh́ ba của nó chơiuyóp chơiuyóp, dưndfhơiuyòng nhưndfh khôyupgng hiêejkk̉u, nhìn Tiêejkk̉u Bạch rôyupg̀i lại quay sang nhìn chủ nhâkoakn nó.

 

Quỷ Lêejkḳ trâkoak̀m măiysỵc môyupg̣t lúc lâkoaku, mơiuyói nói nhỏ: “Ngưndfhơiuyoi biêejkḱt nêejkḱu nói nhưndfh̃ng lơiuyòi đsxhbó sẽ khiêejkḱn ta khôyupgng vui, tại sao vâkoak̃n còn nói nhưndfhkoaḳy?”.

 

Tiêejkk̉u Bạch thơiuyỏ dài, khôyupgng nói gì.

 

Nhìn bóng Quỷ Lêejkḳ đsxhbôyupg̉ dài, dưndfhơiuyòng nhưndfh đsxhbang râkoaḱt côyupg đsxhbôyupg̣c, chỉ là hăiysýn đsxhbưndfh́ng trưndfhơiuyóc ánh sáng u u thanh quang, tuyêejkḳt khôyupgng quay đsxhbâkoak̀u, dưndfhơiuyòng nhưndfhiuyóm quen vơiuyói viêejkḳc chỉ có môyupg̣t mình, hăiysýn trâkoak̀m măiysỵc môyupg̣t lúc lâkoaku, cuôyupǵi cùng chỉ nói môyupg̣t câkoaku: “Nhưndfh̃ng viêejkḳc thưndfhơiuyong thiêejkkn bại lý, ta chưndfha bao giơiuyò làm”.

 

Xong rôyupg̀i hưndfhơiuyóng vêejkk̀ trưndfhơiuyóc bưndfhơiuyóc đsxhbi, khôyupgng nói thêejkkm môyupg̣t lơiuyòi.

 

Tiêejkk̉u Bạch trâkoak̀m măiysỵc nhìn theo bóng hình, qua môyupg̣t lúc, nàng lại nhìn xuôyupǵng Tiêejkk̉u Hôyupgi đsxhbang chăiysym chú nhìn vào nàng.

 

Tiêejkk̉u Bạch cưndfhơiuyòi môyupg̣t tiêejkḱng rôyupg̀i nói: “Chủ Nhâkoakn của ngưndfhơiuyoi à, mưndfhơiuyòi năiysym nay măiysỵc dù khôyupgng phát đsxhbejkkn, nhưndfhng cũng thâkoaḳt là kỳ quái!”.

 

Bóng hình hai ngưndfhơiuyòi, bưndfhơiuyóc tiêejkḱp vào sâkoaku trong Sâkoakn Ma Côyupg̉ Đkoakôyupg̣ng, Quỷ Lêejkḳ cũng chăiysỷng vôyupg̣i vàng, Tiêejkk̉u Bạch thì săiysýc măiysỵt nhưndfh có tâkoakm sưndfḥ trùng trùng, măiysỵc dù khôyupgng ngăiysyn cản Quỷ Lêejkḳ vào tìm Thú Thâkoak̀n nhưndfhng cũng chăiysỷng mơiuyỏ miêejkḳng chỉ đsxhbưndfhơiuyòng, chỉ hơiuyò hưndfh̃ng bưndfhơiuyóc theo.

 

Đkoakôyupg̣t nhiêejkkn, Quỷ Lêejkḳ đsxhbôyupg̣t ngôyupg̣t dưndfh̀ng bưndfhơiuyóc châkoakn, trưndfhơiuyóc măiysỵt hăiysýn, phía trong bóng tôyupǵi, đsxhbôyupg̣t nhiêejkkn sáng lêejkkn môyupg̣t đsxhbạo quang u minh, lâkoaḳp loè khôyupgng ngưndfh̀ng, chiêejkḱu sáng trêejkkn cao cách măiysỵt đsxhbâkoaḱt khoảng chưndfh̀ng vài trưndfhơiuyọng.

 

yupǵn phía, khôyupgng gian yêejkkn tĩnh, đsxhbưndfh̀ng nói là hôyupgkoaḱp, ngay đsxhbêejkḱn nhưndfh̃ng ma thú hung ác cũng khôyupgng thâkoaḱy đsxhbâkoaku.

 

Lúc này, bưndfhơiuyóc đsxhbăiysỳng sau Quỷ Lêejkḳ, Tiêejkk̉u Bạch thơiuyỏ dài nói: “Đkoakêejkḱn rôyupg̀i, trưndfhơiuyóc măiysỵt phái dưndfhơiuyói ánh lục quang là cưndfh̉a vào, qua cưndfh̉a đsxhbó có môyupg̣t gian thạch thâkoaḱt, ngưndfhơiuyòi và linh thú mà ngưndfhơiuyoi muôyupǵn tìm đsxhbêejkk̀u ơiuyỏ trong đsxhbó”.

Quỷ Lêejkḳ khôyupgng nói gì, có đsxhbejkk̀u Tiêejkk̉u Hôyupgi nhìn săiysýc măiysỵt của Tiêejkk̉u Bạch, rôyupg̀i đsxhbôyupg̣t nhiêejkkn nhảy lêejkkn vai Quỷ Lêejkḳ, sau đsxhbâkoaḱy quay đsxhbâkoak̀u lại vêejkk̀ phía Tiêejkk̉u Bạch nhưndfhiysyng cưndfhơiuyòi, gãi gãi đsxhbâkoak̀u.

 

Tiêejkk̉u Bạch nhìn Tiêejkk̉u Hôyupgi rôyupg̀i cũng cưndfhơiuyòi, sau đsxhbâkoaḱy nói vơiuyói Quỷ Lêejkḳ: “Ngưndfhơiuyoi nghe ta nói, ta và Thú Thâkoak̀n cũng có chút giao tình, do vâkoaḳy muôyupǵn ta giúp ngưndfhơiuyoi đsxhbôyupǵi phó y là khôyupgng thêejkk̉. Đkoakạo hạnh y thâkoak̀n thôyupgng, ta nghĩ ngưndfhơiuyoi chưndfha tưndfh̀ng giao thủ vơiuyói y, nhưndfhng y lơiuyọi hại ra sao ngưndfhơiuyoi cũng uơiuyóc chưndfh̀ng đsxhbưndfhơiuyọc. Giơiuyò y bị thưndfhơiuyong năiysỵng dưndfhơiuyói Tru Tiêejkkn kiêejkḱm, nhưndfhng nhưndfh̃ng kẻ đsxhbạo hạnh bình thưndfhơiuyòng cũng khó mà đsxhbôyupǵi  phó đsxhbưndfhơiuyọc, do vâkoaḳy…” - nàng nhìn hăiysýn, rôyupg̀i tưndfh̀ tưndfh̀ nói – “Thâkoaḳt sưndfḥ, ngưndfhơiuyoi bâkoaky giơiuyò bỏ đsxhbi cũng khôyupgng muôyupg̣n đsxhbâkoaku”.

 

Quỷ Lêejkḳ trâkoak̀m măiysỵc môyupg̣t lúc, nhìn Tiêejkk̉u Bạch, tưndfh̀ tưndfh̀ lăiysýc đsxhbâkoak̀u, rôyupg̀i hít môyupg̣t hơiuyoi dài đsxhbịnh thâkoak̀n hưndfhơiuyóng vêejkk̀ phía ánh sáng xanh bưndfhơiuyóc tơiuyói. Nhìn bóng hình đsxhbang bưndfhơiuyóc đsxhbi, Tiêejkk̉u Bạch vâkoak̃n đsxhbưndfh́ng yêejkkn đsxhbó, trong ánh măiysýt, nhưndfh tràn ngâkoaḳp sưndfḥ âkoaḱm áp buôyupg̀n bã.

 

Đkoakôyupg̣t nhiêejkkn nàng hưndfhơiuyóng vêejkk̀ phía Quỷ Lêejkḳ cao giọng nói: “Trêejkkn ngưndfhơiuyòi ngưndfhơiuyoi có đsxhbeo Huyêejkk̀n Hoả Giám chưndfh́?”.

 

Quỷ Lêejkḳ dưndfh̀ng bưndfhơiuyóc, quay đsxhbâkoak̀u lại hỏi: “Có, sao vâkoaḳy?”.

 

Trêejkkn măiysỵt Tiêejkk̉u Bạch có vài phâkoak̀n bâkoaḱt đsxhbăiysýc dĩ, khe khẽ lăiysýc đsxhbâkoak̀u, nói: “Ngưndfhơiuyoi nhơiuyó rõ, thưndfh́ nhâkoaḱt Thú Thâkoak̀n có thêejkk̉ đsxhbánh bại đsxhbưndfhơiuyọc, thưndfh́ nhì nêejkḱu cảm thâkoaḱy nguy hiêejkk̉m, ngưndfhơiuyoi có thêejkk̉ dùng Huyêejkk̀n hoả Giám”.

 

Quỷ Lêejkḳ gâkoaḳt gâkoaḳt đsxhbâkoak̀u, măiysỵc dù trong lòng có vài phâkoak̀n khôyupgng hiêejkk̉u, nhưndfhng cũng chăiysỷng hỏi nhiêejkk̀u chỉ nói “cám ơiuyon”. Nói rôyupg̀i lại tiêejkḱp tục bưndfhơiuyóc đsxhbi, thâkoakn hình hoà vào bóng tôyupǵi.

 

ndfh̀ xa, truyêejkk̀n lại tiêejkḱng khẹc khẹc của Tiêejkk̉u Hôyupgi vọng lại.

 

Tiêejkk̉u Bạch vâkoak̃n đsxhbưndfh́ng đsxhbó, nhìn vào bóng tôyupǵi, thâkoaḱt thâkoak̀n dưndfhơiuyòng nhưndfh đsxhbang đsxhbơiuyọi chơiuyò môyupg̣t đsxhbejkk̀u gì đsxhbó.

 

ndfhơiuyói ánh sáng u minh lục săiysýc, quả nhiêejkkn có môyupg̣t vòm cưndfh̉a đsxhbá, có đsxhbejkk̀u cánh cưndfh̉a khôyupgng biêejkḱt tưndfh̀ bao giơiuyò đsxhbã bị mâkoaḱt rôyupg̀i. Ánh sáng phát ra nguyêejkkn lại là tưndfh̀ môyupg̣t viêejkkn bảo sưndfh́ ọuc săiysýc râkoaḱt to, đsxhbưndfhơiuyọc đsxhbính vào bêejkkn trêejkkn vòm cưndfh̉a.

 

Quỷ Lêejkḳ khôyupgng ngưndfh̀ng lại, bưndfhơiuyóc thăiysỷng vào trong, đsxhbôyupg̣t nhiêejkkn trưndfhơiuyóc măiysỵt chói lêejkkn, môyupg̣t bôyupg̀n lưndfh̉a đsxhbang côyupg đsxhbôyupg̣c cháy bùng trêejkkn măiysỵt đsxhbâkoaḱt, xung quanh đsxhbó, là bóng tôyupǵi bao trùm, nhìn khôyupgng rõ thạch thâkoaḱt to nhỏ bao nhiêejkku. Nhưndfhng đsxhbăiysỳng sau ánh sáng, hăiysýn có thêejkk̉ thâkoaḱy rõ ràng môyupg̣t nam tưndfh̉, bôyupg̣ áo y đsxhbang măiysỵc trêejkkn ngưndfhơiuyòi vâkoak̃n còn nhưndfhiuyói, lưndfhng dưndfḥa vào bưndfh́c tưndfhơiuyòng đsxhbá phía sau, nhìn hăiysýn nhè nhẹ cưndfhơiuyòi.

 

Dung nhan đsxhbó, vơiuyói hăiysýn nhưndfh quá quen thuôyupg̣c, mà bêejkkn cạnh ngưndfhơiuyòi nam tưndfh̉ đsxhbó, ác thú Thao Thiêejkḱt tưndfh̀ tưndfh̀ đsxhbưndfh́ng dâkoaḳy, gưndfh̀ lêejkkn nhưndfh̃ng tiêejkḱng đsxhbâkoak̀y thù đsxhbịch.

 

Nhìn săiysýc măiysỵt nam tưndfh̉ măiysỵc dù yêejkḱu ơiuyót, nhưndfhng nhãn thâkoak̀n dưndfhơiuyòng nhưndfh mang chút tiêejkḱu ý, khẽ mỉm cưndfhơiuyòi vơiuyói Quỷ Lêejkḳ đsxhbang đsxhbưndfh́ng trưndfhơiuyóc cưndfh̉a, nói: “Chúng ta lại găiysỵp nhau…”.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.