Tru Tiên

Chương 183 : Âm Mai

    trước sau   
   

Thanh Vâurhen Sơkpkbn, Đzhyeại Trúc Phong

sdzz̀ khi trâurhẹn chiêxbwŕn Thanh Vâurhen Sơkpkbn kêxbwŕt thúc, tính đhieiêxbwŕn nay đhieiã qua râurhét nhiêxbwr̀u ngày, chiêxbwŕn trưsdzzơkpkb̀ng môbxoḅt thủa phong vâurhen biêxbwŕn săaepḱc đhieiã dâurhèn dâurhèn yêxbwrn tịnh trơkpkb̉ lại, tâurhét cả nhưsdzz̃ng vêxbwŕt tích của trâurhẹn chiêxbwŕn kinh hoàng đhieiêxbwr̀u đhieiã đhieiưsdzzơkpkḅc chúng nhâurhen quét dọn sạch sẽ.

Ngày hôbxobm âurhéy, khôbxobng biêxbwŕt bao nhiêxbwru ngưsdzzơkpkb̀i đhieiã mâurhét đhieii thâurhen nhâurhen, băaepk̀ng hưsdzz̃u. Tưsdzz̀ trêxbwrn đhieiỉnh núi xuôbxob́ng dưsdzzơkpkb́i châurhen núi Thôbxobng Thiêxbwrn Phong, khăaepḱp nơkpkbi đhieiêxbwr̀u là thi thêxbwr̉ xưsdzzơkpkbng côbxob́t, cảnh tưsdzzơkpkḅng giôbxob́ng nhưsdzz cõi u minh đhieiịa phủ trong truyêxbwr̀n thuyêxbwŕt vâurhẹy.

Khôbxobng biêxbwŕt có phải vì may măaepḱn hay khôbxobng, trong trâurhẹn đhieiại chiêxbwŕn này, Đzhyeại Trúc Phong vôbxob́n ít ngưsdzzơkpkb̀i nhâurhét trong Thanh Vâurhen Thâurhét Mạch lại khôbxobng mâurhét đhieii môbxoḅt đhieiêxbwṛ tưsdzz̉ nào, có đhieixbwr̀u ai nâurhéy đhieiêxbwr̀u thưsdzzơkpkbng tích khăaepḱp ngưsdzzơkpkb̀i. Ngay cả Đzhyexbwr̀n Bâurhét Dịch ơkpkb̉ lại trâurhén thủ Đzhyeại Trúc Phong đhieiêxbwr̉ khai mơkpkb̉ Thiêxbwrn Cơkpkb Âjqqḱn cũng lôbxoḅ vẻ vôbxob cùng mêxbwṛt mỏi. Trong dám đhieiêxbwṛ tưsdzz̉ thì nhị đhieiêxbwṛ tưsdzz̉ Ngôbxob Đzhyeại Nghĩa và tưsdzź đhieiêxbwṛ tưsdzz̉ Hà Đzhyeại Trí là thưsdzzơkpkbng tích năaepḳng nhâurhét, đhieiã qua nhiêxbwr̀u ngày mà vâurhẽn phải năaepk̀m trêxbwrn giưsdzzơkpkb̀ng tĩnh dưsdzzơkpkb̃ng, nhưsdzzng cũng may là đhieiêxbwr̀u chưsdzza tôbxob̉n thưsdzzơkpkbng đhieiêxbwŕn gâurhen côbxob́t, cũng khôbxobng gâurhey trơkpkb̉ ngại gì cho tu hành của hai ngưsdzzơkpkb̀i, sau khi đhieiưsdzzơkpkḅc Đzhyexbwr̀n Bâurhét Dịch đhieiích thâurhen châurhẻn trị và khăaepk̉ng đhieiịnh khôbxobng có nguy hiêxbwr̉m gì, cả hai liêxbwr̀n yêxbwrn tâurhem ơkpkb̉ lại Đzhyeại Trúc Phong mà dưsdzzơkpkb̃ng thưsdzzơkpkbng.

Chỉ là, tuy là đhieiã chiêxbwŕn thăaepḱng Thú Thâurhèn trong trâurhẹn sinh tưsdzz̉ quyêxbwŕt chiêxbwŕn, vãn hôbxob̀i đhieiưsdzzơkpkḅc môbxoḅt trưsdzzơkpkb̀ng hạo kiêxbwŕp, cưsdzźu vơkpkb́t thiêxbwrn hạ thưsdzzơkpkbng sinh, song trêxbwrn dưsdzzơkpkb́i Đzhyeại Trúc Phong, xem ra đhieiêxbwr̀u trâurhèm măaepḳc, buôbxob̀n bã. Đzhyeã nhiêxbwr̀u ngày nay, tâurhét cả đhieiêxbwṛ tưsdzz̉ măaepḳt ủ mày chau nhưsdzz đhieiưsdzza đhieiám, ngay cả Đzhyexbwr̀n bâurhét Dịch cũng cả ngày phiêxbwr̀n muôbxoḅn cau mày.




Sáng sơkpkb́m ngày hôbxobm âurhéy, Đzhyexbwr̀n Bâurhét Dịch đhieiưsdzzơkpkḅc chưsdzzơkpkb̉ng môbxobn Đzhyeạo Huyêxbwr̀n Châurhen Nhâurhen phái đhieiêxbwṛ tưsdzz̉ mơkpkb̀i lêxbwrn Thôbxobng Thiêxbwrn Phong nghị sưsdzẓ, đhieiêxbwŕn trưsdzza thì trơkpkb̉ vêxbwr̀, âurhem khí phủ đhieiâurhèy trêxbwrn khuôbxobn măaepḳt tròn vành vạnh, hai hàng lôbxobng mày nhíu lại môbxoḅt chôbxob̃.

Buôbxob̉i chiêxbwr̀u, Đzhyexbwr̀n Bâurhét Dịch hạ lêxbwṛnh cho tâurhét cả đhieiêxbwṛ tưsdzz̉ Đzhyeại Trúc Phong đhieiêxbwŕn tâurhẹp trung ơkpkb̉ Thủ Tĩnh Đzhyeưsdzzơkpkb̀ng, ngay cả Ngôbxob Đzhyeại Nghĩa và Hà Đzhyeại Trí năaepk̀m trong  Ngọa thâurhét, lão cũng sai ngưsdzzơkpkb̀i đhieiơkpkb̃ ra cho ngôbxob̀i môbxoḅt bêxbwrn.

Thủ tĩnh đhieiưsdzzơkpkb̀ng vôbxob́n nay râurhét yêxbwrn tĩnh, nhâurhét thơkpkb̀i bôbxob̃ng trơkpkb̉ nêxbwrn náo nhiêxbwṛt. Thêxbwrsdzz̉ của Đzhyexbwr̀n Bâurhét Dịch , Tôbxob Nhưsdzz cũng đhieiưsdzźng bêxbwrn cạnh lão.Bà vâurhẽn đhieiẹp nhưsdzzsdzza, chỉ là trêxbwrn tay trái đhieiang quâurhén môbxoḅt lơkpkb́p băaepkng trăaepḱng, tưsdzẓ nhiêxbwrn là đhieiã thọ thưsdzzơkpkbng trong trâurhẹn đhieiại chiêxbwŕn kia.

Đzhyexbwr̀n Bâurhét Dịch châurhép tay đhieii lại trong phòng mâurhéy vòng, đhieiảo măaepḱt nhìn đhieiám đhieiêxbwṛ tưsdzz̉ đhieiang đhieiưsdzźng hoăaepḳc ngôbxob̀i thành môbxoḅt hàng, trâurhèm giọng nói :

“Hôbxobm nay ta gọi các ngưsdzzơkpkbi đhieiêxbwŕn đhieiâurhey, khôbxobng viêxbwṛc gì khác, mà chính là vì thanh Tru Tiêxbwrn Côbxob̉ Kiêxbwŕm kia”.

Chúng đhieiêxbwṛ tưsdzz̉ thâurhèn săaepḱc thâurhẹt nghiêxbwrm trọng, nhưsdzzng khôbxobng ngưsdzzơkpkb̀i nào lôbxoḅ vẻ ngạc nhiêxbwrn,  hiêxbwr̉n nhiêxbwrn trong lòng mọi ngưsdzzơkpkb̀i đhieiã đhieioán ra quá nưsdzz̉a rôbxob̀i. Đzhyexbwr̀n Bâurhét Dịch đhieiưsdzza măaepḱt nhìn Tôbxob Nhưsdzzbxob̀i lại nhìn các đhieiêxbwṛ tưsdzz̉: “Sáng nay chưsdzzơkpkb̉ng môbxobn châurhen nhâurhen lại gọi ta tơkpkb́i, lâurhèn đhieii này chỉ có Thủy Nguyêxbwṛt sưsdzz thúc ơkpkb̉ Tiêxbwr̉u Trúc Phong mà thôbxobi. Còn chúng ta nói gì, ta nghĩ đhieiại khái các ngưsdzzơkpkbi đhieiã đhieioán ra rôbxob̀i, chính là chuyêxbwṛn Tru Tiêxbwrn Côbxob̉ kiêxbwŕm bị tôbxob̉n thâurhét đhieió. Vôbxob luâurhẹn thêxbwŕ nào các ngưsdzzơkpkbi cũng phải giưsdzz̃ kín bí mâurhẹt này, tuyêxbwṛt đhieiôbxob́i khôbxobng đhieiưsdzzơkpkḅc tiêxbwŕt lôbxoḅ môbxoḅt chút phong phanh”.

Đzhyeêxbwṛ tưsdzz̉ Đzhyeại Trúc Phong đhieiưsdzza măaepḱt nhìn nhau khôbxobng nói gì, cuôbxob́i cùng đhieiại đhieiêxbwṛ tưsdzz̉ Tôbxob́ng Đzhyeại Nhâurhen tăaepk̀ng hăaepḱng môbxoḅt tiêxbwŕng, nói: “Sưsdzz phụ, lão nhâurhen gia ngưsdzzơkpkb̀i cũng biêxbwŕt mâurhéy ngưsdzzơkpkb̀i chúng con mà, chuyêxbwṛn trọng đhieiại nhưsdzzurhẹy, chúng con thà chêxbwŕt cũng khôbxobng nói vơkpkb́i ngưsdzzơkpkb̀i ngoài môbxoḅt chưsdzz̃ nào đhieiâurheu”. Nói tơkpkb́i đhieiâurhey thì y ngâurhẹp ngưsdzz̀ng đhieiôbxobi chút, đhieiưsdzza măaepḱt nhìn Đzhyexbwr̀n Bâurhét Dịch, thâurhép giọng nói tiêxbwŕp: “Sưsdzz phụ, chưsdzza nói ngưsdzzơkpkb̀i và sưsdzzsdzzơkpkbng đhieiã ba lâurhèn bôbxob́n lưsdzzơkpkḅt nhăaepḱc nhơkpkb̉ chúng con, riêxbwrng phía chưsdzzơkpkb̉ng giáo châurhen nhâurhen và Thôbxobng Thiêxbwrn Phong đhieiã bôbxob́n lâurhèn sai ngưsdzzơkpkb̀i nhăaepḱc nhơkpkb̉ chuyêxbwṛn này rôbxob̀i. Bọn họ khôbxobng tin chúng con cũng đhieiưsdzzơkpkḅc, lẻ nào ngay cả sưsdzz phụ và sưsdzzsdzzơkpkbng cũng khôbxobng tin chúng con hay sao?”.

Đzhyexbwr̀n Bâurhét Dịch chau mày, đhieiôbxoḅt nhiêxbwrn quát lơkpkb́n: “To gan, các ngưsdzzơkpkb̀i là cái thưsdzź gì mà dám nghi ngơkpkb̀ chưsdzzơkpkb̉ng môbxobn châurhen nhâurhen và các vị sưsdzz trưsdzzơkpkb̉ng?”.

bxob Nhưsdzz đhieiưsdzźng bêxbwrn cạnh, thâurhéy vâurhẹy thì thơkpkb̉ dài môbxoḅt tiêxbwŕng, bưsdzzơkpkb́c đhieiêxbwŕn dàn xêxbwŕp: “Đzhyeưsdzzơkpkḅc rôbxob̀i, đhieiưsdzzơkpkḅc rôbxob̀i, đhieiâurhey là nhưsdzz̃ng đhieixbwr̀u chưsdzzơkpkb̉ng môbxobn phâurhen phó cả, hơkpkbn nưsdzz̃a chuyêxbwṛn Tru Tiêxbwrn Kiêxbwŕm bị tôbxob̉n hại,  quan hêxbwṛ trọng đhieiại vôbxob cùng, chưsdzzơkpkb̉ng môbxobn sưsdzz huynh khâurhẻn trưsdzzơkpkbng là chuyêxbwṛn khó tránh, có hỏi thêxbwrm vài lâurhèn, dăaepḳn dò thêxbwrm vài lâurhèn cũng là chuyêxbwṛn nêxbwrn mà”.

Đzhyexbwr̀n bâurhét Dịch nghiêxbwrng đhieiâurhèu nhìn sang môbxoḅt bêxbwrn, khôbxobng nói gì hêxbwŕt. Bọn Tôbxob́ng Đzhyeại Nhâurhen đhieiêxbwr̀u cúi đhieiâurhèu nói: “Đzhyeêxbwṛ tưsdzz̉ biêxbwŕt rôbxob̀i!”.

bxob Nhưsdzz nhìn các đhieiêxbwṛ tưsdzz̉ môbxoḅt lưsdzzơkpkḅt, nhẹ nhàng nói tiêxbwŕp: “Ta biêxbwŕt trong lòng các ngưsdzzơkpkbi cảm thâurhéy oan ưsdzźc, cảm thâurhéy chưsdzzơkpkb̉ng môbxobn châurhen nhâurhen và các vị sưsdzz trưsdzzơkpkb̉ng khôbxobng tin các ngưsdzzơkpkbi, kỳ thưsdzẓc, nói cho cùng, cũng chỉ vì chuyêxbwṛn này quá trọng đhieiại, khôbxobng thêxbwr̉ bỏ qua đhieiưsdzzơkpkḅc .Sau trâurhẹn đhieiại chiêxbwŕn vơkpkb́i Thú Thâurhèn, oai vọng của Thanh Vâurhen Môbxobn trong thiêxbwrn hạ chính đhieiạo đhieiã đhieiạt đhieiêxbwŕn chí cao vôbxob thưsdzzơkpkḅng, vưsdzzơkpkḅt trêxbwrn mọi đhieiôbxob̀ng đhieiạo khác; Thêxbwŕ nhưsdzzng các nhưsdzzng các ngưsdzzơkpkbi cũng biêxbwŕt đhieixbwr̀u này có đhieiưsdzzơkpkḅc là nhơkpkb̀ chưsdzzơkpkb̉ng môbxobn châurhen nhâurhen dùng Tru Tiêxbwrn đhieiánh bại Thú Thâurhèn trêxbwrn Thôbxobng Thiêxbwrn Phong mà có đhieiưsdzzơkpkḅc. Thanh vâurhen Môbxobn chúng ta có đhieiưsdzzơkpkḅc ngày hôbxobm nay, phâurhen lưsdzzơkpkḅng của thanh Tru Tiêxbwrn Kiêxbwŕm âurhéy thêxbwŕ nào, có lẽ ta khôbxobng câurhèn nói các ngưsdzzơkpkbi cũng hiêxbwr̉u rõ”.

bxob Nhưsdzz nói tơkpkb́i đhieiâurhey thì mỉm cưsdzzơkpkb̀i thêxbwrsdzzơkpkbng nói: “Ta năaepk̀m mơkpkb cũng khôbxobng thêxbwr̉ ngơkpkb̀ tơkpkb́i thanh thâurhèn kiêxbwŕm âurhéy lại bị…”. Bà ngưsdzzng lại, cơkpkbbxob̀ nhưsdzz đhieiêxbwr̉ đhieiịnh thâurhèn, sau đhieió mơkpkb́i tiêxbwŕp tục nói tiêxbwŕp: “Hôbxobm đhieió ơkpkb̉ bêxbwrn ngoài Ảo Nguyêxbwṛt Đzhyeôbxoḅng Phủ, ngoại trưsdzz̀ chưsdzzơkpkb̉ng môbxobn châurhen nhâurhen và mâurhéy vị sưsdzz bá, tại trưsdzzơkpkb̀ng chỉ có mâurhéy đhieiêxbwṛ tưsdzz̉ Đzhyeại Trúc Phong và Tiêxbwr̉u Trúc Phong mục kích thâurhèn kiêxbwŕm bị hủy, vì vâurhẹy đhieiêxbwr̉ bảo tôbxob̀n danh dưsdzẓ và oai vọng của bản môbxobn, chưsdzzơkpkb̉ng môbxobn châurhen nhâurhen mơkpkb́i nhiêxbwr̀u lâurhèn dăaepḳn dò nhưsdzzurhẹy. Các ngưsdzzơkpkb̀i đhieiưsdzz̀ng đhieiêxbwr̉ lòng là đhieiưsdzzơkpkḅc. Chỉ câurhèn nhơkpkb́ kỹ phải mãi mãi dâurhéu kín chuyêxbwṛn này trong lòng là đhieiưsdzzơkpkḅc. Đzhyeã biêxbwŕt chưsdzza?”.

Bọn Tôbxob́ng Đzhyeại Nhâurhen đhieiưsdzza măaepḱt nhìn nhau, đhieiôbxob̀ng thanh nói: “Đzhyeêxbwṛ tưsdzz̉ đhieiã biêxbwŕt”.




bxob Nhưsdzz quay sang nhìn Đzhyexbwr̀n Bâurhét Dịch. Đzhyexbwr̀n bâurhét Dịch vâurhẽn chau mày, gưsdzzơkpkbng măaepḳt tròn mâurhẹp của lão vâurhẽn trâurhèm trọng nhưsdzz trưsdzzơkpkb́c, cơkpkbbxob̀ nhưsdzz khôbxobng thêxbwr̉ có chút cảm giác gì trưsdzzơkpkb́c nhưsdzz̃ng lơkpkb̀i Tôbxob Nhưsdzzsdzz̀a nói. Chỉ thâurhéy lão xua tay nói vơkpkb́i các đhieiêxbwṛ tưsdzz̉: “Nhưsdzz̃ng đhieixbwr̀u sưsdzzsdzzơkpkbng các ngưsdzzơkpkbi vưsdzz̀a nói, các ngưsdzzơkpkbi hãy nhơkpkb́ kỹ! Đzhyeưsdzzơkpkḅc rôbxob̀i! Đzhyei đhieii!”.

bxob Nhưsdzz thâurhéy săaepḱc măaepḳt Đzhyexbwr̀n Bâurhét Dịch càng lúc càng trâurhèm trọng, bèn châurhẹm rãi bưsdzzơkpkb́c đhieiêxbwŕn bêxbwrn cạnh lão, thâurhép giọng hòi: “Sao vâurhẹy? Có phải chưsdzzơkpkb̉ng môbxobn sưsdzz huynh lại nói gì hay khôbxobng?”.

Đzhyexbwr̀n Bâurhét Dịch hưsdzz̀ nhẹ môbxoḅt tiêxbwŕng: “Ôqvmxng ta khôbxobng phải chỉ tưsdzźc giâurhẹn vơkpkb́i môbxoḅt mình ta, mà ngay cả Thủy Nguyêxbwṛt khôbxobng ngơkpkb̀ cũng bị ôbxobng âurhéy măaepḱng cho môbxoḅt trâurhẹn, ta thì có là gì?”.

bxob Nhưsdzz giâurhẹt mình, ngạc nhiêxbwrn nói: “Cái gì? Cả Thủy Nguyêxbwṛt sưsdzz tỷ mà ôbxobng âurhéy cũng măaepḱng hay sao?”.

Trêxbwrn măaepḳt Đzhyexbwr̀n Bâurhét Dịch lôbxoḅ vẻ nôbxobn nóng, bưsdzzơkpkb́c châurhen đhieii lại môbxob̃i lúc môbxoḅt nhanh, hai hàng lôbxobng mày càng lúc càng nhíu chăaepḳt.

bxob Nhưsdzz nhìn thâurhèn tình của y mà thêxbwrm lo lăaepḱng, nhưsdzzng khôbxobng biêxbwŕt nêxbwrn nói gì mơkpkb́i tôbxob́t, nêxbwrn đhieiành nói: “Ôqvmxng cũng đhieiưsdzz̀ng quá lo lăaepḱng, chưsdzzơkpkb̉ng môbxobn sưsdzz huynh chỉ nhâurhét thơkpkb̀i nóng nảy, nêxbwrn mơkpkb́i …”.

Đzhyexbwr̀n Bâurhét Dịch vụt ngâurhẻng đhieiâurhèu, cao giọng ngăaepḱt lơkpkb̀i: “Nêxbwŕu nhưsdzz ôbxobng ta thâurhẹt sưsdzẓ nhâurhét thơkpkb̀i, thì có măaepḱng ta môbxoḅt ngàn, môbxoḅt vạn lâurhèn ta cũng khôbxobng đhieiêxbwr̉ ý làm gì…”.

bxob Nhưsdzz cúi đhieiâurhèu, nhưsdzzng lại nhanh chóng ngâurhẻng lêxbwrn, trêxbwrn măaepḳt lôbxoḅ vẻ ngạc nhiêxbwrn: “Ôqvmxng vưsdzz̀a nói cái gì?”.

Đzhyexbwr̀n Bâurhét Dịch khôbxobng ngưsdzz̀ng lâurhẻm bâurhẻm, đhieii đhieii lại lại Thủ Tĩnh Đzhyeưsdzzơkpkb̀ng, thâurhèn săaepḱc càng nôbxobn nóng bâurhét an, Tôbxob Nhưsdzz thâurhéy vâurhẹy cũng vôbxob cùng lo lăaepḱng, vôbxoḅi vàng hỏi: “Rôbxob́t cuôbxoḅt là ôbxobng có ý gì? Mau nói ra xem nào?”.

Đzhyexbwr̀n Bâurhét Dịch bưsdzzơkpkb́c đhieiêxbwŕn trưsdzzơkpkb́c măaepḳt Tôbxob Nhưsdzz, trâurhèm măaepḳc hôbxob̀i lâurheu, rôbxob̀i châurhẹm rãi nói: “Nhưsdzz̃ng ngày này, Đzhyeạo Huyêxbwr̀n sưsdzz huynh nhiêxbwr̀u lâurhèn gọi ta và Thủy Nguyêxbwṛt đhieiêxbwŕn Thôbxobng Thiêxbwrn Phong, dăaepḳn dò chúng ta phải nhăaepḱc nhơkpkb̉ đhieiêxbwṛ tưsdzz̉ giưsdzz̃ kìn bí mâurhẹt này, đhieiâurhey vôbxob́n khôbxobng là chuyêxbwṛn khôbxobng có gì đhieiáng nói. Nhưsdzzng mâurhéy lâurhèn gâurhèn đhieiâurhey, ta thâurhéy Đzhyeạo Huyêxbwr̀n sưsdzz huynh dưsdzzơkpkb̀ng nhưsdzz càng lúc càng khác lạ”.

bxob Nhưsdzz ngâurhẻng ngưsdzzơkpkb̀i giâurhey lát rôbxob̀i nói: “Khác lạ? Ôqvmxng có ý gì?”.

Đzhyexbwr̀n Bâurhét Dịch chau mày nói: “Trưsdzzơkpkb́c đhieiâurhey bà đhieiã tưsdzz̀ng thâurhéy Đzhyeạo Huyêxbwr̀n sưsdzz huynh nóng nảy hay măaepḱng ngưsdzzơkpkb̀i khác chưsdzza?”.

bxob Nhưsdzz im lăaepḳng, hôbxob̀i lâurheu mơkpkb́i lăaepḱc đhieiâurhèu nói: “Chưsdzzơkpkb̉ng môbxobn sưsdzz huynh đhieiạo hạnh cao thâurhem, phâurhẻm đhieiưsdzźc cao vơkpkb̀i, hỉ nôbxoḅ khôbxobng lôbxoḅ ra bêxbwrn ngoài, làm gì có chuyêxbwṛn ôbxobng âurhéy nóng nảy măaepḱng ngưsdzzơkpkb̀i chưsdzź”.




Đzhyexbwr̀n Bâurhét Dịch gâurhẹt đhieiâurhèu nói: “Khôbxobng sai Chính là nhưsdzzurhẹy, cả bà cũng biêxbwŕt đhieixbwr̉m này, nhưsdzzng tưsdzz̀ khi sau trâurhẹn đhieiại chiêxbwŕn lâurhèn này, tánh tình của Đzhyeạo Huyêxbwr̀n sưsdzz huynh dưsdzzơkpkb̀ng nhưsdzz đhieiã thay đhieiôbxob̉i hoàn toàn rôbxob̀i, càng lúc càng nóng nảy, mâurhéy lâurhèn gọi ta và Thủy Nguyêxbwṛt đhieiêxbwŕn dăaepḳn dò, mơkpkb́i đhieiâurhèu thì lâurhèn nào cũng nghiêxbwrm tưsdzz̀ hòa ái, đhieiêxbwŕn cuôbxob́i cùng khôbxobng hiêxbwr̉u vì sao chỉ vì môbxoḅt lý do hêxbwŕt sưsdzźc nhỏ nhăaepḳt cũng bưsdzz̀ng bưsdzz̀ng thịnh nôbxoḅ, hêxbwŕt măaepḱng chưsdzz̉i, thì lại trút giâurhẹn trêxbwrn ngưsdzzơkpkb̀i khác, tóm lại là …”.

Lão lăaepḱc đhieiâurhèu châurhẹm rãi, nhìn Tôbxob Nhưsdzz, châurhèn chưsdzz̀ giâurhey lát rôbxob̀i bưsdzzơkpkb́c tơkpkb́i trưsdzzơkpkb́c măaepḳt Tôbxob Nhưsdzz, thâurhép giọng nói: “Ta hoài nghi sau trâurhẹn chiêxbwŕn vơkpkb́i Thú Thâurhèn, Đzhyeạo Huyêxbwr̀n sưsdzz huynh đhieiã bị lêxbwṛ khí phong âurhén trong Tru Tiêxbwrn Kiêxbwŕm ảnh hưsdzzơkpkb̉ng, thêxbwŕ nêxbwrn mơkpkb́i…”.

bxob Nhưsdzz biêxbwŕn săaepḱc, vôbxoḅi nói: “Đzhyeưsdzz̀ng nói nưsdzz̃a”.

 

Nói đhieioạn bưsdzzơkpkb́c nhanh ra ngoài Thủ Tĩnh Đzhyeưsdzzơkpkb̀ng, đhieiưsdzza măaepḱt nhìn quanh quâurhét, sau khi xác nhâurhẹn khôbxobng có ngưsdzzơkpkb̀i nào mơkpkb́i quay lại hạ giọng nói vơkpkb́i Đzhyexbwr̀n Bâurhét Dịch: “Đzhyeâurhey là bí mâurhẹt của Thanh Vâurhen Môbxobn chúng ta, ôbxobng… ôbxobng… khôbxobng thêxbwr̉ tuỳ tiêxbwṛn nói bưsdzz̀a đhieiưsdzzơkpkḅc”.

 

Đzhyexbwr̀n Bâurhét Dịch thơkpkb̉ dài nói: “Chuyêxbwṛn này trọng đhieiại vôbxob cùng, ta đhieiâurheu dám hôbxob̀ ngôbxobn loạn ngưsdzz̃ chưsdzź. Nhưsdzzng trong trâurhẹn đhieiại chiêxbwŕn lâurhèn trưsdzzơkpkb́c, Đzhyeạo Huyêxbwr̀n sưsdzz huynh vì câurhèu tâurhét thăaepḱng mà đhieiã bâurhét châurhép ta ba lâurhèn cản trơkpkb̉, côbxob́ cưsdzzơkpkb̃ng ép mơkpkb̉ phong âurhén Thiêxbwrn Cơkpkb Âjqqḱn mà lịch đhieiại tôbxob̉ sưsdzz đhieiã phong âurhén ngàn đhieiơkpkb̀i nay, khiêxbwŕn cho Tru Tiêxbwrn Côbxob̉ Kiêxbwŕm phát huy lêxbwṛ khí, uy lưsdzẓc đhieiại tăaepkng, chỉ là môbxob̃i lâurhèn ta nhơkpkb́ lại di mêxbwṛnh của các vị tôbxob̉ sưsdzz đhieiơkpkb̀i trưsdzzơkpkb́c nói Tru Tiêxbwrn Côbxob̉ Kiêxbwŕm là vâurhẹt bâurhét thưsdzzơkpkb̀ng, sát khí nghịch thiêxbwrn là ta khôbxobng thêxbwr̉ xem nhẹ. Trưsdzzơkpkb́c đhieiâurhey ta và Thủy Nguyêxbwṛt luôbxobn bâurhét hòa, nhưsdzzng hôbxobm nay chia tay ơkpkb̉ Thôbxobng Thiêxbwrn Phong thì hoàn toàn khác biêxbwṛt, nêxbwŕu ta đhieioán khôbxobng lâurhèn thì Thủy Nguyêxbwṛt nhâurhét đhieiịnh cũng nghĩ giôbxob́ng nhưsdzz ta, chỉ vì chuyêxbwṛn này quá lơkpkb́n, chúng ta khôbxobng dám nói ra mà thôbxobi”.

bxob Nhưsdzz trâurhèm măaepḳc môbxoḅt lúc lâurheu, nhẹ giọng nói: “Tuy là nhưsdzzurhẹy, nhưsdzzng nói cho cùng nguyêxbwrn nhâurhen cũng năaepk̀m trêxbwrn Tru Thiêxbwrn Côbxob̉ Kiêxbwŕm, giơkpkb̀ đhieiâurhey kiêxbwŕm đhieiã bị hủy, chưsdzzơkpkb̉ng môbxobn sưsdzz huynh dù có khôbxobng may bị hại, nhưsdzzng môbxoḅt là khôbxobng có ngọn nguôbxob̀n, hai là đhieiạo hạnh của ôbxobng âurhéy thâurhèn thôbxobng khôbxobn lưsdzzơkpkb̀ng, chỉ ngày tháng qua đhieii lêxbwṛ khí đhieió sẽ dâurhèn dâurhèn hóa giải đhieii”.

Vẻ trâurhèm trọng trêxbwrn gưsdzzơkpkbng măaepḳt của Đzhyexbwr̀n Bâurhét Dịch vâurhẽn khôbxobng hêxbwr̀ giảm bơkpkb́t: “Hy vọng là nhưsdzzurhẹy thôbxobi, băaepk̀ng khôbxobng ôbxobng âurhéy là chí tôbxobn của Thanh Vâurhen Môbxobn, vạn nhâurhét có gì khôbxobng hay, trêxbwrn dưsdzzơkpkb́i Thanh Vâurhen Môbxobn khôbxobng biêxbwŕt phải làm sao?”.

bxob Nhưsdzz nghĩ ngơkpkḅi môbxoḅt hôbxob̀i, sau đhieió đhieiành thơkpkb̉ dài chán nản nói: “Thôbxobi bỏ đhieii, đhieiâurhey cũng khôbxobng phải là chuyêxbwṛn chúng ta quản đhieiưsdzzơkpkḅc, ôbxobng cũng khôbxobng câurhèn phải quá phiêxbwr̀n não nhưsdzz thêxbwŕ, còn có môbxoḅt chuyêxbwṛn, tôbxobi đhieiã muôbxob́n hỏi tưsdzz̀ lâurheu, Tru Tiêxbwrn Côbxob̉ Kiêxbwŕm đhieiã bị hủy, thì xưsdzz̉ lý thêxbwŕ nào rôbxob̀i?”.

Đzhyexbwr̀n Bâurhét Dịch trâurhèm ngâurhem môbxoḅt hôbxob̀i: “Chuyêxbwṛn này ta cũng đhieiã thưsdzz̉ hỏi môbxoḅt vị sưsdzz huynh biêxbwŕt chuyêxbwṛn, nghe nói hôbxobm âurhéy sau khi Đzhyeạo Huyêxbwr̀n sưsdzz huynh huâurhén thị mọi ngưsdzzơkpkb̀i khôbxobng đhieiưsdzzơkpkḅc tiêxbwŕt lôbxoḅ phong thanh, đhieiã lâurhẹp tưsdzźc thu hôbxob̀i hai đhieioạn gãy của Tru Tiêxbwrn Kiêxbwŕm, đhieiôbxob̀ng thơkpkb̀i đhieii vào Ảo Nguyêxbwṛt Đzhyeôbxoḅng Phủ, khôbxobng cho bâurhét cưsdzź ai đhieii vào. Thêxbwŕ nêxbwrn đhieiêxbwŕn nay cũng khôbxobng ai biêxbwŕt thanh kiêxbwŕm âurhéy rôbxob́t cuôbxoḅc nhưsdzz thêxbwŕ nào? Có lẻ còn có hy vọng sưsdzz̉a chưsdzz̃a lại chăaepkng?”.

Đzhyexbwr̀n Bâurhét Dịch lâurhèm bâurhẻm nói môbxoḅt câurheu cuôbxob́i cùng, sau đhieió lăaepḱc đhieiâurhèu cưsdzzơkpkb̀i khôbxob̉, hiêxbwr̉n nhiêxbwrn chính bản thâurhen ôbxobng ta cũng khôbxobng tin chuyêxbwṛn này cũng khôbxobng tin chuyêxbwṛn này. Lão cưsdzzơkpkb̀i khôbxob̉ hai tiêxbwŕng, đhieioạn tiêxbwŕp tục nói: “Thanh kiêxbwŕm âurhéy chúng ta cũng khôbxobng quản nôbxob̉i đhieiâurheu, hôbxobm nay ơkpkb̉ Thôbxobng Thiêxbwrn Phong, ngoại trưsdzz̀ bị môbxoḅt trâurhẹn măaepḱng vôbxob duyêxbwrn, vôbxobkpkb́ ra, ta còn nghe đhieiưsdzzơkpkḅc môbxoḅt chuyêxbwṛn lạ nưsdzz̃a”.

 

bxob Nhưsdzz ngâurhẻn ngưsdzzơkpkb̀i nói: “Chuyêxbwṛn lạ gì nưsdzz̃a?”.

Đzhyexbwr̀n Bâurhét Dịch nhún vai nói: “Nói ra bà cũng khôbxobng tin đhieiâurheu, trong trâurhẹn đhieiại chiêxbwŕn lâurhèn trưsdzzơkpkb́c đhieiã có khôbxobng biêxbwŕt bao nhiêxbwru đhieiêxbwṛ tưsdzz̉ trưsdzzơkpkb̉ng lão tưsdzz̉ trâurhẹn đhieiang đhieiưsdzzơkpkḅc cúng têxbwŕ trêxbwrn Ngọc Thanh Đzhyexbwṛn ơkpkb̉ Thôbxobng Thiêxbwrn Phong, thêxbwŕ nhưsdzzng vị trưsdzzơkpkb̉ng môbxobn của chúng ta môbxob̃i ngày chỉ lôbxoḅ măaepḳt ơkpkb̉ Ngọc thanh Đzhyexbwṛn môbxoḅt lâurhèn, sau đhieió là khôbxobng thâurhéy đhieiâurheu nưsdzz̃a, ngưsdzzơkpkḅc lại ngày nào ôbxobng âurhéy cũng vào Tôbxob̉ Sưsdzzsdzz̀ đhieiưsdzzơkpkb̀ng ơkpkb̉ hâurhẹu sơkpkbn ơkpkb̉ môbxoḅt mình thủ linh trong đhieió, bà nói có kỳ lạ hay khôbxobng?”.

bxob Nhưsdzz ngâurhey ngưsdzzơkpkb̀i nói: “Thủ linh, Tôbxob̉ sưsdzzsdzz̀ đhieiưsdzzơkpkb̀ng à? Lẽ nào vị tiêxbwr̀n bôbxob́i trưsdzzơkpkb̉ng lão đhieiã qua đhieiơkpkb̀i?”.

Đzhyexbwr̀n Bâurhét Dịch lăaepḱc đhieiâurhèu, cưsdzzơkpkb̀i lạnh nói: “Làm gì có trưsdzzơkpkb̉ng lão nào, ta nghe mâurhéy têxbwrn đhieiêxbwṛ tưsdzz̉ chưsdzzơkpkb̉ng môbxobn nói, kỳ thưsdzẓc đhieió chỉ là môbxoḅt lão đhieiâurhèu quét dọn trong Tôbxob̉ sưsdzzsdzz̀ đhieiưsdzzơkpkb̀ng đhieiã mâurhéy chục năaepkm nay, mà khôbxobng biêxbwŕt vì sao mà cũng chêxbwŕt ngày hôbxobm đhieió. Nguyêxbwrn nhâurhen mà y chêxbwŕt thì cũng khôbxobng ai biêxbwŕt đhieiưsdzzơkpkḅc, chỉ biêxbwŕt sau khi Đzhyeạo Huyêxbwr̀n Châurhen Nhâurhen biêxbwŕt chuyêxbwṛn thì lâurhẹp tưsdzźc ngâurhey ngưsdzzơkpkb̀i ra nhưsdzz phôbxob̃ng, sau đhieió thì nôbxob̃i cơkpkbn thịnh nôbxoḅ, nhưsdzz̃ng ngày sau đhieió nhưsdzzsdzź ngâurhey ngâurhẻn nhưsdzz ngưsdzzơkpkb̀i mâurhét hôbxob̀n, sau này cưsdzzơkpkbng quyêxbwŕt đhieiêxbwr̉ linh vị lão đhieiâurhèu đhieió vào trong tôbxob̉ sưsdzzsdzz̀ đhieiưsdzzơkpkb̀ng, nhưsdzzng chuyêxbwṛn kỳ quái nhâurhét là tâurhém linh vị đhieiăaepḳt trong tôbxob̉ sưsdzzsdzz̀ đhieiưsdzzơkpkb̀ng lại khôbxobng viêxbwŕt gì hêxbwŕt…”.

bxob Nhưsdzz càng nghe càng cảm thâurhéy hôbxob̀ đhieiôbxob̀, trong lòng ngạc nhiêxbwrn lăaepḱc đhieiâurhèu nói: “Chuyêxbwṛn này, chuyêxbwṛn này rôbxob́t cuôbxoḅc là thêxbwŕ nào? Lẽ nào chưsdzzơkpkb̉ng môbxobn sưsdzz huynh đhieiã hôbxob̀ đhieiôbxob̀ thâurhẹt?”.

Đzhyexbwr̀n Bâurhét Dịch cưsdzzơkpkb̀i lạnh nói: “Chưsdzzơkpkb̉ng môbxobn sưsdzz huynh có hôbxob̀ đhieiôbxob̀ hay khôbxobng thì khôbxobng ai biêxbwŕt, dù sao cũng có ngưsdzzơkpkb̀i khuyêxbwrn giải, nhưsdzzng ôbxobng âurhéy vâurhẽn quyêxbwŕt ý khôbxobng nghe. Hơkpkbn nưsdzz̃a ôbxobng âurhéy còn chăaepk̉ng hêxbwr̀ chú ý đhieiêxbwŕn linh vị của nhưsdzz̃ng đhieiêxbwṛ tưsdzz̉ đhieiăaepḳt trêxbwrn Ngọc Thanh Đzhyexbwṛn, mà chỉ ngâurhey ngưsdzzơkpkb̀i ra nhìn tâurhém linh vị trôbxob́ng khôbxobng kia. Cưsdzź nhưsdzzurhẹy ta e Thanh Vâurhen Môbxobn sơkpkb́m muôbxoḅn gì cũng xảy ra chuyêxbwṛn, sơkpkb́m muôbxoḅn gì cũng hủy trong tay ôbxobng âurhéy mâurhét”.

bxob Nhưsdzz trâurhèm măaepḳc khôbxobng nói gì, hôbxob̀i lâurheu sau mơkpkb́i thơkpkb̉ dài môbxoḅt tiêxbwŕng, nhìn qua bêxbwrn ngoài Thủ Tĩnh Đzhyeưsdzzơkpkb̀ng, chỉ thâurhéy bêxbwrn ngoài văaepḱng vẻ trôbxob́ng khôbxobng, chỉ có trơkpkb̀i xanh thăaepkm thăaepk̉m.

kpkbn phong thôbxob̉i tơkpkb́i, âurhẻn ưsdzzơkpkb́t truyêxbwr̀n lại tiêxbwŕng sáo rì rào, khôbxobng biêxbwŕt vì sao lại tăaepkng thêxbwrm mâurhéy phâurhèn tịch mịch.

* * * * * *

 

Thanh vâurhen Sơkpkbn, Thôbxobng Thiêxbwrn  Phong, hâurhẹu sơkpkbn Tôbxob̉ Sưsdzzsdzz̀ Đzhyeưsdzzơkpkb̀ng.

      

kpkbi này vâurhẽn im lìm tĩnh lăaepḳng nhưsdzz trưsdzzơkpkb́c, tưsdzz̀ đhieiưsdzzơkpkb̀ng to lơkpkb́n vâurhẽn sưsdzz̀ng sưsdzz̃ng đhieiưsdzźng đhieió, rưsdzz̀ng câurhey xung quanh vâurhẽn xanh biêxbwŕc môbxoḅt màu, phản phâurhét cuôbxoḅc đhieiại chiêxbwŕn kinh thiêxbwrn, đhieiôbxoḅng đhieiịa mơkpkb́i đhieiâurhey, khôbxobng hêxbwr̀ ảnh hưsdzzơkpkb̉ng môbxoḅt chút nào đhieiêxbwŕn nơkpkbi này vâurhẹy.




Ngoại trưsdzz̀ thiêxbwŕu đhieii môbxoḅt lão đhieiâurhèu quét dọn, trêxbwrn thâurhèn án, giưsdzz̃a vôbxobbxob́ nhưsdzz̃ng linh vị, đhieiã có thêxbwrm môbxoḅt tâurhém linh vị trôbxob́ng khôbxobng.

urhem Kinh Vũ im lăaepḳng quỳ trưsdzzơkpkb́c tâurhém linh vị âurhéy, thâurhen măaepḳc hiêxbwŕu phục, trưsdzzơkpkb́c măaepḳt có môbxoḅt bôbxob̀n lưsdzz̉a, trêxbwrn bàn đhieiăaepḳt hai câurhey nêxbwŕn lơkpkb́n, ba nén hưsdzzơkpkbng thơkpkbm đhieiang bôbxob́c khói nghi ngút.

aepḱc măaepḳt Lâurhem Kinh Vũ lôbxoḅ vẻ đhieiau thưsdzzơkpkbng, hai hàng môbxobi mím chăaepḳt, quỳ dưsdzzơkpkb́i đhieiâurhét nhưsdzzsdzzơkpkḅng gôbxob̃, hai tay khôbxobng ngưsdzz̀ng cho vàng mã vào cái châurhẹu lưsdzz̉a trưsdzzơkpkb́c măaepḳt, nhìn chúng tưsdzz̀ tưsdzz̀ biêxbwŕn thành tro tàn trong ngọn lưsdzz̉a, sau đhieió lại tưsdzz̀ tưsdzz̀ cho thêxbwrm nhưsdzz̃ng tơkpkb̀ giâurhéy khác vào.

Thỉnh thoảng gã lại ngâurhẻng đhieiâurhèu lêxbwrn nhìn tâurhém linh vị trôbxob́ng khôbxobng. Linh vị của lão già quét dọn tôbxob̉ sưsdzzsdzz̀ đhieiưsdzzơkpkb̀ng là do chưsdzzơkpkb̉ng môbxobn Đzhyeạo Huyêxbwr̀n châurhen nhâurhen cưsdzzơkpkbng quyêxbwŕt, đhieiôbxoḅc đhieioán cho đhieiăaepḳt vào tôbxob̉ sưsdzzsdzz đhieiưsdzzơkpkb̀ng, các vị trưsdzzơkpkb̉ng lão khác đhieiêxbwr̀u khôbxobng đhieiôbxob̀ng ý, nhưsdzzng trưsdzzơkpkb́c giơkpkb̀ quyêxbwr̀n thêxbwŕ đhieiêxbwr̀u năaepk̀m hêxbwŕt trong tay chưsdzzơkpkb̉ng môbxobn, thêxbwrm vào đhieió, sau trâurhẹn chiêxbwŕn vưsdzz̀a rôbxob̀i, Đzhyeạo Huyêxbwr̀n Châurhen Nhâurhen đhieiã đhieiánh bại Thú Thâurhèn, oai vọng tăaepkng lêxbwrn gâurhép bôbxoḅi,  bơkpkb̉i thêxbwŕ chúng  nhâurhen thâurhéy lão kiêxbwrn quyêxbwŕt khôbxobng lùi, cũng đhieiành đhieiêxbwr̉ lão tùy ý.

Tuy chuyêxbwṛn này có năaepk̀m ngoài dưsdzẓ liêxbwṛu của Lâurhem Kinh Vũ, nhưsdzzng chuyêxbwṛn tiêxbwŕp sau đhieió lại càng làm cho gã kinh ngạc hơkpkbn. Đzhyeạo Huyêxbwr̀n Châurhen Nhâurhen khôbxobng ngơkpkb̀ đhieiã đhieiem vào  môbxoḅt linh vị khôbxobng vào đhieiăaepḳt trong Tôbxob̉ sưsdzzsdzz̀ đhieiưsdzzơkpkb̀ng. Lâurhem Kinh Vũ vì chuyêxbwṛn này thâurhẹm chí đhieiã lơkpkb́n gan hỏi Đzhyeạo Huyêxbwr̀n Châurhen Nhâurhen lúc ôbxobng ta đhieiêxbwŕn đhieiâurhey bái têxbwŕ, chăaepk̉ng ngơkpkb̀ Đzhyeạo Huyêxbwr̀n chỉ thản nhiêxbwrn phản vâurhén môbxoḅt câurheu môbxoḅt câurheu làm cho Lâurhem Kinh Vũ á khâurhẻu vôbxob ngôbxobn: “Con biêxbwŕt têxbwrn của ôbxobng ta hay sao?”.

urhem Kinh Vũ tròn măaepḱt khôbxobng biêxbwŕt nói gì, gã tuy tu hành vơkpkb́i vị lão giả thâurhèn bí này đhieiã mưsdzzơkpkb̀i năaepkm, nhưsdzzng vêxbwr̀ thâurhen phâurhẹn của mình, lão giả trưsdzzơkpkb́c giơkpkb̀ chưsdzza thôbxob̉ lôbxoḅ vơkpkb́i gã môbxoḅt lơkpkb̀i, lúc này nêxbwŕu bảo Lâurhem Kinh Vũ nói ra, gã đhieiích thưsdzẓc khôbxobng thêxbwr̉ nói đhieiưsdzzơkpkḅc. Chỉ là nhìn dáng vẻ của Đzhyeạo Huyêxbwr̀n Châurhen Nhâurhen, hiêxbwr̉n nhiêxbwrn ít nhiêxbwr̀u cũng biêxbwŕt vêxbwr̀ thâurhen thêxbwŕ của lão giả kia, có đhieixbwr̀u ôbxobng ta khôbxobng chịu thôbxob̉ lôbxoḅ ra mà thôbxobi. Lâurhem Kinh Vũ tuy nghi hoăaepḳc trong lòng, nhưsdzzng rôbxob́t cuôbxoḅc cũng khôbxobng dám quá thâurhét lêxbwr̃ vơkpkb́i chưsdzzơkpkb̉ng môbxobn châurhen nhâurhen, chỉ im lăaepḳng lui xuôbxob́ng. Dù sao thì trong lòng gã, hình ảnh nghiêxbwrm tưsdzz̀ hòa ái của lão nhâurhen âurhéy đhieiã khăaepḱc sâurheu trong tâurhem khảm tưsdzz̀ lâurheu rôbxob̀i, linh vị âurhéy có viêxbwŕt têxbwrn hay khôbxobng cũng khôbxobng quan hêxbwṛ gì.

Bái têxbwŕ trưsdzzơkpkb́c núi, gã cũng đhieiã tưsdzz̀ng đhieiêxbwŕn qua, chỉ là gã cưsdzź cảm thâurhéy nơkpkbi đhieió đhieiã có vôbxobbxob́ đhieiêxbwṛ tưsdzz̉ bái têxbwŕ rôbxob̀i, còn ơkpkb̉ đhieiâurhey, vị tiêxbwr̀n bôbxob́i này tuy răaepk̀ng thâurhen hoài tuyêxbwṛt nghêxbwṛ lại lăaepḳng lẻ rơkpkb̀i khỏi thêxbwŕ gian này, vôbxob luâurhẹn thêxbwŕ nào gã cũng phải tiêxbwr̃n đhieiưsdzza lão. Đzhyeạo Huyêxbwr̀n Châurhen Nhâurhen dưsdzzơkpkb̀ng nhưsdzz cũng ngâurhèm cho phép gã tơkpkb́i đhieiâurhey liêxbwṛu lý hâurhẹu sưsdzẓ cho vị lão giả này, hơkpkbn nưsdzz̃a Châurhen Nhâurhen còn khôbxobng đhieiêxbwr̉ ý đhieiêxbwŕn thâurhen phâurhẹn Chưsdzzơkpkb̉ng môbxobn cao quý, thưsdzzơkpkb̀ng xuyêxbwrn đhieiêxbwŕn tưsdzz̀ đhieiưsdzzơkpkb̀ng bái têxbwŕ linh vị của lão giả, vì vâurhẹy khiêxbwŕn bao ngưsdzzơkpkb̀i dị nghị, nhưsdzzng Lâurhem Kinh Vũ cũng khôbxobng thêxbwr̉ quản đhieiưsdzzơkpkḅc chuyêxbwṛn này.

Lúc này, sau lưsdzzng gã chơkpkḅt vang lêxbwrn tiêxbwŕng bưsdzzơkpkb́c châurhen. Nhiêxbwr̀u ngày nay, Lâurhem Kinh Vũ đhieiã quen vơkpkb́i nhịp bưsdzzơkpkb́c châurhen này rôbxob̀i, chỉ vưsdzz̀a nghe gã đhieiã biêxbwŕt đhieió là Đzhyeạo Huyêxbwr̀n Châurhen Nhâurhen.

Gã đhieiưsdzźng dâurhẹy quay mình, thâurhép giọng: “Chưsdzzơkpkb̉ng môbxobn!”.

Đzhyeạo Huyêxbwr̀n ChâurhenNhâurhen châurhẹm rãi bưsdzzơkpkb́c vào Tôbxob̉ Sưsdzzsdzz̀ Đzhyeưsdzzơkpkb̀ng.

  

Trong Tưsdzz̀ Đzhyeưsdzzơkpkb̀ng đhieiăaepkng hoả hôbxobn ám, tuy răaepk̀ng Lâurhem Kinh Vũ ơkpkb̉ trong này đhieiã lâurheu, nhưsdzzng nhâurhét thơkpkb̀i cũng khôbxobng nhìn rõ đhieiưsdzzơkpkḅc săaepḱc măaepḳt của Đzhyeạo Huyêxbwr̀n Châurhen Nhâurhen, chỉ mơkpkbbxob̀ nhìn thâurhéy môbxoḅt thâurhen ảnh đhieiang đhieiưsdzźng trong bóng tôbxob́i, im lăaepḳng nhìn chăaepkm chăaepkm vào tâurhém linh vị bêxbwrn cạnh gã.

Khôbxobng biêxbwŕt vì sao, Lâurhem Kinh Vũ chơkpkḅt cảm thâurhéy có gì khác lạ ơkpkb̉ bóng hình mơkpkb̀ ảo kia, nhưsdzzng khôbxobng thêxbwr̉ nói ra đhieiưsdzzơkpkḅc đhieió là đhieixbwr̉m gi? Chỉ là trong lòng cảm thâurhéy chút khâurhẻn trưsdzzơkpkbng, tim đhieiâurhẹp nhanh hơkpkbn mà thôbxobi.

“Y vâurhẽn tôbxob́t chưsdzź?”.

Đzhyeạo Huyêxbwr̀n Châurhen cuôbxob́i cùng cũng lêxbwrn tiêxbwŕng, thanh âurhem của lão hêxbwŕt sưsdzźc thâurhép trâurhèm, có chút khàn khàn, lại giôbxob́ng nhưsdzzbxob́ hạ giọng xuôbxob́ng vâurhẹy, khác xa hoàn toàn so vơkpkb́i phong cách ngày trưsdzzơkpkb́c.

urhem Kinh Vũ hoài nghi trong dạ, nhưsdzzng vâurhẽn cúi ngưsdzzơkpkb̀i đhieiáp: “Đzhyeêxbwṛ tưsdzz̉ đhieiã thủ linh cho tiêxbwr̀n bôbxob́i cả đhieiêxbwrm, thăaepḱp hưsdzzơkpkbng đhieiúng giơkpkb̀, khôbxobng dám có đhieixbwr̀u gì tiêxbwŕt mạn”.

Thâurhen ảnh trong bóng tôbxob́i kia khẽ run lêxbwrn môbxoḅt châurhẹp rôbxob̀i tưsdzz̀ tưsdzz̀ nói: “Con tâurhẹn tâurhem nhưsdzzurhẹy cũng khôbxobng uôbxob̉ng côbxobng y đhieiã dạy dôbxob̃ mưsdzzơkpkb̀i năaepkm”.

  

“Hăaepḱc, hăaepḱc !”.

Đzhyeạo Huyêxbwr̀n cưsdzzơkpkb̀i lạnh hai tiêxbwŕng, khôbxobng khí trong Tôbxob̉ Sưsdzz đhieiưsdzzơkpkb̀ng bâurhét chơkpkḅt trơkpkb̉ nêxbwrn âurhem trâurhèm lạnh lẽo: “Khôbxobng biêxbwŕt nêxbwŕu ngưsdzzơkpkb̀i chêxbwŕt là ta…”.

Lão đhieiôbxoḅt nhiêxbwrn ngưsdzz̀ng lại, cơkpkbbxob̀ nhưsdzz cảm thâurhéy mình đhieiã nói sai. Lâurhem Kinh Vũ tưsdzẓ nhiêxbwrn cũng khôbxobng dám nhiêxbwr̀u lơkpkb̀i, chỉ cúi đhieiâurhèu im lăaepḳng đhieiưsdzźng môbxoḅt bêxbwrn. Khôbxobng khí trâurhèm măaepḳc bao trùm lâurhéy Tưsdzz̀ đhieiưsdzzơkpkb̀ng. Môbxoḅt hôbxob̀i lâurheu sau. Đzhyeạo Huyêxbwr̀n Châurhen Nhâurhen mơkpkb́i nói: “Con hãy ra ngoài trưsdzzơkpkb́c đhieii, ta có vài lơkpkb̀i muôbxob́n nói vơkpkb́i y”.

urhem Kinh Vũ ngâurhẻn ngưsdzzơkpkb̀i, gâurhẹt đhieiâurhèu rôbxob̀i đhieiáp: “vâurheng !”.

  

Nói đhieioạn, quay ngưsdzzơkpkb̀i bưsdzzơkpkb́c đhieii

Ra khỏi Tưsdzz̀ đhieiưsdzzơkpkb̀ng, tăaepḱm mình dưsdzzơkpkb́i ánh dưsdzzơkpkbng quang, Lâurhem Kinh Vũ lâurhẹp tưsdzźc cảm thâurhéy tinh thâurhèn phâurhén châurhén. Giơkpkb̀ gã mơkpkb́i phát giác ra vưsdzz̀a rôbxob̀i ơkpkb̉ trong Tưsdzz̀ đhieiưsdzzơkpkb̀ng, tưsdzz̀ đhieiâurhèu đhieiêxbwŕn cuôbxob́i phản phâurhét nhưsdzz có môbxoḅt thưsdzź gì lêxbwrn tim gã vâurhẹy.

Gã đhieii dạo môbxoḅt vòng xung quanh Tưsdzz̀ đhieiưsdzzơkpkb̀ng, đhieiơkpkḅi nưsdzz̉a canh giơkpkb̀ mơkpkb́i thâurhéy Đzhyeạo Huyêxbwr̀n Châurhen Nhâurhen đhieii ra, đhieiang cảm thâurhéy kỳ lạ thì chơkpkḅt thâurhéy môbxoḅt bóng ngưsdzzơkpkb̀i dâurhèn biêxbwŕn mâurhét trêxbwrn con đhieiưsdzzơkpkb̀ng đhieii vào Ảo Nguyêxbwṛt Đzhyeôbxoḅng Phủ. Sau khi trâurhẹn đhieiại chiêxbwŕn hôbxobm đhieió Ảo Nguyêxbwṛt Đzhyeôbxoḅng Phủ lại trơkpkb̉ thành câurhém đhieiịa, ngưsdzzơkpkb̀i có thêxbwr̉ vào đhieió, đhieiưsdzzơkpkbng nhiêxbwrn chỉ có môbxoḅt mình Đzhyeão Huyêxbwr̀n Châurhen Nhâurhen.

urhem Kinh Vũ đhieiưsdzza măaepḱt nhìn theo môbxoḅt lúc rôbxob̀i khẻ lăaepḱc đhieiâurhèu, quay trơkpkb̉ lại vào trong Tưsdzz̀ đhieiưsdzzơkpkb̀ng. Gã bưsdzzơkpkb́c đhieiêxbwŕn trưsdzzơkpkb́c linh vị của lão giả, chỉ thâurhéy trưsdzzơkpkb́c tâurhém linh vị đhieiã có thêxbwrm ba nén hưsdzzơkpkbng mơkpkb́i, còn trong châurhẹu lưsdzz̉a thì có thêxbwrm môbxoḅt sôbxob́ tiêxbwr̀n vàng bạc đhieiang bôbxob́c cháy, có lẽ là Đzhyeạo Huyêxbwr̀n Châurhen Nhâurhen đhieiã cho thêxbwrm vào.

urhem Kinh Vũ trâurhèm tưsdzzbxob̀i lâurheu, châurhèm châurhẹm ngâurhẻng đhieiâurhèu lêxbwrn, nhìn tâurhém linh vị trôbxob́ng khôbxobng trêxbwrn bàn thơkpkb̀, thâurhẽn thơkpkb̀ ngơkpkb ngâurhẻn.

 

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.