Thanh Vâ
urhen Sơ
kpkbn, Đ
zhyeại Trúc Phong
Tư
sdzz̀ khi trâ
urhẹn chiê
xbwŕn Thanh Vâ
urhen Sơ
kpkbn kê
xbwŕt thúc, tính đ
hieiê
xbwŕn nay đ
hieiã qua râ
urhét nhiê
xbwr̀u ngày, chiê
xbwŕn trư
sdzzơ
kpkb̀ng mô
bxoḅt thủa phong vâ
urhen biê
xbwŕn să
aepḱc đ
hieiã dâ
urhèn dâ
urhèn yê
xbwrn tịnh trơ
kpkb̉ lại, tâ
urhét cả như
sdzz̃ng vê
xbwŕt tích của trâ
urhẹn chiê
xbwŕn kinh hoàng đ
hieiê
xbwr̀u đ
hieiã đ
hieiư
sdzzơ
kpkḅc chúng nhâ
urhen quét dọn sạch sẽ.
Ngày hô
bxobm â
urhéy, khô
bxobng biê
xbwŕt bao nhiê
xbwru ngư
sdzzơ
kpkb̀i đ
hieiã mâ
urhét đ
hieii thâ
urhen nhâ
urhen, bă
aepk̀ng hư
sdzz̃u. Tư
sdzz̀ trê
xbwrn đ
hieiỉnh núi xuô
bxob́ng dư
sdzzơ
kpkb́i châ
urhen núi Thô
bxobng Thiê
xbwrn Phong, khă
aepḱp nơ
kpkbi đ
hieiê
xbwr̀u là thi thê
xbwr̉ xư
sdzzơ
kpkbng cô
bxob́t, cảnh tư
sdzzơ
kpkḅng giô
bxob́ng như
sdzz cõi u minh đ
hieiịa phủ trong truyê
xbwr̀n thuyê
xbwŕt vâ
urhẹy.
Khô
bxobng biê
xbwŕt có phải vì may mă
aepḱn hay khô
bxobng, trong trâ
urhẹn đ
hieiại chiê
xbwŕn này, Đ
zhyeại Trúc Phong vô
bxob́n ít ngư
sdzzơ
kpkb̀i nhâ
urhét trong Thanh Vâ
urhen Thâ
urhét Mạch lại khô
bxobng mâ
urhét đ
hieii mô
bxoḅt đ
hieiê
xbwṛ tư
sdzz̉ nào, có đ
hieiiê
xbwr̀u ai nâ
urhéy đ
hieiê
xbwr̀u thư
sdzzơ
kpkbng tích khă
aepḱp ngư
sdzzơ
kpkb̀i. Ngay cả Đ
zhyeiê
xbwr̀n Bâ
urhét Dịch ơ
kpkb̉ lại trâ
urhén thủ Đ
zhyeại Trúc Phong đ
hieiê
xbwr̉ khai mơ
kpkb̉ Thiê
xbwrn Cơ
kpkb Â
jqqḱn cũng lô
bxoḅ vẻ vô
bxob cùng mê
xbwṛt mỏi. Trong dám đ
hieiê
xbwṛ tư
sdzz̉ thì nhị đ
hieiê
xbwṛ tư
sdzz̉ Ngô
bxob Đ
zhyeại Nghĩa và tư
sdzź đ
hieiê
xbwṛ tư
sdzz̉ Hà Đ
zhyeại Trí là thư
sdzzơ
kpkbng tích nă
aepḳng nhâ
urhét, đ
hieiã qua nhiê
xbwr̀u ngày mà vâ
urhẽn phải nă
aepk̀m trê
xbwrn giư
sdzzơ
kpkb̀ng tĩnh dư
sdzzơ
kpkb̃ng, như
sdzzng cũng may là đ
hieiê
xbwr̀u chư
sdzza tô
bxob̉n thư
sdzzơ
kpkbng đ
hieiê
xbwŕn gâ
urhen cô
bxob́t, cũng khô
bxobng gâ
urhey trơ
kpkb̉ ngại gì cho tu hành của hai ngư
sdzzơ
kpkb̀i, sau khi đ
hieiư
sdzzơ
kpkḅc Đ
zhyeiê
xbwr̀n Bâ
urhét Dịch đ
hieiích thâ
urhen châ
urhẻn trị và khă
aepk̉ng đ
hieiịnh khô
bxobng có nguy hiê
xbwr̉m gì, cả hai liê
xbwr̀n yê
xbwrn tâ
urhem ơ
kpkb̉ lại Đ
zhyeại Trúc Phong mà dư
sdzzơ
kpkb̃ng thư
sdzzơ
kpkbng.
Chỉ là, tuy là đ
hieiã chiê
xbwŕn thă
aepḱng Thú Thâ
urhèn trong trâ
urhẹn sinh tư
sdzz̉ quyê
xbwŕt chiê
xbwŕn, vãn hô
bxob̀i đ
hieiư
sdzzơ
kpkḅc mô
bxoḅt trư
sdzzơ
kpkb̀ng hạo kiê
xbwŕp, cư
sdzźu vơ
kpkb́t thiê
xbwrn hạ thư
sdzzơ
kpkbng sinh, song trê
xbwrn dư
sdzzơ
kpkb́i Đ
zhyeại Trúc Phong, xem ra đ
hieiê
xbwr̀u trâ
urhèm mă
aepḳc, buô
bxob̀n bã. Đ
zhyeã nhiê
xbwr̀u ngày nay, tâ
urhét cả đ
hieiê
xbwṛ tư
sdzz̉ mă
aepḳt ủ mày chau như
sdzz đ
hieiư
sdzza đ
hieiám, ngay cả Đ
zhyeiê
xbwr̀n bâ
urhét Dịch cũng cả ngày phiê
xbwr̀n muô
bxoḅn cau mày.
Sáng sơ
kpkb́m ngày hô
bxobm â
urhéy, Đ
zhyeiê
xbwr̀n Bâ
urhét Dịch đ
hieiư
sdzzơ
kpkḅc chư
sdzzơ
kpkb̉ng mô
bxobn Đ
zhyeạo Huyê
xbwr̀n Châ
urhen Nhâ
urhen phái đ
hieiê
xbwṛ tư
sdzz̉ mơ
kpkb̀i lê
xbwrn Thô
bxobng Thiê
xbwrn Phong nghị sư
sdzẓ, đ
hieiê
xbwŕn trư
sdzza thì trơ
kpkb̉ vê
xbwr̀, â
urhem khí phủ đ
hieiâ
urhèy trê
xbwrn khuô
bxobn mă
aepḳt tròn vành vạnh, hai hàng lô
bxobng mày nhíu lại mô
bxoḅt chô
bxob̃.
Buô
bxob̉i chiê
xbwr̀u, Đ
zhyeiê
xbwr̀n Bâ
urhét Dịch hạ lê
xbwṛnh cho tâ
urhét cả đ
hieiê
xbwṛ tư
sdzz̉ Đ
zhyeại Trúc Phong đ
hieiê
xbwŕn tâ
urhẹp trung ơ
kpkb̉ Thủ Tĩnh Đ
zhyeư
sdzzơ
kpkb̀ng, ngay cả Ngô
bxob Đ
zhyeại Nghĩa và Hà Đ
zhyeại Trí nă
aepk̀m trong Ngọa thâ
urhét, lão cũng sai ngư
sdzzơ
kpkb̀i đ
hieiơ
kpkb̃ ra cho ngô
bxob̀i mô
bxoḅt bê
xbwrn.
Thủ tĩnh đ
hieiư
sdzzơ
kpkb̀ng vô
bxob́n nay râ
urhét yê
xbwrn tĩnh, nhâ
urhét thơ
kpkb̀i bô
bxob̃ng trơ
kpkb̉ nê
xbwrn náo nhiê
xbwṛt. Thê
xbwr tư
sdzz̉ của Đ
zhyeiê
xbwr̀n Bâ
urhét Dịch , Tô
bxob Như
sdzz cũng đ
hieiư
sdzźng bê
xbwrn cạnh lão.Bà vâ
urhẽn đ
hieiẹp như
sdzz xư
sdzza, chỉ là trê
xbwrn tay trái đ
hieiang quâ
urhén mô
bxoḅt lơ
kpkb́p bă
aepkng tră
aepḱng, tư
sdzẓ nhiê
xbwrn là đ
hieiã thọ thư
sdzzơ
kpkbng trong trâ
urhẹn đ
hieiại chiê
xbwŕn kia.
Đ
zhyeiê
xbwr̀n Bâ
urhét Dịch châ
urhép tay đ
hieii lại trong phòng mâ
urhéy vòng, đ
hieiảo mă
aepḱt nhìn đ
hieiám đ
hieiê
xbwṛ tư
sdzz̉ đ
hieiang đ
hieiư
sdzźng hoă
aepḳc ngô
bxob̀i thành mô
bxoḅt hàng, trâ
urhèm giọng nói :
“Hô
bxobm nay ta gọi các ngư
sdzzơ
kpkbi đ
hieiê
xbwŕn đ
hieiâ
urhey, khô
bxobng viê
xbwṛc gì khác, mà chính là vì thanh Tru Tiê
xbwrn Cô
bxob̉ Kiê
xbwŕm kia”.
Chúng đ
hieiê
xbwṛ tư
sdzz̉ thâ
urhèn să
aepḱc thâ
urhẹt nghiê
xbwrm trọng, như
sdzzng khô
bxobng ngư
sdzzơ
kpkb̀i nào lô
bxoḅ vẻ ngạc nhiê
xbwrn, hiê
xbwr̉n nhiê
xbwrn trong lòng mọi ngư
sdzzơ
kpkb̀i đ
hieiã đ
hieioán ra quá nư
sdzz̉a rô
bxob̀i. Đ
zhyeiê
xbwr̀n Bâ
urhét Dịch đ
hieiư
sdzza mă
aepḱt nhìn Tô
bxob Như
sdzz rô
bxob̀i lại nhìn các đ
hieiê
xbwṛ tư
sdzz̉: “Sáng nay chư
sdzzơ
kpkb̉ng mô
bxobn châ
urhen nhâ
urhen lại gọi ta tơ
kpkb́i, lâ
urhèn đ
hieii này chỉ có Thủy Nguyê
xbwṛt sư
sdzz thúc ơ
kpkb̉ Tiê
xbwr̉u Trúc Phong mà thô
bxobi. Còn chúng ta nói gì, ta nghĩ đ
hieiại khái các ngư
sdzzơ
kpkbi đ
hieiã đ
hieioán ra rô
bxob̀i, chính là chuyê
xbwṛn Tru Tiê
xbwrn Cô
bxob̉ kiê
xbwŕm bị tô
bxob̉n thâ
urhét đ
hieió. Vô
bxob luâ
urhẹn thê
xbwŕ nào các ngư
sdzzơ
kpkbi cũng phải giư
sdzz̃ kín bí mâ
urhẹt này, tuyê
xbwṛt đ
hieiô
bxob́i khô
bxobng đ
hieiư
sdzzơ
kpkḅc tiê
xbwŕt lô
bxoḅ mô
bxoḅt chút phong phanh”.
Đ
zhyeê
xbwṛ tư
sdzz̉ Đ
zhyeại Trúc Phong đ
hieiư
sdzza mă
aepḱt nhìn nhau khô
bxobng nói gì, cuô
bxob́i cùng đ
hieiại đ
hieiê
xbwṛ tư
sdzz̉ Tô
bxob́ng Đ
zhyeại Nhâ
urhen tă
aepk̀ng hă
aepḱng mô
bxoḅt tiê
xbwŕng, nói: “Sư
sdzz phụ, lão nhâ
urhen gia ngư
sdzzơ
kpkb̀i cũng biê
xbwŕt mâ
urhéy ngư
sdzzơ
kpkb̀i chúng con mà, chuyê
xbwṛn trọng đ
hieiại như
sdzz vâ
urhẹy, chúng con thà chê
xbwŕt cũng khô
bxobng nói vơ
kpkb́i ngư
sdzzơ
kpkb̀i ngoài mô
bxoḅt chư
sdzz̃ nào đ
hieiâ
urheu”. Nói tơ
kpkb́i đ
hieiâ
urhey thì y ngâ
urhẹp ngư
sdzz̀ng đ
hieiô
bxobi chút, đ
hieiư
sdzza mă
aepḱt nhìn Đ
zhyeiê
xbwr̀n Bâ
urhét Dịch, thâ
urhép giọng nói tiê
xbwŕp: “Sư
sdzz phụ, chư
sdzza nói ngư
sdzzơ
kpkb̀i và sư
sdzz nư
sdzzơ
kpkbng đ
hieiã ba lâ
urhèn bô
bxob́n lư
sdzzơ
kpkḅt nhă
aepḱc nhơ
kpkb̉ chúng con, riê
xbwrng phía chư
sdzzơ
kpkb̉ng giáo châ
urhen nhâ
urhen và Thô
bxobng Thiê
xbwrn Phong đ
hieiã bô
bxob́n lâ
urhèn sai ngư
sdzzơ
kpkb̀i nhă
aepḱc nhơ
kpkb̉ chuyê
xbwṛn này rô
bxob̀i. Bọn họ khô
bxobng tin chúng con cũng đ
hieiư
sdzzơ
kpkḅc, lẻ nào ngay cả sư
sdzz phụ và sư
sdzz nư
sdzzơ
kpkbng cũng khô
bxobng tin chúng con hay sao?”.
Đ
zhyeiê
xbwr̀n Bâ
urhét Dịch chau mày, đ
hieiô
bxoḅt nhiê
xbwrn quát lơ
kpkb́n: “To gan, các ngư
sdzzơ
kpkb̀i là cái thư
sdzź gì mà dám nghi ngơ
kpkb̀ chư
sdzzơ
kpkb̉ng mô
bxobn châ
urhen nhâ
urhen và các vị sư
sdzz trư
sdzzơ
kpkb̉ng?”.
Tô
bxob Như
sdzz đ
hieiư
sdzźng bê
xbwrn cạnh, thâ
urhéy vâ
urhẹy thì thơ
kpkb̉ dài mô
bxoḅt tiê
xbwŕng, bư
sdzzơ
kpkb́c đ
hieiê
xbwŕn dàn xê
xbwŕp: “Đ
zhyeư
sdzzơ
kpkḅc rô
bxob̀i, đ
hieiư
sdzzơ
kpkḅc rô
bxob̀i, đ
hieiâ
urhey là như
sdzz̃ng đ
hieiiê
xbwr̀u chư
sdzzơ
kpkb̉ng mô
bxobn phâ
urhen phó cả, hơ
kpkbn nư
sdzz̃a chuyê
xbwṛn Tru Tiê
xbwrn Kiê
xbwŕm bị tô
bxob̉n hại, quan hê
xbwṛ trọng đ
hieiại vô
bxob cùng, chư
sdzzơ
kpkb̉ng mô
bxobn sư
sdzz huynh khâ
urhẻn trư
sdzzơ
kpkbng là chuyê
xbwṛn khó tránh, có hỏi thê
xbwrm vài lâ
urhèn, dă
aepḳn dò thê
xbwrm vài lâ
urhèn cũng là chuyê
xbwṛn nê
xbwrn mà”.
Đ
zhyeiê
xbwr̀n bâ
urhét Dịch nghiê
xbwrng đ
hieiâ
urhèu nhìn sang mô
bxoḅt bê
xbwrn, khô
bxobng nói gì hê
xbwŕt. Bọn Tô
bxob́ng Đ
zhyeại Nhâ
urhen đ
hieiê
xbwr̀u cúi đ
hieiâ
urhèu nói: “Đ
zhyeê
xbwṛ tư
sdzz̉ biê
xbwŕt rô
bxob̀i!”.
Tô
bxob Như
sdzz nhìn các đ
hieiê
xbwṛ tư
sdzz̉ mô
bxoḅt lư
sdzzơ
kpkḅt, nhẹ nhàng nói tiê
xbwŕp: “Ta biê
xbwŕt trong lòng các ngư
sdzzơ
kpkbi cảm thâ
urhéy oan ư
sdzźc, cảm thâ
urhéy chư
sdzzơ
kpkb̉ng mô
bxobn châ
urhen nhâ
urhen và các vị sư
sdzz trư
sdzzơ
kpkb̉ng khô
bxobng tin các ngư
sdzzơ
kpkbi, kỳ thư
sdzẓc, nói cho cùng, cũng chỉ vì chuyê
xbwṛn này quá trọng đ
hieiại, khô
bxobng thê
xbwr̉ bỏ qua đ
hieiư
sdzzơ
kpkḅc .Sau trâ
urhẹn đ
hieiại chiê
xbwŕn vơ
kpkb́i Thú Thâ
urhèn, oai vọng của Thanh Vâ
urhen Mô
bxobn trong thiê
xbwrn hạ chính đ
hieiạo đ
hieiã đ
hieiạt đ
hieiê
xbwŕn chí cao vô
bxob thư
sdzzơ
kpkḅng, vư
sdzzơ
kpkḅt trê
xbwrn mọi đ
hieiô
bxob̀ng đ
hieiạo khác; Thê
xbwŕ như
sdzzng các như
sdzzng các ngư
sdzzơ
kpkbi cũng biê
xbwŕt đ
hieiiê
xbwr̀u này có đ
hieiư
sdzzơ
kpkḅc là nhơ
kpkb̀ chư
sdzzơ
kpkb̉ng mô
bxobn châ
urhen nhâ
urhen dùng Tru Tiê
xbwrn đ
hieiánh bại Thú Thâ
urhèn trê
xbwrn Thô
bxobng Thiê
xbwrn Phong mà có đ
hieiư
sdzzơ
kpkḅc. Thanh vâ
urhen Mô
bxobn chúng ta có đ
hieiư
sdzzơ
kpkḅc ngày hô
bxobm nay, phâ
urhen lư
sdzzơ
kpkḅng của thanh Tru Tiê
xbwrn Kiê
xbwŕm â
urhéy thê
xbwŕ nào, có lẽ ta khô
bxobng câ
urhèn nói các ngư
sdzzơ
kpkbi cũng hiê
xbwr̉u rõ”.
Tô
bxob Như
sdzz nói tơ
kpkb́i đ
hieiâ
urhey thì mỉm cư
sdzzơ
kpkb̀i thê
xbwr lư
sdzzơ
kpkbng nói: “Ta nă
aepk̀m mơ
kpkb cũng khô
bxobng thê
xbwr̉ ngơ
kpkb̀ tơ
kpkb́i thanh thâ
urhèn kiê
xbwŕm â
urhéy lại bị…”. Bà ngư
sdzzng lại, cơ
kpkb hô
bxob̀ như
sdzz đ
hieiê
xbwr̉ đ
hieiịnh thâ
urhèn, sau đ
hieió mơ
kpkb́i tiê
xbwŕp tục nói tiê
xbwŕp: “Hô
bxobm đ
hieió ơ
kpkb̉ bê
xbwrn ngoài Ảo Nguyê
xbwṛt Đ
zhyeô
bxoḅng Phủ, ngoại trư
sdzz̀ chư
sdzzơ
kpkb̉ng mô
bxobn châ
urhen nhâ
urhen và mâ
urhéy vị sư
sdzz bá, tại trư
sdzzơ
kpkb̀ng chỉ có mâ
urhéy đ
hieiê
xbwṛ tư
sdzz̉ Đ
zhyeại Trúc Phong và Tiê
xbwr̉u Trúc Phong mục kích thâ
urhèn kiê
xbwŕm bị hủy, vì vâ
urhẹy đ
hieiê
xbwr̉ bảo tô
bxob̀n danh dư
sdzẓ và oai vọng của bản mô
bxobn, chư
sdzzơ
kpkb̉ng mô
bxobn châ
urhen nhâ
urhen mơ
kpkb́i nhiê
xbwr̀u lâ
urhèn dă
aepḳn dò như
sdzz vâ
urhẹy. Các ngư
sdzzơ
kpkb̀i đ
hieiư
sdzz̀ng đ
hieiê
xbwr̉ lòng là đ
hieiư
sdzzơ
kpkḅc. Chỉ câ
urhèn nhơ
kpkb́ kỹ phải mãi mãi dâ
urhéu kín chuyê
xbwṛn này trong lòng là đ
hieiư
sdzzơ
kpkḅc. Đ
zhyeã biê
xbwŕt chư
sdzza?”.
Bọn Tô
bxob́ng Đ
zhyeại Nhâ
urhen đ
hieiư
sdzza mă
aepḱt nhìn nhau, đ
hieiô
bxob̀ng thanh nói: “Đ
zhyeê
xbwṛ tư
sdzz̉ đ
hieiã biê
xbwŕt”.
Tô
bxob Như
sdzz quay sang nhìn Đ
zhyeiê
xbwr̀n Bâ
urhét Dịch. Đ
zhyeiê
xbwr̀n bâ
urhét Dịch vâ
urhẽn chau mày, gư
sdzzơ
kpkbng mă
aepḳt tròn mâ
urhẹp của lão vâ
urhẽn trâ
urhèm trọng như
sdzz trư
sdzzơ
kpkb́c, cơ
kpkb hô
bxob̀ như
sdzz khô
bxobng thê
xbwr̉ có chút cảm giác gì trư
sdzzơ
kpkb́c như
sdzz̃ng lơ
kpkb̀i Tô
bxob Như
sdzz vư
sdzz̀a nói. Chỉ thâ
urhéy lão xua tay nói vơ
kpkb́i các đ
hieiê
xbwṛ tư
sdzz̉: “Như
sdzz̃ng đ
hieiiê
xbwr̀u sư
sdzz nư
sdzzơ
kpkbng các ngư
sdzzơ
kpkbi vư
sdzz̀a nói, các ngư
sdzzơ
kpkbi hãy nhơ
kpkb́ kỹ! Đ
zhyeư
sdzzơ
kpkḅc rô
bxob̀i! Đ
zhyei đ
hieii!”.
Tô
bxob Như
sdzz thâ
urhéy să
aepḱc mă
aepḳt Đ
zhyeiê
xbwr̀n Bâ
urhét Dịch càng lúc càng trâ
urhèm trọng, bèn châ
urhẹm rãi bư
sdzzơ
kpkb́c đ
hieiê
xbwŕn bê
xbwrn cạnh lão, thâ
urhép giọng hòi: “Sao vâ
urhẹy? Có phải chư
sdzzơ
kpkb̉ng mô
bxobn sư
sdzz huynh lại nói gì hay khô
bxobng?”.
Đ
zhyeiê
xbwr̀n Bâ
urhét Dịch hư
sdzz̀ nhẹ mô
bxoḅt tiê
xbwŕng: “Ô
qvmxng ta khô
bxobng phải chỉ tư
sdzźc giâ
urhẹn vơ
kpkb́i mô
bxoḅt mình ta, mà ngay cả Thủy Nguyê
xbwṛt khô
bxobng ngơ
kpkb̀ cũng bị ô
bxobng â
urhéy mă
aepḱng cho mô
bxoḅt trâ
urhẹn, ta thì có là gì?”.
Tô
bxob Như
sdzz giâ
urhẹt mình, ngạc nhiê
xbwrn nói: “Cái gì? Cả Thủy Nguyê
xbwṛt sư
sdzz tỷ mà ô
bxobng â
urhéy cũng mă
aepḱng hay sao?”.
Trê
xbwrn mă
aepḳt Đ
zhyeiê
xbwr̀n Bâ
urhét Dịch lô
bxoḅ vẻ nô
bxobn nóng, bư
sdzzơ
kpkb́c châ
urhen đ
hieii lại mô
bxob̃i lúc mô
bxoḅt nhanh, hai hàng lô
bxobng mày càng lúc càng nhíu chă
aepḳt.
Tô
bxob Như
sdzz nhìn thâ
urhèn tình của y mà thê
xbwrm lo lă
aepḱng, như
sdzzng khô
bxobng biê
xbwŕt nê
xbwrn nói gì mơ
kpkb́i tô
bxob́t, nê
xbwrn đ
hieiành nói: “Ô
qvmxng cũng đ
hieiư
sdzz̀ng quá lo lă
aepḱng, chư
sdzzơ
kpkb̉ng mô
bxobn sư
sdzz huynh chỉ nhâ
urhét thơ
kpkb̀i nóng nảy, nê
xbwrn mơ
kpkb́i …”.
Đ
zhyeiê
xbwr̀n Bâ
urhét Dịch vụt ngâ
urhẻng đ
hieiâ
urhèu, cao giọng ngă
aepḱt lơ
kpkb̀i: “Nê
xbwŕu như
sdzz ô
bxobng ta thâ
urhẹt sư
sdzẓ nhâ
urhét thơ
kpkb̀i, thì có mă
aepḱng ta mô
bxoḅt ngàn, mô
bxoḅt vạn lâ
urhèn ta cũng khô
bxobng đ
hieiê
xbwr̉ ý làm gì…”.
Tô
bxob Như
sdzz cúi đ
hieiâ
urhèu, như
sdzzng lại nhanh chóng ngâ
urhẻng lê
xbwrn, trê
xbwrn mă
aepḳt lô
bxoḅ vẻ ngạc nhiê
xbwrn: “Ô
qvmxng vư
sdzz̀a nói cái gì?”.
Đ
zhyeiê
xbwr̀n Bâ
urhét Dịch khô
bxobng ngư
sdzz̀ng lâ
urhẻm bâ
urhẻm, đ
hieii đ
hieii lại lại Thủ Tĩnh Đ
zhyeư
sdzzơ
kpkb̀ng, thâ
urhèn să
aepḱc càng nô
bxobn nóng bâ
urhét an, Tô
bxob Như
sdzz thâ
urhéy vâ
urhẹy cũng vô
bxob cùng lo lă
aepḱng, vô
bxoḅi vàng hỏi: “Rô
bxob́t cuô
bxoḅt là ô
bxobng có ý gì? Mau nói ra xem nào?”.
Đ
zhyeiê
xbwr̀n Bâ
urhét Dịch bư
sdzzơ
kpkb́c đ
hieiê
xbwŕn trư
sdzzơ
kpkb́c mă
aepḳt Tô
bxob Như
sdzz, trâ
urhèm mă
aepḳc hô
bxob̀i lâ
urheu, rô
bxob̀i châ
urhẹm rãi nói: “Như
sdzz̃ng ngày này, Đ
zhyeạo Huyê
xbwr̀n sư
sdzz huynh nhiê
xbwr̀u lâ
urhèn gọi ta và Thủy Nguyê
xbwṛt đ
hieiê
xbwŕn Thô
bxobng Thiê
xbwrn Phong, dă
aepḳn dò chúng ta phải nhă
aepḱc nhơ
kpkb̉ đ
hieiê
xbwṛ tư
sdzz̉ giư
sdzz̃ kìn bí mâ
urhẹt này, đ
hieiâ
urhey vô
bxob́n khô
bxobng là chuyê
xbwṛn khô
bxobng có gì đ
hieiáng nói. Như
sdzzng mâ
urhéy lâ
urhèn gâ
urhèn đ
hieiâ
urhey, ta thâ
urhéy Đ
zhyeạo Huyê
xbwr̀n sư
sdzz huynh dư
sdzzơ
kpkb̀ng như
sdzz càng lúc càng khác lạ”.
Tô
bxob Như
sdzz ngâ
urhẻng ngư
sdzzơ
kpkb̀i giâ
urhey lát rô
bxob̀i nói: “Khác lạ? Ô
qvmxng có ý gì?”.
Đ
zhyeiê
xbwr̀n Bâ
urhét Dịch chau mày nói: “Trư
sdzzơ
kpkb́c đ
hieiâ
urhey bà đ
hieiã tư
sdzz̀ng thâ
urhéy Đ
zhyeạo Huyê
xbwr̀n sư
sdzz huynh nóng nảy hay mă
aepḱng ngư
sdzzơ
kpkb̀i khác chư
sdzza?”.
Tô
bxob Như
sdzz im lă
aepḳng, hô
bxob̀i lâ
urheu mơ
kpkb́i lă
aepḱc đ
hieiâ
urhèu nói: “Chư
sdzzơ
kpkb̉ng mô
bxobn sư
sdzz huynh đ
hieiạo hạnh cao thâ
urhem, phâ
urhẻm đ
hieiư
sdzźc cao vơ
kpkb̀i, hỉ nô
bxoḅ khô
bxobng lô
bxoḅ ra bê
xbwrn ngoài, làm gì có chuyê
xbwṛn ô
bxobng â
urhéy nóng nảy mă
aepḱng ngư
sdzzơ
kpkb̀i chư
sdzź”.
Đ
zhyeiê
xbwr̀n Bâ
urhét Dịch gâ
urhẹt đ
hieiâ
urhèu nói: “Khô
bxobng sai Chính là như
sdzz vâ
urhẹy, cả bà cũng biê
xbwŕt đ
hieiiê
xbwr̉m này, như
sdzzng tư
sdzz̀ khi sau trâ
urhẹn đ
hieiại chiê
xbwŕn lâ
urhèn này, tánh tình của Đ
zhyeạo Huyê
xbwr̀n sư
sdzz huynh dư
sdzzơ
kpkb̀ng như
sdzz đ
hieiã thay đ
hieiô
bxob̉i hoàn toàn rô
bxob̀i, càng lúc càng nóng nảy, mâ
urhéy lâ
urhèn gọi ta và Thủy Nguyê
xbwṛt đ
hieiê
xbwŕn dă
aepḳn dò, mơ
kpkb́i đ
hieiâ
urhèu thì lâ
urhèn nào cũng nghiê
xbwrm tư
sdzz̀ hòa ái, đ
hieiê
xbwŕn cuô
bxob́i cùng khô
bxobng hiê
xbwr̉u vì sao chỉ vì mô
bxoḅt lý do hê
xbwŕt sư
sdzźc nhỏ nhă
aepḳt cũng bư
sdzz̀ng bư
sdzz̀ng thịnh nô
bxoḅ, hê
xbwŕt mă
aepḱng chư
sdzz̉i, thì lại trút giâ
urhẹn trê
xbwrn ngư
sdzzơ
kpkb̀i khác, tóm lại là …”.
Lão lă
aepḱc đ
hieiâ
urhèu châ
urhẹm rãi, nhìn Tô
bxob Như
sdzz, châ
urhèn chư
sdzz̀ giâ
urhey lát rô
bxob̀i bư
sdzzơ
kpkb́c tơ
kpkb́i trư
sdzzơ
kpkb́c mă
aepḳt Tô
bxob Như
sdzz, thâ
urhép giọng nói: “Ta hoài nghi sau trâ
urhẹn chiê
xbwŕn vơ
kpkb́i Thú Thâ
urhèn, Đ
zhyeạo Huyê
xbwr̀n sư
sdzz huynh đ
hieiã bị lê
xbwṛ khí phong â
urhén trong Tru Tiê
xbwrn Kiê
xbwŕm ảnh hư
sdzzơ
kpkb̉ng, thê
xbwŕ nê
xbwrn mơ
kpkb́i…”.
Tô
bxob Như
sdzz biê
xbwŕn să
aepḱc, vô
bxoḅi nói: “Đ
zhyeư
sdzz̀ng nói nư
sdzz̃a”.
Nói đ
hieioạn bư
sdzzơ
kpkb́c nhanh ra ngoài Thủ Tĩnh Đ
zhyeư
sdzzơ
kpkb̀ng, đ
hieiư
sdzza mă
aepḱt nhìn quanh quâ
urhét, sau khi xác nhâ
urhẹn khô
bxobng có ngư
sdzzơ
kpkb̀i nào mơ
kpkb́i quay lại hạ giọng nói vơ
kpkb́i Đ
zhyeiê
xbwr̀n Bâ
urhét Dịch: “Đ
zhyeâ
urhey là bí mâ
urhẹt của Thanh Vâ
urhen Mô
bxobn chúng ta, ô
bxobng… ô
bxobng… khô
bxobng thê
xbwr̉ tuỳ tiê
xbwṛn nói bư
sdzz̀a đ
hieiư
sdzzơ
kpkḅc”.
Đ
zhyeiê
xbwr̀n Bâ
urhét Dịch thơ
kpkb̉ dài nói: “Chuyê
xbwṛn này trọng đ
hieiại vô
bxob cùng, ta đ
hieiâ
urheu dám hô
bxob̀ ngô
bxobn loạn ngư
sdzz̃ chư
sdzź. Như
sdzzng trong trâ
urhẹn đ
hieiại chiê
xbwŕn lâ
urhèn trư
sdzzơ
kpkb́c, Đ
zhyeạo Huyê
xbwr̀n sư
sdzz huynh vì câ
urhèu tâ
urhét thă
aepḱng mà đ
hieiã bâ
urhét châ
urhép ta ba lâ
urhèn cản trơ
kpkb̉, cô
bxob́ cư
sdzzơ
kpkb̃ng ép mơ
kpkb̉ phong â
urhén Thiê
xbwrn Cơ
kpkb Â
jqqḱn mà lịch đ
hieiại tô
bxob̉ sư
sdzz đ
hieiã phong â
urhén ngàn đ
hieiơ
kpkb̀i nay, khiê
xbwŕn cho Tru Tiê
xbwrn Cô
bxob̉ Kiê
xbwŕm phát huy lê
xbwṛ khí, uy lư
sdzẓc đ
hieiại tă
aepkng, chỉ là mô
bxob̃i lâ
urhèn ta nhơ
kpkb́ lại di mê
xbwṛnh của các vị tô
bxob̉ sư
sdzz đ
hieiơ
kpkb̀i trư
sdzzơ
kpkb́c nói Tru Tiê
xbwrn Cô
bxob̉ Kiê
xbwŕm là vâ
urhẹt bâ
urhét thư
sdzzơ
kpkb̀ng, sát khí nghịch thiê
xbwrn là ta khô
bxobng thê
xbwr̉ xem nhẹ. Trư
sdzzơ
kpkb́c đ
hieiâ
urhey ta và Thủy Nguyê
xbwṛt luô
bxobn bâ
urhét hòa, như
sdzzng hô
bxobm nay chia tay ơ
kpkb̉ Thô
bxobng Thiê
xbwrn Phong thì hoàn toàn khác biê
xbwṛt, nê
xbwŕu ta đ
hieioán khô
bxobng lâ
urhèn thì Thủy Nguyê
xbwṛt nhâ
urhét đ
hieiịnh cũng nghĩ giô
bxob́ng như
sdzz ta, chỉ vì chuyê
xbwṛn này quá lơ
kpkb́n, chúng ta khô
bxobng dám nói ra mà thô
bxobi”.
Tô
bxob Như
sdzz trâ
urhèm mă
aepḳc mô
bxoḅt lúc lâ
urheu, nhẹ giọng nói: “Tuy là như
sdzz vâ
urhẹy, như
sdzzng nói cho cùng nguyê
xbwrn nhâ
urhen cũng nă
aepk̀m trê
xbwrn Tru Thiê
xbwrn Cô
bxob̉ Kiê
xbwŕm, giơ
kpkb̀ đ
hieiâ
urhey kiê
xbwŕm đ
hieiã bị hủy, chư
sdzzơ
kpkb̉ng mô
bxobn sư
sdzz huynh dù có khô
bxobng may bị hại, như
sdzzng mô
bxoḅt là khô
bxobng có ngọn nguô
bxob̀n, hai là đ
hieiạo hạnh của ô
bxobng â
urhéy thâ
urhèn thô
bxobng khô
bxobn lư
sdzzơ
kpkb̀ng, chỉ ngày tháng qua đ
hieii lê
xbwṛ khí đ
hieió sẽ dâ
urhèn dâ
urhèn hóa giải đ
hieii”.
Vẻ trâ
urhèm trọng trê
xbwrn gư
sdzzơ
kpkbng mă
aepḳt của Đ
zhyeiê
xbwr̀n Bâ
urhét Dịch vâ
urhẽn khô
bxobng hê
xbwr̀ giảm bơ
kpkb́t: “Hy vọng là như
sdzz vâ
urhẹy thô
bxobi, bă
aepk̀ng khô
bxobng ô
bxobng â
urhéy là chí tô
bxobn của Thanh Vâ
urhen Mô
bxobn, vạn nhâ
urhét có gì khô
bxobng hay, trê
xbwrn dư
sdzzơ
kpkb́i Thanh Vâ
urhen Mô
bxobn khô
bxobng biê
xbwŕt phải làm sao?”.
Tô
bxob Như
sdzz nghĩ ngơ
kpkḅi mô
bxoḅt hô
bxob̀i, sau đ
hieió đ
hieiành thơ
kpkb̉ dài chán nản nói: “Thô
bxobi bỏ đ
hieii, đ
hieiâ
urhey cũng khô
bxobng phải là chuyê
xbwṛn chúng ta quản đ
hieiư
sdzzơ
kpkḅc, ô
bxobng cũng khô
bxobng câ
urhèn phải quá phiê
xbwr̀n não như
sdzz thê
xbwŕ, còn có mô
bxoḅt chuyê
xbwṛn, tô
bxobi đ
hieiã muô
bxob́n hỏi tư
sdzz̀ lâ
urheu, Tru Tiê
xbwrn Cô
bxob̉ Kiê
xbwŕm đ
hieiã bị hủy, thì xư
sdzz̉ lý thê
xbwŕ nào rô
bxob̀i?”.
Đ
zhyeiê
xbwr̀n Bâ
urhét Dịch trâ
urhèm ngâ
urhem mô
bxoḅt hô
bxob̀i: “Chuyê
xbwṛn này ta cũng đ
hieiã thư
sdzz̉ hỏi mô
bxoḅt vị sư
sdzz huynh biê
xbwŕt chuyê
xbwṛn, nghe nói hô
bxobm â
urhéy sau khi Đ
zhyeạo Huyê
xbwr̀n sư
sdzz huynh huâ
urhén thị mọi ngư
sdzzơ
kpkb̀i khô
bxobng đ
hieiư
sdzzơ
kpkḅc tiê
xbwŕt lô
bxoḅ phong thanh, đ
hieiã lâ
urhẹp tư
sdzźc thu hô
bxob̀i hai đ
hieioạn gãy của Tru Tiê
xbwrn Kiê
xbwŕm, đ
hieiô
bxob̀ng thơ
kpkb̀i đ
hieii vào Ảo Nguyê
xbwṛt Đ
zhyeô
bxoḅng Phủ, khô
bxobng cho bâ
urhét cư
sdzź ai đ
hieii vào. Thê
xbwŕ nê
xbwrn đ
hieiê
xbwŕn nay cũng khô
bxobng ai biê
xbwŕt thanh kiê
xbwŕm â
urhéy rô
bxob́t cuô
bxoḅc như
sdzz thê
xbwŕ nào? Có lẻ còn có hy vọng sư
sdzz̉a chư
sdzz̃a lại chă
aepkng?”.
Đ
zhyeiê
xbwr̀n Bâ
urhét Dịch lâ
urhèm bâ
urhẻm nói mô
bxoḅt câ
urheu cuô
bxob́i cùng, sau đ
hieió lă
aepḱc đ
hieiâ
urhèu cư
sdzzơ
kpkb̀i khô
bxob̉, hiê
xbwr̉n nhiê
xbwrn chính bản thâ
urhen ô
bxobng ta cũng khô
bxobng tin chuyê
xbwṛn này cũng khô
bxobng tin chuyê
xbwṛn này. Lão cư
sdzzơ
kpkb̀i khô
bxob̉ hai tiê
xbwŕng, đ
hieioạn tiê
xbwŕp tục nói: “Thanh kiê
xbwŕm â
urhéy chúng ta cũng khô
bxobng quản nô
bxob̉i đ
hieiâ
urheu, hô
bxobm nay ơ
kpkb̉ Thô
bxobng Thiê
xbwrn Phong, ngoại trư
sdzz̀ bị mô
bxoḅt trâ
urhẹn mă
aepḱng vô
bxob duyê
xbwrn, vô
bxob cơ
kpkb́ ra, ta còn nghe đ
hieiư
sdzzơ
kpkḅc mô
bxoḅt chuyê
xbwṛn lạ nư
sdzz̃a”.
Tô
bxob Như
sdzz ngâ
urhẻn ngư
sdzzơ
kpkb̀i nói: “Chuyê
xbwṛn lạ gì nư
sdzz̃a?”.
Đ
zhyeiê
xbwr̀n Bâ
urhét Dịch nhún vai nói: “Nói ra bà cũng khô
bxobng tin đ
hieiâ
urheu, trong trâ
urhẹn đ
hieiại chiê
xbwŕn lâ
urhèn trư
sdzzơ
kpkb́c đ
hieiã có khô
bxobng biê
xbwŕt bao nhiê
xbwru đ
hieiê
xbwṛ tư
sdzz̉ trư
sdzzơ
kpkb̉ng lão tư
sdzz̉ trâ
urhẹn đ
hieiang đ
hieiư
sdzzơ
kpkḅc cúng tê
xbwŕ trê
xbwrn Ngọc Thanh Đ
zhyeiê
xbwṛn ơ
kpkb̉ Thô
bxobng Thiê
xbwrn Phong, thê
xbwŕ như
sdzzng vị trư
sdzzơ
kpkb̉ng mô
bxobn của chúng ta mô
bxob̃i ngày chỉ lô
bxoḅ mă
aepḳt ơ
kpkb̉ Ngọc thanh Đ
zhyeiê
xbwṛn mô
bxoḅt lâ
urhèn, sau đ
hieió là khô
bxobng thâ
urhéy đ
hieiâ
urheu nư
sdzz̃a, ngư
sdzzơ
kpkḅc lại ngày nào ô
bxobng â
urhéy cũng vào Tô
bxob̉ Sư
sdzz tư
sdzz̀ đ
hieiư
sdzzơ
kpkb̀ng ơ
kpkb̉ hâ
urhẹu sơ
kpkbn ơ
kpkb̉ mô
bxoḅt mình thủ linh trong đ
hieió, bà nói có kỳ lạ hay khô
bxobng?”.
Tô
bxob Như
sdzz ngâ
urhey ngư
sdzzơ
kpkb̀i nói: “Thủ linh, Tô
bxob̉ sư
sdzz tư
sdzz̀ đ
hieiư
sdzzơ
kpkb̀ng à? Lẽ nào vị tiê
xbwr̀n bô
bxob́i trư
sdzzơ
kpkb̉ng lão đ
hieiã qua đ
hieiơ
kpkb̀i?”.
Đ
zhyeiê
xbwr̀n Bâ
urhét Dịch lă
aepḱc đ
hieiâ
urhèu, cư
sdzzơ
kpkb̀i lạnh nói: “Làm gì có trư
sdzzơ
kpkb̉ng lão nào, ta nghe mâ
urhéy tê
xbwrn đ
hieiê
xbwṛ tư
sdzz̉ chư
sdzzơ
kpkb̉ng mô
bxobn nói, kỳ thư
sdzẓc đ
hieió chỉ là mô
bxoḅt lão đ
hieiâ
urhèu quét dọn trong Tô
bxob̉ sư
sdzz tư
sdzz̀ đ
hieiư
sdzzơ
kpkb̀ng đ
hieiã mâ
urhéy chục nă
aepkm nay, mà khô
bxobng biê
xbwŕt vì sao mà cũng chê
xbwŕt ngày hô
bxobm đ
hieió. Nguyê
xbwrn nhâ
urhen mà y chê
xbwŕt thì cũng khô
bxobng ai biê
xbwŕt đ
hieiư
sdzzơ
kpkḅc, chỉ biê
xbwŕt sau khi Đ
zhyeạo Huyê
xbwr̀n Châ
urhen Nhâ
urhen biê
xbwŕt chuyê
xbwṛn thì lâ
urhẹp tư
sdzźc ngâ
urhey ngư
sdzzơ
kpkb̀i ra như
sdzz phô
bxob̃ng, sau đ
hieió thì nô
bxob̃i cơ
kpkbn thịnh nô
bxoḅ, như
sdzz̃ng ngày sau đ
hieió như
sdzz cư
sdzź ngâ
urhey ngâ
urhẻn như
sdzz ngư
sdzzơ
kpkb̀i mâ
urhét hô
bxob̀n, sau này cư
sdzzơ
kpkbng quyê
xbwŕt đ
hieiê
xbwr̉ linh vị lão đ
hieiâ
urhèu đ
hieió vào trong tô
bxob̉ sư
sdzz tư
sdzz̀ đ
hieiư
sdzzơ
kpkb̀ng, như
sdzzng chuyê
xbwṛn kỳ quái nhâ
urhét là tâ
urhém linh vị đ
hieiă
aepḳt trong tô
bxob̉ sư
sdzz tư
sdzz̀ đ
hieiư
sdzzơ
kpkb̀ng lại khô
bxobng viê
xbwŕt gì hê
xbwŕt…”.
Tô
bxob Như
sdzz càng nghe càng cảm thâ
urhéy hô
bxob̀ đ
hieiô
bxob̀, trong lòng ngạc nhiê
xbwrn lă
aepḱc đ
hieiâ
urhèu nói: “Chuyê
xbwṛn này, chuyê
xbwṛn này rô
bxob́t cuô
bxoḅc là thê
xbwŕ nào? Lẽ nào chư
sdzzơ
kpkb̉ng mô
bxobn sư
sdzz huynh đ
hieiã hô
bxob̀ đ
hieiô
bxob̀ thâ
urhẹt?”.
Đ
zhyeiê
xbwr̀n Bâ
urhét Dịch cư
sdzzơ
kpkb̀i lạnh nói: “Chư
sdzzơ
kpkb̉ng mô
bxobn sư
sdzz huynh có hô
bxob̀ đ
hieiô
bxob̀ hay khô
bxobng thì khô
bxobng ai biê
xbwŕt, dù sao cũng có ngư
sdzzơ
kpkb̀i khuyê
xbwrn giải, như
sdzzng ô
bxobng â
urhéy vâ
urhẽn quyê
xbwŕt ý khô
bxobng nghe. Hơ
kpkbn nư
sdzz̃a ô
bxobng â
urhéy còn chă
aepk̉ng hê
xbwr̀ chú ý đ
hieiê
xbwŕn linh vị của như
sdzz̃ng đ
hieiê
xbwṛ tư
sdzz̉ đ
hieiă
aepḳt trê
xbwrn Ngọc Thanh Đ
zhyeiê
xbwṛn, mà chỉ ngâ
urhey ngư
sdzzơ
kpkb̀i ra nhìn tâ
urhém linh vị trô
bxob́ng khô
bxobng kia. Cư
sdzź như
sdzz vâ
urhẹy ta e Thanh Vâ
urhen Mô
bxobn sơ
kpkb́m muô
bxoḅn gì cũng xảy ra chuyê
xbwṛn, sơ
kpkb́m muô
bxoḅn gì cũng hủy trong tay ô
bxobng â
urhéy mâ
urhét”.
Tô
bxob Như
sdzz trâ
urhèm mă
aepḳc khô
bxobng nói gì, hô
bxob̀i lâ
urheu sau mơ
kpkb́i thơ
kpkb̉ dài mô
bxoḅt tiê
xbwŕng, nhìn qua bê
xbwrn ngoài Thủ Tĩnh Đ
zhyeư
sdzzơ
kpkb̀ng, chỉ thâ
urhéy bê
xbwrn ngoài vă
aepḱng vẻ trô
bxob́ng khô
bxobng, chỉ có trơ
kpkb̀i xanh thă
aepkm thă
aepk̉m.
Sơ
kpkbn phong thô
bxob̉i tơ
kpkb́i, â
urhẻn ư
sdzzơ
kpkb́t truyê
xbwr̀n lại tiê
xbwŕng sáo rì rào, khô
bxobng biê
xbwŕt vì sao lại tă
aepkng thê
xbwrm mâ
urhéy phâ
urhèn tịch mịch.
* * * * * *
Thanh vâ
urhen Sơ
kpkbn, Thô
bxobng Thiê
xbwrn Phong, hâ
urhẹu sơ
kpkbn Tô
bxob̉ Sư
sdzz Tư
sdzz̀ Đ
zhyeư
sdzzơ
kpkb̀ng.
Nơ
kpkbi này vâ
urhẽn im lìm tĩnh lă
aepḳng như
sdzz trư
sdzzơ
kpkb́c, tư
sdzz̀ đ
hieiư
sdzzơ
kpkb̀ng to lơ
kpkb́n vâ
urhẽn sư
sdzz̀ng sư
sdzz̃ng đ
hieiư
sdzźng đ
hieió, rư
sdzz̀ng câ
urhey xung quanh vâ
urhẽn xanh biê
xbwŕc mô
bxoḅt màu, phản phâ
urhét cuô
bxoḅc đ
hieiại chiê
xbwŕn kinh thiê
xbwrn, đ
hieiô
bxoḅng đ
hieiịa mơ
kpkb́i đ
hieiâ
urhey, khô
bxobng hê
xbwr̀ ảnh hư
sdzzơ
kpkb̉ng mô
bxoḅt chút nào đ
hieiê
xbwŕn nơ
kpkbi này vâ
urhẹy.
Ngoại trư
sdzz̀ thiê
xbwŕu đ
hieii mô
bxoḅt lão đ
hieiâ
urhèu quét dọn, trê
xbwrn thâ
urhèn án, giư
sdzz̃a vô
bxob sô
bxob́ như
sdzz̃ng linh vị, đ
hieiã có thê
xbwrm mô
bxoḅt tâ
urhém linh vị trô
bxob́ng khô
bxobng.
Lâ
urhem Kinh Vũ im lă
aepḳng quỳ trư
sdzzơ
kpkb́c tâ
urhém linh vị â
urhéy, thâ
urhen mă
aepḳc hiê
xbwŕu phục, trư
sdzzơ
kpkb́c mă
aepḳt có mô
bxoḅt bô
bxob̀n lư
sdzz̉a, trê
xbwrn bàn đ
hieiă
aepḳt hai câ
urhey nê
xbwŕn lơ
kpkb́n, ba nén hư
sdzzơ
kpkbng thơ
kpkbm đ
hieiang bô
bxob́c khói nghi ngút.
Să
aepḱc mă
aepḳt Lâ
urhem Kinh Vũ lô
bxoḅ vẻ đ
hieiau thư
sdzzơ
kpkbng, hai hàng mô
bxobi mím chă
aepḳt, quỳ dư
sdzzơ
kpkb́i đ
hieiâ
urhét như
sdzz tư
sdzzơ
kpkḅng gô
bxob̃, hai tay khô
bxobng ngư
sdzz̀ng cho vàng mã vào cái châ
urhẹu lư
sdzz̉a trư
sdzzơ
kpkb́c mă
aepḳt, nhìn chúng tư
sdzz̀ tư
sdzz̀ biê
xbwŕn thành tro tàn trong ngọn lư
sdzz̉a, sau đ
hieió lại tư
sdzz̀ tư
sdzz̀ cho thê
xbwrm như
sdzz̃ng tơ
kpkb̀ giâ
urhéy khác vào.
Thỉnh thoảng gã lại ngâ
urhẻng đ
hieiâ
urhèu lê
xbwrn nhìn tâ
urhém linh vị trô
bxob́ng khô
bxobng. Linh vị của lão già quét dọn tô
bxob̉ sư
sdzz tư
sdzz̀ đ
hieiư
sdzzơ
kpkb̀ng là do chư
sdzzơ
kpkb̉ng mô
bxobn Đ
zhyeạo Huyê
xbwr̀n châ
urhen nhâ
urhen cư
sdzzơ
kpkbng quyê
xbwŕt, đ
hieiô
bxoḅc đ
hieioán cho đ
hieiă
aepḳt vào tô
bxob̉ sư
sdzz tư
sdzz đ
hieiư
sdzzơ
kpkb̀ng, các vị trư
sdzzơ
kpkb̉ng lão khác đ
hieiê
xbwr̀u khô
bxobng đ
hieiô
bxob̀ng ý, như
sdzzng trư
sdzzơ
kpkb́c giơ
kpkb̀ quyê
xbwr̀n thê
xbwŕ đ
hieiê
xbwr̀u nă
aepk̀m hê
xbwŕt trong tay chư
sdzzơ
kpkb̉ng mô
bxobn, thê
xbwrm vào đ
hieió, sau trâ
urhẹn chiê
xbwŕn vư
sdzz̀a rô
bxob̀i, Đ
zhyeạo Huyê
xbwr̀n Châ
urhen Nhâ
urhen đ
hieiã đ
hieiánh bại Thú Thâ
urhèn, oai vọng tă
aepkng lê
xbwrn gâ
urhép bô
bxoḅi, bơ
kpkb̉i thê
xbwŕ chúng nhâ
urhen thâ
urhéy lão kiê
xbwrn quyê
xbwŕt khô
bxobng lùi, cũng đ
hieiành đ
hieiê
xbwr̉ lão tùy ý.
Tuy chuyê
xbwṛn này có nă
aepk̀m ngoài dư
sdzẓ liê
xbwṛu của Lâ
urhem Kinh Vũ, như
sdzzng chuyê
xbwṛn tiê
xbwŕp sau đ
hieió lại càng làm cho gã kinh ngạc hơ
kpkbn. Đ
zhyeạo Huyê
xbwr̀n Châ
urhen Nhâ
urhen khô
bxobng ngơ
kpkb̀ đ
hieiã đ
hieiem vào mô
bxoḅt linh vị khô
bxobng vào đ
hieiă
aepḳt trong Tô
bxob̉ sư
sdzz tư
sdzz̀ đ
hieiư
sdzzơ
kpkb̀ng. Lâ
urhem Kinh Vũ vì chuyê
xbwṛn này thâ
urhẹm chí đ
hieiã lơ
kpkb́n gan hỏi Đ
zhyeạo Huyê
xbwr̀n Châ
urhen Nhâ
urhen lúc ô
bxobng ta đ
hieiê
xbwŕn đ
hieiâ
urhey bái tê
xbwŕ, chă
aepk̉ng ngơ
kpkb̀ Đ
zhyeạo Huyê
xbwr̀n chỉ thản nhiê
xbwrn phản vâ
urhén mô
bxoḅt câ
urheu mô
bxoḅt câ
urheu làm cho Lâ
urhem Kinh Vũ á khâ
urhẻu vô
bxob ngô
bxobn: “Con biê
xbwŕt tê
xbwrn của ô
bxobng ta hay sao?”.
Lâ
urhem Kinh Vũ tròn mă
aepḱt khô
bxobng biê
xbwŕt nói gì, gã tuy tu hành vơ
kpkb́i vị lão giả thâ
urhèn bí này đ
hieiã mư
sdzzơ
kpkb̀i nă
aepkm, như
sdzzng vê
xbwr̀ thâ
urhen phâ
urhẹn của mình, lão giả trư
sdzzơ
kpkb́c giơ
kpkb̀ chư
sdzza thô
bxob̉ lô
bxoḅ vơ
kpkb́i gã mô
bxoḅt lơ
kpkb̀i, lúc này nê
xbwŕu bảo Lâ
urhem Kinh Vũ nói ra, gã đ
hieiích thư
sdzẓc khô
bxobng thê
xbwr̉ nói đ
hieiư
sdzzơ
kpkḅc. Chỉ là nhìn dáng vẻ của Đ
zhyeạo Huyê
xbwr̀n Châ
urhen Nhâ
urhen, hiê
xbwr̉n nhiê
xbwrn ít nhiê
xbwr̀u cũng biê
xbwŕt vê
xbwr̀ thâ
urhen thê
xbwŕ của lão giả kia, có đ
hieiiê
xbwr̀u ô
bxobng ta khô
bxobng chịu thô
bxob̉ lô
bxoḅ ra mà thô
bxobi. Lâ
urhem Kinh Vũ tuy nghi hoă
aepḳc trong lòng, như
sdzzng rô
bxob́t cuô
bxoḅc cũng khô
bxobng dám quá thâ
urhét lê
xbwr̃ vơ
kpkb́i chư
sdzzơ
kpkb̉ng mô
bxobn châ
urhen nhâ
urhen, chỉ im lă
aepḳng lui xuô
bxob́ng. Dù sao thì trong lòng gã, hình ảnh nghiê
xbwrm tư
sdzz̀ hòa ái của lão nhâ
urhen â
urhéy đ
hieiã khă
aepḱc sâ
urheu trong tâ
urhem khảm tư
sdzz̀ lâ
urheu rô
bxob̀i, linh vị â
urhéy có viê
xbwŕt tê
xbwrn hay khô
bxobng cũng khô
bxobng quan hê
xbwṛ gì.
Bái tê
xbwŕ trư
sdzzơ
kpkb́c núi, gã cũng đ
hieiã tư
sdzz̀ng đ
hieiê
xbwŕn qua, chỉ là gã cư
sdzź cảm thâ
urhéy nơ
kpkbi đ
hieió đ
hieiã có vô
bxob sô
bxob́ đ
hieiê
xbwṛ tư
sdzz̉ bái tê
xbwŕ rô
bxob̀i, còn ơ
kpkb̉ đ
hieiâ
urhey, vị tiê
xbwr̀n bô
bxob́i này tuy ră
aepk̀ng thâ
urhen hoài tuyê
xbwṛt nghê
xbwṛ lại lă
aepḳng lẻ rơ
kpkb̀i khỏi thê
xbwŕ gian này, vô
bxob luâ
urhẹn thê
xbwŕ nào gã cũng phải tiê
xbwr̃n đ
hieiư
sdzza lão. Đ
zhyeạo Huyê
xbwr̀n Châ
urhen Nhâ
urhen dư
sdzzơ
kpkb̀ng như
sdzz cũng ngâ
urhèm cho phép gã tơ
kpkb́i đ
hieiâ
urhey liê
xbwṛu lý hâ
urhẹu sư
sdzẓ cho vị lão giả này, hơ
kpkbn nư
sdzz̃a Châ
urhen Nhâ
urhen còn khô
bxobng đ
hieiê
xbwr̉ ý đ
hieiê
xbwŕn thâ
urhen phâ
urhẹn Chư
sdzzơ
kpkb̉ng mô
bxobn cao quý, thư
sdzzơ
kpkb̀ng xuyê
xbwrn đ
hieiê
xbwŕn tư
sdzz̀ đ
hieiư
sdzzơ
kpkb̀ng bái tê
xbwŕ linh vị của lão giả, vì vâ
urhẹy khiê
xbwŕn bao ngư
sdzzơ
kpkb̀i dị nghị, như
sdzzng Lâ
urhem Kinh Vũ cũng khô
bxobng thê
xbwr̉ quản đ
hieiư
sdzzơ
kpkḅc chuyê
xbwṛn này.
Lúc này, sau lư
sdzzng gã chơ
kpkḅt vang lê
xbwrn tiê
xbwŕng bư
sdzzơ
kpkb́c châ
urhen. Nhiê
xbwr̀u ngày nay, Lâ
urhem Kinh Vũ đ
hieiã quen vơ
kpkb́i nhịp bư
sdzzơ
kpkb́c châ
urhen này rô
bxob̀i, chỉ vư
sdzz̀a nghe gã đ
hieiã biê
xbwŕt đ
hieió là Đ
zhyeạo Huyê
xbwr̀n Châ
urhen Nhâ
urhen.
Gã đ
hieiư
sdzźng dâ
urhẹy quay mình, thâ
urhép giọng: “Chư
sdzzơ
kpkb̉ng mô
bxobn!”.
Đ
zhyeạo Huyê
xbwr̀n Châ
urhenNhâ
urhen châ
urhẹm rãi bư
sdzzơ
kpkb́c vào Tô
bxob̉ Sư
sdzz Tư
sdzz̀ Đ
zhyeư
sdzzơ
kpkb̀ng.
Trong Tư
sdzz̀ Đ
zhyeư
sdzzơ
kpkb̀ng đ
hieiă
aepkng hoả hô
bxobn ám, tuy ră
aepk̀ng Lâ
urhem Kinh Vũ ơ
kpkb̉ trong này đ
hieiã lâ
urheu, như
sdzzng nhâ
urhét thơ
kpkb̀i cũng khô
bxobng nhìn rõ đ
hieiư
sdzzơ
kpkḅc să
aepḱc mă
aepḳt của Đ
zhyeạo Huyê
xbwr̀n Châ
urhen Nhâ
urhen, chỉ mơ
kpkb hô
bxob̀ nhìn thâ
urhéy mô
bxoḅt thâ
urhen ảnh đ
hieiang đ
hieiư
sdzźng trong bóng tô
bxob́i, im lă
aepḳng nhìn chă
aepkm chă
aepkm vào tâ
urhém linh vị bê
xbwrn cạnh gã.
Khô
bxobng biê
xbwŕt vì sao, Lâ
urhem Kinh Vũ chơ
kpkḅt cảm thâ
urhéy có gì khác lạ ơ
kpkb̉ bóng hình mơ
kpkb̀ ảo kia, như
sdzzng khô
bxobng thê
xbwr̉ nói ra đ
hieiư
sdzzơ
kpkḅc đ
hieió là đ
hieiiê
xbwr̉m gi? Chỉ là trong lòng cảm thâ
urhéy chút khâ
urhẻn trư
sdzzơ
kpkbng, tim đ
hieiâ
urhẹp nhanh hơ
kpkbn mà thô
bxobi.
“Y vâ
urhẽn tô
bxob́t chư
sdzź?”.
Đ
zhyeạo Huyê
xbwr̀n Châ
urhen cuô
bxob́i cùng cũng lê
xbwrn tiê
xbwŕng, thanh â
urhem của lão hê
xbwŕt sư
sdzźc thâ
urhép trâ
urhèm, có chút khàn khàn, lại giô
bxob́ng như
sdzz cô
bxob́ hạ giọng xuô
bxob́ng vâ
urhẹy, khác xa hoàn toàn so vơ
kpkb́i phong cách ngày trư
sdzzơ
kpkb́c.
Lâ
urhem Kinh Vũ hoài nghi trong dạ, như
sdzzng vâ
urhẽn cúi ngư
sdzzơ
kpkb̀i đ
hieiáp: “Đ
zhyeê
xbwṛ tư
sdzz̉ đ
hieiã thủ linh cho tiê
xbwr̀n bô
bxob́i cả đ
hieiê
xbwrm, thă
aepḱp hư
sdzzơ
kpkbng đ
hieiúng giơ
kpkb̀, khô
bxobng dám có đ
hieiiê
xbwr̀u gì tiê
xbwŕt mạn”.
Thâ
urhen ảnh trong bóng tô
bxob́i kia khẽ run lê
xbwrn mô
bxoḅt châ
urhẹp rô
bxob̀i tư
sdzz̀ tư
sdzz̀ nói: “Con tâ
urhẹn tâ
urhem như
sdzz vâ
urhẹy cũng khô
bxobng uô
bxob̉ng cô
bxobng y đ
hieiã dạy dô
bxob̃ mư
sdzzơ
kpkb̀i nă
aepkm”.
“Hă
aepḱc, hă
aepḱc !”.
Đ
zhyeạo Huyê
xbwr̀n cư
sdzzơ
kpkb̀i lạnh hai tiê
xbwŕng, khô
bxobng khí trong Tô
bxob̉ Sư
sdzz đ
hieiư
sdzzơ
kpkb̀ng bâ
urhét chơ
kpkḅt trơ
kpkb̉ nê
xbwrn â
urhem trâ
urhèm lạnh lẽo: “Khô
bxobng biê
xbwŕt nê
xbwŕu ngư
sdzzơ
kpkb̀i chê
xbwŕt là ta…”.
Lão đ
hieiô
bxoḅt nhiê
xbwrn ngư
sdzz̀ng lại, cơ
kpkb hô
bxob̀ như
sdzz cảm thâ
urhéy mình đ
hieiã nói sai. Lâ
urhem Kinh Vũ tư
sdzẓ nhiê
xbwrn cũng khô
bxobng dám nhiê
xbwr̀u lơ
kpkb̀i, chỉ cúi đ
hieiâ
urhèu im lă
aepḳng đ
hieiư
sdzźng mô
bxoḅt bê
xbwrn. Khô
bxobng khí trâ
urhèm mă
aepḳc bao trùm lâ
urhéy Tư
sdzz̀ đ
hieiư
sdzzơ
kpkb̀ng. Mô
bxoḅt hô
bxob̀i lâ
urheu sau. Đ
zhyeạo Huyê
xbwr̀n Châ
urhen Nhâ
urhen mơ
kpkb́i nói: “Con hãy ra ngoài trư
sdzzơ
kpkb́c đ
hieii, ta có vài lơ
kpkb̀i muô
bxob́n nói vơ
kpkb́i y”.
Lâ
urhem Kinh Vũ ngâ
urhẻn ngư
sdzzơ
kpkb̀i, gâ
urhẹt đ
hieiâ
urhèu rô
bxob̀i đ
hieiáp: “vâ
urheng !”.
Nói đ
hieioạn, quay ngư
sdzzơ
kpkb̀i bư
sdzzơ
kpkb́c đ
hieii
Ra khỏi Tư
sdzz̀ đ
hieiư
sdzzơ
kpkb̀ng, tă
aepḱm mình dư
sdzzơ
kpkb́i ánh dư
sdzzơ
kpkbng quang, Lâ
urhem Kinh Vũ lâ
urhẹp tư
sdzźc cảm thâ
urhéy tinh thâ
urhèn phâ
urhén châ
urhén. Giơ
kpkb̀ gã mơ
kpkb́i phát giác ra vư
sdzz̀a rô
bxob̀i ơ
kpkb̉ trong Tư
sdzz̀ đ
hieiư
sdzzơ
kpkb̀ng, tư
sdzz̀ đ
hieiâ
urhèu đ
hieiê
xbwŕn cuô
bxob́i phản phâ
urhét như
sdzz có mô
bxoḅt thư
sdzź gì lê
xbwrn tim gã vâ
urhẹy.
Gã đ
hieii dạo mô
bxoḅt vòng xung quanh Tư
sdzz̀ đ
hieiư
sdzzơ
kpkb̀ng, đ
hieiơ
kpkḅi nư
sdzz̉a canh giơ
kpkb̀ mơ
kpkb́i thâ
urhéy Đ
zhyeạo Huyê
xbwr̀n Châ
urhen Nhâ
urhen đ
hieii ra, đ
hieiang cảm thâ
urhéy kỳ lạ thì chơ
kpkḅt thâ
urhéy mô
bxoḅt bóng ngư
sdzzơ
kpkb̀i dâ
urhèn biê
xbwŕn mâ
urhét trê
xbwrn con đ
hieiư
sdzzơ
kpkb̀ng đ
hieii vào Ảo Nguyê
xbwṛt Đ
zhyeô
bxoḅng Phủ. Sau khi trâ
urhẹn đ
hieiại chiê
xbwŕn hô
bxobm đ
hieió Ảo Nguyê
xbwṛt Đ
zhyeô
bxoḅng Phủ lại trơ
kpkb̉ thành câ
urhém đ
hieiịa, ngư
sdzzơ
kpkb̀i có thê
xbwr̉ vào đ
hieió, đ
hieiư
sdzzơ
kpkbng nhiê
xbwrn chỉ có mô
bxoḅt mình Đ
zhyeão Huyê
xbwr̀n Châ
urhen Nhâ
urhen.
Lâ
urhem Kinh Vũ đ
hieiư
sdzza mă
aepḱt nhìn theo mô
bxoḅt lúc rô
bxob̀i khẻ lă
aepḱc đ
hieiâ
urhèu, quay trơ
kpkb̉ lại vào trong Tư
sdzz̀ đ
hieiư
sdzzơ
kpkb̀ng. Gã bư
sdzzơ
kpkb́c đ
hieiê
xbwŕn trư
sdzzơ
kpkb́c linh vị của lão giả, chỉ thâ
urhéy trư
sdzzơ
kpkb́c tâ
urhém linh vị đ
hieiã có thê
xbwrm ba nén hư
sdzzơ
kpkbng mơ
kpkb́i, còn trong châ
urhẹu lư
sdzz̉a thì có thê
xbwrm mô
bxoḅt sô
bxob́ tiê
xbwr̀n vàng bạc đ
hieiang bô
bxob́c cháy, có lẽ là Đ
zhyeạo Huyê
xbwr̀n Châ
urhen Nhâ
urhen đ
hieiã cho thê
xbwrm vào.
Lâ
urhem Kinh Vũ trâ
urhèm tư
sdzz hô
bxob̀i lâ
urheu, châ
urhèm châ
urhẹm ngâ
urhẻng đ
hieiâ
urhèu lê
xbwrn, nhìn tâ
urhém linh vị trô
bxob́ng khô
bxobng trê
xbwrn bàn thơ
kpkb̀, thâ
urhẽn thơ
kpkb̀ ngơ
kpkb ngâ
urhẻn.
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.