Tru Tiên

Chương 182 : Hoá Giải

    trước sau   
   

Chuôdislng chùa ngâskjsn nga, tiêkrzńng trôdisĺng chiêkrzǹu tà trâskjs̀m trâskjs̀m. Tu Di Sơsbvtn chìm trong biêkrzn̉n mâskjsy mơsbvt̀ ảo, tưadrh̀ bình minh cho đljqgêkrzńn lúc hoàng hôdisln, nơsbvti châskjsn trơsbvt̀i gió mâskjsy khôdislng ngưadrh̀ng thay đljqgôdisl̉i, mâskjsy trăbxxv́ng cưadrh́ lưadrh̃ng lơsbvt̀ trôdisli, thơsbvt̀i gian quyêkrzńt chăbxxv̉ng vì ai mà lưadrhu lại.

 

Thiêkrznn Âdnbem Tưadrḥ hùng vĩ tráng lêkrzṇ, sưadrh̀ng sưadrh̃ng toạ lạc trêkrznn đljqgỉnh núi Tu Di Sơsbvtn, tưadrhơsbvt̉ng nhưadrh đljqgang dùng ánh măbxxv́t tưadrh̀ bi nhìn xuôdisĺng thêkrzń gian, vôdisldisĺ phàm nhâskjsn tưadrh̀ bôdisĺn phưadrhơsbvtng tám hưadrhơsbvt́ng tụ tâskjṣp lại tưadrh̀ sáng sơsbvt́m, hưadrhơsbvt́ng vêkrzǹ phâskjṣt đljqgưadrhơsbvt̀ng, tưadrhơsbvṭng phâskjṣt mà danh lêkrzñ chiêkrznm bái, kêkrzn̉ lêkrzn̉ chuyêkrzṇn vui buôdisl̀n trong lòng, câskjs̀u xin thâskjs̀n minh phù hôdisḷ. Môdisl̃i ngày có hàng vạn ngưadrhơsbvt̀i tơsbvt́i, tụ hơsbvṭp, hàng vạn ngưadrhơsbvt̀i lại ra đljqgi, ly biêkrzṇt, ngày này sang ngày khác, khôdislng hêkrzǹ thay đljqgôdisl̉i, năbxxvm này sang năbxxvm khác, hêkrzńt hơsbvṭp rôdisl̀i lại tan. Chỉ có tưadrhơsbvṭng phâskjṣt vàng ròng trong chánh đljqgkrzṇn, trưadrhơsbvt́c chánh đljqgkrzṇn ánh minh đljqgăbxxvng khôdislng bao giơsbvt̀ tăbxxv́t, hưadrhơsbvtng khói nghi ngút âskjśy, chưadrh́ng kiêkrzńn thêkrzń sưadrḥ tang thưadrhơsbvtng.

 

Quỷ Lêkrzṇ, hay có thêkrzn̉ gọi là Trưadrhơsbvtng Tiêkrzn̉u Phàm, lại đljqgi vào căbxxvn tiêkrzn̉u ôdisĺc chưadrh́a di thêkrzn̉ của Phôdisl̉ Trí Thâskjs̀n Tăbxxvng, đljqgã đljqgưadrhơsbvṭc môdisḷt ngày môdisḷt đljqgêkrznm, trong suôdisĺt thơsbvt̀i gian này, trong tiêkrzn̉u ôdisĺc khôdislng có chút đljqgôdisḷng tĩnh nào. Phôdisl̉ Hoăbxxv̀ng thưadrhơsbvṭng nhâskjsn cũng đljqgêkrzńn tiêkrzn̉u đljqgình ơsbvt̉ bêkrznn ngoài tiêkrzn̉u ôdisĺc môdisḷt lâskjs̀n, ngôdisl̀i đljqgơsbvṭi môdisḷt lúc, sau đljqgó thơsbvt̉ dài rôdisl̀i bỏ đljqgi.




 

Chỉ có Pháp Tưadrhơsbvt́ng đljqgã theo Quỷ Lêkrzṇ vào trong phòng, sau đljqgó đljqgã đljqgơsbvṭi ơsbvt̉ đljqgình viêkrzṇn bêkrznn ngoài tiêkrzn̉u ôdisĺc, kiêkrznn nhâskjs̃n đljqgêkrzńn mưadrh́c khôdislng ai ngơsbvt̀.

 

Khôdislng ai biêkrzńt tại sao Pháp Tưadrhơsbvt́ng lại đljqgưadrh́ng nơsbvti đljqgó, kêkrzn̉ cả Phôdisl̉ Hoăbxxv̀ng thưadrhơsbvṭng nhâskjsn ơsbvt̉ bêkrznn trong sưadrḥ viêkrzṇc, mà thưadrḥc ra tâskjśt cả tăbxxvng nhâskjsn ơsbvt̉ Thiêkrznn Âdnbem Tưadrḥ cũng khôdislng ai hỏi y môdisḷt câskjsu nào. Pháp Tưadrhơsbvt́ng vâskjs̃n kiêkrznn trì môdisḷt mình đljqgưadrh́ng đljqgó, tưadrḥa hôdisl̀ nhưadrh đljqgang chơsbvt̀ đljqgơsbvṭi môdisḷt ai.

 

bxxṿt trơsbvt̀i vêkrzǹ chiêkrzǹu đljqgỏ rưadrḥc nhưadrh máu, ánh hôdisl̀ng chiêkrzńu sáng châskjsn trơsbvt̀i, ánh vàng óng ánh viêkrzǹn chung quanh đljqgám mâskjsy chiêkrzǹu ơsbvt̉ xa xa, mưadrhơsbvt̀i phâskjs̀n mỹ lêkrzṇ. Cảnh đljqgẹp của trơsbvt̀i đljqgâskjśt vôdisĺn luôdisln ơsbvt̉ cạnh con ngưadrhơsbvt̀i, chỉ tại con ngưadrhơsbvt̀i nhìn mà khôdislng thâskjśy, thâskjśy mà khôdislng có tâskjsm đljqgêkrzn̉ cảm nhâskjṣn.

 

Pháp Tưadrhơsbvt́ng nhìn ánh tà dưadrhơsbvtng ơsbvt̉ xa, dưadrhơsbvt̀ng nhưadrh xuâskjśt thâskjs̀n, y đljqgã đljqgưadrh́ng đljqgó môdisḷt ngày môdisḷt đljqgêkrznm, trêkrznn gưadrhơsbvtng măbxxṿt thanh tú tưadrḥa hôdisl̀ khôdislng đljqgêkrzn̉ lôdisḷ ý nghĩ gì, trái vơsbvt́i mục quang trong sáng, lâskjśp lánh ánh sáng trí tuêkrzṇ thâskjsm thuý.

 

“Ngưadrhơsbvti đljqgang nhìn gì vâskjṣy?”. Đrhbcôdisḷt nhiêkrznn, có tiêkrzńng nói câskjśt lêkrznn ơsbvt̉ bêkrznn cạnh, Pháp Tưadrhơsbvt́ng giâskjṣt mình, nhưadrh chơsbvṭt tỉnh cơsbvtn mêkrzn, nhìn thâskjśy Phôdisl̉ Hoăbxxv̀ng thưadrhơsbvṭng nhâskjsn khôdislng biêkrzńt tưadrh̀ lúc nào đljqgã đljqgi đljqgêkrzńn đljqgình viêkrzṇn, đljqgang đljqgưadrh́ng đljqgó mỉm cưadrhơsbvt̀i nhìn y.

 

Pháp Tưadrhơsbvt́ng chăbxxv́p tay trả lơsbvt̀i: “Hôdisl̀i bâskjs̉m sưadrh phụ, đljqgêkrzṇ tưadrh̉ đljqgang nhìn ánh tà dưadrhơsbvtng ơsbvt̉ phía tâskjsy, bôdisl̃ng nhiêkrznn sơsbvt̉ ngôdisḷ, xuâskjśt thâskjs̀n suy nghĩ, khôdislng biêkrzńt sưadrh phụ đljqgã đljqgêkrzńn, thâskjṣt thâskjśt lêkrzñ”.

 

Phôdisl̉ Hoăbxxv̀ng thưadrhơsbvṭng nhâskjsn cưadrhơsbvt̀i nói: “Khôdislng câskjs̀n quan tâskjsm đljqgêkrzńn lêkrzñ nghi quá nhưadrhskjṣy, con nhìn ánh tà dưadrhơsbvtng, đljqgã hiêkrzn̉u đljqgưadrhơsbvṭc đljqgkrzǹu gì?”.

 

Pháp Tưadrhơsbvt́ng trâskjs̀m ngâskjsm môdisḷt hôdisl̀i, nói: “Đrhbcêkrzṇ tưadrh̉ đljqgưadrh́ng đljqgâskjsy môdisḷt ngày môdisḷt đljqgêkrznm, ban đljqgêkrznm ngăbxxv́m tinh tú, ban ngày nhìn thâskjśy trơsbvt̀i xanh, thâskjśy phôdisl̀n hoa cũng giôdisĺng nhưadrhbxxṿt trơsbvt̀i, ban ngày mọc ơsbvt̉ phưadrhơsbvtng đljqgôdislng, đljqgêkrzńn cuôdisĺi ngày chỉ còn lưadrhu lại chút dưadrh quang ơsbvt̉ phưadrhơsbvtng tâskjsy. Bâskjśt giác trong lòng cảm thâskjśy bi thưadrhơsbvtng, nhâskjsn sinh nhưadrhskjṣy, ánh sáng nhưadrhskjṣy, thiêkrznn đljqgịa vạn vâskjṣt tâskjśt cả đljqgêkrzǹu nhưadrhskjṣy, đljqgêkrzṇ tưadrh̉ nhâskjśt thơsbvt̀i khôdislng biêkrzńt tại sao sinh ra trêkrznn đljqgơsbvt̀i đljqgêkrzn̉ làm gì, con ngưadrhơsbvt̀i thâskjṣt chỉ nhỏ bé chăbxxv̉ng có giá trị, vâskjṣy còn sinh ra đljqgêkrzn̉ làm gì?”.

 

Phôdisl̉ Hoăbxxv̀ng thưadrhơsbvṭng nhâskjsn gâskjṣt đljqgâskjs̀u nói: “Đrhbcôdisl̀ nhi, ngưadrhơsbvti quả thâskjṣt có trí tuêkrzṇ hơsbvtn ngưadrhơsbvt̀i, thiêkrznn đljqgịa vạn vâskjṣt, cái gì cũng có sôdisĺ mêkrzṇnh riêkrznng, măbxxṿc dù thiêkrznn biêkrzńn vạn hoá, cuôdisĺi cùng cũng khôdislng thêkrzn̉ đljqgi ngưadrhơsbvṭc lại ý trơsbvt̀i. Ngưadrhơsbvti nhơsbvt̀ nhìn măbxxṿt trơsbvt̀i mọc rôdisl̀i lại lăbxxṿn, hiêkrzn̉u đljqgưadrhơsbvṭc đljqgạo lý này, vâskjṣy là quá tôdisĺt rôdisl̀i”.

 

Pháp Tưadrhơsbvt́ng cung kính hưadrhơsbvt́ng Phôdisl̉ Hoăbxxv̀ng thưadrhơsbvṭng nhâskjsn hành lêkrzñ, nói: “Đrhbca tạ sưadrh phụ khen thưadrhơsbvt̉ng, đljqgêkrzṇ tưadrh̉ thâskjṣt khôdislng dám nhâskjṣn. Chỉ có đljqgkrzǹu đljqgêkrzṇ tưadrh̉ tuy gâskjs̀n nhưadrh đljqgã giác ngôdisḷ, nhưadrhng trong lòng vâskjs̃n còn có chút nghi hoăbxxṿc. Đrhbcêkrzṇ tưadrh̉ khôdislng giải thích đljqgưadrhơsbvṭc, nêkrzńu thiêkrznn mêkrzṇnh đljqgã đljqgịnh săbxxṽn, vạn vâskjṣt cuôdisĺi cùng cũng diêkrzṇt vong, vâskjṣy vôdisldisĺ chúng sinh, chịu đljqgưadrḥng bao âskjsn oán tình ái trong cuôdisḷc sôdisĺng, là vì mục đljqgích gì? Phâskjṣt dạy phải phôdisl̉ đljqgôdisḷ chúng sinh, chúng sinh đljqgêkrzǹu có khả năbxxvng đljqgưadrhơsbvṭc đljqgôdisḷ thoát, nhưadrhng nêkrzńu chúng sinh khôdislng muôdisĺn đljqgưadrhơsbvṭc phâskjṣt đljqgôdisḷ, vâskjṣy thì phải làm cách nào? Phâskjṣt dạy ơsbvt̉ thêkrzń giơsbvt́i tâskjsy thiêkrznn cưadrḥc lạc, vôdisl oán vôdislskjṣn vôdisl tình vôdisl dục, nêkrzńu nhưadrhskjṣy khôdislng thêkrzn̉ hâskjśp dâskjs̃n đljqgưadrhơsbvṭc chúng sinh, thì phải làm sao? Đrhbcêkrzṇ tưadrh̉ ngu muôdisḷi, thỉnh sưadrh phụ chỉ đljqgkrzn̉m”.

 

Nói xong Pháp Tưadrhơsbvt́ng cúi đljqgâskjs̀u, chăbxxv́p tay niêkrzṇm phâskjṣt.

 

Phôdisl̉ Hoăbxxv̀ng thưadrhơsbvṭng nhâskjsn chăbxxvm chú nhìn Pháp Tưadrhơsbvt́ng môdisḷt lúc lâskjsu, châskjṣm rãi gâskjṣt đljqgâskjs̀u, nét măbxxṿt lôdisḷ vẻ tưadrhơsbvti cưadrhơsbvt̀i, khôdislng trả lơsbvt̀i ngay, thay vào đljqgó nhìn vêkrzǹ ráng chiêkrzǹu ơsbvt̉ phía tâskjsy nơsbvti Pháp Tưadrhơsbvt́ng đljqgã nhìn trưadrhơsbvt́c đljqgó, môdisḷt hôdisl̀i sau mơsbvt́i câskjśt tiêkrzńng nói: “Vưadrh̀a rôdisl̀i ngưadrhơsbvti nhìn vêkrzǹ hưadrhơsbvt́ng tâskjsy, có thâskjśy ráng chiêkrzǹu hay khôdislng?”.

 

Pháp Tưadrhơsbvt́ng trả lơsbvt̀i: “Dạ, đljqgêkrzṇ tưadrh̉ thâskjśy thơsbvt̀i gian trôdisli nhanh, măbxxṿt trơsbvt̀i lăbxxṿn vêkrzǹ hưadrhơsbvt́ng tâskjsy, ánh sáng mơsbvt̀ dâskjs̀n, trong lòng cảm thâskjśy bi thưadrhơsbvtng khôdisln tả, nêkrznn mơsbvt́i thỉnh vâskjs̃n sưadrh phụ”.




 

Phôdisl̉ Hoăbxxv̀ng thưadrhơsbvṭng nhâskjsn cưadrhơsbvt̀i nói: “Trong chôdisĺc lát nưadrh̃a đljqgâskjsy, măbxxṿt trơsbvt̀i sẽ xuôdisĺng núi, vào lúc đljqgó ngưadrhơsbvti sẽ khôdislng còn thâskjśy ráng chiêkrzǹu nưadrh̃a”.

 

Pháp Tưadrhơsbvt́ng tràn đljqgâskjs̀y nghi hoăbxxṿc, khôdislng hiêkrzn̉u Phôdisl̉ Hoăbxxv̀ng thưadrhơsbvṭng nhâskjsn muôdisĺn nói đljqgkrzǹu gì, chỉ biêkrzńt trả lơsbvt̀i: “Đrhbcúng thêkrzń, thưadrha sưadrh phụ”.

 

Phôdisl̉ Hoăbxxv̀ng thưadrhơsbvṭng nhâskjsn ung dung nhìn vêkrzǹ châskjsn trơsbvt̀i phía tâskjsy, chỉ thâskjśy ánh măbxxṿt trơsbvt̀i tưadrh̀ tưadrh̀ lăbxxṿn xuôdisĺng, bâskjs̀u trơsbvt̀i tôdisĺi dâskjs̀n, chỉ còn lại ánh sáng mơsbvt̀ nhạt, thản nhiêkrznn nói: “Tịch dưadrhơsbvtng vôdisĺn vôdisl tình, khôdislng thêkrzn̉ lưadrhu giưadrh̃ lại. Nhưadrhng đljqgêkrzńn sáng sơsbvt́m mai, ngưadrhơsbvti lại có thêkrzn̉ nhìn thâskjśy cảnh bình minh phải khôdislng?”.

 

Pháp Tưadrhơsbvt́ng giâskjṣt mình, tâskjsm tưadrh rúng đljqgôdisḷng, nhâskjśt thơsbvt̀i khôdislng biêkrzńt nói gì, săbxxv́c măbxxṿt lôdisḷ rõ vẻ suy nghĩ.

 

Phôdisl̉ Hoăbxxv̀ng thưadrhơsbvṭng nhâskjsn quay đljqgâskjs̀u lại nhìn Pháp Tưadrhơsbvt́ng, măbxxṿt phảng phâskjśt nét cưadrhơsbvt̀i, khôdislng nói thêkrznm gì nưadrh̃a.

 

Trơsbvt̀i môdisl̃i lúc môdisḷt tôdisĺi, măbxxṿt trơsbvt̀i cuôdisĺi cùng đljqgã hoàn toàn khuâskjśt sau núi, chăbxxv̉ng bao lâskjsu sau, chỉ nhìn thâskjśy môdisḷt vâskjs̀ng trăbxxvng sáng tưadrh̀ phía đljqgôdislng dâskjs̀n dâskjs̀n lêkrznn cao, ánh trăbxxvng mêkrzǹm mại nhưadrhadrhơsbvt́c, lăbxxṿng lẽ soi sáng thêkrzń gian.

 

Đrhbcêkrznm vêkrzǹ khuya, Thiêkrznn Âdnbem Tưadrḥ dưadrhơsbvt́i ánh trăbxxvng sáng đljqgâskjs̀y vẻ thanh u yêkrznn tĩnh, tuy khôdislng giôdisĺng lúc ban ngày tràn đljqgâskjs̀y phôdisl̀n hoa náo nhiêkrzṇt, nhưadrhng so ra lại có vẻ mỹ lêkrzṇ thanh đljqgạm hơsbvtn hăbxxv̉n.

 

Tu Di Sơsbvtn, Thiêkrznn Âdnbem Tưadrḥ, tiêkrzn̉u đljqgình viêkrzṇn, sưadrh đljqgôdisl̀ họ hai ngưadrhơsbvt̀i khôdislng nói năbxxvng gì, an tĩnh đljqgưadrh́ng tại đljqgình viêkrzṇn, y phục nhẹ nhàng lay đljqgôdisḷng trong gió núi.

 

Khôdislng biêkrzńt bao lâskjsu sau, chỉ thâskjśy vâskjs̀ng trăbxxvng đljqgã săbxxv́p lêkrznn đljqgêkrzńn giưadrh̃a trơsbvt̀i, giưadrh̃a tiêkrzn̉u viêkrzṇn an tĩnh bôdisl̃ng nôdisl̉i lêkrznn môdisḷt tràng tiêkrzńu ngạo.

 

Pháp Tưadrhơsbvt́ng măbxxṿt lôdisḷ vẻ vui mưadrh̀ng, bưadrhơsbvt́c vài bưadrhơsbvt́c tơsbvt́i giưadrh̃a tiêkrzn̉u viêkrzṇn, ngâskjs̉ng đljqgâskjs̀u vọng nguyêkrzṇt, chỉ thâskjśy ánh trăbxxvng chiêkrzńu sáng phủ lêkrznn tăbxxvng bào nguyêkrzṇt bạch tưadrḥa nhưadrhadrhơsbvtng nhưadrh tuyêkrzńt.

 

Pháp Tưadrhơsbvt́ng cưadrhơsbvt̀i lơsbvt́n, quay ngưadrhơsbvt̀i lại, mỉm cưadrhơsbvt̀i rôdisl̀i quỳ xuôdisĺng dưadrhơsbvt́i châskjsn Phôdisl̉ Hoăbxxv̀ng thưadrhơsbvṭng nhâskjsn, chăbxxv́p tay hành lêkrzñ: “Đrhbca tạ sưadrh phụ chỉ đljqgkrzn̉m, đljqgêkrzṇ tưadrh̉ đljqgã hiêkrzn̉u rôdisl̀i”.

 

Phôdisl̉ Hoăbxxv̀ng thưadrhơsbvṭng nhâskjsn ánh măbxxv́t tỏ rõ nét vui mưadrh̀ng, nhìn xuôdisĺng têkrznn đljqgêkrzṇ tưadrh̉ đljqgang quỳ dưadrhơsbvt́i châskjsn, măbxxṿc dù ôdislng ta tu hành đljqgã đljqgêkrzńn cảnh giơsbvt́i khôdislng còn quan tâskjsm đljqgêkrzńn chuyêkrzṇn đljqgưadrhơsbvṭc mâskjśt, săbxxv́c măbxxṿt vâskjs̃n lôdisḷ vẻ hoan hỉ châskjsn tâskjsm. Ômzfsng nhẹ nhàng vuôdisĺt đljqgâskjs̀u Pháp Tưadrhơsbvt́ng, cảm khái thôdisĺt lêkrznn:

 

“Hảo!”.

 

“Hảo!”.

 

“Hảo!”.

 

“Ngưadrhơsbvti thiêkrznn tưadrh thôdislng minh, thêkrzń gian hiêkrzńm có, nhưadrhng đljqgkrzǹu quan trọng nhâskjśt là ngưadrhơsbvti có tuêkrzṇ tâskjsm đljqgôdisĺi vơsbvt́i phâskjṣt học phâskjṣt lý. Trưadrhơsbvt́c đljqgâskjsy trong bôdisĺn sưadrh huynh đljqgêkrzṇ chúng ta, kỳ thâskjṣt Phôdisl̉ Trí sưadrh thúc ngưadrhơsbvti là ngưadrhơsbvt̀i thôdislng tuêkrzṇ nhâskjśt, y tuy thôdislng minh, nhưadrhng cuôdisĺi cùng cũng đljqgi lâskjs̀m đljqgưadrhơsbvt̀ng, lơsbvt là phâskjṣt học, vọng câskjs̀u trưadrhơsbvt̀ng sanh bâskjśt tưadrh̉, tưadrḥu chung cũng khôdislng tránh nôdisl̉i sôdisĺ mêkrzṇnh. Hôdislm nay ngưadrhơsbvti đljqgã hiêkrzn̉u đljqgưadrhơsbvṭc đljqgkrzǹu này, là phúc phâskjṣn của ngưadrhơsbvti mà cũng là phúc phâskjṣn của Thiêkrznn Âdnbem Tưadrḥ chúng ta vâskjṣy!”.

 

Pháp Tưadrhơsbvt́ng sơsbvṭ hãi, ngâskjs̉ng đljqgâskjs̀u nhìn Phôdisl̉ Hoăbxxv̀ng thưadrhơsbvṭng nhâskjsn nói: “Sưadrh phụ, ngưadrhơsbvt̀i nói gì mà đljqgêkrzṇ tưadrh̉ khôdislng hiêkrzn̉u đljqgưadrhơsbvṭc?”.

 

Phôdisl̉ Hoăbxxv̀ng thưadrhơsbvṭng nhâskjsn lăbxxv́c đljqgâskjs̀u, dùng tay nâskjsng Pháp Tưadrhơsbvt́ng đljqgưadrh́ng dâskjṣy, vẻ hoan hỉ trêkrznn măbxxṿt nhạt dâskjs̀n, thong thả đljqgáp lơsbvt̀i: “Mâskjśy năbxxvm gâskjs̀n đljqgâskjsy, sưadrh phụ ngày đljqgêkrznm lo viêkrzṇc tục, do vâskjṣy viêkrzṇc nghiêkrznn cưadrh́u phâskjṣt học bị đljqgình trêkrzṇ khôdislng tiêkrzńn lêkrznn đljqgưadrhơsbvṭc, ngày ngày chỉ lo lăbxxv́ng đljqgêkrzńn hưadrh danh thêkrzń tục, nưadrh̉a đljqgơsbvt̀i tranh đljqgâskjśu, khôdislng có cách nào dưadrh́t bỏ đljqgưadrhơsbvṭc. Kêkrzn̉ tưadrh̀ ngày Phôdisl̉ Trí sưadrh thúc của ngưadrhơsbvti qua đljqgơsbvt̀i, sưadrh phụ đljqgã có ý quy âskjs̉n, nhưadrhng chỉ có đljqgkrzǹu trong môdisln phái chưadrha có ngưadrhơsbvt̀i kêkrzń tục, cơsbvt nghiêkrzṇp của tôdisl̉ sưadrh đljqgêkrzn̉ lại, tuy là thâskjsn ngoại chi vâskjṣt, nhưadrhng vâskjs̃n khôdislng thêkrzn̉ coi thưadrhơsbvt̀ng đljqgưadrhơsbvṭc. Bâskjsy giơsbvt̀ đljqgã có ngưadrhơsbvti, cuôdisĺi cùng sưadrh phụ cũng có thêkrzn̉ an tâskjsm đljqgưadrhơsbvṭc rôdisl̀i”.

 

Pháp Tưadrhơsbvt́ng kinh hãi thâskjśt săbxxv́c, vưadrh̀a đljqgưadrh́ng lêkrznn lại quỳ xuôdisĺng ngay, vôdisḷi vã nói: “Âdnben sưadrh, tại sao ngưadrhơsbvt̀i lại nói vâskjṣy, Thiêkrznn Âdnbem Tưadrḥ khôdislng thêkrzn̉ nào thiêkrzńu đljqgưadrhơsbvṭc ngưadrhơsbvt̀i, hà huôdisĺng chúng đljqgêkrzṇ tưadrh̉ đljqgêkrzǹu muôdisĺn sơsbvt́m tôdisĺi ơsbvt̉ bêkrznn âskjsn sưadrh, nghe lơsbvt̀i giáo huâskjśn. Đrhbcêkrzṇ tưadrh̉ khâskjs̉n xin âskjsn sưadrh ngàn lâskjs̀n đljqgưadrh̀ng bỏ chúng đljqgêkrzṇ tưadrh̉ và Thiêkrznn Âdnbem Tưadrḥ mà quy âskjs̉n!”. Nói xong, y lại dâskjṣp đljqgâskjs̀u khôdislng ngơsbvt́t.

 

Phôdisl̉ Hoăbxxv̀ng thưadrhơsbvṭng nhâskjsn cưadrhơsbvt̀i lêkrznn môdisḷt tiêkrzńng, rôdisl̀i lại thơsbvt̉ dài, kéo Pháp Tưadrhơsbvt́ng đljqgưadrh́ng dâskjṣy, cảm thán mà nói: “Si nhâskjsn, si nhâskjsn, thiêkrznn hạ có yêkrzńn tiêkrzṇc nào mà khôdislng tàn? Bâskjśt quá viêkrzṇc quy âskjs̉n của sưadrh phụ khôdislng phải là viêkrzṇc câskjśp bách, và cũng chưadrha thêkrzn̉ lâskjṣp tưadrh́c thưadrḥc hiêkrzṇn, ngưadrhơsbvti khôdislng phải lo lăbxxv́ng, chỉ có đljqgkrzǹu mọi viêkrzṇc bâskjsy giơsbvt̀ đljqgã an bài ôdisl̉n thoả, ta cuôdisĺi cùng cũng có thêkrzn̉ buôdislng tay đljqgưadrhơsbvṭc rôdisl̀i”.

 

Pháp Tưadrhơsbvt́ng măbxxv́t còn vưadrhơsbvtng lêkrzṇ, nhưadrhng trong lòng cũng hiêkrzn̉u viêkrzṇc Phôdisl̉ Hoăbxxv̀ng thưadrhơsbvṭng nhâskjsn quy âskjs̉n là khôdislng thêkrzn̉ cản trơsbvt̉ đljqgưadrhơsbvṭc, nhưadrhng theo lơsbvt̀i sưadrh phụ nói, chỉ câskjs̀n ngưadrhơsbvt̀i khôdislng lâskjṣp tưadrh́c quy âskjs̉n, ngày sau còn có nhiêkrzǹu dịp đljqgêkrzn̉ thuyêkrzńt phục âskjsn sưadrh. Nghĩ tơsbvt́i đljqgâskjsy, bèn khôdislng khóc nưadrh̃a, đljqgưadrh́ng dâskjṣy rôdisl̀i đljqgưadrh́ng qua môdisḷt bêkrznn.

 

Phôdisl̉ Hoăbxxv̀ng thưadrhơsbvṭng nhâskjsn ngâskjs̉ng đljqgâskjs̀u nhìn trơsbvt̀i, chỉ thâskjśy nguyêkrzṇt quang đljqgâskjs̀y trơsbvt̀i, băbxxvng thanh mỹ lêkrzṇ, ôdislng vọng nhìn ra xa, môdisḷt lúc sau đljqgôdisḷt nhiêkrznn nói: “Chúng ta hãy đljqgi vào găbxxṿp vị tiêkrzn̉u thí chủ đljqgó thôdisli!”.

 

Pháp Tưadrhơsbvt́ng lo lăbxxv́ng hỏi: “Sao vâskjṣy, sưadrh phụ?”.

 

Phôdisl̉ Hoăbxxv̀ng thưadrhơsbvṭng nhâskjsn lạnh lùng nói: “Thị phi đljqgúng sai, âskjsn oán tình cưadrh̀u, dù sao chăbxxvng nưadrh̃a cuôdisĺi cùng cũng phải kêkrzńt thúc”.

 

Đrhbcêkrzńn đljqgâskjsy, ôdislng khôdislng nói thêkrznm gì nưadrh̃a, đljqgi thăbxxv̉ng vêkrzǹ hưadrhơsbvt́ng gian tiêkrzn̉u ôdisĺc, Pháp Tưadrhơsbvt́ng lăbxxv̉ng lăbxxṿng đljqgi theo sau sưadrh phụ, càng đljqgêkrzńn gâskjs̀n cưadrh̉a tiêkrzn̉u ôdisĺc, khôdislng hiêkrzn̉u sao lòng hăbxxv́n càng cảm thâskjśy khâskjs̉n trưadrhơsbvtng.

 

disḷt ngày môdisḷt đljqgêkrznm rôdisl̀i, ơsbvt̉ bêkrznn trong tiêkrzn̉u ôdisĺc, đljqgôdisĺi diêkrzṇn vơsbvt́i Phôdisl̉ Trí sưadrh thúc, Quỷ Lêkrzṇ đljqgã làm nhưadrh̃ng gì??

Y còn có thêkrzn̉ làm gì đljqgưadrhơsbvṭc?

 

skjsu trả lơsbvt̀i bày ra trưadrhơsbvt́c măbxxv́t ngay khi Phôdisl̉ Hoăbxxv̀ng thưadrhơsbvṭng nhâskjsn vén rèm đljqgêkrzn̉ mơsbvt̉ cành cưadrh̉a gôdisl̃, nhẹ nhàng tiêkrzńn vào bêkrznn trong tiêkrzn̉u ôdisĺc.

 

bxxvn tiêkrzn̉u ôdisĺc vâskjs̃n trôdisĺng rôdisl̃ng, Ngọc băbxxvng bàn vâskjs̃n chiêkrzńu sáng y nhưadrh cũ.

 

Khôdislng có gì xảy ra!

 

Pháp thâskjsn của Phôdisl̉ Trí vâskjs̃n đljqgang ngôdisl̀i xêkrzńp băbxxv̀ng nhưadrh cũ trêkrznn Ngọc băbxxvng bàn. Ơsjrv̉ phía đljqgôdisĺi diêkrzṇn, Quỷ Lêkrzṇ, hay có thêkrzn̉ gọi là Trưadrhơsbvtng Tiêkrzn̉u Phàm, cũng đljqgang ngôdisl̀i xêkrzńp băbxxv̀ng, lưadrhng hưadrhơsbvt́ng vêkrzǹ phía Phôdisl̉ Hoăbxxv̀ng thưadrhơsbvṭng nhâskjsn và Pháp Tưadrhơsbvt́ng, chăbxxvm chăbxxvm chú chú nhìn vào khuôdisln măbxxṿt của Phôdisl̉ Trí.

 

Phôdisl̉ Hoăbxxv̀ng thưadrhơsbvṭng nhâskjsn thơsbvt̉ sâskjsu môdisḷt hơsbvti, vưadrh̀a đljqgịnh mơsbvt̉ miêkrzṇng nói, bôdisl̃ng nhiêkrznn cảm thâskjśy có tiêkrzńng đljqgôdisḷng ơsbvt̉ sau lưadrhng, nhìn lại thâskjśy Pháp Tưadrhơsbvt́ng đljqgang khẽ kéo tay áo của mình, chỉ thâskjśy y hưadrhơsbvt́ng măbxxv́t vêkrzǹ phía Quỷ Lêkrzṇ, khôdislng nói gì.

 

Phôdisl̉ Hoăbxxv̀ng thưadrhơsbvṭng nhâskjsn quay đljqgâskjs̀u nhìn kỹ lại, khôdislng khỏi chau mày, chỉ thâskjśy bêkrznn trong phòng khôdislng có gì biêkrzńn hoá, duy tại chôdisl̃ Quỷ Lêkrzṇ đljqgang ngôdisl̀i, trong vòng ba thưadrhơsbvt́c xung quanh gạch đljqgêkrzǹu bị rạn nưadrh́t, vơsbvt́i vôdisldisĺ vêkrzńt nưadrh́t li ti xung quanh, càng gâskjs̀n chôdisl̃ Quỷ Lêkrzṇ ngôdisl̀i, các vêkrzńt nưadrh́t càng dày đljqgăbxxṿc, đljqgêkrzńn chôdisl̃ cách Quỷ Lêkrzṇ môdisḷt thưadrhơsbvt́c, gạch khôdislng còn bị rạn nưadrh̃a, mà đljqgã hoàn toàn nát thành bôdisḷt.

 

Trong vòng môdisḷt ngày môdisḷt đljqgêkrznm vưadrh̀a qua, khôdislng biêkrzńt có chuyêkrzṇn gì xảy ra trêkrznn ngưadrhơsbvt̀i Quỷ Lêkrzṇ, cũng có thêkrzn̉ vĩnh viêkrzñn khôdislng có ai biêkrzńt đljqgưadrhơsbvṭc đljqgkrzǹu đljqgó.

 

Phôdisl̉ Hoăbxxv̀ng thưadrhơsbvṭng nhâskjsn châskjṣm rãi đljqgi đljqgêkrzńn chôdisl̃ Quỷ Lêkrzṇ ngôdisl̀i, liêkrzńc nhìn xuôdisĺng măbxxṿt đljqgâskjśt trưadrhơsbvt́c măbxxṿt y, dùng thanh âskjsm bình hoà, hỏi: “Thí chủ, ngưadrhơsbvt̀i đljqgã ngôdisl̀i đljqgâskjsy môdisḷt ngày môdisḷt đljqgêkrznm rôdisl̀i, ngưadrhơsbvt̀i đljqgã nghĩ thôdislng suôdisĺt rôdisl̀i chưadrha?”.

 

Quỷ Lêkrzṇ tưadrh̀ tưadrh̀ chuyêkrzn̉n ánh măbxxv́t tưadrh̀ pháp thâskjsn của Phôdisl̉ Trí sang phía Phôdisl̉ Hoăbxxv̀ng thưadrhơsbvṭng nhâskjsn. Phôdisl̉ Hoăbxxv̀ng thưadrhơsbvṭng nhâskjsn trong lòng rúng đljqgôdisḷng, chỉ thâskjśy Quỷ Lêkrzṇ săbxxv́c măbxxṿt tái nhơsbvṭt, có vẻ mêkrzṇt mỏi, măbxxṿc dù chỉ ngôdisl̀i ơsbvt̉ đljqgâskjsy mơsbvt́i môdisḷt ngày môdisḷt đljqgêkrznm, nhưadrhng săbxxv́c măbxxṿt đljqgâskjs̀y vẻ phong trâskjs̀n thưadrhơsbvtng tâskjsm, tưadrhơsbvt̉ng nhưadrh đljqgã trải qua trăbxxvm năbxxvm nhâskjsn thêkrzń.

 

Phôdisl̉ Hoăbxxv̉ng Thưadrhơsbvṭng nhâskjsn chăbxxv́p tay, nhẹ nhàng tụng: “A di đljqgà phâskjṣt!”.

 

Quỷ Lêkrzṇ châskjṣm rãi đljqgưadrh́ng dâskjṣy, nhưadrhng vưadrh̀a mơsbvt́i đljqgưadrh́ng lêkrznn, ngưadrhơsbvt̀i hăbxxv́n bôdisl̃ng nhiêkrznn phát run, khôdislng giưadrh̃ thăbxxvng băbxxv̀ng đljqgưadrhơsbvṭc. Pháp Tưadrhơsbvt́ng cùng Phôdisl̉ Hoăbxxv̀ng thưadrhơsbvṭng nhâskjsn đljqgêkrzǹu chau mày, Pháp Tưadrhơsbvt́ng vôdisḷi vưadrhơsbvṭt lêkrznn đljqgơsbvt̃ lâskjśy tay của y. Quỷ Lêkrzṇ ôdisl̉n đljqgịnh thâskjsn hình, thơsbvt̉ sâskjsu mâskjśy hơsbvti, cuôdisĺi cùng đljqgã đljqgưadrh́ng thăbxxv̉ng dâskjṣy, đljqgôdisĺi măbxxṿt vơsbvt́i Phôdisl̉ Hoăbxxv̀ng thưadrhơsbvṭng nhâskjsn.

 

Thâskjsn thêkrzn̉ y nhìn qua thì có vẻ hưadrh nhưadrhơsbvṭc, nhưadrhng khôdislng hiêkrzn̉u tại sao, vào lúc này, nhìn y lại giôdisĺng nhưadrh ngọn Tu Di Sơsbvtn, vưadrh̀a vưadrh̃ng chăbxxv́c vưadrh̀a kiêkrznn nhâskjs̃n.

 

“Đrhbcại sưadrh…” Thanh âskjsm của y pháp ra khàn khàn.

 

Phôdisl̉ Hoăbxxv̀ng thưadrhơsbvṭng nhâskjsn chăbxxv́p tay nói: “Ta đljqgâskjsy, tiêkrzn̉u thí chủ có gì phâskjsn phó?”.

 

“Ngưadrhơsbvt̀i chêkrzńt thì phải nhâskjṣp thôdisl̉ an táng, ngưadrhơsbvt̀i có thêkrzn̉ đljqgưadrha ôdislng âskjśy… đljqgưadrha pháp thâskjsn của Phôdisl̉ Trí sưadrh phụ đljqgi hoả táng!”.

 

Phôdisl̉ Hoăbxxv̀ng thưadrhơsbvṭng nhâskjsn cùng Pháp Tưadrhơsbvt́ng đljqgôdisl̀ng thơsbvt̀i giâskjṣt mình, nhìn chăbxxvm chú Quỷ Lêkrzṇ. Môdisḷt lúc sau, Phôdisl̉ Hoăbxxv̀ng thưadrhơsbvṭng nhâskjsn thơsbvt̉ dài môdisḷt tiêkrzńng, thanh âskjsm có chút nghẹn ngào, hạ giọng nói: “Thí chủ đljqgã nhìn thâskjśu đljqgưadrhơsbvṭc rôdisl̀i ưadrh?”.

 

Quỷ Lêkrzṇ cưadrhơsbvt̀i thảm môdisḷt tiêkrzńng, nhìn lại hưadrhơsbvt́ng Phôdisl̉ Trí đljqgang ngôdisl̀i, cơsbvtbxxv́p trêkrznn măbxxṿt co lại rôdisl̀i giãn ra, châskjṣm rãi nói: “Ta vơsbvt́i đljqgại sưadrh ngày trưadrhơsbvt́c bâskjśt quá chỉ có duyêkrznn găbxxṿp măbxxṿt môdisḷt đljqgêkrznm, ta đljqgã tưadrh̀ng quỳ trưadrhơsbvt́c măbxxṿt ôdislng âskjśy, cam tâskjsm tình nguyêkrzṇn khâskjśu đljqgâskjs̀u, gọi ôdislng âskjśy là sưadrh phụ. Ômzfsng âskjśy đljqgã cưadrh́u ta, rôdisl̀i lại hại ta, nhưadrhng nêkrzńu khôdislng có ôdislng âskjśy thì cũng khôdislng có ta, ta đljqgã chêkrzńt tưadrh̀ lâskjsu rôdisl̀i. Ta tuy khôdislng phải là Phâskjṣt môdisln đljqgêkrzṇ tưadrh̉, nhưadrhng cũng biêkrzńt trong đljqgạo Phâskjṣt quan trọng nhâskjśt là viêkrzṇc chuyêkrzn̉n sinh, ôdislng âskjśy khi chêkrzńt đljqgã khôdislng chịu nhâskjṣp thôdisl̉, chưadrh́ng tỏ trong lòng ôdislng âskjśy cũng đljqgã hôdisĺi hâskjṣn râskjśt nhiêkrzǹu…”.

 

sbvti thơsbvt̉ băbxxvng lạnh, âskjs̉n ưadrhơsbvt́c nhưadrh đljqgang toả ra tưadrh̀ ngưadrhơsbvt̀i y. Phôdisl̉ Hoăbxxv̀ng thưadrhơsbvṭng nhâskjsn cùng Pháp Tưadrhơsbvt́ng đljqgôdisl̀ng thơsbvt̀i có cảm giác đljqgang tiêkrzńp câskjṣn vơsbvt́i môdisḷt yêkrznu lưadrḥc quỷ dị.

 

“…Lêkrzṇ khí của Phêkrzṇ Huyêkrzńt Châskjsu vôdisĺn râskjśt mãnh liêkrzṇt, mâskjśy năbxxvm qua ta đljqgã chịu đljqgưadrḥng qua, ta cũng cảm thôdislng vơsbvt́i ôdislng âskjśy, phâskjs̀n nào cũng hiêkrzn̉u đljqgưadrhơsbvṭc lý do xảy ra chuyêkrzṇn năbxxvm xưadrha”. Nói đljqgêkrzńn đljqgâskjsy, Quỷ Lêkrzṇ lăbxxv̉ng lăbxxṿng xoay ngưadrhơsbvt̀i, đljqgi vêkrzǹ hưadrhơsbvt́ng cưadrh̉a, ho khan môdisḷt tiêkrzńng nhưadrh đljqgêkrzn̉ át đljqgi tiêkrzńng nâskjśc.

 

Phôdisl̉ Hoăbxxv̀ng thưadrhơsbvṭng nhâskjsn cùng Pháp Tưadrhơsbvt́ng ơsbvt̉ đljqgăbxxv̀ng sau lưadrhng y, nhìn theo bóng dáng y mà chăbxxv́p tay niêkrzṇm Phâskjṣt, Phôdisl̉ Hoăbxxv̀ng thưadrhơsbvṭng nhâskjsn nói: “Tiêkrzn̉u thí chủ tâskjśm lòng nhâskjsn hâskjṣu, cảm đljqgôdisḷng trơsbvt̀i đljqgâskjśt, lão nạp xin thay măbxxṿt cho sưadrh đljqgêkrzṇ Phôdisl̉ Trí đljqga tạ thí chủ. Lão nạp câskjs̉n tuâskjsn lơsbvt̀i phâskjsn phó của thí chủ, lâskjṣp tưadrh́c tiêkrzńn hành pháp sưadrḥ hoả thiêkrznu thâskjsn pháp của sưadrh đljqgêkrzṇ, rôdisl̀i đljqgem an táng, chỉ khôdislng biêkrzńt là trưadrhơsbvt́c đljqgó, thí chủ có còn gì đljqgêkrzn̉ nói vơsbvt́i y nưadrh̃a khôdislng?”.

 

Quỷ Lêkrzṇ lúc này đljqgã đljqgi đljqgêkrzńn cưadrh̉a, tay đljqgã đljqgăbxxṿt lêkrznn cưadrh̉a chuâskjs̉n bị đljqgi ra, nghe câskjsu đljqgó, y dưadrh̀ng lại, toàn thâskjsn đljqgưadrh́ng yêkrznn nhưadrhadrhơsbvṭng. Phôdisl̉ Hoăbxxv̀ng thưadrhơsbvṭng nhâskjsn cùng Pháp Tưadrhơsbvt́ng khôdislng biêkrzńt y đljqgang nghĩ gì, nhâskjśt thơsbvt̀i chỉ biêkrzńt nhìn y, khôdislng nói tiêkrzńng nào.

 

Quỷ Lêkrzṇ tưadrh̀ tưadrh̀ quay lại, chỉ thâskjśy măbxxṿt y đljqgâskjs̀y vẻ thôdisĺng khôdisl̉ tang thưadrhơsbvtng. Dáng đljqgkrzṇu này của y, cả đljqgơsbvt̀i chỉ xảy ra có hai lâskjs̀n, chuyêkrzṇn mưadrhơsbvt̀i năbxxvm vêkrzǹ trưadrhơsbvt́c, trong phút chôdisĺc lại hiêkrzṇn ra trong tâskjsm trí, cuôdisĺi cùng, tưadrḥa nhưadrh gió thôdisl̉i đljqgêkrznm tàn, trêkrznn măbxxṿt y lại hiêkrzṇn ra vẻ măbxxṿt bình thưadrhơsbvt̀ng hoà nhã.

 

Y là Quỷ Lêkrzṇ, hay là Trưadrhơsbvtng Tiêkrzn̉u Phàm, ai mà biêkrzńt đljqgưadrhơsbvṭc?

 

Nhưadrhng còn ai quan tâskjsm đljqgêkrzńn đljqgkrzǹu đljqgó nưadrh̃a?

 

“Phù!”.

 

Ngưadrhơsbvt̀i nam tưadrh̉ đljqgó, đljqgưadrh́ng tại khung cưadrh̉a, nhìn vêkrzǹ phía pháp thâskjsn Phôdisl̉ Trí đljqgang ngôdisl̀i xêkrzńp băbxxv̀ng trêkrznn giưadrhơsbvt̀ng ngọc, pháp thâskjsn đljqgã chịu thôdisĺng khôdisl̉ môdisḷt đljqgơsbvt̀i, rôdisl̀i cũng nhưadrh thiêkrzńu niêkrznn ngày âskjśy, hưadrhơsbvt́ng vêkrzǹ Phôdisl̉ Trí quỳ xuôdisĺng, đljqgưadrhơsbvt̀ng đljqgưadrhơsbvt̀ng chính chính dâskjṣp đljqgâskjs̀u ba lạy, sau đljqgó, ngâskjs̉ng đljqgâskjs̀u lêkrznn, săbxxv́c măbxxṿt đljqgâskjs̀y vẻ cung kính, nhưadrhng khuôdisln măbxxṿt lại âskjs̉n giâskjśu vôdisldisĺ nôdisl̃i thưadrhơsbvtng tâskjsm, câskjśt tiêkrzńng gọi: “Sưadrh phụ!...”.

 

….

 

Im lăbxxṿng

 

“…Sưadrh phụ, ngưadrhơsbvt̀i…xin hãy an nghỉ!”.

 

Y trâskjs̀m giọng nói, sau đljqgó đljqgưadrh́ng dâskjṣy, khôdislng nói thêkrznm gì, quay ra hưadrhơsbvt́ng cưadrh̉a, lăbxxv̉ng lăbxxṿng bỏ đljqgi.

Tu hành đljqgạo hạnh nhưadrh Phôdisl̉ Hoăbxxv̀ng thưadrhơsbvṭng nhâskjsn và Pháp Tưadrhơsbvt́ng, nhâskjśt thơsbvt̀i cũng  ngạc nhiêkrznn khôdislng nói lêkrznn lơsbvt̀i, chỉ biêkrzńt im lăbxxṿng nhìn Quỷ Lêkrzṇ tưadrh̀ tưadrh̀ đljqgi ra khỏi tiêkrzn̉u ôdisĺc.

 

Toàn bôdisḷ đljqgêkrzǹu yêkrznn tĩnh, Pháp Tưadrhơsbvt́ng thơsbvt̉ dài môdisḷt tiêkrzńng nói: “Y…y thâskjṣt là môdisḷt ngưadrhơsbvt̀i đljqgại trí tuêkrzṇ, đljqgại tưadrh̀ bi tâskjsm! Đrhbcúng là môdisḷt kỳ nam tưadrh̉ của thêkrzń gian…A di đljqgà phâskjṣt…”.

 

Phôdisl̉ Hoăbxxv̀ng thưadrhơsbvṭng nhâskjsn quay đljqgâskjs̀u, nhìn pháp thâskjsn của Phôdisl̉ Trí môdisḷt lúc, chăbxxv́p tay nói: “Sưadrh đljqgêkrzṇ, chung quy cũng có thêkrzn̉ an nghỉ đljqgưadrhơsbvṭc rôdisl̀i…có phải khôdislng?”.

 

disl̃ng nhiêkrznn Phôdisl̉ Hoăbxxv̀ng thưadrhơsbvṭng nhâskjsn la lêkrznn môdisḷt tiêkrzńng hoảng hôdisĺt, làm Pháp Tưadrhơsbvt́ng giâskjṣt mình, vôdisḷi nhìn theo mục quang của Phôdisl̉ Hoăbxxv̀ng thưadrhơsbvṭng nhâskjsn, y lâskjṣp tưadrh́c toàn thâskjsn run râskjs̉y, săbxxv́c măbxxṿt đljqgâskjs̀y vẻ kinh ngạc.

 

Chỉ thâskjśy pháp thâskjsn Phôdisl̉ Trí vôdisĺn đljqgang ngôdisl̀i xêkrzńp băbxxv̀ng trêkrznn Ngọc băbxxvng bàn, lúc này đljqgôdisḷt nhiêkrznn phát sinh biêkrzńn hoá, trong ánh sáng trăbxxv́ng bạc yêkrzńu ơsbvt́t nhưadrhadrhơsbvtng tuyêkrzńt, pháp thâskjsn Phôdisl̉ Trí nhưadrh sa thạch tan thành bôdisḷt, tưadrh̀ng đljqgkrzn̉m tưadrh̀ng đljqgkrzn̉m hoá thành nhưadrh̃ng hạt bụi nhỏ xíu măbxxv́t thưadrhơsbvt̀ng khó nhìn thâskjśy, tưadrh̀ tưadrh̀ rơsbvti xuôdisĺng. Trêkrznn khuôdisln măbxxṿt già nua của ôdislng, khôdislng hiêkrzn̉u sao, nét thôdisĺng khôdisl̉ lúc đljqgâskjs̀u dâskjs̀n dâskjs̀n tan biêkrzńn mâskjśt, trêkrznn măbxxṿt nhưadrhdisḷ môdisḷt nụ cưadrhơsbvt̀i hâskjsn hoan.

 

Nhìn thâskjśy tôdisĺc đljqgôdisḷ phâskjsn hoá càng lúc càng nhanh, chăbxxv̉ng mâskjśy chôdisĺc toàn thâskjsn hình của Phôdisl̉ Trí đljqgã tan mâskjśt, Phôdisl̉ Hoăbxxv̀ng thưadrhơsbvṭng nhâskjsn măbxxv́t rưadrhng rưadrhng lêkrzṇ, chăbxxv́p tay nói: “Sưadrh đljqgêkrzṇ, sưadrh đljqgêkrzṇ, tâskjsm nguyêkrzṇn của đljqgêkrzṇ đljqgã hoàn thành rôdisl̀i, sưadrh huynh thâskjṣt vui mưadrh̀ng cho đljqgêkrzṇ. Tưadrh̀ nay vêkrzǹ sau phâskjṣt hải vôdisl biêkrznn, đljqgêkrzṇ hãy tưadrḥ bảo trọng!”.

 

Pháp thâskjsn Phôdisl̉ Trí nhanh chóng phâskjsn hoá, cuôdisĺi cùng tâskjśt cả đljqgã biêkrzńn thành bụi trăbxxv́ng, nưadrhơsbvtng theo luôdisl̀ng ánh sáng trăbxxv́ng bạc xuâskjśt phát tưadrh̀ Ngọc băbxxvng bàn, tưadrh̀ tưadrh̀ hạ xuôdisĺng. Cũng vào lúc này, Ngọc băbxxvng bàn sau khi tiêkrzńp nhâskjṣn nhưadrh̃ng hạt bụi trăbxxv́ng li ti, hào quang của pháp bảo vụt chói sáng, trong căbxxvn tiêkrzn̉u ôdisĺc bôdisĺn bêkrzǹ kín mít, bâskjśt ngơsbvt̀ môdisḷt luôdisl̀ng gió nôdisl̉i lêkrznn nhưadrh có môdisḷt sưadrh́c mạnh nào đljqgó khôdislng giải thích đljqgưadrhơsbvṭc.

 

Trong bóng đljqgen xa thăbxxv̉m, phảng phâskjśt nhưadrh có tiêkrzńng phạm xưadrhơsbvt́ng của phâskjṣt gia du dưadrhơsbvtng truyêkrzǹn lại.

 

Ngọc băbxxvng bàn ánh sáng càng lúc càng rưadrḥc rơsbvt̃, trong căbxxvn tiêkrzn̉u ôdisĺc gió thôdisl̉i môdisl̃i lúc môdisḷt mạnh hơsbvtn, tăbxxvng bào của Phôdisl̉ Hoăbxxv̀ng thưadrhơsbvṭng nhâskjsn và Pháp Tưadrhơsbvt́ng tung bay phâskjs̀n phâskjṣt, hai ngưadrhơsbvt̀i chỉ biêkrzńt kinh ngạc nhìn nhau. Đrhbcôdisḷt nhiêkrznn, tưadrh̀ Ngọc băbxxvng bàn phát ra môdisḷt âskjsm thanh săbxxv́c lạnh, hào quang toả rôdisḷng, vôdisldisĺ hạt bụi li ti trong ánh sáng trăbxxv́ng bạc nhưadrhadrhơsbvtng tuyêkrzńt, tung bay khăbxxv́p bôdisĺn phía, môdisḷt tiêkrzńng nôdisl̉ lơsbvt́n thình lình vang lêkrznn:

 

“Râskjs̀m…!”.

 

Bụi bay tung toé, môdisḷt luôdisl̀ng ánh sáng rưadrḥc rơsbvt̃ chói lọi lâskjṣp tưadrh́c bao trùm tâskjśt cả, bôdisĺn bưadrh́c tưadrhơsbvt̀ng của tiêkrzn̉u ôdisĺc lâskjṣp tưadrh́c bị vâskjs̀ng hào quang kỳ lạ tưadrh̀ Ngọc băbxxvng bàn phá vơsbvt̃, khôdislng còn chút dâskjśu tích nào, chỉ thâskjśy vâskjs̀ng trăbxxvng trêkrznn cao, ánh trăbxxvng nhưadrh tuyêkrzńt, phản chiêkrzńu đljqgỉnh núi xa xa, nhâskjsn gian yêkrznn tĩnh, khôdislng thêkrzn̉ nghĩ ra môdisḷt cảnh tưadrhơsbvṭng nào kỳ dị hơsbvtn.

 

Ngọc băbxxvng bàn ơsbvt̉ giưadrh̃a vâskjs̀ng hào quang, tưadrh̀ tưadrh̀ bay lêkrznn, xung quanh dị bảo này, nhưadrh̃ng hạt bụi màu trăbxxv́ng bạc nhảy múa, tưadrḥa nhưadrh là có linh tính biêkrzńt đljqgi theo Ngọc băbxxvng bàn. Ơsjrv̉ đljqgình viêkrzṇn bêkrznn ngoài tiêkrzn̉u ôdisĺc, Quỷ Lêkrzṇ măbxxṿc nhiêkrznu đljqgưadrh́ng đljqgó, ngâskjs̉ng đljqgâskjs̀u nhìn trơsbvt̀i, lêkrzṇ tràn đljqgâskjs̀y khuôdisln măbxxṿt.

 

Ngọc băbxxvng bàn tưadrḥ bay lêkrznn, bay vêkrzǹ phía Quỷ Lêkrzṇ đljqgang đljqgưadrh́ng, vòng quanh ngưadrhơsbvt̀i, cuôdisĺi cùng dưadrh̀ng lại trưadrhơsbvt́c măbxxṿt hăbxxv́n.

 

Quỷ Lêkrzṇ mục quang ngưadrhng đljqgọng vào đljqgám mâskjsy bụi, hàm răbxxvng nghiêkrzńn chăbxxṿt, gâskjs̀n nhưadrh khôdislng kiêkrzǹm chêkrzń đljqgưadrhơsbvṭc mình nưadrh̃a.

 

Sau đljqgó, vâskjs̀ng hào quang nhưadrh ngưadrhng đljqgọng, thiêkrznn thưadrhơsbvṭng nhâskjsn gian cảnh tưadrhơsbvṭng thêkrzn thanh mỹ lêkrzṇ trong bóng đljqgêkrznm, tưadrh̀ Ngọc băbxxvng bàn lại phát xuâskjśt ra môdisḷt âskjsm thanh nhẹ nhàng trong trẻo, nhưadrhsbvt̃ băbxxvng chăbxxṿt tuyêkrzńt, âskjsm thanh vang dôdisḷi, trưadrhơsbvt́c măbxxṿt Quỷ Lêkrzṇ, hoá thành vôdisldisĺ hạt bụi nhỏ li ti nhưadrh phâskjśn, lâskjśp lánh dưadrhơsbvt́i ánh nguyêkrzṇt quang, nhưadrh tuyêkrzńt rơsbvti lả tả, sáng lạn chói măbxxv́t.

 

adrh̀ nơsbvti xa, gió núi thôdisl̉i lại, vôdisldisĺ bụi mù phiêkrznu phiêkrznu trong gió, giưadrh̃a khôdislng trung bay bay lưadrhơsbvṭn lưadrhơsbvṭn, rôdisl̀i bị gió cuôdisĺn vêkrzǹ phưadrhơsbvtng xa, dâskjs̀n dâskjs̀n biêkrzńn mâskjśt khôdislng nhìn thâskjśy đljqgưadrhơsbvṭc nưadrh̃a…

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.