Tru Tiên

Chương 157 : Bái Tế

    trước sau   
   

Tiêgbreu Dâamfṛt Tài hạ giọng, săzgpćc măzgpc̣t biêgbrén chuyêgbrẻn có chút nghiêgbrem trọng, nói: “Ârsaxn sưqpbk sai đjobtêgbrẹ tưqpbk̉ thỉnh vâamfŕn sưqpbk thúc, ‘Thiêgbren Cơmett Ârsax́n’ ơmett̉ hâamfṛu sơmettn Đgikmại Trúc Phong, tâamfŕt cả vâamfr̃n còn hoàn hảo chưqpbḱ?”.

 

Đgikmgbrèn Bâamfŕt Dịch săzgpćc măzgpc̣t đjobtại biêgbrén, đjobtôeltḅt ngôeltḅt đjobtưqpbḱng bâamfṛt dâamfṛy, nhìn chòng chọc vào Tiêgbreu Dâamfṛt Tài, Tiêgbreu Dâamfṛt Tài cũng đjobtưqpbḱng dâamfṛy, rôeltb̀i tưqpbk̀ tưqpbk̀ lại lui vêgbrè sau môeltḅt bưqpbkơmett́c. Đgikmgbrèn Bâamfŕt Dịch chăzgpcm chú nhìn Tiêgbreu Dâamfṛt Tài môeltḅt hôeltb̀i lâamfru, trêgbren khuôeltbn măzgpc̣t thâamfr̀n săzgpćc liêgbren tục biêgbrén chuyêgbrẻn, lúc đjobtâamfr̀u thì kinh ngạc châamfŕn đjobtôeltḅng, dâamfr̀n dâamfr̀n sau khi trâamfŕn tĩnh trơmett̉ lại thì trơmett̉ nêgbren trâamfr̀m tưqpbk, cuôeltb́i cùng trong măzgpćt lão loé lêgbren môeltḅt tia sáng kỳ dị, nhìn trưqpbḳc diêgbrẹn Tiêgbreu Dâamfṛt Tài, chơmetṭt nói: “Xem ra Đgikmạo Huyêgbrèn sưqpbk huynh tưqpbkơmettng lai thâamfṛt sưqpbḳ muôeltb́n đjobtem vị trí chưqpbkơmett̉ng môeltbn này của lão truyêgbrèn lại cho ngưqpbkơmetti rôeltb̀i”.

 

Tiêgbreu Dâamfṛt Tài nhè nhẹ cúi đjobtâamfr̀u, đjobtáp lơmett̀i: “Sưqpbk thúc đjobtã quá lơmett̀i rôeltb̀I, đjobtêgbrẹ tưqpbk̉ khôeltbng dám đjobtảm đjobtưqpbkơmettng”.




 

Đgikmgbrèn Bâamfŕt Dịch Nhạt nhẽo nói tiêgbrép: “Lão âamfŕy khôeltbng giâamfŕu giêgbrém nhưqpbk̃ng chuyêgbrẹn này vơmett́i ngưqpbkơmetti, ý đjobtịnh tưqpbḳ nhiêgbren đjobtã râamfŕt rõ ràng rôeltb̀i. Đgikmã đjobtịnh nhưqpbk thêgbré rôeltb̀i, đjobtâamfry là chuyêgbrẹn Thôeltbng Thiêgbren Phong các ngưqpbkơmett̀i, ta cũng lưqpbkơmett̀i khôeltbng quản. Nhưqpbkng mà khi liêgbren quan đjobtêgbrén ‘Thiêgbren Cơmett Ârsax́n’…”, thanh âamfrm lơmett̀i nói của lão đjobtêgbrén đjobtâamfry, bôeltb̃ng dưqpbk̀ng lại, trâamfr̀m giọng: “Viêgbrẹc này quan hêgbrẹ chăzgpc̉ng phải nhỏ nhăzgpc̣t, liêgbren quan đjobtêgbrén cả khí sôeltb́ Thanh Vâamfrn, ngày âamfŕy Thanh Diêgbrẹp Tôeltb̉ Sưqpbkqpbk̀ng có minh lêgbrẹnh truyêgbrèn cho Thanh Vâamfrn thâamfŕt mạch thủ toạ, khôeltbng phải là vạn bâamfŕt đjobtăzgpćc dĩ thì khôeltbng đjobtưqpbkơmetṭc đjobtôeltḅng dụng…”.

 

Lão hít sâamfru hơmetti thơmett̉, rôeltb̀i tiêgbrép tục: “Can hêgbrẹ lâamfr̀n này, mọi ngưqpbkơmett̀i đjobtêgbrèu hiêgbrẻu râamfŕt rõ. Ta chỉ nghĩ vâamfŕn đjobtêgbrè này Đgikmạo Huyêgbrèn sưqpbk huynh thưqpbḳc sưqpbḳ cũng biêgbrét rõ rôeltb̀i đjobtâamfŕy thôeltbi?”.

 

Tiêgbreu Dâamfṛt Tài lúc này thâamfr̀n tình cũng cưqpbḳc kỳ thâamfṛn trọng, trâamfr̀m ngâamfrm môeltḅt hôeltb̀i chăzgpc̉ng dám nói lâamfŕy môeltḅt chưqpbk̃, giơmett̀ mơmett́i gâamfṛt gâamfṛt đjobtâamfr̀u nói: “Dạ, âamfrn sưqpbk ngay trưqpbkơmett́c khi đjobtêgbrẹ tưqpbk̉ rơmett̀i đjobti, đjobtã râamfŕt thâamfṛn trọng truyêgbrèn giao cho đjobtêgbrẹ tưqpbk̉”.

 

Đgikmgbrèn Bâamfŕt Dịch trâamfr̀m ngâamfrm môeltḅt chút, nói: “Ngoại trưqpbk̀ Thôeltbng Thiêgbren Phong và Đgikmại Trúc Phong, Thiêgbren Cơmett Ârsax́n của ngũ mạch kia thì thêgbré nào?”.

 

Tiêgbreu Dâamfṛt Tài cung tay: “Chuyêgbrẹn này âamfrn sưqpbk chỉ thôeltbng báo cho môeltḅt mình đjobtêgbrẹ tưqpbk̉ thôeltbi, cũng vì âamfrn sưqpbk cảm thâamfŕy trong Thanh Vâamfrn Môeltbn chỉ có Đgikmgbrèn sưqpbk thúc đjobtưqpbḱc cao vọng trọng, cho nêgbren mơmett́i đjobtăzgpc̣c biêgbrẹt thỉnh giáo ý kiêgbrén sưqpbk thúc trưqpbkơmett́c. Còn tâamfŕt cả ngũ mạch còn lại, đjobtêgbrẹ tưqpbk̉ lát sau sẽ đjobtêgbrén bái kiêgbrén các vị thủ toạ”.

 

Đgikmgbrèn Bâamfŕt Dịch thong thả gâamfṛt đjobtâamfr̀u, lại ngôeltb̀i xuôeltb́ng trêgbren ghêgbré, nghĩ ngơmetṭi môeltbng lung hôeltb̀i lâamfru, than môeltḅt tiêgbréng, nói: “Nhăzgpćc đjobtêgbrén tình hình trưqpbkơmett́c măzgpćt, đjobtích xác là lúc khâamfr̉n yêgbréu quan đjobtâamfr̀u, trơmett̀i đjobtịnh sôeltb́ mạng chúng sinh đjobtêgbrèu bơmett̉i cuôeltḅc chiêgbrén này, chưqpbkơmett̉ng môeltbn sưqpbk huynh ý đjobtịnh muôeltb́n toàn lưqpbḳc đjobtôeltb́i phó, ta cũng chăzgpc̉ng nói thêgbrem đjobtgbrèu gì. Chỉ nhơmett̀ ngưqpbkơmetti sau khi trơmett̉ vêgbrè, thay ta chuyêgbrẻn cáo cho lão môeltḅt câamfru thôeltbi”.

 

Tiêgbreu Dâamfṛt Tài săzgpćc măzgpc̣t cung câamfr̉n, đjobtáp lơmett̀i: “Dạ, mơmett̀i Đgikmgbrèn sưqpbk thúc cưqpbḱ nói, đjobtêgbrẹ tưqpbk̉ nhâamfŕt đjobtịnh chuyêgbrẻn lơmett̀i”.

 

zgpćc măzgpc̣t Đgikmgbrèn Bâamfŕt Dịch hơmetti tái đjobti, nói: “Thâamfŕt mạch Thiêgbren Cơmett Ârsax́n môeltḅt sơmett́m loại bỏ, lơmetṭi khí ngàn năzgpcm của Thanh Vâamfrn Sơmettn chăzgpc̉ng tránh khỏi xuâamfŕt lôeltḅ, măzgpc̣c dù vâamfr̃n có Tru Tiêgbren côeltb̉ kiêgbrém thâamfr̀n lưqpbḳc trâamfŕn áp, sát ý tuyêgbrẹt thêgbré có thêgbrẻ đjobtôeltb̉i dơmett̀i, nhưqpbkng đjobtôeltb́i vơmett́i ngưqpbkơmett̀i dụng kiêgbrém thì lại râamfŕt có hại, khiêgbrén cho đjobtạo hạnh căzgpcn cơmett bị bào mòn, khôeltbng thêgbrẻ xem là chuyêgbrẹn nhỏ nhăzgpc̣t. Đgikmạo Huyêgbrèn sưqpbk huynh côeltbng tham tạo hoá, đjobtôeltb́i vơmett́i đjobtgbrẻm quan trọng này, hêgbrét lòng mong lão tưqpbḳ toan lưqpbkơmetṭng trưqpbkơmett́c, đjobtêgbrẻ phòng lúc vạn nhâamfŕt”.

 

Tiêgbreu Dâamfṛt Tài ngay ngăzgpćn đjobtáp: “Dạ, lơmett̀i của Đgikmgbrèn sưqpbk thúc, đjobtêgbrẹ tưqpbk̉ nhâamfŕt đjobtịnh chuyêgbrẻn đjobtêgbrén âamfrn sưqpbk”. Ngưqpbk̀ng lại môeltḅt lát, rôeltb̀i tiêgbrép tục: “Nêgbréu nhưqpbk Đgikmgbrèn sưqpbk thúc khôeltbng còn chuyêgbrẹn gì nưqpbk̃a, đjobtêgbrẹ tưqpbk̉ xin đjobtưqpbkơmetṭc phép cáo tưqpbk̀ trưqpbkơmett́c”.

 

Đgikmgbrèn Bâamfŕt Dịch gâamfṛt đjobtâamfr̀u, khôeltbng nói nưqpbk̃a. Tiêgbreu Dâamfṛt Tài thâamfŕy săzgpćc măzgpc̣t lão trâamfr̀m trọng, thì cũng khôeltbng dám nói nhiêgbrèu, châamfr̀m châamfṛm lui bưqpbkơmett́c trơmett̉ vêgbrè. Bêgbren trong Thủ Tĩnh Đgikmưqpbkơmett̀ng, chỉ còn môeltb̃i mình Đgikmgbrèn Bâamfŕt Dịch. Lão thong thả xoay ngưqpbkơmett̀i, vọng nhìn thâamfr̀n tưqpbkơmetṭng cung phụng của đjobtạo giáo Tam Thanh tôeltb̉ sưqpbk phía trêgbren, săzgpćc măzgpc̣t phưqpbḱc tạp, môeltḅt lát sau, lại chỉ nghe thâamfŕy môeltḅt tiêgbréng thơmett̉ dài, cuôeltb́i cùng cũng chăzgpc̉ng nói đjobtưqpbkơmetṭc môeltḅt lơmett̀i nào cả.

 

* * * * * *

 

Sau khi Tiêgbreu Dâamfṛt Tài bay trơmett̉ vêgbrè Thôeltbng Thiêgbren Phong, cũng là lúc trơmett̀i nhâamfṛp nhoạng tôeltb́i, trêgbren Thôeltbng Thiêgbren Phong đjobtèn lưqpbk̉a chiêgbréu sáng môeltḅt vùng, cũng bơmett̉i Thanh Vâamfrn Môeltbn chúng đjobtêgbrẹ tưqpbk̉ râamfŕt nhiêgbrèu, thêgbrem vào đjobtó mâamfŕy ngày gâamfr̀n đjobtâamfry có vôeltbeltb́ ngưqpbkơmett̀i chính đjobtạo gia nhâamfṛp Thanh Vâamfrn, làm cho môeltḅt vùng nhâamfrn gian tiêgbren cảnh cũng thêgbrem môeltḅt chút bon chen thêgbré tục.

 

Nhưqpbkng Tiêgbreu Dâamfṛt Tài chăzgpc̉ng chút chú tâamfrm ý nghĩ đjobtêgbrén đjobtgbrèu này, hăzgpćn thăzgpc̉ng hưqpbkơmett́ng Ngọc Thanh Đgikmgbrẹn đjobti tơmett́i, sau khi ơmett̉ Ngọc Thanh Đgikmgbrẹn hỏi thăzgpcm hạ lạc của Đgikmạo Huyêgbrèn châamfrn nhâamfrn tưqpbk̀ các tiêgbrẻu đjobtêgbrẹ tưqpbk̉, hăzgpćn lại đjobti thăzgpc̉ng đjobtêgbrén phòng nghỉ của Đgikmạo Huyêgbrèn châamfrn nhâamfrn phía sau hâamfṛu đjobtưqpbkơmett̀ng Ngọc Thanh Đgikmgbrẹn.




 

Vào đjobtêgbrén nơmetti hâamfṛu đjobtưqpbkơmett̀ng văzgpćng vẻ yêgbren tĩnh, Tiêgbreu Dâamfṛt Tài đjobtưqpbḱng lại ngay tại cưqpbk̉a phòng Đgikmạo Huyêgbrèn châamfrn nhâamfrn, đjobtịnh thâamfr̀n trơmett̉ lại, vưqpbk̀a đjobtịnh đjobtưqpbka tay gõ cưqpbk̉a, thanh âamfrm của Đgikmạo Huyêgbrèn châamfrn nhâamfrn tưqpbk̀ bêgbren trong phòng lâamfṛp tưqpbḱc vọng ra: “Là Dâamfṛt Tài ưqpbk, cưqpbḱ bưqpbkơmett́c vào đjobti”.

 

Tiêgbreu Dâamfṛt Tài nín thơmett̉, cung tay nói: “Dạ”. Nói xong hăzgpćn nhẹ nhàng đjobtâamfr̉y cưqpbk̉a phòng, bưqpbkơmett́c vào bêgbren trong.

 

gbren trong phòng thâamfṛp phâamfr̀n rôeltḅng rãi, xung quanh bài trí râamfŕt nhiêgbrèu cuôeltb́n sách, ngoài bôeltḅ bàn ghêgbré giưqpbkơmett̀ng chiêgbréu đjobtơmettn giản, có nhiêgbrèu giá sách ơmett̉ hai bêgbren căzgpcn phòng, phía trêgbren gác râamfŕt nhiêgbrèu sách vơmett̉, trong đjobtó có râamfŕt nhiêgbrèu cuôeltb́n sách côeltb̉ đjobtã râamfŕt lâamfru rôeltb̀i, đjobtăzgpc̣t têgbrè têgbrè chỉnh chỉnh trêgbren giá, có thêgbrẻ thâamfŕy chúng đjobtưqpbkơmetṭc chủ nhâamfrn lâamfṛt xem đjobtã vôeltbeltb́ lâamfr̀n.

 

Đgikmạo Huyêgbrèn châamfrn nhâamfrn đjobtang ơmett̉ bêgbren bàn, trêgbren tay câamfr̀m môeltḅt cuôeltb́n sách côeltb̉, ngôeltb̀i tại đjobtâamfŕy đjobtọc sách, nhìn thâamfŕy Tiêgbreu Dâamfṛt Tài bưqpbkơmett́c lại gâamfr̀n, lão nhẹ mỉm cưqpbkơmett̀i: “Bâamfry giơmett̀ mơmett́i vêgbrè đjobtêgbrén sao?”.

 

Tiêgbreu Dâamfṛt Tài hành lêgbrẽ thâamfṛt sâamfru, nói: “Dạ, thưqpbka sưqpbk phụ”.

 

Đgikmạo Huyêgbrèn châamfrn nhâamfrn nhíu mày hỏi: “Thêgbré nào, Đgikmgbrèn sưqpbk đjobtêgbrẹ lão có ý kiêgbrén gì khác sao?”.

 

Tiêgbreu Dâamfṛt Tài vôeltḅi vàng trả lơmett̀i: “Thưqpbka khôeltbng phải, Đgikmgbrèn sưqpbk thúc cũng khôeltbng có phản đjobtôeltb́i, chỉ là có môeltḅt vài lơmett̀i sai đjobtêgbrẹ tưqpbk̉ chuyêgbrẻn vêgbrè, muôeltb́n bâamfr̉m báo vơmett́i sưqpbk phụ”.

 

Đgikmạo Huyêgbrèn châamfrn nhâamfrn khẽ rung đjobtôeltḅng, hỏi: “Có lơmett̀i gì vâamfṛy? ngưqpbkơmetti nói đjobti”.

 

Tiêgbreu Dâamfṛt Tài đjobtem lơmett̀i Đgikmgbrèn Bâamfŕt Dịch đjobtã nói mà thuâamfṛt lại môeltḅt lưqpbkơmetṭt, Đgikmạo Huyêgbrèn châamfrn nhâamfrn sau khi nghe xong măzgpc̣c nhiêgbren khôeltbng nói, Tiêgbreu Dâamfṛt Tài đjobtưqpbḱng ngay đjobtâamfŕy len lén nhìn, chỉ thâamfŕy Đgikmạo Huyêgbrèn châamfrn nhâamfrn săzgpćc măzgpc̣t phưqpbḱc tạp, tưqpbḳa nhưqpbk cũng đjobtang suy nghĩ đjobtêgbrén đjobtgbrèu gi, thâamfr̀n tình chuyêgbrẻn biêgbrén khôeltbng ngưqpbk̀ng.

 

Khi Tiêgbreu Dâamfṛt Tài đjobtang côeltb́ phỏng đjobtoán Đgikmạo Huyêgbrèn châamfrn nhâamfrn đjobtang nghĩ ngơmetṭi đjobtgbrèu gì trong đjobtâamfr̀u, Đgikmạo Huyêgbrèn châamfrn nhâamfrn chơmetṭt câamfŕt tiêgbréng hỏi: “Dâamfṛt Tài, con cảm thâamfŕy con ngưqpbkơmett̀i Đgikmgbrèn sưqpbk thúc nhưqpbk thêgbré nào vâamfṛy?”.

 

Tiêgbreu Dâamfṛt Tài giâamfṛt nâamfr̉y ngưqpbkơmett̀i, khôeltbng hiêgbrẻu đjobtưqpbkơmetṭc ý tưqpbḱ trong lơmett̀i nói của Đgikmạo Huyêgbrèn châamfrn nhâamfrn là nhưqpbk thêgbré nào, liêgbréc nhìn vêgbrè phía lão, lại chăzgpc̉ng cảm thâamfŕy có đjobtgbrẻm chi đjobtăzgpc̣c biêgbrẹt, lúc này chỉ dám kính câamfr̉n thưqpbka: “Ôtirì, đjobtêgbrẹ tưqpbk̉ chỉ cảm thâamfŕy, con ngưqpbkơmett̀i Đgikmgbrèn sưqpbk thúc… râamfŕt mưqpbḳc ngay thăzgpc̉ng”.

 

Đgikmạo Huyêgbrèn châamfrn nhâamfrn cưqpbkơmett̀i cưqpbkơmett̀i, hiêgbrẻn nhiêgbren đjobtôeltb́i vơmett́i têgbren đjobtêgbrẹ tưqpbk̉ chăzgpc̉ng mâamfŕy khéo nói này, chỉ nghe lão thoải mái nói: “Vâamfṛy à, con ngưqpbkơmett̀i này của lão thưqpbḳc ngay thăzgpc̉ng, ha ha, bơmett̉i vâamfṛy cũng khó cho lão khi mơmett́i lâamfr̀n đjobtâamfr̀u găzgpc̣p lão vơmett́i bôeltḅ dạng nhưqpbkamfṛy, làm thêgbré nào mà tuêgbrẹ nhãn ngưqpbkơmett̀i ta lại có thêgbrẻ nhâamfṛn thâamfŕy cái bâamfŕt phàm trong đjobtâamfŕy đjobtưqpbkơmetṭc…”

 

Đgikmạo Huyêgbrèn châamfrn nhâamfrn chơmetṭt ngưqpbk̀ng lơmett̀i, trong căzgpcn phòng đjobtôeltḅt nhiêgbren rơmetti vào môeltḅt bâamfr̀u khôeltbng khí yêgbren tĩnh, Tiêgbreu Dâamfṛt Tài nhè nhẹ lay đjobtôeltḅng thâamfrn ngưqpbkơmett̀i, âamfr̉n âamfr̉n cảm giác có chút gì đjobtó bâamfŕt an. Môeltḅt lúc sau, Đgikmạo Huyêgbrèn châamfrn nhâamfrn nói: “Ngưqpbkơmetti đjobtã đjobti cả ngày, cũng đjobtã mêgbrẹt rôeltb̀i, trơmett̉ vêgbrè nghỉ ngơmetti đjobti thôeltbi”.




 

Tiêgbreu Dâamfṛt Tài gâamfṛt đjobtâamfr̀u hành lêgbrẽ, thưqpbka: “Dạ”. Nói xong châamfr̀m châamfṛm lui ra ngoài.

 

Đgikmạo Huyêgbrèn châamfrn nhâamfrn nhìn thâamfrn ảnh của gã đjobtêgbrẹ tưqpbk̉ đjobtăzgpćc ý khuâamfŕt dâamfr̀n khỏi tâamfr̀m măzgpćt, trâamfr̀m ngâamfrm môeltḅt lúc, lại nhìn vọng ra màn trơmett̀i đjobten kịt bêgbren ngoài cưqpbk̉a sôeltb̉, thong thả đjobtưqpbḱng dâamfṛy, bưqpbkơmett́c ra bêgbren ngoài, thâamfṛt nhanh chóng, thâamfrn ảnh của lão liêgbrèn hoà nhâamfṛp vào trong màn đjobtêgbrem trêgbren Thanh Vâamfrn Môeltbn.

 

* * * * * *

 

zgpc̣c dù lúc này trong màn đjobtêgbrem sâamfru thăzgpc̉m, nhưqpbkng bêgbren trong Tôeltb̉ Sưqpbkqpbk̀ Đgikmưqpbkơmett̀ng lăzgpc̣ng lẽ phía sau hâamfṛu sơmettn Thôeltbng Thiêgbren Phong, ngọn đjobtèn lơmett́n vâamfr̃n cháy sáng, trong màn đjobtêgbrem ngọn lưqpbk̉a dưqpbkơmett̀ng nhưqpbkeltb́i tăzgpcm mù mịt. Lão nhâamfrn trôeltbng coi tưqpbk̀ đjobtưqpbkơmett̀ng vâamfr̃n còn chưqpbka đjobti ngủ, lão lúc này đjobtang đjobtưqpbḱng ngay trưqpbkơmett́c bàn thơmett̀ cung phụng linh vị liêgbrẹt đjobtại tôeltb̉ sưqpbk, ngưqpbkng vọng nhìn nhưqpbk̃ng hình bóng danh tưqpbḳ mơmett̀ mơmett̀ trong đjobtêgbrem.

 

Phía xa xa, có tiêgbréng côeltbn trùng kêgbreu lêgbren nho nhỏ.

 

Trong yêgbren tĩnh, phảng phâamfŕt đjobtâamfru đjobtó nhưqpbk là nhưqpbk̃ng thanh âamfrm nhịp đjobtâamfṛp của con tim!

 

Gió đjobtêgbrem thôeltb̉i qua, chơmetṭt truyêgbrèn lại tiêgbréng bưqpbkơmett́c châamfrn, đjobtôeltbi mày lão chơmetṭt nhíu, câamfr̉n thâamfṛn lăzgpćng nghe, theo đjobtó châamfr̀m châamfṛm xoay ngưqpbkơmett̀i, thanh âamfrm lão châamfr̀m châamfṛm câamfŕt lêgbren: “Khôeltbng tưqpbkơmett̉ng đjobtưqpbkơmetṭc sau môeltḅt thơmett̀i gian lâamfru nhưqpbkamfṛy ngưqpbkơmetti mơmett́i đjobtêgbrén đjobtâamfry”

 

Thâamfrn ảnh của Đgikmạo Huyêgbrèn châamfrn nhâamfrn, tưqpbk̀ trong màn đjobtêgbrem châamfr̀m châamfṛm hiêgbrẹn ra, bưqpbkơmett́c đjobtêgbrén Tôeltb̉ Sưqpbkqpbk̀ Đgikmưqpbkơmett̀ng.

 

qpbkơmett́i ánh sáng vàng vọt của ngọn hoả đjobtăzgpcng, ánh măzgpćt của hai lão nhâamfrn chạm nhau giưqpbk̃a khôeltbng trung, nhâamfŕt thơmett̀i đjobtêgbrèu dưqpbk̀ng lại hăzgpc̉n, vôeltb tình, cả hai đjobtêgbrèu phát hiêgbrẹn ra, thì ra đjobtôeltb́i phưqpbkơmettng cũng già đjobti nhưqpbk thêgbré, lại theo đjobtó mà nghĩ ngơmetṭi, khôeltbng biêgbrét mình cũng giôeltb́ng nhưqpbk thêgbré khôeltbng.

 

Đgikmạo Huyêgbrèn châamfrn nhâamfrn trâamfr̀m măzgpc̣c khôeltbng nói, ngưqpbkng vọng vêgbrè phía lão nhâamfrn môeltḅt lúc, sau đjobtó thong thả bưqpbkơmett́c đjobtêgbrén trưqpbkơmett́c bàn thơmett̀, dưqpbkơmett́i linh vị các đjobtại tôeltb̉ sưqpbk, châamfr̀m châamfṛm đjobtưqpbḱng thăzgpc̉ng ngưqpbkơmett̀i. Lão nhâamfrn bưqpbkơmett́c đjobtêgbrén phía sau, cũng im lăzgpc̣ng khôeltbng nói.

 

qpbk̀ trong màn đjobtêgbrem, âamfrm ảnh uy nghi vôeltb hình châamfr̀m châamfṛm tán phát, giôeltb́ng nhưqpbkgbrét tích hăzgpc̀n sâamfru của năzgpcm tháng chăzgpc̉ng hêgbrè xoá sạch đjobtưqpbkơmetṭc. Khuôeltbn măzgpc̣t của Đgikmạo Huyêgbrèn châamfrn nhâamfrn chăzgpc̉ng thâamfŕy biêgbrẻu tình, rút ba nén hưqpbkơmettng tưqpbk̀ bêgbren trêgbren bàn thơmett̀, bưqpbkơmett́c đjobtêgbrén nơmetti ngọn lưqpbk̉a sáng đjobtôeltb́t lêgbren, song thủ thêgbrem phâamfr̀n trịnh trọng, cung cung kính kính hưqpbkơmett́ng đjobtêgbrén bài vị tôeltb̉ sưqpbk vái ba vái, rôeltb̀i bưqpbkơmett́c lêgbren môeltḅt bưqpbkơmett́c, căzgpćm mâamfŕy ném hưqpbkơmettng vào trêgbren lưqpbkqpbkơmettng.

 

Làn khói nhẹ lơmett̀ mơmett̀ tưqpbk̀ lưqpbkqpbkơmettng mêgbrèm mại xoáy nhẹ, tản ra trêgbren khôeltbng trung, ơmett̉ phía trêgbren nhưqpbk̃ng linh vị kia lơmett̀ mơmett̀ khôeltbng rõ, âamfr̉n ưqpbkơmett́c môeltḅt căzgpc̣p măzgpćt, lạnh lùng vọng nhìn xuôeltb́ng hai lão nhâamfrn, và cả thêgbré gian này.

“Nưqpbk̉a đjobtêgbrem thăzgpćp hưqpbkơmettng, có chuyêgbrẹn gì khó khăzgpcn sao?”. Lão nhâamfrn chơmetṭt nhạt nhẽo hỏi, ngưqpbk̃ khí bình đjobtạm, phảng phâamfŕt nhưqpbk đjobtang nói đjobtêgbrén môeltḅt chuyêgbrẹn chăzgpc̉ng liêgbren quan gì đjobtêgbrén mình.

 

Đgikmạo Huyêgbrèn châamfrn nhâamfrn khôeltbng quay lại nhìn lão, đjobtôeltbi măzgpćt chỉ ngưqpbkng đjobtọng ngăzgpćm nhìn làn khói nhẹ phía sau nhưqpbk̃ng linh vị uy nghiêgbrem, môeltḅt lúc sau, Đgikmạo Huyêgbrèn châamfrn nhâamfrn mơmett́i thong thả: “Ngưqpbkơmetti nói, tưqpbkơmettng lai khi ta và ngưqpbkơmetti chêgbrét đjobti, hâamfṛu nhâamfrn bái têgbré chúng ta, thì có tâamfrm tình nhưqpbk thêgbré nào?”.

 

Lão nhâamfrn kia hăzgpćng giọng đjobtáp: “Đgikmôeltb́I vơmett́i ngưqpbkơmetti, tưqpbḳ nhiêgbren là đjobtâamfr̀y lòng sùng kính tiêgbréc nhơmett́, còn ta, khó mà đjobtưqpbkơmetṭc ngưqpbkơmett̀i ta đjobtôeltb́i nhưqpbk thêgbré”.

 

Đgikmạo Huyêgbrèn châamfrn nhâamfrn đjobtôeltb́i vơmett́i nhưqpbk̃ng lơmett̀i giêgbrẽu cơmetṭt này chăzgpc̉ng đjobtêgbrẻ ý tơmett́i, bâamfŕt quá cũng chỉ nơmett̉ môeltḅt nụ cưqpbkơmett̀i nhạt nhẽo. Sau môeltḅt hôeltb̀i, lão tưqpbk̀ tôeltb́n nói: “Hiêgbrẹn nay hạo kiêgbrép ngay phía trưqpbkơmett́c, thiêgbren hạ sinh linh đjobtôeltb̀ thán, chịu đjobtưqpbḳng thú yêgbreu hoành hành cùng cưqpbḳc. Chỉ nghĩ đjobtêgbrén khó tránh khỏi cuôeltḅc chiêgbrén chôeltb́ng lại thú yêgbreu ngay tại Thanh Vâamfrn Sơmettn, lại thêgbrem quan hêgbrẹ đjobtêgbrén khí sôeltb́ thiêgbren hạ chúng sinh, gánh vác năzgpc̣ng nêgbrè trêgbren vai nhưqpbk thêgbré, ta nhiêgbrèu ngày qua chăzgpc̉ng có ngày nào đjobtưqpbkơmetṭc yêgbren giâamfŕc”.

 

Lão nhâamfrn cau mày nói: “Ngưqpbkơmetti chăzgpćc khôeltbng phải đjobtêgbrén chôeltb̃ ta kêgbrẻ khôeltb̉ đjobtâamfŕy chưqpbḱ, đjobtâamfry chăzgpćc chăzgpćn chăzgpc̉ng phải tâamfrm tính của ngưqpbkơmetti”.

 

Đgikmạo Huyêgbrèn châamfrn nhâamfrn nhìn trưqpbḳc lão nhâamfrn môeltḅt lúc, bâamfŕt chơmetṭt bâamfṛt cưqpbkơmett̀i, rôeltb̀i than thơmett̉: “Ta và ngưqpbkơmetti giao tình vài trăzgpcm năzgpcm nay, quả nhiêgbren chỉ có môeltb̃i ngưqpbkơmetti thưqpbḳc hiêgbrẻu rõ con ngưqpbkơmett̀i ta”.

 

Lão nhâamfrn âamfŕy lăzgpćc đjobtâamfr̀u đjobtáp: “Ta hiêgbrẻu rõ con ngưqpbkơmett̀i ngưqpbkơmetti? Nêgbréu mà quả nhiêgbren nhưqpbkamfṛy, ta cũng chăzgpc̉ng phải ơmett̉ đjobtâamfry trôeltbng coi tưqpbk̀ đjobtưqpbkơmett̀ng rôeltb̀i. Thôeltbi đjobtưqpbkơmetṭc, mâamfŕy lơmett̀i lăzgpc̣t văzgpc̣t bỏ đjobti, ngưqpbkơmetti đjobtêgbrén muôeltb́n nói chuyêgbrẹn gì vâamfṛy?”.

 

Đgikmạo Huyêgbrèn châamfrn nhâamfrn đjobtôeltb́i vơmett́i lão nhâamfrn này dưqpbkơmett̀ng nhưqpbk đjobtăzgpc̣c biêgbrẹt khoan dung, lão đjobtã mâamfŕy lâamfr̀n châamfrm chọc, Đgikmạo Huyêgbrèn châamfrn nhâamfrn cũng đjobtêgbrèu chăzgpc̉ng đjobtêgbrẻ ý, chỉ thâamfŕy săzgpćc măzgpc̣t có chút nghiêgbrem nghị,tưqpbk̀ tưqpbk̀ nói: “Ta cũng đjobtã hạ quyêgbrét tâamfrm, cuôeltḅc chiêgbrén này quan hêgbrẹ râamfŕt lơmett́n, vì thiêgbren hạ chúng sinh, ta muôeltb́n triêgbrẹt bỏ Thanh Vâamfrn Sơmettn thâamfŕt mạch sơmettn phong Thiêgbren Cơmett Ârsax́n”.

 

Lão nhâamfrn âamfŕy biêgbrẻu tình đjobtôeltḅt nhiêgbren cưqpbḱng đjobtơmett̀, đjobtôeltbi mày nhíu sát lại vơmett́i nhau, nhìn trưqpbḳc đjobtêgbrén Đgikmạo Huyêgbrèn châamfrn nhâamfrn, Đgikmạo Huyêgbrèn thản nhiêgbren nhìn lại, môeltḅt hôeltb̀i lâamfru sau, lão nhâamfrn âamfŕy châamfr̀m châamfṛm nói: “Chuyêgbrẹn này, ngưqpbkơmetti khá liêgbrẹu đjobtịnh cho kỹ!”

 

Đgikmạo Huyêgbrèn châamfrn nhâamfrn châamfr̀m châamfṛm gâamfṛt đjobtâamfr̀u, đjobtáp: “Trong ngày hôeltbm nay, sau khi ta ngâamfr̀m bàn bạc vơmett́i lục mạch thủ toạn, Đgikmgbrèn Bâamfŕt Dịch sai ngưqpbkơmett̀i chuyêgbrẻn cáo đjobtêgbrén cho ta vài lơmett̀i, khuyêgbren ta nêgbren câamfr̉n thâamfṛn tính đjobtêgbrén lưqpbḳc phản châamfŕn của lêgbrẹ khí”.

 

Lão nhâamfrn âamfŕy cưqpbkơmett̀i lạnh, chuyêgbrẻn thâamfrn đjobtôeltb́i măzgpc̣t vơmett́i nhưqpbk̃ng linh vị tôeltb̉ sưqpbk, đjobtưqpbḱng trâamfr̀m ngâamfrm môeltḅt lát, rôeltb̀i nói: “Ngưqpbkơmetti khôeltbng phải chưqpbka vào đjobtưqpbkơmetṭc Ảo Nguyêgbrẹt Đgikmôeltḅng Phủ, nơmetti đjobtâamfŕy có cái gì, ngưqpbkơmetti tưqpbḳ biêgbrét lâamfŕy”. Dưqpbk̀ng lại môeltḅt chút, thanh âamfrm lão nhâamfrn chơmetṭt có chút hoà hoãn, nhưqpbk là lại nghĩ răzgpc̀ng chỉ vôeltb ích mà thôeltbi: “Ngưqpbkơmetti nêgbren tưqpbḳ giúp mình thì tôeltb́t hơmettn”.

 

Đgikmạo Huyêgbrèn châamfrn nhâamfrn trâamfr̀m măzgpc̣c chăzgpc̉ng nói, môeltḅt lúc sau cũng ngâamfr̉ng đjobtâamfr̀u lêgbren, nhìn ra màn đjobtêgbrem u ám âamfrm trâamfr̀m, cái trâamfr̀m măzgpc̣c mà uy nghi âamfŕy, cũng tưqpbḳa nhưqpbk có môeltḅt nụ cưqpbkơmett̀i lành lạnh vôeltb thanh chìm trong màn đjobtêgbrem.

 

* * * * * *

 

Bảy ngày sau, quanh đjobtịa giơmett́i Thanh Vâamfrn Sơmettn, dâamfrn chúng kéo đjobtêgbrén càng lúc càng đjobtôeltbng, trong vòng trăzgpcm dăzgpc̣m, lâamfŕy Hà Dưqpbkơmettng Thành làm trung tâamfrm, khăzgpćp nơmetti đjobtêgbrèu có thêgbrẻ thâamfŕy đjobtưqpbkơmetṭc nhưqpbk̃ng đjobtoàn ngưqpbkơmett̀i chạy trôeltb́n. Tưqpbkơmett̉ng chưqpbk̀ng nhưqpbk thêgbré gian lúc này, chỉ còn có môeltb̃i Thanh Vâamfrn Sơmettn đjobtưqpbḱng nguy nga cao vút, mơmett́i có thêgbrẻ cho ngưqpbkơmett̀i ta chút ít cảm giác bình yêgbren và an toàn.

 

Nhưqpbkng trong vôeltbeltb́ đjobtoàn ngưqpbkơmett̀i huyêgbren náo âamfŕy, Hà Dưqpbkơmettng Thành lại biêgbrén thành môeltḅt nơmetti cưqpbḳc kỳ hôeltb̃n loạn, đjobtưqpbkơmett̀ng lơmett́n đjobtưqpbkơmett̀ng nhỏ chen lâamfŕn biêgbrét bao nhiêgbreu là ngưqpbkơmett̀i, nhưqpbk̃ng khác sạn tưqpbk̉u lâamfru trong thành cũng châamfṛt ních nhưqpbk̃ng ngưqpbkơmett̀i vơmett́i ngưqpbkơmett̀i. Nhưqpbk̃ng nạn nhâamfrn chạy nạn cũng chỉ còn cách ơmett̉ ngoài đjobtưqpbkơmett̀ng. Trong tình hình thêgbré này, lưqpbkơmettng thưqpbḳc cung ưqpbḱng cho Hà Dưqpbkơmettng Thành bôeltb̃ng trơmett̉ nêgbren thâamfṛp phâamfr̀n khâamfr̉n trưqpbkơmettng, cũng còn may là bêgbren ngoài thành có sôeltbng suôeltb́i, nêgbren chăzgpc̉ng phải lo lăzgpćng gì đjobtêgbrén nguôeltb̀n nưqpbkơmett́c.

 

eltb́n tại tình hình hôeltb̃n loạn nhưqpbk thêgbré này, thâamfṛt khó mà tránh khỏi nhưqpbk̃ng chuyêgbrẹn cưqpbkơmett́p của giêgbrét ngưqpbkơmett̀i, khi xảy ra, cũng chăzgpc̉ng biêgbrét đjobtưqpbkơmetṭc đjobtích xác đjobtã xảy ra lúc nào, hôeltbm qua ai ai chăzgpc̉ng găzgpc̣p, hôeltbm nay lại nghe nói bị phơmetti xác nơmetti đjobtâamfr̀u đjobtưqpbkơmett̀ng rôeltb̀i. Cũng nhơmett̀ Hà Dưqpbkơmettng Thành ơmett̉ ngay dưqpbkơmett́i châamfrn Thanh Vâamfrn Sơmettn, Thanh Vâamfrn Môeltbn cũng đjobtã sơmett́m chuâamfr̉n bị, sai phái nhiêgbrèu đjobtêgbrẹ tưqpbk̉ xuôeltb́ng núi vào thành đjobtêgbrẻ duy trì trâamfṛt tưqpbḳ, cho nêgbren đjobtại thêgbrẻ trong lúc có vôeltbeltb́ nạn dâamfrn đjobtang trong cơmettn hạo kiêgbrép này, cũng khôeltbng phát sinh chút bâamfŕt chăzgpćc nào cả.

 

Chỉ là, nhưqpbk̃ng lơmett̀i đjobtôeltb̀n đjobtại vêgbrè yêgbreu thú môeltb̃i ngày lại càng khiêgbrén cho ngưqpbkơmett̀i ngưqpbkơmett̀i thêgbrem khiêgbrép sơmetṭ, ai cũng chăzgpc̉ng thêgbrẻ dưqpbḳ liêgbrẹu đjobtưqpbkơmetṭc ngày mai rôeltb̀i đjobtâamfry sẽ ra làm sao? Trong tình hình này, Hà Dưqpbkơmettng Thành khôeltbng khí bâamfŕt an càng lúc càng tràn đjobtâamfr̀y, lòng ngưqpbkơmett̀i hoảng loạn.

 

Cũng ơmett̉ trong tình hình âamfŕy, lão xem tưqpbkơmett́ng lang bạt giang hôeltb̀ châamfrn trơmett̀i góc biêgbrẻn Chu Nhâamfŕt Tiêgbren dăzgpćt theo côeltb cháu gái Tiêgbrẻu Hoàn cùng Dã Câamfr̉u đjobtạo nhâamfrn, đjobtã đjobti đjobtêgbrén bêgbren trong toà thành âamfŕy. Đgikmưqpbḱng tại con đjobtưqpbkơmett̀ng lôeltḅ rôeltḅng rãi năzgpcm xưqpbka, lúc này chỉ nhìn thâamfŕy đjobtưqpbkơmetṭc đjobtâamfr̀u ngưqpbkơmett̀i kín mít lúc nhúc, cho nêgbren con đjobtưqpbkơmett̀ng dù có lơmett́n, và cho dù có chen lâamfŕn thì cũng khó mà đjobti đjobtưqpbkơmetṭc, Dã Câamfr̉u đjobtạo nhâamfrn thì cũng còn có thêgbrẻ, chưqpbḱ Chu Nhâamfŕt Tiêgbren và Tiêgbrẻu Hoàn thì chỉ có nưqpbkơmett́c tròn măzgpćt há môeltb̀m.

 

Nhơmett̀ vào Dã Câamfr̉u đjobtạo nhâamfrn thâamfrn thêgbrẻ cưqpbkơmett̀ng tráng mà măzgpc̣t mày lại trôeltbng hung hãn đjobti trưqpbkơmett́c mơmett̉ đjobtưqpbkơmett̀ng, kẻ yêgbréu ơmett́t thì bị lâamfŕn bay đjobti, ngưqpbkơmett̀i to khoẻ quay đjobtâamfr̀u lại nhìn thâamfŕy Dã Câamfr̉u dưqpbkơmett́i cái khuôeltbn măzgpc̣t âamfŕy, hâamfr̀u hêgbrét đjobtêgbrèu chăzgpc̉ng dám nói năzgpcng gì nhiêgbrèu. Chu Nhâamfŕt Tiêgbren vơmett́i Tiêgbrẻu Hoàn theo sát Dã Câamfr̉u, côeltb́ găzgpćng bưqpbkơmett́c tơmett́i, môeltb̀ hôeltbi môeltb̀ kêgbre nhêgbrẽ nhại đjobtâamfr̀y đjobtâamfr̀u, khó khăzgpcn lăzgpćm mơmett́i đjobti qua đjobtưqpbkơmetṭc con đjobtưqpbkơmett̀ng lơmett́n mà châamfṛt chôeltḅi âamfŕy, rẽ vào trong môeltḅt con đjobtưqpbkơmett̀ng nhỏ phía tâamfry Hà Dưqpbkơmettng Thành.

 

Cả ba ngưqpbkơmett̀i đjobti vêgbrè nơmetti âamfŕy, ngày xưqpbka là môeltḅt con đjobtưqpbkơmett̀ng nhỏ thâamfṛp phâamfr̀n tĩnh lăzgpc̣ng, lúc này khôeltbng ngơmett̀ cũng có bao nhiêgbreu ngưqpbkơmett̀i, nhưqpbkng mà so vơmett́i con lôeltḅ lơmett́n bêgbren ngoài đjobtâamfr̀y nhưqpbk̃ng ngưqpbkơmett̀i chen lâamfŕn kia, nơmetti đjobtâamfry thâamfṛt sưqpbḳ có thêgbrẻ gọi là đjobtang còn rôeltḅng rãi chán. Chu Nhâamfŕt Tiêgbren trong môeltb̀m chưqpbk̉i rủa, rõ ràng thâamfṛp phâamfr̀n bưqpbḳc tưqpbḱc, nào là lão nhâamfrn gia ta cũng chạy trôeltb́n vâamfṛy, làm thêgbré nào mà cả môeltḅt đjobtôeltb́ng ngưqpbkơmett̀i nhưqpbk thêgbré lại cũng cùng lúc chạy trôeltb́n theo, kêgbrét quả khiêgbrén lão nhâamfrn gia ta đjobtã chạy trôeltb́n đjobtêgbrén nhưqpbk thêgbré mà cũng chăzgpc̉ng đjobtưqpbkơmetṭc yêgbren thâamfrn nưqpbk̃a,..v..v…

 

Con đjobtưqpbkơmett̀ng nhỏ châamfṛt hẹp âamfŕy thâamfṛt là dài, quanh quanh co co, nhưqpbkng hôeltb́t nhiêgbren càng lúc càng thâamfŕy ít ngưqpbkơmett̀i, ưqpbkơmett́c chưqpbk̀ng đjobtưqpbkơmetṭc nưqpbk̉a thơmett̀i thâamfr̀n, ba ngưqpbkơmett̀i đjobti đjobtêgbrén tâamfṛn cùng con đjobtưqpbkơmett̀ng nhỏ, chỉ thâamfŕy ơmett̉ nơmetti âamfŕy chăzgpc̉ng có môeltḅt bóng ngưqpbkơmett̀i chạy nạn, nguyêgbren nhâamfrn thì thâamfṛt đjobtơmettn giản, bơmett̉i vì chôeltb̃ đjobtó rõ ràng là môeltḅt cái nghĩa trang, bâamfŕt quá cũng chỉ thâamfŕy cái côeltb̉ng nghĩa trang nho nhỏ bị tàn phá tiêgbreu đjobtgbrèu, mâamfŕy cánh cưqpbk̉a gôeltb̃ quá nưqpbk̉a đjobtêgbrèu đjobtã ngã sâamfṛp trêgbren măzgpc̣t đjobtâamfŕt, nưqpbk̉a sôeltb́ còn lại thì biêgbrén đjobti đjobtâamfru mâamfŕt, cũng chăzgpc̉ng biêgbrét có phải bị ngưqpbkơmett̀i ta đjobtem đjobti làm củi đjobtôeltb́t mâamfŕt tiêgbreu rôeltb̀i khôeltbng nưqpbk̃a.

 

Chu Nhâamfŕt Tiêgbren nhìn ngó nghĩa trang âamfŕy, lăzgpćc lăzgpćc đjobtâamfr̀u, thơmett̉ môeltḅt hơmetti dài ra miêgbrẹng. Tiêgbrẻu Hoàn đjobtưqpbḱng bêgbren cạnh, nhỏ giọng gọi môeltḅt tiêgbréng: “Gia gia”.

 

Dã Câamfr̉u có môeltḅt chút khôeltbng hiêgbrẻu đjobtưqpbkơmetṭc, chăzgpc̉ng qua hăzgpćn xuâamfŕt thâamfrn trong Ma giáo, đjobtôeltb́i vơmett́i tình trạng nghĩa trang nhưqpbk thêgbré cũng chăzgpc̉ng thâamfŕy có chút buôeltb̀n thưqpbkơmettng gì cảm chỉ thâamfŕy hơmetti hơmetti nghi hoăzgpc̣c, Chu Nhâamfŕt Tiêgbren vơmett́i Tiêgbrẻu Hoàn vì sao lại đjobtêgbrén cái nơmetti này chưqpbḱ?

 

Chu Nhâamfŕt Tiêgbren trâamfr̀m măzgpc̣c môeltḅt hôeltb̀i lâamfru, bôeltb̃ng nói: “Chúng ta đjobti vào chưqpbḱ, chăzgpc̉ng câamfr̀n nói gì hêgbrét, nơmetti này rõ là an tĩnh hơmettn cả”.

 

Nói xong, lão bưqpbkơmett́c vào trưqpbkơmett́c cả, Tiêgbrẻu Hoàn và Dã Câamfr̉u bưqpbkơmett́c theo sau lão, tiêgbrén vào nghĩa trang, chỉ thâamfŕy bêgbren trong tiêgbrẻu đjobtình viêgbrẹn, câamfry cỏ hoang lưqpbkơmettng, lơmett́p lơmett́p mảnh gôeltb̃ vụn xà nhà rơmetti rơmett́t loạn xạ khăzgpćp nơmetti, âamfr̉n ưqpbkơmett́c giôeltb́ng nhưqpbk trong cỏ câamfry có chút bạch săzgpćc gì đjobtâamfŕy loang loáng phát sáng. Săzgpćc măzgpc̣t Tiêgbrẻu Hoàn có hơmetti tái đjobti, chăzgpc̉ng kiêgbrèm đjobtưqpbkơmetṭc sơmetṭ sêgbrẹt năzgpćm lâamfŕy y phục của Chu Nhâamfŕt Tiêgbren.

 

Chu Nhâamfŕt Tiêgbren quay đjobtâamfr̀u nhìn nàng, nho nhỏ an ủi: “Chăzgpc̉ng phải lâamfr̀n đjobtâamfr̀u đjobtêgbrén đjobtâamfry, còn sơmetṭ cái gì chưqpbḱ? lại nói nơmetti này cũng là nơmetti cha ngưqpbkơmetti ơmett̉, hăzgpćn chăzgpc̉ng lẽ lại hại bọn ta hay sao?”.

 

Tiêgbrẻu Hoàn gâamfṛt đjobtâamfr̀u, săzgpćc măzgpc̣t lúc âamfŕy mơmett́i khá hơmettn môeltḅt chút ít, Dã Câamfr̉u đjobtạo nhâamfrn ơmett̉ phía sau nhíu mày, nhưqpbkng chăzgpc̉ng nói gì cả.

 

Phía trưqpbkơmett́c đjobtình viêgbrẹn chính là cưqpbk̉a phòng nghĩa trang, Chu Nhâamfŕt Tiêgbren bưqpbkơmett́c lêgbren trưqpbkơmett́c, chỉ thâamfŕy trêgbren cưqpbk̉a phủ đjobtâamfr̀y bụi băzgpc̣m, thâamfṛt chăzgpc̉ng biêgbrét đjobtã bao nhiêgbreu lâamfru rôeltb̀i khôeltbng có lâamfŕy môeltḅt ngưqpbkơmett̀i đjobtêgbrén nơmetti đjobtâamfry, lão măzgpc̣c nhiêgbren khôeltbng nói, lăzgpćc lăzgpćc đjobtâamfr̀u, lại thơmett̉ than môeltḅt hơmetti, đjobtâamfr̉y cưqpbk̉a mơmett̉ ra.

 

“Kétttt…..” âamfrm thanh tiêgbréng cưqpbk̉a gôeltb̃ phát ra gai gai nơmetti tai, châamfr̀m châamfṛm đjobtâamfr̉y mơmett̉ vào bêgbren trong, môeltḅt luôeltb̀ng khí âamfr̉m môeltb́c ào ra, che mơmett̀ cả tâamfr̀m măzgpćt, năzgpc̀m ngay nơmetti đjobtâamfŕy là ba côeltb̃ quan tài, nhưqpbkng năzgpćp đjobtâamfṛy quan tài giơmett̀ rơmetti rơmett́t lung tung cả.

 

Chăzgpc̉ng thêgbrẻ nói đjobtưqpbkơmetṭc môeltḅt lơmett̀i nào, tình cảnh thêgbreqpbkơmettng âamfŕy, phảng phâamfŕt nhưqpbkqpbk̀ trong căzgpcn phòng nho nhỏ này, âamfrm u phát toả ra. Chu Nhâamfŕt Tiêgbren hai bêgbren mép co rút lại, khuôeltbn măzgpc̣t thảm đjobtạm, châamfr̀m châamfṛm bưqpbkơmett́c vào, cũng chăzgpc̉ng nhìn ngó gì đjobtêgbrén bêgbren mâamfŕy côeltb̃ quan tài toán loạn kia, vâamfr̃n thăzgpc̉ng hưqpbkơmett́ng đjobti đjobtêgbrén trưqpbkơmett́c bàn hưqpbkơmettng cung phụng cúng têgbré, thâamfŕy nơmetti âamfŕy săzgpćp nghiêgbreng ngả khoảng chục cái linh bài.

 

gbren trong phòng khôeltbng khí tĩnh lăzgpc̣ng, tưqpbḳa nhưqpbk ai cũng chăzgpc̉ng dám nói gì. Chu Nhâamfŕt Tiêgbren châamfr̀m châamfṛm giơmett tay lêgbren, câamfr̀m lâamfŕy mâamfŕy linh bài âamfŕy, thong thả lau sạch bụi băzgpc̣m bám cả phía trưqpbkơmett́c lâamfr̃n đjobtăzgpc̀ng sau, nhìn xem, rôeltb̀i đjobtêgbrẻ sang môeltḅt bêgbren, rôeltb̀i tiêgbrép tục lâamfŕy cái khác, cũng làm y nhưqpbk thêgbré, sau khi lau xong hêgbrét cái thưqpbḱ bảy, nhìn đjobtêgbrén linh bài bêgbren trêgbren viêgbrét mâamfŕy chưqpbk̃ “Ái tưqpbk̉ Chu Hành Vâamfrn chi linh vị”.

 

Chu Nhâamfŕt Tiêgbren bôeltb̃ng ngưqpbk̀ng lại, im lăzgpc̣ng nhìn linh bài âamfŕy, ngưqpbkng đjobtọng môeltḅt hôeltb̀i lâamfru, Tiêgbrẻu Hoàn châamfr̀m châamfṛm bưqpbkơmett́c đjobtêgbrén, cùng nhìn lêgbren linh bài trong tay lão, khoé măzgpćt hơmetti hơmetti thâamfr̃m ưqpbkơmett́t, nhỏ giọng nói: “Gia gia, đjobtăzgpc̣t linh bài xuôeltb́ng đjobti chưqpbḱ…”.

 

Chu Nhâamfŕt Tiêgbren thơmett̉ ra môeltḅt hơmetti dài, săzgpćc măzgpc̣t vưqpbkơmettng chút thêgbreqpbkơmettng, gâamfṛt đjobtâamfr̀u. Tiêgbrẻu Hoàn tiêgbrép lâamfŕy linh vị tưqpbk̀ tay lão, câamfr̉n thâamfṛn đjobtăzgpc̣t xuôeltb́ng trêgbren bàn thơmett̀, rôeltb̀i sau đjobtó lui lại môeltḅt bưqpbkơmett́c, hai tay chăzgpćp lại, cung cung kính kính hưqpbkơmett́ng bài vị âamfŕy lạy môeltḅt lạy, hạ giọng khâamfŕn: “Cha! Con và Gia gia lại trơmett̉ vêgbrè găzgpc̣p cha đjobtâamfry, mâamfŕy năzgpcm nay nhơmett̀ hôeltb̀ng phúc của cha, con và gia gia tuy trôeltbi dạt châamfrn trơmett̀i góc biêgbrẻn, nhưqpbkng đjobtêgbrèu vâamfr̃n còn khoẻ mạnh. Hôeltbm nay trơmett̉ vêgbrè đjobtâamfry sưqpbk̉a sang nơmetti này cho ngưqpbkơmett̀i, hy vọng cha đjobtưqpbk̀ng trách tôeltḅi con”.

 

Khâamfŕn xong lại cung kính cúi lưqpbkng vái ba vái. Dã Câamfr̉u đjobtạo nhâamfrn đjobtưqpbḱng phía sau nhìn, chơmetṭt cũng bưqpbkơmett́c đjobtêgbrén trưqpbkơmett́c, hưqpbkơmett́ng vêgbrè phía mâamfŕy bài vị âamfŕy mà vái ba vái, làm cho Chu Nhâamfŕt Tiêgbren cùng Tiêgbrẻu Hoàn kinh ngạc, Tiêgbrẻu Hoàn ngơmett̀ ngơmetṭ nói: “Đgikmạo trưqpbkơmett̉ng, ngưqpbkơmetti làm sao….”.

 

Dã Câamfr̉u đjobtạo nhâamfrn chăzgpc̉ng nhìn đjobtêgbrén nhãn thâamfr̀n côeltb̉ quái của Chu Nhâamfŕt Tiêgbren, nói: “Lão chính là cha của ngưqpbkơmetti, thì cũng chính là tiêgbrèn bôeltb́i của ta, đjobtã đjobtêgbrén đjobtưqpbkơmetṭc nơmetti đjobtâamfry, ta hưqpbkơmett́ng vêgbrè tiêgbrèn bôeltb́i kính lêgbrẽ, cũng là đjobtáng nêgbren mà”.

 

Tiêgbrẻu Hoàn vưqpbk̀a hiêgbrẻu ra, gâamfṛt đjobtâamfr̀u nói: “Vâamfṛy đjobta tạ ngưqpbkơmetti”. Nói xong, nàng lại quay đjobtâamfr̀u vêgbrè phía mâamfŕy linh bài thưqpbka: “Cha! đjobtâamfry là Dã Câamfr̉u đjobtạo trưqpbkơmett̉ng, lão là ngưqpbkơmett̀i tôeltb́t, đjobtã giúp đjobtơmett̃ con và gia gia râamfŕt nhiêgbrèu”.

 

Chu Nhâamfŕt Tiêgbren ơmett̉ môeltḅt bêgbren hưqpbk̀ môeltḅt tiêgbréng, nói: “Lão mà là ngưqpbkơmett̀i tôeltb́t à, hưqpbk̀ hưqpbk̀, trong lòng bâamfŕt lưqpbkơmettng…”.

 

Dã Câamfr̉u đjobtạo nhâamfrn thâamfr̀n săzgpćc đjobtanh lại, nhưqpbkng mà Tiêgbrẻu Hoàn đjobtã sơmett́m trưqpbk̀ng măzgpćt nhìn Chu Nhâamfŕt Tiêgbren nói: “Gia gia, ngưqpbkơmett̀i nói bâamfṛy bạ gì vâamfṛy”.

 

Chu Nhâamfŕt Tiêgbren đjobtảo măzgpćt khinh khỉnh, lăzgpćc đjobtâamfr̀u nhìn ra chôeltb̃ khác, Dã Câamfr̉u đjobtạo nhâamfrn cảm kích nhìn Tiêgbrẻu Hoàn, ngay lúc muôeltb́n nói mâamfŕy lơmett̀i, thâamfrn ngưqpbkơmett̀i chơmetṭt lăzgpćc đjobtôeltḅng, quay phăzgpćt lại, Tiêgbrẻu Hoàn cùng Chu Nhâamfŕt Tiêgbren cũng nhưqpbk cảm thâamfŕy đjobtgbrèu gì đjobtó, gâamfr̀n nhưqpbk đjobtôeltb̀ng thơmett̀i quay sang phía cưqpbk̉a nghĩa trang nhìn ra.

 

Nguyêgbren bêgbren trong nghĩa trang yêgbren tĩnh thêgbreqpbkơmettng, ngay tại cưqpbk̉a phòng âamfŕy, đjobtôeltḅt nhiêgbren xuâamfŕt hiêgbrẹn môeltḅt hăzgpćc y nhâamfrn, khuôeltbn măzgpc̣t bị che kín bơmett̉i môeltḅt tâamfŕm lụa đjobten, thâamfṛt quỷ dị khôeltbng thêgbrẻ tả. Vôeltb́n khi bọn Chu Nhâamfŕt Tiêgbren ba ngưqpbkơmett̀i vào đjobtêgbrén nơmetti đjobtâamfry thì nghĩa trang lại có thêgbrem chút hơmetti ngưqpbkơmett̀i, lúc này bơmett̉i chính sưqpbḳ xuâamfŕt hiêgbrẹn của ngưqpbkơmett̀i âamfŕy, đjobtôeltḅt nhiêgbren lại rơmetti vào tình cảnh cưqpbḳc thêgbreqpbkơmettng, chêgbrét chóc.

 

Dã Câamfr̉u đjobtạo nhâamfrn săzgpćc măzgpc̣t đjobtại biêgbrén, khoé miêgbrẹng giâamfṛt giâamfṛt vài cái, mơmett́i châamfr̀m châamfṛm rít lêgbren: “Quỷ Tiêgbren Sinh…”.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.