Tru Tiên

Chương 156 : Cố Cư

    trước sau   
   

Gà gáy sáng, môsfgp̣t ngày mơkrah́i lại băanqśt đcxcvâbnnp̀u.

Ơougd̉ nơkrahi côsfgp̉ng Tam Phúc Trâbnnṕn, Quỷ Lêrstḥ đcxcvưwcyṕng đcxcvôsfgṕi diêrstḥn vơkrah́i thiêrsth́u niêrsthn âbnnṕy, Tiêrsth̉u Hôsfgpi đcxcvang năanqs̀m sâbnnṕp ngay trêrsthn vai hăanqśn, còn con ác thú Thao Thiêrsth́t thì ơkrah̉ sát phía sau thiêrsth́u niêrsthn kia, bôsfgp̣ dạng có vẻ hơkrahi buôsfgp̀n buôsfgp̀n.

 

Thiêrsth́u niêrsthn âbnnṕy nhìn Quỷ Lêrstḥ, mỉm cưwcypơkrah̀i: “Tưwcypơkrahng ngôsfgp̣ đcxcvã khó, hôsfgpm nay chia tay, chăanqs̉ng biêrsth́t đcxcvêrsth́n khi nào găanqṣp lại, huynh đcxcvài hãy bảo trọng nhiêrsth̀u nhé”.

 

Quỷ lêrstḥ nhẹ nhàng nói: “Ngưwcypơkrahi cũng vâbnnp̣y nhé”.

 

Thiêrsth́u niêrsthn âbnnṕy lúc này dưwcypơkrah̀ng nhưwcyp chơkraḥt nhơkrah́ ra đcxcvrsth̀u gì, liêrsth̀n hỏi: “Nhưwcyp̃ng ngày này thiêrsthn hạ đcxcvại loạn, mà phưwcypơkrahng Băanqśc tình hình lại càng lúc càng khâbnnp̉n trưwcypơkrahng, huynh đcxcvài khôsfgpng nêrsthn có ý đcxcvịnh lêrsthn phưwcypơkrahng băanqśc xem náo nhiêrstḥt sao?”.

 

Quỷ Lêrstḥ lôsfgp̣ ra chút xúc đcxcvôsfgp̣ng, khôsfgpng kiêrsth̀m chêrsth́ đcxcvưwcypơkraḥc nhìn lại thiêrsth́u niêrsthn âbnnṕy, chỉ thâbnnṕy thiêrsth́u niêrsthn âbnnṕy thâbnnp̀n tình vâbnnp̃n tưwcyp̣ nhiêrsthn, tưwcyp̣a nhưwcyp chăanqs̉ng có chút ý tưwcyṕ gì khác lạ. Sau môsfgp̣t phút trâbnnp̀m ngâbnnpm, hăanqśn hỏi: “Ngưwcypơkrahi nói gì chưwcyṕ? chăanqs̉ng lẽ ngưwcypơkrahi đcxcvôsfgṕi vơkrah́i cuôsfgp̣c tranh đcxcvâbnnṕu sát phạt này cũng cảm thâbnnṕy hưwcyṕng thú ưwcyp?”.

 

Thiêrsth́u niêrsthn âbnnṕy nhè nhẹ mỉm cưwcypơkrah̀i, cũng khôsfgpng trả lơkrah̀i, chỉ thâbnnṕy cung tay chào: “Đxgdgưwcypơkrah̀ng xa muôsfgpn dăanqṣm, đcxcvưwcypơkrah̀ng đcxcvơkrah̀i gian hiêrsth̉m, chúng ta nêrsth́u hưwcyp̃u duyêrsthn rôsfgp̀i sẽ lại găanqṣp măanqṣt”.

 

Quỷ Lêrstḥ hoàn lêrsth̃ đcxcváp: “Phải”.

 

Thiêrsth́u niêrsthn âbnnṕy cưwcypơkrah̀i lơkrah́n, rôsfgp̀i chuyêrsth̉n thâbnnpn quay đcxcvi, Thao Thiêrsth́t khe khẽ gâbnnp̀m gưwcyp̀ môsfgp̣t tiêrsth́ng, tưwcyp̣a nhưwcyprsthn tiêrsth́ng chào đcxcvôsfgṕi vơkrah́i con khỉ Tiêrsth̉u Hôsfgpi, rôsfgp̀i mơkrah́i nôsfgṕi gót bưwcypơkrah́c đcxcvi. Tiêrsth̉u Hôsfgpi năanqs̀m trêrsthn vai Quỷ Lêrstḥ cũng có vài phâbnnp̀n quyêrsth́n luyêrsth́n, dõi theo sau lưwcypng con Thao Thiêrsth́t “chi chi” kêrsthu mâbnnṕy tiêrsth́ng. Chỉ môsfgp̣t lúc sau, hình bóng thiêrsth́u niêrsthn âbnnṕy cùng con Thao Thiêrsth́t cũng dâbnnp̀n biêrsth́n mâbnnṕt chăanqs̉ng còn nhìn thâbnnṕy nưwcyp̃a.

 

Quỷ Lêrstḥ vọng theo phưwcypơkrahng hưwcypơkrah́ng thâbnnpn ảnh vưwcyp̀a biêrsth́n mâbnnṕt của bọn họ, trâbnnp̀m măanqṣc trong môsfgp̣t lúc, rôsfgp̀I mơkrah́i thong thả xoay ngưwcypơkrah̀i, trưwcypơkrah́c măanqṣt là Tam Phúc Trâbnnṕn chìm trong chêrsth́t chóc, môsfgp̣t chút sinh cơkrah cũng chăanqs̉ng có. Nơkrahi miêrstḥng Tiêrsth̉u Hôsfgpi khẹc khẹc hai tiêrsth́ng, quơkrah tay vơkrah́i lâbnnṕy cái đcxcvâbnnp̃y rưwcypơkraḥu ơkrah̉ sau lưwcypng đcxcvưwcypa lêrsthn miêrstḥng uôsfgṕng liêrsth̀n hai hơkrah́p, chiêrsth̀u tôsfgṕi hôsfgpm qua, ơkrah̉ nơkrahi hâbnnp̀m rưwcypơkraḥu của tưwcyp̉u quán âbnnṕy, rõ ràng con khỉ âbnnṕy đcxcvã tìm đcxcvưwcypơkraḥc thêrsthm môsfgp̣t ít rưwcypơkraḥu mạnh.




 

“Đxgdgi nhé, Tiêrsth̉u Hôsfgpi”. Quỷ Lêrstḥ chơkraḥt uêrsth̉ oải nói.

 

Tiêrsth̉u Hôsfgpi chi chi kêrsthu lêrsthn hai tiêrsth́ng, bàn tay con khỉ giơkrahrsthn búi tóc trêrsthn đcxcvâbnnp̀u Quỷ Lêrstḥ vò vò. Ánh măanqśt Quỷ Lêrstḥ vọng ngăanqśm ra phía xa, môsfgp̣t hôsfgp̀i lâbnnpu sau, hăanqśn bâbnnṕt chơkraḥt nói tiêrsth́p: “Nơkrahi âbnnṕy, là nơkrahi chúng ta đcxcvã sinh sôsfgṕng, ngưwcypơkrahi vâbnnp̃n nhơkrah́ đcxcvưwcypơkraḥc chưwcyṕ?”.

 

Chăanqs̉ng thâbnnṕy con khỉ trả lơkrah̀i, cũng khôsfgpng biêrsth́t là nó có nghe đcxcvưwcypơkraḥc khôsfgpng, chỉ thâbnnṕy vẻ lăanqṣng lẽ, lạnh lẽo bao trùm khăanqśp lêrsthn cả con đcxcvưwcypơkrah̀ng, dưwcypơkrah̀ng nhưwcypsfgp̣t cơkrahn gió lạnh vưwcyp̀a thôsfgp̉i qua.

 

* * * * * *

Thanh Vâbnnpn Sơkrahn, Đxgdgại Trúc Phong.

 

Thanh Vâbnnpn Môsfgpn Đxgdgại Trúc Phong nhâbnnṕt mạch thủ toạ Đxgdgrsth̀n Bâbnnṕt Dịch, lúc này chỉ môsfgp̣t mình đcxcvưwcyṕng giưwcyp̃a Thủ Tĩnh Đxgdgưwcypơkrah̀ng chăanqśp tay sau lưwcypng, thong thả bưwcypơkrah́c quanh. Tâbnnpm tình lão đcxcvang râbnnṕt khôsfgpng tôsfgṕt, trêrsthn măanqṣt âbnnp̉n hiêrstḥn nét giâbnnp̣n dưwcyp̃, mà lại cũng có thêrsthm vài nét buôsfgp̀n phiêrsth̀n xao đcxcvôsfgp̣ng. Thêrsthwcyp̉ Tôsfgp Nhưwcyp của lão lúc này chăanqs̉ng còn thâbnnṕy ơkrah̉ trêrsthn Đxgdgại Trúc Phong, hay là đcxcvã đcxcvêrsth́n nơkrahi Tiêrsth̉u Trúc Phong của Thuỷ Nguyêrstḥt đcxcvại sưwcyp? Các môsfgpn hạ đcxcvêrstḥ tưwcyp̉ thì đcxcvôsfgṕi vơkrah́i lão lúc nào cũng thâbnnp̣p phâbnnp̀n kính sơkraḥ, nhìn Đxgdgrsth̀n Bâbnnṕt Dịch tâbnnpm tình bâbnnṕt hảo, sơkrah́m đcxcvã né tránh ra ngoài xa, kẻ duy nhâbnnṕt bình thưwcypơkrah̀ng miêrsth̃n cưwcypơkrah̃ng có thêrsth̉ nói lêrsthn vài lơkrah̀i là đcxcvại đcxcvêrstḥ tưwcyp̉ Tôsfgṕng Đxgdgại Nhâbnnpn, lúc này cũng chăanqs̉ng thâbnnṕy tăanqsm hơkrahi đcxcvâbnnpu.

 

bnnpm tình Đxgdgrsth̀n Bâbnnṕt Dịch nhưwcypbnnp̣y âbnnpu cũng là do lúc này thiêrsthn hạ hạo kiêrsth́p ơkrah̉ ngay trưwcypơkrah́c măanqśt, chăanqs̉ng ai biêrsth́t đcxcvưwcypơkraḥc nhưwcyp̃ng con thú yêrsthu đcxcváng sơkraḥ kia khi nào thì sẽ tâbnnṕn côsfgpng đcxcvêrsth́n, lão thâbnnpn là thủ lĩnh môsfgp̣t chi của Thanh Vâbnnpn Môsfgpn, tưwcyp̣ nhiêrsthn cũng thâbnnṕy phiêrsth̀n não. Vả lại cũng vì thêrsthwcyp̉ Tôsfgp Nhưwcyp vài lâbnnp̀n khuyêrsthn bảo, là lo cho hạnh phúc của đcxcvêrstḥ tưwcyp̉ Tôsfgṕng Đxgdgại Nhâbnnpn, Đxgdgrsth̀n Bâbnnṕt Dịch cuôsfgṕi cùng ba ngày trưwcypơkrah́c cũng đcxcvã đcxcvêrsth́n Tiêrsth̉u Trúc Phong môsfgp̣t phen, vì Tôsfgṕng Đxgdgại Nhâbnnpn và Văanqsn Mâbnnp̃n mà đcxcvêrsth́n Thuỷ Nguyêrstḥt đcxcvại sưwcypbnnp̀u thâbnnpn. Chăanqs̉ng dè lúc âbnnṕy Thuỷ Nguyêrstḥt đcxcvại sưwcyp giôsfgṕng nhưwcyp nuôsfgṕt phải hoả dưwcypơkraḥc, đcxcvôsfgp̣t ngôsfgp̣t bôsfgp̣c phát, măanqṣc cho đcxcvôsfgp̀ng thơkrah̀i tại đcxcvâbnnṕy có măanqṣt cả Tôsfgp Nhưwcyp cùng đcxcvêrstḥ tưwcyp̉ Văanqsn Mâbnnp̃n săanqśc diêrstḥn thảm hại đcxcvưwcyṕng ơkrah̉ kêrsth́ bêrsthn cũng chăanqs̉ng thèm đcxcvêrsth̉ ý, lâbnnp̣p tưwcyṕc thăanqs̉ng lơkrah̀i cưwcyp̣ tuyêrstḥt, lại còn buôsfgpng lơkrah̀i lạnh lùng mỉa mai cả Đxgdgrsth̀n Bâbnnṕt Dịch.




 

Đxgdgrsth̀n Bâbnnṕt Dịch tính tình ngang bưwcypơkrah́ng nhưwcypbnnp̣y, tại đcxcvâbnnṕy liêrsth̀n nôsfgp̉I giâbnnp̣n bưwcyp̀ng bưwcyp̀ng, ơkrah̉ ngay trêrsthn đcxcvỉnh ngọn Tiêrsth̉u Trúc Phong cùng Thuỷ Nguyêrstḥt đcxcvại sưwcyp cãi vã âbnnp̀m ĩ, chỉ chút nưwcyp̃a là đcxcvi đcxcvêrsth́n đcxcvôsfgp̣ng thủ, cuôsfgṕi cùng cũng nhơkrah̀ Tôsfgp Nhưwcyp miêrsth̃n cưwcypơkrah̃ng kéo y vêrsth̀ lại Đxgdgại Trúc Phong, còn Thuỷ Nguyêrstḥt đcxcvại sưwcyp thì cũng bị đcxcvám đcxcvêrstḥ tưwcyp̉ quỳ tại đcxcvâbnnṕy mà can ngăanqsn bà nghĩ lại.

 

Trơkrah̉ vêrsth̀ sau vụ ôsfgp̀n ào âbnnṕy, Tôsfgṕng Đxgdgại Nhâbnnpn dĩ nhiêrsthn buôsfgp̀n bã vôsfgp hạn, ủ rũ, cúi đcxcvâbnnp̀u thơkrah̉ than, măanqṣt mày cả ngày giôsfgṕng nhưwcyp trái khôsfgp̉ qua. Đxgdgrsth̀n Bâbnnṕt Dịch tâbnnpm tình nguyêrsthn đcxcvã khôsfgpng tôsfgṕt, nhìn bôsfgp̣ dạng âbnnṕy của hăanqśn càng thêrsthm bưwcyp̣c tưwcyṕc, liêrsthn tục chưwcyp̉i măanqśng đcxcvủ thưwcyṕ, nào là khôsfgpng có vơkraḥ thì khôsfgpng có vơkraḥ, ngưwcypơkrahi cưwcyṕ tiêrsth̀m tâbnnpm tu đcxcvạo cho ngưwcypơkrahi, tưwcypơkrahng lai ngưwcypơkrahi biêrsth́t đcxcvâbnnpu lại đcxcvưwcypơkraḥc nhâbnnpn hoạ đcxcvăanqśc phúc,..v..v... Tôsfgṕng Đxgdgại Nhâbnnpn tưwcyp̣ nhiêrsthn chăanqs̉ng dám đcxcvụng chạm đcxcvêrsth́n âbnnpn sưwcyp, tuy miêrstḥng thì vâbnnpng vâbnnpng dạ dạ, nhưwcypng dĩ nhiêrsthn biêrsth̉u tình trêrsthn măanqṣt lại thâbnnṕy rõ, hiêrsth̉n nhiêrsthn đcxcvôsfgṕi vơkrah́i Tiêrsth̉u Trúc Phong Văanqsn Mâbnnp̃n nhung nhơkrah́ chăanqs̉ng quêrsthn, Đxgdgrsth̀n Bâbnnṕt Dịch nhìn thâbnnṕy thêrsth́ lại càng thêrsthm sinh tưwcyṕc khí, chưwcyp̉i bơkrah́i càng dưwcyp̃ dôsfgp̣i, đcxcvêrsth́n nôsfgp̃i cuôsfgṕi cùng Tôsfgṕng Đxgdgại Nhâbnnpn giôsfgṕng y nhưwcyp chuôsfgp̣t sơkraḥ mèo, cả ngày tránh đcxcvôsfgpng trôsfgṕn tâbnnpy, chả dám nhìn măanqṣt sưwcyp phụ.

 

Ngày hôsfgpm đcxcvó Tôsfgp Nhưwcypkrah́m đcxcvã đcxcvi ra ngoài, môsfgp̣t lòng khuyêrsthn bảo dăanqṣn dò Đxgdgrsth̀n Bâbnnṕt Dịch là sẽ tưwcyp̣ mình qua Tiêrsth̉u Trúc Phong thuyêrsth́t phục Thuỷ Nguyêrstḥt sưwcyp tỷ, Đxgdgrsth̀n  Bâbnnṕt Dịch hâbnnp̀m hưwcyp̀ vài tiêrsth́ng, mỉa mai Thuỷ Nguyêrstḥt đcxcvại sưwcypbnnṕy câbnnpu, Tôsfgp Nhưwcyp cũng chăanqs̉ng lý đcxcvêrsth́n lão nưwcyp̃a, thăanqs̉ng bưwcypơkrah́c đcxcvi mâbnnṕt, bỏ lại môsfgp̣t mình Đxgdgrsth̀n Bâbnnṕt Dịch ơkrah̉ đcxcvâbnnṕy buôsfgp̀n bưwcyp̣c. Nhưwcypng trưwcypơkrah́c khi đcxcvi, Tôsfgp Nhưwcyp đcxcvã nhẹ nhàng nói vơkrah́i Đxgdgrsth̀n Bâbnnṕt Dịch vài lơkrah̀i, đcxcvêrsth̉ cho lão minh bạch môsfgp̣t chút, răanqs̀ng bà Thuỷ Nguyêrstḥt âbnnṕy vì sao hôsfgpm nọ lại ngang ngạnh đcxcvêrsth́n thêrsth́.

 

Kỳ thâbnnp̣t Tôsfgp Nhưwcyp giải thích râbnnṕt đcxcvơkrahn giản, chỉ nói răanqs̀ng: “Nghe nói hôsfgpm trưwcypơkrah́c chúng ta đcxcvêrsth́n, hình nhưwcyp Lục Tuyêrsth́t Kỳ cũng đcxcvã hôsfgp̀i sơkrahn ngày hôsfgpm âbnnṕy, Thuỷ Nguyêrstḥt sưwcyp tỷ triêrstḥu găanqṣp môsfgp̣t mình Tuyêrsth́t Kỳ, khuyêrsthn răanqsn cho môsfgp̣t trâbnnp̣n, kêrsth́t quả chăanqs̉ng biêrsth́t thêrsth́ nào, Lục Tuyêrsth́t Kỳ bị sưwcyp tỷ trách phạt năanqṣng nêrsth̀, tưwcyp̀ đcxcvó mà liêrsthn đcxcvơkrah́i đcxcvêrsth́n luôsfgpn cả mâbnnṕy đcxcvêrstḥ tưwcyp̉ của bà cũng bị măanqśng chưwcyp̉i”.

 

Đxgdgrsth̀n Bâbnnṕt Dịch bêrsth̀ ngoài vụng vêrsth̀, nhưwcypng tuyêrstḥt chăanqs̉ng phải là kẻ trì đcxcvôsfgp̣n, chỉ môsfgp̣t chút sau là bình tĩnh trơkrah̉ lại, nhưwcypng mà sau khi Tôsfgp Nhưwcyp đcxcvi khỏi, lão thỉnh thoảng nghĩ đcxcvêrsth́n chuyêrstḥn mình tưwcyp̣ nhiêrsthn đcxcvêrsth́n trưwcypơkrah́c cưwcyp̉a ngưwcypơkrah̀i ta đcxcvêrsth̉ ngưwcypơkrah̀i làm bẽ măanqṣt, khâbnnp̉u khí âbnnṕy thưwcyp̣c sưwcyp̣ là khôsfgpng hêrsth̀ nhưwcypơkrah̀ng nhịn, tưwcyṕc khí lại dâbnnpng lêrsthn chăanqs̉ng nhâbnnp̃n nhịn đcxcvưwcypơkraḥc.

 

Thủ Tĩnh Đxgdgưwcypơkrah̀ng lúc này im lăanqṣng khôsfgpng môsfgp̣t tiêrsth́ng đcxcvôsfgp̣ng, chỉ môsfgp̃i tiêrsth́ng bưwcypơkrah́c châbnnpn của Đxgdgrsth̀n Bâbnnṕt Dịch đcxcvêrsth̀u đcxcvêrsth̀u vang lêrsthn, săanqśc măanqṣt của lão cưwcyṕ tuỳ theo cưwcyp̉ đcxcvôsfgp̣ng bưwcypơkrah́c châbnnpn mà biêrsth́n chuyêrsth̉n theo. Chăanqs̉ng biêrsth́t thêrsth́ nào, đcxcvêrsth́n môsfgp̣t lúc sau, thâbnnp̀n tình của lão lại biêrsth́n đcxcvôsfgp̉i có chút kỳ quái, tưwcyp̣ nhưwcyp nghĩ đcxcvêrsth́n đcxcvrsth̀u gì: chuyêrstḥn Lục Tuyêrsth́t Kỳ ơkrah̉ tại Thôsfgpng Thiêrsthn Phong trêrsthn Ngọc Thanh Đxgdgrstḥn ngang nhiêrsthn tưwcyp̀ chôsfgṕi hôsfgpn sưwcyp̣, lão hiêrsth̉u đcxcvưwcypơkraḥc răanqs̀ng, là liêrsthn quan đcxcvêrsth́n Lục Tuyêrsth́t Kỳ của lơkrah̀i đcxcvôsfgp̀n nhâbnnpn tài xuâbnnṕt săanqśc nhâbnnṕt trong sôsfgṕ đcxcvêrstḥ tưwcyp̉ trẻ tuôsfgp̉i, mà lão cũng tưwcyp̀ng nghe qua.

 

Chỉ là sưwcyp̣ quan tâbnnpm bêrsthn trong lòng lão, lại chỉ coi đcxcvó nhưwcyp là vài lơkrah̀i nói bịa đcxcvăanqṣt của riêrsthng môsfgp̣t vài cá nhâbnnpn.

 

“Đxgdgã mưwcypơkrah̀i năanqsm rôsfgp̀i”. Lão nhè nhẹ thơkrah̉ dài môsfgp̣t hơkrahi, thâbnnp̀n tình có hơkrahi hoảng hôsfgṕt, liêrsth̀n sau đcxcvó lại cảm giác nhưwcyp có hơkrahi kỳ quái, gã tiêrsth̉u đcxcvêrstḥ tưwcyp̉ xuâbnnṕt hiêrstḥn vào năanqsm âbnnṕy chăanqs̉ng chút tiêrsth́ng tăanqsm gì, xét cho cùng là vì cái gì? lại khiêrsth́n lão phải lo lăanqśng cho hăanqśn cả chưwcyp̀ng âbnnṕy năanqsm?

 

Đxgdgrsth̀n Bâbnnṕt Dịch cưwcypơkrah̀i khôsfgp̉ môsfgp̣t tiêrsth́ng, lăanqśc lăanqśc đcxcvâbnnp̀u, cũng ngay lúc âbnnṕy, lão chơkraḥt tưwcyp̣ nhiêrsthn phát giác, đcxcvôsfgpi mày nhíu lại, hưwcypơkrah́ng bêrsthn ngoài Thủ Tĩnh Đxgdgưwcypơkrah̀ng nhìn ra, xa xa chỉ nghe thâbnnṕy trêrsthn khôsfgpng trung truyêrsth̀n lại âbnnpm thanh xuyêrsthn khôsfgpng. Đxgdgrsth̀n Bâbnnṕt Dịch trâbnnp̀m ngâbnnpm môsfgp̣t chút, rôsfgp̀i đcxcvịnh thâbnnp̀n lại, bưwcypơkrah́c ra bêrsthn ngoài.

 

Chỉ thâbnnṕy tưwcyp̀ trêrsthn tưwcyp̀ng khôsfgpng Đxgdgại Trúc Phong, môsfgp̣t đcxcvạo bạch quang chơkrah́p qua, vút nhanh nhưwcyp đcxcvrstḥn, nhăanqs̀m thăanqs̉ng hưwcypơkrah́ng đcxcvỉnh ngọn Đxgdgại Trúc Phong băanqśn tơkrah́i, chơkrah́p măanqśt đcxcvã đcxcvêrsth́n ngay phía trưwcypơkrah́c, hạ xuôsfgṕng cách phía trưwcypơkrah́c Đxgdgrsth̀n Bâbnnṕt Dịch ngoài sáu thưwcypơkrah́c, bạch săanqśc quang mang rưwcyp̣c rơkrah̃ chói măanqśt, lâbnnṕp lánh ánh toả, hiêrstḥn ra thâbnnpn ảnh của Thanh Vâbnnpn Môsfgpn Thôsfgpng Thiêrsthn Phong Tiêrsthu Dâbnnp̣t Tài.

 

Tiêrsthu Dâbnnp̣t Tài chuyêrsth̉n thâbnnpn bưwcypơkrah́c qua, trêrsthn măanqṣt thâbnnṕy đcxcvưwcypơkraḥc môsfgp̣t nét cưwcypơkrah̀i mỉm, cung tay chào: “Bái kiêrsth́n Đxgdgrsth̀n sưwcyp thúc”.

 

Đxgdgrsth̀n Bâbnnṕt Dịch gâbnnp̣t đcxcvâbnnp̀u nói: “Ưegkm̀m, ngưwcypơkrahi vì sao đcxcvêrsth́n đcxcvâbnnpy, có chuyêrstḥn gì vâbnnp̣y?”.

 

Tiêrsthu Dâbnnp̣t Tài nhè nhẹ gâbnnp̣t đcxcvâbnnp̀u, măanqśt theo đcxcvó mà hưwcypơkrah́ng nhìn ra bôsfgṕn phía, hơkrahi cảm thâbnnṕy lạ lùng, nói: “Đxgdgrsth̀n sưwcyp thúc, vì sao nơkrahi đcxcvâbnnpy lại im lăanqṣng thêrsth́ này, mâbnnṕy vị đcxcvêrstḥ tưwcyp̉ của ngưwcypơkrah̀i đcxcvâbnnpu, sao lại chăanqs̉ng thâbnnṕy môsfgp̣t ai vâbnnp̣y?”.




 

Đxgdgrsth̀n Bâbnnṕt Dịch thâbnnp̀m nói: “Nêrsth́u ngưwcypơkrahi có thêrsth̉ thâbnnṕy đcxcvưwcypơkraḥc bọn chúng thì chăanqśc còn thâbnnṕy đcxcvưwcypơkraḥc cả quỷ khôsfgpng chưwcyp̀ng. Tưwcyp̀ng đcxcvưwcyṕa tưwcyp̀ng đcxcvưwcyṕa chăanqs̉ng biêrsth́t đcxcvã trôsfgṕn đcxcvi đcxcvâbnnpu mâbnnṕt rôsfgp̀i”. Nhưwcypng trêrsthn biêrsth̉u hiêrstḥn của lão thì lại nhưwcyp là chăanqs̉ng có sưwcyp̣ gì cả, nhạt nhẽo đcxcváp: “Bọn chúng đcxcvêrsth̀u đcxcvang tâbnnp̣p luyêrstḥn, cho nêrsthn chăanqs̉ng thâbnnṕy bưwcypơkrah́c ra ngoài. Ta nơkrahi đcxcvâbnnpy cũng khôsfgpng giôsfgṕng trêrsthn Thôsfgpng Thiêrsthn Phong các ngưwcypơkrahi, ngưwcypơkrah̀i ngưwcypơkrah̀i đcxcvôsfgpng đcxcvảo, nhìn khôsfgpng thâbnnṕy môsfgp̣t ai cũng là sưwcyp̣ thưwcypơkrah̀ng rôsfgp̀i”.

 

Tiêrsthu Dâbnnp̣t Tài giâbnnp̣t mình, xem ra trong ngưwcyp̃ khí của Đxgdgrsth̀n Bâbnnṕt Dịch có vài phâbnnp̀n khôsfgpng vui, lại còn có ý sâbnnpu xa, môsfgp̣t hai chăanqs̉ng đcxcvoán ra đcxcvưwcypơkraḥc, bôsfgp̣ dạng bâbnnṕt giác hoảng hôsfgṕt, mỉm cưwcypơkrah̀i nói: “Ôaezl̀, thì ra là vâbnnp̣y. Đxgdgrsth̀n sưwcyp thúc, đcxcvêrstḥ tưwcyp̉ hôsfgpm nay đcxcvêrsth́n đcxcvâbnnpy, là phụng mêrstḥnh âbnnpn sưwcyp bái kiêrsth́n sưwcyp thúc, có môsfgp̣t vài vâbnnṕn đcxcvêrsth̀ muôsfgṕn thỉnh giáo ngưwcypơkrah̀i”.

 

Đxgdgrsth̀n Bâbnnṕt Dịch cau đcxcvôsfgpi mày, lại đcxcvêrsth́n lưwcypơkraḥt lão kinh ngạc, ngạc nhiêrsthn hỏi: “Thỉnh giáo ta ưwcyp? Đxgdgạo Huyêrsth̀n sưwcyp huynh ngưwcypơkrah̀i nghiêrsthn cưwcyṕu học nghêrstḥ nhưwcyp thâbnnp̀n nhâbnnpn, côsfgpng tham tạo hoá, còn có viêrstḥc gì muôsfgṕn hỏi gã sưwcyp đcxcvêrstḥ nghêrstḥ bâbnnṕt thành này chưwcyṕ?”.

 

Tiêrsthu Dâbnnp̣t Tài nhẹ mỉm cưwcypơkrah̀i, nhưwcypng chăanqs̉ng đcxcváp lơkrah̀i, chỉ nhìn đcxcvêrsth́n Đxgdgrsth̀n Bâbnnṕt Dịch, Đxgdgrsth̀n Bâbnnṕt Dịch hiêrsth̉u ý, nói: “Nói tiêrsth́p đcxcvi chưwcyṕ”. Nói xong lão xoay ngưwcypơkrah̀i lại Thủ Tĩnh Đxgdgưwcypơkrah̀ng bưwcypơkrah́c vào, Tiêrsthu Dâbnnp̣t Tài nôsfgṕi gót theo sau. Bôsfgp̃ng chơkraḥt thâbnnpn ngưwcypơkrah̀i Đxgdgrsth̀n Bâbnnṕt Dịch đcxcvôsfgp̣t ngôsfgp̣t ngưwcyp̀ng bưwcypơkrah́c, quay phăanqśt lại, nhìn ngưwcypơkraḥc vêrsth̀ hưwcypơkrah́ng dãy phòng bọn đcxcvêrstḥ tưwcyp̉ ơkrah̉ bêrsthn cạnh.

 

Tiêrsthu Dâbnnp̣t Tài thâbnnṕy hơkrahi kỳ quái, cũng hưwcypơkrah́ng sang bêrsthn nhìn qua, lại chăanqs̉ng thâbnnṕy có đcxcvrsth̀u gì cả, khôsfgpng hiêrsth̉u đcxcvưwcypơkraḥc liêrsth̀n hỏi: “Có chuyêrstḥn gì vâbnnp̣y, Đxgdgrsth̀n sưwcyp thúc?”.

 

Đxgdgrsth̀n Bâbnnṕt Dịch lưwcypơkrah̃ng lưwcyp̣, lăanqśc đcxcvâbnnp̀u đcxcváp: “Chăanqs̉ng có gì, chăanqśc là ta bị hoa măanqśt thôsfgpi, sao hăanqśn có thêrsth̉…” lão hăanqśng giọng ho môsfgp̣t tiêrsth́ng, lãnh đcxcvạm nói: “Chúng ta nói tiêrsth́p chưwcyṕ”.

 

Tiêrsthu Dâbnnp̣t Tài tuyêrstḥt khôsfgpng giải thích đcxcvưwcypơkraḥc kỳ sưwcyp̣, chăanqs̉ng hiêrsth̉u nôsfgp̉i nêrsthn lại ngó sang bêrsthn âbnnṕy nhìn, cũng chỉ thâbnnṕy mâbnnṕy gian phòng xêrsth́p thành hàng, im lăanqṣng chăanqs̉ng chút đcxcvôsfgp̣ng tĩnh, nhìn chăanqs̉ng khác gì bình thưwcypơkrah̀ng. Lúc âbnnṕy tâbnnpm lý cũng khôsfgpng nghĩ ngơkraḥi nhiêrsth̀u nưwcyp̃a, nôsfgṕi bưwcypơkrah́c theo sau Đxgdgrsth̀n Bâbnnṕt Dịch đcxcvi vào Thủ Tĩnh Đxgdgưwcypơkrah̀ng.

 

Khi bóng dáng hai ngưwcypơkrah̀i âbnnṕy khuâbnnṕt vào trong Thủ Tĩnh Đxgdgưwcypơkrah̀ng, bâbnnp̀u khôsfgpng khí trâbnnp̀m tĩnh lại bao trùm khăanqśp đcxcvỉnh ngọn Đxgdgại Trúc Phong. Chăanqs̉ng biêrsth́t qua bao lâbnnpu, hành lang dãy phòng đcxcvêrstḥ tưwcyp̉ đcxcvăanqs̀ng kia chơkraḥt loáng thoáng bóng ngưwcypơkrah̀i, rõ ràng chính là Quỷ Lêrstḥ, chỉ thâbnnṕy hăanqśn lăanqs̉ng lăanqṣng hưwcypơkrah́ng vêrsth̀ Thủ Tĩnh Đxgdgưwcypơkrah̀ng ngưwcypng vọng môsfgp̣t lúc, sau đcxcvó chuyêrsth̉n thâbnnpn men theo đcxcvưwcypơkrah̀ng hiêrsthn vôsfgp cùng quen thuôsfgp̣c, thong thả hưwcypơkrah́ng tơkrah́i trưwcypơkrah́c măanqṣt bưwcypơkrah́c đcxcvi.

 

Đxgdgại khái khoảng quá giơkrah̀ Ngọ môsfgp̣t chút, trêrsthn Đxgdgại Trúc Phong chăanqs̉ng chút bóng đcxcvêrstḥ tưwcyp̉ nào, nhưwcyp̃ng thanh âbnnpm mà ngày xưwcypa, trong ký ưwcyṕc vâbnnp̃n râbnnṕt thưwcypơkrah̀ng nghe, ngoài tiêrsth́ng cưwcypơkrah̀i trong trẻo của sưwcyp muôsfgp̣i Đxgdgrsth̀n Linh Nhi, còn có tiêrsth́ng kêrsthu dưwcyṕt lác âbnnp̀m ĩ buôsfgp̀n phiêrsth̀n của Đxgdgôsfgp̃ Tâbnnṕt Thưwcyp vì hăanqśn nhâbnnṕt đcxcvịnh lại đcxcvánh cưwcypơkraḥc thua. Sau đcxcvó, tiêrsth́ng cưwcypơkrah̀i hôsfgp̀n hâbnnp̣u của đcxcvại sưwcyp huynh Tôsfgṕng Đxgdgại Nhâbnnpn cũng nôsfgp̉i lêrsthn, còn lại mâbnnṕy vị sưwcyp huynh cũng đcxcvêrsth̀u thâbnnṕy cưwcypơkrah̀i cưwcypơkrah̀i nói nói, cả gã tiêrsth̉u đcxcvêrstḥ tưwcyp̉ nhỏ nhâbnnṕt cưwcyp̣c kỳ tâbnnp̀m thưwcypơkrah̀ng, tưwcypơkrah̉ng nhưwcyp nhâbnnṕt đcxcvịnh cũng nghe thâbnnṕy tiêrsth́ng hăanqśn cưwcypơkrah̀i nho nhỏ ơkrah̉ môsfgp̣t góc nưwcyp̃a chưwcyṕ.

 

Khoảng thơkrah̀i gian đcxcvã tưwcyp̀ng âbnnṕy, theo ánh thơkrah̀i gian đcxcvã trôsfgpi xa, giơkrah̀ đcxcvâbnnpy lại nưwcypơkrahng theo tiêrsth́ng bưwcypơkrah́c châbnnpn nhè nhẹ mà vụt quay vêrsth̀, chuyêrstḥn cũ nhưwcyp̃ng năanqsm xưwcypa âbnnṕy tưwcyp̣a nhưwcyp khăanqśc thành tưwcyp̀ng mái ngói viêrsthn gạch, tưwcyp̀ng trụ đcxcvá lâbnnpu đcxcvài, giơkrah̀ đcxcvâbnnpy trơkrah̉ lại rung đcxcvôsfgp̣ng ngay bêrsthn cạnh hăanqśn.

 

anqśc măanqṣt Quỷ Lêrstḥ băanqśt đcxcvâbnnp̀u đcxcvơkrah̀ đcxcvâbnnp̃n, châbnnp̀m châbnnp̣m biêrsth́n đcxcvôsfgp̉i, biêrsth̉u tình lạnh băanqsng tưwcyp̀ng bao phủ khuôsfgpn măanqṣt hăanqśn lăanqs̉ng lăanqṣng tan đcxcvi, ánh thơkrah̀i gian đcxcvã trôsfgpi qua âbnnṕy lại làm xúc đcxcvôsfgp̣ng lòng ngưwcypơkrah̀i đcxcvêrsth́n nhưwcypbnnp̣y, đcxcvoan chăanqśc hàng nhiêrsth̀u năanqsm sau nưwcyp̃a hăanqśn cũng chăanqs̉ng có cách nào quêrsthn đcxcvi đcxcvưwcypơkraḥc.

 

bnnp̣y là…vâbnnp̣y là…vâbnnp̣y là hêrsth́t thảy cũng chăanqs̉ng có chút gì đcxcvôsfgp̉i khác...

 

anqśn đcxcvưwcyṕng tại nơkrahi hành lang đcxcvưwcypơkraḥc ánh dưwcypơkrahng quang mơkrah̀ nhạt chiêrsth́u đcxcvêrsth́n, ngôsfgp̀i xuôsfgṕng trêrsthn thanh lan can thâbnnṕp thâbnnṕp nơkrahi đcxcvâbnnp̀u hôsfgp̀i hành lang, ánh dưwcypơkrahng quang nơkrahi Đxgdgại Trúc Phong âbnnṕm áp mà ôsfgpn hoà chiêrsth́u lêrsthn khuôsfgpn măanqṣt hăanqśn, mơkrah̀ mơkrah̀ dáng vẻ nhưwcyp của mưwcypơkrah̀i năanqsm trưwcypơkrah́c.

 

Có tiêrsth́ng bưwcypơkrah́c châbnnpn hoà cùng tiêrsth́ng nói chuyêrstḥn, tưwcyp̀ phía sau lưwcypng đcxcvăanqs̀ng xa xa truyêrsth̀n lại, đcxcvã đcxcvêrsth́n gâbnnp̀n sát rôsfgp̀i, chính là Đxgdgại Trúc Phong môsfgpn hạ tưwcyṕ đcxcvêrstḥ tưwcyp̉ Hà Đxgdgại Trí, cùng lục đcxcvêrstḥ tưwcyp̉ Đxgdgôsfgp̃ Tâbnnṕt Thưwcyp, hai ngưwcypơkrah̀i cùng hưwcypơkrah́ng đcxcvêrsth́n nơkrahi này đcxcvi tơkrah́i, nhưwcypng ngay tại lúc thâbnnpn ảnh bọn họ vưwcyp̀a xuâbnnṕt hiêrstḥn, Quỷ Lêrstḥ đcxcvã nhưwcyp quỷ mị đcxcvôsfgp̣t nhiêrsthn biêrsth́n mâbnnṕt, gió núi thôsfgp̉i qua, cành câbnnpy bụi cỏ cùng lúc phâbnnṕt đcxcvôsfgp̣ng, chăanqs̉ng còn ai biêrsth́t đcxcvưwcypơkraḥc hăanqśn cuôsfgṕi cùng đcxcvã âbnnp̉n thâbnnpn ơkrah̉ nơkrahi nào rôsfgp̀i.

Hà Đxgdgại Trí cùng Đxgdgôsfgp̃ Tâbnnṕt Thưwcyp hiêrsth̉n nhiêrsthn chăanqs̉ng hêrsth̀ phát giác, cả hai ngưwcypơkrah̀i nho nhỏ nói chuyêrstḥn, thong thả bưwcypơkrah́c qua, trêrsthn tay Đxgdgôsfgp̃ Tâbnnṕt Thưwcyp xách môsfgp̣t cái thùng nưwcypơkrah́c, nhìn thâbnnṕy bêrsthn trong đcxcvâbnnp̀y nưwcyp̉a thùng nưwcypơkrah́c, bêrsthn cạnh treo môsfgp̣t miêrsth́ng vải lau, giôsfgṕng nhưwcyp là muôsfgṕn đcxcvi dọn dẹp ơkrah̉ môsfgp̣t nơkrahi nào đcxcvó. Lại nhìn thâbnnṕy hai ngưwcypơkrah̀i bọn họ đcxcvi thăanqs̉ng tơkrah́i trưwcypơkrah́c, chỉ môsfgp̣t chút, đcxcvã đcxcvêrsth́n cưwcyp̉a môsfgp̣t gian phòng, Đxgdgôsfgp̃ Tâbnnṕt Thưwcypwcypơkrah́ng vêrsth̀ đcxcvâbnnp̀u vai gâbnnp̀y gò của Hà Đxgdgại Trí, Hà Đxgdgại Trí cưwcypơkrah̀i, cả hai ngưwcypơkrah̀i đcxcvêrsth̀u cùng bưwcypơkrah́c vào.

 

Lát sau, thâbnnpn ảnh Quỷ Lêrstḥ tưwcyp̀ trong môsfgp̣t góc mái hiêrsthn hành lang hiêrstḥn thâbnnpn ra, ánh măanqśt phưwcyṕc tạp, vọng nhìn ra phía trưwcypơkrah́c. Căanqsn phòng mà hai ngưwcypơkrah̀i sưwcyp huynh ngày trưwcypơkrah́c đcxcvã bưwcypơkrah́c vào, chăanqs̉ng ngơkrah̀ lại chính là căanqsn phòng hăanqśn cưwcyp ngụ này xưwcypa khi vâbnnp̃n còn là Đxgdgại Trúc Phong tiêrsth̉u đcxcvêrstḥ Trưwcypơkrahng Tiêrsth̉u Phàm. Lẽ nào, căanqsn phòng âbnnṕy chăanqs̉ng phải đcxcvã hoang phêrsth́ nhiêrsth̀u năanqsm rôsfgp̀i sao, hai huynh âbnnṕy muôsfgṕn vào trong đcxcvâbnnṕy đcxcvêrsth̉ làm gì vâbnnp̣y chưwcyṕ?

 

Quỷ Lêrstḥ lăanqs̉ng lăanqṣng khôsfgpng môsfgp̣t tiêrsth́ng đcxcvôsfgp̣ng, nhẹ nhàng nhưwcypkrahi thơkrah̉ tiêrsth́n lại.

 

wcypơkrah̉ng nhưwcyp đcxcvôsfgp̣t nhiêrsthn rơkrahi vào trong giâbnnṕc môsfgp̣ng huyêrsth̀n ảo, hăanqśn nao nao tại cưwcyp̉a phòng, ơkrah̉ bêrsthn trong khoảng sâbnnpn nho nhỏ, khôsfgpng ngơkrah̀ cảnh trí lại vâbnnp̃n giôsfgṕng y nhưwcyp nhiêrsth̀u năanqsm trưwcypơkrah́c. Vâbnnp̃n y nhưwcyp cũ tưwcyp̀ng viêrsthn đcxcvá nhỏ vụn văanqṣt, vâbnnp̃n y nhưwcypwcypa tưwcyp̀ng ngọn cỏ năanqśm đcxcvâbnnṕt, thâbnnp̣m trí ngay cả gôsfgṕc tùng nhỏ, cũng vâbnnp̃n còn ơkrah̉ nơkrahi âbnnṕy, lẽ nào đcxcvã chưwcyp̀ng âbnnṕy năanqsm qua, lơkrah́n nhỏ đcxcvêrsth̀u chăanqs̉ng hêrsth̀ khác biêrstḥt?

 

rsthn trong truyêrsth̀n ra tiêrsth́ng nưwcypơkrah́c reo, theo đcxcvó thanh âbnnpm Đxgdgôsfgp̃ Tâbnnṕt Thưwcyp cùng Hà Đxgdgại Trí cũng vọng ra: “Tưwcyṕ sưwcyp huynh, huynh thưwcyp̉ nghĩ xem, cũng đcxcvã nhiêrsth̀u năanqsm qua rôsfgp̀i, sưwcyp phụ vì đcxcvrsth̀u gì mà vâbnnp̃n cưwcyṕ muôsfgṕn chúng ta phải quét dọn căanqsn phòng này chưwcyṕ? Có phải chăanqsng sưwcyp phụ có ý băanqśt chúng ta chịu phạt đcxcvrsth̀u gì ưwcyp?”.

 

Hà Đxgdgại Trí cưwcypơkrah̀i mà nói: “Tiêrsth̉u tưwcyp̉ thôsfgṕi, ngưwcypơkrahi lại muôsfgṕn lưwcypơkrah̀i nhác đcxcvâbnnṕy có phải khôsfgpng? Ta sẽ tôsfgṕ cáo ngưwcypơkrahi, sưwcyp phụ ngay lúc này đcxcvang vì sưwcyp̣ tình của đcxcvại sưwcyp huynh mà giâbnnp̣n dưwcyp̃ kia kìa, ngưwcypơkrahi sẽ có thêrsth̉ bị đcxcvsfgp̉i đcxcvi biêrstḥt xưwcyṕ nêrsth́u răanqśc rôsfgṕi vơkrah́i lão nhâbnnpn gia ngưwcypơkrah̀i, nêrsth́u khôsfgpng thì sưwcyp phụ ngưwcypơkrah̀i cũng ghét ngưwcypơkrahi chăanqs̉ng gì bì đcxcvưwcypơkraḥc”.

 

Đxgdgôsfgp̃ Tâbnnṕt Thưwcyprsth̀ hêrsth̀ cưwcypơkrah̀i khan hai tiêrsth́ng, nói: “Sưwcyp huynh lại băanqśt đcxcvâbnnp̀u cưwcypơkrah̀i bơkrah̃n đcxcvêrstḥ rôsfgp̀i, đcxcvêrstḥ làm sao dám trêrsthu sưwcyp phụ chưwcyṕ. Chăanqs̉ng qua tiêrsth̉u sưwcyp đcxcvêrstḥ đcxcvã bỏ đcxcvi cũng nhiêrsth̀u năanqsm rôsfgp̀i, sưwcyp phụ lại vâbnnp̃n còn phâbnnpn phó chúng ta ơkrah̉ nơkrahi đcxcvâbnnpy giưwcyp̃ nguyêrsthn dạng, ngày ngày lau dọn, chăanqs̉ng biêrsth́t rõ lão nhâbnnpn gia trong lòng đcxcvang nghĩ gì hay sao chưwcyṕ?”.

 

Bóng hình kia ơkrah̉ bêrsthn ngoài căanqsn phòng, đcxcvơkrah̀ ngưwcypơkrah̀i đcxcvưwcyṕng đcxcvâbnnṕy, châbnnp̀m châbnnp̣m cúi đcxcvâbnnp̀u.

 

rsthn trong phòng, Hà Đxgdgại Trí trâbnnp̀m măanqṣc môsfgp̣t chút, lại nhưwcyp thơkrah̉ dài môsfgp̣t hơkrahi, trâbnnp̀m giọng nói: “Sưwcyp phụ măanqṣc dù tưwcyp̀ năanqsm đcxcvó đcxcvêrsth́n nay đcxcvêrsth̀u chăanqs̉ng hêrsth̀ nhăanqśc đcxcvêrsth́n tiêrsth̉u sưwcyp đcxcvêrstḥ, nhưwcypng chúng ta đcxcvại đcxcvêrsth̉ đcxcvêrsth̀u đcxcvoán đcxcvưwcypơkraḥc, lão nhâbnnpn gia ngưwcypơkrah̀i chính thưwcyp̣c râbnnṕt mưwcyp̣c thưwcypơkrahng mêrsth́n Tiêrsth̉u Phàm sưwcyp đcxcvêrstḥ”.

 

Thanh âbnnpm Đxgdgôsfgp̃ Tâbnnṕt Thưwcyp vang lêrsthn: “Phải a, đcxcvêrstḥ cũng nhìn ra đcxcvưwcypơkraḥc đcxcvrsth̀u này, nói thâbnnp̣t, cũng có lúc đcxcvêrstḥ thâbnnp̣t là nhơkrah́ tiêrsth̉u sưwcyp đcxcvêrstḥ. Khôsfgpng biêrsth́t có nhơkrah̀ đcxcvưwcypơkraḥc vào đcxcvrsth̀u gì hay khôsfgpng, đcxcvêrsth̉ mà tiêrsth̉u sưwcyp đcxcvêrstḥ hăanqśn trơkrah̉ lại làm ngưwcypơkrah̀i nhưwcyp ngày trưwcypơkrah́c, chăanqs̉ng biêrsth́t hăanqśn có trơkrah̉ vêrsth̀ Đxgdgại Trúc Phong, trơkrah̉ vêrsth̀ thành Trưwcypơkrahng Tiêrsth̉u Phàm, trơkrah̉ vêrsth̀ làm thâbnnṕt sưwcyp đcxcvêrstḥ của chúng ta hay khôsfgpng?”.

 

Ngoài cưwcyp̉a sôsfgp̉, thâbnnp̀n săanqśc Quỷ Lêrstḥ càng lúc càng lãnh đcxcvạm, thâbnnpn tưwcyp̉ cũng đcxcvưwcyṕng thăanqs̉ng lêrsthn, chỉ có đcxcvôsfgpi bàn tay, năanqśm chăanqṣt lại thành quyêrsth̀n, càng lúc càng năanqśm chăanqṣt.

 

Có thêrsth̉ trơkrah̉ vêrsth̀ ưwcyp?

 

Ngưwcypơkrahi tại ngày xưwcypa đcxcvã câbnnṕt bưwcypơkrah́c ra đcxcvi, vưwcypơkraḥt qua bao con đcxcvưwcypơkrah̀ng, nhiêrsth̀u năanqsm sau, lại còn vọng tưwcypơkrah̉ng trơkrah̉ vêrsth̀ ưwcyp? Còn muôsfgṕn trơkrah̉ vêrsth̀ sao?

 

wcypơkrahng quang âbnnṕm áp chiêrsth́u lêrsthn ngưwcypơkrah̀i, mà thâbnnpn thêrsth̉ tưwcyp̣a nhưwcyp đcxcvăanqṣt nơkrahi hâbnnp̀m băanqsng!

 

Hà Đxgdgại Trí cùng Đxgdgôsfgp̃ Tâbnnṕt Thưwcyp đcxcvêrsth̀u trâbnnp̀m măanqṣc lăanqṣng im, nhưwcyp chăanqs̉ng còn muôsfgṕn nói tiêrsth́p chuyêrstḥn này nưwcyp̃a, cả hai cũng cảm thâbnnṕy buôsfgp̀n phiêrsth̀n mà lăanqṣng câbnnpm. Hai ngưwcypơkrah̀i ơkrah̉ trong phòng khua khoăanqśn môsfgp̣t lưwcypơkraḥt, rôsfgp̀i câbnnp̀m thùng nưwcypơkrah́c bưwcypơkrah́c ra, Hà Đxgdgại Trí nhẹ nhàng khép kín cánh cưwcyp̉a phòng, nhìn ngăanqśm câbnnpy cỏ xanh tưwcypơkrahi bêrsthn trong khoảng sâbnnpn nhỏ, cành tùng lay đcxcvôsfgp̣ng, cho dù ý xuâbnnpn đcxcvâbnnp̀y đcxcvăanqṣn, nhưwcypng tóm lại cũng có vài phâbnnp̀n tịch mịch. Dưwcypơkrah̀ng nhưwcyp khi chủ nhâbnnpn căanqsn phòng khôsfgpng còn ơkrah̉ đcxcvâbnnpy, cũng làm cho bâbnnp̀u xuâbnnpn quang cũng mâbnnṕt đcxcvi chút ít màu săanqśc.

 

anqśn lăanqśc đcxcvâbnnp̀u, thơkrah̉ dài môsfgp̣t hơkrahi, cùng Đxgdgôsfgp̃ Tâbnnṕt Thưwcypkrah̀i đcxcvi.

 

sfgp̣t lúc lâbnnpu sau, Quỷ Lêrstḥ tưwcyp̀ phía sau gôsfgṕc tùng âbnnṕy, châbnnp̀m châbnnp̣m bưwcypơkrah́c ra. Cơkrahn gió núi quen thuôsfgp̣c lưwcypơkrah́t qua trêrsthn thâbnnpn ngưwcypơkrah̀i, thôsfgp̉i đcxcvôsfgp̣ng vài sơkraḥi tóc của hăanqśn. Hăanqśn bưwcypơkrah́c đcxcvêrsth́n trưwcypơkrah́c cưwcyp̉a phòng, tay phải nâbnnpng lêrsthn, đcxcvăanqṣt lêrsthn trêrsthn cánh cưwcyp̉a.

 

Đxgdgôsfgp̣ng tác của hăanqśn thâbnnp̣t châbnnp̣m thâbnnp̣t châbnnp̣m, trêrsthn tay nhưwcypanqṣng tưwcyp̣a ngàn câbnnpn, thêrsthm vào thâbnnp̀n tình trêrsthn khuôsfgpn măanqṣt, bôsfgp̣ dạng tưwcyp̣a nhưwcyp chăanqs̉ng thơkrah̉ đcxcvưwcypơkraḥc lâbnnṕy môsfgp̣t hơkrahi. Nhưwcypng mà, cảm giác kỳ dị chăanqs̉ng thêrsth̉ giải thích đcxcvưwcypơkraḥc kia, lại giôsfgṕng nhưwcypsfgp̣t sưwcyṕc mạnh vôsfgp hình, cuôsfgṕi cùng cũng mơkrah̉ ra đcxcvưwcypơkraḥc cánh cưwcyp̉a âbnnṕy.

 

wcypơkrah̉ng chưwcyp̀ng nhưwcyp, mơkrah̉ ra đcxcvưwcypơkraḥc môsfgp̣t cánh cưwcyp̉a trơkrah̉ vêrsth̀ tuêrsth́ nguyêrstḥt thơkrah̀i trưwcypơkrah́c, nhìn thâbnnṕy đcxcvưwcypơkraḥc chuyêrstḥn cũ ngày xưwcypa.

 

Chiêrsth́c giưwcypơkrah̀ng thâbnnpn thuôsfgp̣c, bàn ghêrsth́ thâbnnpn quen, treo trêrsthn tưwcypơkrah̀ng cũng giôsfgṕng nhưwcypbnnp̣y, sau bao năanqsm vâbnnp̃n còn thâbnnṕy bưwcyṕc hoành tưwcyp̣ ôsfgṕ vàng, thâbnnp̣m chí trêrsthn măanqṣt bàn chung trà vâbnnp̃n còn, khung cảnh nhìn quanh cũng vâbnnp̃n y nguyêrsthn nhưwcypanqsm âbnnṕy!

 

Có ai biêrsth́t đcxcvưwcypơkraḥc, căanqsn phòng thâbnnp̣t sơkrah sài môsfgp̣c mạc đcxcvó, trong giâbnnṕc mơkrah đcxcvã xuâbnnṕt hiêrstḥn chăanqs̉ng biêrsth́t bao nhiêrsthu lâbnnp̀n, cùng vơkrah́i khôsfgpng khí nơkrahi đcxcvâbnnpy, cũng phảng phâbnnṕt nhẹ nhàng nhung nhơkrah́ nhưwcyp̃ng ngày qua.

 

anqśn châbnnp̀m châbnnp̣m tiêrsth́n vào phòng, bưwcypơkrah́c đcxcvêrsth́n bêrsthn chiêrsth́c giưwcypơkrah̀ng, rôsfgp̀i tưwcyp̀ tưwcyp̀ ngôsfgp̀i xuôsfgṕng, dùng tay nhè nhẹ vuôsfgṕt mép nêrstḥm giưwcypơkrah̀ng, môsfgp̣t cảm giác êrsthm dịu, tưwcyp̀ nơkrahi lòng bàn tay truyêrsth̀n vào.

 

Có ai thâbnnṕy đcxcvưwcypơkraḥc, hăanqśn đcxcvôsfgp̣t nhiêrsthn mím môsfgpi, nhưwcyp là dùng lưwcyp̣c, nhưwcyp là…

 

* * * * * *

 

rsthn trong Thủ Tĩnh Đxgdgưwcypơkrah̀ng, Đxgdgrsth̀n Bâbnnṕt Dịch và Tiêrsthu Dâbnnp̣t Tài cùng ngôsfgp̀i xuôsfgṕng, Đxgdgrsth̀n Bâbnnṕt Dịch nhìn nhưwcypbnnpm thâbnnp̀n có chút khôsfgpng yêrsthn, đcxcvôsfgṕi diêrstḥn nhìn Tiêrsthu Dâbnnp̣t Tài, mà ánh măanqśt lại ngó đcxcvi đcxcvâbnnpu, bôsfgp̣ dạng dưwcypơkrah̀ng nhưwcyp đcxcvang nghĩ đcxcvêrsth́n chuyêrstḥn gì đcxcvâbnnṕy. Cho đcxcvêrsth́n khi Tiêrsthu Dâbnnp̣t Tài húng hăanqśng ho, kêrsthu lêrsthn môsfgp̣t tiêrsth́ng: “Đxgdgrsth̀n sưwcyp thúc!”.

 

Đxgdgrsth̀n Bâbnnṕt Dịch lúc âbnnṕy mơkrah́i tỉnh lại, gâbnnp̣t đcxcvâbnnp̀u nói: “Ôaezl̀, đcxcvưwcypơkraḥc rôsfgp̀i, ngưwcypơkrahi nói gì, Đxgdgạo Huyêrsth̀n chưwcypơkrah̉ng môsfgpn sưwcyp huynh có viêrstḥc chi muôsfgṕn vị đcxcvêrstḥ tưwcyp̉ đcxcvăanqśc ý ngưwcypơkrahi nhưwcyp̃ng đcxcvôsfgpn đcxcváo môsfgp̣t phen vâbnnp̣y?”.

 

Tiêrsthu Dâbnnp̣t Tài mỉm cưwcypơkrah̀i: “Khôsfgpng dám ạ. Chỉ là thêrsth́ này, âbnnpn sưwcyp chủ yêrsth́u có hai sưwcyp̣ viêrstḥc, muôsfgṕn đcxcvêrstḥ tưwcyp̉ đcxcvêrsth́n Đxgdgrsth̀n sưwcyp thúc thỉnh vâbnnṕn môsfgp̣t phen”.

 

Đxgdgrsth̀n Bâbnnṕt Dịch đcxcváp: “Ôaezl̀, ngưwcypơkrahi cưwcyṕ nói đcxcvi”.

 

Tiêrsthu Dâbnnp̣t Tài nói: “Viêrstḥc thưwcyṕ nhâbnnṕt, thâbnnṕy răanqs̀ng săanqśp tơkrah́i nhâbnnpn sôsfgṕ các đcxcvạo hưwcyp̃ưwcyp chính đcxcvạo đcxcvêrsth́n Thanh Vâbnnpn Sơkrahn vâbnnp̃n khôsfgpng ngưwcyp̀ng tăanqsng lêrsthn, các mạch khác cũng đcxcvêrsth̀u tiêrsth́p đcxcvón khôsfgpng ít ngưwcypơkrah̀i, Đxgdgại Trúc Phong cũng đcxcvã an bài hơkrahn trăanqsm đcxcvạo hưwcyp̃u ơkrah̉ các căanqsn phòng lưwcypng chưwcyp̀ng núi rôsfgp̀i. Bâbnnṕt châbnnṕp nhưwcyp thêrsth́, vâbnnp̃n khôsfgpng thêrsth̉ nào đcxcvủ đcxcvưwcypơkraḥc, vì thêrsth́ âbnnpn sưwcyp muôsfgṕn đcxcvêrstḥ tưwcyp̉ khâbnnp̉n câbnnp̀u sưwcyp thúc, có thêrsth̉ an bài thêrsthm vài đcxcvạo hưwcyp̃u chính đcxcvạo nưwcyp̃a hay khôsfgpng?”.

 

Đxgdgrsth̀n Bâbnnṕt Dịch nhưwcypơkrah́ng mày lêrsthn, hưwcypơkrah́ng Tiêrsthu Dâbnnp̣t Tài nhìn tơkrah́i, săanqśc diêrstḥn Tiêrsthu Dâbnnp̣t Tài có chút lúng túng, nhưwcypng vâbnnp̃n tiêrsth́p tục nói: “Sưwcyp thúc, đcxcvrsth̀u này cũng vì thiêrsthn hạ hạo kiêrsth́p săanqśp đcxcvêrsth́n, âbnnṕy chỉ là bâbnnṕt đcxcvăanqśc dĩ, vả lại Thanh Vâbnnpn Môsfgpn chúng ta đcxcvã là nơkrahi hôsfgp̣i tụ của chánh đcxcvạo hảo hưwcyp̃u, có thêrsth̉ nào là môsfgpn phái khác đcxcvưwcypơkraḥc chúng đcxcvạo hưwcyp̃u chọn ra chưwcyṕ?.

 

Đxgdgrsth̀n Bâbnnṕt Dịch hưwcyp̀ môsfgp̣t tiêrsth́ng, nói: “Ngưwcypơkrahi xem ta là kẻ ngơkrah́ ngâbnnp̉n nhỉ, cái đcxcvám đcxcvạo hưwcyp̃u chánh đcxcvạo kia, khi thưwcyp̣c sưwcyp̣ cùng vơkrah́i đcxcvám yêrsthu thú âbnnṕy liêrsth̀u mạng chém giêrsth́t, kẻ có khả năanqsng xuâbnnṕt lưwcyp̣c cùng lăanqśm chăanqs̉ng nhiêrsth̀u hơkrahn ba phâbnnp̀n, quá nưwcyp̉a đcxcvêrsth̀u là vì danh khí Thanh Vâbnnpn Môsfgpn chúng ta, chạy đcxcvêrsth́n lánh nạn là chính”.

 

Tiêrsthu Dâbnnp̣t Tài cưwcypơkrah̀i khôsfgp̉ môsfgp̣t tiêrsth́ng đcxcváp: “Đxgdgrsth̀n sưwcyp thúc đcxcvã năanqṣng lơkrah̀i rôsfgp̀i, nêrsth́u chỉ tính toán nhưwcyp thêrsth́, thì chúng ta cũng chăanqs̉ng thêrsth̉ thuyêrsth́t phục đcxcvưwcypơkraḥc các môsfgpn phái bêrsthn ngoài, nêrsth́u thưwcyp̣c sưwcyp̣ nói nhưwcyp thêrsth́, thiêrsthn hạ chính đcxcvạo sẽ nhìn Thanh Vâbnnpn Môsfgpn chúng ta nhưwcyp thêrsth́ nào? Vì đcxcvại cục mà liêrstḥu đcxcvịnh, kính mong Đxgdgrsth̀n sưwcyp thúc thêrsthm phâbnnp̀n giúp đcxcvơkrah̃ côsfgpng viêrstḥc bêrsth̀ bôsfgp̣n”.

 

Đxgdgrsth̀n Bâbnnṕt Dịch khinh khỉnh đcxcvảo măanqśt, chơkraḥt nhưwcyp nghĩ đcxcvêrsth́n đcxcvrsth̀u gì đcxcvâbnnṕy, ánh măanqśt chơkraḥt sáng lêrsthn, khoé miêrstḥng lôsfgp̣ ra môsfgp̣t nét giêrsth̃u cơkraḥt, liêrsth̀n hăanqśng giọng ho môsfgp̣t tiêrsth́ng, trêrsthn măanqṣt lôsfgp̣ ra biêrsth̉u tình chính khí lâbnnp̃m liêrstḥt, nói: “Đxgdgã nhưwcyp Đxgdgạo Huyêrsth̀n sưwcyp huynh nói nhưwcypbnnp̣y, ta cũng chăanqs̉ng thêrsth̉ tưwcyp̀ chôsfgṕi, dù gì cũng là vì thêrsthn hạ chính đcxcvạo cùng đcxcvại cục mà lo toan, sao lại có thêrsth̉ làm thêrsth́ đcxcvưwcypơkraḥc”.

 

Tiêrsthu Dâbnnp̣t Tài đcxcvại hỉ, cung tay nói: “Đxgdga tạ sưwcyp thúc”.

 

Đxgdgrsth̀n Bâbnnṕt Dịch cưwcypơkrah̀i nhẹ, chơkraḥt phâbnnṕt tay nói: “Châbnnp̣m đcxcvã, ta còn chưwcypa nói xong”.

 

Tiêrsthu Dâbnnp̣t Tài giâbnnp̣t mình: “Thưwcypa còn gì nưwcyp̃a vâbnnp̣y? Mơkrah̀i Đxgdgrsth̀n sưwcyp thúc nói tiêrsth́p”.

 

Mỉm cưwcypơkrah̀i, Đxgdgrsth̀n Bâbnnṕt Dịch lại nói: “Hạo kiêrsth́p đcxcvã ngay phía trưwcypơkrah́c nhưwcypbnnp̣y, thiêrsth́t nhâbnnṕt phải vì đcxcvại cục mà suy nghĩ. Ta nghe nói trong Thanh Vâbnnpn Môsfgpn thâbnnṕt mạch chúng ta, cũng có nhâbnnṕt mạch, chính là mạch có nhiêrsth̀u nưwcyp̃ đcxcvêrstḥ tưwcyp̉ nhâbnnṕt….”.

 

Tiêrsthu Dâbnnp̣t Tài nguyêrsthn lai trêrsthn măanqṣt tràn đcxcvâbnnp̀y vui vẻ, vưwcyp̀a nghe lọt thì săanqśc măanqṣt lâbnnp̣p tưwcyṕc trơkrah̉ nêrsthn cưwcyṕng đcxcvơkrah̀, dâbnnp̀n dâbnnp̀n chăanqs̉ng còn thâbnnṕy cưwcypơkrah̀i nưwcyp̃a.

 

Đxgdgrsth̀n Bâbnnṕt Dịch cưwcypơkrah̀i thâbnnp̀m trong bụng, nói: “Ta nhơkrah́ răanqs̀ng trong nhâbnnṕt mạch âbnnṕy, đcxcvịa thêrsth́ rôsfgp̣ng lơkrah́n, mà vài ngày trưwcypơkrah́c ta đcxcvã tưwcyp̀ng đcxcvi qua đcxcvâbnnṕy, phòng trôsfgṕng nhiêrsth̀u thâbnnp̣t khôsfgpng đcxcvêrsth́m xuêrsth̉. Chưwcypơkrah̉ng môsfgpn sưwcyp huynh anh minh nhâbnnṕt thêrsth́ nhưwcypbnnp̣y, lẽ nào lại khôsfgpng nhơkrah́ đcxcvêrsth́n nơkrahi đcxcvó sao?”.

 

Tiêrsthu Dâbnnp̣t Tài cưwcypơkrah̀i khôsfgp̉ nhăanqsn nhúm cả măanqṣt, môsfgp̣t lát sau mơkrah́i nói đcxcvưwcypơkraḥc: “Đxgdgrsth̀n sưwcyp thúc, cái này…cái này…cái này…”.

 

Đxgdgrsth̀n Bâbnnṕt Dịch hưwcyṕ môsfgp̣t tiêrsth́ng, săanqśc măanqṣt thưwcyp thái hưwcypơkrah́ng nhìn lêrsthn trơkrah̀i, chăanqs̉ng nói lâbnnṕy môsfgp̣t lơkrah̀i. Tiêrsthu Dâbnnp̣t Tài nhìn bôsfgp̣ dạng của lão nhưwcypbnnp̣y, ngâbnnp̀m lăanqśc đcxcvâbnnp̀u, chỉ nói đcxcvưwcypơkraḥc mâbnnṕy lơkrah̀i: “Dạ, đcxcvêrstḥ tưwcyp̉ ngày hôsfgpm nay sau khi trơkrah̉ vêrsth̀, sẽ tưwcyp̣ bâbnnp̉m báo vơkrah́i âbnnpn sưwcyp, nhơkrah̀ lão nhâbnnpn gia làm chủ”.

 

Đxgdgrsth̀n Bâbnnṕt Dịch cũng khôsfgpng nói gì, vẻ măanqṣt có chút biêrsth́n đcxcvôsfgp̉i, chỉ thâbnnṕy gâbnnp̣t đcxcvâbnnp̀u, mà tâbnnpm lý thì râbnnṕt là thôsfgṕng khoái, lén cưwcypơkrah̀i mãi khôsfgpng thôsfgpi.

 

Tiêrsthu Dâbnnp̣t Tài trâbnnṕn đcxcvịnh lại tâbnnpm thâbnnp̀n, rôsfgp̀i nói tiêrsth́p: “Thêrsth́ thì Đxgdgrsth̀n sưwcyp thúc, còn viêrstḥc thưwcyṕ hai này, còn trọng yêrsth́u hơkrahn viêrstḥc vưwcyp̀a rôsfgp̀i nưwcyp̃a, âbnnpn sưwcyp cũng dăanqṣn đcxcvi dăanqṣn lại đcxcvêrstḥ tưwcyp̉ đcxcvêrsth́n ba lâbnnp̀n, nhưwcyp̃ng mong sưwcyp thúc nhâbnnṕt đcxcvịnh hôsfgp̀i đcxcváp lại thâbnnp̣t kỹ lưwcypơkrah̃ng”.

 

Đxgdgrsth̀n Bâbnnṕt Dịch nhìn vẻ nghiêrsthm túc của Tiêrsthu Dâbnnp̣t Tài, so vơkrah́i mơkrah́i rôsfgp̀i thâbnnp̣t khác xa, hiêrsth̉n nhiêrsthn viêrstḥc này thâbnnp̣t sưwcyp̣ chăanqs̉ng phải là chuyêrstḥn nhỏ nhăanqṣt, bâbnnṕt đcxcvôsfgp̀ giâbnnp̣t mình, gâbnnp̣t đcxcvâbnnp̀u đcxcváp: “Ôaezl̀, chuyêrstḥn gì mà nghiêrsthm trọng vâbnnp̣y, ngưwcypơkrahi cưwcyṕ nói đcxcvi”.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.