Tru Tiên

Chương 121 : Truy Tung

    trước sau   
   

Phâilix̀n Hưoyseơqufcng Côjwgóc.

Thiêeitxn Hưoyseơqufcng Cưoyse.

Đqufcâilixy là nơqufci tĩnh lăczyp̣ng xa khuâilix́t nhâilix́t của Phâilix̀n Hưoyseơqufcng Côjwgóc, xâilixy sát vào mạch núi. Ba măczyp̣t vâilixy quanh bơqufc̉i tưoyseơqufc̀ng cao, chỉ có chính môjwgon khép hơqufc̀, khiêeitx́n ngưoyseơqufc̀i ngoài khôjwgong nhìn rõ đzwrsưoyseơqufc̣c tình hình bêeitxn trong.

Cho dù mâilix́y ngày nay trong Phâilix̀n Hưoyseơqufcng Côjwgóc đzwrsã phát sinh nhưoysẽng biêeitx́n đzwrsôjwgọng lơqufćn nhưoyseilix̣y, nhưoyseng quanh khu vưoysẹc này vâilix̃n khôjwgong có bóng dáng đzwrsêeitx̣ tưoysẻ nào đzwrsi lại. Bơqufc̉i vì đzwrsâilixy chính là nơqufci ơqufc̉ của Phâilix̀n Hưoyseơqufcng Côjwgóc Côjwgóc chủ Vâilixn Dịch Cưoyseơqufcng, cũng là nơqufci bêeitx́ quan của ôjwgong ta.

oysè khi Vâilixn Dịch Cưoyseơqufcng băczyṕt đzwrsâilix̀u bêeitx́ quan, nơqufci đzwrsâilixy trơqufc̉ thành câilix́m đzwrsịa vơqufći tâilix́t cả mọi đzwrsêeitx̣ tưoysẻ của Phâilix̀n Hưoyseơqufcng Côjwgóc, tâilix́t nhiêeitxn trưoysè nhưoysẽng ngưoyseơqufc̀i canh gác bêeitxn ngoài. Đqufcôjwgói vơqufći Thiêeitxn Hưoyseơqufcng Cưoyse, ngoài Thưoyseơqufc̣ng Quan Sách xưoysea nay vâilix̃n đzwrsưoyseơqufc̣c Vâilixn Dịch Cưoyseơqufcng tin câilix̉n và trọng thị, thì chỉ có đzwrsêeitx̣ tưoysẻ châilixn truyêeitx̀n của Vâilixn Dịch Cưoyseơqufcng là Lý Tuâilixn mơqufći có thêeitx̉ ra vào khu này đzwrsêeitx̉ diêeitx̣n kiêeitx́n âilixn sưoyse. Còn nhưoysẽng ngưoyseơqufc̀i khác, kêeitx̉ cả bâilix̣c trưoyseơqufc̉ng lão nhưoyseoysẽ Thuâilix̣n, cũng bị câilix́m chỉ lai vãng.


Thâilix̣m chí trong tình trạng Huyêeitx̀n Hoả Đqufcàn bị ngưoyseơqufc̀i ta tiêeitx̀m nhâilix̣p, phóng thích Cưoysẻu Vĩ Thiêeitxn Hôjwgò vôjwgón bị trâilix́n áp suôjwgót ba trăczypm năczypm, rôjwgòi Huyêeitx̀n Hoả Giám, trâilix́n côjwgóc chi bảo truyêeitx̀n thuyêeitx́t của Phâilix̀n Hưoyseơqufcng Côjwgóc có khả năczypng xuâilix́t hiêeitx̣n, Vâilixn Dịch Cưoyseơqufcng vâilix̃n khôjwgong hêeitx̀ xuâilix́t quan, chỉ thôjwgong qua Thưoyseơqufc̣ng Quan Sách đzwrsêeitx̉ chủ trì đzwrsại cuôjwgọc.

Ôimsxng ta ơqufc̉ trong tiêeitx̉u viêeitx̣n đzwrsó, rôjwgót cục là bêeitx́ cái quan gì?

Nghi vâilix́n này, thỉnh thoảng vâilix̃n thoáng qua suy nghĩ của râilix́t nhiêeitx̀u đzwrsêeitx̣ tưoysẻ Phâilix̀n Hưoyseơqufcng Côjwgóc.

***

czyṕc trơqufc̀i dâilix̀n sáng lêeitxn, buôjwgỏi sơqufćm tinh mơqufc khôjwgong khí hơqufci âilix̉m ưoyseơqufćt, Thưoyseơqufc̣ng Quan Sách nhè nhẹ đzwrsâilix̉y cánh cưoysẻa bưoyseơqufćc vào trong, sau đzwrsó khép cưoysẻa lại.

Trưoyseơqufćc măczyṕt ôjwgong ta, hiêeitx̣n lêeitxn toà tiêeitx̉u viêeitx̣n đzwrsã quen thuôjwgọc tưoysè lâilixu. Mâilix́y câilixy bôjwgò đzwrsêeitx̀ trong gió ban mai cành lay khe khẽ, môjwgọt con đzwrsưoyseơqufc̀ng nhỏ, xung quanh toàn là cỏ xanh mơqufcn man. Ngoài ra, khôjwgong còn vâilix̣t gì khác.

Nhâilixn vâilix̣t đzwrsưoyséng đzwrsâilix̀u của môjwgọt trong tam đzwrsại chính đzwrsạo cưoysẹ phái trong thiêeitxn hạ, nơqufci ơqufc̉ lại đzwrsơqufcn sơqufc giản dị đzwrsêeitx́n mưoyséc này.

Cuôjwgói con đzwrsưoyseơqufc̀ng nhỏ có môjwgọt gian nhà hai chái ngói trăczyṕng tưoyseơqufc̀ng xám, dưoysẹa vào vách núi, cưoysẻa làm băczyp̀ng gôjwgõ câilixy ngôjwgo đzwrsôjwgòng sơqufcn màu tím, đzwrsang khép hơqufc̀.

Thưoyseơqufc̣ng Quan Sách bưoyseơqufćc tơqufći, đzwrsâilix̉y cưoysẻa ra, rôjwgòi đzwrsóng lại.

Xung quanh bôjwgõng lăczyp̣ng nhưoysequfc̀, tưoysẹa hôjwgò mọi nhiêeitx̃u loạn của trâilix̀n thêeitx́ sau đzwrsôjwgọng tác đzwrsó của ôjwgong ta, đzwrsêeitx̀u bị chăczyp̣n lại ngoài gian nhà nhỏ.

Trong nhà, khôjwgong có môjwgọt ai, chỉ đzwrsăczyp̣t mâilix́y vâilix̣t dụng giản đzwrsơqufcn. Trêeitxn trà kỷ, dưoyseơqufc̀ng nhưoyseilix̃n còn môjwgọt lơqufćp bụi xám mỏng.

Thưoyseơqufc̣ng Quan Sách đzwrsịnh thâilix̀n, đzwrsi ngang qua gian phòng, đzwrsêeitx́n bêeitxn môjwgọt cái tủ, rút ngăczypn kéo bêeitxn trái ra, đzwrsưoysea tay vào tưoysẹa hôjwgò đzwrsang chuyêeitx̉n đzwrsôjwgọng môjwgọt cái gì, giâilixy lát sau, thanh âilixm trâilix̀m trâilix̀m tưoysè đzwrsăczyp̀ng sau lưoyseng ôjwgong ta vang lêeitxn.

Cả bưoyséc tưoyseơqufc̀ng, tưoysè tưoysè dịch sang trái, đzwrsêeitx̉ lôjwgọ môjwgọt khôjwgói vách núi nham thạch kiêeitxn côjwgó, ơqufc̉ giưoysẽa mơqufc̉ ra môjwgọt con đzwrsưoyseơqufc̀ng nhỏ chỉ lọt môjwgọt ngưoyseơqufc̀i đzwrsi.


Thưoyseơqufc̣ng Quan Sách khôjwgong do dưoysẹ, bưoyseơqufćc ngay vào bêeitxn trong. Thâilixn hình ôjwgong ta khuâilix́t dâilix̀n giưoysẽa bóng tôjwgói. Cánh cưoysẻa liêeitx̀n tưoysè tưoysè khép lại, khôjwgong thâilix́y còn môjwgọt chút vêeitx́t tích nào.

Trêeitxn con đzwrsưoyseơqufc̀ng ngâilix̀m, cưoysé vài đzwrsoạn lại khảm môjwgọt viêeitxn đzwrsá to băczyp̀ng trưoyséng ngôjwgõng phát ra nhưoysẽng tia lóng lánh, dùng đzwrsêeitx̉ chiêeitx́u sáng. Đqufci lại khôjwgong có cảm giác ngôjwgọt ngạt gì cả, tưoysẹ nhiêeitxn là ơqufc̉ đzwrsâilixy còn có môjwgọt kêeitxnh thôjwgong gió khác.

Con đzwrsưoyseơqufc̀ng khôjwgong dài, Thưoyseơqufc̣ng Quan Sách mau chóng đzwrsi đzwrsêeitx́n tâilix̣n cuôjwgói, nơqufci có môjwgọt thạch thâilix́t cũng rôjwgọng cơqufc̃ gian nhà bêeitxn ngoài. Trong thạch thâilix́t khôjwgong trâilix̀n thiêeitx́t gì, chỉ có môjwgọt tâilix́m bình phong ngăczypn ngang ơqufc̉ giưoysẽa, chăczyṕn mâilix́t tâilix̀m nhìn của ôjwgong ta.

Đqufcôjwgọt nhiêeitxn, tưoysè sau tâilix́m bình phong, truyêeitx̀n ra môjwgọt giọng nói hêeitx́t sưoyséc già nua: "Là Thưoyseơqufc̣ng Quan sưoyse đzwrsêeitx̣ phải khôjwgong?"

Thưoyseơqufc̣ng Quan Sách tiêeitx́n lêeitxn hai bưoyseơqufćc, đzwrsêeitx́n chôjwgõ chỉ còn cách tâilix́m bình phong chưoysèng bôjwgón năczypm bôjwgọ thì dưoysèng lại, cung kính thưoysea: "Vâilixng sưoyse huynh, sưoyséc khoẻ huynh vâilix̃n tôjwgót chưoysé ạ?"

Giọng nói đzwrsó xem ra chính là của Vâilixn Dịch Cuơqufcng - Côjwgóc chủ Phâilix̀n Hưoyseơqufcng Côjwgóc danh châilix́n thiêeitxn hạ. Chỉ khôjwgong biêeitx́t tại sao, đzwrsại nhâilixn vâilix̣t trong chính đzwrsạo năczypm xưoysea tưoysèng têeitx̀ danh vơqufći Đqufcạo Huyêeitx̀n Châilixn Nhâilixn của Thanh Vâilixn Môjwgon, Phôjwgỏ Hoăczyp̀ng Đqufcại Sưoyse của Thiêeitxn Âjksnm Tưoysẹ, lúc này nghe giọng lại giôjwgóng nhưoysejwgọt lão đzwrsâilix̀u săczyṕp chêeitx́t, tinh khí cạn kiêeitx̣t, trung khí bâilix́t túc nhưoyseilix̣y.

Chỉ nghe thâilix́y Vâilixn Dịch Cưoyseơqufcng cưoyseơqufc̀i khe khẽ, rôjwgòi lạnh nhạt bảo: "Sưoyséc khoẻ của ta ưoyse? Có thêeitx̉ tôjwgót lêeitxn đzwrsưoyseơqufc̣c sao, cưoysé thêeitx́ này thôjwgoi, tưoysè tưoysè đzwrsơqufc̣i cái chêeitx́t đzwrsêeitx́n!"

Thưoyseơqufc̣ng Quan Sách nét măczyp̣t chơqufc̣t đzwrsôjwgọng, biêeitx̉u tình hêeitx́t sưoyséc phưoyséc tạp, toan mơqufc̉ miêeitx̣ng nói gì đzwrsó, nhưoyseng bị giọng nói hưoysẽu khí vôjwgooysẹc của Vâilixn Dịch Cưoyseơqufcng chăczyp̣n lại: "Sưoysẹ viêeitx̣c thêeitx́ nào rôjwgòi?"

Thưoyseơqufc̣ng Quan Sách trâilix̀m ngâilixm giâilixy lát, rôjwgòi trả lơqufc̀i: "Đqufcại khái là cũng đzwrsã tra xét đzwrsưoyseơqufc̣c, cái đzwrsêeitxm xảy ra chuyêeitx̣n kích đzwrsôjwgọng bọn Ngưoyse nhâilixn, là do Kim Bình Nhi của Hơqufc̣p Hoan Phái bêeitxn Ma giáo, chăczyṕc vì môjwgói hâilix̣n môjwgon hạ Hơqufc̣p Hoan Phái bị Ngưoyse nhâilixn sát hại trong Tưoysẻ Trạch, nêeitxn ả mơqufći thăczyp̉ng tay báo phục."

ilixn Dịch Cưoyseơqufcng đzwrsăczyp̀ng sau tâilix́m bình phong lăczyp̣ng lẽ môjwgọt lát, giọng nói chơqufc̣t trâilix̀m xuôjwgóng: "Vâilix̣y đzwrsôjwgói vơqufći đzwrsại sưoysẹ chúng ta âilixm thâilix̀m trù hoạch, ả đzwrsã phát giác ra chưoysea?"

Thưoyseơqufc̣ng Quan Sách hơqufci sưoysẽng ngưoyseơqufc̀i, chỉ trong khoảnh khăczyṕc, ôjwgong ta cảm thâilix́y sao thanh âilixm đzwrsăczyp̀ng sau tâilix́m bình phong chơqufc̣t đzwrsâilix̀y vẻ uy nghiêeitxm.

"Theo đzwrsêeitx̣ thâilix́y, thì vâilix̃n chưoysea!"

"Vâilix̣y thì tôjwgót," Vâilixn Dịch Cưoyseơqufcng rõ ràng thơqufc̉ ra môjwgọt hơqufci: "Nêeitx́u khôjwgong thì sưoysẹ tình đzwrsã bị tiêeitx́t lôjwgọ rôjwgòi, tâilixm huyêeitx́t bao nhiêeitxu năczypm, khó tránh khỏi côjwgong viêeitx̣c dang dơqufc̉ khôjwgong thành."


Thưoyseơqufc̣ng Quan Sách gâilix̣t gâilix̣t đzwrsâilix̀u: "Xin sưoyse huynh yêeitxn tâilixm!"

ilixn Dịch Cưoyseơqufcng dưoysèng môjwgọt lát: "Kẻ đzwrsôjwgọt nhâilix̣p Huyêeitx̀n Hoả Đqufcàn thả yêeitxu nghiêeitx̣t Cưoysẻu Vĩ Thiêeitxn Hôjwgò, đzwrsã tra xét đzwrsưoyseơqufc̣c chưoysea?"

Thưoyseơqufc̣ng Quan Sách nói: "Đqufcêeitxm hôjwgom qua Lý Tuâilixn sưoyse đzwrseitx̣t và Kha Nhưoysejwgói ơqufc̉ vùng phụ câilix̣n Thiêeitxn Thuỷ Trại truy đzwrsjwgỏi Kim Bình Nhi. Sáng nay y trơqufc̉ vêeitx̀ báo, Quỷ Lêeitx̣ của Quỷ Vưoyseơqufcng Tôjwgong bêeitxn Ma giáo đzwrsã xuâilix́t hiêeitx̣n ơqufc̉ đzwrsó, xuâilix́t thủ ám toán, dâilix̃n đzwrsêeitx́n viêeitx̣c Kha Nhưoysejwgói bị giêeitx́t chêeitx́t. Cũng may đzwrsêeitxm qua Lục Tuyêeitx́t Kỳ của Thanh Vâilixn Môjwgon đzwrsêeitx́n Nam Cưoyseơqufcng, trêeitxn đzwrsưoyseơqufc̀ng ghé qua đzwrsâilixy thay măczyp̣t Đqufcạo Huyêeitx̀n Châilixn Nhâilixn hỏi thăczypm sưoyse huynh, ra tay tưoyseơqufcng trơqufc̣, mơqufći giúp y thoát khỏi sưoysẹ giáp côjwgong của hai yêeitxu nhâilixn".

"Quỷ Lêeitx̣?" Giọng Vâilixn Dịch Cưoyseơqufcng có vẻ trù trưoysè: "Có phải là Trưoyseơqufcng Tiêeitx̉u Phàm mưoyseơqufc̀i năczypm trưoyseơqufćc phản xuâilix́t khỏi Thanh Vâilixn?"

Thưoyseơqufc̣ng Quan Sách gâilix̣t đzwrsâilix̀u: "Chính là kẻ đzwrsó! Trâilix̣n chiêeitx́n trêeitxn Thanh Vâilixn Môjwgon năczypm âilix́y oanh đzwrsôjwgọng thiêeitxn hạ, Trưoyseơqufcng Tiêeitx̉u Phàm phản xuâilix́t sưoysejwgon, trong mưoyseơqufc̀i năczypm ngăczyṕn ngủi đzwrsạo hạnh đzwrsôjwgọt nhiêeitxn tăczypng tiêeitx́n, ngày nay đzwrsã là đzwrsêeitx̣ nhâilix́t đzwrsại tưoyseơqufćng dưoyseơqufći tay Quỷ Vưoyseơqufcng."

ilixn Dịch Cưoyseơqufcng hưoysè môjwgọt tiêeitx́ng: "Lão già Đqufcạo Huyêeitx̀n tuôjwgỏi cao, đzwrsâilix̀u óc lại đzwrsâilixm ra hôjwgò đzwrsôjwgò, có môjwgọt nhâilixn tài nhưoyse thêeitx́ mà khôjwgong biêeitx́t dùng."

Thưoyseơqufc̣ng Quan Sách cưoyseơqufc̀i cưoyseơqufc̀i, rôjwgòi nói: "Lý Tuâilixn sưoyse đzwrseitx̣t quay vêeitx̀ báo, y nghi ngưoyseơqufc̀i đzwrsôjwgọt nhâilix̣p vào làm loạn trong Huyêeitx̀n Hoả Đqufcàn đzwrsêeitxm hôjwgom đzwrsó chính là Quỷ Lêeitx̣. Nhưoyseng đzwrsêeitx̉ cưoyséu đzwrsưoyseơqufc̣c Cưoysẻu Vĩ Thiêeitxn Hôjwgò, nêeitx́u khôjwgong có thâilix̀n chú mâilix̣t truyêeitx̀n của Phâilix̀n Hưoyseơqufcng Côjwgóc chúng ta, thì phải dùng Huyêeitx̀n Hoả Giám đzwrsã tinh luyêeitx̣n giưoysẽa vạn hoả mơqufći giải khai đzwrsưoyseơqufc̣c môjwgói hàn luyêeitx̣n của lưoysẻa đzwrsen. Theo Lý Tuâilixn, có thêeitx̉ Huyêeitx̀n Hoả Giám đzwrsang năczyp̀m trong tay Quỷ Lêeitx̣."

ilixn Dịch Cưoyseơqufcng trâilix̀m măczyp̣c môjwgọt lát, rôjwgòi chơqufc̣t hỏi: "Theo đzwrsêeitx̣ thì sao?"

Thưoyseơqufc̣ng Quan Sách nhìn qua tâilix́m bình phong, nét măczyp̣t thay đzwrsôjwgỏi, giâilixy lát sau cung kính trả lơqufc̀i: "Đqufcêeitx̣ cũng cho răczyp̀ng râilix́t có khả năczypng âilix́y."

Thanh âilixm của Vâilixn Dịch Cưoyseơqufcng, tưoysè sau tâilix́m bình phong xa xôjwgoi truyêeitx̀n lại: "Năczypm đzwrsó khi ta và Đqufcạo Huyêeitx̀n lão đzwrsạo găczyp̣p măczyp̣t, lão tưoysẹ kiêeitxu danh môjwgon chính phái, xưoysea nay vâilix̃n giưoysẽ ý niêeitx̣m thà bỏ sót chưoysé khôjwgong giêeitx́t nhâilix̀m, đzwrsôjwgòng thơqufc̀i vâilix̃n lâilix́y cái ý này khoa trưoyseơqufcng vơqufći ta, đzwrsêeitx̣ còn nhơqufć khôjwgong?"

Thưoyseơqufc̣ng Quan Sách ngâilixy ngưoyseơqufc̀i, khôjwgong biêeitx́t tại sao Vâilixn Dịch Cưoyseơqufcng tưoysẹ nhiêeitxn lại nhăczyṕc đzwrsêeitx́n môjwgọt chuyêeitx̣n đzwrsã xa xưoysea nhưoyse thêeitx́, nhưoyseng cũng đzwrsành gâilix̣t đzwrsâilix̀u nói: "Khôjwgong sai, lúc đzwrsó đzwrsêeitx̣ ơqufc̉ bêeitxn cạnh sưoyse huynh, nhơqufć râilix́t rõ ràng, Đqufcạo Huyêeitx̀n Châilixn Nhâilixn quả thưoysẹc đzwrsã nói vâilix̣y."

ilixn Dịch Cưoyseơqufcng cưoyseơqufc̀i nhạt: "Nhưoyseng ta xem ra mưoyseơqufc̀i năczypm trưoyseơqufćc, trêeitxn đzwrsỉnh Thôjwgong Thiêeitxn núi Thanh Vâilixn, khi lão dùng Tru Tiêeitxn Côjwgỏ Kiêeitx́m bôjwgỏ xuôjwgóng têeitxn đzwrsêeitx̣ tưoysẻ têeitxn gọi Trưoyseơqufcng Tiêeitx̉u Phàm đzwrsó, thì là tâilixm tình gì? Chỉ e là sơqufćm đzwrsã quyêeitx́t thà giêeitx́t nhâilix̀m, chưoysé khôjwgong chịu bỏ sót rôjwgòi!"

Thưoyseơqufc̣ng Quan Sách lăczyp̣ng im khôjwgong nói.


ilixn Dịch Cưoyseơqufcng cưoyseơqufc̀i khe khẽ, rôjwgòi tiêeitx́p: "Đqufcêeitx̣ đzwrsi đzwrsi! Côjwgong viêeitx̣c vâilix̃n phải do đzwrsêeitx̣ chủ trì!"

Thưoyseơqufc̣ng Quan Sách do dưoysẹ môjwgọt lát, nhưoyseng vâilix̃n câilix́t tiêeitx́ng hỏi: "Thêeitx́ Quỷ Lêeitx̣..."

Giọng Vâilixn Dịch Cưoyseơqufcng tưoysè sau tâilix́m bình phong văczyp̉ng ra rõ môjwgòn môjwgọt. "Thà giêeitx́t nhâilix̀m, quyêeitx́t khôjwgong bỏ sót!"

Thưoyseơqufc̣ng Quan Sách cơqufcczyp̣t giâilix̣t giâilix̣t, gâilix̣t đzwrsâilix̀u đzwrsáp: "Vâilixng." Đqufcoạn quay mình đzwrsi ra.

ilix́t nhanh, bóng Thưoyseơqufc̣ng Quan Sách tan biêeitx́n trong màn đzwrsêeitxm. Giâilixy lát sau tiêeitx́ng cơqufc quan trâilix̀m trâilix̀m vang lêeitxn, hiêeitx̀n nhiêeitxn là ôjwgong ta đzwrsã mơqufc̉ cái cưoysẻa ngâilix̀m đzwrsêeitx̉ bưoyseơqufćc ra.

Thạch thâilix́t yêeitxn tĩnh. Vâilixn Dịch Cưoyseơqufcng đzwrsôjwgọt nhiêeitxn bâilix̣t cưoyseơqufc̀i, tiêeitx́ng cưoyseơqufc̀i mang theo chút lạnh lẽo, lại nhưoyse có chút chêeitx́ giêeitx̃u: "Ngưoyseơqufci có cái ý tưoyseơqufc̉ng gì, đzwrsêeitx̀u trút sang mình Tuâilixn nhi, nói là y tưoysẹ nghĩ ra, ngưoyseơqufci cho răczyp̀ng ta khôjwgong biêeitx́t sao?

"Ha ha, ha ha..."

Tiêeitx́ng cưoyseơqufc̀i tang thưoyseơqufcng khôjwgo khôjwgóc, vang dôjwgọi va đzwrsâilix̣p trong thạch thâilix́t.

qufc̀i Thiêeitxn Hưoyseơqufcng Cưoyse, Thưoyseơqufc̣ng Quan Sách đzwrsi ra khỏi cánh côjwgỏng đzwrsó, khôjwgong biêeitx́t tại sao, tu vi nhưoyse thêeitx́, mà ôjwgong ta cũng bâilix́t giác thơqufc̉ phào môjwgọt cái.

Ôimsxng đzwrsịnh thâilix̀n, trâilix̀m ngâilixm giâilixy lát, rôjwgòi tiêeitx́n ra phía ngoài, đzwrsi qua nhưoysẽng lôjwgói rẽ môjwgọt cách quen thuôjwgọc, đzwrsêeitx́n trưoyseơqufćc môjwgọt đzwrseitx̣n đzwrsưoyseơqufc̀ng hùng vĩ, biêeitx̉n đzwrsêeitx̀ ba chưoysẽ: Sơqufcn Hà Đqufceitx̣n

Cái têeitxn này, găczyṕn vơqufći đzwrseitx̣n đzwrsưoyseơqufc̀ng hùng vĩ, quả thưoysẹc có vài phâilix̀n ngạo thêeitx́. Chăczyp̉ng biêeitx́t có phải là lúc đzwrsâilix̀u, khi tiêeitx̀n nhâilixn Phâilix̀n Hưoyseơqufcng Côjwgóc tạo ra toà đzwrseitx̣n đzwrsưoyseơqufc̀ng này đzwrsêeitx̉ tiêeitx́p khách, trong lòng cũng muôjwgón có môjwgọt ngày, Phâilix̀n Hưoyseơqufcng Côjwgóc sẽ quán tuyêeitx̣t thiêeitxn hạ khôjwgong.

Thưoyseơqufc̣ng Quan Sách vưoysèa nghĩ ngơqufc̣i, vưoysèa châilix̣m rãi đzwrsi vào.

Trong đzwrseitx̣n có nhiêeitx̀u ngưoyseơqufc̀i, ngoài đzwrsêeitx̣ tưoysẻ Phâilix̀n Hưoyseơqufcng Côjwgóc, khách nhâilixn chủ yêeitx́u là nhưoysẽng nhâilixn vâilix̣t chính đzwrsạo đzwrsêeitx́n thăczypm hỏi. Có chưoysèng mưoyseơqufc̀i mâilix́y ngưoyseơqufc̀i thuôjwgọc nhiêeitx̀u thưoysé bâilix̣c khác nhau, Lý Tuâilixn đzwrsang ngôjwgòi bôjwgòi tiêeitx́p bọn họ.


Theo đzwrsánh giá của Thưoyseơqufc̣ng Quan Sách, trong sôjwgó đzwrsó có hai ngưoyseơqufc̀i quan trọng nhâilix́t, và thưoysẹc têeitx́ thì cũng đzwrsang ngôjwgòi ơqufc̉ vị trí hàng đzwrsâilix̀u.

Lục Tuyêeitx́t Kỳ.

Pháp Tưoyseơqufćng.

Hai ngưoyseơqufc̀i này là đzwrsêeitx̣ tưoysẻ xuâilix́t săczyṕc của hai đzwrsại phái, ra măczyp̣t là đzwrsại diêeitx̣n cho cả danh môjwgon đzwrsưoyséng đzwrsăczyp̀ng sau, vì vâilix̣y tuôjwgỏi tác tuy khôjwgong băczyp̀ng nhưoysẽng lão nhâilixn khác, nhưoyseng thưoysé bâilix̣c toạ vị thì vâilix̃n ơqufc̉ hàng đzwrsâilix̀u.

Pháp Tưoyseơqufćng vâilix̃n măczyp̣c bôjwgọ tăczypng bào nguyêeitx̣t bạch, khuôjwgon măczyp̣t tưoyseơqufci tăczyṕn hiêeitx̀n hoà, đzwrsang nói chuyêeitx̣n tưoyseơqufci cưoyseơqufc̀i vơqufći Lý Tuâilixn, ưoyséng đzwrsôjwgói râilix́t hơqufc̣p. Lý Tuâilixn quen biêeitx́t Pháp Tưoyseơqufćng đzwrsã lâilixu, găczyp̣p măczyp̣t cũng thâilix́y mâilix́y phâilix̀n ưoysea thích, nói năczypng cũng vui vẻ, chỉ có đzwrseitx̀u trong lúc cưoyseơqufc̀i nói, ánh măczyṕt y lại thi thoảng liêeitx́c sang Lục Tuyêeitx́t Kỳ đzwrsang ngôjwgòi bêeitxn cạnh nhà sưoyse.

Thưoyseơqufc̣ng Quan Sách nhìn lưoyseơqufćt tình hình, lúc này mọi ngưoyseơqufc̀i đzwrsã trôjwgong thâilix́y ôjwgong ta bưoyseơqufćc vào đzwrseitx̣n đzwrsưoyseơqufc̀ng, ai nâilix́y đzwrsêeitx̀u đzwrsưoyséng dâilix̣y. Thưoyseơqufc̣ng Quan Sách mỉm cưoyseơqufc̀i đzwrsáp lại, đzwrsi đzwrsêeitx́n vị trí thưoyseơqufc̣ng toạ, mục quang bâilix́t giác đzwrsưoysea vêeitx̀ phía Pháp Tưoyseơqufćng và Lục Tuyêeitx́t Kỳ.

Hai ngưoyseơqufc̀i đzwrsôjwgòng hưoyseơqufćng vêeitx̀ ôjwgong ta hành lêeitx̃. Lục Tuyêeitx́t Kỳ vâilix̃n im lăczyp̣ng, Pháp Tưoyseơqufćng thì mỉm cưoyseơqufc̀i: "Nhiêeitx̀u năczypm khôjwgong găczyp̣p, Thưoyseơqufc̣ng Quan sưoyse thúc vâilix̃n mạnh giỏi nhưoyseoysea, thâilix̣t là hiêeitx́m có!"

Thưoyseơqufc̣ng Quan Sách lăczyṕc đzwrsâilix̀u phá lêeitxn cưoyseơqufc̀i: "Già rôjwgòi, già rôjwgòi, đzwrsã vôjwgo dụng rôjwgòi!" Nói đzwrsoạn đzwrsưoysea tay mơqufc̀i mọi ngưoyseơqufc̀i an toạ.

Lòng ôjwgong ta miêeitxn man nghĩ, nhiêeitx̀u năczypm nay, Pháp Tưoyseơqufćng thanh danh trong chính đzwrsạo nhưoyseczyp̣t trơqufc̀i giưoysẽa ngọ, ai nâilix́y đzwrsêeitx̀u nhâilix̣n đzwrsịnh y chính là ngưoyseơqufc̀i tiêeitx́p nhiêeitx̣m chủ trì Thiêeitxn Âjksnm Tưoysẹ đzwrsơqufc̀i sau, vì vâilix̣y lâilix̀n này y đzwrsại diêeitx̣n cho Phôjwgỏ Hoăczyp̀ng Đqufcại Sưoyse đzwrsêeitx́n, thâilix̣t khôjwgong ngoài dưoysẹ liêeitx̣u của mọi ngưoyseơqufc̀i. Nhưoyseng vêeitx̀ phía Thanh Vâilixn Môjwgon, tưoysẹa hôjwgò nghe nói đzwrsêeitx̣ tưoysẻ của chưoyseơqufc̉ng môjwgon chi chính Tiêeitxu Dâilix̣t Tài mơqufći là nhâilixn vâilix̣t trẻ tuôjwgỏi đzwrsưoyseơqufc̣c Đqufcạo Huyêeitx̀n Châilixn Nhâilixn xem trọng nhâilix́t. Đqufcưoyseơqufcng nhiêeitxn Lục Tuyêeitx́t Kỳ mâilix́y năczypm nay danh tiêeitx́ng cũng hêeitx́t sưoyséc rơqufc̃ ràng hiêeitx̉n hách, thêeitxm vào đzwrsó còn là tuyêeitx̣t thêeitx́ mỹ nhâilixn, là nguôjwgòn chuyêeitx̣n mà giơqufći tu đzwrsạo trong thiêeitxn hạ thưoyseơqufc̀ng say sưoysea nhăczyṕc tơqufći.

Thưoyseơqufc̣ng Quan Sách xoay chuyêeitx̉n ý nghĩ, âilixm thâilix̀m đzwrsoán Thanh Vâilixn Môjwgon phái Lục Tuyêeitx́t Kỳ đzwrsêeitx́n, chăczyṕc là có dụng ý khác, nhưoyseng nét măczyp̣t vâilix̃n tưoysẹ nhiêeitxn nhưoyse thưoyseơqufc̀ng, khôjwgong đzwrsêeitx̉ lôjwgọ vẻ gì, ôjwgong mỉm cưoyseơqufc̀i nói vơqufći mọi ngưoyseơqufc̀i: "Chưoyse vị, tại hạ Thưoyseơqufc̣ng Quan Sách, hêeitx́t sưoyséc cảm tạ chưoyse vị đzwrsôjwgòng đzwrsạo quan tâilixm bản côjwgóc, mâilix́y hôjwgom trưoyseơqufćc hoả sơqufcn bạo phát, quả thưoysẹc là sưoysẹ biêeitx́n đzwrsôjwgỏi bình thưoyseơqufc̀ng của trơqufc̀i đzwrsâilix́t, nhơqufc̀ phúc của các vị, bản côjwgóc khôjwgong bị tôjwgỏn hại gì!"

Pháp Tưoyseơqufćng mỉm cưoyseơqufc̀i: "A di đzwrsà Phâilix̣t, nhưoyseilix̣y thì tôjwgót quá rôjwgòi. Nhưoyseng nghe nói lâilix̀n này, Phâilix̀n Hưoyseơqufcng Côjwgóc Côjwgóc chủ Vâilixn Dịch Cưoyseơqufcng lão tiêeitx̀n bôjwgói hình nhưoyse có đzwrseitx̀u bâilix́t trăczyṕc, âilixn sưoyse Phôjwgỏ Hoăczyp̀ng Đqufcại Sưoyseoysea nay vâilix̃n có giao tình vơqufći Vâilixn lão tiêeitx̀n bôjwgói, nêeitxn sai tiêeitx̉u đzwrseitx̣t thay lão nhâilixn gia ngưoyseơqufc̀i đzwrsêeitx́n hỏi thăczypm."

Y nói vâilix̣y, cũng là nói hôjwgọ suy nghĩ của đzwrsại đzwrsa sôjwgó ngưoyseơqufc̀i đzwrsang có măczyp̣t ơqufc̉ đzwrsâilixy. Phâilix̀n Hưoyseơqufcng Côjwgóc hành vi côjwgỏ quái, đzwrsăczyp̣c biêeitx̣t là xảy ra chuyêeitx̣n lơqufćn nhưoyse thêeitx́ này, Côjwgóc chủ Vâilixn Dịch Cưoyseơqufcng vâilix̃n thủy chung khôjwgong lôjwgọ diêeitx̣n, quả thưoysẹc khiêeitx́n ngưoyseơqufc̀i ta lạ lùng.

Nhâilix́t thơqufc̀i mọi ngưoyseơqufc̀i nhao nhao phụ hoạ, đzwrsêeitx̀u hưoyseơqufćng ánh măczyṕt vêeitx̀ phía Thưoyseơqufc̣ng Quan Sách.

Thưoyseơqufc̣ng Quan Sách cưoyseơqufc̀i: "Kỳ thưoysẹc khôjwgong giâilix́u các vị, ta vưoysèa tưoysè Thiêeitxn Hưoyseơqufcng Cưoysequfci ơqufc̉ của Côjwgóc chủ lại đzwrsâilixy."

Nhưoysẽng tiêeitx́ng ôjwgò, à cùng lúc phát ra, vang lêeitxn hôjwgõn đzwrsôjwgọn, Thưoyseơqufc̣ng Quan Sách đzwrsơqufc̣i cho mọi ngưoyseơqufc̀i bình tĩnh trơqufc̉ lại, mơqufći đzwrsưoyséng dâilix̣y, cung tay, cưoyseơqufc̀i nói: "Ý tôjwgót quan hoài của các vị, ta đzwrsã bâilix̉m cáo chi tiêeitx́t vơqufći Côjwgóc chủ, Vâilixn Côjwgóc chủ trong lòng cảm kích vôjwgo cùng. Chỉ có đzwrseitx̀u Vâilixn sưoyse huynh quả thưoysẹc là đzwrsang đzwrsêeitx́n lúc bêeitx́ quan khâilix̉n yêeitx́u, khôjwgong tiêeitx̣n ra găczyp̣p khách, mong chưoyse vị bỏ qua cho chôjwgõ thâilix́t lêeitx̃!"

Nói đzwrsoạn, ôjwgong ôjwgom quyêeitx̀n mỉm cưoyseơqufc̀i, Lý Tuâilixn bêeitxn cạnh cũng đzwrsưoyséng dâilix̣y, cùng sưoyse thúc hành lêeitx̃ vơqufći mọi ngưoyseơqufc̀i.

Ai nâilix́y nhìn nhau. Môjwgọt lát sau, Pháp Tưoyseơqufćng đzwrsưoyséng dâilix̣y, nét măczyp̣t tủm tỉm: "Thưoyseơqufc̣ng Quan thí chủ đzwrsã nói nhưoyseilix̣y rôjwgòi, nghĩ chăczyṕc Vâilixn lão tiêeitx̀n bôjwgói nhâilix́t đzwrsịnh là vâilix̃n an khang, chúng ta cũng thâilix́y yêeitxn lòng. Lâilix̀n này quả thưoysẹc đzwrsêeitx́n làm phiêeitx̀n quá!"

Thưoyseơqufc̣ng Quan Sách và Lý Tuâilixn đzwrsôjwgòng nói: "Đqufcâilixu có, đzwrsâilixu có!"

Pháp Tưoyseơqufćng liêeitx́c nhìn Lục Tuyêeitx́t Kỳ, thâilix́y nàng hình dung vôjwgo cảm, vẻ nhưoyseczypng lạnh, nhâilix́t là săczyṕc măczyp̣t, trăczyṕng toát ra gâilix̀n nhưoyse trong suôjwgót, mơqufcjwgò có môjwgọt tia hơqufc̀ hưoysẽng.

Pháp Tưoyseơqufćng thâilix̀m cưoyseơqufc̀i khôjwgỏ, biêeitx́t Lục Tuyêeitx́t Kỳ bâilix́t kêeitx̉ thêeitx́ nào cũng khôjwgong bao giơqufc̀ chủ đzwrsôjwgọng băczyṕt chuyêeitx̣n, đzwrsành thay măczyp̣t nàng nói: "Vâilixn lão tiêeitx̀n bôjwgói thâilixn thêeitx̉ khang kiêeitx̣n, vâilix̣y thì tôjwgót quá rôjwgòi. Nhưoyseng Lý Tuâilixn sưoyse huynh vưoysèa kêeitx̉ lâilix̀n này hình nhưoyse có yêeitxu nhâilixn ma giáo nhâilixn lúc rôjwgói loạn đzwrsôjwgọt nhâilix̣p giơqufc̉ trò, chăczyp̉ng hay có chôjwgõ nào câilix̀n chúng ta tưoyseơqufcng trơqufc̣ khôjwgong?"

Thưoyseơqufc̣ng Quan Sách trâilix̀m ngâilixm môjwgọt lát: "Yêeitxu nhâilixn ma giáo nguỵ kêeitx́ đzwrsa đzwrsoan, thưoyseơqufc̀ng côjwgó ý đzwrsục nưoyseơqufćc béo cò, nhâilixn lúc thiêeitxn tai mà hạ thủ vơqufći bản côjwgóc, thưoysẹc râilix́t đzwrsáng hâilix̣n. Cũng may là chúng ta phòng thủ nghiêeitxm mâilix̣t, đzwrsã trục xuâilix́t đzwrsưoyseơqufc̣c chúng đzwrsi, tuy nói là chuyêeitx̣n này khôjwgong thêeitx̉ đzwrsêeitx̉ yêeitxn, nhưoyseng nhâilix́t thơqufc̀i tìm chưoysea ra nơqufci chôjwgón của bọn chúng. Phâilix̀n Hưoyseơqufcng Côjwgóc đzwrsã phái nhiêeitx̀u đzwrsêeitx̣ tưoysẻ đzwrsi, cho đzwrsêeitx́n hôjwgom nay, ngoài môjwgọt sôjwgó tiêeitx̉u nhâilixn vâilix̣t, thì chỉ mơqufći truy tung đzwrsưoyseơqufc̣c Kim Bình Nhi của Hơqufc̣p Hoan Phái bêeitxn Ma giáo. Tôjwgói qua Lý Tuâilixn sưoyse đzwrseitx̣t và Lục Tuyêeitx́t Kỳ Lục côjwgooyseơqufcng đzwrsã bám theo, đzwrsáng tiêeitx́c lại đzwrsêeitx̉ ả chạy thoát. Giơqufc̀ cũng khôjwgong biêeitx́t phải làm thêeitx́ nào mơqufći tra xét đzwrsưoyseơqufc̣c ra?"

Pháp Tưoyseơqufćng chau mày, nhưoysẽng nguơqufc̀i khác đzwrsêeitx̀u khôjwgong nói gì. Ma giáo ngày nay thêeitx́ lưoysẹc đzwrsại thịnh, Kim Bình Nhi là nưoysẽ tưoysẻ thủ đzwrsoạn tàn đzwrsôjwgọc khét tiêeitx́ng thiêeitxn hạ, nhưoysẽng nhâilixn sĩ chính đzwrsạo tu vi còn thâilix́p chưoysea chăczyṕc đzwrsã muôjwgón trêeitxu vào ả.

Trong khi đzwrsó Phâilix̀n Hưoyseơqufcng Côjwgóc, vì nhiêeitx̀u lý do khác nhau, thưoysẹc ra cũng khôjwgong muôjwgón các hêeitx̣ phái bêeitxn ngoài nhúng tay can thiêeitx̣p.

Thưoyseơqufc̣ng Quan Sách đzwrsưoysea măczyṕt ra hiêeitx̣u cho Lý Tuâilixn. Lý Tuâilixn hiêeitx̉u ý, bưoyseơqufćc lêeitxn trưoyseơqufćc cung tay nói: "Tại hạ đzwrsa tạ hảo ý của chưoyse vị, có đzwrseitx̀u Phâilix̀n Hưoyseơqufcng Côjwgóc sẽ vâilix̣n toàn lưoysẹc, tuy răczyp̀ng mâilix́t môjwgọt thơqufc̀i gian, nhưoyseng nhâilix́t đzwrsịnh sẽ tra xét ra chuyêeitx̣n này, vì vâilix̣y cũng khôjwgong dám làm phiêeitx̀n các vị..."

"Khoan đzwrsã!" Thôjwgót nhiêeitxn, môjwgọt giọng nói lạnh băczypng, tưoysè bêeitxn cạnh y văczyp̉ng sang.

Mọi ngưoyseơqufc̀i sưoysẽng sơqufc̀, đzwrsưoysea măczyṕt nhìn xem, thì ra chính là nưoysẽ tưoysẻ băczypng sưoyseơqufcng thưoyseơqufc̀ng xuyêeitxn im lăczyp̣ng, Lục Tuyêeitx́t Kỳ.

oysẽ tưoysẻ thanh lãnh luôjwgon cao cao tại thưoyseơqufc̣ng trong con măczyṕt thiêeitxn hạ, nét măczyp̣t nhưoyseoyseơqufcng, chỉ có đzwrseitx̀u mục quang vôjwgón vâilix̃n lạnh lẽo, lúc này lại âilix̉n ưoyseơqufćc có ánh sáng lưoyseu chuyêeitx̉n nhàn nhạt, cũng khôjwgong biêeitx́t trong lòng nàng rôjwgót cục là đzwrsang nghĩ gì?

"Nhưoysẽng yêeitxu nhâilixn ma giáo đzwrsó", thanh âilixm của nàng, văczypng văczyp̉ng đzwrsêeitx́n tai mọi ngưoyseơqufc̀i, "phâilix̀n lơqufćn đzwrsã đzwrsi đzwrsêeitx́n môjwgọt nơqufci gọi là Thâilix́t Lý Đqufcôjwgòng."

Mọi ngưoyseơqufc̀i lào xào câilix́t tiêeitx́ng thảo luâilix̣n, chỉ có Lý Tuâilixn thâilixn hình khẽ châilix́n đzwrsôjwgọng, chăczyp̀m chăczyp̀m nhìn thâilix̀n thái vơqufći ánh măczyṕt nhâilix́t thơqufc̀i hơqufci khác lạ của Lục Tuyêeitx́t Kỳ.

""Đqufcêeitxm qua khi cùng vơqufći mâilix́y yêeitxu nhâilixn ma giáo đzwrsó đzwrsâilix́u phép, ta và Lý Tuâilixn sưoyse huynh đzwrsêeitx̀u nghe thâilix́y yêeitxu nưoysẽ Kim Bình Nhi nói..." thanh âilixm nàng đzwrsêeitx́n đzwrsâilixy, tăczyṕc lại môjwgọt lát, rôjwgòi trơqufc̉ lại bình thưoyseơqufc̀ng, tiêeitx́p tục: "nói chuyêeitx̣n vơqufći Quỷ Lêeitx̣ bêeitxn Quỷ Vưoyseơqufcng Tôjwgong, nhăczyṕc tơqufći ba chưoysẽ Thâilix́t Lý Đqufcôjwgòng".

Thưoyseơqufc̣ng Quan Sách chau mày, nhìn Lý Tuâilixn, tưoysẹ hỏi tin tưoyséc này sao Lý Tuâilixn lại khôjwgong bâilix̉m báo vơqufći mình.

Trêeitxn đzwrsại đzwrseitx̣n, nhâilix́t thơqufc̀i mọi con măczyṕt đzwrsêeitx̀u hưoyseơqufćng vêeitx̀ đzwrsám ngưoyseơqufc̀i Phâilix̀n Hưoyseơqufcng Côjwgóc, Thưoyseơqufc̣ng Quan Sách tâilixm niêeitx̣m xoay chuyêeitx̉n, bèn mỉm cưoyseơqufc̀i mà răczyp̀ng: "Khôjwgong ngơqufc̀ Lục côjwgooyseơqufcng lại có manh môjwgói! Nêeitx́u đzwrsã nhưoyseilix̣y, bản côjwgóc lâilix̣p tưoyséc phái ngưoyseơqufc̀i đzwrsi đzwrseitx̀u tra, còn các vị đzwrsôjwgòng đzwrsạo, thưoysẹc ra khôjwgong nhâilix́t thiêeitx́t phải đzwrsi. Nơqufci này rôjwgót cục vâilix̃n là Nam Cưoyseơqufcng, các vị chỉ vì hỏi thăczypm Côjwgóc chủ chúng ta mà đzwrsêeitx́n. Tâilixm ý của chưoyse vị, bản côjwgóc xin bái lãnh!"

Mọi ngưoyseơqufc̀i đzwrsáp lại.

Giưoysẽa nhưoysẽng tiêeitx́ng lào xào của mọi ngưoyseơqufc̀i, Lý Tuâilixn lăczyp̣ng lẽ đzwrsưoyséng sau Thưoyseơqufc̣ng Quan Sách, nhìn vêeitx̀ phía Lục Tuyêeitx́t Kỳ. Đqufcêeitxm qua lúc truy tung Kim Bình Nhi, môjwgọt là Kim Bình Nhi đzwrsạo hạnh khôjwgong dưoyseơqufći y, hai là Kim Bình Nhi xưoysea nay vôjwgón nguỵ trá, liêeitxn tục dùng kêeitx́, rôjwgót cục đzwrsã thoát đzwrsưoyseơqufc̣c y. Đqufcêeitx́n khi y bình tâilixm, nhơqufć ra Lục Tuyêeitx́t Kỳ vâilix̃n ơqufc̉ trong Thiêeitxn Thuỷ Phêeitx́ Trại, đzwrsôjwgói măczyp̣t vơqufći Quỷ Lêeitx̣ của Quỷ Vưoyseơqufcng Tôjwgong Ma giáo, bèn vôjwgọi vàng quay trơqufc̉ lại.

Khôjwgong ngơqufc̀ nưoysẻa đzwrsưoyseơqufc̀ng, y lại găczyp̣p Lục Tuyêeitx́t Kỳ câilix̀m kiêeitx́m đzwrsi ngưoyseơqufc̣c hưoyseơqufćng. Găczyp̣p măczyp̣t nàng, y bâilix́t giác kinh ngạc, Lục Tuyêeitx́t Kỳ lúc đzwrsó cả ngưoyseơqufc̀i nhưoyse thâilix́t thâilix̀n, nét măczyp̣t nhơqufc̣t nhạt khôjwgong còn chút huyêeitx́t săczyṕc, bạch y lâilix́m châilix́m vêeitx́t đzwrsỏ, chính là dâilix́u tích của máu tưoyseơqufci.

Y kinh hoảng, luôjwgon miêeitx̣ng hỏi han, hâilix̀u nhưoysequfći khiêeitx́n Lục Tuyêeitx́t Kỳ thoát khỏi tâilixm trạng kỳ quái, nhưoyseng nàng cũng chỉ lăczyp̣ng lẽ nhìn y, rôjwgòi vêeitx̀ thăczyp̉ng Phâilix̀n Hưoyseơqufcng Côjwgóc.

Ngưoyseơqufc̀i con gái lạnh lẽo âilix́y, và Quỷ Lêeitx̣ đzwrsôjwgòng môjwgon trưoyseơqufćc kia của nàng, cùng ơqufc̉ trong Thiêeitxn Thủy Phêeitx́ Trại hoang tàn đzwrsó, rôjwgót cục đzwrsã xảy ra chuyêeitx̣n gì?

Họ kịch đzwrsâilix́u? Hay họ nói chuyêeitx̣n?

Khôjwgong hiêeitx̉u tại sao, khi nghĩ tơqufći nhưoysẽng đzwrseitx̀u âilix́y, trong lòng Lý Tuâilixn trào lêeitxn môjwgọt cơqufcn nôjwgọ hoả bưoysèng bưoysèng.

Nét măczyp̣t y theo tâilixm tưoyse mà diêeitx̃n biêeitx́n phưoyséc tạp, nhưoysẽng biêeitx̉u tình âilix́y, đzwrsêeitx̀u khôjwgong thoát khỏi con măczyṕt của Thưoyseơqufc̣ng Quan Sách và Pháp Tưoyseơqufćng.

Chỉ có đzwrseitx̀u hai ngưoyseơqufc̀i họ đzwrsêeitx̀u khôjwgong hỏi đzwrsêeitx́n môjwgọt câilixu, chỉ thoáng nét cưoyseơqufc̀i, rôjwgòi nói chuyêeitx̣n tiêeitx́p.

Cuôjwgói cùng, nhưoysẽng ngưoyseơqufc̀i ơqufc̉ các môjwgon phái đzwrsêeitx́n thăczypm hỏi khác thì quay vêeitx̀. Riêeitxng Thiêeitxn Âjksnm Tưoysẹ và Thanh Vâilixn Môjwgon vôjwgón giao tình sâilixu săczyṕc vơqufći Phâilix̀n Hưoyseơqufcng Côjwgóc, lại thêeitxm tin tưoyséc vưoysèa rôjwgòi là do Lục Tuyêeitx́t Kỳ cung câilix́p, Lục Tuyêeitx́t Kỳ và Pháp Tưoyseơqufćng đzwrsêeitx̀u lưoyseu lại, cùng vơqufći ngưoyseơqufc̀i của Phâilix̀n Hưoyseơqufcng Côjwgóc đzwrsi vêeitx̀ phía Thâilix́t Lý Đqufcôjwgòng, đzwrsêeitx̉ tra xét kỹ càng môjwgọt lưoyseơqufc̣t.

***

ilix̀u nhưoyse cùng lúc âilix́y, Quỷ Lêeitx̣ và Tiêeitx̉u Bạch dăczyṕt Tiêeitx̉u Hôjwgoi, xuâilix́t hiêeitx̣n trưoyseơqufćc Mã Đqufcâilix̀u Sơqufcn.

Ngăczyṕm ngọn núi cao mang hình đzwrsâilix̀u ngưoysẹa, Tiêeitx̉u Bạch cưoyseơqufc̀i mêeitxjwgòn: "Truyêeitx̀n thuyêeitx́t nói ngọn núi này có môjwgọt cái hang sâilixu, trong hang có Khuyêeitx̉n thâilix̀n mà Miêeitxu nhâilixn tín phụng. Châilixn núi có môjwgọt sơqufcn đzwrsạo râilix́t hẹp, chỉ vưoysèa đzwrsủ môjwgọt ngưoyseơqufc̀i đzwrsi, đzwrsi vào trong, chính là Thâilix́t Lý Đqufcôjwgòng nơqufci Miêeitxu nhâilixn cưoyse tụ".

Quỷ Lêeitx̣ khuôjwgon măczyp̣t vôjwgo cảm liêeitx́c vêeitx̀ phía ngọn núi cao, khôjwgong nói môjwgọt câilixu, lăczyp̣ng lẽ đzwrsi lêeitxn phía trưoyseơqufćc. Tưoysè đzwrsêeitxm qua tơqufći giơqufc̀, hăczyṕn chưoysea hêeitx̀ hé miêeitx̣ng.

Tiêeitx̉u Bạch đzwrsưoyséng đzwrsăczyp̀ng sau, nhìn theo bóng hăczyṕn, khoé miêeitx̣ng lôjwgọ ra môjwgọt nét tiêeitx́u ý, ngoảnh đzwrsâilix̀u vôjwgõ vôjwgõ vào Tiêeitx̉u Hôjwgoi đzwrsang chôjwgòm hôjwgõm trêeitxn vai, mủm mỉm nói: "Vâilix̣y chúng ta đzwrsi!"

Tiêeitx̉u Hôjwgoi kêeitxu chi chi hai tiêeitx́ng, ngoác miêeitx̣ng ra cưoyseơqufc̀i, đzwrsôjwgọt nhiêeitxn tuôjwgọt khỏi vai ả, chạy mâilix́y bưoyseơqufćc lêeitxn trưoyseơqufćc, rôjwgòi soạt môjwgọt tiêeitx́ng nhảy ào lêeitxn đzwrsâilix̀u vai Quỷ Lêeitx̣, ngôjwgòi xuôjwgóng, ngoảnh đzwrsâilix̀u khua tay vơqufći Tiêeitx̉u Bạch.

Tiêeitx̉u Bạch khe khẽ gâilix̣t đzwrsâilix̀u cưoyseơqufc̀i nhẹ, đzwrsi theo lêeitxn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.