Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 240 : Chi mê tình Đóa Thành 5

    trước sau   
Anh đxpioi đxpioếnfhon gầaypln, áfxfbp sáfxfbt côxwrjuuxno tưlfzvnvccng, tiểkauiu nữqprw nhâvagun dưlfzvkasvi thâvagun anh lạyeqpi rốnvhji rắsqfbm.

“Tôxwrji nójiuvi lạyeqpi lầaypln nữqprwa, khôxwrjng cầaypln lấawwgy mấawwgy thứnhen đxpioójiuv đxpiokauibkmz hoặeyirc tôxwrji, tôxwrji khôxwrjng thiếnfhou tiềjlutn, lạyeqpi càuuxnng khôxwrjng thiếnfhou yêbkmzu.” Lam Đctpqójiuva trừbiqxng mắsqfbt nhìywwrn anh nójiuvi mộyzptt câvaguu, thâvagun thểkauidbgfi thấawwgp xuốnvhjng đxpiocbkvnh trốnvhjn thoáfxfbt khỏdfdki khuỷyeqpu tay anh.

Hừbiqx hừbiqx, côxwrj sẽmimc khôxwrjng ngốnvhjc nhưlfzv vậnvccy đxpioâvaguu, sứnhenc lựnwdyc giữqprwa nam vàuuxn nữqprw kháfxfbc biệachot nhau quáfxfb xa, anh dựnwdya vàuuxno ưlfzvu thếnfho thâvagun thểkaui cao lớkasvn từbiqx trêbkmzn cao nhìywwrn xuốnvhjng khinh bỉtjwxxwrj, côxwrj nhưlfzv thếnfhouuxno cójiuv thểkaui đxpiokaui đxpionvhji phưlfzvơfgpfng tùbaapy ývnba đxpioèdbgf émtcep, áfxfbp đxpioitgjo hoàuuxnn toàuuxnn chứnhen?

Bịcbkv dạyeqpy dỗbrfj mộyzptt lầaypln đxpioãegvvuuxn quáfxfb đxpioutas rồldnai.

lfzvơfgpfng thưlfzvơfgpfng tưlfzvơfgpfi máfxfbt thoang thoảitgjng trong lồldnang ngựnwdyc rờnvcci xa, khiếnfhon cho áfxfbnh mắsqfbt rémtcet lạyeqpnh củutasa Lạyeqpc Thàuuxnnh hiệachon lêbkmzn tia khôxwrjng hờnvccn giậnvccn, nhìywwrn ra côxwrj vẫzopgn cốnvhj ývnba quan trọachong hójiuva vấawwgn đxpiojlutbkmzn.

“Vậnvccy em giúdbgfp tôxwrji tìywwrm mộyzptt biệachon pháfxfbp... Nghĩgekr xem phảitgji làuuxnm thếnfhouuxno mớkasvi cójiuv thểkaui đxpioem em ởzopg lạyeqpi bêbkmzn cạyeqpnh tôxwrji?” Đctpqôxwrji mắsqfbt thâvagum thúdbgfy củutasa anh dừbiqxng ởzopgxwrj, tao nhãegvv đxpioi qua, ởzopg thờnvcci khắsqfbc trưlfzvkasvc khi côxwrj muốnvhjn chạyeqpy trốnvhjn vộyzpti vàuuxnng chếnfho trụawwg cổkasv tay côxwrj, đxpioyzptt nhiêbkmzn kémtceo côxwrj tiếnfhon nhậnvccp vàuuxno trong lòcjvfng mìywwrnh, “Em khôxwrjng thiếnfhou yêbkmzu? Cójiuv ai yêbkmzu em sao? Ngàuuxny đxpioójiuvnvhjuuxnng tôxwrji pháfxfbt hiệachon đxpioójiuvuuxn lầaypln đxpioayplu tiêbkmzn củutasa em, em khôxwrjng thiếnfhou đxpioàuuxnn ôxwrjng sao?”


Mặeyirt Lam Đctpqójiuva lậnvccp tứnhenc hồldnang thấawwgu lêbkmzn.

“Nhữqprwng chuyệachon đxpioójiuv khôxwrjng cầaypln anh quảitgjn. Nếnfhou tôxwrji nghĩgekr muốnvhjn pháfxfb thâvagun, ra ngoàuuxni đxpioưlfzvnvccng tùbaapy tiệachon tìywwrm mộyzptt têbkmzn đxpioàuuxnn ôxwrjng thuậnvccn mắsqfbt, khôxwrjng phảitgji làuuxn anh khôxwrjng đxpioưlfzvskvgc chắsqfbc?” Côxwrj nghiếnfhon răwiecng nghiếnfhon lợskvgi nójiuvi, cảitgjm giáfxfbc bảitgjn thâvagun mìywwrnh nhưlfzv thịcbkvt lợskvgn bịcbkv xẻwiec ra báfxfbn ngoàuuxni đxpioưlfzvnvccng vậnvccy.

Lạyeqpc Thàuuxnnh nhìywwrn côxwrj thậnvcct lâvaguu, đxpioôxwrji màuuxny hơfgpfi hơfgpfi nhíitgju lạyeqpi nhưlfzvng lạyeqpi làuuxnm cho lòcjvfng Lam Đctpqójiuva dâvagung tràuuxno vàuuxni phầaypln khôxwrjng đxpioàuuxnnh lòcjvfng.

“Tôxwrji cũepiang kỳbkmz quáfxfbi, tạyeqpi sao khôxwrjng phảitgji em thìywwr khôxwrjng thểkaui.” Anh cúdbgfi đxpioayplu nójiuvi, ngàuuxny đxpioójiuv sau khi em đxpioi mấawwgt cójiuv ngưlfzvnvcci đxpiojlut suấawwgt tôxwrji đxpioếnfhon câvaguu lạyeqpc bộyzpt đxpioêbkmzm, con gáfxfbi ởzopg trong đxpioójiuv ai so vớkasvi em cũepiang đxpiojlutu xinh đxpioijvfp hơfgpfn, dáfxfbng ngưlfzvnvcci so vớkasvi em đxpiojlutu hoàuuxnn hảitgjo hơfgpfn, tíitgjnh tìywwrnh lạyeqpi dễcjvf chịcbkvu hơfgpfn em, tôxwrji còcjvfn thấawwgy kỳbkmz quáfxfbi vìywwrfxfbi gìywwrxwrji lạyeqpi khôxwrjng thểkauiuuxnm cùbaapng đxpioưlfzvskvgc vớkasvi bọachon họacho..... Nếnfhou khôxwrjng em giúdbgfp tôxwrji giảitgji thíitgjch mộyzptt chúdbgft đxpioi.”

Lam Đctpqójiuva nghe thấawwgy lờnvcci nójiuvi chậnvccm rìywwrywwr khi nójiuvi chuyệachon củutasa anh, càuuxnng nghe càuuxnng thấawwgy quáfxfb đxpioáfxfbng, chờnvcc đxpioskvgi đxpioôxwrji mắsqfbt mèdbgfo kia nhìywwrn vàuuxno mắsqfbt côxwrj.

“Anh đxpioi câvaguu lạyeqpc bộyzpt đxpioêbkmzm?” Côxwrj yếnfhou ớkasvt hỏdfdki?

Lạyeqpc Thàuuxnnh khôxwrjng nójiuvi, chỉtjwx nhìywwrn côxwrjjiuvi.

“Lạyeqpc Thàuuxnnh! Cưlfzv nhiêbkmzn anh vừbiqxa thoáfxfbt khỏdfdki tôxwrji đxpioãegvvcjvf đxpioếnfhon câvaguu lạyeqpc bộyzpt đxpioêbkmzm?” Lam Đctpqójiuva đxpioyzptt nhiêbkmzn bịcbkvitgjch thíitgjch đxpioếnfhon giơfgpf châvagun lêbkmzn, áfxfbnh mắsqfbt nhìywwrn đxpioôxwrji mắsqfbt sau kíitgjnh củutasa anh, hậnvccn khôxwrjng thểkauixwrjng lêbkmzn cắsqfbn cho anh mộyzptt miếnfhong.

“Anh thậnvcct cójiuv tiềjlutn đxpioldna nha? Làuuxnxwrji hiểkauiu nhầayplm rồldnai. Đctpqàuuxnn ôxwrjng làuuxn đxpioyzptng vậnvcct sốnvhjng bằywwrng nửyzpta thâvagun dưlfzvkasvi, mặeyirc kệacho mẹijvfjiuv nằywwrm trêbkmzn ngưlfzvnvcci làuuxn ai. Anh làuuxnm sao màuuxn khôxwrjng thểkauiuuxnm chứnhen? Anh cầaypln gìywwr phảitgji nójiuvi làuuxn anh khôxwrjng thểkauiuuxnm đxpioưlfzvskvgc?”

Bộyzptfxfbng gầayplm rốnvhjng củutasa côxwrj rấawwgt giốnvhjng mộyzptt con sưlfzv tửyzpt nhỏdfdk.

Lạyeqpc thàuuxnnh nhẹijvf nhàuuxnng buôxwrjng mi tâvagum đxpioang nhíitgj chặeyirt ra, nhẹijvf nhàuuxnng đxpioem côxwrj ôxwrjm vàuuxno lòcjvfng, thấawwgp giọachong hỏdfdki: “Tứnhenc giậnvccn?”

Lam Đctpqójiuva cảitgj kinh, thậnvcct khôxwrjng hiểkauiu nổkasvi bảitgjn thâvagun mìywwrnh đxpioãegvv loi choi đxpioếnfhon cỡlmgguuxno.

“Tôxwrji... Tôxwrji khôxwrjng cójiuv!” Côxwrj chộyzptt dạyeqp nghĩgekr muốnvhjn đxpiomlpoy anh ra, “Tôxwrji tứnhenc giậnvccn cáfxfbi quỷyeqpywwr, anh muốnvhjn đxpioi tìywwrm ai thìywwr đxpioi màuuxnywwrm.”


“Tôxwrji nójiuvi tôxwrji khôxwrjng cójiuvuuxnm.”

“Bịcbkv đxpiobkmzn mớkasvi tin anh khôxwrjng cójiuvuuxnm. Khôxwrjng phảitgji anh nójiuvi mấawwgy côxwrj ta so vớkasvi tôxwrji xinh đxpioijvfp hơfgpfn, dáfxfbng ngưlfzvnvcci bốnvhjc lửyzpta hơfgpfn, còcjvfn tíitgjnh tìywwrnh cũepiang tốnvhjt hơfgpfn tôxwrji sao? Anh tạyeqpi sao màuuxn khôxwrjng làuuxnm chứnhen? Ngưlfzvnvcci khôxwrjng phong lưlfzvu thậnvcct phíitgj tuổkasvi trẻwiec nha. Anh bịcbkv ngốnvhjc mớkasvi khôxwrjng làuuxnm.” Côxwrj trừbiqxng mắsqfbt rốnvhjng, cảitgjm giáfxfbc đxpioưlfzvskvgc áfxfbnh mắsqfbt áfxfbc liệachot củutasa ngưlfzvnvcci đxpioàuuxnn ôxwrjng nàuuxny.

Lạyeqpc Thàuuxnnh híitgjt sau mộyzptt hơfgpfi, ôxwrjm côxwrjuuxno trong ngựnwdyc, “Nójiuvi khôxwrjng rõnvhj đxpioưlfzvskvgc, nếnfhou khôxwrjng em giúdbgfp tôxwrji nghiệachom thâvagun.”

Lam Đctpqójiuva nghẹijvfn lờnvcci.

“Tôxwrji dựnwdya vàuuxno đxpioâvaguu chứnhen? Anh khôxwrjng phảitgji đxpioàuuxnn ôxwrjng sao? Anh cójiuv hay chưlfzva ai màuuxn biếnfhot đxpioưlfzvskvgc? Anh cójiuv biếnfhot xấawwgu hổkasv hay khôxwrjng hảitgj?” Côxwrj nghẹijvfn nửyzpta ngàuuxny mớkasvi thốnvhjt ra đxpioưlfzvskvgc 1 câvaguu.

“Vậnvccy em nójiuvi xem nêbkmzn làuuxnm cáfxfbi gìywwrvaguy giờnvccuuxno?” Lôxwrjng màuuxny Lạyeqpc Thàuuxnnh nhíitgju càuuxnng thêbkmzm chặeyirt, đxpioem côxwrjfxfbn lêbkmzn váfxfbch tưlfzvnvccng, thâvagun thểkaui chậnvccm rãegvvi vâvaguy quanh côxwrj, “Tôxwrji nójiuvi gìywwr em cũepiang khôxwrjng tin, làuuxn bởzopgi vìywwrxwrji đxpioãegvv từbiqxng mạyeqpo phạyeqpm em cho nêbkmzn ởzopg trong lòcjvfng em đxpioãegvv sớkasvm kếnfho áfxfbn tửyzptywwrnh cho tôxwrji, tôxwrji cójiuvfxfbch nàuuxno chứnhen? Lam Đctpqójiuva, tôxwrji chưlfzva từbiqxng theo đxpiouổkasvi phụawwg nữqprw, bởzopgi vậnvccy tôxwrji khôxwrjng rõnvhjuuxnng lắsqfbm nêbkmzn làuuxnm nhưlfzv thếnfhouuxno, chíitgjnh làuuxn hiệachon tạyeqpi, hìywwrnh nhưlfzvxwrji đxpioãegvv thíitgjch em rồldnai thìywwr phảitgji.”

Khôxwrjng khíitgj xung quanh bỗbrfjng nhiêbkmzn trởzopgbkmzn loãegvvng hơfgpfn.

Lam Đctpqójiuva trợskvgn trừbiqxng hai mắsqfbt, khôxwrjng biếnfhot làuuxnm sao.

“Em khôxwrjng thiếnfhou tiềjlutn, khôxwrjng cầaypln phảitgji.... Làuuxnm việachoc chếnfhot mệachot nhưlfzv vậnvccy, muốnvhjn làuuxnm gìywwr thìywwr theo ývnba muốnvhjn màuuxn đxpioi làuuxnm đxpioi, đxpioâvaguy làuuxn việachoc tốnvhjt nhấawwgt màuuxnxwrji cảitgjm thấawwgy tôxwrji cójiuv thểkauiuuxnm cho em... Em còcjvfn muốnvhjn cáfxfbi gìywwr, nójiuvi cho tôxwrji biếnfhot, tôxwrji đxpiojlutu cójiuv thểkaui thỏdfdka mãegvvn em....” Hơfgpfi lạyeqpnh từbiqx đxpioayplu ngójiuvn tay kíitgjch thíitgjch cằywwrm củutasa côxwrj, Lạyeqpc Thàuuxnnh chậnvccm rãegvvi cúdbgfi đxpioayplu xuốnvhjng, nhẹijvf nhàuuxnng dáfxfbn sáfxfbt vàuuxno môxwrji côxwrj, “Em mởzopg rộyzptng lòcjvfng chấawwgp nhậnvccn tôxwrji khójiuv khăwiecn vậnvccy sao? Vốnvhjn ngay từbiqx đxpioayplu làuuxn em đxpioyzptng tâvagum vớkasvi tôxwrji trưlfzvkasvc, vìywwrfxfbi gìywwr hiệachon tạyeqpi tôxwrji cho màuuxn em lạyeqpi khôxwrjng muốnvhjn, em đxpioang giàuuxn mồldnam cãegvvi láfxfbo cáfxfbi gìywwr?”

Lam Đctpqójiuva tựnwdya nhưlfzv hồldna đxpioldna, lạyeqpi cảitgjm giáfxfbc đxpioưlfzvskvgc đxpioyzptawwgm nhu hòcjvfa trêbkmzn môxwrji, theo bảitgjn năwiecng khôxwrjng dáfxfbm đxpioyzptng đxpionvccy.

Đctpqúdbgfng vậnvccy......

Rốnvhjt cuộyzptc côxwrj đxpioang ởzopg đxpioâvaguy giàuuxn mồldnam cãegvvi láfxfbo cáfxfbi gìywwr chứnhen?

Ngưlfzvnvcci đxpioàuuxnn ôxwrjng nàuuxny thựnwdyc sựnwdy rấawwgt đxpioưlfzvskvgc nha, côxwrjepiang đxpioãegvv sớkasvm nghĩgekr muốnvhjn thu phụawwgc anh nắsqfbm vàuuxno trong tay, ngẫzopgm lạyeqpi xem, ngưlfzvnvcci đxpioàuuxnn ôxwrjng cao lớkasvn cójiuv khíitgj chấawwgt lạyeqpnh lùbaapng nhưlfzv vậnvccy, ởzopgbkmzn cạyeqpnh mìywwrnh làuuxn mộyzptt chuyệachon đxpioáfxfbng tựnwdyuuxno đxpioếnfhon cỡlmgguuxno nha.... Nhưlfzvng màuuxn tạyeqpi sao côxwrj lạyeqpi sợskvg đxpioếnfhon vậnvccy chứnhen?


Thẳpsxdng đxpioếnfhon khi đxpioayplu lưlfzvlmggi kia tiếnfhon nhậnvccp vàuuxno trong miệachong củutasa côxwrj, nhẹijvf nhàuuxnng khơfgpfi màuuxno sựnwdy mẫzopgn cảitgjm củutasa côxwrj, bàuuxnn tay to lớkasvn cũepiang khôxwrjng kiêbkmzng nểkauiywwruuxn xiếnfhot chặeyirt vòcjvfng eo củutasa côxwrj, Lam Đctpqójiuva mớkasvi đxpioyzptt nhiêbkmzn tỉtjwxnh táfxfbo lạyeqpi, biếnfhot đxpioưlfzvskvgc đxpioếnfhon tộyzptt cùbaapng làuuxnywwrnh đxpioang do dựnwdyfxfbi gìywwr.

“Lạyeqpc Thàuuxnnh!” Côxwrj nắsqfbm chặeyirt tay anh, nhíitgju màuuxny nhìywwrn anh.

“Ừxpio”, ngưlfzvnvcci đxpioàuuxnn ôxwrjng đxpioang hôxwrjn côxwrj từbiqx từbiqx ngẩmlpong đxpioayplu lêbkmzn, con ngưlfzvơfgpfi tốnvhji màuuxnu quảitgj nhiêbkmzn đxpioãegvv nhuốnvhjm tia dụawwgc vọachong.

“Anh.... Anh khôxwrjng cầaypln khôxwrjng nhẹijvf nhàuuxnng nhưlfzv vậnvccy nha.” Côxwrj thửyzpt giảitgjng đxpioyeqpo lývnba vớkasvi anh, “Nếnfhou nhưlfzvuuxnxwrjfxfbi vừbiqxa mớkasvi bịcbkv theo đxpiouổkasvi, lờnvcci nójiuvi củutasa anh nhưlfzv vậnvccy nhấawwgt đxpiocbkvnh sẽmimc dọachoa cho ngưlfzvnvcci ta chạyeqpy mấawwgt nha! Cójiuv hiểkauiu hay khôxwrjng chứnhen?”

“Chúdbgfng ta đxpiojlutu làuuxn ngưlfzvnvcci đxpioãegvv trưlfzvzopgng thàuuxnnh, ngay cảitgj nhữqprwng thứnhen đxpioójiuvuuxnepiang khôxwrjng biếnfhot, hơfgpfn nữqprwa.... Em cũepiang khôxwrjng phảitgji làuuxnxwrjfxfbi mớkasvi 17, 18 tuổkasvim em cũepiang biếnfhot thẹijvfn thùbaapng sao?” Lạyeqpc Thàuuxnnh dáfxfbn lêbkmzn tráfxfbn côxwrj, khôxwrjng nhanh khôxwrjng chậnvccm hỏdfdki.

Lam Đctpqójiuva trầayplm luâvagun.

“Nhưlfzvng màuuxnxwrji còcjvfn cójiuv lầaypln đxpioayplu tiêbkmzn nha.” Côxwrj tứnhenc giậnvccn đxpioếnfhon mứnhenc hoa châvagun, “17, 18 tuổkasvi thìywwr sao chứnhen?” Khôxwrjng phảitgji vềjlut phưlfzvơfgpfng diệachon nàuuxno đxpioójiuvxwrj vẫzopgn còcjvfn trốnvhjng rỗbrfjng sao?

“Ừxpio, chuyệachon nàuuxny tôxwrji biếnfhot.” Lạyeqpc Thàuuxnnh đxpioèdbgf thấawwgp thanh âvagum, “Lầaypln trưlfzvkasvc đxpioãegvv thửyzpt qua.”

Lam Đctpqójiuva chỉtjwx cảitgjm thấawwgy mặeyirt mìywwrnh cójiuv khảitgjwiecng bốnvhjc hỏdfdka mấawwgt...

“Anh.. Anh thựnwdyc sựnwdy thíitgjch tôxwrji sao?” Côxwrjjiuv chúdbgft mơfgpf hồldna khôxwrjng thểkauifxfbc đxpiocbkvnh, cũepiang mơfgpfuuxnng hỏdfdki.

“Trong kháfxfbi niệachom củutasa em, thíitgjch cójiuv nghĩgekruuxnywwr?” Lạyeqpc Thàuuxnnh hỏdfdki.

“Gìywwr...” Lam Đctpqójiuva suy nghĩgekr rấawwgt kỹyyznlfzvlmggng, “Thíitgjch làuuxn mộyzptt cảitgjm giáfxfbc rấawwgt kỳbkmz lạyeqp nha, thựnwdyc mầayplu nhiệachom cùbaapng kỳbkmz quáfxfbi a.”

“Vậnvccy thìywwr hẳpsxdn làuuxnjiuv rồldnai...” Lạyeqpc Thàuuxnnh ôxwrjm chặeyirt côxwrj, hơfgpfi thởzopgawwgm áfxfbp phảitgjbkmzn mặeyirt côxwrj, “Mỗbrfji lầaypln khi tôxwrji nhìywwrn thấawwgy em đxpiojlutu cójiuv íitgjt nhiềjlutu cảitgjm giáfxfbc, đxpioưlfzvơfgpfng nhiêbkmzn, em cójiuv biếnfhot, làuuxnm cảitgjm giáfxfbc muốnvhjn ăwiecn tưlfzvơfgpfi em....”


Mặeyirt Lam Đctpqójiuva biếnfhon sắsqfbc, thựnwdyc đxpioãegvv khôxwrjng biếnfhot hôxwrjm nay làuuxn lầaypln thứnhen mấawwgy hồldnang thấawwgu rồldnai.

“Cáfxfbi kia củutasa anh khôxwrjng phảitgji làuuxn thíitgjch.” Côxwrj biệachon giảitgji.

“Vậnvccy đxpioójiuv gọachoi làuuxnywwr?” Lạyeqpc Thàuuxnnh dáfxfbn lêbkmzn môxwrji côxwrj, thanh âvagum ởzopg trong khôxwrjng trung du dưlfzvơfgpfng quẩmlpon quanh, “Em hẳpsxdn làuuxn biếnfhot em cũepiang khôxwrjng phảitgji quáfxfb đxpioưlfzvskvgc, lạyeqpi càuuxnng khôxwrjng cójiuvywwr đxpioeyirc biệachot đxpiokaui khơfgpfi màuuxno dụawwgc vọachong củutasa đxpioàuuxnn ôxwrjng, nếnfhou khôxwrjng phảitgji làuuxnywwr thíitgjch, em tìywwrm ra lývnba do đxpioeyirc biệachot nàuuxno làuuxnm cho tôxwrji nghĩgekr muốnvhjn em nhưlfzv vậnvccy chứnhen? Hửyzpt?”

Lam Đctpqójiuva sắsqfbp ngạyeqpt thởzopg chếnfhot mấawwgt.

“Tôxwrji... tôxwrji khôxwrjng biếnfhot.” Côxwrj cốnvhj cắsqfbng híitgjt thởzopg, muốnvhjn cho chíitgjnh mìywwrnh nhớkasv đxpioếnfhon nguyêbkmzn nhâvagun mìywwrnh chạyeqpy vàuuxno đxpioâvaguy tìywwrm anh làuuxnywwr sao, nhưlfzvng lạyeqpi chỉtjwx nghĩgekr đxpioưlfzvskvgc cójiuvbkmzn đxpioi hay khôxwrjng, ngưlfzvnvcci đxpioàuuxnn ôxwrjng trưlfzvkasvc mắsqfbt nàuuxny bójiuvng dáfxfbng mơfgpf hồldnauuxn tuấawwgn lãegvvng, côxwrj trốnvhjn khôxwrjng thoáfxfbt, mớkasvi vừbiqxa némtce sang... cằywwrm đxpioãegvv bịcbkv nhẹijvf nhàuuxnng nắsqfbm lấawwgy, nụawwgxwrjn nójiuvng bỏdfdkng củutasa anh tậnvccitgjch đxpioếnfhon, cạyeqpy mởzopguuxnm răwiecng củutasa côxwrj ra, ôxwrjn nhu màuuxn khíitgj pháfxfbch tiếnfhon côxwrjng.

Ngoạyeqpi truyệachon 18: Chi mêbkmzywwrnh Đctpqójiuva Thàuuxnnh – P10

Lam Đctpqójiuva rốnvhji rắsqfbm hơfgpfi thởzopgawwgm áfxfbp củutasa anh lạyeqpi lầaypln nữqprwa cuồldnan cuộyzptn đxpioếnfhon, mọachoi suy nghĩgekr củutasa côxwrj đxpiojlutu bịcbkv cắsqfbt đxpionhent.

Khi đxpioôxwrji mắsqfbt còcjvfn mởzopg to, nhìywwrn thấawwgy sưlfzvnvccn mặeyirt tuấawwgn lãegvvng nhưlfzv thầaypln tháfxfbnh củutasa anh, vừbiqxa nhìywwrn thấawwgy môxwrji anh, ngay giâvaguy sau đxpioójiuvxwrji dưlfzvkasvi đxpioãegvv bịcbkv anh cắsqfbn đxpioau, thanh âvagum trầayplm thấawwgp nójiuvi: “Chuyêbkmzn tâvagum môxwrjt chúdbgft....”

Lam Đctpqójiuva ăwiecn đxpioau, lựnwdyc chúdbgf ývnbadbgfc nàuuxno mớkasvi tậnvccp trung vàuuxni nụawwgxwrjn kíitgjch đxpioyzptng trong lúdbgfc đxpioójiuv củutasa bọachon họacho, hơfgpfi thởzopg thơfgpfm máfxfbt từbiqx trong miệachong anh khiếnfhon ngưlfzvnvcci ta say mêbkmz, đxpioayplu lưlfzvlmggi cójiuv sựnwdyvagum lưlfzvskvgc càuuxnn rỡlmgg, yêbkmzu thưlfzvơfgpfng từbiqxng tấawwgc ngọachot ngàuuxno trong cáfxfbi miệachong nhỏdfdk nhắsqfbn củutasa côxwrj, côxwrj bắsqfbt đxpioayplu thởzopg hổkasvn hểkauin, loạyeqpi cảitgjm giáfxfbc nàuuxny rấawwgt rõnvhjuuxnng, côxwrj đxpioãegvv bắsqfbt đxpioayplu khôxwrjng thểkaui chốnvhjng đxpiolmgg nữqprwa.

Cuồldnang nhiệachot, nójiuvng bỏdfdkng, khoáfxfbi cảitgjm từbiqx đxpioayplu lưlfzvlmggi truyềjlutn đxpioếnfhon khiếnfhon cho ývnba thứnhenc củutasa côxwrjuuxnng thêbkmzm mêbkmz loạyeqpn.

Sau lưlfzvng côxwrjuuxnfxfbch tưlfzvnvccng cứnhenng rắsqfbn, tráfxfbnh cũepiang khôxwrjng tráfxfbnh đxpioưlfzvskvgc, chỉtjwxjiuv thểkaui mặeyirc cho thâvagun hìywwrnh to lớkasvn củutasa ngưlfzvnvcci đxpioàuuxnn ôxwrjng nàuuxny chặeyirt chẽmimc bao trùbaapm, cáfxfbnh tay anh chốnvhjng đxpiolmgg thắsqfbt lưlfzvng củutasa côxwrj mớkasvi khiếnfhon côxwrj khôxwrjng bịcbkv trưlfzvskvgt xuốnvhjng, Lam Đctpqójiuva gắsqfbt gao túdbgfm chặeyirtlấawwgy cổkasv áfxfbo anh, cảitgjm giáfxfbc cảitgj ngưlfzvnvcci mìywwrnh tựnwdya nhưlfzv sắsqfbp bịcbkv anh nuốnvhjt chửyzptng.

“Lạyeqpc.... Thàuuxnnh....” Côxwrj run giọachong kêbkmzu, nghĩgekr muốnvhjn đxpiomlpoy anh ra, lạyeqpi khôxwrjng ngờnvcc rằywwrng càuuxnng khiếnfhon cho nhẫzopgn nạyeqpi vốnvhjn đxpioãegvv íitgjt ỏdfdki trong ngưlfzvnvcci anh hoàuuxnn toàuuxnn biếnfhon mấawwgt, mắsqfbt anh nhíitgju chặeyirt lạyeqpi.

Vốnvhjn chíitgjnh làuuxn muốnvhjn thiếnfhot kễcjvf bẫzopgy làuuxnm cho côxwrj tựnwdyywwrnh nhảitgjy vàuuxno, lạyeqpi khôxwrjng nghĩgekr tớkasvi côxwrj thậnvcct sựnwdyjiuv sứnhenc húdbgft nhưlfzv vậnvccy, dầaypln dầaypln Lạyeqpc Thàuuxnnh thấawwgy khôxwrjng đxpioutas khi chỉtjwx nhấawwgm nháfxfbp cáfxfbnh môxwrji côxwrj, vìywwr vậnvccy anh đxpiobkmzn cuồldnang chàuuxnfxfbt cáfxfbnh môxwrji côxwrj, sau đxpioójiuv chậnvccm chạyeqpp tiếnfhon đxpioếnfhon vàuuxnnh tai rồldnai đxpioếnfhon cáfxfbi cổkasv trắsqfbng nõnvhjn củutasa côxwrj.


“Um...” Lam Đctpqójiuva thựnwdyc sựnwdy đxpioãegvv khôxwrjng thểkaui chỗbrfjng đxpiolmgg đxpioưlfzvskvgc nữqprwa, trưlfzvkasvc mắsqfbt mộyzptt mảitgjnh mơfgpfuuxnng, cắsqfbn môxwrji chịcbkvu đxpionwdyng sựnwdyvagum phạyeqpm củutasa anh.

“A, đxpiobiqxng, nơfgpfi đxpioójiuv khôxwrjng muốnvhjn...” Côxwrj sốnvhjt ruộyzptt nójiuvi, cảitgjm giáfxfbc đxpioưlfzvskvgc nụawwgxwrjn cuồldnang bạyeqpo củutasa anh dáfxfbn chặeyirt sau gáfxfby côxwrj, mộyzptt trậnvccn run rẩmlpoy mãegvvnh liệachot, côxwrj giốnvhjng nhưlfzv mộyzptt con bạyeqpch tuộyzptc màuuxnfxfbm chặeyirt lấawwgy ngưlfzvnvcci đxpioàuuxnn ôxwrjng nàuuxny, mặeyirt màuuxny nhăwiecm nhójiuv chịcbkvu đxpionwdyng từbiqxng trậnvccn têbkmz dạyeqpi tậnvccp kíitgjch.

uuxnm sao... màuuxn liềjlutn biếnfhon thàuuxnnh nhưlfzv vậnvccy.....

Lam Đctpqójiuva thựnwdyc khôxwrjng rõnvhjuuxnng lắsqfbm, chíitgjnh làuuxn, cảitgjm giáfxfbc đxpioưlfzvskvgc anh ôxwrjm rấawwgt rốnvhjt nha, nhấawwgt làuuxn từbiqx sau khi anh nójiuvi mộyzptt từbiqx ‘thíitgjch’ kia.

Miệachong lưlfzvlmggi củutasa đxpioàuuxnn ôxwrjng, đxpioúdbgfng làuuxn lừbiqxa gạyeqpt khiếnfhon ngưlfzvnvcci ta bịcbkvbkmz hoặeyirc.

Cảitgjm giáfxfbc đxpioưlfzvskvgc côxwrj thuậnvccn theo, câvaguy buộyzptc chặeyirt trong lòcjvfng Lạyeqpc Thàuuxnnh cũepiang chậnvccm rãegvvi đxpiokasv vỡlmgg.

“Di đxpioyzptng đxpioâvaguu?” Thanh âvagum củutasa anh thụawwgc rõnvhjmtcet vang lêbkmzn bêbkmzn tai côxwrj.

Lam Đctpqójiuva choáfxfbng váfxfbng, sợskvg run mộyzptt hồldnai mớkasvi chậnvccm rãegvvi buôxwrjng cáfxfbnh tau đxpioang ôxwrjm anh ra, lầaypln tay vàuuxno túdbgfi áfxfbo bêbkmzn phảitgji sờnvcc sờnvcc, khôxwrjng cójiuv, sau đxpioójiuv lạyeqpi đxpiokasvi tay sờnvcc sờnvccdbgfi áfxfbo bêbkmzn tráfxfbi đxpioưlfzva cho anh.

Con ngưlfzvơfgpfi trong trẻwieco nhưlfzvng lạyeqpnh lùbaapng củutasa anh hiệachon lêbkmzn tia hàuuxni lòcjvfng, cầayplm lấawwgy di đxpioyzptng từbiqx tay côxwrj, bấawwgm mộyzptt dãegvvy sốnvhjlfzvu vàuuxno.

“Thờnvcci gian nàuuxny tôxwrji sẽmimczopg tạyeqpi đxpioâvaguy, tùbaapy lúdbgfc cójiuv thểkaui đxpioếnfhon tìywwrm tôxwrji.” Anh lầaypln nữqprwa ôxwrjm chặeyirt lấawwgy côxwrjm hơfgpfi thởzopg lạyeqpnh bạyeqpc phun vàuuxno tráfxfbn côxwrj, “Em còcjvfn cójiuv vấawwgn đxpiojlutywwr khôxwrjng?”

Lam Đctpqójiuva tựnwdya nhưlfzv hồldna đxpioldnam rốnvhjt cụawwgc cũepiang nhớkasv đxpioếnfhon nguyêbkmzn nhâvagun hôxwrjm nay muốnvhjn tìywwrm anh.

“Côxwrjng việachoc củutasa tôxwrji làuuxnm sao bâvaguy giờnvcc?” Côxwrj nhíitgju mi rốnvhjng lớkasvn vớkasv anh.

“Khôxwrjng làuuxnm nữqprwa.”

“Làuuxnm sao cójiuv thểkaui khôxwrjng làuuxnm nữqprwa chứnhen?” Lôxwrjng màuuxny Lam Đctpqójiuva nhíitgju càuuxnng chặeyirt, suývnbat nữqprwa đxpioãegvv giơfgpf châvagun lêbkmzn, “Tôxwrji đxpioãegvv 27 tuổkasvi rồldnai nha, tôxwrji khôxwrjng muốnvhjn nhàuuxnn rỗbrfji ngồldnai miệachong ăwiecn núdbgfi nởzopg, tưlfzvơfgpfng lai tôxwrji còcjvfn phảitgji kếnfhot hôxwrjn nữqprwa, còcjvfn muốnvhjn mua nhàuuxn, mua xe, nuôxwrji con nữqprwa, anh cho làuuxn thếnfhouuxno?”

Lạyeqpc Thàuuxnnh lẳpsxdng lặeyirng nhìywwrn côxwrj, “Em cảitgjm thấawwgy tôxwrji nuôxwrji khôxwrjng nổkasvi?”

Lam Đctpqójiuva O_O

xwrj khôxwrjng nghe đxpioưlfzvskvgc, cáfxfbi gìywwrepiang đxpiojlutu khôxwrjng nghe đxpioưlfzvskvgc.

Lạyeqpc Thàuuxnnh chậnvccm rãegvvi gụawwgc đxpioayplu xuốnvhjng: “Gia đxpioìywwrnh em thựnwdyc sựnwdy rấawwgt truyềjlutn thốnvhjng sao? “

Lam Đctpqójiuva ngốnvhjc nghếnfhoch ngẩmlpong đxpioayplu lêbkmzn: “Cáfxfbi gìywwr?”

“Nam chủutas ngoạyeqpi, nữqprw chủutas nộyzpti, đxpioàuuxnn ôxwrjng nuôxwrji cảitgj nhàuuxn, đxpioàuuxnn bàuuxn nộyzpti trợskvg, hoặeyirc làuuxn sau nàuuxny nếnfhou em vẫzopgn khôxwrjng yêbkmzn tâvagum, tôxwrji đxpioem toàuuxnn bộyzptuuxni sảitgjn gửyzpti ngâvagun hàuuxnng giao cho em hếnfhot, vàuuxnvagun vâvagun...”

Ngójiuvn tay thon dàuuxni củutasa anh buốnvhjt vuốnvhjt mặeyirt côxwrj: “Nhưlfzv vậnvccy đxpioãegvv đxpioưlfzvskvgc chưlfzva?”

Lam Đctpqójiuva thựnwdyc đxpioãegvv loạyeqpn đxpioếnfhon mứnhenc khôxwrjng thểkauiywwrm ra phưlfzvơfgpfng hưlfzvkasvng nữqprwa....

“Nàuuxny.... Anh, Lạyeqpc Thàuuxnnh... anh từbiqx từbiqx nha, đxpioayplu ójiuvc tôxwrji cójiuv chúdbgft loạyeqpn, tôxwrji muốnvhjn biếnfhot.... Bâvaguy giờnvcc, làuuxn mấawwgy giờnvcc a?”

ywwr thếnfho Lạyeqpc Thàuuxnnh trầayplm mặeyirc, lẳpsxdng lặeyirng nâvagung cổkasv tay lêbkmzn giơfgpf đxpioldnang hồldna cho côxwrj xem.

Lam Đctpqójiuva cầayplm lấawwgy cổkasv tay anh, kinh hôxwrjbkmzn mộyzptt tiếnfhong: “Woa, làuuxn VacheronConstamin nha!”

Lạyeqpc Thàuuxnnh nhíitgju màuuxny, nhìywwrn côxwrjfxfbi củutasa anh, anh còcjvfn muốnvhjn biếnfhot côxwrjcjvfn cójiuv vấawwgn đxpiojlutywwr đxpiokaui lấawwgy cỡlmgg nữqprwa khôxwrjng.

“Loạyeqpi nàuuxny rấawwgt đxpiosqfbt tiềjlutn đxpioi?” Côxwrj ngẩmlpong đxpioayplu hỏdfdki.

“Em thíitgjch tôxwrji cójiuv thểkaui tặeyirng em mộyzptt đxpionvhjng.” Anh làuuxn thựnwdyc sựnwdyjiuvi vớkasvi côxwrj.

“Sax... khôxwrjng muốnvhjn, khôxwrjng muốnvhjn, khôxwrjng cầaypln đxpioâvaguu!” Lam Đctpqójiuva đxpiomlpoy tay anh ra, “Tiềjlutn làuuxn củutasa anh, tôxwrji khôxwrjng cầaypln.”

Lạyeqpc Thàuuxnnh lẳpsxdng lặeyirng nhìywwrn côxwrj mộyzptt hồldnai, đxpioem côxwrj gắsqfbt gao nhémtcet vàuuxno trong ngựnwdyc, cằywwrm đxpiokaui trêbkmzn đxpiotjwxnh đxpioayplu củutasa côxwrj.

bkmzn ngoàuuxni cửyzpta sổkasv tầayplng thứnhen 21, tấawwgt cảitgj khôxwrjng khíitgj đxpiojlutu làuuxnm màuuxnu sắsqfbc ôxwrjn hòcjvfa tưlfzvơfgpfi sáfxfbng, mêbkmzly màuuxnawwgm áfxfbp, Lạyeqpc Thàuuxnnh cũepiang khôxwrjng rõnvhjuuxnng lắsqfbm giờnvcc phúdbgft nàuuxny anh muốnvhjn làuuxnm gìywwr, cójiuv lẽmimcuuxnjiuvlfzvlfzvzopgng củutasa phầaypln đxpioôxwrjng ngưlfzvnvcci Trung Quốnvhjc, yêbkmzn ổkasvn, hôxwrjn nhâvagun, con cáfxfbi, sốnvhjng hếnfhot quãegvvng đxpionvcci còcjvfn lạyeqpi.

Nhữqprwng năwiecm tháfxfbng tuổkasvi trẻwiecjiuv thểkauibaapng vãegvvy tàuuxnn pháfxfb sinh mệachonh, làuuxnm nhữqprwng chuyệachon oanh oanh liệachot liệachot, chíitgjnh làuuxnegvvi cho đxpioếnfhon thờnvcci khắsqfbc nàuuxno đxpioójiuv, đxpioyzptt nhiêbkmzn cảitgjm thấawwgy đxpioưlfzvskvgc nhữqprwng thứnhenc kíitgjch thíitgjch đxpioójiuvlfzvnvccng nhưlfzv đxpioãegvv quáfxfb đxpioutas rồldnai, muốnvhjn bảitgjo vệacho mộyzptt ngưlfzvnvcci, cũepiang muốnvhjn đxpioưlfzvskvgc côxwrjawwgy yêbkmzu, cho nêbkmzn tìywwrnh nguyệachon dừbiqxng lạyeqpi, hoặeyirc làuuxn lạyeqpi bắsqfbt đxpioayplu xuấawwgt pháfxfbt, cũepiang cójiuv thểkaui đxpioem côxwrjbaapng đxpioi.

Chíitgjnh làuuxn quyếnfhot đxpiocbkvnh nàuuxny khôxwrjng phảitgji quáfxfb đxpioyzptt ngộyzptt khiếnfhon côxwrj nhấawwgt thờnvcci khôxwrjng thểkaui thíitgjch ứnhenng chứnhen?

“Tôxwrji khôxwrjng phảitgji làuuxn ngưlfzvnvcci rấawwgt kiêbkmzn nhẫzopgn, cójiuv lẽmimc khôxwrjng thểkaui bắsqfbt đxpioayplu theo đxpiouổkasvi tìywwrnh yêbkmzu vớkasvi em, mãegvvi cho đxpioếnfhon khi hai ngưlfzvnvcci từbiqx từbiqx tin tưlfzvzopgng hòcjvfa hợskvgp vớkasvi nhau, tôxwrji thựnwdyc rấawwgt nójiuvng vộyzpti, tôxwrji muốnvhjn cáfxfbi gìywwr chắsqfbc em cũepiang đxpioãegvvnvhj, cho nêbkmzn Lam Đctpqójiuva, tôxwrji cójiuv thểkaui cam đxpiooan mộyzptt chuyệachon duy nhấawwgt, làuuxnxwrji cójiuv thểkaui đxpionvhji xửyzpt thựnwdyc tốnvhjt vớkasvi em, em tựnwdy suy nghĩgekr coi, cójiuv muốnvhjn cùbaapng tôxwrji hay khôxwrjng?” Lạyeqpc Thàuuxnnh nójiuvi xong nhẹijvf nhàuuxnng buôxwrjng côxwrj ra.

Nửyzpta thâvagun trêbkmzn củutasa anh đxpiojlutu chìywwrm trong áfxfbnh mặeyirt trờnvcci len lỏdfdki qua cửyzpta sổkasvfxfbt đxpioawwgt chiếnfhou rọachoi vàuuxno mêbkmzly đxpioyzptng lòcjvfng ngưlfzvnvcci, thoạyeqpt nhìywwrn đxpioijvfp đxpioếnfhon chójiuvi mắsqfbt.

Thâvagun ảitgjnh cao ngấawwgt đxpionhenng thẳpsxdng lêbkmzn, anh liếnfhoc nhìywwrn côxwrj mộyzptt cáfxfbi, tao nhãegvv xoay ngưlfzvnvcci trởzopg lạyeqpi vịcbkv tríitgj.

Mộyzptt buổkasvi chiềjlutu tĩgekrnh lặeyirng nhưlfzv vậnvccy, Lam Đctpqójiuva ngâvaguy ngốnvhjc nhìywwrn ngưlfzvnvcci đxpioàuuxnn ôxwrjng cưlfzvnvccng đxpioyeqpi cójiuvfxfbng vẻwiecxwrj đxpioơfgpfn trong căwiecn phòcjvfng rộyzptng lớkasvn, cójiuv đxpioiểkauim khôxwrjng thểkaui phâvagun biệachot rõnvhj đxpioâvaguy chỉtjwxuuxndbgfc đxpioyzptng nhấawwgt thờnvcci hay làuuxnywwrnh yêbkmzu ùbaapa tớkasvi, chíitgjnh làuuxn mộyzptt khắsqfbc kia, côxwrj thựnwdyc sựnwdy rấawwgt muốnvhjn đxpioếnfhon bêbkmzn cạyeqpnh anh, cùbaapng anh hứnhena hẹijvfn vĩgekrnh viễcjvfn sáfxfbnh cùbaapng thiêbkmzn đxpiocbkva....

Cảitgjm giáfxfbc hạyeqpnh phúdbgfc ùbaapa tớkasvi quáfxfb nhanh, làuuxnm cho côxwrj do dựnwdy, cuốnvhji cùbaapng vẫzopgn quyếnfhot đxpiocbkvnh phảitgji xem xémtcet thậnvcct kỹyyzn đxpioãegvv.

Hạyeqp đxpioi thu đxpioếnfhon.

baapa thu tớkasvi, siêbkmzu thịcbkv đxpioldnang loạyeqpt giảitgjm giáfxfb đxpioldnabaapa hạyeqp.

Lam Đctpqójiuva tựnwdya nhưlfzv đxpiobkmzn cuồldnang màuuxnvọachot vàuuxno siêbkmzu thịcbkv mua mấawwgy cáfxfbi váfxfby rồldnai trởzopg vềjlut, hoa châvagun múdbgfa tay: “Tiểkauiu Khảitgj, buổkasvi tốnvhji đxpioi quáfxfbn bar đxpioi, ôxwrjng màuuxny mờnvcci nha, ha ha.”

Đctpqldnang nghiệachop têbkmzn Tiểkauiu Khảitgjepiang mồldnaxwrji ưlfzvkasvt đxpiozopgm, từbiqx trong đxpioáfxfbm ngưlfzvnvcci len ra, thởzopg hồldnang hộyzptc:” Chúdbgfng ta đxpioi quáfxfbn bar nàuuxno nha? Tôxwrji chưlfzva từbiqxng cójiuv đxpioếnfhon nhữqprwng nơfgpfi nhưlfzv vậnvccy, cójiuv loạyeqpn hay khôxwrjng? Ởrwxo đxpioójiuvjiuv trai bao phụawwgc vụawwg khôxwrjng? Chúdbgfng ta cójiuv đxpioưlfzvskvgc xem múdbgfa thoáfxfbt y khôxwrjng?”

“Côxwrj àuuxn nha, bàuuxny ra cáfxfbi bộyzpt mặeyirt thanh thuầaypln nhưlfzv vậnvccy sao? Ngay cảitgj trai bao còcjvfn biếnfhot nữqprwa?”

“Khụawwg, khụawwg, đxpioi! Phảitgji đxpioi nơfgpfi cójiuv nhiềjlutu trai bao.” Nójiuvi nhảitgjm a, Lam Đctpqójiuva lĩgekrnh tháfxfbng lưlfzvơfgpfng cuốnvhji cùbaapng, thảitgjnh thơfgpfi màuuxnjiuvi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.