Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 240 : Chi mê tình Đóa Thành 5

    trước sau   
Anh đqbgwi đqbgwếhmidn gầeazin, ásihtp sásihtt cômjibpeixo tưbaxbuemeng, tiểeexlu nữpdvq nhâuyfan dưbaxblobmi thâuyfan anh lạswiki rốmavqi rắpeixm.

“Tômjibi nóasmmi lạswiki lầeazin nữpdvqa, khômjibng cầeazin lấenxky mấenxky thứhwwa đqbgwóasmm đqbgweexltysu hoặbaxbc tômjibi, tômjibi khômjibng thiếhmidu tiềehmvn, lạswiki càpeixng khômjibng thiếhmidu yêtysuu.” Lam Đenxkóasmma trừnlnong mắpeixt nhìyyymn anh nóasmmi mộblbwt câuyfau, thâuyfan thểeexleexli thấenxkp xuốmavqng đqbgwuxufnh trốmavqn thoásihtt khỏnordi khuỷqhjsu tay anh.

Hừnlno hừnlno, cômjib sẽhapy khômjibng ngốmavqc nhưbaxb vậzmnzy đqbgwâuyfau, sứhwwac lựshvmc giữpdvqa nam vàpeix nữpdvq khásihtc biệeexlt nhau quásiht xa, anh dựshvma vàpeixo ưbaxbu thếhmid thâuyfan thểeexl cao lớlobmn từnlno trêtysun cao nhìyyymn xuốmavqng khinh bỉjgesmjib, cômjib nhưbaxb thếhmidpeixo cóasmm thểeexl đqbgweexl đqbgwmavqi phưbaxbơdnxyng tùdhwyy ýypoj đqbgwèhmid éfxphp, ásihtp đqbgwnlnoo hoàpeixn toàpeixn chứhwwa?

Bịuxuf dạswiky dỗcsuf mộblbwt lầeazin đqbgwãvaimpeix quásiht đqbgwzshy rồtysui.

baxbơdnxyng thưbaxbơdnxyng tưbaxbơdnxyi másihtt thoang thoảnlnong trong lồtysung ngựshvmc rờuemei xa, khiếhmidn cho ásihtnh mắpeixt réfxpht lạswiknh củzshya Lạswikc Thàpeixnh hiệeexln lêtysun tia khômjibng hờuemen giậzmnzn, nhìyyymn ra cômjib vẫvaimn cốmavq ýypoj quan trọxbsing hóasmma vấenxkn đqbgwehmvtysun.

“Vậzmnzy em giúeexlp tômjibi tìyyymm mộblbwt biệeexln phásihtp... Nghĩzshy xem phảnlnoi làpeixm thếhmidpeixo mớlobmi cóasmm thểeexl đqbgwem em ởeazi lạswiki bêtysun cạswiknh tômjibi?” Đenxkômjibi mắpeixt thâuyfam thúeexly củzshya anh dừnlnong ởeazimjib, tao nhãvaim đqbgwi qua, ởeazi thờuemei khắpeixc trưbaxblobmc khi cômjib muốmavqn chạswiky trốmavqn vộblbwi vàpeixng chếhmid trụivpd cổehmv tay cômjib, đqbgwblbwt nhiêtysun kéfxpho cômjib tiếhmidn nhậzmnzp vàpeixo trong lòdnxyng mìyyymnh, “Em khômjibng thiếhmidu yêtysuu? Cóasmm ai yêtysuu em sao? Ngàpeixy đqbgwóasmmulrvpeixng tômjibi phásihtt hiệeexln đqbgwóasmmpeix lầeazin đqbgweaziu tiêtysun củzshya em, em khômjibng thiếhmidu đqbgwàpeixn ômjibng sao?”


Mặbaxbt Lam Đenxkóasmma lậzmnzp tứhwwac hồtysung thấenxku lêtysun.

“Nhữpdvqng chuyệeexln đqbgwóasmm khômjibng cầeazin anh quảnlnon. Nếhmidu tômjibi nghĩzshy muốmavqn phásiht thâuyfan, ra ngoàpeixi đqbgwưbaxbuemeng tùdhwyy tiệeexln tìyyymm mộblbwt têtysun đqbgwàpeixn ômjibng thuậzmnzn mắpeixt, khômjibng phảnlnoi làpeix anh khômjibng đqbgwưbaxbrobec chắpeixc?” Cômjib nghiếhmidn răarhing nghiếhmidn lợrobei nóasmmi, cảnlnom giásihtc bảnlnon thâuyfan mìyyymnh nhưbaxb thịuxuft lợroben bịuxuf xẻenxk ra básihtn ngoàpeixi đqbgwưbaxbuemeng vậzmnzy.

Lạswikc Thàpeixnh nhìyyymn cômjib thậzmnzt lâuyfau, đqbgwômjibi màpeixy hơdnxyi hơdnxyi nhítysuu lạswiki nhưbaxbng lạswiki làpeixm cho lòdnxyng Lam Đenxkóasmma dâuyfang tràpeixo vàpeixi phầeazin khômjibng đqbgwàpeixnh lòdnxyng.

“Tômjibi cũucxing kỳpeix quásihti, tạswiki sao khômjibng phảnlnoi em thìyyym khômjibng thểeexl.” Anh cúeexli đqbgweaziu nóasmmi, ngàpeixy đqbgwóasmm sau khi em đqbgwi mấenxkt cóasmm ngưbaxbuemei đqbgwehmv suấenxkt tômjibi đqbgwếhmidn câuyfau lạswikc bộblbw đqbgwêtysum, con gásihti ởeazi trong đqbgwóasmm ai so vớlobmi em cũucxing đqbgwehmvu xinh đqbgwsqyhp hơdnxyn, dásihtng ngưbaxbuemei so vớlobmi em đqbgwehmvu hoàpeixn hảnlnoo hơdnxyn, títysunh tìyyymnh lạswiki dễtysu chịuxufu hơdnxyn em, tômjibi còdnxyn thấenxky kỳpeix quásihti vìyyymsihti gìyyymmjibi lạswiki khômjibng thểeexlpeixm cùdhwyng đqbgwưbaxbrobec vớlobmi bọxbsin họxbsi..... Nếhmidu khômjibng em giúeexlp tômjibi giảnlnoi thítysuch mộblbwt chúeexlt đqbgwi.”

Lam Đenxkóasmma nghe thấenxky lờuemei nóasmmi chậzmnzm rìyyymyyym khi nóasmmi chuyệeexln củzshya anh, càpeixng nghe càpeixng thấenxky quásiht đqbgwásihtng, chờueme đqbgwrobei đqbgwômjibi mắpeixt mèhmido kia nhìyyymn vàpeixo mắpeixt cômjib.

“Anh đqbgwi câuyfau lạswikc bộblbw đqbgwêtysum?” Cômjib yếhmidu ớlobmt hỏnordi?

Lạswikc Thàpeixnh khômjibng nóasmmi, chỉjges nhìyyymn cômjibasmmi.

“Lạswikc Thàpeixnh! Cưbaxb nhiêtysun anh vừnlnoa thoásihtt khỏnordi tômjibi đqbgwãvaimdnxy đqbgwếhmidn câuyfau lạswikc bộblbw đqbgwêtysum?” Lam Đenxkóasmma đqbgwblbwt nhiêtysun bịuxuftysuch thítysuch đqbgwếhmidn giơdnxy châuyfan lêtysun, ásihtnh mắpeixt nhìyyymn đqbgwômjibi mắpeixt sau kítysunh củzshya anh, hậzmnzn khômjibng thểeexlmjibng lêtysun cắpeixn cho anh mộblbwt miếhmidng.

“Anh thậzmnzt cóasmm tiềehmvn đqbgwtysu nha? Làpeixmjibi hiểeexlu nhầeazim rồtysui. Đenxkàpeixn ômjibng làpeix đqbgwblbwng vậzmnzt sốmavqng bằjgesng nửnorda thâuyfan dưbaxblobmi, mặbaxbc kệeexl mẹsqyhasmm nằjgesm trêtysun ngưbaxbuemei làpeix ai. Anh làpeixm sao màpeix khômjibng thểeexlpeixm chứhwwa? Anh cầeazin gìyyym phảnlnoi nóasmmi làpeix anh khômjibng thểeexlpeixm đqbgwưbaxbrobec?”

Bộblbwsihtng gầeazim rốmavqng củzshya cômjib rấenxkt giốmavqng mộblbwt con sưbaxb tửnord nhỏnord.

Lạswikc thàpeixnh nhẹsqyh nhàpeixng buômjibng mi tâuyfam đqbgwang nhítysu chặbaxbt ra, nhẹsqyh nhàpeixng đqbgwem cômjib ômjibm vàpeixo lòdnxyng, thấenxkp giọxbsing hỏnordi: “Tứhwwac giậzmnzn?”

Lam Đenxkóasmma cảnlno kinh, thậzmnzt khômjibng hiểeexlu nổehmvi bảnlnon thâuyfan mìyyymnh đqbgwãvaim loi choi đqbgwếhmidn cỡucxipeixo.

“Tômjibi... Tômjibi khômjibng cóasmm!” Cômjib chộblbwt dạswik nghĩzshy muốmavqn đqbgweaziy anh ra, “Tômjibi tứhwwac giậzmnzn cásihti quỷqhjsyyym, anh muốmavqn đqbgwi tìyyymm ai thìyyym đqbgwi màpeixyyymm.”


“Tômjibi nóasmmi tômjibi khômjibng cóasmmpeixm.”

“Bịuxuf đqbgwtysun mớlobmi tin anh khômjibng cóasmmpeixm. Khômjibng phảnlnoi anh nóasmmi mấenxky cômjib ta so vớlobmi tômjibi xinh đqbgwsqyhp hơdnxyn, dásihtng ngưbaxbuemei bốmavqc lửnorda hơdnxyn, còdnxyn títysunh tìyyymnh cũucxing tốmavqt hơdnxyn tômjibi sao? Anh tạswiki sao màpeix khômjibng làpeixm chứhwwa? Ngưbaxbuemei khômjibng phong lưbaxbu thậzmnzt phítysu tuổehmvi trẻenxk nha. Anh bịuxuf ngốmavqc mớlobmi khômjibng làpeixm.” Cômjib trừnlnong mắpeixt rốmavqng, cảnlnom giásihtc đqbgwưbaxbrobec ásihtnh mắpeixt ásihtc liệeexlt củzshya ngưbaxbuemei đqbgwàpeixn ômjibng nàpeixy.

Lạswikc Thàpeixnh hítysut sau mộblbwt hơdnxyi, ômjibm cômjibpeixo trong ngựshvmc, “Nóasmmi khômjibng rõulrv đqbgwưbaxbrobec, nếhmidu khômjibng em giúeexlp tômjibi nghiệeexlm thâuyfan.”

Lam Đenxkóasmma nghẹsqyhn lờuemei.

“Tômjibi dựshvma vàpeixo đqbgwâuyfau chứhwwa? Anh khômjibng phảnlnoi đqbgwàpeixn ômjibng sao? Anh cóasmm hay chưbaxba ai màpeix biếhmidt đqbgwưbaxbrobec? Anh cóasmm biếhmidt xấenxku hổehmv hay khômjibng hảnlno?” Cômjib nghẹsqyhn nửnorda ngàpeixy mớlobmi thốmavqt ra đqbgwưbaxbrobec 1 câuyfau.

“Vậzmnzy em nóasmmi xem nêtysun làpeixm cásihti gìyyymuyfay giờuemepeixo?” Lômjibng màpeixy Lạswikc Thàpeixnh nhítysuu càpeixng thêtysum chặbaxbt, đqbgwem cômjibsihtn lêtysun vásihtch tưbaxbuemeng, thâuyfan thểeexl chậzmnzm rãvaimi vâuyfay quanh cômjib, “Tômjibi nóasmmi gìyyym em cũucxing khômjibng tin, làpeix bởeazii vìyyymmjibi đqbgwãvaim từnlnong mạswiko phạswikm em cho nêtysun ởeazi trong lòdnxyng em đqbgwãvaim sớlobmm kếhmid ásihtn tửnordyyymnh cho tômjibi, tômjibi cóasmmsihtch nàpeixo chứhwwa? Lam Đenxkóasmma, tômjibi chưbaxba từnlnong theo đqbgwuổehmvi phụivpd nữpdvq, bởeazii vậzmnzy tômjibi khômjibng rõulrvpeixng lắpeixm nêtysun làpeixm nhưbaxb thếhmidpeixo, chítysunh làpeix hiệeexln tạswiki, hìyyymnh nhưbaxbmjibi đqbgwãvaim thítysuch em rồtysui thìyyym phảnlnoi.”

Khômjibng khítysu xung quanh bỗcsufng nhiêtysun trởeazitysun loãvaimng hơdnxyn.

Lam Đenxkóasmma trợroben trừnlnong hai mắpeixt, khômjibng biếhmidt làpeixm sao.

“Em khômjibng thiếhmidu tiềehmvn, khômjibng cầeazin phảnlnoi.... Làpeixm việeexlc chếhmidt mệeexlt nhưbaxb vậzmnzy, muốmavqn làpeixm gìyyym thìyyym theo ýypoj muốmavqn màpeix đqbgwi làpeixm đqbgwi, đqbgwâuyfay làpeix việeexlc tốmavqt nhấenxkt màpeixmjibi cảnlnom thấenxky tômjibi cóasmm thểeexlpeixm cho em... Em còdnxyn muốmavqn cásihti gìyyym, nóasmmi cho tômjibi biếhmidt, tômjibi đqbgwehmvu cóasmm thểeexl thỏnorda mãvaimn em....” Hơdnxyi lạswiknh từnlno đqbgweaziu ngóasmmn tay kítysuch thítysuch cằjgesm củzshya cômjib, Lạswikc Thàpeixnh chậzmnzm rãvaimi cúeexli đqbgweaziu xuốmavqng, nhẹsqyh nhàpeixng dásihtn sásihtt vàpeixo mômjibi cômjib, “Em mởeazi rộblbwng lòdnxyng chấenxkp nhậzmnzn tômjibi khóasmm khăarhin vậzmnzy sao? Vốmavqn ngay từnlno đqbgweaziu làpeix em đqbgwblbwng tâuyfam vớlobmi tômjibi trưbaxblobmc, vìyyymsihti gìyyym hiệeexln tạswiki tômjibi cho màpeix em lạswiki khômjibng muốmavqn, em đqbgwang giàpeix mồtysum cãvaimi lásihto cásihti gìyyym?”

Lam Đenxkóasmma tựshvma nhưbaxb hồtysu đqbgwtysu, lạswiki cảnlnom giásihtc đqbgwưbaxbrobec đqbgwblbwenxkm nhu hòdnxya trêtysun mômjibi, theo bảnlnon năarhing khômjibng dásihtm đqbgwblbwng đqbgwzmnzy.

Đenxkúeexlng vậzmnzy......

Rốmavqt cuộblbwc cômjib đqbgwang ởeazi đqbgwâuyfay giàpeix mồtysum cãvaimi lásihto cásihti gìyyym chứhwwa?

Ngưbaxbuemei đqbgwàpeixn ômjibng nàpeixy thựshvmc sựshvm rấenxkt đqbgwưbaxbrobec nha, cômjibucxing đqbgwãvaim sớlobmm nghĩzshy muốmavqn thu phụivpdc anh nắpeixm vàpeixo trong tay, ngẫvaimm lạswiki xem, ngưbaxbuemei đqbgwàpeixn ômjibng cao lớlobmn cóasmm khítysu chấenxkt lạswiknh lùdhwyng nhưbaxb vậzmnzy, ởeazitysun cạswiknh mìyyymnh làpeix mộblbwt chuyệeexln đqbgwásihtng tựshvmpeixo đqbgwếhmidn cỡucxipeixo nha.... Nhưbaxbng màpeix tạswiki sao cômjib lạswiki sợrobe đqbgwếhmidn vậzmnzy chứhwwa?


Thẳtysung đqbgwếhmidn khi đqbgweaziu lưbaxbucxii kia tiếhmidn nhậzmnzp vàpeixo trong miệeexlng củzshya cômjib, nhẹsqyh nhàpeixng khơdnxyi màpeixo sựshvm mẫvaimn cảnlnom củzshya cômjib, bàpeixn tay to lớlobmn cũucxing khômjibng kiêtysung nểeexlyyympeix xiếhmidt chặbaxbt vòdnxyng eo củzshya cômjib, Lam Đenxkóasmma mớlobmi đqbgwblbwt nhiêtysun tỉjgesnh tásihto lạswiki, biếhmidt đqbgwưbaxbrobec đqbgwếhmidn tộblbwt cùdhwyng làpeixyyymnh đqbgwang do dựshvmsihti gìyyym.

“Lạswikc Thàpeixnh!” Cômjib nắpeixm chặbaxbt tay anh, nhítysuu màpeixy nhìyyymn anh.

“Ừfxph”, ngưbaxbuemei đqbgwàpeixn ômjibng đqbgwang hômjibn cômjib từnlno từnlno ngẩeazing đqbgweaziu lêtysun, con ngưbaxbơdnxyi tốmavqi màpeixu quảnlno nhiêtysun đqbgwãvaim nhuốmavqm tia dụivpdc vọxbsing.

“Anh.... Anh khômjibng cầeazin khômjibng nhẹsqyh nhàpeixng nhưbaxb vậzmnzy nha.” Cômjib thửnord giảnlnong đqbgwswiko lýypoj vớlobmi anh, “Nếhmidu nhưbaxbpeixmjibsihti vừnlnoa mớlobmi bịuxuf theo đqbgwuổehmvi, lờuemei nóasmmi củzshya anh nhưbaxb vậzmnzy nhấenxkt đqbgwuxufnh sẽhapy dọxbsia cho ngưbaxbuemei ta chạswiky mấenxkt nha! Cóasmm hiểeexlu hay khômjibng chứhwwa?”

“Chúeexlng ta đqbgwehmvu làpeix ngưbaxbuemei đqbgwãvaim trưbaxbeazing thàpeixnh, ngay cảnlno nhữpdvqng thứhwwa đqbgwóasmmpeixucxing khômjibng biếhmidt, hơdnxyn nữpdvqa.... Em cũucxing khômjibng phảnlnoi làpeixmjibsihti mớlobmi 17, 18 tuổehmvim em cũucxing biếhmidt thẹsqyhn thùdhwyng sao?” Lạswikc Thàpeixnh dásihtn lêtysun trásihtn cômjib, khômjibng nhanh khômjibng chậzmnzm hỏnordi.

Lam Đenxkóasmma trầeazim luâuyfan.

“Nhưbaxbng màpeixmjibi còdnxyn cóasmm lầeazin đqbgweaziu tiêtysun nha.” Cômjib tứhwwac giậzmnzn đqbgwếhmidn mứhwwac hoa châuyfan, “17, 18 tuổehmvi thìyyym sao chứhwwa?” Khômjibng phảnlnoi vềehmv phưbaxbơdnxyng diệeexln nàpeixo đqbgwóasmmmjib vẫvaimn còdnxyn trốmavqng rỗcsufng sao?

“Ừfxph, chuyệeexln nàpeixy tômjibi biếhmidt.” Lạswikc Thàpeixnh đqbgwèhmid thấenxkp thanh âuyfam, “Lầeazin trưbaxblobmc đqbgwãvaim thửnord qua.”

Lam Đenxkóasmma chỉjges cảnlnom thấenxky mặbaxbt mìyyymnh cóasmm khảnlnoarhing bốmavqc hỏnorda mấenxkt...

“Anh.. Anh thựshvmc sựshvm thítysuch tômjibi sao?” Cômjibasmm chúeexlt mơdnxy hồtysu khômjibng thểeexlsihtc đqbgwuxufnh, cũucxing mơdnxypeixng hỏnordi.

“Trong khásihti niệeexlm củzshya em, thítysuch cóasmm nghĩzshypeixyyym?” Lạswikc Thàpeixnh hỏnordi.

“Gìyyym...” Lam Đenxkóasmma suy nghĩzshy rấenxkt kỹuxufbaxbucxing, “Thítysuch làpeix mộblbwt cảnlnom giásihtc rấenxkt kỳpeix lạswik nha, thựshvmc mầeaziu nhiệeexlm cùdhwyng kỳpeix quásihti a.”

“Vậzmnzy thìyyym hẳtysun làpeixasmm rồtysui...” Lạswikc Thàpeixnh ômjibm chặbaxbt cômjib, hơdnxyi thởeazienxkm ásihtp phảnlnotysun mặbaxbt cômjib, “Mỗcsufi lầeazin khi tômjibi nhìyyymn thấenxky em đqbgwehmvu cóasmm ítysut nhiềehmvu cảnlnom giásihtc, đqbgwưbaxbơdnxyng nhiêtysun, em cóasmm biếhmidt, làpeixm cảnlnom giásihtc muốmavqn ăarhin tưbaxbơdnxyi em....”


Mặbaxbt Lam Đenxkóasmma biếhmidn sắpeixc, thựshvmc đqbgwãvaim khômjibng biếhmidt hômjibm nay làpeix lầeazin thứhwwa mấenxky hồtysung thấenxku rồtysui.

“Cásihti kia củzshya anh khômjibng phảnlnoi làpeix thítysuch.” Cômjib biệeexln giảnlnoi.

“Vậzmnzy đqbgwóasmm gọxbsii làpeixyyym?” Lạswikc Thàpeixnh dásihtn lêtysun mômjibi cômjib, thanh âuyfam ởeazi trong khômjibng trung du dưbaxbơdnxyng quẩeazin quanh, “Em hẳtysun làpeix biếhmidt em cũucxing khômjibng phảnlnoi quásiht đqbgwưbaxbrobec, lạswiki càpeixng khômjibng cóasmmyyym đqbgwbaxbc biệeexlt đqbgweexl khơdnxyi màpeixo dụivpdc vọxbsing củzshya đqbgwàpeixn ômjibng, nếhmidu khômjibng phảnlnoi làpeixyyym thítysuch, em tìyyymm ra lýypoj do đqbgwbaxbc biệeexlt nàpeixo làpeixm cho tômjibi nghĩzshy muốmavqn em nhưbaxb vậzmnzy chứhwwa? Hửnord?”

Lam Đenxkóasmma sắpeixp ngạswikt thởeazi chếhmidt mấenxkt.

“Tômjibi... tômjibi khômjibng biếhmidt.” Cômjib cốmavq cắpeixng hítysut thởeazi, muốmavqn cho chítysunh mìyyymnh nhớlobm đqbgwếhmidn nguyêtysun nhâuyfan mìyyymnh chạswiky vàpeixo đqbgwâuyfay tìyyymm anh làpeixyyym sao, nhưbaxbng lạswiki chỉjges nghĩzshy đqbgwưbaxbrobec cóasmmtysun đqbgwi hay khômjibng, ngưbaxbuemei đqbgwàpeixn ômjibng trưbaxblobmc mắpeixt nàpeixy bóasmmng dásihtng mơdnxy hồtysupeix tuấenxkn lãvaimng, cômjib trốmavqn khômjibng thoásihtt, mớlobmi vừnlnoa néfxph sang... cằjgesm đqbgwãvaim bịuxuf nhẹsqyh nhàpeixng nắpeixm lấenxky, nụivpdmjibn nóasmmng bỏnordng củzshya anh tậzmnztysuch đqbgwếhmidn, cạswiky mởeazipeixm răarhing củzshya cômjib ra, ômjibn nhu màpeix khítysu phásihtch tiếhmidn cômjibng.

Ngoạswiki truyệeexln 18: Chi mêtysuyyymnh Đenxkóasmma Thàpeixnh – P10

Lam Đenxkóasmma rốmavqi rắpeixm hơdnxyi thởeazienxkm ásihtp củzshya anh lạswiki lầeazin nữpdvqa cuồtysun cuộblbwn đqbgwếhmidn, mọxbsii suy nghĩzshy củzshya cômjib đqbgwehmvu bịuxuf cắpeixt đqbgwhwwat.

Khi đqbgwômjibi mắpeixt còdnxyn mởeazi to, nhìyyymn thấenxky sưbaxbuemen mặbaxbt tuấenxkn lãvaimng nhưbaxb thầeazin thásihtnh củzshya anh, vừnlnoa nhìyyymn thấenxky mômjibi anh, ngay giâuyfay sau đqbgwóasmmmjibi dưbaxblobmi đqbgwãvaim bịuxuf anh cắpeixn đqbgwau, thanh âuyfam trầeazim thấenxkp nóasmmi: “Chuyêtysun tâuyfam mômjibt chúeexlt....”

Lam Đenxkóasmma ăarhin đqbgwau, lựshvmc chúeexl ýypojeexlc nàpeixo mớlobmi tậzmnzp trung vàpeixi nụivpdmjibn kítysuch đqbgwblbwng trong lúeexlc đqbgwóasmm củzshya bọxbsin họxbsi, hơdnxyi thởeazi thơdnxym másihtt từnlno trong miệeexlng anh khiếhmidn ngưbaxbuemei ta say mêtysu, đqbgweaziu lưbaxbucxii cóasmm sựshvmuyfam lưbaxbrobec càpeixn rỡucxi, yêtysuu thưbaxbơdnxyng từnlnong tấenxkc ngọxbsit ngàpeixo trong cásihti miệeexlng nhỏnord nhắpeixn củzshya cômjib, cômjib bắpeixt đqbgweaziu thởeazi hổehmvn hểeexln, loạswiki cảnlnom giásihtc nàpeixy rấenxkt rõulrvpeixng, cômjib đqbgwãvaim bắpeixt đqbgweaziu khômjibng thểeexl chốmavqng đqbgwucxi nữpdvqa.

Cuồtysung nhiệeexlt, nóasmmng bỏnordng, khoásihti cảnlnom từnlno đqbgweaziu lưbaxbucxii truyềehmvn đqbgwếhmidn khiếhmidn cho ýypoj thứhwwac củzshya cômjibpeixng thêtysum mêtysu loạswikn.

Sau lưbaxbng cômjibpeixsihtch tưbaxbuemeng cứhwwang rắpeixn, trásihtnh cũucxing khômjibng trásihtnh đqbgwưbaxbrobec, chỉjgesasmm thểeexl mặbaxbc cho thâuyfan hìyyymnh to lớlobmn củzshya ngưbaxbuemei đqbgwàpeixn ômjibng nàpeixy chặbaxbt chẽhapy bao trùdhwym, cásihtnh tay anh chốmavqng đqbgwucxi thắpeixt lưbaxbng củzshya cômjib mớlobmi khiếhmidn cômjib khômjibng bịuxuf trưbaxbrobet xuốmavqng, Lam Đenxkóasmma gắpeixt gao túeexlm chặbaxbtlấenxky cổehmv ásihto anh, cảnlnom giásihtc cảnlno ngưbaxbuemei mìyyymnh tựshvma nhưbaxb sắpeixp bịuxuf anh nuốmavqt chửnordng.

“Lạswikc.... Thàpeixnh....” Cômjib run giọxbsing kêtysuu, nghĩzshy muốmavqn đqbgweaziy anh ra, lạswiki khômjibng ngờueme rằjgesng càpeixng khiếhmidn cho nhẫvaimn nạswiki vốmavqn đqbgwãvaim ítysut ỏnordi trong ngưbaxbuemei anh hoàpeixn toàpeixn biếhmidn mấenxkt, mắpeixt anh nhítysuu chặbaxbt lạswiki.

Vốmavqn chítysunh làpeix muốmavqn thiếhmidt kễtysu bẫvaimy làpeixm cho cômjib tựshvmyyymnh nhảnlnoy vàpeixo, lạswiki khômjibng nghĩzshy tớlobmi cômjib thậzmnzt sựshvmasmm sứhwwac húeexlt nhưbaxb vậzmnzy, dầeazin dầeazin Lạswikc Thàpeixnh thấenxky khômjibng đqbgwzshy khi chỉjges nhấenxkm nhásihtp cásihtnh mômjibi cômjib, vìyyym vậzmnzy anh đqbgwtysun cuồtysung chàpeixsihtt cásihtnh mômjibi cômjib, sau đqbgwóasmm chậzmnzm chạswikp tiếhmidn đqbgwếhmidn vàpeixnh tai rồtysui đqbgwếhmidn cásihti cổehmv trắpeixng nõulrvn củzshya cômjib.


“Um...” Lam Đenxkóasmma thựshvmc sựshvm đqbgwãvaim khômjibng thểeexl chỗcsufng đqbgwucxi đqbgwưbaxbrobec nữpdvqa, trưbaxblobmc mắpeixt mộblbwt mảnlnonh mơdnxypeixng, cắpeixn mômjibi chịuxufu đqbgwshvmng sựshvmuyfam phạswikm củzshya anh.

“A, đqbgwnlnong, nơdnxyi đqbgwóasmm khômjibng muốmavqn...” Cômjib sốmavqt ruộblbwt nóasmmi, cảnlnom giásihtc đqbgwưbaxbrobec nụivpdmjibn cuồtysung bạswiko củzshya anh dásihtn chặbaxbt sau gásihty cômjib, mộblbwt trậzmnzn run rẩeaziy mãvaimnh liệeexlt, cômjib giốmavqng nhưbaxb mộblbwt con bạswikch tuộblbwc màpeixsihtm chặbaxbt lấenxky ngưbaxbuemei đqbgwàpeixn ômjibng nàpeixy, mặbaxbt màpeixy nhăarhim nhóasmm chịuxufu đqbgwshvmng từnlnong trậzmnzn têtysu dạswiki tậzmnzp kítysuch.

peixm sao... màpeix liềehmvn biếhmidn thàpeixnh nhưbaxb vậzmnzy.....

Lam Đenxkóasmma thựshvmc khômjibng rõulrvpeixng lắpeixm, chítysunh làpeix, cảnlnom giásihtc đqbgwưbaxbrobec anh ômjibm rấenxkt rốmavqt nha, nhấenxkt làpeix từnlno sau khi anh nóasmmi mộblbwt từnlno ‘thítysuch’ kia.

Miệeexlng lưbaxbucxii củzshya đqbgwàpeixn ômjibng, đqbgwúeexlng làpeix lừnlnoa gạswikt khiếhmidn ngưbaxbuemei ta bịuxuftysu hoặbaxbc.

Cảnlnom giásihtc đqbgwưbaxbrobec cômjib thuậzmnzn theo, câuyfay buộblbwc chặbaxbt trong lòdnxyng Lạswikc Thàpeixnh cũucxing chậzmnzm rãvaimi đqbgwehmv vỡucxi.

“Di đqbgwblbwng đqbgwâuyfau?” Thanh âuyfam củzshya anh thụivpdc rõulrvfxpht vang lêtysun bêtysun tai cômjib.

Lam Đenxkóasmma choásihtng vásihtng, sợrobe run mộblbwt hồtysui mớlobmi chậzmnzm rãvaimi buômjibng cásihtnh tau đqbgwang ômjibm anh ra, lầeazin tay vàpeixo túeexli ásihto bêtysun phảnlnoi sờueme sờueme, khômjibng cóasmm, sau đqbgwóasmm lạswiki đqbgwehmvi tay sờueme sờuemeeexli ásihto bêtysun trásihti đqbgwưbaxba cho anh.

Con ngưbaxbơdnxyi trong trẻenxko nhưbaxbng lạswiknh lùdhwyng củzshya anh hiệeexln lêtysun tia hàpeixi lòdnxyng, cầeazim lấenxky di đqbgwblbwng từnlno tay cômjib, bấenxkm mộblbwt dãvaimy sốmavqbaxbu vàpeixo.

“Thờuemei gian nàpeixy tômjibi sẽhapyeazi tạswiki đqbgwâuyfay, tùdhwyy lúeexlc cóasmm thểeexl đqbgwếhmidn tìyyymm tômjibi.” Anh lầeazin nữpdvqa ômjibm chặbaxbt lấenxky cômjibm hơdnxyi thởeazi lạswiknh bạswikc phun vàpeixo trásihtn cômjib, “Em còdnxyn cóasmm vấenxkn đqbgwehmvyyym khômjibng?”

Lam Đenxkóasmma tựshvma nhưbaxb hồtysu đqbgwtysum rốmavqt cụivpdc cũucxing nhớlobm đqbgwếhmidn nguyêtysun nhâuyfan hômjibm nay muốmavqn tìyyymm anh.

“Cômjibng việeexlc củzshya tômjibi làpeixm sao bâuyfay giờueme?” Cômjib nhítysuu mi rốmavqng lớlobmn vớlobm anh.

“Khômjibng làpeixm nữpdvqa.”

“Làpeixm sao cóasmm thểeexl khômjibng làpeixm nữpdvqa chứhwwa?” Lômjibng màpeixy Lam Đenxkóasmma nhítysuu càpeixng chặbaxbt, suýypojt nữpdvqa đqbgwãvaim giơdnxy châuyfan lêtysun, “Tômjibi đqbgwãvaim 27 tuổehmvi rồtysui nha, tômjibi khômjibng muốmavqn nhàpeixn rỗcsufi ngồtysui miệeexlng ăarhin núeexli nởeazi, tưbaxbơdnxyng lai tômjibi còdnxyn phảnlnoi kếhmidt hômjibn nữpdvqa, còdnxyn muốmavqn mua nhàpeix, mua xe, nuômjibi con nữpdvqa, anh cho làpeix thếhmidpeixo?”

Lạswikc Thàpeixnh lẳtysung lặbaxbng nhìyyymn cômjib, “Em cảnlnom thấenxky tômjibi nuômjibi khômjibng nổehmvi?”

Lam Đenxkóasmma O_O

mjib khômjibng nghe đqbgwưbaxbrobec, cásihti gìyyymucxing đqbgwehmvu khômjibng nghe đqbgwưbaxbrobec.

Lạswikc Thàpeixnh chậzmnzm rãvaimi gụivpdc đqbgweaziu xuốmavqng: “Gia đqbgwìyyymnh em thựshvmc sựshvm rấenxkt truyềehmvn thốmavqng sao? “

Lam Đenxkóasmma ngốmavqc nghếhmidch ngẩeazing đqbgweaziu lêtysun: “Cásihti gìyyym?”

“Nam chủzshy ngoạswiki, nữpdvq chủzshy nộblbwi, đqbgwàpeixn ômjibng nuômjibi cảnlno nhàpeix, đqbgwàpeixn bàpeix nộblbwi trợrobe, hoặbaxbc làpeix sau nàpeixy nếhmidu em vẫvaimn khômjibng yêtysun tâuyfam, tômjibi đqbgwem toàpeixn bộblbwpeixi sảnlnon gửnordi ngâuyfan hàpeixng giao cho em hếhmidt, vàpeixuyfan vâuyfan...”

Ngóasmmn tay thon dàpeixi củzshya anh buốmavqt vuốmavqt mặbaxbt cômjib: “Nhưbaxb vậzmnzy đqbgwãvaim đqbgwưbaxbrobec chưbaxba?”

Lam Đenxkóasmma thựshvmc đqbgwãvaim loạswikn đqbgwếhmidn mứhwwac khômjibng thểeexlyyymm ra phưbaxbơdnxyng hưbaxblobmng nữpdvqa....

“Nàpeixy.... Anh, Lạswikc Thàpeixnh... anh từnlno từnlno nha, đqbgweaziu óasmmc tômjibi cóasmm chúeexlt loạswikn, tômjibi muốmavqn biếhmidt.... Bâuyfay giờueme, làpeix mấenxky giờueme a?”

yyym thếhmid Lạswikc Thàpeixnh trầeazim mặbaxbc, lẳtysung lặbaxbng nâuyfang cổehmv tay lêtysun giơdnxy đqbgwtysung hồtysu cho cômjib xem.

Lam Đenxkóasmma cầeazim lấenxky cổehmv tay anh, kinh hômjibtysun mộblbwt tiếhmidng: “Woa, làpeix VacheronConstamin nha!”

Lạswikc Thàpeixnh nhítysuu màpeixy, nhìyyymn cômjibsihti củzshya anh, anh còdnxyn muốmavqn biếhmidt cômjibdnxyn cóasmm vấenxkn đqbgwehmvyyym đqbgweexl lấenxky cỡucxi nữpdvqa khômjibng.

“Loạswiki nàpeixy rấenxkt đqbgwpeixt tiềehmvn đqbgwi?” Cômjib ngẩeazing đqbgweaziu hỏnordi.

“Em thítysuch tômjibi cóasmm thểeexl tặbaxbng em mộblbwt đqbgwmavqng.” Anh làpeix thựshvmc sựshvmasmmi vớlobmi cômjib.

“Sax... khômjibng muốmavqn, khômjibng muốmavqn, khômjibng cầeazin đqbgwâuyfau!” Lam Đenxkóasmma đqbgweaziy tay anh ra, “Tiềehmvn làpeix củzshya anh, tômjibi khômjibng cầeazin.”

Lạswikc Thàpeixnh lẳtysung lặbaxbng nhìyyymn cômjib mộblbwt hồtysui, đqbgwem cômjib gắpeixt gao nhéfxpht vàpeixo trong ngựshvmc, cằjgesm đqbgweexl trêtysun đqbgwjgesnh đqbgweaziu củzshya cômjib.

tysun ngoàpeixi cửnorda sổehmv tầeazing thứhwwa 21, tấenxkt cảnlno khômjibng khítysu đqbgwehmvu làpeixm màpeixu sắpeixc ômjibn hòdnxya tưbaxbơdnxyi sásihtng, mêtysuly màpeixenxkm ásihtp, Lạswikc Thàpeixnh cũucxing khômjibng rõulrvpeixng lắpeixm giờueme phúeexlt nàpeixy anh muốmavqn làpeixm gìyyym, cóasmm lẽhapypeixasmmbaxbbaxbeazing củzshya phầeazin đqbgwômjibng ngưbaxbuemei Trung Quốmavqc, yêtysun ổehmvn, hômjibn nhâuyfan, con cásihti, sốmavqng hếhmidt quãvaimng đqbgwuemei còdnxyn lạswiki.

Nhữpdvqng năarhim thásihtng tuổehmvi trẻenxkasmm thểeexldhwyng vãvaimy tàpeixn phásiht sinh mệeexlnh, làpeixm nhữpdvqng chuyệeexln oanh oanh liệeexlt liệeexlt, chítysunh làpeixvaimi cho đqbgwếhmidn thờuemei khắpeixc nàpeixo đqbgwóasmm, đqbgwblbwt nhiêtysun cảnlnom thấenxky đqbgwưbaxbrobec nhữpdvqng thứhwwac kítysuch thítysuch đqbgwóasmmbaxbuemeng nhưbaxb đqbgwãvaim quásiht đqbgwzshy rồtysui, muốmavqn bảnlnoo vệeexl mộblbwt ngưbaxbuemei, cũucxing muốmavqn đqbgwưbaxbrobec cômjibenxky yêtysuu, cho nêtysun tìyyymnh nguyệeexln dừnlnong lạswiki, hoặbaxbc làpeix lạswiki bắpeixt đqbgweaziu xuấenxkt phásihtt, cũucxing cóasmm thểeexl đqbgwem cômjibdhwyng đqbgwi.

Chítysunh làpeix quyếhmidt đqbgwuxufnh nàpeixy khômjibng phảnlnoi quásiht đqbgwblbwt ngộblbwt khiếhmidn cômjib nhấenxkt thờuemei khômjibng thểeexl thítysuch ứhwwang chứhwwa?

“Tômjibi khômjibng phảnlnoi làpeix ngưbaxbuemei rấenxkt kiêtysun nhẫvaimn, cóasmm lẽhapy khômjibng thểeexl bắpeixt đqbgweaziu theo đqbgwuổehmvi tìyyymnh yêtysuu vớlobmi em, mãvaimi cho đqbgwếhmidn khi hai ngưbaxbuemei từnlno từnlno tin tưbaxbeazing hòdnxya hợrobep vớlobmi nhau, tômjibi thựshvmc rấenxkt nóasmmng vộblbwi, tômjibi muốmavqn cásihti gìyyym chắpeixc em cũucxing đqbgwãvaimulrv, cho nêtysun Lam Đenxkóasmma, tômjibi cóasmm thểeexl cam đqbgwoan mộblbwt chuyệeexln duy nhấenxkt, làpeixmjibi cóasmm thểeexl đqbgwmavqi xửnord thựshvmc tốmavqt vớlobmi em, em tựshvm suy nghĩzshy coi, cóasmm muốmavqn cùdhwyng tômjibi hay khômjibng?” Lạswikc Thàpeixnh nóasmmi xong nhẹsqyh nhàpeixng buômjibng cômjib ra.

Nửnorda thâuyfan trêtysun củzshya anh đqbgwehmvu chìyyymm trong ásihtnh mặbaxbt trờuemei len lỏnordi qua cửnorda sổehmvsihtt đqbgwenxkt chiếhmidu rọxbsii vàpeixo mêtysuly đqbgwblbwng lòdnxyng ngưbaxbuemei, thoạswikt nhìyyymn đqbgwsqyhp đqbgwếhmidn chóasmmi mắpeixt.

Thâuyfan ảnlnonh cao ngấenxkt đqbgwhwwang thẳtysung lêtysun, anh liếhmidc nhìyyymn cômjib mộblbwt cásihti, tao nhãvaim xoay ngưbaxbuemei trởeazi lạswiki vịuxuf trítysu.

Mộblbwt buổehmvi chiềehmvu tĩzshynh lặbaxbng nhưbaxb vậzmnzy, Lam Đenxkóasmma ngâuyfay ngốmavqc nhìyyymn ngưbaxbuemei đqbgwàpeixn ômjibng cưbaxbuemeng đqbgwswiki cóasmmsihtng vẻenxkmjib đqbgwơdnxyn trong căarhin phòdnxyng rộblbwng lớlobmn, cóasmm đqbgwiểeexlm khômjibng thểeexl phâuyfan biệeexlt rõulrv đqbgwâuyfay chỉjgespeixeexlc đqbgwblbwng nhấenxkt thờuemei hay làpeixyyymnh yêtysuu ùdhwya tớlobmi, chítysunh làpeix mộblbwt khắpeixc kia, cômjib thựshvmc sựshvm rấenxkt muốmavqn đqbgwếhmidn bêtysun cạswiknh anh, cùdhwyng anh hứhwwaa hẹsqyhn vĩzshynh viễtysun sásihtnh cùdhwyng thiêtysun đqbgwuxufa....

Cảnlnom giásihtc hạswiknh phúeexlc ùdhwya tớlobmi quásiht nhanh, làpeixm cho cômjib do dựshvm, cuốmavqi cùdhwyng vẫvaimn quyếhmidt đqbgwuxufnh phảnlnoi xem xéfxpht thậzmnzt kỹuxuf đqbgwãvaim.

Hạswik đqbgwi thu đqbgwếhmidn.

dhwya thu tớlobmi, siêtysuu thịuxuf đqbgwtysung loạswikt giảnlnom giásiht đqbgwtysudhwya hạswik.

Lam Đenxkóasmma tựshvma nhưbaxb đqbgwtysun cuồtysung màpeixvọxbsit vàpeixo siêtysuu thịuxuf mua mấenxky cásihti vásihty rồtysui trởeazi vềehmv, hoa châuyfan múeexla tay: “Tiểeexlu Khảnlno, buổehmvi tốmavqi đqbgwi quásihtn bar đqbgwi, ômjibng màpeixy mờuemei nha, ha ha.”

Đenxktysung nghiệeexlp têtysun Tiểeexlu Khảnlnoucxing mồtysumjibi ưbaxblobmt đqbgwvaimm, từnlno trong đqbgwásihtm ngưbaxbuemei len ra, thởeazi hồtysung hộblbwc:” Chúeexlng ta đqbgwi quásihtn bar nàpeixo nha? Tômjibi chưbaxba từnlnong cóasmm đqbgwếhmidn nhữpdvqng nơdnxyi nhưbaxb vậzmnzy, cóasmm loạswikn hay khômjibng? Ởuyfa đqbgwóasmmasmm trai bao phụivpdc vụivpd khômjibng? Chúeexlng ta cóasmm đqbgwưbaxbrobec xem múeexla thoásihtt y khômjibng?”

“Cômjib àpeix nha, bàpeixy ra cásihti bộblbw mặbaxbt thanh thuầeazin nhưbaxb vậzmnzy sao? Ngay cảnlno trai bao còdnxyn biếhmidt nữpdvqa?”

“Khụivpd, khụivpd, đqbgwi! Phảnlnoi đqbgwi nơdnxyi cóasmm nhiềehmvu trai bao.” Nóasmmi nhảnlnom a, Lam Đenxkóasmma lĩzshynh thásihtng lưbaxbơdnxyng cuốmavqi cùdhwyng, thảnlnonh thơdnxyi màpeixasmmi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.