Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 227 : Kết thúc - 6

    trước sau   
Colin hoàhtrln toàhtrln im lặtkvrng, nhưiiexng anh biếwefpt, đlemdbbxti vớgnjgi nhữafgong việuessc nhưiiex thếwefphtrly anh trai củxuyga anh luôdirfn luôdirfn bámnmv đlemdraimo đlemdếwefpn mứbbxtc khôdirfng thểeuvx thưiiexơzpfmng lưiiexxeelng, trong thờdtjvi đlemdiểeuvxm nàhtrly anh khôdirfng dạraimi gìckcvhtrl chọwjfsc vàhtrlo hổxynt, nhúgccdn nhúgccdn vai, hưiiexgnjgng tớgnjgi tiểeuvxu nữafgo nhâujgxn xinh đlemdveeqp trêuessn giưiiexdtjvng kia cưiiexdtjvi cưiiexdtjvi, “Ha ha, Lâujgxm, lầmnmvn sau tôdirfi sẽnwbv lạraimi đlemdếwefpn tìckcvm côdirf.”

Anh xoay ngưiiexdtjvi đlemdi ra khỏuwqni phòyfzyng, còyfzyn khôdirfng quêuessn giúgccdp đlemduwqn bọwjfsn họwjfs đlemdóuwrkng cửnwkxa thậeetut tốbbxtt, dặtkvrn ngưiiexdtjvi hầmnmvu bêuessn ngoàhtrli khôdirfng cầmnmvn làhtrlm phiềuwqnn.

Trong căfsnin phòyfzyng yêuessn tĩnwbvnh, chỉgebwyfzyn lạraimi cóuwrk hai ngưiiexdtjvi.

Rốbbxtt cụjlryc Lâujgxm Hi Hi cũtzisng hoàhtrln hồnyqon, dừhjmeng ởekax hắoigcn, “Em....”

“Khôdirfng cầmnmvn nóuwrki....” Tầmnmvn Dịrwtkch Dưiiexơzpfmng thảoqmin nhiêuessn ra lệuessnh, làhtrlm cho ngưiiexdtjvi nàhtrlng dựmiqla vàhtrlo trêuessn đlemduessm, ngồnyqoi ởekaxuessn cạraimnh nàhtrlng hai tay đlemdtkvrt hai bêuessn hôdirfng nàhtrlng, chăfsnim chúgccd nhìckcvn khuôdirfn mặtkvrt nhỏuwqn nhắoigcn rấvdhit gầmnmvn củxuyga nàhtrlng, vuốbbxtt ve tóuwrkc nàhtrlng, “Cóuwrk mệuesst khôdirfng?”

ujgxm Hi Hi lắoigcc lắoigcc đlemdmnmvu, dùoqrqng thanh âujgxm vẫdtjvn còyfzyn khàhtrln khàhtrln hỏuwqni: “Xảoqmiy ra chuyệuessn gìckcv? Khôdirfng phảoqmii em... khôdirfng phảoqmii thựmiqlc đlemdãbpwd....?”


Rớgnjgt xuốbbxtng vámnmvch núgccdi hay sao?

Ásmnlnh mắoigct thâujgxm thúgccdy củxuyga Tầmnmvn Dịrwtkch Dưiiexơzpfmng bỗqfaong nhiêuessn ảoqmim đlemdraimm, tĩnwbvnh lặtkvrng nhưiiexfsning.

Hắoigcn nhớgnjg tớgnjgi ngàhtrly đlemdóuwrk bảoqmin thâujgxn đlemduessn cuồnyqong màhtrlckcvm kiếwefpm.

“Khôdirfng cóuwrk việuessc gìckcv... Em khôdirfng chếwefpt... nêuessn ôdirfng trờdtjvi giúgccdp anh tìckcvm đlemdưiiexxeelc em....” Hơzpfmi thởekaxvdhim ámnmvp củxuyga hắoigcn phun trêuessn mặtkvrt nàhtrlng, nhắoigcm mắoigct cảoqmim thụjlry đlemdưiiexxeelc nhiệuesst đlemdfopb củxuyga nàhtrlng, sựmiql tồnyqon tạraimi củxuyga nàhtrlng, cámnmvnh tay Tầmnmvn Dịrwtkch Dưiiexơzpfmng khôdirfng ngừhjmeng xiếwefpt chặtkvrt, hậeetun khôdirfng thểeuvx đlemdem nàhtrlng dung nhậeetup vàhtrlo thâujgxn thểeuvx chíkdbfnh mìckcvnh, “Hi Hi, sao em lạraimi ngốbbxtc nhưiiex vậeetuy, ai cho phéclmip em cứbbxt nhưiiex vậeetuy màhtrl nhảoqmiy xuốbbxtng. Ai cho em dũtzisng khíkdbf nhảoqmiy xuốbbxtng? Em khôdirfng sợxeel sẽnwbv khôdirfng còyfzyn gặtkvrp lạraimi anh, sẽnwbv khôdirfng còyfzyn đlemdưiiexxeelc gặtkvrp lạraimi cụjlryc cưiiexng hay sao? Sao em cóuwrk thểeuvx nhẫdtjvn tâujgxm nhưiiex vậeetuy màhtrl rờdtjvi khỏuwqni anh?”

Hắoigcn kìckcvm néclmin thanh âujgxm khàhtrln khàhtrln từhjme trong cổxynt họwjfsng phámnmvt ra, hơzpfmi thởekax khóuwrk khăfsnin màhtrluwrkng bỏuwqnng, nhưiiexhtrl muốbbxtn đlemdem nàhtrlng hòyfzya tan ra vậeetuy. Cámnmvnh môdirfi nóuwrkng bỏuwqnng củxuyga hắoigcn in lêuessn trêuessn mắoigct, trêuessn mũtzisi, trêuessn môdirfi củxuyga nàhtrlng, lạraimi dâujgxy dưiiexa đlemdếwefpn vàhtrlnh tai củxuyga nàhtrlng.

Trong nhámnmvy mắoigct Lâujgxm Hi Hi trởekaxuessn vôdirfoqrqng yếwefpu ớgnjgt, nhớgnjg tớgnjgi ngàhtrly nàhtrlo đlemdóuwrk, tấvdhit cảoqmi mọwjfsi phòyfzyng tuyếwefpn củxuyga nàhtrlng đlemduwqnu đlemdxynt vỡuwqn, ámnmvnh mắoigct buồnyqon bãbpwd bấvdhit lựmiqlc.

“Em khôdirfng cóuwrkmnmvch nàhtrlo....” Chua xóuwrkt cùoqrqng ủxuygy khuấvdhit trong lòyfzyng tạraimi thờdtjvi khắoigcc nàhtrly hếwefpt thảoqmiy dâujgxng tràhtrlo, mộfopbt tay nàhtrlng bámnmvm chặtkvrt vàhtrlo bảoqmi vai ngưiiexdtjvi đlemdàhtrln ôdirfng trưiiexgnjgc mắoigct nàhtrly, hốbbxtc mắoigct ẩeoqmm ưiiexgnjgt, “Em nhìckcvn thấvdhiy cụjlryc cưiiexng gặtkvrp mưiiexa, em nhìckcvn thấvdhiy Lily thưiiexơzpfmng tổxyntn con, em khôdirfng thểeuvxhtrlm gìckcv, em chỉgebwuwrk thểeuvx nhảoqmiy xuốbbxtng. Em cũtzisng rấvdhit sợxeel khôdirfng thấvdhiy đlemdưiiexxeelc anh, đlemdbbxti vớgnjgi anh thậeetut sựmiql khôdirfng cóuwrkmnmvch nàhtrlo.....”

Nhu tìckcvnh trong lòyfzyng Tầmnmvn Dịrwtkch Dưiiexơzpfmng rốbbxtt cụjlryc khôdirfng nhịrwtkn đlemdưiiexxeelc nữafgoa, nâujgxng khuôdirfn mặtkvrt nhỏuwqn nhắoigcn củxuyga nàhtrlng lêuessn hôdirfn thậeetut sâujgxu.

“Thựmiqlc xin lỗqfaoi....” Hắoigcn giảoqmii thíkdbfch, thanh âujgxm nghẹveeqn ngàhtrlo “Thựmiqlc xin lỗqfaoi, thựmiqlc xin lỗqfaoi, Hi Hi,... làhtrl anh sai, tạraimi thờdtjvi khắoigcc nguy hiểeuvxm đlemdóuwrk anh khôdirfng ởekaxuessn cạraimnh em, làhtrl anh bấvdhit lựmiqlc.”

Hắoigcn khôdirfng phảoqmii cốbbxt ýimjkuwrki vớgnjgi nàhtrlng nhưiiex vậeetuy. Chẳwbning qua làhtrl hắoigcn sốbbxtt ruộfopbt, chẳwbning qua làhtrl hắoigcn sợxeelbpwdi. Nàhtrlng rấvdhit kiêuessn cưiiexdtjvng, kiêuessn cưiiexdtjvng đlemdếwefpn mứbbxtc hắoigcn khôdirfng cóuwrk chúgccdt biệuessn phámnmvp nàhtrlo, mộfopbt tiểeuvxu nữafgo nhâujgxn nhu nhưiiexxeelc nhưiiex vậeetuy tạraimi sao lạraimi cóuwrktzisng khíkdbf lớgnjgn nhưiiex thếwefp? Hắoigcn đlemdau đlemdgnjgn, gắoigct gao đlemdem nàhtrlng ôdirfm vàhtrlo trong ngựmiqlc kịrwtkch liệuesst màhtrldirfn nàhtrlng, rồnyqoi lạraimi sợxeel lựmiqlc đlemdraimo quámnmv lớgnjgn làhtrlm đlemdau nàhtrlng.....

mnmvnh môdirfi bịrwtk lửnwkxa nóuwrkng kịrwtkch liệuesst bao trùoqrqm, Lâujgxm Hi Hi chưiiexa kịrwtkp chuẩeoqmn bịrwtk đlemdãbpwd bịrwtk hắoigcn hôdirfn lấvdhiy, đlemdmnmvu lưiiexuwqni ôdirfn nhu đlemdeoqmy ra cámnmvnh môdirfi hơzpfmi mấvdhip mámnmvy củxuyga nàhtrlng, nàhtrlng run rẩeoqmy héclmi mởekax, cảoqmim giámnmvc đlemdưiiexxeelc hắoigcn xâujgxm nhậeetup tiếwefpn vàhtrlo, chạraimm đlemdưiiexxeelc đlemdmnmvu lưiiexuwqni mẫdtjvn cảoqmim củxuyga nàhtrlng, muốbbxtn vặtkvrn vẹveeqo mộfopbt chúgccdt lạraimi bịrwtk hắoigcn nhẹveeq nhàhtrlng giữafgo chặtkvrt khuôdirfn mặtkvrt, bao trùoqrqm đlemdmnmvu lưiiexuwqni củxuyga nàhtrlng.

Cảoqmim giámnmvc têuess dạraimi màhtrl châujgxn thậeetut, từhjme đlemdmnmvu lưiiexuwqni củxuyga nàhtrlng lan ra, tràhtrln đlemdmnmvy cảoqmi đlemdraimi nãbpwdo.

Ôxnlqm ấvdhip củxuyga hắoigcn tràhtrln ngậeetup mùoqrqi vịrwtk nam tíkdbfnh, cưiiexdtjvng ngạraimnh, bámnmv đlemdraimo, nhu tìckcvnh khắoigcp nơzpfmi, thâujgxn thểeuvx nhỏuwqn nhắoigcn củxuyga nàhtrlng đlemdoigcm chìckcvm bêuessn trong, dựmiqla vàhtrlo bảoqmi vai rộfopbng lớgnjgn nhưiiex ngọwjfsn núgccdi củxuyga hắoigcn, bịrwtk hắoigcn hôdirfn đlemdếwefpn nghẹveeqt thởekax.


Cảoqmifsnin phòyfzyng tràhtrln đlemdmnmvy hơzpfmi thởekax ôdirfn nhu, màhtrl trong chiếwefpc nôdirfi bêuessn cạraimnh, trẻgskx con chớgnjgp mắoigct to ngậeetup nưiiexgnjgc nhìckcvn hai ngưiiexdtjvi đlemdang thâujgxn mậeetut khôdirfng kiêuessng nểeuvxckcv, giơzpfm nắoigcm tay nhỏuwqn, tiếwefpp tụjlryc phámnmvt ra thanh âujgxm i ôdirf đlemdámnmvng yêuessu. Đrlbkuwqn khámnmvng củxuyga nóuwrk tốbbxtt hơzpfmn so vớgnjgi mẹveeq, sau khi phámnmvt sốbbxtt cưiiex nhiêuessn dựmiqla vàhtrlo thểeuvx chấvdhit mạraimnh mẽnwbvhtrlckcvnh phụjlryc lạraimi, khôdirfng bịrwtk viêuessm phổxynti, giốbbxtng nhưiiex mộfopbt thiếwefpu niêuessn anh hùoqrqng cưiiexdtjvng trámnmvng khôdirfng bịrwtk đlemdámnmvnh bạraimi....

Trờdtjvi biếwefpt, cụjlryc cưiiexng củxuyga bọwjfsn họwjfs sau nàhtrly lớgnjgn lêuessn bộfopbmnmvng sẽnwbv mịrwtk hoặtkvrc lòyfzyng ngưiiexdtjvi đlemdếwefpn mứbbxtc nàhtrlo.

Khôdirfng biếwefpt đlemdãbpwd qua bao lâujgxu, Lâujgxm Hi Hi cảoqmim giámnmvc đlemdưiiexxeelc quầmnmvn ámnmvo củxuyga bọwjfsn họwjfs đlemduwqnu đlemdãbpwd ưiiexgnjgt đlemddtjvm mồnyqodirfi, cửnwkx chỉgebw ôdirfn nhu khôdirfng thểeuvx thỏuwqna mãbpwdn đlemdưiiexxeelc nỗqfaoi hoàhtrli niệuessm cùoqrqng tìckcvnh yêuessu say đlemdoigcm giữafgoa hai ngưiiexdtjvi, lúgccdc nàhtrly mớgnjgi nhẹveeq nhàhtrlng dùoqrqng tay chốbbxtng cựmiql mộfopbt chúgccdt, ýimjk bảoqmio hắoigcn buôdirfng môdirfi nàhtrlng ra.

Tầmnmvn Dịrwtkch Dưiiexơzpfmng làhtrlm sao cóuwrk thểeuvx dừhjmeng lạraimi chứbbxt?

Hắoigcn chỉgebw cho nàhtrlng mộfopbt hơzpfmi đlemdeuvx thởekax dốbbxtc, ngay sau đlemdóuwrk, ngóuwrkn tay thon dàhtrli chếwefp trụjlrymnmvi cằktxmm non mềuwqnm củxuyga nàhtrlng, tiếwefpp tụjlryc hôdirfn, xâujgxm nhậeetup vàhtrlo, hung hăfsning đlemdòyfzyi lấvdhiy, đlemdem tấvdhit cảoqmi nhữafgong ưiiexu thưiiexơzpfmng khắoigcc cốbbxtt nhiềuwqnu ngàhtrly qua trảoqmi lạraimi cho nàhtrlng, giờdtjv khắoigcc nàhtrly, nhữafgong sựmiql việuessc đlemdãbpwd từhjmeng phámnmvt sinh giữafgoa bọwjfsn họwjfs đlemduwqnu khôdirfng còyfzyn quan trọwjfsng, hắoigcn yêuessu nàhtrlng! Yêuessu đlemdếwefpn hủxuygy thiêuessn diệuesst đlemdrwtka! Thầmnmvn tiêuessn cũtzisng khôdirfng thểeuvx ngăfsnin cảoqmin.

“Ưeuvxm...” Lâujgxm Hi Hi cóuwrk thểeuvx cảoqmim nhậeetun đlemdưiiexxeelc tìckcvnh yêuessu khắoigcc cốbbxtt củxuyga hắoigcn, lôdirfng mi cong dàhtrli khẽnwbv mởekax, nhìckcvn đlemdếwefpn mi tâujgxm nhíkdbfu chặtkvrt củxuyga hắoigcn, trong lòyfzyng mộfopbt trậeetun đlemdau đlemdgnjgn.

htrlng khôdirfng hềuwqn giãbpwdy giụjlrya, màhtrl khẽnwbv thảoqmi lỏuwqnng, nhu thuậeetun đlemdóuwrkn ýimjkoqrqa theo hắoigcn, thậeetum chíkdbf đlemdámnmvp lạraimi nụjlrydirfn củxuyga hắoigcn, mềuwqnm mạraimi nhưiiexng rấvdhit rõhtrlclmit.... Thâujgxn thểeuvx Tầmnmvn Dịrwtkch Dưiiexơzpfmng khẽnwbv run lêuessn, trêuessn lưiiexng mộfopbt trậeetun têuess dạraimi, đlemdfopbng támnmvc nho nhỏuwqn củxuyga nàhtrlng cơzpfm hồnyqo trêuessu chọwjfsc hắoigcn đlemdếwefpn phámnmvt đlemduessn.

Nhưiiexng hắoigcn vẫdtjvn phảoqmii kiềuwqnm chếwefp bảoqmin thâujgxn, lựmiqlc đlemdraimo liềuwqnu mạraimng ôdirfm nàhtrlng cũtzisng dầmnmvn dầmnmvn buôdirfng lỏuwqnng, trởekaxuessn ôdirfn nhu triềuwqnn miêuessn, nhưiiexhtrl dốbbxtc lòyfzyng yêuessu thưiiexơzpfmng bảoqmio vậeetut trâujgxn quýimjk củxuyga mìckcvnh..... Trêuessn giưiiexdtjvng trong căfsnin phòyfzyng lớgnjgn, mộfopbt cảoqminh tưiiexxeelng vôdirfoqrqng kiềuwqnu diễnwkxm.

“Sau đlemdóuwrk thìckcv thếwefphtrlo?” Lâujgxm Hi Hi buồnyqon ngủxuyg, đlemdmnmvu tựmiqla lêuessn ngựmiqlc hắoigcn, oa oa thấvdhip giọwjfsng hỏuwqni, tiếwefpng nóuwrki củxuyga nàhtrlng nhưiiexhtrl mộfopbt loạraimi đlemdfopbc dưiiexxeelc, khiếwefpn cho ngưiiexdtjvi nghe cảoqmim giámnmvc bịrwtkuess hoặtkvrc.

Tầmnmvn Dịrwtkch Dưiiexơzpfmng ôdirfm chặtkvrt nàhtrlng, cámnmvnh môdirfi vuốbbxtt ve bêuessn mámnmvhtrlng, tóuwrkc mềuwqnm trêuessn gámnmvy nàhtrlng..... Nàhtrlng hơzpfmi nhộfopbt, néclmi mộfopbt chúgccdt, hắoigcn khôdirfng nóuwrki gìckcv khẽnwbviiexdtjvi, lạraimi đlemdem nàhtrlng kéclmio trởekax vềuwqn, gámnmvc lạraimi trêuessn ngựmiqlc.

“Sau đlemdóuwrk em gặtkvrp mộfopbt thiếwefpu phụjlrymnmvi nấvdhim.... Côdirfvdhiy nhìckcvn thấvdhiy em, thấvdhiy em thựmiqlc đlemdámnmvng thưiiexơzpfmng, liềuwqnn cõhtrlng em vềuwqn nhàhtrl....” Tầmnmvn Dịrwtkch Dưiiexơzpfmng vuốbbxtt tóuwrkc nàhtrlng, giốbbxtng nhưiiex dỗqfaohtrlnh đlemdbbxta nhỏuwqn kểeuvx lạraimi cho nàhtrlng nhữafgong chuyệuessn đlemdãbpwd phámnmvt sinh sau khi nàhtrlng nhảoqmiy xuốbbxtng, biếwefpt nàhtrlng mệuesst chếwefpt đlemdi rồnyqoi, khôdirfng cóuwrk chúgccdt khíkdbf lựmiqlc nàhtrlo màhtrl hỏuwqni lạraimi lờdtjvi củxuyga hắoigcn.

Mộfopbt thiếwefpu phụjlrymnmvi nấvdhim....?

ujgxm Hi Hi nghẹveeqn mộfopbt chúgccdt, đlemdôdirfi mắoigct trong veo nhìckcvn hắoigcn: “Anh cũtzisng đlemdưiiexxeelc thiếwefpu phụjlrymnmvi nấvdhim cứbbxtu vềuwqn sao?”

Tầmnmvn Dịrwtkch Dưiiexơzpfmng trầmnmvm mặtkvrc khôdirfng lêuessn tiếwefpng, ýimjkiiexdtjvi bêuessn môdirfi lộfopb ra chúgccdt ámnmvi muộfopbi, nghe thấvdhiy nghi vấvdhin củxuyga nàhtrlng cũtzisng khôdirfng vộfopbi trảoqmi lờdtjvi, chẳwbning qua làhtrl nhắoigcm mắoigct lẳwbning lặtkvrng cảoqmim thụjlry sựmiql tồnyqon tạraimi củxuyga nàhtrlng trong lồnyqong ngựmiqlc hắoigcn, bàhtrln tay ôdirfm trọwjfsn eo nhỏuwqn củxuyga nàhtrlng, ởekaxuessn tai nàhtrlng nóuwrki: “Làhtrl em đlemdãbpwd cứbbxtu anh... Hi Hi làhtrl em giúgccdp anh cóuwrk thểeuvx tiếwefpp tụjlryc sốbbxtng....”

dirfi hắoigcn cóuwrk chúgccdt támnmvi nhợxeelt, lộfopb ra hìckcvnh ảoqminh ngàhtrly đlemdóuwrk khôdirfng tìckcvm thấvdhiy nàhtrlng hắoigcn cóuwrk bao nhiêuessu lo lắoigcng.

ujgxm Hi Hi khẽnwbv nởekax nụjlryiiexdtjvi, viềuwqnn mắoigct đlemdãbpwduwrk lệuess.

htrlng khôdirfng rõhtrlhtrlng lắoigcm, mộfopbt ngưiiexdtjvi đlemdàhtrln ôdirfng ngàhtrly đlemdêuessm luôdirfn luôdirfn lạraimnh nhưiiexfsning làhtrlm sao lạraimi cóuwrk thểeuvxuwrki ra nhữafgong lờdtjvi nóuwrki cóuwrk khảoqmifsning mêuess hoặtkvrc thâujgxm tìckcvnh đlemdếwefpn nhưiiex vậeetuy, nàhtrlng ngẩeoqmng đlemdmnmvu, hôdirfn lêuessn đlemdôdirfi mắoigct củxuyga hắoigcn.

“Tầmnmvn Dịrwtkch Dưiiexơzpfmng....” Lâujgxm Hi Hi nắoigcm chặtkvrt cổxynt ámnmvo củxuyga hắoigcn, cámnmvnh môdirfi chạraimm vàhtrlo lôdirfng mi củxuyga hắoigcn, chuẩeoqmn xámnmvc màhtrl thấvdhip giọwjfsng nóuwrki: “Em khôdirfng cóuwrk biệuessn phámnmvp… Em vẫdtjvn còyfzyn yêuessu anh.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.