Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 227 : Kết thúc - 6

    trước sau   
Colin hoàiekhn toàiekhn im lặvfging, nhưkckbng anh biếgbtut, đcsvawqipi vớykaki nhữuilung việllecc nhưkckb thếgbtuiekhy anh trai củudbca anh luôyymnn luôyymnn bácskc đcsvauiluo đcsvaếgbtun mứplehc khôyymnng thểnhwx thưkckbơgbtung lưkckbifpwng, trong thờtsodi đcsvaiểnhwxm nàiekhy anh khôyymnng dạuilui gìhyakiekh chọqnoac vàiekho hổosjn, nhúuoagn nhúuoagn vai, hưkckbykakng tớykaki tiểnhwxu nữuilu nhâcsvan xinh đcsvaqqkyp trêqnoan giưkckbtsodng kia cưkckbtsodi cưkckbtsodi, “Ha ha, Lâcsvam, lầxgbvn sau tôyymni sẽzqep lạuilui đcsvaếgbtun tìhyakm côyymn.”

Anh xoay ngưkckbtsodi đcsvai ra khỏdshti phògdktng, cògdktn khôyymnng quêqnoan giúuoagp đcsvaudbc bọqnoan họqnoa đcsvaócskcng cửwqipa thậdshtt tốwqipt, dặvfgin ngưkckbtsodi hầxgbvu bêqnoan ngoàiekhi khôyymnng cầxgbvn làiekhm phiềdsiqn.

Trong căwqsqn phògdktng yêqnoan tĩsiztnh, chỉxvaigdktn lạuilui cócskc hai ngưkckbtsodi.

Rốwqipt cụnhwxc Lâcsvam Hi Hi cũfklgng hoàiekhn hồckenn, dừcsvang ởrsnt hắdrlen, “Em....”

“Khôyymnng cầxgbvn nócskci....” Tầxgbvn Dịjccjch Dưkckbơgbtung thảllecn nhiêqnoan ra lệllecnh, làiekhm cho ngưkckbtsodi nàiekhng dựcskca vàiekho trêqnoan đcsvallecm, ngồckeni ởrsntqnoan cạuilunh nàiekhng hai tay đcsvavfgit hai bêqnoan hôyymnng nàiekhng, chăwqsqm chúuoag nhìhyakn khuôyymnn mặvfgit nhỏdsht nhắdrlen rấtigrt gầxgbvn củudbca nàiekhng, vuốwqipt ve tócskcc nàiekhng, “Cócskc mệllect khôyymnng?”

csvam Hi Hi lắdrlec lắdrlec đcsvaxgbvu, dùyymnng thanh âcsvam vẫxjshn cògdktn khàiekhn khàiekhn hỏdshti: “Xảllecy ra chuyệllecn gìhyak? Khôyymnng phảlleci em... khôyymnng phảlleci thựcskcc đcsvaãjccj....?”


Rớykakt xuốwqipng vácskcch núuoagi hay sao?

Áqnoanh mắdrlet thâcsvam thúuoagy củudbca Tầxgbvn Dịjccjch Dưkckbơgbtung bỗpaayng nhiêqnoan ảllecm đcsvauilum, tĩsiztnh lặvfging nhưkckbwqsqng.

Hắdrlen nhớykak tớykaki ngàiekhy đcsvaócskc bảllecn thâcsvan đcsvaqnoan cuồckenng màiekhhyakm kiếgbtum.

“Khôyymnng cócskc việllecc gìhyak... Em khôyymnng chếgbtut... nêqnoan ôyymnng trờtsodi giúuoagp anh tìhyakm đcsvaưkckbifpwc em....” Hơgbtui thởrsnttigrm ácskcp củudbca hắdrlen phun trêqnoan mặvfgit nàiekhng, nhắdrlem mắdrlet cảllecm thụnhwx đcsvaưkckbifpwc nhiệllect đcsvafynn củudbca nàiekhng, sựcskc tồckenn tạuilui củudbca nàiekhng, cácskcnh tay Tầxgbvn Dịjccjch Dưkckbơgbtung khôyymnng ngừcsvang xiếgbtut chặvfgit, hậdshtn khôyymnng thểnhwx đcsvaem nàiekhng dung nhậdshtp vàiekho thâcsvan thểnhwx chífrxknh mìhyaknh, “Hi Hi, sao em lạuilui ngốwqipc nhưkckb vậdshty, ai cho phéfynnp em cứpleh nhưkckb vậdshty màiekh nhảllecy xuốwqipng. Ai cho em dũfklgng khífrxk nhảllecy xuốwqipng? Em khôyymnng sợifpw sẽzqep khôyymnng cògdktn gặvfgip lạuilui anh, sẽzqep khôyymnng cògdktn đcsvaưkckbifpwc gặvfgip lạuilui cụnhwxc cưkckbng hay sao? Sao em cócskc thểnhwx nhẫxjshn tâcsvam nhưkckb vậdshty màiekh rờtsodi khỏdshti anh?”

Hắdrlen kìhyakm néfynnn thanh âcsvam khàiekhn khàiekhn từcsva trong cổosjn họqnoang phácskct ra, hơgbtui thởrsnt khócskc khăwqsqn màiekhcskcng bỏdshtng, nhưkckbiekh muốwqipn đcsvaem nàiekhng hògdkta tan ra vậdshty. Cácskcnh môyymni nócskcng bỏdshtng củudbca hắdrlen in lêqnoan trêqnoan mắdrlet, trêqnoan mũfklgi, trêqnoan môyymni củudbca nàiekhng, lạuilui dâcsvay dưkckba đcsvaếgbtun vàiekhnh tai củudbca nàiekhng.

Trong nhácskcy mắdrlet Lâcsvam Hi Hi trởrsntqnoan vôyymnyymnng yếgbtuu ớykakt, nhớykak tớykaki ngàiekhy nàiekho đcsvaócskc, tấtigrt cảllec mọqnoai phògdktng tuyếgbtun củudbca nàiekhng đcsvadsiqu đcsvaosjn vỡudbc, ácskcnh mắdrlet buồckenn bãjccj bấtigrt lựcskcc.

“Em khôyymnng cócskccskcch nàiekho....” Chua xócskct cùyymnng ủudbcy khuấtigrt trong lògdktng tạuilui thờtsodi khắdrlec nàiekhy hếgbtut thảllecy dâcsvang tràiekho, mộfynnt tay nàiekhng bácskcm chặvfgit vàiekho bảllec vai ngưkckbtsodi đcsvaàiekhn ôyymnng trưkckbykakc mắdrlet nàiekhy, hốwqipc mắdrlet ẩwklhm ưkckbykakt, “Em nhìhyakn thấtigry cụnhwxc cưkckbng gặvfgip mưkckba, em nhìhyakn thấtigry Lily thưkckbơgbtung tổosjnn con, em khôyymnng thểnhwxiekhm gìhyak, em chỉxvaicskc thểnhwx nhảllecy xuốwqipng. Em cũfklgng rấtigrt sợifpw khôyymnng thấtigry đcsvaưkckbifpwc anh, đcsvawqipi vớykaki anh thậdshtt sựcskc khôyymnng cócskccskcch nàiekho.....”

Nhu tìhyaknh trong lògdktng Tầxgbvn Dịjccjch Dưkckbơgbtung rốwqipt cụnhwxc khôyymnng nhịjccjn đcsvaưkckbifpwc nữuilua, nâcsvang khuôyymnn mặvfgit nhỏdsht nhắdrlen củudbca nàiekhng lêqnoan hôyymnn thậdshtt sâcsvau.

“Thựcskcc xin lỗpaayi....” Hắdrlen giảlleci thífrxkch, thanh âcsvam nghẹqqkyn ngàiekho “Thựcskcc xin lỗpaayi, thựcskcc xin lỗpaayi, Hi Hi,... làiekh anh sai, tạuilui thờtsodi khắdrlec nguy hiểnhwxm đcsvaócskc anh khôyymnng ởrsntqnoan cạuilunh em, làiekh anh bấtigrt lựcskcc.”

Hắdrlen khôyymnng phảlleci cốwqip ýbdeecskci vớykaki nàiekhng nhưkckb vậdshty. Chẳgbtung qua làiekh hắdrlen sốwqipt ruộfynnt, chẳgbtung qua làiekh hắdrlen sợifpwjccji. Nàiekhng rấtigrt kiêqnoan cưkckbtsodng, kiêqnoan cưkckbtsodng đcsvaếgbtun mứplehc hắdrlen khôyymnng cócskc chúuoagt biệllecn phácskcp nàiekho, mộfynnt tiểnhwxu nữuilu nhâcsvan nhu nhưkckbifpwc nhưkckb vậdshty tạuilui sao lạuilui cócskcfklgng khífrxk lớykakn nhưkckb thếgbtu? Hắdrlen đcsvaau đcsvaykakn, gắdrlet gao đcsvaem nàiekhng ôyymnm vàiekho trong ngựcskcc kịjccjch liệllect màiekhyymnn nàiekhng, rồckeni lạuilui sợifpw lựcskcc đcsvauiluo quácskc lớykakn làiekhm đcsvaau nàiekhng.....

cskcnh môyymni bịjccj lửwqipa nócskcng kịjccjch liệllect bao trùyymnm, Lâcsvam Hi Hi chưkckba kịjccjp chuẩwklhn bịjccj đcsvaãjccj bịjccj hắdrlen hôyymnn lấtigry, đcsvaxgbvu lưkckbudbci ôyymnn nhu đcsvawklhy ra cácskcnh môyymni hơgbtui mấtigrp mácskcy củudbca nàiekhng, nàiekhng run rẩwklhy héfynn mởrsnt, cảllecm giácskcc đcsvaưkckbifpwc hắdrlen xâcsvam nhậdshtp tiếgbtun vàiekho, chạuilum đcsvaưkckbifpwc đcsvaxgbvu lưkckbudbci mẫxjshn cảllecm củudbca nàiekhng, muốwqipn vặvfgin vẹqqkyo mộfynnt chúuoagt lạuilui bịjccj hắdrlen nhẹqqky nhàiekhng giữuilu chặvfgit khuôyymnn mặvfgit, bao trùyymnm đcsvaxgbvu lưkckbudbci củudbca nàiekhng.

Cảllecm giácskcc têqnoa dạuilui màiekh châcsvan thậdshtt, từcsva đcsvaxgbvu lưkckbudbci củudbca nàiekhng lan ra, tràiekhn đcsvaxgbvy cảllec đcsvauilui nãjccjo.

Ôiyeqm ấtigrp củudbca hắdrlen tràiekhn ngậdshtp mùyymni vịjccj nam tífrxknh, cưkckbtsodng ngạuilunh, bácskc đcsvauiluo, nhu tìhyaknh khắdrlep nơgbtui, thâcsvan thểnhwx nhỏdsht nhắdrlen củudbca nàiekhng đcsvadrlem chìhyakm bêqnoan trong, dựcskca vàiekho bảllec vai rộfynnng lớykakn nhưkckb ngọqnoan núuoagi củudbca hắdrlen, bịjccj hắdrlen hôyymnn đcsvaếgbtun nghẹqqkyt thởrsnt.


Cảllecwqsqn phògdktng tràiekhn đcsvaxgbvy hơgbtui thởrsnt ôyymnn nhu, màiekh trong chiếgbtuc nôyymni bêqnoan cạuilunh, trẻwixl con chớykakp mắdrlet to ngậdshtp nưkckbykakc nhìhyakn hai ngưkckbtsodi đcsvaang thâcsvan mậdshtt khôyymnng kiêqnoang nểnhwxhyak, giơgbtu nắdrlem tay nhỏdsht, tiếgbtup tụnhwxc phácskct ra thanh âcsvam i ôyymn đcsvaácskcng yêqnoau. Đtigrdsiq khácskcng củudbca nócskc tốwqipt hơgbtun so vớykaki mẹqqky, sau khi phácskct sốwqipt cưkckb nhiêqnoan dựcskca vàiekho thểnhwx chấtigrt mạuilunh mẽzqepiekhhyaknh phụnhwxc lạuilui, khôyymnng bịjccj viêqnoam phổosjni, giốwqipng nhưkckb mộfynnt thiếgbtuu niêqnoan anh hùyymnng cưkckbtsodng trácskcng khôyymnng bịjccj đcsvaácskcnh bạuilui....

Trờtsodi biếgbtut, cụnhwxc cưkckbng củudbca bọqnoan họqnoa sau nàiekhy lớykakn lêqnoan bộfynncskcng sẽzqep mịjccj hoặvfgic lògdktng ngưkckbtsodi đcsvaếgbtun mứplehc nàiekho.

Khôyymnng biếgbtut đcsvaãjccj qua bao lâcsvau, Lâcsvam Hi Hi cảllecm giácskcc đcsvaưkckbifpwc quầxgbvn ácskco củudbca bọqnoan họqnoa đcsvadsiqu đcsvaãjccj ưkckbykakt đcsvaxjshm mồckenyymni, cửwqip chỉxvai ôyymnn nhu khôyymnng thểnhwx thỏdshta mãjccjn đcsvaưkckbifpwc nỗpaayi hoàiekhi niệllecm cùyymnng tìhyaknh yêqnoau say đcsvadrlem giữuilua hai ngưkckbtsodi, lúuoagc nàiekhy mớykaki nhẹqqky nhàiekhng dùyymnng tay chốwqipng cựcskc mộfynnt chúuoagt, ýbdee bảlleco hắdrlen buôyymnng môyymni nàiekhng ra.

Tầxgbvn Dịjccjch Dưkckbơgbtung làiekhm sao cócskc thểnhwx dừcsvang lạuilui chứpleh?

Hắdrlen chỉxvai cho nàiekhng mộfynnt hơgbtui đcsvanhwx thởrsnt dốwqipc, ngay sau đcsvaócskc, ngócskcn tay thon dàiekhi chếgbtu trụnhwxcskci cằhyakm non mềdsiqm củudbca nàiekhng, tiếgbtup tụnhwxc hôyymnn, xâcsvam nhậdshtp vàiekho, hung hăwqsqng đcsvaògdkti lấtigry, đcsvaem tấtigrt cảllec nhữuilung ưkckbu thưkckbơgbtung khắdrlec cốwqipt nhiềdsiqu ngàiekhy qua trảllec lạuilui cho nàiekhng, giờtsod khắdrlec nàiekhy, nhữuilung sựcskc việllecc đcsvaãjccj từcsvang phácskct sinh giữuilua bọqnoan họqnoa đcsvadsiqu khôyymnng cògdktn quan trọqnoang, hắdrlen yêqnoau nàiekhng! Yêqnoau đcsvaếgbtun hủudbcy thiêqnoan diệllect đcsvajccja! Thầxgbvn tiêqnoan cũfklgng khôyymnng thểnhwx ngăwqsqn cảllecn.

“Ưhkpsm...” Lâcsvam Hi Hi cócskc thểnhwx cảllecm nhậdshtn đcsvaưkckbifpwc tìhyaknh yêqnoau khắdrlec cốwqipt củudbca hắdrlen, lôyymnng mi cong dàiekhi khẽzqep mởrsnt, nhìhyakn đcsvaếgbtun mi tâcsvam nhífrxku chặvfgit củudbca hắdrlen, trong lògdktng mộfynnt trậdshtn đcsvaau đcsvaykakn.

iekhng khôyymnng hềdsiq giãjccjy giụnhwxa, màiekh khẽzqep thảllec lỏdshtng, nhu thuậdshtn đcsvaócskcn ýbdeeyymna theo hắdrlen, thậdshtm chífrxk đcsvaácskcp lạuilui nụnhwxyymnn củudbca hắdrlen, mềdsiqm mạuilui nhưkckbng rấtigrt rõtigrfynnt.... Thâcsvan thểnhwx Tầxgbvn Dịjccjch Dưkckbơgbtung khẽzqep run lêqnoan, trêqnoan lưkckbng mộfynnt trậdshtn têqnoa dạuilui, đcsvafynnng tácskcc nho nhỏdsht củudbca nàiekhng cơgbtu hồcken trêqnoau chọqnoac hắdrlen đcsvaếgbtun phácskct đcsvaqnoan.

Nhưkckbng hắdrlen vẫxjshn phảlleci kiềdsiqm chếgbtu bảllecn thâcsvan, lựcskcc đcsvauiluo liềdsiqu mạuilung ôyymnm nàiekhng cũfklgng dầxgbvn dầxgbvn buôyymnng lỏdshtng, trởrsntqnoan ôyymnn nhu triềdsiqn miêqnoan, nhưkckbiekh dốwqipc lògdktng yêqnoau thưkckbơgbtung bảlleco vậdshtt trâcsvan quýbdee củudbca mìhyaknh..... Trêqnoan giưkckbtsodng trong căwqsqn phògdktng lớykakn, mộfynnt cảllecnh tưkckbifpwng vôyymnyymnng kiềdsiqu diễtvukm.

“Sau đcsvaócskc thìhyak thếgbtuiekho?” Lâcsvam Hi Hi buồckenn ngủudbc, đcsvaxgbvu tựcskca lêqnoan ngựcskcc hắdrlen, oa oa thấtigrp giọqnoang hỏdshti, tiếgbtung nócskci củudbca nàiekhng nhưkckbiekh mộfynnt loạuilui đcsvafynnc dưkckbifpwc, khiếgbtun cho ngưkckbtsodi nghe cảllecm giácskcc bịjccjqnoa hoặvfgic.

Tầxgbvn Dịjccjch Dưkckbơgbtung ôyymnm chặvfgit nàiekhng, cácskcnh môyymni vuốwqipt ve bêqnoan mácskciekhng, tócskcc mềdsiqm trêqnoan gácskcy nàiekhng..... Nàiekhng hơgbtui nhộfynnt, néfynn mộfynnt chúuoagt, hắdrlen khôyymnng nócskci gìhyak khẽzqepkckbtsodi, lạuilui đcsvaem nàiekhng kéfynno trởrsnt vềdsiq, gácskcc lạuilui trêqnoan ngựcskcc.

“Sau đcsvaócskc em gặvfgip mộfynnt thiếgbtuu phụnhwxcskci nấtigrm.... Côyymntigry nhìhyakn thấtigry em, thấtigry em thựcskcc đcsvaácskcng thưkckbơgbtung, liềdsiqn cõtigrng em vềdsiq nhàiekh....” Tầxgbvn Dịjccjch Dưkckbơgbtung vuốwqipt tócskcc nàiekhng, giốwqipng nhưkckb dỗpaayiekhnh đcsvapleha nhỏdsht kểnhwx lạuilui cho nàiekhng nhữuilung chuyệllecn đcsvaãjccj phácskct sinh sau khi nàiekhng nhảllecy xuốwqipng, biếgbtut nàiekhng mệllect chếgbtut đcsvai rồckeni, khôyymnng cócskc chúuoagt khífrxk lựcskcc nàiekho màiekh hỏdshti lạuilui lờtsodi củudbca hắdrlen.

Mộfynnt thiếgbtuu phụnhwxcskci nấtigrm....?

csvam Hi Hi nghẹqqkyn mộfynnt chúuoagt, đcsvaôyymni mắdrlet trong veo nhìhyakn hắdrlen: “Anh cũfklgng đcsvaưkckbifpwc thiếgbtuu phụnhwxcskci nấtigrm cứplehu vềdsiq sao?”

Tầxgbvn Dịjccjch Dưkckbơgbtung trầxgbvm mặvfgic khôyymnng lêqnoan tiếgbtung, ýbdeekckbtsodi bêqnoan môyymni lộfynn ra chúuoagt ácskci muộfynni, nghe thấtigry nghi vấtigrn củudbca nàiekhng cũfklgng khôyymnng vộfynni trảllec lờtsodi, chẳgbtung qua làiekh nhắdrlem mắdrlet lẳgbtung lặvfging cảllecm thụnhwx sựcskc tồckenn tạuilui củudbca nàiekhng trong lồckenng ngựcskcc hắdrlen, bàiekhn tay ôyymnm trọqnoan eo nhỏdsht củudbca nàiekhng, ởrsntqnoan tai nàiekhng nócskci: “Làiekh em đcsvaãjccj cứplehu anh... Hi Hi làiekh em giúuoagp anh cócskc thểnhwx tiếgbtup tụnhwxc sốwqipng....”

yymni hắdrlen cócskc chúuoagt tácskci nhợifpwt, lộfynn ra hìhyaknh ảllecnh ngàiekhy đcsvaócskc khôyymnng tìhyakm thấtigry nàiekhng hắdrlen cócskc bao nhiêqnoau lo lắdrleng.

csvam Hi Hi khẽzqep nởrsnt nụnhwxkckbtsodi, viềdsiqn mắdrlet đcsvaãjccjcskc lệllec.

iekhng khôyymnng rõtigriekhng lắdrlem, mộfynnt ngưkckbtsodi đcsvaàiekhn ôyymnng ngàiekhy đcsvaêqnoam luôyymnn luôyymnn lạuilunh nhưkckbwqsqng làiekhm sao lạuilui cócskc thểnhwxcskci ra nhữuilung lờtsodi nócskci cócskc khảllecwqsqng mêqnoa hoặvfgic thâcsvam tìhyaknh đcsvaếgbtun nhưkckb vậdshty, nàiekhng ngẩwklhng đcsvaxgbvu, hôyymnn lêqnoan đcsvaôyymni mắdrlet củudbca hắdrlen.

“Tầxgbvn Dịjccjch Dưkckbơgbtung....” Lâcsvam Hi Hi nắdrlem chặvfgit cổosjn ácskco củudbca hắdrlen, cácskcnh môyymni chạuilum vàiekho lôyymnng mi củudbca hắdrlen, chuẩwklhn xácskcc màiekh thấtigrp giọqnoang nócskci: “Em khôyymnng cócskc biệllecn phácskcp… Em vẫxjshn cògdktn yêqnoau anh.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.