Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 226 : Kết thúc - 5

    trước sau   
Trong lòyocung Lan phu nhâiwbzn nổiwbzi lêhhswn mộfaoyt cỗvwsb cảcyzzm xúmfzmc khánsktc thưcznlkfzong, nhấekvjt làeyjv ánsktnh mắhoaet yêhhswu thưcznlơbbuwng khắhoaec cốageqt củcipma Tầnmmmn Dịaqcgch Dưcznlơbbuwng khi hắhoaen ôctumm nàeyjvng đakeni vàeyjvo, tựqnzba hồaqcg nhưcznlyrjv mộfaoyt tia gợpvepn sóyrjvng sau đakenóyrjvyrjvng triềabfru liềabfrn ầnmmmm ầnmmmm nổiwbzi lêhhswn, biếyrjvt trêhhswn đakenkfzoi nàeyjvy cóyrjv mộfaoyt sốageq việsqqkc màeyjv chung quy làeyjveyjv khôctumng thểvwsb ngărffmn cảcyzzn đakenưcznlpvepc nữeuexa.

Chíuieanh làeyjv đakenonava béeyjv kia còyocun cóyrjv thểvwsb sốageqng, quảcyzzeyjv mộfaoyt kỳqniouieach.

Trong chiếyrjvc nôctumi, béeyjv con phấekvjn nộfaoyn dụhoaei dụhoaei hai mắhoaet củcipma mìugsmnh, ánsktnh mắhoaet mêhhsw hoặlbzfc mởsksf lớsvgkn nhìugsmn bốageqn phíuieaa, tay châiwbzn khôctumng an phậugfin cựqnzba quậugfiy lung tung, đakennmmmu cốageq ngoánskti sang nhìugsmn bêhhswn cạztzdnh chíuieanh mìugsmnh, nắhoaem tay hồaqcgng nhạztzdt cọukmb cọukmbnskti miệsqqkng nhỏztzd nhắhoaen, mộfaoyt bộfaoynsktng miêhhswn man bấekvjt đakenaqcgnh.

yrjvng sốageqt trong thâiwbzn thểvwsb rốageqt cụhoaec cũyrjvng hoàeyjvn toàeyjvn rúmfzmt đakeni, lôctumng mi thậugfit dàeyjvi run rẩskwxy mộfaoyt chúmfzmt, u nhiêhhswn tỉrrxqnh lạztzdi.

Trầnmmmn nhàeyjveyjvu trắhoaeng vẽsdnd nhữeuexng hoa vărffmn thanh lịaqcgch, trang tríuiea bởsksfi nhữeuexng màeyjvu sắhoaec xa hoa, Lâiwbzm Hi Hi cảcyzzm đakenưcznlpvepc sựqnzb mềabfrm mạztzdi dưcznlsvgki ngưcznlkfzoi mìugsmnh, nhưcznleyjv thìugsmnh lìugsmnh bịaqcgeyjvm vàeyjvo mộfaoyt chiếyrjvc xe chạztzdy hồaqcgi lâiwbzu trong sưcznlơbbuwng mùsqqk vậugfiy, mánsktmfzmm đakenaqcgng tiềabfrn sâiwbzu rộfaoyng bỗvwsbng giãblirn ra, nàeyjvng nâiwbzng tay dụhoaei mắhoaet chíuieanh mìugsmnh, khôctumng biếyrjvt đakenãblir xảcyzzy ra chuyệsqqkn gìugsm.

Hấekvjp mộfaoyt ngụhoaem khíuiea, lồaqcgng ngựqnzbc truyềabfrn đakenếyrjvn vàeyjvi tia đakenau đakensvgkn, thấekvjy đakenưcznlpvepc kim chuyềabfrn đakenang cắhoaem sâiwbzu vàeyjvo tay mìugsmnh.


rffmng gạztzdc màeyjvu trắhoaeng trêhhswn tay vàeyjvcznlng lộfaoy ra, tựqnzba nhưcznleyjv bừqnzbng tỉrrxqnh sau mộfaoyt giấekvjc ngủcipm ngàeyjvn thu, đakenâiwbzy làeyjv thếyrjveyjvo?

iwbzm Hi Hi dừqnzbng ởsksf ánsktnh sánsktng sánsktng lạztzdng ngoàeyjvi cửystwa sổiwbz, rốageqt cụhoaec cũyrjvng giậugfit mìugsmnh nhớsvgk lạztzdi ngàeyjvy mưcznla to kia, nàeyjvng bịaqcgcznla nặlbzfng nềabfrnsktp vàeyjvo ngưcznlkfzoi, sắhoaep đakenonavng khôctumng vữeuexng nữeuexa, trêhhswn mộfaoyt vánsktch númfzmi cao cao, lòyocung củcipma nàeyjvng bịaqcg hung hărffmng xéeyjvnsktt thàeyjvnh mảcyzznh nhỏztzd, cùsqqkng vớsvgki thâiwbzn thểvwsb đakenau đakensvgkn buôctumng xuốageqng vựqnzbc sâiwbzu.

Trong giâiwbzy phúmfzmt đakenóyrjv mặlbzft nàeyjvng tánskti nhợpvept, cảcyzzm giánsktc mãblirnh liệsqqkt sợpvepbliri nổiwbz tung tràeyjvn ra.

Thếyrjv nhưcznlng bêhhswn cạztzdnh lạztzdi cóyrjv đakenfaoyng tĩmamknh.

eyjvng sửystwng sốageqt mộfaoyt chúmfzmt, nhìugsmn thấekvjy cánskti nôctumi quen thuộfaoyc, đakenztzdi nãbliro từqnzb từqnzb trấekvjn đakenaqcgnh lạztzdi, cảcyzznh tưcznlpvepng trưcznlsvgkc mắhoaet thậugfit rõfqameyjvng, béeyjv con phấekvjn nộfaoyn đakenang nhìugsmn chằmamkm chằmamkm nàeyjvng, ánsktnh mắhoaet trong veo nhưcznlcznlsvgkc mởsksf lớsvgkn, miệsqqkng đakenôctum đakenôctum bắhoaet đakennmmmu cưcznlkfzoi, nắhoaem tay hồaqcgng nhạztzdt y y ôctum ôctummfzma mánskty.

“Cụhoaec cưcznlng!”

Trong lòyocung Lâiwbzm Hi Hi kịaqcgch liệsqqkt run rẩskwxy, thấekvjt thanh kêhhswu lêhhswn: “Cụhoaec cưcznlng!”

eyjvng xoay ngưcznlkfzoi xuốageqng giưcznlkfzong, khôctumng đakenvwsb ýblir đakenếyrjvn kim chuyềabfrn còyocun cắhoaem ởsksf mu bàeyjvn tay, đakeni đakenếyrjvn bêhhswn cánskti nôctumi, chậugfim rãbliri ngồaqcgi xổiwbzm xuốageqng, ánsktnh mắhoaet chứonava đakenqnzbng lo lắhoaeng cùsqqkng tìugsmnh yêhhswu bao la nhìugsmn cụhoaec cưcznlng bêhhswn trong.

yrjv thựqnzbc nghịaqcgch ngợpvepm, tinh thầnmmmn cóyrjv vẻonav tốageqt lắhoaem, vếyrjvt xưcznlsvgkc trêhhswn mặlbzft cóyrjv vẻonav đakenãblir phai nhạztzdt rấekvjt nhiềabfru. Khảcyzzrffmng liềabfrn sẹhhllo củcipma trẻonav con luôctumn luôctumn tốageqt lắhoaem, dầnmmmn dầnmmmn đakenabfru đakenãblir nhìugsmn khôctumng thấekvjy.

“....” Trong nhánskty mắhoaet Lâiwbzm Hi Hi cảcyzzm đakenfaoyng đakenếyrjvn khôctumng nóyrjvi lêhhswn lờkfzoi, bịaqcgt kíuiean miệsqqkng, nàeyjvng khôctumng biếyrjvt đakenãblir xảcyzzy ra chuyệsqqkn gìugsm, nàeyjvng cưcznl nhiêhhswn khôctumng cóyrjv chếyrjvt. Cụhoaec cưcznlng liềabfrn ởsksfhhswn cạztzdnh nàeyjvng, bêhhswn ngoàeyjvi làeyjv ánsktnh mặlbzft trờkfzoi sánsktng lạztzdn.

“Ôqadv...... Ôqadv......” Cụhoaec cưcznlng vôctumsqqkng vui mừqnzbng, khóyrjvyrjv thểvwsbcznlsksfng tưcznlpvepng đakenưcznlpvepc đakenonava nhỏztzd mớsvgki hơbbuwn mộfaoyt thánsktng lạztzdi cóyrjv thểvwsbyrjv biểvwsbu cảcyzzm đakena dạztzdng đakenếyrjvn vậugfiy, tinh lựqnzbc cũyrjvng dồaqcgi dàeyjvo.

“Cụhoaec cưcznlng...” Lòyocung Lâiwbzm Hi Hi dâiwbzng lêhhswn mộfaoyt trậugfin đakenau đakensvgkn, giơbbuw tay ôctumm lấekvjy cụhoaec cưcznlng khỏztzdi chiếyrjvc nôctumi, tuy rằmamkng vừqnzba tỉrrxqnh dậugfiy chưcznla nhiềabfru khíuiea lựqnzbc, nhưcznlng màeyjveyjvng ôctumm rấekvjt cẩskwxn thậugfin, làeyjvm cho cụhoaec cưcznlng thảcyzz lỏztzdng trong lồaqcgng ngựqnzbc mạztzdi củcipma nàeyjvng, thoảcyzzi mánskti dựqnzba vàeyjvo bộfaoy ngựqnzbc mềabfrm mạztzdi củcipma nàeyjvng, tham luyếyrjvn hưcznlơbbuwng thơbbuwm trêhhswn ngưcznlkfzoi nàeyjvng, nàeyjvng nhẹhhll giọukmbng nỉrrxq non; “Mẹhhllsksf đakenâiwbzy… Mẹhhll lo lắhoaeng con đakenếyrjvn chếyrjvt mấekvjt....”

hhswn ngoàeyjvi hàeyjvnh lang, thâiwbzn ảcyzznh cao ngấekvjt mang Tâiwbzy trang củcipma Tầnmmmn Dịaqcgch Dưcznlơbbuwng hưcznlsvgkng bêhhswn nàeyjvy đakeni tớsvgki, phíuieaa sau làeyjv ngưcznlkfzoi đakenàeyjvn ôctumng tóyrjvc vàeyjvng Colin, tựqnzba hồaqcg cuộfaoyc hộfaoyi nghịaqcg chíuieanh thứonavc còyocun chưcznla cóyrjv chấekvjm dứonavt, hai ngưcznlkfzoi đakenang nhỏztzd giọukmbng thảcyzzo luậugfin cánskti gìugsm, Tầnmmmn Dịaqcgch Dưcznlơbbuwng khôctumng yêhhswn lòyocung bưcznlsvgkc càeyjvng nhanh, Colin vẫmamkn theo sánsktt bưcznlsvgkc châiwbzn củcipma hắhoaen.


“Hắhoaec hắhoaec, anh trai thâiwbzn yêhhswu củcipma em, khôctumng cầnmmmn gấekvjp gánsktp quánskt nhưcznl vậugfiy chứonav? Lâiwbzm luôctumn luôctumn cóyrjv ngưcznlkfzoi chărffmm sóyrjvc 24/24 màeyjv.”

“Em đakeni theo anh làeyjvm gìugsm hảcyzz?”

“Anh hỏztzdi em đakeni theo làeyjvm cánskti gìugsm?” Thâiwbzn ảcyzznh cao ngấekvjt củcipma Tầnmmmn Dịaqcgch Dưcznlơbbuwng dừqnzbng lạztzdi, ánsktnh mắhoaet thâiwbzm thúmfzmy đakencyzzo qua khuôctumn mặlbzft Colin, “Khôctumng phảcyzzi làeyjvctumng việsqqkc đakenang còyocun mộfaoyt đakenageqng sao? Em rấekvjt nhàeyjvm chánsktn đakenúmfzmng khôctumng?”

Biểvwsbu tìugsmnh trêhhswn mặlbzft Colin thựqnzbc rựqnzbc rỡhumx, gian nan nóyrjvi: “Anh, anh cóyrjv biếyrjvt làeyjv từqnzb khi Lâiwbzm tìugsmm đakenưcznlpvepc đakenưcznlkfzong sốageqng trong chỗvwsb chếyrjvt em còyocun chưcznla cóyrjv gặlbzfp côctumekvjy hay khôctumng, bâiwbzy giờkfzo lạztzdi làeyjv cuốageqi tuầnmmmn, em thậugfit sựqnzb muốageqn nhìugsmn xem tìugsmnh trạztzdng củcipma côctumekvjy! Còyocun cóyrjv anh khôctumng đakenưcznlpvepc quêhhswn nha, ngàeyjvy màeyjvctumekvjy gặlbzfp chuyệsqqkn khôctumng may côctumekvjy khôctumng chỉrrxq gọukmbi đakeniệsqqkn cho anh màeyjvyocu gọukmbi cảcyzz cho em nữeuexa. Nhữeuexng đakeniềabfru nàeyjvy cho thấekvjy côctumekvjy cũyrjvng thựqnzbc đakenvwsb ýblir đakenếyrjvn em, anh cóyrjv biếyrjvt khôctumng hảcyzz?”

Tầnmmmn Dịaqcgch Dưcznlơbbuwng nhìugsmn Colin, đakenècznleyjvn ýblir nghĩmamk muốageqn bóyrjvp chếyrjvt hắhoaen xuốageqng dưcznlsvgki, ánsktnh mắhoaet vôctumsqqkng lạztzdnh nhạztzdt.

“Ngàeyjvy đakenóyrjv anh đakenang ởsksf trong cuộfaoyc họukmbp thưcznlơbbuwng mạztzdi khôctumng cóyrjv biệsqqkn phánsktp nghe đakeniệsqqkn thoạztzdi, còyocun màeyjvy… Anh nhớsvgk khôctumng nhầnmmmm hìugsmnh nhưcznl ngàeyjvy hôctumm đakenóyrjv, màeyjvy hẳpqarn làeyjv đakenang ởsksf trong khánsktch sạztzdn trung tâiwbzm củcipma London thìugsm phảcyzzi, hìugsmnh nhưcznleyjv đakenang ởsksf trêhhswn giưcznlkfzong củcipma mộfaoyt ngưcznlkfzoi đakenàeyjvn bàeyjveyjvo đakenóyrjv, phảcyzzi khôctumng?”

Colin nghe đakenưcznlpvepc nhũyrjvng lờkfzoi hắhoaen nóyrjvi, mặlbzft xanh đakenếyrjvn mứonavc nhưcznl ărffmn phảcyzzi càeyjv đakenfaoyc dưcznlpvepc.

“Chuyệsqqkn nàeyjvy... Thậugfit sựqnzb chỉrrxqeyjv ngoàeyjvi ýblir muốageqn....”

Tầnmmmn Dịaqcgch Dưcznlơbbuwng khôctumng thècznlm nhìugsmn lạztzdi hắhoaen, nhấekvjc châiwbzn hưcznlsvgkng phíuieaa cánsktnh củcipma lớsvgkn đakeni đakenếyrjvn, trong lòyocung hắhoaen hiệsqqkn tạztzdi tràeyjvn ngậugfip hìugsmnh ảcyzznh tiểvwsbu nữeuex nhâiwbzn đakenang sốageqt mêhhsw man kia, bánsktc sĩmamkyrjvi trong vòyocung 2 ngàeyjvy nàeyjvng sẽsdnd hạztzd sốageqt, hiệsqqkn tạztzdi thìugsm thếyrjveyjvo? Hắhoaen khôctumng thấekvjy nàeyjvng đakenãblir tốageqt hơbbuwn chúmfzmt nàeyjvo cảcyzz.

nsktnh cửystwa “Cạztzdch!” mộfaoyt tiếyrjvng trầnmmmm trọukmbng mởsksf ra.

“Anh, em cam đakenoan, cho em vàeyjvo xem xong sẽsdnd đakeni ngay....”

“Màeyjvy dánsktm kinh đakenfaoyng đakenếyrjvn côctumekvjy, anh sẽsdnd cam đakenoan néeyjvm màeyjvy lêhhswn tầnmmmng cao nhấekvjt củcipma lâiwbzu đakenàeyjvi.”

Trong cărffmn phòyocung trốageqng trảcyzzi tràeyjvn ngậugfip hưcznlơbbuwng hoa bánsktch hợpvepp, Tầnmmmn Dịaqcgch Dưcznlơbbuwng đakeni vàeyjvo, liếyrjvc mắhoaet đakencyzzo qua mộfaoyt cánskti, hôctum hấekvjp nhấekvjt thờkfzoi nghẹhhlln lạztzdi, khôctumng thểvwsb nhúmfzmc nhíuieach, sau mộfaoyt lúmfzmc lâiwbzu, sắhoaec mặlbzft tánskti nhợpvept mớsvgki dịaqcgu đakeni mộfaoyt chúmfzmt.


ctumnskti xinh đakenhhllp kia, ánsktnh mắhoaet trong veo đakenang ngâiwbzy dạztzdi nhìugsmn cụhoaec cưcznlng trong lồaqcgng ngựqnzbc, cưcznlkfzoi yếyrjvu ớsvgkt, tuy rằmamkng khuôctumn mặlbzft còyocun chúmfzmt tánskti nhợpvept, nhưcznlng nàeyjvng đakenãblir tỉrrxqnh... Nàeyjvng thựqnzbc sựqnzb đakenãblir tỉrrxqnh rồaqcgi.

“Hi Hi! ” Tầnmmmn Dịaqcgch Dưcznlơbbuwng khôctumng dánsktm tin kêhhswu lêhhswn mộfaoyt tiếyrjvng, nhanh chóyrjvng đakeni qua, “Hi Hi...”

Nghe đakenưcznlpvepc mộfaoyt tiếyrjvng gọukmbi kia, Lâiwbzm Hi Hi run sợpvep mộfaoyt chúmfzmt, vừqnzba ngẩskwxng mắhoaet lêhhswn đakenãblir nhìugsmn thấekvjy mộfaoyt thâiwbzn ảcyzznh cao lớsvgkn hưcznlsvgkng phíuieaa mìugsmnh đakeni đakenếyrjvn, nàeyjvng nhẹhhll nhàeyjvng mấekvjp mánskty môctumi anh đakenàeyjvo, kíuieach đakenfaoyng trong lòyocung vưcznlpvept xa tưcznlsksfng tưcznlpvepng.

“Anh.... Anh nhưcznl thếyrjveyjvo?” Nàeyjvng ôctumm béeyjv con, tay vẫmamkn còyocun kim chuyềabfrn, Tầnmmmn Dịaqcgch Dưcznlơbbuwng khôctumng dánsktm đakeni đakenếyrjvn ôctumm chặlbzft lấekvjy nàeyjvng, chỉrrxqyrjv thểvwsb run nhècznl nhẹhhll ôctumm lấekvjy thắhoaet lưcznlng đakenemm nàeyjvng kéeyjvo vàeyjvo trong ngựqnzbc, ánsktnh mắhoaet thâiwbzm thúmfzmy liếyrjvc mắhoaet nhìugsmn cụhoaec cưcznlng trong ngựqnzbc nàeyjvng, sau đakenóyrjv ánsktnh mắhoaet lưcznlu luyếyrjvn dừqnzbng trêhhswn mặlbzft nàeyjvng, thanh âiwbzm ôctumn nhu: “Tỉrrxqnh lúmfzmc nàeyjvo? Sao lạztzdi khôctumng biếyrjvt đakenưcznlkfzong gọukmbi ngưcznlkfzoi lạztzdi đakenâiwbzy?”

iwbzm Hi Hi nóyrjvi khôctumng nêhhswn lờkfzoi, nàeyjvng rấekvjt kinh ngạztzdc, lạztzdi nhìugsmn thấekvjy khuôctumn mặlbzft bấekvjt đakenfaoyng củcipma hắhoaen.

“Chếyrjvt tiệsqqkt!” Tầnmmmn Dịaqcgch Dưcznlơbbuwng đakenfaoyt nhiêhhswn nhíuieau màeyjvy, nắhoaem lấekvjy cổiwbz tay nàeyjvng chậugfim rãbliri nâiwbzng lêhhswn, “Bảcyzzo bốageqi, khôctumng cầnmmmn xuốageqng giưcznlkfzong, đakenem con buôctumng ra, lêhhswn giưcznlkfzong nằmamkm, nghe anh nóyrjvi khôctumng?”

faiang chuyềabfrn cắhoaem vàeyjvo tay nàeyjvng kia đakenãblir bịaqcgnsktu chảcyzzy ngưcznlpvepc nhuộfaoym đakenztzdcznlơbbuwi mộfaoyt đakenoạztzdn...

iwbzm Hi Hi buôctumng cụhoaec cưcznlng ra, sau đakenóyrjvyocun chưcznla kịaqcgp dùsqqkng sứonavc, cảcyzz ngưcznlkfzoi đakenãblir bịaqcg ôctumm lấekvjy, mộfaoyt tay còyocun lạztzdi củcipma nàeyjvng vòyocung qua cổiwbz hắhoaen, tùsqqky ýblir đakenvwsb hắhoaen yêhhswu thưcznlơbbuwng nắhoaem lấekvjy cổiwbz tay củcipma nàeyjvng, đakenem nàeyjvng đakenlbzft lêhhswn giữeuexa giưcznlkfzong.

Trêhhswn mặlbzft Colin khẽsdnd hiệsqqkn lêhhswn tia chấekvjn đakenfaoyng cùsqqkng kinh hỉrrxq, đakeni tớsvgki gầnmmmn nóyrjvi: “Hắhoaec, Lâiwbzm, tôctumi thựqnzbc rấekvjt vui, côctum thựqnzbc đakenãblir tỉrrxqnh! Côctumyocun nhớsvgkctumi khôctumng? Tôctumi làeyjv Colin a!”

iwbzm Hi Hi lạztzdi khẽsdnd giậugfit mìugsmnh, nhìugsmn nam nhâiwbzn vui vẻonav trưcznlsvgkc mắhoaet, khôctumng biếyrjvt nêhhswn trảcyzz lờkfzoi thếyrjveyjvo.

eyjvng taấekvjt cảcyzz đakenabfru tốageqt lắhoaem, chẳpqarng qua làeyjveyjvng khôctumng biếyrjvt tộfaoyt cùsqqkng đakenãblir xảcyzzy ra chuyệsqqkn gìugsm, ai tớsvgki nóyrjvi cho nàeyjvng biếyrjvt vớsvgki?

“Đsqqki ra ngoàeyjvi!” Thanh âiwbzm lạztzdnh nhưcznlrffmng củcipma Tầnmmmn Dịaqcgch Dưcznlơbbuwng vang lêhhswn bêhhswn tai.

Colin giậugfit mìugsmnh, ngâiwbzy ngưcznlkfzoi: “Kìugsma, anh trai!”

“Kêhhswu màeyjvy đakeni ra ngoàeyjvi khôctumng nghe thấekvjy hảcyzz, thậugfit ầnmmmm ĩmamk.” Tầnmmmn Dịaqcgch Dưcznlơbbuwng khôctumng kiêhhswn nhẫmamkn nhíuieau mi nhìugsmn hắhoaen, tay kia khôctumng quêhhswn hạztzd thấekvjp cổiwbz tay củcipma Lâiwbzm Hi Hi xuốageqng, đakenabfr phòyocung mánsktu lạztzdi chảcyzzy ngưcznlpvepc lêhhswn

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.