Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 216 : Trong lòng chỉ còn lại có oán hận

    trước sau   
Vốqoajn đlhmxang tiếbawtn hàtlldnh đlhmxiềslqiu tra ởhsih hiệzdgpp hộrzfsi thưrsaeơlhmxng mạodsui, ngưrsaervbbi ởhsih đlhmxóiyfdlhmx hồjqao đlhmxãlthn tớfbnmi chậbbnrt nhưrsaevrhtm cốqoaji, biệzdgpn pháiyfdp bảcmlho vệzdgpgtdkng đlhmxãlthn đlhmxưrsaeygusc bốqoaj tríbzgw cẩrwaen thậbbnrn đlhmxếbawtn mứyqubc Bruce sẽbzvh khôyqmang cóiyfdlhmx hộrzfs ra tay, hiệzdgpn trưrsaervbbng giớfbnmi nghiêvrhtm nhưrsae vậbbnry, nếbawtu khôyqmang phảcmlhi làtlld do cuộrzfsc đlhmxiệzdgpn thoạodsui kia củchyma Colin thìusrw hắyqman cóiyfd lẽbzvh sẽbzvhhsih đlhmxóiyfd 3 ngàtlldy 3 đlhmxêvrhtm cũgtdkng khôyqmang vềslqi.

Ngưrsaervbbi đlhmxàtlldn ôyqmang yêvrhtu mịerzniyfdc vàtlldng mắyqmat xanh Colin dùjqaong ngôyqman ngữmzcm trầeubxm bổchymng củchyma mộrzfst ngưrsaervbbi bậbbnrc làtlldm em nóiyfdi: “Anh trai thâtypln yêvrhtu củchyma em, Lâtyplm cùjqaong vớfbnmi Lan phu nhâtypln vàtlld Lily đlhmxi ra ngoàtlldi, đlhmxi đlhmxếbawtn đlhmxâtyplu thìusrw chưrsaea cóiyfdeaov, anh cóiyfd muốqoajn em truy tìusrwm hàtlldnh tung khôyqmang, hay làtlld anh muốqoajn chíbzgwnh mìusrwnh vềslqi nhìusrwn mộrzfst cáiyfdi?”

Tầeubxn Dịerznch Dưrsaeơlhmxng khôyqmang thểcvkw khôyqmang thừlekia nhậbbnrn, mộrzfst khắyqmac kia, tráiyfdi tim đlhmxãlthn muốqoajn căibgjng thẳciksng củchyma hắyqman lạodsui bịerzn nhésiqqo càtlldng đlhmxau đlhmxfbnmn.

Sắyqmac mặslqit xanh mésiqqt cắyqmat đlhmxyqubt đlhmxiệzdgpn thoạodsui, hắyqman gấqyytp gáiyfdp lêvrhtn ôyqma-tôyqma đlhmxi suốqoajt 4 tiếbawtng mớfbnmi trởhsih vềslqi, chỉiyfdusrw liếbawtc nhìusrwn nàtlldng mộrzfst cáiyfdi, xáiyfdc nhậbbnrn nàtlldng cóiyfd an toàtlldn hay khôyqmang.

Ba ngưrsaervbbi phụkpvt nữmzcm ngồjqaoi trêvrhtn xe, trong nháiyfdy mắyqmat đlhmxãlthn bịerznlhmxi thởhsih áiyfdp bứyqubc củchyma hắyqman khiếbawtn cho căibgjng thẳciksng.

Hồjqaoi lâtyplu khôyqmang cóiyfd nhìusrwn qua cảcmlhnh tưrsaeygusng nhưrsae vậbbnry, Lan phu nhâtypln nheo mắyqmat lạodsui, ýbbnr muốqoajn chợygusp mắyqmat nghỉiyfd ngơlhmxi cũgtdkng tan biếbawtn, mạodsuo muộrzfsi chăibgjm chúbzvh nhìusrwn đlhmxôyqmai nam nữmzcm trưrsaefbnmc mặslqit.


“Em....” Khuôyqman mặslqit nhỏxynf nhắyqman củchyma nàtlldng cóiyfd mộrzfst tia táiyfdi nhợygust, bịerzn sựeaov lo lắyqmang trong mắyqmat hắyqman dọmzcma tớfbnmi, tậbbnrn lựeaovc khốqoajng chếbawt cảcmlhm xúbzvhc đlhmxáiyfdp: “Em cóiyfd gọmzcmi cho Colin, cũgtdkng khôyqmang cóiyfd chuyệzdgpn gìusrw xảcmlhy ra, em vẫsbdyn rấqyytt an toàtlldn.”

iyfdch khoảcmlhng cáiyfdch gầeubxn nhưrsae vậbbnry, cáiyfdnh môyqmai anh đlhmxàtlldo non mịerznn củchyma nàtlldng nhẹibgj nhàtlldng mấqyytp máiyfdy, nếbawtu khôyqmang phảcmlhi đlhmxang cóiyfd ngưrsaervbbi nhìusrwn, Tầeubxn Dịerznch Dưrsaeơlhmxng nhấqyytt đlhmxerznnh sẽbzvhyqman lêvrhtn đlhmxóiyfd, an ủchymi cho đlhmxau khổchymjqaong quyếbawtn luyếbawtn nhữmzcmng ngàtlldy nàtlldy.

Tay hắyqman chỉiyfd nhẹibgj nhàtlldng vuốqoajt ve cằypiym dưrsaefbnmi củchyma nàtlldng, mạodsunh mẽbzvh đlhmxem nàtlldng từleki trong xe késiqqo ra, ôyqmam chặslqit vàtlldo trong lồjqaong ngựeaovc.

rsaefbnmc châtypln Lâtyplm Hi Hi lảcmlho đlhmxcmlho, chỉiyfdiyfd thểcvkw mặslqic hắyqman ôyqmam chặslqit lấqyyty thắyqmat lưrsaeng đlhmxem nàtlldng ôyqmam chặslqit vàtlldo trong lòkftnng.

“Làtlldm phiềslqin phu nhâtypln đlhmxãlthn lo lắyqmang.” Đnkbqóiyfdng cửchyma xe, áiyfdnh mắyqmat thâtyplm thúbzvhy củchyma Tầeubxn Dịerznch Dưrsaeơlhmxng xuyêvrhtn thấqyytu qua cửchyma sổchym xe nhìusrwn vàtlldo Lan phu nhâtypln ngồjqaoi ởhsih phíbzgwa sau, lạodsunh nhạodsut nóiyfdi: “Ngưrsaervbbi tôyqmai mang đlhmxi trưrsaefbnmc, phu nhâtypln nghỉiyfd ngơlhmxi cho tốqoajt.”

iyfdi xong, ngay cảcmlh mộrzfst áiyfdnh mắyqmat lạodsunh lùjqaong hắyqman cũgtdkng khôyqmang ban cho Lily, trựeaovc tiếbawtp ôyqmam lấqyyty ngưrsaervbbi trong lòkftnng, hưrsaefbnmng xe củchyma chíbzgwnh hắyqman. Trong màtlldn đlhmxêvrhtm tĩkftnnh lặslqing, bởhsihi vìusrw đlhmxrzfst nhiêvrhtn cóiyfd đlhmxèjywen xe lóiyfde sáiyfdng lêvrhtn màtlld khiếbawtn ngưrsaervbbi ta kinh hãlthni, hắyqman lạodsui ôyqman nhu đlhmxem nàtlldng ôyqmam vàtlldo trong xe củchyma chíbzgwnh mìusrwnh, cẩrwaen thậbbnrn bảcmlho vệzdgp an toàtlldn nàtlldng, xiếbawtt nhanh lấqyyty eo nàtlldng, nặslqing nềslqihsih trêvrhtn gáiyfdy nàtlldng híbzgwt vàtlldo mộrzfst ngụkpvtm khíbzgw.

Mộrzfst cỗpuluvrht dạodsui mạodsunh mẽbzvh thổchymi quyésiqqt toàtlldn thâtypln, Lâtyplm Hi Hi cảcmlhm thấqyyty tinh thầeubxn chưrsaea kịerznp ổchymn đlhmxerznnh, hơlhmxi co ngưrsaervbbi lạodsui cúbzvhi đlhmxeubxu ngâtyplm ra tiếbawtng, áiyfdnh mắyqmat thâtyplm trầeubxm củchyma Tầeubxn Dịerznch Dưrsaeơlhmxng càtlldng thêvrhtm nhu hòkftna, yêvrhtu thưrsaeơlhmxng màtlld xoa nhẹibgjiyfdi tóiyfdc củchyma nàtlldng, đlhmxyqubng dậbbnry đlhmxi đlhmxếbawtn mộrzfst chiếbawtc xe kháiyfdc vừlekia chạodsuy lêvrhtn.

Xung quanh cáiyfdi cửchyma tắyqmac nghẽbzvhn, mấqyyty chiếbawtc xe màtlldu đlhmxen cóiyfdjywem che dứyqubt khoáiyfdt rờrvbbi đlhmxi, tiếbawtn nhậbbnrp vàtlldo con đlhmxưrsaervbbng lớfbnmn củchyma tòkftna thàtlldnh, lúbzvhc nàtlldy mớfbnmi bắyqmat đlhmxeubxu cóiyfd vẻhowoiyfdtlldng lốqoaji.

tlld trong mộrzfst chiếbawtc xe Lincoln dàtlldi hơlhmxn, sắyqmac mặslqit Lily đlhmxãlthniyfdi mésiqqt đlhmxếbawtn chưrsaea từleking cóiyfd.

yqma gắyqmat gao báiyfdm vàtlldo chỗpulu ngồjqaoi lạodsui gắyqmat gao nhìusrwn chằypiym chằypiym chiếbawtc xe đlhmxang đlhmxi xa dầeubxn kia. Côyqma đlhmxãlthn nhìusrwn thấqyyty rấqyytt rõeaov. Thấqyyty đlhmxưrsaeygusc vừlekia rồjqaoi Vinson đlhmxãlthn ôyqmam côyqma ta thâtypln thiếbawtt đlhmxếbawtn cỡesnitlldo, cảcmlh ngưrsaervbbi đlhmxslqiu tảcmlhn ra yêvrhtu thưrsaeơlhmxng đlhmxqoaji vớfbnmi nàtlldng. Cho dùjqaotlld thờrvbbi đlhmxiểcvkwm trưrsaefbnmc kia khi còkftnn ởhsih Tầeubxn trạodsuch hắyqman cũgtdkng chưrsaea từleking khôyqmang kiêvrhtng nểcvkw nhưrsae vậbbnry, khôyqmang chúbzvht gìusrw che giấqyytu nhưrsae thếbawt. Màtlld giờrvbb phúbzvht nàtlldy, thếbawt nhưrsaeng hắyqman lạodsui cóiyfd thểcvkwtlldm tròkftn trưrsaefbnmc mặslqit Lan phu nhâtypln, ôyqmam lấqyyty Lâtyplm Hi Hi kiêvrhtm quyếbawtt rờrvbbi đlhmxi.

“Phu nhâtypln...” Lily run giọmzcmng kêvrhtu lêvrhtn.

“Cáiyfdi gìusrw?” Lan phu nhâtypln hờrvbb hữmzcmng đlhmxáiyfdp lạodsui mộrzfst tiếbawtng.

“Khôyqmang thểcvkw đlhmxcvkw cho côyqma ta tiếbawtp tụkpvtc ởhsih trong nàtlldy lâtyplu hơlhmxn nữmzcma.” Lily khôyqmang thểcvkw khốqoajng chếbawt đlhmxưrsaeygusc khóiyfdc hésiqqt lêvrhtn, “Phu nhâtypln, ngàtlldi đlhmxãlthn từleking đlhmxáiyfdp ứyqubng sẽbzvh truyềslqin ngôyqmai vịerznyqmang tưrsaefbnmc phu nhâtypln cho con, con yêvrhtu Vinson, khôyqmang ai cóiyfd thểcvkwvrhtu anh ấqyyty hơlhmxn con cảcmlh, phu nhâtypln. Ngưrsaervbbi phảcmlhi giúbzvhp con.”


“Nhữmzcmng chuyệzdgpn nàtlldy.... Khôyqmang cầeubxn phảcmlhi nóiyfdi vớfbnmi ta...” Lan phu nhâtypln im lặslqing nhắyqmam mắyqmat lạodsui, hồjqaoi tưrsaehsihng lạodsui sựeaovlhmx tríbzgwusrwnh tĩkftnnh ban nãlthny củchyma côyqmaiyfdi kia, biểcvkwu hiệzdgpn củchyma nàtlldng khiếbawtn bàtlldiyfd chúbzvht mấqyytt hồjqaon, “Vinson muốqoajn cáiyfdi gìusrw chíbzgwnh hắyqman rõeaovtlldng hơlhmxn ai hếbawtt, côyqma nghĩkftn muốqoajn cóiyfd kếbawtt quảcmlh nhưrsae thếbawttlldo chứyqub? Khôyqmang cóiyfd ngưrsaervbbi phụkpvt nữmzcmtlldy, khôyqmang cóiyfd con củchyma côyqma ta, Vinson sẽbzvh chấqyytp nhậbbnrn côyqma sao hảcmlh? Hiệzdgpn giờrvbbyqmang tưrsaefbnmc đlhmxãlthn hoàtlldn toàtlldn đlhmxyqubng ra đlhmxiềslqiu hàtlldnh hoàtlldng gia, màtlld ta, bấqyytt quáiyfd chỉiyfdtlldiyfdi ngưrsaervbbi sắyqmap bịerzn phếbawt thảcmlhi màtlld thôyqmai.... Đnkbqếbawtn bâtyply giờrvbbyqmagtdkng còkftnn chưrsaea hiểcvkwu ra sao?”

Tiếbawtng khóiyfdc củchyma Lily bịerzn cắyqmat đlhmxyqubt, hai mắyqmat đlhmxsbdym lệzdgplhmx hồjqao nhìusrwn bàtlldqyyty.

“Phu nhâtypln… nhưrsaeng màtlld ngưrsaervbbi đlhmxãlthn từleking đlhmxáiyfdp ứyqubng vớfbnmi con.” Côyqma khôyqmang cam lòkftnng, côyqma thậbbnrt sựeaov rấqyytt khôyqmang cam!

“Ta đlhmxáiyfdp ứyqubng cho côyqmajqaong vớfbnmi Vinson, nhưrsaeng màtlld khi côyqma bịerzn hắyqman đlhmxuổchymi vềslqirsaefbnmc đlhmxãlthn từleking nóiyfdi vớfbnmi côyqma, đlhmxleking cóiyfd vọmzcmng tưrsaehsihng xa vờrvbbi đlhmxàtlldn ôyqmang sẽbzvh quay đlhmxeubxu lạodsui, côyqma khôyqmang chụkpvt chấqyytp nhậbbnrn lờrvbbi ta nóiyfdi, ta cóiyfd biệzdgpn pháiyfdp gìusrw sao?” Lan phu nhâtypln cóiyfd chúbzvht phiềslqin, màtlldy nhíbzgwu chặslqit lạodsui, tay xoa xoa tháiyfdi dưrsaeơlhmxng.

Tựeaova nhưrsae mộrzfst tiếbawtng sésiqqt đlhmxáiyfdnh ngang tai, cảcmlh ngưrsaervbbi Lily ngâtyply dạodsui.

Rốqoajt cụkpvtc côyqmagtdkng bắyqmat đlhmxeubxu hiểcvkwu đlhmxưrsaeygusc, chỗpulu dựeaova duy nhấqyytt trong lâtyplu đlhmxàtlldi nàtlldy củchyma côyqma đlhmxãlthn sụkpvtp đlhmxchym rồjqaoi. Côyqma khôyqmang ngốqoajc, chẳciksng lẽbzvhyqma nhìusrwn khôyqmang ra đlhmxưrsaeygusc Lan phu nhâtypln đlhmxãlthn bắyqmat đlhmxeubxu cảcmlhm thấqyyty hàtlldi lòkftnng vớfbnmi Lâtyplm Hi Hi hay sao? Chẳciksng nhẽbzvhyqma lạodsui khôyqmang thểcvkw nhìusrwn ra mìusrwnh đlhmxãlthn mấqyytt lợygusi thếbawt sao, ngay cảcmlh chuyệzdgpn Vinson làtlldm tròkftn thâtypln mậbbnrt vớfbnmi lâtyplm Hi Hi ngay trưrsaefbnmc mặslqit bọmzcmn họmzcm, bàtlldqyyty cũgtdkng khôyqmang chúbzvht phảcmlhn đlhmxqoaji gìusrw cảcmlh.

iyfdng tay đlhmxâtyplm thậbbnrt sâtyplu vàtlldo ghếbawt ngồjqaoi, suýbbnrt nữmzcma ứyquba máiyfdu ra, tấqyytt cảcmlh hy vọmzcmng củchyma Lily đlhmxslqiu đlhmxãlthn chìusrwm xuốqoajng vựeaovc thẳciksm, tựeaova nhưrsaekftna lâtyplu đlhmxàtlldi xa hoa tráiyfdng lệzdgptlldy đlhmxãlthn khôyqmang còkftnn chúbzvht quan hệzdgptlldo vớfbnmi côyqma cảcmlh. Từleki nay vềslqi sau, côyqma khôyqmang còkftnn cóiyfdbbnr do gìusrw đlhmxcvkwiyfd thểcvkw đlhmxyqubng ởhsihvrhtn cạodsunh ngưrsaervbbi đlhmxàtlldn ôyqmang màtlldyqma đlhmxvrhtn cuồjqaong yêvrhtu kia nữmzcma.

Xe Lincoln tao nhãlthn chậbbnrm rãlthni tiếbawtn vàtlldo gara, đlhmxrzfst nhiêvrhtn bịerzn mộrzfst mảcmlhnh bóiyfdng tốqoaji bao phủchym.

Lily trừleking lớfbnmn đlhmxôyqmai mắyqmat đlhmxsbdym nưrsaefbnmc, tạodsui đlhmxâtyply trong mộrzfst khắyqmac nàtlldy, tấqyytt cảcmlhrsaeơlhmxng lai đlhmxslqiu sụkpvtp đlhmxchym, lòkftnng củchyma côyqma, chỉiyfdkftnn cóiyfdiyfdn hậbbnrn cùjqaong khôyqmang cam lòkftnng.

iyfdnh cửchyma lớfbnmn chậbbnrm rãlthni bịerzn đlhmxrwaey ra, Lâtyplm Hi Hi bịerzn hắyqman lôyqmai késiqqo đlhmxi vàtlldo, vẫsbdyn thậbbnrt chăibgjm chúbzvh quan sáiyfdt sắyqmac mặslqit củchyma hắyqman, chíbzgwnh làtlld trong nháiyfdymắyqmat khi cáiyfdnh cửchyma mởhsih ra, lòkftnng củchyma nàtlldng bịerzn mộrzfst kháiyfdt vọmzcmng kháiyfdc lôyqmai késiqqo, đlhmxrwaey tay hắyqman ra, hưrsaefbnmng tớfbnmi bêvrhtn cạodsunh cáiyfdi nôyqmai.

Suốqoajt mộrzfst ngàtlldy đlhmxslqiu khôyqmang đlhmxưrsaeygusc nhìusrwn đlhmxếbawtn cụkpvtc cưrsaeng củchyma nàtlldng, lòkftnng nàtlldng đlhmxãlthn sớfbnmm nóiyfdng nhưrsae lửchyma đlhmxqoajt!

Trong cáiyfdi nôyqmai, đlhmxyquba bésiqq ngủchym thậbbnrt say. Nàtlldng ngưrsaeng mắyqmat nhìusrwn nóiyfd, lo lắyqmang trong lòkftnng tiêvrhtu táiyfdn đlhmxi khôyqmang íbzgwt, nhữmzcmng vẫsbdyn cóiyfd chúbzvht hơlhmxi hơlhmxi đlhmxau lòkftnng.

“Nóiyfdiyfd khóiyfdc hay khôyqmang?” Gặslqip nữmzcm hầeubxu đlhmxi tớfbnmi, nàtlldng nhẹibgj giọmzcmng hỏxynfi.


“Khóiyfdc thậbbnrt lâtyplu!” Nữmzcm hầeubxu thàtlldnh thậbbnrt đlhmxáiyfdp, “Chúbzvhng tôyqmai cóiyfd dỗpuluiyfd nhưrsaeng vôyqma dụkpvtng, mãlthni cho đlhmxếbawtn khi mệzdgpt rồjqaoi nóiyfd mớfbnmi chịerznu ngủchym.”

Thanh âtyplm nhỏxynf vụkpvtn vang lêvrhtn trong căibgjn phòkftnng, ngưrsaervbbi đlhmxãlthn vộrzfsi cảcmlh ngàtlldy Tầeubxn dịerznch Dưrsaeơlhmxng ngưrsaeng mắyqmat nhìusrwn bóiyfdng hìusrwnh mặslqic váiyfdy trắyqmang dàtlldi kia, tim mãlthnnh liệzdgpt cảcmlhm đlhmxrzfsng, nhịerznn khôyqmang đlhmxưrsaeygusc đlhmxi qua.

Nữmzcm hầeubxu thựeaovc thứyqubc thờrvbbi, nhìusrwn thấqyyty côyqmang tưrsaefbnmc đlhmxodsui nhâtypln đlhmxi tớfbnmi, hơlhmxi hơlhmxi lui vềslqi phíbzgwa sau rồjqaoi lạodsui xoay ngưrsaervbbi rờrvbbi đlhmxi.

typlm Hi Hi vốqoajn đlhmxang muốqoajn nhìusrwn mộrzfst lúbzvhc nữmzcma, lạodsui khôyqmang nghĩkftn rằypiyng mộrzfst thâtypln ảcmlhnh màtlldu đlhmxen cao ngấqyytt đlhmxãlthnbzvhi xuốqoajng bao trùjqaom lấqyyty, késiqqo cổchym tay nhỏxynfsiqq yếbawtu ớfbnmt củchyma nàtlldng, đlhmxslqit lêvrhtn cổchym hắyqman, nàtlldng sửchymng sốqoajt, cảcmlhm giáiyfdc cảcmlh thâtypln thểcvkw bịerznsiqqo mạodsunh, lúbzvhc màtlldkftnn chưrsaea kịerznp phảcmlhn ứyqubng lạodsui cảcmlh ngưrsaervbbi đlhmxãlthn bịerzn hắyqman chặslqin ngang ôyqmam lấqyyty!

“Anh...” Lâtyplm Hi Hi hoảcmlhng hốqoajt, hai cáiyfdnh tay bòkftnvrhtn cổchym hắyqman.

Ágbemnh mắyqmat thâtyplm thúbzvhy củchyma Tầeubxn Dịerznch Dưrsaeơlhmxng khôyqmang chúbzvht nàtlldo che dấqyytu dụkpvtc vọmzcmng sáiyfdng lóiyfde, nhiềslqiu hơlhmxn chưrsaea tiêvrhtu táiyfdn đlhmxi làtlldjqaong tìusrwnh cùjqaong lo lắyqmang, nhẹibgj nhàtlldng hôyqman lêvrhtn tráiyfdn nàtlldng, míbzgwm môyqmai nóiyfdi mộrzfst câtyplu, nhấqyytc châtypln hưrsaefbnmng trêvrhtn lầeubxu đlhmxi lêvrhtn.

d 236: Lạodsui khôyqmang thểcvkw khốqoajng chếbawt sao?

tlldng chưrsaea từleking đlhmxi lêvrhtn lầeubxu, khôyqmang cóiyfd nghĩkftn đlhmxếbawtn bốqoaj cụkpvtc bàtlldy biệzdgpn ởhsih đlhmxâtyply cũgtdkng tưrsaeơlhmxng tựeaov nhưrsaehsih Tầeubxn trạodsuch, lầeubxu hai trốqoajng trảcmlhi, sàtlldn nhàtlld bằypiyng gỗpulu tảcmlhn ra khôyqmang khíbzgw thanh khiếbawtt ôyqman hòkftna, trêvrhtn chiếbawtc giưrsaervbbng lớfbnmn mềslqim mạodsui nhưrsae nắyqmang ban mai, nàtlldng nhẹibgj nhàtlldng ngảcmlh xuốqoajng.

Tầeubxn Dịerznch Dưrsaeơlhmxng buôyqmang nàtlldng xuốqoajng, nhẹibgj nhàtlldng bao trùjqaom lêvrhtn trêvrhtn.

Chìusrwm thậbbnrt sâtyplu vàtlldo giưrsaervbbng lớfbnmn mềslqim mạodsui, trong lòkftnng Lâtyplm Hi Hi kinh hãlthni, nghĩkftn muốqoajn chốqoajng đlhmxesni thâtypln thểcvkw đlhmxcvkw ngồjqaoi dậbbnry, lạodsui bịerznlhmxi thởhsih hắyqman tớfbnmi gầeubxn mêvrht hoặslqic, cảcmlh ngưrsaervbbi nằypiym thẳciksng xuốqoajng, ngoan ngoãlthnn đlhmxcvkw hắyqman bao trùjqaom lêvrhtn.

Tim đlhmxbbnrp rốqoaji loạodsun, vang dộrzfsi giữmzcma hai ngưrsaervbbi.

“Hôyqmam nay đlhmxãlthn đlhmxi nơlhmxi nàtlldo?” Thanh âtyplm củchyma hắyqman cóiyfd chúbzvht tắyqmac nghẽbzvhn, nhẹibgj giọmzcmng hỏxynfi.

typlm Hi Hi bìusrwnh ổchymn tinh thầeubxn, ôyqman nhu trảcmlh lờrvbbi:” Phíbzgwa Tâtyply tòkftna thàtlldnh cóiyfdtlldnh lang vẽbzvh tranh, nghe nóiyfdi làtlldlhmxi màtlld mẹibgj anh từleking ởhsih mộrzfst thờrvbbi gian.”


Ágbemnh mắyqmat Tầeubxn Dịerznch Dưrsaeơlhmxng trởhsihvrhtn thâtyplm trầeubxm, cũgtdkng khôyqmang nóiyfdi lờrvbbi nàtlldo.

“Lan phu nhâtypln chỉiyfdtlld muốqoajn mang em đlhmxếbawtn đlhmxóiyfd giảcmlhi sầeubxu thôyqmai, cũgtdkng nóiyfdi vớfbnmi em mộrzfst sốqoaj chuyệzdgpn, màtlld khôyqmang cóiyfdtlldm chuyệzdgpn gìusrw kháiyfdc cảcmlh.” Theo bảcmlhn năibgjng, nàtlldng cảcmlhm nhậbbnrn đlhmxưrsaeygusc sựeaov lo lắyqmang củchyma hắyqman, bởhsihi vậbbnry nàtlldng đlhmxơlhmxn giảcmlhn nóiyfdi ngắyqman gọmzcmn, làtlldm cho hắyqman yêvrhtn tâtyplm hơlhmxn.

“Bàtlldqyyty nóiyfdi gìusrw vớfbnmi em?” Nhắyqmac tớfbnmi mẹibgj, lãlthnnh liệzdgpt cùjqaong nôyqman nóiyfdng trêvrhtn ngưrsaervbbi Tầeubxn Dịerznch Dưrsaeơlhmxng đlhmxãlthn tảcmlhn đlhmxi mộrzfst íbzgwt, áiyfdnh mắyqmat cũgtdkng thêvrhtm nhu hòkftna rấqyytt nhiềslqiu.

“Bàtlldqyyty nóiyfdi, phụkpvt nữmzcm Trung Quốqoajc đlhmxslqiu rấqyytt íbzgwch kỷleki, chỉiyfd muốqoajn đlhmxưrsaeygusc yêvrhtu, cũgtdkng khôyqmang bao giờrvbbtypln nhắyqmac đlhmxếbawtn việzdgpc mìusrwnh cóiyfd cầeubxn phảcmlhi trảcmlh giáiyfdusrw hay khôyqmang.” Thanh âtyplm mềslqim mạodsui ấqyytm áiyfdp củchyma Lâtyplm Hi Hi cựeaovc an ủchymi lòkftnng ngưrsaervbbi, lộrzfs ra mộrzfst tia hấqyytp dẫsbdyn, làtlldm cho áiyfdnh mắyqmat hắyqman trởhsihvrhtn nhòkftne mờrvbb, “Cho nêvrhtn bàtlldqyyty khôyqmang thíbzgwch phụkpvt nữmzcm Trung Quốqoajc, vịerzn tríbzgwyqmang tưrsaefbnmc phu nhâtypln khôyqmang phảcmlhi chỉiyfd cầeubxn yêvrhtu làtlldiyfd thểcvkw kếbawt thừlekia đlhmxưrsaeygusc.”

Tầeubxn Dịerznch Dưrsaeơlhmxng nhíbzgwu màtlldy: “Bàtlldqyyty nóiyfdi vớfbnmi em nhữmzcmng đlhmxiềslqiu nàtlldy?”

tlldng gậbbnrt gậbbnrt đlhmxeubxu.

Trong màtlldn đlhmxêvrhtm mờrvbbcmlho, Tầeubxn Dịerznch Dưrsaeơlhmxng mẫsbdyn cảcmlhm nhậbbnrn thấqyyty nàtlldng cóiyfdusrw đlhmxóiyfd kháiyfdc thưrsaervbbng, từleki ngàtlldy tìusrwm đlhmxưrsaeygusc nàtlldng đlhmxếbawtn bâtyply giờrvbb, đlhmxâtyply làtlld lầeubxn đlhmxeubxu tiêvrhtn bọmzcmn họmzcmiyfd thểcvkw khôyqmang chúbzvht trởhsih ngạodsui màtlldtyplm sựeaov vớfbnmi nhau, nhưrsaetlld chưrsaea từleking cóiyfd pháiyfdt sinh chuyệzdgpn gìusrw vậbbnry, nàtlldng vẫsbdyn nhưrsae trưrsaefbnmc kia ởhsihrsaefbnmi thâtypln hắyqman nhu thuậbbnrn hầeubxu hạodsu, ngưrsaervbbi phụkpvt nữmzcmvrhtu hắyqman sâtyplu đlhmxbbnrm.

Cảcmlhm giáiyfdc đlhmxưrsaeygusc môyqmai hắyqman tựeaov do du ngoạodsun trêvrhtn mặslqit nàtlldng, cuốqoaji cùjqaong bao trùjqaom lấqyyty toàtlldn bộrzfsiyfdnh môyqmai anh đlhmxàtlldo củchyma nàtlldng.

tlldng khôyqmang cóiyfdtlldi xíbzgwch.

typlm tìusrwnh Tầeubxn Dịerznch Dưrsaeơlhmxng cóiyfd chúbzvht nhộrzfsn nhạodsuo, cưrsaefbnmp lấqyyty ngọmzcmt ngàtlldo trong miệzdgpng nàtlldng, hôyqman nàtlldng càtlldng thêvrhtm sâtyplu, bàtlldn tay ấqyytm áiyfdp cốqoaj đlhmxerznnh gáiyfdy nàtlldng, khiếbawtn nàtlldng phảcmlhi thừlekia nhậbbnrn cảcmlhm tìusrwnh mãlthnnh liệzdgpt nóiyfdng bỏxynfng củchyma hắyqman.

“Hi Hi....” hắyqman nhẹibgj giọmzcmng kêvrhtu nàtlldng, thanh âtyplm khàtlldn khàtlldn chịerznu khôyqmang nổchymi.

usrwm đlhmxưrsaeygusc mộrzfst ngụkpvtm hôyqma hấqyytp từlekiiyfdng bỏxynfng hắyqmang say củchyma hắyqman, hai gòkftniyfdtlldng ửchymng hồjqaong, cóiyfd chúbzvht kịerznch liệzdgpt thởhsih dốqoajc, mêvrht man hỏxynfi: “Vìusrw sao anh lạodsui khôyqmang nóiyfdi cho em biếbawtt?”

usrw sao trưrsaefbnmc đlhmxâtyply, mỗpului lầeubxn đlhmxslqiu khôyqmang chúbzvht giảcmlhi thíbzgwch đlhmxãlthn lạodsunh lùjqaong rờrvbbi đlhmxi.


Ýwztx thứyqubc Tầeubxn Dịerznch Dưrsaeơlhmxng thanh tỉiyfdnh hơlhmxn mộrzfst chúbzvht, đlhmxôyqmai mắyqmat hẹibgjp dàtlldi tuấqyytn túbzvh đlhmxeubxy mêvrht hoặslqic.

“Hậbbnrn anh sao?” hắyqman thảcmlhn nhiêvrhtn hỏxynfi.

Ágbemnh mắyqmat Lâtyplm Hi Hi hiệzdgpn lêvrhtn mộrzfst chúbzvht yếbawtu đlhmxuốqoaji, thậbbnrt lòkftnng nóiyfdi: “....Cóiyfd, khi anh mang cụkpvtc cưrsaeng đlhmxi, em thựeaovc hậbbnrn rấqyytt hậbbnrn anh.”

lhmxi thởhsih củchyma hắyqman ngừleking lạodsui, chậbbnrm rãlthni di đlhmxrzfsng đlhmxếbawtn cáiyfdi cổchym trắyqmang ngầeubxn xinh đlhmxibgjp củchyma nàtlldng, nhẹibgj nhàtlldng hôyqman lêvrhtn.

“Cho nêvrhtn thậbbnrt cóiyfd lỗpului, Hi Hi... đlhmxãlthn khiếbawtn em hậbbnrn anh.” Ágbemnh mắyqmat lạodsunh giáiyfd củchyma hắyqman nâtyplng lêvrhtn, nhìusrwn vàtlldo thậbbnrt sâtyplu đlhmxôyqmai mắyqmat đlhmxang ưrsaefbnmt áiyfdt củchyma nàtlldng, lòkftnng bàtlldn tay ôyqman nhu vuốqoajt tóiyfdc nàtlldng, “Khôyqmang cầeubxn thiếbawtt phảcmlhi giảcmlhi thíbzgwch quáiyfd nhiềslqiu, nhữmzcmng thưrsaeơlhmxng tổchymn nàtlldy làtlld do chíbzgwnh tay anh gâtyply ra cho em, em cóiyfd thểcvkwrsaefbnmng anh đlhmxòkftni lạodsui... Em cóiyfd thểcvkw hoàtlldi nghi anh bấqyytt cứyqub đlhmxiềslqiu gìusrw, chíbzgwnh làtlldiyfd mộrzfst đlhmxiềslqiu anh muốqoajn em rõeaovtlldng, Hi Hi, anh yêvrhtu em, rấqyytt yêvrhtu.”

Trong chớfbnmp mắyqmat kia, tráiyfdi tim Lâtyplm Hi Hi bịerzn hung hăibgjng nhésiqqo chặslqit, mỗpului mộrzfst chữmzcmvrhtu, rõeaovtlldng nhưrsae vậbbnry lọmzcmt vàtlldo màtlldng tai nàtlldng.

Ngưrsaervbbi đlhmxàtlldn ôyqmang phíbzgwa trêvrhtn tậbbnrn lựeaovc xanh tạodsui bêvrhtn ngưrsaervbbi nàtlldng, khôyqmang cóiyfd áiyfdp chếbawttlldng, Tâtyply trang tuấqyytn nhãlthn khôyqmang mộrzfst hạodsut bụkpvti nhỏxynf toàtlldn bộrzfsbzvhc áiyfdo đlhmxslqiu đlhmxãlthn đlhmxưrsaeygusc cởhsihi ra, cáiyfdch mộrzfst lớfbnmp áiyfdo sơlhmx mi mòkftnng ôyqmam lấqyyty thâtypln thểcvkw củchyma hắyqman, thâtypln thểcvkw hắyqman thậbbnrt tinh tráiyfdng, tuyệzdgpt đlhmxibgjp, khôyqmang cóiyfd nửchyma đlhmxiểcvkwm sẹibgjo lồjqaoi, riêvrhtng cáiyfdnh tay cũgtdkng đlhmxãlthn khiếbawtn nàtlldng cảcmlhm giáiyfdc đlhmxưrsaeygusc sứyqubc lựeaovc mạodsunh mẽbzvh. Nàtlldng ngửchyma đlhmxeubxu, báiyfdm chặslqit bờrvbb vai củchyma hắyqman, cảcmlhm giáiyfdc đlhmxưrsaeygusc nụkpvtyqman củchyma hắyqman bao trùjqaom cầeubxn cổchymtlldng.

Thậbbnrt nóiyfdng bỏxynfng, nụkpvtyqman thậbbnrt nóiyfdng bỏxynfng, mang theo dụkpvtc vọmzcmng thổchymi quyésiqqt toàtlldn thâtypln nàtlldng.

Di đlhmxrzfsng ởhsih trong túbzvhi ong ong rung lêvrhtn.

Trong đlhmxêvrhtm tốqoaji, thanh âtyplm đlhmxrzfst ngộrzfst lạodsui liêvrhtn tụkpvtc vang lêvrhtn, cũgtdkng khôyqmang vìusrw ngưrsaervbbi đlhmxàtlldn ôyqmang khôyqmang đlhmxcvkw ýbbnr đlhmxếbawtn màtlld chịerznu buôyqmang tha.

Tầeubxn Dịerznch Dưrsaeơlhmxng chậbbnrm rãlthni buôyqmang tiểcvkwu nữmzcm nhâtypln trong lồjqaong ngựeaovc ra, áiyfdnh mắyqmat màtlldu đlhmxen hiệzdgpn lêvrhtn áiyfdnh sáiyfdng lấqyytp láiyfdnh, vớfbnmi tay vàtlldo túbzvhi đlhmxem di đlhmxrzfsng cắyqmat đlhmxyqubt, chậbbnrm rãlthni nâtyplng khuôyqman mặslqit củchyma nàtlldng lêvrhtn.

“Anh khôyqmang thểcvkwhsih lạodsui lâtyplu lắyqmam.” Hắyqman nhẹibgj nhàtlldng hôyqman lêvrhtn tóiyfdc nàtlldng: “Hôyqmam nay còkftnn phảcmlhi trởhsih lạodsui đlhmxóiyfd.”

typlm Hi Hi cảcmlh kinh, chậbbnrm rãlthni lay đlhmxrzfsng thâtypln mìusrwnh.

Trong màtlldn đlhmxêvrhtm yêvrhtn tĩkftnnh, áiyfdnh trăibgjng thảcmlhn nhiêvrhtn xuyêvrhtn qua cửchyma sổchym chiếbawtu vàtlldo, chiếbawtu lêvrhtn ngưrsaervbbi nàtlldng, thậbbnrt đlhmxibgjp.

Tầeubxn Dịerznch Dưrsaeơlhmxng nghe đlhmxưrsaeygusc thanh âtyplm áiyfdp chếbawt kháiyfdt vọmzcmng trong ngưrsaervbbi chíbzgwnh mìusrwnh, áiyfdnh mắyqmat thâtyplm thúbzvhy củchyma hắyqman trởhsihvrhtn dịerzn thưrsaervbbng nguy hiểcvkwm, Lâtyplm Hi Hi chỉiyfdiyfdi ra mộrzfst tiếbawtng, đlhmxãlthn bịerzniyfdnh tay mạodsunh mẽbzvh củchyma hắyqman ôyqmam vàtlldo trong lòkftnng, nâtyplng cằypiym nàtlldng lêvrhtn, hung hắyqman hôyqman nàtlldng thậbbnrt sâtyplu.

“Đnkbqleking...” Nụkpvtyqman nồjqaong nhiệzdgpt tậbbnrp kíbzgwch toàtlldn bộrzfs ýbbnr thứyqubc củchyma nàtlldng, Lâtyplm Hi HI bịerzn buộrzfsc ngẩrwaeng đlhmxeubxu lêvrhtn, hai tay dáiyfdn tạodsui nồjqaong ngựeaovc hắyqman khôyqmanh thểcvkw đlhmxrzfsng đlhmxbbnry, đlhmxeubxu lưrsaeesnii bịerzn hung hăibgjng quấqyytn quýbbnrt múbzvht lấqyyty, từleking trậbbnrn têvrht dạodsui thổchymi quyếbawtt ýbbnr thứyqubc.

“Dịerznch Dưrsaeơlhmxng...” Thanh âtyplm củchyma nàtlldng yếbawtu ớfbnmt mang theo mộrzfst tia run rẩrwaey, nhâtypln lúbzvhc hắyqman thởhsih dốqoajc màtlld vộrzfsi vàtlldng gọmzcmi hắyqman.

Tráiyfdi tim Tầeubxn Dịerznch Dưrsaeơlhmxng bịerzn mộrzfst tiếbawtng gọmzcmi khẽbzvhtlldy làtlldm cho chấqyytn kinh, hôyqman càtlldng thêvrhtm mạodsunh mẽbzvh triềslqin miêvrhtn, cáiyfdc làtlldn váiyfdy mỏxynfng mang màtlld vuốqoajt ve thâtypln thểcvkwtlldng, nghe đlhmxưrsaeygusc nhữmzcmng tiếbawtng ngâtyplm khôyqmang thểcvkw khốqoajng chếbawt đlhmxưrsaeygusc củchyma nàtlldng, hậbbnrn khôyqmang thểcvkw đlhmxslqit nàtlldng dưrsaefbnmi thâtypln hung hăibgjng màtlld nuốqoajt lấqyyty.

Chíbzgwnh làtlld khôyqmang thểcvkw. Tay hắyqman liềslqin khôyqmang thểcvkw khốqoajng chếbawt đlhmxưrsaeygusc, đlhmxem thâtypln thểcvkw củchyma nàtlldng vuốqoajt ve đlhmxếbawtn đlhmxxynfchymng lêvrhtn.

Di đlhmxrzfsng lạodsui vang lêvrhtn, báiyfdm riếbawtt khôyqmang buôyqmang tha.

Tầeubxn Dịerznch Dưrsaeơlhmxng biếbawtt cụkpvtc diệzdgpn rốqoaji rắyqmam phíbzgwa nam thàtlldnh phốqoaj đlhmxang chờrvbb đlhmxygusi hắyqman, nguy hiểcvkwm tríbzgw mạodsung đlhmxang rìusrwnh rậbbnrp khắyqmap nơlhmxi, tấqyytt nhiêvrhtn hắyqman phảcmlhi đlhmxi đlhmxqoaji mặslqit, ôyqmam chặslqit nàtlldng vàtlldo ngựeaovc, môyqmai hắyqman buôyqmang tha cáiyfdnh môyqmai anh đlhmxàtlldo củchyma nàtlldng, cắyqman cằypiym củchyma nàtlldng.

“...” Ăbzgwn đlhmxau, Lâtyplm Hi Hi yêvrhtu kiềslqiu kêvrhtu ra tiếbawtng.

“Ởucmx đlhmxâtyply chờrvbb anh.” Thanh âtyplm củchyma hắyqman khàtlldn khàtlldn ra mệzdgpnh lệzdgpnh cho nàtlldng.

Thâtypln thểcvkwtyplm Hi Hi khôyqmang thểcvkw nhúbzvhc nhíbzgwch đlhmxưrsaeygusc, bịerzn lựeaovc đlhmxodsuo đlhmxùjqaoa giỡesnin củchyma hắyqman làtlldm cho cóiyfd chúbzvht đlhmxau, chỉiyfdiyfd thểcvkw nhẹibgj nhàtlldng thởhsih dốqoajc, gậbbnrt gậbbnrt đlhmxeubxu.

Tầeubxn Dịerznch Dưrsaeơlhmxng đlhmxem nàtlldng vâtyply ởhsih trong ngựeaovc, nhẹibgj nhàtlldng nóiyfdi mấqyyty câtyplu, khẽbzvhyqman cáiyfdnh môyqmai nàtlldng, chậbbnrm rãlthni đlhmxyqubng dậbbnry rờrvbbi đlhmxi.

Đnkbqêvrhtm, thựeaovc yêvrhtn tĩkftnnh.

typlm Hi Hi vẫsbdyn cảcmlhm nhậbbnrn đlhmxưrsaeygusc nóiyfdng cháiyfdy trêvrhtn môyqmai, đlhmxyqubng dậbbnry xuốqoajng giưrsaervbbng, đlhmxi đlhmxếbawtn bêvrhtn cửchyma sổchymsiqqo rèjywem lêvrhtn.

Phíbzgwa dưrsaefbnmi tòkftna thàtlldnh, trêvrhtn mộrzfst con đlhmxưrsaervbbng rộrzfsng lớfbnmn, Lạodsuc Thàtlldnh cắyqmat đlhmxyqubt di đlhmxrzfsng, nhìusrwn ngưrsaervbbi đlhmxàtlldn ôyqmang đlhmxang nghêvrhtnh diệzdgpn đlhmxi tớfbnmi, vẻhowo mặslqit lúbzvhc nàtlldy mớfbnmi cóiyfd chúbzvht thảcmlh lỏxynfng, đlhmxyqubng dậbbnry thay hắyqman mởhsih cửchyma xe, mộrzfst bêvrhtn hưrsaefbnmng hắyqman báiyfdo cáiyfdo nhữmzcmng tìusrwnh huốqoajng vừlekia mớfbnmi pháiyfdt sinh, mộrzfst bêvrhtn đlhmxi theo hắyqman ngồjqaoi vàtlldo trong xe.

Đnkbqèjywen xe bậbbnrt lêvrhtn, mấqyyty chiếbawtc xe nhanh chóiyfdng biếbawtn mấqyytt ởhsih cửchyma tòkftna thàtlldnh.

iyfdng đlhmxêvrhtm thậbbnrt lạodsunh lẽbzvho, Lâtyplm Hi Hi ôyqmam chặslqit lấqyyty bảcmlh vai chíbzgwnh mìusrwnh, nhìusrwn đlhmxtlldn xe đlhmxi xa kia, nhữmzcmng vưrsaefbnmng bậbbnrn trong lòkftnng đlhmxãlthn bay xa lúbzvhc nàtlldo. Tòkftna thàtlldnh cùjqaong quốqoajc gia nàtlldy xa lạodsu vớfbnmi nàtlldng nhưrsae vậbbnry, lạodsui khiếbawtn nàtlldng cóiyfd mộrzfst tia quyếbawtn luyếbawtn, nếbawtu nàtlldng ởhsih lạodsui, cóiyfd thểcvkwhsihtlldy mọmzcmc rễibkp hay khôyqmang, tưrsaeơlhmxng lai cóiyfd đlhmxchym đlhmxoan trang tao nhãlthntlld đlhmxyqubng bêvrhtn cạodsunh hắyqman hay khôyqmang?

tlldng bịerzn ýbbnr nghĩkftn củchyma chíbzgwnh mìusrwnh làtlldm cho hoảcmlhng sợygus, ngọmzcmt ngàtlldo nhưrsaeng cũgtdkng cóiyfd chúbzvht lớfbnmn mậbbnrt, nàtlldng quảcmlh thựeaovc khôyqmang biếbawtt tạodsui sao bâtyply giờrvbbtlldng lạodsui khôyqmang còkftnn chúbzvht khúbzvhc mắyqmac nàtlldo, cóiyfd lẽbzvhtlldusrw cụkpvtc cưrsaeng, cũgtdkng cóiyfd lẽbzvhtlldusrw đlhmxiềslqiu gìusrw kháiyfdc.

Tầeubxn Dịerznch Dưrsaeơlhmxng......

tlldng lạodsui khôyqmang thểcvkw khốqoajng chếbawt đlhmxưrsaeygusc màtlldvrhtu hắyqman mộrzfst lầeubxn nữmzcma sao?

___________***__________

rsaea to trắyqmang xóiyfda suốqoajt cảcmlh đlhmxêvrhtm.

Ban đlhmxêvrhtm cảcmlhm nhậbbnrn đlhmxưrsaeygusc mộrzfst chúbzvht lạodsunh lẽbzvho, Lâtyplm Hi Hi đlhmxyqubng dậbbnry đlhmxóiyfdng cửchyma sổchym, trong lúbzvhc vôyqma ýbbnr nhìusrwn đlhmxếbawtn phíbzgwa đlhmxqoaji diệzdgpn vẫsbdyn còkftnn bậbbnrt đlhmxèjywen, áiyfdnh đlhmxèjywen cóiyfdtlldu cam nhạodsut, cóiyfd thểcvkwiyfdi, trêvrhtn cửchyma sổchym đlhmxang hiệzdgpn lêvrhtn mộrzfst bóiyfdng dáiyfdng rấqyytt xinh đlhmxibgjp.

rsaea quáiyfd lớfbnmn, thỉiyfdnh thoảcmlhng cóiyfd gióiyfd lớfbnmn cuốqoajn mưrsaea bụkpvti tiếbawtn vàtlldo, đlhmxbbnrp vàtlldo trêvrhtn ngưrsaervbbi thựeaovc lạodsunh nhưrsaeibgjng, nàtlldng kiêvrhtn trìusrw khôyqmang cóiyfd đlhmxóiyfdng cửchyma sổchym, màtlld dừleking lạodsui ởhsihkftna lâtyplu đlhmxàtlldi hắyqmac áiyfdm kia, ban đlhmxêvrhtm mưrsaea to xốqoaji xảcmlh đlhmxãlthntlldm cho nóiyfd khôyqmang còkftnn vẻhowo xa hoa huy hoàtlldng nhưrsaebzvhc ban ngàtlldy nữmzcma, cóiyfd vẻhowo u áiyfdm rấqyytt nhiềslqiu, màtlld cửchyma sổchym đlhmxqoaji diệzdgpn rõeaovtlldng phảcmlhn chiếbawtu ngưrsaeygusc ra hìusrwnh ảcmlhnh củchyma mộrzfst ngưrsaervbbi phụkpvt nữmzcm, đlhmxang đlhmxem tấqyytt cảcmlh đlhmxjqao vậbbnrt trong phòkftnng đlhmxbbnrp bểcvkw đlhmxi, âtyplm thanh vỡesni vụkpvtn bịerzn tiếbawtng mưrsaea che lấqyytp, trong lòkftnng dấqyyty lêvrhtn mộrzfst cảcmlhm giáiyfdc bấqyytt an.

typlm Hi Hi vưrsaeơlhmxn tay, đlhmxóiyfdng cửchyma sổchym lạodsui.

tlldng nhẹibgj nhàtlldng dựeaova vàtlldo bêvrhtn giưrsaervbbng, im lặslqing màtlld suy nghĩkftn, đlhmxêvrhtm khuya mưrsaea to khôyqmang ngớfbnmt nhưrsae vậbbnry, hắyqman thậbbnrt sựeaov phảcmlhi đlhmxi ôyqmayqma suốqoajt bốqoajn tiếbawtng trong đlhmxêvrhtm đlhmxcvkw chạodsuy vềslqiiyfd xảcmlhy ra tai nạodsun gìusrw hay khôyqmang? Bốqoajn tiếbawtng, đlhmxếbawtn thờrvbbi đlhmxiểcvkwm nàtlldy hẳciksn làtlldgtdkng sắyqmap rạodsung sáiyfdng, trong hoàtlldn cảcmlhnh thờrvbbi tiếbawtt xấqyytu nhưrsae vậbbnry, làtlldm sao cóiyfd thểcvkw đlhmxi trêvrhtn đlhmxưrsaervbbng chứyqub?

tlldng khôyqmang thểcvkw nhắyqmam mắyqmat lạodsui, lôyqmang mi thậbbnrt dàtlldi run nhèjywe nhẹibgj, chỉiyfd cầeubxn nhắyqmam mắyqmat lạodsui sẽbzvh bịerzn mộrzfst sựeaov rung đlhmxrzfsng mạodsunh mẽbzvhtlldm bừleking tỉiyfdnh.

Hiệzdgpn giờrvbb hắyqman cóiyfd khỏxynfe khôyqmang?

Ngoàtlldi cửchyma sổchymiyfd sấqyytm sésiqqt chésiqqm vàtlldo khoảcmlhng khôyqmang trờrvbbi đlhmxêvrhtm, tạodsui nơlhmxi bầeubxu trờrvbbi bịerzn nứyqubt ra cóiyfd tiếbawtng nổchym lớfbnmn làtlldm nàtlldng rùjqaong mìusrwnh mộrzfst cáiyfdi.

tlldng đlhmxrzfst nhiêvrhtn nhớfbnm tớfbnmi thờrvbbi đlhmxiểcvkwm ởhsih Tầeubxn Trạodsuch, cũgtdkng thờrvbbi tiếbawtt nhưrsae vậbbnry, hắyqman từleking gắyqmat gao ôyqmam lấqyyty nàtlldng, hôyqman nàtlldng, bàtlldn tay ấqyytm áiyfdp bao trùjqaom lấqyyty vàtlldnh tai nàtlldng, làtlldm giảcmlhm đlhmxi tiếbawtng vang củchyma âtyplm thanh đlhmxáiyfdng sợygus kia, đlhmxêvrhtm khuya mưrsaea to thậbbnrt lâtyplu, nàtlldng rúbzvhc sâtyplu vàtlldo lồjqaong ngựeaovc màtlld chiếbawtm cứyqub thâtypln thểcvkw hắyqman.

Hắyqman cũgtdkng từleking nóiyfdi, “em cóiyfd thểcvkw hoàtlldi nghi anh hếbawtt thảcmlhy, chỉiyfdiyfd mộrzfst đlhmxiềslqiu em khôyqmang thểcvkw phủchym nhậbbnrn, Hi Hi, anh yêvrhtu em.”

typlm Hi Hi thửchym đlhmxi trởhsih vềslqi trêvrhtn giưrsaervbbng, késiqqo chăibgjn mỏxynfng quấqyytn quanh thâtypln thếbawt chíbzgwnh mìusrwnh, lọmzcmt vàtlldo bêvrhtn trong chiếbawtc đlhmxzdgpm êvrhtm áiyfdi mềslqim mạodsui. Thếbawt nhưrsaeng giôyqmang tốqoaj vẫsbdyn còkftnn tiếbawtp tụkpvtc, lôyqmang màtlldy côyqmalhmxi hơlhmxi nhíbzgwu lạodsui, bêvrhtn tai quanh quẩrwaen lặslqip lạodsui nhữmzcmng âtyplm thanh, làtlld khi hắyqman rờrvbbi đlhmxi, lúbzvhc ôyqmam nàtlldng, đlhmxôyqmai môyqmai nóiyfdng bỏxynfng áiyfdp sáiyfdt tai nàtlldng, khàtlldn khàtlldn nóiyfdi: “Ởucmx đlhmxâtyply chờrvbb anh trởhsih vềslqi.”

typly dưrsaea mộrzfst hồjqaoi, ngóiyfdn tay nhỏxynfsiqqtlld yếbawtu ớfbnmt củchyma nàtlldng lạodsui nhanh chóiyfdng buôyqmang ra, đlhmxãlthniyfd chúbzvht khôyqmang kiềslqim lạodsui đlhmxưrsaeygusc sựeaovqyytm áiyfdp củchyma hắyqman.

Cứyqub nhưrsae vậbbnry, khuôyqman mặslqit củchyma hắyqman tràtlldn ngậbbnrp trong suy nghĩkftn củchyma nàtlldng, nàtlldng khôyqmang cóiyfdiyfdch nàtlldo lầeubxn nữmzcma đlhmxi vàtlldo giấqyytc ngủchym.

tlldjqaong lúbzvhc đlhmxóiyfd, ởhsih trong phòkftnng khôyqmang hiểcvkwu Lan phu nhâtypln đlhmxãlthn đlhmxi đlhmxâtyplu mấqyytt rồjqaoi.

Khôyqmang cóiyfd ai chúbzvh ýbbnr đlhmxếbawtn mộrzfst nhóiyfdm ngưrsaervbbi mặslqic áiyfdo mưrsaea đlhmxen đlhmxang tiếbawtn vàtlldo trong tòkftna lâtyplu đlhmxàtlldi, đlhmxếbawtn trưrsaefbnmc ngưrsaervbbi nữmzcm hầeubxu màtlld nhíbzgwu màtlldy báiyfdo cáiyfdo tìusrwnh hìusrwnh, nữmzcm hầeubxu kinh hãlthni, chạodsuy đlhmxếbawtn trong phòkftnng Lan phu nhâtypln màtlld đlhmxáiyfdnh thứyqubc bàtlld, trêvrhtn mặslqit phu nhâtypln liềslqin xuấqyytt hiệzdgpn vẻhowo nghiêvrhtm trọmzcmng, vộrzfsi vàtlldng đlhmxyqubng dậbbnry mặslqic quầeubxn áiyfdo vàtlldo, giữmzcma đlhmxêvrhtm khuya rờrvbbi khỏxynfi tòkftna lâtyplu đlhmxàtlldi, chẳciksng biếbawtt đlhmxi đlhmxâtyplu.

rsaea to xen lẫsbdyn sấqyytm sésiqqt gộrzfst sạodsuch phòkftnng ốqoajc cùjqaong câtyply cốqoaji, Lily mởhsih thậbbnrt lớfbnmn cửchyma sổchym, híbzgwt thởhsih thậbbnrt sâtyplu khíbzgw trờrvbbi, trêvrhtn gưrsaeơlhmxng mặslqit còkftnn cóiyfdrsaefbnmc mắyqmat chậbbnrt vậbbnrt, côyqma vừlekia mớfbnmi hung hăibgjng ởhsih trong phòkftnng pháiyfdt tiếbawtt cuốqoaji cùjqaong cũgtdkng đlhmxãlthn thôyqmang suốqoajt, tấqyytt cảcmlh nữmzcm hầeubxu trong phòkftnng đlhmxslqiu câtyplm nhưrsae hếbawtn, cảcmlh thởhsih mạodsunh cũgtdkng khôyqmang dáiyfdm.

tlld nháiyfdy mắyqmat ngay tạodsui trong phòkftnng, côyqma nhìusrwn thấqyyty đlhmxtlldn ngưrsaervbbi kia đlhmxang đlhmxi ra.

“Nàtlldy! Côyqma lạodsui đlhmxâtyply xem, nhữmzcmng ngưrsaervbbi kia làtlld ai!” Côyqmakftnn chưrsaea hếbawtt tứyqubc giậbbnrn, âtyplm thanh thậbbnrt chóiyfdi tai, gàtlldo thésiqqt nữmzcm hầeubxu.

Nữmzcm hầeubxu cảcmlh kinh cảcmlh ngưrsaervbbi run lêvrhtn, cóiyfd chúbzvht sợyguslthni màtlld đlhmxi tớfbnmi, chịerznu đlhmxeaovng bêvrhtn ngoàtlldi gióiyfd lớfbnmn thổchymi tớfbnmi cùjqaong mưrsaea bụkpvti lạodsunh nhưrsaeibgjng, sợyguslthni đlhmxáiyfdp: “Hìusrwnh nhưrsaetlld cậbbnrn thầeubxn thâtypln tíbzgwn củchyma Lan.”

Trêvrhtn gưrsaeơlhmxng mặslqit xinh đlhmxibgjp củchyma Lily làtlld mộrzfst đlhmxqoajng nưrsaefbnmc mắyqmat hỗpulun đlhmxrzfsn, nghe xong chuyệzdgpn nàtlldy khôyqmang khỏxynfi giậbbnrt mìusrwnh, áiyfdnh mắyqmat lạodsunh lùjqaong: “Bọmzcmn họmzcm ban đlhmxêvrhtm đlhmxi ra ngoàtlldi làtlldm cáiyfdi gìusrw?”

Nữmzcm hầeubxu lắyqmac lắyqmac đlhmxeubxu: “Khôyqmang rõeaovtlldng lắyqmam, chắyqmac làtlldiyfd việzdgpc gấqyytp, côyqmang tưrsaefbnmc đlhmxodsui nhâtypln đlhmxãlthn trễibkp thếbawttlldy còkftnn mạodsuo hiểcvkwm mưrsaea to màtlld trởhsih vềslqi, cóiyfd thểcvkw gặslqip chuyệzdgpn khôyqmang may gìusrw hay khôyqmang... “

“Côyqma ăibgjn nóiyfdi bậbbnry bạodsuusrw đlhmxóiyfd!” Lily rốqoajng lêvrhtn mộrzfst tiếbawtng, nữmzcm hầeubxu sợygus đlhmxếbawtn mứyqubc lờrvbbi nóiyfdi còkftnn chưrsaea kịerznp nóiyfdi ra đlhmxãlthn ngậbbnrm miệzdgpng lạodsui.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.