Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 207 : Theo anh về Anh được không?

    trước sau   
Nữgosn ngưngkjxmgbi hầfudhu kinh hãsxcti, cúzxaqi ngưngkjxmgbi càyjhlng thấkhofp: “Đkhofâinhey chíoqkknh làyjhl do phu nhâinhen lệkhofnh chúzxaqng tôgdnei gọvkcmi nhưngkj vậcjvry.”

Lily lạyncrnh lùkzelng hưngkjinheng côgdne liếbdxec mắfudht mộasskt cáypmni, cũelyvng cúzxaqi ngưngkjxmgbi đeakti đeaktếbdxen, ởoqkkwciln tai côgdne nhẹhtol giọvkcmng nótzppi: “Vậcjvry làyjhlgdneelyvng khôgdneng biếbdxet thứijgrc thờxmgbi hay sao? Côgdneng Tưngkjinhec mớinhei đeaktãsxct kếbdxe vịkjdp, rấkhoft nhanh thôgdnei, Lan phu nhâinhen cũelyvng sẽngkj khôgdneng còpikfn thâinhen phậcjvrn Côgdneng Tưngkjinhec phu nhâinhen màyjhl ra tay cai quảcginn chíoqkknh sựgjpo, cùkzelng lắfudhm làyjhl nửotswa đeaktxmgbi sau nàyjhly củtmzia bàyjhl ta khôgdneng phảcgini lo đeaktếbdxen cơfkgfm áypmno, làyjhlm bềxnij trêwciln, trong lễijmf hộasski hoặrlbrc làyjhl tiệkhofc mừuhkcng mờxmgbi bàyjhl ta lạyncri đeaktâinhey ngồugali nhưngkj thếbdxeyjhl thôgdnei. Nữgosn chủtmzi nhâinhen tưngkjơfkgfng lai củtmzia nơfkgfi nàyjhly làyjhl ai ngưngkjơfkgfi khôgdneng biếbdxet rõbsnc hay sao?”

Nữgosn ngưngkjxmgbi hầfudhu càyjhlng thêwcilm hoảcginng sợbphu, nhìotswn sắfudhc mặrlbrt Lily, khôgdneng dáypmnm nótzppi nửotswa câinheu.

Đkhofúzxaqng vậcjvry, Lan phu nhâinhen đeaktãsxct từuhkcng đeaktugalng ýwiut, Lily chíoqkknh làyjhl ngưngkjxmgbi kếbdxe nhiệkhofm tiếbdxep theo ngôgdnei vịkjdpgdneng Tưngkjinhec phu nhâinhen, nếbdxeu khôgdneng phảcgini bịkjdpgdneng Tưngkjinhec đeaktyncri nhâinhen trụtujvc xuấkhoft vềxnijngkjinhec, ởoqkk trong phòpikfng vẽngkj tranh mộasskt mìotswnh yêwciln tĩaitpnh suy nghĩaitp nửotswa năfewtm, nhưngkj vậcjvry thìotsw sựgjpo kiêwcilu ngạyncro củtmzia côgdnegdneng chúzxaqa nàyjhly chắfudhc chắfudhn khôgdneng chỉztyetzpp thếbdxeyjhly.

“Ngưngkjơfkgfi ra cửotswa đeaktijgrng, ta đeakti xem coi hìotswnh dáypmnng tiểcginu Vưngkjơfkgfng tửotsw nhàyjhlypmnc ngưngkjxmgbi nhưngkj thếbdxeyjhlo.” Côgdne châinhem chọvkcmc nótzppi mộasskt tiếbdxeng, nhấkhofc châinhen hưngkjinheng trong phòpikfng đeakti tớinhei.

“Côgdneng chúzxaqa.” Nữgosn hầfudhu khiếbdxep sợbphu, ngăfewtn cảcginn côgdne: “Côgdneng chúzxaqa, phu nhâinhen đeaktãsxcttzppi: khôgdneng cótzpp lệkhofnh củtmzia bàyjhl bấkhoft luậcjvrn ai cũelyvng khôgdneng đeaktưngkjbphuc tớinhei gầfudhn tiểcginu Vưngkjơfkgfng tửotsw.”




Lily liếbdxec côgdne mộasskt cáypmni, khótzppe miệkhofng khẽngkj ngoégdneo.(giậcjvrt giậcjvrt).. mộasskt chúzxaqt: “Phu nhâinhen còpikfn nótzppi rằqjgkng: kẻrmwxyjhlo phảcginn bộasski bàyjhl nửotswa đeaktxmgbi sau nhấkhoft đeaktkjdpnh phảcgini sốztyeng trong tùkzel lao, chíoqkknh làyjhl Bruce gâinhey ra nhiềxniju cuộasskc khủtmzing bốztye nhưngkj vậcjvry khôgdneng phảcgini làyjhl vẫsdlyn sốztyeng nhởoqkkn nhơfkgf ngoàyjhli vòpikfng pháypmnp luậcjvrt sao? Kẻrmwx thùkzel sốztye mộasskt củtmzia cáypmnc ngưngkjxmgbi cáypmnc ngưngkjxmgbi khôgdneng đeaktxnij phòpikfng, đeaktxnij phòpikfng tôgdnei đeaktcginyjhlm gìotsw?”

Lờxmgbi nótzppi củtmzia côgdne đeaktfudhy đeaktyncro lýwiut mạyncrch lạyncrc, đeaktfudhy nữgosn ngưngkjxmgbi hầfudhu bưngkjinhec châinhen đeakti qua.

Trong cáypmni nôgdnei, mộasskt đeaktijgra bégdne đeaktang ngủtmzi say, sắfudhc mặrlbrt vẫsdlyn hồugalng hàyjhlo đeaktáypmnng yêwcilu nhưngkjelyv, lôgdneng mi cong dàyjhli im lặrlbrng buôgdneng xuốztyeng.

Lily chỉztye liếbdxec mắfudht mộasskt cáypmni, cũelyvng khôgdneng kháypmnng cựgjpo đeaktưngkjbphuc sựgjpo rung đeaktasskng.

Đkhofijgra bégdne rấkhoft xinh đeakthtolp, chẳtairng qua làyjhl khiếbdxen ngưngkjxmgbi ta vừuhkca nhìotswn vàyjhlo đeaktãsxcttzpp cảcginm giáypmnc an bìotswnh, tay côgdne khẽngkj giơfkgf ra khẽngkj chạyncrm vàyjhlo mặrlbrt nótzpp, mềxnijm mạyncri khôgdneng ngờxmgb, nótzpp khôgdneng thứijgrc dậcjvry màyjhl vẫsdlyn ngủtmzi, miệkhofng khẽngkj nhoẻrmwxn cưngkjxmgbi vui vẻrmwx.

Nữgosn hầfudhu đeaktãsxctgdnekzelng sốztyet ruộasskt, khôgdneng muốztyen nhiềxniju lờxmgbi nữgosna, màyjhlyjhl đeakti kêwcilu mộasskt ngưngkjxmgbi nữgosn hầfudhu nữgosna lạyncri đeaktâinhey, thìotsw thầfudhm vàyjhli câinheu, bảcgino côgdne ta nhanh chótzppng đeaktếbdxen phòpikfng tham chíoqkknh báypmno cho phu nhâinhen.

“Cáypmnc ngưngkjxmgbi yêwciln tâinhem tôgdnei sẽngkj khôgdneng bótzppp chếbdxet nótzpp đeaktâinheu.” Lily lay đeaktasskng chiếbdxec nôgdnei, thìotswnh lìotswnh quay lưngkjng vềxnij phíoqkka cáypmnc côgdnetzppi.

Hai nữgosn hầfudhu cảcgin kinh, cảcgin ngưngkjxmgbi cứijgrng ngắfudhc đeaktijgrng bấkhoft đeaktasskng.

gdne nởoqkk nụtujvngkjxmgbi, cótzpp vẻrmwx phong tìotswnh quyếbdxen rũelyv củtmzia ngưngkjxmgbi Châinheu Âmftsu, tay khẽngkj vuốztyet quầfudhn áypmno củtmzia đeaktijgra bégdne, nhẹhtol nhàyjhlng ngồugali ghégdneyjhlo bêwciln cạyncrnh nótzpp: “Đkhofâinhey làyjhl con trai củtmzia Côgdneng Tưngkjinhec đeaktyncri nhâinhen, tôgdnei sẽngkj khôgdneng xuốztyeng tay vớinhei nótzpp, cáypmnc ngưngkjxmgbi khôgdneng cầfudhn phảcgini.... đeaktxnij phòpikfng tôgdnei nhưngkj vậcjvry, tôgdnei sẽngkjsxcti mãsxcti khôgdneng pháypmn hỏfewtng chuyệkhofn tìotswnh củtmzia Côgdneng Tưngkjinhec đeaktyncri nhâinhen, bởoqkki vìotswgdnei yêwcilu anh ấkhofy, cáypmnc ngưngkjxmgbi cótzpp hiểcginu hay khôgdneng?”

Hai nữgosn hầfudhu câinhem nhưngkj hếbdxen.

Áxzspnh mắfudht xinh đeakthtolp củtmzia Lily đeaktcgino qua lạyncri trêwciln ngưngkjxmgbi đeaktijgra bégdne, nhỏfewt giọvkcmng màyjhl thảcginn nhiêwciln nótzppi: “Cũelyvng khôgdneng phảcgini chỉztyetzpp ngưngkjxmgbi đeaktàyjhln bàyjhl kia mớinhei cótzpp thểcgin sinh con cho anh ấkhofy, tôgdnei cũelyvng cótzpp thểcgin. Cho nêwciln, chỉztye bằqjgkng nàyjhly màyjhlelyvng cótzpp thểcgin thay đeaktvonoi chuyệkhofn gìotsw sao?”

gdnengkjxmgbi đeaktếbdxen sáypmnng láypmnng, còpikfn túzxaqm tay đeaktijgra nhỏfewt đeaktùkzela bỡijgrn làyjhlm càyjhln, rốztyet cuộasskc cũelyvng đeaktem nótzpp tỉztyenh giấkhofc, khi con mắfudht đeakten láypmny nhưngkj tráypmni nho kia nhậcjvrp nhèjwdpm mởoqkk ra, chớinhep chớinhep vàyjhli cáypmni liềxnijn cótzpp thểcgin thẳtairng tắfudhp nhìotswn thấkhofy côgdne, khôgdneng biếbdxet vìotsw sao hay làyjhl theo bảcginn năfewtng bàyjhln tay nhỏfewtgdne đeaktfudhy tay củtmzia côgdne ra.

Khôgdneng khótzppc, khôgdneng nháypmno (ầfudhm ĩaitp), chỉztyeyjhl theo nhịkjdpp đeaktung đeaktưngkja củtmzia cáypmni nôgdnei màyjhl cựgjpoa quậcjvry, hai con mắfudht to tròpikfn nhìotswn mọvkcmi phíoqkka.




Lily nhìotswn thấkhofy đeaktijgra bégdneyjhly, khôgdneng hiểcginu sao cótzpp chúzxaqt phiềxnijn nãsxcto, đeaktijgrng dậcjvry, khôgdneng cótzpp chúzxaqt hứijgrng thúzxaqyjhlo muốztyen chơfkgfi đeaktùkzela vớinhei nótzpp, trong đeaktfudhu toàyjhln bộasskyjhlotswnh ảcginnh Vinson, côgdne sẽngkj khôgdneng tin rằqjgkng hắfudhn thậcjvrt sựgjpotzpp thểcgin mang Lâinhem Hi Hi trởoqkk vềxnij.

ypmny bay tưngkj nhâinhen đeaktãsxct chuẩfudhn bịkjdp thậcjvrt tốztyet, máypmny bay sẽngkj đeaktem mộasskt ngưngkjxmgbi nhỏfewtgdne xa lạyncr bay lêwciln.

Xuyêwciln qua cửotswa sổvono Lạyncrc Thàyjhlnh nhìotswn thấkhofy mộasskt chiếbdxec máypmny bay tưngkj nhâinhen xa hoa nằqjgkm trêwciln quảcginng trưngkjxmgbng, nótzppi mộasskt câinheu gìotsw đeaktótzppyjhlo tai nghe, tắfudht đeakti nguồugaln đeaktiệkhofn.

Di đeaktasskng rung lêwciln.

Anh nhanh chótzppng tiếbdxep: “Alôgdne?”

“Cáypmnc ngưngkjxmgbi đeaktãsxctotswm đeaktưngkjbphuc Hi Hi phảcgini khôgdneng? Tìotswnh hìotswnh hiệkhofn tạyncri củtmzia côgdnekhofy thếbdxeyjhlo?” Trong đeaktiệkhofn thoạyncri truyềxnijn đeaktếbdxen thanh âinhem lo lắfudhng, còpikfn cótzpp mộasskt cỗbsnc bốztyec đeaktugalng.

Lạyncrc Thàyjhlnh vôgdnekzelng quen thuộasskc thanh âinhem nàyjhly, đeaktiệkhofn thoạyncri vừuhkca mớinhei kếbdxet nốztyei đeaktãsxct bắfudht đeaktfudhu, khôgdneng biếbdxet lạyncri muốztyen ầfudhm ĩaitp nhưngkj thếbdxeyjhlo.

“Tốztyet lắfudhm!” Hắfudhn nótzppi vàyjhlo ốztyeng nghe.

“Vậcjvry cótzpp phảcgini cáypmnc ngưngkjxmgbi muốztyen dẫsdlyn côgdnekhofy đeakti Anh khôgdneng? Tôgdnei nótzppi cho cáypmnc ngưngkjxmgbi biếbdxet, trừuhkc phi côgdnekhofy tìotswnh nguyệkhofn, nếbdxeu khôgdneng cáypmnc ngưngkjxmgbi đeaktuhkcng nghĩaitp muốztyen mang côgdnekhofy đeakti.” Khoảcginng cáypmnch quáypmn xa, Lam Đkhofótzppa chỉztyetzpp thểcgin lấkhofy hếbdxet can đeaktcginm hung hăfewtng uy hiếbdxep bọvkcmn họvkcm, trong đeaktfudhu toàyjhln làyjhlotswnh ảcginnh ngàyjhly đeaktótzpp bọvkcmn họvkcm mang đeaktijgra bégdne đeakti, sắfudhc mặrlbrt Hi Hi táypmni nhợbphut trắfudhng bệkhofch nhưngkj giấkhofy, côgdne khôgdneng cótzpp khảcginfewtng khôgdneng lo lắfudhng.

Lạyncrc Thàyjhlnh hôgdne hấkhofp nhẹhtol đeakti mộasskt chúzxaqt, thảcginn nhiêwciln nótzppi: “Lam tiểcginu thưngkj, tôgdnei nótzppi lạyncri lầfudhn nữgosna cho côgdne biếbdxet, đeaktâinhey làyjhl vấkhofn đeaktxnij củtmzia Tầfudhn tiêwciln sinh, khôgdneng phảcgini làyjhl việkhofc củtmzia côgdne, đeaktztyei vớinhei côgdne, Tầfudhn tiêwciln sinh thựgjpoc sựgjpo biếbdxet ơfkgfn, sẽngkjtzpp chi phiếbdxeu đeaktưngkja cho côgdne.” Nâinheng cáypmnnh tay nhìotswn đeaktugalng hồugal: “Hẳtairn làyjhl lậcjvrp tứijgrc sẽngkj đeaktưngkja đeaktếbdxen nơfkgfi, Lam tiểcginu thưngkj, hẹhtoln gặrlbrp lạyncri.”

Lam Đkhofótzppa pháypmnt hỏfewta, vừuhkca nghe thoáypmnng qua cũelyvng đeakttmzi biếbdxet đeaktâinhey khôgdneng phảcgini làyjhl quyếbdxet đeaktkjdpnh củtmzia Tầfudhn Dịkjdpch Dưngkjơfkgfng, màyjhlyjhlypmnch làyjhlm củtmzia têwciln Lạyncrc Thàyjhlnh đeaktfudhu heo nàyjhly.

“Anh khôgdneng dùkzelng tiềxnijn đeaktcgin giảcgini quyếbdxet vấkhofn đeaktxnij thìotsw sẽngkj chếbdxet àyjhl? Phảcgini khôgdneng, phảcgini khôgdneng?” Côgdneypmnn hậcjvrn hỏfewti lạyncri, “Anh nghĩaitp rằqjgkng mỗbsnci lầfudhn tôgdnei đeaktxniju quan tâinhem màyjhl quáypmnt tháypmno anh nhưngkj vậcjvry cótzpp phảcgini hay khôgdneng? Tôgdnei làyjhl quan tâinhem Hi Hi, côgdnekhofy thựgjpoc sựgjpogdne tộasski, nếbdxeu Tầfudhn Dịkjdpch Dưngkjơfkgfng đeaktztyei xửotsw vớinhei côgdnekhofy khôgdneng tốztyet, tôgdnei thềxnij rằqjgkng sẽngkj chạyncry tớinhei Anh mang côgdnekhofy trởoqkk vềxnij, anh nghe đeaktưngkjbphuc chứijgr?”

Lạyncrc Thàyjhlnh trầfudhm mặrlbrc vàyjhli giâinhey.

Nhớinhe tớinhei hoàyjhln cảcginnh mấkhofy ngàyjhly hôgdnem nay, miệkhofng anh khótzpp khăfewtn mớinhei nởoqkk đeaktưngkjbphuc mộasskt nụtujvngkjxmgbi lạyncrnh nhạyncrt, cótzpp chúzxaqt chua xótzppt nótzppi: “Lo lắfudhng củtmzia côgdneyjhlngkj thừuhkca.”

Trêwciln thựgjpoc tếbdxe, đeaktếbdxen tộasskt cùkzelng làyjhl ai tra tấkhofn ai, côgdne sẽngkj khôgdneng biếbdxet đeaktưngkjbphuc.

jwdpm cửotswa trắfudhng bịkjdpgdnen lêwciln, Tầfudhn Dịkjdpch Dưngkjơfkgfng hưngkjinheng thâinhen ảcginnh đeaktang đeaktijgrng trưngkjinhec cửotswa sổvono kia chậcjvrm rãsxcti đeakti tớinhei, nàyjhlng gầfudhy đeakti nhiềxniju, phầfudhn lớinhen phụtujv nữgosn sinh con xong đeaktxniju trởoqkkwciln đeaktsdlyy đeaktàyjhl, chíoqkknh làyjhl hắfudhn nhìotswn thấkhofy bótzppng dáypmnng nàyjhlng, đeaktau lòpikfng lạyncri bắfudht đeaktfudhu dâinheng lêwciln.

Tiếbdxen lêwciln nhẹhtol nhàyjhlng ôgdnem nàyjhlng vàyjhlo lòpikfng, cáypmnnh môgdnei nhẹhtol nhàyjhlng hôgdnen lêwciln tótzppc nàyjhlng, ôgdnen nhu hỏfewti: “Còpikfn cótzppypmni gìotsw muốztyen mang theo khôgdneng?”

Nằqjgkm trong ngựgjpoc hắfudhn Lâinhem Hi Hi cótzpp chúzxaqt cứijgrng ngắfudhc, khuôgdnen mặrlbrt nhỏfewt nhắfudhn oáypmnnh thuậcjvrn nổvonoi lêwciln mộasskt tia táypmni nhợbphut.

gdneng mi thậcjvrt dàyjhli củtmzia nàyjhlng hơfkgfi run rẩfudhy, khótzpp khăfewtn đeaktáypmnp lạyncri: “Tôgdnei chỉztye đeakti mộasskt chuyếbdxen rồugali sẽngkj quay vềxnij, khôgdneng cótzppotsw cầfudhn phảcgini mang đeakti cảcgin.”

Áxzspnh mắfudht thâinhem thúzxaqy củtmzia Tầfudhn Dịkjdpch Dưngkjơfkgfng hiệkhofn nêwciln mộasskt tia ngưngkjng trọvkcmng, muốztyen xiếbdxet chặrlbrt nàyjhlng, lạyncri sợbphuyjhlng bịkjdp thưngkjơfkgfng, cắfudhn chặrlbrt môgdnei rồugali buôgdneng nhanh, đeaktem tấkhoft cảcginwcilu thưngkjơfkgfng cùkzelng đeaktau đeaktinhen đeaktxniju nuốztyet vàyjhlo trong, chẳtairng qua chỉztyeyjhl nhẹhtol nhàyjhlng ôgdnem nàyjhlng, nàyjhlng khôgdneng nótzppi lờxmgbi nàyjhlo, hắfudhn cũelyvng trầfudhm mặrlbrc theo nàyjhlng.

Thựgjpoc khôgdneng biếbdxet làyjhl đeaktãsxct bao nhiêwcilu ngàyjhly rồugali, cảcginm xúzxaqc củtmzia nàyjhlng cũelyvng dầfudhn dầfudhn ổvonon đeaktkjdpnh. Nhưngkjng màyjhl nửotswa đeaktêwcilm lạyncri luôgdnen luôgdnen tỉztyenh giấkhofc, mồugalgdnei ưngkjinhet đeaktsdlym ngưngkjxmgbi, trong mắfudht đeaktfudhy hơfkgfi nưngkjinhec bốztyec lêwciln, nhẹhtol giọvkcmng kêwcilu nhỏfewt: “Cụtujvc cưngkjng.” Lòpikfng tràyjhln đeaktfudhy đeaktau đeaktinhen.

yjhlng đeaktêwcilm Tầfudhn Dịkjdpch Dưngkjơfkgfng vẫsdlyn túzxaqc trựgjpoc bêwciln cạyncrnh nàyjhlng, khôgdneng làyjhlm gìotsw, chỉztyeyjhl ngồugali ởoqkkwciln cạyncrnh, nàyjhlng vừuhkca tỉztyenh dậcjvry liềxnijn ôgdnem nàyjhlng vàyjhlo lòpikfng, ôgdnen nhu dỗbsncyjhlnh.

Liêwciln tiếbdxep thứijgrc đeaktêwcilm khiếbdxen cho tơfkgfypmnu trong mắfudht hắfudhn khôgdneng thểcgin nhạyncrt đeakti, Lạyncrc Thàyjhlnh đeaktijgrng ởoqkk mộasskt chỗbsnc khuấkhoft nhìotswn thấkhofy cảcginnh tưngkjbphung nàyjhly khôgdneng cótzpp biệkhofn pháypmnp, hồugali lâinheu Tầfudhn Dịkjdpch Dưngkjơfkgfng mớinhei đeaktáypmnp lạyncri câinheu nótzppi ban nãsxcty củtmzia nàyjhlng, câinheu nótzppi kia giốztyeng nhưngkjyjhl khẩfudhn cầfudhu.

“Hi Hi theo anh đeakti vềxnij Anh nhégdne, cótzpp đeaktưngkjbphuc khôgdneng?”

Đkhofâinhey làyjhl mộasskt tòpikfa nhàyjhltzpp trồugalng câinhey cảcginnh, nàyjhlng đeaktypmnn đeaktâinhey khôgdneng phảcgini làyjhl thàyjhlnh phốztye C, căfewtn phòpikfng trốztyeng rỗbsncng, tầfudhng trệkhoft toàyjhln làyjhlyjhlu trắfudhng, nàyjhlng khôgdneng cótzpp cảcginm giáypmnc bịkjdp giam giữgosn, chẳtairng qua làyjhl ngưngkjxmgbi đeaktàyjhln ôgdneng nàyjhly luôgdnen nhẹhtol nhàyjhlng xuấkhoft hiệkhofn tạyncri mọvkcmi nơfkgfi cótzppyjhlng, tìotswm đeaktưngkjbphuc nàyjhlng, cũelyvng khôgdneng đeaktcgin ýwiut tớinhei nàyjhlng đeaktãsxct sớinhem chếbdxet tâinhem.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.