Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 169 : Em trai cùng cha khác mẹ

    trước sau   
Mộguhit chiếeembc mácqgby bay tưoplv nhâbinpn lưoplvpgikn mộguhit đqzmnưoplvovjjng cong tuyệrflzt đqzmnthrgp trêfzqxn nềkpbhn trờovjji xanh biếeembc, chậoamxm rãoplvi hạrcgocqgbnh.

Cửqstra cabin mởbidi ra, mộguhit ngưoplvovjji đqzmnàbenrn ôcoshng tófwxhc vàbenrng mắneaxt xanh bưoplvneaxc ra, toàbenrn thâbinpn hắneaxn mặdjolc đqzmnzyihoplvu nhàbenrn phẳqicfng phiu màbenr tuấudbrn nhãoplv, đqzmnôcoshi mắneaxt trong sácqgbng xanh lam nhưoplv ngọsdcwc bíqstrch, dưoplvneaxi làbenrn giófwxh nhẹthrgwikwng ácqgbnh mặdjolt trờovjji cófwxh vẻcqgb chófwxhi mắneaxt khôcoshng gìkpbhcqgbnh đqzmnưoplvpgikc.

“Colin! Nếeembu khôcoshng chúopopng ta gọsdcwi cho Vinson mộguhit cuộguhic đqzmniệrflzn thoạrcgoi bảcqgbo anh ấudbry sai ngưoplvovjji đqzmnófwxhn tiếeembp đqzmni?’’ Trợpgikbidi đqzmni phíqstra sau niềkpbhm nởbidifwxhi, miệrflzng tuôcoshn ra mộguhit tràbenrng dàbenri tiếeembng Anh lưoplvu loácqgbt nófwxhi vớneaxi hắneaxn.

Ngưoplvovjji đqzmnàbenrn ôcoshng nheo mắneaxt nhìkpbhn quang cảcqgbnh xung quanh, khófwxhe miệrflzng nổvxoti lêfzqxn mộguhit nụdjoloplvovjji tàbenr mịcprt.

“Đfzxnâbinpy chíqstrnh làbenrtulbi anh ấudbry muốwpson ởbidi lạrcgoi?”, tay vịcprtn vàbenro lan can bảcqgbo vệrflz, Colin trầzyihm ngâbinpm nhìkpbhn rừpcmhng xanh núopopi cao xanh um tưoplvơtulbi tốwpsot mêfzqx hoặdjolc ácqgbnh mắneaxt ngưoplvovjji ta, ýbidioplvovjji càbenrng đqzmnoamxm, “Bấudbrt quácqgb nghe nófwxhi thứrdhwqstru châbinpn anh ấudbry ởbidi lạrcgoi đqzmnâbinpy khôcoshng phảcqgbi làbenr cảcqgbnh đqzmnthrgp màbenrbenr mộguhit côcoshcqgbi.... Thậoamxt tòpuurpuur nha, rốwpsot cuộguhic làbenrcoshcqgbi nàbenry nhưoplv thếeembbenro?

Quay đqzmnzyihu lạrcgoi nhìkpbhn ngưoplvovjji trợpgikbidi, nhíqstru màbenry: “Cậoamxu thíqstrch phụdjol nữekmv Trung Quốwpsoc khôcoshng?”


Trợpgikbidi nhúopopn vai: “Tôcoshi thíqstrch phụdjol nữekmvfwxhcoshng cófwxh ngựqqeqc, bấudbrt kểvxotcoshudbry làbenr ngưoplvovjji nưoplvneaxc nàbenro”

“Ha ha ha...........”, Colin cưoplvovjji ha hảcqgb, đqzmni qua vỗybac vỗybac vai hắneaxn, tàbenr ýbiditulbi khófwxhe miệrflzng càbenrng thêfzqxm sâbinpu, “Chíqstrnh làbenr Vinson lạrcgoi cốwpsokpbhnh bỏbiditulbi côcoshcqgbi cófwxhcqgbng ngưoplvovjji bốwpsoc lửqstra yêfzqxu mịcprt nhưoplv Lily đqzmnvxot chọsdcwn mộguhit côcoshcqgbi Trung Quốwpsoc... Tófwxhc đqzmnen, mắneaxt đqzmnen, nghĩitxf đqzmnếeembn ngưoplvovjji nàbenry nhấudbrt đqzmncprtnh cũthrgng cófwxhadpyng lựqqeqc nha.”

Giọsdcwng nófwxhi London chíqstrnh thốwpsong, tiếeembng cuốwpsoi cùwikwng tiêfzqxu tan trong khôcoshng khíqstr, khiếeembn cho bầzyihu khôcoshng khíqstrtulbi nàbenry cófwxh chúopopt quỷtczt dịcprt.

“Đfzxni thôcoshi, lúopopc nàbenry hẳqicfn côcoshudbry đqzmnãoplv chuẩbtitn bịcprt tốwpsot rồzyihi.” Giơtulb tay nhìkpbhn đqzmnzyihng hồzyih, Colin đqzmnúopopt tay vàbenro túopopi, mang theo nụdjoloplvovjji khúopopc khíqstrch rờovjji đqzmni.

tulbi nàbenry.

Tầzyihn trạrcgoch thậoamxt yêfzqxn tĩitxfnh.

Mộguhit thâbinpn ảcqgbnh xinh đqzmnthrgp nửqstra đqzmnrdhwng nửqstra ngồzyihi xổvxotm trưoplvneaxc tủitxf quầzyihn ácqgbo, đqzmnàbenro đqzmnàbenro bớneaxi bớneaxi, đqzmnang tìkpbhm cácqgbi gìkpbh đqzmnófwxh.

benrng đqzmnvxot châbinpn trầzyihn, mácqgbi tófwxhc dàbenri đqzmnen nhưoplv mựqqeqc rơtulbi lảcqgb tảcqgb trêfzqxn vai, da thịcprtt mềkpbhm mạrcgoi sácqgbng bófwxhng bịcprt bao trùwikwm bởbidii nhữekmvng dấudbru hôcoshn thâbinpm tíqstrm, cảcqgb ngưoplvovjji cũthrgng suy nhưoplvpgikc vàbenri phầzyihn.

kpbhm khôcoshng thấudbry.

Đfzxnôcoshi mắneaxt trong veo hiệrflzn lêfzqxn tia mỏbidii mệrflzt cùwikwng suy sụdjolp, nàbenrng đqzmnrdhwng dậoamxy, đqzmnzyihu cófwxh chúopopt choácqgbng vácqgbng, ngồzyihi ởbidifzqxn giưoplvovjjng. Cófwxh tiếeembng gõfyrl cửqstra vang lêfzqxn: “Phu nhâbinpn, mờovjji côcosh xuốwpsong dưoplvneaxi ăadpyn sácqgbng.”

binpm Hi Hi đqzmni tớneaxi mởbidi cửqstra, quảcqgb nhiêfzqxn làbenr chịcprt Tuệrflz đqzmnang đqzmnrdhwng trưoplvneaxc cửqstra, vẻcqgb mặdjolt lo lắneaxng vừpcmha nhìkpbhn thấudbry nàbenrng đqzmnãoplv tiêfzqxu tan hếeembt, lêfzqxn tiếeembng hỏbidii: “Phu nhâbinpn, côcosh khôcoshng sao chứrdhw?”

Mộguhit côcoshcqgbi trẻcqgb tuổvxoti xinh đqzmnthrgp nhưoplv vậoamxy, nhìkpbhn khuôcoshn mặdjolt nhỏbidi nhắneaxn tiềkpbhu tụdjoly nhưoplv vậoamxy cũthrgng đqzmnitxf biếeembt khi thâbinpn mậoamxt đqzmnãoplv xảcqgby ra chuyệrflzn gìkpbh.

“Chịcprt Tuệrflz”, Lâbinpm Hi Hi nhẹthrg giọsdcwng gọsdcwi chịcprt, lúopopc nàbenry mớneaxi cảcqgbm giácqgbc đqzmnưoplvpgikc thanh âbinpm củitxfa mìkpbhnh cófwxh chúopopt khàbenrn khàbenrn, dịcprtu đqzmni mộguhit chúopopt mớneaxi tiếeembp tụdjolc nófwxhi, “Chịcprtfwxh nhớneax, anh ấudbry cấudbrt thuốwpsoc trácqgbnh thai ởbidi đqzmnâbinpu khôcoshng? Tôcoshi đqzmni tìkpbhm........ nhưoplvng tìkpbhm khôcoshng thấudbry.”


Nhớneax lạrcgoi lúopopc thâbinpn mậoamxt hỗybacn đqzmnguhin kia, nàbenrng khôcoshng biếeembt rốwpsot cụdjolc hắneaxn............ Cófwxh sửqstr dụdjolng biệrflzn phácqgbp phòpuurng trácqgbnh hay khôcoshng, lúopopc ấudbry nàbenrng mệrflzt mỏbidii nêfzqxn ngủitxf thiếeembp đqzmni trong ngựqqeqc hắneaxn, sau đqzmnófwxh tríqstr nhớneax liềkpbhn khôcoshng rõfyrlbenrng lắneaxm.

Chịcprt Tuệrflz cảcqgb kinh, giốwpsong nhưoplv biếeembt đqzmnưoplvpgikc đqzmniềkpbhu gìkpbh, căadpyng thẳqicfng nófwxhi: “Phu nhâbinpn, loạrcgoi thuốwpsoc nàbenry khôcoshng thểvxot uốwpsong lung tung đqzmnâbinpu, đqzmnwpsoi vớneaxi cơtulb thểvxotfwxh thưoplvơtulbng tổvxotn rấudbrt lớneaxn”, nhưoplvng màbenr........... Còpuurn cófwxh biệrflzn phácqgbp khácqgbc sao? Khuôcoshn mặdjolt nhỏbidi nhắneaxn củitxfa Lâbinpm Hi Hi tácqgbi nhợpgikt, lùwikwi vềkpbh phíqstra sau mộguhit bưoplvneaxc, nghĩitxfcqgbch đqzmnwpsoi phófwxh.

Gầzyihn đqzmnâbinpy xảcqgby ra quácqgb nhiềkpbhu chuyệrflzn làbenrm cho nàbenrng trởbidi tay khôcoshng kịcprtp. Khi thâbinpn mậoamxt hắneaxn cũthrgng rấudbrt lãoplvnh khốwpsoc, khôcoshng cófwxh khảcqgbadpyng hắneaxn đqzmnzyihng ýbidi ly hôcoshn vớneaxi nàbenrng, thậoamxm chíqstrbenrng còpuurn tìkpbhm cácqgbc giấudbry tờovjj liêfzqxn quan đqzmnếeembn thủitxf tụdjolc kếeembt hôcoshn ởbidi trong phòpuurng nhưoplvng cũthrgng khôcoshng cófwxhkpbhm thấudbry.

fyrlbenrng ácqgbnh sácqgbng mặdjolt trờovjji dưoplv dảcqgb nhưoplv vậoamxy, nàbenrng lạrcgoi cảcqgbm thấudbry thậoamxt vôcosh vọsdcwng, khôcoshng biếeembt nêfzqxn làbenrm gìkpbhbinpy giờovjj.

“Anh ấudbry lạrcgoi đqzmnếeembn côcoshng ty phảcqgbi khôcoshng?”

“Đfzxnúopopng vậoamxy, phu nhâbinpn, côcosh muốwpson gọsdcwi đqzmniệrflzn cho tiêfzqxn sinh sao??”

binpm Hi Hi suy nghĩitxf mộguhit chúopopt, gậoamxt gậoamxt đqzmnzyihu.

benrng khôcoshng thểvxot bịcprt trófwxhi buộguhic trong ngôcoshi nhàbenrbenry cảcqgb đqzmnovjji nàbenry đqzmnưoplvpgikc, tìkpbhm hắneaxn làbenr lốwpsoi thoácqgbt duy nhấudbrt.

“Phu nhâbinpn, phu nhâbinpn.............” Dưoplvneaxi lầzyihu truyềkpbhn lêfzqxn mộguhit tiếeembng gọsdcwi khe khẽekmv, ngưoplvovjji hầzyihu đqzmni lêfzqxn nófwxhi: “Phu nhâbinpn, cófwxh khácqgbch đqzmnếeembn.”

binpm Hi Hi nghi hoặdjolc, khôcoshng nghĩitxf tớneaxi ai sẽekmv đqzmnếeembn vàbenro lúopopc nàbenry.

“Làbenr ai? Cófwxh quen biếeembt khôcoshng?”, chịcprt Tuệrflzfzqxn tiếeembng giúopopp nàbenrng hỏbidii vấudbrn đqzmnkpbhbenry.

Tia sácqgbng lặdjolng trong mắneaxt ngưoplvovjji hầzyihu cófwxh chúopopt gợpgikn sófwxhng, nhẹthrg nhàbenrng nófwxhi: “Làbenr ngưoplvovjji ngoạrcgoi quốwpsoc nhưoplvng tôcoshi mớneaxi đqzmnếeembn Tầzyihn trạrcgoch đqzmnưoplvpgikc hai năadpym nêfzqxn khôcoshng biếeembt. Chịcprt Tuệrflz, chịcprt biếeembt khôcoshng?”

Chịcprt Tuệrflz thoácqgbng suy nghĩitxf mộguhit lúopopc, lúopopc nàbenry mớneaxi nghĩitxf ra đqzmnófwxhfwxh thểvxotbenr ai, ngoảcqgbnh lạrcgoi nófwxhi vớneaxi Lâbinpm Hi Hi: “Phu nhâbinpn, đqzmnófwxhfwxh thểvxotbenr ngưoplvovjji trong gia tộguhic củitxfa tiêfzqxn sinh ởbidi London, côcoshfwxh muốwpson chuẩbtitn bịcprt trưoplvneaxc mộguhit chúopopt khôcoshng?”


Đfzxnzyihu ófwxhc Lâbinpm Hi Hi thựqqeqc mờovjj mịcprtt, đqzmnwpsoi vớneaxi thâbinpn thếeembbenr gia đqzmnìkpbhnh củitxfa Tầzyihn Dịcprtch Dưoplvơtulbng nàbenrng đqzmnkpbhu khôcoshng rõfyrl, đqzmnguhit nhiêfzqxn lạrcgoi xuấudbrt hiệrflzn ngưoplvovjji nhưoplv vậoamxy, nàbenrng thựqqeqc khôcoshng biếeembt xửqstr sựqqeq nhưoplv thếeembbenro bâbinpy giờovjj. Cảcqgb Tầzyihn trạrcgoch rộguhing lớneaxn nhưoplv vậoamxy cófwxh lẽekmv chỉxdpafwxhbenrng cófwxh thểvxot ra đqzmnófwxh tiếeembp khácqgbch màbenr thôcoshi.

“Mọsdcwi ngưoplvovjji chờovjjcoshi mộguhit lácqgbt, bốwpso tríqstr cho họsdcw đqzmnpgiki ởbidi phòpuurng khácqgbch, tôcoshi tớneaxi ngay.”

fwxhi xong nàbenrng khéudbrp hờovjj cửqstra, nhưoplvng hìkpbhnh nhưoplv nhớneax tớneaxi chuyệrflzn gìkpbhfzqxn nhẹthrg giọsdcwng tiếeembp tụdjolc nófwxhi: “Chịcprt Tuệrflz, gọsdcwi đqzmniệrflzn bácqgbo cho tiêfzqxn sinh, tôcoshi cũthrgng khôcoshng biếeembt đqzmnófwxhbenr ai, nếeembu làbenrkpbh anh ấudbry màbenr đqzmnếeembn, tốwpsot nhấudbrt làbenrcqgbo cho anh ấudbry biếeembt.”

Chịcprt Tuệrflz gậoamxt gậoamxt đqzmnzyihu, nàbenrng lạrcgoi nhẹthrg nhàbenrng đqzmnófwxhng cửqstra, trong lòpuurng xẹthrgt qua mộguhit tia phứrdhwc tạrcgop.

benr ngưoplvovjji hầzyihu đqzmnrdhwng bêfzqxn cạrcgonh lạrcgoi nởbidi nụdjoloplvovjji trộguhim, che miệrflzng cốwpso gắneaxng khôcoshng phácqgbt ra tiếeembng.

Chịcprt Tuệrflz nhìkpbhn nhìkpbhn nàbenrng: “Cưoplvovjji cácqgbi gìkpbh? Khôcoshng nghe phu nhâbinpn dặdjoln sao? Còpuurn khôcoshng mau đqzmni làbenrm đqzmni!”

Ngưoplvovjji hầzyihu thèbkhpoplvqzmni nófwxhi: “Chịcprt Tuệrflz, chịcprt khôcoshng phácqgbt hiệrflzn bâbinpy giờovjj phu nhâbinpn đqzmnwpsoi vớneaxi tiêfzqxn sinh khôcoshng còpuurn bàbenri xíqstrch sao? Nófwxhi thậoamxt, nhìkpbhn cácqgbi kiểvxotu thâbinpn mậoamxt củitxfa hai ngưoplvovjji họsdcw em thựqqeqc sợpgik muốwpson chếeembt, em cũthrgng khôcoshng biếeembt chuyệrflzn gìkpbhbenrm tiêfzqxn sinh vàbenr phu nhâbinpn cãoplvi nhau, nhưoplvng màbenr chịcprt xem bâbinpy giờovjj khôcoshng phảcqgbi làbenr rấudbrt tốwpsot rồzyihi sao? Em thấudbry phu nhâbinpn chỉxdpa mạrcgonh miệrflzng còpuurn tim thìkpbh mềkpbhm nhũthrgn yếeembu ớneaxt, cũthrgng khôcoshng phảcqgbi làbenr tiêfzqxn sinh bao nuôcoshi ngưoplvovjji đqzmnàbenrn bàbenr khácqgbc ởbidifzqxn ngoàbenri, thìkpbhfwxhkpbh đqzmnvxot tứrdhwc giậoamxn chứrdhw, chịcprtfwxhi xem?”

Chịcprt Tuệrflz nghe xong châbinpn màbenry cũthrgng cau lạrcgoi, vỗybac vỗybacfzqxn khuôcoshn mặdjolt củitxfa ngưoplvovjji hầzyihu nhỏbidi kia: “Đfzxnưoplvpgikc rồzyihi, lắneaxm chuyệrflzn cácqgbi gìkpbh? Đfzxni làbenrm việrflzc đqzmni.”

Trong phòpuurng khácqgbch rộguhing lớneaxn, trêfzqxn ghếeemb sofa cófwxh hai ngưoplvovjji đqzmnàbenrn ôcoshng nhãoplv nhặdjoln đqzmnang ngồzyihi.

Colin lậoamxt xem quyểvxotn tạrcgop chíqstr trêfzqxn kệrflz, ngưoplvng mắneaxt nhìkpbhn cácqgbch trang tríqstrbenrbenru sắneaxc củitxfa phòpuurng khácqgbch, khófwxhe miệrflzng gợpgiki lêfzqxn ýbidioplvovjji châbinpm chọsdcwc, cácqgbch trang tríqstr nhãoplv nhặdjoln mềkpbhm mạrcgoi cùwikwng màbenru sắneaxc nàbenry khôcoshng phảcqgbi làbenr phong cácqgbch củitxfa Vinson, theo hiểvxotu biếeembt củitxfa hắneaxn, cácqgbi ngưoplvovjji kia trong phòpuurng chỉxdpa cầzyihn hai màbenru trắneaxng đqzmnen làbenr đqzmnitxf rồzyihi, nhữekmvng thứrdhw khácqgbc đqzmnkpbhu làbenroplv thừpcmha.

“Phu nhâbinpn, chíqstrnh làbenr hai vịcprt kia.” Chịcprt Tuệrflz đqzmnófwxhn nàbenrng đqzmni xuốwpsong dưoplvneaxi.

binpm Hi Hi đqzmnơtulbn giảcqgbn chỉxdpa rửqstra mặdjolt chảcqgbi đqzmnzyihu, trêfzqxn ngưoplvovjji mặdjolc mộguhit chiếeembc ácqgbo sơtulb mi kẻcqgb caro màbenru vàbenrng nhạrcgot khiếeembn nàbenrng trởbidifzqxn hoạrcgot bácqgbt rấudbrt nhiềkpbhu, phong cácqgbch tao nhãoplvbenr khôcoshng mấudbrt đqzmni sựqqeq trang trọsdcwng, ácqgbnh mắneaxt nàbenrng kiêfzqxn đqzmncprtnh nhìkpbhn hai ngưoplvovjji trong phòpuurng khácqgbch, rồzyihi đqzmnguhit nhiêfzqxn bịcprt ýbidioplvovjji trong ácqgbnh mắneaxt màbenru lam củitxfa ngưoplvovjji đqzmnàbenrn ôcoshng kia làbenrm cho hoảcqgbng hốwpsot.

oplvơtulbng mặdjolt rấudbrt quen thuộguhic, khôcoshng biếeembt đqzmnãoplv từpcmhng gặdjolp ởbidi đqzmnâbinpu.

“Xin chàbenro.......” Colin cưoplvovjji chàbenro hỏbidii, theo lễxyuj nghi Trung Quốwpsoc đqzmnưoplva tay ra: “Tôcoshi làbenr em trai cùwikwng cha khácqgbc mẹthrg củitxfa Vinson, têfzqxn làbenr Colin, xin đqzmnưoplvpgikc thỉxdpanh giácqgbo quýbidi danh củitxfa vịcprt tiểvxotu thưoplv mỹerhw lệrflzbenry?”

Hắneaxn nófwxhi thứrdhw tiếeembng Anh lưoplvu loácqgbt làbenrm Lâbinpm Hi Hi trởbidi tay khôcoshng kịcprtp.

Nhưoplvng may mắneaxn trưoplvneaxc đqzmnâbinpy nàbenrng đqzmnãoplv từpcmhng họsdcwc qua chuyêfzqxn ngàbenrnh đqzmniệrflzn tửqstr thưoplvơtulbng mạrcgoi màbenr ngàbenrnh nàbenry cófwxh quy đqzmncprtnh rấudbrt nghiêfzqxm ngặdjolt vềkpbh ngoạrcgoi ngữekmv, tuy rằwikwng đqzmnãoplvbinpu khôcoshng dùwikwng đqzmnếeembn nhưoplvng phảcqgbn xạrcgo vẫqstrn còpuurn, hơtulbn nữekmva khi cùwikwng ngưoplvovjji khácqgbc đqzmnwpsoi thoạrcgoi thìkpbhthrgng cófwxh chúopopt quen thuộguhic.

“Tôcoshi làbenrbinpm Hi Hi, hoan nghêfzqxnh hai ngưoplvovjji đqzmnãoplv đqzmnếeembn.”, nàbenrng nhìkpbhn ngưoplvovjji trợpgikbidi đqzmnrdhwng bêfzqxn cạrcgonh hắneaxn, “Hai ngưoplvovjji vừpcmha tớneaxi sao?”

Tiếeembng Anh củitxfa nàbenrng khôcoshng tíqstrnh làbenrfwxh ngữekmv đqzmniệrflzu đqzmndjolc biệrflzt, nhưoplvng phácqgbt âbinpm đqzmnúopopng vàbenr chuẩbtitn làbenrm cho Colin sợpgik run, lạrcgoi cưoplvovjji rộguhifzqxn, nắneaxm tay nàbenrng thậoamxt chặdjolt: “Phảcqgbi........ Chúopopng tôcoshi vừpcmha mớneaxi xuốwpsong mácqgby bay, đqzmnếeembn đqzmnâbinpy lạrcgoi đqzmnưoplvpgikc gặdjolp mộguhit tiểvxotu thưoplv mỹerhw lệrflz nhưoplvcosh.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.