Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 169 : Em trai cùng cha khác mẹ

    trước sau   
Mộhmvmt chiếdptvc mádohxy bay tưbray nhâfptbn lưbrayzdpdn mộhmvmt đmufmưbrayjllsng cong tuyệktsrt đmufmrxudp trêvpprn nềfsttn trờjllsi xanh biếdptvc, chậzdpdm rãdusxi hạowitdohxnh.

Cửdohxa cabin mởnifu ra, mộhmvmt ngưbrayjllsi đmufmàqoqcn ôppvkng tóiunuc vàqoqcng mắvpprt xanh bưbrayxqlec ra, toàqoqcn thâfptbn hắvpprn mặuyumc đmufmzxhwbrayu nhàqoqcn phẳawdang phiu màqoqc tuấgcoxn nhãdusx, đmufmôppvki mắvpprt trong sádohxng xanh lam nhưbray ngọeozuc bíueqlch, dưbrayxqlei làqoqcn gióiunu nhẹrxudavking ádohxnh mặuyumt trờjllsi cóiunu vẻenkv chóiunui mắvpprt khôppvkng gìmcsgdohxnh đmufmưbrayzdpdc.

“Colin! Nếdptvu khôppvkng chúwtmrng ta gọeozui cho Vinson mộhmvmt cuộhmvmc đmufmiệktsrn thoạowiti bảfrkoo anh ấgcoxy sai ngưbrayjllsi đmufmóiunun tiếdptvp đmufmi?’’ Trợzdpdytih đmufmi phíueqla sau niềfsttm nởnifuiunui, miệktsrng tuôppvkn ra mộhmvmt tràqoqcng dàqoqci tiếdptvng Anh lưbrayu loádohxt nóiunui vớxqlei hắvpprn.

Ngưbrayjllsi đmufmàqoqcn ôppvkng nheo mắvpprt nhìmcsgn quang cảfrkonh xung quanh, khóiunue miệktsrng nổaktji lêvpprn mộhmvmt nụzayfbrayjllsi tàqoqc mịmjyo.

“Đphaaâfptby chíueqlnh làqoqcdarfi anh ấgcoxy muốzrejn ởnifu lạowiti?”, tay vịmjyon vàqoqco lan can bảfrkoo vệktsr, Colin trầoxftm ngâfptbm nhìmcsgn rừbgzong xanh núwtmri cao xanh um tưbrayơdarfi tốzrejt mêvppr hoặuyumc ádohxnh mắvpprt ngưbrayjllsi ta, ýytihbrayjllsi càqoqcng đmufmzdpdm, “Bấgcoxt quádohx nghe nóiunui thứppvkueqlu châfptbn anh ấgcoxy ởnifu lạowiti đmufmâfptby khôppvkng phảfrkoi làqoqc cảfrkonh đmufmrxudp màqoqcqoqc mộhmvmt côppvkdohxi.... Thậzdpdt tòuyptuypt nha, rốzrejt cuộhmvmc làqoqcppvkdohxi nàqoqcy nhưbray thếdptvqoqco?

Quay đmufmoxftu lạowiti nhìmcsgn ngưbrayjllsi trợzdpdytih, nhíueqlu màqoqcy: “Cậzdpdu thíueqlch phụzayf nữlcnq Trung Quốzrejc khôppvkng?”


Trợzdpdytih nhúwtmrn vai: “Tôppvki thíueqlch phụzayf nữlcnqiunuppvkng cóiunu ngựlrrfc, bấgcoxt kểlcdjppvkgcoxy làqoqc ngưbrayjllsi nưbrayxqlec nàqoqco”

“Ha ha ha...........”, Colin cưbrayjllsi ha hảfrko, đmufmi qua vỗpdhi vỗpdhi vai hắvpprn, tàqoqc ýytihdarfi khóiunue miệktsrng càqoqcng thêvpprm sâfptbu, “Chíueqlnh làqoqc Vinson lạowiti cốzrejmcsgnh bỏsdgodarfi côppvkdohxi cóiunudohxng ngưbrayjllsi bốzrejc lửdohxa yêvppru mịmjyo nhưbray Lily đmufmlcdj chọeozun mộhmvmt côppvkdohxi Trung Quốzrejc... Tóiunuc đmufmen, mắvpprt đmufmen, nghĩvhef đmufmếdptvn ngưbrayjllsi nàqoqcy nhấgcoxt đmufmmjyonh cũbsyrng cóiunuqxpwng lựlrrfc nha.”

Giọeozung nóiunui London chíueqlnh thốzrejng, tiếdptvng cuốzreji cùavking tiêvppru tan trong khôppvkng khíueql, khiếdptvn cho bầoxftu khôppvkng khíueqldarfi nàqoqcy cóiunu chúwtmrt quỷowit dịmjyo.

“Đphaai thôppvki, lúwtmrc nàqoqcy hẳawdan côppvkgcoxy đmufmãdusx chuẩskgkn bịmjyo tốzrejt rồzxhwi.” Giơdarf tay nhìmcsgn đmufmzxhwng hồzxhw, Colin đmufmúwtmrt tay vàqoqco túwtmri, mang theo nụzayfbrayjllsi khúwtmrc khíueqlch rờjllsi đmufmi.

darfi nàqoqcy.

Tầoxftn trạowitch thậzdpdt yêvpprn tĩvhefnh.

Mộhmvmt thâfptbn ảfrkonh xinh đmufmrxudp nửdohxa đmufmppvkng nửdohxa ngồzxhwi xổaktjm trưbrayxqlec tủkial quầoxftn ádohxo, đmufmàqoqco đmufmàqoqco bớxqlei bớxqlei, đmufmang tìmcsgm cádohxi gìmcsg đmufmóiunu.

qoqcng đmufmlcdj châfptbn trầoxftn, mádohxi tóiunuc dàqoqci đmufmen nhưbray mựlrrfc rơdarfi lảfrko tảfrko trêvpprn vai, da thịmjyot mềfsttm mạowiti sádohxng bóiunung bịmjyo bao trùavkim bởnifui nhữlcnqng dấgcoxu hôppvkn thâfptbm tíueqlm, cảfrko ngưbrayjllsi cũbsyrng suy nhưbrayzdpdc vàqoqci phầoxftn.

mcsgm khôppvkng thấgcoxy.

Đphaaôppvki mắvpprt trong veo hiệktsrn lêvpprn tia mỏsdgoi mệktsrt cùavking suy sụzayfp, nàqoqcng đmufmppvkng dậzdpdy, đmufmoxftu cóiunu chúwtmrt choádohxng vádohxng, ngồzxhwi ởnifuvpprn giưbrayjllsng. Cóiunu tiếdptvng gõdccm cửdohxa vang lêvpprn: “Phu nhâfptbn, mờjllsi côppvk xuốzrejng dưbrayxqlei ăqxpwn sádohxng.”

fptbm Hi Hi đmufmi tớxqlei mởnifu cửdohxa, quảfrko nhiêvpprn làqoqc chịmjyo Tuệktsr đmufmang đmufmppvkng trưbrayxqlec cửdohxa, vẻenkv mặuyumt lo lắvpprng vừbgzoa nhìmcsgn thấgcoxy nàqoqcng đmufmãdusx tiêvppru tan hếdptvt, lêvpprn tiếdptvng hỏsdgoi: “Phu nhâfptbn, côppvk khôppvkng sao chứppvk?”

Mộhmvmt côppvkdohxi trẻenkv tuổaktji xinh đmufmrxudp nhưbray vậzdpdy, nhìmcsgn khuôppvkn mặuyumt nhỏsdgo nhắvpprn tiềfsttu tụzayfy nhưbray vậzdpdy cũbsyrng đmufmkial biếdptvt khi thâfptbn mậzdpdt đmufmãdusx xảfrkoy ra chuyệktsrn gìmcsg.

“Chịmjyo Tuệktsr”, Lâfptbm Hi Hi nhẹrxud giọeozung gọeozui chịmjyo, lúwtmrc nàqoqcy mớxqlei cảfrkom giádohxc đmufmưbrayzdpdc thanh âfptbm củkiala mìmcsgnh cóiunu chúwtmrt khàqoqcn khàqoqcn, dịmjyou đmufmi mộhmvmt chúwtmrt mớxqlei tiếdptvp tụzayfc nóiunui, “Chịmjyoiunu nhớxqle, anh ấgcoxy cấgcoxt thuốzrejc trádohxnh thai ởnifu đmufmâfptbu khôppvkng? Tôppvki đmufmi tìmcsgm........ nhưbrayng tìmcsgm khôppvkng thấgcoxy.”


Nhớxqle lạowiti lúwtmrc thâfptbn mậzdpdt hỗpdhin đmufmhmvmn kia, nàqoqcng khôppvkng biếdptvt rốzrejt cụzayfc hắvpprn............ Cóiunu sửdohx dụzayfng biệktsrn phádohxp phòuyptng trádohxnh hay khôppvkng, lúwtmrc ấgcoxy nàqoqcng mệktsrt mỏsdgoi nêvpprn ngủkial thiếdptvp đmufmi trong ngựlrrfc hắvpprn, sau đmufmóiunu tríueql nhớxqle liềfsttn khôppvkng rõdccmqoqcng lắvpprm.

Chịmjyo Tuệktsr cảfrko kinh, giốzrejng nhưbray biếdptvt đmufmưbrayzdpdc đmufmiềfsttu gìmcsg, căqxpwng thẳawdang nóiunui: “Phu nhâfptbn, loạowiti thuốzrejc nàqoqcy khôppvkng thểlcdj uốzrejng lung tung đmufmâfptbu, đmufmzreji vớxqlei cơdarf thểlcdjiunu thưbrayơdarfng tổaktjn rấgcoxt lớxqlen”, nhưbrayng màqoqc........... Còuyptn cóiunu biệktsrn phádohxp khádohxc sao? Khuôppvkn mặuyumt nhỏsdgo nhắvpprn củkiala Lâfptbm Hi Hi tádohxi nhợzdpdt, lùavkii vềfstt phíueqla sau mộhmvmt bưbrayxqlec, nghĩvhefdohxch đmufmzreji phóiunu.

Gầoxftn đmufmâfptby xảfrkoy ra quádohx nhiềfsttu chuyệktsrn làqoqcm cho nàqoqcng trởnifu tay khôppvkng kịmjyop. Khi thâfptbn mậzdpdt hắvpprn cũbsyrng rấgcoxt lãdusxnh khốzrejc, khôppvkng cóiunu khảfrkoqxpwng hắvpprn đmufmzxhwng ýytih ly hôppvkn vớxqlei nàqoqcng, thậzdpdm chíueqlqoqcng còuyptn tìmcsgm cádohxc giấgcoxy tờjlls liêvpprn quan đmufmếdptvn thủkial tụzayfc kếdptvt hôppvkn ởnifu trong phòuyptng nhưbrayng cũbsyrng khôppvkng cóiunumcsgm thấgcoxy.

dccmqoqcng ádohxnh sádohxng mặuyumt trờjllsi dưbray dảfrko nhưbray vậzdpdy, nàqoqcng lạowiti cảfrkom thấgcoxy thậzdpdt vôppvk vọeozung, khôppvkng biếdptvt nêvpprn làqoqcm gìmcsgfptby giờjlls.

“Anh ấgcoxy lạowiti đmufmếdptvn côppvkng ty phảfrkoi khôppvkng?”

“Đphaaúwtmrng vậzdpdy, phu nhâfptbn, côppvk muốzrejn gọeozui đmufmiệktsrn cho tiêvpprn sinh sao??”

fptbm Hi Hi suy nghĩvhef mộhmvmt chúwtmrt, gậzdpdt gậzdpdt đmufmoxftu.

qoqcng khôppvkng thểlcdj bịmjyo tróiunui buộhmvmc trong ngôppvki nhàqoqcqoqcy cảfrko đmufmjllsi nàqoqcy đmufmưbrayzdpdc, tìmcsgm hắvpprn làqoqc lốzreji thoádohxt duy nhấgcoxt.

“Phu nhâfptbn, phu nhâfptbn.............” Dưbrayxqlei lầoxftu truyềfsttn lêvpprn mộhmvmt tiếdptvng gọeozui khe khẽkxcl, ngưbrayjllsi hầoxftu đmufmi lêvpprn nóiunui: “Phu nhâfptbn, cóiunu khádohxch đmufmếdptvn.”

fptbm Hi Hi nghi hoặuyumc, khôppvkng nghĩvhef tớxqlei ai sẽkxcl đmufmếdptvn vàqoqco lúwtmrc nàqoqcy.

“Làqoqc ai? Cóiunu quen biếdptvt khôppvkng?”, chịmjyo Tuệktsrvpprn tiếdptvng giúwtmrp nàqoqcng hỏsdgoi vấgcoxn đmufmfsttqoqcy.

Tia sádohxng lặuyumng trong mắvpprt ngưbrayjllsi hầoxftu cóiunu chúwtmrt gợzdpdn sóiunung, nhẹrxud nhàqoqcng nóiunui: “Làqoqc ngưbrayjllsi ngoạowiti quốzrejc nhưbrayng tôppvki mớxqlei đmufmếdptvn Tầoxftn trạowitch đmufmưbrayzdpdc hai năqxpwm nêvpprn khôppvkng biếdptvt. Chịmjyo Tuệktsr, chịmjyo biếdptvt khôppvkng?”

Chịmjyo Tuệktsr thoádohxng suy nghĩvhef mộhmvmt lúwtmrc, lúwtmrc nàqoqcy mớxqlei nghĩvhef ra đmufmóiunuiunu thểlcdjqoqc ai, ngoảfrkonh lạowiti nóiunui vớxqlei Lâfptbm Hi Hi: “Phu nhâfptbn, đmufmóiunuiunu thểlcdjqoqc ngưbrayjllsi trong gia tộhmvmc củkiala tiêvpprn sinh ởnifu London, côppvkiunu muốzrejn chuẩskgkn bịmjyo trưbrayxqlec mộhmvmt chúwtmrt khôppvkng?”


Đphaaoxftu óiunuc Lâfptbm Hi Hi thựlrrfc mờjlls mịmjyot, đmufmzreji vớxqlei thâfptbn thếdptvqoqc gia đmufmìmcsgnh củkiala Tầoxftn Dịmjyoch Dưbrayơdarfng nàqoqcng đmufmfsttu khôppvkng rõdccm, đmufmhmvmt nhiêvpprn lạowiti xuấgcoxt hiệktsrn ngưbrayjllsi nhưbray vậzdpdy, nàqoqcng thựlrrfc khôppvkng biếdptvt xửdohx sựlrrf nhưbray thếdptvqoqco bâfptby giờjlls. Cảfrko Tầoxftn trạowitch rộhmvmng lớxqlen nhưbray vậzdpdy cóiunu lẽkxcl chỉjxjmiunuqoqcng cóiunu thểlcdj ra đmufmóiunu tiếdptvp khádohxch màqoqc thôppvki.

“Mọeozui ngưbrayjllsi chờjllsppvki mộhmvmt ládohxt, bốzrej tríueql cho họeozu đmufmzdpdi ởnifu phòuyptng khádohxch, tôppvki tớxqlei ngay.”

iunui xong nàqoqcng khézdpdp hờjlls cửdohxa, nhưbrayng hìmcsgnh nhưbray nhớxqle tớxqlei chuyệktsrn gìmcsgvpprn nhẹrxud giọeozung tiếdptvp tụzayfc nóiunui: “Chịmjyo Tuệktsr, gọeozui đmufmiệktsrn bádohxo cho tiêvpprn sinh, tôppvki cũbsyrng khôppvkng biếdptvt đmufmóiunuqoqc ai, nếdptvu làqoqcmcsg anh ấgcoxy màqoqc đmufmếdptvn, tốzrejt nhấgcoxt làqoqcdohxo cho anh ấgcoxy biếdptvt.”

Chịmjyo Tuệktsr gậzdpdt gậzdpdt đmufmoxftu, nàqoqcng lạowiti nhẹrxud nhàqoqcng đmufmóiunung cửdohxa, trong lòuyptng xẹrxudt qua mộhmvmt tia phứppvkc tạowitp.

qoqc ngưbrayjllsi hầoxftu đmufmppvkng bêvpprn cạowitnh lạowiti nởnifu nụzayfbrayjllsi trộhmvmm, che miệktsrng cốzrej gắvpprng khôppvkng phádohxt ra tiếdptvng.

Chịmjyo Tuệktsr nhìmcsgn nhìmcsgn nàqoqcng: “Cưbrayjllsi cádohxi gìmcsg? Khôppvkng nghe phu nhâfptbn dặuyumn sao? Còuyptn khôppvkng mau đmufmi làqoqcm đmufmi!”

Ngưbrayjllsi hầoxftu thècfbpbrayenkvi nóiunui: “Chịmjyo Tuệktsr, chịmjyo khôppvkng phádohxt hiệktsrn bâfptby giờjlls phu nhâfptbn đmufmzreji vớxqlei tiêvpprn sinh khôppvkng còuyptn bàqoqci xíueqlch sao? Nóiunui thậzdpdt, nhìmcsgn cádohxi kiểlcdju thâfptbn mậzdpdt củkiala hai ngưbrayjllsi họeozu em thựlrrfc sợzdpd muốzrejn chếdptvt, em cũbsyrng khôppvkng biếdptvt chuyệktsrn gìmcsgqoqcm tiêvpprn sinh vàqoqc phu nhâfptbn cãdusxi nhau, nhưbrayng màqoqc chịmjyo xem bâfptby giờjlls khôppvkng phảfrkoi làqoqc rấgcoxt tốzrejt rồzxhwi sao? Em thấgcoxy phu nhâfptbn chỉjxjm mạowitnh miệktsrng còuyptn tim thìmcsg mềfsttm nhũbsyrn yếdptvu ớxqlet, cũbsyrng khôppvkng phảfrkoi làqoqc tiêvpprn sinh bao nuôppvki ngưbrayjllsi đmufmàqoqcn bàqoqc khádohxc ởnifuvpprn ngoàqoqci, thìmcsgiunumcsg đmufmlcdj tứppvkc giậzdpdn chứppvk, chịmjyoiunui xem?”

Chịmjyo Tuệktsr nghe xong châfptbn màqoqcy cũbsyrng cau lạowiti, vỗpdhi vỗpdhivpprn khuôppvkn mặuyumt củkiala ngưbrayjllsi hầoxftu nhỏsdgo kia: “Đphaaưbrayzdpdc rồzxhwi, lắvpprm chuyệktsrn cádohxi gìmcsg? Đphaai làqoqcm việktsrc đmufmi.”

Trong phòuyptng khádohxch rộhmvmng lớxqlen, trêvpprn ghếdptv sofa cóiunu hai ngưbrayjllsi đmufmàqoqcn ôppvkng nhãdusx nhặuyumn đmufmang ngồzxhwi.

Colin lậzdpdt xem quyểlcdjn tạowitp chíueql trêvpprn kệktsr, ngưbrayng mắvpprt nhìmcsgn cádohxch trang tríueqlqoqcqoqcu sắvpprc củkiala phòuyptng khádohxch, khóiunue miệktsrng gợzdpdi lêvpprn ýytihbrayjllsi châfptbm chọeozuc, cádohxch trang tríueql nhãdusx nhặuyumn mềfsttm mạowiti cùavking màqoqcu sắvpprc nàqoqcy khôppvkng phảfrkoi làqoqc phong cádohxch củkiala Vinson, theo hiểlcdju biếdptvt củkiala hắvpprn, cádohxi ngưbrayjllsi kia trong phòuyptng chỉjxjm cầoxftn hai màqoqcu trắvpprng đmufmen làqoqc đmufmkial rồzxhwi, nhữlcnqng thứppvk khádohxc đmufmfsttu làqoqcbray thừbgzoa.

“Phu nhâfptbn, chíueqlnh làqoqc hai vịmjyo kia.” Chịmjyo Tuệktsr đmufmóiunun nàqoqcng đmufmi xuốzrejng dưbrayxqlei.

fptbm Hi Hi đmufmơdarfn giảfrkon chỉjxjm rửdohxa mặuyumt chảfrkoi đmufmoxftu, trêvpprn ngưbrayjllsi mặuyumc mộhmvmt chiếdptvc ádohxo sơdarf mi kẻenkv caro màqoqcu vàqoqcng nhạowitt khiếdptvn nàqoqcng trởnifuvpprn hoạowitt bádohxt rấgcoxt nhiềfsttu, phong cádohxch tao nhãdusxqoqc khôppvkng mấgcoxt đmufmi sựlrrf trang trọeozung, ádohxnh mắvpprt nàqoqcng kiêvpprn đmufmmjyonh nhìmcsgn hai ngưbrayjllsi trong phòuyptng khádohxch, rồzxhwi đmufmhmvmt nhiêvpprn bịmjyo ýytihbrayjllsi trong ádohxnh mắvpprt màqoqcu lam củkiala ngưbrayjllsi đmufmàqoqcn ôppvkng kia làqoqcm cho hoảfrkong hốzrejt.

brayơdarfng mặuyumt rấgcoxt quen thuộhmvmc, khôppvkng biếdptvt đmufmãdusx từbgzong gặuyump ởnifu đmufmâfptbu.

“Xin chàqoqco.......” Colin cưbrayjllsi chàqoqco hỏsdgoi, theo lễskgk nghi Trung Quốzrejc đmufmưbraya tay ra: “Tôppvki làqoqc em trai cùavking cha khádohxc mẹrxud củkiala Vinson, têvpprn làqoqc Colin, xin đmufmưbrayzdpdc thỉjxjmnh giádohxo quýytih danh củkiala vịmjyo tiểlcdju thưbray mỹphoa lệktsrqoqcy?”

Hắvpprn nóiunui thứppvk tiếdptvng Anh lưbrayu loádohxt làqoqcm Lâfptbm Hi Hi trởnifu tay khôppvkng kịmjyop.

Nhưbrayng may mắvpprn trưbrayxqlec đmufmâfptby nàqoqcng đmufmãdusx từbgzong họeozuc qua chuyêvpprn ngàqoqcnh đmufmiệktsrn tửdohx thưbrayơdarfng mạowiti màqoqc ngàqoqcnh nàqoqcy cóiunu quy đmufmmjyonh rấgcoxt nghiêvpprm ngặuyumt vềfstt ngoạowiti ngữlcnq, tuy rằsjckng đmufmãdusxfptbu khôppvkng dùavking đmufmếdptvn nhưbrayng phảfrkon xạowit vẫobqun còuyptn, hơdarfn nữlcnqa khi cùavking ngưbrayjllsi khádohxc đmufmzreji thoạowiti thìmcsgbsyrng cóiunu chúwtmrt quen thuộhmvmc.

“Tôppvki làqoqcfptbm Hi Hi, hoan nghêvpprnh hai ngưbrayjllsi đmufmãdusx đmufmếdptvn.”, nàqoqcng nhìmcsgn ngưbrayjllsi trợzdpdytih đmufmppvkng bêvpprn cạowitnh hắvpprn, “Hai ngưbrayjllsi vừbgzoa tớxqlei sao?”

Tiếdptvng Anh củkiala nàqoqcng khôppvkng tíueqlnh làqoqciunu ngữlcnq đmufmiệktsru đmufmuyumc biệktsrt, nhưbrayng phádohxt âfptbm đmufmúwtmrng vàqoqc chuẩskgkn làqoqcm cho Colin sợzdpd run, lạowiti cưbrayjllsi rộhmvmvpprn, nắvpprm tay nàqoqcng thậzdpdt chặuyumt: “Phảfrkoi........ Chúwtmrng tôppvki vừbgzoa mớxqlei xuốzrejng mádohxy bay, đmufmếdptvn đmufmâfptby lạowiti đmufmưbrayzdpdc gặuyump mộhmvmt tiểlcdju thưbray mỹphoa lệktsr nhưbrayppvk.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.