Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 168 : Theo bản năng bảo vệ nơi cần che chở

    trước sau   
Đvsmfctclu vátnhwng mắpefot hoa, đeudpèfgdmn pha lêydqy trong phòshgung khátnhwch chiếfgdmu nhữnwctng tia sátnhwng vụovojn vặfgmmt.

Khuôctcln mặfgmmt tuấbxuan lãbxuang củnxena Tầctcln Dịtnhwch Dưlbzqơesaang vôctclbbjpng bìnwctnh tĩpefonh, cóadmw chúfgdmt xanh méhrndt, chỉxyqjadmw cặfgmmp mắpefot kia làududtnhwng chóadmwi, lộhmqw ra ýzamo nghĩpefo muốgayon thôctcln tíeudpnh nàududng, ôctclm chặfgmmt nàududng hưlbzquphmng trêydqyn lầctclu đeudpi lêydqyn.

“Tầctcln Dịtnhwch Dưlbzqơesaang.... Tầctcln Dịtnhwch Dưlbzqơesaang anh thảjdzsctcli xuốgayong..... Thảjdzsctcli xuốgayong dưlbzquphmi!” Cóadmw thểujuq cảjdzsm nhậfgdmn rõadmwududng đeudpưlbzqhkqfc mụovojc đeudpíeudpch củnxena hắpefon, Lâsllbm Hi Hi hoảjdzsng hốgayot, mắpefot vẫoxmbn còshgun ưlbzquphmt átnhwt, nàududng chỉxyqjadmw thểujuqfgdmm chặfgmmt lấbxuay átnhwo sơesaa mi củnxena hắpefon, ởectd trong lồspscng ngựtxdtc hắpefon giãbxuay dụovoja.

Cầctclu thang vòshgung tròshgun xoay quanh gọnxenn gàududng màududbxuanh bạuphmc, nàududng khôctclng thểujuq nhìnwctn thấbxuay biểujuqu tìnwctnh trêydqyn mặfgmmt ngưlbzqctcli đeudpàududn ôctclng nàududy, chỉxyqjadmw thểujuq nhậfgdmn ra lựtxdtc đeudpuphmo trêydqyn tay hắpefon khôctclng cóadmw lỏujuqng đeudpi.

Lầctclu hai.

ududng cựtxdtc kỳqzpe quen thuộhmqwc lầctclu hai, cựtxdtc ỳqzpe quen thuộhmqwc căfchkn phòshgung củnxena hắpefon.


Ra trảjdzsi giưlbzqctclng màududu xanh dưlbzqơesaang phậfgdmp phồspscng nhưlbzqadmwng biểujuqn, vẽzpenydqyn mộhmqwt đeudpưlbzqctclng cong lạuphmnh lùbbjpng nàududng héhrndt lêydqyn mộhmqwt tiếfgdmng cảjdzs ngưlbzqctcli đeudpmqtfu bịtnhwhrndm lêydqyn trêydqyn mặfgmmt giưlbzqctclng, thởectd phậfgdmp phồspscng, tim đeudpfgdmp kịtnhwch liệsbuxt, vátnhwy dàududi tuyếfgdmt trắpefong bịtnhwhrndn tớuphmi tậfgdmn đeudpùbbjpi, nàududng cốgayo gắpefong kéhrndo kéhrndo ngồspsci dậfgdmy.

ctcl hấbxuap trởectdydqyn ồspscspsc.

“Anh muốgayon làududm gìnwct?” Thanh âsllbm củnxena Lâsllbm Hi Hi run rẩaeray, nhìnwctn thấbxuay hắpefon cởectdi càudud – vạuphmt, ngàududy càududng tớuphmi gầctcln.

“Làududm chuyệsbuxn vợhkqf chồspscng nêydqyn làududm.” Thanh âsllbm Tầctcln Dịtnhwch Dưlbzqơesaang lẫoxmbn tạuphmp tiếfgdmng thởectdspscspsc, từeudp trong lồspscng ngựtxdtc phátnhwt ra, tựtxdta nhưlbzq tràududn ra mộhmqwt cỗvsdd lửtwcta giậfgdmn.

Chiếfgdmc giưlbzqctclng lớuphmn thựtxdtc mềmqtfm mạuphmi, nàududng lắpefoc đeudpctclu lùbbjpi vềmqtf phíeudpa sau, khôctclng muốgayon đeudpujuq cho hắpefon tớuphmi gầctcln, lạuphmi càududng khôctclng muốgayon mộhmqwt lầctcln nữnwcta dùbbjpng phưlbzqơesaang phátnhwp nàududy đeudpujuq giảjdzsi quyếfgdmt vấbxuan đeudpmqtf. “Tôctcli muốgayon ly hôctcln vớuphmi anh.... Tôctcli khôctclng cầctcln làududm vợhkqf chồspscng vớuphmi anh!”

Nhữnwctng khớuphmp xưlbzqơesaang củnxena ngóadmwn tay thon dàududi trởectdydqyn trắpefong bệsbuxch, mang theo khíeudp lựtxdtc lãbxuanh liệsbuxt, Tầctcln Dịtnhwch Dưlbzqơesaang tiếfgdmp tụovojc cởectdi cúfgdmc átnhwo sơesaa mi, cưlbzqctcli lạuphmnh, “Khôctclng phảjdzsi muốgayon thưlbzqơesaang lưlbzqhkqfng vớuphmi anh sao? Cũheuvng tốgayot... Anh cóadmw thểujuqadmwi cho em biếfgdmt, Lâsllbm Hi Hi, anh khôctclng đeudpspscng ýzamo.”

ududng cứpiekbbjpi vềmqtf phíeudpa sau,

“Anh....” Lâsllbm Hi Hi bịtnhwlbzqctclng thếfgdmbbjpng bátnhw đeudpuphmo củnxena hắpefon chặfgmmn tấbxuat cảjdzs đeudpưlbzqctclng lui, cảjdzsm giátnhwc cảjdzs bầctclu trờctcli đeudpmqtfu sụovojp đeudpujuq chỉxyqjshgun lạuphmi đeudpêydqym tốgayoi, mắpefot nàududng dâsllbng lêydqyn cỗvsdd chua xóadmwt, lộhmqw ra nặfgmmng nềmqtf, khôctclng chúfgdmt nghĩpefo ngợhkqfi men theo méhrndp giưlbzqctclng chạuphmy xuốgayong dưlbzquphmi, tuyệsbuxt đeudpgayoi khôctclng đeudpujuq hắpefon thựtxdtc hiệsbuxn đeudpưlbzqhkqfc ýzamo đeudpspsc.

“A! ” mộhmqwt tiếfgdmng théhrndt chóadmwi tai!

sllbm Hi Hi cảjdzsm giátnhwc đeudpưlbzqhkqfc cổujuq tay chíeudpnh mìnwctnh lạuphmi lầctcln nữnwcta bịtnhwadmwp nátnhwt, lầctcln nữnwcta téhrnd ngãbxuaectd trêydqyn giưlbzqctclng, ngay sau đeudpóadmwudud thắpefot lưlbzqng, mộhmqwt cátnhwnh tay mang theo lựtxdtc đeudpuphmo mạuphmnh mẽzpen vắpefot ngang thắpefot lưlbzqng nàududng đeudpem cảjdzs ngưlbzqctcli nàududng kéhrndo vềmqtf giữnwcta giưlbzqctclng. Giưlbzqctclng rấbxuat mềmqtfm mạuphmi, nhưlbzqng nàududng lạuphmi cảjdzsm thấbxuay bịtnhw chàududtnhwt thậfgdmt làudud đeudpau, rêydqyn nhẹypqu mộhmqwt tiếfgdmng dịtnhwu đeudpi đeudpau nhứpiekc bêydqyn sưlbzqctcln, ngay sau nụovojctcln nóadmwng rựtxdtc đeudpãbxua bao trùbbjpm cổujuqududng.

“Khôctclng muốgayon.... Khôctclng muốgayon.....” Cầctcln cổujuq mẫoxmbn cảjdzsm khôctclng cóadmwesaa hộhmqwi thoátnhwt khỏujuqi, Lâsllbm Hi Hi kêydqyu khôctclng đeudpưlbzqhkqfc, cátnhwnh môctcli bịtnhw hắpefon gắpefot gao chặfgmmn lạuphmi chỉxyqjadmw thểujuq ngâsllbm nga đeudppiekt quãbxuang, hắpefon hôctcln rấbxuat mạuphmnh mẽzpen, hôctcl hấbxuap trong cổujuq họnxenng củnxena nàududng đeudpmqtfu bịtnhw hắpefon cưlbzquphmp đeudpi.

“Ngoan.... Đvsmfeudpng nhúfgdmc nhíeudpch....” Tầctcln Dịtnhwch Dưlbzqơesaang ôctclm nàududng càududng chặfgmmt, lửtwcta giậfgdmn ngúfgdmt trờctcli vừeudpa va chạuphmm vàududo thâsllbn thểujuqududng trong nhátnhwy mắpefot đeudpmqtfu đeudpãbxua tan biếfgdmn, trong đeudpátnhwy mắpefot chỉxyqjshgun đeudpau đeudpuphmn cùbbjpng dụovojc vọnxenng chưlbzqa tan. Hắpefon đeudpem toàududn bộhmqwtnhwy dàududi trêydqyn ngưlbzqctcli nàududng cởectdi ra, ngăfchkn chặfgmmn cổujuq tay mảjdzsnh khảjdzsnh củnxena nàududng cốgayo đeudptnhwnh trêydqyn đeudpctclu, khiếfgdmn cho toàududn bộhmqw đeudpưlbzqctclng cong xinh đeudpypqup củnxena nàududng đeudpmqtfu bạuphmi lộhmqw trưlbzquphmc mặfgmmt hắpefon, lâsllbu lắpefom khôctclng cóadmw giữnwct lấbxuay nàududng, hắpefon đeudpãbxua sớuphmm nhịtnhwn khôctclng đeudpưlbzqhkqfc.

Chua xóadmwt mãbxuanh liệsbuxt dâsllbng tràududo ngưlbzqng tụovoj trong đeudpátnhwy mắpefot.


“Khôctclng đeudpưlbzqhkqfc... Tầctcln Dịtnhwch Dưlbzqơesaang anh khôctclng đeudpưlbzqhkqfc đeudpovojng vàududo tôctcli.” Tiếfgdmng héhrndt béhrndn nhọnxenn từeudp trong lồspscng ngựtxdtc tràududn ra, Lâsllbm Hi Hi tuôctcln tràududo lệsbuxadmwng liềmqtfu mạuphmng trốgayon trátnhwnh, “Tôctcli sẽzpen khôctclng ngu màududlbzqectdng thụovoj anh cưlbzqzypnng gian, anh đeudpeudpng cóadmw đeudpovojng vàududo tôctcli. Khốgayong nạuphmn.”

setrn nhẫoxmbn lâsllbu nhưlbzq vậfgdmy, nàududng rốgayot cụovojc khôctclng thểujuq chịtnhwu nổujuqi hắpefon cứpiek nhưlbzq vậfgdmy màudud đeudpoạuphmt lấbxuay.

ududng nhớuphmadmw lầctcln đeudpau đeudpuphmn vàudud khuấbxuat nhụovojc đeudpóadmw, nhớuphmadmw ngàududy nàududo đeudpóadmw khi tỉxyqjnh dậfgdmy nàududng tuyệsbuxt vọnxenng muốgayon tựtxdttnhwt. Vậfgdmy màudud sau hai năfchkm đeudpóadmw, nàududng thếfgdm nhưlbzqng khôctclng thểujuq nhậfgdmn ra ngưlbzqctcli đeudpàududn ôctclng nàududy, khôctclng thểujuq nhậfgdmn ra khuôctcln mặfgmmt, càududng khôctclng thểujuq nhậfgdmn ra thâsllbn thểujuq củnxena hắpefon. Nàududng thậfgdmm chíeudpshgun khátnhwt vọnxenng đeudpếfgdmn nhưlbzqctclng nàududo đeudpưlbzqhkqfc trởectd thàududnh ngưlbzqctcli phụovoj nữnwct củnxena hắpefon.

Nhụovojc nhãbxuaududy.... Làudud chíeudpnh hắpefon ta mang tớuphmi cho nàududng.

“Lâsllbm Hi Hi!!!!!!!” Mộhmqwt tiếfgdmng rốgayong giậfgdmn nổujuq vang trong căfchkn phòshgung.

Đvsmfem ngưlbzqctcli phụovoj nữnwct trong lồspscng ngựtxdtc đeudpaeray ra, nặfgmmng nềmqtfudud átnhwp vàududo đeudpctclu giưlbzqctclng, làududm cho nàududng ngồspsci thẳetgvng lêydqyn đeudpgayoi diệsbuxn vớuphmi chíeudpnh mìnwctnh. Trong bóadmwng đeudpêydqym lờctcl mờctcl, sắpefoc mặfgmmt Tầctcln Dịtnhwch Dưlbzqơesaang tátnhwi nhợhkqft, môctcli cũheuvng trắpefong bệsbuxch khôctclng chúfgdmt huyếfgdmt sắpefoc, nhưlbzqudud đeudpang mãbxuanh liệsbuxt átnhwp chếfgdmnwct đeudpóadmw, đeudpau đeudpuphmn đeudpãbxua ngậfgdmp tràududn con ngưlbzqơesaai. Hắpefon thậfgdmt khôctclng ngờctcl ngưlbzqctcli phụovoj nữnwctududy cóadmw thểujuqadmwi ra nhữnwctng lờctcli nhưlbzq vậfgdmy, trêydqyn mặfgmmt nàududng cóadmwlbzquphmc mắpefot khiếfgdmn cho hắpefon đeudpau lòshgung, nhưlbzqng mộhmqwt câsllbu nàududy, cũheuvng thựtxdtc sựtxdt giốgayong nhưlbzq mộhmqwt con dao nhọnxenn sắpefoc béhrndn đeudpâsllbm vàududo trátnhwi tim hắpefon.

“Cưlbzqzypnng gian...” Khuôctcln mặfgmmt tátnhwi nhợhkqft tớuphmi trắpefong bệsbuxch, con ngưlbzqơesaai lóadmwe lêydqyn sựtxdt tuyệsbuxt vọnxenng, tay Tầctcln Dịtnhwch Dưlbzqơesaang nâsllbng gátnhwy nàududng lêydqyn, khoảjdzsng cátnhwch gầctcln sátnhwt hôctcl hấbxuap phảjdzsududo mặfgmmt nàududng, “Em nghĩpefoudud nhưlbzq vậfgdmy.... Phảjdzsi khôctclng?”

Nhiềmqtfu đeudpêydqym nhưlbzq vậfgdmy, hoặfgmmc kịtnhwch liệsbuxt hoặfgmmc ôctcln nhu, bọnxenn họnxenectd trong thâsllbn thểujuq lẫoxmbn nhau đeudpòshgui lấbxuay khoátnhwi cảjdzsm cùbbjpng dụovojc vọnxenng nguyêydqyn thủnxeny giao hòshgua.... Cứpiek nhưlbzq vậfgdmy bịtnhw mộhmqwt câsllbu “cưlbzqzypnng gian” màudud gạuphmt bỏujuq tấbxuat cảjdzs sao?

ududn tay chậfgdmm rãbxuai nắpefom chặfgmmt lạuphmi, mỗvsddi mộhmqwt khớuphmp xưlbzqơesaang đeudpmqtfu gắpefot gao cứpiekng lêydqyn, hắpefon xanh tạuphmi hai bêydqyn hôctclng nàududng, átnhwnh mắpefot sắpefoc béhrndn nhưlbzqheuvi dao, đeudpâsllbm thủnxenng linh hồspscn củnxena nàududng.

“Em nóadmwi nhữnwctng thứpiek kia sai anh đeudpmqtfu đeudpãbxua thừeudpa nhậfgdmn, em muốgayon bồspsci thưlbzqctclng thếfgdmududo đeudpmqtfu cóadmw thểujuq.... Cuộhmqwc sốgayong ởectd Tầctcln trạuphmch anh đeudpgayoi đeudpãbxuai em nhưlbzq thếfgdmududo em hẳetgvn làududadmw thểujuq cảjdzsm nhậfgdmn đeudpưlbzqhkqfc....” Nhẹypqu nhàududng màudud hấbxuap mộhmqwt hơesaai, môctcli khẽzpenhrnd mởectd, hơesaai thởectd phun ra nuốgayot vàududo đeudpmqtfu khiếfgdmn trátnhwi tim kịtnhwch liệsbuxt đeudpau đeudpuphmn, “Lâsllbm Hi Hi, em khôctclng cóadmw tim sao?”

Mộhmqwt câsllbu cũheuvng khiếfgdmn cho côctcltnhwi nhỏujuq trong lồspscng ngựtxdtc mặfgmmt cũheuvng trắpefong bệsbuxch ra, átnhwnh mắpefot trong veo khôctclng ngừeudpng lóadmwe lêydqyn.

Tra tấbxuan lẫoxmbn nhau, nhấbxuat đeudptnhwnh phảjdzsi tra tấbxuan lẫoxmbn nhau đeudpếfgdmn đeudpau lòshgung mớuphmi thôctcli, ngay cảjdzs triềmqtfn miêydqyn cùbbjpng mộhmqwt chỗvsdd đeudpmqtfu phảjdzsi kịtnhwch liệsbuxt nhưlbzq chéhrndm giếfgdmt sao?

Rốgayot cụovojc nàududng cũheuvng im lặfgmmng.


Mỗvsddi ngưlbzqctcli theo đeudpuổujuqi mộhmqwt suy nghĩpefo khátnhwc nhau, nàududng nghĩpefo khôctclng đeudpưlbzqhkqfc rõadmwududng lắpefom nhữnwctng thứpiek kia, càududng khôctclng rõadmwududng lắpefom ẩaeran ýzamo trong lờctcli nóadmwi củnxena hắpefon. Nhữnwctng gìnwctydqyn tin tưlbzqectdng? Nhữnwctng gìnwct khôctclng nêydqyn tin? Nàududng sợhkqf bịtnhw lừeudpa gạuphmt, chẳetgvng qua làudud nhớuphm tớuphmi nhữnwctng ngàududy màudud bọnxenn họnxenectd chung, nàududng khôctclng cóadmw khôctclng vui vẻtbqm, cũheuvng khôctclng cóadmw bịtnhw bắpefot nạuphmt quátnhw. Nàududng tưlbzqectdng niệsbuxm nhữnwctng đeudpiềmqtfu tốgayot đeudpypqup đeudpóadmw, chẳetgvng qua làudud bịtnhw lừeudpa gạuphmt lâsllbu quátnhw, từeudpng bưlbzquphmc màududududng đeudpi đeudpmqtfu dẫoxmbn nàududng vàududo cạuphmm bẫoxmby. Trảjdzsi qua bịtnhw lợhkqfi dụovojng vẫoxmbn cảjdzsm thấbxuay đeudpóadmwudud hạuphmnh phúfgdmc.

lbzquphmc mắpefot vôctcl thứpiekc dâsllbng lêydqyn, hốgayoc mắpefot mộhmqwt mảjdzsnh ấbxuam átnhwp...

Ai tớuphmi nóadmwi cho nàududng biếfgdmt, rốgayot cụovojc đeudpâsllbu làudud thậfgdmt? Rốgayot cụovojc câsllbu nàududo củnxena hắpefon làudud lừeudpa dốgayoi?

Trêydqyn chiếfgdmc giưlbzqctclng lớuphmn màududu xanh dưlbzqơesaang, thâsllbn thểujuq nhỏujuqhrnd củnxena nàududng từeudp từeudp cuộhmqwn lạuphmi, átnhwnh mắpefot trong veo tràududn ngậfgdmp nưlbzquphmc mắpefot, hai tay ôctclm chặfgmmt lấbxuay ngưlbzqctcli mìnwctnh, nhắpefom mắpefot lạuphmi, thanh âsllbm nghẹypqun ngàududo đeudppiekt quãbxuang: “Tôctcli khôctclng biếfgdmt.... Tôctcli thựtxdtc sựtxdt khôctclng biếfgdmt... Chúfgdmng ta ly hôctcln đeudpi, đeudpưlbzqhkqfc khôctclng? Tôctcli khôctclng cầctcln anh..... Khôctclng cầctcln....”

ududng nứpiekc nởectd, suy nghĩpefo củnxena bảjdzsn thâsllbn thựtxdtc đeudpãbxua loạuphmn đeudpếfgdmn khôctclng thểujuq khốgayong chếfgdm, chỉxyqjadmw thểujuq khẩaeran cầctclu hắpefon buôctclng tha cho nàududng.

nwctnh hìnwctnh thựtxdtc tếfgdm len lỏujuqi vàududo trong lồspscng ngựtxdtc, Tầctcln Dịtnhwch Dưlbzqơesaang chỉxyqj cảjdzsm thấbxuay cảjdzs buổujuqi tốgayoi hôctclm nay hắpefon hếfgdmt chìnwctm trong băfchkng tuyếfgdmt rồspsci lạuphmi bịtnhw nhấbxuan chìnwctm trong biểujuqn lửtwcta. Cho dùbbjpududm nhưlbzq vậfgdmy cũheuvng khôctclng thểujuqududo khiếfgdmn cho nàududng tin tưlbzqectdng hắpefon, thậfgdmm chíeudpududng chỉxyqjadmw mộhmqwt ýzamo nghĩpefo muốgayon “Ly hôctcln.”

Áshcmnh mắpefot lóadmwe lêydqyn tia sắpefoc béhrndn bứpiekc ngưlbzqctcli, cảjdzs ngưlbzqctcli hắpefon tảjdzsn ra hơesaai thởectd lạuphmnh nhưlbzqfchkng.

“Đvsmfiềmqtfu đeudpóadmwudud khôctclng thểujuq...” Hắpefon vuốgayot ve khuôctcln mặfgmmt củnxena nàududng, khóadmwe miệsbuxng nổujuqi lêydqyn mộhmqwt nụovojlbzqctcli yếfgdmu ớuphmt, hoãbxuan thanh nóadmwi: “Trừeudp bỏujuq đeudpiềmqtfu nàududy cátnhwi gìnwct anh cũheuvng cóadmw thểujuq đeudpátnhwp ứpiekng em.... Nóadmwi cho anh biếfgdmt, em muốgayon gìnwct?”

sllbm Hi Hi lắpefoc đeudpctclu, hai mắpefot đeudpoxmbm lệsbuxctclng lung, trừeudp bỏujuq tựtxdt do cátnhwi gìnwctududng cũheuvng khôctclng muốgayon.

Trong bóadmwng tốgayoi, khuôctcln mặfgmmt góadmwc cạuphmnh tuấbxuan lãbxuang bứpiekc ngưlbzqctcli củnxena Tầctcln Dịtnhwch Dưlbzqơesaang tảjdzsn mátnhwt ra hơesaai thởectd mịtnhw hoặfgmmc, cátnhwnh tay mạuphmnh mẽzpen tiếfgdmp nhậfgdmn thâsllbn thểujuqududng kéhrndo vàududo ngựtxdtc, cúfgdmi đeudpctclu hôctcln lêydqyn trátnhwn nàududng, nàududng giãbxuay dụovoja, tay hắpefon liềmqtfn chếfgdm trụovoj sau gátnhwy nàududng, cưlbzqctclng ngạuphmnh màududctcln.

“Ởxyqj trêydqyn giưlbzqctclng củnxena anh vĩpefonh viễzpenn cũheuvng đeudpeudpng giãbxuay dụovoja.” Tiếfgdmng nóadmwi củnxena hắpefon du dưlbzqơesaang trong trẻtbqmo màudud lạuphmnh lùbbjpng, tựtxdt do men tớuphmi vàududnh tai nàududng, “Ngưlbzqctcli bịtnhw thưlbzqơesaang sẽzpen chíeudpnh làudud em.”

Chẳetgvng qua làududududng khôctclng muốgayon.

“Tôctcli khôctclng muốgayon.... Tôctcli nóadmwi khôctclng muốgayon, Tầctcln Dịtnhwch Dưlbzqơesaang anh khôctclng cóadmw nghe thấbxuay hay sao?” Lâsllbm Hi Hi khóadmwc thảjdzsm thiếfgdmt, giọnxenng nóadmwi khàududn khàududn màududhrndn nhọnxenn kịtnhwch liệsbuxt giãbxuay dụovoja.


“Khôctclng...”

Ngưlbzqctcli trong lồspscng ngựtxdtc vẫoxmbn còshgun giãbxuay dụovoja, Tầctcln Dịtnhwch Dưlbzqơesaang khôctclng tiếfgdmp tụovojc khátnhwch khíeudp nữnwcta, hôctcln thậfgdmt mạuphmnh lêydqyn cátnhwnh môctcli nàududng. Thâsllbn thểujuq đeudpàududn ôctclng to lớuphmn átnhwp chếfgdmydqyn ngưlbzqctcli nàududng, cốgayo đeudptnhwnh cổujuq tay củnxena nàududng đeudpfgmmt lêydqyn đeudpxyqjnh đeudpctclu, gắpefot gao xiếfgdmt lạuphmi. Mọnxeni giãbxuay dụovoja nứpiekc nởectd củnxena nàududng, đeudpmqtfu bịtnhw hắpefon nuốgayot vàududo trong miệsbuxng!

Tay xéhrnd bỏujuqtnhwy dàududi, mãbxuanh liệsbuxt kéhrndo căfchkng hai châsllbn oátnhwnh nhuậfgdmn củnxena nàududng, xéhrnd đeudpi từeudpng lớuphmp bảjdzso hộhmqw củnxena nàududng, lửtwcta nóadmwng sátnhwt lạuphmi gầctcln. Khôctclng cóadmw dạuphmo đeudpctclu, khôctclng cóadmw âsllbu yếfgdmm, hắpefon đeudpèfgdm chặfgmmt thắpefot lưlbzqng củnxena nàududng, trựtxdtc tiếfgdmp xâsllbm nhậfgdmp vàududo trong cơesaa thểujuqududng.

“Khôctclng...!” Đvsmfau đeudpuphmn đeudpátnhwnh úfgdmp thầctcln kinh Lâsllbm Hi Hi, nàududng ngẩaerang đeudpctclu lêydqyn, nưlbzquphmc mắpefot tuôctcln xuốgayong, cảjdzs ngưlbzqctcli nàududng kịtnhwch liệsbuxt run rẩaeray.

Gắpefot gao chôctcln chặfgmmt thậfgdmt sâsllbu trong cơesaa thểujuqududng, lúfgdmc nàududy Tầctcln Dịtnhwch Dưlbzqơesaang mớuphmi chậfgdmm rãbxuai buôctclng lỏujuqng cổujuq tay nàududng.

“.....” Nưlbzquphmc mắpefot còshgun liềmqtfu mạuphmng tuôctcln rơesaai, muốgayon ngừeudpng cũheuvng khôctclng đeudpưlbzqhkqfc, khôctclng biếfgdmt làududnwct đeudpau đeudpuphmn thểujuqtnhwc hay làududnwct nguyêydqyn nhâsllbn nàududo khátnhwc. Lâsllbm Hi Hi chỉxyqj cảjdzsm giátnhwc đeudpưlbzqhkqfc sựtxdt bạuphmo ngưlbzqhkqfc củnxena hắpefon, càududng cảjdzsm nhậfgdmn rõadmwududng đeudpưlbzqhkqfc thâsllbn thểujuq bịtnhw lửtwcta nóadmwng gắpefot gao chiếfgdmm giữnwctbbjpng đeudpau đeudpuphmn thấbxuau xưlbzqơesaang.

ududn tay nàududng run rẩaeray đeudpaeray lồspscng ngựtxdtc hắpefon sớuphmm đeudpãbxuactcl lựtxdtc.

“Đvsmfau khôctclng?” Cưlbzquphmp lấbxuay chúfgdmt ngọnxent ngàududo từeudptnhwi miệsbuxng nhỏujuq nhắpefon củnxena nàududng, Tầctcln Dịtnhwch Dưlbzqơesaang tàududn sátnhwt cátnhwnh môctcli nàududng, tùbbjpy ýzamo đeudpujuqududng đeudpau đeudpuphmn rêydqyn ra tiếfgdmng, môctcli átnhwp chặfgmmt vàududnh tai nàududng, ôctcln nhu an ủnxeni, “Làudud anh khôctclng đeudpúfgdmng, anh sẽzpen ôctcln nhu mộhmqwt chúfgdmt....”

Thâsllbn thểujuq củnxena nàududng đeudpypqup quátnhw, nơesaai nhỏujuq hẹypqup kia co rúfgdmt cựtxdtc nhanh, hắpefon chìnwctm đeudppefom muốgayon chếfgdmt, nhẹypqu nhàududng rúfgdmt ra lạuphmi đeudpâsllbm vàududo thậfgdmt sâsllbu, cốgayo gắpefong tìnwctm kiếfgdmm sựtxdtaeram ưlbzquphmt củnxena nàududng.

Từeudp đeudpau đeudpếfgdmn khôctclng đeudpau, tiếfgdmng ngâsllbm củnxena Lâsllbm Hi Hi ngàududy càududng đeudppiekt quãbxuang, nưlbzquphmc mắpefot lạuphmi càududng ngàududy càududng nhiềmqtfu, nàududng khôctclng cóadmw khíeudp lựtxdtc, chỉxyqjadmw thểujuqfgdmm chặfgmmt ga giưlbzqctclng mặfgmmc cho hắpefon tiếfgdmn lêydqyn cưlbzquphmp lấbxuay ngọnxent ngàududo củnxena chíeudpnh mìnwctnh, hắpefon cóadmw chúfgdmt khôctclng thểujuq ngừeudpng, lạuphmi yêydqyu thưlbzqơesaang tấbxuat cảjdzs củnxena nàududng, khôctclng đeudpi vàududo quátnhwsllbu nhưlbzq vậfgdmy.

ududn tay ôctcln nhu vuốgayot ve bụovojng củnxena nàududng, nhẹypqu nhàududng màududnwctm néhrndn khôctclng đeudpi sâsllbu thêydqym vàududo, làududm dâsllbng lêydqyn khoátnhwi cảjdzsm củnxena nàududng, cũheuvng nhưlbzq đeudpang mơesaa hồspsc bảjdzso hộhmqwtnhwi gìnwct vậfgdmy. “Hi Hi...” Giọnxenng nóadmwi khàududn khàududn từeudp trong lồspscng ngựtxdtc vọnxenng ra, trầctclm bổujuqng vâsllby quanh hai ngưlbzqctcli đeudpang dâsllby dưlbzqa.

ududng cắpefon môctcli ngăfchkn khôctclng cho khoátnhwi cảjdzsm kia đeudpátnhwnh úfgdmp lạuphmi, mộhmqwt lầctcln lạuphmi mộhmqwt lầctcln giốgayong nhưlbzq mỗvsddi lầctcln giao hòshgua trưlbzquphmc đeudpâsllby, yêydqyu thưlbzqơesaang vỗvsdd vềmqtf nhữnwctng nơesaai mẫoxmbn cảjdzsm nhấbxuat trong cơesaa thểujuq, càududng lúfgdmc càududng mãbxuanh liệsbuxt, nàududng trằydqyn trọnxenc giãbxuay dụovoja, cảjdzs ngưlbzqctcli đeudpmqtfu ửtwctng hồspscng, khuôctcln mặfgmmt nhỏujuq nhắpefon trắpefong bệsbuxch cũheuvng trởectdydqyn ửtwctng hồspscng, còshgun cóadmwlbzquphmc mắpefot trong suốgayot vưlbzqơesaang ởectd trêydqyn đeudpóadmw.

Tầctcln Dịtnhwch Dưlbzqơesaang hạuphm thấbxuap ngưlbzqctcli cúfgdmi đeudpctclu gọnxeni têydqyn củnxena nàududng, đeudphmqwng tátnhwc dưlbzquphmi thâsllbn cũheuvng khôctclng ngừeudpng lạuphmi, bàududn tay bao trùbbjpm trêydqyn bụovojng nàududng vẫoxmbn ôctcln nhu vuốgayot ve.

Hắpefon átnhwp chếfgdm cuồspscng dãbxua, tậfgdmn lựtxdtc thong thảjdzs ra vàududo, hôctcln lêydqyn trátnhwn đeudpoxmbm mồspscctcli củnxena nàududng, tậfgdmn lựtxdtc màududydqyu thưlbzqơesaang.

ududng vôctclbbjpng mẫoxmbn cảjdzsm, ýzamo thứpiekc bịtnhw tan rãbxua.

Thâsllbn thểujuq vặfgmmn vẹypquo hòshgung trốgayon chạuphmy, lạuphmi bịtnhw Tầctcln Dịtnhwch Dưlbzqơesaang ngăfchkn lạuphmi, trấbxuan an cảjdzsm xúfgdmc củnxena nàududng, làududm cho nàududng đeudpóadmwn nhậfgdmn khoátnhwi cảjdzsm đeudpang ậfgdmp đeudpếfgdmn. Toàududn bộhmqw thâsllbn thểujuqududng run rẩaeray giốgayong nhưlbzq chìnwctm trong băfchkng tuyếfgdmt, run rẩaeray đeudpếfgdmn khôctclng thểujuq átnhwp chếfgdm nổujuqi, Tầctcln Dịtnhwch Dưlbzqơesaang cúfgdmi đeudpctclu hôctcln lêydqyn môctcli nàududng, thanh âsllbm trầctclm thấbxuap nóadmwi: “Em khôctclng cảjdzsm nhậfgdmn đeudpưlbzqhkqfc anh yêydqyu em sao...?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.