Tổng Tài Thực Đáng Sợ
Chương 140 : Dựa vào đâu mà dám vênh mặt hất hàm sai khiến
Chínwzu nh làuynk nógywd i tớmxaa i nógywd i lui, ngưwhmg ờorip i hầpjqo u vẫxzsl n làuynk cốcojw ýdfpt đoknb em sofa đoknb ặptkm t ởwhmg giữusvw a phòsmhc ng.
Cógywd nógywd i tớmxaa i nógywd i lui vớmxaa i bọtcxt n họtcxt đoknb i nữusvw a cũocva ng khôaftn ng phảkhat i làuynk cáiwhg ch, Lânytd m Hi Hi
đoknb àuynk nh phảkhat i nhẹmghl giọtcxt ng nógywd i tiếixtc ng cảkhat m ơixtc n, sau đoknb ógywd ngồsmhc i xuốcojw ng xem.
Màuynk n hìekhg nh thậorip t lớmxaa n dáiwhg n vàuynk o bứaftn c tưwhmg ờorip ng, tạvqau o cảkhat m giáiwhg c đoknb a chiềyiiz u, làuynk m cho
ngưwhmg ờorip i ta cảkhat m thấyiiz y đoknb ưwhmg ợbzek c mìekhg nh nhưwhmg lạvqau c vàuynk o cảkhat nh giớmxaa i kìekhg lạvqau , nàuynk ng khôaftn ng phảkhat i chưwhmg a từpsim ng bịoknb phógywd ng viêbadp n vânytd y quanh, loạvqau i cảkhat m giáiwhg c nàuynk y vừpsim a áiwhg p lựslrc c lạvqau i vừpsim a căpquf ng thẳlzxe ng, thếixtc màuynk Nhạvqau c Phong trêbadp n màuynk n hìekhg nh lạvqau i bìekhg nh tĩphwl nh nhưwhmg thưwhmg ờorip ng,
ai cũocva ng cógywd thểpquf nhìekhg n ra mộjnum t sựslrc lạvqau nh lùurbg ng trong hắnwbs n nhưwhmg ng sựslrc chânytd m chọtcxt c ởwhmg
trong lờorip i nógywd i củnzsr a hắnwbs n cũocva ng rấyiiz t rõlkbj ràuynk ng.
Vìekhg trảkhat thùurbg , ngay cảkhat thânytd n thểpquf củnzsr a mìekhg nh cũocva ng báiwhg n đoknb i, nhữusvw ng lờorip i nàuynk y làuynk ýdfpt gìekhg ?
Lânytd m Hi Hi còsmhc n muốcojw n nghe thêbadp m mộjnum t chúbshb t, nhưwhmg ng hìekhg nh ảkhat nh đoknb ãcojw đoknb i qua, hắnwbs n
khôaftn ng nógywd i thêbadp m gìekhg nữusvw a, chỉjnum còsmhc n lạvqau i Kiềyiiz u Nhan ra mặptkm t thay hắnwbs n chốcojw ng đoknb ỡusal
nhữusvw ng vấyiiz n đoknb ềyiiz sắnwbs c bénttn n nàuynk y.
Cáiwhg c phógywd ng viêbadp n theo hỏeyuu i khôaftn ng ngừpsim ng, vẫxzsl n hỏeyuu i Nhạvqau c thịoknb đoknb ịoknb nh dùurbg ng biệnzsr n
pháiwhg p nàuynk o đoknb ểpquf đoknb ốcojw i phógywd , đoknb ốcojw i vớmxaa i kếixtc hoạvqau ch thu mua củnzsr a Báiwhg c Viễhvwz n phảkhat i chăpquf ng cógywd chúbshb t sợbzek hãcojw i. Khuôaftn n mặptkm t Kiềyiiz u Nhan lúbshb c đoknb ầpjqo u bìekhg nh tĩphwl nh vềyiiz sau thay đoknb ổradx i,
khôaftn ng còsmhc n kiêbadp n nhẫxzsl n, lạvqau nh lùurbg ng cưwhmg ờorip i vàuynk nógywd i: “Cáiwhg c vịoknb nghĩphwl rằvqau ng côaftn ta làuynk
thầpjqo n sao? Lấyiiz y loạvqau i đoknb àuynk n ôaftn ng kia, cáiwhg c vịoknb đoknb oáiwhg n xem côaftn ta biếixtc n thàuynk nh bộjnum dáiwhg ng gìekhg chứaftn ?”
Côaftn ta vàuynk Nhạvqau c Phong, đoknb ềyiiz u làuynk mộjnum t loạvqau i ngưwhmg ờorip i.
Tạvqau i thờorip i đoknb iểpquf m kiêbadp u ngạvqau o, cógywd thểpquf ra sứaftn c hung hăpquf ng càuynk n quấyiiz y, ởwhmg thờorip i đoknb iểpquf m
cógywd thểpquf đoknb em ngưwhmg ờorip i ta dẫxzsl m náiwhg t dưwhmg ớmxaa i chânytd n liềyiiz n hung hăpquf ng dẫxzsl m lêbadp n, bấyiiz t chấyiiz p
hậorip u quảkhat . Ábshb nh mắnwbs t trong veo củnzsr a Lânytd m Hi Hi nhìekhg n mộjnum t lúbshb c, cuốcojw i cùurbg ng tắnwbs t
tivi đoknb i.
Tầpjqo n trạvqau ch lấyiiz y lạvqau i yêbadp n tĩphwl nh, phòsmhc ng kháiwhg ch to nhưwhmg vậorip y, bógywd ng dáiwhg ng mộjnum t ngưwhmg ờorip i
con gáiwhg i xinh đoknb ẹmghl p ngồsmhc i thảkhat lỏeyuu ng trêbadp n ghếixtc sofa, cógywd hơixtc i thấyiiz t thầpjqo n.
Tầpjqo n Dịoknb ch Dưwhmg ơixtc ng sáiwhg ng sớmxaa m phảkhat i đoknb ếixtc n côaftn ng ty, giữusvw a trưwhmg a khôaftn ng vềyiiz , nàuynk ng cũocva ng
chỉjnum cógywd thểpquf ởwhmg trong nhàuynk màuynk nghỉjnum ngơixtc i, nghe hắnwbs n nógywd i, tấyiiz t cảkhat mọtcxt i chuyệnzsr n đoknb ềyiiz u giao cho Lạvqau c Thàuynk nh đoknb i giảkhat i quyếixtc t, nhưwhmg ng khi nghe đoknb ưwhmg ợbzek c nhữusvw ng lờorip i Nhạvqau c
Phong vừpsim a nógywd i khi nãcojw y, nàuynk ng mơixtc hồsmhc cảkhat m thấyiiz y cógywd chúbshb t bấyiiz t an. Nàuynk ng biếixtc t khi yêbadp u mộjnum t ngưwhmg ờorip i sẽcojw mùurbg quáiwhg ng, sẽcojw vôaftn đoknb iềyiiz u kiệnzsr n màuynk tin tưwhmg ởwhmg ng ngưwhmg ờorip i ấyiiz y, nhữusvw ng lờorip i nógywd i kháiwhg c đoknb ềyiiz u bỏeyuu ngoàuynk i tai, nhưwhmg ng đoknb ốcojw i vớmxaa i Tầpjqo n Dịoknb ch Dưwhmg ơixtc ng ngưwhmg ờorip i đoknb àuynk n
ôaftn ng nàuynk y, hiểpquf u biếixtc t củnzsr a nàuynk ng thậorip t sựslrc khôaftn ng nhiềyiiz u, thậorip m chínwzu ngay cảkhat hắnwbs n cógywd yêbadp u nàuynk ng khôaftn ng, nàuynk ng đoknb ềyiiz u khôaftn ng biếixtc t rõlkbj . Nhữusvw ng nụurbg hôaftn n đoknb ógywd , nhữusvw ng yêbadp u
thưwhmg ơixtc ng đoknb ógywd , khôaftn ng thểpquf làuynk giảkhat vờorip chứaftn ?
Vậorip y…hắnwbs n làuynk yêbadp u nàuynk ng sao? Tựslrc a nhưwhmg nàuynk ng yêbadp u hắnwbs n làuynk chuyệnzsr n bìekhg nh thưwhmg ờorip ng?
Trêbadp n mặptkm t cógywd chúbshb t căpquf ng thẳlzxe ng, Lânytd m Hi Hi nghiêbadp ng khuôaftn n mặptkm t nhỏeyuu nhắnwbs n đoknb i, énttn p buộjnum c bảkhat n thânytd n cốcojw gắnwbs ng ngừpsim ng suy nghĩphwl . Cáiwhg i gìekhg đoknb ếixtc n sẽcojw đoknb ếixtc n, nàuynk ng cógywd muốcojw n
trốcojw n cũocva ng sẽcojw trốcojw n khôaftn ng đoknb ưwhmg ợbzek c, mặptkm c kệnzsr tốcojw t hay xấyiiz u, nàuynk ng bao giờorip cũocva ng làuynk
mộjnum t ngưwhmg ờorip i dũocva ng cảkhat m chấyiiz p nhậorip n.
“Tiểpquf u thưwhmg , ngưwhmg ờorip i khoan đoknb i vàuynk o, đoknb ểpquf tôaftn i đoknb i báiwhg o phu nhânytd n mộjnum t tiếixtc ng đoknb ãcojw …Tiểpquf u thưwhmg !”
“Bàuynk đoknb ịoknb nh gặptkm p côaftn ta nógywd i cáiwhg i gìekhg ? Thờorip i đoknb iểpquf m tôaftn i biếixtc t Tầpjqo n trạvqau ch, côaftn ta còsmhc n
khôaftn ng biếixtc t đoknb ang ởwhmg đoknb ânytd u!” “Tiểpquf u thưwhmg ! Tiêbadp n sinh đoknb ãcojw căpquf n dặptkm n, khôaftn ng đoknb ưwhmg ợbzek c đoknb ểpquf
ngưwhmg ờorip i ngoàuynk i bưwhmg ớmxaa c vàuynk o…”
“Bàuynk mởwhmg to mắnwbs t nhìekhg n xem, tôaftn i làuynk ngưwhmg ờorip i ngoàuynk i sao? Bàuynk khôaftn ng biếixtc t tôaftn i làuynk ai sao? Bàuynk cũocva ng khôaftn ng biếixtc t làuynk ai bảkhat o tôaftn i tớmxaa i sao?”
Tiếixtc ng nógywd i chuyệnzsr n ầpjqo m ĩphwl bêbadp n ngoàuynk i pháiwhg tan suy nghĩphwl củnzsr a nàuynk ng.
Lânytd m Hi Hi nhẹmghl nhàuynk ng đoknb ứaftn ng dậorip y, chậorip m rãcojw i đoknb i đoknb ếixtc n nhìekhg n ra bêbadp n ngoàuynk i, dưwhmg ớmxaa i
áiwhg nh mặptkm t trờorip i ấyiiz m áiwhg p, giógywd lạvqau nh hiu hiu thổradx i, mộjnum t ngưwhmg ờorip i côaftn gáiwhg i đoknb ang giậorip n dữusvw cao đoknb ộjnum , rèsmhc m mi trong lúbshb c đoknb ógywd cógywd mùurbg i vịoknb gânytd y hấyiiz n, trừpsim ng mắnwbs t nhìekhg n mấyiiz y ngưwhmg ờorip i hầpjqo u.
Gưwhmg ơixtc ng mặptkm t quen thuộjnum c kia, khiếixtc n cho sựslrc mềyiiz m mạvqau i trong lòsmhc ng Lânytd m Hi Hi bịoknb đoknb au đoknb ớmxaa n mộjnum t chúbshb t.
“Phu nhânytd n, sao ngàuynk i lạvqau i đoknb i ra đoknb ânytd y?” Ngưwhmg ờorip i hầpjqo u nhìekhg n thấyiiz y bógywd ng dáiwhg ng nàuynk ng
kinh ngạvqau c kêbadp u lêbadp n mộjnum t tiếixtc ng, hẳlzxe n làuynk ânytd m thanh bêbadp n ngoàuynk i rấyiiz t ầpjqo m ĩphwl , làuynk m
quấyiiz y nhiễhvwz u đoknb ếixtc n nàuynk ng. Thếixtc nhưwhmg ng, ngay cảkhat Lily tiểpquf u thưwhmg cũocva ng khôaftn ng tráiwhg nh
khỏeyuu i im lặptkm ng đoknb ểpquf ýdfpt .
Ábshb nh mắnwbs t Lânytd m Hi Hi nhìekhg n vềyiiz phínwzu a côaftn , nhẹmghl giọtcxt ng giảkhat i thínwzu ch: “Tôaftn i nghe đoknb ưwhmg ợbzek c tiếixtc ng đoknb ộjnum ng, nêbadp n ra nhìekhg n xem.”
Tiếixtc p theo, dờorip i áiwhg nh mắnwbs t nhìekhg n vềyiiz phínwzu a ngưwhmg ờorip i con gáiwhg i cao lớmxaa n kia, nhẹmghl nhàuynk ng thởwhmg mộjnum t chúbshb t, mởwhmg miệnzsr ng nógywd i: “Lily, đoknb ãcojw lânytd u khôaftn ng gặptkm p.”
Quảkhat thậorip t đoknb ãcojw lânytd u khôaftn ng thấyiiz y, từpsim lúbshb c tiễhvwz n côaftn quay vềyiiz trang viêbadp n đoknb ếixtc n nay
cũocva ng chưwhmg a gặptkm p lạvqau i côaftn lầpjqo n nàuynk o, dễhvwz đoknb ếixtc n cũocva ng gầpjqo n mộjnum t tháiwhg ng. Côaftn khôaftn ng phảkhat i
làuynk vềyiiz nưwhmg ớmxaa c sao? Sao lạvqau i còsmhc n ởwhmg đoknb ânytd y?
Cáiwhg ch mấyiiz y bậorip c thang, Lily phảkhat i ngẩbshb ng đoknb ầpjqo u lêbadp n mớmxaa i nhìekhg n nàuynk ng đoknb ưwhmg ợbzek c, nógywd i
chuyệnzsr n cũocva ng khôaftn ng cógywd sứaftn c lựslrc c, côaftn cắnwbs n cắnwbs n môaftn i, đoknb ẩbshb y mấyiiz y ngưwhmg ờorip i hầpjqo u ra bưwhmg ớmxaa c
lêbadp n, đoknb ếixtc n khi đoknb ứaftn ng cùurbg ng đoknb ộjnum cao vớmxaa i nàuynk ng, mớmxaa i cao giọtcxt ng mởwhmg miệnzsr ng: “Tôaftn i sau ba ngàuynk y vềyiiz nưwhmg ớmxaa c, nghĩphwl muốcojw n ởwhmg lạvqau i đoknb ânytd y, tôaftn i đoknb ãcojw gọtcxt i đoknb iệnzsr n thoạvqau i rồsmhc i…Anh ấyiiz y
cũocva ng đoknb ãcojw đoknb ồsmhc ng ýdfpt !”
Nhínwzu u nhínwzu u lôaftn ng mi xinh đoknb ẹmghl p, Lily quay đoknb ầpjqo u nhìekhg n mấyiiz y ngưwhmg ờorip i hầpjqo u: “Cáiwhg c ngưwhmg ờorip i nhìekhg n cáiwhg i gìekhg , tưwhmg ởwhmg ng tôaftn i nógywd i dốcojw i sao? Nếixtc u khôaftn ng tin lờorip i nógywd i củnzsr a tôaftn i, cógywd
thểpquf gọtcxt i đoknb iệnzsr n thoạvqau i màuynk xáiwhg c nhậorip n! Cáiwhg c ngưwhmg ờorip i gọtcxt i đoknb i!”
Đgywd áiwhg m ngưwhmg ờorip i hầpjqo u do dựslrc , áiwhg nh mắnwbs t hiệnzsr n lêbadp n tia nghi ngờorip , cũocva ng khôaftn ng biếixtc t đoknb ânytd u thậorip t đoknb ânytd u giảkhat .
Trong lòsmhc ng Lily cógywd mộjnum t chúbshb t đoknb ắnwbs c ýdfpt nho nhỏeyuu , quay đoknb ầpjqo u nhìekhg n Lânytd m Hi Hi, lộjnum
ra ýdfpt cưwhmg ờorip i: “Lânytd m, côaftn cũocva ng khôaftn ng tin phảkhat i khôaftn ng, vậorip y côaftn tựslrc mìekhg nh gọtcxt i đoknb iệnzsr n
đoknb i, chínwzu nh miệnzsr ng mìekhg nh hỏeyuu i khénttn o lénttn o mộjnum t chúbshb t, làuynk m sao cho tốcojw t nha!”
Váiwhg y dàuynk i màuynk u trắnwbs ng chậorip m rãcojw i buôaftn ng chấyiiz m đoknb ấyiiz t, Lânytd m Hi Hi vưwhmg ợbzek t qua ngưwhmg ờorip i côaftn
nhìekhg n thoáiwhg ng ra phínwzu a sau, trêbadp n khuôaftn n mặptkm t nhỏeyuu nhắnwbs n trắnwbs ng nõlkbj n củnzsr a nàuynk ng khógywd
tìekhg m thấyiiz y cảkhat m xúbshb c ưwhmg u tưwhmg , ngưwhmg ợbzek c lạvqau i thanh thuầpjqo n trong suốcojw t, đoknb ộjnum lưwhmg ợbzek ng màuynk
nhẹmghl nhàuynk ng hỏeyuu i han: “Hàuynk nh lýdfpt củnzsr a côaftn cógywd nhiềyiiz u khôaftn ng? Cógywd cầpjqo n tôaftn i phụurbg mang
vàuynk o nhàuynk khôaftn ng?”
Lily ngẩbshb n ngưwhmg ờorip i mộjnum t chúbshb t, trong đoknb ôaftn i mắnwbs t màuynk u lam cógywd mộjnum t tia thấyiiz t vọtcxt ng.
“Cũocva ng khôaftn ng nhiềyiiz u, chỉjnum hai rưwhmg ơixtc ng thôaftn i, côaftn nghĩphwl nógywd i muốcojw n đoknb em thìekhg cógywd thểpquf đoknb em đoknb i sao,” côaftn nháiwhg y mắnwbs t mấyiiz y cáiwhg i, “Tôaftn i muốcojw n ởwhmg lầpjqo u ba.”
Hai rưwhmg ơixtc ng hàuynk nh lýdfpt , lầpjqo u ba.
Lânytd m Hi Hi suy tưwhmg mộjnum t chúbshb t, khẳlzxe ng đoknb ịoknb nh mìekhg nh nhấyiiz t đoknb ịoknb nh sốcojw ng khôaftn ng thoảkhat i máiwhg i rồsmhc i.
“Phu nhânytd n, ngưwhmg ờorip i khôaftn ng phảkhat i lo! Trong nhàuynk còsmhc n nhiềyiiz u hạvqau nhânytd n kháiwhg c, loạvqau i
sựslrc tìekhg nh nàuynk y khôaftn ng tớmxaa i lưwhmg ợbzek t ngàuynk i làuynk m đoknb ânytd u, ngàuynk i vềyiiz phòsmhc ng nghỉjnum ngơixtc i trưwhmg ớmxaa c
đoknb i, chúbshb ng tôaftn i đoknb ếixtc n giúbshb p làuynk đoknb ưwhmg ợbzek c rồsmhc i!” Đgywd áiwhg m ngưwhmg ờorip i hầpjqo u kinh hãcojw i, chạvqau y nhanh
lạvqau i ngăpquf n cảkhat n, nếixtc u tiêbadp n sinh biếixtc t phu nhânytd n làuynk m loạvqau i sựslrc tìekhg nh nàuynk y, khôaftn ng
biếixtc t sẽcojw cógywd chuyệnzsr n gìekhg đoknb ânytd y?
“Kháiwhg c chứaftn ,” Lily nhínwzu u mi, cắnwbs t ngang lờorip i bọtcxt n họtcxt , “Cáiwhg c ngưwhmg ờorip i khẩbshb n trưwhmg ơixtc ng
nhưwhmg vậorip y làuynk m gìekhg ? Cũocva ng đoknb ânytd u phảkhat i tôaftn i énttn p côaftn ta làuynk m việnzsr c, cáiwhg c ngưwhmg ờorip i nghe rõlkbj
làuynk chínwzu nh côaftn ta chủnzsr đoknb ộjnum ng hạvqau thấyiiz p mìekhg nh khôaftn ng phảkhat i sao? Đgywd áiwhg p ứaftn ng chuyệnzsr n
ngưwhmg ờorip i kháiwhg c rồsmhc i lạvqau i đoknb ểpquf ngưwhmg ờorip i hầpjqo u đoknb i làuynk m, bộjnum nghĩphwl bảkhat n thânytd n làuynk nữusvw chủnzsr nhânytd n
nơixtc i nàuynk y sao, cógywd thểpquf sai khiếixtc n ngưwhmg ờorip i kháiwhg c làuynk m sao?”
Côaftn tựslrc tạvqau i nógywd i xong, cânytd u nàuynk o cũocva ng nhắnwbs m vàuynk o Lânytd m Hi Hi.
Trong lòsmhc ng cógywd mộjnum t cảkhat m giáiwhg c dễhvwz chịoknb u, làuynk m khắnwbs p ngưwhmg ờorip i đoknb ềyiiz u thoảkhat i máiwhg i, ngữusvw
khínwzu củnzsr a Lânytd m Hi Hi nhẹmghl nhàuynk ng thưwhmg tháiwhg i, bàuynk n tay đoknb em sợbzek i tógywd c mềyiiz m tung bay
vénttn n ra sau lỗhvwz tai, bưwhmg ớmxaa c vềyiiz phínwzu a chiếixtc c xe đoknb ang đoknb ậorip u. Hàuynk nh lýdfpt củnzsr a côaftn đoknb ềyiiz u
đoknb ặptkm t ởwhmg sau xe, ngưwhmg ờorip i đoknb ưwhmg a côaftn tớmxaa i làuynk Mụurbg c Thanh Ngôaftn n.
Nhìekhg n từpsim xa thấyiiz y ngưwhmg ờorip i con gáiwhg i phưwhmg ơixtc ng Đgywd ôaftn ng đoknb i đoknb ếixtc n, Mụurbg c Thanh Ngôaftn n hạvqau cửgafl a kínwzu nh xe xuốcojw ng, cưwhmg ờorip i yếixtc u ớmxaa t nhìekhg n nàuynk ng.
Nàuynk ng nhẹmghl nhàuynk ng đoknb i đoknb ếixtc n, gõlkbj cửgafl a xe mộjnum t cáiwhg i, lễhvwz phénttn p nógywd i: “Tôaftn i muốcojw n lấyiiz y hàuynk nh lýdfpt ởwhmg phínwzu a sau, anh mởwhmg cửgafl a sau đoknb ưwhmg ợbzek c khôaftn ng?”
Thânytd m ânytd m củnzsr a nàuynk ng dịoknb u dàuynk ng nhưwhmg vậorip y, lạvqau i làuynk m cho Mụurbg c Thanh Ngôaftn n mộjnum t trậorip n
kinh hoàuynk ng, trong nháiwhg y mắnwbs t sắnwbs c mặptkm t khôaftn ng còsmhc n chúbshb t máiwhg u! Nógywd i đoknb ùurbg a cáiwhg i gìekhg
chứaftn ? Đgywd ểpquf nàuynk ng xáiwhg ch hàuynk nh lýdfpt sao? Tầpjqo n Dịoknb ch Dưwhmg ơixtc ng biếixtc t đoknb ưwhmg ợbzek c thếixtc nàuynk o cũocva ng
giếixtc t hắnwbs n mấyiiz t thôaftn i!
“Hi Hi, côaftn …Côaftn đoknb ợbzek i mộjnum t chúbshb t!” Mụurbg c Thanh Ngôaftn n vộjnum i vàuynk ng xuốcojw ng xe, mởwhmg cửgafl a sau.
Lânytd m Hi Hi bìekhg nh tĩphwl nh ung dung, mặptkm c kệnzsr ngưwhmg ờorip i hầpjqo u ngăpquf n cảkhat n, xáiwhg ch hai vali
hàuynk nh línwzu thậorip t to xuốcojw ng, Mụurbg c Thanh Ngôaftn n cầpjqo m cổradx tay mảkhat nh khảkhat nh giảkhat m bớmxaa t
sứaftn c lựslrc c củnzsr a nàuynk ng, thấyiiz y nàuynk ng còsmhc n muốcojw n tiếixtc p tụurbg c đoknb i vàuynk o trong nhàuynk , gắnwbs t gao
giữusvw chặptkm t bảkhat vai củnzsr a nàuynk ng, vộjnum i vàuynk ng nógywd i: “Hi Hi! Côaftn từpsim từpsim , từpsim từpsim đoknb ãcojw …Đgywd ừpsim ng
làuynk m tôaftn i khógywd xửgafl đoknb ưwhmg ợbzek c khôaftn ng? Cógywd tôaftn i làuynk đoknb àuynk n ôaftn ng ởwhmg đoknb ânytd y, côaftn làuynk m nhưwhmg vậorip y khôaftn ng phảkhat i làuynk táiwhg t vàuynk o mặptkm t tôaftn i mộjnum t cáiwhg i sao? Đgywd i, tráiwhg nh ra nàuynk o, tôaftn i làuynk m làuynk đoknb ưwhmg ợbzek c
rồsmhc i.”
Có
Mà
Vì
Lâ
Cá
Cô
Tạ
Tầ
Tầ
Vậ
Trê
“Tiể
“Bà
“Bà
Tiế
Lâ
Gư
“Phu nhâ
Á
Tiế
Quả
Cá
Nhí
Đ
Trong lò
Vá
Lily ngẩ
“Cũ
Hai rư
Lâ
“Phu nhâ
“Khá
Cô
Trong lò
Nhì
Nà
Thâ
“Hi Hi, cô
Lâ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.