Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 140 : Dựa vào đâu mà dám vênh mặt hất hàm sai khiến

    trước sau   
Chínwzunh làuynkgywdi tớmxaai nógywdi lui, ngưwhmgoripi hầpjqou vẫxzsln làuynk cốcojw ýdfpt đoknbem sofa đoknbptkmt ởwhmg giữusvwa phòsmhcng.

gywdgywdi tớmxaai nógywdi lui vớmxaai bọtcxtn họtcxt đoknbi nữusvwa cũocvang khôaftnng phảkhati làuynkiwhgch, Lânytdm Hi Hi đoknbàuynknh phảkhati nhẹmghl giọtcxtng nógywdi tiếixtcng cảkhatm ơixtcn, sau đoknbógywd ngồsmhci xuốcojwng xem.

uynkn hìekhgnh thậoript lớmxaan dáiwhgn vàuynko bứaftnc tưwhmgoripng, tạvqauo cảkhatm giáiwhgc đoknba chiềyiizu, làuynkm cho ngưwhmgoripi ta cảkhatm thấyiizy đoknbưwhmgbzekc mìekhgnh nhưwhmg lạvqauc vàuynko cảkhatnh giớmxaai kìekhg lạvqau, nàuynkng khôaftnng phảkhati chưwhmga từpsimng bịoknb phógywdng viêbadpn vânytdy quanh, loạvqaui cảkhatm giáiwhgc nàuynky vừpsima áiwhgp lựslrcc lạvqaui vừpsima căpqufng thẳlzxeng, thếixtcuynk Nhạvqauc Phong trêbadpn màuynkn hìekhgnh lạvqaui bìekhgnh tĩphwlnh nhưwhmg thưwhmgoripng, ai cũocvang cógywd thểpquf nhìekhgn ra mộjnumt sựslrc lạvqaunh lùurbgng trong hắnwbsn nhưwhmgng sựslrc chânytdm chọtcxtc ởwhmg trong lờoripi nógywdi củnzsra hắnwbsn cũocvang rấyiizt rõlkbjuynkng.

ekhg trảkhat thùurbg, ngay cảkhat thânytdn thểpquf củnzsra mìekhgnh cũocvang báiwhgn đoknbi, nhữusvwng lờoripi nàuynky làuynk ýdfptekhg?

nytdm Hi Hi còsmhcn muốcojwn nghe thêbadpm mộjnumt chúbshbt, nhưwhmgng hìekhgnh ảkhatnh đoknbãcojw đoknbi qua, hắnwbsn khôaftnng nógywdi thêbadpm gìekhg nữusvwa, chỉjnumsmhcn lạvqaui Kiềyiizu Nhan ra mặptkmt thay hắnwbsn chốcojwng đoknbusal nhữusvwng vấyiizn đoknbyiiz sắnwbsc bénttnn nàuynky.

iwhgc phógywdng viêbadpn theo hỏeyuui khôaftnng ngừpsimng, vẫxzsln hỏeyuui Nhạvqauc thịoknb đoknboknbnh dùurbgng biệnzsrn pháiwhgp nàuynko đoknbpquf đoknbcojwi phógywd, đoknbcojwi vớmxaai kếixtc hoạvqauch thu mua củnzsra Báiwhgc Viễhvwzn phảkhati chăpqufng cógywd chúbshbt sợbzekcojwi. Khuôaftnn mặptkmt Kiềyiizu Nhan lúbshbc đoknbpjqou bìekhgnh tĩphwlnh vềyiiz sau thay đoknbradxi, khôaftnng còsmhcn kiêbadpn nhẫxzsln, lạvqaunh lùurbgng cưwhmgoripi vàuynkgywdi: “Cáiwhgc vịoknb nghĩphwl rằvqaung côaftn ta làuynk thầpjqon sao? Lấyiizy loạvqaui đoknbàuynkn ôaftnng kia, cáiwhgc vịoknb đoknbiwhgn xem côaftn ta biếixtcn thàuynknh bộjnumiwhgng gìekhg chứaftn?”


aftn ta vàuynk Nhạvqauc Phong, đoknbyiizu làuynk mộjnumt loạvqaui ngưwhmgoripi.

Tạvqaui thờoripi đoknbiểpqufm kiêbadpu ngạvqauo, cógywd thểpquf ra sứaftnc hung hăpqufng càuynkn quấyiizy, ởwhmg thờoripi đoknbiểpqufm cógywd thểpquf đoknbem ngưwhmgoripi ta dẫxzslm náiwhgt dưwhmgmxaai chânytdn liềyiizn hung hăpqufng dẫxzslm lêbadpn, bấyiizt chấyiizp hậoripu quảkhat. Ábshbnh mắnwbst trong veo củnzsra Lânytdm Hi Hi nhìekhgn mộjnumt lúbshbc, cuốcojwi cùurbgng tắnwbst tivi đoknbi.

Tầpjqon trạvqauch lấyiizy lạvqaui yêbadpn tĩphwlnh, phòsmhcng kháiwhgch to nhưwhmg vậoripy, bógywdng dáiwhgng mộjnumt ngưwhmgoripi con gáiwhgi xinh đoknbmghlp ngồsmhci thảkhat lỏeyuung trêbadpn ghếixtc sofa, cógywdixtci thấyiizt thầpjqon.

Tầpjqon Dịoknbch Dưwhmgơixtcng sáiwhgng sớmxaam phảkhati đoknbếixtcn côaftnng ty, giữusvwa trưwhmga khôaftnng vềyiiz, nàuynkng cũocvang chỉjnumgywd thểpqufwhmg trong nhàuynkuynk nghỉjnum ngơixtci, nghe hắnwbsn nógywdi, tấyiizt cảkhat mọtcxti chuyệnzsrn đoknbyiizu giao cho Lạvqauc Thàuynknh đoknbi giảkhati quyếixtct, nhưwhmgng khi nghe đoknbưwhmgbzekc nhữusvwng lờoripi Nhạvqauc Phong vừpsima nógywdi khi nãcojwy, nàuynkng mơixtc hồsmhc cảkhatm thấyiizy cógywd chúbshbt bấyiizt an. Nàuynkng biếixtct khi yêbadpu mộjnumt ngưwhmgoripi sẽcojwurbg quáiwhgng, sẽcojwaftn đoknbiềyiizu kiệnzsrn màuynk tin tưwhmgwhmgng ngưwhmgoripi ấyiizy, nhữusvwng lờoripi nógywdi kháiwhgc đoknbyiizu bỏeyuu ngoàuynki tai, nhưwhmgng đoknbcojwi vớmxaai Tầpjqon Dịoknbch Dưwhmgơixtcng ngưwhmgoripi đoknbàuynkn ôaftnng nàuynky, hiểpqufu biếixtct củnzsra nàuynkng thậoript sựslrc khôaftnng nhiềyiizu, thậoripm chínwzu ngay cảkhat hắnwbsn cógywdbadpu nàuynkng khôaftnng, nàuynkng đoknbyiizu khôaftnng biếixtct rõlkbj. Nhữusvwng nụurbgaftnn đoknbógywd, nhữusvwng yêbadpu thưwhmgơixtcng đoknbógywd, khôaftnng thểpqufuynk giảkhat vờorip chứaftn?

Vậoripy…hắnwbsn làuynkbadpu nàuynkng sao? Tựslrca nhưwhmguynkng yêbadpu hắnwbsn làuynk chuyệnzsrn bìekhgnh thưwhmgoripng?

Trêbadpn mặptkmt cógywd chúbshbt căpqufng thẳlzxeng, Lânytdm Hi Hi nghiêbadpng khuôaftnn mặptkmt nhỏeyuu nhắnwbsn đoknbi, énttnp buộjnumc bảkhatn thânytdn cốcojw gắnwbsng ngừpsimng suy nghĩphwl. Cáiwhgi gìekhg đoknbếixtcn sẽcojw đoknbếixtcn, nàuynkng cógywd muốcojwn trốcojwn cũocvang sẽcojw trốcojwn khôaftnng đoknbưwhmgbzekc, mặptkmc kệnzsr tốcojwt hay xấyiizu, nàuynkng bao giờoripocvang làuynk mộjnumt ngưwhmgoripi dũocvang cảkhatm chấyiizp nhậoripn.

“Tiểpqufu thưwhmg, ngưwhmgoripi khoan đoknbi vàuynko, đoknbpqufaftni đoknbi báiwhgo phu nhânytdn mộjnumt tiếixtcng đoknbãcojw…Tiểpqufu thưwhmg!”

“Bàuynk đoknboknbnh gặptkmp côaftn ta nógywdi cáiwhgi gìekhg? Thờoripi đoknbiểpqufm tôaftni biếixtct Tầpjqon trạvqauch, côaftn ta còsmhcn khôaftnng biếixtct đoknbang ởwhmg đoknbânytdu!” “Tiểpqufu thưwhmg! Tiêbadpn sinh đoknbãcojwpqufn dặptkmn, khôaftnng đoknbưwhmgbzekc đoknbpquf ngưwhmgoripi ngoàuynki bưwhmgmxaac vàuynko…”

“Bàuynk mởwhmg to mắnwbst nhìekhgn xem, tôaftni làuynk ngưwhmgoripi ngoàuynki sao? Bàuynk khôaftnng biếixtct tôaftni làuynk ai sao? Bàuynkocvang khôaftnng biếixtct làuynk ai bảkhato tôaftni tớmxaai sao?”

Tiếixtcng nógywdi chuyệnzsrn ầpjqom ĩphwlbadpn ngoàuynki pháiwhg tan suy nghĩphwl củnzsra nàuynkng.

nytdm Hi Hi nhẹmghl nhàuynkng đoknbaftnng dậoripy, chậoripm rãcojwi đoknbi đoknbếixtcn nhìekhgn ra bêbadpn ngoàuynki, dưwhmgmxaai áiwhgnh mặptkmt trờoripi ấyiizm áiwhgp, giógywd lạvqaunh hiu hiu thổradxi, mộjnumt ngưwhmgoripi côaftniwhgi đoknbang giậoripn dữusvw cao đoknbjnum, rèsmhcm mi trong lúbshbc đoknbógywdgywdurbgi vịoknbnytdy hấyiizn, trừpsimng mắnwbst nhìekhgn mấyiizy ngưwhmgoripi hầpjqou.

whmgơixtcng mặptkmt quen thuộjnumc kia, khiếixtcn cho sựslrc mềyiizm mạvqaui trong lòsmhcng Lânytdm Hi Hi bịoknb đoknbau đoknbmxaan mộjnumt chúbshbt.

“Phu nhânytdn, sao ngàuynki lạvqaui đoknbi ra đoknbânytdy?” Ngưwhmgoripi hầpjqou nhìekhgn thấyiizy bógywdng dáiwhgng nàuynkng kinh ngạvqauc kêbadpu lêbadpn mộjnumt tiếixtcng, hẳlzxen làuynk ânytdm thanh bêbadpn ngoàuynki rấyiizt ầpjqom ĩphwl, làuynkm quấyiizy nhiễhvwzu đoknbếixtcn nàuynkng. Thếixtc nhưwhmgng, ngay cảkhat Lily tiểpqufu thưwhmgocvang khôaftnng tráiwhgnh khỏeyuui im lặptkmng đoknbpquf ýdfpt.


Ábshbnh mắnwbst Lânytdm Hi Hi nhìekhgn vềyiiz phínwzua côaftn, nhẹmghl giọtcxtng giảkhati thínwzuch: “Tôaftni nghe đoknbưwhmgbzekc tiếixtcng đoknbjnumng, nêbadpn ra nhìekhgn xem.”

Tiếixtcp theo, dờoripi áiwhgnh mắnwbst nhìekhgn vềyiiz phínwzua ngưwhmgoripi con gáiwhgi cao lớmxaan kia, nhẹmghl nhàuynkng thởwhmg mộjnumt chúbshbt, mởwhmg miệnzsrng nógywdi: “Lily, đoknbãcojwnytdu khôaftnng gặptkmp.”

Quảkhat thậoript đoknbãcojwnytdu khôaftnng thấyiizy, từpsimbshbc tiễhvwzn côaftn quay vềyiiz trang viêbadpn đoknbếixtcn nay cũocvang chưwhmga gặptkmp lạvqaui côaftn lầpjqon nàuynko, dễhvwz đoknbếixtcn cũocvang gầpjqon mộjnumt tháiwhgng. Côaftn khôaftnng phảkhati làuynk vềyiizwhmgmxaac sao? Sao lạvqaui còsmhcn ởwhmg đoknbânytdy?

iwhgch mấyiizy bậoripc thang, Lily phảkhati ngẩbshbng đoknbpjqou lêbadpn mớmxaai nhìekhgn nàuynkng đoknbưwhmgbzekc, nógywdi chuyệnzsrn cũocvang khôaftnng cógywd sứaftnc lựslrcc, côaftn cắnwbsn cắnwbsn môaftni, đoknbbshby mấyiizy ngưwhmgoripi hầpjqou ra bưwhmgmxaac lêbadpn, đoknbếixtcn khi đoknbaftnng cùurbgng đoknbjnum cao vớmxaai nàuynkng, mớmxaai cao giọtcxtng mởwhmg miệnzsrng: “Tôaftni sau ba ngàuynky vềyiizwhmgmxaac, nghĩphwl muốcojwn ởwhmg lạvqaui đoknbânytdy, tôaftni đoknbãcojw gọtcxti đoknbiệnzsrn thoạvqaui rồsmhci…Anh ấyiizy cũocvang đoknbãcojw đoknbsmhcng ýdfpt!”

Nhínwzuu nhínwzuu lôaftnng mi xinh đoknbmghlp, Lily quay đoknbpjqou nhìekhgn mấyiizy ngưwhmgoripi hầpjqou: “Cáiwhgc ngưwhmgoripi nhìekhgn cáiwhgi gìekhg, tưwhmgwhmgng tôaftni nógywdi dốcojwi sao? Nếixtcu khôaftnng tin lờoripi nógywdi củnzsra tôaftni, cógywd thểpquf gọtcxti đoknbiệnzsrn thoạvqaui màuynkiwhgc nhậoripn! Cáiwhgc ngưwhmgoripi gọtcxti đoknbi!”

Đgywdáiwhgm ngưwhmgoripi hầpjqou do dựslrc, áiwhgnh mắnwbst hiệnzsrn lêbadpn tia nghi ngờorip, cũocvang khôaftnng biếixtct đoknbânytdu thậoript đoknbânytdu giảkhat.

Trong lòsmhcng Lily cógywd mộjnumt chúbshbt đoknbnwbsc ýdfpt nho nhỏeyuu, quay đoknbpjqou nhìekhgn Lânytdm Hi Hi, lộjnum ra ýdfptwhmgoripi: “Lânytdm, côaftnocvang khôaftnng tin phảkhati khôaftnng, vậoripy côaftn tựslrcekhgnh gọtcxti đoknbiệnzsrn đoknbi, chínwzunh miệnzsrng mìekhgnh hỏeyuui khénttno lénttno mộjnumt chúbshbt, làuynkm sao cho tốcojwt nha!”

iwhgy dàuynki màuynku trắnwbsng chậoripm rãcojwi buôaftnng chấyiizm đoknbyiizt, Lânytdm Hi Hi vưwhmgbzekt qua ngưwhmgoripi côaftn nhìekhgn thoáiwhgng ra phínwzua sau, trêbadpn khuôaftnn mặptkmt nhỏeyuu nhắnwbsn trắnwbsng nõlkbjn củnzsra nàuynkng khógywdekhgm thấyiizy cảkhatm xúbshbc ưwhmgu tưwhmg, ngưwhmgbzekc lạvqaui thanh thuầpjqon trong suốcojwt, đoknbjnumwhmgbzekng màuynk nhẹmghl nhàuynkng hỏeyuui han: “Hàuynknh lýdfpt củnzsra côaftngywd nhiềyiizu khôaftnng? Cógywd cầpjqon tôaftni phụurbg mang vàuynko nhàuynk khôaftnng?”

Lily ngẩbshbn ngưwhmgoripi mộjnumt chúbshbt, trong đoknbôaftni mắnwbst màuynku lam cógywd mộjnumt tia thấyiizt vọtcxtng.

“Cũocvang khôaftnng nhiềyiizu, chỉjnum hai rưwhmgơixtcng thôaftni, côaftn nghĩphwlgywdi muốcojwn đoknbem thìekhggywd thểpquf đoknbem đoknbi sao,” côaftn nháiwhgy mắnwbst mấyiizy cáiwhgi, “Tôaftni muốcojwn ởwhmg lầpjqou ba.”

Hai rưwhmgơixtcng hàuynknh lýdfpt, lầpjqou ba.

nytdm Hi Hi suy tưwhmg mộjnumt chúbshbt, khẳlzxeng đoknboknbnh mìekhgnh nhấyiizt đoknboknbnh sốcojwng khôaftnng thoảkhati máiwhgi rồsmhci.

“Phu nhânytdn, ngưwhmgoripi khôaftnng phảkhati lo! Trong nhàuynksmhcn nhiềyiizu hạvqau nhânytdn kháiwhgc, loạvqaui sựslrcekhgnh nàuynky khôaftnng tớmxaai lưwhmgbzekt ngàuynki làuynkm đoknbânytdu, ngàuynki vềyiiz phòsmhcng nghỉjnum ngơixtci trưwhmgmxaac đoknbi, chúbshbng tôaftni đoknbếixtcn giúbshbp làuynk đoknbưwhmgbzekc rồsmhci!” Đgywdáiwhgm ngưwhmgoripi hầpjqou kinh hãcojwi, chạvqauy nhanh lạvqaui ngăpqufn cảkhatn, nếixtcu tiêbadpn sinh biếixtct phu nhânytdn làuynkm loạvqaui sựslrcekhgnh nàuynky, khôaftnng biếixtct sẽcojwgywd chuyệnzsrn gìekhg đoknbânytdy?

“Kháiwhgc chứaftn,” Lily nhínwzuu mi, cắnwbst ngang lờoripi bọtcxtn họtcxt, “Cáiwhgc ngưwhmgoripi khẩbshbn trưwhmgơixtcng nhưwhmg vậoripy làuynkm gìekhg? Cũocvang đoknbânytdu phảkhati tôaftni énttnp côaftn ta làuynkm việnzsrc, cáiwhgc ngưwhmgoripi nghe rõlkbjuynk chínwzunh côaftn ta chủnzsr đoknbjnumng hạvqau thấyiizp mìekhgnh khôaftnng phảkhati sao? Đgywdáiwhgp ứaftnng chuyệnzsrn ngưwhmgoripi kháiwhgc rồsmhci lạvqaui đoknbpquf ngưwhmgoripi hầpjqou đoknbi làuynkm, bộjnum nghĩphwl bảkhatn thânytdn làuynk nữusvw chủnzsr nhânytdn nơixtci nàuynky sao, cógywd thểpquf sai khiếixtcn ngưwhmgoripi kháiwhgc làuynkm sao?”

aftn tựslrc tạvqaui nógywdi xong, cânytdu nàuynko cũocvang nhắnwbsm vàuynko Lânytdm Hi Hi.

Trong lòsmhcng cógywd mộjnumt cảkhatm giáiwhgc dễhvwz chịoknbu, làuynkm khắnwbsp ngưwhmgoripi đoknbyiizu thoảkhati máiwhgi, ngữusvw khínwzu củnzsra Lânytdm Hi Hi nhẹmghl nhàuynkng thưwhmg tháiwhgi, bàuynkn tay đoknbem sợbzeki tógywdc mềyiizm tung bay vénttnn ra sau lỗhvwz tai, bưwhmgmxaac vềyiiz phínwzua chiếixtcc xe đoknbang đoknboripu. Hàuynknh lýdfpt củnzsra côaftn đoknbyiizu đoknbptkmt ởwhmg sau xe, ngưwhmgoripi đoknbưwhmga côaftn tớmxaai làuynk Mụurbgc Thanh Ngôaftnn.

Nhìekhgn từpsim xa thấyiizy ngưwhmgoripi con gáiwhgi phưwhmgơixtcng Đgywdôaftnng đoknbi đoknbếixtcn, Mụurbgc Thanh Ngôaftnn hạvqau cửgafla kínwzunh xe xuốcojwng, cưwhmgoripi yếixtcu ớmxaat nhìekhgn nàuynkng.

uynkng nhẹmghl nhàuynkng đoknbi đoknbếixtcn, gõlkbj cửgafla xe mộjnumt cáiwhgi, lễhvwz phénttnp nógywdi: “Tôaftni muốcojwn lấyiizy hàuynknh lýdfptwhmg phínwzua sau, anh mởwhmg cửgafla sau đoknbưwhmgbzekc khôaftnng?”

Thânytdm ânytdm củnzsra nàuynkng dịoknbu dàuynkng nhưwhmg vậoripy, lạvqaui làuynkm cho Mụurbgc Thanh Ngôaftnn mộjnumt trậoripn kinh hoàuynkng, trong nháiwhgy mắnwbst sắnwbsc mặptkmt khôaftnng còsmhcn chúbshbt máiwhgu! Nógywdi đoknbùurbga cáiwhgi gìekhg chứaftn? Đgywdpqufuynkng xáiwhgch hàuynknh lýdfpt sao? Tầpjqon Dịoknbch Dưwhmgơixtcng biếixtct đoknbưwhmgbzekc thếixtcuynko cũocvang giếixtct hắnwbsn mấyiizt thôaftni!

“Hi Hi, côaftn…Côaftn đoknbbzeki mộjnumt chúbshbt!” Mụurbgc Thanh Ngôaftnn vộjnumi vàuynkng xuốcojwng xe, mởwhmg cửgafla sau.

nytdm Hi Hi bìekhgnh tĩphwlnh ung dung, mặptkmc kệnzsr ngưwhmgoripi hầpjqou ngăpqufn cảkhatn, xáiwhgch hai vali hàuynknh línwzu thậoript to xuốcojwng, Mụurbgc Thanh Ngôaftnn cầpjqom cổradx tay mảkhatnh khảkhatnh giảkhatm bớmxaat sứaftnc lựslrcc củnzsra nàuynkng, thấyiizy nàuynkng còsmhcn muốcojwn tiếixtcp tụurbgc đoknbi vàuynko trong nhàuynk, gắnwbst gao giữusvw chặptkmt bảkhat vai củnzsra nàuynkng, vộjnumi vàuynkng nógywdi: “Hi Hi! Côaftn từpsim từpsim, từpsim từpsim đoknbãcojw…Đgywdpsimng làuynkm tôaftni khógywd xửgafl đoknbưwhmgbzekc khôaftnng? Cógywdaftni làuynk đoknbàuynkn ôaftnng ởwhmg đoknbânytdy, côaftnuynkm nhưwhmg vậoripy khôaftnng phảkhati làuynkiwhgt vàuynko mặptkmt tôaftni mộjnumt cáiwhgi sao? Đgywdi, tráiwhgnh ra nàuynko, tôaftni làuynkm làuynk đoknbưwhmgbzekc rồsmhci.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.