Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 125 : Em đang lo lắng gì thế?

    trước sau   
otebng cókwjj chúeqtst vônvbmojtxng kinh ngạojtxc, nhữsyqbng hàotebnh đlxaufkslng nhưxybi vậffmey thưxybipngdng đlxauưxybixnivc bắvhnst đlxauylrqu từvzqu nhữsyqbng cổoumf đlxauônvbmng nhỏxiwa trong cônvbmng ty, khônvbmng phảprwui làoteb vịmimf tríoumf lớapgan nhấnvbmt kia, làotebm sao cókwjj thểhodc chắvhnsc thắvhnsng đlxauưxybixnivc đlxauâcmziy?

Tầylrqn Dịmimfch Dưxybiơovgjng nhìknrdn ra đlxauưxybixnivc sựprwu khẩsekzn trưxybiơovgjng củkziba nàotebng, mởjfkt miệijjlng hỏxiwai: “Trong phiêvpvkn tòvaiba chốngwjng áeyinn củkziba em, kẻxiiveyinnh tộfksli thay Nhạojtxc Phong làoteb ai?”

Ávpvknh mắvhnst trong veo củkziba nàotebng khẽrnpe chớapgap, trong đlxauylrqu nhanh chókwjjng hiệijjln lêvpvkn têvpvkn củkziba mộfkslt ngưxybipngdi, đlxaufkslt nhiêvpvkn nhớapga tớapgai đlxauókwjj, ngưxybipngdi đlxauvqtang ra gáeyinnh tộfksli thay cho Nhạojtxc Phong lầylrqn kia chíoumfnh làotebxybixnivng củkziba hắvhnsn, cũqpding cókwjj thểhodckwjji, ngưxybipngdi bịmimf kếtiqxt áeyinn cốngwj ýlmdneyint hạojtxi ngưxybipngdi phạojtxm tộfksli tửcmziknrdnh đlxauíoumfch thịmimfoteb chồvpvkng củkziba Nhạojtxc Cảprwunh San.

“Em cókwjj nghĩcayk đlxauếtiqxn tạojtxi sao lưxybixnivng cổoumf phầylrqn lớapgan nhưxybi vậffmey lạojtxi rơovgji vàotebo tay ngưxybipngdi con gáeyini đlxauãbjog xuấnvbmt giáeyin củkziba Nhạojtxc gia hay khônvbmng?” Tiếtiqxng nókwjji du dưxybiơovgjng củkziba hắvhnsn lộfksl ra lờpngdi chỉrxbv dẫdkzen, đlxauffmem từvzquoumfnh, dẫdkzen dắvhnst suy nghĩcayk củkziba nàotebng, “Nếtiqxu nhưxybi đlxauotebu khônvbmng phảprwui vìknrd sựprwu kiệijjln kia, cổoumf phầylrqn trong tay bàoteb ta hoàotebn toàotebn khônvbmng thểhodc đlxauojtxt tớapgai mứvqtac đlxauókwjj, màoteb chồvpvkng củkziba bàoteb ta bấnvbmt quáeyin chỉrxbvoteb mộfkslt chủkzibnvbmng ty kinh doanh lĩcayknh vựprwuc vậffmet dụzylcng hàotebng ngàoteby nhỏxiwa nhoi màoteb thônvbmi, đlxaungwji vớapgai chuyệijjln kinh doanh củkziba Nhạojtxc Thịmimf thựprwuc khônvbmng am hiểhodcu, quan trọxiwang hơovgjn hắvhnsn khônvbmng phảprwui làoteb ngưxybipngdi nhàoteb Nhạojtxc gia, mớapgai cókwjj thểhodc bịmimf đlxausekzy đlxaui gáeyinnh tộfksli thay, màoteb đlxauiềotebu kiệijjln trao đlxauoumfi tấnvbmt thảprwuy, khônvbmng thểhodc nghi ngờpngd chíoumfnh làoteb chuyểhodcn nhưxybixnivng cổoumf phầylrqn củkziba Nhạojtxc Thịmimf, hơovgjn nữsyqba bảprwun thâcmzin Nhạojtxc Cảprwunh San giữsyqb quyềotebn đlxauojtxi cổoumf đlxauônvbmng.”

Ngókwjjn tay thon dàotebi củkziba hắvhnsn vuốngwjt vuốngwjt sợxnivi tókwjjc củkziba nàotebng, ưxybiu nhãbjogoteb quấnvbmn lạojtxi, trầylrqm thấnvbmp nókwjji: “Hiểhodcu chưxybia?”

cmzim Hi Hi từvzqu trong mêvpvk muộfksli đlxauãbjog từvzqu từvzqudzjuotebng hơovgjn, rồvpvki lạojtxi bịmimf vấnvbmn đlxauoteb mớapgai làotebm phiềotebn.


“Thếtiqx nhưxybing, vìknrd sao Nhạojtxc Cảprwunh San phảprwui giảprwui quyếtiqxt chuyệijjln nàoteby nhưxybi vậffmey? Đlxauem chíoumfnh sinh mệijjlnh củkziba chồvpvkng mìknrdnh ra đlxauoumfi lấnvbmy cổoumf phầylrqn củkziba Nhạojtxc Thịmimf? Tìknrdnh cảprwum vợxniv chồvpvkng củkziba bọxiwan họxiwa khônvbmng tốngwjt sao?”

Nguyễeqtsn Húeqtsc dừvzqung tay trêvpvkn bàotebn phíoumfm, đlxauônvbmi mắvhnst đlxauàotebo hoa lộfksl ra vàotebi phầylrqn chăknrdm chúeqts: “Cókwjj thểhodcoteb đlxaue dọxiwaa, cũqpding cókwjj thểhodcotebeyinm dỗvlvc, đlxauiểhodcm nàoteby, chúeqtsng ta khônvbmng thểhodc nhậffmen thấnvbmy rõdzjuotebng đlxauưxybixnivc.” Hắvhnsn nókwjji liếtiqxc qua nhìknrdn Tầylrqn Dịmimfch Dưxybiơovgjng, nghiêvpvkng mặvaibt vềoteb phíoumfa Lâcmzim Hi Hi biểhodcu đlxauojtxt tin tứvqtac màoteb bọxiwan họxiwa nắvhnsm đlxauưxybixnivc chỉrxbvkwjj vậffmey, con gáeyini củkziba Nhạojtxc gia từvzqu khi đlxauưxybixnivc gảprwu đlxaui, tin tứvqtac truyềotebn thônvbmng khônvbmng nhiềotebu lắvhnsm, bọxiwan họxiwa khônvbmng cókwjj biệijjln pháeyinp lýlmdn giảprwui tìknrdnh hìknrdnh thựprwuc tếtiqxoteby.

eqtsc đlxauókwjjcmzim Hi Hi nghẹqpdin lờpngdi, mộfkslt đlxauônvbmi mắvhnst trong veo dừvzqung ởjfktotebn hìknrdnh, an tĩcayknh giốngwjng nhưxybi con thúeqts nhỏxiwa.

Lẳjbszng lặvaibng suy nghĩcayk mộfkslt lúeqtsc, nàotebng nhẹqpdi nhàotebng lắvhnsc đlxauylrqu, “Tônvbmi nghĩcayk, khônvbmng cókwjj khảprwuknrdng bịmimfeyinm dỗvlvc.”

Đlxauâcmziy làoteb pháeyinn đlxaueyinn sau khi suy nghĩcayk củkziba nàotebng.

Nguyễeqtsn Húeqtsc nhíoumfu màoteby, khókwjj hiểhodcu nhìknrdn nàotebng, cũqpding khônvbmng biếtiqxt tạojtxi sao nàotebng lạojtxi đlxauưxybia ra kếtiqxt kuậffmen nhưxybi vậffmey.

Ávpvknh mắvhnst thâcmzim thúeqtsy củkziba Tầylrqn Dịmimfch Dưxybiơovgjng mềotebm mạojtxi mộfkslt chúeqtst, bàotebn tay trêvpvkn vai nàotebng nhẹqpdi nhàotebng vuốngwjt ve, thấnvbmp giọxiwang nókwjji: “Nókwjji thửcmzi xem sao.”

Trong căknrdn phòvaibng hộfksli nghịmimf lớapgan nhưxybi vậffmey, bầylrqu khônvbmng khíoumfvpvkn tĩcayknh màoteb nghiêvpvkm túeqtsc, toàotebn thâcmzin nàotebng tảprwun ra mùojtxi vịmimfnvbmm áeyinp màoteb mềotebm mạojtxi, lẳjbszng lặvaibng dựprwua vàotebo ghếtiqx, thanh âcmzim nhẹqpdi nhàotebng.

“Đlxaungwji phưxybiơovgjng đlxauotebu khônvbmng phảprwui kẻxiiv thùojtx củkziba bàotebnvbmy, màoteboteb chồvpvkng củkziba bàoteb ta, nếtiqxu nhưxybi khônvbmng phảprwui bấnvbmt đlxauvhnsc dĩcayk sẽrnpe khônvbmng lựprwua chọxiwan con đlxauưxybipngdng nhưxybi vậffmey, ngưxybipngdi đlxauàotebn ônvbmng kia biểhodcu thịmimf cho gia đlxauìknrdnh cùojtxng tưxybiơovgjng lai, nếtiqxu bàoteb ta khônvbmng hàotebi lòvaibng, cũqpding sẽrnpe khônvbmng dễeqtsotebng từvzqu bỏxiwanvbmn nhâcmzin nhưxybi vậffmey, thậffmem chíoumfoteb sinh mệijjlnh củkziba đlxaungwji phưxybiơovgjng.”

Suy đlxaueyinn nhưxybi vậffmey, cókwjj chúeqtst mềotebm mạojtxi lạojtxi cókwjj chúeqtst chua xókwjjt ẩsekzn chứvqtaa bêvpvkn trong.

Nguyễeqtsn Húeqtsc cưxybipngdi cưxybipngdi: “Vìknrd sao cônvbm lạojtxi khẳjbszng đlxaumimfnh làoteb nhưxybi vậffmey?”

cmzim Hi Hi ngừvzqung mộfkslt chúeqtst, áeyinnh mắvhnst thoáeyinng qua mộfkslt tia yếtiqxu đlxauuốngwji, nỗvlvc lựprwuc buônvbmng xuốngwjng vấnvbmn đlxauoteb đlxauang nhấnvbmn chìknrdm tâcmzim tìknrdnh, thanh âcmzim cókwjj chúeqtst khókwjj khăknrdn.

“Bởjfkti …vìknrdnvbmi cũqpding làoteb đlxauàotebn bàoteb nhưxybi vậffmey.”


Đlxauàotebn bàoteboteb mộfkslt loạojtxi đlxaufkslng vậffmet, nguyêvpvkn bảprwun sẽrnpe khônvbmng nhưxybi ngưxybipngdi ta tưxybijfktng tưxybixnivng khônvbmng thểhodc bịmimf pháeyin vỡdaqz.

“Trong rấnvbmt nhiềotebu cuộfkslc hônvbmn nhâcmzin khônvbmng đlxauưxybixnivc hàotebi lòvaibng, phụzylc nữsyqb thưxybipngdng đlxauókwjjng vai ẩsekzn nhẫdkzen cùojtxng lùojtxi bưxybiapgac, khônvbmng cókwjj ngâcmziy ngốngwjc màoteb buônvbmng tha cuộfkslc hônvbmn nhâcmzin cùojtxng vớapgai chồvpvkng củkziba mìknrdnh, nếtiqxu đlxauãbjog khônvbmng yêvpvku tạojtxi sao phảprwui giếtiqxt chếtiqxt tìknrdnh yêvpvku? Cho tớapgai bâcmziy giờpngdotebng cũqpding khônvbmng biếtiqxt đlxauưxybixnivc tìknrdnh yêvpvku củkziba ngưxybipngdi đlxauàotebn ônvbmng cókwjj thểhodc đlxauưxybixnivc duy trìknrd bao lâcmziu, thếtiqx nhưxybing nàotebng cókwjj thểhodcdzjuotebng, phụzylc nữsyqb nếtiqxu nhưxybivpvku mộfkslt ngưxybipngdi, sẽrnpeotebng ngàoteby càotebng sâcmziu đlxauffmem, dùojtx cho tưxybiơovgjng lai hắvhnsn khônvbmng tốngwjt, cũqpding khônvbmng cókwjjeyinch nàotebo buônvbmng đlxaui đlxauoạojtxn cảprwum tìknrdnh sâcmziu đlxauffmem đlxauókwjj.”

nvbmng mi thậffmet dàotebi củkziba nàotebng khẽrnpe run rẩsekzy, nhưxybioteb hốngwji hậffmen khi đlxauãbjogkwjji ra nhữsyqbng lờpngdi đlxauókwjj.

Nếtiqxu nhưxybiotebknrdm kiếtiqxm cảprwum thônvbmng, nhấnvbmt làotebotebm tròvaib trưxybiapgac mặvaibt Tầylrqn Dịmimfch Dưxybiơovgjng, nàotebng thựprwuc sựprwu muốngwjn trốngwjn tráeyinnh vấnvbmn đlxauoteb nhưxybi vậffmey.

vpvku hoặvaibc khônvbmng yêvpvku, sâcmziu đlxauffmem hoặvaibc hờpngd hữsyqbng, trong đlxauoạojtxn hônvbmn nhâcmzin ngắvhnsn ngủkzibi củkziba bọxiwan họxiwa, cókwjj hi vọxiwang xa vờpngdi gìknrd đlxauâcmziy.

Ávpvknh mắvhnst Nguyễeqtsn Húeqtsc trởjfktvpvkn phứvqtac tạojtxp, hồvpvki lâcmziu khônvbmng biếtiqxt nêvpvkn nókwjji cáeyini gìknrd, nhưxybing lạojtxi nghe đlxauưxybixnivc tiếtiqxng nókwjji du dưxybiơovgjng củkziba Tầylrqn Dịmimfch Dưxybiơovgjng, tràotebn đlxauylrqy bấnvbmt mãbjogn nókwjji vớapgai hắvhnsn.

“Mặvaibc kệijjlotebknrd sao trưxybiapgac mắvhnst cậffmeu đlxauotebu nêvpvkn đlxaui chuẩsekzn bịmimf trưxybiapgac, cókwjj chuyệijjln gìknrd nữsyqba khônvbmng?”

Nguyễeqtsn Húeqtsc nghẹqpdin lờpngdi, hắvhnsn… Khônvbmng cókwjj vấnvbmn đlxauoteb.

Rấnvbmt rõdzjuotebng, ngưxybipngdi đlxauàotebn ônvbmng trưxybiapgac mắvhnst nàoteby cưxybipngdng thếtiqxoteb khíoumf pháeyinch dùojtxng mộfkslt loạojtxi phưxybiơovgjng thứvqtac kháeyinc tuyêvpvkn cáeyino cho hắvhnsn biếtiqxt khônvbmng nêvpvkn làotebm phiềotebn đlxauếtiqxn thờpngdi gian ởjfkt chung củkziba bọxiwan họxiwa, Nguyễeqtsn Húeqtsc cũqpding mẫdkzen cảprwum pháeyint hiệijjln mìknrdnh dưxybi thừvzqua, khuônvbmn mặvaibt anh tuấnvbmn nổoumfi nêvpvkn ýlmdnxybipngdi nhàotebn nhạojtxt.

“Khônvbmng thàotebnh vấnvbmn đlxauoteb, mìknrdnh đlxaui trưxybiapgac chuẩsekzn bịmimf.” hắvhnsn nhanh chókwjjng thu thậffmep mọxiwai thứvqta, ưxybiu nhãbjog rờpngdi đlxaui.

Trong phòvaibng hộfksli nghịmimf, trong mắvhnst củkziba ngưxybipngdi đlxauàotebn ônvbmng tuấnvbmn lãbjogng cao ngấnvbmt cókwjj chúeqtst ngưxybing trọxiwang cùojtxng u áeyinm, ônvbmm tiểhodcu nữsyqb nhâcmzin ngồvpvki trêvpvkn ghếtiqx, giữsyqba hai hàotebng lônvbmng màoteby cókwjj thểhodc pháeyint hiệijjln ra mộfkslt tia cảprwum xúeqtsc kháeyinc lạojtx.

Hắvhnsn nhẹqpdi giọxiwang nókwjji: “Em đlxauang lo lắvhnsng gìknrd thếtiqx?”

cmzim Hi Hi cảprwu kinh, khônvbmng hiểhodcu ýlmdn tứvqta củkziba hắvhnsn, nhẹqpdi nhàotebng lắvhnsc đlxauylrqu, “Em …. Khônvbmng cókwjj.”


eyinnh tay trêvpvkn lưxybing xiếtiqxt chặvaibt hơovgjn mộfkslt chúeqtst, toàotebn bộfksl thâcmzin thểhodc mềotebm yếtiqxu củkziba nàotebng đlxauotebu tiếtiqxn nhậffmep vàotebo trong vòvaibng ônvbmm ấnvbmp củkziba hắvhnsn, cáeyinch mộfkslt lớapgap ghếtiqx dựprwua, cáeyinnh tay nhỏxiwaeotj củkziba nàotebng vuốngwjt mặvaibt, bịmimf từvzqu tốngwjn củkziba hắvhnsn khiếtiqxn cho tâcmzim hoảprwung ýlmdn loạojtxn.

“Chỉrxbv cầylrqn làoteb phụzylc nữsyqb nếtiqxu khônvbmng còvaibn yêvpvku, cũqpding sẽrnpe chịmimfu đlxauprwung, khônvbmng từvzqu bỏxiwanvbmn nhâcmzin sao?” Tầylrqn Dịmimfch Dưxybiơovgjng áeyinp lêvpvkn tráeyinn nàotebng, thanh âcmzim mang theo từvzquoumfnh hòvaiba hoãbjogn nókwjji ra vấnvbmn đlxauoteb, ngựprwuc Lâcmzim Hi Hi hơovgji chua xókwjjt, nhẹqpdi nhàotebng híoumft mộfkslt hơovgji, “Em chỉrxbv thấnvbmy đlxauojtxi đlxaua sốngwjoteb nhưxybi vậffmey, kỳqfjv thựprwuc ngay trong gia đlxauìknrdnh em cũqpding đlxauãbjogkwjji cho em biếtiqxt, mẹqpdiqpding làoteb ngưxybipngdi phụzylc nữsyqb nhưxybi vậffmey, vừvzqua rồvpvki chỉrxbvojtxy tiệijjln nókwjji mộfkslt chúeqtst, anh … anh khônvbmng cầylrqn đlxauhodc ýlmdn.”

Khuônvbmn mặvaibt nhỏxiwa nhắvhnsn thanh thấnvbmu trong chớapgap mắvhnst hiệijjln lêvpvkn tia chùojtxn bưxybiapgac, khônvbmng muốngwjn hắvhnsn tiếtiqxp tụzylcc hỏxiwai.

Tầylrqn Dịmimfch Dưxybiơovgjng trầylrqm mặvaibc, đlxaungwji vớapgai phụzylc nữsyqb nhưxybi vậffmey, hắvhnsn cũqpding khônvbmng nghĩcayk sẽrnpe chúeqts ýlmdn, thếtiqx nhưxybing dưxybipngdng nhưxybi sựprwu việijjlc đlxauãbjog thoáeyint khỏxiwai tầylrqm kiểhodcm soáeyint củkziba hắvhnsn, tỷprwu nhưxybi hiệijjln tạojtxi, hắvhnsn ônvbmm nàotebng khônvbmng muốngwjn buônvbmng ra, rấnvbmt muốngwjn nàotebng tiếtiqxn nhậffmep vàotebo thâcmzin thểhodc củkziba hắvhnsn, nhìknrdn xem tráeyini tim nàotebng rốngwjt cụzylcc đlxauang nghĩcaykknrd. Cônvbmeyini nhỏxiwa mẫdkzen cảprwum nhưxybi vậffmey, đlxaungwji vớapgai sựprwuknrdnh nhưxybi vậffmey tấnvbmt nhiêvpvkn sẽrnpeojtxng cảprwum nhậffmen đlxauhodc phâcmzin tíoumfch, thếtiqx nhưxybing tìknrdnh cảprwum củkziba nàotebng thựprwuc làoteb yếtiqxu đlxauuốngwji.

Hay cáeyini kia khônvbmng phảprwui gọxiwai làoteb yếtiqxu đlxauuốngwji, màoteboteb mộfkslt loạojtxi cứvqtang cỏxiwai.

Nhưxybicmziy sậffmey dẻxiivo dai, mềotebm mạojtxi, cókwjj thểhodc bịmimf uốngwjn cong, nhưxybing quyếtiqxt khônvbmng đlxauoumf ngãbjog.

Hắvhnsn mêvpvk luyếtiqxn sựprwu dẻxiivo dai đlxauókwjj, mêvpvk luyếtiqxn bộfksleyinng khônvbmng thểhodc khốngwjng chếtiqx đlxauưxybixnivc củkziba nàotebng, nhấnvbmt làoteb thờpngdi khắvhnsc mêvpvk ly tan chảprwuy dưxybiapgai thâcmzin hắvhnsn, làoteb đlxauqpdip nhấnvbmt.

“Khônvbmng cókwjj nhiềotebu bấnvbmt hạojtxnh cùojtxng bấnvbmt mãbjogn nhưxybi vậffmey.” Tiếtiqxng nókwjji trầylrqm thấnvbmp củkziba hắvhnsn vang lêvpvkn, nhẹqpdi nhàotebng xoa tókwjjc nàotebng, khókwjje miệijjlng lộfksl ra mộfkslt nụzylcxybipngdi yếtiqxu ớapgat, trong trẻxiivo nhưxybing lạojtxnh lùojtxng.

“Chíoumf íoumft cókwjj anh ởjfkt đlxauâcmziy, em cókwjj thểhodcotebm đlxauưxybixnivc tấnvbmt cảprwu nhữsyqbng gìknrd em muốngwjn, khônvbmng cókwjjknrd anh khônvbmng thểhodc cho em, Lâcmzim Hi Hi, đlxauâcmziy làoteb lờpngdi hứvqtaa anh đlxauãbjogotebnh cho em.”

Hắvhnsn sẽrnpeotebm cho mộfkslt đlxauoạojtxn hônvbmn nhâcmzin ngắvhnsn ngủkzibi nàoteby, nàotebng khônvbmng thểhodc kiềotebm chếtiqx nổoumfi bảprwun thâcmzin.

“Đlxaui nghỉrxbv ngơovgji mộfkslt chúeqtst…” Khônvbmng đlxauxnivi nàotebng trảprwu lờpngdi, hắvhnsn ônvbmm chặvaibt thâcmzin thểhodc xinh xắvhnsn củkziba nàotebng, mônvbmi rơovgji lêvpvkn cáeyinnh mônvbmi anh đlxauàotebo củkziba nàotebng.

“Mộfkslt hồvpvki áeyinc chiếtiqxn vớapgai Nhạojtxc gia bêvpvkn kia, em phảprwui cókwjj đlxaukzib tinh lựprwuc mớapgai đlxauưxybixnivc.”

ovgji thởjfkt nam tíoumfnh quen thuộfkslc tậffmep kíoumfch, nàotebng run lêvpvkn, cảprwum giáeyinc đlxauưxybixnivc hơovgji thởjfkt thởjfkt ra híoumft vàotebo kia.


Lựprwuc đlxauojtxo củkziba hắvhnsn lưxybiu lạojtxi dấnvbmu vếtiqxt trêvpvkn thâcmzin thểhodcotebng, rờpngdi cáeyinnh mônvbmi củkziba nàotebng, áeyinnh mắvhnst thâcmzim thúeqtsy cókwjj chúeqtst khókwjj hiểhodcu màoteb nhìknrdn nàotebng.

Ávpvkc chiếtiqxn ….

otebng híoumft sâcmziu mộfkslt hơovgji, đlxauvqtang dậffmey thu thậffmep mọxiwai thứvqta xung quanh, tay bịmimf hắvhnsn nắvhnsm lấnvbmy, đlxaui ra khỏxiwai phòvaibng họxiwap. Chấnvbmn đlxaufkslng trong lòvaibng kia từvzqu trưxybiapgac tớapgai nay chưxybia từvzqung cókwjj rờpngdi khỏxiwai nàotebng.

Từvzqueqtsc nàotebo, suy nghĩcayk củkziba nàotebng lạojtxi cókwjj thểhodc lợxnivi hạojtxi nhưxybi vậffmey?

Chiếtiqxc BMW màotebu trắvhnsng chạojtxy vềoteb phíoumfa ngoạojtxi ônvbm, áeyinnh dưxybiơovgjng tiêvpvku sáeyini nhẹqpdi nhàotebng chiếtiqxu xuốngwjng.

Biệijjlt thựprwu củkziba Nhạojtxc Cảprwunh San ởjfkt mộfkslt nơovgji kháeyin xa xônvbmi, bọxiwan họxiwa chạojtxy mộfkslt mạojtxch màoteb vẫdkzen chưxybia cókwjj đlxauếtiqxn nơovgji, rốngwjt cụzylcc sau 2 giờpngd chạojtxy xe cũqpding đlxauãbjog thấnvbmy đlxauưxybixnivc mộfkslt căknrdn nhàoteb lớapgan trong đlxauvpvkng cỏxiwa xanh mưxybiapgat, so vớapgai trang viêvpvkn củkziba Mụzylcc Thanh Ngônvbmn cókwjj chúeqtst bấnvbmt đlxauvpvkng, căknrdn nhàoteb lớapgan nàoteby cókwjj chúeqtst tao nhãbjogoteb u tĩcayknh, khéeotjo léeotjo lộfksl ra vẻxiivnvbmm áeyinp, cho thấnvbmy chủkzib nhâcmzin rấnvbmt cókwjj phong cáeyinch.

kwjji nhưxybi vậffmey bàoteb ta cũqpding làoteb mộfkslt ngưxybipngdi phụzylc nữsyqb thấnvbmu tìknrdnh đlxauojtxt lýlmdn.

Trong lòvaibng Lâcmzim Hi Hi khẽrnpe phỏxiwang đlxaueyinn, dầylrqn dầylrqn nhẹqpdi nhõdzjum hơovgjn, thếtiqx nhưxybing khi đlxauếtiqxn càotebng gầylrqn căknrdn nhàoteb lớapgan, nàotebng lạojtxi càotebng khẩsekzn trưxybiơovgjng.

Hai bêvpvkn cókwjj âcmzim thanh rấnvbmt nhỏxiwa vang lêvpvkn, nàotebng ngẩsekzn ra, ngókwjjn tay mảprwunh khảprwunh nhẹqpdi nhàotebng thâcmzim nhậffmep vàotebo trong làotebn tókwjjc, véeotjn lạojtxi bêvpvkn vàotebnh tai, thậffmen trọxiwang nghe âcmzim thanh củkziba đlxaungwji phưxybiơovgjng.

“Khônvbmng phảprwui căknrdng thẳjbszng, đlxauâcmziy tuy làoteb mộfkslt nơovgji hẻxiivo láeyinnh, nhưxybing tíoumfn hiệijjlu rấnvbmt tốngwjt.” Tiếtiqxng nókwjji trầylrqm thấnvbmp truyềotebn đlxauếtiqxn.

cmzim Hi Hi chậffmem rãbjogi thởjfkt phàotebo nhẹqpdi nhõdzjum, tâcmzim tìknrdnh căknrdng thẳjbszng cókwjj chúeqtst thảprwu lỏxiwang, thâcmzin thểhodc nhỏxiwaeotj củkziba nàotebng chìknrdm vàotebo trong ghếtiqx ngồvpvki, chạojtxm đlxauếtiqxn nhữsyqbng hoa văknrdn tinh xảprwuo, cókwjj chúeqtst lưxybiu luyếtiqxn.

May làoteb, lúeqtsc nàoteby đlxauâcmziy hắvhnsn khônvbmng hềoteb buônvbmng tay bỏxiwa mặvaibc nàotebng mộfkslt mìknrdnh đlxaui làotebm việijjlc nàoteby, chíoumf íoumft nhưxybi vậffmey, nàotebng sẽrnpe khônvbmng phảprwui đlxauơovgjn đlxaufkslc chiếtiqxn đlxaunvbmu mộfkslt mìknrdnh.

“Em… phảprwui xưxybing hônvbm vớapgai bàoteb ta nhưxybi thếtiqxotebo?” đlxauylrqu ókwjjc nàotebng rốngwji loạojtxn, khônvbmng biếtiqxt nêvpvkn ra tay nhưxybi thếtiqxotebo.


Mộfkslt chỗvlvc kháeyinc, thanh âcmzim củkziba hắvhnsn chậffmem rãbjogi truyềotebn đlxauếtiqxn: “Chung, chồvpvkng củkziba bàoteb ta họxiwa Chung, gọxiwai bàoteb ta làoteb Chung phu nhâcmzin.”

otebng nhu thuậffmen gậffmet đlxauylrqu, rồvpvki lạojtxi nghĩcayk hắvhnsn khônvbmng ởjfktvpvkn cạojtxnh nêvpvkn khônvbmng nhìknrdn đlxauưxybixnivc, nhẹqpdi nhàotebng nókwjji mộfkslt tiếtiqxng: “Vâcmzing!”

Xe chậffmem rãbjogi dừvzqung lạojtxi trưxybiapgac căknrdn nhàoteb lớapgan.

otebng nhanh chókwjjng rúeqtst tay khỏxiwai tai nghe, bởjfkti vìknrd nhìknrdn thấnvbmy mộfkslt áeyinnh mắvhnst trong trẻxiivo nhưxybing lạojtxnh lùojtxng củkziba phụzylc nữsyqb đlxauang đlxauvqtang dựprwua vàotebo cửcmzia nhàoteb, lẳjbszng lặvaibng liếtiqxc mắvhnst nhìknrdn chiếtiqxc xe, rồvpvki chậffmem rãbjogi xoay ngưxybipngdi đlxaui vàotebo, bókwjjng lưxybing tinh tếtiqxotebnvbm đlxauơovgjn.

Ngựprwuc Lâcmzim Hi Hi căknrdng thẳjbszng, đlxauãbjogkwjj ngưxybipngdi đlxaui ra mởjfkt rộfkslng cửcmzia, “Lâcmzim tiểhodcu thưxybi, mờpngdi.”

Xem ra ởjfkt đlxauâcmziy thựprwuc khônvbmng chàotebo đlxauókwjjn nàotebng.

Nhẹqpdi nhàotebng hấnvbmp mộfkslt hơovgji, nàotebng xuốngwjng xe, cùojtxng mộfkslt ngưxybipngdi đlxauàotebn ônvbmng giúeqtsp việijjlc đlxaui gầylrqn vàotebo căknrdn nhàoteb lớapgan, cáeyinnh cửcmzia phòvaibng sơovgjn màotebu trắvhnsng, tấnvbmt cảprwu đlxauotebu cho thấnvbmy chủkzib nhâcmzin làoteb ngưxybipngdi phụzylc nữsyqb thuầylrqn khiếtiqxt nhưxybing lạojtxnh lùojtxng.

“Phu nhâcmzin, Lâcmzim tiểhodcu thưxybi đlxauãbjog tớapgai.” ngưxybipngdi đlxauàotebn ônvbmng đlxaui vàotebo, cung kíoumfnh nókwjji.

Ngưxybipngdi phụzylc nữsyqb ban nãbjogy đlxauvqtang dựprwua cửcmzia giờpngd đlxauang ngồvpvki trêvpvkn sofa, đlxauylrqu lônvbmng màoteby ẩsekzn hiệijjln dấnvbmu vếtiqxt củkziba ngưxybipngdi phụzylc nữsyqb Giang Nam xinh đlxauqpdip vàoteb sắvhnsc sảprwuo, áeyinnh mắvhnst hiệijjln lêvpvkn sắvhnsc lạojtxnh, rốngwjt cụzylcc cũqpding mởjfkt miệijjlng nókwjji: “Khônvbmng biếtiqxt Lâcmzim tiểhodcu thưxybi tớapgai đlxauâcmziy, cókwjj việijjlc gìknrd sao?”

oteb ta khônvbmng mờpngdi nàotebng ngồvpvki xuốngwjng sofa.

Ávpvknh mắvhnst Lâcmzim Hi Hi chạojtxm vàotebo bứvqtac ảprwunh ngưxybipngdi đlxauàotebn ônvbmng trêvpvkn tưxybipngdng, áeyinnh mắvhnst mềotebm mạojtxi xuốngwjng mộfkslt chúeqtst, thanh âcmzim máeyint lạojtxnh nókwjji: “Tônvbmi chàotebo hỏxiwai mộfkslt chúeqtst Chung phu nhâcmzin, nhâcmzin tiệijjln cùojtxng Chung phu nhâcmzin bàotebn mộfkslt chúeqtst chuyệijjln, hy vọxiwang khônvbmng làotebm phiềotebn.”

Ngưxybipngdi phụzylc nữsyqb lắvhnsng nghe, khókwjje miệijjlng nổoumfi lêvpvkn mộfkslt nụzylcxybipngdi, đlxauônvbmi mắvhnst áeyinp chếtiqx đlxauylrqy hậffmen ýlmdn, nhưxybioteb gặvaibp phảprwui mộfkslt chuyệijjln thựprwuc buồvpvkn cưxybipngdi.

“Lâcmzim Hi Hi phảprwui khônvbmng?” Bàoteb ta mởjfkt miệijjlng, “Cáeyini loạojtxi phụzylc nữsyqb nhưxybinvbm, khônvbmng cảprwum thấnvbmy kỳqfjv quáeyini sao? Bạojtxn củkziba cônvbm bịmimf chồvpvkng tônvbmi hạojtxi chếtiqxt, hiệijjln tạojtxi cônvbm lạojtxi đlxaui chàotebo hỏxiwai hắvhnsn, hay làoteb đlxauang xem kịmimfch vui? Tônvbmi khônvbmng cầylrqn biếtiqxt ai tiếtiqxt lộfksl cho cônvbm biếtiqxt phưxybiơovgjng thứvqtac liêvpvkn lạojtxc vớapgai tônvbmi vàoteb chỗvlvcjfkt củkziba tônvbmi, chẳjbszng qua làotebcmzim tiểhodcu thưxybikwjj mộfkslt việijjlc ….” Thầylrqn sắvhnsc bàoteb ta táeyini nhợxnivt, nhìknrdn chằzylcm chằzylcm cônvbmeyini thanh thuầylrqn đlxaufkslng lòvaibng ngưxybipngdi trưxybiapgac mặvaibt, “Ởcayk đlxauâcmziy khônvbmng chàotebo đlxauókwjjn cônvbm.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.