Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 124 : Bất quá hắn chỉ đùa giỡ nàng mà thôi

    trước sau   
cpxdc nàlvrong muốedrin đehici qua bêyacin đehicójors, bàlvron tay nắmthlm cổfndl tay củppwxa nàlvrong đehiczvvat nhiêyacin xiếamnbt chặxontt.

sjzmm Hi Hi cójors thểclvm phájorst hiệbpgyn ra hắmthln đehicang giậguvnn dỗokbsi.

Thếamnb nhưunycng khôkejmng cójors biệbpgyn phájorsp, cójors mộzvvat sốedri việbpgyc, phụrmhc nữkdya phảkhqqi giảkhqqi quyếamnbt vớhtuii nhau mớhtuii tốedrit, khôkejmng cầjxecn phảkhqqi cứxxbd giằwjlcng co nhưunyc vậguvny, khôkejmng tốedrit chúcpxdt nàlvroo.

Mộzvvat cájorsnh tay nhỏzvvavhzv khájorsc củppwxa nàlvrong đehicxontt tạufiri bêyacin hôkejmng hắmthln, mãppwxi cho đehicếamnbn khi lãppwxnh khínobr nhàlvron nhạufirt trêyacin ngưunycufiri rúcpxdt đehici, ưunycu nhãppwxlvro buôkejmng tay ra, hai tay đehicúcpxdt vàlvroo túcpxdi quầjxecn, ájorsnh mắmthlt sâsjzmu xa thảkhqqn nhiêyacin nhìmtyqn chằwjlcm chằwjlcm Lily.

sjzmm Hi Hi thởawcy phàlvroo nhẹbaot nhõdmijm, bưunychtuic châsjzmn mềvhzvm mạufiri đehici đehicếamnbn trưunychtuic mặxontt Lily.

jorsch mấxonty bưunychtuic, hai côkejmjorsi bấxontt đehicirhqng đehicxxbdng đehicedrii diệbpgyn nhau, Lily chătijqm chúcpxd nhìmtyqn khuôkejmn mặxontt nàlvrong, đehicbaotp đehicếamnbn mứxxbdc khiếamnbn ngưunycufiri khájorsc khôkejmng thểclvm khôkejmng nhìmtyqn vàlvroo, côkejm ta mởawcy miệbpgyng nójorsi: “Chuyệbpgyn củppwxa côkejmlvro Vinson, Mụrmhcc Thanh Ngôkejmn đehicvhzvu đehicãppwxjorsi cho tôkejmi biếamnbt hếamnbt, tôkejmi nghe nójorsi côkejm chỉhnermtyq muốedrin Vinson giúcpxdp côkejmjorso thùclvm, cho nêyacin mớhtuii bájorsn thâsjzmn cho anh ấxonty, cójors đehicúcpxdng hay khôkejmng?”


Ngọumarn đehicèvgpgn trong đehicufiri sảkhqqnh chiếamnbu xuốedring bậguvnc thang rơtrnri trêyacin ngưunycufiri côkejmjorsi Phưunycơtrnrng Đawcyôkejmng mộzvvat tầjxecng ájorsnh sájorsng nhàlvron nhạufirt, nàlvrong nắmthlm chặxontt cổfndl tay củppwxa chínobrnh mìmtyqnh, lôkejmng mi thậguvnt dàlvroi khẽxcru rung đehiczvvang, nhẹbaot giọumarng nójorsi: “Cójors thểclvmjorsi nhưunyc vậguvny.”

Lily nhìmtyqn nàlvrong, ájorsnh mắmthlt lạufirnh đehici vàlvroi phầjxecn.

“Sởawcyirhq, hai ngưunycufiri cũwcjrng chỉhnerjors mộzvvat đehicoạufirn vợchef chồirhqng nàlvroy, hôkejmn nhâsjzmn củppwxa hai ngưunycufiri cũwcjrng chỉhnerlvro đehiciềvhzvu nựvgpgc cưunycufiri, chờufir cho đehicếamnbn khi côkejm hoàlvron thàlvronh kếamnb hoạufirch củppwxa mìmtyqnh Vinson cũwcjrng sẽxcru khôkejmng cầjxecn côkejm nữkdyaa, cójors đehicúcpxdng hay khôkejmng?

kejm ta vểclvmnh cằwjlcm lêyacin, tiếamnbp tụrmhcc hỏzvvai.

Giójors lạufirnh buổfndli đehicêyacim thổfndli qua, ájorsnh mắmthlt Lâsjzmm Hi Hi hờufir hữkdyang nójorsi: “Cójors lẽxcru.”

Lily gậguvnt đehicjxecu, “Sởawcyirhqkejm khôkejmng khájorsc gìmtyq so vớhtuii nhữkdyang ngưunycufiri phụrmhc nữkdya trưunychtuic đehicâsjzmy ởawcyyacin cạufirnh Vinson, chỉhnerlvro ham mêyaci quyềvhzvn thếamnblvro tiềvhzvn tàlvroi, côkejm sẽxcru khôkejmng thựvgpgc sựvgpg cho rằwjlcng anh ấxonty thínobrch côkejm chứxxbd?”

Sựvgpg khiêyaciu khínobrch rõdmijlvrong nhưunyc vậguvny, đehicãppwx rấxontt rõdmijlvrong.

Nhẹbaot nhàlvrong hấxontp mộzvvat hơtrnri, Lâsjzmm Hi Hi từnwmayacin lặxontng trởawcy lạufiri: “Tôkejmi khôkejmng biếamnbt, ýioxq nghĩirhq củppwxa anh ấxonty tôkejmi chưunyca bao giờufir nắmthlm bắmthlt đehicưunycchefc, tôkejmi khôkejmng rõdmijlvrong lắmthlm anh ấxonty nghĩirhq nhưunyc thếamnblvroo, chỉhnerlvro, tôkejmi cójors mụrmhcc đehicínobrch củppwxa tôkejmi, anh ấxonty biếamnbt đehicưunycchefc làlvro tốedrit rồirhqi.”

Lily cưunycufiri rộzvvayacin, ájorsnh mắmthlt vôkejmclvmng sắmthlc lạufirnh, ghévhzvjorst vàlvroo khuôkejmn mặxontt nàlvrong: “Tôkejmi đehicâsjzmy nójorsi cho côkejm biếamnbt, anh ấxonty khôkejmng thínobrch côkejm, trừnwma phi bảkhqqn thâsjzmn côkejmmtyqnh nguyệbpgyn cưunycpyyti lêyacin ngưunycufiri anh ấxonty, sẽxcrujors khảkhqqtijqng ấxonty bởawcyi vìmtyq thínobrch thúcpxdlvro đehicùclvma giỡpyytn côkejm hai ngàlvroy, đehicàlvron ôkejmng làlvro ma quỷrlmt, tấxontt cảkhqq đehicvhzvu làlvro nhưunyc vậguvny.”

Nhưunyclvro mỉhnera mai đehiczvvac ájorsc, côkejm ta nójorsi vôkejmclvmng chắmthlc chắmthln.

sjzmm Hi Hi nhìmtyqn côkejm ta vàlvroi giâsjzmy, nhàlvron nhạufirt gậguvnt đehicjxecu: “Cójorsioxq, tôkejmi sẽxcru vềvhzv nhàlvro hỏzvvai anh ấxonty mộzvvat chúcpxdt, nójorsi khôkejmng chừnwmang anh ấxonty thựvgpgc sựvgpg nghĩirhq nhưunyc vậguvny.”

kejmjorsi trưunychtuic mắmthlt khôkejmng đehicclvm ýioxq thiệbpgyt hơtrnrn, lồirhqng ngựvgpgc Lily hoảkhqqng hốedrit, nhìmtyqn ájorsnh mắmthlt thanh thuầjxecn củppwxa nàlvrong, mớhtuii biếamnbt đehicưunycchefc bấxontt quájorskejm ta đehicang nójorsi mìmtyqnh.

“Lâsjzmm, tôkejmi ghévhzvt côkejm, cho làlvrojorsc ngưunycufiri tạufirm thờufiri đehicang diễcpxdn kịwcjrch, tôkejmi vẫbpgyn ghévhzvt côkejm.” Lily khôkejmng chúcpxdt che giấxontu nójorsi.


Thếamnb nhưunycng nàlvrong chợcheft nhớhtui ra mộzvvat việbpgyc.

“Tôkejmi nhớhtui kỹxauokejm từnwmang nójorsi qua, nếamnbu nhưunycyacin cạufirnh anh ấxonty cójors xuấxontt hiệbpgyn ngưunycufiri phụrmhc nữkdya nhưunyc thếamnblvroo, côkejmwcjrng khôkejmng thèvgpgm quan tâsjzmm …” Nàlvrong nójorsi rấxontt nhẹbaot đehicếamnbn đehicâsjzmy dừnwmang lạufiri, nhớhtui lạufiri lầjxecn đehicjxecu tiêyacin nójorsi chuyệbpgyn vớhtuii Lily, nàlvrong yêyaciu thínobrch tínobrnh cájorsch củppwxa côkejmxonty, lúcpxdc đehicójors Lily đehicúcpxdng làlvro đehicãppwxjorsi nhưunyc vậguvny.

“Giờufir khôkejmng giốedring thếamnb.” Mắmthlt Lily đehiczvvayacin, “Bởawcyi vìmtyq từnwma trưunychtuic đehicếamnbn giờufiryacinh cạufirnh anh ấxonty ngoàlvroi tôkejmi ra cũwcjrng chưunyca từnwmang cójors ngưunycufiri đehicàlvron bàlvro khájorsc.”

Thanh âsjzmm cójors chúcpxdt lớhtuin, cójors thểclvm kinh đehiczvvang đehicếamnbn hai ngưunycufiri đehicàlvron ôkejmng bêyacin cạufirnh chiếamnbc xe, Lily cốedri gắmthlng hạufir thấxontp giọumarng, nhưunyc nuốedrit xuốedring ủppwxy khuấxontt củppwxa mìmtyqnh.

“Xin lỗokbsi.” Áawcynh mắmthlt Lâsjzmm Hi Hi lanh lạufirnh nhìmtyqn Lily, “Tôkejmi chỉhnerlvro mộzvvat côkejmjorsi bìmtyqnh thưunycufirng, khôkejmng cójorsjorsch nàlvroo làlvrom đehicưunycchefc nhữkdyang việbpgyc mìmtyqnh muốedrin, tôkejmi chỉhnerjors thểclvm cầjxecu ngưunycufiri khájorsc, nhưunyc thếamnb lạufiri khiếamnbn côkejm khójors chịwcjru, tôkejmi xin lỗokbsi.”

Lily lắmthlc đehicjxecu, ájorsnh mắmthlt trong veo nhưunycng lạufirnh lùclvmng nhưunyctijqng, “Xin lỗokbsi cũwcjrng khôkejmng ínobrch gìmtyq, chỉhner cầjxecn mộzvvat ngàlvroy côkejmvhzvn ởawcyyacin cạufirnh Vinson, tôkejmi vẫbpgyn chájorsn ghévhzvt côkejm, nếamnbu côkejm muốedrin cuộzvvac hôkejmn nhâsjzmn nàlvroy làlvroppwxi mãppwxi, ởawcyyacin Anh, phu nhâsjzmn sẽxcrujors thủppwx đehicoạufirn buộzvvac côkejm phảkhqqi lùclvmi bưunychtuic thỏzvvaa hiệbpgyp, côkejm khôkejmng nêyacin vọumarng tưunycawcyng khảkhqqtijqng ởawcyyacin cạufirnh anh ấxonty, nếamnbu nhưunyc phu nhâsjzmn chọumarn tôkejmi, thìmtyq chỉhnerjorskejmi mớhtuii cójors thểclvmawcyyacin cạufirnh anh ấxonty.”

kejmjorsi nàlvroy cứxxbd nhưunyc đehicang đehicumarc kinh, nàlvrong còvhzvn cójors thểclvmjorsi cájorsi gìmtyq đehicâsjzmy?

Phu nhâsjzmn bêyacin Anh, nơtrnri đehicójorsjorsch nàlvrong quájors xa, nàlvrong cũwcjrng khôkejmng muốedrin nghĩirhq tớhtuii, chỉhnerlvrotrnri nắmthlm tay, lịwcjrch sựvgpg chàlvroo tạufirm biệbpgyt, xoay ngưunycufiri hưunychtuing đehicếamnbn bêyacin cạufirnh chiếamnbc xe đehicang dừnwmang, bêyacin cạufirnh chiếamnbc xe cójors mộzvvat ngưunycufiri đehicàlvron ôkejmng mang lạufiri cho nàlvrong sựvgpg ôkejmn nhu, xin tha lỗokbsi cho nàlvrong, đehicclvmlvrong kiêyaciu ngạufiro mộzvvat lầjxecn vậguvny.

Nằwjlcm trong khuỷrlmt tay củppwxa hắmthln, nàlvrong rũwcjr bỏzvva lớhtuip ngụrmhcy trang kiêyacin cưunycufirng, khuôkejmn mặxontt nhỏzvva nhắmthln hiệbpgyn lêyacin chúcpxdt mấxontt májorst.

Cửumara xe lầjxecn nữkdyaa đehicójorsng lạufiri, trong màlvron đehicêyacim u tĩirhqnh màlvro chạufiry đehici.

***

jorsng sớhtuim, tạufiri cao ốedric Nhạufirc thịwcjr.

Cửumara ban côkejmng phòvhzvng chủppwx tịwcjrch mởawcy ra, Kiềvhzvu Nhan gõdmij cửumara, cầjxecm theo xấxontp tàlvroi liệbpgyu bưunychtuic vàlvroo.


“Ba bảkhqqn hợchefp đehicirhqng cầjxecn kýioxqyacin, lịwcjrch trìmtyqnh buổfndli chiềvhzvu cũwcjrng đehicãppwx email cho anh rồirhqi.” Trêyacin khuôkejmn mặxontt quyếamnbn rũwcjr củppwxa Kiềvhzvu Nhan hiệbpgyn lêyacin mộzvvat tia lo lắmthlng, do dựvgpg mộzvvat chúcpxdt mớhtuii nójorsi, “Thịwcjr trưunycufirng chứxxbdng khoájorsn hai ngàlvroy hôkejmm nay cójors chúcpxdt bấxontt ổfndln, hôkejmm nay lạufiri thấxontp hơtrnrn hôkejmm qua mộzvvat đehiciểclvmm.”

Nhạufirc Phong ngẩkegyng đehicjxecu nhìmtyqn côkejm, ájorsnh mắmthlt cójors vẻrors u tĩirhqnh, nhưunycng hếamnbt lầjxecn nàlvroy đehicếamnbn lầjxecn khájorsc bătijqng lãppwxnh khôkejmng gìmtyqjorsnh đehicưunycchefc.

“Vụrmhc ájorsn giếamnbt ngưunycufiri củppwxa Hi Hi đehicãppwx qua lâsjzmu nhưunyc vậguvny, em nójorsi cho tôkejmi biếamnbt, thịwcjr trưunycufirng chứxxbdng khoájorsn vìmtyq sao còvhzvn bấxontt ổfndln?’’ Nếamnbu nhưunyclvro khoảkhqqng thờufiri gian trưunychtuic, việbpgyc đehicójorslvro khôkejmng thểclvm khôkejmng thừnwmaa nhậguvnn, thịwcjr trưunycufirng chứxxbdng khoájorsn củppwxa Nhạufirc Thịwcjr khôkejmng cójors dấxontu hiệbpgyu nàlvroo quay vềvhzv vịwcjr trínobrwcjr, thếamnb nhưunycng tìmtyqnh hìmtyqnh hiệbpgyn tạufiri đehicãppwxfndln đehicwcjrnh, nguyêyacin nhâsjzmn đehiczvvat nhiêyacin rung chuyểclvmn làlvro do đehicâsjzmu?

“Chuyệbpgyn nàlvroy … Em đehici đehiciềvhzvu tra mộzvvat chúcpxdt.” Kiềvhzvu Nhan lấxonty búcpxdt ra viếamnbt lêyacin lịwcjrch trìmtyqnh trong ngàlvroy, ájorsnh mắmthlt cójors chúcpxdt névhzv trájorsnh.

“Kiềvhzvu Nhan…” Nhạufirc Phong đehiczvvat nhiêyacin kêyaciu lêyacin.

“Chuyệbpgyn gìmtyq?” Tay côkejm khẽxcru run lêyacin, suýioxqt nữkdyaa cầjxecm khôkejmng nổfndli búcpxdt.

Nhạufirc Phong cưunycufiri cưunycufiri, đehicxxbdng thẳjhulng dậguvny, tớhtuii gầjxecn côkejm, ngửumari mùclvmi vịwcjr trêyacin ngưunycufiri côkejm, “Đawcyãppwxsjzmu khôkejmng cójors ôkejmm em, cójors chúcpxdt nhớhtui em rồirhqi.”

tijqng thẳjhulng trong lòvhzvng Kiềvhzvu Nhan lúcpxdc nàlvroy mớhtuii buôkejmng xuốedring, khuôkejmn mặxontt quyếamnbn rũwcjr nổfndli lêyacin tia mịwcjr hoặxontc, “Phong… Cuốedrii tuầjxecn bốedri mẹbaot anh vềvhzvunychtuic, cójors thểclvm rấxontt lâsjzmu sẽxcru khôkejmng quay lạufiri, em muốedrin đehicếamnbn chàlvroo hỏzvvai hai bájorsc mộzvvat chúcpxdt đehicưunycchefc khôkejmng?”

Nhạufirc Phong nhìmtyqn nữkdya tửumar nhu thuậguvnn đehicang tiếamnbn vàlvroo trong lòvhzvng mìmtyqnh, nheo mắmthlt lạufiri: “Em chàlvroo hỏzvvai họumarlvrom gìmtyq?”

Tay Kiềvhzvu Nhan quấxontn lêyacin cổfndl hắmthln, tim đehicguvnp loạufirn lêyacin.

Chàlvroo hỏzvvai bốedri mẹbaot hắmthln, đehicưunycơtrnrng nhiêyacin làlvro muốedrin khẳjhulng đehicwcjrnh vớhtuii bốedri mẹbaot hắmthln, hiệbpgyn tạufiri đehicãppwx khôkejmng cójorssjzmm Hi Hi, hai ngưunycufiri cùclvmng mộzvvat chỗokbssjzmu nhưunyc vậguvny, bêyacin cạufirnh hắmthln cũwcjrng chỉhnerjors mộzvvat ngưunycufiri đehicàlvron bàlvrolvrokejm, nhưunyc vậguvny côkejmvhzvn khôkejmng cójorsunycjorsch đehicclvm trởawcy thàlvronh thiếamnbu phu nhâsjzmn củppwxa Nhạufirc thịwcjr sao?

“Em…” Côkejm đehiczvvat nhiêyacin nghẹbaotn lờufiri.

Ýwjlcunycufiri khójorse miệbpgyng càlvrong lớhtuin hơtrnrn nữkdyaa, trêyacin mặxontt Nhạufirc Phong đehicjxecy rẫbpgyy châsjzmm chọumarc, tâsjzmm tìmtyqnh vốedrin đehicãppwx bịwcjr con bájorso nhỏzvva kia khiếamnbn cho vôkejmclvmng khójors chịwcjru, hiệbpgyn tạufiri ngưunycufiri đehicàlvron bàlvrolvroy lạufiri to gan đehicếamnbn mứxxbdc nàlvroy.


… Áawcynh mắmthlt hắmthln lạufirnh lùclvmng, nắmthlm cằwjlcm côkejm.

“Tôkejmi khôkejmng thínobrch đehicàlvron bàlvro quájors tựvgpg phụrmhc, biếamnbt thâsjzmn biếamnbt phậguvnn làlvro tốedrit rồirhqi, côkejm muốedrin kếamnbt hôkejmn sao?” Nhạufirc Phong dừnwmang ởawcy mặxontt côkejm ra, khẽxcru nởawcy nụrmhcunycufiri, “Cójors cầjxecn tôkejmi sai mộzvvat ngưunycufiri đehicàlvron ôkejmng đehicếamnbn kếamnbt vớhtuii côkejm khôkejmng? Thếamnblvroo?”

Mộzvvat câsjzmu nójorsi, khiếamnbn cho khuấxontt nhụrmhcc từnwma đehicájorsy lòvhzvng Kiềvhzvu Nhan dâsjzmng lêyacin ngậguvnp đehicjxecu, đehicau lòvhzvng xévhzvjorsch tâsjzmm can côkejm, côkejm cốedrivhzvn xuốedring, run giọumarng hỏzvvai, “Ngoạufiri trừnwmasjzmm Hi Hi, anh thựvgpgc sựvgpg sẽxcru khôkejmng muốedrin kếamnbt hôkejmn vớhtuii ngưunycufiri phụrmhc nữkdya khájorsc sao?’’

“Lúcpxdc ởawcyunychtuii thâsjzmn tôkejmi đehicnwmang cójorsjorsi đehicếamnbn chuyệbpgyn nàlvroy.” Nhạufirc Phong khôkejmng hờufirn giậguvnn, xoay ngưunycufiri, trựvgpgc tiếamnbp dòvhzvvhzvt vàlvroo trong vájorsy ngắmthln củppwxa côkejm, ýioxq nghĩirhqa củppwxa ngưunycufiri đehicàlvron bàlvrolvroy đehicedrii vớhtuii hắmthln cũwcjrng chỉhnerlvrokejmng cụrmhc tiếamnbt dụrmhcc màlvro thôkejmi.

“Khôkejmng nêyacin nhắmthlc tớhtuii Lâsjzmm Hi Hi trưunychtuic mặxontt tôkejmi, tôkejmi biếamnbt hiệbpgyn tạufiri mìmtyqnh đehicang làlvrom cájorsi gìmtyq, nhữkdyang chuyệbpgyn lévhzvn lúcpxdt, cho rằwjlcng sẽxcru giấxontu diếamnbm đehicưunycchefc con mắmthlt củppwxa tôkejmi sao? Tôkejmi chưunyca nghĩirhq tớhtuii cùclvmng ngưunycufiri đehicàlvron bàlvrolvroo kếamnbt hôkejmn, nhưunycng chỉhner cầjxecn tôkejmi còvhzvn sốedring, hôkejmn nhâsjzmn củppwxa côkejm ta cũwcjrng đehicnwmang mong đehicưunycchefc hạufirnh phúcpxdc, côkejm hiểclvmu chưunyca?”

Thâsjzmn thểclvm Kiềvhzvu Nhan rấxontt thốedring khổfndl, muốedrin nójorsi gìmtyq đehicójors nhưunycng hắmthln đehicãppwx đehicâsjzmm thẳjhulng vàlvroo, cảkhqqm giájorsc khôkejm khan khiếamnbn mộzvvat cỗokbs đehicau đehichtuin dâsjzmng lêyacin.

“…” Côkejm run rẩkegyy mộzvvat chúcpxdt, nỗokbs lựvgpgc thảkhqq lỏzvvang thâsjzmn thểclvm, tiếamnbp nhậguvnn hắmthln.

“Nếamnbu nhưunyc, nếamnbu nhưunyckejm ta biếamnbn mấxontt, nếamnbu nhưunyckejm ta biếamnbn mấxontt giốedring nhưunyc Tốedring Việbpgyn Y, từnwma sau khôkejmng thểclvm gặxontp lạufiri nữkdyaa, anh cójors thểclvmvhzvn nhớhtui tớhtuii côkejm ta hay khôkejmng? Đawcyedri kịwcjrkejm ta hay khôkejmng?”

Thanh âsjzmm củppwxa Kiềvhzvu Nhan vỡpyyt vụrmhcn ngâsjzmn lêyacin, côkejm biếamnbt Nhạufirc Phong vẫbpgyn rấxontt yêyaciu vẻrors thanh thuầjxecn củppwxa Lâsjzmm Hi Hi khôkejmng thôkejmi, thậguvnm chínobr hắmthln còvhzvn đehicedri kịwcjr khínobr chấxontt kiêyacin cưunycufirng khôkejmng thểclvmlvroo đehicájorsnh gẫbpgyy củppwxa côkejm ta, trêyacin ngưunycufiri côkejmjorsi kia tảkhqqn ra khínobr chấxontt khiếamnbn hắmthln mêyaci luyếamnbn đehicếamnbn mứxxbdc muốedrin phájors hủppwxy, cho nêyacin hắmthln vẫbpgyn còvhzvn nhớhtui kỹxauo, vẫbpgyn khôkejmng chịwcjru buôkejmng tha.

nobrnh cájorsch củppwxa hắmthln thậguvnt bấxontt đehicirhqng, đehiciểclvmm nàlvroy Kiềvhzvu Nhan đehicãppwx sớhtuim biếamnbt.

kejm thấxonty khoájorsi cảkhqqm ngàlvroy càlvrong nồirhqng đehicguvnm, Nhạufirc Phong cốedri sứxxbdc hàlvronh hạufir ngưunycufiri đehicàlvron bàlvrounychtuii thâsjzmn, nghe thấxonty lờufiri củppwxa côkejm, chỉhner cảkhqqm thấxonty cảkhqq ngưunycufiri dâsjzmng lêyacin vui sưunychtuing, cúcpxdi đehicjxecu hung hătijqng nắmthlm bộzvva ngựvgpgc củppwxa côkejm ta, tạufiri thờufiri khắmthlc vui sưunychtuing mêyaci say nójorsi “Giúcpxdp tôkejmi hủppwxy diệbpgyt côkejm ta, khiếamnbn cho cuộzvvac sốedring củppwxa côkejm ta thậguvnt thốedring khổfndl, tôkejmi sẽxcru suy nghĩirhq tớhtuii việbpgyc cưunychtuii côkejm.”

Kiềvhzvu Nhan đehicãppwx khôkejmng thểclvmjorsi lờufiri đehicájorsp lạufiri, đehicau đehichtuin cùclvmng khoájorsi cảkhqqm đehicãppwxsjzmng lêyacin ngậguvnp đehicjxecu côkejm.

Chỉhnerjors thểclvm nhớhtui kỹxauo mộzvvat câsjzmu kia, ‘”Tôkejmi sẽxcru suy nghĩirhq tớhtuii việbpgyc cưunychtuii côkejm

***

Trong phòvhzvng hộzvvai nghịwcjr, đehicem tàlvroi liệbpgyu đehicxontt lêyacin májorsy chiếamnbu chiếamnbu lêyacin cho mọumari ngưunycufiri ngồirhqi xung quanh bàlvron tròvhzvn xem. “Đawcyâsjzmy làlvro danh sájorsch nhữkdyang đehicufiri cổfndl đehicôkejmng củppwxa Nhạufirc Thịwcjr, ngưunycufiri nắmthlm quyềvhzvn đehicufiri cổfndl đehicôkejmng ởawcy đehicâsjzmy làlvro Nhạufirc Cảkhqqnh San, cũwcjrng làlvrojorsc ruộzvvat củppwxa Nhạufirc Phong, tàlvroi sảkhqqn củppwxa bốedri mẹbaot Nhạufirc Phong cũwcjrng chỉhner cốedri đehicwcjrnh cójors bấxonty nhiêyaciu, màlvro giájors cổfndl phiếamnbu trêyacin thịwcjr trưunycufirng chứxxbdng khoájorsn gầjxecn đehicâsjzmy đehicãppwx biếamnbn đehiczvvang, nếamnbu nhưunyc ai cójors thểclvm nắmthlm đehicưunycchefc phầjxecn lớhtuin cổfndl phầjxecn làlvrojors thểclvm tham tiếamnbn vàlvroo thàlvronh viêyacin hộzvvai đehicirhqng quảkhqqn trịwcjr củppwxa Nhạufirc Thịwcjr, sựvgpgmtyqnh đehicếamnbn lúcpxdc đehicójors sẽxcruunycơtrnrng đehicedrii dễcpxdlvrong, bởawcyi vìmtyq tậguvnp hợchefp mọumari ngưunycufiri trong gia tộzvvac khôkejmng phảkhqqi làlvro chuyệbpgyn dễcpxdlvrong gìmtyq, thếamnb nhưunycng quájors trìmtyqnh đehicếamnbn khi Nhạufirc Thịwcjr sụrmhcp đehicfndllvrounycơtrnrng đehicedrii khójors khătijqn.”

Ngójorsn tay mảkhqqnh khảkhqqnh củppwxa nàlvrong di đehiczvvang trêyacin màlvron hìmtyqnh, khuôkejmn mặxontt nhỏzvva nhắmthln thanh thấxontu vôkejmclvmng chătijqm chúcpxd.

“Thếamnb nhưunycng tôkejmi khôkejmng cójors biệbpgyn phájorsp liêyacin hệbpgy vớhtuii Nhạufirc Thịwcjr, hơtrnrn nữkdyaa chỉhner dựvgpga vàlvroo chínobrnh tôkejmi sẽxcru khôkejmng chiếamnbm đehicưunycchefc bấxontt cứxxbd mộzvvat chúcpxdt tin tưunycawcyng nàlvroo, đehicnwmang nójorsi đehicếamnbn chuyểclvmn nhưunycchefng cổfndl phầjxecn.” nhẹbaot nhàlvrong cắmthln môkejmi dưunychtuii, Lâsjzmm Hi Hi quay đehicjxecu cầjxecu cứxxbdu sựvgpg giúcpxdp đehicpyyt củppwxa hai ngưunycufiri đehicàlvron ôkejmng, nhữkdyang gìmtyqlvrong cójors thểclvm tậguvnn lựvgpgc làlvrom, cũwcjrng chỉhnerjors nhữkdyang …. thứxxbdlvroy.

“Buổfndli chiềvhzvu mởawcy họumarp bájorso, tung tin thu mua Nhạufirc Thịwcjr ra ngoàlvroi, ngưunycufiri phụrmhc trájorsch kếamnb hoạufirch phínobra Bájorsc Viễcpxdn sẽxcrulvro em.” Ngójorsn tay thon dàlvroi củppwxa Tầjxecn Dịwcjrch Dưunycơtrnrng khẽxcru vuốedrit vuốedrit khójorse miệbpgyng, ájorsnh mắmthlt thâsjzmm thúcpxdy đehickhqqo qua khu vựvgpgc ngưunycufiri chiếamnbm 40% cổfndl phầjxecn.

“Đawcywcjra chỉhner củppwxa Nhạufirc Cảkhqqnh San sẽxcru cung cấxontp cho em, muốedrin liêyacin lạufirc lúcpxdc nàlvroo tùclvmy em sắmthlp đehicxontt.”

Nguyễcpxdn Húcpxdc ngồirhqi mộzvvat bêyacin yêyacin tĩirhqnh lắmthlng nghe, ngójorsn tay liêyacin tụrmhcc gõdmijlvron phínobrm, rõdmijlvrong thấxontu hiểclvmu nhiệbpgym vụrmhc củppwxa mìmtyqnh làlvromtyq.

sjzmm Hi Hi cảkhqq kinh, đehicedrii vớhtuii sắmthlp đehicxontt bấxontt thìmtyqnh lìmtyqnh nàlvroy cójors chúcpxdt sợchefppwxi.

Đawcyclvm cho nàlvrong phụrmhc trájorsch kếamnb hoạufirch nguy hiểclvmm vàlvro khổfndlng lồirhq nhưunyc vậguvny, đehicirhqng thờufiri truyềvhzvn thôkejmng tung tin ra ngoàlvroi, đehicâsjzmy khôkejmng phảkhqqi làlvro chuyệbpgyn nhỏzvva.

“Chúcpxdng ta phảkhqqi bắmthlt đehicjxecu từnwma vịwcjr trínobr lớhtuin nhấxontt kia sao?” Nàlvrong cắmthln môkejmi, nhỏzvva giọumarng hỏzvvai cho rõdmijlvrong.

jorsnh tay Tầjxecn Dịwcjrch Dưunycơtrnrng buôkejmng xuốedring, ưunycu nhãppwxlvrotrnri xuốedring ngưunycufiri côkejmjorsi nhỏzvva đehicang ngồirhqi trêyacin ghếamnb, ájorsnh mắmthlt thâsjzmm thúcpxdy nheo lạufiri nhìmtyqn nàlvrong, tiếamnbng nójorsi trầjxecm thấxontp cójors từnwmanobrnh: “Em cảkhqqm thấxonty thếamnblvroo?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.