Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 117 : Không thể tha thứ cho người đàn bà này

    trước sau   
Nghĩbshm nhưefgi vậyhjry nàwjpzng mộscuyt mạeisbch trởsddn vềsnehobdqng ty, nàwjpzng khôobdqng đfpcvwjpz ýdncb đfpcvếynhwn chiếynhwc Ferrari cónvrxarjcm che đfpcvrlkvxkrkn cạeisbnh quádhvpn càwjpz phêxkrk, cũvsojng khôobdqng đfpcvwjpz ýdncb đfpcvếynhwn ngưefgifjufi đfpcvàwjpzn ôobdqng ưefgiu nhãfxig từvywu trong xe bưefgijzfzc ra.

Chítamonh làwjpzwjpzng càwjpzng khôobdqng đfpcvwjpz ýdncb tớjzfzi phítamoa sau cádhvpch đfpcvónvrxtamon mưefgifjufi thưefgijzfzc, mộscuyt chiếynhwc xe hơtamoi củfihya nữnvrxnvrxarjcm che đfpcvang chạeisby vớjzfzi tốoryrc đfpcvscuy kinh hoàwjpzng, cuốoryrn theo mộscuyt trậyhjrn giónvrx, hưefgijzfzng vềsneh phítamoa nàwjpzng.

nvrxc dàwjpzi nhu thuậyhjrn bay theo làwjpzn giónvrx, dưefgijzfzi cổeisb châfxign, chiếynhwc lắuvnec xinh xắuvnen nhẹoryr nhàwjpzng lay đfpcvscuyng theo làwjpzn vádhvpy.

Tầcdfgn Dịuipjch Dưefgiơtamong vàwjpz Mụayidc Thanh Ngôobdqn từvywu trong xe đfpcvi ra, ádhvpnh mắuvnet nhìvwftn Lâfxigm Hi Hi vừvywua từvywu quádhvpn càwjpz phêxkrk đfpcvi ra, Mụayidc Thanh Ngôobdqn nheo mắuvnet nhìvwftn côobdqdhvpi Phưefgiơtamong Đjqlrôobdqng mỹsvmu lệdtyr kia, màwjpz Tầcdfgn Dịuipjch Dưefgiơtamong lạeisbi mẫuitbn cảwlmom chúgzlo ýdncb tớjzfzi chiếynhwc xe màwjpzu hồfxwrng cónvrxarjcm che từvywu phítamoa sau nàwjpzng xôobdqng tớjzfzi, chiếynhwc xe kia tốoryrc đfpcvscuy quảwlmowjpznvrx thểwjpz đfpcvem xưefgiơtamong ngưefgifjufi nghiềsnehn nádhvpt.

Sắuvnec mặvywut Tầcdfgn Dịuipjch Dưefgiơtamong tádhvpi nhợqgzst, chạeisby vộscuyi qua. Cádhvpnh tay đfpcvan thàwjpznh mộscuyt vòydhvng bảwlmoo vệdtyr, thâfxign thểwjpz cao lớjzfzn đfpcvscuyt nhiêxkrkn bay dàwjpzi ra, ngay tạeisbi lúgzloc chiếynhwc xe gầcdfgm rúgzloobdqng tớjzfzi, mộscuyt tay ôobdqm lấtamoy cảwlmo ngưefgifjufi Lâfxigm Hi Hi, mang theo xung lựxsmzc thậyhjrt lớjzfzn đfpcvem nàwjpzng kéqgzso vàwjpzo trong lòydhvng.

“Ầmcxsm” mộscuyt tiếynhwng, thâfxign thểwjpz hai ngưefgifjufi thoádhvpt khỏwtcti tầcdfgm chạeisby đfpcvxkrkn loạeisbn củfihya chiếynhwc xe cónvrxarjcm che, nằbvdrm trêxkrkn mộscuyt chiếynhwc biểwjpzn quảwlmong cádhvpo bêxkrkn cạeisbnh.


rplz phítamoa đfpcvoryri diệdtyrn bêxkrkn kia đfpcvưefgifjufng, Mụayidc Thanh Ngôobdqn mắuvnet thấtamoy tràwjpzng cảwlmonh nàwjpzy đfpcvjzfzng ngâfxigy ngưefgifjufi, trong nhádhvpy mắuvnet, sắuvnec mặvywut cũvsojng tádhvpi nhợqgzst, vộscuyi vàwjpzng bưefgijzfzc châfxign dàwjpzi chạeisby qua, nhanh châfxign chạeisby đfpcvếynhwn bêxkrkn cạeisbnh hai ngưefgifjufi vừvywua kêxkrku: “Vinson, hai ngưefgifjufi khôobdqng sao chứjzfz?”

obdqdhvpi nhỏwtct trong lòydhvng rêxkrkn lêxkrkn mộscuyt tiếynhwng, khuôobdqn mặvywut nhỏwtct nhắuvnen tràwjpzn đfpcvcdfgy sựxsmz kinh hãfxigi, chầcdfgn chừvywu hồfxwri lâfxigu mớjzfzi phádhvpt hiệdtyrn mìvwftnh bịuipj mộscuyt vòydhvng tay gắuvnet gao ôobdqm vàwjpzo lòydhvng, đfpcvqgzsi nàwjpzng phụayidc hồfxwri tinh thầcdfgn mớjzfzi nghe thấtamoy bêxkrkn tai mộscuyt tiếynhwng nónvrxi trầcdfgm thấtamop gấtamop gádhvpp: “Hi Hi!”

wjpzng ngâfxigy ngốoryrc ngẩuknyng đfpcvcdfgu, còydhvn khôobdqng biếynhwt chuyệdtyrn gìvwft xảwlmoy ra, thếynhw nhưefging nhìvwftn chiếynhwc xe cónvrxarjcm che phítamoa xa xa kia, trong nhádhvpy mắuvnet cũvsojng hiểwjpzu ra ítamot nhiềsnehu. Nàwjpzng nhớjzfzuhin đfpcvónvrxwjpz chiếynhwc xe củfihya Kiềsnehu Nhan, lúgzloc nàwjpzng rờfjufi khỏwtcti quádhvpn càwjpz phêxkrk khôobdqng đfpcvwjpz ýdncb tớjzfzi phítamoa sau, khôobdqng nghĩbshm tớjzfzi …

Kinh ngạeisbc lấtamoy tay che miệdtyrng lạeisbi, chốoryrc ládhvpt Lâfxigm Hi Hi mớjzfzi cónvrx thểwjpzeisbn đfpcvuipjnh tìvwftnh hìvwftnh hiệdtyrn tạeisbi.

“Khôobdqng sao … Tôobdqi khôobdqng sao…” thanh âfxigm củfihya nàwjpzng cónvrx chúgzlot tắuvnec nghẹoryrn, lắuvnec đfpcvcdfgu nónvrxi.

Nhưefging màwjpz sắuvnec mặvywut Tầcdfgn Dịuipjch Dưefgiơtamong lạeisbi khôobdqng đfpcvưefgiqgzsc tốoryrt nhưefgi vậyhjry, hắuvnen gắuvnet gao ôobdqm lấtamoy thâfxign thểwjpz trong lòydhvng, ádhvpnh mắuvnet thâfxigm thúgzloy chưefgia bao giờfjuf lộscuy ra sựxsmz sắuvnec béqgzsn nhưefgi vậyhjry kiểwjpzm tra thâfxign thểwjpzwjpzng, thẳpqsdng đfpcvếynhwn khi thấtamoy nàwjpzng khôobdqng cónvrx chuyệdtyrn gìvwft mớjzfzi từvywu từvywu buôobdqng lỏwtctng, làwjpzn môobdqi lạeisbnh lẽdncbo khẽdncbdhvpn xuốoryrng khuôobdqn mặvywut nhỏwtct nhắuvnen củfihya nàwjpzng, bàwjpzn tay ôobdqm lưefging nàwjpzng khẽdncb trấtamon an.

“Chếynhwt tiệdtyrt…” Mụayidc Thanh Ngôobdqn thấtamoy bọvywun họvywu khôobdqng cónvrx việdtyrc gìvwft mớjzfzi an tâfxigm chúgzlot, buôobdqng lờfjufi chửannli mộscuyt câfxigu, “Cádhvpi têxkrkn ládhvpi xe kia đfpcvxkrkn rồfxwri chắuvnec? Trựxsmzc tiếynhwp va chạeisbm, nếynhwu khôobdqng đfpcvayidng vàwjpzo ngưefgifjufi, chítamonh nónvrxvsojng sẽdncb đfpcvâfxigm vàwjpzo chưefgijzfzng ngạeisbi bêxkrkn đfpcvưefgifjufng.”

Đjqlrôobdqi mắuvnet Tầcdfgn Dịuipjch Dưefgiơtamong nổeisbi lêxkrkn mộscuyt tơtamodhvpu băqgzsng lãfxignh trầcdfgm giọvywung nónvrxi: “Côobdq ta đfpcvúgzlong làwjpz đfpcvxkrkn rồfxwri.”

nvrxi xong, đfpcvem ngưefgifjufi trong lòydhvng giao cho hắuvnen, ngónvrxn tay thon dàwjpzi nớjzfzi lỏwtctng càwjpz- vạeisbt, lạeisbnh lùdypang nónvrxi: “Trôobdqng coi côobdqtamoy giúgzlop tôobdqi, xảwlmoy ra chuyệdtyrn gìvwft sẽdncbvwftm cậyhjru hỏwtcti tộscuyi.”

Thâfxign thểwjpz cao ngấtamot củfihya hắuvnen mạeisbnh mẽdncb đfpcvi xa bọvywun họvywu, nghĩbshm lạeisbi ngưefgifjufi kêxkrku ‘Kiềsnehu Nhan’ trong buổeisbi tiệdtyrc tốoryri hôobdqm đfpcvónvrx – mộscuyt ngưefgifjufi đfpcvàwjpzn bàwjpz ăqgzsn nónvrxi lỗrlkvfxigng, hiệdtyrn tạeisbi đfpcvãfxig hậyhjrn đfpcvếynhwn mứjzfzc khôobdqng thểwjpz giếynhwt ngưefgifjufi ngay lậyhjrp tứjzfzc sao?”

Đjqlrãfxigwjpz lầcdfgn thứjzfz hai, hắuvnen khôobdqng cónvrxdncb do bỏwtct qua cho ngưefgifjufi đfpcvàwjpzn bàwjpzwjpzy.

“Vinson!” Mụayidc Thanh Ngôobdqn nhítamou màwjpzy nhìvwftn thâfxign ảwlmonh lạeisbnh lùdypang củfihya hắuvnen, hầcdfgu nhưefgi nghĩbshm ra hắuvnen đfpcvang đfpcvuipjnh đfpcvi làwjpzm cádhvpi gìvwft, cũvsojng khôobdqng biếynhwt làwjpzm cádhvpch nàwjpzo cónvrx thểwjpz ngăqgzsn cảwlmon lạeisbi, rấtamot nhiềsnehu năqgzsm rồfxwri mớjzfzi thấtamoy ngưefgifjufi cónvrx thểwjpzwjpzm cậyhjru ấtamoy tứjzfzc giậyhjrn đfpcvếynhwn mứjzfzc đfpcvscuywjpzy, càwjpzng khôobdqng thểwjpzwjpzo ngăqgzsn cảwlmon.

“Dịuipjch Dưefgiơtamong!” Lâfxigm Hi Hi cũvsojng nónvrxng vộscuyi kêxkrku lêxkrkn mộscuyt tiếynhwng, thâfxign ảwlmonh mảwlmonh khảwlmonh thoádhvpt khỏwtcti vòydhvng bảwlmoo hộscuy, giónvrx thổeisbi bay mádhvpi tónvrxc dàwjpzi củfihya nàwjpzng, cónvrx chúgzlot hỗrlkvn loạeisbn.


Tầcdfgn Dịuipjch Dưefgiơtamong nghe đfpcvưefgiqgzsc thanh âfxigm kia, nhưefging vẫuitbn lạeisbnh lùdypang nhưefgi trưefgijzfzc ngồfxwri vàwjpzo xe, chậyhjrm rãfxigi đfpcvuknyy kítamonh cửannla sổeisbxkrkn, khởsddni đfpcvscuyng xe.

Chiếynhwc Ferrari màwjpzu đfpcven chậyhjrm rãfxigi khởsddni đfpcvscuyng, nhanh chónvrxng nhậyhjrp vàwjpzo đfpcvwjpzn xe, hưefgijzfzng phítamoa chiếynhwc xe kia cấtamop tốoryrc đfpcvuổeisbi theo.

Kiềsnehu Nhan ýdncb thứjzfzc đfpcvưefgiqgzsc cónvrx ngưefgifjufi đfpcvuổeisbi theo.

Sắuvnec mặvywut củfihya côobdq ta tádhvpi nhợqgzst vàwjpzng nhưefgi nghệdtyr, lòydhvng bàwjpzn tay mồfxwrobdqi đfpcvsnehu toádhvpt ra ưefgijzfzt đfpcvuitbm.

Vừvywua mớjzfzi lúgzloc nãfxigy nàwjpzng khôobdqng phảwlmoi cốoryr ýdncb, thậyhjrt sựxsmzobdq khôobdqng phảwlmoi làwjpz cốoryr ýdncb chỉnvrxwjpz do hậyhjrn quádhvp mấtamot khôobdqn, côobdq muốoryrn Lâfxigm Hi Hi biếynhwn mấtamot. Nhưefgi vậyhjry sẽdncb khôobdqng bịuipj uy hiếynhwp, khôobdqng phảwlmoi phảwlmon bộscuyi, Nhạeisbc Phong cũvsojng khôobdqng đfpcvem thâfxign phậyhjrn tìvwftnh nhâfxign hèarjcn mọvywun cấtamop cho côobdq. Tấtamot cảwlmo nhưefgi vậyhjry đfpcvsnehu do Lâfxigm Hi Hi tạeisbo ra, chítamonh làwjpzobdq ta.

Cho nêxkrkn mớjzfzi khôobdqng tỉnvrxnh tádhvpo … Côobdq thậyhjrt sựxsmzwjpz khôobdqng tỉnvrxnh tádhvpo rồfxwri! Côobdq khôobdqng muốoryrn giếynhwt ngưefgifjufi, khôobdqng muốoryrn.

Cấtamop tốoryrc quẹoryro sang hưefgijzfzng khádhvpc, quẹoryro mộscuyt lầcdfgn nữnvrxa, nưefgijzfzc mắuvnet Kiềsnehu Nhan tuôobdqn càwjpzng nhiềsnehu, côobdq nhìvwftn kítamonh chiếynhwu hậyhjru khôobdqng vộscuyi vàwjpzng khôobdqng đfpcvưefgiqgzsc, chiếynhwc Ferrari càwjpzng lúgzloc càwjpzng ádhvpp sádhvpt, tim đfpcvyhjrp nhưefgi muốoryrn nhảwlmoy ra khỏwtcti lồfxwrng ngựxsmzc. Côobdq nhìvwftn thấtamoy ngưefgifjufi ládhvpi xe làwjpz Tầcdfgn Dịuipjch Dưefgiơtamong, mớjzfzi lầcdfgn đfpcvcdfgu tiêxkrkn gặvywup mặvywut, côobdq đfpcvãfxig nhậyhjrn ra ngưefgifjufi đfpcvàwjpzn ôobdqng nàwjpzy vôobdqdypang đfpcvádhvpng sợqgzs, thếynhw nhưefging khôobdqng nghĩbshm tớjzfzi sẽdncb gặvywup phảwlmoi trưefgifjufng hợqgzsp nàwjpzy.

Đjqlrvywung đfpcvuổeisbi theo tôobdqi… Tôobdqi van anh, đfpcvvywung đfpcvuổeisbi theo tôobdqi.

Toàwjpzn bộscuy tinh thầcdfgn Kiềsnehu Nhan đfpcvsnehu bịuipj dọvywua đfpcvếynhwn, chỉnvrx biếynhwt làwjpz phảwlmoi chạeisby trốoryrn, khôobdqng thìvwft thựxsmzc sựxsmz chếynhwt làwjpzdhvpi chắuvnec. Tay ládhvpi loạeisbn lêxkrkn, đfpcvem toàwjpzn bộscuyefgijzfzc mắuvnet biếynhwn mấtamot, di đfpcvscuyng rung lêxkrkn cũvsojng cốoryrvwftnh bỏwtct qua màwjpz tiếynhwp tụayidc ládhvpi xe.

Trêxkrkn đfpcvưefgifjufng, mộscuyt chiếynhwc xe màwjpzu hồfxwrng cónvrxarjcm che chạeisby phítamoa trưefgijzfzc, phítamoa sau mộscuyt chiếynhwc xe màwjpzu đfpcven cónvrxarjcm che đfpcvuổeisbi sádhvpt phítamoa sau.

“Xoạeisbt!” mộscuyt tiếynhwng, tốoryrc đfpcvscuy xe đfpcvsnehu tớjzfzi mứjzfzc kinh khủfihyng.

Kiềsnehu Nhan khôobdqng biếynhwt mìvwftnh đfpcvang ởsddntamoi nàwjpzo, côobdq khôobdqng nhậyhjrn ra phong cảwlmonh xung quanh, hìvwftnh nhưefgiwjpzdypang ngoạeisbi ôobdq, hoặvywuc làwjpz mộscuyt nơtamoi nàwjpzo khádhvpc, phítamoa sau cónvrx mộscuyt chiếynhwc xe vẫuitbn kiêxkrkn trìvwft đfpcvuổeisbi theo, ngàwjpzy càwjpzng đfpcvếynhwn gầcdfgn, gónvrxc nghiêxkrkng chỉnvrx lớjzfzn hơtamon mộscuyt chúgzlot, đfpcvâfxigm thẳpqsdng thìvwftobdq chếynhwt chắuvnec.

Xe từvywu từvywuqgzsng tốoryrc, hai chiếynhwc xe dầcdfgn dầcdfgn tiếynhwp cậyhjrn, khi chiếynhwc xe đfpcven cónvrxarjcm che kia tiếynhwn lêxkrkn trưefgijzfzc chiềsnehu dàwjpzi vừvywua đfpcvưefgiqgzsc nửannla xe thìvwft xoay ngang xe lạeisbi.


Trong xe, khuôobdqn mặvywut lãfxignh khốoryrc củfihya Tầcdfgn Dịuipjch Dưefgiơtamong tảwlmon ra mộscuyt tia hủfihyy diệdtyrt.

Cảwlmo ngưefgifjufi Kiềsnehu Nhan run rẩuknyy, buôobdqng lỏwtctng tay ládhvpi, chỉnvrx cảwlmom thấtamoy xe bịuipj đfpcvâfxigm sầcdfgm mộscuyt cádhvpi, “Kéqgzst” mộscuyt tiếynhwng, xe củfihya côobdq bịuipj đfpcvuknyy ra khỏwtcti mặvywut đfpcvưefgifjufng, săqgzsm lốoryrp xe trưefgiqgzst dàwjpzi trêxkrkn mặvywut đfpcvưefgifjufng béqgzsn nhọvywun, cuốoryri cùdypang tốoryrc đfpcvscuy xe cónvrx giảwlmom bớjzfzt, đfpcvcdfgu xe đfpcvâfxigm vàwjpzo vàwjpz bịuipj chặvywun bởsddni mộscuyt câfxigy cổeisb thụayid.

Trong chiếynhwc Ferrari màwjpzu đfpcven, mộscuyt ngưefgifjufi khẽdncb nhếynhwch miệdtyrng, tốoryrc dộscuy từvywu từvywu chậyhjrm lạeisbi.

Tầcdfgn Dịuipjch Dưefgiơtamong mởsddn cửannla xe, lạeisbnh lùdypang bưefgijzfzc xuốoryrng.

dhvpnh cửannla chiếynhwc xe màwjpzu hồfxwrng cónvrxarjcm che dítamonh đfpcvcdfgy mádhvpu mởsddn ra, Kiềsnehu Nhan bịuipj mảwlmonh thủfihyy tinh vỡfagq cắuvnet bịuipj thưefgiơtamong, đfpcvcdfgy ngưefgifjufi dítamonh mảwlmonh thủfihyy tinh vỡfagq từvywu trêxkrkn ghếynhwdhvpi đfpcvi ra ngoàwjpzi, chậyhjrt vậyhjrt ngãfxig xuốoryrng đfpcvtamot.

“ …” Cảwlmo ngưefgifjufi côobdq đfpcvau nhứjzfzc, ýdncb thứjzfzc đfpcvưefgiqgzsc khôobdqng cónvrx nhiềsnehu ngưefgifjufi, trong nhádhvpy mắuvnet nứjzfzc nởsddn, kinh hoảwlmong tớjzfzi cựxsmzc đfpcviểwjpzm, “Đjqlrùdypang giếynhwt tôobdqi … Khôobdqng phảwlmoi tôobdqi cốoryr ýdncb. Đjqlrvywung giếynhwt tôobdqi, đfpcvvywung giếynhwt tôobdqi.”

Tầcdfgn dịuipjch Dưefgiơtamong từvywu từvywu đfpcvi tớjzfzi, thâfxign thểwjpz cao ngấtamot ngồfxwri xổeisbm xuốoryrng, ngónvrxn tay thon dàwjpzi chốoryrng lêxkrkn mặvywut đfpcvtamot, hờfjuf hữnvrxng nhìvwftn chăqgzsm chúgzlowjpzo ngưefgifjufi đfpcvàwjpzn bàwjpz trêxkrkn mặvywut đfpcvtamot.

obdq cuộscuyn mìvwftnh co quắuvnet, trêxkrkn châfxign cónvrx vếynhwt mádhvpu đfpcvang rỉnvrx ra, cảwlmo ngưefgifjufi đfpcvsnehu thảwlmom hạeisbi.

“Đjqlrau sao?” Làwjpzn môobdqi trắuvneng bạeisbc củfihya hắuvnen lạeisbnh lùdypang phun ra ba chữnvrx.

“Đjqlrau… Rấtamot đfpcvau … Van xin anh tha cho tôobdqi, van cầcdfgu anh.” Kiềsnehu Nhan khónvrxc khôobdqng thàwjpznh tiếynhwng, trêxkrkn mặvywut nưefgijzfzc mắuvnet cùdypang mádhvpu ngâfxign dàwjpzi nhìvwftn ngưefgifjufi đfpcvàwjpzn ôobdqng trưefgijzfzc mắuvnet.

“Tôobdqi xin thềsneh khôobdqng bao giờfjufdhvpm làwjpzm nhưefgi vậyhjry nữnvrxa, van xin anh tha cho tôobdqi.”

Ábpcdnh mắuvnet Tầcdfgn Dịuipjch Dưefgiơtamong lạeisbnh lùdypang đfpcvwlmoo qua khuôobdqn mặvywut côobdq, xádhvpc đfpcvuipjnh côobdq ta khôobdqng chếynhwt đfpcvưefgiqgzsc, chậyhjrm rãfxigi đfpcvjzfzng thẳpqsdng dậyhjry, từvywu trêxkrkn cao nhìvwftn xuốoryrng nónvrxi: “Đjqlrau thìvwft nhớjzfzbshm, nếynhwu cónvrx lầcdfgn thứjzfz ba, ngay cảwlmotamo hộscuyi cầcdfgu xin tôobdqi cũvsojng khôobdqng cho côobdq.”

nvrxi xong, hắuvnen lạeisbnh lùdypang rờfjufi đfpcvi, cảwlmo ngưefgifjufi hắuvnen hưefgijzfzng chiếynhwc Ferari đfpcvi tớjzfzi.


Kiềsnehu Nhan nứjzfzc nởsddn lạeisbi càwjpzng co rúgzlom lạeisbi, lúgzloc xádhvpc đfpcvuipjnh đfpcvưefgiqgzsc hắuvnen đfpcvãfxig bỏwtct đfpcvi, xe từvywu từvywu khởsddni đfpcvscuyng rờfjufi đfpcvi trong nhádhvpy mắuvnet, cảwlmo ngưefgifjufi co quắuvnep thàwjpznh mộscuyt khốoryri, têxkrkfxigm liệdtyrt phếynhw, khónvrxc théqgzst lêxkrkn, hậyhjrn quádhvpwjpzm mấtamot lýdncb trítamo, nhưefging lạeisbi phảwlmoi trảwlmo giádhvp đfpcvuvnet. Đjqlrau quádhvp… Cảwlmo ngưefgifjufi côobdq đfpcvsnehu đfpcvau quádhvp! Côobdq muốoryrn chếynhwt!

Trong chiếynhwc xe rờfjufi đfpcvi, Tầcdfgn Dịuipjch Dưefgiơtamong hờfjuf hữnvrxng cầcdfgm lấtamoy đfpcviệdtyrn thoạeisbi di đfpcvscuyng.

“Vùdypang ngoạeisbi ôobdq, hưefgijzfzng mưefgifjufi giờfjuf, cónvrx mộscuyt vụayid tai nạeisbn xe, mờfjufi ghéqgzs qua xem mộscuyt ládhvpt.” Hắuvnen nónvrxi xong liềsnehn cúgzlop mádhvpy, đfpcvem di đfpcvscuyng néqgzsm sang bêxkrkn cạeisbnh.

Đjqlrêxkrkm, càwjpzng sâfxigu.

fxigm Hi Hi đfpcvjzfzng do dựxsmz hồfxwri lâfxigu trưefgijzfzc cửannla phòydhvng Tầcdfgn Dịuipjch Dưefgiơtamong nhưefging vẫuitbn chưefgia gõuhin cửannla.

Cổeisb tay mảwlmonh khảwlmonh giơtamoxkrkn, nàwjpzng cắuvnen môobdqi, lạeisbi nhẹoryr nhàwjpzng buôobdqng ra. Làwjpz do hắuvnen khôobdqng muốoryrn nhìvwftn thấtamoy nàwjpzng sao? Cho nêxkrkn từvywugzloc trởsddn vềsneh đfpcvếynhwn giờfjuf ngay cảwlmo đfpcviệdtyrn thoạeisbi cũvsojng khôobdqng gọvywui mộscuyt lầcdfgn.

“Hi Hi’ Mộscuyt tiếynhwng nónvrxi từvywu phítamoa bêxkrkn cạeisbnh vang lêxkrkn…

fxigm Hi Hi nghiêxkrkng mặvywut, thấtamoy thâfxign ảwlmonh Nguyễarjcn Húgzloc xuấtamot hiệdtyrn cónvrxvwft đfpcvónvrxtamoi khádhvpc, Âyhhiu phụayidc trêxkrkn ngưefgifjufi hắuvnen còydhvn chưefgia thay, cónvrx chúgzlot nghi hoặvywuc nhìvwftn nàwjpzng, “Em làwjpzm sao vậyhjry? Mấtamoy hôobdqm nay tôobdqi sang HongKong côobdqng tádhvpc, bậyhjrn quádhvpxkrkn khôobdqng liêxkrkn lạeisbc vớjzfzi em, em đfpcvang đfpcvqgzsi Dịuipjch Dưefgiơtamong àwjpz?”

“Tôobdqi…” Lâfxigm Hi Hi cũvsojng khôobdqng biếynhwt nónvrxi nhưefgi thếynhwwjpzo cho phảwlmoi, “Tôobdqi khôobdqng biếynhwt anh ấtamoy đfpcvãfxig trởsddn vềsneh hay chưefgia.”

Đjqlrang nónvrxi, thang mádhvpy đfpcvcdfgu hàwjpznh lang “Đjqlrinh” mộscuyt tiếynhwng mởsddn ra, thâfxign ảwlmonh tuấtamon lãfxigng củfihya mộscuyt ngưefgifjufi xuấtamot hiệdtyrn trưefgijzfzc mặvywut bọvywun họvywu.

Thứjzfzwjpz Tầcdfgn Dịuipjch Dưefgiơtamong chúgzlo ýdncb tớjzfzi đfpcvcdfgu tiêxkrkn làwjpz thâfxign ảwlmonh côobdqdhvpi nhỏwtct vớjzfzi vẻwosi mặvywut khẩuknyn trưefgiơtamong đfpcvang đfpcvjzfzng chờfjuf trưefgijzfzc cửannla phòydhvng hắuvnen, tiệdtyrn đfpcvàwjpz mớjzfzi tớjzfzi ngưefgifjufi đfpcvjzfzng bêxkrkn cạeisbnh nàwjpzng – Nguyễarjcn Húgzloc, thoádhvpng nhìvwftn qua ádhvpnh mắuvnet nàwjpzng, cónvrxuhin sựxsmz vui mùdypang cùdypang hoang mang, tiệdtyrn đfpcvàwjpz biếynhwn thàwjpznh nỗrlkvi lo lắuvneng.

Xem ra nàwjpzng vôobdqdypang chăqgzsm chúgzlo, đfpcviềsnehu nàwjpzy khiếynhwn cho biểwjpzu cảwlmom nguyêxkrkn bảwlmon lạeisbnh thấtamou xưefgiơtamong củfihya hắuvnen nhu hòydhva đfpcvi khôobdqng ítamot.

“Đjqlrãfxig vềsneh àwjpz?” Ábpcdnh mắuvnet Tầcdfgn Dịuipjch Dưefgiơtamong nhìvwftn Lâfxigm Hi Hi cùdypang Nguyễarjcn Húgzloc nónvrxi.

“Đjqlrúgzlong, nhữnvrxng chuyệdtyrn cầcdfgn đfpcvoryri phónvrx vớjzfzi phítamoa HongKong bêxkrkn kia, mai mìvwftnh sẽdncbwjpzm.” Nguyễarjcn Húgzloc cũvsojng xoay ngưefgifjufi đfpcvoryri diệdtyrn hắuvnen, cùdypang hắuvnen bádhvpo cádhvpo.

Tầcdfgn Dịuipjch Dưefgiơtamong gậyhjrt đfpcvcdfgu, ádhvpnh mắuvnet vẫuitbn khôobdqng nhìvwftn nàwjpzng mộscuyt cádhvpi.

“Đjqlrqgzsi lâfxigu chưefgia?” Tay hắuvnen bao trùdypam lưefging nàwjpzng, ôobdqn nhu đfpcvem nàwjpzng tiếynhwn vàwjpzo lòydhvng, thấtamop giọvywung hỏwtcti.

fxigm tìvwftnh căqgzsng thẳpqsdng củfihya Lâfxigm Hi Hi rốoryrt cụayidc buôobdqng lỏwtctng mộscuyt chúgzlot, nhấtamot làwjpz khi cảwlmom nhậyhjrn đfpcvưefgiqgzsc nhiệdtyrt đfpcvscuy từvywuwjpzn tay vàwjpztamoi thởsddntamom ádhvpp củfihya hắuvnen, càwjpzng dễarjc chịuipju hơtamon mộscuyt chúgzlot, rấtamot thàwjpznh thậyhjrt nhẹoryr nhàwjpzng lắuvnec đfpcvcdfgu: “Đjqlrãfxig quêxkrkn, khôobdqng nhớjzfzuhin đfpcvãfxig đfpcvqgzsi bao lâfxigu rồfxwri.”

Trong đfpcvôobdqi mắuvnet Tầcdfgn Dịuipjch Dưefgiơtamong cónvrx chúgzlot ôobdqn nhu, trong ngựxsmzc dâfxigng lêxkrkn mộscuyt tia ấtamom ádhvpp.

Vuốoryrt tónvrxc nàwjpzng, hắuvnen mónvrxc chìvwfta khónvrxa mởsddn cửannla, nghiêxkrkng mặvywut nhìvwftn Nguyễarjcn Húgzloc hỏwtcti: “Cậyhjru còydhvn cónvrx chuyệdtyrn gìvwft khôobdqng? Nếynhwu cónvrx, ngàwjpzy mai đfpcvếynhwn côobdqng ty bàwjpzn lạeisbi.”

Từvywu đfpcvcdfgu tớjzfzi giờfjuf Nguyễarjcn Húgzloc mộscuyt mựxsmzc sữnvrxng sờfjuf, nhìvwftn khôobdqng hiểwjpzu nổeisbi hai ngưefgifjufi kia đfpcvang làwjpzm gìvwft. Hắuvnen hìvwftnh nhưefgivsojng chỉnvrx mớjzfzi dờfjufi đfpcvi mấtamoy ngàwjpzy.

Mốoryri quan hệdtyr củfihya bọvywun họvywu sao lạeisbi cónvrx thểwjpz chuyểwjpzn biếynhwn lớjzfzn nhưefgi vậyhjry? Hắuvnen mẫuitbn cảwlmom nhậyhjrn ra Lâfxigm Hi Hi khôobdqng còydhvn gọvywui Tầcdfgn Dịuipjch Dưefgiơtamong làwjpz ‘‘Tầcdfgn tiêxkrkn sinh” nữnvrxa, màwjpz cửannl chỉnvrx thâfxign mậyhjrt củfihya hai ngưefgifjufi cũvsojng tựxsmz nhiêxkrkn hơtamon rấtamot nhiềsnehu, chítamo ítamot làwjpz vẻwosi thâfxigm tìvwftnh ôobdqn nhu trong mắuvnet cậyhjru ấtamoy, đfpcviềsnehu màwjpz hắuvnen chưefgia bao giờfjuf nhìvwftn thấtamoy.

“A…” Nguyễarjcn Húgzloc hoàwjpzn hồfxwrn, ádhvpnh mắuvnet thảwlmon nhiêxkrkn đfpcvwlmoo qua hai ngưefgifjufi, duy trìvwft vẻwosi ưefgiu nhãfxigvwftnh tĩbshmnh nónvrxi: “Khôobdqng cónvrx việdtyrc gìvwft.” Cứjzfz nhưefgi vậyhjry nhìvwftn hai ngưefgifjufi bọvywun họvywu đfpcvi vàwjpzo phòydhvng, thâfxign mậyhjrt tựxsmza nhưefgi ngưefgifjufi yêxkrku củfihya nhau.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.