Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 117 : Không thể tha thứ cho người đàn bà này

    trước sau   
Nghĩhucb nhưrnft vậolegy nàfuwbng mộhezxt mạkegych trởbqaj vềjgjlrnftng ty, nàfuwbng khôrnftng đivaahezx ýqkxc đivaaếwupzn chiếwupzc Ferrari cóbchwlsemm che đivaajgjlncxvn cạkegynh quápojtn càfuwb phêncxv, cũsepcng khôrnftng đivaahezx ýqkxc đivaaếwupzn ngưrnftbstmi đivaaàfuwbn ôrnftng ưrnftu nhãnmqk từivaa trong xe bưrnftolegc ra.

Chíkegynh làfuwbfuwbng càfuwbng khôrnftng đivaahezx ýqkxc tớolegi phíkegya sau cápojtch đivaaóbchwbijxn mưrnftbstmi thưrnftolegc, mộhezxt chiếwupzc xe hơbijxi củbchwa nữixoxbchwlsemm che đivaaang chạkegyy vớolegi tốdfzic đivaahezx kinh hoàfuwbng, cuốdfzin theo mộhezxt trậolegn gióbchw, hưrnftolegng vềjgjl phíkegya nàfuwbng.

bchwc dàfuwbi nhu thuậolegn bay theo làfuwbn gióbchw, dưrnftolegi cổohbu châmanzn, chiếwupzc lắwjjbc xinh xắwjjbn nhẹledq nhàfuwbng lay đivaahezxng theo làfuwbn vápojty.

Tầqifsn Dịmtijch Dưrnftơbijxng vàfuwb Mụpymoc Thanh Ngôrnftn từivaa trong xe đivaai ra, ápojtnh mắwjjbt nhìwnlzn Lâmanzm Hi Hi vừivaaa từivaa quápojtn càfuwb phêncxv đivaai ra, Mụpymoc Thanh Ngôrnftn nheo mắwjjbt nhìwnlzn côrnftpojti Phưrnftơbijxng Đqjmhôrnftng mỹoleg lệixox kia, màfuwb Tầqifsn Dịmtijch Dưrnftơbijxng lạkegyi mẫlsemn cảrqlkm chúipyq ýqkxc tớolegi chiếwupzc xe màfuwbu hồrqlkng cóbchwlsemm che từivaa phíkegya sau nàfuwbng xôrnftng tớolegi, chiếwupzc xe kia tốdfzic đivaahezx quảrqlkfuwbbchw thểhezx đivaaem xưrnftơbijxng ngưrnftbstmi nghiềjgjln nápojtt.

Sắwjjbc mặubxdt Tầqifsn Dịmtijch Dưrnftơbijxng tápojti nhợxeyyt, chạkegyy vộhezxi qua. Cápojtnh tay đivaaan thàfuwbnh mộhezxt vòkygpng bảrqlko vệixox, thâmanzn thểhezx cao lớolegn đivaahezxt nhiêncxvn bay dàfuwbi ra, ngay tạkegyi lúipyqc chiếwupzc xe gầqifsm rúipyqrnftng tớolegi, mộhezxt tay ôrnftm lấledqy cảrqlk ngưrnftbstmi Lâmanzm Hi Hi, mang theo xung lựdsyic thậolegt lớolegn đivaaem nàfuwbng képymoo vàfuwbo trong lòkygpng.

“Ầpymom” mộhezxt tiếwupzng, thâmanzn thểhezx hai ngưrnftbstmi thoápojtt khỏfoyqi tầqifsm chạkegyy đivaancxvn loạkegyn củbchwa chiếwupzc xe cóbchwlsemm che, nằayymm trêncxvn mộhezxt chiếwupzc biểhezxn quảrqlkng cápojto bêncxvn cạkegynh.


pvmn phíkegya đivaadfzii diệixoxn bêncxvn kia đivaaưrnftbstmng, Mụpymoc Thanh Ngôrnftn mắwjjbt thấledqy tràfuwbng cảrqlknh nàfuwby đivaaohbung ngâmanzy ngưrnftbstmi, trong nhápojty mắwjjbt, sắwjjbc mặubxdt cũsepcng tápojti nhợxeyyt, vộhezxi vàfuwbng bưrnftolegc châmanzn dàfuwbi chạkegyy qua, nhanh châmanzn chạkegyy đivaaếwupzn bêncxvn cạkegynh hai ngưrnftbstmi vừivaaa kêncxvu: “Vinson, hai ngưrnftbstmi khôrnftng sao chứohbu?”

rnftpojti nhỏfoyq trong lòkygpng rêncxvn lêncxvn mộhezxt tiếwupzng, khuôrnftn mặubxdt nhỏfoyq nhắwjjbn tràfuwbn đivaaqifsy sựdsyi kinh hãnmqki, chầqifsn chừivaa hồrqlki lâmanzu mớolegi phápojtt hiệixoxn mìwnlznh bịmtij mộhezxt vòkygpng tay gắwjjbt gao ôrnftm vàfuwbo lòkygpng, đivaaxeyyi nàfuwbng phụpymoc hồrqlki tinh thầqifsn mớolegi nghe thấledqy bêncxvn tai mộhezxt tiếwupzng nóbchwi trầqifsm thấledqp gấledqp gápojtp: “Hi Hi!”

fuwbng ngâmanzy ngốdfzic ngẩjgjlng đivaaqifsu, còkygpn khôrnftng biếwupzt chuyệixoxn gìwnlz xảrqlky ra, thếwupz nhưrnftng nhìwnlzn chiếwupzc xe cóbchwlsemm che phíkegya xa xa kia, trong nhápojty mắwjjbt cũsepcng hiểhezxu ra íkegyt nhiềjgjlu. Nàfuwbng nhớolegkxny đivaaóbchwfuwb chiếwupzc xe củbchwa Kiềjgjlu Nhan, lúipyqc nàfuwbng rờbstmi khỏfoyqi quápojtn càfuwb phêncxv khôrnftng đivaahezx ýqkxc tớolegi phíkegya sau, khôrnftng nghĩhucb tớolegi …

Kinh ngạkegyc lấledqy tay che miệixoxng lạkegyi, chốdfzic lápojtt Lâmanzm Hi Hi mớolegi cóbchw thểhezxohbun đivaamtijnh tìwnlznh hìwnlznh hiệixoxn tạkegyi.

“Khôrnftng sao … Tôrnfti khôrnftng sao…” thanh âmanzm củbchwa nàfuwbng cóbchw chúipyqt tắwjjbc nghẹledqn, lắwjjbc đivaaqifsu nóbchwi.

Nhưrnftng màfuwb sắwjjbc mặubxdt Tầqifsn Dịmtijch Dưrnftơbijxng lạkegyi khôrnftng đivaaưrnftxeyyc tốdfzit nhưrnft vậolegy, hắwjjbn gắwjjbt gao ôrnftm lấledqy thâmanzn thểhezx trong lòkygpng, ápojtnh mắwjjbt thâmanzm thúipyqy chưrnfta bao giờbstm lộhezx ra sựdsyi sắwjjbc bépymon nhưrnft vậolegy kiểhezxm tra thâmanzn thểhezxfuwbng, thẳyjgbng đivaaếwupzn khi thấledqy nàfuwbng khôrnftng cóbchw chuyệixoxn gìwnlz mớolegi từivaa từivaa buôrnftng lỏfoyqng, làfuwbn môrnfti lạkegynh lẽayymo khẽayympojtn xuốdfzing khuôrnftn mặubxdt nhỏfoyq nhắwjjbn củbchwa nàfuwbng, bàfuwbn tay ôrnftm lưrnftng nàfuwbng khẽayym trấledqn an.

“Chếwupzt tiệixoxt…” Mụpymoc Thanh Ngôrnftn thấledqy bọtvpsn họtvps khôrnftng cóbchw việixoxc gìwnlz mớolegi an tâmanzm chúipyqt, buôrnftng lờbstmi chửvppti mộhezxt câmanzu, “Cápojti têncxvn lápojti xe kia đivaancxvn rồrqlki chắwjjbc? Trựdsyic tiếwupzp va chạkegym, nếwupzu khôrnftng đivaapymong vàfuwbo ngưrnftbstmi, chíkegynh nóbchwsepcng sẽayym đivaaâmanzm vàfuwbo chưrnftolegng ngạkegyi bêncxvn đivaaưrnftbstmng.”

Đqjmhôrnfti mắwjjbt Tầqifsn Dịmtijch Dưrnftơbijxng nổohbui lêncxvn mộhezxt tơbijxpojtu băfopfng lãnmqknh trầqifsm giọtvpsng nóbchwi: “Côrnft ta đivaaúipyqng làfuwb đivaancxvn rồrqlki.”

bchwi xong, đivaaem ngưrnftbstmi trong lòkygpng giao cho hắwjjbn, ngóbchwn tay thon dàfuwbi nớolegi lỏfoyqng càfuwb- vạkegyt, lạkegynh lùohbung nóbchwi: “Trôrnftng coi côrnftledqy giúipyqp tôrnfti, xảrqlky ra chuyệixoxn gìwnlz sẽayymwnlzm cậolegu hỏfoyqi tộhezxi.”

Thâmanzn thểhezx cao ngấledqt củbchwa hắwjjbn mạkegynh mẽayym đivaai xa bọtvpsn họtvps, nghĩhucb lạkegyi ngưrnftbstmi kêncxvu ‘Kiềjgjlu Nhan’ trong buổohbui tiệixoxc tốdfzii hôrnftm đivaaóbchw – mộhezxt ngưrnftbstmi đivaaàfuwbn bàfuwb ăfopfn nóbchwi lỗjgjlnmqkng, hiệixoxn tạkegyi đivaaãnmqk hậolegn đivaaếwupzn mứohbuc khôrnftng thểhezx giếwupzt ngưrnftbstmi ngay lậolegp tứohbuc sao?”

Đqjmhãnmqkfuwb lầqifsn thứohbu hai, hắwjjbn khôrnftng cóbchwqkxc do bỏfoyq qua cho ngưrnftbstmi đivaaàfuwbn bàfuwbfuwby.

“Vinson!” Mụpymoc Thanh Ngôrnftn nhíkegyu màfuwby nhìwnlzn thâmanzn ảrqlknh lạkegynh lùohbung củbchwa hắwjjbn, hầqifsu nhưrnft nghĩhucb ra hắwjjbn đivaaang đivaamtijnh đivaai làfuwbm cápojti gìwnlz, cũsepcng khôrnftng biếwupzt làfuwbm cápojtch nàfuwbo cóbchw thểhezx ngăfopfn cảrqlkn lạkegyi, rấledqt nhiềjgjlu năfopfm rồrqlki mớolegi thấledqy ngưrnftbstmi cóbchw thểhezxfuwbm cậolegu ấledqy tứohbuc giậolegn đivaaếwupzn mứohbuc đivaahezxfuwby, càfuwbng khôrnftng thểhezxfuwbo ngăfopfn cảrqlkn.

“Dịmtijch Dưrnftơbijxng!” Lâmanzm Hi Hi cũsepcng nóbchwng vộhezxi kêncxvu lêncxvn mộhezxt tiếwupzng, thâmanzn ảrqlknh mảrqlknh khảrqlknh thoápojtt khỏfoyqi vòkygpng bảrqlko hộhezx, gióbchw thổohbui bay mápojti tóbchwc dàfuwbi củbchwa nàfuwbng, cóbchw chúipyqt hỗjgjln loạkegyn.


Tầqifsn Dịmtijch Dưrnftơbijxng nghe đivaaưrnftxeyyc thanh âmanzm kia, nhưrnftng vẫlsemn lạkegynh lùohbung nhưrnft trưrnftolegc ngồrqlki vàfuwbo xe, chậolegm rãnmqki đivaajgjly kíkegynh cửvppta sổohbuncxvn, khởbqaji đivaahezxng xe.

Chiếwupzc Ferrari màfuwbu đivaaen chậolegm rãnmqki khởbqaji đivaahezxng, nhanh chóbchwng nhậolegp vàfuwbo đivaafuwbn xe, hưrnftolegng phíkegya chiếwupzc xe kia cấledqp tốdfzic đivaauổohbui theo.

Kiềjgjlu Nhan ýqkxc thứohbuc đivaaưrnftxeyyc cóbchw ngưrnftbstmi đivaauổohbui theo.

Sắwjjbc mặubxdt củbchwa côrnft ta tápojti nhợxeyyt vàfuwbng nhưrnft nghệixox, lòkygpng bàfuwbn tay mồrqlkrnfti đivaajgjlu toápojtt ra ưrnftolegt đivaalsemm.

Vừivaaa mớolegi lúipyqc nãnmqky nàfuwbng khôrnftng phảrqlki cốdfzi ýqkxc, thậolegt sựdsyirnft khôrnftng phảrqlki làfuwb cốdfzi ýqkxc chỉwjjbfuwb do hậolegn quápojt mấledqt khôrnftn, côrnft muốdfzin Lâmanzm Hi Hi biếwupzn mấledqt. Nhưrnft vậolegy sẽayym khôrnftng bịmtij uy hiếwupzp, khôrnftng phảrqlki phảrqlkn bộhezxi, Nhạkegyc Phong cũsepcng khôrnftng đivaaem thâmanzn phậolegn tìwnlznh nhâmanzn hèlsemn mọtvpsn cấledqp cho côrnft. Tấledqt cảrqlk nhưrnft vậolegy đivaajgjlu do Lâmanzm Hi Hi tạkegyo ra, chíkegynh làfuwbrnft ta.

Cho nêncxvn mớolegi khôrnftng tỉwjjbnh tápojto … Côrnft thậolegt sựdsyifuwb khôrnftng tỉwjjbnh tápojto rồrqlki! Côrnft khôrnftng muốdfzin giếwupzt ngưrnftbstmi, khôrnftng muốdfzin.

Cấledqp tốdfzic quẹledqo sang hưrnftolegng khápojtc, quẹledqo mộhezxt lầqifsn nữixoxa, nưrnftolegc mắwjjbt Kiềjgjlu Nhan tuôrnftn càfuwbng nhiềjgjlu, côrnft nhìwnlzn kíkegynh chiếwupzu hậolegu khôrnftng vộhezxi vàfuwbng khôrnftng đivaaưrnftxeyyc, chiếwupzc Ferrari càfuwbng lúipyqc càfuwbng ápojtp sápojtt, tim đivaaolegp nhưrnft muốdfzin nhảrqlky ra khỏfoyqi lồrqlkng ngựdsyic. Côrnft nhìwnlzn thấledqy ngưrnftbstmi lápojti xe làfuwb Tầqifsn Dịmtijch Dưrnftơbijxng, mớolegi lầqifsn đivaaqifsu tiêncxvn gặubxdp mặubxdt, côrnft đivaaãnmqk nhậolegn ra ngưrnftbstmi đivaaàfuwbn ôrnftng nàfuwby vôrnftohbung đivaaápojtng sợxeyy, thếwupz nhưrnftng khôrnftng nghĩhucb tớolegi sẽayym gặubxdp phảrqlki trưrnftbstmng hợxeyyp nàfuwby.

Đqjmhivaang đivaauổohbui theo tôrnfti… Tôrnfti van anh, đivaaivaang đivaauổohbui theo tôrnfti.

Toàfuwbn bộhezx tinh thầqifsn Kiềjgjlu Nhan đivaajgjlu bịmtij dọtvpsa đivaaếwupzn, chỉwjjb biếwupzt làfuwb phảrqlki chạkegyy trốdfzin, khôrnftng thìwnlz thựdsyic sựdsyi chếwupzt làfuwbpojti chắwjjbc. Tay lápojti loạkegyn lêncxvn, đivaaem toàfuwbn bộhezxrnftolegc mắwjjbt biếwupzn mấledqt, di đivaahezxng rung lêncxvn cũsepcng cốdfziwnlznh bỏfoyq qua màfuwb tiếwupzp tụpymoc lápojti xe.

Trêncxvn đivaaưrnftbstmng, mộhezxt chiếwupzc xe màfuwbu hồrqlkng cóbchwlsemm che chạkegyy phíkegya trưrnftolegc, phíkegya sau mộhezxt chiếwupzc xe màfuwbu đivaaen cóbchwlsemm che đivaauổohbui sápojtt phíkegya sau.

“Xoạkegyt!” mộhezxt tiếwupzng, tốdfzic đivaahezx xe đivaajgjlu tớolegi mứohbuc kinh khủbchwng.

Kiềjgjlu Nhan khôrnftng biếwupzt mìwnlznh đivaaang ởbqajbijxi nàfuwbo, côrnft khôrnftng nhậolegn ra phong cảrqlknh xung quanh, hìwnlznh nhưrnftfuwbohbung ngoạkegyi ôrnft, hoặubxdc làfuwb mộhezxt nơbijxi nàfuwbo khápojtc, phíkegya sau cóbchw mộhezxt chiếwupzc xe vẫlsemn kiêncxvn trìwnlz đivaauổohbui theo, ngàfuwby càfuwbng đivaaếwupzn gầqifsn, góbchwc nghiêncxvng chỉwjjb lớolegn hơbijxn mộhezxt chúipyqt, đivaaâmanzm thẳyjgbng thìwnlzrnft chếwupzt chắwjjbc.

Xe từivaa từivaafopfng tốdfzic, hai chiếwupzc xe dầqifsn dầqifsn tiếwupzp cậolegn, khi chiếwupzc xe đivaaen cóbchwlsemm che kia tiếwupzn lêncxvn trưrnftolegc chiềjgjlu dàfuwbi vừivaaa đivaaưrnftxeyyc nửvppta xe thìwnlz xoay ngang xe lạkegyi.


Trong xe, khuôrnftn mặubxdt lãnmqknh khốdfzic củbchwa Tầqifsn Dịmtijch Dưrnftơbijxng tảrqlkn ra mộhezxt tia hủbchwy diệixoxt.

Cảrqlk ngưrnftbstmi Kiềjgjlu Nhan run rẩjgjly, buôrnftng lỏfoyqng tay lápojti, chỉwjjb cảrqlkm thấledqy xe bịmtij đivaaâmanzm sầqifsm mộhezxt cápojti, “Képymot” mộhezxt tiếwupzng, xe củbchwa côrnft bịmtij đivaajgjly ra khỏfoyqi mặubxdt đivaaưrnftbstmng, săfopfm lốdfzip xe trưrnftxeyyt dàfuwbi trêncxvn mặubxdt đivaaưrnftbstmng bépymon nhọtvpsn, cuốdfzii cùohbung tốdfzic đivaahezx xe cóbchw giảrqlkm bớolegt, đivaaqifsu xe đivaaâmanzm vàfuwbo vàfuwb bịmtij chặubxdn bởbqaji mộhezxt câmanzy cổohbu thụpymo.

Trong chiếwupzc Ferrari màfuwbu đivaaen, mộhezxt ngưrnftbstmi khẽayym nhếwupzch miệixoxng, tốdfzic dộhezx từivaa từivaa chậolegm lạkegyi.

Tầqifsn Dịmtijch Dưrnftơbijxng mởbqaj cửvppta xe, lạkegynh lùohbung bưrnftolegc xuốdfzing.

pojtnh cửvppta chiếwupzc xe màfuwbu hồrqlkng cóbchwlsemm che díkegynh đivaaqifsy mápojtu mởbqaj ra, Kiềjgjlu Nhan bịmtij mảrqlknh thủbchwy tinh vỡacxv cắwjjbt bịmtij thưrnftơbijxng, đivaaqifsy ngưrnftbstmi díkegynh mảrqlknh thủbchwy tinh vỡacxv từivaa trêncxvn ghếwupzpojti đivaai ra ngoàfuwbi, chậolegt vậolegt ngãnmqk xuốdfzing đivaaledqt.

“ …” Cảrqlk ngưrnftbstmi côrnft đivaaau nhứohbuc, ýqkxc thứohbuc đivaaưrnftxeyyc khôrnftng cóbchw nhiềjgjlu ngưrnftbstmi, trong nhápojty mắwjjbt nứohbuc nởbqaj, kinh hoảrqlkng tớolegi cựdsyic đivaaiểhezxm, “Đqjmhùohbung giếwupzt tôrnfti … Khôrnftng phảrqlki tôrnfti cốdfzi ýqkxc. Đqjmhivaang giếwupzt tôrnfti, đivaaivaang giếwupzt tôrnfti.”

Tầqifsn dịmtijch Dưrnftơbijxng từivaa từivaa đivaai tớolegi, thâmanzn thểhezx cao ngấledqt ngồrqlki xổohbum xuốdfzing, ngóbchwn tay thon dàfuwbi chốdfzing lêncxvn mặubxdt đivaaledqt, hờbstm hữixoxng nhìwnlzn chăfopfm chúipyqfuwbo ngưrnftbstmi đivaaàfuwbn bàfuwb trêncxvn mặubxdt đivaaledqt.

rnft cuộhezxn mìwnlznh co quắwjjbt, trêncxvn châmanzn cóbchw vếwupzt mápojtu đivaaang rỉwjjb ra, cảrqlk ngưrnftbstmi đivaajgjlu thảrqlkm hạkegyi.

“Đqjmhau sao?” Làfuwbn môrnfti trắwjjbng bạkegyc củbchwa hắwjjbn lạkegynh lùohbung phun ra ba chữixox.

“Đqjmhau… Rấledqt đivaaau … Van xin anh tha cho tôrnfti, van cầqifsu anh.” Kiềjgjlu Nhan khóbchwc khôrnftng thàfuwbnh tiếwupzng, trêncxvn mặubxdt nưrnftolegc mắwjjbt cùohbung mápojtu ngâmanzn dàfuwbi nhìwnlzn ngưrnftbstmi đivaaàfuwbn ôrnftng trưrnftolegc mắwjjbt.

“Tôrnfti xin thềjgjl khôrnftng bao giờbstmpojtm làfuwbm nhưrnft vậolegy nữixoxa, van xin anh tha cho tôrnfti.”

Áixoxnh mắwjjbt Tầqifsn Dịmtijch Dưrnftơbijxng lạkegynh lùohbung đivaarqlko qua khuôrnftn mặubxdt côrnft, xápojtc đivaamtijnh côrnft ta khôrnftng chếwupzt đivaaưrnftxeyyc, chậolegm rãnmqki đivaaohbung thẳyjgbng dậolegy, từivaa trêncxvn cao nhìwnlzn xuốdfzing nóbchwi: “Đqjmhau thìwnlz nhớoleghucb, nếwupzu cóbchw lầqifsn thứohbu ba, ngay cảrqlkbijx hộhezxi cầqifsu xin tôrnfti cũsepcng khôrnftng cho côrnft.”

bchwi xong, hắwjjbn lạkegynh lùohbung rờbstmi đivaai, cảrqlk ngưrnftbstmi hắwjjbn hưrnftolegng chiếwupzc Ferari đivaai tớolegi.


Kiềjgjlu Nhan nứohbuc nởbqaj lạkegyi càfuwbng co rúipyqm lạkegyi, lúipyqc xápojtc đivaamtijnh đivaaưrnftxeyyc hắwjjbn đivaaãnmqk bỏfoyq đivaai, xe từivaa từivaa khởbqaji đivaahezxng rờbstmi đivaai trong nhápojty mắwjjbt, cảrqlk ngưrnftbstmi co quắwjjbp thàfuwbnh mộhezxt khốdfzii, têncxvmanzm liệixoxt phếwupz, khóbchwc thépymot lêncxvn, hậolegn quápojtfuwbm mấledqt lýqkxc tríkegy, nhưrnftng lạkegyi phảrqlki trảrqlk giápojt đivaawjjbt. Đqjmhau quápojt… Cảrqlk ngưrnftbstmi côrnft đivaajgjlu đivaaau quápojt! Côrnft muốdfzin chếwupzt!

Trong chiếwupzc xe rờbstmi đivaai, Tầqifsn Dịmtijch Dưrnftơbijxng hờbstm hữixoxng cầqifsm lấledqy đivaaiệixoxn thoạkegyi di đivaahezxng.

“Vùohbung ngoạkegyi ôrnft, hưrnftolegng mưrnftbstmi giờbstm, cóbchw mộhezxt vụpymo tai nạkegyn xe, mờbstmi ghépymo qua xem mộhezxt lápojtt.” Hắwjjbn nóbchwi xong liềjgjln cúipyqp mápojty, đivaaem di đivaahezxng népymom sang bêncxvn cạkegynh.

Đqjmhêncxvm, càfuwbng sâmanzu.

manzm Hi Hi đivaaohbung do dựdsyi hồrqlki lâmanzu trưrnftolegc cửvppta phòkygpng Tầqifsn Dịmtijch Dưrnftơbijxng nhưrnftng vẫlsemn chưrnfta gõkxny cửvppta.

Cổohbu tay mảrqlknh khảrqlknh giơbijxncxvn, nàfuwbng cắwjjbn môrnfti, lạkegyi nhẹledq nhàfuwbng buôrnftng ra. Làfuwb do hắwjjbn khôrnftng muốdfzin nhìwnlzn thấledqy nàfuwbng sao? Cho nêncxvn từivaaipyqc trởbqaj vềjgjl đivaaếwupzn giờbstm ngay cảrqlk đivaaiệixoxn thoạkegyi cũsepcng khôrnftng gọtvpsi mộhezxt lầqifsn.

“Hi Hi’ Mộhezxt tiếwupzng nóbchwi từivaa phíkegya bêncxvn cạkegynh vang lêncxvn…

manzm Hi Hi nghiêncxvng mặubxdt, thấledqy thâmanzn ảrqlknh Nguyễemaen Húipyqc xuấledqt hiệixoxn cóbchwwnlz đivaaóbchwbijxi khápojtc, Âjbmtu phụpymoc trêncxvn ngưrnftbstmi hắwjjbn còkygpn chưrnfta thay, cóbchw chúipyqt nghi hoặubxdc nhìwnlzn nàfuwbng, “Em làfuwbm sao vậolegy? Mấledqy hôrnftm nay tôrnfti sang HongKong côrnftng tápojtc, bậolegn quápojtncxvn khôrnftng liêncxvn lạkegyc vớolegi em, em đivaaang đivaaxeyyi Dịmtijch Dưrnftơbijxng àfuwb?”

“Tôrnfti…” Lâmanzm Hi Hi cũsepcng khôrnftng biếwupzt nóbchwi nhưrnft thếwupzfuwbo cho phảrqlki, “Tôrnfti khôrnftng biếwupzt anh ấledqy đivaaãnmqk trởbqaj vềjgjl hay chưrnfta.”

Đqjmhang nóbchwi, thang mápojty đivaaqifsu hàfuwbnh lang “Đqjmhinh” mộhezxt tiếwupzng mởbqaj ra, thâmanzn ảrqlknh tuấledqn lãnmqkng củbchwa mộhezxt ngưrnftbstmi xuấledqt hiệixoxn trưrnftolegc mặubxdt bọtvpsn họtvps.

Thứohbufuwb Tầqifsn Dịmtijch Dưrnftơbijxng chúipyq ýqkxc tớolegi đivaaqifsu tiêncxvn làfuwb thâmanzn ảrqlknh côrnftpojti nhỏfoyq vớolegi vẻlmbh mặubxdt khẩjgjln trưrnftơbijxng đivaaang đivaaohbung chờbstm trưrnftolegc cửvppta phòkygpng hắwjjbn, tiệixoxn đivaaàfuwb mớolegi tớolegi ngưrnftbstmi đivaaohbung bêncxvn cạkegynh nàfuwbng – Nguyễemaen Húipyqc, thoápojtng nhìwnlzn qua ápojtnh mắwjjbt nàfuwbng, cóbchwkxny sựdsyi vui mùohbung cùohbung hoang mang, tiệixoxn đivaaàfuwb biếwupzn thàfuwbnh nỗjgjli lo lắwjjbng.

Xem ra nàfuwbng vôrnftohbung chăfopfm chúipyq, đivaaiềjgjlu nàfuwby khiếwupzn cho biểhezxu cảrqlkm nguyêncxvn bảrqlkn lạkegynh thấledqu xưrnftơbijxng củbchwa hắwjjbn nhu hòkygpa đivaai khôrnftng íkegyt.

“Đqjmhãnmqk vềjgjl àfuwb?” Áixoxnh mắwjjbt Tầqifsn Dịmtijch Dưrnftơbijxng nhìwnlzn Lâmanzm Hi Hi cùohbung Nguyễemaen Húipyqc nóbchwi.

“Đqjmhúipyqng, nhữixoxng chuyệixoxn cầqifsn đivaadfzii phóbchw vớolegi phíkegya HongKong bêncxvn kia, mai mìwnlznh sẽayymfuwbm.” Nguyễemaen Húipyqc cũsepcng xoay ngưrnftbstmi đivaadfzii diệixoxn hắwjjbn, cùohbung hắwjjbn bápojto cápojto.

Tầqifsn Dịmtijch Dưrnftơbijxng gậolegt đivaaqifsu, ápojtnh mắwjjbt vẫlsemn khôrnftng nhìwnlzn nàfuwbng mộhezxt cápojti.

“Đqjmhxeyyi lâmanzu chưrnfta?” Tay hắwjjbn bao trùohbum lưrnftng nàfuwbng, ôrnftn nhu đivaaem nàfuwbng tiếwupzn vàfuwbo lòkygpng, thấledqp giọtvpsng hỏfoyqi.

manzm tìwnlznh căfopfng thẳyjgbng củbchwa Lâmanzm Hi Hi rốdfzit cụpymoc buôrnftng lỏfoyqng mộhezxt chúipyqt, nhấledqt làfuwb khi cảrqlkm nhậolegn đivaaưrnftxeyyc nhiệixoxt đivaahezx từivaafuwbn tay vàfuwbbijxi thởbqajledqm ápojtp củbchwa hắwjjbn, càfuwbng dễemae chịmtiju hơbijxn mộhezxt chúipyqt, rấledqt thàfuwbnh thậolegt nhẹledq nhàfuwbng lắwjjbc đivaaqifsu: “Đqjmhãnmqk quêncxvn, khôrnftng nhớolegkxny đivaaãnmqk đivaaxeyyi bao lâmanzu rồrqlki.”

Trong đivaaôrnfti mắwjjbt Tầqifsn Dịmtijch Dưrnftơbijxng cóbchw chúipyqt ôrnftn nhu, trong ngựdsyic dâmanzng lêncxvn mộhezxt tia ấledqm ápojtp.

Vuốdfzit tóbchwc nàfuwbng, hắwjjbn móbchwc chìwnlza khóbchwa mởbqaj cửvppta, nghiêncxvng mặubxdt nhìwnlzn Nguyễemaen Húipyqc hỏfoyqi: “Cậolegu còkygpn cóbchw chuyệixoxn gìwnlz khôrnftng? Nếwupzu cóbchw, ngàfuwby mai đivaaếwupzn côrnftng ty bàfuwbn lạkegyi.”

Từivaa đivaaqifsu tớolegi giờbstm Nguyễemaen Húipyqc mộhezxt mựdsyic sữixoxng sờbstm, nhìwnlzn khôrnftng hiểhezxu nổohbui hai ngưrnftbstmi kia đivaaang làfuwbm gìwnlz. Hắwjjbn hìwnlznh nhưrnftsepcng chỉwjjb mớolegi dờbstmi đivaai mấledqy ngàfuwby.

Mốdfzii quan hệixox củbchwa bọtvpsn họtvps sao lạkegyi cóbchw thểhezx chuyểhezxn biếwupzn lớolegn nhưrnft vậolegy? Hắwjjbn mẫlsemn cảrqlkm nhậolegn ra Lâmanzm Hi Hi khôrnftng còkygpn gọtvpsi Tầqifsn Dịmtijch Dưrnftơbijxng làfuwb ‘‘Tầqifsn tiêncxvn sinh” nữixoxa, màfuwb cửvppt chỉwjjb thâmanzn mậolegt củbchwa hai ngưrnftbstmi cũsepcng tựdsyi nhiêncxvn hơbijxn rấledqt nhiềjgjlu, chíkegy íkegyt làfuwb vẻlmbh thâmanzm tìwnlznh ôrnftn nhu trong mắwjjbt cậolegu ấledqy, đivaaiềjgjlu màfuwb hắwjjbn chưrnfta bao giờbstm nhìwnlzn thấledqy.

“A…” Nguyễemaen Húipyqc hoàfuwbn hồrqlkn, ápojtnh mắwjjbt thảrqlkn nhiêncxvn đivaarqlko qua hai ngưrnftbstmi, duy trìwnlz vẻlmbh ưrnftu nhãnmqkwnlznh tĩhucbnh nóbchwi: “Khôrnftng cóbchw việixoxc gìwnlz.” Cứohbu nhưrnft vậolegy nhìwnlzn hai ngưrnftbstmi bọtvpsn họtvps đivaai vàfuwbo phòkygpng, thâmanzn mậolegt tựdsyia nhưrnft ngưrnftbstmi yêncxvu củbchwa nhau.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.