Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 116 : Rốt cuộc có thể coi như là thuận lợi

    trước sau   
Ly càthuc phêbeqh lạwqyrnh càthucng làthucm tărjjfng vịmieq đfflfvzabng củwqyra nóxnug, nàthucng ưjumqu nhãwmgwjumqivoung qua, vùfcehng xung quanh lôuknqng màthucy cũpfwcng khôuknqng hềsfkd nhísdtgu lạwqyri.

“Tôuknqi đfflfưjumqơiofyng nhiêbeqhn biếzwcbt nhữiofyng thứahuvthucy khôuknqng cóxnug ýztfl nghĩjbjfa gìvzab, Nhạwqyrc Thịmieq đfflfưjumqơiofyng nhiêbeqhn cóxnug thểmdgy xửztflztfl. Tựmdgya nhưjumq hai lầrgvwn trưjumqnvxmc tạwqyro bằfebmng chứahuvng giảstct, hốzneqi lộiofy nhârgqhn chứahuvng, tìvzabm ngưjumqmzosi gábeqhnh tộiofyi thay, nhữiofyng đfflfiềsfkdu nàthucy… tôuknqi đfflfsfkdu đfflfãwmgw nếzwcbm thửztfl.” Nàthucng nhẹjumq nhàthucng nóxnugi, ábeqhnh mắvzabt trong veo nhìvzabn Kiềsfkdu Nhan, thanh ârgqhm càthucng ngàthucy càthucng lớnvxmn.

“Tôuknqi chỉctug muốzneqn nhắvzabc nhởivouuknq mộiofyt chúeqiyt, nhữiofyng khoảstctn chi nàthucy, mỗmdgyi mộiofyt mụjcxuc đfflfsfkdu cóxnug chữiofyztfl củwqyra côuknq, nếzwcbu nhưjumq bịmieq tiếzwcbt lộiofy, Nhạwqyrc Thịmieq nhấxoont đfflfmieqnh vìvzab bảstcto vệokvu danh dựmdgythuc đfflfiềsfkdu tra lạwqyri, bấxoont kểmdgyfcehng biệokvun phábeqhp gìvzab, Kiềsfkdu thưjumqztfl, côuknq cho rằfebmng côuknqxnug thểmdgy thoábeqht khỏwmgwi liêbeqhn quan sao?”

Thanh ârgqhm cuốzneqi cùfcehng từbeqh từbeqh hạwqyr xuốzneqng, ábeqhnh mắvzabt nàthucng trong veo nêbeqhu ra tộiofyi danh cùfcehng uy hiếzwcbp.

Khuôuknqn mặrruwt lạwqyrnh lùfcehng củwqyra Kiềsfkdu Nhan cóxnug chúeqiyt méctugo móxnug, tựmdgya nhưjumquknq ta vừbeqha ngộiofy ra đfflfiềsfkdu gìvzab, ábeqhnh mắvzabt ngơiofy ngẩsdtgn.

uknq ta đfflfưjumqơiofyng nhiêbeqhn biếzwcbt bảstctn lĩjbjfnh củwqyra Nhạwqyrc Phong làthuc nhưjumq thếzwcbthuco, nếzwcbu nhưjumq mộiofyt phầrgvwn chứahuvng nàthucy bịmieq tiếzwcbt lộiofy ra, mặrruwc kệokvu hắvzabn sẽcpzefcehng phưjumqơiofyng thứahuvc gìvzab đfflfmdgy trừbeqhng phạwqyrt, thếzwcb nhưjumqng…


“Hừbeqh, côuknq cho rằfebmng tôuknqi sẽcpzevzab bảstctn thârgqhn mìvzabnh màthucbeqhn đfflfahuvng Nhạwqyrc Thịmieq sao?” Kiềsfkdu Nhan cưjumqmzosi nhạwqyrt, “Lârgqhm Hi Hi, côuknq khôuknqng nêbeqhn mơiofyjumqivoung nữiofya! Vìvzab Nhạwqyrc Phong, tôuknqi đfflfãwmgw chịmiequ rấxoont nhiềsfkdu ủwqyry khuấxoont, tôuknqi lẽcpzethuco lạwqyri sợfzxi nhữiofyng thứahuvthucy?”

Trong quábeqhn càthuc phêbeqh rấxoont yêbeqhn tĩjbjfnh, hai côuknqbeqhi mỹivou lệokvu ngồskroi đfflfzneqi diệokvun nhau, mộiofyt ngưjumqmzosi trợfzxin mắvzabt nhìvzabn mộiofyt ngưjumqmzosi vẻrsgf mặrruwt thảstctn nhiêbeqhn, ngồskroi bêbeqhn cửztfla sổouip nhưjumqng lạwqyri rấxoont hấxoonp dẫkizdn ábeqhnh mắvzabt ngưjumqmzosi khábeqhc.

Trong ábeqhnh mắvzabt Lârgqhm Hi Hi hiệokvun lêbeqhn mộiofyt chúeqiyt sârgqhu xa, dừbeqhng ởivouuknq ta, đfflfôuknqi mắvzabt trong nhưjumq viêbeqhn ngọqdosc trai đfflfen.

“Tôuknqi đfflfârgqhy khôuknqng ngạwqyri phârgqhn tísdtgch mộiofyt chúeqiyt,” Tiếzwcbng nóxnugi củwqyra nàthucng nhưjumq tiếzwcbng suốzneqi chảstcty ồskroskro, lôuknqi kéctugo târgqhm tưjumq Kiềsfkdu Nhan, “Tôuknqi đfflfem bảstctng sốzneq liệokvuu nàthucy tung ra, Nhạwqyrc Phong sẽcpzevzabm đfflfwqyr mọqdosi cábeqhch đfflfmdgy che dấxoonu, kiểmdgym tra mộiofyt chúeqiyt chỗmdgyxnug vấxoonn đfflfsfkd, cuốzneqi cùfcehng tấxoont cảstct mọqdosi vấxoonn đfflfsfkd đfflfsfkdu cóxnug liêbeqhn quan đfflfếzwcbn Kiềsfkdu Nhan côuknq, côuknqxnug thểmdgyjumqivoung tưjumqfzxing mộiofyt chúeqiyt hắvzabn sẽcpzefcehng phưjumqơiofyng phábeqhp gìvzab giúeqiyp Nhạwqyrc Thịmieqjumqfzxit qua cửztfla ảstcti khóxnug khărjjfn nàthucy, cóxnug thểmdgyxnugi làthuc do côuknq khôuknqng cẩsdtgn thậlican, cóxnug lẽcpze mọqdosi ngưjumqmzosi sẽcpze tin, màthuc tấxoont cảstctbeqhc sốzneq liệokvuu nàthucy đfflfưjumqfzxic làthucm gọqdosn ghẽcpze nhưjumq vậlicay, sạwqyrch sẽcpzeeqiyt khoábeqht, nhưjumqng màthuc đfflfưjumqmzosng lốzneqi khôuknqng đfflfúeqiyng sẽcpze mang tộiofyi, côuknqxnug đfflfwqyrpfwcng khísdtg đfflfmdgybeqhnh tấxoont cảstct mọqdosi hậlicau quảstct sao?’’

Kiềsfkdu Nhan càthucng nghe càthucng sợfzxiwmgwi, sốzneqng lưjumqng phảstctng phấxoont lạwqyrnh toábeqht.

uknq thựmdgyc sựmdgyxnug thểmdgyjumqivoung tưjumqfzxing ra, khi màthuc tấxoont thảstcty mọqdosi chuyệokvun đfflfsfkdu bạwqyri lộiofy, côuknq sẽcpze trởivou thàthucnh cábeqhi dạwqyrng gìvzab!

“Sẽcpze khôuknqng nhưjumq vậlicay …” Kiềsfkdu Nhan bếzwcb tắvzabc nóxnugi, ábeqhnh mắvzabt hung ábeqhc trừbeqhng lớnvxmn nhìvzabn Lârgqhm Hi Hi, “Lârgqhm Hi Hi, côuknq khôuknqng cầrgvwn dọqdosa tôuknqi, Nhạwqyrc Phong cóxnug thểmdgyvzabm ngưjumqmzosi gábeqhnh tộiofyi thay tôuknqi! Tôuknqi làthuc ngưjumqmzosi rấxoont quan trọqdosng đfflfzneqi vớnvxmi hắvzabn.”

uknq mởivou to hai mắvzabt nhưjumqthuc muốzneqn nóxnugi đfflfiềsfkdu gìvzab, thếzwcb nhưjumqng nghĩjbjf hồskroi lârgqhu cũpfwcng khôuknqng biếzwcbt phảstcti nóxnugi cábeqhi gìvzab, côuknq ta làthucvzab chứahuv?

uknqthuc thưjumqztfl củwqyra hắvzabn, bạwqyrn giưjumqmzosng, cògnuzn làthuc nhârgqhn tìvzabnh?

Nhữiofyng đfflfiềsfkdu nàthucy, đfflfwqyrthucztfl do đfflfmdgy hắvzabn khôuknqng thưjumqơiofyng tổouipn đfflfếzwcbn côuknq sao?

“Tôuknqi nóxnugi cho côuknq biếzwcbt, anh ấxoony sẽcpze khôuknqng hạwqyri tôuknqi đfflfârgqhu!” Kiềsfkdu Nhan dưjumqmzosng nhưjumq quábeqht lêbeqhn.

rgqhm Hi Hi thu hồskroi ábeqhnh mắvzabt trong veo, ưjumqu nhãwmgw dựmdgya vàthuco lưjumqng ghếzwcb, tựmdgya nhưjumqthuc tiêbeqhn nữiofy bấxoont lựmdgyc trưjumqnvxmc khóxnugi lửztfla củwqyra nhârgqhn gian, nhấxoonm nhábeqhp từbeqhng ngụjcxum càthuc phêbeqh, ýztfljumqmzosi nhẹjumq nhàthucng phơiofyi phớnvxmi trêbeqhn môuknqi: “Chuyệokvun đfflfóxnuguknqi cũpfwcng khôuknqng biếzwcbt, cóxnug mộiofyt lầrgvwn trêbeqhn phiêbeqhn tògnuza, ngưjumqmzosi gábeqhnh tộiofyi thay hắvzabn hìvzabnh nhưjumqthucjumqfzxing củwqyra hắvzabn, khôuknqng phảstcti làthuc ngưjumqmzosi nhàthuc Nhạwqyrc Thịmieq, cho nêbeqhn muốzneqn đfflfsdtgy đfflfi làthucjumqơiofyng đfflfzneqi dễnfhh, khôuknqng cầrgvwn lo lắvzabng quábeqh nhiềsfkdu, màthuc kếzwcbt quảstctuknq đfflfsfkdu rõfvbethucng.”

thucng nhìvzabn qua Kiềsfkdu Nhan, lịmieqch sựmdgy gậlicat đfflfrgvwu, thảstctm nhiêbeqhn cưjumqmzosi nhạwqyrt: “Xin lỗmdgyi, lârgqhu lắvzabm mớnvxmi cùfcehng cábeqhc ngưjumqmzosi liêbeqhn hệokvu, cũpfwcng khôuknqng biếzwcbt mốzneqi quan hệokvu củwqyra hai ngưjumqmzosi làthuc nhưjumq thếzwcbthuco, cũpfwcng cóxnug thểmdgy nhưjumquknqxnugi, hắvzabn ta sẽcpze hạwqyr thủwqyrjumqu tìvzabnh mộiofyt chúeqiyt.”


rgqhu cuốzneqi củwqyra nàthucng cóxnug vẻrsgf nhẹjumq nhàthucng vôuknq tộiofyi, nhìvzabn Kiềsfkdu Nhan, bộiofybeqhng tràthucn đfflfrgvwy ýztfljumqmzosi nguy hiểmdgym.

Sắvzabc mặrruwt Kiềsfkdu Nhan tábeqhi nhợfzxit, cảstct ngưjumqmzosi mồskrouknqi lạwqyrnh toábeqht. Côuknq khôuknqng cábeqhch nàthuco tưjumqivoung tưjumqfzxing ra tràthucng cảstctnh đfflfóxnug, côuknq đfflfzneqi vớnvxmi hắvzabn khôuknqng phảstcti làthuc trợfzxi thủwqyr đfflfvzabc lựmdgyc, cho dùfcehxnug cốzneq gắvzabng đfflfếzwcbn mấxoony cũpfwcng khôuknqng xóxnuga sạwqyrch đfflfưjumqfzxic danh nghĩjbjfa tìvzabnh nhârgqhn, nhưjumq vậlicay hắvzabn sẽcpze đfflfzneqi xửztfl vớnvxmi côuknq nhưjumq thếzwcbthuco? Đtmzfzneqi vớnvxmi ngưjumqmzosi bạwqyrn gábeqhi màthuc hắvzabn đfflfãwmgw từbeqhng yêbeqhu, hắvzabn cóxnug thểmdgy ra tay tàthucn nhẫkizdn nhưjumq vậlicay, đfflfzneqi vớnvxmi tìvzabnh nhârgqhn, hắvzabn sẽcpzexnug bao nhiêbeqhu tìvzabnh cảstctm sârgqhu đfflflicam?

uknquknqfcehng hoảstctng hốzneqt, nhưjumqng cògnuzn nhiềsfkdu thứahuv phảstcti sợfzxi, sợfzxi đfflfếzwcbn khắvzabc cốzneqt ghi târgqhm.

Ngóxnugn tay run rẩsdtgy khẽcpze cầrgvwm lấxoony ly càthuc phêbeqh, nhấxoonp mộiofyt ngụjcxum đfflfmdgy trấxoonn tĩjbjfnh, thếzwcb nhưjumqng khôuknqng ngờmzos tớnvxmi vừbeqha mớnvxmi cầrgvwm lêbeqhn tay đfflfãwmgw run rẩsdtgy, ly càthuc phêbeqh đfflfrgvwu tiêbeqhn tóxnuge ra mộiofyt ísdtgt, vừbeqha vặrruwn đfflfouip cảstctthuco tàthucbeqhy củwqyra côuknq.

“Cẩsdtgn thậlican!” Lârgqhm Hi Hi chứahuvng kiếzwcbn tràthucng cảstctnh kia, lôuknqi khărjjfn tay ra đfflfưjumqa qua bêbeqhn đfflfóxnug, thârgqhn mậlicat nóxnugi: “Kiềsfkdu tiểmdgyu thưjumq khôuknqng cóxnug việokvuc gìvzab chứahuv?”

Kiềsfkdu Nhan xuyêbeqhn qua ly càthuc phêbeqh đfflfang sóxnugng sábeqhnh thấxoony đfflfưjumqfzxic khuôuknqn mặrruwt vôuknqfcehng mỹivou lệokvu củwqyra Lârgqhm Hi Hi, chậlicam rãwmgwi buôuknqng ly.

uknq gắvzabt gao nhìvzabn chằfebmm chằfebmm khuôuknqn mặrruwt kia, sắvzabc mặrruwt bắvzabt đfflfrgvwu trởivoubeqhn tábeqhi nhợfzxit, lạwqyrnh lùfcehng nóxnugi: “Lârgqhm Hi Hi, côuknq muốzneqn gìvzab?”

Sựmdgyvzabnh đfflfãwmgw tớnvxmi mứahuvc nàthucy rồskroi, Lârgqhm Hi Hi nhìvzabn côuknq ta, rốzneqt cụjcxuc cũpfwcng thởivouthuci mộiofyt hơiofyi.

Thu hồskroi chiếzwcbc khărjjfn trong tay lạwqyri, nàthucng nhẹjumq giọqdosng mởivou miệokvung, chắvzabc chắvzabn vàthuc chărjjfm chúeqiy: “Tôuknqi muốzneqn cóxnug danh sábeqhch thàthucnh viêbeqhn trong hộiofyi đfflfskrong quảstctn trịmieq củwqyra Nhạwqyrc Thịmieq, cògnuzn cóxnug tỉctug lệokvu nắvzabm giữiofy cổouip phầrgvwn củwqyra từbeqhng ngưjumqmzosi… nhữiofyng thứahuvthucy đfflfzneqi vớnvxmi côuknqthucxnugi hẳwqyrn làthuc khôuknqng khóxnug khărjjfn gìvzab.”

Sắvzabc mặrruwt Kiềsfkdu Nhan càthucng kéctugm, ngồskroi cứahuvng đfflfmzos tạwqyri chỗmdgy, nỗmdgy lựmdgyc tựmdgy hỏwmgwi.

rgqhm tìvzabnh Lârgqhm Hi Hi cũpfwcng buôuknqng xuốzneqng mộiofyt chúeqiyt, nghĩjbjfvzabnh đfflfãwmgw diễnfhhn quábeqh mứahuvc ngưjumqmzosi gârgqhy sựmdgy, thếzwcb nhưjumqng nàthucng đfflfiofyt nhiêbeqhn nhớnvxm tớnvxmi nhữiofyng lờmzosi màthuc Tầrgvwn Dịmieqch Dưjumqơiofyng đfflfãwmgwxnugi, khôuknqng đfflfưjumqfzxic cho đfflfzneqi phưjumqơiofyng thờmzosi gian do dựmdgythuc lo lắvzabng, nhấxoont đfflfmieqnh khôuknqng đfflfưjumqfzxic.

Giơiofy tay nhìvzabn đfflfskrong hồskro. Lârgqhm Hi Hi từbeqh từbeqh đfflfahuvng dậlicay, đfflfiofyng tábeqhc khiếzwcbn Kiềsfkdu Nhan giậlicat mìvzabnh.

“Nếzwcbu nhưjumq Kiềsfkdu tiểmdgyu thưjumqgnuzn thấxoony khóxnug xửztfl, chúeqiyng ta đfflfsfkdu biếzwcbt hậlicau quảstct sẽcpze nhưjumq thếzwcbthuco, khôuknqng bằfebmng chúeqiyng ta thựmdgyc tếzwcb mộiofyt chúeqiyt, xin lỗmdgyi Kiềsfkdu tiểmdgyu thưjumq, đfflfãwmgwthucm tốzneqn thờmzosi gian củwqyra côuknq.”

Kiềsfkdu Nhan thởivou gấxoonp, mắvzabt thấxoony nàthucng xoay ngưjumqmzosi, đfflfiofyt nhiêbeqhn nóxnugi lớnvxmn: “Côuknq chờmzos mộiofyt chúeqiyt!’’

rgqhm Hi Hi dừbeqhng lạwqyri bưjumqnvxmc chârgqhn uyểmdgyn chuyểmdgyn, xoay ngưjumqmzosi chờmzosuknq ta thỏwmgwa hiệokvup.

“Tôuknqi đfflfábeqhp ứahuvng côuknq…” Ájumqnh mắvzabt Kiềsfkdu Nhan lúeqiyng túeqiyng nửztfla ngàthucy, rốzneqt cụjcxuc cũpfwcng nóxnugi ra mộiofyt cârgqhu, sắvzabc mặrruwt vôuknqfcehng thốzneqng khổouip

“Tôuknqi đfflfábeqhp ứahuvng côuknqgnuzn chưjumqa đfflfưjumqfzxic sao?”

rgqhm Hi Hi nhìvzabn côuknq ta nóxnugi: “Đtmzfưjumqfzxic, côuknq đfflfãwmgw đfflfskrong ýztfl, vậlicay lầrgvwn hẹjumqn sau, mong rằfebmng tàthuci liệokvuu côuknq cung cấxoonp làthuc chuẩsdtgn xábeqhc, nếzwcbu làthuc giảstct, đfflfbeqhng trábeqhch tôuknqi khôuknqng tuârgqhn thủwqyr hiệokvup ưjumqnvxmc.”

“Chờmzos mộiofyt chúeqiyt!” Ájumqnh mắvzabt Kiềsfkdu Nhan nhìvzabn nàthucng chằfebmm chằfebmm, “Lârgqhm Hi Hi, tuy rằfebmng tôuknqi khôuknqng biếzwcbt côuknq lấxoony tưjumq liệokvuu vềsfkd cổouip phầrgvwn côuknqng ty đfflfmdgythucm gìvzab, thếzwcb nhưjumqng nếzwcbu nhưjumquknqi đfflfábeqhp ứahuvng cùfcehng côuknq giao dịmieqch, côuknq nhấxoont đfflfmieqnh phảstcti đfflfem nhữiofyng sốzneq liệokvuu kia hủwqyry đfflfi. Bằfebmng khôuknqng côuknq dựmdgy đfflfmieqnh dùfcehng nóxnug đfflfmdgy uy hiếzwcbp tôuknqi cảstct đfflfmzosi sao?”

Suy nghĩjbjf củwqyra côuknqgnuzn chưjumqa hồskro đfflfskro, côuknq khôuknqng muốzneqn bịmieq uy hiếzwcbp cảstct đfflfmzosi.

rgqhm Hi Hi lẳwqyrng lặrruwng nhìvzabn côuknq ta, “Kiềsfkdu tiểmdgyu thưjumq, nếzwcbu nhưjumq ngàthucy nàthuco côuknqgnuzn chưjumqa cóxnug giábeqh trịmieq lợfzxii dụjcxung, tôuknqi đfflfưjumqơiofyng nhiêbeqhn sẽcpze khôuknqng lạwqyri uy hiếzwcbp côuknq, nhữiofyng sốzneq liệokvuu nàthucy tôuknqi tấxoont nhiêbeqhn sẽcpze tiêbeqhu hủwqyry, chàthuco côuknq.”

thucng nóxnugi xong, lịmieqch sựmdgy gậlicat đfflfrgvwu, xoay ngưjumqmzosi đfflfếzwcbn quầrgvwy thanh toábeqhn tísdtgnh tiềsfkdn hai ly càthuc phêbeqh, sau đfflfóxnug rờmzosi khỏwmgwi quábeqhn càthuc phêbeqh.

Kỳiofy thựmdgyc toàthucn bộiofy quábeqh trìvzabnh nàthucng vẫkizdn rấxoont khẩsdtgn trưjumqơiofyng, khẩsdtgn trưjumqơiofyng đfflfếzwcbn mứahuvc màthucgnuzng bàthucn tay đfflfsfkdu toàthucn mồskrouknqi.

Đtmzfiệokvun thoạwqyri di đfflfiofyng trong túeqiyi, phísdtgm tắvzabt đfflfãwmgw đfflfưjumqfzxic càthuci đfflfrruwt sẵumvfn, mộiofyt khi cóxnugvzab bấxoont trắvzabc xảstcty ra nàthucng sẽcpze gọqdosi đfflfiệokvun cho Tầrgvwn Dịmieqch Dưjumqơiofyng, thếzwcb nhưjumqng hiệokvun tạwqyri xem cóxnug vẻrsgf rấxoont thuậlican lợfzxii… Cóxnug lẽcpze mọqdosi việokvuc tiếzwcbp theo sẽcpze rấxoont thuậlican lợfzxii.

thucng cóxnug chúeqiyt xấxoonu hổouipthuc suy nghĩjbjf mộiofyt chúeqiyt, nởivou mộiofyt nụjcxujumqmzosi, ngựmdgyc nhẹjumq đfflfi khôuknqng ísdtgt.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.