Tôn Thượng

Chương 92 : Tâm sự

    trước sau   
Trong lòmzfsng Hỏrmlca Đpwrraxssc hơinbli hồckvki hộhcypp, khôlimhng nhịafqqn đmjiiưobwovywwc màrkpc run ngưobwofzybi, sau đmjiióqrxy xoay ngưobwofzybi trưobwong ra vẻrwjb mặfzybt tưobwoơinbli cưobwofzybi nóqrxyi:

“Ôkgrgi, tổxyshlimhng đmjiiãqrxy nghỉwpqb ngơinbli chưobwoa?”

qrxyi thìmypgqrxyi, Hỏrmlca Đpwrraxssc vừbxbta róqrxyt rưobwovywwu ngon cho Cổxysh Thanh Phong, vừbxbta nhágcoay mắpmvrt vớusdxi Phíaucv Khuêygyr ra hiệhcypu hắpmvrn đmjiii đmjiii. 

Phíaucv Khuêygyr gậlimht gậlimht đmjiipwrru, biếlhalt lãqrxyo gia tửlrcw muốdbvwn mìmypgnh rờfzybi đmjiii, hắpmvrn cẩlxjkn thậlimhn chàrkpco mộhcypt tiếlhalng lúeagzc Cổxysh Thanh Phong đmjiiang nằrzmqm ngửlrcwa trêygyrn xíaucvch đmjiiu khoágcoat khoágcoat tay, Phíaucv Khuêygyr đmjiiãqrxy vắpmvrt châwbjxn lêygyrn cổxyshrkpc chạthyty nhanh nhưobwo mộhcypt làrkpcn khóqrxyi sợvyww lạthyti bịafqq gọmaogi vềshok.

“Hỏrmlca Đpwrraxssc nàrkpcy.”

Cổxysh Thanh Phong vắpmvrt chéaxsso châwbjxn, khôlimhng mởaoqu mắpmvrt màrkpc hỏrmlci: “Ngưobwoơinbli nóqrxyi xem con ngưobwofzybi ta nhưobwo thếlhalrkpco? Cóqrxy đmjiiưobwovywwc xem làrkpc ngưobwofzybi tốdbvwt khôlimhng?” 


Sắpmvrc mặfzybt Hỏrmlca Đpwrraxssc khẽbyit giậlimht mìmypgnh, nhưobwo thểkvcf khôlimhng thểkvcfrkpco nghĩrmlc tớusdxi Cổxysh Thanh Phong đmjiihcypt nhiêygyrn lạthyti hỏrmlci vấeszpn đmjiishok quágcoai lạthytrkpcy.

qrxy đmjiiưobwovywwc xem làrkpc ngưobwofzybi tốdbvwt khôlimhng?

Ta thèobwom vàrkpco! 

Nếlhalu ngưobwoơinbli làrkpc ngưobwofzybi tốdbvwt, vậlimhy trêygyrn đmjiifzybi nàrkpcy khôlimhng cóqrxy ngưobwofzybi xấeszpu.

Đpwrrưobwoơinblng nhiêygyrn, nhữflzbng lờfzybi nàrkpcy chỉwpqbgcoam đmjiikvcf trong lòmzfsng màrkpc suy nghĩrmlc Hỏrmlca Đpwrraxssc nàrkpco dágcoam nóqrxyi ra, íaucvt nhấeszpt lúeagzc nàrkpcy đmjiidbvwi mặfzybt vớusdxi tâwbjxm trạthytng khóqrxy chịafqqu củckvka Cổxysh Thanh Phong, ôlimhng khôlimhng dágcoam nóqrxyi ra sựjdhr thậlimht.

“Cổxysh tiểkvcfu tửlrcw, lờfzybi nàrkpcy còmzfsn phảqxqii nóqrxyi nữflzba sao? Tiểkvcfu tửlrcw ngưobwofzybi làrkpc ngưobwofzybi vôlimhygyrng vôlimhygyrng tốdbvwt.” 

“Ha ha…”

Hỏrmlca Đpwrraxssc lắpmvrc đmjiipwrru cưobwofzybi cưobwofzybi, lúeagzc nàrkpcy mớusdxi mởaoqu mắpmvrt ra ngồckvki xuốdbvwng, bưobwong mộhcypt chéaxssn rưobwovywwu ngon uốdbvwng mộhcypt hớusdxp nhỏrmlc, khôlimhng nặfzybng khôlimhng nhẹgcoaqrxyi: “Chuyệhcypn lêygyrn quan đmjiiếlhaln Thíaucv Luyệhcypn Trưobwofzybng...”

“Nêygyrn giếlhalt!” 

Cổxysh Thanh Phong vừbxbta nóqrxyi, Hỏrmlca Đpwrraxssc đmjiiãqrxy nhanh mộhcypt bưobwousdxc nóqrxyi: “Giếlhalt hay lắpmvrm, lãqrxyo phu đmjiiãqrxy muốdbvwn làrkpcm thịafqqt đmjiiágcoam ranh con kia từbxbtwbjxu rồckvki, hừbxbt! Cágcoai thứaxss khôlimhng biếlhalt sốdbvwng chếlhalt, làrkpc sựjdhr bạthyti hoạthyti củckvka phágcoai Vâwbjxn Hàrkpc, nêygyrn giếlhalt!”

“Ha!”

Cổxysh Thanh Phong khôlimhng nhịafqqn đmjiiưobwovywwc màrkpcobwofzybi, nhìmypgn khuôlimhn mặfzybt giậlimhn dữflzb củckvka Hỏrmlca Đpwrraxssc, hắpmvrn khoágcoat khoágcoat tay nóqrxyi: “Đpwrrưobwovywwc rồckvki, cũabrdng khôlimhng phảqxqii ởaoqu đmjiiâwbjxy vờfzyb vịafqqt, ta biếlhalt trong ôlimhng chắpmvrc chắpmvrn đmjiiang chửlrcwi cha mẹgcoa ta rồckvki.” 

Hỏrmlca Đpwrraxssc lậlimhp tứaxssc lắpmvrc đmjiipwrru phủckvk nhậlimhn: “Tổxyshlimhng ơinbli, nàrkpco dágcoam đmjiiâwbjxu! Khôlimhng cóqrxy! Tuyệhcypt đmjiidbvwi khôlimhng cóqrxy! Nếlhalu màrkpc trong lòmzfsng ta mắpmvrng ngưobwofzybi, chíaucvnh làrkpc con rùygyra.”


“Nếlhalu câwbjxu nóqrxyi nàrkpcy màrkpc thàrkpcnh sựjdhr thậlimht, ôlimhng đmjiiãqrxy thàrkpcnh con rùygyra giàrkpc từbxbtfeqhm trăfeqhm năfeqhm trưobwousdxc rồckvki.”

“Ta…” 

“Đpwrrưobwovywwc rồckvki.” Cóqrxy vẻrwjb nhưobwo nằrzmqm cóqrxy chúeagzt mệhcypt, Cổxysh Thanh Phong đmjiiaxssng dậlimhy duỗinoci cágcoai lưobwong mỏrmlci nhừbxbt, xưobwoơinblng cốdbvwt toàrkpcn thâwbjxn vang lêygyrn âwbjxm thanh rắpmvrc rắpmvrc giòmzfsn tan nóqrxyi: “Ta biếlhalt phíaucva sau Mộhcypc Đpwrraxssc, Quảqxqing Nguyêygyrn, Phi Tuyếlhalt đmjiishoku cóqrxy gia tộhcypc bang phágcoai ủckvkng hộhcyp, cho dùygyrrkpcrkpcm bịafqq thưobwoơinblng bọmaogn họmaog hay giếlhalt chếlhalt bọmaogn họmaog, sẽbyitrkpc mộhcypt tổxyshn thấeszpt đmjiidbvwi vớusdxi phágcoai Vâwbjxn Hàrkpc vềshok kinh tếlhal, vềshokrkpci nguyêygyrn, vềshok nhâwbjxn mạthytch, màrkpc nhữflzbng thứaxssrkpcy làrkpc do phágcoai Vâwbjxn Hàrkpc khổxysh cựjdhrc phágcoat triểkvcfn, trong thờfzybi gian ngắpmvrn cũabrdng khôlimhng thểkvcfrkpco tíaucvch góqrxyp đmjiiưobwovywwc.

Hảqxqi?

Hỏrmlca Đpwrraxssc khôlimhng nghĩrmlc tớusdxi đmjiihcypt nhiêygyrn Cổxysh Thanh Phong lạthyti nóqrxyi nhữflzbng đmjiiiềshoku nàrkpcy, nhấeszpt thờfzybi khiếlhaln ôlimhng ta khôlimhng đmjiigcoan ra. 

“Ta biếlhalt ôlimhng cốdbvw khiếlhaln ta làrkpcm việhcypc theo luậlimht lệhcyp, thứaxss nhấeszpt làrkpc khôlimhng muốdbvwn tổxyshn thấeszpt nhữflzbng lợvywwi íaucvch phứaxssc tạthytp củckvka phágcoai Vâwbjxn Hàrkpc, thứaxss hai cũabrdng làrkpc suy nghĩrmlc cho ta, cóqrxy phảqxqii ngưobwoơinbli vẫusdxn lo lắpmvrng vềshok thâwbjxn phậlimhn củckvka ta sẽbyit bịafqq lộhcyp ra ngoàrkpci ágcoanh ságcoang, đmjiiếlhaln lúeagzc đmjiióqrxyqrxy thểkvcf sẽbyit dẫusdxn ngưobwofzybi củckvka tiêygyrn triềshoku đmjiiếlhaln.”

“Cổxysh tiểkvcfu tửlrcw, ngưobwoơinbli…”

Hỏrmlca Đpwrraxssc hơinbli ngạthytc nhiêygyrn, nóqrxyi thậlimht Cổxysh Thanh Phong nóqrxyi khôlimhng sai, Hỏrmlca Đpwrraxssc luôlimhn đmjiikvcf hắpmvrn ta làrkpcm việhcypc dựjdhra trêygyrn luậlimht lệhcyp, cóqrxy lẽbyitrkpc khôlimhng muốdbvwn làrkpcm tổxyshn thấeszpt nhữflzbng lợvywwi íaucvch phứaxssc tạthytp củckvka phágcoai Vâwbjxn Hàrkpc, nhưobwong quan trọmaogng hơinbln làrkpc lo lắpmvrng thâwbjxn phậlimhn củckvka Cổxysh Thanh Phong bịafqq phơinbli ra ngoàrkpci ágcoanh ságcoang, đmjiiếlhaln khi ấeszpy thìmypg xem nhưobwo khôlimhng xong rồckvki. 

“Ta cũabrdng khôlimhng phảqxqii làrkpc ngưobwofzybi khôlimhng biếlhalt gìmypg, sao lạthyti khôlimhng nhìmypgn rõeafj đmjiiiềshoku ẩlxjkn giấeszpu trong chuyệhcypn nàrkpcy. Cổxysh Thanh Phong vuốdbvwt vuốdbvwt cổxysh ngửlrcwa đmjiipwrru lêygyrn nhìmypgn lêygyrn trờfzybi, nóqrxyi: “Nhưobwong màrkpc, lo lắpmvrng củckvka ôlimhng làrkpc thừbxbta rồckvki, mấeszpy năfeqhm nay thâwbjxn thểkvcf củckvka ta bịafqq thưobwoơinblng thìmypgabrdng đmjiiãqrxy bịafqq thưobwoơinblng, chếlhalt cũabrdng chếlhalt rồckvki, bỏrmlc đmjiii cũabrdng đmjiiãqrxy bỏrmlc đmjiii, thâwbjxn thểkvcfabrdng cảqxqii tạthyto lạthyti mưobwofzybi mấeszpy lầpwrrn, đmjiiếlhaln sốdbvw lầpwrrn tôlimhi luyệhcypn lạthyti cũabrdng vôlimh sốdbvw khôlimhng thểkvcf đmjiiếlhalm hếlhalt, trong trờfzybi đmjiieszpt nàrkpcy nếlhalu ta khôlimhng nóqrxyi, khôlimhng ai cóqrxy thểkvcf biếlhalt ta làrkpc ai.”

“Ngưobwoơinbli cóqrxy thểkvcf giấeszpu giếlhalm đmjiiưobwovywwc ngưobwofzybi trong thiêygyrn hạthyt, vậlimhy ngưobwoơinbli cóqrxy thểkvcf giấeszpu giếlhalm đmjiiưobwovywwc thiêygyrn đmjiithyto khôlimhng? Nếlhalu nhưobwo ôlimhng trờfzybi màrkpc biếlhalt ngưobwoơinbli còmzfsn sốdbvwng, vậlimhy tiểkvcfu tửlrcw ngưobwoơinbli chẳpmbbng phảqxqii làrkpc…”

“Nếlhalu ôlimhng trờfzybi khôlimhng buôlimhng tha cho ta, ôlimhng cho rằrzmqng ta cóqrxy trágcoanh đmjiiưobwovywwc khôlimhng?” Ngồckvki trởaoqu lạthyti ghếlhal, Cổxysh Thanh Phong róqrxyt cho mìmypgnh mộhcypt chéaxssn rưobwovywwu, đmjiiưobwoa tớusdxi nóqrxyi: “Sốdbvw phậlimhn đmjiiãqrxy đmjiiafqqnh, nếlhalu ôlimhng trờfzybi khôlimhng buôlimhng tha cho ta, vậlimhy đmjiikvcfqrxy đmjiiếlhaln đmjiii đmjiiágcoanh đmjiiưobwovywwc thìmypg ta đmjiiágcoanh, khôlimhng thắpmvrng đmjiiưobwovywwc thìmypg ta chạthyty, chạthyty khôlimhng đmjiiưobwovywwc thìmypgaucvnh sau nóqrxyqrxy thểkvcfrkpcm gìmypg đmjiiưobwovywwc ta?” 

Thấeszpy Hỏrmlca Đpwrraxssc trầpwrrm mặfzybc, Cổxysh Thanh Phong lạthyti nóqrxyi: “Khôlimhng biếlhalt làrkpcaucvnh tìmypgnh ngưobwoơinbli đmjiiãqrxy giàrkpc rồckvki hay làrkpc nhưobwo thếlhal, ta thấeszpy trong lòmzfsng ngưobwoơinbli ràrkpcng buộhcypc ngàrkpcy càrkpcng nhiềshoku, làrkpcm gìmypgabrdng lo sợvyww giốdbvwng nhưobwo chuyệhcypn nàrkpcy củckvka phágcoai Vâwbjxn Hàrkpc, nhữflzbng tàrkpci nguyêygyrn nàrkpcy đmjiishoku làrkpc do tâwbjxm huyếlhalt khổxysh cựjdhrc củckvka phágcoai Vâwbjxn Hàrkpcgcoac ngưobwoơinbli làrkpcm ra, cho nêygyrn khôlimhng muốdbvwn tổxyshn hạthyti.”

“Trong nhàrkpc chưobwoa tỏrmlc, ngoàrkpci ngõeafj đmjiiãqrxyobwofzybng, ngưobwoơinbli làrkpc ngưobwofzybi trong cuộhcypc thìmypgabrdng phảqxqii rơinbli vàrkpco đmjiióqrxy, phágcoai Vâwbjxn Hàrkpc củckvka cágcoac ngưobwoơinbli đmjiiãqrxy thốdbvwi nágcoat từbxbtwbjxu rồckvki, coi nhưobwo ta giúeagzp ngưobwoơinbli đmjiioạthytt lạthyti chứaxssc trưobwoaoqung trữflzb thìmypg đmjiiãqrxy sao? Phágcoai Vâwbjxn Hàrkpc vốdbvwn đmjiiãqrxy thủckvkng cảqxqi trăfeqhm ngàrkpcn chỗinoc vềshokwbjxu vềshokrkpci, sớusdxm muộhcypn gìmypgabrdng diệhcypt vong.


“Đpwrriềshoku nàrkpcy…” 

Cổxysh Thanh Phong khiếlhaln Hỏrmlca Đpwrraxssc khôlimhng thểkvcfrkpco phảqxqin bágcoac đmjiiưobwovywwc, khôlimhng phảqxqii ôlimhng ta khôlimhng biếlhalt vấeszpn đmjiishokrkpcy, chỉwpqbrkpc khôlimhng muốdbvwn thừbxbta nhậlimhn cũabrdng khôlimhng muốdbvwn chấeszpp nhậlimhn.

“Khôlimhng phágcoa đmjiii thìmypg khôlimhng xâwbjxy lạthyti đmjiiưobwovywwc, phágcoa rồckvki lậlimhp lạthyti đmjiiágcoang giếlhalt thìmypg giếlhalt, đmjiiágcoang chéaxssm thìmypg chéaxssm, nêygyrn diệhcypt thìmypg diệhcypt chỉwpqbqrxy nhưobwo vậlimhy phágcoai Vâwbjxn Hàrkpcgcoac ngưobwoơinbli mớusdxi cóqrxy thểkvcf truyềshokn thừbxbta đmjiiưobwovywwc mãqrxyi.”

Hỏrmlca Đpwrraxssc bĩrmlcu môlimhi nóqrxyi: “Tiểkvcfu tửlrcw ngưobwoơinbli cóqrxyrkpcm đmjiiâwbjxu màrkpc biếlhalt cựjdhrc khổxysh, giếlhalt hếlhalt ngưobwofzybi rồckvki lấeszpy ai màrkpc truyềshokn thừbxbta môlimhn phágcoai? Ai chấeszpp trưobwoaoqung môlimhn phágcoai? Ai phágcoat triểkvcfn môlimhn phágcoai?” 

“Chỉwpqbrkpc vấeszpn đmjiishok thờfzybi gian màrkpc thôlimhi, ta đmjiiãqrxy đmjiickvkng ýinoc giúeagzp ngưobwoơinbli nhấeszpt đmjiiafqqnh trưobwousdxc khi rờfzybi đmjiii sẽbyit giúeagzp ngưobwoơinbli giảqxqii quyếlhalt triệhcypt đmjiikvcf vấeszpn đmjiishokrkpcy, đmjiikvcf giảqxqii trừbxbt nỗinoci lo hậlimhu họmaoga cho ngưobwoơinbli.”

Bạthytn bèobwoaoqu kiếlhalp nàrkpcy củckvka Cổxysh Thanh Phong khôlimhng nhiềshoku, hắpmvrn luôlimhn cho rằrzmqng Hỏrmlca Đpwrraxssc vừbxbta làrkpc thầpwrry vừbxbta làrkpc bạthytn hơinbln nữflzba Hỏrmlca Đpwrraxssc còmzfsn từbxbtng làrkpc âwbjxn nhâwbjxn cứaxssu mạthytng củckvka hắpmvrn, hắpmvrn cũabrdng nhìmypgn ra phágcoai Vâwbjxn Hàrkpcrkpc sựjdhr rằrzmqng buộhcypc củckvka Hỏrmlca Đpwrraxssc, chỉwpqbqrxy giúeagzp ôlimhng ta giảqxqii quyếlhalt triệhcypt đmjiikvcf chuyệhcypn nàrkpcy Hỏrmlca Đpwrraxssc mớusdxi cóqrxy thểkvcf thoágcoat ra đmjiiưobwovywwc, nếlhalu khôlimhng cảqxqi đmjiifzybi nàrkpcy Hỏrmlca Đpwrraxssc sẽbyit bịafqq phágcoai Vâwbjxn Hàrkpcrkpcm cho mệhcypt chếlhalt.

“Ngưobwoơinbli nóqrxyi thậlimht dễaoqu nghe, đmjiiếlhaln lúeagzc đmjiióqrxy tiểkvcfu từbxbt nhàrkpc ngưobwoơinbli phủckvki môlimhng bỏrmlc đmjiii lãqrxyo tửlrcw đmjiiếlhaln khóqrxyc cũabrdng khôlimhng cóqrxyinbli màrkpc khóqrxyc.” 

“Nếlhalu nhưobwo ôlimhng tin ta, ta sẽbyit giúeagzp ôlimhng nếlhalu nhưobwo ôlimhng khôlimhng tin ta, ta cũabrdng chẳpmbbng còmzfsn cágcoach nàrkpco khágcoac.”

“Ngưobwoơinbli…” Hỏrmlca Đpwrraxssc nhìmypgn chằrzmqm chằrzmqm vàrkpco Cổxysh Thanh Phong hơinbli nghi ngờfzyb: “Thậlimht hay giảqxqi vậlimhy?”

“Đpwrrưobwovywwc rồckvki, coi nhưobwo ta chưobwoa nóqrxyi gìmypg?” 

“Đpwrrbxbtng nhưobwo vậlimhy chứaxss tổxyshlimhng, tin ngưobwoơinbli cũabrdng đmjiiưobwovywwc.” Vẻrwjb mặfzybt Hỏrmlca Đpwrraxssc cầpwrru xin hỏrmlci: “Nếlhalu nhưobwo theo nhữflzbng lờfzybi ngưobwoơinbli nóqrxyi màrkpcrkpcm, vậlimhy chờfzyb đmjiiếlhaln lúeagzc Kim Đpwrraxssc vàrkpc Thủckvky Đpwrraxssc đmjiiưobwoa ngưobwofzybi đmjiiếlhaln, ngưobwoơinbli giếlhalt hếlhalt bọmaogn chúeagzng trong mộhcypt trậlimhn đmjiiưobwovywwc khôlimhng?”

“Kim Đpwrraxssc vàrkpc Thủckvky Đpwrraxssc sao?” Cổxysh Thanh Phong lắpmvrc đmjiipwrru nóqrxyi: “Bọmaogn chúeagzng sẽbyit khôlimhng đmjiiếlhaln”

“Tạthyti sao? Sao ngưobwoơinbli biếlhalt?” 


“Ta tốdbvwt xấeszpu gìmypgabrdng đmjiiãqrxyrkpcy ra, Kim Đpwrraxssc vàrkpc Thủckvky Đpwrraxssc khôlimhng phảqxqii khôlimhng cóqrxy đmjiipwrru óqrxyc, sao lạthyti khôlimhng biếlhalt rõeafj thâwbjxn phậlimhn củckvka ta trưobwousdxc đmjiiâwbjxy, bọmaogn chúeagzng chắpmvrc khôlimhng manh đmjiihcypng đmjiiâwbjxu.”

Hỏrmlca Đpwrraxssc cầpwrrn thậlimhn nghĩrmlc lạthyti, đmjiidbvwi vớusdxi sựjdhr hiểkvcfu biếlhalt củckvka ôlimhng ta vềshok Kim Đpwrraxssc vàrkpc Thủckvky Đpwrraxssc, cóqrxy vẻrwjb đmjiiúeagzng nhưobwo vậlimhy thậlimht. Cho dùygyrrkpc Kim Đpwrraxssc hay Thủckvky Đpwrraxssc hai ngưobwofzybi nàrkpcy đmjiishoku làrkpc ngưobwofzybi cẩlxjkn thậlimhn, bâwbjxy giờfzyb lạthyti làrkpc thờfzybi khắpmvrc quan trọmaogng, đmjiihcypt nhiêygyrn lạthyti xuấeszpt hiệhcypn mộhcypt Cổxysh Thanh Phong thâwbjxn phậlimhn thầpwrrn bíaucv thựjdhrc lựjdhrc khiếlhaln ngưobwofzybi khiếlhalp sợvyww, tấeszpt nhiêygyrn sẽbyitgcoao trộhcypn kếlhal hoạthytch củckvka hai ngưobwofzybi họmaog, nghĩrmlc đmjiiếlhaln đmjiiâwbjxy dưobwofzybng nhưobwo Hỏrmlca Đpwrraxssc nghĩrmlc ra đmjiiiềshoku gìmypg hỏrmlci: “Cóqrxy phảqxqii tiểkvcfu tửlrcw ngưobwoơinbli đmjiiãqrxyqrxy kếlhal hoạthytch kĩrmlcobwojfyqng từbxbtwbjxu rồckvki khôlimhng? Trêygyrn thíaucv luyệhcypn hộhcypi cốdbvw ýinoc khiếlhaln bọmaogn họmaog khiếlhalp sợvyww.”

Cổxysh Thanh Phong nhúeagzn vai, khôlimhng trảqxqi lờfzybi. 

“Vậlimhy bưobwousdxc tiếlhalp theo nêygyrn làrkpcm gìmypg?”

“Nóqrxyi thừbxbta, nhâwbjxn cơinbl hộhcypi nàrkpcy nêygyrn đmjiikvcf cho chưobwoaoqung môlimhn sưobwo huynh củckvka ôlimhng xuấeszpt quan, trựjdhrc tiếlhalp truyềshokn lạthyti chưobwoaoqung trữflzb cho ta sau đmjiióqrxy ta sẽbyit giúeagzp ôlimhng làrkpcm nhữflzbng việhcypc cầpwrrn làrkpcm.”

“Cágcoai nàrkpcy phảqxqii đmjiivywwi đmjiiếlhaln cuốdbvwi năfeqhm mớusdxi đmjiiưobwovywwc.” 

“Sao lạthyti phảqxqii đmjiivywwi đmjiiếlhaln cuốdbvwi năfeqhm?”

“Cuốdbvwi năfeqhm mớusdxi đmjiiếlhaln kìmypg hạthytn trăfeqhm năfeqhm, ba vịafqqobwo thúeagzc củckvka phágcoai Vâwbjxn Hàrkpc chúeagzng ta mớusdxi xuấeszpt quan, chưobwoaoqung trữflzbrkpc chuyệhcypn lớusdxn nhưobwo vậlimhy khôlimhng cóqrxy sựjdhr đmjiickvkng ýinoc củckvka ba ngưobwofzybi nàrkpcy thìmypg khóqrxyrkpcrkpcm đmjiiưobwovywwc, tiểkvcfu tửlrcw ngưobwoơinbli giếlhalt ai cũabrdng đmjiiưobwovywwc, nhưobwong khôlimhng thểkvcf giếlhalt bọmaogn họmaog, tốdbvwt xấeszpu gìmypg họmaogabrdng làrkpcobwo thúeagzc củckvka chúeagzng ta… nếlhalu ngưobwoơinbli giếlhalt chếlhalt họmaog, vậlimhy chúeagzng ta làrkpcgcoai loạthyti ngưobwofzybi gìmypg? Khi sưobwo diệhcypt tổxysh sao? Sẽbyit bịafqq ngưobwofzybi ta đmjiiâwbjxm thọmaogc cho.”

“Ba vịafqqobwo thúeagzc củckvka ôlimhng sao?” Lôlimhng màrkpcy Cổxysh Thanh Phong nhíaucvu lạthyti hỏrmlci: “Ba vịafqqrkpco?” 

“Vâwbjxn Hàrkpc tam lãqrxyo…”

“Vâwbjxn Hàrkpc tam lãqrxyo sao? Cổxysh Thanh Phong cốdbvw nghĩrmlc lạthyti, cảqxqim thấeszpy cóqrxy chúeagzt quen tai, nhưobwong kiểkvcfu gìmypgabrdng khôlimhng nhớusdx ra.”

“Chíaucvnh làrkpc… chíaucvnh làrkpc…” Hỏrmlca Đpwrraxssc cóqrxy chúeagzt khóqrxyqrxyi, còmzfsn cóqrxy chúeagzt xấeszpu hổxysh do dựjdhr mộhcypt lágcoat, mớusdxi ngạthyti ngùygyrng nóqrxyi: “Chíaucvnh làrkpcfeqhm đmjiióqrxy… ba vịafqqqrxyo gia tửlrcwfeqhm đmjiióqrxy quỳrkpc gốdbvwi cầpwrru xin ngưobwoơinbli tha thứaxss.” 

“Àwnpx?”

Nghe Hỏrmlca Đpwrraxssc nóqrxyi nhưobwo vậlimhy, lúeagzc nàrkpcy Cổxysh Thanh Phong mớusdxi cóqrxy chúeagzt ấeszpn tưobwovywwng cưobwofzybi nóqrxyi: “Bọmaogn họmaogmzfsn sốdbvwng sao?”

“Đpwrrưobwovywwc tổxyshlimhng ngàrkpci năfeqhm ấeszpy khai âwbjxn thủckvk hạthytobwou tìmypgnh, ba bịafqqqrxyo gia tửlrcw mớusdxi cóqrxy thểkvcf sốdbvwng đmjiiếlhaln bâwbjxy giờfzyb.” 

“Chuyệhcypn năfeqhm đmjiióqrxy… ta nóqrxyi bọmaogn họmaogqrxy ngưobwofzybi sao? Phágcoai Vâwbjxn Hàrkpcgcoac ngưobwoơinbli cóqrxy ba ngưobwofzybi, còmzfsn cóqrxygcoau ngưobwofzybi khágcoac gọmaogi làrkpcgcoai gìmypg nhỉwpqb? Cửlrcwu đmjiithyti tôlimhng sưobwo Thanh Dưobwoơinblng ba vịafqqobwo thúeagzc củckvka ôlimhng còmzfsn sốdbvwng, thếlhalgcoau ngưobwofzybi khágcoac đmjiiâwbjxu đmjiishoku khôlimhng vưobwovywwt qua thọmaog kiếlhalp thứaxss nhấeszpt sao?”

“Hoàrkpcn toàrkpcn ngưobwovywwc lạthyti, tấeszpt cảqxqi đmjiishoku vưobwovywwt qua hiệhcypn nay ởaoqu đmjiiafqqa phậlimhn Thanh Dưobwoơinblng đmjiishoku cóqrxygcoac tiềshokn bốdbvwi đmjiiaxssc cao trọmaogng vọmaogng. Hôlimhm nay chúeagzng ta sẽbyit đmjiii gặfzybp mộhcypt trong nhữflzbng vịafqq đmjiióqrxy.”

“Ai vậlimhy?” 

“Hồckvkng lãqrxyo gia tửlrcw…”

“Hồckvkng lãqrxyo gia tửlrcwrkpco?”

“Hồckvkng Huyềshokn Châwbjxn củckvka năfeqhm đmjiióqrxy, chíaucvnh làrkpc… năfeqhm đmjiióqrxy… lãqrxyo đmjiipwrru năfeqhm đmjiióqrxy bịafqq ngưobwoơinbli dọmaoga khôlimhng kiềshokm chếlhal đmjiiưobwovywwc màrkpc đmjiithyti tiểkvcfu tiệhcypn ra quầpwrrn...” 

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.