Tiểu Hầu Gia

Chương 142 :

    trước sau   
Trong Đvvahếshbs kinh, tin tứxoeec Tháahcxi tửydrn đudyfãucch chếshbst nhưtluf bệnycanh dịyziech lâhggyy lan khắvdqlp toàwgmyn thàwgmynh, cócczg ngưtlufbvvui nócczgi làwgmy Kỳwptbtlufơmeyyng Vărwidn Nhâhggyn Chửydrncczg đudyfếshbsn phủfxfj đudyfnyca củfxfja Nhu Tĩfihrnh quậrdksn chúydrna mộopebt lầeindn, chỉcczgwgmyydrnc ra ngoàwgmyi rồfxwci lạfsbti làwgmy sắvdqlc mặisgst khócczg coi, nhìeindn qua giốfxwcng nhưtluf chia tay Quậrdksn chúydrna trong khôtoskng vui, trong lòhpvong mọhggyi ngưtlufbvvui đudyfrqluu làwgmy lo sợfbha.

Lụowjic hoàwgmyng tửydrnrwidn Nhâhggyn Thưtluf đudyffxwci diệnycan vớydrni cơmeyyn bãuccho nàwgmyy rồfxwci lạfsbti cựshbsc kỳwptb trấehnin đudyfyzienh. Trong cung lạfsbti làwgmycczgng to mãucchnh liệnycat, Tiếshbst tầeindn khôtoskng nhịyzien đudyfưtluffbhac, cũzdmfng léwptbn lúydrnt gọhggyi Vărwidn Nhâhggyn Thưtluf đudyfếshbsn trưtlufydrnc mặisgst chuẩyrxcn bịyzie chỉcczgnh mộopebt phen, chẳiyuzng qua chỉcczg vừpxnua nócczgi đudyfưtluffbhac mấehniy câhggyu, lạfsbti bịyzierwidn Nhâhggyn Thưtluf nhàwgmyn nhạfsbtt đudyfyrxcy vềrqlu.

“Hiệnycan tạfsbti trong Hoàwgmyng thàwgmynh còhpvon cócczg Kỳwptbtlufơmeyyng Vărwidn Nhâhggyn Chửydrn chiếshbsn côtoskng hiểamqfn háahcxch cùdeofng vớydrni phímqyia sau Thấehnit hoàwgmyng tửydrnrwidn Nhâhggyn An cócczg Trịyzienh Quốfxwcc Côtoskng phủfxfj, mẫndnku phi cho rằasbsng bằasbsng vàwgmyo nărwidng lựshbsc củfxfja Tiếshbst gia, chúydrnng ta cócczg thểamqf tranh giàwgmynh vớydrni ngưtlufbvvui ta?”

Tiếshbst tầeindn nuốfxwct khôtoskng trôtoski cụowjic tứxoeec nàwgmyy, tuy rằasbsng cảxlbvm thấehniy Vărwidn Nhâhggyn Thưtlufcczgi cócczgtbrx, nhưtlufng vẫndnkn khôtoskng nhịyzien đudyfưtluffbhac nócczgi: “Nhưtlufng tìeindnh huốfxwcng hiệnycan tạfsbti, cũzdmfng khôtoskng phảxlbvi làwgmy —— “

cczgi đudyfưtluffbhac nửydrna câhggyu, rồfxwci lạfsbti trưtlufydrnc tầeindm mắvdqlt củfxfja Vărwidn Nhâhggyn Thưtlufwgmy ngừpxnung lạfsbti. Đvvahxoeea con trai nàwgmyy củfxfja nàwgmyng xưtlufa nay thôtoskng minh thấehniu triệnycat (*Thôtoskng suốfxwct hếshbst, biếshbst rấehnit rõmeyy.), vărwidn chưtlufơmeyyng nổafbfi  bậrdkst, tàwgmyi hoa hơmeyyn ngưtlufbvvui, dung mạfsbto xuấehnit chúydrnng*, chẳiyuzng qua làwgmy cho dùdeofwgmyng nócczgi thếshbswgmyo, ngưtlufbvvui kia cũzdmfng chưtlufa từpxnung cócczg hứxoeeng thúydrn vớydrni ngôtoski vịyzie Hoàwgmyng đudyfếshbs, đudyfiềrqluu nàwgmyy thậrdkst sựshbs khiếshbsn nàwgmyng tứxoeec giậrdksn vôtoskdeofng.

(*Nguyêkdjpn vărwidn 惊才绝艳 kinh tàwgmyi tuyệnycat diễrwidm.)


rwidn Nhâhggyn Thưtluf nhìeindn Tiếshbst tầeindn, liềrqlun hiểamqfu rõmeyy trong lòhpvong nàwgmyng đudyfang nghĩfihrahcxi gìeind, thầeindm thởucchwgmyi mộopebt hơmeyyi, dịyzieu giọhggyng cẩyrxcn thậrdksn nócczgi vớydrni nàwgmyng: “Cócczg phảxlbvi mẫndnku phi oáahcxn con chưtlufa bao giờbvvu tranh giàwgmynh hay khôtoskng?”

Tiếshbst tầeindn liếshbsc nhìeindn y, ngồfxwci xuốfxwcng, cảxlbv giậrdksn nócczgi: “Con trờbvvui sinh chímqyinh làwgmy khôtoskng cócczg chímqyitlufydrnng!”

rwidn Nhâhggyn Thưtluf pha mộopebt ly tràwgmy đudyfưtlufa đudyfếshbsn trưtlufydrnc mặisgst Tiếshbst tầeindn: “Cũzdmfng khôtoskng phảxlbvi nhi tửydrn khôtoskng cócczg chímqyitlufydrnng, màwgmy nhi tửydrn biếshbst rõmeyy, cócczg nhiềrqluu thứxoee củfxfja ngưtlufbvvui nàwgmyo liềrqlun củfxfja ngưtlufbvvui ấehniy. Cho dùdeofcczg tranh giàwgmynh, cáahcxi kia ngộopeb nhỡiyuzmeyyi vàwgmyo tay nhi tửydrn, nhữfcinng phúydrnc khímqyi đudyfócczg nhi tửydrnzdmfng khôtoskng thểamqf chịyzieu nổafbfi a.”

Tiếshbst tầeindn nghe thấehniy Vărwidn Nhâhggyn Thưtlufcczgi chỉcczg cảxlbvm thấehniy đudyfau đudyfeindu, nàwgmyng nhậrdksn chung tràwgmy kia, cúydrni đudyfeindu nhấehnip mộopebt ngụowjim, mỉcczga mai hỏkqngi: “Vậrdksy con cảxlbvm thấehniy phúydrnc khímqyiwgmyy nêkdjpn làwgmy củfxfja ngưtlufbvvui nàwgmyo? Thấehnit hoàwgmyng tửydrn hay làwgmy Kỳwptbtlufơmeyyng?”

rwidn Nhâhggyn Thưtluftlufbvvui nhẹrdks mộopebt tiếshbsng đudyfáahcxp: “Mẫndnku phi chớydrncczgi bậrdksy, di chiếshbsu củfxfja tiêkdjpn đudyfếshbs viếshbst đudyfếshbsn rõmeyywgmyng ràwgmynh mạfsbtch. Tâhggyn hoàwgmyng củfxfja Đvvahfsbti Càwgmyn nàwgmyy, làwgmy Tháahcxi tửydrn đudyfiệnycan hạfsbt.”

Tay Tiếshbst tầeindn cócczg chut run rẩyrxcy, nàwgmyng chầeindn chờbvvu nhìeindn vẻudyf mặisgst bìeindnh tĩfihrnh củfxfja Vărwidn Nhâhggyn Thưtluf, ngạfsbtc nhiêkdjpn hỏkqngi: “Khôtoskng phảxlbvi nócczgi Tháahcxi tửydrn đudyfãucch chếshbst ởucch Cam Châhggyu? lúydrnc nàwgmyy Hiêkdjpn vưtlufơmeyyng cũzdmfng đudyfang đudyfưtlufa linh cữfcinu củfxfja Tháahcxi tửydrnwgmyo Đvvahếshbs kinh!”

Trêkdjpn mặisgst Vărwidn Nhâhggyn Thưtluf vẫndnkn mang theo ýtbrxtlufbvvui lúydrnc trưtlufydrnc, lắvdqlc đudyfeindu, ýtbrx tứxoeehggyu xa nócczgi: “Mấehniy chuyệnycan nàwgmyy liệnycau ai đudyfahcxn trưtlufydrnc đudyfưtluffbhac?”

Tiếshbst tầeindn bịyzie lờbvvui nàwgmyy củfxfja Vărwidn Nhâhggyn Thưtluf khiếshbsn cho cócczg chúydrnt hoảxlbvng hốfxwct, vừpxnua muốfxwcn nócczgi gìeind, chợfbhat nghe bêkdjpn kia nócczgi tiếshbsp: “Chỉcczgwgmy cho dùdeof thếshbswgmyo, đudyffxwc vậrdkst khôtoskng phảxlbvi củfxfja mìeindnh mẫndnku phi liềrqlun ngàwgmyn vạfsbtn lầeindn đudyfpxnung nêkdjpn cưtlufiyuzng cầeindu. Khoảxlbvng thờbvvui gian nàwgmyy nhi tửydrn vẫndnkn phảxlbvi sắvdqlp xếshbsp bêkdjpn dưtlufydrni mộopebt chúydrnt, chỉcczg đudyfpxnung đudyfamqf Tiếshbst gia làwgmym ra chuyệnycan gìeind khôtoskng nêkdjpn làwgmym ngưtluffbhac lạfsbti rưtlufydrnc họhggya vàwgmyo thâhggyn làwgmy đudyfưtluffbhac.”

Tiếshbst tầeindn giậrdkst mìeindnh, nhìeindn vàwgmyo đudyfôtoski mắvdqlt nhưtluf muốfxwcn nhìeindn thấehniu nàwgmyng củfxfja Vărwidn Nhâhggyn Thưtluf, gưtluffbhang cưtlufbvvui nócczgi: “Dĩfihr nhiêkdjpn làwgmy vậrdksy.”

rwidn Nhâhggyn Thưtluf thấehniy Tiếshbst thịyzie đudyfáahcxp ứxoeeng rồfxwci, cũzdmfng khôtoskng tiếshbsp tụowjic ởucch lạfsbti, cáahcxo từpxnu liềrqlun rờbvvui khỏkqngi cung đudyfiệnycan củfxfja Tiếshbst tầeindn. Chẳiyuzng qua chỉcczg mớydrni đudyfi vàwgmyi bưtlufydrnc, rồfxwci lạfsbti chạfsbtm mặisgst mộopebt thiếshbsu niêkdjpn. Thiếshbsu niêkdjpn kia ưtlufydrnc chừpxnung mưtlufbvvui táahcxm mưtlufbvvui chímqyin tuổafbfi, mặisgsc y bàwgmyo củfxfja Hoàwgmyng tửydrn, trêkdjpn khuôtoskn mặisgst non nớydrnt rồfxwci lạfsbti mang theo chúydrnt hărwidng háahcxi khôtoskng giấehniu đudyfưtluffbhac.

rwidn Nhâhggyn Thưtlufzdmfng khôtoskng muốfxwcn đudyffxwci mặisgst vớydrni y, chẳiyuzng qua làwgmy đudyfãucch đudyfowjing phảxlbvi, nêkdjpn cũzdmfng ngừpxnung bưtlufydrnc châhggyn, đudyffbhai đudyfếshbsn khi bêkdjpn kia tớydrni gầeindn, liềrqlun nghe thấehniy mộopebt tiếshbsng giòhpvon giãucch.

“Lụowjic ca.”

rwidn Nhâhggyn Thưtluf gậrdkst đudyfeindu, coi nhưtluf đudyfáahcxp lạfsbti: “Thấehnit đudyfiệnycan hạfsbt.”


Chímqyinh làwgmy Thấehnit hoàwgmyng tửydrnrwidn Nhâhggyn An.

rwidn Nhâhggyn An chímqyinh làwgmy nhi tửydrn củfxfja Hoàwgmyng hậrdksu, dựshbsa theo quy củfxfjwgmycczgi khôtoskng nhấehnit đudyfyzienh phảxlbvi tớydrni gọhggyi y. Chỉcczgwgmy khôtoskng biếshbst vìeindahcxi gìeind, trong cung ngưtlufbvvui trưtlufydrnc ngưtlufbvvui sau, y rồfxwci lạfsbti gọhggyi đudyfếshbsn thâhggyn thiếshbst.

rwidn Nhâhggyn An nghe thấehniy cáahcxch gọhggyi xa lạfsbt củfxfja Vărwidn Nhâhggyn Thưtluf ngưtluffbhac lạfsbti cũzdmfng khôtoskng đudyfamqf ýtbrx, cưtlufbvvui đudyfxoeeng trưtlufydrnc mặisgst y hỏkqngi: “Vàwgmyo cung thărwidm mẫndnku phi củfxfja ca sao?”

rwidn Nhâhggyn Thưtluf gậrdkst đudyfeindu đudyfáahcxp: “Mấehniy ngàwgmyy nàwgmyy mẫndnku phi cảxlbvm thấehniy khôtoskng khỏkqnge, ta tớydrni thărwidm, lúydrnc nàwgmyy liềrqlun muốfxwcn đudyfi.”

rwidn Nhâhggyn An cưtlufbvvui hìeindeindcczgi: “Vàwgmyi ngàwgmyy khôtoskng thấehniy Lụowjic ca rồfxwci, mấehniy ngàwgmyy trưtlufydrnc đudyfnycahpvon thầeindm nghĩfihr nếshbsu nhưtluf Lụowjic ca rảxlbvnh, muốfxwcn mờbvvui Lụowjic ca đudyfếshbsn trong cung củfxfja đudyfnyca ngồfxwci mộopebt chúydrnt.”

rwidn Nhâhggyn Thưtluf cong môtoski: “Nếshbsu nhưtlufcczg thờbvvui gian rảxlbvnh nhấehnit đudyfyzienh đudyfi, chẳiyuzng qua hôtoskm nay trong tay vẫndnkn còhpvon mộopebt sốfxwc việnycac khôtoskng thểamqfwptbo dàwgmyi, chỉcczg sợfbha khôtoskng thểamqf đudyfáahcxp ứxoeeng lờbvvui mờbvvui rồfxwci.”

“Nghe nócczgi Lụowjic ca tạfsbti dâhggyn gian xâhggyy lêkdjpn mộopebt vàwgmyi Tháahcxi họhggyc, còhpvon mờbvvui tiêkdjpn sinh đudyfếshbsn dạfsbty nhữfcinng hàwgmyi tửydrn phốfxwc phưtlufbvvung kia? Nàwgmyy cũzdmfng thậrdkst sựshbs bậrdksn rộopebn.” Vărwidn Nhâhggyn An nhìeindn thẳiyuzng vàwgmyo Vărwidn Nhâhggyn Thưtluf, bỗxisjng nhiêkdjpn hỏkqngi: Chỉcczgwgmy khôtoskng biếshbst, mấehniy ngàwgmyy nàwgmyy Lụowjic ca ởucchkdjpn ngoàwgmyi, cócczg từpxnung nghe mộopebt ímqyit lờbvvui đudyffxwcn đudyffsbti trêkdjpn phốfxwc?”

rwidn Nhâhggyn Thưtlufhggyng mắvdqlt, chậrdksm rãucchi đudyfáahcxpi: “Chưtlufa từpxnung nghe.”

rwidn Nhâhggyn An liềrqlun cong môtoski cưtlufbvvui rộopebkdjpn, hạfsbt mi khẽowjicczgi: “Khôtoskng nghe đudyfưtluffbhac thìeind thôtoski vậrdksy.” Lạfsbti nócczgi: “Lúydrnc trưtlufydrnc nhậrdksn đudyfưtluffbhac sớydrn gấehnip củfxfja Đvvahfsbti ca, nócczgi bởucchi vìeind chuyệnycan quan trọhggyng muốfxwcn đudyfímqyich thâhggyn lêkdjpn kinh thỉcczgnh tộopebi… lạfsbti khôtoskng biếshbst làwgmy chuyệnycan gìeindcczg thểamqfwgmym cho Đvvahfsbti ca rờbvvui Cam Châhggyu. Lụowjic ca, ca nócczgi đudyfi?”

rwidn Nhâhggyn Thưtluf vẫndnkn bìeindnh tĩfihrnh tựshbs nhiêkdjpn: “Vậrdksy liềrqlun chờbvvu Hiêkdjpn vưtlufơmeyyng lêkdjpn kinh tựshbseindnh nócczgi rõmeyywgmyng a.”

rwidn Nhâhggyn An khôtoskng tìeindm đudyfưtluffbhac sơmeyy hởucch chỗxisjrwidn Nhâhggyn Thưtluf, y vuốfxwct ốfxwcng tay áahcxo củfxfja mìeindnh, nhẹrdks nhàwgmyng nócczgi: “Lạfsbti nócczgi, Đvvahfsbti ca cũzdmfng thậrdkst đudyfáahcxng thưtlufơmeyyng. Lúydrnc trưtlufydrnc Hiềrqlun phi bịyzie ban chếshbst, Lưtlufu gia rơmeyyi đudyfàwgmyi, mấehniy quan viêkdjpn phímqyia dưtlufydrni Lưtlufu gia cũzdmfng bịyzie chèsbssn éwptbp đudyfếshbsn lợfbhai hạfsbti.. Àqhtgi, tócczgm lạfsbti mộopebt bưtlufydrnc sai từpxnung bưtlufydrnc sai, nàwgmyy vừpxnua đudyfxoeeng sai phímqyia, liềrqlun néwptbm đudyfi nửydrna cáahcxi mạfsbtng. Lụowjic ca, ca nócczgi cócczg đudyfúydrnng khôtoskng?”

rwidn Nhâhggyn Thưtluf liềrqlun nởucch nụowjitlufbvvui: “Lờbvvui nàwgmyy củfxfja Thấehnit đudyfiệnycan hạfsbtcczgi rấehnit đudyfúydrnng.” Nhìeindn sắvdqlc trờbvvui, gậrdkst đudyfeindu nócczgi: “Chỉcczgydrnc nàwgmyy khôtoskng còhpvon sớydrnm, khôtoskng tiệnycan tròhpvo chuyệnycan. Ngàwgmyy sau cócczg rảxlbvnh, ta nhấehnit đudyfyzienh tựshbseindnh đudyfếshbsn Thanh Lưtlufu Đvvahiệnycan củfxfja Thấehnit đudyfiệnycan hạfsbt.”

rwidn Nhâhggyn An nhìeindn y thậrdkst sâhggyu, nócczgi: “Ta đudyfâhggyy tấehnit nhiêkdjpn bàwgmyy sẵosbgn rưtluffbhau ngon mócczgn ngon chờbvvu Lụowjic ca đudyfếshbsn a.”


cczgi xong, hai bêkdjpn tạfsbtm biệnycat, lúydrnc nàwgmyy mớydrni song song rờbvvui đudyfi. Chẳiyuzng qua vừpxnua quay lưtlufng, ýtbrxtlufbvvui trêkdjpn mặisgst Vărwidn Nhâhggyn Thưtluf liềrqlun chậrdksm rãucchi thu vềrqlu, hơmeyyi nâhggyng đudyfeindu, nhìeindn vềrqlu phưtlufơmeyyng xa, trong con ngưtlufơmeyyi trong suốfxwct lưtlufydrnt qua mộopebt tia gìeind đudyfócczg, sau đudyfócczg liềrqlun biếshbsn mấehnit, hạfsbt mắvdqlt ra khỏkqngi cổafbfng cung.

kdjpn kia, Hiêkdjpn vưtlufơmeyyng dẫndnkn theo nhâhggyn mãucchdeofng tốfxwcc đudyfopeb nhanh nhấehnit tiếshbsn vềrqlu Đvvahếshbs kinh.

rwidn Nhâhggyn Cửydrnu từpxnu sau cáahcxi ngàwgmyy rơmeyyi xuốfxwcng nưtlufydrnc vẫndnkn luôtoskn pháahcxt sốfxwct, liêkdjpn tụowjic bảxlbvy táahcxm ngàwgmyy, mấehniy ngàwgmyy nàwgmyy mắvdqlt thấehniy rốfxwct cuộopebc chuyểamqfn biếshbsn tốfxwct đudyfrdksp. Trêkdjpn đudyfưtlufbvvung đudyfi, cảxlbv đudyfopebi nhâhggyn mãucchzdmfng gặisgsp mấehniy lầeindn tậrdksp kímqyich, nhưtlufng may mắvdqln Vărwidn Nhâhggyn Cửydrnu đudyfãucch sớydrnm chuẩyrxcn bịyzie đudyfeindy đudyffxfj, mặisgsc dùdeofcczg chúydrnt tổafbfn thấehnit, ngưtluffbhac lạfsbti cũzdmfng khôtoskng cho đudyfeindu kia chiếshbsm đudyfưtluffbhac tiệnycan nghi gìeind.

Xe ngựshbsa lắvdqlc lưtluf mộopebt đudyfưtlufbvvung, sắvdqlc thu cũzdmfng dầeindn đudyfrdksm. Bảxlbvn thâhggyn Lạfsbtc Kiêkdjpu khôtoskng cảxlbvm thấehniy gìeind, chẳiyuzng qua làwgmyydrnc nàwgmyo cũzdmfng lo sợfbharwidn Nhâhggyn Cửydrnu lúydrnc trưtlufydrnc bịyzie bệnycanh vừpxnua vặisgsn lúydrnc nàwgmyy lạfsbti nhiễrwidm hàwgmyn, vốfxwcn đudyfãucch khôtoskng rờbvvui y nửydrna bưtlufydrnc, lúydrnc nàwgmyy lạfsbti càwgmyng ởucchahcxt bêkdjpn trôtoskng nom, thoạfsbtt nhìeindn rấehnit cócczg mộopebt phen hưtlufơmeyyng vịyzie keo son.

rwidn Nhâhggyn Cửydrnu ởucch mộopebt bêkdjpn nhìeindn, chỉcczg cho làwgmy Lạfsbtc Kiêkdjpu sợfbha bảxlbvn thâhggyn vìeind chuyệnycan ‘trọhggyng thưtlufơmeyyng bấehnit tỉcczgnh, an dưtlufiyuzng ởucch Hiêkdjpn vưtlufơmeyyng phủfxfj tạfsbti Cam Châhggyu” bạfsbti lộopeb cho nêkdjpn cẩyrxcn thậrdksn từpxnung ly từpxnung tímqyi, ngưtluffbhac lạfsbti cũzdmfng khôtoskng nghĩfihr tớydrni cáahcxi gìeind, pháahcxi tâhggym phúydrnc củfxfja mìeindnh qua bêkdjpn kia, hộopeb tốfxwcng hai ngưtlufbvvui.

Trong xe ngựshbsa, Lạfsbtc Kiêkdjpu ôtoskm Vărwidn Nhâhggyn Cửydrnu, che chởucch y đudyfếshbsn cựshbsc kỳwptb chặisgst chẽowji, vừpxnua nghĩfihr biệnycan pháahcxp dỗxisj ngưtlufbvvui trong ngựshbsc ărwidn nhiềrqluu thêkdjpm hai phầeindn cơmeyym, vừpxnua hỏkqngi: “Quậrdksn chúydrna nócczgi Kỳwptbtlufơmeyyng làwgmym sao?”

rwidn Nhâhggyn Cửydrnu nằasbsm trong lòhpvong y, vẻudyf mặisgst cócczg chúydrnt lưtlufbvvui biếshbsng, chẳiyuzng qua làwgmy đudyfôtoski mắvdqlt vẫndnkn sáahcxng nhưtluf áahcxnh sao, y ărwidn miếshbsng cơmeyym Lạfsbtc Kiêkdjpu đudyfúydrnt qua, chậrdksm rãucchi đudyfáahcxp: “Kỳwptbtlufơmeyyng hỏkqngi nàwgmyng, Côtosk rốfxwct cuộopebc làwgmy chếshbst hay chưtlufa.”

Lạfsbtc Kiêkdjpu nhímqyiu màwgmyy, lạfsbti gắvdqlp mộopebt miếshbsng ngócczg sen đudyfếshbsn bêkdjpn môtoski Vărwidn Nhâhggyn Cửydrnu, nócczgi: “Quậrdksn chúydrna chắvdqlc chắvdqln sẽowji khôtoskng trảxlbv lờbvvui.”

rwidn Nhâhggyn Cửydrnu cau màwgmyy nhìeindn ngócczg sen, rốfxwct cuộopebc vẫndnkn ărwidn hếshbst: “Kỳwptbtlufơmeyyng vốfxwcn cũzdmfng khôtoskng trôtoskng chờbvvu hỏkqngi đudyfưtluffbhac cáahcxi gìeind từpxnu Quậrdksn chúydrna, vìeind vậrdksy liềrqlun hỏkqngi mộopebt chuyệnycan kháahcxc….”

Lạfsbtc Kiêkdjpu biếshbst rõmeyy bộopeb dạfsbtng nàwgmyy củfxfja Vărwidn Nhâhggyn Cửydrnu chímqyinh làwgmy ărwidn khôtoskng vôtosk nữfcina, cưtlufbvvui cưtlufbvvui: “Cầeindu thâhggyn sao?” Buôtoskng đudyfũzdmfa xuốfxwcng, cầeindm khărwidn lau khócczge môtoski cho y, “Nhữfcinng nărwidm nàwgmyy, phàwgmym làwgmy Kỳwptbtlufơmeyyng lêkdjpn Kinh, nhấehnit đudyfyzienh phảxlbvi đudyfếshbsn quýtbrx phủfxfj củfxfja Quậrdksn chúydrna cầeindu thâhggyn mộopebt lầeindn, nàwgmyy cũzdmfng làwgmy lầeindn thứxoee ba rồfxwci đudyfi? Quậrdksn chúydrna nócczgi thếshbswgmyo?”

rwidn Nhâhggyn Cửydrnu nâhggyng mắvdqlt, thảxlbvn nhiêkdjpn đudyfáahcxp: “Quậrdksn chúydrna nócczgi y vàwgmyo lúydrnc nàwgmyy cầeindu thâhggyn, lòhpvong muôtoskng dạfsbt thúydrn, dụowjing tâhggym hiểamqfm áahcxc* —— cùdeofng vớydrni thịyzie vệnyca, tựshbseindnh đudyfáahcxnh ngưtlufbvvui ra.”

(*Nguyêkdjpn vărwidn 其心可诛 kỳwptbhggym khảxlbv tru.)

Lạfsbtc Kiêkdjpu sữfcinng sờbvvu, lậrdksp tứxoeec cưtlufbvvui to: “Kỳwptbtlufơmeyyng rồfxwci lạfsbti thậrdkst sựshbs đudyfáahcxng thưtlufơmeyyng.”

Khócczge môtoski Vărwidn Nhâhggyn Cửydrnu cong lêkdjpn mộopebt đudyfopeb cung nhỏkqng đudyfếshbsn mứxoeec khôtoskng thểamqf nhậrdksn ra: “So vớydrni ngưtlufơmeyyi còhpvon cócczg thểamqf đudyfáahcxng thưtlufơmeyyng hơmeyyn sao?”

Lạfsbtc Kiêkdjpu nghe vậrdksy khócczge môtoski nhếshbsch lêkdjpn, đudyfưtlufa tay nâhggyng cằasbsm Vărwidn Nhâhggyn Cửydrnu cúydrni ngưtlufbvvui hạfsbt xuốfxwcng mộopebt nụowjitoskn sâhggyu, chỉcczg thấehniy bêkdjpn kia biếshbsn thàwgmynh mộopebt vũzdmfng nưtlufydrnc xuâhggyn, lúydrnc nàwgmyy mớydrni ghéwptbwgmyo tai y thầeindm thìeind: “Ta cócczgahcxi gìeind đudyfáahcxng thưtlufơmeyyng? A Cửydrnu cũzdmfng đudyfãucchwgmy củfxfja ta.”

rwidn Nhâhggyn Cửydrnu bịyzie mộopebt nụowjitoskn nàwgmyy hôtoskn đudyfếshbsn khôtoskng còhpvon khímqyi lựshbsc, ngửydrna mặisgst nguýtbrxt hắvdqln mộopebt cáahcxi, nhìeindn qua lạfsbti giốfxwcng nhưtluf hờbvvun dỗxisji, chọhggyc cho ngưtlufbvvui kia thâhggyn thểamqf khôtoskcczgng bưtlufng mặisgst lạfsbti làwgmy mộopebt trậrdksn hôtoskn.

“A Cửydrnu, A Cửydrnu…” Lạfsbtc Kiêkdjpu ngậrdksm lấehniy môtoski Vărwidn Nhâhggyn Cửydrnu, gọhggyi y bằasbsng chấehnit giọhggyng khàwgmyn khàwgmyn, “Ta thựshbsc muốfxwcn làwgmym ngưtlufơmeyyi ngay tạfsbti chỗxisjwgmyy.”

rwidn Nhâhggyn Cửydrnu nâhggyng mắvdqlt, cưtlufbvvui nhưtluf khôtoskng cưtlufbvvui nhìeindn hắvdqln: “Vậrdksy ngưtlufơmeyyi… liềrqlun làwgmym đudyfi.”

Đvvahôtoski mắvdqlt Lạfsbtc Kiêkdjpu bỗxisjng nhiêkdjpn đudyfkqngkdjpn, hắvdqln hơmeyyi ngửydrna đudyfeindu lêkdjpn, yếshbst hầeindu khôtoskng ngừpxnung lêkdjpn xuốfxwcng, hai tay bócczgp chặisgst eo Vărwidn Nhâhggyn Cửydrnu, hôtosk hấehnip vừpxnua thôtosk vừpxnua nặisgsng, nhìeindn bộopeb dạfsbtng kia lạfsbti cócczg chúydrnt thốfxwcng khổafbf.

rwidn Nhâhggyn Cửydrnu ởucch trong lồfxwcng ngựshbsc hắvdqln, dĩfihr nhiêkdjpn cócczg thểamqf cảxlbvm giáahcxc đudyfưtluffbhac đudyfopeb cứxoeeng cùdeofng nhiệnycat đudyfopeb bấehnit thưtlufbvvung kia, nhưtlufng y dưtlufbvvung nhưtluf mộopebt chúydrnt cũzdmfng khôtoskng sợfbha, chỉcczg yếshbsu ớydrnt nâhggyng tay vòhpvong qua ngưtlufbvvui hắvdqln, dùdeofng đudyfeindu lưtlufiyuzi nhưtlufcczg nhưtluf khôtoskng lưtlufydrnt qua bờbvvutoski nócczgng hổafbfi củfxfja Lạfsbtc Kiêkdjpu.

“…. Ngưtlufơmeyyi chímqyinh làwgmyaukpwgmyo ta thímqyich ngưtlufơmeyyi.” Qua hồfxwci lâhggyu, Lạfsbtc Kiêkdjpu rốfxwct cuộopebc mởucch miệnycang, giọhggyng nócczgi hắvdqln khàwgmyn đudyfếshbsn lợfbhai hạfsbti, nhưtlufwgmy cổafbf họhggyng bịyzieahcxi gìeind thiêkdjpu cháahcxy. Vărwidn Nhâhggyn Cửydrnu khôtoskng nócczgi lờbvvui nàwgmyo, chỉcczghggyng mắvdqlt nhìeindn hắvdqln. Khuôtoskn mặisgst trắvdqlng nõmeyyn nhuộopebm thàwgmynh màwgmyu đudyfkqng, thựshbsc xứxoeeng vớydrni mộopebt câhggyu “Sắvdqlc nhưtluffbhac xuâhggyn hiểamqfu*”, cho dùdeof khôtoskng cưtlufbvvui cũzdmfng đudyfãucch hấehnip dẫndnkn kinh ngưtlufbvvui. Khôtoskcczgng Lạfsbtc Kiêkdjpu vừpxnua mớydrni kiềrqlum chếshbs lậrdksp tứxoeec bốfxwcc cháahcxy, hắvdqln gầeindn nhưtlufahcxn hậrdksn màwgmy hung hărwidng cắvdqln lêkdjpn bờbvvutoski kia, nhưtlufng vừpxnua cắvdqln đudyfếshbsn liềrqlun thảxlbv nhẹrdks lựshbsc đudyfopeb, “Chờbvvu, chờbvvu đudyfếshbsn khi trởucch vềrqlu Đvvahếshbs kinh, ngưtlufơmeyyi cho dùdeof khócczgc đudyfếshbsn khàwgmyn giọhggyng, ta cũzdmfng sẽowji khôtoskng tha cho ngưtlufơmeyyi.”

(*色若春晓 dung mạfsbto xinh đudyfrdksp nhưtluf xuâhggyn sớydrnm, xuâhggyn hiểamqfu: xuâhggyn sớydrnm, lúydrnc vừpxnua tờbvvu mờbvvuahcxng.)

Trong mắvdqlt Vărwidn Nhâhggyn Cửydrnu lưtlufydrnt qua ýtbrxtlufbvvui khôtoskng dễrwid thấehniy, sau đudyfócczg liềrqlun hạfsbt mắvdqlt, đudyfưtlufa tay kéwptbo vạfsbtt áahcxo Lạfsbtc Kiêkdjpu, đudyfưtlufa môtoski lêkdjpn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.