9.2
/10
120 lượt

Tiểu Hầu Gia
Đam Mỹ Trọng Sinh Cung Đấu Cổ Đại Hoàn thành 15k Views
Ai cũng không rõ lắm chuyện xảy ra như thế nào.
Chỉ nghe “Bùm” một tiếng, mặt nước tĩnh lặng bỗng bị nện thành từng vòng gợn sóng. Ngay sau đó, tiếng trẻ con khóc, tiếng cãi vã, tiếng xô đẩy hỗn loạn hòa cùng tiếng hót líu lo của chim xuân lần lượt vang lên, lại sau đó, chính là lão ma ma (*nhũ mẫu) ra sức đẩy ra đám người, run rẩy mà thét lên một tiếng kinh hãi bén nhọn: “Tiểu, Tiểu, Tiểu hầu gia… thật khủng khiếp, Tiểu hầu gia rơi xuống nước!”
Đầu tháng ba, cái lạnh mùa đông còn chưa quét sạch, ánh mặt trời ngược lại cứ rạng rỡ từng ngày. Lạc Kiêu bưng thủ lô (*手炉 lò sưởi tay) xuyên qua song cửa nhìn ra bên ngoài, ánh mặt trời chói chang lại khiến hắn hơi híp mắt lại: “Đám người Lưu di nương vẫn quỳ bên ngoài?”
Tri Hạ bưng chén thuốc liền đi tới: “Lúc trước Tầm Đông ra ngoài lấy thuốc, quả thật vẫn còn quỳ, nhưng chờ đến khi bưng thuốc về nhìn lại, cũng chỉ còn một mình Tam tiểu thư ở nơi đó.” Cười lạnh một tiếng, nói: “Nghe nói là quỳ nửa canh giờ, động thai khí, lúc này đang gọi đại phu của Hà Xuân Đường đến nhìn.”
Lạc Kiêu gật đầu, lấy chén thuốc qua: “Mang thai cũng đã bảy tháng, còn có thể cùng Tam tỷ ở chỗ này của ta quỳ hơn nửa canh giờ, cũng coi như mẫu tử tình thâm.” Uống một hơi hết chén thuốc đậm đặc như nước mực kia, biểu hiện trên mặt vẫn là nhàn nhạt, “Chỉ có điều, để cho Tam tiểu thư gả cho họ Vương viên ngoại kia rõ ràng là quyết định của mẫu thân, cho dù di nương có đến cầu ta, ta lại có thể thế nào?”
..........................
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ....Hy vọng các bạn có thể thưởng thức những bộ truyện hay khi đến với chúng tôi
Chỉ nghe “Bùm” một tiếng, mặt nước tĩnh lặng bỗng bị nện thành từng vòng gợn sóng. Ngay sau đó, tiếng trẻ con khóc, tiếng cãi vã, tiếng xô đẩy hỗn loạn hòa cùng tiếng hót líu lo của chim xuân lần lượt vang lên, lại sau đó, chính là lão ma ma (*nhũ mẫu) ra sức đẩy ra đám người, run rẩy mà thét lên một tiếng kinh hãi bén nhọn: “Tiểu, Tiểu, Tiểu hầu gia… thật khủng khiếp, Tiểu hầu gia rơi xuống nước!”
Đầu tháng ba, cái lạnh mùa đông còn chưa quét sạch, ánh mặt trời ngược lại cứ rạng rỡ từng ngày. Lạc Kiêu bưng thủ lô (*手炉 lò sưởi tay) xuyên qua song cửa nhìn ra bên ngoài, ánh mặt trời chói chang lại khiến hắn hơi híp mắt lại: “Đám người Lưu di nương vẫn quỳ bên ngoài?”
Tri Hạ bưng chén thuốc liền đi tới: “Lúc trước Tầm Đông ra ngoài lấy thuốc, quả thật vẫn còn quỳ, nhưng chờ đến khi bưng thuốc về nhìn lại, cũng chỉ còn một mình Tam tiểu thư ở nơi đó.” Cười lạnh một tiếng, nói: “Nghe nói là quỳ nửa canh giờ, động thai khí, lúc này đang gọi đại phu của Hà Xuân Đường đến nhìn.”
Lạc Kiêu gật đầu, lấy chén thuốc qua: “Mang thai cũng đã bảy tháng, còn có thể cùng Tam tỷ ở chỗ này của ta quỳ hơn nửa canh giờ, cũng coi như mẫu tử tình thâm.” Uống một hơi hết chén thuốc đậm đặc như nước mực kia, biểu hiện trên mặt vẫn là nhàn nhạt, “Chỉ có điều, để cho Tam tiểu thư gả cho họ Vương viên ngoại kia rõ ràng là quyết định của mẫu thân, cho dù di nương có đến cầu ta, ta lại có thể thế nào?”
..........................
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ....Hy vọng các bạn có thể thưởng thức những bộ truyện hay khi đến với chúng tôi