Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê

Chương 142-4 : Lời thề 4

    trước sau   
Edit: Mẹvamm tớonykmufm Tháwhwpi Hậiqymu.

Đtsuomcili vớonyki Thanh Linh, năbhppm ngàmufmy phảykbbi nórztii làmufm quáwhwpmufmi, trong khoảykbbng thờbkhci gian nàmufmy khôwmupng đocmzykbbm bảykbbo kếseor hoạnkvbch khôwmupng bịicbj bạnkvbi lộzkef: “Tiêejjsu ca ca, khôwmupng thểxtwk nhanh hơtklrn sao?”

Nhìuuxcn áwhwpnh mắmikbt mong đocmzcpqbi củqzjka nàmufmng, lòcbgung  Kíslqfnh Nam vưrwhjơtklrng mềkxyhm lạnkvbi.

“Hai ngàmufmy, hai ngàmufmy sau chàmufmng dẫzoszn ta đocmzi. Đtsuoi dọfytpc theo con đocmzưrwhjbkhcng nhỏmvfk xuốmcilng phíslqfa dưrwhjonyki córzti mộzkeft tháwhwpc nưrwhjonykc, gầicbjn đocmzórztirzti mộzkeft cáwhwpi đocmzìuuxcnh, sau giờbkhc Tuấillxt ta sẽillx luôwmupn ởilet trong đocmzìuuxcnh đocmzcpqbi chàmufmng.” Thanh Linh nórztii chézjljm đocmzinh chặbhppt sắmikbt, đocmzcpqbi  Kíslqfnh Nam vưrwhjơtklrng sậiqymp bẫzoszy trong hai ngàmufmy, nàmufmng córzti thểxtwkmufmm đocmzưrwhjcpqbc.

“Kiểxtwku Kiểxtwku, nàmufmng córzti thểxtwk kiêejjsn nhẫzoszn đocmzcpqbi ta vàmufmi ngàmufmy đocmzưrwhjcpqbc khôwmupng? Năbhppm ngàmufmy sau chắmikbc chắmikbn sẽillx dẫzoszn nàmufmng rờbkhci xa chốmciln thịicbj phi nàmufmy.”  Kíslqfnh Nam vưrwhjơtklrng nhẹvamm giọfytpng khuyêejjsn bảykbbo.

“Tạnkvbi sao phảykbbi chờbkhc đocmzếseorn năbhppm ngàmufmy? Hai ta córzti thểxtwk sớonykm ngàmufmy bêejjsn nhau, tạnkvbi sao phảykbbi bắmikbt ta đocmzcpqbi thêejjsm năbhppm ngàmufmy nữounxa?” Nàmufmng nghẹvammn ngàmufmo nórztii: “Córzti phảykbbi chàmufmng khôwmupng muốmciln dẫzoszn ta đocmzi? Nếseoru nhưrwhj chàmufmng khôwmupng muốmciln, ta cũvammng khôwmupng ézjljp buộzkefc chàmufmng.” Thanh âgtuhm nàmufmng bỗfzrnng nhiêejjsn lạnkvbnh xuốmcilng, xoay ngưrwhjbkhci ly khai.


slqfnh Nam vưrwhjơtklrng kịicbjp thờbkhci giữounxmufmng lạnkvbi, nắmikbm cổoylj tay pháwhwpt đocmzau khiếseorn nàmufmng kêejjsu ra tiếseorng. Thấillxy vậiqymy hắmikbn bốmcili rốmcili thu tay lạnkvbi.

Hắmikbn nhìuuxcn vếseort thưrwhjơtklrng trêejjsn cổoylj tay nàmufmng, cảykbbm thấillxy rấillxt đocmzau lòcbgung. Nàmufmng làmufm thiêejjsn chi kiềkxyhu nữounx sinh ra ngậiqymm thìuuxca vàmufmng màmufm lớonykn lêejjsn, chưrwhja từcbgung trảykbbi qua đocmzórztii khổoylj củqzjka nhâgtuhn gian. Vạnkvbn Phúbzikc am làmufm đocmzicbja phưrwhjơtklrng ăbhppn chay niệanpvm phậiqymt, khôwmupng phảykbbi nơtklri đocmzxtwkrwhjiletng phúbzikc. Nàmufmng tớonyki đocmzâgtuhy tu hàmufmnh, nhấillxt đocmzicbjnh chịicbju rấillxt nhiềkxyhu khổoylj sởilet mớonyki khẩuxdtn cấillxp muốmciln rờbkhci đocmzi nhưrwhj vậiqymy. (MTLTH.dđocmzlqđocmz)

“Kiểxtwku Kiểxtwku, nàmufmng đocmzcbgung giậiqymn, hai ngàmufmy sau ta dẫzoszn nàmufmng đocmzi, đocmzưrwhjcpqbc khôwmupng?”  Kíslqfnh Nam vưrwhjơtklrng gian nan hạnkvb quyếseort tâgtuhm nórztii.

“Tiêejjsu ca ca, thựykbbc xin lỗfzrni, ta khôwmupng nêejjsn ézjljp chàmufmng nhưrwhj vậiqymy nhưrwhjng ta khôwmupng muốmciln ởilet lạnkvbi chỗfzrn nay mộzkeft giâgtuhy mộzkeft khắmikbc nàmufmo nữounxa.”

“Ta hiểxtwku.”  Kíslqfnh Nam vưrwhjơtklrng nórztii.

“Khôwmupng ổoyljn.” Nàmufmng bỗfzrnng nhiêejjsn nórztii.

“Làmufmm sao vậiqymy?” Hắmikbn khôwmupng rõkxrc chuyệanpvn vộzkefi vàmufmng hỏmvfki.

“Thờbkhci gian ta múbzikc nưrwhjonykc quáwhwpgtuhu rồkxgwi, ta sợcpqb ngưrwhjbkhci kháwhwpc nghi ngờbkhc.” Mụybmkc đocmzíslqfch Thanh Linh đocmzãhjhz đocmznkvbt đocmzưrwhjcpqbc liềkxyhn kiếseorm cớonyk chuồkxgwn đocmzi.

“Lãhjhzo ni côwmup bịicbj đocmznkvbp xuốmcilng sưrwhjbkhcn dốmcilc kia hẳuzdgn đocmzãhjhz mấillxt mạnkvbng.” Kíslqfnh Nam vưrwhjơtklrng nórztii.

“Chàmufmng yêejjsn tâgtuhm, ta sẽillxrztii bàmufm ta khôwmupng may bịicbj trưrwhjcpqbt châgtuhn ngãhjhz.” Thanh Linh an ủqzjki nórztii.

whwpc đocmzicbjnh  Kíslqfnh Nam vưrwhjơtklrng đocmzãhjhz đocmzi xa, Thanh Linh mớonyki quay lạnkvbi căbhppn lềkxyhu nhỏmvfk khôwmupi phụybmkc thâgtuhn phậiqymn.

zjljn váwhwpy nhìuuxcn đocmzicbju gốmcili đocmzãhjhz thâgtuhm tíslqfm mộzkeft mảykbbnh, mặbhppc dùmgckrzti chúbzikt đocmzau nhứslqfc nhưrwhjng vẫzoszn córzti thểxtwk đocmzi đocmzslqfng bìuuxcnh thưrwhjbkhcng.

“Diệanpvu Âcowcm, Vạnkvbn Phúbzikc am bêejjsn nàmufmy giao cho ngưrwhjơtklri.” Thanh Linh nórztii.


“Chủqzjk Thưrwhjcpqbng yêejjsn tâgtuhm, thuộzkefc hạnkvb nhấillxt đocmzicbjnh sẽillxmufmm tốmcilt chuyệanpvn nàmufmy.” Diệanpvu Âcowcm cũvammng kíslqfnh trảykbb lờbkhci.

Trởilet lạnkvbi phủqzjk Thừcbgua Tưrwhjonykng, mặbhppt trờbkhci đocmzãhjhz xuốmcilng núbziki, chỉvammcbgun vàmufmi mảykbbnh áwhwpnh sáwhwpng màmufmu cam le lórztii cuốmcili đocmzưrwhjbkhcng châgtuhn trờbkhci.

Thanh Linh vừcbgua bưrwhjonykc qua đocmznkvbi môwmupn, Minh Lụybmkc liềkxyhn kíslqfch đocmzzkefng chạnkvby tớonyki: “Phu nhâgtuhn, ngàmufmi đocmzãhjhz vềkxyh, côwmupng tửmmmx vẫzoszn chờbkhc ngưrwhjbkhci vềkxyh ăbhppn cơtklrm.” Hắmikbn nórztii dứslqft câgtuhu, rấillxt khôwmupng hìuuxcnh tưrwhjcpqbng màmufmcpqbtklri mộzkeft cáwhwpi.

“Ừykbb, ta đocmzãhjhz biếseort.” Nàmufmng trựykbbc tiếseorp vàmufmo buồkxgwng sưrwhjileti tìuuxcm hắmikbn.

Buồkxgwng sưrwhjileti củqzjka phủqzjk Thừcbgua Tưrwhjonykng nằdrhmm trong mộzkeft viêejjsn tửmmmx nhỏmvfk, đocmzi vàmufmo sảykbbnh, nàmufmng liếseorc nhìuuxcn mộzkeft bàmufmn đocmzicbjy thứslqfc ăbhppn vẫzoszn còcbgun bốmcilc hơtklri nghi ngúbzikt.

rzti ngưrwhjbkhci đocmzcpqbi mìuuxcnh vềkxyh ăbhppn cơtklrm, loạnkvbi cảykbbm giáwhwpc nàmufmy rấillxt hạnkvbnh phúbzikc. (MTLTH.dđocmzlqđocmz)

Tầicbjn Liễdttkm ngồkxgwi cạnkvbnh bàmufmn, trong tay ôwmupm mộzkeft cáwhwpi ấillxm lôwmup, nhìuuxcn thấillxy nàmufmng, phưrwhjcpqbng mâgtuhu lórztie lêejjsn tia sáwhwpng: “ Nàmufmng mau đocmzi rửmmmxa tay đocmzi, sau đocmzórzti tớonyki đocmzâgtuhy dùmgckng cơtklrm.”

“Ừykbb.” Thanh Linh gọfytpi ngưrwhjbkhci bưrwhjng lạnkvbi đocmzâgtuhy mộzkeft chậiqymu nưrwhjonykc nórzting, rửmmmxa tay xong liềkxyhn ngồkxgwi đocmzmcili diệanpvn Tầicbjn Liễdttkm.

“Lạnkvbi đocmzâgtuhy.” Tầicbjn Liễdttkm nhàmufmn nhạnkvbt nórztii.

mufmng ngoan ngoãhjhzn chuyểxtwkn sang ngồkxgwi cạnkvbnh hắmikbn.

Tầicbjn Liễdttkm lấillxy khăbhppn lụybmka từcbgu trong tay áwhwpo: “Đtsuoưrwhja tay qua đocmzâgtuhy.”

Thanh Linh ngẩuxdtn ngưrwhjbkhci, ngoan ngoãhjhzn đocmzưrwhja hai tay vẫzoszn còcbgun nhỏmvfkrwhjonykc đocmzếseorn trưrwhjonykc mặbhppt hắmikbn, hắmikbn dùmgckng khăbhppn lụybmka tỉvamm mỉvamm lau sạnkvbch nưrwhjonykc trêejjsn tay cho nàmufmng. Tay vẫzoszn còcbgun nưrwhjonykc, chíslqfnh nàmufmng cũvammng khôwmupng mấillxy quan tâgtuhm. Hắmikbn lạnkvbi chúbzik ýcnfq đocmzếseorn, nhẹvamm nhàmufmng dùmgckng khăbhppn lụybmka lau giúbzikp nàmufmng, lựykbbc đocmznkvbo khôwmupng nặbhppng khôwmupng nhẹvamm, hếseort sứslqfc thoảykbbi máwhwpi.

Lau xong tay nàmufmng, hắmikbn đocmzbhppt khăbhppn lụybmka sang mộzkeft bêejjsn: “Trờbkhci lạnkvbnh, tay díslqfnh nưrwhjonykc dễdttk bịicbj lạnkvbnh, lầicbjn sau rửmmmxa tay nhớonyk lau khôwmup đocmzillxy.”


“Đtsuoưrwhjcpqbc.” Nàmufmng cưrwhjbkhci cưrwhjbkhci thuậiqymn theo, bấillxt chợcpqbt hắmikbn lạnkvbi gầicbjn, hôwmupn mộzkeft cáwhwpi trêejjsn máwhwpmufmng. (MTLTH.dđocmzlqđocmz)

“Ăqzjkn cơtklrm.” Nàmufmng trừcbgung hắmikbn mộzkeft cáwhwpi.

wmupm nay ăbhppn trưrwhja bêejjsn ngoàmufmi nàmufmng cảykbbm thấillxy khôwmupng ngon miệanpvng, lạnkvbi nhìuuxcn mộzkeft bàmufmn đocmzicbjy đocmzkxgw ăbhppn ngon trưrwhjonykc mặbhppt, rấillxt nhanh khiếseorn nàmufmng córzti cảykbbm giáwhwpc thèqnazm ăbhppn. Nàmufmng tùmgcky ýcnfq gắmikbp mộzkeft mórztin cho vàmufmo miệanpvng, nhấillxt thờbkhci liềkxyhn ngâgtuhy ngẩuxdtn cảykbb ngưrwhjbkhci.

“Đtsuoicbjy đocmzkxyhu làmufmrztin ta làmufmm, nhưrwhj thếseormufmo?” Đtsuoôwmupi mắmikbt Tầicbjn Liễdttkm sáwhwpng long lanh, tựykbba nhưrwhjmufmi tửmmmx đocmzòcbgui kẹvammo híslqfp mắmikbt cưrwhjbkhci.

wmupm nay hắmikbn lạnkvbi xuốmcilng bếseorp, tấillxt cảykbb mọfytpi ngưrwhjbkhci trong phủqzjk đocmzkxyhu bịicbj hắmikbn chộzkefp tớonyki thửmmmxrztin, sau khi lãhjhzng phíslqf khôwmupng biếseort bao nhiêejjsu thựykbbc phẩuxdtm, cuốmcili cùmgckng mớonyki làmufmm ra đocmzưrwhjcpqbc mộzkeft bàmufmn thàmufmnh phẩuxdtm khôwmupng tệanpv.

“Thiếseoru muốmcili.” Nàmufmng nórztii, sau đocmzórzti lạnkvbi gắmikbp tiếseorp mórztin kháwhwpc. “Quáwhwp mặbhppn.”

“Nhiềkxyhu đocmzưrwhjbkhcng.”

“Quáwhwp chua.”

“Rau luộzkefc náwhwpt.”

“…”

Mặbhppt Tầicbjn Liễdttkm dẫzoszn xụybmk xuốmcilng, nha đocmzicbju nàmufmy sao lạnkvbi córzti thểxtwk thàmufmnh thậiqymt nhưrwhj vậiqymy chứslqf? Thoạnkvbi bảykbbn đocmzkxyhu nórztii nấillxu ăbhppn cho áwhwpi nhâgtuhn, cho dùmgckmufmm khôwmupng ngon nhưrwhjng áwhwpi nhâgtuhn vẫzoszn ăbhppn rấillxt nhiệanpvt tìuuxcnh, sau đocmzórzti cảykbbm đocmzzkefng chủqzjk đocmzzkefng ôwmupm ấillxp yêejjsu thưrwhjơtklrng đocmzmcili phưrwhjơtklrng.

Sao đocmzếseorn phiêejjsn hắmikbn lạnkvbi thay đocmzoylji nhưrwhj vậiqymy? Ngọfytpt ngàmufmo nórztii ngon đocmzâgtuhu? Chủqzjk đocmzzkefng ôwmupm ấillxp yêejjsu thưrwhjơtklrng đocmzâgtuhu? Hoàmufmn toàmufmn khôwmupng córzti! Hắmikbn muốmciln nàmufmng cảykbbm đocmzzkefng lao vàmufmo vòcbgung tay hắmikbn, mãhjhznh liệanpvt hiếseorn thâgtuhn mìuuxcnh cho hắmikbn ăbhppn.

Sau đocmzêejjsm đocmzzkefng phòcbgung đocmzórzti hắmikbn vẫzoszn chưrwhja chạnkvbm đocmzưrwhjcpqbc vàmufmo ngưrwhjbkhci nàmufmng. Mỗfzrni lầicbjn lêejjsn kếseor hoạnkvbch đocmzzkefng thủqzjk, nha đocmzicbju nàmufmy hoặbhppc chuồkxgwn đocmzi, hoặbhppc ngủqzjk nhưrwhj heo chếseort. Ngàmufmy ngàmufmy ôwmupm áwhwpi thêejjs lạnkvbi khôwmupng thểxtwk ăbhppn, hắmikbn bịicbjmufmnh sắmikbp liệanpvt rồkxgwi.

“Chàmufmng khôwmupng cầicbjn tựykbbuuxcnh xuốmcilng bếseorp.” Sau khi đocmzãhjhz thửmmmx cảykbbmufmn, nàmufmng mớonyki mởilet miệanpvng nórztii.

Mặbhppt củqzjka hắmikbn đocmzãhjhz đocmzen nay còcbgun thốmcili.

“Lầicbjn sau muốmciln xuốmcilng bếseorp, thiếseorp giúbzikp chàmufmng.”

“Vịicbjt quay nàmufmy làmufmm cũvammng khôwmupng tệanpv lắmikbm.” Nàmufmng nhézjljt miệanpvng vịicbjt quay vẫzoszn còcbgun chảykbby mỡiletmufmo miệanpvng, miệanpvng nàmufmng liềkxyhn díslqfnh đocmzicbjy dầicbju. Nhìuuxcn chằdrhmm chằdrhmm gòcbguwhwp nhưrwhj ngọfytpc hắmikbn, nàmufmng cong miệanpvng cưrwhjbkhci cưrwhjbkhci, nhanh chórzting ‘chủqzjk đocmzzkefng ôwmupm ấillxp yêejjsu thưrwhjơtklrng’ cho hắmikbn mộzkeft cáwhwpi hôwmupn vang dộzkefi lêejjsn máwhwp.

cbguwhwp củqzjka mỹopan nhâgtuhn liềkxyhn loang lổoylj mỡilet vịicbjt.

“Nghịicbjch ngợcpqbm.” Hắmikbn bấillxt đocmzmikbc dĩmikbrwhjbkhci mộzkeft tiếseorng.

Cảykbbmufmn mórztin ăbhppn chỉvammrzti vịicbjt quay làmufm ăbhppn đocmzưrwhjcpqbc. Nàmufmng chủqzjk yếseoru tấillxn côwmupng vịicbjt quay, nhữounxng thứslqf kháwhwpc tuyệanpvt khôwmupng đocmzzkefng lấillxy mộzkeft miếseorng, rấillxt nhanh, mộzkeft đocmzĩmikba vịicbjt quay đocmzicbjy córzti ngọfytpn đocmzãhjhz hếseort sạnkvbch.

Hắmikbn kézjljo nàmufmng lêejjsn đocmzùmgcki, hai tay ôwmupm lấillxy nàmufmng: “Vịicbjt quay ăbhppn ngon khôwmupng?”

“Ăqzjkn ngon.” Nàmufmng thàmufmnh thậiqymt gậiqymt đocmzicbju, nhìuuxcn phưrwhjcpqbng mâgtuhu đocmzếseorn thấillxt thầicbjn.

Áejjsnh mắmikbt hắmikbn nórzting rựykbbc, ôwmupm eo nàmufmng bắmikbt đocmzicbju khôwmupng an phậiqymn: “Vi phu muốmciln nếseorm thửmmmx.”

rztii dứslqft lờbkhci liềkxyhn mãhjhznh liệanpvt hôwmupn nàmufmng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.