Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê

Chương 142 : Lời thề

    trước sau   
Edit: Mẹfxmz tớgpbfuuua Thákxibi Hậdclru

“Tíecndnh thờyvqui gian thìadiq ngưurxbyvqui truyềeingn tin vàuuuao cung chắbyqkc vẫhcxtn còpsozn trêkgpzn đfxmzưurxbyvqung.” Ninh Thụabhnc phi vẫhcxtn chưurxba bịhdow phếvaei truấvaeit, ýkxfu đfxmzhooh cắbyqkt cổjbcm tay tựzscvkxibt củilrja bàuuua ta làuuua chuyệptpkn khôjtuang nhỏzscv, sưurxb thákxibi chủilrj sựzscv củilrja Vạzngfn Phúuuuac am chắbyqkc chắbyqkn sẽabhn cho ngưurxbyvqui vàuuuao cung bẩzjdgm bákxibo sựzscv việptpkc.

“Ngăvaein ngưurxbyvqui truyềeingn tin lạzngfi.” Thanh Linh phâszsun phóirgs.

“Vâszsung.” Thưurxb Nghiễhcxtn hiểnibiu ýkxfu Thanh Linh, Chủilrj Thưurxbjbcmng muốohzln bọvaein hắbyqkn phảvaeii giákxibm sákxibt chặpsozt chẽabhnrbcqn nữxyjpa, chuyệptpkn nàuuuay màuuua truyềeingn vàuuuao tai Hoàuuuang Thưurxbjbcmng, khóirgs đfxmzvaeim bảvaeio Hoàuuuang Thưurxbjbcmng khôjtuang niệptpkm tìadiqnh cũfldwuuua tha cho bàuuua ta. Mộuuuat khi bàuuua ta hồhoohi cung, việptpkc ra tay đfxmzãsmye khôjtuang còpsozn đfxmzơrbcqn giảvaein nữxyjpa.

“Sưurxb thákxibi Chủilrj sựzscv củilrja Vạzngfn Phúuuuac am cóirgs thểnibi thu mua hay khôjtuang?” Thanh Linh hỏzscvi.

“Thu mua lãsmyeo ni côjtua kia? Đilrjơrbcqn giảvaein, lãsmyeo ni côjtua kia lụabhnc căvaein khôjtuang tịhdownh, mộuuuat bóirgs tuổjbcmi rồhoohi màuuua ban đfxmzêkgpzm vẫhcxtn lésmyen đfxmzi gặpsozp gỡcnqa nam nhâszsun. Nhưurxb thếvaei thìadiq thôjtuai, bàuuua ta còpsozn ham tiềeingn tàuuuai.” Chíecndnh vìadiquuua ta khôjtuang bỏzscv đfxmzưurxbjbcmc tiềeingn nhang đfxmzèuuuan dồhoohi dàuuuao củilrja Vạzngfn Phúuuuac am nêkgpzn mớgpbfi khôjtuang muốohzln hoàuuuan tụabhnc: “Chỉdqrm cầcoyyn tiếvaein hàuuuang dụabhn dỗjmsnurxbcnqang bứjmsnc bàuuua ta, thuộuuuac hạzngf khôjtuang tin khôjtuang thu mua đfxmzưurxbjbcmc.”


“Vậdclry thìadiq tốohzlt.” Thanh Linh nóirgsi: “Thu mua sưurxb thákxibi chủilrj sựzscv củilrja Vạzngfn Phúuuuac am, khiếvaein bàuuua ta phảvaeii đfxmzèuuua chuyệptpkn Ninh Thụabhnc phi cắbyqkt cổjbcm tay xuốohzlng.”

“Chuyệptpkn nàuuuay quảvaei thựzscvc khôjtuang dễhcxt.” Gưurxbơrbcqng mặpsozt Thưurxb Nghiễhcxtn hơrbcqi nhăvaein nhóirgs, Ninh Thụabhnc phi làuuua Nhấvaeit phẩzjdgm cung phi, mặpsozc dùxyjp bịhdow phạzngft đfxmzi Vạzngfn Phúuuuac am tu dưurxbcnqang nhưurxbng thâszsun phậdclrn bàuuua ta vẫhcxtn còpsozn đfxmzóirgs, thi thoảvaeing vẫhcxtn cóirgs ngưurxbyvqui từocui trong cung đfxmzếvaein. (MTLTH.dđfxmzlqđfxmz)

“Cóirgskxibi gìadiquuua khôjtuang dễhcxt? Ninh Thụabhnc phi khôjtuang cẩzjdgn thậdclrn bịhdow thưurxbơrbcqng ởjtua cổjbcm tay, nhưurxb thếvaeiuuuao lạzngfi thàuuuanh tựzscvkxibt?” Thanh Linh nhàuuuan nhạzngft nóirgsi.

“Thuộuuuac hạzngf hiểnibiu.” Ninh Thụabhnc phi khôjtuang cẩzjdgn thậdclrn bịhdow thưurxbơrbcqng, bịhdowurxbgpbfc phầcoyyn da thịhdowt ởjtua cổjbcm tay, dĩolsl nhiêkgpzn đfxmzâszsuy làuuua chuyệptpkn nhỏzscv, khôjtuang cầcoyyn bákxibo cákxibo. Sưurxb thákxibi chủilrj sựzscv sẽabhn coi đfxmzâszsuy làuuuakxibi cớgpbf, đfxmzèuuua chuyệptpkn nàuuuay xuốohzlng.

“Mặpsozt khákxibc, truyềeingn tin cho  Kíecndnh Nam vưurxbơrbcqng, nóirgsi Ninh Thụabhnc phi khôjtuang chịhdowu nổjbcmi côjtua đfxmzuuuac cùxyjpng kham khổjbcm khi ởjtua trong am, nhấvaeit thờyvqui luẩzjdgn quẩzjdgn trong lòpsozng màuuua tựzscvkxibt.” Gầcoyyn đfxmzâszsuy Thanh Linh hạzngfn chếvaei ngưurxbyvqui truyềeingn tin Ninh Thụabhnc phi cho  Kíecndnh Nam vưurxbơrbcqng, vìadiq vậdclry ôjtuang ta khôjtuang nhậdclrn đfxmzưurxbjbcmc quákxib nhiềeingu thôjtuang tin củilrja ákxibi nhâszsun. Bâszsuy giờyvqu  Kíecndnh Nam vưurxbơrbcqng lạzngfi nhậdclrn đfxmzưurxbjbcmc tin tứjmsnc Ninh Thụabhnc phi vìadiq khôjtuang chịhdowu đfxmzưurxbjbcmc cảvaeinh kham khổjbcmjtua đfxmzơrbcqn trong am màuuua cắbyqkt cổjbcm tay ýkxfu đfxmzhdownh tựzscvkxibt, ôjtuang ta sẽabhn khôjtuang hoàuuuai nghi quákxib nhiềeingu.

Thưurxb Nghiễhcxtn cảvaeim thấvaeiy khôjtuang ổjbcmn, chầcoyyn chừocuiirgsi: “Ninh Thụabhnc phi làuuua nữxyjp tửqhmmuuua  Kíecndnh Nam vưurxbơrbcqng tâszsum tâszsum niệptpkm niệptpkm bao nhiêkgpzu năvaeim, vạzngfn nhấvaeit ôjtuang ta đfxmzau lòpsozng giúuuuap Ninh Thụabhnc phi hồhoohi cung, chẳecndng phảvaeii làuuua phiềeingn toákxibi lớgpbfn sao?”

“Ta sẽabhn khôjtuang đfxmznibi cho Ninh Thụabhnc phi cóirgsrbcq hộuuuai hồhoohi cung.” Thanh Linh vẫhcxtn vâszsun đfxmzzngfm phong khinh mởjtua miệptpkng: “Ninh Thụabhnc phi làuuua ngưurxbyvqui màuuua ôjtuang ta yêkgpzu thưurxbơrbcqng nhung nhớgpbf bao nhiêkgpzu năvaeim, chuyệptpkn bàuuua ta cắbyqkt cổjbcm tay tựzscvkxibt càuuuang phảvaeii đfxmznibi cho ôjtuang ta biếvaeit.”

uuuang ngừocuing lạzngfi mộuuuat chúuuuat rồhoohi mớgpbfi nóirgsi: “Ngưurxbơrbcqi chỉdqrm cầcoyyn làuuuam theo lờyvqui ta làuuua đfxmzưurxbjbcmc.”

“Vâszsung.” Thưurxb Nghiễhcxtn cung kíecndnh nóirgsi.

Trong phòpsozng, Tầcoyyn Liễhcxtm lưurxbyvqui biếvaeing dựzscva trêkgpzn nệptpkm êkgpzm, trêkgpzn ngưurxbyvqui đfxmzbyqkp mộuuuat tấvaeim chăvaein lôjtuang chồhoohn màuuuau trắbyqkng thậdclrt dàuuuay.

“Côjtuang tửqhmm, đfxmzâszsuy làuuua nhữxyjpng chuyệptpkn đfxmzãsmye phákxibt sinh ba ngàuuuay nay.” Tầcoyyn Liễhcxtm gọvaeii Minh Lụabhnc vàuuuao phòpsozng,  nóirgsi nhữxyjpng việptpkc xảvaeiy ra trong ba ngàuuuay hắbyqkn hôjtuan mêkgpz, chuyệptpkn lớgpbfn chuyệptpkn nhỏzscv đfxmzeingu khôjtuang đfxmzưurxbjbcmc bỏzscvirgst.

Tầcoyyn Liễhcxtm nghe Minh Lụabhnc bẩzjdgm bákxibo xong, lôjtuang mịhdow khẽabhn run, lặpsozng im mộuuuat lákxibt mớgpbfi nóirgsi: “Phu nhâszsun đfxmzâszsuu? Mấvaeiy ngàuuuay nàuuuay phu nhâszsun cóirgs ra ngoàuuuai khôjtuang?”

“Côjtuang tửqhmmkgpz man vàuuuai ngàuuuay, phu nhâszsun đfxmzeingu mộuuuat tay chăvaein sóirgsc côjtuang tửqhmm, ngoạzngfi trừocui lạzngfi mặpsozt ngàuuuay hôjtuam qua, phu nhâszsun quay trởjtua lạzngfi Diệptpkp phủilrj mấvaeiy canh giờyvqu rồhoohi hồhoohi phủilrj, sau đfxmzóirgs khôjtuang đfxmzi đfxmzâszsuu nữxyjpa.” Minh Lụabhnc biếvaeit côjtuang tửqhmm khôjtuang quan tâszsum chuyệptpkn ba ngàuuuay nay Thanh Linh cóirgs ra ngoàuuuai hay khôjtuang, hắbyqkn chỉdqrm muốohzln biếvaeit lúuuuac hắbyqkn mêkgpz man, Thanh Linh cóirgsjtuakgpzn cạzngfnh hắbyqkn hay khôjtuang.


Quảvaei nhiêkgpzn Minh Lụabhnc vừocuia dứjmsnt lờyvqui, khóirgse miệptpkng Tầcoyyn Liễhcxtm ngàuuuay càuuuang cong.

“Đilrjeingu ta mêkgpz man nhiềeingu ngàuuuay nhưurxb vậdclry, lễhcxt lạzngfi mặpsozt khôjtuang thểnibixyjpng nàuuuang quay vềeing nhàuuua mẹfxmz đfxmzyvqu.” Tầcoyyn Liễhcxtm ảvaeio nãsmyeo nóirgsi, khuôjtuan mặpsozt lạzngfi khôjtuang giấvaeiu nổjbcmi sựzscv vui vẻyvqu.

Theo nhưurxb phong tụabhnc củilrja Nam Hạzngf, ngàuuuay thứjmsn ba sau khi nữxyjp tửqhmm xuấvaeit giákxib sẽabhnxyjpng phu quâszsun vềeing nhàuuua mẹfxmz đfxmzyvqu. Hôjtuam qua hắbyqkn khôjtuang ởjtuakgpzn cạzngfnh nàuuuang, khiếvaein cho nàuuuang mộuuuat thâszsun mộuuuat mìadiqnh quay vềeing Diệptpkp phủilrj, làuuua hắbyqkn ủilrjy khuấvaeit nàuuuang. (MTLTH.dđfxmzlqđfxmz)

“Phu nhâszsun bởjtuai vìadiq lo lắbyqkng cho thâszsun thểnibi củilrja côjtuang tửqhmm, đfxmzếvaein Diệptpkp phủilrj khôjtuang bao lâszsuu liềeingn trởjtua vềeing.” Minh Lụabhnc nóirgsi.

Đilrjâszsum trung tâszsum tưurxb củilrja côjtuang tửqhmm nhàuuuaadiqnh, Minh Lụabhnc châszsun chóirgsirgsi: “Nhữxyjpng nàuuuay côjtuang tửqhmm khôjtuang khỏzscve, phu nhâszsun cũfldwng khôjtuang buồhoohn ăvaein, mấvaeiy ngàuuuay nàuuuay nhìadiqn phu nhâszsun tiềeingu tụabhny khôjtuang íecndt.”

“Đilrjêkgpzm đfxmzuuuang phòpsozng củilrja côjtuang tửqhmmuuua phu nhâszsun, tìadiqnh hìadiqnh chiếvaein đfxmzvaeiu chắbyqkc chắbyqkn sẽabhn rấvaeit kịhdowch liệptpkt.” Hai con mắbyqkt củilrja Minh Lụabhnc bắbyqkn ra hàuuuao quang sákxibng lòpsoze lòpsoze.

Sắbyqkc mặpsozt Tầcoyyn Liễhcxtm bắbyqkt đfxmzcoyyu đfxmzjbcmi, xu hưurxbgpbfng ngàuuuay càuuuang đfxmzen.

“Hắbyqkc hắbyqkc.” Minh Lụabhnc cưurxbyvqui rấvaeit đfxmzákxibng khinh: “Côjtuang tửqhmmxyjpng phu nhâszsun phảvaeii chiếvaein đfxmzvaeiu bảvaeiy tákxibm hiệptpkp đfxmzi? Côjtuang tửqhmm nhấvaeit đfxmzhdownh rấvaeit mạzngfnh mẽabhn, lạzngfi bởjtuai vìadiq nhiễhcxtm phong hàuuuan mớgpbfi ngấvaeit đfxmzi.”

Sắbyqkc mặpsozt Tầcoyyn Liễhcxtm triệptpkt đfxmznibi biếvaein thàuuuanh màuuuau mựzscvc đfxmzen, bảvaeiy tákxibm hiệptpkp? Hắbyqkn ngay cảvaei hiệptpkp thứjmsn hai cũfldwng đfxmzãsmye mấvaeit đfxmzi ýkxfu thứjmsnc!!!

Minh Lụabhnc vẫhcxtn cứjmsn thao thao bấvaeit tuyệptpkt, sau đfxmzóirgs hắbyqkn thấvaeiy sau lưurxbng chợjbcmt lạzngfnh, nhịhdown khôjtuang đfxmzưurxbjbcmc hắbyqkt hơrbcqi mộuuuat cákxibi, giưurxbơrbcqng mắbyqkt, phákxibt hiệptpkn đfxmzôjtuai mắbyqkt résmyet lạzngfnh củilrja côjtuang tửqhmm. Trựzscvc giákxibc Minh Lụabhnc phákxibt hiệptpkn cóirgs chuyệptpkn khôjtuang ổjbcmn, nhanh chóirgsng mưurxbjbcmn cóirgs chuồhoohn mấvaeit: “Thuộuuuac hạzngf đfxmzuuuat nhiêkgpzn cóirgs việptpkc gấvaeip cầcoyyn xửqhmmkxfu, thuộuuuac hạzngf xin phésmyep cákxibo lui.”

“Vệptpk sinh bồhoohn cầcoyyu phủilrj Thừocuia tưurxbgpbfng, ba thákxibng!”

Thanh âszsum lạzngfnh lùxyjpng vang lêkgpzn sau lưurxbng hắbyqkn, Minh Lụabhnc lậdclrp tứjmsnc cóirgs cảvaeim giákxibc khóirgsc khôjtuang ra nưurxbgpbfc mắbyqkt.

Thanh Linh vừocuia đfxmzzjdgy cửqhmma phòpsozng đfxmzi vàuuuao, nhìadiqn thấvaeiy Tầcoyyn Liễhcxtm nằndowm nghiêkgpzng trêkgpzn giưurxbyvqung, hẳecndn làuuua đfxmzãsmye ngủilrj.

Vai củilrja hắbyqkn lộuuua ra khỏzscvi chăvaein, nhưurxb vậdclry rấvaeit dễhcxt bịhdow cảvaeim lạzngfnh. Nàuuuang đfxmzi tớgpbfi, đfxmzuuuang tákxibc nhẹfxmz nhàuuuang thay hắbyqkn désmyem góirgsc chăvaein. Lúuuuac vừocuia đfxmzjmsnng lêkgpzn xoay ngưurxbyvqui, eo bịhdow mộuuuat cákxibnh tay cuốohzln lấvaeiy.

“Thiếvaeip đfxmzákxibnh thứjmsnc chàuuuang sao?” Nàuuuang ngồhoohi xuốohzlng bêkgpzn cạzngfnh giưurxbyvqung.

Hai tay Tầcoyyn Liễhcxtm ôjtuam lấvaeiy nàuuuang, cằndowm đfxmzpsozt trêkgpzn vai nàuuuang: “Khôjtuang cóirgs, ngủilrj đfxmzilrj rồhoohi tựzscv khắbyqkc tỉdqrmnh lạzngfi.”

“Xin lỗjmsni, hôjtuam qua khôjtuang thểnibi vềeing lạzngfi mặpsozt cùxyjpng nàuuuang.” Hắbyqkn nóirgsi.

“Thâszsun thểnibi chàuuuang khôjtuang tốohzlt, khôjtuang việptpkc gìadiq.” 

“Ngàuuuay khákxibc vi phu chuẩzjdgn bịhdow mộuuuat phầcoyyn hậdclru lễhcxt, xem nhưurxb bồhoohi tộuuuai vớgpbfi nhạzngfc phụabhn.”

“Phụabhn thâszsun biếvaeit chàuuuang khôjtuang khỏzscve, hôjtuam qua khôjtuang thấvaeiy chàuuuang, ôjtuang ấvaeiy cũfldwng khôjtuang nóirgsi gìadiq, chàuuuang khôjtuang cầcoyyn bậdclrn tâszsum.” Hắbyqkn vìadiq nhiễhcxtm lạzngfnh màuuua cảvaeim nặpsozng, Diệptpkp phủilrj biếvaeit rõzeufkxfu do, cũfldwng khôjtuang nóirgsi gìadiq hắbyqkn.

“Phu nhâszsun.”  Thanh âszsum mịhdow hoặpsozc đfxmzuuuat nhiêkgpzn vang bêkgpzn tai nàuuuang, đfxmza đfxmzcoyyu nàuuuang nhấvaeit thờyvqui têkgpz dạzngfi, hắbyqkn khẽabhn cắbyqkn vàuuuanh tai nàuuuang, cảvaeim giákxibc quen thuộuuuac chậdclrm rãsmyei nhen nhóirgsm, thâszsun thểnibiuuuang khôjtuang kìadiqm đfxmzưurxbjbcmc màuuua mềeingm xuốohzlng: “Đilrjêkgpzm đfxmzuuuang phòpsozng hoa chúuuuac ủilrjy khuấvaeit nàuuuang, trong lòpsozng vi phu luôjtuan thấvaeiy băvaein khoăvaein, hôjtuam nay chúuuuang ta bùxyjp lạzngfi.”

Ngưurxbyvqui nàuuuay, chuyểnibin đfxmzeinguuuai cũfldwng nhanh quákxib đfxmzi!

“Khôjtuang…khôjtuang cầcoyyn.” Nàuuuang cưurxbyvqui gưurxbjbcmng, đfxmzjmsnng tưurxbjtuang nàuuuang khôjtuang đfxmzkxibn ra ýkxfu đfxmzhdownh củilrja hắbyqkn, hắbyqkn đfxmzang đfxmzòpsozi lạzngfi tổjbcmn thấvaeit thìadiqirgs! (MTLTH.dđfxmzlqđfxmz)

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.