Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê

Chương 141-4 : Phu nhân, ta đón nàng về nhà 4

    trước sau   
Edit: Mẹweyl tớviqbdxxy Thádsqti Hậwtshu.

pdszơrqkhng rưpdsztpznu tinh khiếlyult màdxxy thơrqkhm nồtcdjng từjpqg miệxarqng hắcphrn truyềztlcn sang cho nàdxxyng: “Chàdxxyng…chàdxxyng…khôiiypng đpjvjưpdsztpznc uốmajdng rưpdsztpznu.” Ngưpdszmajdi nãooqqy mớviqbi vừjpqga uốmajdng thuốmajdc xong, đpjvjang bệxarqnh nặvrrxng nhưpdsz thếlyulydledxxyng nghiêmahhm cấoahem uốmajdng rưpdsztpznu.

“Rưpdsztpznu hợtpznp cẩcphrn sao cófuso thểhcgb khôiiypng uốmajdng?”  Hắcphrn dádsqtn vàdxxyo môiiypi nàdxxyng cưpdszmajdi nhẹweylfusoi, cúvcyxi đpjvjordeu lạauxai ngậwtshm lấoahey môiiypi nàdxxyng. Hưpdszơrqkhng rưpdsztpznu say lòygcxng ngưpdszmajdi, nụvopxiiypn ngàdxxyy càdxxyng hung hãooqqn, ngàdxxyy càdxxyng sânagzu sắcphrc.

Đcpxzôiiypi tay đpjvjang đpjvjvrrxt bêmahhn ngưpdszmajdi nàdxxyng bắcphrt đpjvjordeu khôiiypng an phậwtshn, xoa xoa nắcphrn nắcphrn tứgsug phíhzwqa trêmahhn cơrqkh thểhcgbdxxyng, môiiypi hắcphrn cũpvtnng hôiiypn dọdxxyc theo cầorden cổvcyx thon dàdxxyi xuốmajdng dưpdszviqbi. Khôiiypng biếlyult hắcphrn đpjvjãooqqdxxym thếlyuldxxyo, giádsqt y tinh xảfaugo nàdxxyng phảfaugi tốmajdn mộmahht phen côiiypng phu mớviqbi mặvrrxc đpjvjưpdsztpznc hoàdxxyn chỉtcdjnh đpjvjãooqq bịbxrr hắcphrn trong chớviqbp mắcphrt cởooqqi sạauxach. (MTLTH.dđpjvjlqđpjvj)

Sao đpjvjmahhng tádsqtc ngưpdszmajdi nàdxxyy nhanh vậwtshy? Hắcphrn muốmajdn làdxxym giádsqt y cho nàdxxyng quảfaug đpjvjúvcyxng làdxxy rắcphrp tânagzm bấoahet lưpdszơrqkhng!

Nghĩwtsh đpjvjếlyuln thânagzn thểhcgb hắcphrn khôiiypng thíhzwqch hợtpznp làdxxym chuyệxarqn vợtpzn chồtcdjng kia, nàdxxyng đpjvjưpdsza tay muốmajdn đpjvjcphry hắcphrn ra, lạauxai khôiiypng thểhcgb đpjvjcphry hắcphrn xêmahh dịbxrrch đpjvjếlyuln nửsbvaa phânagzn.


Đcpxzcphry khôiiypng ra, nàdxxyng đpjvjàdxxynh phảfaugi vộmahhi vàdxxyng nófusoi: “Thânagzn thểhcgb chàdxxyng khôiiypng tốmajdt, khôiiypng thểhcgb viêmahhn phòygcxng, chàdxxyng mau dừjpqgng lạauxai…”

Chưpdsza tớviqbi mộmahht phúvcyxt, môiiypi củtpzna nàdxxyng lạauxai bịbxrr hắcphrn ngậwtshm lấoahey, tựfnlca nhưpdsz hắcphrn bịbxrrdsqti gìvopxhzwqch thíhzwqch vậwtshy, đpjvjmahhng tádsqtc ngàdxxyy suồtcdjng sãooqq đpjvjmahhn cuồtcdjng.

Ámvxxnh lửsbvaa lậwtshp lòygcxe trong đpjvjêmahhm xuânagzn, mạauxan xa hồtcdjng rựfnlcc mềztlcm mạauxai rủtpzn xuốmajdng.

Nếlyuln đpjvjvcyx chádsqty hếlyult hơrqkhn phânagzn nửsbvaa, tiếlyulng nứgsugc nởooqq đpjvjádsqtng thưpdszơrqkhng trong sau mạauxan xa mớviqbi dừjpqgng lạauxai.

“Tay chàdxxyng chớviqbfuso lộmahhn xộmahhn, chàdxxyng….chàdxxyng còygcxn?” Sau cânagzu nófusoi đpjvjgsugt quãooqqng đpjvjófuso, tiếlyulng nứgsugc nởooqq ngânagzm nga khe khẽvrrx củtpzna nữpdsz tửsbva lạauxai vang lêmahhn.

Nam tửsbva vẫqzvdn chưpdsza thấoahey thỏhnxea mãooqqn, nófusoi: “Phu nhânagzn, nàdxxyng khôiiypng phảfaugi đpjvjang tra tấoahen vi phu sao? Mộmahht lầorden làdxxym sao đpjvjtpzn?”

Thanh Linh nhìvopxn chằgsugm chằgsugm khuôiiypn mặvrrxt nhưpdsz họdxxya củtpzna Tầorden Liễhnxem, quảfaug quyếlyult nófusoi: “Khôiiypng đpjvjưpdsztpznc!” Ngưpdszmajdi nàdxxyy khôiiypng muốmajdn sốmajdng nữpdsza hay sao? Sốmajdt lợtpzni hạauxai nhưpdsz vậwtshy màdxxy trong đpjvjordeu chỉtcdj toàdxxyn nghĩwtsh đpjvjếlyuln chuyệxarqn nàdxxyy.

Chỉtcdj tiếlyulc trong chuyệxarqn hàdxxynh phòygcxng nàdxxyy, bắcphrt đpjvjordeu từjpqg đpjvjânagzy nàdxxyng muốmajdn tựfnlc đpjvjbxrrnh đpjvjoạauxat cũpvtnng khôiiypng đpjvjưpdsztpznc.

Nụvopxiiypn nófusong bỏhnxeng lạauxai ậwtshp tớviqbi, nàdxxyng sớviqbm đpjvjãooqq bịbxrr hắcphrn làdxxym cho mềztlcm nhũpvtnn, hoàdxxyn toàdxxyn khôiiypng cófuso biệxarqn phádsqtp nécheh trádsqtnh, chỉtcdjfuso thểhcgb trầordem luânagzn cùqlgkng hắcphrn đpjvjádsqtnh mắcphrt lýgray tríhzwq.

Trêmahhn ngưpdszmajdi hai ngưpdszmajdi tựfnlca nhưpdsz ma sádsqtt ra tia lửsbvaa, chọdxxyc tânagzm nàdxxyng ngứgsuga ngádsqty khófuso nhịbxrrn, ngưpdszmajdi nàdxxyy bấoahet chơrqkht dừjpqgng lạauxai mọdxxyi đpjvjmahhng tádsqtc. Môiiypi củtpzna hắcphrn còygcxn ádsqtp vàdxxyo môiiypi nàdxxyng, nhưpdszng đpjvjôiiypi mắcphrt đpjvjãooqq nhắcphrm chặvrrxt lạauxai.

dxxyng đpjvjcphry đpjvjcphru hắcphrn ra, đpjvjhcgb tay lêmahhn trádsqtn hắcphrn, phádsqtt hiệxarqn nam nhânagzn nàdxxyy đpjvjãooqq sốmajdt cao hơrqkhn rồtcdji, lòygcxng nàdxxyng chợtpznt thấoahey căiipdng thẳpdszng, Tầorden Liễhnxem cưpdsz nhiêmahhn bịbxrr sốmajdt đpjvjếlyuln hôiiypn mêmahh.

pdsz thếlyul củtpzna hai ngưpdszmajdi trưpdszviqbc mắcphrt khádsqt lung túvcyxng, nàdxxyng xấoaheu hổvcyx nghĩwtshfuso trởooqq ngạauxai rồtcdji.

“Phu quânagzn?” Nàdxxyng lêmahhn tiếlyulng gọdxxyi hắcphrn, thấoahey hắcphrn khôiiypng cófuso phảfaugn ứgsugng, liêmahhn thanh gọdxxyi mấoahey lầorden đpjvjztlcu khôiiypng thấoahey trảfaug lờmajdi.


Ai, ngưpdszmajdi nàdxxyy quảfaug nhiêmahhn đpjvjãooqqiiypn mêmahh bấoahet tỉtcdjnh.

Nam nhânagzn nàdxxyy tỉtcdjnh lạauxai nếlyulu biếlyult trong đpjvjêmahhm đpjvjmahhng phòygcxng hoa chúvcyxc, đpjvjang cùqlgkng nàdxxyng làdxxym chuyệxarqn vợtpzn chồtcdjng đpjvjưpdsztpznc mộmahht nửsbvaa thìvopx ngấoahet đpjvji, khôiiypng biếlyult cófuso tứgsugc đpjvjếlyuln thổvcyx huyếlyult hay khôiiypng?

dxxyng giãooqqy giụvopxa mộmahht hồtcdji mớviqbi thoádsqtt khỏhnxei hắcphrn, thu thậwtshp đpjvjơrqkhn giảfaugn bảfaugn thânagzn mộmahht chúvcyxt, giúvcyxp hắcphrn chỉtcdjnh lạauxai tưpdsz thếlyul nằgsugm, lấoahey chăiipdn lôiiypng bịbxrrt kíhzwqn hắcphrn, chỉtcdj đpjvjhcgb lộmahh ra mỗmvxxi khuôiiypn mặvrrxt, lạauxai déchehm gófusoc chăiipdn kỹtpzndxxyng.

dxxyng ngồtcdji trưpdszviqbc giưpdszmajdng, đpjvjưpdsza mắcphrt nhìvopxn gưpdszơrqkhng mặvrrxt tádsqti nhợtpznt củtpzna hắcphrn, quầordeng thânagzm dưpdszviqbi mắcphrt càdxxyng rõydle rệxarqt, đpjvjúvcyxng làdxxy mấoahey ngàdxxyy nay hắcphrn chưpdsza từjpqgng nghỉtcdj ngơrqkhi tửsbva tếlyul. (MTLTH.dđpjvjlqđpjvj)

Tầorden Liễhnxem ngủtpznmahh man liêmahhn tiếlyulp ba ngàdxxyy, lúvcyxc tỉtcdjnh lạauxai còygcxn nhớviqb bảfaugn thânagzn đpjvjang sung sưpdszviqbng đpjvjmahht nhiêmahhn mắcphrt tốmajdi sầordem, mộmahht bụvopxng nghẹweyln khuấoahet.

“Phu nhânagzn.” Ngay cảfaug thanh ânagzm cũpvtnng tràdxxyn ngậwtshp ủtpzny khuấoahet.

“Uốmajdng thuốmajdc.” Thanh Linh bưpdszng thuốmajdc đpjvjếlyuln trưpdszviqbc mặvrrxt hắcphrn.

Hắcphrn nhíhzwqu màdxxyy: “Đcpxzêmahhm đpjvjmahhng phòygcxng hoa chúvcyxc đpjvjófuso, cófuso phảfaugi nàdxxyng hạauxapdsztpznc vi phu hay khôiiypng?” Bằgsugng khôiiypng sao hắcphrn dũpvtnng mãooqqnh ngờmajdi ngờmajdi đpjvjang làdxxym mộmahht nửsbvaa đpjvjmahht nhiêmahhn lạauxai ngấoahet? Vừjpqga nghĩwtsh đpjvjếlyuln đpjvjófuso, tânagzm trạauxang khôiiypng thểhcgb tốmajdt nổvcyxi.

“Khôiiypng cófuso.” Nàdxxyng phiềztlcn muộmahhi quay đpjvjordeu: “Nhanh uốmajdng thuốmajdc đpjvji.”

“Nàdxxyng bófuson cho ta.” Hắcphrn làdxxym nũpvtnng nófusoi, đpjvjôiiypi mắcphrt trong sádsqtng lấoahep lãooqqnh lòygcxe lòygcxe.

dxxyng đpjvjmahht nhiêmahhn đpjvjưpdsza tay nắcphrm lấoahey mũpvtni hắcphrn, khôiiypng chúvcyxt lưpdszu tìvopxnh đpjvjvcyx thuốmajdc vàdxxyo miệxarqng hắcphrn.

“Phu nhânagzn, nàdxxyng đpjvjânagzy rõydledxxyng làdxxy muốmajdn mưpdszu sádsqtt phu quânagzn.” Khuôiiypn mặvrrxt nhăiipdn nhófusomahhn ádsqtn nàdxxyng, cófuso vẻmbfx nhưpdsz hắcphrn bịbxrr đpjvjcphrng đpjvjếlyuln mặvrrxt mũpvtni đpjvjztlcu tụvopx lạauxai mộmahht chỗmvxx.

dxxyng đpjvjvrrxt chéchehn thuốmajdc lêmahhn bàdxxyn: “Thânagzn thểhcgb chàdxxyng còygcxn chưpdsza tốmajdt, ngoan ngoãooqqn nằgsugm trêmahhn giưpdszmajdng, thàdxxynh thậwtsht uốmajdng thuốmajdc cho thiếlyulp.”


Trong thờmajdi gian Tầorden Liễhnxem mêmahh man, chuyệxarqn Hoàdxxyng Thưpdsztpznng sai ngưpdszmajdi đpjvjiềztlcu tra xem cófuso đpjvjúvcyxng Hádsqtch Liêmahhn Dựfnlcc cấoaheu kếlyult vớviqbi Đcpxzôiiypng Lăiipdng Trưpdszooqqng Côiiypng chúvcyxa đpjvjádsqtnh cắcphrp hỏhnxea phádsqto hay khôiiypng đpjvjãooqqfuso kếlyult quảfaug.

Theo nhưpdsz tin tứgsugc củtpzna Thuậwtshn Thiêmahhn phủtpzn, chuyệxarqn màdxxy Đcpxzôiiypng Lăiipdng làdxxym khôiiypng cófuso bấoahet kỳbdpm quan hệxarqdxxyo vớviqbi Vinh Vưpdszơrqkhng gia. Ngưpdszmajdi cấoaheu kếlyult vớviqbi Côiiypng chúvcyxa làdxxy mộmahht chủtpzn sựfnlc củtpzna Bộmahh binh, chủtpzn sựfnlc kia hádsqtm tàdxxyi, bịbxrr Đcpxzôiiypng Lăiipdng Trưpdszooqqng Côiiypng chúvcyxa thu mua, giúvcyxp Đcpxzôiiypng Lăiipdng trộmahhm hỏhnxea phádsqto.

Sau khi vịbxrr chủtpzn sựfnlcdxxyy đpjvjưpdsztpznc Trưpdszooqqng Côiiypng chúvcyxa trảfaug đpjvjtpzn tiềztlcn, vìvopx muốmajdn mộmahht vịbxrr ádsqti thiếlyulp củtpzna mìvopxnh đpjvjưpdsztpznc vui vẻmbfxdxxy mua mộmahht trang viêmahhn xa hoa tặvrrxng cho huynh trưpdszooqqng củtpzna vịbxrr tiểhcgbu thiếlyulp nàdxxyy. Nếlyulu chỉtcdj riêmahhng bổvcyxng lộmahhc hàdxxyng thádsqtng, hắcphrn khôiiypng thểhcgb mua đpjvjưpdsztpznc trang viêmahhn xa hoa đpjvjếlyuln thếlyul. Cófuso ngưpdszmajdi cảfaugm thấoahey nghi ngờmajd vớviqbi hàdxxynh vi nàdxxyy củtpzna hắcphrn, liềztlcn tra xécheht đpjvjordeu mốmajdi, cuốmajdi cùqlgkng cũpvtnng tra ra hắcphrn mớviqbi chíhzwqnh làdxxy kẻmbfx phảfaugn quốmajdc.

Hiệxarqn rạauxai chủtpzn sựfnlc kia đpjvjãooqq nhậwtshn tộmahhi. (MTLTH.dđpjvjlqđpjvj)

Sau khi đpjvjiềztlcu tra, Hádsqtch Liêmahhn Dựfnlcc hoàdxxyn toàdxxyn vôiiyp tộmahhi, Nguyêmahhn Ung Đcpxzếlyul liềztlcn giảfaugi trừjpqg cấoahem túvcyxc hắcphrn.

Hậwtshu hoa viêmahhn phủtpzn Thừjpqga tưpdszviqbng, Thanh Linh đpjvjgsugng trong đpjvjìvopxnh, Thưpdsz Nghiễhnxen cung kíhzwqnh đpjvjgsugng mộmahht bêmahhn.

“Vinh Vưpdszơrqkhng lầorden nàdxxyy cófuso thểhcgb giảfaugi trừjpqg cấoahem túvcyxc nhanh nhưpdsz vậwtshy làdxxy do Kíhzwqnh Nam Vưpdszơrqkhng đpjvjgsugng sau chu toàdxxyn.” Thưpdsz Nghiễhnxen nófusoi.

“Kíhzwqnh Nam Vưpdszơrqkhng.” Thanh Linh lẩcphrm bẩcphrm, bỗmvxxng nhiêmahhn bậwtsht cưpdszmajdi, tiếlyulng cưpdszmajdi lạauxanh lẽvrrxo thấoaheu tânagzm can.

“Thụvopxc phi nưpdszơrqkhng nưpdszơrqkhng ởooqq Vạauxan Am phúvcyxc sao rồtcdji?” Thanh Linh hỏhnxei.

“Thuộmahhc hạauxa đpjvjang muốmajdn nófusoi đpjvjếlyuln chuyệxarqn củtpzna bàdxxy ta.” Khôiiypng ngờmajd Thanh Linh lạauxai hỏhnxei trưpdszviqbc: “Nửsbvaa khắcphrc trưpdszviqbc, Thụvopxc phi lưpdszu lạauxai mộmahht phong thưpdsz, sau đpjvjófuso cắcphrt cổvcyx tay tựfnlcdsqtt, đpjvjádsqtng tiếlyulc cófuso ngưpdszmajdi phádsqtt hiệxarqn sớviqbm mớviqbi khôiiypng chếlyult. Cổvcyx tay bịbxrrpdszviqbc nhẹweyl, khôiiypng cófusovopx đpjvjàdxxyng ngạauxai.”

Thụvopxc phi cắcphrt cổvcyx tay tựfnlcdsqtt? Thanh Linh mớviqbi khôiiypng tin lãooqqo tiệxarqn nhânagzn yêmahhu mạauxang sốmajdng kia dádsqtm cófuso ýgray niệxarqm kia trong đpjvjordeu: “Phong thưpdsz kia viếlyult cádsqti gìvopx?”

“Làdxxy thưpdsz viếlyult cho Hoàdxxyng Thưpdsztpznng, nófusoi việxarqc Vôiiyp Ưhaizu Côiiypng chúvcyxa chếlyult vàdxxy Phùqlgk Liêmahhn cung chádsqty đpjvjztlcu khôiiypng quan hệxarqvopx vớviqbi bàdxxy ta, bàdxxy ta vôiiyp tộmahhi. Hoàdxxyng Thưpdsztpznng khôiiypng muốmajdn tin, bàdxxy ta đpjvjàdxxynh lấoahey cádsqti chếlyult chứgsugng minh sựfnlc trong sạauxach.” Thưpdsz Nghiễhnxen trảfaug lờmajdi: “Phong thưpdsz kia thuộmahhc hạauxa đpjvjãooqq lặvrrxng lẽvrrx thu lạauxai.”

Thanh Linh hiểhcgbu rõydle: “Khổvcyx nhụvopxc kếlyuldxxy thôiiypi.” Chuyệxarqn Ninh Thụvopxc phi cắcphrt cổvcyx tay tựfnlcdsqtt truyềztlcn đpjvjếlyuln tai Hoàdxxyng Thưpdsztpznng, Hoàdxxyng Thưpdsztpznng đpjvjordeu tiêmahhn sẽvrrx mềztlcm lòygcxng, sau đpjvjófuso sẽvrrx rủtpznygcxng thưpdszơrqkhng xófusot: “Hoàdxxyng Thưpdsztpznng cófuso biếlyult chuyệxarqn nàdxxyy khôiiypng?”

“Chuyệxarqn vừjpqga mớviqbi phádsqtt sinh, còygcxn chưpdsza truyềztlcn ra ngoàdxxyi.” Vạauxan Phúvcyxc am làdxxy chỗmvxx vắcphrng vẻmbfx, tin tứgsugc khôiiypng thểhcgb truyềztlcn ra ngoàdxxyi nhanh đpjvjếlyuln nhưpdsz vậwtshy, Thưpdsz Nghiễhnxen lạauxai luôiiypn cho ngưpdszmajdi thờmajdi thờmajdi khắcphrc khắcphrc giádsqtm sádsqtt Thụvopxc phi mớviqbi cófuso thểhcgb nhanh chófusong échehp tin nàdxxyy xuốmajdng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.