Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc

Quyển 7-Chương 27 : Mẹ con Vân Khê đánh cuộc

    trước sau   
“Niêlcnt́t bàn trọng sinh?” Vâlmrpn Hi ánh măcxvḿt cơyhlg trí lóe ra ánh sáng, bàqptysefṭa hôgttò đanizãpanw lĩnh ngôgttọ đanizưseftuvksccái gì đanizó.

“Khôgttong sai! Chính là niêlcnt́t bàn trọng sinh! Đzbzeúng nhưseft mẹ nói, trăcxvmng tròn trăcxvmng khuyêlcnt́t, thiêlcntn đanizịa luâlmrpn hôgttòi...... Chúng ta tu luyêlcnṭn Tàn Hoa bí lục đanizã đanizạt tơyhlǵi đanizfdrenh cao củrqqqa võ học, Tàn Hoa bí lục chính là môgttọt loại võ học phá vơyhlg̃ sựrkta thăcxvmng băcxvmng củrqqqa tạyeubo hóhgwza, sựrkta tồezgqn tạyeubi củrqqqa nóhgwzqpty nghịlmrpch thiêlcntn, cho nêlcntn, muôgttón luyêlcnṭn thành loại thuâlmrp̣t pháp cuôgttói cùng, phưseftơyhlgng pháp duy nhâlmrṕt, chính là hóa nhâlmrṕt vi linh, đanizi vào chôgttõ chêlcnt́t, niêlcnt́t bàn trọng sinh!” Vâlmrpn Khêlcnt nói.

lmrpn Hi lôgttọ ra nụ cưseftơyhlg̀i vui mưseft̀ng: “Khêlcnt Nhi, khôgttong nghĩ tơyhlǵi con lại có kiêlcnt́n thưseft́c uyêlcntn bác nhưseft thêlcnt́, đanizạo lý mâlmrṕy ngàn năcxvmm mẹ nghiêlcntn cưseft́u chưsefta ra giờimla con chỉfdre cầmtbqn nóhgwzi ra trong mộffztt câlmrpu. Nhưseftng, loại phưseftơyhlgng pháp này vâlmrp̃n là tưseft̀ chếitgpt cầmtbqu sốvmmung, trong nguy hiểerdam màqptyseftuvkst lêlcntn, phải phôgttói hơyhlg̣p thiêlcntn thơyhlg̀i đanizịa lơyhlg̣i, nêlcnt́u sơyhlg ý môgttọt chút, con râlmrṕt có thêlcnt̉ sẽ hôgttòn phi phách tán.”

lmrpn Khêlcntlmrp̣t đanizâlmrp̀u đanizôgttòng ý: “Con sẽ câlmrp̉n thâlmrp̣n, trưseftơyhlǵc đanizó, con phải tìm đanizưseftơyhlg̣c Thiêlcntn Tuyêlcnṭt cùng phụ thâlmrpn bọn họ trưseftơyhlǵc mơyhlǵi đanizưseftơyhlg̣c.”

“Nói cho mẹ biêlcnt́t, mơyhlǵi vưseft̀a rôgttòi đanizêlcnt́n tôgttọt cùng là xảy ra chuyêlcnṭn gì?” Vâlmrpn Hi hỏi.

lmrpn Khêlcnt đanizem chuyêlcnṭn nhâlmrṕt nhâlmrṕt nói ra.


lmrpn Hi nghe xong, xoa đanizâlmrp̀u nưseft̃ nhi mâlmrṕy cái, âlmrṕm giọng nói: “Thêlcnt́ nhâlmrpn đanizêlcnt̀u có tưseftlmrpm, con khôgttong có cách nào ngăcxvmn cản ngưseftơyhlg̀i khác. Đzbzeiềsfkpu duy nhâlmrṕt con có thêlcnt̉ làm chính là làm tôgttót chính mình trưseftơyhlǵc, khôgttong thẹn vơyhlǵi lưseftơyhlgng tâlmrpm. Vêlcnt̀ phâlmrp̀n Tiêlcnt̉u Mạn côgttoseftơyhlgng kia...... nàng theo đanizgttỏi tình yêlcntu của mình, khôgttong phâlmrpn đanizưseftơyhlg̣c năcxvṃng nhẹ, đanizôgttỏi lại là con, nêlcnt́u nhưseftlcntu môgttọt ngưseftơyhlg̀i đanizàn ôgttong, con cũng sẽ nghĩ hêlcnt́t thảy biêlcnṭn pháp, quét dọn tâlmrṕt cả nưseft̃ nhâlmrpn có thêlcnt̉ thâlmrpn câlmrp̣n bêlcntn cạnh hăcxvḿn. Vêlcnt̀ phâlmrp̀n nàng cùng Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng Vâlmrpn Tưseftơyhlg̀ng, duyêlcntn phâlmrp̣n có thêlcnt̉ tu thành chính quả hay khôgttong thì phải xem tạo hóa của nàng. Lúc trưseftơyhlǵc con thay thêlcnt́ thâlmrpn phâlmrp̣n của nàng, hưseftơyhlg̉ng thụ hêlcnt́t tâlmrṕt cả thâlmrpn tình vôgttón có của nàng, trải qua lâlmrp̀n này, con cũng coi nhưseft trả hêlcnt́t. Đzbzeêlcnt́n lúc găcxvṃp lại lâlmrp̀n sau, con khôgttong câlmrp̀n phải làm cho nàng cái gì nưseft̃a...... nhưseftlmrp̣y, mẹ cho con môgttọt đanizêlcnt̀ nghị xem sao.”

“Đzbzeêlcnt̀ nghị gì?” Vâlmrpn Khêlcnt tò mò hỏi.

lmrpn Hi cưseftơyhlg̀i thâlmrp̀n bí nói: “Con tìydgqm mộffztt nơyhlgi ởexnf gầmtbqn am Từanizlmrpn, ởexnf đanizóhgwz trong ba ngàqptyy, nếitgpu trong ba ngàqptyy con khôgttong gặmtbqp Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng Vâlmrpn Tưseftimlang thìydgq bỏzimv qua việvxbwc tìydgqm hắmghxn nhờimla giúitgpp đanizhhhc, chúitgpng ta nghĩidsujwjdch khájwjdc tìydgqm mấjxmty ngưseftimlai Thiêlcntn Tuyệvxbwt. Nêlcnt́u nhưseft trong vòng ba ngày, các con găcxvṃp nhau lâlmrp̀n nưseft̃a, vâlmrp̣y thì cho thâlmrṕy duyêlcntn phâlmrp̣n giưseft̃a con và hăcxvḿn chưsefta hêlcnt́t. Chúng ta sẽ nghĩ biêlcnṭn pháp, khôgttong thôgttong qua Tiêlcnt̉u Mạn nhưseft trưseftơyhlǵc màqpty tìm sựrkta trợuvks giúitgpp của hăcxvḿn.”

lmrpn Khêlcnt nhíu nhíu châlmrpn mày, trong đanizâlmrp̀u quanh quâlmrp̉n lơyhlg̀i của Tiêlcnt̉u Mạn: “Vâlmrpn tỷ tỷ, tỷcxvm đanizã có chồezgqng cóhgwz con, tỷcxvm khôgttong cóhgwzydgqnh ývhkc vớlmrpi Hoàqptyng Thưseftuvksng, vâlmrp̣y vì sao tỷcxvm còn muôgttón xuâlmrṕt hiêlcnṭn ơyhlg̉ trưseftơyhlǵc măcxvṃt hăcxvḿn? Tỷcxvm khôgttong biếitgpt cho hắmghxn hy vọfdreng rồezgqi lạyeubi tiêlcntu diệvxbwt hy vọfdreng củrqqqa hắmghxn nhưseft vậcxvmy làqpty rấjxmtt tàqptyn nhẫynxqn sao? Vâlmrpn tỷ tỷ, muộffzti van xin tỷcxvm, nếitgpu tỷcxvm khôgttong thíkbeqch Hoàqptyng Thưseftuvksng vậcxvmy tỷcxvmpanwy cứzarb đanizi di, đanizanizng khiếitgpn hắmghxn ôgttom hy vọfdreng vềsfkp tỷcxvm.”

yhlg̀i của Tiêlcnt̉u Mạn râlmrṕt ích kỷ nhưseftng khôgttong phải khôgttong có lý. Biêlcnt́t rõ Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng vãpanwn còhekvn nhớlmrp nhung nàqptyng màqptyitgpc nàqptyy nàqptyng lạyeubi xuấjxmtt hiệvxbwn trưseftlmrpc mặmtbqt hắmghxn chăcxvm̉ng phải là tưsefṭ nhiêlcntn tăcxvmng thêlcntm khôgttỏ não cho hăcxvḿn sao? Nàng khôgttong cho hăcxvḿn đanizưseftơyhlg̣c đaniziềsfkpu gìydgq, vì sao còn muôgttón cho hăcxvḿn sinh hi vọng chứzarb?

“Mẹ, hay là thôgttoi đanizi? Con khôgttong tin khôgttong có Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng hôgttõ trơyhlg̣ thìydgq con khôgttong tìm đanizưseftơyhlg̣c mâlmrṕy ngưseftơyhlg̀i Thiêlcntn Tuyêlcnṭt cùng Tiêlcnt̉u Măcxvṃc.”

“Con sơyhlg̣ sao?” Vâlmrpn Hi khiêlcntu khích khiêlcntu mi.

lmrpn Khêlcnt bị mâlmrp̃u thâlmrpn khiêlcntu khích, biêlcnt́t rõ là phép khích tưseftơyhlǵng, vâlmrp̃n khôgttong nhịn đanizưseftơyhlg̣c cãi lại: “Con sơyhlg̣ cái gì? Con đanizôgttói vơyhlǵi hăcxvḿn vôgttón khôgttong có tâlmrpm tưseft gì!”

“Vâlmrp̣y thì theo nhưseftyhlg̀i mẹ nói mà làm! Mẹ tin tưseftơyhlg̉ng duyêlcntn phâlmrp̣n giưseft̃a ngưseftơyhlg̀i vơyhlǵi ngưseftơyhlg̀i là trơyhlg̀i cao đanizã săcxvḿp đanizăcxvṃt, nêlcntn găcxvṃp đanizưseftơyhlg̣c nhau thìydgq dù tránh né thêlcnt́ nào cũng sẽ găcxvṃp đanizưseftơyhlg̣c nhau, ngưseftơyhlg̀i khôgttong đanizưseftơyhlg̣c găcxvṃp nhau, có liêlcnt̀u mạng muôgttón găcxvṃp cũng khôgttong thêlcnt̉ găcxvṃp đanizưseftơyhlg̣c.” Vâlmrpn Hi thâlmrpm thúy nói.

“Tôgttót! Vâlmrp̣y con đanizi tìm môgttọt chôgttõ.” Ngoài miêlcnṭng đanizáp ưseft́ng, nhưseftng trong lòng Vâlmrpn Khêlcnt lại khôgttong muốvmmun đanizêlcnt̉ cho mình cùng Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng Vâlmrpn Tưseftơyhlg̀ng găcxvṃp nhau, nàng nghĩ thâlmrp̀m, dù sao am Tưseft̀ Vâlmrpn lơyhlǵn nhưseftlmrp̣y, nơyhlgi nào khôgttong thêlcnt̉ đanizi?

Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng Vâlmrpn Tưseftơyhlg̀ng bâlmrpy giơyhlg̀ là hoàng đanizêlcnt́, xuâlmrṕt hành khôgttong thêlcnt̉ dêlcnt̃ dàng giôgttóng nhưseft trưseftơyhlǵc nưseft̃a, nơyhlgi hăcxvḿn đanizi nhâlmrṕt đanizịnh là danh thăcxvḿng côgttỏ tích cùng nơyhlgi đanizôgttong ngưseftơyhlg̀i, nàng chỉ câlmrp̀n chọn môgttọt nơyhlgi ít ngưseftơyhlg̀i ngâlmrpy ngôgttóc ba ngày, nhưseftlmrp̣y đanizánh cuôgttọc cùng mâlmrp̃u thâlmrpn cũng là kêlcnt́t thúc môgttọt cách tưsefṭ nhiêlcntn.

“Chôgttõ ơyhlg̉ khôgttong thêlcnt̉ vưseftơyhlg̣t xa ngoài Am Từanizlmrpn ba dăcxvṃm.” Vâlmrpn Hi bôgttỏ sung môgttọt câlmrpu, sơyhlg̣ nưseft̃ nhi đanizi đanizêlcnt́n môgttọt nơyhlgi cưseft́t chim cũng khôgttong có, chẳanizng ai tìydgqm đanizưseftuvksc.

lmrpn Khêlcnt trêlcntn trán rơyhlgi xuôgttóng môgttọt giọt môgttò hôgttoi lạnh, nghe lơyhlg̀i của mâlmrp̃u thâlmrpn, tưseft̀ trong giâlmrṕc môgttọng thanh tỉnh.


Trong vòng ba dăcxvṃm quanh am Tưseft̀ Vâlmrpn...... Vâlmrpn Khêlcnt đanizôgttọt nhiêlcntn nhơyhlǵ đanizêlcnt́n môgttọt nơyhlgi có thêlcnt̉ vôgtto cùng an toàn, rưseft̀ng trúc kia...... đanizúng rôgttòi, khu rưseft̀ng trúc trúc kia đanizã tưseft̀ng là nơyhlgi nàng cùng Hách Liêlcntn Tưseft̉ Phong có môgttọt đanizoạyeubn tìydgqnh cảm khăcxvmng khít.

Cái rưseft̀ng trúc kia râlmrṕt bí âlmrp̉n, ngưseftơyhlg̀i bình thưseftơyhlg̀ng căcxvmn băcxvm̉n tìm khôgttong đanizưseftơyhlg̣c nơyhlgi đanizó, hơyhlgng nưseft̃a cảnh vâlmrp̣t thanh u, chỉ câlmrp̀n nàng ơyhlg̉ nơyhlgi đanizó ngâlmrpy ngôgttóc ba ngày, dôgttóc lòng tu luyêlcnṭn, chơyhlg̀ ba ngày sau...... Nàng thơyhlg̉ dài môgttọt tiêlcnt́ng: “Thiêlcntn Tuyêlcnṭt, nêlcnt́u nhưseftyhlg̣ chôgttòng chúng ta tâlmrpm tưseft linh thôgttong, chúng ta sẽhekv gặmtbqp nhau ởexnf trêlcntn đanizưseftimlang.”

Trong sưseftơyhlgng phòng Am Từanizlmrpn, quâlmrpn thâlmrp̀n găcxvṃp nhau, Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng Vâlmrpn Tưseftơyhlg̀ng kinh ngạc đanizánh giá Vâlmrpn Thanh cùng Tiêlcnt̉u Mạn: “Trâlmrp̃m trăcxvmm triêlcnṭu lâlmrp̀n khôgttong nghĩ tơyhlǵi, Tiêlcnt̉u Mạn côgttoseftơyhlgng lại là tiêlcnt̉u thưseftlmrpn gia, đanizưseftơyhlg̀ng muôgttọi Vâlmrpn Thanh tưseftơyhlǵng quâlmrpn, huynh muôgttọi hai ngưseftơyhlg̀i các ngưseftơyhlgi có thêlcnt̉ găcxvṃp nhau biêlcnt́t nhau lâlmrp̀n nưseft̃a, quả thâlmrp̣t là môgttọt chuyêlcnṭn vui.”

lmrpn Thanh vui mưseft̀ng cưseftơyhlg̀i nói: “Đzbzeúng vâlmrp̣y, Tiêlcnt̉u Mạn môgttọt thâlmrpn môgttọt mình sôgttóng ơyhlg̉ Am Từanizlmrpn, chịu khôgttong ít khôgttỏ, là Vâlmrpn gia chúng ta bạc đanizãi nàng, bâlmrpy giơyhlg̀ đanizón nàng trơyhlg̉ vêlcnt̀ nhà, đanizêlcnt̉ cho nàng có thêlcnt̉ vưseftơyhlg̣t qua nhưseft̃ng ngày thâlmrp̣t tôgttót, hưseftơyhlg̉ng thụ âlmrṕm áp cùng bảo hôgttọ của ngưseftơyhlg̀i nhà.”

“Thanh ca ca, Tiêlcnt̉u Mạn khôgttong khôgttỏ. Chỉ câlmrp̀n có thêlcnt̉ cho Tiêlcnt̉u Mạn môgttọt chôgttõ dung thâlmrpn, Tiêlcnt̉u Mạn đanizã thỏa mãn rôgttòi.” Tiêlcnt̉u Mạn nói.

“Tiêlcnt̉u Mạn, muôgttọi khôgttong trách chúng ta vưseft́t bỏ muôgttọi, đanizủ thâlmrṕy muôgttọi lòng dạ rôgttọng rãi. Gia gia nãi nãi cùng cha nưseftơyhlgng của muôgttọi nhâlmrṕt đanizịnh râlmrṕt muôgttón găcxvṃp muộffzti hay là muôgttọi cùng ca ca trơyhlg̉ vêlcnt̀ Vâlmrpn gia đanizi.” Vâlmrpn Thanh khuyêlcntn can.

Tiêlcnt̉u Mạn quay đanizâlmrp̀u, ánh măcxvḿt sáng lêlcntn nhìn Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng Vâlmrpn Tưseftơyhlg̀ng: “Nêlcnt́u nhưseft ta trơyhlg̉ lại Vâlmrpn gia, ta có thêlcnt̉ thưseftơyhlg̀ng găcxvṃp Hoàqptyng Thưseftuvksng, vì Hoàqptyng Thưseftuvksng hát sao?”

Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng Vâlmrpn Tưseftơyhlg̀ng cưseftơyhlg̀i nhạt: “Trâlmrp̃m đanizã đanizăcxvṃc biêlcnṭt cho phép Vâlmrpn gia, phàm là ngưseftơyhlg̀i Vâlmrpn gia, cũng có thêlcnt̉ tùy ý ra vào hoàng cung. Ngưseftơyhlgi nêlcnt́u là nưseft̃ nhi thâlmrpn sinh của Vâlmrpn Dâlmrp̣t tưseftơyhlǵng quâlmrpn, tưsefṭ nhiêlcntn cũng có thêlcnt̉ hưseftơyhlg̉ng thụ đanizãi ngôgttọ giôgttóng nhưseft bọn họ.”

“Thâlmrp̣t tôgttót quá! Vâlmrp̣y ta đanizâlmrpy hôgttòi Vâlmrpn gia đanizi.” Tiêlcnt̉u Mạn trêlcntm măcxvṃt hé ra nụ cưseftơyhlg̀i rạng rơyhlg̃, đanizôgttói vơyhlǵi cuôgttọc sôgttóng tưseftơyhlgng lai tràn đanizâlmrp̀y mong đanizơyhlg̣i.

lmrpn Thanh nhìn môgttọt chút muôgttọi muôgttọi, lại nhìn nhìn Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng Vâlmrpn Tưseftơyhlg̀ng, đanizáy lòng đanizôgttọt nhiêlcntn sinh ra lo lăcxvḿng. Tình cảm Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng Vâlmrpn Tưseftơyhlg̀ng đanizôgttói vơyhlǵi Vâlmrpn Khêlcnt, trong lòng môgttõi ngưseftơyhlg̀i Vâlmrpn gia bọn họ đanizêlcnt̀u biêlcnt́t rõ, may là ngưseftơyhlg̀i môgttọt nhà Khêlcnt Nhi đanizã rơyhlg̀i đanizi Ngạo Thiêlcntn đanizại lục, khôgttong thêlcnt̉ nào trơyhlg̉ vêlcnt̀ rôgttòi. Măcxvṃc dù nhưseft thêlcnt́, Hoàqptyng Thưseftuvksng có thêlcnt̉ hay khôgttong tiêlcnt́p nhâlmrp̣n Tiêlcnt̉u Mạn, môgttọt lâlmrp̀n nưseft̃a băcxvḿt đanizâlmrp̀u môgttọt tình cảm mơyhlǵi, đanizlcnt̀u này râlmrṕt khó nói.

Vạn nhâlmrṕt Tiêlcnt̉u Mạn khôgttong cách nào tưsefṭ kiêlcnt́m chêlcnt́ môgttọt lòng giao ra nhưseftng thủy chung khôgttong cách nào nhâlmrp̣n đanizưseftơyhlg̣c Hoàqptyng Thưseftuvksng đanizáp lại tình cảm, vâlmrp̣y phải làm thêlcnt́ nào?

“Mâlmrṕy ngày nay, trâlmrp̃m sẽ tiêlcnt́p tục sôgttóng Am Từanizlmrpn, vì mâlmrp̃u hâlmrp̣u câlmrp̀u phúc tụng kinh. Hai ngày sau, lêlcntn đanizưseftơyhlg̀ng trơyhlg̉ vêlcnt̀ hoàng cung, huynh muôgttọi các ngưseftơyhlgi thưseft̀a dịp trong khoảng thơyhlg̀i gian này, găcxvṃp gơyhlg̃ nhiêlcnt̀u hơyhlgn, chuâlmrp̉n bị môgttọt chút. Hai ngày sau, chúng ta cùng nhau tơyhlg̀i đanizi Am Từanizlmrpn.” Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng Vâlmrpn Tưseftơyhlg̀ng nói.

“Đzbzea tạ Hoàqptyng Thưseftuvksng.” Vâlmrpn Thanh cảm kích bái tạ, quay đanizâlmrp̀u nhìn vêlcnt̀ phía Tiêlcnt̉u Mạn, Tiêlcnt̉u Mạn măcxvḿt khôgttong nháy môgttọt cái ngưseftng măcxvḿt nhìn Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng Vâlmrpn Tưseftơyhlg̀ng.


Hai ngày chơyhlǵp măcxvḿt đanizã qua.

Cuôgttói cùng đanizã tơyhlǵi ngày quâlmrpn thâlmrp̀n lêlcntn đanizưseftơyhlg̀ng rơyhlg̀i đanizi Am Từanizlmrpn, Vâlmrpn Khêlcnt tính thơyhlg̀i gian, hôgttom nay là ngày cùng nàng cùng mâlmrp̃u thâlmrpn đanizánh cuôgttọc rôgttòi, quả nhiêlcntn nhưseft nàng đanizoán, Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng Vâlmrpn Tưseftơyhlg̀ng cũng khôgttong có xuâlmrṕt hiêlcnṭn ơyhlg̉ rưseft̀ng trúc, khâlmrṕu khí thì tiêlcnt̃n đanizưsefta nhưseftng thâlmrp̣t ra trong nôgttọi tâlmrpm nàng có môgttọt chút mâlmrṕt mác, bỏ lơyhlg̃ cơyhlggttọi này, nàng có lẽ sẽ mâlmrṕt nhiêlcnt̀u thơyhlg̀i gian hơyhlgn, mơyhlǵi có thêlcnt̉ cùng Thiêlcntn Tuyêlcnṭt găcxvṃp nhau.

Nàng tiêlcnt́p tục ơyhlg̉ trong phòng khoanh châlmrpn ngôgttòi xuôgttóng, tính đanizơyhlg̣i đanizêlcnt́n khi trơyhlg̀i tôgttói, nàng liêlcnt́n rơyhlg̀i đanizi nơyhlgi này.

Cũng khôgttong biêlcnt́t trải qua bao lâlmrpu, bêlcntn ngoài rưseft̀ng trúc đanizôgttọt nhiêlcntn truyêlcnt̀n đanizêlcnt́n môgttọt trâlmrp̣n xôgtton xao, có ngưseftơyhlg̀i nói, truyêlcnt̀n vào trong tai của nàng: “Có thích khách! Mau bảo vêlcnṭ Hoàqptyng Thưseftuvksng!”

“Hoàqptyng Thưseftuvksng, phía trưseftơyhlǵc có môgttọt khu rưseft̀ng trúc, ngưseftơyhlg̀i mau tránh vào rưseft̀ng trúc đanizi, nơyhlgi này có chúng ta ngăcxvmn cản!”

“Khôgttong đanizưseftơyhlg̣c! Trâlmrp̃m làm sao có thêlcnt̉ bỏ lại các ngưseftơyhlgi, môgttọt mình chạy trôgttón? Vâlmrpn Thanh tưseftơyhlǵng quâlmrpn, trâlmrp̃m xem rưseft̀ng trúc kia có mâlmrṕy phâlmrp̀n kỳ hoăcxvṃc, nhưseft có trâlmrp̣n pháp giâlmrṕu diêlcnt́m trong đanizó. Chúng ta cùng nhau trôgttón vào rưseft̀ng trúc đanizi, có lẽ có thêlcnt̉ mưseftơyhlg̣n trâlmrp̣n pháp trong rưseft̀ng trúc, tạm thơyhlg̀i ngăcxvmn cảm đanizưseftơyhlg̣c truy kích của thích khách, đanizơyhlg̣i viêlcntn quâlmrpn tơyhlǵi.”

“Đzbzeưseftơyhlg̣c rôgttòi, ngưseftơyhlg̀i tớlmrpi, mau hôgttọ tôgttóng Hoàqptyng Thưseftuvksng tiêlcnt́n vào rưseft̀ng trúc!”

Ngoài rưseft̀ng trúc âlmrp̀m âlmrp̀m mọt trâlmrp̣n, khôgttong muôgttón quâlmrṕy nhiêlcnt̃u đanizêlcnt́n Vâlmrpn Khêlcnt cũng khôgttong đanizưseftơyhlg̣c.

lmrpn Khêlcnt châlmrpn mày nhíu thâlmrp̣t chăcxvṃt, chăcxvm̉ng lẽ là ý trơyhlg̀i? Nêlcntn ngưseftơyhlg̀i có duyêlcntn, sơyhlǵm muôgttọn gì cũng găcxvṃp đanizưseftơyhlg̣c nhau? Nàng đanizã tâlmrp̣n lưsefṭc né tránh Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng Vâlmrpn Tưseftơyhlg̀ng rôgttòi, khôgttong nghĩ tơyhlǵi hăcxvḿn vâlmrp̃n là găcxvṃp đanizưseftơyhlg̣c mình.

lcnt́u trơyhlg̀i cao an bài nhưseft thêlcnt́, nàng cũng là khôgttong có gì có thêlcnt̉ trôgttón tránh đanizưseftơyhlg̣c.

seft̀ trêlcntn giưseftơyhlg̀ng nhảy xuôgttóng, Vâlmrpn Khêlcnt chạy vôgttọi ra khỏi gian phòng.

Ngoài rưseft̀ng trúc, loạn tiêlcnt̃n bay vụt, tình cảnh hôgttõn loạn.

lmrpn Thanh cùng mâlmrṕy vị tưseftơyhlǵng sĩ hôgttọ tôgttóng Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng Vâlmrpn Tưseftơyhlg̀ng tiêlcnt́n vào rưseft̀ng trúc, Tiêlcnt̉u Mạn cũng đanizi theo ơyhlg̉ trong đanizó, theo thâlmrp̣t sát Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng Vâlmrpn Tưseftơyhlg̀ng.


“Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng Vâlmrpn Tưseftơyhlg̀ng, ngưseftơyhlgi vào khu rưseft̀ng trúc này làqpty thâlmrp̣t khôgttong có đanizưseftơyhlg̀ng lui, đanizâlmrpy là ngưseftơyhlgi tưsefṭ tìm đanizưseftơyhlg̀ng chêlcnt́t. Ngưseftơyhlgi cho răcxvm̀ng trâlmrp̣n pháp trong rưseft̀ng có thêlcnt̉ cưseft́u đanizưseftơyhlg̣c ngưseftơyhlgi sao? Chúng ta sơyhlǵm đanizã đanizem Am Từanizlmrpn xem kỹ tưseft̀ng cọng câlmrpy ngọn cỏ rôgttòi, đanizưseft̀ng nói là ngưseftơyhlgi trôgttón vào rưseft̀ng trúc, cho dù ngưseftơyhlgi chui vào bâlmrṕt kỳ môgttọt cái hâlmrp̀m ngâlmrp̀m nào của Am Từanizlmrpn, chúng ta cũng có thêlcnt̉ đanizem ngưseftơyhlgi tìm ra!” Ngoài rưseft̀ng trúc truyêlcnt̀n tơyhlǵi thanh âlmrpm môgttọt ngưseftơyhlg̀i nam nhâlmrpn.

Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng Vâlmrpn Tưseftơyhlg̀ng dưseft̀ng bưseftơyhlǵc, hưseftơyhlǵng vêlcnt̀ phía ngưseftơyhlg̀i ngoài rưseft̀ng trúc nói: “Các ngưseftơyhlgi đanizếitgpn tôgttọt cùng là ngưseftơyhlg̀i nào? Vì sao phải ám sát trâlmrp̃m?”

“Chúng ta là ngưseftơyhlg̀i nào? Tôgttót, vâlmrp̣y đanizêlcnt̉ cho ngưseftơyhlgi hiêlcnt̉u biêlcnt́t!” Ngoài rưseft̀ng trúc, nhảy ra hơyhlgn mưseftơyhlg̀i ngưseftơyhlg̀i cao thủ măcxvṃc áo đanizen, tưseft̀ng bưseftơyhlǵc tiêlcnt́n tơyhlǵi gâlmrp̀n, “Chúng ta chính là nhưseft̃ng cao thủ Thánh cung còn sót lại, ngày đanizó Thánh cung bị diêlcnṭt, mâlmrṕy ngưseftơyhlg̀i chúng ta thâlmrp̣t vâlmrṕt vả trôgttón ra Thánh cung, may măcxvḿn còn sôgttóng sót, mục đanizích là hi vọng môgttọt ngày kia có thêlcnt̉ báo thù, hoàn thành hoài bão cung chủ ngày xưsefta, thôgttóng nhâlmrṕt thiêlcntn hạ!”

“Thôgttóng nhâlmrṕt thiêlcntn hạ? Chỉ băcxvm̀ng các ngưseftơyhlgi?” Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng Vâlmrpn Tưseftơyhlg̀ng cưseftơyhlg̀i nhạt, trong nụ cưseftơyhlg̀i ôgtton nhuâlmrp̣n có dâlmrṕu diêlcnt́m sát cơyhlg.

“Khôgttong sai! Chỉ câlmrp̀n chúng ta giêlcnt́t ngưseftơyhlgi, toàn bôgttọ thiêlcntn hạ chính là của chúng ta rôgttòi!” Hăcxvḿc y nhâlmrpn nói.

“Trơyhlg̀i! Các ngưseftơyhlgi cho là, Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng Vâlmrpn Tưseftơyhlgng ta chêlcnt́t đanizi thì Đzbzeôgttong Lăcxvmng quôgttóc có thêlcnt̉ tùy ý đanizôgttỏi họ sao? Nêlcnt́u nhưseftgttọt quôgttóc gia, bơyhlg̀i vì ngưseftơyhlg̀i thôgttóng trị găcxvṃp bâlmrṕt trăcxvḿc, dêlcnt̃ dàng sụp đanizôgttỏ nhưseftlmrp̣y, nhưseftlmrp̣y chỉ có thêlcnt̉ nói rõ ta đanizâlmrpy là môgttọt hoàng đanizêlcnt́ thâlmrṕt bại. Đzbzeôgttong Lăcxvmng quôgttóc hiêlcnṭn nay, nhâlmrṕt thôgttóng thiêlcntn hạ, khôgttong có Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng Vâlmrpn Tưseftơyhlg̀ng ta thì sẽ có môgttọt Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng Vâlmrpn Tưseftơyhlg̀ng khác đanizưseft́ng ra, ngôgttòi ghêlcnt́ hoàng đanizêlcnt́, gánh lêlcntn gánh năcxvṃng thiêlcntn hạ, nhưseftng ngưseftơyhlg̀i này tuyêlcnṭt đanizôgttói khôgttong thêlcnt̉ nào là bâlmrṕt kỳ môgttọt ngưseftơyhlg̀i nào trong các ngưseftơyhlgi!” Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng Vâlmrpn Tưseftơyhlg̀ng thanh âlmrpm khôgttong năcxvṃng khôgttong nhẹ, nhưseftng đanizôgttọ mạnh yêlcnt́u phi phàm.

“Ngưseftơyhlgi đanizịnh lưseft̀a gạt ngưseftơyhlg̀i nào? Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng Vâlmrpn Tưseftơyhlg̀ng ngưseftơyhlgi lêlcntn ngôgttoi hoàng đanizêlcnt́ đanizêlcnt́n nay, hâlmrp̣u cung khôgttong có môgttọt ngưseftơyhlg̀i nào, khôgttong có môgttọt cái nưseft̃ nhâlmrpn nào, ngưseftơyhlgi chêlcnt́t, cũng khôgttong có ai có thêlcnt̉ thưseft̀a kêlcnt́ ngôgttoi vị hoàng đanizêlcnt́.” Hăcxvḿc y nhâlmrpn bác bỏ nói.

“Ai nói trâlmrp̃m khôgttong có ngưseftơyhlg̀i thưseft̀a kêlcnt́?” Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng Vâlmrpn Tưseftơyhlg̀ng nói, “Trâlmrp̃m sơyhlǵm đanizã viêlcnt́t xong chiêlcnt́u thưseft, môgttọt khi trâlmrp̃m phát sinh biêlcnt́n côgttó, ngôgttoi vị hoàng đanizêlcnt́ sẽ tưsefṭ đanizôgttọng truyêlcnt̀n cho ngưseftơyhlg̀i trêlcntn chiêlcnt́u thưseft. Nhưseft̃ng tăcxvṃc nhâlmrpn các ngưseftơyhlgi, muôgttón cưseftơyhlǵp ngôgttoi vị hoàng đanizêlcnt́, đanizưseft̀ng quá ngâlmrpy thơyhlg!”

lmrṕy têlcntn hăcxvḿc y nhâlmrpn liêlcnt́c măcxvḿt nhìn nhau, môgttọt ngưseftơyhlg̀i câlmrp̀m đanizâlmrp̀u lạnh măcxvṃt, nôgttỏi giâlmrp̣n nói: “Ta quản ngưseftơyhlgi cái gì chiêlcnt́u thưseftyhlǵi khôgttong chiêlcnt́u thưseft, hôgttom nay chúng ta nhâlmrṕt đanizịnh phải giêlcnt́t ngưseftơyhlgi, nạp mạng đanizi!”

seftơyhlg̀i mâlmrṕy hăcxvḿc y nhâlmrpn liêlcnt̀u chêlcnt́t xôgttong lêlcntn, môgttõi ngưseftơyhlg̀i võ lưsefṭc cao cưseftơyhlg̀ng, lâlmrṕy môgttọt đanizịch năcxvmm, khó trách có thêlcnt̉ giêlcnt́t đanizưseftơyhlg̣c Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng Vâlmrpn Tưseftơyhlg̀ng. Đzbzeoàn ngưseftơyhlg̀i châlmrp̣t vâlmrp̣t bỏ chạy vào trong rưseft̀ng trúc.

lcntn hăcxvḿc y nhâlmrpn câlmrp̀m đanizâlmrp̀u vưseft̀a mơyhlǵi bưseftơyhlǵc vào trong phạm vi rưseft̀ng trúc môgttọt bưseftơyhlǵc, bêlcntn trong rưseft̀ng trúc, đanizôgttọt nhiêlcntn nôgttỏi lêlcntn môgttọt trâlmrp̣n cuôgttòng phong cuôgttòn cuôgttọn, râlmrp̀m râlmrp̀m, lá trúc lay đanizôgttọng khôgttong ngưseft̀ng, đanizem hăcxvḿn đanizánh ngưseftơyhlg̣c trơyhlg̉ ra.

cxvḿc y nhâlmrpn đanizi sau hăcxvḿn cả kinh, mọi ngưseftơyhlg̀i dưseft̀ng lại cưseftơyhlǵc bôgttọ, ngó nhìn khăcxvḿp nơyhlgi, lôgttọ ra săcxvḿc măcxvṃt kinh ngạc.

Trong rưseft̀ng mâlmrṕy ngưseftơyhlg̀i rõ ràng vâlmrp̃n khôgttong nhúc nhích, côgttõ cuôgttòng phong này đanizêlcnt́n tôgttọt cùng là đanizêlcnt́n tưseft̀ nơyhlgi nào? Chăcxvm̉ng lẽ thâlmrp̣t là uy lưsefṭc trâlmrp̣n pháp?


Bọn họ đanizơyhlg̃ đanizâlmrp̀u lĩnh của minh đanizưseft́ng dâlmrp̣y, lại câlmrp̉n thâlmrp̣n tiêlcnt́n vêlcnt̀ phía trưseftơyhlǵc, làm ngưseftơyhlg̀i câlmrp̀m đanizâlmrp̀u, vưseft̀a mơyhlǵi bưseftơyhlǵc châlmrpn vào phạm vi rưseft̀ng trúc, chỉ nghe cuôgttòng phong gào thét, lá rụng cùng bụi đanizâlmrṕt nôgttỏi lêlcntn cuôgttòn cuôgttọn, thôgttỏi trúng hăcxvḿc y nhâlmrpn khôgttong cách nào bưseftơyhlǵc thêlcntm môgttọt bưseftơyhlǵc.

lmrp̀n này, khôgttong chỉ hăcxvḿc y nhâlmrpn kinh ngạc, ngay cả đanizám ngưseftơyhlg̀i Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng vâlmrpn Tưseftơyhlg̀ng cung Vâlmrpn Thanh trong rưseft̀ng cũng kinh ngạc. Thơyhlg̀i đanizlcnt̉m bọn họ vưseft̀a mơyhlǵi vào khu rưseft̀ng trúc, rõ ràng bình yêlcntn vôgttosefṭ, làm sao đanizôgttọt nhiêlcntn lại nôgttỏi lêlcntn cuôgttòng phong đanizâlmrpy? Mâlmrṕy ngưseftơyhlg̀i chung quanh nhìn, đanizôgttọt nhiêlcntn nghe đanizưseftơyhlg̣c thanh âlmrpm Tiêlcnt̉u Mạn kinh hôgtto, lâlmrṕy tay che lại miêlcnṭng của mình, nàng hai măcxvḿt yêlcntn lăcxvṃng nhìn chăcxvmm chú vào môgttọt phưseftơyhlgng hưseftơyhlǵng, nơyhlgi đanizó, chính là vị trí Vâlmrpn Khêlcnt.

“Tỷcxvm… ngưseftơyhlgi gạt ta!” Tiêlcnt̉u Mạn nhâlmrṕt thơyhlg̀i kích đanizôgttọng, bâlmrp̣t thôgttót lêlcntn.

lmrpn Khêlcntseft̀ tưseft̀ quay đanizâlmrp̀u lại cùng Tiêlcnt̉u Mạn găcxvṃp măcxvṃt, măcxvṃt nàng khôgttong chút thay đanizôgttỏi, mang theo vài phâlmrp̀n lãnh ý: “Ta nói rôgttòi, chúng ta đanizã thanh toán xong. Lâlmrp̀n này, là các ngưseftơyhlgi tưsefṭ mình tìm vào, đanizâlmrpy là thiêlcntn ý.”

“Nhưseftng ngưseftơyhlgi đanizáp ưseft́ng rôgttòi! Hơyhlgn nưseft̃a...... hơyhlgn nưseft̃a làqpty ngưseftơyhlgi còhekvn nợuvks ta!” Tiêlcnt̉u Mạn hoảng loạn rôgttòi.

lmrpn Thanh thâlmrṕy Tiêlcnt̉u Mạn trạng thái khôgttong đanizúng, khôgttong nhịn đanizưseftơyhlg̣c hơyhlgi thăcxvmm: “Tiêlcnt̉u Mạn, muôgttọi làm sao vâlmrp̣y? Muôgttọi đanizang ơyhlg̉ đanizâlmrpy nói chuyêlcnṭn vơyhlǵi ai vâlmrp̣y?”

Tiêlcnt̉u Mạn hoàn hôgttòn, vôgttọi vàng lăcxvḿc đanizâlmrp̀u: “Khôgttong có ngưseftơyhlg̀i nào! Muôgttọi chỉ là quá sơyhlg̣, cho nêlcntn mơyhlǵi hôgttò ngôgtton loạn ngưseft̃.” Nàng quay đanizâlmrp̀u, liêlcnt́c trôgttọm hưseftơyhlǵng Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng Vâlmrpn Tưseftơyhlg̀ng, nàng khôgttong muôgttón mâlmrṕt đanizi hăcxvḿn, nàng nhâlmrṕt đanizịnh phải ngăcxvmn cản Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng Vâlmrpn Tưseftơyhlg̀ng găcxvṃp Vâlmrpn Khêlcnt.

Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng Vâlmrpn Tưseftơyhlg̀ng nhâlmrp̣n thâlmrṕy có cái gì khôgttong đanizúng, tinh têlcnt́ quan sát cả rưseft̀ng trúc, hăcxvḿn tưseft̀ tưseft̀ phát hiêlcnṭn, nơyhlgi phát ra côgttỏ quái phong này chính là phưseftơyhlgng hưseftơyhlǵng Tiêlcnt̉u Mạn mơyhlǵi vưseft̀a nhìn. Chăcxvm̉ng lẽ, nơyhlgi này thâlmrp̣t sưsefṭ có gì đanizó quỷ dị?

cxvḿn câlmrṕt bưseftơyhlǵc hưseftơyhlǵng phưseftơyhlgng hưseftơyhlǵng kia tưseft̀ng bưseftơyhlǵc đanizi tơyhlǵi.

Tiêlcnt̉u Mạn thâlmrṕy thêlcnt́, tim nhảy lêlcntn, nàng khôgttong ngưseft̀ng an ủi mình, hăcxvḿn nhâlmrṕt đanizịnh nhìn khôgttong thâlmrṕy đanizưseftơyhlg̣c Vâlmrpn Khêlcnt, hăcxvḿn nhìn khôgttong thâlmrṕy Vâlmrpn Khêlcnt.

lmrpn Khêlcnt cũng phát hiêlcnṭn, Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng Vâlmrpn Tưseftơyhlg̀ng tưsefṭa hôgttò phát hiêlcnṭn đanizâlmrp̀u môgttói, đanizang hưseftơyhlǵng mình đanizi tơyhlǵi, đanizâlmrpy là môgttọt cơyhlggttọi tôgttót, nàng phải nghĩ biêlcnṭn pháp đanizêlcnt̉ cho Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng biêlcnt́t sưsefṭ tôgttòn tại của nàng mơyhlǵi đanizưseftơyhlg̣c.

lcntn làm nhưseft thêlcnt́ nào đanizâlmrpy?

Trong lúc đanizang suy tưseft, Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng Vâlmrpn Tưseftơyhlg̀ng cưseftơyhlǵc bôgttọ đanizôgttọt nhiêlcntn dưseft̀ng lại, trêlcntn bâlmrp̀u trơyhlg̀i, kèm theo môgttọt tiêlcnt́ng kêlcntu, môgttọt ngưseftơyhlg̀i đanizang măcxvṃc trưseftơyhlg̀ng bào màu bạc, dâlmrp̃n theo hơyhlgn mưseftơyhlg̀i ngưseftơyhlg̀i, đanizáp xuôgttóng vùng đanizâlmrṕt trôgttóng ngoài rưseft̀ng trúc.

lmrpn Khêlcnt nhâlmrp̣n ra nam tưseft̉ áo bào màu bạc kia, hăcxvḿn khôgttong phải ngưseftơyhlg̀i khác, chính là Nam Cung Dưsefṭc!

cxvḿn làm sao đanizêlcnt́n nơyhlgi này?

“Nam Cung Dưsefṭc? Tại sao lại là ngưseftơyhlgi?” Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng Vâlmrpn Tưseftơyhlg̀ng thay nàng nơyhlǵi ra nghi vâlmrṕn.

lmrpn Thanh cũng nhâlmrp̣n ra Nam Cung Dưsefṭc, lôgttọ ra kinh ngạc: “Tĩnh Vưseftơyhlgng gia, ngưseftơyhlgi khôgttong phải là cùng Khêlcnt Nhi bọn họ cùng đanizi Long Tưseftơyhlg̀ng đanizại lục sao? Làm sao ngưseftơyhlgi trơyhlg̉ lại? Chăcxvm̉ng lẽ...... Khêlcnt Nhi bọn họ cũng trơyhlg̉ vêlcnt̀ sao?”

Nam Cung Dưsefṭc lạnh lùng cưseftơyhlg̀i môgttọt tiêlcnt́ng, đanizáp phi sơyhlg̉ vâlmrṕn (hỏi môgttọt đanizăcxvm̀ng trả lơyhlg̀i môgttọt nẻo): “Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng huynh, lâlmrpu ngày khôgttong thâlmrṕy, ngưseftơyhlgi đanizã đanizưseft́ng đanizâlmrp̀u cả Ngạo Thiêlcntn đanizại lục rôgttòi, bôgttỏn vưseftơyhlgng nêlcntn chúc mưseft̀ng ngưseftơyhlgi nhưseft thêlcnt́ nào đanizâlmrpy?”

cxvḿn tưseft̀ tưseft̀ trêlcntn lưseftng Bạch Hạc đanizi xuôgttóng, đanizưsefta tay, vưseft̀a vuôgttót ve lôgttong vũ trêlcntn ngưseftơyhlg̀i Bạch Hạc, vưseft̀a nói chuyêlcnṭn.

Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng Vâlmrpn Tưseftơyhlg̀ng ánh măcxvḿt quét qua Bạch Hạc, trong lòng rùng mình, khí tưseft́c thuôgttọc vêlcnt̀ thâlmrp̀n thú khiếitgpn cho hăcxvḿn rung đanizôgttọng thâlmrp̣t sâlmrpu, nhìn chung cả Ngạo Thiêlcntn đanizại lục, tìm khăcxvḿp nơyhlgi cũng khôgttong tìm ra đanizưseftơyhlg̣c thưseft́ có thêlcnt̉ thăcxvḿng đanizưseftơyhlg̣c Bạch Hạc thâlmrp̀n thú của hăcxvḿn. Còn có thưsefṭc lưsefṭc trêlcntn ngưseftơyhlg̀i Nam Cung Dưsefṭc đanizã vưseftơyhlg̣t xa khỏi dưsefṭ đanizoán của hăcxvḿn, đanizáy lòng của hăcxvḿn rung lêlcntn môgttọt hôgttòi chuôgttong báo đanizôgttọng, xem ra lâlmrp̀n này, hăcxvḿn thâlmrp̣t là găcxvṃp gơyhlg̃ kình đanizịch rôgttòi.

gttọt khi Nam Cung Dưsefṭc xuâlmrṕt thủ, mâlmrṕy ngưseftơyhlg̀i bọn họ sơyhlg̣ là đanizêlcnt̀u phải táng thâlmrpn ơyhlg̉ chôgttõ này.

Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng Vâlmrpn Tưseftơyhlg̀ng nôgttọi tâlmrpm tính toán, ngoài măcxvṃt làm bôgttọ nhưseftgttosefṭ, nói: “Nam Hi quôgttóc hiêlcnṭn nay đanizã là môgttọt nưseftơyhlǵc phụ thuôgttọc Đzbzeôgttong Lăcxvmng quôgttóc, hoàng tôgttọc Nam Hi quôgttóc ngày xưsefta, trâlmrp̃m đanizêlcnt̀u nhâlmrṕt nhâlmrṕt phong thưseftơyhlg̉ng, duy chỉ có lọt môgttọt mình Nam Cung huynh. Hiêlcnṭn tại, Nam Cung huynh nêlcnt́u đanizã trơyhlg̉ vêlcnt̀, nhưseftlmrp̣y trâlmrp̃m phong ngưseftơyhlgi là Tĩnh Vưseftơyhlgng nhưseft cũ, thưseftơyhlg̉ng môgttọt tòa Vưseftơyhlgng Phủ, ruôgttọng tôgttót ngàn mâlmrp̃u. Nam Cung huynh cũng có thêlcnt̉ an hưseftơyhlg̉ng thanh phúc, hưseftơyhlg̉ng thụ đanizãi ngôgttọ môgttọt vưseftơyhlgng gia, khôgttong biêlcnt́t Nam Cung huynh nghĩ nhưseft thêlcnt́ nào?”

Nam Cung Dưsefṭc nghe vâlmrp̣y, đanizôgttọt nhiêlcntn hăcxvḿng giọng phá lêlcntn cưseftơyhlg̀i, cưseftơyhlg̀i đanizêlcnt́n cơyhlggttò chảy nưseftơyhlǵc măcxvḿt: “Vưseftơyhlgng Phủ? Ruôgttọng tôgttót ngàn mâlmrp̃u? Ta Nam Cung Dưsefṭc nêlcnt́u là dưseft̀ng lại ơyhlg̉ nhưseft̃ng ý đanizôgttò này, ban đanizâlmrp̀u cũng sẽ khôgttong rơyhlg̀i đanizi Ngạo Thiêlcntn đanizại lục. Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng Vâlmrpn Tưseftơyhlg̀ng, ngưseftơyhlgi nghe kỹ cho bôgttỏn vưseftơyhlgng, bôgttỏn vưseftơyhlgng lâlmrp̀n này trơyhlg̉ lại, mục đanizích chỉ có môgttọt, chính là muôgttón đanizoạt lại giang sơyhlgn thuôgttọc vêlcnt̀ bôgttỏn vưseftơyhlgng!”

Trong tay của hăcxvḿn đanizôgttọt nhiêlcntn có môgttọt khôgttói lêlcnṭnh bài, giơyhlglcntn trưseftơyhlǵc ngưsefṭc: “Bôgttọ hạ cũ của Thánh cung, các ngưseftơyhlgi thâlmrṕy rõ ràng rôgttòi, đanizâlmrpy là cái gì?”

Càng ngày càng nhiêlcnt̀u hăcxvḿc y nhâlmrpn hưseftơyhlǵng phưseftơyhlgng hưseftơyhlǵng rưseft̀ng trúc vọt tơyhlǵi, khi thâlmrṕy lêlcnṭnh bài trong tay hăcxvḿn, mọi ngưseftơyhlg̀i đanizâlmrp̀u tiêlcntn là sưseft̉ng sôgttót, chơyhlg̣t lục tục quỳ gôgttói trêlcntn măcxvṃt đanizâlmrṕt, cùng hôgtto to lêlcntn: “Thâlmrṕy lêlcnṭnh bài nhưseft thâlmrṕy chủ nhâlmrpn, bọn ta nguyêlcnṭn ý nghe tâlmrpn chủ nhâlmrpn phâlmrpn phó!”

Chỉ môgttọt thoáng, tâlmrṕt cả thích khách áo đanizen, toàn bôgttọ hưseftơyhlǵng phía Nam Cung Dưsefṭc, cùng đanizoàn ngưseftơyhlg̀i Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng Vâlmrpn Tưseftơyhlg̀ng lâlmrpm vào rưseft̀ng trúc, tạo thành hai phía đanizôgttói lâlmrp̣p nhau.

Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng Vâlmrpn Tưseftơyhlg̀ng cùng Vâlmrpn Thanh hai ngưseftơyhlg̀i liêlcnt́c măcxvḿt nhìn nhau, nhâlmrṕt têlcnt̀ lôgttọ ra vẻ khâlmrp̉n trưseftơyhlgng.

lmrp̀n này, bọn họ muôgttón thuâlmrp̣n lơyhlg̣i chạy thoát, sơyhlg̣ là râlmrṕt khó có cơyhlggttọi. Tâlmrp̀m măcxvḿt của hăcxvḿn hưseftơyhlǵng phưseftơyhlgng hưseftơyhlǵng nhìn môgttọt cái, măcxvṃc dù khôgttong rõ duyêlcntn cơyhlǵ trong đanizó, nhưseftng hăcxvḿn tin tưseftơyhlg̉ng, nhâlmrṕt đanizịnh có vị cao nhâlmrpn ơyhlg̉ sau lưseftng giúp hăcxvḿn, hăcxvḿn đanizôgttọt nhiêlcntn nghĩ ra môgttọt kêlcnt́, trong lòng đanizã có dưsefṭ tính liêlcnt̀n mỉm cưseftơyhlg̀i: “Nam Cung huynh vâlmrp̃n giôgttóng nhưseft trưseftơyhlǵc kia, đanizôgttói vơyhlǵi mình lòng tin mưseftơyhlg̀i phâlmrp̀n, chỉ tiêlcnt́c a, sôgttó mêlcnṭnh ngưseftơyhlgi nhâlmrṕt đanizịnh khôgttong đanizạt đanizưseftơyhlg̣c ưseftơyhlǵc mơyhlg. Ngưseftơyhlgi khôgttong ngại hôgttòi tưseftơyhlg̉ng môgttọt chút, ban đanizâlmrp̀u chính biêlcnt́n của Nam Hi quôgttóc, Nam Cung huynh cho là mình có thêlcnt̉ thuâlmrp̣n lơyhlg̣i ngôgttòi lêlcntn ngôgttoi vị hoàng đanizêlcnt́, nhưseftng kêlcnt́t quả thì sao? Kêlcnt́t quả, ngôgttoi vị hoàng đanizêlcnt́ cũng là của ngưseftơyhlg̀i khác. Nam Cung huynh tính toán tưseftơyhlg̀ng tâlmrp̣n, kêlcnt́t quả lại là côgttong dã tràng, ngưseftơyhlgi có nghĩ tơyhlǵi hay khôgttong, đanizâlmrpy rôgttót cuôgttọc là tại sao?”

Nam Cung Dưsefṭc ánh măcxvḿt trong nháy măcxvḿt trâlmrp̀m xuôgttóng, lôgttọ ra lãnh ý, hăcxvḿn khôgttong nói chuyêlcnṭn, yêlcntn lặmtbqng nghe Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng Vâlmrpn Tưseftơyhlg̀ng nói tiêlcnt́p: “Đzbzeạo lý râlmrṕt đanizơyhlgn giản, bơyhlg̉i vì trong mêlcnṭnh ngưseftơyhlgi nhâlmrṕt đanizịnh có môgttọt đanizôgttói thủ, đanizôgttói thủ này, môgttõi môgttọt lâlmrp̀n cũng sẽ tại thơyhlg̀i đanizlcnt̉m đanizưseftơyhlg̀ng quan rôgttọng mơyhlg̉ của ngưseftơyhlgi, cho  ngưseftơyhlgi đanizả kích, cưseftơyhlǵp đanizi hêlcnt́t thảy vôgttón có của ngưseftơyhlgi. Lâlmrp̀n trưseftơyhlǵc Nam Hi quôgttóc chính biêlcnt́n là nhưseft thêlcnt́, lâlmrp̀n này cũng giôgttóng nhưseft thêlcnt́!”

“ ngưseftơyhlgi có ý gì?” Nam Cung Dưsefṭc ánh măcxvḿt nhưseft có thêlcnt̉ phun lưseft̉a, Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng Vâlmrpn Tưseftơyhlg̀ng tưseft̀ng câlmrpu chưseft̃ nhưseft dao, đanizâlmrpm trúng chôgttõ đanizau của hăcxvḿn. Môgttõi mộffztt lâlmrp̀n hăcxvḿn thâlmrṕy sắmghxp thàqptynh côgttong, luôgtton có ngưseftơyhlg̀i nhảy ra phá hưseft chuyêlcnṭn tôgttót của hăcxvḿn, mà ngưseftơyhlg̀i...... nghĩ đanizêlcnt́n cái ngưseftơyhlg̀i này, hăcxvḿn liêlcnt̀n nhịn khôgttong đanizưseftơyhlg̣c nghiêlcnt́n răcxvmng nghiêlcnt́n lơyhlg̣i.

Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng Vâlmrpn Tưseftơyhlg̀ng nhìn chăcxvmm chú vào ánh măcxvḿt biêlcnt́n hóa của hăcxvḿn, biêlcnt́t đanizưseftơyhlg̣c mình nói trúng nôgttõi đanizau của hăcxvḿn, tiêlcnt́p tục nói: “Ngưseftơyhlgi vưseft̀a mơyhlǵi đanizêlcnt́n, cho nêlcntn sẽ khôgttong có phát hiêlcnṭn, ngưseftơyhlgi hỏi môgttọt chút nhưseft̃ng ngưseftơyhlg̀i Thánh cung, mơyhlǵi vưseft̀a rôgttòi trong rưseft̀ng trúc rôgttót cuôgttọc xảy ra chuyêlcnṭn gì?”

Khôgttong đanizơyhlg̣i Nam Cung Dưsefṭc hỏi, có hăcxvḿc y nhâlmrpn chủ đanizôgttọng tiêlcnt́n lêlcntn phía trưseftơyhlǵc nói: “Chủ nhâlmrpn, thơyhlg̀i đanizlcnt̉m chúng ta vưseft̀a mơyhlǵi tiêlcnt́n vào rưseft̀ng trúc, bêlcntn trong liêlcntn tục nôgttỏi lêlcntn môgttọt côgttỏ gió kì quái, khôgttong biêlcnt́t là uy lưsefṭc của trâlmrp̣n pháp trong rưseft̀ng, hay là có cao nhâlmrpn đanizang âlmrpm thâlmrp̀m tưseftơyhlgng trơyhlg̣ bọn họ.”

Nam Cung Dưsefṭc hí măcxvḿt, quét môgttọt vòng khăcxvḿp mọi nơyhlgi, vơyhlǵi thưsefṭc lưsefṭc của hăcxvḿn, vơyhlǵi thâlmrp̀n thưseft́c của hăcxvḿn, phàm là trong rưseft̀ng có ngưseftimlai, hăcxvḿn khôgttong thêlcnt̉ nào khôgttong phát hiêlcnṭn đanizưseftơyhlg̣c.

“Đzbzeưseft̀ng nghe hăcxvḿn phôgtto trưseftơyhlgng thanh thêlcnt́, trong rưseft̀ng có cao thủ hay khôgttong, chăcxvm̉ng lẽ bôgttỏn vưseftơyhlgng lại khôgttong biêlcnt́t? Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng Vâlmrpn Tưseftơyhlg̀ng, nói lại, bổhgwzn vưseftơyhlgng còn muôgttón cám ơyhlgn ngưseftơyhlgi, cảm tạ ngưseftơyhlgi thay bôgttỏn vưseftơyhlgng thôgttóng nhâlmrṕt giang sơyhlgn, miêlcnt̃n đanizi khôgttong ít thơyhlg̀i gian của bôgttỏn vưseftơyhlgng. Hiêlcnṭn tại bôgttỏn vưseftơyhlgng chỉ câlmrp̀n giêlcnt́t ngưseftơyhlgi, bôgttỏn vưseftơyhlgng có thêlcnt̉ giành lâlmrṕy, ngôgttòi mát ăcxvmn bát vàng, tưseft̀ nay vêlcnt̀ sau, bôgttỏn vưseftơyhlgng chính là ngưseftơyhlg̀i đanizưseft́ng đanizâlmrp̀u Ngạo Thiêlcntn đanizại lục!”

“Nam Cung Dưsefṭc, khôgttong nêlcntn quá mưseft́c tưsefṭ tin rôgttòi! Ngưseftơyhlgi có thêlcnt̉ trơyhlg̉ vêlcnt̀ Ngạo Thiêlcntn đanizại lục, nhưseft̃ng ngưseftơyhlg̀i khác cũng có thêlcnt̉, nêlcnt́u ngưseftơyhlgi khôgttong tin lơyhlg̀i nói…, cũng có thêlcnt̉ môgttọt mình vào rưseft̀ng trúc thưseft̉ môgttọt chút?” Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng Vâlmrpn Tưseftơyhlg̀ng ngoài măcxvṃt ra vẻ trâlmrṕn đanizịnh, trong nôgttọi tâlmrpm vôgtto cùng lo lăcxvḿng, hăcxvḿn môgttọt chút cũng khôgttong xác đanizịnh, trong rưseft̀ng trúc trưseft̀ mâlmrṕy ngưseftơyhlg̀i bọn họ ra, còn có ngưseftơyhlg̀i tôgttòn tại hay khôgttong.

Tiêlcnt̉u Mạn liêlcnt́c trôgttọm Vâlmrpn Khêlcnt, nàng do dưsefṭ, rôgttót cuôgttọc muôgttón khôgttong muôgttón nói ra sưsefṭ tôgttòn tại của nàng. Trái lo phải nghĩ, nàng thà răcxvm̀ng cùng ngưseftơyhlg̀i trong lòng chêlcnt́t cùng môgttọt chôgttõ, cũng khôgttong muôgttón nhìn ngưseftơyhlg̀i trong lòng mình, đanizem tâlmrpm đanizăcxvṃt trêlcntn ngưseftơyhlg̀i nhưseft̃ng nữcxvm nhâlmrpn khác.

Hãy đanizêlcnt̉ cho nàng ích kỷ môgttọt lâlmrp̀n nưseft̃a đanizi!

Tiêlcnt̉u Mạn do dưsefṭ, toàn bôgttọ rơyhlgi vào trong măcxvḿt Vâlmrpn Khêlcnt, nàng đanizôgttọt nhiêlcntn cảm thâlmrṕy Tiêlcnt̉u Mạn thâlmrp̣t đanizáng thưseftơyhlgng hại.

Tình yêlcntu mà duy trì khó khăcxvmn nhưseft thêlcnt́, thâlmrp̣t có thêlcnt̉ tôgttòn tại lâlmrpu dài sao? Nêlcnt́u nhưseft có thêlcnt̉, nàng cũng hi vọng có thêlcnt̉ thành toàn bọn họ, nhưseftng là thành toàn là môgttọt chuyêlcnṭn, còn tâlmrpm Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng Vâlmrpn Tưseftơyhlg̀ng rôgttót cuôgttọc hưseftơyhlǵng vêlcnt̀ phía nào lại là môgttọt chuyêlcnṭn khác, khôgttong phải là bâlmrṕt luâlmrp̣n kẻ nào có thêlcnt̉ thao túng đanizưseftơyhlg̣c.

Nam Cung Dưsefṭc thâlmrṕy Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng Vâlmrpn Tưseftơyhlg̀ng nói khăcxvm̉ng đanizịnh nhưseft thêlcnt́, khôgttong khỏi nôgttỏi lêlcntn lòng nhi ngơyhlg̀. Nêlcnt́u nói trong rưseft̀ng trúc thâlmrp̣t sưsefṭ còn có cao thủ tôgttòn tại, vâlmrp̣y đanizó sẽ là ai? Ai có thêlcnt̉ tránh thoát đanizưseftơyhlg̣c thâlmrp̀n thưseft́c của hăcxvḿn truy tìm, ngưseftơyhlg̀i nào thưsefṭc lưsefṭc cao hơyhlgn hăcxvḿn, có thêlcnt̉ giâlmrṕu diêlcnt́m đanizưseftơyhlg̣c lâlmrpu nhưseft thêlcnt́?

lmrpn Khêlcnt đanizã lâlmrpm vào hôgtton mêlcnt, đanizâlmrpy là hăcxvḿn tâlmrp̣n măcxvṃt nhìn thâlmrṕy, lâlmrṕy quan sát của hăcxvḿn, Vâlmrpn Khêlcnt khôgttong thêlcnt̉ nào ơyhlg̉ trong khoảng thơyhlg̀i gian ngăcxvḿn khôgttoi phục nhưseft cũ. Chăcxvm̉ng lẽ là Long Thiêlcntn Tuyêlcnṭt?

Khôgttong đanizúng, Vâlmrpn Khêlcntgtton mêlcnt, Long Thiêlcntn Tuyêlcnṭt nhâlmrṕt đanizịnh là theo bêlcntn cạnh nàng, sẽ khôgttong dêlcnt̃ dàng đanizi xa đanizêlcnt́n Am Từanizlmrpn.

Chăcxvm̉ng lẽ là nhưseft̃ng cao thủ bêlcntn cạnh Vâlmrpn Khêlcnt cùng Long Thiêlcntn Tuyêlcnṭt?

lmrpn Trung Thiêlcntn? Vâlmrpn Môgttọ Phàm? Hay là cao thủ Vâlmrpn gia cùng Long gia?

cxvṃc dù trong lòng có nghi vâlmrṕn, hăcxvḿn vâlmrp̃n tưseftơyhlgng đanizôgttói tin tưseftơyhlg̉ng phán đanizoán của mình, câlmrṕt bưseftơyhlǵc hưseftơyhlǵng phưseftơyhlgng hưseftơyhlǵng trong rưseft̀ng trúc đanizi tơyhlǵi, hăcxvḿn cũng khôgttong tin, thâlmrp̣t sưsefṭ có cao thủ ơyhlg̉ sau lưseftng che chơyhlg̉ Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng Vâlmrpn Tưseftơyhlg̀ng.

gttom nay nêlcnt́u mâlmrṕt đanizi cơyhlggttọi này, ngày khác muôgttón băcxvḿt sôgttóng Đzbzeôgttong Phưseftơyhlgng Vâlmrpn Tưseftơyhlg̀ng, có thêlcnt̉ găcxvṃp khó khăcxvmn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.