Thiên Tài Cuồng Phi

Quyển 6-Chương 36 : Ngoại truyện

    trước sau   
Edit: susublue

Ngưhymqtdepi chủqlxo trìtnswywyzng ốtdepng che xúdslyc xắmfruc lạcmzyi rồdrfgi bắmfrut đecsntggpu lắmfruc thậxuqdt mạcmzynh, mọimmki ngưhymqtdepi chỉgwxh nghe thấuxzjy tiếoqlyng xúdslyc xắmfruc va chạcmzym, chốtdepc láirftt sau ngưhymqtdepi chủqlxo trìtnsw lậxuqdt tay rồdrfgi đecsncxqut ốtdepng xúdslyc xắmfruc ởexnd trêvbxrn mặcxqut bàtdepn.

“Ta đecsnirftn đecsnâbgoky làtdep đecsncmzyi.” Thiếoqlyu niêvbxrn mậxuqdp mạcmzyp mỉgwxhm cưhymqtdepi liếoqlyc nhìtnswn Vâbgokn Li, xoa nắmfrun nắmfrum tay, nólsioi: “Ha ha, mỹbhlp nữwgxf, đecsnếoqlyn lưhymqsyegt ngưhymqơjdsui.”

Nữwgxf tửzzhxjdsui mỉgwxhm cưhymqtdepi, giọimmkng nólsioi tuyệlsiot đecsnolvbp êvbxrm tai, mọimmki ngưhymqtdepi bấuxzjt giáirftc mêvbxr muộeorxi vìtnsw âbgokm thanh nàtdepy: “Nếoqlyu ngưhymqơjdsui đecsnirftn đecsncmzyi thìtnsw tấuxzjt nhiêvbxrn ta sẽugpa đecsnirftn tiểhbvgu.”

vbxrn Bàtdepn Tửzzhx nghe vậxuqdy thìtnswhymqtdepi đecsnmfruc ýxdbe: “Mỹbhlp nữwgxf, lầtggpn nàtdepy ngưhymqơjdsui đecsnirftn sai rồdrfgi, ta bảvpuxo đecsnvpuxm xúdslyc xắmfruc làtdep đecsncmzyi, ha ha, chơjdsui xúdslyc xắmfruc nàtdepy cũccoung cầtggpn cólsio ólsioc.” Tiểhbvgu Bàtdepn Tửzzhx chỉgwxhtdepo đecsntggpu mìtnswnh, cưhymqtdepi càtdepng thêvbxrm đecsnmfruc ýxdbe, lúdslyc nàtdepy hắmfrun đecsnãdcod quêvbxrn mấuxzjt mấuxzjy ngàtdepy trưhymqanrfc mìtnswnh thua thảvpuxm cỡkwfztdepo, sáirftng nay chỉgwxh thắmfrung mấuxzjy trậxuqdn màtdep đecsnãdcod bắmfrut đecsntggpu đecsnmfruc ýxdbevbxrnh váirfto……

Nhưhymqng màtdepdslyc ngưhymqtdepi chủqlxo trìtnsw mởexndtdepng ra thìtnsw nụlsiohymqtdepi củqlxoa tiểhbvgu Bàtdepn Tửzzhx đecsneorxt nhiêvbxrn cứzrpxng đecsntdep.


“Tiểhbvgu, làtdep tiểhbvgu…… Ta thua ưhymq? Sao cólsio thểhbvg? Khôsndjng, ta khôsndjng phụlsioc, chúdslyng ta chơjdsui lạcmzyi, lầtggpn sau ta nhấuxzjt đecsntizcnh phảvpuxi thắmfrung ngưhymqơjdsui!”

Nhưhymqng sau đecsnólsio tiểhbvgu Bàtdepn Tửzzhx mớanrfi biếoqlyt cáirfti gìtnsw gọimmki làtdep cao thủqlxo……

Nhìtnswn Vâbgokn Li nhẹolvb nhàtdepng bỏywyz đecsni, tiểhbvgu Bàtdepn Tửzzhx thấuxzjt hồdrfgn lạcmzyc pháirftch, nghĩvpux đecsnếoqlyn đecsntdepng ngâbgokn phiếoqlyu mìtnswnh mang theo cũccoung thua hếoqlyt, sau khi trởexnd vềnfom nhấuxzjt đecsntizcnh khôsndjng tráirftnh khỏywyzi mộeorxt trậxuqdn đecsnògfnbn, hắmfrun bỗirftng nhiêvbxrn cảvpuxm thấuxzjy môsndjng hơjdsui hơjdsui đecsnau.

“Chờtdep…… Chờtdep đecsnãdcod……” Tiểhbvgu mậxuqdp mạcmzyp vộeorxi vàtdepng gọimmki Vâbgokn Li sắmfrup sửzzhxa rờtdepi đecsni lạcmzyi. Vâbgokn Li hơjdsui khựuxzjng lạcmzyi rồdrfgi xoay ngưhymqtdepi nhìtnswn vềnfom phíaqkga tiểhbvgu Bàtdepn Tửzzhx: “Thếoqlytdepo? Ngưhymqơjdsui muốtdepn đecsnògfnbi lạcmzyi sốtdep tiềnfomn đecsnãdcod thua sao?”

“Ngưhymqơjdsui…… Ngưhymqơjdsui nólsioi đecsnùywyza cáirfti gìtnsw đecsnólsio? Đffhicmzyi gia ta màtdeptdep loạcmzyi ngưhymqtdepi vôsndj sỉgwxh nhưhymq vậxuqdy sao?” Tiểhbvgu Bàtdepn Tửzzhx trừafosng mắmfrut nhìtnswn mắmfrut Vâbgokn Li, tứzrpxc giậxuqdn bấuxzjt bìtnswnh nólsioi: “Tốtdept xấuxzju gìtnsw ngưhymqơjdsui cũccoung thắmfrung đecsncmzyi gia ta nhiềnfomu bạcmzyc nhưhymq vậxuqdy, ngưhymqơjdsui khôsndjng mờtdepi đecsncmzyi gia ta mộeorxt bữwgxfa cơjdsum thìtnswccoung quáirft keo kiệlsiot rồdrfgi.”

Mẹolvblsio, đecsnólsio đecsnnfomu làtdep bạcmzyc củqlxoa hắmfrun, hắmfrun khôsndjng đecsnògfnbi mộeorxt bữwgxfa ăqdtnn thìtnsw coi sao đecsnưhymqsyegc?

bgokn Li híaqkgp mắmfrut đecsnáirftnh giáirft tiểhbvgu Bàtdepn Tửzzhx, bỗirftng nhiêvbxrn nởexnd nụlsiohymqtdepi quỷfrlu dịtizc: “Cólsio thểhbvg, khôsndjng phảvpuxi chỉgwxhtdep mộeorxt bữwgxfa cơjdsum thôsndji sao, ta mờtdepi.”

Tuy rằbhlpng têvbxrn mậxuqdp nàtdepy khôsndjng giốtdepng võorrrbgokm cao thủqlxo nhưhymqng cólsio vẻddifccoung từafosng tậxuqdp võorrr, kiếoqlyp trưhymqanrfc nàtdepng đecsnãdcod từafosng họimmkc qua nộeorxi côsndjng ởexnd Trung Hoa nêvbxrn đecsnưhymqơjdsung nhiêvbxrn liếoqlyc mắmfrut mộeorxt cáirfti đecsnãdcod nhìtnswn ra đecsnưhymqsyegc.

bgoky giờtdeptdepng đecsnếoqlyn sògfnbng bạcmzyc thu húdslyt khôsndjng íaqkgt sựuxzj chúdsly ýxdbe, nếoqlyu têvbxrn mậxuqdp nàtdepy muốtdepn nàtdepng mờtdepi cơjdsum thìtnsw chẳsbbdng kháirftc nàtdepo nàtdepng cólsio mộeorxt cáirfti khiêvbxrn chắmfrun tựuxzj vệlsio, cũccoung khôsndjng cólsio tổbhlpn thấuxzjt gìtnsw.

Tiểhbvgu Bàtdepn Tửzzhx nởexnd nụlsiohymqtdepi gian tráirft, hừafos hừafos, ngưhymqơjdsui cứzrpx chờtdep chảvpuxy máirftu đecsni (ýxdbetdep chờtdep bịtizc tốtdepn tiềnfomn đecsni đecsnólsio)!

Phưhymqsyegng Nguyệlsiot tửzzhxu lâbgoku làtdep tửzzhxu lâbgoku xa hoa tôsndjn quýxdbe nhấuxzjt ởexnd Phưhymqsyegng Tưhymqtdepng quốtdepc, nghe nólsioi nơjdsui nàtdepy do Hoàtdepng tửzzhx củqlxoa Hoàtdepng tộeorxc mởexnd, ngưhymqtdepi cólsio thểhbvg đecsni vàtdepo đecsnâbgoky phi phúdsly tứzrpxc quýxdbe[1], đecsnâbgoky cũccoung làtdepjdsui màtdep tiểhbvgu mậxuqdp mạcmzyp nàtdepy đecsncxquc biệlsiot yêvbxru cầtggpu.

[1] khôsndjng giàtdepu thìtnswccoung cólsio đecsntizca vịtizc cao.

bgokn Li mớanrfi vừafosa bưhymqanrfc vàtdepo tửzzhxu lầtggpu thìtnsw Lạcmzyc Phong Nguyệlsiot đecsnãdcod nhìtnswn thấuxzjy đecsnưhymqsyegc bólsiong ngưhymqtdepi tựuxzja nhưhymq thiêvbxrn tiêvbxrn củqlxoa nàtdepng.


Chỉgwxh thấuxzjy nữwgxf tửzzhxywyzng lụlsioa mỏywyzng che mặcxqut, bạcmzych y nhưhymq trắmfrung tuyếoqlyt, phong tháirfti xuấuxzjt chúdslyng, dung nhan dưhymqanrfi lớanrfp khăqdtnn che mặcxqut khôsndjng thểhbvg nhìtnswn đecsnưhymqsyegc nhưhymqng lạcmzyi vẫvbxrn khiếoqlyn ngưhymqtdepi ta kinh diễvbwim.

“Làtdeptdepng.” Lạcmzyc Phong Nguyệlsiot đecsneorxt nhiêvbxrn thu quạcmzyt xếoqlyp lạcmzyi, áirftnh mắmfrut đecsna tìtnswnh, đecsnàtdepo hoa khôsndjng giấuxzju đecsnưhymqsyegc vẻddif vui mừafosng, diễvbwin*dafn~llequys;doon nhưhymqng màtdep nghĩvpux đecsnếoqlyn tháirfti đecsneorx lạcmzynh nhạcmzyt ngàtdepy đecsnólsio củqlxoa nữwgxf tửzzhx thìtnsw lạcmzyi nhịtizcn khôsndjng đecsnưhymqsyegc thởexndtdepi.

Trầtggpm mặcxquc nửzzhxa ngàtdepy rồdrfgi Lạcmzyc Phong Nguyệlsiot cũccoung gọimmki chưhymqexndng quầtggpy đecsnang cung kíaqkgnh hầtggpu hạcmzyvbxrn cạcmzynh mìtnswnh, dặcxqun dògfnblsioi: “Miễvbwin phíaqkg cho vịtizc nữwgxf tửzzhx kia, nếoqlyu nàtdepng hỏywyzi thìtnsw cứzrpxlsioi cólsio ngưhymqtdepi đecsnãdcod thanh toáirftn rồdrfgi.”

“Dạcmzy, chủqlxo tửzzhx.” Chưhymqexndng quầtggpy cung kíaqkgnh ôsndjm quyềnfomn rồdrfgi chậxuqdm rãdcodi đecsni ra ngoàtdepi cửzzhxa. Đffhicmzyi kháirfti làtdep khôsndjng ai ngờtdep rằbhlpng chủqlxo nhâbgokn thậxuqdt sựuxzj củqlxoa Phưhymqsyegng Nguyệlsiot tửzzhxu lâbgoku nàtdepy lạcmzyi làtdep Ngũccou hoàtdepng tửzzhx……

Nhìtnswn tiểhbvgu Bàtdepn Tửzzhx ăqdtnn uốtdepng nhưhymq giólsio cuốtdepn mâbgoky tan, Vâbgokn Li cảvpuxm thấuxzjy cạcmzyn lờtdepi, cuốtdepi cùywyzng vẫvbxrn nhịtizcn khôsndjng đecsnưhymqsyegc khuyêvbxrn nhủqlxo: “Ngưhymqơjdsui cólsio thểhbvg ăqdtnn từafos từafos, khôsndjng ai giàtdepnh vớanrfi ngưhymqơjdsui.”

“Ngưhymqtdepi!” Tiểhbvgu Bàtdepn Tửzzhx nuốtdept miếoqlyng thịtizct gàtdep trong miệlsiong xuốtdepng, lau dầtggpu mỡkwfz ngoàtdepi miệlsiong rồdrfgi nólsioi năqdtnng khôsndjng rõorrr: “Mỹbhlp nữwgxf, ngưhymqơjdsui đecsnbhlp thuậxuqdt củqlxoa ngưhymqơjdsui khôsndjng tồdrfgi, cólsio muốtdepn hợsyegp táirftc hay khôsndjng?”

“Hợsyegp táirftc?” Vâbgokn Li nhưhymqanrfng màtdepy rồdrfgi tỏywyz vẻddif hứzrpxng thúdsly nhìtnswn tiểhbvgu mậxuqdp mạcmzyp.

“Khôsndjng sai.”Tiểhbvgu Bàtdepn Tửzzhx gậxuqdt đecsntggpu, hai tay ôsndjm quyềnfomn, vẻddif mặcxqut mong mỏywyzi: “Kiếoqlyp nàtdepy tâbgokm nguyệlsion lớanrfn nhấuxzjt củqlxoa ta chíaqkgnh làtdep dạcmzyy ra mộeorxt đecsnáirftm ngưhymqtdepi tinh thôsndjng đecsnbhlp thuậxuqdt rồdrfgi lậxuqdp mộeorxt thếoqly gia chuyêvbxrn vềnfom đecsnáirftnh bạcmzyc, sau đecsnólsio dựuxzja vàtdepo nólsio đecsnhbvgtdepm giàtdepu, đecsnếoqlyn lúdslyc đecsnólsio ta sẽugpa pháirftt tàtdepi, ha ha ha!”

lsio lẽugpatdep nghĩvpux đecsnếoqlyn việlsioc vàtdepng vàtdepo tay mìtnswnh nêvbxrn tiểhbvgu mậxuqdp mạcmzyp khôsndjng nhịtizcn đecsnưhymqsyegc cấuxzjt tiếoqlyng cưhymqtdepi to.

bgokn Li co rúdslyt khólsioe miệlsiong, khôsndjng biếoqlyt nólsioi gìtnsw đecsnàtdepnh xoa tráirftn: “Sao ngưhymqơjdsui khôsndjng nólsioi thẳsbbdng tâbgokm nguyệlsion lớanrfn nhấuxzjt củqlxoa ngưhymqơjdsui chíaqkgnh làtdep kiếoqlym tiềnfomn luôsndjn đecsni?”

Bỗirftng nhiêvbxrn Vâbgokn Li đecsneorxt nhiêvbxrn đecsneorxng lògfnbng: “Bàtdepn Tửzzhx, nếoqlyu ngưhymqơjdsui muốtdepn kiếoqlym tiềnfomn thìtnsw khôsndjng bằbhlpng chúdslyng ta hợsyegp táirftc đecsni, nhưhymq vậxuqdy tốtdept hơjdsun, ta muốtdepn thàtdepnh lậxuqdp mộeorxt y đecsnưhymqtdepng (tiệlsiom thuốtdepc), bởexndi vìtnswlsio mộeorxt sốtdep việlsioc ta khôsndjng tiệlsion ra mặcxqut nêvbxrn ngưhymqơjdsui hãdcody ra mặcxqut thay ta, nhưhymqng thứzrpx ta báirftn khôsndjng phảvpuxi thảvpuxo dưhymqsyegc.”

“Khôsndjng phảvpuxi thảvpuxo dưhymqsyegc?” Tiểhbvgu Bàtdepn Tửzzhx nghi hoặcxquc nhìtnswn Vâbgokn Li: “Ngưhymqơjdsui mởexnd y đecsnưhymqtdepng màtdep lạcmzyi khôsndjng báirftn thảvpuxo dưhymqsyegc, vậxuqdy thìtnsw mởexnd y đecsnưhymqtdepng làtdepm cáirfti gìtnsw?”

“Đffhiưhymqơjdsung nhiêvbxrn làtdep trịtizc bệlsionh cứzrpxu ngưhymqtdepi, thứzrpx ta báirftn chíaqkgnh làtdephymqsyegc thiệlsion[2], hơjdsun nữwgxfa ta sẽugpa đecsnưhymqa mộeorxt vàtdepi bàtdepi thuốtdepc giúdslyp giảvpuxm câbgokn làtdepm đecsnolvbp ra thịtizc thưhymqtdepng, nhưhymq vậxuqdy nhữwgxfng phu nhâbgokn ởexnd Phưhymqsyegng thàtdepnh nàtdepy sẽugpa nhiệlsiot liệlsiot hưhymqexndng ứzrpxng.”


[2] Dưhymqsyegc thiệlsion làtdep kháirfti niệlsiom đecsnưhymqsyegc bắmfrut nguồdrfgn từafos xa xưhymqa trong Đffhiôsndjng vàtdep Nam y. Dưhymqsyegc làtdep thuốtdepc, thiệlsion làtdep ăqdtnn. Dưhymqsyegc thiệlsion làtdep thôsndjng qua cáirftc nguyêvbxrn liệlsiou chúdslyng ta chếoqly biếoqlyn nólsio thàtdepnh nhữwgxfng mólsion ăqdtnn, khôsndjng chỉgwxh giúdslyp cơjdsu thểhbvg đecsnưhymqsyegc tiếoqlyp thêvbxrm năqdtnng lưhymqsyegng màtdepgfnbn giúdslyp chữwgxfa bệlsionh, phògfnbng bệlsionh vàtdep bồdrfgi bổbhlp sứzrpxc khỏywyze.

“Giảvpuxm câbgokn làtdepm đecsnolvbp?” Tiểhbvgu mậxuqdp mạcmzyp trừafosng lớanrfn đecsnôsndji mắmfrut, khôsndjng dáirftm tin nhìtnswn Vâbgokn Li.

“Bàtdepn Tửzzhx, lạcmzyi đecsnâbgoky.” Vâbgokn Li ngoắmfruc ngólsion tay, cưhymqtdepi tủqlxom tỉgwxhm nólsioi cho tiểhbvgu mậxuqdp mạcmzyp nghe vềnfom kếoqly hoạcmzych mìtnswnh cògfnbn chưhymqa tiếoqlyn hàtdepnh, hắmfrun nghe xong thìtnsw hai mắmfrut tỏywyza sáirftng, giốtdepng nhưhymq đecsnãdcod nhìtnswn thấuxzjy vôsndj sốtdeptdepng bạcmzyc tàtdepi bảvpuxo đecsnang chồdrfgng chấuxzjt trêvbxrn ngưhymqtdepi mìtnswnh……

“Đffhiưhymqsyegc, mộeorxt lờtdepi đecsnãdcod đecsntizcnh!” Tiểhbvgu mậxuqdp mạcmzyp đecsneorxt nhiêvbxrn đecsnxuqdp bàtdepn đecsnzrpxng lêvbxrn, áirftnh mắmfrut đecsntggpy vẻddif mong đecsnsyegi. Vâbgokn Li nởexnd nụlsiohymqtdepi, nàtdepng cũccoung nêvbxrn bắmfrut đecsntggpu tậxuqdp hợsyegp thếoqly lựuxzjc, nếoqlyu khôsndjng sẽugpa rấuxzjt khólsio đecsnzrpxng vữwgxfng ởexnd thờtdepi loạcmzyn thếoqly……

Bởexndi vìtnsw kếoqly hoạcmzych củqlxoa Vâbgokn Li nêvbxrn tiểhbvgu mậxuqdp mạcmzyp hưhymqng phấuxzjn đecsnếoqlyn mứzrpxc khôsndjng cògfnbn muốtdepn ăqdtnn nữwgxfa, nếoqlyu thậxuqdt sựuxzjlsio thểhbvgtdepm đecsnưhymqsyegc đecsnếoqlyn mứzrpxc đecsnólsio thìtnsw xem thửzzhxdcodo giàtdep kia cògfnbn dáirftm nólsioi hắmfrun khôsndjng họimmkc vấuxzjn khôsndjng nghềnfom nghiệlsiop nữwgxfa khôsndjng!

Nhưhymqng màtdepdslyc Vâbgokn Li tíaqkgnh tiềnfomn thìtnsw lạcmzyi nghe thấuxzjy cólsio ngưhymqtdepi đecsnãdcod thanh toáirftn cho nàtdepng rồdrfgi, nhưhymqng vìtnsw khôsndjng biếoqlyt thâbgokn phậxuqdn đecsntdepi phưhymqơjdsung nêvbxrn nàtdepng sẽugpa khôsndjng vôsndj duyêvbxrn vôsndj cớanrf nhậxuqdn phầtggpn âbgokn huệlsiotdepy, vìtnsw thếoqly vẫvbxrn kiêvbxrn đecsntizcnh trảvpux hếoqlyt tiềnfomn ăqdtnn,

.Khi chưhymqexndng quầtggpy bẩdkwcm báirfto việlsioc nàtdepy cho Lạcmzyc Phong Nguyệlsiot thìtnsw hắmfrun cũccoung khôsndjng nólsioi gìtnswtdep chỉgwxh nhìtnswn ra ngoàtdepi cửzzhxa sổbhlp, trong áirftnh mắmfrut đecsnàtdepo hoa chỉgwxh đecsntggpy bólsiong hìtnswnh củqlxoa nữwgxf tửzzhx mặcxquc bạcmzych y……

“Đffhizrpxng lạcmzyi!” Lúdslyc Vâbgokn Li xoay ngưhymqtdepi đecsni vàtdepo đecsnưhymqtdepng nhỏywyz thìtnsw bỗirftng nhiêvbxrn bêvbxrn cạcmzynh cólsiohymqtdepi mấuxzjy têvbxrn hung thầtggpn áirftc sáirftt nhảvpuxy ra, bao vâbgoky lấuxzjy hai ngưhymqtdepi

“Ta nhổbhlptdepo, cáirftc ngưhymqơjdsui theo dõorrri bổbhlpn đecsncmzyi gia sao!” Tiểhbvgu Bàtdepn Tửzzhx biếoqlyn sắmfruc, hắmfrun liếoqlyc mắmfrut mộeorxt cáirfti đecsnãdcod nhậxuqdn ra bọimmkn họimmktdep ngưhymqtdepi củqlxoa sògfnbng bạcmzyc.

vbxrn cầtggpm đecsntggpu đecsnáirftm ngưhymqtdepi kia chíaqkgnh làtdep mộeorxt nam tửzzhx trung niêvbxrn trêvbxrn mặcxqut cólsio vếoqlyt sẹolvbo do bịtizc đecsnao chéxuqdm, lúdslyc nàtdepy hắmfrun đecsnang lạcmzynh lùywyzng nhìtnswn chăqdtnm chúdslytdepo hai ngưhymqtdepi: “Mộeorxt nữwgxf tửzzhx nhưhymq ngưhymqơjdsui trêvbxrn ngưhymqtdepi mang theo nhiềnfomu ngâbgokn phiếoqlyu nhưhymq vậxuqdy quáirft khôsndjng an toàtdepn, vẫvbxrn nêvbxrn giao cho chúdslyng ta bảvpuxo quảvpuxn giúdslyp đecsni.”

bgokn Li hơjdsui mỉgwxhm cưhymqtdepi, môsndji mỏywyzng héxuqd mởexnd, nhẹolvb giọimmkng nólsioi: “Nếoqlyu ta nólsioi khôsndjng thìtnsw sao?”

“Hừafos, vậxuqdy đecsnafosng tráirftch chúdslyng ta khôsndjng kháirftch sáirfto.” Nam tửzzhx trung niêvbxrn nólsioi xong lờtdepi nàtdepy thìtnsw lạcmzyi nhìtnswn vềnfom phíaqkga tiểhbvgu Bàtdepn Tửzzhx: “Ngưhymqơjdsui cũccoung thắmfrung củqlxoa cáirftc huynh đecsnlsio khôsndjng íaqkgt ngâbgokn phiếoqlyu nêvbxrn cũccoung đecsnafosng nghĩvpux chạcmzyy thoáirftt khỏywyzi lògfnbng bàtdepn tay chúdslyng ta!”

tdepn Tửzzhxvpuxu môsndji, hắmfrun thắmfrung khôsndjng íaqkgt nhưhymqng cuốtdepi cùywyzng đecsnnfomu thua bởexndi vịtizc đecsnang đecsnzrpxng bêvbxrn cạcmzynh nàtdepy.


“Ngưhymqơjdsui cho rằbhlpng đecsncmzyi gia ta sẽugpa sợsyegirftc ngưhymqơjdsui sao? Buồdrfgn cưhymqtdepi, tốtdept xấuxzju gìtnsw đecsncmzyi gia ta cũccoung từafosng luyệlsion qua võorrrsndjng, chỉgwxh bằbhlpng mấuxzjy têvbxrn côsndjn đecsndrfg đecsntggpu đecsnưhymqtdepng xólsio chợsyeg nhưhymqirftc ngưhymqơjdsui màtdepccoung muốtdepn chếoqly phụlsioc bổbhlpn đecsncmzyi gia, nằbhlpm mơjdsu!” Nólsioi xong tiểhbvgu Bàtdepn Tửzzhx ra tay trưhymqanrfc, bàtdepn tay hắmfrun cong lêvbxrn, hung hăqdtnng đecsnáirftnh vàtdepo bụlsiong củqlxoa mộeorxt trong sốtdep bọimmkn họimmk, rồdrfgi tung châbgokn đecsnáirft vềnfom phíaqkga mộeorxt têvbxrn kháirftc. Đffhiafosng thấuxzjy cảvpux ngưhymqtdepi hắmfrun đecsntggpy thịtizct mỡkwfztdep coi thưhymqtdepng, tay châbgokn hắmfrun cũccoung rấuxzjt linh hoạcmzyt.

Nam tửzzhx trung niêvbxrn ngẩdkwcn ngưhymqtdepi, khôsndjng ngờtdepirfti têvbxrn mậxuqdp nàtdepy lạcmzyi cólsio tay nghềnfom nhưhymq vậxuqdy.

Tiểhbvgu Bàtdepn Tửzzhx xoa nhẹolvbccoui, hai tay chốtdepng nạcmzynh, đecsnmfruc ýxdbebgokng cằbhlpm: “Muốtdepn đecsnuxzju vớanrfi bổbhlpn đecsncmzyi gia, cáirftc ngưhymqơjdsui cògfnbn non lắmfrum! Tớanrfi đecsnâbgoky, bao nhiêvbxru bổbhlpn đecsncmzyi gia cũccoung chấuxzjp hếoqlyt!”

Giờtdep phúdslyt nàtdepy tiểhbvgu Bàtdepn Tửzzhx lạcmzyi cảvpuxm tạcmzy cha hắmfrun đecsnãdcod buộeorxc hắmfrun luyệlsion võorrr, nếoqlyu khôsndjng thìtnsw sao cólsio thểhbvgtdepm anh hùywyzng cứzrpxu mỹbhlp nhâbgokn? Nếoqlyu bịtizc ngưhymqtdepi ta đecsnáirftnh ởexnd đecsnâbgoky thìtnsw nhấuxzjt đecsntizcnh sẽugpa rấuxzjt mấuxzjt uy phong.

Đffhiúdslyng lúdslyc nàtdepy bêvbxrn cạcmzynh cólsio mộeorxt nắmfrum đecsnuxzjm đecsnáirftnh vềnfom phíaqkga hắmfrun khiếoqlyn tiểhbvgu Bàtdepn Tửzzhx nổbhlpi giậxuqdn, bắmfrut lấuxzjy nắmfrum tay đecsnólsio rồdrfgi vậxuqdt hắmfrun qua vai, hung hăqdtnng đecsnáirftnh ngãdcodvbxrn đecsnáirftnh léxuqdn xuốtdepng mặcxqut đecsnuxzjt rồdrfgi đecsneorxt nhiêvbxrn ngồdrfgi lêvbxrn ngưhymqtdepi hắmfrun, nâbgokng nắmfrum đecsnuxzjm đecsnáirftnh liêvbxrn tụlsioc vàtdepo mặcxqut têvbxrn đecsnólsio.

“Cho ngưhymqơjdsui đecsnáirftnh léxuqdn bổbhlpn đecsncmzyi gia!”

“Cho ngưhymqơjdsui dáirftm đecsnáirftnh vàtdepo mặcxqut bổbhlpn đecsncmzyi gia nàtdepy!”

“Con mẹolvblsio, ngưhymqơjdsui khôsndjng biếoqlyt đecsnáirftnh ngưhymqtdepi thìtnsw khôsndjng đecsnáirftnh vàtdepo mặcxqut sao? Bổbhlpn đecsncmzyi gia anh tuấuxzjn tiêvbxru sáirfti giốtdepng nhưhymq Phan An, ngưhymqơjdsui ghen ghéxuqdt bổbhlpn đecsncmzyi gia cólsio mộeorxt đecsntdepng lớanrfn nữwgxf tửzzhx áirfti mộeorx cho nêvbxrn muốtdepn hạcmzyi bổbhlpn đecsncmzyi gia bịtizc hủqlxoy dung đecsnúdslyng khôsndjng, ta nhổbhlptdepo, ngưhymqtdepi nhưhymq ngưhymqơjdsui tâbgokm đecsntizca quáirft áirftc đecsneorxc! Bổbhlpn đecsncmzyi gia phảvpuxi dạcmzyy dỗirft ngưhymqơjdsui thậxuqdt tốtdept!”

bgokn Li khoanh tay trưhymqanrfc ngựuxzjc, dựuxzja vàtdepo câbgoky đecsncmzyi thụlsiovbxrn cạcmzynh rồdrfgi ngưhymqanrfc mắmfrut nhìtnswn gưhymqơjdsung mặcxqut trắmfrung trắmfrung mềnfomm mềnfomm củqlxoa tiểhbvgu Bàtdepn Tửzzhx, khólsioe miệlsiong đecsneorxt nhiêvbxrn nhếoqlych lêvbxrn, anh tuấuxzjn tiêvbxru sáirfti giốtdepng nhưhymq Phan An ưhymq? Ngưhymqơjdsui cólsio thểhbvg bớanrft tựuxzj luyếoqlyn mộeorxt chúdslyt khôsndjng?

“Dừafosng tay!” Nam tửzzhx trung niêvbxrn thấuxzjy têvbxrn mậxuqdp nàtdepy muốtdepn gâbgoky ra áirftn mạcmzyng thìtnsw vộeorxi vàtdepng quáirftt, nhưhymqng màtdep sao tiểhbvgu Bàtdepn Tửzzhxlsio thểhbvg nghe hắmfrun? Nắmfrum tay khôsndjng hềnfomhymqu tìtnswnh đecsnáirftnh thẳsbbdng xuốtdepng mặcxqut têvbxrn kia.

dslyc nàtdepy têvbxrn đecsnáirftnh léxuqdn bịtizc tiểhbvgu Bàtdepn Tửzzhx đecsnèubjvexnd trêvbxrn ngưhymqtdepi đecsnãdcod phun máirftu tưhymqơjdsui, mặcxqut mũccoui bầtggpm dậxuqdp, rốtdept cuộeorxc nhìtnswn khôsndjng ra diệlsion mạcmzyo vốtdepn cólsio, chậxuqdt vậxuqdt đecsnếoqlyn khôsndjng chịtizcu nổbhlpi.

“Đffhiáirftng chếoqlyt, cáirftc ngưhymqơjdsui lậxuqdp tứzrpxc đecsni đecsntdepi phólsio nữwgxf nhâbgokn kia cho ta!” Nam tửzzhx trung niêvbxrn nắmfrum chặcxqut tay rồdrfgi lạcmzynh giọimmkng nólsioi.

Dứzrpxt lờtdepi ngưhymqtdepi bêvbxrn cạcmzynh nhanh chólsiong lao vềnfom phíaqkga Vâbgokn Li, búdslya rìtnswu trong tay đecsnáirftnh xuốtdepng bảvpux vai nàtdepng.


Nhìtnswn thấuxzjy cảvpuxnh tưhymqsyegng nàtdepy, dienxdafnlleqsuydoon tiểhbvgu Bàtdepn Tửzzhx sợsyeg tớanrfi mứzrpxc hai châbgokn mềnfomm nhũccoun, trêvbxrn tráirftn đecsnbhlp mồdrfgsndji lạcmzynh nhưhymqng chỉgwxhlsio thểhbvg trơjdsu mắmfrut nhìtnswn chiếoqlyc rìtnswu sắmfruc béxuqdn bổbhlp vềnfom phíaqkga bảvpux vai Vâbgokn Li ……

Giờtdep phúdslyt nàtdepy búdslya rìtnswu chỉgwxhirftch nàtdepng cólsio mộeorxt chúdslyt, cho dùywyztdep tiểhbvgu Bàtdepn Tửzzhxccoung khôsndjng thểhbvg bỏywyz chạcmzyy kịtizcp chứzrpx huốtdepng chi làtdep mộeorxt nữwgxf tửzzhx nhưhymq nhưhymqsyegc nhưhymq thếoqly?

bgokn Li nhìtnswn chằbhlpm chằbhlpm chiếoqlyc rìtnswu đecsnang bổbhlp tớanrfi, vàtdepo lúdslyc nàtdepy nàtdepng lạcmzyi cólsio thểhbvg nhìtnswn rõorrrtdepng tốtdepc đecsneorx củqlxoa chiếoqlyc rìtnswu đecsnólsio, giốtdepng nhưhymq mộeorxt thưhymqanrfc phim quay chậxuqdm vậxuqdy. Khôsndjng sai, tốtdepc đecsneorx thậxuqdt sựuxzj chậxuqdm đecsni rấuxzjt nhiềnfomu, hơjdsun nữwgxfa khôsndjng chỉgwxhtdep hai cáirfti rìtnswu nàtdepy màtdeplsio vẻddif nhưhymq ngoàtdepi nàtdepng ra thìtnsw nhữwgxfng sựuxzj vậxuqdt bêvbxrn ngoàtdepi đecsnnfomu trởexndvbxrn chậxuqdm hẳsbbdn đecsni.

Miệlsiong tiểhbvgu Bàtdepn Tửzzhxdslyc đecsnólsiong lúdslyc mởexnd, Vâbgokn Li lạcmzyi khôsndjng nghe rõorrr hắmfrun đecsnang nólsioi cáirfti gìtnswtdep chỉgwxh vộeorxi vàtdepng nhấuxzjc châbgokn đecsnáirfttdepo ngưhymqtdepi nàtdepy, mộeorxt tiếoqlyng phịtizcch vang lêvbxrn, tấuxzjt cảvpux đecsnnfomu khôsndji phụlsioc lạcmzyi vẻddiftnswnh yêvbxrn nhưhymq trưhymqanrfc.

Tốtdepc đecsneorx rấuxzjt nhanh! Dưhymqanrfi con mắmfrut củqlxoa mọimmki ngưhymqtdepi thìtnsw tốtdepc đecsneorx củqlxoa Vâbgokn Li đecsnãdcodhymqsyegt khỏywyzi phạcmzym vi màtdep bọimmkn họimmk chấuxzjp nhậxuqdn đecsnưhymqsyegc rồdrfgi, tốtdepc đecsneorx nhưhymq thếoqly chỉgwxhlsio thểhbvgtdeporrrbgokm cao thủqlxo! Chẳsbbdng lẽugpatdepng thâbgokm tàtdepng bấuxzjt lộeorx?

Nam tửzzhx trung niêvbxrn hung hăqdtnng rùywyzng mìtnswnh, cuốtdepi cùywyzng hắmfrun cũccoung hiểhbvgu hôsndjm nay mìtnswnh đecsnlsiong phảvpuxi cáirfti váirftn sắmfrut rồdrfgi! Hắmfrun cắmfrun chặcxqut răqdtnng rồdrfgi phấuxzjt tay nólsioi: “Chúdslyng ta đecsni!”

“Đffhii sao?” Vâbgokn Li hơjdsui mỉgwxhm cưhymqtdepi, hai mắmfrut nhìtnswn mấuxzjy ngưhymqtdepi cògfnbn lạcmzyi: “Cáirftc ngưhymqơjdsui khôsndjng cầtggpn rồdrfgi, vẫvbxrn nêvbxrn ởexnd lạcmzyi đecsni.”

“Ngưhymqơjdsui……” Nam tửzzhx trung niêvbxrn cògfnbn chưhymqa nólsioi xong thìtnsw đecsnãdcod nhìtnswn thấuxzjy mộeorxt đecsnưhymqtdepng đecsnao sáirftng loáirftng xẹolvbt qua, hung hăqdtnng chéxuqdm vàtdepo tráirftn, máirftu tưhymqơjdsui lậxuqdp tứzrpxc tràtdepo ra, hắmfrun trừafosng lớanrfn đecsnôsndji mắmfrut, hiểhbvgn nhiêvbxrn chếoqlyt khôsndjng nhắmfrum mắmfrut.

Đffhiếoqlyn khi Vâbgokn Li giảvpuxi quyếoqlyt xong bọimmkn họimmk thìtnsw tiểhbvgu Bàtdepn tửzzhxgfnbn chưhymqa phụlsioc hồdrfgi tinh thầtggpn lạcmzyi……

Ta nhổbhlptdepo, nàtdepng vẫvbxrn cògfnbn làtdep nữwgxf nhâbgokn sao? Khôsndjng phảvpuxi quáirfthymqu hãdcodn rồdrfgi ưhymq?

“Nàtdepy, mỹbhlp nữwgxf, ngưhymqơjdsui cògfnbn chưhymqa nólsioi cho ta biếoqlyt sau nàtdepy ta phảvpuxi đecsni đecsnâbgoku đecsnhbvgtnswm ngưhymqơjdsui.” Tiểhbvgu Bàtdepn Tửzzhx thấuxzjy Vâbgokn Li xoay ngưhymqtdepi rờtdepi đecsni thìtnsw vộeorxi vàtdepng đecsnuổbhlpi theo hỏywyzi.

bgokn Li nghe vậxuqdy thìtnsw chỉgwxhxuqdm lạcmzyi mộeorxt câbgoku: “Phủqlxo Thừafosa tưhymqanrfng, Vâbgokn Li.”

Tiểhbvgu Bàtdepn Tửzzhx bỗirftng nhiêvbxrn trừafosng lớanrfn mắmfrut, ngạcmzyc nhiêvbxrn nhìtnswn bólsiong ngưhymqtdepi mặcxquc bạcmzych y đecsni càtdepng lúdslyc càtdepng xa, khiếoqlyp sợsyeg đecsnếoqlyn mứzrpxc hoàtdepn toàtdepn nólsioi khôsndjng nêvbxrn lờtdepi……

Phủqlxo Thừafosa tưhymqanrfng, Vâbgokn Li?

tdepng chíaqkgnh làtdep ma lem mêvbxr luyếoqlyn Tứzrpx hoàtdepng tửzzhx đecsnólsio sao? Ta nhổbhlptdepo, rốtdept cuộeorxc làtdep ai mắmfrut mùywyz đecsni đecsndrfgn đecsnãdcodi lung tung? Nàtdepng màtdeptdep hoa si sao? Nàtdepng màtdeptdep ma lem sao? Kẻddif đecsndrfgn đecsniềnfomu nàtdepy mớanrfi thậxuqdt sựuxzjtdep ma lem hoa si!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.