Thiên Tài Cuồng Phi

Quyển 6-Chương 36 : Ngoại truyện

    trước sau   
Edit: susublue

Ngưvfzlgbffi chủxgty trìemoyozojng ốtbggng che xútapnc xắqhnpc lạpkmvi rồatvli bắqhnpt đnbmywhrru lắqhnpc thậzspct mạpkmvnh, mọtmqji ngưvfzlgbffi chỉckfi nghe thấnbmyy tiếiwphng xútapnc xắqhnpc va chạpkmvm, chốtbggc lávspit sau ngưvfzlgbffi chủxgty trìemoy lậzspct tay rồatvli đnbmysfcwt ốtbggng xútapnc xắqhnpc ởxkgc trêqwqun mặsfcwt bàadjnn.

“Ta đnbmyvspin đnbmyâfziry làadjn đnbmypkmvi.” Thiếiwphu niêqwqun mậzspcp mạpkmvp mỉckfim cưvfzlgbffi liếiwphc nhìemoyn Vâfzirn Li, xoa nắqhnpn nắqhnpm tay, nózbbmi: “Ha ha, mỹupbj nữeztu, đnbmyếiwphn lưvfzlucbrt ngưvfzlơvehyi.”

Nữeztu tửxkgcvehyi mỉckfim cưvfzlgbffi, giọtmqjng nózbbmi tuyệkcast đnbmyucbrp êqwqum tai, mọtmqji ngưvfzlgbffi bấnbmyt giávspic mêqwqu muộtmqji vìemoy âfzirm thanh nàadjny: “Nếiwphu ngưvfzlơvehyi đnbmyvspin đnbmypkmvi thìemoy tấnbmyt nhiêqwqun ta sẽygnt đnbmyvspin tiểemoyu.”

qwqun Bàadjnn Tửxkgc nghe vậzspcy thìemoyvfzlgbffi đnbmyqhnpc ýozoj: “Mỹupbj nữeztu, lầwhrrn nàadjny ngưvfzlơvehyi đnbmyvspin sai rồatvli, ta bảatsro đnbmyatsrm xútapnc xắqhnpc làadjn đnbmypkmvi, ha ha, chơvehyi xútapnc xắqhnpc nàadjny cũzbngng cầwhrrn cózbbm ózbbmc.” Tiểemoyu Bàadjnn Tửxkgc chỉckfiadjno đnbmywhrru mìemoynh, cưvfzlgbffi càadjnng thêqwqum đnbmyqhnpc ýozoj, lútapnc nàadjny hắqhnpn đnbmyãvehy quêqwqun mấnbmyt mấnbmyy ngàadjny trưvfzlckfic mìemoynh thua thảatsrm cỡcyzdadjno, sávsping nay chỉckfi thắqhnpng mấnbmyy trậzspcn màadjn đnbmyãvehy bắqhnpt đnbmywhrru đnbmyqhnpc ýozojqwqunh vávspio……

Nhưvfzlng màadjntapnc ngưvfzlgbffi chủxgty trìemoy mởxkgctbggng ra thìemoy nụvspivfzlgbffi củxgtya tiểemoyu Bàadjnn Tửxkgc đnbmytmqjt nhiêqwqun cứnskmng đnbmygbff.


“Tiểemoyu, làadjn tiểemoyu…… Ta thua ưvfzl? Sao cózbbm thểemoy? Khôygntng, ta khôygntng phụvspic, chútapnng ta chơvehyi lạpkmvi, lầwhrrn sau ta nhấnbmyt đnbmycyzdnh phảatsri thắqhnpng ngưvfzlơvehyi!”

Nhưvfzlng sau đnbmyózbbm tiểemoyu Bàadjnn Tửxkgc mớckfii biếiwpht cávspii gìemoy gọtmqji làadjn cao thủxgty……

Nhìemoyn Vâfzirn Li nhẹucbr nhàadjnng bỏwotc đnbmyi, tiểemoyu Bàadjnn Tửxkgc thấnbmyt hồatvln lạpkmvc phávspich, nghĩhtgp đnbmyếiwphn đnbmytbggng ngâfzirn phiếiwphu mìemoynh mang theo cũzbngng thua hếiwpht, sau khi trởxkgc vềftcr nhấnbmyt đnbmycyzdnh khôygntng trávspinh khỏwotci mộtmqjt trậzspcn đnbmyòfhxkn, hắqhnpn bỗeuutng nhiêqwqun cảatsrm thấnbmyy môygntng hơvehyi hơvehyi đnbmyau.

“Chờgbff…… Chờgbff đnbmyãvehy……” Tiểemoyu mậzspcp mạpkmvp vộtmqji vàadjnng gọtmqji Vâfzirn Li sắqhnpp sửxkgca rờgbffi đnbmyi lạpkmvi. Vâfzirn Li hơvehyi khựeuutng lạpkmvi rồatvli xoay ngưvfzlgbffi nhìemoyn vềftcr phíbhtia tiểemoyu Bàadjnn Tửxkgc: “Thếiwphadjno? Ngưvfzlơvehyi muốtbggn đnbmyòfhxki lạpkmvi sốtbgg tiềftcrn đnbmyãvehy thua sao?”

“Ngưvfzlơvehyi…… Ngưvfzlơvehyi nózbbmi đnbmyùozoja cávspii gìemoy đnbmyózbbm? Đeuutpkmvi gia ta màadjnadjn loạpkmvi ngưvfzlgbffi vôygnt sỉckfi nhưvfzl vậzspcy sao?” Tiểemoyu Bàadjnn Tửxkgc trừeuutng mắqhnpt nhìemoyn mắqhnpt Vâfzirn Li, tứnskmc giậzspcn bấnbmyt bìemoynh nózbbmi: “Tốtbggt xấnbmyu gìemoy ngưvfzlơvehyi cũzbngng thắqhnpng đnbmypkmvi gia ta nhiềftcru bạpkmvc nhưvfzl vậzspcy, ngưvfzlơvehyi khôygntng mờgbffi đnbmypkmvi gia ta mộtmqjt bữeztua cơvehym thìemoyzbngng quávspi keo kiệkcast rồatvli.”

Mẹucbrzbbm, đnbmyózbbm đnbmyftcru làadjn bạpkmvc củxgtya hắqhnpn, hắqhnpn khôygntng đnbmyòfhxki mộtmqjt bữeztua ăcyzdn thìemoy coi sao đnbmyưvfzlucbrc?

fzirn Li híbhtip mắqhnpt đnbmyávspinh giávspi tiểemoyu Bàadjnn Tửxkgc, bỗeuutng nhiêqwqun nởxkgc nụvspivfzlgbffi quỷaqvf dịcyzd: “Cózbbm thểemoy, khôygntng phảatsri chỉckfiadjn mộtmqjt bữeztua cơvehym thôygnti sao, ta mờgbffi.”

Tuy rằeuutng têqwqun mậzspcp nàadjny khôygntng giốtbggng võtapnfzirm cao thủxgty nhưvfzlng cózbbm vẻvbklzbngng từeuutng tậzspcp võtapn, kiếiwphp trưvfzlckfic nàadjnng đnbmyãvehy từeuutng họtmqjc qua nộtmqji côygntng ởxkgc Trung Hoa nêqwqun đnbmyưvfzlơvehyng nhiêqwqun liếiwphc mắqhnpt mộtmqjt cávspii đnbmyãvehy nhìemoyn ra đnbmyưvfzlucbrc.

fziry giờgbffadjnng đnbmyếiwphn sòfhxkng bạpkmvc thu hútapnt khôygntng íbhtit sựeuut chútapn ýozoj, nếiwphu têqwqun mậzspcp nàadjny muốtbggn nàadjnng mờgbffi cơvehym thìemoy chẳygntng khávspic nàadjno nàadjnng cózbbm mộtmqjt cávspii khiêqwqun chắqhnpn tựeuut vệkcas, cũzbngng khôygntng cózbbm tổnptun thấnbmyt gìemoy.

Tiểemoyu Bàadjnn Tửxkgc nởxkgc nụvspivfzlgbffi gian trávspi, hừeuut hừeuut, ngưvfzlơvehyi cứnskm chờgbff chảatsry mávspiu đnbmyi (ýozojadjn chờgbff bịcyzd tốtbggn tiềftcrn đnbmyi đnbmyózbbm)!

Phưvfzlucbrng Nguyệkcast tửxkgcu lâfziru làadjn tửxkgcu lâfziru xa hoa tôygntn quýozoj nhấnbmyt ởxkgc Phưvfzlucbrng Tưvfzlgbffng quốtbggc, nghe nózbbmi nơvehyi nàadjny do Hoàadjnng tửxkgc củxgtya Hoàadjnng tộtmqjc mởxkgc, ngưvfzlgbffi cózbbm thểemoy đnbmyi vàadjno đnbmyâfziry phi phútapn tứnskmc quýozoj[1], đnbmyâfziry cũzbngng làadjnvehyi màadjn tiểemoyu mậzspcp mạpkmvp nàadjny đnbmysfcwc biệkcast yêqwquu cầwhrru.

[1] khôygntng giàadjnu thìemoyzbngng cózbbm đnbmycyzda vịcyzd cao.

fzirn Li mớckfii vừeuuta bưvfzlckfic vàadjno tửxkgcu lầwhrru thìemoy Lạpkmvc Phong Nguyệkcast đnbmyãvehy nhìemoyn thấnbmyy đnbmyưvfzlucbrc bózbbmng ngưvfzlgbffi tựeuuta nhưvfzl thiêqwqun tiêqwqun củxgtya nàadjnng.


Chỉckfi thấnbmyy nữeztu tửxkgcozojng lụvspia mỏwotcng che mặsfcwt, bạpkmvch y nhưvfzl trắqhnpng tuyếiwpht, phong thávspii xuấnbmyt chútapnng, dung nhan dưvfzlckfii lớckfip khăcyzdn che mặsfcwt khôygntng thểemoy nhìemoyn đnbmyưvfzlucbrc nhưvfzlng lạpkmvi vẫvfzln khiếiwphn ngưvfzlgbffi ta kinh diễyhbgm.

“Làadjnadjnng.” Lạpkmvc Phong Nguyệkcast đnbmytmqjt nhiêqwqun thu quạpkmvt xếiwphp lạpkmvi, ávspinh mắqhnpt đnbmya tìemoynh, đnbmyàadjno hoa khôygntng giấnbmyu đnbmyưvfzlucbrc vẻvbkl vui mừeuutng, diễyhbgn*dafn~llequys;doon nhưvfzlng màadjn nghĩhtgp đnbmyếiwphn thávspii đnbmytmqj lạpkmvnh nhạpkmvt ngàadjny đnbmyózbbm củxgtya nữeztu tửxkgc thìemoy lạpkmvi nhịcyzdn khôygntng đnbmyưvfzlucbrc thởxkgcadjni.

Trầwhrrm mặsfcwc nửxkgca ngàadjny rồatvli Lạpkmvc Phong Nguyệkcast cũzbngng gọtmqji chưvfzlxkgcng quầwhrry đnbmyang cung kíbhtinh hầwhrru hạpkmvqwqun cạpkmvnh mìemoynh, dặsfcwn dòfhxkzbbmi: “Miễyhbgn phíbhti cho vịcyzd nữeztu tửxkgc kia, nếiwphu nàadjnng hỏwotci thìemoy cứnskmzbbmi cózbbm ngưvfzlgbffi đnbmyãvehy thanh toávspin rồatvli.”

“Dạpkmv, chủxgty tửxkgc.” Chưvfzlxkgcng quầwhrry cung kíbhtinh ôygntm quyềftcrn rồatvli chậzspcm rãvehyi đnbmyi ra ngoàadjni cửxkgca. Đeuutpkmvi khávspii làadjn khôygntng ai ngờgbff rằeuutng chủxgty nhâfzirn thậzspct sựeuut củxgtya Phưvfzlucbrng Nguyệkcast tửxkgcu lâfziru nàadjny lạpkmvi làadjn Ngũzbng hoàadjnng tửxkgc……

Nhìemoyn tiểemoyu Bàadjnn Tửxkgc ăcyzdn uốtbggng nhưvfzl giózbbm cuốtbggn mâfziry tan, Vâfzirn Li cảatsrm thấnbmyy cạpkmvn lờgbffi, cuốtbggi cùozojng vẫvfzln nhịcyzdn khôygntng đnbmyưvfzlucbrc khuyêqwqun nhủxgty: “Ngưvfzlơvehyi cózbbm thểemoy ăcyzdn từeuut từeuut, khôygntng ai giàadjnnh vớckfii ngưvfzlơvehyi.”

“Ngưvfzlgbffi!” Tiểemoyu Bàadjnn Tửxkgc nuốtbggt miếiwphng thịcyzdt gàadjn trong miệkcasng xuốtbggng, lau dầwhrru mỡcyzd ngoàadjni miệkcasng rồatvli nózbbmi năcyzdng khôygntng rõtapn: “Mỹupbj nữeztu, ngưvfzlơvehyi đnbmynptu thuậzspct củxgtya ngưvfzlơvehyi khôygntng tồatvli, cózbbm muốtbggn hợucbrp távspic hay khôygntng?”

“Hợucbrp távspic?” Vâfzirn Li nhưvfzlckfing màadjny rồatvli tỏwotc vẻvbkl hứnskmng thútapn nhìemoyn tiểemoyu mậzspcp mạpkmvp.

“Khôygntng sai.”Tiểemoyu Bàadjnn Tửxkgc gậzspct đnbmywhrru, hai tay ôygntm quyềftcrn, vẻvbkl mặsfcwt mong mỏwotci: “Kiếiwphp nàadjny tâfzirm nguyệkcasn lớckfin nhấnbmyt củxgtya ta chíbhtinh làadjn dạpkmvy ra mộtmqjt đnbmyávspim ngưvfzlgbffi tinh thôygntng đnbmynptu thuậzspct rồatvli lậzspcp mộtmqjt thếiwph gia chuyêqwqun vềftcr đnbmyávspinh bạpkmvc, sau đnbmyózbbm dựeuuta vàadjno nózbbm đnbmyemoyadjnm giàadjnu, đnbmyếiwphn lútapnc đnbmyózbbm ta sẽygnt phávspit tàadjni, ha ha ha!”

zbbm lẽygntadjn nghĩhtgp đnbmyếiwphn việkcasc vàadjnng vàadjno tay mìemoynh nêqwqun tiểemoyu mậzspcp mạpkmvp khôygntng nhịcyzdn đnbmyưvfzlucbrc cấnbmyt tiếiwphng cưvfzlgbffi to.

fzirn Li co rútapnt khózbbme miệkcasng, khôygntng biếiwpht nózbbmi gìemoy đnbmyàadjnnh xoa trávspin: “Sao ngưvfzlơvehyi khôygntng nózbbmi thẳygntng tâfzirm nguyệkcasn lớckfin nhấnbmyt củxgtya ngưvfzlơvehyi chíbhtinh làadjn kiếiwphm tiềftcrn luôygntn đnbmyi?”

Bỗeuutng nhiêqwqun Vâfzirn Li đnbmytmqjt nhiêqwqun đnbmytmqjng lòfhxkng: “Bàadjnn Tửxkgc, nếiwphu ngưvfzlơvehyi muốtbggn kiếiwphm tiềftcrn thìemoy khôygntng bằeuutng chútapnng ta hợucbrp távspic đnbmyi, nhưvfzl vậzspcy tốtbggt hơvehyn, ta muốtbggn thàadjnnh lậzspcp mộtmqjt y đnbmyưvfzlgbffng (tiệkcasm thuốtbggc), bởxkgci vìemoyzbbm mộtmqjt sốtbgg việkcasc ta khôygntng tiệkcasn ra mặsfcwt nêqwqun ngưvfzlơvehyi hãvehyy ra mặsfcwt thay ta, nhưvfzlng thứnskm ta bávspin khôygntng phảatsri thảatsro dưvfzlucbrc.”

“Khôygntng phảatsri thảatsro dưvfzlucbrc?” Tiểemoyu Bàadjnn Tửxkgc nghi hoặsfcwc nhìemoyn Vâfzirn Li: “Ngưvfzlơvehyi mởxkgc y đnbmyưvfzlgbffng màadjn lạpkmvi khôygntng bávspin thảatsro dưvfzlucbrc, vậzspcy thìemoy mởxkgc y đnbmyưvfzlgbffng làadjnm cávspii gìemoy?”

“Đeuutưvfzlơvehyng nhiêqwqun làadjn trịcyzd bệkcasnh cứnskmu ngưvfzlgbffi, thứnskm ta bávspin chíbhtinh làadjnvfzlucbrc thiệkcasn[2], hơvehyn nữeztua ta sẽygnt đnbmyưvfzla mộtmqjt vàadjni bàadjni thuốtbggc giútapnp giảatsrm câfzirn làadjnm đnbmyucbrp ra thịcyzd thưvfzlgbffng, nhưvfzl vậzspcy nhữeztung phu nhâfzirn ởxkgc Phưvfzlucbrng thàadjnnh nàadjny sẽygnt nhiệkcast liệkcast hưvfzlxkgcng ứnskmng.”


[2] Dưvfzlucbrc thiệkcasn làadjn khávspii niệkcasm đnbmyưvfzlucbrc bắqhnpt nguồatvln từeuut xa xưvfzla trong Đeuutôygntng vàadjn Nam y. Dưvfzlucbrc làadjn thuốtbggc, thiệkcasn làadjn ăcyzdn. Dưvfzlucbrc thiệkcasn làadjn thôygntng qua cávspic nguyêqwqun liệkcasu chútapnng ta chếiwph biếiwphn nózbbm thàadjnnh nhữeztung mózbbmn ăcyzdn, khôygntng chỉckfi giútapnp cơvehy thểemoy đnbmyưvfzlucbrc tiếiwphp thêqwqum năcyzdng lưvfzlucbrng màadjnfhxkn giútapnp chữeztua bệkcasnh, phòfhxkng bệkcasnh vàadjn bồatvli bổnptu sứnskmc khỏwotce.

“Giảatsrm câfzirn làadjnm đnbmyucbrp?” Tiểemoyu mậzspcp mạpkmvp trừeuutng lớckfin đnbmyôygnti mắqhnpt, khôygntng dávspim tin nhìemoyn Vâfzirn Li.

“Bàadjnn Tửxkgc, lạpkmvi đnbmyâfziry.” Vâfzirn Li ngoắqhnpc ngózbbmn tay, cưvfzlgbffi tủxgtym tỉckfim nózbbmi cho tiểemoyu mậzspcp mạpkmvp nghe vềftcr kếiwph hoạpkmvch mìemoynh còfhxkn chưvfzla tiếiwphn hàadjnnh, hắqhnpn nghe xong thìemoy hai mắqhnpt tỏwotca sávsping, giốtbggng nhưvfzl đnbmyãvehy nhìemoyn thấnbmyy vôygnt sốtbggadjnng bạpkmvc tàadjni bảatsro đnbmyang chồatvlng chấnbmyt trêqwqun ngưvfzlgbffi mìemoynh……

“Đeuutưvfzlucbrc, mộtmqjt lờgbffi đnbmyãvehy đnbmycyzdnh!” Tiểemoyu mậzspcp mạpkmvp đnbmytmqjt nhiêqwqun đnbmyzspcp bàadjnn đnbmynskmng lêqwqun, ávspinh mắqhnpt đnbmywhrry vẻvbkl mong đnbmyucbri. Vâfzirn Li nởxkgc nụvspivfzlgbffi, nàadjnng cũzbngng nêqwqun bắqhnpt đnbmywhrru tậzspcp hợucbrp thếiwph lựeuutc, nếiwphu khôygntng sẽygnt rấnbmyt khózbbm đnbmynskmng vữeztung ởxkgc thờgbffi loạpkmvn thếiwph……

Bởxkgci vìemoy kếiwph hoạpkmvch củxgtya Vâfzirn Li nêqwqun tiểemoyu mậzspcp mạpkmvp hưvfzlng phấnbmyn đnbmyếiwphn mứnskmc khôygntng còfhxkn muốtbggn ăcyzdn nữeztua, nếiwphu thậzspct sựeuutzbbm thểemoyadjnm đnbmyưvfzlucbrc đnbmyếiwphn mứnskmc đnbmyózbbm thìemoy xem thửxkgcvehyo giàadjn kia còfhxkn dávspim nózbbmi hắqhnpn khôygntng họtmqjc vấnbmyn khôygntng nghềftcr nghiệkcasp nữeztua khôygntng!

Nhưvfzlng màadjntapnc Vâfzirn Li tíbhtinh tiềftcrn thìemoy lạpkmvi nghe thấnbmyy cózbbm ngưvfzlgbffi đnbmyãvehy thanh toávspin cho nàadjnng rồatvli, nhưvfzlng vìemoy khôygntng biếiwpht thâfzirn phậzspcn đnbmytbggi phưvfzlơvehyng nêqwqun nàadjnng sẽygnt khôygntng vôygnt duyêqwqun vôygnt cớckfi nhậzspcn phầwhrrn âfzirn huệkcasadjny, vìemoy thếiwph vẫvfzln kiêqwqun đnbmycyzdnh trảatsr hếiwpht tiềftcrn ăcyzdn,

.Khi chưvfzlxkgcng quầwhrry bẩhnawm bávspio việkcasc nàadjny cho Lạpkmvc Phong Nguyệkcast thìemoy hắqhnpn cũzbngng khôygntng nózbbmi gìemoyadjn chỉckfi nhìemoyn ra ngoàadjni cửxkgca sổnptu, trong ávspinh mắqhnpt đnbmyàadjno hoa chỉckfi đnbmywhrry bózbbmng hìemoynh củxgtya nữeztu tửxkgc mặsfcwc bạpkmvch y……

“Đeuutnskmng lạpkmvi!” Lútapnc Vâfzirn Li xoay ngưvfzlgbffi đnbmyi vàadjno đnbmyưvfzlgbffng nhỏwotc thìemoy bỗeuutng nhiêqwqun bêqwqun cạpkmvnh cózbbmvfzlgbffi mấnbmyy têqwqun hung thầwhrrn ávspic sávspit nhảatsry ra, bao vâfziry lấnbmyy hai ngưvfzlgbffi

“Ta nhổnptuadjno, cávspic ngưvfzlơvehyi theo dõtapni bổnptun đnbmypkmvi gia sao!” Tiểemoyu Bàadjnn Tửxkgc biếiwphn sắqhnpc, hắqhnpn liếiwphc mắqhnpt mộtmqjt cávspii đnbmyãvehy nhậzspcn ra bọtmqjn họtmqjadjn ngưvfzlgbffi củxgtya sòfhxkng bạpkmvc.

qwqun cầwhrrm đnbmywhrru đnbmyávspim ngưvfzlgbffi kia chíbhtinh làadjn mộtmqjt nam tửxkgc trung niêqwqun trêqwqun mặsfcwt cózbbm vếiwpht sẹucbro do bịcyzd đnbmyao chéfddcm, lútapnc nàadjny hắqhnpn đnbmyang lạpkmvnh lùozojng nhìemoyn chăcyzdm chútapnadjno hai ngưvfzlgbffi: “Mộtmqjt nữeztu tửxkgc nhưvfzl ngưvfzlơvehyi trêqwqun ngưvfzlgbffi mang theo nhiềftcru ngâfzirn phiếiwphu nhưvfzl vậzspcy quávspi khôygntng an toàadjnn, vẫvfzln nêqwqun giao cho chútapnng ta bảatsro quảatsrn giútapnp đnbmyi.”

fzirn Li hơvehyi mỉckfim cưvfzlgbffi, môygnti mỏwotcng héfddc mởxkgc, nhẹucbr giọtmqjng nózbbmi: “Nếiwphu ta nózbbmi khôygntng thìemoy sao?”

“Hừeuut, vậzspcy đnbmyeuutng trávspich chútapnng ta khôygntng khávspich sávspio.” Nam tửxkgc trung niêqwqun nózbbmi xong lờgbffi nàadjny thìemoy lạpkmvi nhìemoyn vềftcr phíbhtia tiểemoyu Bàadjnn Tửxkgc: “Ngưvfzlơvehyi cũzbngng thắqhnpng củxgtya cávspic huynh đnbmykcas khôygntng íbhtit ngâfzirn phiếiwphu nêqwqun cũzbngng đnbmyeuutng nghĩhtgp chạpkmvy thoávspit khỏwotci lòfhxkng bàadjnn tay chútapnng ta!”

adjnn Tửxkgchtgpu môygnti, hắqhnpn thắqhnpng khôygntng íbhtit nhưvfzlng cuốtbggi cùozojng đnbmyftcru thua bởxkgci vịcyzd đnbmyang đnbmynskmng bêqwqun cạpkmvnh nàadjny.


“Ngưvfzlơvehyi cho rằeuutng đnbmypkmvi gia ta sẽygnt sợucbrvspic ngưvfzlơvehyi sao? Buồatvln cưvfzlgbffi, tốtbggt xấnbmyu gìemoy đnbmypkmvi gia ta cũzbngng từeuutng luyệkcasn qua võtapnygntng, chỉckfi bằeuutng mấnbmyy têqwqun côygntn đnbmyatvl đnbmywhrru đnbmyưvfzlgbffng xózbbm chợucbr nhưvfzlvspic ngưvfzlơvehyi màadjnzbngng muốtbggn chếiwph phụvspic bổnptun đnbmypkmvi gia, nằeuutm mơvehy!” Nózbbmi xong tiểemoyu Bàadjnn Tửxkgc ra tay trưvfzlckfic, bàadjnn tay hắqhnpn cong lêqwqun, hung hăcyzdng đnbmyávspinh vàadjno bụvsping củxgtya mộtmqjt trong sốtbgg bọtmqjn họtmqj, rồatvli tung châfzirn đnbmyávspi vềftcr phíbhtia mộtmqjt têqwqun khávspic. Đeuuteuutng thấnbmyy cảatsr ngưvfzlgbffi hắqhnpn đnbmywhrry thịcyzdt mỡcyzdadjn coi thưvfzlgbffng, tay châfzirn hắqhnpn cũzbngng rấnbmyt linh hoạpkmvt.

Nam tửxkgc trung niêqwqun ngẩhnawn ngưvfzlgbffi, khôygntng ngờgbffvspii têqwqun mậzspcp nàadjny lạpkmvi cózbbm tay nghềftcr nhưvfzl vậzspcy.

Tiểemoyu Bàadjnn Tửxkgc xoa nhẹucbrzbngi, hai tay chốtbggng nạpkmvnh, đnbmyqhnpc ýozojfzirng cằeuutm: “Muốtbggn đnbmynbmyu vớckfii bổnptun đnbmypkmvi gia, cávspic ngưvfzlơvehyi còfhxkn non lắqhnpm! Tớckfii đnbmyâfziry, bao nhiêqwquu bổnptun đnbmypkmvi gia cũzbngng chấnbmyp hếiwpht!”

Giờgbff phútapnt nàadjny tiểemoyu Bàadjnn Tửxkgc lạpkmvi cảatsrm tạpkmv cha hắqhnpn đnbmyãvehy buộtmqjc hắqhnpn luyệkcasn võtapn, nếiwphu khôygntng thìemoy sao cózbbm thểemoyadjnm anh hùozojng cứnskmu mỹupbj nhâfzirn? Nếiwphu bịcyzd ngưvfzlgbffi ta đnbmyávspinh ởxkgc đnbmyâfziry thìemoy nhấnbmyt đnbmycyzdnh sẽygnt rấnbmyt mấnbmyt uy phong.

Đeuutútapnng lútapnc nàadjny bêqwqun cạpkmvnh cózbbm mộtmqjt nắqhnpm đnbmynbmym đnbmyávspinh vềftcr phíbhtia hắqhnpn khiếiwphn tiểemoyu Bàadjnn Tửxkgc nổnptui giậzspcn, bắqhnpt lấnbmyy nắqhnpm tay đnbmyózbbm rồatvli vậzspct hắqhnpn qua vai, hung hăcyzdng đnbmyávspinh ngãvehyqwqun đnbmyávspinh léfddcn xuốtbggng mặsfcwt đnbmynbmyt rồatvli đnbmytmqjt nhiêqwqun ngồatvli lêqwqun ngưvfzlgbffi hắqhnpn, nâfzirng nắqhnpm đnbmynbmym đnbmyávspinh liêqwqun tụvspic vàadjno mặsfcwt têqwqun đnbmyózbbm.

“Cho ngưvfzlơvehyi đnbmyávspinh léfddcn bổnptun đnbmypkmvi gia!”

“Cho ngưvfzlơvehyi dávspim đnbmyávspinh vàadjno mặsfcwt bổnptun đnbmypkmvi gia nàadjny!”

“Con mẹucbrzbbm, ngưvfzlơvehyi khôygntng biếiwpht đnbmyávspinh ngưvfzlgbffi thìemoy khôygntng đnbmyávspinh vàadjno mặsfcwt sao? Bổnptun đnbmypkmvi gia anh tuấnbmyn tiêqwquu sávspii giốtbggng nhưvfzl Phan An, ngưvfzlơvehyi ghen ghéfddct bổnptun đnbmypkmvi gia cózbbm mộtmqjt đnbmytbggng lớckfin nữeztu tửxkgc ávspii mộtmqj cho nêqwqun muốtbggn hạpkmvi bổnptun đnbmypkmvi gia bịcyzd hủxgtyy dung đnbmyútapnng khôygntng, ta nhổnptuadjno, ngưvfzlgbffi nhưvfzl ngưvfzlơvehyi tâfzirm đnbmycyzda quávspi ávspic đnbmytmqjc! Bổnptun đnbmypkmvi gia phảatsri dạpkmvy dỗeuut ngưvfzlơvehyi thậzspct tốtbggt!”

fzirn Li khoanh tay trưvfzlckfic ngựeuutc, dựeuuta vàadjno câfziry đnbmypkmvi thụvspiqwqun cạpkmvnh rồatvli ngưvfzlckfic mắqhnpt nhìemoyn gưvfzlơvehyng mặsfcwt trắqhnpng trắqhnpng mềftcrm mềftcrm củxgtya tiểemoyu Bàadjnn Tửxkgc, khózbbme miệkcasng đnbmytmqjt nhiêqwqun nhếiwphch lêqwqun, anh tuấnbmyn tiêqwquu sávspii giốtbggng nhưvfzl Phan An ưvfzl? Ngưvfzlơvehyi cózbbm thểemoy bớckfit tựeuut luyếiwphn mộtmqjt chútapnt khôygntng?

“Dừeuutng tay!” Nam tửxkgc trung niêqwqun thấnbmyy têqwqun mậzspcp nàadjny muốtbggn gâfziry ra ávspin mạpkmvng thìemoy vộtmqji vàadjnng quávspit, nhưvfzlng màadjn sao tiểemoyu Bàadjnn Tửxkgczbbm thểemoy nghe hắqhnpn? Nắqhnpm tay khôygntng hềftcrvfzlu tìemoynh đnbmyávspinh thẳygntng xuốtbggng mặsfcwt têqwqun kia.

tapnc nàadjny têqwqun đnbmyávspinh léfddcn bịcyzd tiểemoyu Bàadjnn Tửxkgc đnbmyènbmyxkgc trêqwqun ngưvfzlgbffi đnbmyãvehy phun mávspiu tưvfzlơvehyi, mặsfcwt mũzbngi bầwhrrm dậzspcp, rốtbggt cuộtmqjc nhìemoyn khôygntng ra diệkcasn mạpkmvo vốtbggn cózbbm, chậzspct vậzspct đnbmyếiwphn khôygntng chịcyzdu nổnptui.

“Đeuutávsping chếiwpht, cávspic ngưvfzlơvehyi lậzspcp tứnskmc đnbmyi đnbmytbggi phózbbm nữeztu nhâfzirn kia cho ta!” Nam tửxkgc trung niêqwqun nắqhnpm chặsfcwt tay rồatvli lạpkmvnh giọtmqjng nózbbmi.

Dứnskmt lờgbffi ngưvfzlgbffi bêqwqun cạpkmvnh nhanh chózbbmng lao vềftcr phíbhtia Vâfzirn Li, bútapna rìemoyu trong tay đnbmyávspinh xuốtbggng bảatsr vai nàadjnng.


Nhìemoyn thấnbmyy cảatsrnh tưvfzlucbrng nàadjny, dienxdafnlleqsuydoon tiểemoyu Bàadjnn Tửxkgc sợucbr tớckfii mứnskmc hai châfzirn mềftcrm nhũzbngn, trêqwqun trávspin đnbmynptu mồatvlygnti lạpkmvnh nhưvfzlng chỉckfizbbm thểemoy trơvehy mắqhnpt nhìemoyn chiếiwphc rìemoyu sắqhnpc béfddcn bổnptu vềftcr phíbhtia bảatsr vai Vâfzirn Li ……

Giờgbff phútapnt nàadjny bútapna rìemoyu chỉckfivspich nàadjnng cózbbm mộtmqjt chútapnt, cho dùozojadjn tiểemoyu Bàadjnn Tửxkgczbngng khôygntng thểemoy bỏwotc chạpkmvy kịcyzdp chứnskm huốtbggng chi làadjn mộtmqjt nữeztu tửxkgc nhưvfzl nhưvfzlucbrc nhưvfzl thếiwph?

fzirn Li nhìemoyn chằeuutm chằeuutm chiếiwphc rìemoyu đnbmyang bổnptu tớckfii, vàadjno lútapnc nàadjny nàadjnng lạpkmvi cózbbm thểemoy nhìemoyn rõtapnadjnng tốtbggc đnbmytmqj củxgtya chiếiwphc rìemoyu đnbmyózbbm, giốtbggng nhưvfzl mộtmqjt thưvfzlckfic phim quay chậzspcm vậzspcy. Khôygntng sai, tốtbggc đnbmytmqj thậzspct sựeuut chậzspcm đnbmyi rấnbmyt nhiềftcru, hơvehyn nữeztua khôygntng chỉckfiadjn hai cávspii rìemoyu nàadjny màadjnzbbm vẻvbkl nhưvfzl ngoàadjni nàadjnng ra thìemoy nhữeztung sựeuut vậzspct bêqwqun ngoàadjni đnbmyftcru trởxkgcqwqun chậzspcm hẳygntn đnbmyi.

Miệkcasng tiểemoyu Bàadjnn Tửxkgctapnc đnbmyózbbmng lútapnc mởxkgc, Vâfzirn Li lạpkmvi khôygntng nghe rõtapn hắqhnpn đnbmyang nózbbmi cávspii gìemoyadjn chỉckfi vộtmqji vàadjnng nhấnbmyc châfzirn đnbmyávspiadjno ngưvfzlgbffi nàadjny, mộtmqjt tiếiwphng phịcyzdch vang lêqwqun, tấnbmyt cảatsr đnbmyftcru khôygnti phụvspic lạpkmvi vẻvbklemoynh yêqwqun nhưvfzl trưvfzlckfic.

Tốtbggc đnbmytmqj rấnbmyt nhanh! Dưvfzlckfii con mắqhnpt củxgtya mọtmqji ngưvfzlgbffi thìemoy tốtbggc đnbmytmqj củxgtya Vâfzirn Li đnbmyãvehyvfzlucbrt khỏwotci phạpkmvm vi màadjn bọtmqjn họtmqj chấnbmyp nhậzspcn đnbmyưvfzlucbrc rồatvli, tốtbggc đnbmytmqj nhưvfzl thếiwph chỉckfizbbm thểemoyadjntapnfzirm cao thủxgty! Chẳygntng lẽygntadjnng thâfzirm tàadjnng bấnbmyt lộtmqj?

Nam tửxkgc trung niêqwqun hung hăcyzdng rùozojng mìemoynh, cuốtbggi cùozojng hắqhnpn cũzbngng hiểemoyu hôygntm nay mìemoynh đnbmyvsping phảatsri cávspii vávspin sắqhnpt rồatvli! Hắqhnpn cắqhnpn chặsfcwt răcyzdng rồatvli phấnbmyt tay nózbbmi: “Chútapnng ta đnbmyi!”

“Đeuuti sao?” Vâfzirn Li hơvehyi mỉckfim cưvfzlgbffi, hai mắqhnpt nhìemoyn mấnbmyy ngưvfzlgbffi còfhxkn lạpkmvi: “Cávspic ngưvfzlơvehyi khôygntng cầwhrrn rồatvli, vẫvfzln nêqwqun ởxkgc lạpkmvi đnbmyi.”

“Ngưvfzlơvehyi……” Nam tửxkgc trung niêqwqun còfhxkn chưvfzla nózbbmi xong thìemoy đnbmyãvehy nhìemoyn thấnbmyy mộtmqjt đnbmyưvfzlgbffng đnbmyao sávsping loávsping xẹucbrt qua, hung hăcyzdng chéfddcm vàadjno trávspin, mávspiu tưvfzlơvehyi lậzspcp tứnskmc tràadjno ra, hắqhnpn trừeuutng lớckfin đnbmyôygnti mắqhnpt, hiểemoyn nhiêqwqun chếiwpht khôygntng nhắqhnpm mắqhnpt.

Đeuutếiwphn khi Vâfzirn Li giảatsri quyếiwpht xong bọtmqjn họtmqj thìemoy tiểemoyu Bàadjnn tửxkgcfhxkn chưvfzla phụvspic hồatvli tinh thầwhrrn lạpkmvi……

Ta nhổnptuadjno, nàadjnng vẫvfzln còfhxkn làadjn nữeztu nhâfzirn sao? Khôygntng phảatsri quávspivfzlu hãvehyn rồatvli ưvfzl?

“Nàadjny, mỹupbj nữeztu, ngưvfzlơvehyi còfhxkn chưvfzla nózbbmi cho ta biếiwpht sau nàadjny ta phảatsri đnbmyi đnbmyâfziru đnbmyemoyemoym ngưvfzlơvehyi.” Tiểemoyu Bàadjnn Tửxkgc thấnbmyy Vâfzirn Li xoay ngưvfzlgbffi rờgbffi đnbmyi thìemoy vộtmqji vàadjnng đnbmyuổnptui theo hỏwotci.

fzirn Li nghe vậzspcy thìemoy chỉckfifddcm lạpkmvi mộtmqjt câfziru: “Phủxgty Thừeuuta tưvfzlckfing, Vâfzirn Li.”

Tiểemoyu Bàadjnn Tửxkgc bỗeuutng nhiêqwqun trừeuutng lớckfin mắqhnpt, ngạpkmvc nhiêqwqun nhìemoyn bózbbmng ngưvfzlgbffi mặsfcwc bạpkmvch y đnbmyi càadjnng lútapnc càadjnng xa, khiếiwphp sợucbr đnbmyếiwphn mứnskmc hoàadjnn toàadjnn nózbbmi khôygntng nêqwqun lờgbffi……

Phủxgty Thừeuuta tưvfzlckfing, Vâfzirn Li?

adjnng chíbhtinh làadjn ma lem mêqwqu luyếiwphn Tứnskm hoàadjnng tửxkgc đnbmyózbbm sao? Ta nhổnptuadjno, rốtbggt cuộtmqjc làadjn ai mắqhnpt mùozoj đnbmyi đnbmyatvln đnbmyãvehyi lung tung? Nàadjnng màadjnadjn hoa si sao? Nàadjnng màadjnadjn ma lem sao? Kẻvbkl đnbmyatvln đnbmyiềftcru nàadjny mớckfii thậzspct sựeuutadjn ma lem hoa si!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.