Thiên Tài Cuồng Phi

Quyển 6-Chương 35 : Ngoại truyện

    trước sau   
Edit: susublue

Trong lòizjjng Lạhvqvc Phong Nguyệhxhkt rấfcwwt khôvnkyng phụneirc, từhepfpiezc hắrtlln sinh ra tớiwbei nay córtll khi nàneiro bịanuy ngưecoiivlii ta làneirm lơatgm nhưecoi thếtzjl? Nữxeny nhânaann nàneiry quảagyi thậlpelt to gan, tuy rằnvgung bảagyin tílpelnh hắrtlln thưecoiơatgmng hưecoiơatgmng tiếtzjlc ngọecoic nhưecoing cũwuyyng khôvnkyng phảagyii làneir điwbeaiwui vớiwbei tấfcwwt cảagyi mọecoii ngưecoiivlii.

“Xấfcwwu……”

Lạhvqvc Phong Nguyệhxhkt điwbeàneirnh phảagyii nuốaiwut lờivlii nórtlli điwbeãajunnaanng tớiwbei miệhxhkng xuốaiwung rồejtvi hừhepf lạhvqvnh mộekjxt tiếtzjlng: “Nếtzjlu Huyềbkmhn Minh điwbeãajun mởwuyy miệhxhkng thìanuy lầbplan nàneiry ta liềbkmhn buôvnkyng tha ngưecoiơatgmi!”

Nếtzjlu làneir ngưecoiivlii khásgqyc thìanuy khôvnkyng tílpelnh nhưecoing ngay cảagyi phụneir hoàneirng Hộekjx Quốaiwuc tưecoiiwbeng quânaann phủykdcwuyyng phảagyii kiêrzpkng kịanuyneiri phầbplan, bânaany giờivli hắrtlln lạhvqvi điwbeang ởwuyy trong phủykdc điwbehxhk củykdca ngưecoiivlii ta nêrzpkn chỉbomtrtll thểsdrb nhịanuyn lửvnkya giậlpeln điwbeang dânaanng tràneiro kia xuốaiwung thôvnkyi.

piezc nàneiry Vânaann Li mớiwbei vấfcwwn an Huyềbkmhn Minh.


Nam tửvnkyneiry córtll dung mạhvqvo anh tuấfcwwn phi phàneirm, ngũwuyy quan cưecoiơatgmng nghịanuy tuấfcwwn lãajunng, córtll lẽvaznneiranuyneirng năneirm phơatgmi nắrtllng nêrzpkn córtll điwbeưecoigmrjc da thịanuyt chắrtllc khỏfgeze màneiru lúpieza mạhvqvch, tórtllc điwbeen điwbeưecoigmrjc búpiezi lêrzpkn, thânaann hìanuynh mạhvqvnh mẽvazn mặhvqvc hắrtllc y.

Nam tửvnkyrtll điwbeôvnkyi mắrtllt màneiru hổsydf phásgqych cựjepoc kỳaiid xinh điwbegwhdp, điwbeôvnkyi môvnkyi gợgmrji cảagyim nởwuyy nụneirecoiivlii mêrzpk ngưecoiivlii, khi Vânaann Li điwbeásgqynh giásgqy hắrtlln thìanuy hắrtlln cũwuyyng hứpcnpng thúpiez nhìanuyn nàneirng.

Nữxeny tửvnky trưecoiiwbec mặhvqvt nàneiry mặhvqvc mộekjxt bộekjx bạhvqvch y, bay bổsydfng xuấfcwwt trầbplan, giốaiwung nhưecoi thiêrzpkn tiêrzpkn, dùende cho sắrtllc mặhvqvt vàneirng nhưecoi nếtzjln nhưecoing ngũwuyy quan lạhvqvi điwbeoan chílpelnh, điwbehvqvc biệhxhkt làneir cặhvqvp mắrtllt trong trẻsakxo kia điwbeãajun bấfcwwt giásgqyc hấfcwwp dẫkcpvn ásgqynh mắrtllt ngưecoiivlii khásgqyc, thậlpelt khôvnkyng hiểsdrbu vìanuy sao ngưecoiivlii ta điwbebkmhu nórtlli nàneirng làneir ma lem. Bânaany giờivlineirng trôvnkyng chỉbomt thiếtzjlu chúpiezt dinh dưecoiojoing màneir thôvnkyi, nếtzjlu điwbeiềbkmhu trịanuy thânaann thểsdrb cho tốaiwut thìanuy tấfcwwt nhiêrzpkn sẽvazn trởwuyyrzpkn khuynh quốaiwuc khuynh thàneirnh.

“Vânaann Li côvnkyecoiơatgmng, ởwuyy Phưecoigmrjng Tưecoiivling quốaiwuc nàneiry córtll Huyềbkmhn Minh ta che chởwuyy thìanuy sau nàneiry côvnkyecoiơatgmng cứpcnprzpkn tânaanm điwbei.” Huyềbkmhn Minh khẽvaznecoiivlii, nụneirecoiivlii mang theo giọecoing nórtlli điwbebplay từhepflpelnh khiếtzjln lòizjjng ngưecoiivlii mêrzpk muộekjxi.

rtll lẽvaznanuy Huyềbkmhn Minh làneir nhi tửvnky củykdca dìanuy Hồejtvng nêrzpkn Vânaann Li khôvnkyng hềbkmh keo kiệhxhkt mộekjxt nụneirecoiivlii vớiwbei hắrtlln, nhưecoing màneirpiezc nàneirng nởwuyy nụneirecoiivlii thìanuy khuôvnkyn mặhvqvt nhỏfgezneirng nhưecoi nếtzjln kia lạhvqvi trởwuyyrzpkn rấfcwwt sinh điwbeekjxng.

“Đanuya tạhvqv.”

rtlli xong lờivlii nàneiry Vânaann Li cũwuyyng khôvnkyng điwbepcnpng điwbeórtll nữxenyneir xoay ngưecoiivlii rờivlii khỏfgezi nơatgmi nàneiry.

Lạhvqvc Phong Nguyệhxhkt nhìanuyn theo hưecoiiwbeng nàneirng rờivlii điwbei rồejtvi mớiwbei nhìanuyn vềbkmh phílpela Huyềbkmhn Minh, khórtll hiểsdrbu nhăneirn màneiry: “Huyềbkmhn Minh, vìanuy sao ngưecoiơatgmi lạhvqvi giúpiezp điwbeojoi ma lem điwbeórtll? Chẳdkffng lẽvazn ngưecoiơatgmi coi trọecoing nàneirng ta sao?”

Ai ngờivli khi nghe điwbeưecoigmrjc lờivlii nàneiry thìanuy Huyềbkmhn Minh lậlpelp tứpcnpc trầbplam mặhvqvt xuốaiwung.

“Tứpcnp hoàneirng tửvnky, ta khôvnkyng hy vọecoing nghe thấfcwwy ngưecoiơatgmi vũwuyy nhụneirc nàneirng thêrzpkm lầbplan nàneiro nữxenya! Nếtzjlu khôvnkyng thìanuy điwbehepfng trásgqych ta khôvnkyng niệhxhkm tìanuynh nghĩsgqya xưecoia!”

Lạhvqvc Phong Nguyệhxhkt ngạhvqvc nhiêrzpkn nhìanuyn vềbkmh phílpela Huyềbkmhn Minh, hắrtlln lạhvqvi vìanuyneirng ta màneir khôvnkyng thèyoqkm niệhxhkm tìanuynh xưecoia sao? Vìanuy sao hắrtlln lạhvqvi che chởwuyy ma lem điwbeórtll nhưecoi thếtzjl, chẳdkffng lẽvazn……

“Huyềbkmhn Minh, mặhvqvc kệhxhk nhưecoi thếtzjlneiro thìanuy bổsydfn hoàneirng tửvnky điwbebkmhu phảagyii làneirm cho ngưecoiơatgmi tỉbomtnh, cásgqyi ma lem kia khôvnkyng xứpcnpng vớiwbei ngưecoiơatgmi!”

“Tứpcnp hoàneirng tửvnky!” Huyềbkmhn Minh nắrtllm chặhvqvt tay, ásgqynh mắrtllt lậlpelp tứpcnpc lạhvqvnh hẳdkffn điwbei, khílpel thếtzjl điwbeásgqyng sợgmrj do hàneirng năneirm chérblfm giếtzjlt màneir thàneirnh lậlpelp tứpcnpc bùendeng nổsydf: “Ta nghĩsgqyrtllrzpkn triệhxhku điwbeásgqym tưecoiiwbeng sĩsgqywuyy biêrzpkn quan trởwuyy vềbkmh mộekjxt chuyếtzjln hay khôvnkyng?”


Lạhvqvc Phong Nguyệhxhkt nghe vậlpely thìanuy lậlpelp tứpcnpc ngânaany ngẩpiezn cảagyi ngưecoiivlii.

Huyềbkmhn Minh lạhvqvi dásgqym uy hiếtzjlp hắrtlln, hắrtlln ta lạhvqvi córtllsgqy gan uy hiếtzjlp hoàneirng tửvnky!

“Huyềbkmhn Minh, nhữxenyng lờivlii nàneiry điwbesdrb bổsydfn hoàneirng tửvnky nghe điwbeưecoigmrjc thìanuy thôvnkyi điwbei, nếtzjlu truyềbkmhn tớiwbei tai phụneir hoàneirng thìanuy ngưecoiơatgmi biếtzjlt sẽvaznrtll hậlpelu quảagyianuy rồejtvi điwbeórtll! Tuy rằnvgung phụneir hoàneirng kílpelnh trọecoing Hộekjx Quốaiwuc tưecoiiwbeng quânaann phủykdc, nhưecoing ngưecoiơatgmi điwbehepfng quêrzpkn nhữxenyng binh quyềbkmhn điwbeórtllneir ai cho ngưecoiơatgmi!”

rtlli xong lờivlii nàneiry Lạhvqvc Phong Nguyệhxhkt phấfcwwt vạhvqvt ásgqyo rồejtvi bỏfgez điwbei khôvnkyng quay điwbebplau lạhvqvi.

Huyềbkmhn Minh nhìanuyn chăneirm chúpiezneiro bórtllng dásgqyng Lạhvqvc Phong Nguyệhxhkt bịanuyanuynh chọecoic tứpcnpc bỏfgez điwbei rồejtvi cưecoiivlii lạhvqvnh mộekjxt tiếtzjlng, dienxdafnleequsydoon thếtzjl lựjepoc màneir cha mẹgwhd hắrtlln córtll điwbeưecoigmrjc khôvnkyng chỉbomtrtll nhiêrzpku điwbeórtll.…

Buổsydfi ngắrtllm hoa nàneiry trởwuyyrzpkn vôvnky vịanuy từhepf sau khi Vânaann Li vàneiranuy Hồejtvng bỏfgez điwbei, rấfcwwt nhiềbkmhu ngưecoiivlii điwbebkmhu khôvnkyng hiểsdrbu vìanuy sao Hộekjx Quốaiwuc phu nhânaann lạhvqvi nhìanuyn trúpiezng ma lem Vânaann Li nàneiry, khôvnkyng phảagyii làneir muốaiwun nàneirng ta trởwuyy thàneirnh phu nhânaann củykdca Thiếtzjlu tưecoiiwbeng quânaann điwbeórtll chứpcnp? Đanuyưecoiơatgmng nhiêrzpkn Vânaann Nguyệhxhkt Thanh điwbeãajunrtlli hếtzjlt mọecoii chuyệhxhkn xảagyiy ra ởwuyy tiệhxhkc ngắrtllm hoa cho Vânaann thừhepfa tưecoiiwbeng nghe lúpiezc trởwuyy vềbkmh nhàneir cho nêrzpkn ôvnkyng ta điwbeãajun bắrtllt điwbebplau ânaanm thầbplam tílpelnh toásgqyn.…

neiro ban điwbeêrzpkm, ásgqynh trăneirng nhưecoiecoiiwbec, yêrzpkn ắrtllng tốaiwui tăneirm.

Đanuyang lúpiezc Vânaann Li muốaiwun cởwuyyi ra xiêrzpkm y điwbei ngủykdc thìanuyrzpkn yêrzpku nghiệhxhkt nàneiro điwbeórtll lạhvqvi xuấfcwwt hiệhxhkn.

Chỉbomt thấfcwwy yêrzpku nghiệhxhkt điwbeórtll nhanh chórtllng ngồejtvi xuốaiwung mérblfp giưecoiivling, hồejtvng y mởwuyy rộekjxng mộekjxt nửvnkya điwbesdrb lộekjxizjjm ngựjepoc trắrtllng nõbplan mêrzpk ngưecoiivlii, lúpiezc nàneiry mỗdizlrzpku nghiệhxhkt điwbeang nởwuyy nụneirecoiivlii, nhìanuyn khuôvnkyn mặhvqvt bìanuynh thảagyin củykdca Vânaann Li vớiwbei vẻsakxrzpk hoặhvqvc.

naann Li córtll chúpiezt bấfcwwt điwbertllc dĩsgqy xoa trásgqyn: “Sao ngưecoiơatgmi lạhvqvi tớiwbei điwbeânaany?”

rzpku nghiệhxhkt hílpelp mắrtllt, nguy hiểsdrbm nhìanuyn chằnvgum chằnvgum Vânaann Li: “Thếtzjlneiro? Nữxeny nhânaann, ngưecoiơatgmi khôvnkyng chàneiro điwbeórtlln bổsydfn tọecoia sao?”

Khôvnkyng phảagyii nàneirng khôvnkyng chàneiro điwbeórtlln hắrtlln màneirneir cựjepoc kỳaiid khôvnkyng chàneiro điwbeórtlln!

“Nam nhânaann, ta nórtlli rồejtvi, ta khôvnkyng dásgqym hứpcnpng thúpiez vớiwbei loạhvqvi nam nhânaann córtll hạhvqv thânaann vôvnkyneirng nhưecoi ngưecoiơatgmi!” Dứpcnpt lờivlii, Vânaann Li điwbeásgqynh giásgqy Cung Kílpelnh, khôvnkyng biếtzjlt vìanuy sao trong điwbebplau điwbeekjxt nhiêrzpkn xuấfcwwt hiệhxhkn hìanuynh ảagyinh mỹkigs nam nàneiry tắrtllm rửvnkya vàneiro mấfcwwy ngàneiry trưecoiiwbec, nhưecoing suy nghĩsgqyneiry lạhvqvi vưecoigmrjt ngoàneiri sứpcnpc tưecoiwuyyng tưecoigmrjng củykdca Vânaann Li.


Khôvnkyng ngờivlineirng lạhvqvi nhìanuyn xuyêrzpkn qua bộekjx hồejtvng y kia, nhìanuyn triệhxhkt điwbesdrb thânaann hìanuynh trắrtllng nõbplan củykdca nam tửvnky khôvnkyng sórtllt chúpiezt gìanuy, thậlpelt giốaiwung nhưecoirzpku nghiệhxhkt nàneiry điwbeang bàneiry biệhxhkn thânaann thểsdrb trưecoiiwbec mặhvqvt nàneirng màneir khôvnkyng hềbkmhrtll mảagyinh vảagyii che thânaann……

naann Li ngânaany ngẩpiezn cảagyi ngưecoiivlii, Rốaiwut…… Rốaiwut cuộekjxc điwbeãajun xảagyiy ra chuyệhxhkn gìanuy?

Chẳdkffng lẽvazn điwbeânaany gọecoii làneir dịanuyneirng sao? Nhưecoing loạhvqvi dịanuyneirng nàneiry ngoàneiri rìanuynh coi ra thìanuyizjjn córtllsgqyc dụneirng gìanuy?

“Nữxeny nhânaann, ngưecoiơatgmi nórtlli bổsydfn tọecoia vôvnkyneirng?”

Đanuyekjxt nhiêrzpkn, mộekjxt ânaanm thanh tứpcnpc giậlpeln lôvnkyi kérblfo ýpzyp thứpcnpc củykdca Vânaann Li trởwuyy lạhvqvi.

piezc Vânaann Li ngẩpiezng điwbebplau lêrzpkn thìanuy nhìanuyn thấfcwwy điwbeôvnkyi mắrtllt phưecoigmrjng điwbebplay lửvnkya giậlpeln củykdca yêrzpku nghiệhxhkt kia, nhưecoing màneir hắrtlln lạhvqvi kiềbkmhm nérblfn lạhvqvi rồejtvi nởwuyy mộekjxt nụneirecoiivlii: “Ngưecoiơatgmi córtll biếtzjlt nam nhânaann ghérblft nhấfcwwt làneir bịanuy ngưecoiivlii khásgqyc nórtlli mìanuynh vôvnkyneirng khôvnkyng, nếtzjlu ngưecoiơatgmi cho rằnvgung bổsydfn tọecoia vôvnkyneirng thìanuy bổsydfn tọecoia sẽvazn chứpcnpng minh cho ngưecoiơatgmi thấfcwwy bổsydfn tọecoia córtllvnkyneirng hay khôvnkyng!”

Dứpcnpt lờivlii, yêrzpku nghiệhxhkt liềbkmhn điwbepcnpng lêrzpkn rồejtvi bưecoiiwbec tớiwbei gầbplan Vânaann Li mộekjxt bưecoiiwbec, trong giọecoin nórtlli córtll chúpiezt khílpel phásgqych.

piezc nàneiry hai ngưecoiivlii điwbeaiwui mặhvqvt nhau, khuôvnkyn mặhvqvt gầbplan trong gang tấfcwwc, từhepf xa nhìanuyn lạhvqvi giốaiwung nhưecoi mộekjxt bứpcnpc tranh mờivli ásgqym, nhưecoing chỉbomtrtll hai ngưecoiivlii mớiwbei biếtzjlt bầbplau khôvnkyng khílpelpiezc nàneiry làneir thếtzjlneiro……

“Phưecoigmrjng Tưecoiivling quốaiwuc córtll rấfcwwt nhiềbkmhu nữxeny nhânaann, sẽvaznrtll ngưecoiivlii nguyệhxhkn ýpzyp điwbesdrb ngưecoiơatgmi thửvnky mộekjxt lầbplan, còizjjn ta thìanuy khôvnkyng phụneirng bồejtvi nổsydfi.” Vânaann Li ngásgqyp mộekjxt cásgqyi, khôvnkyng thèyoqkm điwbesdrb ýpzyp điwbeếtzjln hắrtlln rồejtvi liềbkmhn cởwuyyi ásgqyo ngoàneiri điwbei ngủykdc.

Áivlinh mắrtllt yêrzpku nghiệhxhkt điwbeekjxt nhiêrzpkn nhìanuyn miếtzjlng ngọecoic bộekjxi bêrzpkn hôvnkyng Vânaann Li.

Đanuyânaany khôvnkyng phảagyii làneir…… Yêrzpku nghiệhxhkt ngẩpiezng điwbebplau liếtzjlc vềbkmh phílpela Vânaann Li, nàneirng vàneirsgqyi thếtzjl lựjepoc kia córtll quan hệhxhkanuy? Vìanuy sao ngọecoic bộekjxi củykdca thếtzjl lựjepoc điwbeórtll lạhvqvi ởwuyy trong tay nàneirng? Mặhvqvc kệhxhk nhưecoi thếtzjlneiro, nữxeny nhânaann Cung Kílpelnh hắrtlln nhìanuyn trúpiezng thìanuy bấfcwwt luậlpeln kẻsakxneiro cũwuyyng điwbehepfng nghĩsgqy điwbeekjxng vàneiro!

“Nữxeny nhânaann, chúpiezng ta cùendeng ngủykdc điwbei.”

rtlli xong hắrtlln cũwuyyng khôvnkyng điwbegmrji Vânaann Li điwbeejtvng ýpzypneir liềbkmhn cởwuyyi quầbplan ásgqyo rồejtvi nằnvgum xuốaiwung giưecoiivling, chỉbomt điwbesdrb lạhvqvi Vânaann Li nghẹgwhdn lờivlii điwbepcnpng ởwuyy điwbeórtll……


“Rầbplam.”

vnkym sau cửvnkya phòizjjng bịanuy ngưecoiivlii ta điwbeásgqyneirng ra, Vânaann Li nhăneirn màneiry lạhvqvi, cựjepoc kỳaiid khôvnkyng muốaiwun mởwuyy mắrtllt, nàneirng nhìanuyn vềbkmh phílpela bêrzpkn cạhvqvnh giưecoiivling ngủykdc thìanuy lạhvqvi phásgqyt hiệhxhkn yêrzpku nghiệhxhkt kia điwbeãajun rờivlii điwbei khôvnkyng biếtzjlt từhepf khi nàneiro, sau điwbeórtll mớiwbei nhìanuyn ngưecoiivlii điwbeang điwbepcnpng ngoàneiri cửvnkya.

“Córtll chuyệhxhkn gìanuy sao?” Vânaann Li hạhvqv giọecoing, córtll thểsdrb nghe ra điwbeưecoigmrjc lửvnkya giậlpeln trong giọecoing nórtlli củykdca nàneirng.

Ngưecoiivlii nàneiry nàneirng quen, làneir thịanuy nữxenyrzpkn cạhvqvnh lãajuno phu nhânaann, têrzpkn làneirajunn Thu, nàneirng ta điwbei theo lãajuno phu nhânaann nhiềbkmhu năneirm, cựjepoc kỳaiid điwbeưecoigmrjc lãajuno phu nhânaann tin tưecoiwuyyng nêrzpkn córtll điwbeanuya vịanuy rấfcwwt cao ởwuyy phủykdc Thừhepfa tưecoiiwbeng.

“Đanuyãajun mấfcwwy giờivli rồejtvi? Ngưecoiơatgmi lạhvqvi còizjjn nằnvgum ngủykdc, phủykdc Thừhepfa tưecoiiwbeng chúpiezng ta làneirm gìanuyrtll ngưecoiivlii nàneiro lưecoiivlii biếtzjlng nhưecoi ngưecoiơatgmi? Lậlpelp tứpcnpc điwbepcnpng lêrzpkn cho ta, lãajuno phu nhânaann kêrzpku ngưecoiơatgmi điwbeếtzjln gặhvqvp bàneirfcwwy ngay lậlpelp tứpcnpc!”

ajunn Thu chốaiwung nạhvqvnh điwbepcnpng ởwuyy cửvnkya căneirm tứpcnpc nhìanuyn Vânaann Li.

naann Li lậlpelp tứpcnpc sửvnkyng sốaiwut: “Ngưecoiơatgmi chỉbomtneir mộekjxt nôvnkyneiri màneir thôvnkyi, córtllecoisgqych gìanuy dạhvqvy dỗdizl ta? Đanuyhepfng quêrzpkn ởwuyy chỗdizlneiry ta làneir chủykdc nhânaann, ngưecoiơatgmi chỉbomtneir hạhvqv nhânaann, ai cho phérblfp ngưecoiơatgmi nórtlli chuyệhxhkn vớiwbei chủykdc nhânaann nhưecoi vậlpely? Loạhvqvi ngưecoiivlii khôvnkyng biếtzjlt lớiwben nhỏfgez nhưecoi ngưecoiơatgmi, hạhvqv nhânaann to gan lớiwben mậlpelt giữxeny lạhvqvi thìanuyrtllsgqyc dụneirng gìanuy?”

“Ngưecoiơatgmi……” Vãajunn Thu biếtzjln sắrtllc, nàneirng khôvnkyng ngờivlinaann Li sẽvaznrtlli nhưecoi vậlpely.

Vừhepfa điwbeanuynh dạhvqvy dỗdizl nha điwbebplau thúpiezi nàneiry mộekjxt trậlpeln thìanuy bỗdizlng nhiêrzpkn nhớiwbe lạhvqvi lờivlii lãajuno phu nhânaann nórtlli nêrzpkn chỉbomtrtll thểsdrb điwbeèyoqkrblfn cơatgmn tứpcnpc giậlpeln xuốaiwung: “Cho ngưecoiơatgmi nửvnkya canh giờivli điwbesdrb chuẩpiezn bịanuy, điwbeếtzjln lúpiezc điwbeórtll điwbehepfng trásgqych nôvnky tỳaiid khôvnkyng nhắrtllc nhởwuyy ngưecoiơatgmi, ngưecoiơatgmi cũwuyyng điwbehepfng tưecoiwuyyng rằnvgung nịanuynh bợgmrj điwbeưecoigmrjc Hộekjx Quốaiwuc tưecoiiwbeng quânaann phủykdc thìanuy sẽvazn khôvnkyng còizjjn lo ânaanu? Hộekjx Quốaiwuc tưecoiiwbeng quânaann phủykdc điwbeórtllneiratgmi nàneiro? Mặhvqvc dùende ngưecoiơatgmi thậlpelt sựjepo lọecoit vàneiro mắrtllt tưecoiiwbeng quânaann phu nhânaann, gảagyi cho Thiếtzjlu tưecoiiwbeng quânaann, nhưecoing nhiềbkmhu nữxeny tửvnkyanuynh cásgqyi vịanuy trílpel điwbeórtll nhưecoi vậlpely, ngưecoiơatgmi khôvnkyng córtll hậlpelu trưecoiivling thìanuy điwbeórtll chắrtllc chắrtlln sẽvaznneir con điwbeưecoiivling chếtzjlt!”

naann Li nghe vậlpely thìanuy nhịanuyn khôvnkyng điwbeưecoigmrjc nởwuyy nụneirecoiivlii, nụneirecoiivlii củykdca nàneirng điwbebplay vẻsakx chếtzjl giễsdrbu.

Vừhepfa rồejtvi nàneirng khôvnkyng hiểsdrbu tạhvqvi sao lãajuno phu nhânaann từhepf trưecoiiwbec điwbeếtzjln nay luôvnkyn khinh thưecoiivling nàneirng lạhvqvi bỗdizlng nhiêrzpkn kêrzpku nàneirng tớiwbei gặhvqvp, thìanuy ra làneir bởwuyyi vìanuy Hộekjx Quốaiwuc tưecoiiwbeng quânaann phủykdc.

“Ngưecoiơatgmi điwbei nórtlli vớiwbei bàneir ta làneir ta sẽvazn điwbeếtzjln gặhvqvp bàneir ta.”

Khôvnkyng sai, nàneirng sẽvazn điwbeếtzjln, nhưecoing lúpiezc nàneiro điwbeếtzjln thìanuyizjjn chưecoia biếtzjlt.…


Trêrzpkn điwbeưecoiivling phốaiwu phồejtvn hoa củykdca Phưecoigmrjng Tưecoiivling quốaiwuc, mộekjxt nữxeny tửvnky mặhvqvt che lụneira mỏfgezng chậlpelm rãajuni bưecoiiwbec điwbei, nữxeny tửvnkyneiry chílpelnh làneirnaann Li sau khi vụneirng trộekjxm rờivlii khỏfgezi Tưecoiiwbeng quânaann phủykdc, hiệhxhkn giờivlineirng lạhvqvi chùendei hếtzjlt bộekjxt phấfcwwn vàneirng trêrzpkn mặhvqvt điwbei, tuy rằnvgung khuôvnkyn mặhvqvt bịanuy lụneira mỏfgezng che khuấfcwwt nhưecoing cảagyi ngưecoiivlii vẫkcpvn điwbesdrb lộekjx khílpel chấfcwwt thanh lệhxhk thoásgqyt tụneirc.

“Tớiwbei điwbeânaany, cásgqyc vịanuy tớiwbei điwbesgqyn xem làneir lớiwben hay nhỏfgez……”

Trong giânaany lásgqyt, mộekjxt giọecoing hérblft to thu húpiezt sựjepo chúpiez ýpzyp củykdca Vânaann Li.

Khi nàneirng quay điwbebplau nhìanuyn lạhvqvi thìanuy liềbkmhn thấfcwwy ởwuyyrzpkn ngoàneiri sòizjjng bạhvqvc córtll mộekjxt nam tửvnky trung niêrzpkn điwbepcnpng cầbplam xúpiezc xắrtllc trong tay, điwbeang gắrtllng sứpcnpc kêrzpku la, dienxdafn;lle~quýpzyp*dôvnkyn màneir tuy sòizjjng bạhvqvc nàneiry khôvnkyng thểsdrbrtlli làneir xa hoa nhưecoing lạhvqvi khôvnkyng phảagyii nơatgmi màneir thưecoiivling dânaann córtll thểsdrb điwbei vàneiro.

naann Li vuốaiwut ngânaann phiếtzjlu vạhvqvn lưecoigmrjng trong tay rồejtvi cấfcwwt bưecoiiwbec điwbei vềbkmh phílpela sòizjjng bạhvqvc kia.

“Côvnkyecoiơatgmng muốaiwun điwbeásgqynh cưecoigmrjc sao?” Nhìanuyn thấfcwwy Vânaann Li điwbei vàneiro thìanuy nam tửvnky trung niêrzpkn tỏfgez vẻsakx kinh ngạhvqvc, vốaiwun điwbebkmhu làneir nam tửvnky tớiwbei sòizjjng bạhvqvc, khôvnkyng ngờivlipiezc nàneiry mộekjxt nữxeny tửvnky trẻsakx tuổsydfi nhưecoi vậlpely lạhvqvi điwbei vàneiro điwbeânaany, hắrtlln córtll thểsdrb khôvnkyng cảagyim thấfcwwy kinh ngạhvqvc sao?

“Ừpboi.” Vânaann Li khẽvazn gậlpelt điwbebplau, nânaanng chânaann bưecoiiwbec vàneiro sòizjjng bạhvqvc.

Vừhepfa tiếtzjln vàneiro sòizjjng bạhvqvc thìanuy điwbeãajun nghe thấfcwwy mộekjxt giọecoing kêrzpku lớiwben tiếtzjlng……

“Ha ha, điwbehvqvi gia ta lạhvqvi thắrtllng, tớiwbei tớiwbei tớiwbei, córtll ai điwbeếtzjln điwbeásgqynh cuộekjxc vớiwbei điwbehvqvi gia ta khôvnkyng?”

piezc nàneiry bêrzpkn cạhvqvnh bàneirn tròizjjn córtll mộekjxt tiểsdrbu Bàneirn Tửvnky khoảagying mưecoiivlii sásgqyu, mưecoiivlii bảagyiy tuổsydfi điwbeang vérblfn ốaiwung tay ásgqyo lêrzpkn, mộekjxt chânaann điwbehvqvp lêrzpkn ghếtzjl, mởwuyy miệhxhkng cưecoiivlii ha hảagyi, thịanuyt mỡojoi trêrzpkn ngưecoiivlii cũwuyyng điwbebkmhu lung lay theo.

“Mẹgwhdrtll, hôvnkym nay vậlpeln may củykdca điwbehvqvi gia thậlpelt khôvnkyng tồejtvi, còizjjn lấfcwwy lạhvqvi điwbeưecoigmrjc hếtzjlt sốaiwu tiềbkmhn mấfcwwy ngàneiry trưecoiiwbec thua.”

Đanuyásgqym ngưecoiivlii còizjjn lạhvqvi nhìanuyn nhau, bọecoin họecoiizjjn chưecoia mởwuyy miệhxhkng nórtlli chuyệhxhkn thìanuy phílpela sau điwbeãajun vang lêrzpkn mộekjxt giọecoing nữxeny thanh lãajunnh: “Ta điwbeásgqynh cuộekjxc vớiwbei ngưecoiơatgmi.”

Tiểsdrbu Bàneirn Tửvnky quay điwbebplau nhìanuyn lạhvqvi, lúpiezc nhìanuyn thấfcwwy Vânaann Li thìanuy mắrtllt liềbkmhn mởwuyy to, másgqy ơatgmi, mỹkigs nữxeny, cásgqyi nơatgmi nàneiry màneir lạhvqvi córtll mỹkigs nữxeny điwbeếtzjln…… Hắrtlln xoa nắrtlln nắrtllm tay, cưecoiivlii tủykdcm tỉbomtm nórtlli: “Ha ha, mỹkigs nhânaann, ta dẽvazn hạhvqv thủykdcecoiu tìanuynh, sẽvazn khôvnkyng làneirm ngưecoiơatgmi thua quásgqy thảagyim.”

naann Li nhưecoiiwbeng màneiry, mỉbomtm cưecoiivlii nhìanuyn khuôvnkyn mặhvqvt buồejtvn cưecoiivlii củykdca tiểsdrbu Bàneirn Tửvnky.

Rốaiwut cuộekjxc nàneirng biếtzjlt dịanuyneirng củykdca mìanuynh mang lợgmrji ílpelch gìanuy rồejtvi, córtll dịanuyneirng nàneiry rồejtvi thìanuy sao nàneirng sẽvazn bạhvqvi bởwuyyi têrzpkn mậlpelp nàneiry điwbeưecoigmrjc? Hiểsdrbn nhiêrzpkn tiểsdrbu Bàneirn Tửvnkyneiry vẫkcpvn khôvnkyng nhậlpeln ra điwbeưecoigmrjc điwbeiềbkmhu nàneiry nêrzpkn trong lòizjjng lạhvqvi thầbplam tílpelnh toásgqyn làneirm cásgqych nàneiro điwbesdrb mỹkigs nữxenyneiry khôvnkyng thua quásgqy thảagyim.

pboi, vậlpely nhưecoiivling nàneirng mộekjxt chúpiezt điwbei……

“Mỹkigs nữxeny, ngưecoiơatgmi chuẩpiezn bịanuy tốaiwut chưecoia? Nếtzjlu ngưecoiơatgmi chuẩpiezn bịanuy tốaiwut rồejtvi thìanuy chúpiezng ta bắrtllt điwbebplau điwbei.”

“Đanuyưecoigmrjc.” Vânaann Li gậlpelt điwbebplau: “Vậlpely bắrtllt điwbebplau điwbei.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.