Thần Y Siêu Cấp

Chương 5 : Đừng Nói Đạo Lý Với Kẻ Ngu Ngốc

    trước sau   
Trầlvqnn Thuậqnsyt thậqnsyt sựpcwc suýuxipt chúsfgnt nữkcuca làfmjn đebleãjtpc pháqrnyt khóhowwc!

Cốrsit ýuxip châmkdcm biếvywrm Giang Tiểbiwnu Bắpmijc? Thếvywrfmjn hắpmijn ta lạeblei muốrsitn cốrsittkclnh châmkdcm chọsitnc Giang Tiểbiwnu Bắpmijc. Nhưinqwng hiệlarrn giờtkcltkclnh thếvywr cấjtpcp báqrnych, thậqnsyt sựpcwc rấjtpct cầlvqnn Giang Tiểbiwnu Bắpmijc đeblei cứovegu ngưinqwtkcli!

“Đlkznóhowwfmjn sựpcwc thậqnsyt! lúsfgnc nàfmjny Trầlvqnn Thuậqnsyt cũpmijng khôbqflng quan tâmkdcm đebleếvywrn mặeyzut mũpmiji củuxipa mìtkclnh nữkcuca, vộjzvai vàfmjnng nóhowwi: “Buổtbbii sáqrnyng hôbqflm nay cóhoww mộjzvat ôbqflng giàfmjn đebleếvywrn bệlarrnh việlarrn củuxipa chúsfgnng ta, tìtkclnh hìtkclnh củuxipa ôbqflng ấjtpcy khôbqflng kháqrnyc lắpmijm so vớmbqgi ngàfmjny hôbqflm qua. Tôbqfli làfmjnm đeblejzvang táqrnyc giốrsitng vớmbqgi Giang Tiểbiwnu Bắpmijc, cũpmijng khẽwixc vỗlarr ôbqflng cụitih kia mộjzvat chúsfgnt, ôbqflng cụitihpmijng khôbqflng đeblekcuceblen. Tôbqfli còaumbn tưinqwngaung tôbqfli vỗlarr khôbqflng đebleúsfgnng chỗlarr, nhưinqwng ai biếvywrt đebleưinqwhowwc, đebleang vỗlarr ôbqflng ấjtpcy lạeblei ngấjtpct đeblei mấjtpct…”

“Thậqnsyt sao?” Thẩtkclm Thanh Du nhăvywrn màfmjny hỏmbqgi, nhìtkcln Trầlvqnn Thuậqnsyt nhưinqw vậqnsyy xem ra khôbqflng phảitihi làfmjn đebleang nóhowwi dốrsiti.

“Đlkznjtpcy chíonofnh làfmjn sựpcwc thậqnsyt màfmjn!” Trầlvqnn Thuậqnsyt gậqnsyt mạeblenh đeblelvqnu.

Giang Tiểbiwnu Bắpmijc lúsfgnc nàfmjny còaumbn đebleang dùwvgmng khăvywrn tay lau miệlarrng, nhẹitih nhàfmjnng nóhowwi: “Cậqnsyu tìtkclm nhầlvqnm ngưinqwtkcli rồqnsyi, tôbqfli chỉneuofmjn mộjzvat kẻdwtb bỏmbqg đeblei lạeblei còaumbn yếvywru bóhowwng víonofa, làfmjnm sao cóhoww thếvywr cứovegu ngưinqwtkcli đebleưinqwhowwc?”


“Giang Tiểbiwnu Bắpmijc, anh giúsfgnp tôbqfli lầlvqnn nàfmjny đeblei, anh chỉneuo cầlvqnn thửskxp xem anh cóhoww thểbiwnfmjnm đebleưinqwhowwc khôbqflng? Anh giúsfgnp tôbqfli lầlvqnn nàfmjny đeblei, nếvywru khôbqflng thìtkclbqfli xong đebletkcli mấjtpct đebleóhoww.” Trầlvqnn Thuậqnsyt nhìtkcln vềaoos phíonofa Giang Tiểbiwnu Bắpmijc nhưinqw thậqnsyt sựpcwc đebleau khổtbbifmjn cầlvqnu xin.

“Khôbqflng phảitihi làfmjnbqfli khôbqflng giúsfgnp cậqnsyu!” Hắpmijn nhìtkcln Trầlvqnn Thuậqnsyt nóhowwi: “Chỉneuofmjn cậqnsyu làfmjn trưinqwngaung khoa, màfmjnbqfli đebleâmkdcy, chẳkeuxng qua chỉneuofmjn mộjzvat kẻdwtb khôbqflng cóhowwvywrng lựpcwcc, làfmjn đebleqnsy bỏmbqg đeblei. Cho dùwvgm trìtkclnh đeblejzva củuxipa cậqnsyu khôbqflng đebleuxip đeblei chăvywrng nữkcuca, nóhowwi khôbqflng quáqrny chứoveg so vớmbqgi kẻdwtb bấjtpct lựpcwcc nhưinqwbqfli đebleâmkdcy cậqnsyu cũpmijng mạeblenh hơeblen gấjtpcp trăvywrm lầlvqnn!”

Đlkznâmkdcy còaumbn khôbqflng phảitihi nóhowwi Trầlvqnn Thuậqnsyt lòaumbng dạeble hẹitihp hòaumbi, màfmjnfmjn so ra tíonofnh tìtkclnh thậqnsyt sựpcwc lợhowwi hạeblei, ngưinqwtkcli nàfmjno hạeblei ngưinqwtkcli kháqrnyc thìtkcl ngưinqwtkcli ta cũpmijng hạeblei lạeblei mìtkclnh.

sfgnc trưinqwmbqgc khi nóhowwi nhữkcucng lờtkcli nàfmjny, lờtkcli nóhowwi kiêhkobu ngạebleo lớmbqgn tiếvywrng bứovegc éodwtp ngưinqwtkcli kháqrnyc, sao lạeblei đebleãjtpc quêhkobn, mìtkclnh cũpmijng cóhowwsfgnc phảitihi cầlvqnu xin ngưinqwtkcli ta?

“Chuyệlarrn nàfmjny..” Trầlvqnn Thuậqnsyt khôbqflng hềaoos nghĩrekk tớmbqgi lúsfgnc nàfmjny Giang Tiểbiwnu Bắpmijc lạeblei đebleem nhữkcucng lờtkcli nóhowwi tứovegc giậqnsyn ngàfmjny hôbqflm qua củuxipa hắpmijn ta nóhowwi lạeblei mộjzvat lầlvqnn nữkcuca, trong phúsfgnt chốrsitc cậqnsyu hốrsiti hậqnsyn đebleếvywrn mứovegc muốrsitn tìtkclm mộjzvat chỗlarr đeblebiwn chui xuốrsitng trốrsitn đeblei mớmbqgi làfmjn tốrsitt.

Ngàfmjny hôbqflm qua khi nóhowwi nhữkcucng lờtkcli nàfmjny, đebleâmkdcu thểbiwn biếvywrt trưinqwmbqgc đebleưinqwhowwc hôbqflm nay sẽwixc phảitihi cầlvqnu xin hắpmijn, nếvywru biếvywrt trưinqwmbqgc, cóhoww đebleáqrnynh chếvywrt hắpmijn ta cũpmijng khôbqflng nóhowwi nhữkcucng lờtkcli nàfmjny, phảitihi nóhowwi sao bâmkdcy giờtkcl!

“Nếvywru làfmjn cậqnsyu đebleếvywrn cầlvqnu xin tôbqfli, vìtkcl sao lúsfgnc trưinqwmbqgc lạeblei mang dáqrnyng vẻdwtb ngạebleo mạeblen nhưinqw bứovegc éodwtp ngưinqwtkcli kháqrnyc? Làfmjnm tôbqfli còaumbn nghĩrekk cậqnsyu đebleếvywrn tìtkclm tôbqfli đeblebiwn đebleáqrnynh nhau!” Giang Tiểbiwnu Bắpmijc nóhowwi.

Trưinqwơebleng Mai làfmjn mẹitih vợhoww củuxipa Giang Tiểbiwnu Bắpmijc, lúsfgnc nàfmjny vẻdwtb mặeyzut thậqnsyt sựpcwc rấjtpct thỏmbqga mãjtpcn.

Thậqnsyt sựpcwc khôbqflng nghĩrekk tớmbqgi, đebleovega con rểbiwn tộjzvai nghiệlarrp lúsfgnc nàfmjno cũpmijng phảitihi chịrsitu uấjtpct ứovegc củuxipa mìtkclnh, hôbqflm nay cũpmijng cóhoww thếvywrjtpcnh diệlarrn thởngau ra mộjzvat hơeblei!

Bởngaui vìtkcl nhàfmjn họsitn Thẩtkclm chỉneuohoww hai ngưinqwtkcli con rểbiwnfmjn Trầlvqnn Thuậqnsyt vàfmjn Giang Tiểbiwnu Bắpmijc, Trầlvqnn Thuậqnsyt nàfmjny khôbqflng biếvywrt đebleãjtpcngau trưinqwmbqgc mặeyzut ứovegc hiếvywrp Giang Tiểbiwnu Bắpmijc khôbqflng biếvywrt bao nhiêhkobu lầlvqnn, khôbqflng nghĩrekk tớmbqgi cuốrsiti cùwvgmng hôbqflm nay cũpmijng đebleòaumbi vềaoos đebleưinqwhowwc mộjzvat chúsfgnt.

“Tiểbiwnu Bắpmijc, đeblei giúsfgnp cậqnsyu ta đeblei” Thẩtkclm Thanh Du nhìtkcln vềaoos phíonofa Giang Tiểbiwnu Bắpmijc nóhowwi.

Giang Tiểbiwnu Bắpmijc liếvywrc mắpmijt nhìtkcln Thẩtkclm Thanh Du mộjzvat cáqrnyi, sau đebleóhoww gậqnsyt gậqnsyt đeblelvqnu nóhowwi: “Đlkznưinqwhowwc rồqnsyi, vậqnsyy tôbqfli đeblei nhìtkcln xem thửskxp!”

Thẩtkclm Thanh Du đebleãjtpc mởngau lờtkcli thếvywrfmjny rồqnsyi, dùwvgm sao hắpmijn vẫbwpln phảitihi nghe theo, hắpmijn còaumbn phảitihi tiếvywrp tụitihc cốrsit gắpmijng rồqnsyi sẽwixchoww ngàfmjny Thẩtkclm Thanh Du chủuxip đeblejzvang gọsitni hắpmijn lêhkobn giưinqwtkclng!


Bệlarrnh việlarrn bâmkdcy giờtkcl đebleãjtpc loạeblen đebleếvywrn đebleneuonh đebleiểbiwnm, ôbqflng cụitih Tốrsitng bâmkdcy giờtkclbqfln mêhkob khôbqflng phảitihi vìtkcl bệlarrnh tậqnsyt màfmjnfmjntkcl quáqrny đebleau đeblembqgn, quáqrny đebleau nêhkobn mớmbqgi bịrsit ngấjtpct đeblei.

mkdcy giờtkcl tuy đebleãjtpc tỉneuonh lạeblei, nhưinqwng giốrsitng nhưinqw đebleãjtpc phảitihi chịrsitu đebleau đeblembqgn cảitih mộjzvat đebletkcli, môbqfli đebleaoosu nhưinqw bịrsit cắpmijn đebleovegt, thậqnsym chíonof khôbqflng thểbiwn nhịrsitn đebleưinqwhowwc đebleãjtpc phảitihi lớmbqgn tiếvywrng kêhkobu rêhkobn.

Việlarrn trưinqwngaung, phóhoww việlarrn trưinqwngaung, trưinqwngaung khoa vàfmjnqrnyc lãjtpcnh đebleebleo từneuo trêhkobn xuốrsitng dưinqwmbqgi củuxipa bệlarrnh việlarrn đebleaoosu đebleovegng ởngau mộjzvat bêhkobn vừneuoa phảitihi giảitihi thíonofch vớmbqgi Tốrsitng Văvywrn Cưinqwtkclng, vừneuoa phảitihi chịrsitu đeblepcwcng cơeblen tứovegc giậqnsyn củuxipa Tốrsitng Văvywrn Cưinqwtkclng!

“Đlkznếvywrn rồqnsyi đebleếvywrn rồqnsyi đebleâmkdcy!” Trầlvqnn Thuậqnsyt dẫbwpln theo Giang Tiểbiwnu Bắpmijc nhanh chóhowwng chạebley đebleếvywrn cứovegu giúsfgnp, quay sang phóhoww việlarrn trưinqwngaung nóhowwi: “Phóhoww việlarrn trưinqwngaung Trưinqwơebleng, têhkobn báqrnyc sĩrekk… thầlvqnn y đebleếvywrn rồqnsyi!”

“Nhanh vàfmjno đeblei!” Phóhoww việlarrn trưinqwngaung Trưinqwơebleng vộjzvai vàfmjnng gọsitni Giang Tiểbiwnu Bắpmijc nóhowwi: “Thầlvqnn y, mau vàfmjno nhìtkcln xem giúsfgnp ôbqflng Tốrsitng mộjzvat cáqrnyi đeblei”

Mặeyzuc dùwvgm ôbqflng Tốrsitng đebleau đebleếvywrn chếvywrt đeblei sốrsitng lạeblei, nhưinqwng Giang Tiểbiwnu Bắpmijc chỉneuo thoáqrnyng nhìtkcln qua đebleãjtpc xua xua tay nóhowwi: “Khôbqflng cóhoww chuyệlarrn gìtkcl to táqrnyt, mọsitni ngưinqwtkcli đebleaoosu tráqrnynh ra đeblei!”

howwi xong liềaoosn tiếvywrn lêhkobn, giơeble châmkdcn dùwvgmng sứovegc mộjzvat pháqrnyt đebleeblep mạeblenh vàfmjno phíonofa sau lưinqwng củuxipa ôbqflng Tốrsitng.

“A!” Trong nháqrnyy mắpmijt ôbqflng Tốrsitng héodwtt thảitihm mộjzvat tiếvywrng.

Tuy nhiêhkobn, tiếvywrng héodwtt nàfmjny chỉneuoodwto dàfmjni trong nửskxpa phúsfgnt, tiếvywrp đebleóhoww, vẻdwtb mặeyzut ôbqflng Tốrsitng kinh ngạeblec hếvywrt sứovegc.

Cốrsit gắpmijng thửskxp xoay ngưinqwtkcli hoạeblet đeblejzvang ôbqflng cụitih kinh ngạeblec nóhowwi.

“Ổabkvn rồqnsyi? Khôbqflng còaumbn đebleau nữkcuca chứoveg?”

“Khôbqflng cóhoww việlarrc gìtkcl nữkcuca!” Giang Tiểbiwnu Bắpmijc xua tay nóhowwi.

“Trờtkcli ạeble!” Ôgizzng Tốrsitng kinh ngạeblec vui vẻdwtbhowwi: “Khôbqflng ngờtkcl bịrsit ngưinqwtkcli kháqrnyc đebleáqrny mộjzvat cáqrnyi thìtkcl đebleãjtpc tốrsitt rồqnsyi! Nhóhowwc con, kỹqrny thuậqnsyt đebleiềaoosu trịrsit củuxipa cậqnsyu thậqnsyt đebleeyzuc biệlarrt, đebleâmkdcy làfmjn lầlvqnn đeblelvqnu tiêhkobn tôbqfli thấjtpcy cóhoww ngưinqwtkcli dùwvgmng châmkdcn đebleáqrnyfmjnm phưinqwơebleng pháqrnyp đeblebiwn chữkcuca bệlarrnh!”


Giang Tiểbiwnu Bắpmijc cưinqwtkcli nhẹitihhowwi: “Bởngaui vìtkcl đeblejtpcy làfmjn do xưinqwơebleng cộjzvat sốrsitng củuxipa ôbqflng bịrsit lệlarrch, khôbqflng dùwvgmng sứovegc lựpcwcc thìtkcl khôbqflng cóhowwqrnych nàfmjno khiếvywrn nóhoww trởngau vềaoos vịrsit tríonofpmij, nhưinqwng nếvywru ôbqflng bịrsit cảitihm lạeblenh thìtkclwvgmhoww đebleáqrnyinqwtkcli cáqrnyi châmkdcn tôbqfli nghĩrekkpmijng khôbqflng thểbiwn tốrsitt lêhkobn đebleâmkdcu!”

Ngàfmjny hôbqflm qua đebleiềaoosu trịrsit cho ôbqflng cụitih Thẩtkclm chỉneuo cầlvqnn dùwvgmng tay vỗlarrfmjn đebleưinqwhowwc, nhưinqwng hôbqflm nay khôbqflng giốrsitng nhưinqw vậqnsyy, chíonofnh vìtkcl bịrsit Trầlvqnn Thuậqnsyt dùwvgmng tay vỗlarr mấjtpcy cáqrnyi mớmbqgi khiếvywrn xưinqwơebleng cộjzvat sốrsitng càfmjnng lệlarrch khỏmbqgi vịrsit tríonofpmij cho nêhkobn phảitihi dùwvgmng châmkdcn đebleáqrny lạeblei mớmbqgi đebleưinqwhowwc.

“Ha ha ha..” ôbqflng Tốrsitng bậqnsyt cưinqwtkcli thíonofch thúsfgn trưinqwmbqgc sựpcwcfmjni hưinqwmbqgc củuxipa Giang Tiểbiwnu Bắpmijc.

Tốrsitng Văvywrn Cưinqwtkclng cũpmijng bưinqwmbqgc tớmbqgi, nắpmijm lấjtpcy tay Giang Tiểbiwnu Bắpmijc nóhowwi: “Cảitihm ơeblen cậqnsyu, báqrnyc sĩrekk, nếvywru khôbqflng cóhoww cậqnsyu chỉneuo sợhoww bốrsitbqfli vẫbwpln còaumbn bịrsit tra tấjtpcn! Kỹqrnyvywrng đebleiềaoosu trịrsit củuxipa cậqnsyu đebleúsfgnng thậqnsyt làfmjn tuyệlarrt vờtkcli, khôbqflng giốrsitng nhưinqw ngưinqwtkcli nàfmjno đebleóhoww, dùwvgmng tay ra sứovegc vỗlarr mấjtpcy cáqrnyi đebleãjtpc chữkcuca khôbqflng khỏmbqgi, lạeblei còaumbn khiếvywrn ngưinqwtkcli bệlarrnh chịrsitu thêhkobm đebleau đeblembqgn. Việlarrn trưinqwngaung Lýuxip, phóhoww việlarrc trưinqwngaung Trưinqwơebleng sau nàfmjny hai ngưinqwtkcli phảitihi chúsfgn ýuxip kiểbiwnm tra trìtkclnh đeblejzva củuxipa cáqrnyc báqrnyc sĩrekk mộjzvat chúsfgnt, cóhoww nhữkcucng ngưinqwtkcli kỹqrny thuậqnsyt đebleiềaoosu trịrsit thậqnsyt sựpcwcodwtm cỏmbqgi, khôbqflng thểbiwn đeblebiwn nhữkcucng ngưinqwtkcli ấjtpcy ra tay hạeblei ngưinqwtkcli!”

Nhữkcucng lờtkcli nàfmjny chíonofnh làfmjn đebleang nóhowwi Trầlvqnn Thuậqnsyt, vậqnsyy nêhkobn, Trầlvqnn Thuậqnsyt cúsfgni thậqnsyt thấjtpcp đeblelvqnu, khôbqflng nóhowwi đebleưinqwhowwc mộjzvat câmkdcu nàfmjno!

“Cậqnsyu chíonofnh làfmjn con rểbiwn củuxipa nhàfmjn họsitn Thẩtkclm sao?” Tốrsitng Văvywrn Cưinqwtkclng nhìtkcln Trầlvqnn Thuậqnsyt nóhowwi

“Anh ta cũpmijng làfmjn con rểbiwn củuxipa nhàfmjn họsitn Thẩtkclm...” Trầlvqnn Thuậqnsyt cũpmijng chỉneuofmjno Giang Tiểbiwnu Bắpmijc nóhowwi

“Hừneuo, đebleaoosu làfmjn con rểbiwn củuxipa nhàfmjn họsitn Thẩtkclm, sao lạeblei cóhoww khoảitihng cáqrnych lớmbqgn nhưinqw vậqnsyy!” Tốrsitng Văvywrn Cưinqwtkclng tứovegc giậqnsyn nóhowwi.

Nghe thấjtpcy câmkdcu nàfmjny, cơeble thểbiwn Trầlvqnn Thuậqnsyt chợhowwt run lêhkobn, hắpmijn ta đebleãjtpc nghe câmkdcu nóhowwi nàfmjny khôbqflng biếvywrt bao nhiêhkobu lầlvqnn, nhưinqwng mỗlarri lầlvqnn cũpmijng đebleaoosu làfmjnhowwi đebleếvywrn Giang Tiểbiwnu Bắpmijc, cho nêhkobn hắpmijn ta tấjtpct nhiêhkobn đebleaoosu rấjtpct vui vẻdwtb.

Nhưinqwng vàfmjno lúsfgnc nàfmjny, hắpmijn ta mớmbqgi biếvywrt đebleưinqwhowwc, lờtkcli nàfmjny nóhowwi ra cóhoww bao nhiêhkobu đebleau đeblembqgn vàfmjnfmjnm tổtbbin thưinqwơebleng ngưinqwtkcli kháqrnyc, khiếvywrn hắpmijn ta khóhoww chịrsitu đebleếvywrn nhưinqwtkclng nàfmjno!

jtpci cho đebleếvywrn khi rờtkcli khỏmbqgi, Tốrsitng Văvywrn Cưinqwtkclng mớmbqgi nhớmbqg ra, thếvywrfmjn tựpcwc nhiêhkobn mìtkclnh lạeblei quêhkobn khôbqflng hỏmbqgi têhkobn củuxipa Giang Tiểbiwnu Bắpmijc. Nhưinqwng nghĩrekk lạeblei chuyệlarrn nàfmjny cũpmijng khôbqflng cóhoww vấjtpcn đebleaoostkcl, bởngaui vìtkclwvgm sao cũpmijng làfmjn con rểbiwn củuxipa nhàfmjn họsitn Thẩtkclm, muốrsitn đebleaoosn tìtkclm đeblebiwn cảitihm ơeblen Giang Tiểbiwnu Bắpmijc cũpmijng rấjtpct dễmkdcfmjnng!

“Bốrsit nghe nóhowwi, bêhkobn phíonofa nhàfmjn họsitn Thẩtkclm đebleang cạeblenh tranh mộjzvat đebleơeblen hàfmjnng lớmbqgn vớmbqgi côbqflng ty chúsfgnng ta?” Ra khỏmbqgi bệlarrnh việlarrn, ôbqflng Tốrsitng nhìtkcln Tốrsitng Văvywrn Cưinqwtkclng hỏmbqgi.

“Đlkznúsfgnng vậqnsyy ạeble!” Tốrsitng Văvywrn Cưinqwtkclng gậqnsyt đeblelvqnu nóhowwi. “Bốrsit àfmjn, lúsfgnc trưinqwmbqgc con khôbqflng cóhoww ýuxip đeblersitnh cho nhàfmjn họsitn Thẩtkclm, nhưinqwng bâmkdcy giờtkcl lạeblei nghĩrekkhkobn đebleưinqwa dựpcwc áqrnyn nàfmjny cho bêhkobn nhàfmjn họsitn Thẩtkclm, dùwvgm sao ngưinqwtkcli củuxipa nhàfmjn họsitnpmijng làfmjn âmkdcn nhâmkdcn cứovegu mạebleng bốrsit, chúsfgnng ta cũpmijng phảitihi cảitihm ơeblen mấjtpcy ngưinqwtkcli họsitn.”

“Đlkznúsfgnng thếvywr, làfmjnm ngưinqwtkcli chịrsitu ơeblen thìtkcl phảitihi báqrnyo đebleáqrnyp. bâmkdcy giờtkcl bốrsit đebleãjtpc khôbqflng cóhoww việlarrc gìtkcl, bốrsit sẽwixc tựpcwctkclnh trởngau vềaoos, con đeblei giảitihi quyếvywrt việlarrc nàfmjny đeblei!”

Ôgizzng Tốrsitng xua tay vớmbqgi Tốrsitng Văvywrn Cưinqwtkclng rồqnsyi lêhkobn xe, láqrnyi xe trởngau vềaoos nhàfmjn!

“Anh tựpcwc đebleóhowwn xe vềaoos đeblei! Tôbqfli còaumbn cóhoww chuyệlarrn gấjtpcp phảitihi giảitihi quyếvywrt!” Đlkzni ra khỏmbqgi phòaumbng cấjtpcp cứovegu, Trầlvqnn Thuậqnsyt phấjtpct tay áqrnyo, khôbqflng mặeyzun khôbqflng nhạeblet nóhowwi vớmbqgi Giang Tiểbiwnu Bắpmijc.

“Đlkznâmkdcy làfmjn muốrsitn lừneuoa ngưinqwtkcli kháqrnyc, đeblersitnh qua cầlvqnu rúsfgnt váqrnyn sao, khôbqflng tồqnsyi lắpmijm nhỉneuo!” Áyywmnh mắpmijt Giang Tiểbiwnu Bắpmijc lạeblenh nhạeblet nhìtkcln Trầlvqnn Thuậqnsyt.

“Cáqrnyi gìtkclfmjn qua cầlvqnu rúsfgnt váqrnyn? Tôbqfli cóhoww thểbiwn đebleưinqwa anh vàfmjno trong nàfmjny đebleãjtpcfmjn tốrsitt lắpmijm rồqnsyi, Giang Tiểbiwnu Bắpmijc, nếvywru anh muốrsitn tôbqfli đebleưinqwa anh trởngau vềaoospmijng đebleưinqwhowwc thôbqfli, vậqnsyy anh chờtkcl đebleếvywrn tốrsiti sau khi tôbqfli tan làfmjnm đeblei, hoặeyzuc làfmjn tựpcwc anh trởngau vềaoos!” Trầlvqnn Thuậqnsyt giậqnsyn dữkcuchowwi. Khi sựpcwc việlarrc kếvywrt thúsfgnc, hắpmijn ta nhớmbqg tớmbqgi chíonofnh mìtkclnh lúsfgnc trưinqwmbqgc cầlvqnu xin Giang Tiểbiwnu Bắpmijc cóhoww bao nhiêhkobu khéodwtp néodwtp khúsfgnm núsfgnm, khi đebleếvywrn bệlarrnh việlarrn lạeblei bịrsit Tốrsitng Văvywrn Cưinqwtkclng hạeble nhụitihc vìtkcl Giang Tiểbiwnu Bắpmijc. Việlarrc nàfmjny khiếvywrn hắpmijn ta đeblersiti vớmbqgi Giang Tiểbiwnu Bắpmijc vốrsitn làfmjn phảitihi biếvywrt ơeblen nhưinqwng ngưinqwhowwc lạeblei càfmjnng thêhkobm thùwvgm hậqnsyn hơeblen.

Hắpmijn ta cảitihm thấjtpcy Giang Tiểbiwnu Bắpmijc đebleãjtpcinqwmbqgp đeblei hếvywrt áqrnynh hàfmjno quang củuxipa mìtkclnh!”

“Ừroszm, đeblebiwnbqfli tựpcwc đeblei vềaoos, Trầlvqnn Thuậqnsyt, tốrsitt nhấjtpct lầlvqnn sau cậqnsyu đebleneuong cầlvqnu xin tôbqfli!” Giang Tiểbiwnu Bắpmijc xua tay vớmbqgi Trầlvqnn Thuậqnsyt, sau đebleóhoww xoay ngưinqwtkcli đeblei mấjtpct!

“Cầlvqnu xin anh? Anh chỉneuofmjn mộjzvat kẻdwtb bỏmbqg đeblei, khôbqflng phảitihi làfmjn sửskxp dụitihng mộjzvat chúsfgnt thủuxip đebleoạeblen sao? Anh nghĩrekktkclnh thậqnsyt sựpcwcfmjni giỏmbqgi đebleếvywrn thếvywr sao?” Trầlvqnn Thuậqnsyt nhìtkcln bóhowwng dáqrnyng rờtkcli đeblei củuxipa Giang Tiểbiwnu Bắpmijc nóhowwi.

Giang Tiểbiwnu Bắpmijc nghe thấjtpcy nhữkcucng lờtkcli Trầlvqnn Thuậqnsyt nóhowwi cũpmijng chỉneuo hờtkcl hữkcucng nhúsfgnn vai.

Cuộjzvac đebletkcli nàfmjny niềaoosm vui lớmbqgn nhấjtpct chíonofnh làfmjn khôbqflng thểbiwnwvgmng kẻdwtb ngu ngốrsitc nóhowwi đebleebleo lýuxip!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.