Thần Y Siêu Cấp

Chương 4 : Anh Ngoan Ngoãn Đi Theo Tôi Là Được

    trước sau   
“Hôsyoin mêaglf ưwwlt? Sao bốiegxsyoii lạhjmvi hôsyoin mêaglf chứtsjs?”

Thấuhtay ôsyoing cụprsv Tốiegxng đntxfãkpsx bấuhtat tỉabqmnh, Tốiegxng Văpnkbn Cưwwltybhong lậveomp tứtsjsc giậveomn dữyjhi, tóighum lấuhtay cổeshp áojuuo Trầnnrbn Thuậveomt rồimnti quáojuut.

“Tôsyoii… Tôsyoii cũwwltng khôsyoing biếsyoit…” Trầnnrbn Thuậveomt rấuhtat luốiegxng cuốiegxng, chẳruejng phảhduyi hôsyoim qua Giang Tiểshqau Bắaxpyc cũwwltng làhpgnm vậveomy ưwwlt? Tạhjmvi sao cáojuui vỗsvxo củjqwya hắaxpyn giúsvxrp ôsyoing cụprsv Thẩqhsom trởovdkaglfn kháojuuftoun, còaookn cáojuui vỗsvxo củjqwya hắaxpyn ta thìevrk khôsyoing hềzzziighuojuuc dụprsvng, hơftoun nữyjhia còaookn khiếsyoin ôsyoing cụprsv Tốiegxng ngấuhtat đntxfi sau khi đntxfveomp thêaglfm cáojuui nữyjhia chứtsjs!

Đtsjsimnt bỏglsa đntxfi nhưwwlt Giang Tiểshqau Bắaxpyc cóighu thểshqahpgnm đntxfưwwltprsvc, tạhjmvi sao báojuuc sĩjxdq trưwwltovdkng khoa nhưwwlt hắaxpyn ta lạhjmvi khôsyoing?

Khôsyoing thểshqahpgno!

“Cậveomu khôsyoing biếsyoit? bâftouy giờybho cậveomu bảhduyo tôsyoii làhpgn khôsyoing biếsyoit?” Tốiegxng Văpnkbn Cưwwltybhong nghe thấuhtay lờybhoi củjqwya Trầnnrbn Thuậveomt, càhpgnng thêaglfm tứtsjsc giậveomn: “Bốiegxsyoii bịeshp cậveomu vỗsvxo đntxfếsyoin mứtsjsc hôsyoin mêaglf rồimnti, bâftouy giờybho cậveomu lạhjmvi bảhduyo tôsyoii làhpgn khôsyoing biếsyoit hảhduy?”


“Tôsyoii… Tôsyoii…” Trầnnrbn Thuậveomt sốiegxt ruộooiot lắaxpyp bắaxpyp.

“Cúsvxrt!” Tốiegxng Văpnkbn Cưwwltybhong đntxfuhtay mạhjmvnh, khiếsyoin Trầnnrbn Thuậveomt ngãkpsx nhàhpgno ra đntxfuhtat!

Sau đntxfóighu hắaxpyn nhìevrkn sang phóighu việzsnun trưwwltovdkng: “Việzsnun phóighu Trưwwltơftoung, đntxfâftouy chíshqanh làhpgn ngưwwltybhoi màhpgn ôsyoing bảhduyo làhpgnojuuc sĩjxdq trưwwltovdkng khoa, chuyêaglfn gia trong lĩjxdqnh vựlqwuc nàhpgny àhpgn? Việzsnun phóighu Trưwwltơftoung nàhpgny, cóighu phảhduyi nhàhpgn họuhta Tốiegxng chưwwlta quyêaglfn đntxfjqwy đntxfimnt cho bệzsnunh việzsnun cáojuuc ôsyoing khôsyoing? Bốiegxsyoii bịeshp bệzsnunh nêaglfn mớbnnbi đntxfếsyoin đntxfâftouy, thếsyoihpgn ôsyoing lạhjmvi tìevrkm mộooiot kẻelcvojuuc rưwwltovdki đntxfshqa kháojuum cho bốiegxsyoii hảhduy? Hơftoun nữyjhia càhpgnng kháojuum càhpgnng nghiêaglfm trọuhtang!”

“Việzsnun phóighu Trưwwltơftoung, ôsyoing cóighu tin tôsyoii sẽurxh gọuhtai thẳruejng cho Cụprsvc Vệzsnu sinh, đntxfshqa bệzsnunh việzsnun nàhpgny củjqwya cáojuuc ôsyoing đntxfóighung cửgsmua hay khôsyoing?”

Việzsnun phóighu Trưwwltơftoung cũwwltng giậveomt mìevrknh, vộooioi vàhpgnng nóighui vớbnnbi Tốiegxng Văpnkbn Cưwwltybhong: “Anh Tốiegxng, Trầnnrbn Thuậveomt quảhduyhpgn chuyêaglfn gia trong lĩjxdqnh vựlqwuc nàhpgny.”

“Đtsjsâftouy làhpgn chuyêaglfn gia quáojuui gìevrk thếsyoi?” Tốiegxng Văpnkbn Cưwwltybhong quáojuut: “Tỏglsai khôsyoing quan tâftoum nhiềzzziu đntxfếsyoin thếsyoi, bâftouy giờybho ôsyoing tìevrkm báojuuc sĩjxdq ngay cho tôsyoii. Nếsyoiu khôsyoing chữyjhia khỏglsai bệzsnunh cho bốiegxsyoii, bệzsnunh việzsnun nàhpgny cứtsjs chờybhohpgn nghỉabqm việzsnuc tậveomp thểshqa đntxfi! Còaookn nữyjhia, tôsyoii cựlqwuc kỳrbgi nghi ngờybho sốiegx tiềzzzin màhpgn chúsvxrng tôsyoii quyêaglfn góighup cho bệzsnunh việzsnun đntxfãkpsx đntxfưwwltprsvc dùkpsxng vàhpgno mụprsvc đntxfíshqach khôsyoing chíshqanh đntxfáojuung, tôsyoii muốiegxn báojuuo cho cáojuuc ban ngàhpgnnh cóighu liêaglfn quan, đntxfshqa họuhta đntxfiềzzziu tra cẩqhson thậveomn!”

Nghe thấuhtay thếsyoi, việzsnun phóighu Trưwwltơftoung giậveomt mìevrknh, vộooioi nóighui: “Anh Tốiegxng, anh đntxfsvxrng nóighung, tôsyoii lậveomp tứtsjsc gọuhtai ngưwwltybhoi đntxfếsyoin chữyjhia cho bốiegx anh ngay!”

Việzsnun phóighu Trưwwltơftoung nhanh chóighung chạhjmvy đntxfi, khi ngang qua ngưwwltybhoi Trầnnrbn Thuậveomt, ôsyoing ta còaookn đntxfhjmvp hắaxpyn ta mộooiot cáojuuch thậveomt mạhjmvnh!

“Việzsnun phóighu Trưwwltơftoung, việzsnun phóighu Trưwwltơftoung…” Trầnnrbn Thuậveomt vộooioi vàhpgnng đntxftsjsng dậveomy, đntxfuổeshpi theo.

“Cậveomu còaookn đntxfuổeshpi theo làhpgnm gìevrk? Biếsyoin đntxfi, cậveomu bịeshp bệzsnunh việzsnun đntxfuổeshpi rồimnti!” Việzsnun phóighu Trưwwltơftoung tứtsjsc giậveomn nóighui: “Trầnnrbn Thuậveomt, cậveomu đntxfưwwlta tôsyoii gầnnrbn mộooiot triệzsnuu nêaglfn tôsyoii đntxfãkpsx cho cậveomu làhpgnm báojuuc sĩjxdq trưwwltovdkng khoa, nhưwwltng cậveomu thìevrk sao? Cậveomu khôsyoing hềzzziighu chúsvxrt bảhduyn lĩjxdqnh thậveomt sựlqwuhpgno àhpgn? Cậveomu cóighu biếsyoit hôsyoim nay mìevrknh đntxfãkpsx đntxfshqa lạhjmvi hậveomu quảhduy lớbnnbn đntxfếsyoin mứtsjsc nàhpgno cho tôsyoii khôsyoing? Nếsyoiu làhpgnm lớbnnbn chuyệzsnun nàhpgny, khôsyoing ai trong chúsvxrng ta chịeshpu đntxfưwwltprsvc!”

“Tôsyoii cũwwltng khôsyoing biếsyoit tạhjmvi sao lạhjmvi thếsyoi, tôsyoii thấuhtay ngưwwltybhoi kháojuuc chữyjhia bệzsnunh kiếsyoiu đntxfóighuhpgn!” Trầnnrbn Thuậveomt nóighui.

“Nhảhduym nhíshqa!” Việzsnun phóighu Trưwwltơftoung quáojuut: “Cậveomu thấuhtay ai chữyjhia bệzsnunh bằipvdng cáojuuch vỗsvxo chưwwlta? Mẹpcecighu, cậveomu tưwwltovdkng mìevrknh cóighu nộooioi côsyoing àhpgn? Cậveomu sởovdk hữyjhiu khảhduypnkbng đntxfshqac biệzsnut chắaxpyc?”

“Thậveomt đntxfuhtay!” Trầnnrbn Thuậveomt nóighui: “Tốiegxi qua, ôsyoing nộooioi củjqwya vợprsvsyoii bịeshp thoáojuut vịeshp cộooiot sốiegxng, sau đntxfóighu đntxfưwwltprsvc ngưwwltybhoi ta vỗsvxo mộooiot cáojuui làhpgn đntxfãkpsxeshpn rồimnti, bằipvdng khôsyoing hôsyoim nay tôsyoii cũwwltng khôsyoing dáojuum nóighui nhưwwlt thếsyoi!”


Thấuhtay Trầnnrbn Thuậveomt khôsyoing giốiegxng nhưwwlt đntxfang nóighui dốiegxi, việzsnun phóighu Trưwwltơftoung sữyjhing sờybho: “Cậveomu nóighui thậveomt ưwwlt? Cóighu thầnnrbn y nhưwwlt vậveomy àhpgn?”

“Khôsyoing phảhduyi thầnnrbn y, chỉabqmhpgn đntxfimnt bỏglsa đntxfi màhpgn thôsyoii...” Trầnnrbn Thuậveomt tứtsjsc giậveomn nóighui.

“Mẹpcecighu, vậveomy cậveomu còaookn đntxftsjsng ngâftouy ra đntxfóighuhpgnm gìevrk? Mau mờybhoi ngưwwltybhoi đntxfếsyoin đntxfâftouy! Cậveomu ởovdk đntxfuhtay đntxfshqa chờybho ngưwwltybhoi ta niêaglfm phong bệzsnunh việzsnun, khiếsyoin chúsvxrng ta phảhduyi nghỉabqm việzsnuc hếsyoit àhpgn?” Việzsnun phóighu Trưwwltơftoung bỗsvxong đntxfhjmvp Trầnnrbn Thuậveomt mộooiot pháojuut, tứtsjsc giậveomn mắaxpyng.

“Đtsjsưwwltprsvc đntxfưwwltprsvc đntxfưwwltprsvc, việzsnun phóighu Trưwwltơftoung, đntxfshqasyoii đntxfi mờybhoi!” Trầnnrbn Thuậveomt chạhjmvy ùkpsx khỏglsai bệzsnunh việzsnun!

Nhưwwltng khi ngồimnti trêaglfn xe, hắaxpyn ta bắaxpyt đntxfnnrbu cảhduym thấuhtay khóighu khăpnkbn.

Hắaxpyn ta… Phảhduyi mờybhoi đntxfimnt bỏglsa đntxfi kia àhpgn?

Biếsyoit mởovdk miệzsnung kiểshqau gìevrk đntxfâftouy?

ftoun nữyjhia, nếsyoiu hắaxpyn ta nóighui vớbnnbi đntxfimnt bỏglsa đntxfi làhpgn đntxfãkpsxkpsxng cáojuuch củjqwya hắaxpyn đntxfshqa chữyjhia cho ngưwwltybhoi ta, kếsyoit quảhduy lạhjmvi khiếsyoin ngưwwltybhoi ta bấuhtat tỉabqmnh, chắaxpyc hắaxpyn sẽurxh chếsyoit cưwwltybhoi mấuhtat!

Trầnnrbn Thuậveomt hơftoui khôsyoing muốiegxn đntxfi, xin ai cũwwltng đntxfưwwltprsvc, nhưwwltng nếsyoiu làhpgn xin Giang Tiểshqau Bắaxpyc thìevrk hắaxpyn ta thựlqwuc sựlqwu khôsyoing thểshqa vứtsjst bỏglsa thểshqa diệzsnun!

Reng.

Tiếsyoing chuôsyoing đntxfiệzsnun thoạhjmvi bỗsvxong vang lêaglfn.

“Trầnnrbn Thuậveomt, tôsyoii nóighui cho cậveomu biếsyoit, hôsyoim nay cậveomu phảhduyi mờybhoi thầnnrbn y kia đntxfếsyoin đntxfâftouy bằipvdng mọuhtai giáojuu. Tốiegxng Văpnkbn Cưwwltybhong đntxfang gâftouy chuyệzsnun trong bệzsnunh việzsnun, hơftoun nữyjhia ngưwwltybhoi ta còaookn biếsyoit cậveomu làhpgn rểshqa nhàhpgn họuhta Thẩqhsom. Nếsyoiu hôsyoim nay khôsyoing chữyjhia khỏglsai cho ôsyoing cụprsv Tốiegxng, anh ta giậveomn chóighu đntxfáojuunh mèivpyo vớbnnbi bệzsnunh việzsnun cũwwltng khôsyoing sao, nhưwwltng nếsyoiu giậveomn lâftouy sang cảhduy nhàhpgn họuhta Thẩqhsom thìevrk cậveomu thảhduym rồimnti!”

“Tôsyoii đntxfi, tôsyoii đntxfi ngay!”

Nghe thấuhtay thếsyoi, Trầnnrbn Thuậveomt lậveomp tứtsjsc giậveomt mìevrknh, vộooioi vàhpgnng khởovdki đntxfooiong xe rồimnti đntxfi vềzzzi phíshqaa nơftoui ởovdk củjqwya Thẩqhsom Thanh Du tạhjmvi khu biệzsnut thựlqwu Thủjqwyy Ngạhjmvn.

Khi đntxfếsyoin nơftoui, hắaxpyn ta nhìevrkn thấuhtay gia đntxfìevrknh Thẩqhsom Thanh Du đntxfang ăpnkbn sáojuung. Tuy đntxfãkpsx đntxfuhtau tranh tưwwltwwltovdkng xong, nhưwwltng khi thấuhtay Giang Tiểshqau Bắaxpyc, Trầnnrbn Thuậveomt vẫofven khôsyoing thốiegxt nêaglfn lờybhoi.

“Trầnnrbn Thuậveomt, cậveomu đntxfếsyoin nhàhpgn chúsvxrng tôsyoii lúsvxrc nàhpgny làhpgnm gìevrk thếsyoi?”

Trưwwltơftoung Mai nhìevrkn Trầnnrbn Thuậveomt, hỏglsai vớbnnbi vẻelcv khóighu hiểshqau.

“Cháojuuu…” Trầnnrbn Thuậveomt nhìevrkn Giang Tiểshqau Bắaxpyc, sau đntxfóighuwwltbnnbc nhanh đntxfếsyoin bêaglfn hắaxpyn, lớbnnbn tiếsyoing nóighui: “Giang Tiểshqau Bắaxpyc, anh đntxfi vớbnnbi tôsyoii mộooiot chuyếsyoin, tôsyoii cóighu việzsnuc tìevrkm anh!”

Giang Tiểshqau Bắaxpyc đntxfãkpsx sớbnnbm kháojuuc vớbnnbi trưwwltbnnbc kia. hắaxpyn thấuhtay Trầnnrbn Thuậveomt bưwwltbnnbc vàhpgno vớbnnbi vẻelcv mấuhtat hồimntn mấuhtat víshqaa, hơftoun nữyjhia bâftouy giờybhoaookn tìevrkm hắaxpyn, rõruejhpgnng hắaxpyn ta cóighu chuyệzsnun muốiegxn nhờybho.

“Tôsyoii vẫofven chưwwlta ăpnkbn sáojuung, cậveomu cóighu việzsnuc gìevrk thìevrkighui ngay đntxfi” Giang Tiểshqau Bắaxpyc nóighui vớbnnbi Trầnnrbn Thuậveomt.

“Nàhpgny, sao đntxfimnt bỏglsa đntxfi nhưwwlt anh lạhjmvi nóighui nhảhduym nhiềzzziu thếsyoi?” Thấuhtay Giang Tiểshqau Bắaxpyc khôsyoing muốiegxn đntxfi, Trầnnrbn Thuậveomt lậveomp tứtsjsc sốiegxt ruộooiot, lớbnnbn tiếsyoing nóighui: “Tôsyoii bảhduyo anh đntxfi vớbnnbi tôsyoii mộooiot chuyếsyoin, anh cứtsjs ngoan ngoãkpsxn làhpgnm theo làhpgn đntxfưwwltprsvc rồimnti!”

“Tôsyoii còaookn phảhduyi ăpnkbn sáojuung!” Giang Tiểshqau Bắaxpyc khôsyoing nhúsvxrc nhíshqach. Mẹpcecighu, cóighu việzsnuc nhờybho hắaxpyn màhpgnaookn dùkpsxng tháojuui đntxfooiohpgny, Trầnnrbn Thuậveomt tưwwltovdkng ai cũwwltng làhpgn mẹpcec hắaxpyn ta, phảhduyi nuôsyoing chiềzzziu hắaxpyn ta chắaxpyc?

“Trầnnrbn Thuậveomt, cậveomu tìevrkm Tiểshqau Minh làhpgnm gìevrk, nóighui ngay đntxfâftouy đntxfi! Nếsyoiu khôsyoing nóighui rõruej, tôsyoii sẽurxh khôsyoing đntxfshqa Tiểshqau Minh đntxfi vớbnnbi cậveomu đntxfâftouu!” Thẩqhsom Thanh Du cũwwltng lêaglfn tiếsyoing, côsyoiftoui khóighu chịeshpu khi thấuhtay tháojuui đntxfooio củjqwya Trầnnrbn Thuậveomt vớbnnbi Giang Tiểshqau Bắaxpyc.

“Tôsyoii..” Trầnnrbn Thuậveomt cúsvxri đntxfnnrbu, khóighuhpgn mởovdk miệzsnung, đntxfuhtau tranh tưwwltwwltovdkng cảhduy buổeshpi, nghĩjxdq đntxfếsyoin mứtsjsc đntxfooio nghiêaglfm trọuhtang củjqwya sựlqwu việzsnuc, đntxfàhpgnnh lêaglfn tiếsyoing: “Tôsyoii muốiegxn Giang Tiểshqau Bắaxpyc cứtsjsu mộooiot ngưwwltybhoi bệzsnunh giúsvxrp tôsyoii…”

“Cứtsjsu ngưwwltybhoi bệzsnunh? Cậveomu làhpgnojuuc sĩjxdq trưwwltovdkng khoa, còaookn Tiểshqau Minh thìevrk chẳruejng biếsyoit tíshqaevrk vềzzzi y thuậveomt, anh ấuhtay giúsvxrp cậveomu kiếsyoiu gìevrk?” Thẩqhsom Thanh Du nóighui rồimnti bỗsvxong nhớbnnb đntxfếsyoin đntxfiềzzziu gìevrk, đntxfooiot nhiêaglfn vỗsvxohpgnn, lớbnnbn tiếsyoing nóighui vớbnnbi Trầnnrbn Thuậveomt: “Trầnnrbn Thuậveomt, tôsyoii biếsyoit hôsyoim qua Tiếsyoiu Minh cứtsjsu đntxfưwwltprsvc ôsyoing nộooioi nêaglfn đntxfãkpsx khiếsyoin cậveomu mấuhtat mặshqat, đntxfâftoum ra ghi hậveomn trong lòaookng. Nếsyoiu cậveomu cốiegx ýizsi chạhjmvy đntxfếsyoin đntxfâftouy chỉabqm đntxfshqa mỉabqma mai Tiếsyoiu Minh nhưwwlt thếsyoi, cóighu tin tôsyoii gọuhtai bảhduyo vệzsnu đntxfuổeshpi cậveomu ra ngoàhpgni khôsyoing?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.