Tà Vương Truy Thê: Phế Tài Nghịch Thiên Tiểu Thư
Chương 1186 : Nam cung thức tỉnh (1)
Chính lúc Tôrsmh Lạc đbwui ang thưajdj ơnawz ng tâuovp m muôrsmh ́n chêtubo ́t, đbwui iêtubo ̣n chủ đbwui iêtubo ̣n Cưajdj ̉u Trùng thong thả ung dung bưajdj ơnawz ́c đbwui êtubo ́n sau lưajdj ng Tôrsmh Lạc.
Ârfav m thanh trâuovp ̀m ôrsmh ̉n vang lêtubo n tưajdj ̀ phía sau lưajdj ng nàng.
“Ngưajdj ơnawz i muôrsmh ́n cưajdj ́u hăyeut ́n?” Thanh âuovp m của đbwui iệiatq n chủoyxv đbwui iệiatq n Cửpink u Trùqttj ng thâuovp ̀n bí khó lưajdj ơnawz ̀ng vang lêtubo n trong đbwui ại sảnh yêtubo n tĩnh khiêtubo ́n ngưajdj ơnawz ̀i có cảm giác quỷ dị lạ thưajdj ơnawz ̀ng.
Tôrsmh Lạc lâuovp ̣p tưajdj ́c quay đbwui âuovp ̀u lại, níu lâuovp ́y ôrsmh ́ng tay áo của đbwui iệiatq n chủoyxv đbwui iệiatq n Cửpink u Trùqttj ng, kích đbwui ôrsmh ̣ng lơnawz ́n tiêtubo ́ng hỏi: “Ngưajdj ơnawz i có thêtubo ̉ cưajdj ́u hăyeut ́n?”
Đimde iệiatq n chủoyxv đbwui iệiatq n Cửpink u Trùqttj ng nhìykyu n nha đbwui ầqttj u khóctzh c lóctzh c nhưajdj con mètubo o mưajdj ớaxmn p trưajdj ớaxmn c mặrqup t hắnawz n, đbwui ôrsmh i tay vẫjwyr n chắnawz p ởrfav phípcsv a sau, khẽlhas nhưajdj ớaxmn ng màwpuq y kiếaxgf m, đbwui ắnawz c ýzlsi hấfopo t cằsfsf m: “Đimde óctzh làwpuq đbwui ưajdj ơnawz ng nhiêtubo n.”
“Mau nóctzh i cho ta biếaxgf t, phảyuvk i làwpuq m sao mớaxmn i cóctzh thểmsob cứyuvk u hắnawz n!” Tai nghe đbwui iệiatq n chủoyxv đbwui iệiatq n Cửpink u Trùqttj ng cóctzh biệiatq n pháhhap p, Tôrsmh Lạhzrm c ngay lậzzfc p tứyuvk c kinh ngạhzrm c cùqttj ng vui mừjwyr ng đbwui an xen lẫjwyr n lộtubo n, đbwui ôrsmh i mắnawz t sưajdj ng đbwui ỏvguw nhưajdj hai hạhzrm t đbwui àwpuq o lấfopo p láhhap nh áhhap nh sáhhap ng.
Đimde iệiatq n chủoyxv đbwui iệiatq n Cửpink u Trùqttj ng liếaxgf c nhìykyu n Tôrsmh Lạhzrm c mộtubo t cáhhap i, lạhzrm i chậzzfc m rìykyu rìykyu màwpuq thu hồrqup i tầqttj m mắnawz t, tựlhas a nhưajdj chưajdj a hạhzrm quyếaxgf t tâuovp m.
Tôrsmh Lạhzrm c làwpuq ngưajdj ờsfsf i thôrsmh ng minh, tựlhas nhiêtubo n vừjwyr a nhìykyu n thấfopo y liềgzxh n hiểmsob u.
Thầqttj n sắnawz c củoyxv a nàwpuq ng vộtubo i vàwpuq ng màwpuq kípcsv ch đbwui ộtubo ng: “Ngưajdj ơnawz i muốyuvk n cáhhap i gìykyu trao đbwui ổigwf i? Chỉptkx cầqttj n làwpuq chuyệiatq n ta cóctzh thểmsob làwpuq m, ta đbwui ềgzxh u sẽlhas đbwui áhhap p ứyuvk ng ngưajdj ơnawz i!”
Đimde iệiatq n chủoyxv đbwui iệiatq n Cửpink u Trùqttj ng rõzbqb ràwpuq ng làwpuq muốyuvk n lợvopo i dụwkoe ng cháhhap y nhàwpuq màwpuq đbwui ếaxgf n hôrsmh i củoyxv a, Tôrsmh Lạhzrm c làwpuq m sao màwpuq khôrsmh ng nhìykyu n ra cơnawz chứyuvk ?
Đimde ừjwyr ng tưajdj ởrfav ng linh hồrqup n hắnawz c áhhap m củoyxv a vịhzrm đbwui iệiatq n chủoyxv đbwui iệiatq n Cửpink u Trùqttj ng nàwpuq y cao thưajdj ợvopo ng hay từjwyr bi, hắnawz n đbwui ưajdj ợvopo c Thấfopo t côrsmh ng tửpink thu thậzzfc p, đbwui ưajdj ơnawz ng nhiêtubo n làwpuq ngưajdj ờsfsf i khôrsmh ng tầqttj m thưajdj ờsfsf ng.
“Cáhhap i nàwpuq y sao…” Đimde iệiatq n chủoyxv đbwui iệiatq n Cửpink u Trùqttj ng dưajdj ờsfsf ng nhưajdj cóctzh chúqttj t khóctzh mởrfav miệiatq ng, hắnawz n chầqttj m chậzzfc m vuốyuvk t cằsfsf m, tiếaxgf p tụwkoe c thảyuvk dâuovp y câuovp u.
“Ngưajdj ơnawz i rốyuvk t cuộtubo c muốyuvk n cáhhap i gìykyu ? Nóctzh i ra rõzbqb ràwpuq ng đbwui i!” Tôrsmh Lạhzrm c nắnawz m lấfopo y ốyuvk ng tay áhhap o củoyxv a hắnawz n, hậzzfc n khôrsmh ng thểmsob táhhap t cho hắnawz n mộtubo t cáhhap i.
Thậzzfc t ra Tôrsmh Lạhzrm c luôrsmh n luôrsmh n bìykyu nh tĩgzxh nh, hàwpuq nh đbwui ộtubo ng cửpink chỉptkx hay lờsfsf i nóctzh i ngàwpuq y thưajdj ờsfsf ng cũcuaf ng đbwui ềgzxh u thong thảyuvk ung dung, chưajdj a bao giờsfsf trảyuvk i qua nhữxtne ng thờsfsf i khắnawz c vôrsmh cùqttj ng lo lắnawz ng nhưajdj thếaxgf nàwpuq y. Nhưajdj ng hiệiatq n tạhzrm i liêtubo n quan đbwui ếaxgf n sốyuvk ng chếaxgf t củoyxv a Nam Cung Lưajdj u Vâuovp n, nàwpuq ng khôrsmh ng thểmsob khôrsmh ng nôrsmh n nóctzh ng.
Khuôrsmh n mặrqup t Nam Cung Lưajdj u Vâuovp n lúqttj c nàwpuq y tiềgzxh u tuỵnawz nhưajdj ôrsmh ng giàwpuq táhhap m mưajdj ơnawz i tuổigwf i. Mộtubo t dung nhan vốyuvk n tuấfopo n mỹiatq vôrsmh song màwpuq giờsfsf đbwui âuovp y lốyuvk m đbwui ốyuvk m đbwui ầqttj y vếaxgf t đbwui ồrqup i mồrqup i, gầqttj y đbwui ếaxgf n mứyuvk c xưajdj ơnawz ng bọfgjb c da, cảyuvk ngưajdj ờsfsf i khôrsmh ng đbwui ưajdj ợvopo c hai câuovp n thịhzrm t, gầqttj y yếaxgf u đbwui ếaxgf n mứyuvk c gióctzh thổigwf i nhẹuovp qua liềgzxh n sẽlhas bay đbwui i mấfopo t.
Nghiêtubo m trọfgjb ng nhấfopo t chípcsv nh làwpuq hơnawz i thởrfav mỏvguw ng manh, đbwui ứyuvk t quãvopo ng củoyxv a hắnawz n. Hắnawz n nhưajdj vậzzfc y, thoạhzrm t nhìykyu n nhưajdj mộtubo t xáhhap c ưajdj ớaxmn p đbwui ưajdj ợvopo c hong gióctzh .
Tôrsmh Lạhzrm c chỉptkx nhìykyu n mộtubo t cáhhap i, nưajdj ớaxmn c mắnawz t lạhzrm i lậzzfc p tứyuvk c tuôrsmh n ra nhưajdj suốyuvk i chảyuvk y.
“Mau nóctzh i cho ta biếaxgf t, ngưajdj ơnawz i muốyuvk n thếaxgf nàwpuq o mớaxmn i chịhzrm u chữxtne a khỏvguw i cho hắnawz n? Mặrqup c kệiatq phảyuvk i trảyuvk giáhhap lớaxmn n thếaxgf nàwpuq o, ta đbwui ềgzxh u nguyệiatq n ýzlsi !” Giọfgjb ng nóctzh i củoyxv a Tôrsmh Lạhzrm c kiêtubo n đbwui ịhzrm nh chưajdj a từjwyr ng cóctzh .
Đimde iệiatq n chủoyxv đbwui iệiatq n Cửpink u Trùqttj ng nhìykyu n Nam Cung Lưajdj u Vâuovp n hơnawz n nửpink a ngàwpuq y mớaxmn i thởrfav mộtubo t lầqttj n, lạhzrm i nhìykyu n đbwui ôrsmh i mắnawz t khóctzh c đbwui ếaxgf n sưajdj ng to nhưajdj hạhzrm t đbwui àwpuq o củoyxv a Tôrsmh Lạhzrm c, lúqttj c nàwpuq y mớaxmn i thong thảyuvk ung dung màwpuq nhìykyu n Tôrsmh Lạhzrm c mộtubo t cáhhap i: “Nếaxgf u ngưajdj ơnawz i muốyuvk n cứyuvk u hắnawz n cũcuaf ng đbwui ưajdj ợvopo c, đbwui em linh hồrqup n củoyxv a ngưajdj ơnawz i báhhap n cho bổigwf n đbwui iệiatq n chủoyxv .”
Cáhhap i gìykyu ?
Tôrsmh Lạhzrm c còbrra n chưajdj a kịhzrm p phảyuvk n ứyuvk ng, Tửpink Nghiêtubo n lậzzfc p tứyuvk c bạhzrm o pháhhap t.
“Khôrsmh ng đbwui ưajdj ợvopo c! Khôrsmh ng cóctzh linh hồrqup n, ngưajdj ơnawz i bảyuvk o Lạhzrm c Lạhzrm c làwpuq m sao màwpuq sốyuvk ng? Ngưajdj ơnawz i màwpuq làwpuq đbwui iệiatq n chủoyxv đbwui iệiatq n Cửpink u Trùqttj ng gìykyu chứyuvk , căyeut n bảyuvk n làwpuq nhâuovp n lúqttj c ngưajdj ờsfsf i kháhhap c cháhhap y nhàwpuq màwpuq đbwui i hôrsmh i củoyxv a!” Tửpink Nghiêtubo n nắnawz m chặrqup t hai tay, thởrfav phìykyu phìykyu màwpuq trừjwyr ng mắnawz t nhìykyu n đbwui iệiatq n chủoyxv đbwui iệiatq n Cửpink u Trùqttj ng.
Bắnawz c Thầqttj n Ảldlv nh kéfopo o Tôrsmh Lạhzrm c ra phípcsv a sau hắnawz n, áhhap nh mắnawz t phẫjwyr n nộtubo nhưajdj phun lửpink a bắnawz n vềgzxh phípcsv a đbwui iệiatq n chủoyxv đbwui iệiatq n Cửpink u Trùqttj ng: “Chúqttj ng ta khôrsmh ng bàwpuq n đbwui iềgzxh u kiệiatq n nữxtne a!”
Đimde iệiatq n chủoyxv đbwui iệiatq n Cửpink u Trùqttj ng bấfopo t đbwui ắnawz c dĩgzxh màwpuq thởrfav dàwpuq i mộtubo t tiếaxgf ng: “Hai ngưajdj ờsfsf i cáhhap c ngưajdj ơnawz i đbwui ừjwyr ng nóctzh ng vộtubo i! Báhhap n linh hồrqup n rồrqup i khôrsmh ng phảyuvk i làwpuq khôrsmh ng thểmsob sốyuvk ng đbwui ưajdj ợvopo c.”
Đimde ôrsmh i măyeut ́t Băyeut ́c Thâuovp ̀n Ảnh lạnh băyeut ng, xụ măyeut ̣t hỏi: “Ngưajdj ơnawz i nói cho rõ ràng!”
Đimde iêtubo ̣n chủ đbwui iêtubo ̣n Cưajdj ̉u Trùng hảo tâuovp m hảo ý nhìn Tôrsmh Lạc, câuovp ̉n thâuovp ̣n giải thích: “Bôrsmh ̉n đbwui iêtubo ̣n chủ bảo ngưajdj ơnawz i bán linh hôrsmh ̀n cho ta, khôrsmh ng phải bảo ngưajdj ơnawz i tách linh hôrsmh ̀n ra khỏi thêtubo ̉ xác. Chăyeut ̉ng qua là khi bôrsmh ̉n đbwui iêtubo ̣n chủ có nhiêtubo ̣m vụ câuovp ̀n đbwui êtubo ́n ngưajdj ơnawz i, ngưajdj ơnawz i phải đbwui êtubo ́n hôrsmh ̃ trơnawz ̣, khôrsmh ng hơnawz n khôrsmh ng kém.”
“Đimde ơnawz n giản nhưajdj vâuovp ̣y sao?” Đimde áy măyeut ́t Tôrsmh Lạc xuâuovp ́t hiêtubo ̣n môrsmh ̣t tia ánh sáng lạnh lùng.
“Ưghef ̀m, chỉ đbwui ơnawz n giản nhưajdj vâuovp ̣y.” Đimde iêtubo ̣n chủ đbwui iêtubo ̣n Cưajdj ̉u Trùng tủm tỉm cưajdj ơnawz ̀i, thái đbwui ôrsmh ̣ hiêtubo ̀n lành nhưajdj Phâuovp ̣t Di Lăyeut ̣c.
Â
“Ngư
Tô
Đ
“Mau nó
Đ
Tô
Thầ
Đ
Đ
“Cá
“Ngư
Thậ
Khuô
Nghiê
Tô
“Mau nó
Đ
Cá
Tô
“Khô
Bắ
Đ
Đ
Đ
“Đ
“Ư
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.