Tà Vương Truy Thê: Phế Tài Nghịch Thiên Tiểu Thư

Chương 1185 : Xích huyết huyền sâm (6)

    trước sau   
tedjc nàggrjy đpwraâhvdyy, Nam Cung Lưkbqfu Vâhvdyn dưkbqfziajng nhưkbqf đpwraãujqhpjnvn gầfzhsn hếxqjdt lưkbqfbqrrng mácvjhu trong ngưkbqfziaji mìgyfmnh.

“Mộzbnkt bưkbqftocmc cuốygofi nữhjpha thôpjnvi.” Nam Cung Lưkbqfu Vâhvdyn nhủcwyo thầfzhsm trong lòyvqsng.

Nam Cung Lưkbqfu Vâhvdyn lútedjc nàggrjy đpwraãujqhkbqfng còyvqsng đpwraếxqjdn eo, hai châhvdyn nhưkbqf hai câhvdyy gậbzcmy trútedjc lọfzhsm khọfzhsm bưkbqftocmc vềxmob phíivffa trưkbqftocmc. 

Lảmruoo đpwramruoo mộzbnkt cácvjhi, hắhcwhn thiếxqjdu chútedjt nữhjpha thìgyfmgyfm ngãujqh.

Nhưkbqfng nhờziaj phảmruon ứnzheng theo bảmruon năyvqsng, tay hắhcwhn bắhcwht lấulmjy thạceibch đpwraàggrji, ổsugjn đpwracxqjnh lạceibi thâhvdyn thầfzhsn lung lay sắhcwhp ngãujqh củcwyoa mìgyfmnh.

Nam Cung Lưkbqfu Vâhvdyn duỗzragi tay, gắhcwht gao nắhcwhm lấulmjy hộzbnkp bạceibch ngọfzhsc. 


“Huynh ấulmjy làggrjm đpwraưkbqfbqrrc rồmhoai! Huynh ấulmjy thàggrjnh côpjnvng rồmhoai! Tam sưkbqf huynh đpwraãujqhggrjm đpwraưkbqfbqrrc!” Tửxqjd Nghiêhhsnn lêhhsnn tiếxqjdng khómhoac rốygofng.

Tam sưkbqf huynh rốygoft cuộzbnkc đpwraãujqh lấulmjy đpwraưkbqfbqrrc Xíivffch Huyếxqjdt Huyềxmobn Sâhvdym, nhưkbqfng nàggrjng hiệubqyn tạceibi khôpjnvng cưkbqfziaji nổsugji, nàggrjng khómhoa chịcxqju đpwraếxqjdn mứnzhec sắhcwhp híivfft thởzbnk khôpjnvng thôpjnvng.

ggrjng màggrjyvqsn nhưkbqf thếxqjd, vậbzcmy Tôpjnv Lạceibc thìgyfm sao đpwraâhvdyy? 

Tửxqjd Nghiêhhsnn đpwraau lòyvqsng nhìgyfmn vềxmob phíivffa Tôpjnv Lạceibc.

ggrjng nhìgyfmn thấulmjy toàggrjn thâhvdyn Tôpjnv Lạceibc đpwraxmobu đpwraang run rẩioguy: mặzbnkt, môpjnvi, tay… cảmruo ngưkbqfziaji nàggrjng đpwraxmobu đpwraang run rẩioguy.

Trêhhsnn mặzbnkt Tôpjnv Lạceibc lộzbnk ra sựmruo tuyệubqyt vọfzhsng nhưkbqf muốygofn chếxqjdt, quanh thâhvdyn tảmruon ra nỗzragi bi ai sâhvdyu thẳwnexm vàggrj nỗzragi đpwraau đpwraơiogun khôpjnvn cùpwrang. 

ggrjng khôpjnvng khómhoac, cũwnexng khôpjnvng nómhoai gìgyfm, nhưkbqfng bộzbnkcvjhng nàggrjy củcwyoa nàggrjng khiếxqjdn ngưkbqfziaji khácvjhc cảmruom thấulmjy vôpjnvpwrang sợbqrrujqhi.

“Lạceibc Lạceibc.” Tửxqjd Nghiêhhsnn đpwraau lòyvqsng màggrj nắhcwhm tay Tôpjnv Lạceibc, lạceibi phácvjht hiệubqyn tay nàggrjng ấulmjy lạceibnh nhưkbqfyvqsng.

“Giảmruoi huyệubqyt cho ta.” Âhjphm thanh Tôpjnv Lạceibc thấulmjp thấulmjp, bay bay giữhjpha khôpjnvng trung. 

“Tam sưkbqf huynh đpwraãujqh đpwraiểpycwm huyệubqyt, chútedjng ta đpwraxmobu khôpjnvng thểpycw giảmruoi đpwraưkbqfbqrrc.” Tửxqjd Nghiêhhsnn cảmruom thấulmjy chíivffnh mìgyfmnh rấulmjt ngốygofc, rấulmjt vôpjnv dụhcwhng, khi xảmruoy ra chuyệubqyn, nàggrjng chẳwnexng thểpycw giútedjp đpwraưkbqfbqrrc gìgyfm.

“Ôqijdi, đpwraxmobu làggrj nhữhjphng con ngưkbqfziaji đpwraácvjhng thưkbqfơiogung.” Đxqjdiệubqyn chủcwyo đpwraiệubqyn Cửxqjdu Trùpwrang vốygofn chỉcemd đpwranzheng khoanh tay đpwracxqjnh thầfzhsn nhìgyfmn mộzbnkt màggrjn vừsugja rồmhoai lạceibi chắhcwhp tay sau lưkbqfng, chậbzcmm rãujqhi bưkbqftocmc đpwraếxqjdn trưkbqftocmc mặzbnkt Tôpjnv Lạceibc, vỗzrag vỗzragkbqfng nàggrjng.

pjnv Lạceibc ngay lậbzcmp tứnzhec cảmruom giácvjhc đpwraưkbqfbqrrc mácvjhu huyếxqjdt lưkbqfu thôpjnvng bìgyfmnh thưkbqfziajng, nàggrjng cómhoa thểpycw cửxqjd đpwrazbnkng lạceibi. 

Ngay lậbzcmp tứnzhec, thâhvdyn hìgyfmnh Tôpjnv Lạceibc nhưkbqf viêhhsnn đpwraceibn màggrj phómhoang lêhhsnn trêhhsnn đpwraàggrji.


“Lạceibc Lạceibc, khôpjnvng đpwraưkbqfbqrrc, ngưkbqfơiogui khôpjnvng qua đpwraómhoa đpwraưkbqfbqrrc!” Tửxqjd Nghiêhhsnn vàggrj Bắhcwhc Thầfzhsn Ảiglwnh đpwramhoang thanh kinh hôpjnv.

Nhưkbqfng càggrjng làggrjm cho bọfzhsn họfzhs kinh ngạceibc chíivffnh làggrjpjnv Lạceibc nhanh chómhoang chạceiby nhưkbqf bay lêhhsnn trêhhsnn đpwraàggrji, phómhoang đpwraếxqjdn bêhhsnn thâhvdyn ảmruonh củcwyoa Nam Cung Lưkbqfu Vâhvdyn, khôpjnvng gặzbnkp bấulmjt cứnzhe khómhoa khăyvqsn nàggrjo. 

Hoácvjh ra lútedjc Nam Cung Lưkbqfu Vâhvdyn mởzbnk hộzbnkp ngọfzhsc ra, đpwraãujqhmhoa mộzbnkt thay đpwrasugji lớtocmn trêhhsnn đpwraàggrji, cấulmjm chếxqjd trong nhácvjhy mắhcwht đpwraómhoawnexng đpwraưkbqfbqrrc giảmruoi.

Trong giâhvdyy phútedjt cấulmjm chếxqjd đpwraưkbqfbqrrc giảmruoi, thâhvdyn ảmruonh Nam Cung Lưkbqfu Vâhvdyn thẳwnexng tắhcwhp ngãujqh xuốygofng, Tôpjnv Lạceibc khôpjnvng màggrjng tấulmjt cảmruoggrj nhàggrjo đpwraếxqjdn chỗzrag hắhcwhn, khómhoa khăyvqsn lắhcwhm mớtocmi cómhoa thểpycw ôpjnvm hắhcwhn vàggrjo lòyvqsng.

“Nam Cung, ngưkbqfơiogui sao rồmhoai? Ngưkbqfơiogui rốygoft cuộzbnkc thếxqjdggrjo rồmhoai?” Nưkbqftocmc mắhcwht Tôpjnv Lạceibc lạceibi tuôpjnvn rơiogui lãujqh chãujqh

Giờziaj khắhcwhc nàggrjy, nàggrjng khẩiogun trưkbqfơiogung đpwraếxqjdn mứnzhec híivfft thởzbnk khôpjnvng thôpjnvng.

Trong tay Nam Cung Lưkbqfu Vâhvdyn gắhcwht gao nắhcwhm chặzbnkt Xíivffch Huyếxqjdt Huyềxmobn Sâhvdym, nhìgyfmn gưkbqfơiogung mặzbnkt nhỏepog nhắhcwhn khiếxqjdn hắhcwhn mơiogu mộzbnkng quyếxqjdn luyếxqjdn đpwraang gầfzhsn trong gang tấulmjc, hắhcwhn suy yếxqjdu màggrjkbqfziaji, giơiogu linh dưkbqfbqrrc màggrj khómhoa khăyvqsn lắhcwhm mớtocmi cómhoa đpwraưkbqfbqrrc lêhhsnn cho nàggrjng: “Đxqjdâhvdyy.”

“Khôpjnvng cầfzhsn!” Tôpjnv Lạceibc vung tay lêhhsnn, quăyvqsng Xíivffch Huyếxqjdt Huyềxmobn Sâhvdym kia ra ngoàggrji. 

“Lạceibc Lạceibc ngoan nàggrjo… phảmruoi nghe lờziaji chứnzhe!” Nam Cung Lưkbqfu Vâhvdyn khómhoa nhọfzhsc thởzbnk, hơiogui thởzbnk mong manh nhưkbqf thểpycw ngay sau đpwraómhoa hắhcwhn sẽsugj ngưkbqfng thởzbnk bấulmjt cứnzhetedjc nàggrjo.

pjnv Lạceibc ôpjnvm hắhcwhn, lêhhsnn tiếxqjdng khómhoac rốygofng: “Ta khôpjnvng cầfzhsn Xíivffch Huyếxqjdt Huyềxmobn Sâhvdym! Nếxqjdu ngưkbqfơiogui xảmruoy ra chuyệubqyn gìgyfm, ta ăyvqsn nómhoayvqsn cómhoa ýbqrr nghĩfzhsa gìgyfm nữhjpha?”

“Nha đpwraâhvdỳu…” Nam Cung Lưkbqfu Vâhvdyn cưkbqfơiogùi buôpjnv̀n bã, cánh tay tiêhhsǹu tụy khó khăyvqsn nâhvdyng lêhhsnn, vuôpjnv́t ve gưkbqfơiogung măyvqṣt trong suôpjnv́t nhưkbqf ngọc của Tôpjnv Lạc, trong măyvqśt hăyvqśn mang theo sưkbqf̣ quyêhhsńn luyêhhsńn khôpjnvng nơiogũ: “Nha đpwraâhvdỳu… giưkbqf̃ lâhvdýy hy vọng của ta… phải sôpjnv́ng tiêhhsńp…” 

Lúc bưkbqfơiogúc vào đpwrahhsṇn Cưkbqf̉u Trùng, hăyvqśn đpwraã có chuâhvdỷn bị cho tình huôpjnv́ng xâhvdýu nhâhvdýt. Cho nêhhsnn khi găyvqṣp phải tình cảnh này, cũng khôpjnvng phải làggrj ngoàggrji ýbqrr muốygofn.

yvqśn vì cưkbqf́u Lạc nha đpwraâhvdỳu mà chêhhsńt, hăyvqśn hoàn toàn khôpjnvng hôpjnv́i tiêhhsńc.

“Khôpjnvng! Khôpjnvng! Tuyêhhsṇt đpwraôpjnv́i khôpjnvng đpwraưkbqfơiogục!” Tôpjnv Lạc liêhhsǹu mạng lăyvqśc đpwraâhvdỳu, nưkbqfơiogúc măyvqśt tưkbqf̀ng giọt lăyvqsn xuôpjnv́ng, rơiogui trêhhsnn gưkbqfơiogung măyvqṣt khôpjnv khôpjnv́c tiêhhsǹu tụy của Nam Cung Lưkbqfu Vâhvdyn: “Ngưkbqfơiogui dám chêhhsńt trưkbqfơiogúc măyvqṣt ta, ta sẽ chêhhsńt ngay sau đpwraó cho ngưkbqfơiogui xem!” 

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.